73.2
Editor: Búnn
Thanh Á lái xe, mắt nhìn nơi khác, tay chống đầu, bề ngoài giống như nghi ngờ gì hỏi. " Khúc Quả Quả kia là nhà văn à?"
"Vâng." Tô Tiểu Nha gật đầu. "Quả Quả là nhi, khi còn bé tôi bị đứa con trai bắt nạt, gặp được ấy, nhất định tưởng tượng được Quả Quả mới sáu tuổi lại dám khiêu chiến với thằng con trai hơn ấy bốn tuổi như thế nào đâu, cậu bé kia bị dáng vẻ ngang tàng bạo ngược của ấy dọa cho chạy, về sau chúng tôi thành bạn, bây giờ ấy là người viết tiểu thuyết mạng, ra tôi từng đề nghị ấy tìm việc khác, chỉ là ấy ấy thoải mái quen rồi, chỉ thích ở trong nhà, đọc truyện tranh viết sách."
"Viết tiểu thuyết sao? Nhìn dáng vẻ kia của ta viết ra cái gì mà cũng có người đọc sao?" Thanh Á bĩu môi.
" biết." Tô Tiểu Nha lắc đầu, nhưng lại muốn lấy lại chút mặt mũi cho bạn tốt. "Chắc là cũng tệ lắm."
"Đúng rồi, hôm nay Đại thiếu gia đưa bạn về, phu nhân chúng ta cũng cùng trở về, Huyền lão đại buổi tối tới đón chị"
"Tôi...tôi nhất định phải sao?" Tô Tiểu Nha hơi cẩn thận, Huyền Dịch có cha mẹ, vậy gặp ông chủ của cũng giống như gặp cha mẹ vậy, khiến biết làm thế nào.
"Đương nhiên, nếu chị , Nguyệt đại tiểu thư bỏ qua cho đâu."
"Nhưng tôi nên mặc quần áo như thế nào, có phải mang quà tặng gì , còn có..."
"Được rồi, chị dâu, phu nhân và ông chủ của chúng tôi đều là người rất thoải mái, chị mặc giản dị chút, quần áo bình thường là được, về phần quà tặng cũng cần mang theo, chị đừng quá thẳng là được rồi."
Thanh Á ngờ đưa Tô Tiểu Nha khám thai còn có thể gặp được Chu Nhan, thấy ấy cau mày nhìn phiếu báo kết quả, ta vỗ vai Chu Nhan. "Sao thế?"
Chu Nhan nhíu lông mày giống như vẫn còn khó tiếp nhận chuyện này."Hình như tôi mang thai rồi."
"Vậy tốt nha, Bạch Hồ ly biết ?" Thanh Á hỏi theo bản năng.
"Tôi muốn có đứa sớm như thế." Chu Nhan ra cách nghĩ của , còn chưa chuẩn bị làm mẹ, lấy chồng có trách nhiệm với hôn nhân, có đứa phải có trách nhiệm với nó, vừa mới bắt đầu học chịu trách nhiệm với hôn nhân, muốn trói chặt mình nhanh như vậy.
Thanh Á cũng hiểu tính cách của Chu Nhan. "Cho dù có quyết định gì, có lẽ cũng nên hỏi suy nghĩ của Bạch Hồ ly chút, dù sao ta cũng là cha của đứa , đúng ?"
Chu Nhan cất phiếu báo kết quả . "Tôi biết rồi, trước đây."
Nhìn Chu Nhan khôi phục lại phong cách phóng khoáng tự nhiên, Thanh Á nhàng thở ra, ta sợ rằng trong giây lát ấy nghĩ thông lại muốn bỏ đứa , đến lúc đó nếu để Bạch Hồ Ly biết rằng ta biết chuyện này nhưng ngăn cản rút da ta mới là lạ đấy.
Sáng hôm nay Trình Trình tỉnh từ rất sớm, dọn dẹp chút chỗ này chút, sờ mó chỗ kia chút, bà chỉ sợ vẻ ngoài của nhà mình dọa con dâu bà bỏ về, bà qua lại trước TV của Nguyệt Nặc, Nguyệt Nặc bất đắc dĩ mở miệng."Mẹ, trong nhà rất sạch rồi, nếu mẹ lau nữa mới có thể dọa chị dâu tương lai chạy đó, người ta nghĩ rằng mẹ có bệnh sạch đó."
Trình Trình thấy đặt chân lên bàn trà, vừa xem phim vừa cắn hạt dưa, nếu là ngày bình thường cũng làm gì, nhưng hôm nay được."Đừng ăn nữa, đầy đất rồi, lát nữa chị dâu con thấy được tốt."
"Mẹ, người ta còn chưa vào cửa lập tức che chở rồi, con là từ ngoài ôm về nha." Mặc dù Nguyệt Nặc ngoài miệng, nhưng vẫn cất hạt dưa , ăn ăn.
"Mẹ xem cha con làm cơm như thế nào rồi." Trình Trình vào phòng bếp rồi lại thò đầu ra."Đúng rồi, hôm nay Bắc Đường Giác và Bối Mễ cũng tới."
"Cái gì! Thằng nhóc Bắc Đường Ly kia cũng tới sao." Nguyệt Nặc ở sofa nhảy dựng lên.
"Nếu có gì bất ngờ xảy ra là vậy, cho nên mẹ muốn cho con ngàn lần đừng chạy." Trình Trình chính là muốn nhắc nhở nó, con bà nghe thấy tên Bắc Đường Li giống hết như chuột thấy mèo, chạy còn nhanh hơn thỏ, ra cũng cảm thấy mắt mặt, bà cảm thấy thằng bé Tiểu Ly kia rất tốt, ôn tồn lễ độ, cũng rất lễ phép với người khác.
"Độc Nhất, có phải em mặc quá thoải mái rồi ?" Trình Trình vẫn mặc áo phông quần bò vạn năm đổi, chỉ có là tóc đuôi ngựa ban đầu biến thành tóc ngắn, giống người sắp làm mẹ chồng người ta chút nào.
Ánh mắt nhìn vợ của Nguyệt Độc Nhất đặc biệt dịu dàng, ông buông dao trong tay xuống, hôn cái nhưng vẫn sửa sáng quần áo của mình và Trình Trình." cần căng thẳng, em rất tốt."
Trình Trình ngẩng đầu cười với ông." chứ?"
", đứa bé kia em cũng biết." Tài liệu về Lucy đặt bàn làm việc của ông từ sớm rồi.
Cộc cộc!
"Mẹ, có người gõ cửa!" Nguyệt Nặc hét lên.
Trình Trình từ trong bếp ra, nhìn thấy Nguyệt Nặc vẫn còn xem TV."Con thể mở cửa được sao?"
"Con sợ mẹ bỏ qua cơ hội gặp con dâu đầu tiên."
Người vào cửa đầu tiên là đám người Chu Nhan, lúc Thanh Á ở cửa gặp phải Chu Nhan, có lén hỏi ấy." với Bạch Hồ Ly chưa?"
Chu Nhan lắc đầu, thấy Bạch Thủy nghi ngờ nhìn bọn họ." sau."
"Phu nhân."
Trình Trình bảo bọn họ vào, dù sao cũng là người nhà, Bạch Thủy thấy Nguyệt Nặc nằm ghế Salon xem TV."Đại tiểu thư, con để lão đại làm hết việc nên bây giờ thoải mái nha."
Đối mặt với Bạch Thủy, cho dù là Nguyệt Nặc cũng nhịn được lấy lòng, nhào tới ôm lấy cánh tay ta."Chú Bạch, người ta có làm nhiệm vụ là mà."
" sao? Chú nghe nhiệm vụ mấy tháng liên tiếp của con đều do Huyền Dịch nhận giúp con." Bạch Thủy vẫn giữ dáng vẻ ăn , giao nhiệm vụ của Huyền Dịch ta hoàn toàn có ý kiến, nhưng ném toàn bộ cho Huyền Dịch mà quan tâm đến ta đương nhiên là ta vô cùng có ý kiến rồi, khiến cho ta mỗi ngày ở bên cạnh vợ thân ít mà xa cách nhiều, ngay cả thời gian hẹn hò cũng có.
"Chú Bạch hiểu con nhất mà." cũng muốn Bạch Thủy tức giận bắt về đâu.
"Làm nũng cũng có tác dụng."
"Cùng lắm con làm cho dì Chu Nhan Italy với chú được ." Nguyệt Nặc biết Bạch Thủy có ý định gì, vì để nhân viên tiếp tục làm trâu làm ngựa cho mình cũng ngại bỏ ra chút phúc lợi nho thích hợp.
"Cái này có thể xem xét." Bạch Thủy gật đầu, dù sao cái ta muốn chính là kết quả này, cũng có khả năng bắt Nguyệt Nặc về.
Cộc cộc!
"Mẹ, lần này là chị dâu đến, con mở cửa." Nguyệt Nặc chay tới mở cửa.
"Nặc." Bắc Đường Ly thấy Nguyệt Nặc vui vẻ ra đón mình như thế, nở nụ cười vô cùng xinh đẹp.
Động tác mở cửa của Nguyệt Nặc cứng ngắc lúc, bỗng nhiên giả vờ cười với Bắc Đường Ly tiếng."Cười cái gì mà cười, cũng cần khoe hàm răng trắng như vậy, Nặc là để cậu gọi à, tôi lớn hơn cậu, gọi chị!"
Bắc Đường Ly quen với tính khí của Nguyệt Nặc, vòng qua người ."Dì Trình, đây là kính hiển vi bội số lớn mới nhất, có lẽ dì thích."
"Tiểu Ly con tới là tốt rồi, còn mang quà làm gì." Mặc dù ngoài miệng Trình Trình vậy, nhưng quà tặng đến chỗ bà rồi làm gì có chuyện thích.
" có chuyện gì mà niềm nở gian lận cũng là trộm cắp, có ý tốt." Nguyệt Nặc thầm.
Lông mày đẹp đẽ của Bắc Đường Ly nhíu lại, bỗng nhiên tiến lại gần, Nguyệt Nặc muốn tránh nhưng bị Bắc Đường Ly túm cổ tay, thằng nhóc này sao lại nhanh như vậy chứ, mắt Nguyệt Nặc tối xuống.
"Lòng tôi nghĩ gì, phải Nặc vẫn biết sao?"
Gần gũi như thế, gần đến mức hơi thở cũng quấn lại với nhau, Nguyệt Nặc đẩy cậu ra, mặt đỏ hồng." cái gì thế! Tôi biết."
"Tiểu Nặc." Bắc Đường Giác ôm Chiêu Bối Mễ vào cửa ngay sau đó.
Nghe được tiếng gọi Nguyệt Nặc lập tức đến gần."Cha , mẹ nuôi."
"Ngoan!" Bắc Đường Giác sờ đầu Nguyệt Nặc, cưng chiều ít hơn con trai mình bao nhiêu. Đúng lúc Nguyệt Độc Nhất từ phòng bếp ra, nhìn thấy ông ta để tay lên đầu con mình, ánh mắt nghiêm túc, khách khí cầm chiếc đũa tay bắn về phía tay heo chướng mắt kia.
Tất cả mọi người im lặng thèm quan tâm hai lão già ghen tỵ với nhau, dù sao cũng quen rồi, lần nào bọn họ gặp mà đánh nhau, trực tiếp rút súng ra coi như là khách khí rồi, tay Bắc Đường Giác vững vàng bắt được chiếc đũa kia, vẫn quên kích thích Nguyệt Độc Nhất. "Tiểu Nặc, cha con ghen tỵ rồi."
Nguyệt Nặc nhăn mặt nhăn mũi."Cách xa ông ấy ra, gần đây ông ấy rơi vào thời kỳ mãn kinh."
Nguyệt Độc Nhất để món ăn lên bàn, nhìn Nguyệt Nặc cái."Nếu luyến tiếc cha của con như thế cha chờ con lớn sau đó lập tức gả cho Tiểu Ly, như vậy con vẫn có thể ở chỗ với cha của con rồi."
"Cha, con hôm nay cha đặt biệt đẹp trai chưa, chính là đẹp trai siêu cấp vũ trụ." Nguyệt Nặc lập tức chạy tới ra sức nịnh nọt cha mình, chỉ sợ ông ấy nhẫn tâm gả mình cho thằng nhóc thối kia.
Nguyệt Độc Nhất nhịn được nhìn Bắc Đường Giác khiêu khích, nhìn , tâm lý con muốn gì người làm cha như ông chẳng nhẽ lại , câu đầu tiên đưa con trở về.
Trình Trình với Bối Mễ sớm chuyện phiếm ở bên cạnh, Nguyệt Sơ cũng vừa tỉnh ngủ được bảo mẫu ôm xuống tầng giao cho Trình Trình, hai người đàn ông này càng già càng mọn, cũng lười để ý đến rồi.
Cộc Cộc!
Bây giờ là Trình Vũ đưa bạn về rồi.
Last edited by a moderator: 21/4/15