71.3
Editor: Búnn
(phần này siêu dài Các nàng đừng giục nha Ta quên ngày nào bù ngày đó các nàng giục ta rối tinh rối mù lên mất )
Hai ngày hôm nay Nguyệt Nặc bận rộn nhiều việc, vội vàng đến mức mọi người cũng biết làm chuyện gì, mọi thứ đều bắt đầu lại từ đầu, cho nên trước tên đưa Tô Tiểu Nha cắt tóc, kiểu tóc dài kia được thay bằng kiểu tóc ngắn sạch nhàng thanh thoát, Tô Tiểu Nha lập tức trở nên khác biệt, nhanh nhẹn hơn rất nhiều, sau đó Nguyệt Nặc đổi gọng kính màu đen khoa trương kia của Tô Tiểu Nha thành kính sát tròng, đương nhiên ngay từ đầu Tô Tiểu Nha biết phải đeo như thế nào, Nguyệt Nặc lập tức tìm vài người kéo đến, cố gắng nhét kính sát trong vào trong mắt của .
Sau đó lúc Tô Tiểu Nha mặc chiếc váy ngắn ra, Nguyệt Nặc thỏa mãn đẩy đến trước gương."Như thế nào, mắt nhìn của con cũng được chứ?"
Tô Tiểu Nha giật mình khi nhìn chính mình trong gương, thể tin được đó chính là Tô Tiểu Nha , lễ phục màu đen được chuyên gia cắt may, chuyên gia thiết kế phần dưới xõa tung ra nhưng mất vẻ đáng , cực kỳ thích hợp với người có dáng người xinh như , chân đeo đôi giày da thấp màu bạc, Nguyệt Nặc lo lắng mang thai nên thể phối hợp với giày cao gót, mắt nhìn của Nguyệt Nặc rất tốt.
Có điều là vẫn còn thiếu thứ, chính là tự tin.
Tô Tiểu Nha nghe Nguyệt Nặc cần phải vừa soi gương vừa hô to, nhưng cảm thấy để mở miệng có chút khó khăn, chẳng qua Nguyệt Nặc dễ dàng buông tha như vậy."Dì Huyền, dì muốn có thể làm người lần nữa ở trước mặt Lý Thành phải lập tức vượt qua chướng ngại trong lòng mình."
"Tiểu Nặc, tôi là cần gọi tôi là dì Huyền rồi mà." Do Nguyệt Nặc kiên trì uy hiếp nên Tô Tiểu Nha đành phải gọi từ tiểu thư thành Tiểu Nặc, nhưng dì Huyền thực thể tiếp nhận được.
"Cho dù con có gọi hay sớm muộn dì cũng là dì Huyền của con. Bây giờ đừng đến những chuyện này nữa, theo con, Tô Tiểu Nha tôi là người phụ nữ xinh đẹp nhất thế giới,thế giới bởi vì có tồn tại của tôi mà càng thêm đẹp hơn! Cả nhà họ Lý con mẹ nó là con chó mù mắt! Làm cho bọn họ hối hận !"
" phải sao?"Tô Tiểu Nha nhìn đến dáng vẻ đương nhiên của Tô Tiểu Nha, giống như nếu lập tức ăn , vội vàng cúi đầu điều chỉnh bản thân mình.
"Chết chết, Tô Tiểu Nha tôi là người phụ nữ xinh đẹp nhất thế giới,thế giới bởi vì có tồn tại của tôi mà càng thêm đẹp hơn! Cả nhà họ Lý con mẹ nó là con chó mù mắt! Làm cho bọn họ hối hận !"
Nghe được khi Tô Tiểu Nha cố gắng nghiến răng nghiến lợi hai câu cuối cùng kia, Nguyệt Nặc biết mình thành công rồi, nhìn đồng hồ, phải đến hội trường trước, vẫn còn chuyện phải làm." thôi!"
Hôm nay cửa hàng trang sức lớn nhất của Giác ở trung tâm thành phố G lại có thể đóng cửa từ chối tiếp khách, khiến cho những người phụ nữ phải tham gia tiệc tối ở Nguyệt Thị đều hài lòng, liên tiếp gọi điện thoại, trường hợp quan trọng như vậy mà có trang sức của Giác phải là bằng người khác sao. Nhưng mà cho dù những người đó có gõ cửa hay gọi điện bao lâu cửa hàng vẫn mở, nhưng ràng bọn họ thấy bên trong có hai người phụ nữ chọn trang sức, vậy tại sao lại cho họ vào.
"Mang bộ trang sức vừa mới làm hôm qua ra đây."
"Vâng, tiểu thư."
Tô Tiểu Nha nhìn ánh sáng màu xanh nhạt phát ra từ bộ trang sức kia, đương nhiên biết đó là kim cương màu xanh, hơn nữa còn vừa nhìn biết là vô giá, vừa thấy Nguyệt Nặc muốn đeo nó vào cổ mình, vội vàng lui về phía sau." được, cái này quá đắt." Cho dù có làm trâu làm ngựa cả đời cũng thể mua nổi nó.
