1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bà xã xinh đẹp và con trai thiên tài - Tứ Nguyệt Yêu Yêu (Full 85c+3NT) Đã có ebook

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 72:

      72.1

      Editor: Búnn

      "Tiểu Nha." Huyền Dịch đứng ở sau lưng người nhà họ Lý, đánh thức Tô Tiểu Nha trong suy nghĩ của chính mình. Ánh mắt xuyên qua Lý Thành, đặt lên người đàn ông cao lớn kia, Tô Tiểu Nha có loại niềm vui giống như được giải thoát vậy, qua Lý Thành!


      Lý Thành nhìn bước từng bước về phía người đàn ông kia, sau đó nghiêng người mỉm cười khoác tay ta, về phía dưới chỗ ngồi của chủ tịch, vị trí mà ai trong bọn họ có tư cách đến gần.

      Người dẫn chương trình bắt đầu bữa tiệc."Cảm ơn mỗi vị khách quý tới đây hôm này, bây giờ xin mời Tổng giám đốc của chúng ta."

      Trình Vũ bước lên bục phát biểu dưới chú ý của mọi người, vẻ mặt điềm tĩnh đến mức ai có thể nhìn ra mới chỉ có hơn hai mươi tuổi."Cảm ơn các vị tiền bối trong giới kinh doanh có thể đến dự, trong tương lai hy vọng các vị tiền bối có thể chiếu cố nhiều hơn."

      Nghe những lời khách khí của Trình Vũ, mấy cụ già với tư cách là mấy vị lão tiền bối trong giới kinh doanh nhịn được khóc thút thít, bây giờ người trẻ tuổi càng ngày càng biết quanh co lòng vòng rồi, hy vọng sau này Nguyệt thị có thể chiếu cố họ nhiều hơn tệ rồi.

      Thường thường mà là khi người mới lên nhậm chức, nhất định nên làm như vậy, những người từng hợp tác với Nguyệt Thị cũng lo lắng có thể tiếp tục hợp tác nữa hay , những người chưa từng hợp tác với Nguyệt thị, trái lại lại hy vọng nhân dịp này có thể được vị Tổng giám đốc trẻ tuổi này xem trọng, tương lai cũng có thể dựa vào điểm này nhiều chút.

      Lúc này có thiếu niên đột nhiên xuất bục chủ tịch thể nghi ngờ lại khiến ánh mắt của bọn họ rung động lần nữa.

      " Trình Vũ, xin lỗi, em tới muộn rồi." Bắc Đường Ly mười lăm tuổi giống với cha của cậu ấy, phong cách lịch dính bụi trần, vị trí Đại Thiếu Gia Tàn Lang làm cho cậu ấy còn trẻ mà bị người khác chú ý, cậu ấy đưa túi tài liệu lên."Tâm ý nho , coi như là quà tặng mới nhậm chức."

      Người tinh mắt có thể thấy mấy chữ túi hồ hơ."Kế hoạch xây dựng phía Bắc thành phố." Phía Bắc thành phố là nơi mà Nguyệt thị chắc chắn phải có, Nguyệt thị có ý định xây dựng ở đó trung tâm giải trí được xanh hoá lớn nhất ở Thành phố G, vốn ở phía Bắc thành phố là nơi vô cùng hẻo lánh, nếu Nguyệt Thị có ý định mở rộng quản lý, thể nghi ngờ rằng phát triển nơi đó thành Thiên địa(1) ở thành phố G, dùng mông để nghĩ cũng có thể biết có bao nhiêu lợi ích trong đó. Hôm nay Bắc Đường Ly tự tay đưa phía Bắc thành phố lên, giảm bớt rất nhiều phiền toái cho Nguyệt thị, chắc chắn là phần quà tặng vô cùng lớn.

      (1)Thiên địa: hiểu nôm na là khu vực trời :)) tự dưng ta bị bí từ :v ngày mai quay lại hy vọng nghĩ ra được từ thích hợp.

      Có điều chiếm được lợi ích đương nhiên là Trình Vũ cũng ngại đưa cho thằng nhóc Bắc Đường Ly cái gọi là quà đáp lễ."Nếu bây giờ cậu chạy ra ngoài, chừng có thể đuổi kịp Tiểu Nặc đó."

      Bắc Đường Ly nhìn chỗ vừa rồi vẫn có người ngồi, bây giờ lại trống ánh mắt bỗng trầm xuống nhưng mặt vẫn ung dung thản nhiên như cũ." Trình Vũ, có cơ hội tụ họp."

      Trình Vũ nhìn bóng lưng ràng là có vài phần vội vã lúc rời của Bắc Đường Li mỉm cười, sau đó quay lại những lời am hiểu nhất. Sau khi tiệc rượu chính thức bắt đầu, Lý Thành cầm ly rượu đến bên cạnh Trình Vũ."Xin chào Tổng giám đốc Trình, tôi là Lý Thành công ty xây dựng Tử Kim." Hôm nay Bắc Đường Ly đưa những tài liệu đó đến trước mặt Trình Vũ thể nghi ngờ chính là muốn tuyên bố với mọi người, kế hoạch xây dựng phía Bắc thành phố chính thức bắt đầu, nếu xây dựng Tử Kim có thể được chia bát canh bây giờ Tử Kim có thể đánh bại Thẩm thị nhảy lên trở thành công ty dẫn đầu trong việc mở rộng việc sở hữu đất đai, vậy mà Trình Vũ giống như nhìn thấy ta, cầm ly rượu bước lên hai bước đứng trước mặt Thẩm Tử Hằng đứng ở góc. "Chú Thẩm."

      "Tiểu Vũ." Thẩm Tử Hẳng, người đàn ông đến tuổi trung niên vẫn độc thân thể nghi ngờ rằng ta chính là kim cương vương lão ngũ(1) trong mắt phụ nữ, cũng biết người phụ nữ nào có thể hấp dẫn ánh mắt của vị Tổng giám đốc Thẩm này đây.

      --- -----
      (1)Kim cương vương lão ngũ: chỉ người đàn ông hội tụ đủ năm tiêu chí:

      1. Đầu tiên là nhiều tiền, có nghiệp; thứ hai là thừa kế tài sản giàu có của gia đình.

      2. Đẹp trai, tuấn, độc thân.

      3. Có bằng cao học, hoặc học cao học ở nước ngoài.

      4. Có khả năng giải quyết các vấn đề, kiên trì, tích cực, tìm tòi, nghiên cứu kinh doanh.

      5. ra những việc quan trọng, cố gắng mình trong những người bình thường, tránh những thị phi của thế giới xung quanh.

      Túm lại như bên mình thường là người đàn ông lí tưởng trong mộng của các , “con rể vàng” trong mắt bố mẹ vợ.
      --- ----

      "Chú Thẩm có hứng thú với kế hoạch xây dựng phía Bắc thành phố ?"

      Thẩm Tử Hằng kinh ngạc, mặc dù ta cũng tặng văn kiện, nhưng ta cũng nghĩ tới miếng thịt lớn như vậy rơi xuống đầu mình, chuyện này đối với Trình Vũ cũng quan trọng, ai làm mà chẳng vậy, đương nhiên là nước phù sa chảy ruộng người ngoài."Chú Thẩm là trai nuôi của mẹ con, cũng là cậu con, hơn nữa Thẩm thị cũng là xí nghiệp con tin được, chú có hứng thú ?"

      Dùng hai câu đơn giản lập tức lợi hại trong đó, mặt Thẩm Tử Hằng căng thẳng, Trình Vũ rất ràng, đương nhiên là cậu ta đưa lợi ích cho người trong nhà, nhưng đồng thời cậu ta kiểm tra cũng khả năng hợp tác trong tương lai của Thẩm thị.

      "Đương nhiên rồi." Sau khi Thẩm Tử Hằng mỉm cười, hai người lập tức quyết định việc.

      Người tinh tai tinh mắt sớm nghe lời của hai người sót chữ nào, thấy bất động sản lớn này sớm muộn gì cũng là thiên hạ của Thẩm Tử Hằng, về sau cần phải nịnh bợ Thẩm Tử Hằng nhiều hơn chút. Bàn tay cầm ly rượu của Lý Thành nổi đầy gân xanh.
      Last edited by a moderator: 13/4/15

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      "Trình Vũ." Lam Tĩnh đứng sau lưng , bộ lễ phục dạ hội màu xanh nước biển tôn dáng người thon dài của ta càng thêm hoàn mũ, nhưng lại bị chiếc máy thổi giấy kia làm lộ làn da trắng như tuyết dưới ánh đèn lộng lẫy êm dịu, ta nhìn thấy Trình Vũ quay đầu lại, khẽ nở nụ cười."Cậu mời mình nhảy sao?"

      Trình Vũ sửng sốt chút, đưa ly rượu cho nhân viên phục vụ."Nếu như tuần sau chú Thẩm rảnh chúng ta bàn bạc công việc cụ thể."

      " bé rất xinh, mắt nhìn của cháu tệ." Thẩm Tử Hằng nhìn Lam Tĩnh, nhịn được trêu chọc Trình Vũ, Trình Vũ cũng giải thích, thẳng về phía Lam Tĩnh.

      cúi người vươn tay ra, bàn tay mềm mại của Lam Tĩnh đặt vào lòng bàn tay của , Trình Vũ dẫn ta vào sàn nhảy, mà kia vừa vặn bị Lý Tư ở bên cạnh nhìn được, cam lòng nắm chặt quả đấm.

      Dưới ánh đèn dịu , đường cong gò má của Trình Vũ dịu dàng lạ thường, hơi mê hoặc ánh mắt Lam Tĩnh, nhưng ta lại biết ràng, đây chỉ là vẻ ngoài thôi, Trình Vũ lạnh lùng xa cách hơn vẻ bề ngoài của nhiều, cho dù với ai cũng đối xử lịch tao nhã.

      " ra thư tình lần trước phải của cậu đúng ?" Bỗng nhiên Lam Tĩnh đặt câu hỏi.

      Trình Vũ cười cười."Cậu cầm luận văn của tôi rồi."

      Sau khi Lam Tĩnh nhớ tới nhìn thấy luận văn trong quyển sách bỗng nhiên hiểu ra, hoá ra Trình Vũ đuổi theo mình suốt đường là vì mục đích khác, ngẫm lại lập tức cảm thấy buồn cười, Lam Tĩnh kìm được cười lên tiếng."Vậy tại sao cậu lại giải thích?"

      "Giải thích chuyện gì, lời người khác liên quan gì đến tôi."

      "Vậy sao." Lam Tĩnh ."Chân tôi hơi đau, lái xe có việc nên về trước rồi, có thể nhờ cậu đưa tôi về ?"

      Trình Vũ nhìn chằm chằm gương mặt xinh đẹp lạ thường của Lam Tĩnh."Vinh hạnh của tôi."

      Lam Tĩnh vẫn nở nụ cười hoàn mỹ mặt, đôi tay xinh đẹp khoác lấy cánh tay của Trình Vũ, chính là đôi kim đồng ngọc nữ, dưới ánh mắt tập trung của mọi người bước ra khỏi hộ trường, xem ra trang nhất báo ngày mai thể thiếu chuyện thị phi về hai người rồi.

      Trình Vũ mở cửa xe, Lam Tĩnh ngồi lên xe."Tôi tưởng cậu chỉ thích xe đạp thôi."

      Đương nhiên nghe được ý tứ trêu chọc trong lời của Lam Tĩnh, Trình Vũ cài dây an toàn."Xe đạp có gì tốt, vừa vặn đạp xung quanh tập thể dục."

      Lúc xe dừng trước cửa nhà Lam Tĩnh, Lam Tĩnh tháo dây an toàn."Cảm ơn cậu."

      Trình Vũ hạ cửa kính xe xuống, ở đó cỏ thể nhìn thấy người đàn ông đứng phía sau cửa sổ tầng hai, nhìn chằm chằm về phía đó trong giây lát."Cậu thích tôi vậy mà lại cười nhiều với tôi, cha cậu có thể để cậu hy sinh vì ông ấy nhiều như vậy sao?"

      ngờ Trình Vũ lại ra như vậy, động tác xuống xe của Lam Tĩnh bỗng nhiên dừng lại, nụ cười mặt cũng cứng lại, trong khoảnh khắc đó thấy Trình Vũ cũng tiếp nữa tâm lý của Lam Tĩnh thoải mái hơn rất nhiều. "Tại sao cậu biết tôi thích cậu?"

      "Cậu là người kiêu ngạo, trước kia cậu cũng chú ý nhiều tới tôi, sau khi bị tôi từ chối hai lần tiếp cận to nữa, nhưng thái độ hôm nay của cậu rất khác, cha cậu và Phạm Chấn trong lúc tranh cử vị trí thượng tướng, cậu xuất ở phía sau, phải rất dễ khiến người ta liên tưởng sao."

      "Thảo nào cha tôi Nặc đơn giản như trong suy nghĩ của tôi như vậy."

      Giọng điệu của Trình Vũ vẫn lạnh lùng như cũ, thờ ơ nhìn Lam Tĩnh, cũng vì giờ phút này có xinh đẹp trước mặt này mà thay đổi."Chẳng qua tôi nghĩ cha cậu đánh sai nước cờ rồi, bây giờ Nặc là do em tôi quản lý, mà hiển nhiên danh hiêu bộ trưởng bộ an toàn cũng thuộc về em ấy, nếu cậu có em trai, cậu có thể đề nghị cha cậu tặng nó cho em tôi, đương nhiên có nhận hay là quyền của nó."

      ngờ Trình Vũ lại chuyện sắc bén như vậy, Lam Tĩnh nhíu mày."Nhưng đáng tiếc, cha tôi chỉ có đứa con là tôi thôi, hơn nữa dù thế nào cậu cũng là con trai của Nguyệt Độc Nhất, bây giờ chủ nhân của Nặc là em cậu, lời của cậu chắc chắc cũng có chút ảnh hưởng."

      "Đúng, chỉ có điều tôi là nhà kinh doanh, nếu là chuyện có giá trị lợi ích tôi làm, tôi ủng hộ cha cậu cũng cảm giác được lấy lại được lợi ích tương đương."

      Lam Tĩnh nhìn xe của Trình Vũ biến mất trong bóng đêm, có thích cậu ta ? Gió đêm thổi qua đôi vai trần của ta, khiến ta cảm thấy có chút lạnh lẽo.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      72.2

      Editor: Búnn

      Trình Vũ vẫn xe đạp của đến trường như trước đây, đến đâu cũng có thể nhận được có số ánh mắt tò mò cẩn thận đáng giá, thỉnh thoảng còn bị người khác ngăn lại, biết tại sao lại nhận được đống quà tặng. Lúc Trình Vũ ôm đống quà biết là ai tặng vào phòng học, đến vị trí thích nhất Lucy sớm ngồi bên cạnh chỗ đó rồi. thấy ôm đống quà tặng vào bĩu môi câu tràn ngập vị chua."Bây giờ Tổng giám đốc Trình là người được coi trọng trong trường."

      Trình Vũ hiểu chuyện gì xảy ra, Lucy quơ quơ tờ tạp chí mới nhất của trường tay, bìa có dòng chữ vô cùng ràng."Tổng giám đốc trẻ tuổi nhất Nguyệt thị, là người có hơi thở hoàng tử quý tộc lớn nhất học viện Ngân Hoa...Trình Vũ.", cảm thấy hơi xấu hổ với năng lực bát quái của Tôn Linh Huệ.

      "Cậu muốn tặng cho cậu." Trình Vũ đặt những thứ cầm tay trước mặt Lucy, lo biết để ở đâu, vẫn còn cảm giác muốn ngủ. Lucy khách khí nhận toàn bộ, lát nữa tan học lập tức dùng mồi lửa đốt hết.

      Lucy lấy ra hộp quà được gói rất cẩn thận từ trong ngăn bàn ra."Tặng câu, chúc mừng cậu nhậm chức, hôm qua thể tham gia bữa tiệc, xin lỗi."

      "Cái gì thế?" Trình Vũ tò mò mở to mắt, ánh mắt tỉnh ngủ giống hệt con mèo.

      "Mở ra xem chút ."

      Mười ngón tay thon dài của Trình Vũ tháo chiếc nơ hình con bướm vô cùng xinh đẹp phía ra, chiếc nhẫn! Dù cho đầu óc của Trình Vũ vô cùng tỉnh táo, cũng biết phải đưa chiếc nhẫn đâu, được tặng chiếc nhẫn là có ý gì, phải bình thường đều là đàn ông tặng nhẫn cho phụ nữ à?

      "Đẹp ?" Dáng vẻ của Lucy giống như quà tặng phải là chiếc nhẫn mà chỉ là đồng hồ đeo tay, hoặc là cà vạt.

      Hình như hỏi vấn đề của mình, Trình Vũ liếc nhìn chiếc nhẫn vẫn còn trong hộp, đánh giá đúng trọng tâm."Rất đẹp."

      "Vậy đeo ." Lucy lấy chiếc nhẫn ra, đeo vào ngón tay áp út của Trình Vũ."Cậu xem, rất đẹp mắt!"

      Trình Vũ nhìn ngây người chiếc nhẫn tay xác định hỏi."Có phải cậu cầu hôn mình ?"

      "Cậu đồng ý ?" Lucy nháy mắt hỏi .

      "Mẹ mình tảo hôn tốt." Trình Vũ suy nghĩ chút.

      "Nhưng mình nghe lúc mẹ cậu lớn bằng mình cũng sinh cậu rồi."

      "Cũng đúng." Trình Vũ vuốt cằm, suy nghĩ vô cùng nghiêm túc.

      "Vậy cậu phản đối đúng ?" Lucy cẩn thận lấy lòng." ra lấy mình có rất nhiều điểm tốt, cậu xem mình dáng dấp khó coi, ra ngoài cũng ảnh hưởng đến bộ mặt của thành phố, nhất định cung cấp gen tốt nhất cho bảo bảo đời sau của nhà họ Nguyệt các cậu, mình biết nấu rất nhiều món ăn, món ăn Trung Quốc, món ăn Nhật Bản, món ăn Pháp, cả món ăn của Italy cũng vô cùng thành thục, đương nhiên nếu cậu thích thức ăn của các quốc gia khác mình có thể học, mình cũng biết làm việc nhà, sau khi cậu cưới mình có thể tiết kiệm tiền bạc thuê người giúp việc, đồ cưới của mình cũng vô cùng phong phú, nếu cậu cưới mình, Dawson là của cậu, mặc dù mình biết cậu thiếu tiền, nhưng làm gì có ai ngại mình nhiều tiền hơn đúng , mình đảm bảo sau khi kết hôn dịu dàng chăm sóc với cậu, cậu muốn gì được đó, cậu hướng đông mình tuyệt đối ở trước mặt cậu tướng tây."

      "Này, người em, gả thôi, nhà người ta có điều kiện tốt như vậy, cậu cần làm chuyện người thần đều căm giận đâu." Nam sinh ngủ phía sau đột nhiên bật người dậy, cho Trình Vũ lời khuyện chân thành nhất của cậu ta.

      Trình Vũ cúi đầu suy nghĩ lúc, sau đó ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào mắt của Lucy, nghiêm túc lạ thường hỏi."Vậy có phải cậu nên là cậu mình ?"

      "Em ." Trong chốc lát lời Trình Vũ ra khiến Lucy thể bắt kịp lối suy nghĩ của , có điều là trả lời câu hỏi của Trình Vũ rồi.

      Trình Vũ gật đầu thể rằng mình nghe được."Ừ..."

      Ừ...Là sao? " đồng ý rồi?"

      "Ừ."

      " tốt quá." Lucy có cách nào che dấu tâm trạng vui vẻ của chính mình, hôm nay chỉ muốn thử chút, vậy mà ngờ Trình Vũ lại đồng ý , nhảy lên người , keo kiệt lưu lại dấu ấn tình gương mặt khiến phải rước lấy tức giận nhưng dám gì của rất nhiều người đàn ông khác, có lẽ trước kia còn có lá gan đó, nhưng bây giờ thân phận của Trình Vũ khác rồi.

      "Nếu bây giờ là người đàn ông của em, có phải em nên đặt ra số cầu nho ?" Lucy đáng thương tội nghiệp hỏi.

      Trình Vũ sửng sốt chút, cảm thấy cầu vủa Lucy cũng là điều đương nhiên."Em ."

      Lucy bẻ ngón tay bắt đầu."Đầu tiên, từ nay về sau trong lòng chỉ có thể có em, ánh mắt của cũng chỉ có thể nhìn em, cho phép khiêu vũ với bất cứ người phụ nữ nào khác, cho phép đưa bất kỳ người phụ nữ nào khác về nhà, cho phép nhận bất kỳ quà tặng nào của người phụ nữ khác, thể cười với bất kỳ người phụ nữ nào.Thứ hai, em gọi điện cho phép nhận, muốn trước tiên phải cho em biết ở đâu, nếu như có chuyện phải ra ngoài đều phải xin phép em, thời gian xin phép thể quá giờ, nếu quá phải giải trình nguyên nhân. Thứ ba, phải dẫn em đến gặp cha mẹ , cho em biết những thứ mà người nhà thích. Thứ tư, chỗ ngồi phía sau xe đạp của ngoại trừ em ra cho phép có người phụ nữ khác ngồi. Thứ năm, mỗi lần em vui phải hôn em, dỗ em vui vẻ.Thứ sáu, phải cho em biết lần trước tới đón ..."

      Mặc dù hôn phớt cực kỳ nhạt nhẽo nhưng đây là lần đầu tiên Trình Vũ thân thiết với mình, nụ hôn kia mang theo mùi vị bạc hà sảng khoái quanh quẩn nơi chóp mũi của Lucy khiến ngây người. "Là ai?"

      bắt được tay của Trình Vũ." hôn em rồi! hôn em đúng ?"

      "Cậu ta thực hôn cậu rồi, tôi làm chứng. Hội trưởng hội học sinh vĩ đại có thể nhờ cậu đừng làm người khác giật mình , tôi còn phải ngủ đấy."

      Lucy để ý tới nam sinh ở phía sau, xem cậu ta là người qua đường Giáp, Trình Vũ cảm thấy Lucy như vậy rất đáng ."Người lần trước tới đón là em , lần sau giới thiệu với em. Cha là Nguyệt Độc Nhất, mẹ chính là thứ mà ông thích nhất . Mẹ tên là Trình Trình, phòng thí nghiệm của bà chính là thứ bà thích nhất. người em , lần trước em cũng gặp qua rồi. Con bé Nguyệt Nặc đó thích cái gì nhất cả, nếu em nhất định phải đưa hình như gần đây nó từng qua là gấu Bắc cực rất đáng , rất muốn nuôi con. còn có người em trai mười mấy tháng tuổi Nguyệt Sơ, việc nó thích làm nhất chính là nghịch giấy ăn, nếu ai nhìn nó có thể rút sạch trăm hộp trong ngày, hơn nữa nó còn vô cùng vui vẻ. Số điện thoại của chắc em biết từ lâu rồi, có điều là người chỉ nhận điện thoại có người quen, nếu là em chờ cả ngày. hoặc là ở công ty, hoặc là ở nhà. Nếu muốn ra ngoài, xin phép em đầu tiên, còn cầu gì nữa ?"

      "... còn." Tình trạng bây giờ của Lucy chính là hơi ngốc, cũng chỉ tùy tiện chút, hy vọng Trình Vũ có thể đáp ứng, ngờ Trình Vũ câu nào lập tức đáp ứng toàn bộ, khiến cho đầu thiếu khí trong chốc lát vẫn còn chưa tỉnh lại.

      Lúc Lam Tĩnh đến nơi vừa vặn nhìn thấy chiếc nhẫn tay Trình Vũ, trong lúc này ta cảm thấy chiếc nhẫn kia hơi chói mắt, nhưng vẫn nở nụ cười xinh đẹp như cũ."Ở đây còn chỗ trống ?"

      "Xin lỗi, còn chỗ trống rồi." Lucy cười nhìn Lam Tĩnh và Chu Lan, người phụ nữ này dám thừa dịp có ở đó quyến rũ người đàn ông của , biết xấu hổ. sớm đặt mấy tờ báo sáng nay dưới mông rồi, nhất định phải đóng cửa mấy toàn soạn báo này, có việc gì lại viết mấy chuyện linh tinh.

      " ràng ở đây vẫn còn chỗ trống." Chu Lan nhìn được Lucy trợn mắt dối.

      Lucy ôm đống "đồ bỏ " mà Trình Vũ vừa mang tới trải vào những chỗ kia."Bây giờ có nha."

      "Cậu đừng quá đáng."

      "Thôi mà Tiểu Lan. Trình Vũ, vẫn nên cảm ơn hôm qua cậu đưa tôi về nhà." Lam Tĩnh kéo Chu Lan ngồi vào vị trí phía trước.

      Lucy cam lòng nhéo vai Trình Vũ, có điều là nỡ nặng tay, chính là vui chuyện hôm qua đưa Lam Tĩnh về nhà, động tác mờ ám của Lucy khiến Trình Vũ mỉm cười."Hôm qua em đâu vậy, ngủ ngon sao?"

      "Cơ thể ông nội tốt." Nhắc tới ông nội, trong lòng Lucy có chút khổ sở, mặc dù biết bây giờ ông nội cũng lớn tuổi, sớm muộn gì cũng rời xa mình, nhưng lúc thực đến thời điểm ấy vẫn thể tiếp nhận được.

      " có việc gì đâu." Lời an ủi của Trình Vũ, khiến Lucy thêm ấm áp trong lòng.

      "Ừ."

      "Bạn học chuyện kia." Thầy giáo môn kinh tế chỉ về phía Trình Vũ, tại sao luôn có người chuyện khi mình giảng bài thế.

      Trình Vũ thấy mình bị chỉ đứng lên."Thầy gọi em phải ạ?"

      "Đương nhiên..." Thầy giáo được nữa, lại cảm thấy bạn học này tại sao lại nhìn quen mắt như vậy, nhất định là thấy ở đâu rồi, có vẻ như là báo, ông ta nhìn tờ báo đặt bàn giáo viên, thấy mấy chữ phía hình người đàn ông trẻ tuổi ."Tổng giám đốc Nguyệt Thị." Nuốt nước miếng."Đương nhiên phải...Tôi là bạn học phía sau em."

      "Vâng...." Trình Vũ nhàm chán ngồi xuống, khổ thân cho nam sinh làm chuyện gì phía sau kia.

      "Nhìn cái gì! Chính là cậu, thử dịch đoạn văn phía dưới cho tôi." Thầy giáo chỉ vào học sinh nam phía sau lưng Trình Vũ, thở phì phò giao bài. Tội nghiệp nam sinh kia thông thạo phiên dịch tiếng pháp, mắc dù mọi người đều biết thầy giáo môn kinh tế học có việc gì cuối cùng gọi người ta đứng dậy dịch bài, đều có chuẩn bị từ trước, nhưng bị cầu phiên dịch ngôn ngữ mình am hiểu luôn luôn là chuyện thu được kết quả tốt.

      --- ------ ---
      Last edited by a moderator: 15/4/15
      Miken Ha thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 73:

      73.1

      Editor: Búnn

      Tầng cao nhất công ty xây dựng Tử Kim, sáng sớm sau khi Lý Thủ Tín cùng vợ đáp máy bay trực thăng lập tức xông vào phòng làm việc của Tổng giám đốc, cầm tờ báo trong tay đập lên mặt con trai của mình. "Đây là có chuyện gì! Tốt nhất nên giải thích cho tôi, phải rất có lòng tin với kế hoạch phía Bắc thành phố sao, tại sao lại để Thẩm thị trúng thầu! Còn nữa người phụ nữ đứng bên cạnh Huyền Dịch tờ báo này có phải là Tiểu Nha , ly hôn từ bao giờ! đồng ý của tôi chưa! Có phải muốn làm phản , cho rằng tôi giao Tử Kim cho có thể muốn làm gì làm đúng ?"

      Phương Phương kéo tay chồng mình, để cho ông ta bình tĩnh lại. "Thủ Tín, có chuyện gì từ từ , Thành Nhi cũng lớn rồi, chắc chắn là có tính toán của mình."

      "Tính toán gì! Tính toán của nó chính là phá hủy Tử Kim! Lúc trước đáp ứng ông nội cưới Tô Tiểu Nha, bây giờ ông nội mất rồi, trải qua năm năm lập tức ly hôn, thử xem, có phải việc Nguyệt Thị giao dự án cho chúng ta có liên quan tới Tô Tiểu Nha ?" Lý Thủ Tín có chút rèn sắt thành thép(1), nhìn con trai bảo bối của ông ta làm những gì.

      (1) Chỉ tiếc rèn sắt thành thép: Biến sắt thành thép, thành ngữ Trung Quốc để mô tả những người sống theo mong đợi, hài lòng với tiến bộ, mong muốn ta tốt hơn.

      Đương nhiên Lý Thành biết hôm nay báo chí viết những gì, ta cũng biết chuyện Nguyệt Thị giao dự án cho Tử Kim chắc có chút liên quan tới Tô Tiểu Nha, nhưng ta cho cha ta. "Cha, Trình Vũ gọi Thẩm Tử Hằng là chú, chắc chắn quan hệ hai người bọn họ đơn giản như vậy, cậu ta giao dự án đó cho Thẩm thị cũng là chuyện bình thường."

      " sao?" Chẳng lẽ do lâu rồi ông ta can thiệp đến chuyện thương trường nên chưa kịp nắm bắt thông tin, Thẩm Tử Hằng lại có đứa cháu trai như vậy. "Chuyện Tiểu Nha sao?"

      "Cha, còn ly hôn rồi, con cũng đính hôn với Nhược Lan, định tháng sau kết hôn, vốn định báo việc này cho cha biết.”

      "Tôi đồng ý cho con bé kia vào cửa bao giờ." Mặc dù Lý Thủ Tín quá vừa lòng với con dâu Tô Tiểu Nha, nhưng theo ông ta Tô Tiểu Nha là người hiền lành, an phận thủ thường, dù sao vẫn tốt hơn người phụ nữ từng vứt bỏ con trai ông ta.

      Lý Thành cầu cứu mẹ ta, Phương Phương đành lòng nhìn con trai bị mắng. "Được, con trai lớn rồi, có quyết định của nó, chúng ta đừng quan tâm nữa, chỉ cần nó vui vẻ là được rồi."

      Lý Thủ Tín bị vợ mềm mỏng khuyên hai câu, dù sao cũng là con trai của mình, làm gì có ai cam lòng đánh chửi chứ.


      ***

      Khúc Quả Quả đập bàn phím mạnh đến nỗi phát ra từng tiếng "cạch cạch", phát điên vò đầu bứt tai, giận dữ ngút trời, mở cửa vừa thò đầu vào lập tức hét to. "Muốn đổ dầu hay là máu gà, tùy các người, tôi Tô Tiểu Nha có ở đây chính là có ở đây, người nợ các người tiền là cha của Tô Tiểu Nha chứ phải là cậu ấy, các người có bản lĩnh đòi Tô Vu Thuần ! Đừng ấn chuông cửa nhà bà đây nữa, coi chừng bà đây khác khí với các người." Khúc Quả Quả vừa giơ chổi lên, vừa canh giữ trước chuông cửa ra, để xem các người có dám ấn nữa .

      Thanh Á sợ hãi nhìn người phụ nữ lôi thôi lếch thếch, đầu tóc lộn xộn, vành mắt đen như gấu trúc ở phía trước này, chưa kịp cửa khách khí bị đóng lại.

      Cộc cộc cộc cộc!

      Khúc Quả Quả mới quay vào bước chưa được hai bước, cửa lại bị gõ, cố gắng kiềm chế bực mình mở cửa ra, vừa muốn mắng to nhìn thấy Tô Vu Thuần đứng ngoài cửa. "Đến vừa đúng lúc! Thấy , oan có đầu nợ có chủ, các người muốn đòi nợ phải hỏi người đàn ông này, làm phiền hai bên chỗ khác bàn bạc cho tốt, đừng gõ cửa nhà bà đây nữa, biết chưa!!!!"

      "Quả Quả, bác đến tìm Tiểu Nha." Tô Vu Thuần ngăn cho Khúc Quả Quả đóng cửa lại, mỉm cười lấy lòng.

      Khúc Quả Quả phòng bị nhìn ông ta, Tô Vu Thuần có lòng tốt như vậy mới là lạ. "Tôi cho ông biết, Tiểu Nha có tiền đâu!"

      "Quả Quả, cháu gì vậy, phải bác tới đòi tiền Tiểu Nha, cháu xem hai đứa nó vẫn ở nhà cháu mãi cũng tốt, bác tới đón hai đứa về nhà."

      Khúc Quả Quả chăm chú nhìn báo hôm nay tủ giày, trong lòng sáng tỏ tại sao bỗng nhiên hôm nay Tô Vu Thuần lại nhặt lại được lương tâm của ông ta."Sao thế, có phải trước kia bác vẫn cho rằng mình bị lỗ vốn nay bỗng nhiên lại phát ra mình có thể biến thành Phượng Hoàng, cho nên nhanh chóng tới tìm lại con để mình có thể hưởng phúc của con ?"

      Tính toán bị đoán được, Tô Vu Thuần lập tức thay đổi sắc mặt. "Khúc Quả Quả, thế nào tôi cũng là trưởng bối của , đừng biết lớn ."

      "Trưởng bối sao!" Khúc Quả Quả cười nhạo tiếng."Lúc ông đánh Tiểu Nha và em ấy tại sao suy nghĩ chút rằng bọn họ là con của ông!"

      "Tôi chuyện với , Tiểu Nha đâu?"

      "Cha." Chưa đến giờ tan làm Tô Tiểu Nha về rồi, bây giờ mọi người trong phòng đều coi như Phật để cung phụng, khiến cảm thấy rất quen, hơn nữa người ở Kim Lan cũng để cho làm nhân viên phục vụ, là nếu chủ tịch thấy được gọt da bọn họ, chẳng qua bác sĩ cơ thể tốt lắm, tốt nhất là nên làm việc vất vả, vậy làm việc ở Kim Lan cũng tốt.

      "Tiểu Nha, con về đúng lúc rồi, về nhà với cha ."

      Tô Tiểu Nha sớm biết cha đến, nhưng nghĩ lại đến nhanh như vậy. "Cha, con về, cha ."

      Tô Vu Thuần muốn nổi giận, nhưng nghĩ đến đống nợ dưới mông mình, hơn nữa bây giờ con ông ta gả cho Đường chủ Huyền Vũ của Nặc, để xem về sau những người đó ai còn dám tới đòi nợ ông ta , nghĩ đến đó ông ta cố gắng kiềm chế lửa giận. "Tiểu Nha, thế nào cha cũng là cha con, trước kia là cha đúng nhưng nơi đó vẫn là nhà của con." Ông ta tin rằng với tính cách của con phản kháng.

      Tô Tiểu Nha di chuyển, nếu muốn thay đổi cũng trở lại Tô Tiểu Nha chỉ biết sao nghe vậy như lúc trước. "Lúc đánh con và Tiểu Mẫn tại sao cha cha là cha con, bây giờ phải biết con sắp gả cho Huyền Dịch nên mới đón con trở về sao, bây giờ con cho cha biết, con gả, chỉ là báo chí viết linh tinh thôi, cha có thể về rồi."

      Vốn Tô Vu Thuần cố gắng chịu đựng tức giận vì nghĩ có thể vớt vát chút lợi ích gì đó từ con , nào biết ra đều là công dã tràng, cái gì mà báo chí viết linh tinh."Mày cái gì! Có phải Huyền Dịch muốn cưới mày ! báo phải mày có thai sao, có phải nó muốn chịu trách nhiệm ! Vậy được, nó có thể chịu trách nhiệm cũng được. đưa ba mươi triệu đây!"

      Tô Tiểu Nha lười để ý đến người cha này, đẩy tay ông ta ra, Tô Vu Thuần thấy như vậy, lại càng tức giận hơn."Mày đừng quên, quyền nuôi dưỡng em mày vẫn còn tay tao, bất cứ lúc nào tao cũng có thể đón nó về, nếu mày cho tao ba mươi triệu, tao lập tức đưa quyền nuôi dưỡng của nó cho mày."

      Tô Tiểu Nha cảm thấy đau lòng, đây chính là cha của sao."Tiểu Mẫn cũng là con của cha!"

      "Vậy sao, nó có thể thay cha nó đổi lấy ba mươi triệu nên cảm thấy vui mới đúng."

      Thanh Á ngờ Tô Tiểu Nha lại có người cha cực phẩm như vậy. "Xin chào Bác Tô, tôi là Đường chủ Thanh Long của Nặc, Thanh Á."

      Dường như lúc này Tô Tiểu Nha mới phát Thanh Á, ngạc nhiên tại sao ta lại ở đây, Thanh Á khiến cho an tâm chút.

      " ra ba mươi triệu mà bác muốn cũng nhiều lắm, tiểu như nhà chúng tôi thuê người chăm sóc gấu trúc trong vườn cũng chỉ như thế thôi."

      "Đúng vậy, cậu xem tôi nuôi con lớn rồi tặng cho các cậu như vậy rồi." Tô Vu Thuần vội vàng cười lấy lòng.

      "Nhưng mà, mặc dù ba mươi triệu đối với chúng tôi cũng đáng là bao, nhưng cầm ba mươi triệu cho người cha bằng heo chó tiểu thư của chúng tôi rất tức giận. Bác vừa mới đến quyền nuôi dưỡng Tô Tiểu Mẫn đúng , bác đúng là sơ sót của tiểu thư nhà chúng tôi, đúng lúc, mới lâu trước đây tiểu thư vừa mới thi bằng luật sư, còn buồn vì có nơi để khoe khoang, nếu lấy vụ án của bác Tô để luyện tay chút, bác yên tâm, mặc dù đây là lần đầu tiên tiểu thư xử lý loại chuyện như thế này, nhưng có thể thuận lợi lấy lại quyền nuôi dưỡng, nhưng nếu bác khiến tiểu thư nhà tôi vui, khi tiểu thư vui lung tung, vài câu gì đó cho em phố, bác thử xem có phải cuộc sống của bác rất phong phú ."

      Sắc mặt Tô Vu Thuần lúc xanh lúc trắng, vô cùng tức giận rời , ông ta bao lâu, điện thoại của Thanh Á lại vang lên.

      "Chú Thanh Á, cái gì mà lúc con vui lại thích lung tung, còn có con khoe khoang sao, có phải chú ngại mỗi ngày trôi qua quá nhàn hạ rồi ..."

      Đầu Thanh Á rụt lại, tại sao ta lại quên ở đâu tiểu thư cũng có tai mắt chứ." phải chú muốn hù dọa ông ta chút sao, cháu cũng muốn dì Huyền của cháu bị bắt nạt chứ."

      "Được rồi, cháu phái người mang Tô Vu Thuần quay lại cho cháu rồi, đừng quên với dì Huyền, buổi tối qua đây ăn cơm, đúng lúc trai cháu dẫn bạn về."

      "Biết, đại tiểu thư." Thanh Á nhận lệnh rồi tắt máy, nở nụ cười rực rỡ nhất của ta. "Chị dâu, Huyền lão đại hôm nay bận chút chuyện, ấy bảo em đến đưa chị bệnh viện."

      " ra cần phiền vậy đâu, tôi cũng có thể mình mà." Tô Tiểu Nha rất cảm động với quan tâm của Huyền Dịch.

      " phiền, việc Huyền lão đại giao cho thể thoái thác." Thanh Á cũng ta nhân cơ hội này lừa gạt cái biệt thự sườn núi từ chỗ Huyền Dịch.

      "Vậy chờ chút, tôi thay quần áo, vào đây ngồi ."

      "Được." Thanh Á vô cùng vui vẻ vào, thấy Tô Tiểu Nha vào phòng ngủ sau đó đóng cửa lại, ngay lúc ta muốn tìm chỗ để ngồi ngây người.

      Đây là phòng ở sao?

      sofa chất đầy quần áo lộn xộn, đứng gần còn ngửi thấy có mùi chua, bàn uống nước chất đầy túi đựng đồ ăn vặt, lại còn có vài cái rơi ra ngoài, rơi đất, lại nhìn thấy mặt thảm còn có đống gì đó màu trắng, phía có điểm chút màu xanh, Thanh Á dịch sát vào nhìn quyển sách laptop, cái hạt nảy mầm phía quyển sách là cái gì vậy? Trong nháy mắt Thanh Á ném cái vật đó ra xa.

      "Đây chính xác phải là nơi để cho người ở."

      Khúc Quả Quả cầm sữa chua từ trong phòng bếp ra, nhìn thấy Thanh Á ghét bỏ ngôi nhà của . "Tôi cũng mời đến, ai quan tâm có thích ngồi hay !"

      "Này, có thái độ gì thế! Vừa rồi cũng như thế này, hỏi trắng đen lập tức chửi rủa người ta trận, có phải bề ngoài của giống như khủng long, trong thời gian dài có đàn ông nên hóoc môn mất cân bằng !" Vừa rồi bị mắng khó chịu, Thanh Á nắm được cơ hội mắng lại.

      Khủng long? Đỉnh đầu Khúc Quả Quả bốc hơi nước, ta tưởng rằng dựa vào là bạn của Tiểu Nha có thể tùy tiện khoa chân múa tay với sao. " mới đúng là tên đàn đê tiện nhất trái đất này, đây là nhà tôi, phiền mắng người cũng phải nhìn xem mình ở đâu, khó chịu ra ."

      " tôi là đàn ông đê tiện?" Thanh Á chỉ vào chóp mũi mình thể tin được thậm chí còn có người phụ nữ dám chuyện với ta như vậy.

      "Đàn ông đê tiện sao? Tôi gọi là đàn ông đê tiện đó! Đàn ông đê tiện! Đàn ông đê tiện!" Khúc Quả Quả chút yếu thế nào, còn càng mắng càng lớn tiếng hơn, tất cả tức giận tích tụ từ sáng sớm, lúc bị mấy tên cho vay nặng lãi đến đòi nợ khiến thể bình yên đánh máy đều trút hết lên người Thanh Á.

      Sau khi Tô Tiểu Na thay quần áo xong ra lại thấy hai người mắng nhau như nước với lửa, ra cũng biết thói quen sinh hoạt của Quả Quả tốt, lúc mới chuyển vào còn giúp ấy dọn dẹp, nhưng Quả Quả muốn, là những thứ đó nếu để cho dọn dẹp lúc ấy cần tìm lại thấy đâu. Dù sao hôm nay dọn xong ngày hôm sau lại rối tinh rối mù như cũ, cho nên dứt khoát mặc kệ.

      "Quả Quả, cậu ít hai câu thôi."

      "Cậu đừng cản mình!" Khúc Quả Quả trừng mắt nhìn Thanh Á, cũng quay đầu lại.

      Mắt thấy khuyên được Quả Quả, Tô Tiểu Nha dứt khoát bắt đầu khuyên Thanh Á. "Thanh Á, đừng so đo với Quả Quả, ấy là người như vậy, có ý xấu đâu."

      Nghe Tô Tiểu Nha , Thanh Á nể mặt ấy nên so đo với Khúc Quả Quả nữa. "Đúng vậy nha, ta có ý xấu nhưng miệng lại đê tiện như vậy! Tôi chấp nhặt với ta nữa!"

      " miệng ai đê tiện! Đàn ông đê tiện!" Khúc Quả Quả giương nhanh mua vuốt muốn xông lên, bị Tô Tiểu Nha túm được.

      "Ai mắng tôi tôi người đó!"

      "Được rồi, Quả Quả, phải ngày mai cậu phải giao bản thảo sao, biên tập giục cậu à?"

      "À! May mà cậu nhắc mình, bây giờ mình muốn bế quan, mình ra đừng vào phòng của mình!" Khúc Quả Quả chạy vào phòng nhanh như làn khói, cạch tiếng đóng của phòng lại.

      Tô Tiểu Nha nhàng thở ra, may mà chiêu này có hiệu quả, cười cười xin lỗi Thanh Á. "Tính tình Quả Quả giống trẻ con, đừng để ý."

      " sao, chúng ta thôi." Mắt Thanh Á nhìn về phía cửa phòng đóng kia.

      "Được."

      --- ---------

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      73.2

      Editor: Búnn

      Thanh Á lái xe, mắt nhìn nơi khác, tay chống đầu, bề ngoài giống như nghi ngờ gì hỏi. " Khúc Quả Quả kia là nhà văn à?"

      "Vâng." Tô Tiểu Nha gật đầu. "Quả Quả là nhi, khi còn bé tôi bị đứa con trai bắt nạt, gặp được ấy, nhất định tưởng tượng được Quả Quả mới sáu tuổi lại dám khiêu chiến với thằng con trai hơn ấy bốn tuổi như thế nào đâu, cậu bé kia bị dáng vẻ ngang tàng bạo ngược của ấy dọa cho chạy, về sau chúng tôi thành bạn, bây giờ ấy là người viết tiểu thuyết mạng, ra tôi từng đề nghị ấy tìm việc khác, chỉ là ấy ấy thoải mái quen rồi, chỉ thích ở trong nhà, đọc truyện tranh viết sách."

      "Viết tiểu thuyết sao? Nhìn dáng vẻ kia của ta viết ra cái gì mà cũng có người đọc sao?" Thanh Á bĩu môi.

      " biết." Tô Tiểu Nha lắc đầu, nhưng lại muốn lấy lại chút mặt mũi cho bạn tốt. "Chắc là cũng tệ lắm."

      "Đúng rồi, hôm nay Đại thiếu gia đưa bạn về, phu nhân chúng ta cũng cùng trở về, Huyền lão đại buổi tối tới đón chị"

      "Tôi...tôi nhất định phải sao?" Tô Tiểu Nha hơi cẩn thận, Huyền Dịch có cha mẹ, vậy gặp ông chủ của cũng giống như gặp cha mẹ vậy, khiến biết làm thế nào.

      "Đương nhiên, nếu chị , Nguyệt đại tiểu thư bỏ qua cho đâu."

      "Nhưng tôi nên mặc quần áo như thế nào, có phải mang quà tặng gì , còn có..."

      "Được rồi, chị dâu, phu nhân và ông chủ của chúng tôi đều là người rất thoải mái, chị mặc giản dị chút, quần áo bình thường là được, về phần quà tặng cũng cần mang theo, chị đừng quá thẳng là được rồi."

      Thanh Á ngờ đưa Tô Tiểu Nha khám thai còn có thể gặp được Chu Nhan, thấy ấy cau mày nhìn phiếu báo kết quả, ta vỗ vai Chu Nhan. "Sao thế?"

      Chu Nhan nhíu lông mày giống như vẫn còn khó tiếp nhận chuyện này."Hình như tôi mang thai rồi."

      "Vậy tốt nha, Bạch Hồ ly biết ?" Thanh Á hỏi theo bản năng.

      "Tôi muốn có đứa sớm như thế." Chu Nhan ra cách nghĩ của , còn chưa chuẩn bị làm mẹ, lấy chồng có trách nhiệm với hôn nhân, có đứa phải có trách nhiệm với nó, vừa mới bắt đầu học chịu trách nhiệm với hôn nhân, muốn trói chặt mình nhanh như vậy.

      Thanh Á cũng hiểu tính cách của Chu Nhan. "Cho dù có quyết định gì, có lẽ cũng nên hỏi suy nghĩ của Bạch Hồ ly chút, dù sao ta cũng là cha của đứa , đúng ?"

      Chu Nhan cất phiếu báo kết quả . "Tôi biết rồi, trước đây."

      Nhìn Chu Nhan khôi phục lại phong cách phóng khoáng tự nhiên, Thanh Á nhàng thở ra, ta sợ rằng trong giây lát ấy nghĩ thông lại muốn bỏ đứa , đến lúc đó nếu để Bạch Hồ Ly biết rằng ta biết chuyện này nhưng ngăn cản rút da ta mới là lạ đấy.

      Sáng hôm nay Trình Trình tỉnh từ rất sớm, dọn dẹp chút chỗ này chút, sờ mó chỗ kia chút, bà chỉ sợ vẻ ngoài của nhà mình dọa con dâu bà bỏ về, bà qua lại trước TV của Nguyệt Nặc, Nguyệt Nặc bất đắc dĩ mở miệng."Mẹ, trong nhà rất sạch rồi, nếu mẹ lau nữa mới có thể dọa chị dâu tương lai chạy đó, người ta nghĩ rằng mẹ có bệnh sạch đó."

      Trình Trình thấy đặt chân lên bàn trà, vừa xem phim vừa cắn hạt dưa, nếu là ngày bình thường cũng làm gì, nhưng hôm nay được."Đừng ăn nữa, đầy đất rồi, lát nữa chị dâu con thấy được tốt."

      "Mẹ, người ta còn chưa vào cửa lập tức che chở rồi, con là từ ngoài ôm về nha." Mặc dù Nguyệt Nặc ngoài miệng, nhưng vẫn cất hạt dưa , ăn ăn.

      "Mẹ xem cha con làm cơm như thế nào rồi." Trình Trình vào phòng bếp rồi lại thò đầu ra."Đúng rồi, hôm nay Bắc Đường Giác và Bối Mễ cũng tới."

      "Cái gì! Thằng nhóc Bắc Đường Ly kia cũng tới sao." Nguyệt Nặc ở sofa nhảy dựng lên.

      "Nếu có gì bất ngờ xảy ra là vậy, cho nên mẹ muốn cho con ngàn lần đừng chạy." Trình Trình chính là muốn nhắc nhở nó, con bà nghe thấy tên Bắc Đường Li giống hết như chuột thấy mèo, chạy còn nhanh hơn thỏ, ra cũng cảm thấy mắt mặt, bà cảm thấy thằng bé Tiểu Ly kia rất tốt, ôn tồn lễ độ, cũng rất lễ phép với người khác.

      "Độc Nhất, có phải em mặc quá thoải mái rồi ?" Trình Trình vẫn mặc áo phông quần bò vạn năm đổi, chỉ có là tóc đuôi ngựa ban đầu biến thành tóc ngắn, giống người sắp làm mẹ chồng người ta chút nào.

      Ánh mắt nhìn vợ của Nguyệt Độc Nhất đặc biệt dịu dàng, ông buông dao trong tay xuống, hôn cái nhưng vẫn sửa sáng quần áo của mình và Trình Trình." cần căng thẳng, em rất tốt."

      Trình Trình ngẩng đầu cười với ông." chứ?"

      ", đứa bé kia em cũng biết." Tài liệu về Lucy đặt bàn làm việc của ông từ sớm rồi.

      Cộc cộc!

      "Mẹ, có người gõ cửa!" Nguyệt Nặc hét lên.

      Trình Trình từ trong bếp ra, nhìn thấy Nguyệt Nặc vẫn còn xem TV."Con thể mở cửa được sao?"

      "Con sợ mẹ bỏ qua cơ hội gặp con dâu đầu tiên."

      Người vào cửa đầu tiên là đám người Chu Nhan, lúc Thanh Á ở cửa gặp phải Chu Nhan, có lén hỏi ấy." với Bạch Hồ Ly chưa?"

      Chu Nhan lắc đầu, thấy Bạch Thủy nghi ngờ nhìn bọn họ." sau."

      "Phu nhân."

      Trình Trình bảo bọn họ vào, dù sao cũng là người nhà, Bạch Thủy thấy Nguyệt Nặc nằm ghế Salon xem TV."Đại tiểu thư, con để lão đại làm hết việc nên bây giờ thoải mái nha."

      Đối mặt với Bạch Thủy, cho dù là Nguyệt Nặc cũng nhịn được lấy lòng, nhào tới ôm lấy cánh tay ta."Chú Bạch, người ta có làm nhiệm vụ là mà."

      " sao? Chú nghe nhiệm vụ mấy tháng liên tiếp của con đều do Huyền Dịch nhận giúp con." Bạch Thủy vẫn giữ dáng vẻ ăn , giao nhiệm vụ của Huyền Dịch ta hoàn toàn có ý kiến, nhưng ném toàn bộ cho Huyền Dịch mà quan tâm đến ta đương nhiên là ta vô cùng có ý kiến rồi, khiến cho ta mỗi ngày ở bên cạnh vợ thân ít mà xa cách nhiều, ngay cả thời gian hẹn hò cũng có.

      "Chú Bạch hiểu con nhất mà." cũng muốn Bạch Thủy tức giận bắt về đâu.

      "Làm nũng cũng có tác dụng."

      "Cùng lắm con làm cho dì Chu Nhan Italy với chú được ." Nguyệt Nặc biết Bạch Thủy có ý định gì, vì để nhân viên tiếp tục làm trâu làm ngựa cho mình cũng ngại bỏ ra chút phúc lợi nho thích hợp.

      "Cái này có thể xem xét." Bạch Thủy gật đầu, dù sao cái ta muốn chính là kết quả này, cũng có khả năng bắt Nguyệt Nặc về.

      Cộc cộc!

      "Mẹ, lần này là chị dâu đến, con mở cửa." Nguyệt Nặc chay tới mở cửa.

      "Nặc." Bắc Đường Ly thấy Nguyệt Nặc vui vẻ ra đón mình như thế, nở nụ cười vô cùng xinh đẹp.

      Động tác mở cửa của Nguyệt Nặc cứng ngắc lúc, bỗng nhiên giả vờ cười với Bắc Đường Ly tiếng."Cười cái gì mà cười, cũng cần khoe hàm răng trắng như vậy, Nặc là để cậu gọi à, tôi lớn hơn cậu, gọi chị!"

      Bắc Đường Ly quen với tính khí của Nguyệt Nặc, vòng qua người ."Dì Trình, đây là kính hiển vi bội số lớn mới nhất, có lẽ dì thích."

      "Tiểu Ly con tới là tốt rồi, còn mang quà làm gì." Mặc dù ngoài miệng Trình Trình vậy, nhưng quà tặng đến chỗ bà rồi làm gì có chuyện thích.

      " có chuyện gì mà niềm nở gian lận cũng là trộm cắp, có ý tốt." Nguyệt Nặc thầm.

      Lông mày đẹp đẽ của Bắc Đường Ly nhíu lại, bỗng nhiên tiến lại gần, Nguyệt Nặc muốn tránh nhưng bị Bắc Đường Ly túm cổ tay, thằng nhóc này sao lại nhanh như vậy chứ, mắt Nguyệt Nặc tối xuống.

      "Lòng tôi nghĩ gì, phải Nặc vẫn biết sao?"

      Gần gũi như thế, gần đến mức hơi thở cũng quấn lại với nhau, Nguyệt Nặc đẩy cậu ra, mặt đỏ hồng." cái gì thế! Tôi biết."

      "Tiểu Nặc." Bắc Đường Giác ôm Chiêu Bối Mễ vào cửa ngay sau đó.

      Nghe được tiếng gọi Nguyệt Nặc lập tức đến gần."Cha , mẹ nuôi."

      "Ngoan!" Bắc Đường Giác sờ đầu Nguyệt Nặc, cưng chiều ít hơn con trai mình bao nhiêu. Đúng lúc Nguyệt Độc Nhất từ phòng bếp ra, nhìn thấy ông ta để tay lên đầu con mình, ánh mắt nghiêm túc, khách khí cầm chiếc đũa tay bắn về phía tay heo chướng mắt kia.

      Tất cả mọi người im lặng thèm quan tâm hai lão già ghen tỵ với nhau, dù sao cũng quen rồi, lần nào bọn họ gặp mà đánh nhau, trực tiếp rút súng ra coi như là khách khí rồi, tay Bắc Đường Giác vững vàng bắt được chiếc đũa kia, vẫn quên kích thích Nguyệt Độc Nhất. "Tiểu Nặc, cha con ghen tỵ rồi."

      Nguyệt Nặc nhăn mặt nhăn mũi."Cách xa ông ấy ra, gần đây ông ấy rơi vào thời kỳ mãn kinh."

      Nguyệt Độc Nhất để món ăn lên bàn, nhìn Nguyệt Nặc cái."Nếu luyến tiếc cha của con như thế cha chờ con lớn sau đó lập tức gả cho Tiểu Ly, như vậy con vẫn có thể ở chỗ với cha của con rồi."

      "Cha, con hôm nay cha đặt biệt đẹp trai chưa, chính là đẹp trai siêu cấp vũ trụ." Nguyệt Nặc lập tức chạy tới ra sức nịnh nọt cha mình, chỉ sợ ông ấy nhẫn tâm gả mình cho thằng nhóc thối kia.

      Nguyệt Độc Nhất nhịn được nhìn Bắc Đường Giác khiêu khích, nhìn , tâm lý con muốn gì người làm cha như ông chẳng nhẽ lại , câu đầu tiên đưa con trở về.

      Trình Trình với Bối Mễ sớm chuyện phiếm ở bên cạnh, Nguyệt Sơ cũng vừa tỉnh ngủ được bảo mẫu ôm xuống tầng giao cho Trình Trình, hai người đàn ông này càng già càng mọn, cũng lười để ý đến rồi.

      Cộc Cộc!

      Bây giờ là Trình Vũ đưa bạn về rồi.
      Last edited by a moderator: 21/4/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :