1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bà xã xinh đẹp và con trai thiên tài - Tứ Nguyệt Yêu Yêu (Full 85c+3NT) Đã có ebook

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Khi Trình Vũ về đến nhà, Nguyệt Nặc lật đống CD lớn, Trình Trình ôm đầu Nguyệt Sơ đút sữa cho nó, ra từ khi Nguyệt Sơ đến nhà của bọn họ, tâm tình của ba cũng tốt hơn nhiều, ít nhất cả ngày nhớ đến mẹ trong phòng thí nghiệm lại muốn bùng nổ, từ lúc Nguyệt Sơ bị ném tới cửa nhà bọn họ được hơn mười bốn tháng, đến bên người Trình Trình chơi đùa với Tiểu Nguyệt Sơ. "Nguyệt Nặc làm gì thế?"

      " biết, nó muốn tìm chứng cứ, xem lại nhưng cuộn băng điều tra trước kia, biết muốn tìm cái gì, kệ nó ."

      Trình Vũ nhún vai: "Tiểu Nguyệt Sơ, gọi... trai..."

      Trình Trình kéo tay ra. "Nguyệt Sơ còn , làm sao có thể gọi con được."

      "Cũng nhất định, có lẽ Nguyệt Sơ của chúng ta thông minh nha, đúng ?" Trình Vũ hì hì cười, còn là người lạnh lùng như ở trường học nữa.

      "Khách khách....khách khách..." Nguyệt Sơ nể mặt cười ra tiếng, cũng biết là gọi mình, nhưng vẫn cười.

      Trình Trình vừa ý, tiểu gia hỏa này mới gặp trai vài lần, bản thân mình ngày nào cũng cho nó uống sữa, dọn vốc cứt vốc đái (cái này là của tác giả nha :v ). "Tiểu Nguyệt Sơ gọi mẹ...mẹ."

      Mặc kệ Trình Trình đùa như thế nào, Tiểu Nguyệt Sơ cũng được.

      "!!" Hình như Nguyệt Nặc phát ra bí mật động trời gì đó, cả kinh sợ hãi, Trình Trình sớm thành thói quen cũng quay đầu lại. Trình Vũ qua, biết em lại làm sao vậy.

      "! mau nhìn , cha vậy mà từng bên ngoài...cái Tiểu Bạch dán người ba kia là ai?" Bởi vì quay lưng về phía người chụp cho nên Nguyệt Nặc chỉ có thể nhìn thấy gò má Nguyệt Độc Nhất và bóng lưng của người phụ nữ kia, cái đĩa CD này hiển nhirn phải là camera theo dõi mà là cố ý quay lại.

      "Cái gì là Tiểu Bạch." Trình Vũ tới gần nhìn thấy, nhất thời dở khóc dở cười, nhìn thất mẹ mình muốn xoay người xem lập tức tắt màn hình. " có gì ngạc nhiên, em nhìn lầm rồi."

      " phải nha, người kia là phụ nữ nha, thấy được ánh mắt của cha nhìn ta có bao nhiêu ôn nhu sao, em muốn cho mẹ."

      "Cái gì phụ nữ?" Trình Vũ chưa kịp ngăn cản, Trình Trình ôm Nguyệt Sơ đứng ở phía sau hai người.

      "Mẹ, mẹ xem cha cùng với Tiểu Bạch ở bên cạnh...." Màn hình lần nữa bị mở lên, đúng lúc người phụ nữ kia quay người lại, ràng là mặt của Trình Trình, hình ảnh là quá trình hai người đăng ký kết hôn.

      Ký tên trước, sau đó Nguyệt Độc Nhất vẫn hỏi hỏi lại xem có phải bà tình muốn kết hôn hay , có ai ép buộc bà.Bà vẫn ngây ngốc gật đầu.

      Sau khi ký tên xong, Nguyệt Độc Nhất vẫn hỏi lại vài lần bà có hối hận , bà vẫn ngây ngốc lắc đầu.

      Đây là mưu có kế hoạch, hiển nhiên là bà hoàn toàn nhớ những việc này. "Nguyệt! Độc! Nhất"

      "! Bỗng dưng em nhớ ra cha tìm em có việc, em trước nha."

      Nhìn em chạy trốn nhanh như chớp, Trình Vũ lắc đầy, gây họa xong lập tức chạy , bình tĩnh nhận Nguyệt Sơ trong tay Trình Trình. "Tiểu Nguyệt Sơ, trai mang em ăn cơm, chăc là mẹ rảnh để quan tâm đến chúng ta nha..."

      "Khanh khách...Khanh khách..."

      Quả nhiên, lúc Nguyệt Sơ nhìn thấy sữa trong bình sữa, mẹ tức giận chạy vào phòng thí nghiệm, trong vòng tuần đừng quấy rầy bà, cha mang vẻ mặt lành tới. "Nguyệt Nặc đâu?"

      "Nó là chú Bắc Đường tìm nó có việc."

      Nguyệt Độc Nhất méo miệng ra lệnh. "Ăn cơm ."

      Trình Vũ cười trộm tong lòng, đừng nhìn cha bình thường như vậy, ra bây giờ càng ngày càng bị mẹ ăn gắt gao, Nguyệt Độc Nhất ôm Nguyệt Sơ để cho con trai có thể tập trung ăn cơm. "Chú Lôi của con muốn xuống tuyến thứ hai.."

      Trình Vũ ngẩng đầu. "Tại sao lại vậy."

      "Cậu ta kết hôn rồi. Muốn dùng tinh thần và thể lực người vợ con, cho nên...Cậu ta định tháng sau chính thưc mở cuộc họp triệu tập phóng viên, giới thiệu con cho truyền thông." ra Nguyệt Độc Nhất cũng có ý nghĩ kia, Lôi Tà Thiên như thế nào cũng là người ngoài, Louis là do tay ông sáng tạo nên muốn giao cho người khác, may mà Lôi Tà Thiên có tâm tư khsac, nhưng phải mỗi người đều trung thành như Lôi Tà Thiên.

      "Quyết định rồi cứ vậy ." ra đều giống nhau nhưng lại thích quá lộ liễu.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      70.2

      Editor: Búnn


      Ngày thứ ba sau lần thảo luận của hội học sinh đó, Trình Vũ vẫn giống như ngày thường thu dọn sách vở xong đến gara lấy xe, chỗ để xe đạp tương đối xa, vì cơ bản có sinh viên nào xe đạp, Trình Vũ đứng trước gara lấy chìa khóa gara, ai nhìn thấy vẻ mặt lười nhác của bỗng nhiên biến thành cười châm chọc, cúi đầu tránh được cú trí mạng của người phía sau.

      "Đáng chết!" Người phía sau thấy thuận lợi, lập tức lấy súng ra, đáng tiếc có cơ hội, Trình Vũ phi chiếc đao trong tay cắt qua cổ tay lấy súng của người nọ, đối phương rên lên tiếng, biết tay kia xem như phế rồi.

      (Chỗ miêu tả động tác của Trình Vũ tác giả còn viết oách hơn cơ, nhưng mà mình biết dùng từ gì để miêu tả nó, xin lỗi mọi người T^T Vốn ngôn ngữ với văn miêu tả của ta có vấn đề T^T)


      Trình Vũ cười cười: "Người nào phái tới đây?"

      Người nọ trả lời.

      " lời nào sao?" biết Trình Vũ lại lấy ra mảnh đao giống như vừa nãy." sao, tôi có rất nhiều thời gian, tôi rất thích đao này, biết tại sao ? Bởi vì nó có thể tách thịt và da của thành từng phần riêng biệt, tôi sớm muốn thử cắt da của thành hai trăm mảnh, rồi sau đó làm hình ghép, thử xem có đẹp ."

      Sắc mặt người nọ lập tức tái nhợt. "Tôi ...Là Kỳ Lại và Tư Tái Thuần sai chúng tôi đối phó với cậu."

      "Vì sao?"

      "Bọn họ mặc kệ dùng phương pháp gì chỉ cần khiến cậu vào được Hội học sinh là được."

      Trình Vũ đứng lên, suy nghĩ lúc, đao tay vẫn bay ra ngoài, lập tức người nọ còn hơi thở, sau lưng đột nhiên xuất hai người, Trình Vũ thản nhiên phân phó. "Xử lý ."

      "Vâng."

      Trình Vũ biết vì sao Kỳ Lại và Tư Tái Thuần muốn mua người giết , nếu mình có xung đột lợi ích gì với bọn họ cũng chỉ có chuyện gia nhập vào hội học sinh, nhưng cũng đến mức muốn giết người diệt khẩu chứ, trừ phi hai người bọn họ có lý do gì đó nhất định cho gia nhập hội học sinh, khi như vậy điều tra thêm nguyên nhân cũng được.

      Cho nên ba ngày liên tục Lucy để cho ngủ lớp, la hét ầm ỹ để phải vào hội học sinh, cuối cũng vào lúc gật đầu đồng ý, trong lúc Lucy lại tiếp thu được, có điều là rất nhanh vui vẻ trở lại ôm chầm lấy Trình Vũ: "Mình biết cậu đồng ý mà, mình rất vui."

      Dễ dàng nhận thấy bỗng nhiên bị ôm là điều cực kỳ ngoài ý muốn, nhưng cảm giác được Lucy rất vui, Trình Vũ lại đành lòng đẩy bé trước mặt ra, bởi vì chán ghét.

      Đa số mọi người đều hoàn nghênh việc Trình Vũ gật đầu đồng ý gia nhập hội học sinh, ngoại trừ Kỳ Lại và Tư Tái Thuần

      Lại lần tan học về nhà, Trình Vũ ra khỏi cổng trường nhưng về nhà ngay, mà dừng lại ở bên ngoài rất lâu, mãi cho đến khi trời tối hẳn, mới lại vào cổng trưởng, ngẩng đầu nhìn nhà kho được bảo vệ nghiêm ngặt kia, mỉm cười.

      "Cậu muốn vào đó sao?"

      Trình Vũ quay đầu nhìn Lucy, nhíu mày. "Tại sao cậu lại ở đây?"

      "Vì sao cậu lại ở trong này?" Lucy nghiêng đầu cười, "Mình thấy mặt cậu giống như về nhà muộn, nên lén lút theo cậu, nhà kho của trường có gì ổn sao?"

      có vẻ mặt khác sao? Trình Vũ cảm thấy kỳ quá, phải mình có gì khác bình thường sao."Về ."

      "Mình về, cậu đâu mình đó." Lucy sợ dáng vẻ hung dữ của Trình Vũ. Thái độ vô cùng kiên quyết khuôn mặt nhắn, xinh đẹp lạ thường, Trình Vũ bất đắc dĩ gấp laptop cho vào túi, ngay tại lúc bọn họ chuyện, hệ thống phòng ngự mở được, bám vào tường leo lên, thân hình vô cùng nhanh nhẹn nhảy qua tường tiến vào cửa sổ thủy tinh kia, Lucy cũng cam chịu rớt lại theo sát phía sau, Trình Vũ nhìn nhìn thân thủ nhanh nhẹn của , hai người ở trong vùng tối đen, di chuyển về phía những thùng gỗ chứa hàng tạp hóa kia. Phát phía trước có ánh sáng. Để đến được góc đó hai người vượt qua góc chứa đầy những đồ vật hỗn độn, bọn họ thành công di chuyển đến góc có ánh sáng kia, Trình Vũ thò nửa cái đầu ra ngoài để quan sát, ánh đèn chiếu xuống hai người Kỳ Lại và Tư Tái Thuần trái phải vừa dạo vừa hút thuốc, Lucy cũng thò đầu ra, lại bị Trình Vũ đẩy về, Lucy cam lòng trợn mắt nhìn .

      Trong kho hàng ngoại trừ thanh bước chân của Kỳ Lại và Tư Tái Thuần gần như yên lặng đến đáng sợ, tiếng bước chân của bọn họ giống như tiếng tim đập, làm cho người ta nôn nóng bất an, Lucy gắt gao túm lấy cánh tay của Trình Vũ, vẫn có chút sợ hãi. "Cậu xem bọn họ làm cái gì vậy?"

      Trình Vũ nhàng cạy mở chiếc thùng gỗ mà bọn họ dựa vào, bên là lượng lớn quần áo đồng phục được đặt may lần này, Trình Vũ cũng khờ dại như thế, lật lớp đồng phục bên ra ràng thấy ở bên dưới có cái gì đó được gói bởi giấy dai giống như hình viên gạch, dùng dao cắt phía lớp bọc, rút khối từ bên trong ra.

      "Cái gì thế?" Lucy tò mò hỏi.

      Trình Vũ dùng dao cắt bung ra, bên trong có bột phấn màu trắng, ngửi mùi, rũ mí mắt xuống."Thuốc phiện." Khó trách bọn họ muốn mình gia nhập Bộ tin tức, Bộ trưởng mua sắm và Bộ Trưởng tin tức móc nối với nhau buôn lậu thuốc phiện, lần mua bán này rất lớn, nếu mình gia nhập khẳng định phá hủy chuyện tốt của bọn họ.

      " Cuối cùng bọn họ có tới , là mấy giờ rồi, phải bình thường rất đúng giờ à!" Kỳ Lại có chút kiên nhẫn, đây là lượng hàng lớn cuối cùng, bây giờ thằng nhóc họ Trình gia nhập rồi, bọn họ tìm được thời gian và địa điểm giao dịch phù hợp trước khẳng định thể làm được.

      Lúc này điện thoại Tư Tái Thuần vang lên, ta nhìn Kỳ Lại. "Người đến rồi."

      Kỳ Lại lập tức mở mật mã nhà kho để người ta tiến vào.

      Tư Tái Thuần những lời vô ích."Kiểm hàng ."

      Hai người kia cạy mở thùng, lúc Trình Vũ nhìn thấy bọn họ lật đồng phục lấy thuốc phiện từ bên trong ra lập tức lấy súng ra nổ hai phát về phía hai người kiểm hàng, hai người ngã phịch xuống đất, đối mặt với tình huống xảy ra lúc này, Kỳ Lại và Tư Tái Thuần đều luống cuống.

      "Người nào? Ai ở đây? Có bản lĩnh ra đây?" Trong lòng Tư Tái Thuần hoảng loạn nhưng cũng bình tĩnh hơn Kỳ Lại chút, ta nghĩ với ngọn đèn này chiếu tới nơi đó nên đành lớn tiếng hô lên.

      Trình Vũ giơ súng từ trong bóng tối ra, Lucy ở phía sau biết lấy gậy ở chỗ nào, dáng vẻ trốn ở sau lưng của Lucy làm cho Trình Vũ nhịn được nở nụ cười.

      "Tại sao lại là cậu?" Tư Tái Thần nhìn thấy Trình Vũ giống như trong dự liệu nhưng cũng ngoài dự đoán (cái này là của tác giả nha :v Mình cũng chẳng hiểu như nào luôn :v), lại nhịn được thở phào nhõm, nếu là thằng nhóc này cũng khó đối phó. ta mò lấy súng ở phía sau, nhưng dám tùy ý làm bậy.

      "Hóa ra mua người giết tôi là muốn tôi phát các người buôn lậu thuốc phiện, ra tôi cũng muốn nhúng tay vào chuyện của các người, nhưng bây giờ tôi lại cảm thấy vui rồi." Giọng của Trình Vũ vẫn lạnh nhạt.

      "Biết chúng tôi vụng trộm buôn thuốc phiện, tại sao báo cảnh sát?" Tư Tái Thuần vô cùng căng thẳng."Cậu muốn nuốt hàng của bọn tôi!"

      "À!" Trình Vũ cảm thấy mình nghe được câu chuyện buồn cười nhất."Tiền bạc có được từ buôn lậu thuốc phiện tôi còn chướng mắt."

      "Khẩu khí lớn." Kỳ lại cũng dần dần bình tĩnh lại, ai tiền kiếm được do buôn lậu thuốc phiện là lớn nhất, cậu ta dựa vào cái gì mà chướng mắt.

      "Đúng...Nghe thuốc phiện dễ kiếm tiền nhất." Lucy chỉ phát biểu chuyện mà mình cảm thấy đúng thôi.

      "So với súng ống đạn được cũng đáng bao nhiêu." Hơn nữa và cha giống nhau, đều vô cùng chán ghét thuốc phiện.

      "Súng ống đạn dược!" Tư Tái Thuần cười nhạo tiếng. "Súng ống đạn dược đều bị Tàn Lang và Nặc độc quyền, nhưng người khác cũng đừng mơ được chia bát canh nào, trái lại khẩu khí của cậu cũng ."

      Trình Vũ mặc kệ hai người bọn họ. "Tôi thích địa bàn của tôi có người buôn bán thuốc phiên, hai người tự thú ." Giảm bớt phiền toái cho , rơi vào trong tay cảnh sát dựa vào khả năng của cha bọn họ tối đa cũng chỉ ngồi tù, dù sao vẫn tốt hơn rơi vào tay , còn về phần người mua phái người điều tra.

      "Tự thú, cậu cũng quá ngây thơ rồi." Tư Tái Thuần và Kỳ Lại cùng rút súng ra, Trình Vũ muốn cười nhạo bọn họ biết tự lượng sức mình, nhưng ngay cả có người muốn giả vờ ngớ ngẩn chút cũng nắm tình hình.

      tay che mắt Lucy lại, Lucy chỉ nghe thấy hai tiếng trầm đục và tiếng rên của hai người, rất muốn cầm tay Trình Vũ bỏ xuống, nhưng nhiệt độ mặt làm nỡ.

      "Tôi cho các cậu tự thú rồi, cũng có thể nếm chút khổ sở, tôi báo cảnh sát, vết thương của các cậu trước khi cảnh sát tới chết được." Trình Vũ ôm Lucy ra ngoài.

      Tư Tái Thuần cười Trình Vũ ngu ngốc, lúc cảnh sát đến đây bọn họ có thể chuyện khác , chỉ là biết người ngu ngốc cuối cùng là ai, ngay tại lúc bọn họ muốn đổi trắng thay đen, trong lòng hy vọng rằng cha bọn họ có thể thông qua quan hệ nộp tiền bảo lãnh cho mình, lại chỉ có thể nhìn được ánh mắt thương hại của cảnh sát làm nhiệm vụ ghi chép nhìn bọn họ. "Biết mình đắc tội với ai ? Gọi điện báo cảnh sát chính là Nặc Đại thiếu giaTrình Vũ, cha cậu ta chỉ là ông chủ của Nặc, còn là bộ trưởng bộ phận an toàn tiền nhiệm, giờ ông ấy về hưu làm nữa, tự nhiên rơi đầu con ông ấy, đừng người bán thuốc phiện hôm nay phải cậu ta, cho dù là cậu ta, hai người các cậu có thể như thế nào, hơn nữa, cậu cảm thấy được nhà bọn họ nhìn đến món lợi từ thuốc phiện này sao? Hôm nay cũng là Nặc đại thiếu gia nhân từ nương tay, để cho chúng tôi bắt cậu, nếu cả hai cậu bị Nặc bắt được, chết cũng chỉ là xử phạt nhất, đừng nghĩ cha các cậu có thể cứu các cậu ra ngoài, chuyện của các cậu liên lụy đến cha các cậu phải thắp hương bái phật rồi. Cậu nhóc, tốt nhất cậu nên cầu nguyện toàn án phán các cậu ở tù cả đời, nếu ra ngoài, có khi là bị bang phái muốn vuốt đuôi ngựa của Nặc vội vã giúp bọ họ giải quyết các cậu, người đắc tội với Nặc đại thiếu gia."

      "Này, nhiều với hai kẻ ngu ngốc đó làm gì!" cảnh sát khác kiên nhẫn .

      Cửa sắt lại bị đóng lại, cơ thể Tư Tái Thuần và Kỳ Lại như rớt vào hầm băng, tim và mạch máu nhanh chóng đóng băng.

      ----

      Dưới ánh trăng, nam nữ dưới hàng cây ngô đồng, những ngôi sao lấp lánh làm sáng tỏ toàn bộ bầu trời đen tối, màu đen kia giống như có chút thay đổi, ánh trăng xuyên qua khe hở của lá cây chiếu xuống mặt đất, lá cỏ gấu lay động, màu bạc lấm tấm ra mặt đất.

      (Lạy hồn, mình thề là mình ghét nhất mấy cái đoạn tả tả này nhá.)

      "Này."

      Trình Vũ quay đầu lại, bất ngờ bị nụ hôn mềm mại ấm áp lưu lại mặt, giây kia dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn bé dưới ánh trăng, rất đẹp, gió đêm thổi mái tóc dài của , có sợi chạm vào mặt , mặt tỏa ra mùi hương thoang thoảng, dịu dàng, dường như khẽ lướt qua tim . thản nhiên đứng trước mặt như vậy, nở nụ cười ngọt ngào. "Đây là nụ hôn may mắn nha..."

      nghịch ngợm, trong nháy mắt Trình Vũ nhớ tới trong trí nhớ của hình như cũng có như thế, từng hôn lên mặt , cho nụ hôn khi đó cũng là nụ hôn may mắn, Trình Vũ thản nhiên cười, gió thổi qua áo đầm của bé đó cùng với tóc mái của cậu bé đó, trêu chọc trái tim của hai đứa trẻ.

      Trình Vũ xoay người từ từ bước , Lucy vẫn theo sau . "Cậu gia nhập hội học sinh đúng ?"

      "Chúng ta rồi, cho phép nuốt lời."

      "Này! Nuốt lời là con chó ."

      "Này! Cậu cười cái gì."

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 71:

      Editor: Búnn

      71.1

      Lam Tĩnh bước từ xe Lý Tư xuống, lúc vào cửa, bất ngờ phát cha mình ngồi ở phòng khách, bình thường lúc này thấy được cha ta ở nhà. "Ba."

      Lam Hoằng thấy con bước vào, gương mặt vốn cương nghị bởi vì chứng kiến màn kia nên lập tức vui. "Người vừa đưa con về là ai?"

      Lam Tĩnh cho rằng cha mình muốn hỏi chuyện gì nên ngồi xuống đối diện ông ta, cử chỉ động tác đều vô cùng đoan trang, đối mặt với người cha mà ta vừa ngưỡng mộ vừa kính sợ."Cậu ta là bạn học của con, Tổng giám đốc của công ty xây dựng Tử Kim là trai của cậu ta."

      "Con kết giao với cậu ta sao?" Lam Hoằng nhăn mày lại, xây dựng Tử Kim ông ta biết, mặc dù xí nghiệp kia , chỉ là chút giúp đỡ nào đối với con đường chính trị của ông ta, cho nên ông ta đưa ra đề xuất muốn con mình qua lại với cậu ta.

      " có." Lam Tĩnh lắc đầu, hôm nay là Lý Tư khăng khăng muốn đưa mình về, ta từ chối rất nhiều lần, Lý Tư vô cùng tốt với ta cho nên ta tiện từ chối nữa.

      Nghe được lời phủ nhận của con , sắc mặt của Lam Hoằng mới tốt hơn chút."Nghe trường học của con có người tên là Trình Vũ."

      Lam Tĩnh nhíu mày."Vâng ạ."

      "Tin tức thằng bé kia là Tổng giám đốc Nguyệt thị lâu sau được công bố, cha cậu ta là Thiếu chủ tiền nhiệm của Nặc, mặt khác lại là bộ trưởng bộ phận an toàn tiền nhiệm, bây giờ về hưu, vị trí đó tự nhiên rơi vào tay cậu ta, có cơ hội tiếp xúc với cậu ta nhiều chút."

      Mặc dù cha cực kỳ bình thường, nhưng Lam Tĩnh đương nhiên biết cái mà cha gọi là tiếp xúc nhiều chút là có ý gì, nhưng tại sao đột nhiên Trình Vũ lại có thân thế hiển hách như thế, phải cậu ta là con riêng sao."Cha, có gì sai sót ở đây ?"

      "Con cảm thấy cha lung tung những chuyện như thế này sao?" Lam Hoằng đọc báo, đôi mắt sắc nhọn nhìn chằm chằm Lam Tĩnh khiến Lam Tĩnh phải cúi đầu xuống.

      Lam Hoằng đặt tờ báo xuống, những lời sâu xa. "Tiểu Lam, con cũng biết lão Tướng quân muốn về hưu, vị trí này ta và Phạm Chấn đều muốn từ rất lâu rồi, có lẽ do con còn học nên chỉ biết thế lực của Nặc rất lớn, lại biết nó có bao nhiêu lợi hại, vì sao Nguyệt Độc Nhất lại chiếm vị trí Bộ trưởng Bộ phận An toàn nhiều năm như vậy, bây giờ ông ta về hưu lại muốn lưu lại vị trí đó cho con ông ta, muốn người khác kiêng kị thế lực nhà bọn họ, ngẫm lại nhà bọn họ chiếm sáu mươi phần trăm thị trường súng ống đạn dược toàn thế giới, trước kia còn có Tàn Lang cạnh tranh với ông ta, hai năm nay Liên Tàn Lang dần dần thay đổi trọng tâm, tuyên bố để mình Nặc độc quyền, mọi người hai phe Hắc Bạch đạo coi bọn họ như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, còn phong cách bao che khuyết điểm của Nặc cũng phải là hai năm, con xem thế lực bây giờ của nhà họ Tạ xem, còn có nhà họ Hoa kia nữa, cũng bởi vì từng cứu vợ của Nguyệt Độc Nhất mạng nên bây giờ cùng ngồi cùng ăn(1) với nhà họ Tạ, nếu con có thể bấu víu vào cây đại thụ này, đường làm quan của cha con lập tức cần lo lắng nữa rồi.Hơn nữa Tiểu Lam con lại ưu tú như thế, làm gì có người đàn ông nào động tâm với con."

      (1)Cùng ngồi cùng ăn: địa vị ngang nhau/quyền thế ngang nhau

      Trong lòng Lam Tĩnh vô cùng phức tạp, nụ cười nhạt của Trình Vũ lại lên trong đầu ta, có người đàn ông nào động tâm với mình sao? là như vậy chứ?

      ***
      Tô Tiểu Nha cảm thấy vô cùng khó tin, cậu bé mà ngày đó nhìn thấy mới đúng là người trực tiếp lãnh đạo Nguyệt thị, người đàn ông mới quen lại là Đường chủ Huyền Vũ của Nặc, nhớ tới gương mặt lạnh lùng của ta, hiểu Huyền Dịch, ràng là cả người chút nhiệt độ nào, đặc biệt bá đạo, dường như ta thích người khác làm trái với chuyện mà ta sắp xếp, nhưng đôi khi ta cũng rất cẩn thận, chỉ là vì sao ta lại đối tốt với mình, nếu thực giữa hai người bọn họ phải có chuyện gì, cũng chỉ là lần lao ra đường cái bị ta đâm phải đó, bây giờ vết thương cũng tốt rồi, thậm chí ta còn tìm người lấy thuốc mỡ để phải lưu lại sẹo, chuyện quá phức tạp đúng là dễ dàng giải thích.

      Bên trong Viện Kim Lan, Tô Tiểu Nha thu dọn thức ăn bàn, trong lúc chú ý ngẩng đầu lên, nhìn thấy bé ngồi bàn bên cạnh cười ngây ngô với mình, có quen sao? Có vẻ như là , bé xinh đẹp như thế, nhất mình phải là cười với mình.Tiếp tục thu dọn... lại theo bản năng nhìn lại, bé vẫn vẫy tay về phía mình. quay đầu lại nhìn bốn phía, có ai trả lời bé kia, chẳng lẽ cười với mình, dọn bàn xong, là suy nghĩ quá nhiều thôi.

      "Tô Tiểu Nha?"

      Tô Tiểu Nha nhìn người phụ nữ đứng trước mặt mình, trong lòng giật giật chút, hít sâu hơi. "Là tôi."

      Thi Nhược Lan chăm chú nhìn người phụ nữ trước mặt, trong lòng cười nhạo tiếng. "Tôi muốn với vào câu, có tiện ?"

      Tô Tiểu Nha nhìn đồng hồ. "Tôi sắp hết giờ làm rồi, xuống đại sảnh chờ tôi." Thi Nhược Lan vừa đúng lúc chạm phải ánh mắt của bé ở bàn bên cạnh kia.

      sai, quay đầu lại cười ngây ngô chính là Nguyệt đại tiểu thư của chúng ta, tính cách chỉ sợ thiên hạ loạn kia vừa mới nghe gần đây chú Huyền lại cực kỳ thân thiết với người phụ nữ lập tức chạy đến đây xem, muốn biết người phụ nữ có thể hấp dẫn Huyền Dịch trông như thế nào, sai, chú Huyền tinh mắt. Đương nhiên cùng lúc đó tư liệu mà muốn biết về tất cả các mối quan hệ có liên quan đến Tô Tiểu Nha đều được đưa đến trước mặt , tất nhiên là bao gồm cả người phụ nữ ngồi bàn bên cạnh , Thi Nhược Lan, vị hôn thê của chồng trước Tô Tiểu Nha, mặc dù biết ta tìm Tô Tiểu Nha có chuyện gì, chẳng qua khẳng định chắc chắn phải là chuyện tốt, Nguyệt Nặc cười gian lấy điện thoại ra, giọng lạnh như băng của Huyền Dịch truyền qua điện thoại.

      "Alô?"

      Nguyệt Nặc giật giật khóe miệng, vậy mà giọng của chú Huyền còn lạnh hơn của cha nữa."Chú Huyền, biết con bây giờ ở đâu ?"

      "Cộp!"

      Tút tút tút tút...

      Nguyệt Nặc bĩu môi, vậy còn là người có tình cảm, mặc dù có đôi khi cực kỳ buồn chán nên thích gọi điện thoại khắp nơi, nhưng chú Huyền cũng cần phải đả kich người khác như vậy chứ, bấm lại, Nguyệt Nặc lập tức lấy lòng. "Chú Huyền, trước tiên chú đừng cúp máy nha, nếu chú có thể phải hối hận đó...con ở chỗ làm công của dì Huyền tương lai nha...chú có biết con nhìn thấy người nào ?"

      Người đàn ông thông minh, lấy lòng con , lấy lòng rồi con cho chú biết.

      "Ai?"

      "Nhiệm vụ tuần sau của con làm phiền chú Huyền rồi." Nhân cơ hội bắt chẹt người khác là chuyện mà Nguyệt Nặc vẫn lấy làm kiêu ngạo.

      "Được."

      "Con nhìn thấy Nhược Lan, chú nhất định biết Nhược Lan là ai đâu, ta quen biết Lý Thành cũng là chồng trước của Tô Tiểu Nha, trước kia ta từng thân thiết với Anna, từng cùng giường chung gối với ta..."

      " trọng tâm."

      A~ Tức giận rồi nha."Bây giờ lại là vị hôn thê của Lý Thành, ta tìm Tô Tiểu Nha, con xem nhất định là bụng dạ khó lường (1), dụng bất tâm lương(2), nhất định là cho rằng dì Huyền tương lai của con dễ bắt nạt, cho nên tới đây uy hiếp cảnh cáo cộng với dụ dỗ."

      (1) Bụng dạ khó lường: động cơ kín đáo
      (2) Dụng bất tâm lương: mưu đồ tốt

      Đầu bên kia điện thoại im lặng lúc. "Nhiệm vụ tháng sau của con ta đều làm hết, nhìn giúp ta."

      " thành vẫn đề. Toàn bộ đều giao cho con, chú Huyền yên tâm." Cúp máy, Nguyệt Nặc cười rất vui vẻ.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      71.2

      Editor: Búnn


      Tô Tiểu Nha thay bộ đồng phục ngồi trước mặt Thi Nhược Lan, gọi cốc nước lọc, Thi Nhược Lan cho rằng nếu phải là chuyện của Lý Thành, nếu chỉ nhìn cách ăn mặc cộng với dáng vẻ quê mùa của ta, ngay cả chuyện với ta thôi cũng cảm thấy hạ thấp đẳng cấp của bản thân rồi. "Tôi lòng vòng, ngắn gọn thôi. Tôi muốn kết hôn với Thành, tôi hy vọng lại tới quấy rầy cuộc sống của tôi.Nghe Lý Tư vẫn quấn lấy bọn họ đòi tiền của nhà họ Lý, tôi mặc kệ trước kia Thành hào phóng với đến mức nào, nhưng chỉ cần tôi gả vào nhà họ Lý tiền bạc nhà họ Lý cũng là tiền bạc của tôi, tôi tuyệt đối để cho ấy lấy tiền trong nhà nuôi người phụ nữ khác."

      Tô Tiểu Nha ngồi đúng dáng ngồi mà là ngồi xổm ghế sofa (chả hiểu chỗ này như nào :v chắc là chị ý ngồi khác bình thường thôi), nghe Thi Nhược Lan , ngừng gật đầu, đúng đúng, nếu lấy chồng, nhất định thu toàn bộ tài sản của ta cho vào trong hầu bao của mình, đàn ông sao, trong ví chỉ cần có năm đồng mua nước uống là được, nhiều tiền hơn lại dễ dàng ở bên ngoài nuôi Tiểu Tam.

      "Thi tiểu thư, suy nghĩ quá nhiều rồi." Tô Tiểu Nha cười tự giễu.

      Thi Nhược Lan quan tâm cái gì. "Mặc kệ có phải do tôi nghĩ nhiều hay , tôi chỉ biết tôi là phụ nữ, tôi có quyền bảo vệ hôn nhân của mình, còn nữa tôi hy vọng có thể xin thôi việc ở đây, rất nhiều người có tiền ra vào Kim Lan, Thành cũng thường xuyên ra vào nơi này, cũng khó tránh khỏi việc hai người gặp mặt, như vậy tôi cảm thấy rắp tâm bất lương (1)"

      (1) rắp tâm bất lương: có mưu đồ tốt.

      Tô Tiểu Nha cảm thấy bọn họ là người biết phân biệt phải trái, cũng lười để ý đến ta. " xin lỗi, chuyện này tôi thể đáp ứng."

      Nguyệt Nặc cắn ống hút rột rột, vừa gật đầu liên tiếp, điều này cũng có thể lý giải, nếu chồng của chạm mặt với vợ trước ở trong này, cảnh cáo người khác như Thi Nhược Lan, hoặc là trực tiếp hoặc là làm, nếu làm phải làm tới cùng, biến mất càng đỡ lo. Nhưng mặc dù đồng ý mười phần với quan điểm của Thi Nhược Lan, nếu người ta cảnh cáo những điều này liên quan chút nào đến và người phụ nữ kia đương nhiên hào phóng vỗ tay khen hay, có điều kéo, đây là người mà đồng ý trông nom giúp chú Huyền, cho nên...

      " làm phiền rồi." Đột nhiên Nguyệt Nặc xuất giữa lúc hai người chuyện, Thi Nhược Lan và Tô Tiểu Nha cũng biết ấy là ai, tại sao lại đột ngột xuất ở đây, Tô Tiểu Nha lập tức nhận ra đây là bé vừa cười ngây ngô với mình.

      "Em..."

      "Thi tiểu thư đúng ?" Nguyệt Nặc ngồi vào vị trí bên cạnh Tô Tiểu Nha, "Tôi nghĩ hoàn toàn cần lo lắng rằng dì Huyền tương lai của tôi đoạt cái vị trí thiếu phu nhân nhà họ Lý của đâu, bởi vì chồng tương lai của dì Huyền là Huyền Dịch, nhất định chưa từng nghe qua cái tên Huyền Dịch đúng, vậy hẳn là nghe đến danh tiếng của Nặc rồi, chú Huyền của tôi là đường chủ Huyền Vũ, giá trị con người cũng nhiều lắm, có điều là tiền để mua mấy cái xí nghiệp như xây dựng Tử Kim cho dì Huyền tương lai của tôi chơi đùa vẫn có, hơn nữa nếu mà La tiểu thư lo lắng chồng va chạm với dì Huyền của tôi ở đây, điều này cũng đơn giản thôi, tôi vừa mới mua lại chỗ này, đây là tấm biển mà tôi vừa mới cho người làm, về sau cho người treo trước cửa lớn, cho nên La tiểu thư hoàn toàn cần lo lắng ta đến đây gặp dì Huyền của tôi."

      Nguyệt Nặc vung tay lên, phục vụ lập tức mang tấm biển rất lớn xuất trước mặt bọn họ, đó viết "Người nhà họ Lý và chó được vào đây", Nguyệt Nặc phất tay, đám người này lại lập tức mang nó , Nguyệt Nặc cười nhìn vẻ mặt tốt của Thi Nhược Lan, ràng nhận thấy sắc mặt của đối phương càng ngày càng khó coi trong lòng càng cảm thấy vui vẻ, mặc dù tính cách của cũng phải là người hay cười nỗi đau của người khác, nhưng có biện pháp, ai bảo là Nguyệt Nặc đây.

      " là ai?" Dường như Thi Nhược Lan tin con nhóc trước mặt này lại có năng lực làm ra chuyện như vậy, viện Kim Lan này gần như là nơi tượng trưng cho những kẻ có tiền, nếu nhà họ Lý bị từ chối từ ngoài cửa ràng là cho mặt mũi nhà họ Lý bạt tai.

      "Đúng rồi, hôm qua tôi mới thi được bằng luật sư, nếu sau này với Lý Thành xảy ra chuyện vui, muốn ly hôn cứ tới tìm tôi nha, tôi đảm bảo giúp được chia đến tám phần tài sản của Lý Thành." Nguyệt Nặc lấy ra danh thiếp, rất lên mặt khoe ra danh hiệu mới của mình...Luật sư Nguyệt... là sảng khoái nha...

      "!" Thi Nhược Lan ngốc, nếu ta ngốc giống Tô Tiểu Nha rời khỏi Lý Thành năm năm rồi mà ta vẫn ta lòng như cũ, cho nên ta vẫn kiêu ngạo rời khỏi đó, mặc dù Nguyệt Nặc nhìn ra ta kiêu ngạo ở chỗ nào.

      "Dì Huyền, con là Nguyệt Nặc, Trình Vũ là trai con, rất vui được gặp dì."

      "Xin chào." ràng là trong lúc Tô Tiểu Nha vẫn có cách nào tiếp nhận chuyện vừa rồi.

      Chỉ là Nguyệt Nặc tức đến mức chịu nổi nữa rồi, hai ngày sau Nguyệt thị tổ chức bữa tiệc rượu, cũng là bữa tiệc trước cuộc họp báo để mọi người nhận thức trai , đến lúc đó hy vọng có thể cho chú Huyền ngạc nhiên, đương nhiên thuận tiện có thể giúp bao toàn bộ nhiệm vụ sáu tháng cuối năm, nghĩ đến đó Nguyệt Nặc lại cười rộ lên. Nụ cười kia khiến cho Tô Tiểu Nha kinh hồn bạt vía.

      "Dì Huyền, dì xem người nhà họ Lý bọn họ khi dễ dì như thế, chẳng lẽ dì chút suy nghĩ muốn trả thù bọn họ sao?" Đừng với có, nếu dì ấy có thể làm thánh mẫu được rồi.

      "Tôi..." Nếu trước kia vẫn có ảo tưởng đối với nhà họ Lý, sau khi trải qua nhiều chuyện như vậy làm sao có thể cam lòng, cũng chỉ muốn bình an sống qua ngày, nhưng nhà họ Lý ba lần bốn lượt quấy rầy cuộc sống của , để cho có cách nào dễ dàng tha thứ đó chính là Lý Thành đến trường tìm em . Nhưng quyền thế làm sao có thể đấu tranh với gia đại nghiệp đại (1) của nhà họ Lý cơ chứ.

      (1) gia đại ngiệp đại: có nghĩa là gia đình lớn, nghiệp lớn...Túm cái váy là có tiền có quyền :v
      Last edited by a moderator: 6/4/15

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      71.3

      Editor: Búnn

      (phần này siêu dài :v Các nàng đừng giục nha :) Ta quên ngày nào bù ngày đó :) các nàng giục ta rối tinh rối mù lên mất :3 )

      Hai ngày hôm nay Nguyệt Nặc bận rộn nhiều việc, vội vàng đến mức mọi người cũng biết làm chuyện gì, mọi thứ đều bắt đầu lại từ đầu, cho nên trước tên đưa Tô Tiểu Nha cắt tóc, kiểu tóc dài kia được thay bằng kiểu tóc ngắn sạch nhàng thanh thoát, Tô Tiểu Nha lập tức trở nên khác biệt, nhanh nhẹn hơn rất nhiều, sau đó Nguyệt Nặc đổi gọng kính màu đen khoa trương kia của Tô Tiểu Nha thành kính sát tròng, đương nhiên ngay từ đầu Tô Tiểu Nha biết phải đeo như thế nào, Nguyệt Nặc lập tức tìm vài người kéo đến, cố gắng nhét kính sát trong vào trong mắt của .

      Sau đó lúc Tô Tiểu Nha mặc chiếc váy ngắn ra, Nguyệt Nặc thỏa mãn đẩy đến trước gương."Như thế nào, mắt nhìn của con cũng được chứ?"

      Tô Tiểu Nha giật mình khi nhìn chính mình trong gương, thể tin được đó chính là Tô Tiểu Nha , lễ phục màu đen được chuyên gia cắt may, chuyên gia thiết kế phần dưới xõa tung ra nhưng mất vẻ đáng , cực kỳ thích hợp với người có dáng người xinh như , chân đeo đôi giày da thấp màu bạc, Nguyệt Nặc lo lắng mang thai nên thể phối hợp với giày cao gót, mắt nhìn của Nguyệt Nặc rất tốt.

      Có điều là vẫn còn thiếu thứ, chính là tự tin.

      Tô Tiểu Nha nghe Nguyệt Nặc cần phải vừa soi gương vừa hô to, nhưng cảm thấy để mở miệng có chút khó khăn, chẳng qua Nguyệt Nặc dễ dàng buông tha như vậy."Dì Huyền, dì muốn có thể làm người lần nữa ở trước mặt Lý Thành phải lập tức vượt qua chướng ngại trong lòng mình."

      "Tiểu Nặc, tôi cần gọi tôi là dì Huyền rồi mà." Do Nguyệt Nặc kiên trì uy hiếp nên Tô Tiểu Nha đành phải gọi từ tiểu thư thành Tiểu Nặc, nhưng dì Huyền thực thể tiếp nhận được.

      "Cho dù con có gọi hay sớm muộn dì cũng là dì Huyền của con. Bây giờ đừng đến những chuyện này nữa, theo con, Tô Tiểu Nha tôi là người phụ nữ xinh đẹp nhất thế giới,thế giới bởi vì có tồn tại của tôi mà càng thêm đẹp hơn! Cả nhà họ Lý con mẹ nó là con chó mù mắt! Làm cho bọn họ hối hận !"

      " phải sao?"Tô Tiểu Nha nhìn đến dáng vẻ đương nhiên của Tô Tiểu Nha, giống như nếu lập tức ăn , vội vàng cúi đầu điều chỉnh bản thân mình.

      "Chết chết, Tô Tiểu Nha tôi là người phụ nữ xinh đẹp nhất thế giới,thế giới bởi vì có tồn tại của tôi mà càng thêm đẹp hơn! Cả nhà họ Lý con mẹ nó là con chó mù mắt! Làm cho bọn họ hối hận !"

      Nghe được khi Tô Tiểu Nha cố gắng nghiến răng nghiến lợi hai câu cuối cùng kia, Nguyệt Nặc biết mình thành công rồi, nhìn đồng hồ, phải đến hội trường trước, vẫn còn chuyện phải làm." thôi!"

      Hôm nay cửa hàng trang sức lớn nhất của Giác ở trung tâm thành phố G lại có thể đóng cửa từ chối tiếp khách, khiến cho những người phụ nữ phải tham gia tiệc tối ở Nguyệt Thị đều hài lòng, liên tiếp gọi điện thoại, trường hợp quan trọng như vậy mà có trang sức của Giác phải là bằng người khác sao. Nhưng mà cho dù những người đó có gõ cửa hay gọi điện bao lâu cửa hàng vẫn mở, nhưng ràng bọn họ thấy bên trong có hai người phụ nữ chọn trang sức, vậy tại sao lại cho họ vào.

      "Mang bộ trang sức vừa mới làm hôm qua ra đây."

      "Vâng, tiểu thư."

      Tô Tiểu Nha nhìn ánh sáng màu xanh nhạt phát ra từ bộ trang sức kia, đương nhiên biết đó là kim cương màu xanh, hơn nữa còn vừa nhìn biết là vô giá, vừa thấy Nguyệt Nặc muốn đeo nó vào cổ mình, vội vàng lui về phía sau." được, cái này quá đắt." Cho dù có làm trâu làm ngựa cả đời cũng thể mua nổi nó.

      "Yên tâm, sổ sách con tính hết đầu chú Huyền." Haha, kiếm tiền từ người trong nhà kiếm từ ai."Hơn nữa trang sức này là do con tự mình thiết kế, con cảm thấy dì Huyền là người xứng với nó nhất, chẳng lẽ dì thích thiết kế của con sao?"

      "Đương nhiên phải như thế." Hai ngày nay Nguyệt Nặc đối với rất tốt, khiến Tô Tiểu Nha vô cùng cảm động, nào nhẫn tâm khiến bé đáng này lộ ra vẻ mặt vui chứ.

      " phải tốt rồi." Nguyệt Nặc đeo bông tai cho Tô Tiểu Nha, tất cả đều hoàn hảo, Hắc Vương tử cũng nghiệm thu."Chú Huyền, chú đến muộn rồi nha..."

      "Vẫn còn số việc tay." Lúc Huyền Dịch đến, đúng lúc Tô Tiểu Nha nghe được giọng của nên xoay người lại, nhìn thấy Tô Tiểu Nha, bàn tay đặt ở cổ tay áo của bỗng dừng lại, sau đó dưới ánh mắt khẩn trương của Tô Tiểu Nha thản nhiên ."Rất được."

      Tô Tiểu Nha biết trong lòng mình chờ đợi điều gì, nhưng khi nghe được giọng vẫn lạnh như băng của Huyền Dịch, trong lòng có chút mất mát, biết mình thay đổi như thế dường như chỉ là vì Lý Thành.

      Hai người Nguyệt Dạ, Bất Tước cố làm ra vẻ, vỗ vỗ bả vai Huyền Dịch ."Được rồi, chú Huyền muốn khen dì Huyền xinh đẹp đến mức người thần đều tức giận, có ở trời dưới đất hay cứ việc thẳng, chú làm sao người ta biết được.Dì Huyền, đừng để ý đến chú ấy, cho dì biết muốn chú Huyền khen ngợi người khác dễ dàng, con lớn như vậy rồi mà cũng chỉ được nghe chú ấy khen có lần thôi."

      Nghe Nguyệt Nặc vậy, Tô Tiểu Nha bối rối cúi đầu, là do nghĩ nhiều rồi, hình như lúc nào Huyền Dịch cũng như thế này mà.

      " thôi." Huyền Dịch tự nhiên cầm tay dắt , lần đầu tiên phát thực ra bàn tay người đàn ông này rất ấm.Trong hội trường khách khứa đến rất đông rồi, đương nhiên là do nội bộ Nguyệt Thị có thay đổi nên có số cán bộ chủ chốt của Nguyệt Thị đều được mời tới.Lôi Tà Thiên dẫn theo vợ có thai của mình chủ trì tình hình chung ở hội trường, Trình Vũ còn chưa tới.

      Tô Tiểu Nha, Huyền Dịch và Nguyệt Nặc vừa đến nơi lập tức dấy lên làn sóng , nhưng nhiều người lại biết Tô Tiểu Nha, cho dù có chút quen thuộc nhưng vẫn nhận ra, đều tưởng là bạn của đường chủ Huyền Vũ, đương nhiên rất nhiều người ở đây cũng bao gồm cả chú ý của nhóm người Lý Thành, Thi Nhược Lan và Lý Tư.Thi Nhược Lan nhìn Nguyệt Nặc, trong nháy mắt ánh mắt dừng lại mặt Huyền Dịch, nhưng ta hề nhận ra Tô Tiểu Nha. Mấy người bọn họ có nhiều hứng thú nhìn hai người sau đó lại chuyện với mấy người bên cạnh, mục đích lớn nhất khi tới đây của bọn họ chính là tạo quan hệ tốt với Tân tổng giám đốc Nguyệt thị.

      Huyền Dịch dẫn Tô Tiểu Nha tới vòng tròn được nhiều người hâm mộ, ở đó có Thanh Á, Bạch Thủy và Chu Nhan đều là trọng tâm hâm mộ của người khác. Thế lực của Nặc như mặt trời buổi trưa, khó có dịp bốn vị Đường chủ của Nặc cùng tập hợp ở chỗ.

      "Tô Tiểu Nha, vị hôn thê của tôi."

      Lúc Huyền Dịch giới thiệu với ba người họ, chỉ có ba người họ ngây người, ngay cả Tô Tiểu Nha cũng ngây người rồi, sao...sao...lại như thế...Tình huống gì đấy, tại sao đột nhiên ta tuyên bố như vậy."Tôi..."

      Bạch Thủy đương nhiên biết tình huống của hai người, Chu Nhan cũng từng gặp Tô Tiểu Nha cho nên tình huống ngây ngốc này cũng kéo dài bao lâu."Chúc mừng."

      Chỉ có Thanh Á."Huyền Lão đại, Bạch Hồ ly và Chu Nhan vừa mới kết hôn, cũng cần nhanh như vậy chứ, như vậy phải chỉ còn mình tôi là người đơn sao."

      Chu Nhan vỗ vai ta an ủi."Cố lên."

      Thấy vợ lấy thức ăn, Bạch Thủy cười theo, Thanh Á nhìn hai người rời cũng ôm máy tính trốn ra góc, ta mới cần ở lại làm bóng đèn nha, Tô Tiểu Nha lắp." ...Đột nhiên lại tôi là vị hôn thê của làm gì?"

      Huyền Dịch lạnh lùng nhíu mi."Em thích tôi sao?"

      Thích? chỉ ghét thôi... cũng có thiện cảm với Huyền Dịch, nhưng vừa mới ly hôn, quan trọng phải là cái này." phải...tôi... sao?"

      Huyền Dịch cau mày."Nhìn tôi giống đùa lắm sao?"

      " có." Tô Tiểu Nha lắc đầu.

      "Đường chủ."

      Huyền Dịch quay đầu lại."Tôi có việc, chuyện này lát nữa hãy ."

      Tô Tiểu Nha gật đầu, nhìn Huyền Dịch rời , quen thuộc với tiệc rượu như vậy, thừa dịp tiệc rượu còn chưa bắt đầu, muốn di chuyển ra ban công để hít thở khí, ngờ lại va vào người khác." xin lỗi."

      " sao." Lý Thành ngẩng đầu, khi nhìn thấy người phụ nữ trước mặt phản ứng đầu tiên là người phụ nữ của Huyền Dịch, nhưng sau khi nghe được giọng ta mới kinh ngạc."Tô Tiểu Nha!"

      Tô Tiểu Nha ngờ lại va vào Lý Thành, nhìn ánh mắt kinh ngạc của ta, trong lòng vẫn xuất chút đau khổ, hai ngày nay làm nhiều thứ như vậy phải là đợi giây phút này sao, nở nụ cười xinh đẹp, tươi tắn nhất." xin lỗi tiên sinh, xin hỏi tôi có quen ?"

      Thấy muốn , Lý Thành bắt lấy tay ." chắc chắn là Tô Tiểu Nha, tại sao lại ăn mặc như vậy?"

      Tô Tiểu Nha hất tay ta ra."Đúng, tôi chính là Tô Tiểu Nha, tôi mặc như thế nào liên quan gì đến ? Tôi có quen sao?"

      ràng Tô Tiểu Nha muốn tỏ ra quen biết với mình, lại thêm thấy cảnh tượng cùng vào với Huyền Dịch làm cho Lý Thành hiểu . "Tôi nghĩ tại sao lại giả vờ biết tôi, bám vào Nặc đương nhiên khác biệt, cái người tên Huyền Dịch kia có biết từng là vợ của tôi ? ta biết là đồ tôi từng dùng qua ?" Lý Thành biết vì sao mình lại khống chế được mà những lời ác độc với , ta thấy Tô Tiểu Nha ăn mặc xinh đẹp như vậy đứng ở bên cạnh Huyền Dịch lửa giận trong lòng ta dâng cao đến mức chính ta cũng thể khống chế được.

      Nhưng mà có lẽ là do nghe quá nhiều những lời như vậy của nhà họ Lý rồi cho nên dường như Tô Tiểu Nha miễn dịch với những lời đó, vén tóc rơi trán, vô cùng quyến rũ."Chuyện gì Dịch cũng biết, nhưng ấy ấy tôi, cho nên dù trước kia tôi có làm sai điều gì ấy cũng để ý, cũng đồng ý cưới tôi. Ngược lại nếu Tổng giám đốc Lý có thời gian ở đây những chuyện nhàm chán với tôi bằng quan tâm đến vị hôn thê của nhiều hơn chút."

      "Thành, làm sao vậy?" Thi Nhược Lan và Lý Tư đến gần, trước tiên Thi Nhược Lan khoác tay Lý Thành, tuyên bố quyền sở hữu của mình.

      " có gì!" Lý Thành kiên nhẫn trả lời, nhìn nụ cười chế giễu của Tô Tiểu Nha, cảm thấy vô cùng chói mắt.

      "Tô Tiểu Nha." Lý Tư khó tin nhận ra Tô Tiểu Nha, lúc Thi Nhược Lan nghe được tên này, tay kéo Lý Thành hơi run lên.

      Tất cả những động tác này Tô Tiểu Nha đều nhìn thấy, cảm thấy vô cùng buồn cười, rốt cuộc mình từng để những gì trong lòng, là người đàn ông trước mặt này, cùng gia đình của ta sao, dường như tất cả đều có ý nghĩa gì, coi cũng trôi qua, những đau khổ xuất khi nhìn thấy Lý Thành có lẽ phải là , mà là vì những thứ đáng giá kia từng là chấp niệm của mình, nếu người phụ nữ này muốn, vậy nhường cho ta là được rồi.
      Last edited by a moderator: 10/4/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :