1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bá Đạo: Chớ chọc tổng giám đốc nóng tính - Tịch Nguyệt Sướng Sướng (Hoàn - Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 125: Vị khách bất ngờ


      Editor: Cua Rang Me


      Đây là trí nhớ mà vĩnh viễn cũng thể quên, cướp người đàn ông này, cũng chỉ có thể . . . . . .


      Có ai có thể tới giúp chút, chỉ dạy cho phải làm như thế nào để khống chế tình cảm này. . . . . .


      Bên trong phòng,


      Hàn Đông Liệt nhìn hũ tro cốt đặt giường, trong mắt khỏi xót xa. ra là ấy chỉ mới chết vào ba ngày trước, vẫn cho là chỉ mình em xuất , mà chắc chắn chết rồi, ngờ, nghĩ tới nhìn thất dáng vẻ như vậy.


      ra là đến gần , muốn sinh con, cũng phải vì nhiệm vụ mà là vì chị của ấy, mà càng nghĩ đến chính là, u Thiển Thiển thực lại cố chấp như vậy.


      "Thiển Thiên . . . . . ." Tiếng của nhàng, có chút run rẩy.


      Tay của vuốt tro cốt còn lại giường, đầu ngón tay đụng vào khiến cảm thấy ấm áp, mà dòng nước ấm truyền vào thân thể của , lúc đạt tới trái tim, lại là vô cùng đau đớn.


      " xin lỗi. . . . . ." Lại lần nữa lúc chuyện, nước mắt của ra ở khóe mắt, dùng sức kiềm chế để cho nó chảy xuống.


      u Thiển Thiển trùm kín khăn tắm người chạy hành lang nhà họ Hàn, bởi vì chân , cho nên tiếng rất vô cùng nhàng, cũng có ai phát . Nhưng mà lúc muốn đến căn phòng đó, lại đột nhiên nghe được thanh làm kinh ngạc.


      "Cái gì? thể nào. . . . . . Làm sao mình có thể làm như vậy?"


      Là ai? Là tiếng của ai?


      u Thiển Thiển nhắm mắt lại hết sức chăm chú nghe, mà lỗ tai bén nhạy của tìm đến chỗ phát ra tiếng rất nhanh , nhưng mà chỗ đó chính là phòng của Hàn nguyên và Lê Thư Nhã.


      đến trước cửa, dán lỗ tai vào, nghe được câu cuối cùng của Lê Thư Nhã, "Em ngờ, mình lại có thể ra tay với bạn bè tốt của mình, ra là tiền bạc và quyền lực đối với mình lại quan trọng như vậy, hoá ra là như vậy . . . . . trách được, trách được lại đối đãi với Thiển Thiển như vậy!" diễn-đàn-lê-quý-đôn


      "Được rồi, chuyện qua lâu rồi, chuyện kế tiếp tôi xử lý, em cần suy nghĩ quá nhiều, nghỉ ngơi sớm chút !"


      Tiếng của Hàn Nguyên dừng lại, mà u Thiển Thiển cũng chỉ nghe được ba chữ, năm chữ, hoàn toàn nghe hiểu rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra.


      Lê Thư Nhã vừa là bạn bè tốt, chính là ba sao?


      mang theo nghi ngờ vào căn phòng trống, cau mày ngồi ở giường, nhớ lại cuộc đối thoại vừa nãy, rốt cuộc là chuyện gì đây? Tại sao ngay cả người thân như vậy cũng rất kích động, tiếng chuyện như gây gổ vậy?


      . . . . . .


      Đêm từ từ buông xuống, u Thiển Thiển nằm ở giường vẫn ngủ được, chuyện tình của chị, chuyện tình của Hàn Đông Liệt, còn có đoạn đối thoại này đều ngừng quanh quẩn ở trong đầu .


      Đầu rất đau, rất đau rất đau, mệt chết , tuy nhiên lại ngủ được!


      Mà đột nhiên có hồi gió mát thổi vào bên trong nhà, kèm theo thanh rất quen thuộc . . . . . .


      "Bảo bối, trễ thế này, tại sao còn chưa ngủ?"


      u Thiển Thiển kinh ngạc nhìn về phía cửa sổ, màu bạc của ánh trăng chiếu lên người đàn ông, ngồi ở khung cửa sổ, mỉm cười nhìn .


      "Lôi minh? tới làm gì?"