"Yên tâm, sổ sách con tính hết đầu chú Huyền." Haha, kiếm tiền từ người trong nhà kiếm từ ai."Hơn nữa trang sức này là do con tự mình thiết kế, con cảm thấy dì Huyền là người xứng với nó nhất, chẳng lẽ dì thích thiết kế của con sao?"
"Đương nhiên phải như thế." Hai ngày nay Nguyệt Nặc đối với rất tốt, khiến Tô Tiểu Nha vô cùng cảm động, nào nhẫn tâm khiến bé đáng này lộ ra vẻ mặt vui chứ.
" phải tốt rồi." Nguyệt Nặc đeo bông tai cho Tô Tiểu Nha, tất cả đều hoàn hảo, Hắc Vương tử cũng nghiệm thu."Chú Huyền, chú đến muộn rồi nha..."
"Vẫn còn số việc tay." Lúc Huyền Dịch đến, đúng lúc Tô Tiểu Nha nghe được giọng của nên xoay người lại, nhìn thấy Tô Tiểu Nha, bàn tay đặt ở cổ tay áo của bỗng dừng lại, sau đó dưới ánh mắt khẩn trương của Tô Tiểu Nha thản nhiên ."Rất được."
Tô Tiểu Nha biết trong lòng mình chờ đợi điều gì, nhưng khi nghe được giọng vẫn lạnh như băng của Huyền Dịch, trong lòng có chút mất mát, biết mình thay đổi như thế dường như chỉ là vì Lý Thành.
Hai người Nguyệt Dạ, Bất Tước cố làm ra vẻ, vỗ vỗ bả vai Huyền Dịch ."Được rồi, chú Huyền muốn khen dì Huyền xinh đẹp đến mức người thần đều tức giận, có ở trời dưới đất hay cứ việc thẳng, chú làm sao người ta biết được.Dì Huyền, đừng để ý đến chú ấy, cho dì biết muốn chú Huyền khen ngợi người khác dễ dàng, con lớn như vậy rồi mà cũng chỉ được nghe chú ấy khen có lần thôi."
Nghe Nguyệt Nặc vậy, Tô Tiểu Nha bối rối cúi đầu, là do nghĩ nhiều rồi, hình như lúc nào Huyền Dịch cũng như thế này mà.
" thôi." Huyền Dịch tự nhiên cầm tay dắt , lần đầu tiên phát thực ra bàn tay người đàn ông này rất ấm.Trong hội trường khách khứa đến rất đông rồi, đương nhiên là do nội bộ Nguyệt Thị có thay đổi nên có số cán bộ chủ chốt của Nguyệt Thị đều được mời tới.Lôi Tà Thiên dẫn theo vợ có thai của mình chủ trì tình hình chung ở hội trường, Trình Vũ còn chưa tới.
Tô Tiểu Nha, Huyền Dịch và Nguyệt Nặc vừa đến nơi lập tức dấy lên làn sóng , nhưng nhiều người lại biết Tô Tiểu Nha, cho dù có chút quen thuộc nhưng vẫn nhận ra, đều tưởng là bạn của đường chủ Huyền Vũ, đương nhiên rất nhiều người ở đây cũng bao gồm cả chú ý của nhóm người Lý Thành, Thi Nhược Lan và Lý Tư.Thi Nhược Lan nhìn Nguyệt Nặc, trong nháy mắt ánh mắt dừng lại mặt Huyền Dịch, nhưng ta hề nhận ra Tô Tiểu Nha. Mấy người bọn họ có nhiều hứng thú nhìn hai người sau đó lại chuyện với mấy người bên cạnh, mục đích lớn nhất khi tới đây của bọn họ chính là tạo quan hệ tốt với Tân tổng giám đốc Nguyệt thị.
Huyền Dịch dẫn Tô Tiểu Nha tới vòng tròn được nhiều người hâm mộ, ở đó có Thanh Á, Bạch Thủy và Chu Nhan đều là trọng tâm hâm mộ của người khác. Thế lực của Nặc như mặt trời buổi trưa, khó có dịp bốn vị Đường chủ của Nặc cùng tập hợp ở chỗ.
"Tô Tiểu Nha, vị hôn thê của tôi."
Lúc Huyền Dịch giới thiệu với ba người họ, chỉ có ba người họ ngây người, ngay cả Tô Tiểu Nha cũng ngây người rồi, sao...sao...lại như thế...Tình huống gì đấy, tại sao đột nhiên ta tuyên bố như vậy."Tôi..."
Bạch Thủy đương nhiên biết tình huống của hai người, Chu Nhan cũng từng gặp Tô Tiểu Nha cho nên tình huống ngây ngốc này cũng kéo dài bao lâu."Chúc mừng."
Chỉ có Thanh Á."Huyền Lão đại, Bạch Hồ ly và Chu Nhan vừa mới kết hôn, cũng cần nhanh như vậy chứ, như vậy phải chỉ còn mình tôi là người đơn sao."
Chu Nhan vỗ vai ta an ủi."Cố lên."
Thấy vợ lấy thức ăn, Bạch Thủy cười theo, Thanh Á nhìn hai người rời cũng ôm máy tính trốn ra góc, ta mới cần ở lại làm bóng đèn nha, Tô Tiểu Nha lắp." ...Đột nhiên lại tôi là vị hôn thê của làm gì?"
Huyền Dịch lạnh lùng nhíu mi."Em thích tôi sao?"
Thích? chỉ ghét thôi... cũng có thiện cảm với Huyền Dịch, nhưng vừa mới ly hôn, quan trọng phải là cái này." phải...tôi... sao?"
Huyền Dịch cau mày."Nhìn tôi giống đùa lắm sao?"
" có." Tô Tiểu Nha lắc đầu.
"Đường chủ."
Huyền Dịch quay đầu lại."Tôi có việc, chuyện này lát nữa hãy ."
Tô Tiểu Nha gật đầu, nhìn Huyền Dịch rời , quen thuộc với tiệc rượu như vậy, thừa dịp tiệc rượu còn chưa bắt đầu, muốn di chuyển ra ban công để hít thở khí, ngờ lại va vào người khác." xin lỗi."
" sao." Lý Thành ngẩng đầu, khi nhìn thấy người phụ nữ trước mặt phản ứng đầu tiên là người phụ nữ của Huyền Dịch, nhưng sau khi nghe được giọng ta mới kinh ngạc."Tô Tiểu Nha!"
Tô Tiểu Nha ngờ lại va vào Lý Thành, nhìn ánh mắt kinh ngạc của ta, trong lòng vẫn xuất chút đau khổ, hai ngày nay làm nhiều thứ như vậy phải là đợi giây phút này sao, nở nụ cười xinh đẹp, tươi tắn nhất." xin lỗi tiên sinh, xin hỏi tôi có quen ?"
Thấy muốn , Lý Thành bắt lấy tay ." chắc chắn là Tô Tiểu Nha, tại sao lại ăn mặc như vậy?"
Tô Tiểu Nha hất tay ta ra."Đúng, tôi chính là Tô Tiểu Nha, tôi mặc như thế nào liên quan gì đến ? Tôi có quen sao?"
ràng Tô Tiểu Nha muốn tỏ ra quen biết với mình, lại thêm thấy cảnh tượng cùng vào với Huyền Dịch làm cho Lý Thành hiểu . "Tôi nghĩ tại sao lại giả vờ biết tôi, bám vào Nặc đương nhiên khác biệt, cái người tên Huyền Dịch kia có biết từng là vợ của tôi ? ta biết là đồ tôi từng dùng qua ?" Lý Thành biết vì sao mình lại khống chế được mà những lời ác độc với , ta thấy Tô Tiểu Nha ăn mặc xinh đẹp như vậy đứng ở bên cạnh Huyền Dịch lửa giận trong lòng ta dâng cao đến mức chính ta cũng thể khống chế được.
Nhưng mà có lẽ là do nghe quá nhiều những lời như vậy của nhà họ Lý rồi cho nên dường như Tô Tiểu Nha miễn dịch với những lời đó, vén tóc rơi trán, vô cùng quyến rũ."Chuyện gì Dịch cũng biết, nhưng ấy ấy tôi, cho nên dù trước kia tôi có làm sai điều gì ấy cũng để ý, cũng đồng ý cưới tôi. Ngược lại nếu Tổng giám đốc Lý có thời gian ở đây những chuyện nhàm chán với tôi bằng quan tâm đến vị hôn thê của nhiều hơn chút."
"Thành, làm sao vậy?" Thi Nhược Lan và Lý Tư đến gần, trước tiên Thi Nhược Lan khoác tay Lý Thành, tuyên bố quyền sở hữu của mình.
" có gì!" Lý Thành kiên nhẫn trả lời, nhìn nụ cười chế giễu của Tô Tiểu Nha, cảm thấy vô cùng chói mắt.
"Tô Tiểu Nha." Lý Tư khó tin nhận ra Tô Tiểu Nha, lúc Thi Nhược Lan nghe được tên này, tay kéo Lý Thành hơi run lên.
Tất cả những động tác này Tô Tiểu Nha đều nhìn thấy, cảm thấy vô cùng buồn cười, rốt cuộc mình từng để những gì trong lòng, là người đàn ông trước mặt này, cùng gia đình của ta sao, dường như tất cả đều có ý nghĩa gì, coi cũng trôi qua, những đau khổ xuất khi nhìn thấy Lý Thành có lẽ phải là , mà là vì những thứ đáng giá kia từng là chấp niệm của mình, nếu người phụ nữ này muốn, vậy nhường cho ta là được rồi.
Last edited by a moderator: 10/4/15