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 126: thầm thu mua


      Editor: Cua Rang Me



      Lôi Minh từ cửa sổ xuống, tới bên giường, ngồi xuống.


      " tới làm gì?" Thiển Thiển lần nữa hỏi.


      Lôi minh dùng mắt dịu dàng nhìn , giỡn với , "Bởi vì đột nhiên rất nhớ em, cho nên mới tới đây thăm em, được sao?"


      "Đừng nhảm, có chuyện gì cứ !" Mặc dù nhà họ Hàn phải là tường đồng vách sắt, nhưng mà muốn vào đây cũng rất khó khăn, có thể bất chấp nguy hiểm đến tìm , nhất định là có chuyện quan trọng.


      Lôi Minh cười tiếng, , "Xem ra em sợ hãi khi gặp tôi, tôi rất vui."


      Có thể đối thoại tự nhiên như vậy với , là chuyện của năm năm trước rồi, vẫn luôn hi vọng ở cùng như khi còn , nhưng bộ dạng tại của , cảm thấy rất lạ, làm cho người ta có cảm giác thoải mái.


      "Hôm nay tôi có tâm trạng đùa giỡn với , có chuyện gì mau !" u Thiển Thiển với mặt mệt mỏi, còn sức lực dựa về phía sau, nửa nằm ở giường.

      Mà Lôi Minh cũng thêm những chuyện vô bổ nữa, từ phía sau lấy ra túi giấy màu vàng, đưa cho , "Bởi vì sức khảo của Three vẫn còn yếu, thể tự mình vào đây, cho nên nhờ tôi đem phần tài liệu này cho em!"


      "Tài liệu?" u Thiển Thiển nghi ngờ nhận lấy. Tò mò mở ra, nếu Three có thể tốn công tốn sức nhờ vả như vậy, vậy cũng đủ phần tài liệu này rất quan trọng rồi, rốt cuộc là cái gì đây?


      lấy tài liệu bên trong ra, sau đó nhìn chăm chú.


      Đột nhiên, sắc mặt của trở nên xanh mét, vẻ mặt cũng rất khó coi, mà lại đột nhiên cười to lên, "Ha ha ha. . . . . . Buồn cười, là quá buồn cười, lại có thể có chuyện như vậy, là quá buồn cười. . . . . ."


      Thấy nét mặt rất quái dị, Lôi Minh lo lắng , "Em làm sao vậy?"


      "Tôi sao, chỉ là cảm thấy, có chút buồn cười mà thôi. . . . . ." u Thiển Thiển chuyện đồng thời vẻ mặt biến hóa lần nữa, càng lúc càng đau lòng.


      "Rốt cuộc là thế nào? Bên trong viết cái gì? Lấy ra cho tôi xem chút!" Lôi Minh tò mò giật lấy tài liệu trong tay , cảm thấy ngạc nhiên.


      Nguyên nhân mười lăm năm trước nhà họ u phá sản là bởi vì bị nhà họ Hàn thầm thu mua.


      Cả nhà bọn họ cho tới bây giờ cũng có nghi ngờ nhà họ Hàn gia, nhưng ngờ người làm bọn họ tổn thương nặng nề lại chính là người bạn tốt này. là buồn cười . . . . . . Quá buồn cười. . . . . .


      muốn dính líu đến người nhà họ Hàn, ba mới lựa chọn bỏ chạy sang nước , sau đó vẫn liên lạc với bọn họ, mà chị cũng vì Hàn Đông Liệt mới để cho đến gần , sinh cho nhà họ Hàn đứa bé, người nhà họ u luôn suy nghĩ cho người nhà họ Hàn, cũng chỉ bởi vì chữ “bạn tốt” này, nhưng người nhà họ Hàn gia làm gì bọn họ?


      Ba là bạn bè tốt , chị sâu đậm, ra là . . . . . . Toàn bộ đều là kẻ thù!


      "Thiển Thiển, em sao chứ?" Lôi minh lo lắng nhìn , chỉ sợ chịu nổi đả kích như vậy.


      "Tôi sao!" u Thiển Thiển chợt trở nên bình tĩnh khác thường, nhưng làm cho người ta cảm thấy khỏi sợ hãi.


      có việc gì, chẳng qua là cảm thấy lòng đau, giống như là bản nhân bị dao từ từ, từ từ cắt cái, là đau. . . . . . Đau muốn. . . . . . Muốn chết !

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 127: tâm trạng phiền não
      , trước khi quá muộn, nếu như bị người ta phát ở phòng của tôi, người khác hiểu lầm đấy.”

      Thiển Thiển với vẻ mặt lạnh nhạt, so với trước đây hoàn toàn khác nhau.

      Lôi Minh lo lắng nhìn , cau mày . “Thiển Thiển, em có biết việc này là ngốc nghếch ? Nếu như biết, nên ở lại chỗ này, theo tôi, được ?”

      , bây giờ tôi chưa muốn , tôi còn có chuyện chưa làm!”

      “Thiển Thiển!”

      , nhanh chút, tôi muốn được yên tĩnh mình với Three giúp tôi, tôi sao, bảo ấy cần lo lắng cho tôi!” Thiển Thiển lạnh lẽo giống như là tượng gỗ, ngơ ngác, lạnh lùng, hai mắt vô hồn.

      Lần đầy tiên Lôi Minh nhìn thấy lộ ra vẻ mặt như thế, giống như là con nai đến đường cùng, ánh mắt mờ mịt, vẻ mặt tuyệt vọng, và dáng vẻ khổ sở này.

      “Thiển Thiển, ra ……” nửa, sau đó cứng rắn nuốt xuống.

      ra lúc Three cho tài liệu này, còn với chuyện khác, ta cho biết, khi Thiển Thiển xem xong những tài liệu này, cần biết là dùng cách mềm dẻo hay cứng rắn đều phải đưa trở về. Nhưng khi nhìn thấy bộ dáng của , biết co ra sao nếu bị đưa trở về.

      Cái tên Three chết tiệt kia, nếu biết biến thành như vậy cần đem tài liệu đến cho xem, vì cái gì phải là cứ cứng nhắc như vậy? Dù là láo lần, lừa gạt lần cũng được sao?

      … Lôi Minh, tôi sao, tôi vẫn còn nhớ chuyện tôi đồng ý với , khôn gphair cũng đồng ý chờ tôi rồi sao? Cho tôi thời gian ba ngày, tôi trở về tìm !”

      “Em ?”

      “Ừ!” nhàng gật đầu.

      Lôi Minh vươn tay vuốt tóc của , như mệnh lệnh. “Nếu như em đến, tôi trói em lại để mang .”

      Đứng dậy, trở về cửa sổ, lo lắng quay đầu lại nhìn cái, cuối cùng vẫn quyết định như vậy, có số việc còn đợi xử lý tốt mới được. còn là như khi mới vào Thiên quốc gia nữa, hơn nữa cũng càng phải là của mười năm trước, luôn bị người ta lừa, tin tưởng xử lý tốt.

      Chờ Lôi Minh khỏi, u Thiển Thiền từ từ co hai chân lên, dùng hai cánh tay ôm chặt lấy đôi chân, cuộn cả thân mình lại .

      tại, rất muốn rời khỏi đây ngay, chạy trốn tới nơi nào đó có người, chỉ sống mình. Nhưng mà bây giờ vẫn chưa được, muốn làm chuyện này, còn có ước định của với chị, tại biết có nên tiếp tục thực lời hứa ?

      Nếu như chị còn sống, nghe thế tin tức này chị như thế nào? hận sao? Nhưng chị rất thương , có khư khư cố chấp ? Có muốn sinh con cho ? Còn đây? vừa nghĩ như thế nào?

      cảm thấy mệt mỏi cả thể xác và tinh thần, nước mắt tràn lan, giọng nghẹn ngào thốt ra. “Chị…… Em nên làm như thế nào?”
      Last edited by a moderator: 6/11/14

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 128: ở đâu nghe qua


      Editor: Cua Rang Me




      Sáng ngày thứ hai, mọi người trong nhà ngồi vây quanh bàn ăn lớn như bình thường, ai chuyện, mặt của mỗi người đều có vẻ mặt kỳ lạ, vẻ tức giận càng ngày càng tăng.


      Mà u Thiển Thiển lại cười, vui vẻ ăn hết chén cơm, sau đó đứng dậy , "Cha, mẹ, con ăn xong rồi, mọi người từ từ dùng!"


      xong, lập tức xoay người , mà lúc đó Hàn Đông Liệt ngồi kế bên cũng lập tức đứng dậy, theo sau về phòng.


      "Tìm tôi có việc gì sao?" hỏi.


      " có việc gì, chỉ là muốn tìm em chuyện phiếm!" Hàn Đông Liệt canh chừng vẻ mặt của , mặc dù vẻ mặt luôn tràn ngập nụ cười, nhưng mà có thể nhận thấy, phía sau nụ cười của đều là thương đau.


      "Ừ, đúng lúc tôi cũng muốn tâm với , tới đây ngồi xuống chuyện quá khứ !" u Thiển Thiển tới bên sofa ngồi xuống.


      Canh chừng dáng vẻ của , Hàn Đông Liệt cảm thấy có cái gì đúng.


      "Hôm nay em rất kỳ lạ!" trực tiếp suy nghĩ trong lòng mình, hai mắt dịu dàng nhìn .


      "Kỳ lạ chỗ nào hả ?" hỏi.


      "Hôm nay tôi có cảm giác em ..., có giống em ngày thường chút nào, có phải hay là bởi vì chuyện ngày hôm qua, cho nên em . . . . . ." *******************.


      " phải, đối với chuyện ngày hôm qua có liên quan!" u Thiển Thiển cắt lời của .


      Hàn Đông Liệt càng ngày càng cảm thấy có vấn đề, mà lại thừa nhận với , có quyền hung hăng đối với , bá đạo đối với , cho nên khẽ cúi đầu, câu, " xin lỗi . . . . . ."


      u Thiển Thiển cười tiếng, " có lỗi với tôi, cho nên cần với tôi ba chữ này."


      "Tiểu Thiển . . . . ."


      " được gọi tên tôi!" Tiếng của đột nhiên trở nên lạnh lẽo, " ra tôi cũng muốn chuyện với , nhưng tôi có chuyện thể hỏi !"


      "Em muốn hỏi cái gì?"


      u Thiển Thiển hít sâu hơi, dứt khoát hỏi, "Nguyên nhân mười lăm năm trước nhà họ u phá sản, có biết hay biết?"


      Hàn Đông Liệt đột nhiên cả kinh, á khẩu trả lời được. Chuyện của mười lăm năm trước, chẳng lẽ biết?


      Nhìn ánh mắt của , u Thiển Thiển hỏi lần nữa, " chuyện , có biết hay ?"


      "Vậy còn em? Em có biết ?" Hàn Đông Liệt đột nhiên hỏi ngược lại, vẻ mặt trở nên nghiêm túc. Editor Cua Rang Me - *******************.


      Tất cả đều sáng tỏ rồi, trả lời cũng chỉ là muốn có chứng cứ mà thôi, u Thiển Thiển khẽ nhếch miệng, buồn cười , "Hoá ra là như vậy, tôi hiểu!"


      "Em hiểu cái gì?" Hàn Đông Liệt nóng nảy hỏi.


      "Hàn Đông Liệt, chúng ta ly hôn ! Ta muốn ba chữ “ u Thiển Thiển” này viết trong gia phả nhà họ Hàn!" u Thiển Thiển đột nhiên , hai mắt kiên định mang theo ánh mắt căm hận.


      Phòng khách nhà họ Hàn,


      Hàn Nguyên xem báo, Lê Thư Nhã với tâm nặng nề ngẩn người, hai người ở giữa khí giống như là trước kia vậy, giống như là vợ chồng gây gổ.


      Chợt, người giúp việc vội vã tới, đứng ở trước mặt của Hàn Nguyên, cúi đầu , "Ông chủ, ngoài cửa có người tên Three, người đó trai của chủ thiếu, có chuyện gấp muốn gặp chủ ngay."


      Hàn Nguyên khẽ cau mày.


      Three? Ba? Cái tên này sao lại lỳ lạ như thế? Giống như nghe qua ở đâu rồi!

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 129: Vật kia

      Editor: Cua Rang Me



      Three vào biệt thự nhà họ Hàn, theo người giúp việc vào đại sảnh, thấy Hàn Nguyên và Lê Thư Nhã ngồi ở trong phòng khách.

      "Bác trai, bác , hai người khỏe , cháu là trai của Thiển Thiển!" Three khẽ cúi đầu, hướng tới bọn họ chào hỏi.

      "Ừ!" Lê Thư Nhã nhàng lên tiếng, mặt chút cảm xúc.

      "Sáng sớm tới tìm Thiển Thiển, có chuyện gì gấp sao?" Hàn Nguyên làm bộ như quan tâm hỏi.

      Three hơi cười cười, vẫn lễ phép trả lời, " ra cháu tìm Thiển Thiển là có chút chuyện riêng, cho nên tiện ra, xin lỗi bác trai, có thể để cho cháu và Thiển Thiển chuyện riêng chút được ?".

      muốn lừa gạt , cho nên mới sai Lôi Minh đem tài liệu đưa tới cho , nhưng hoàn toàn nghĩ tới, người giống như Lôi Minh vậy, luôn muốn giữ lấy bên người chỉ có thể nhìn nơi mà tất cả đều là kẻ thù, người đàn ông kia bắt đầu sợ hãi rụt rè từ lúc nào rồi, nếu là lúc trước, nhất định hai lời, trói mang về.

      Lần này sai lầm rồi, lại tin lôi minh!

      "Đương nhiên là có thể!" Hàn Nguyên rất sảng khoái đồng ý, còn cười ha hả , "Dì Lan, đưa cậu Lam đến phòng của chủ!"

      "Dạ!" Dì Lan cúi đầu đồng ý, sau đó tới bên cạnh Three, vươn tay , "Cậu Lam, xin mời bên này!"

      Đến khi Three khỏi, Lê Thư Nhã đột nhiên lên tiếng, "Rốt cuộc ông lo lắng chuyện gì?"

      " phải tôi với bà rồi sao? kia tuyệt đối thể ở lại nhà họ Hàn của chúng ta!" Ngày hôm qua chúng ta để ta nghe tất cả, nếu như chúng ta để ta tiếp tục ở đây, nhà họ Hàn tuyệt đối được bình yên, nhất định phải đuổi ta !

      "Vậy ông định để đuổi Thiển Thiển như thế nào?" Bà hỏi.

      "Tôi tự có cách của tôi, bà cũng cần can thiệp!" Hàn Nguyên xong cũng đứng dậy về phòng ngủ.

      Lê Thư Nhã nhìn bóng lưng của ông, nhớ tới lúc ông còn trẻ luôn dùng thủ đoạn hung ác tàn nhẫn, khỏi hướng về phía bóng lưng của ông rống to, "Nếu là như vậy, lúc đầu ông cũng cần đồng ý chuyện hôn nhân của Đông Liệt và ấy, ông quá tàn nhẫn, rất tàn nhẫn. . . . . ." .

      này ngay từ có người thân, tại sao ông còn đối xử với tàn nhẫn như vậy?

      Cửa phòng u Thiển Thiển,

      Dì Lan vươn tay, nhàng gõ cửa, , "Thưa chủ, cậu Lam đến rồi!"

      Cậu Lam? u Thiển Thiển giật mình, hai người chuyện cũng ngưng hẳn, hơi cau mày tới cửa, mở cửa ra, thấy mặt của Three, bất mãn , " tới đây làm gì?"

      "Tôi muốn chuyện riêng với em chút!" Gương mặt Three nghiêm túc, đưa mắt nhìn Hàn Đông Liệt ở trong phòng, , "Tổng giám đốc Hàn, tôi có thể chuyện riêng với em tôi vào phút được ?"

      "Có chuyện gì mà tôi thể nghe được?" Hàn Đông Liệt mang theo sát khí hỏi.

      "Đúng vậy, thể nghe được chuyện này, hơn nữa đây còn là chuyện vô cùng quan trọng, có thể đồng ý để cho tôi và Thiển Thiển chuyện riêng mấy phút ? Chỉ cần mấy phút là được rồi!"

      Hàn Đông Liệt hơi do dự chút, sau đó đảo mắt nhìn u Thiển Thiển chút, mới vừa chuyện ly hôn, vẫn trả lời, thay vì bây giờ tiếp tục với , còn bằng ra ngoài chút, làm giảm căng thẳng!

      "Được!" đồng ý, sau đó ra khỏi phòng.

      Nhìn Hàn Đông Liệt ra khỏi phòng, u Thiển Thiển nhìn theo ánh sáng cửa, xoay người dựa vào cửa, nhìn hỏi, " muốn chuyện gì với tôi?"

      mặt Three mơ hồ lộ ra vẻ tức giận, lần đầu tiên rống to với , "Đem vật kia đưa cho tôi!"

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :