1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bà xã xinh đẹp và con trai thiên tài - Tứ Nguyệt Yêu Yêu (Full 85c+3NT) Đã có ebook

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 69:

      69.1

      Editor: Bunn

      “Trình Vũ.”

      Trình Vũ vừa mới đẩy xe đạp từ trong nhà để xe ra, lập tức thấy Lucy chặn đường ôm đống tài liệu cười nhìn , ánh mặt trời hơi yếu cùng với tất cả tiếng líu ríu khẽ khàng thành giai điệu đẹp đẽ nhất sau giờ ngọ ở đây , Lucy yên lặng đứng dưới tàng cây ngô đồng, ánh mặt trời như nhảy múa hàng lông mi dài của , tim Trình Vũ có chút rung động, dường như giây kia bóng dáng Lucy trùng hợp với hình bóng nào đó trong góc trí nhớ của , chỉ là bóng dáng kia quá mờ nhạt, mờ nhạt đến mức có cách nào để nhớ lại.

      Lucy mặc kệ vừa mới ngẩn người, ngồi lên chỗ ngồi phía sau. “Bạn hứa là chở mình, cho chơi xấu, chỗ này cách tòa nhà của hội học sinh là xa, bạn đưa mình .”

      Hình như đồng ý với , nghe cách đây lâu đánh bại đối thủ cạnh tranh lớn nhất là Lam Tĩnh để ngồi vào ghế Chủ Tịch Hội học sinh. “Nghe bạn làm Chủ Tịch Hội học sinh?”

      “Ừ, sao thế?” Lucy nghiêng đầu, từ góc độ của nhìn sang, tóc mái buông trán Trình Vũ xem ra rất mềm mại, chợt lên tia sáng màu vàng kim chói mắt, biết Trình Vũ của vẫn luôn hoàn mỹ mà.

      có gì, chúc mừng bạn.”

      “Cảm ơn.” Vẫn luôn được người khác chúc mừng, nhưng Lucy lại quan tâm, người mà để ý nhất vẫn luôn là người đàn ông trước mặt này.

      “Đến rồi.” Trình Vũ dừng xe ở dưới toàn nhà hội học sinh, có ý muốn xuống xe, Lucy nhảy xuống, nhìn dừng xe. “Bạn lên à?”

      “Tại sao mình phải lên?” Trình Vũ nhìn Lucy cười.

      “Hôm nay là hội nghị hội học sinh tranh cử đại biểu, bạn có tên trong danh sách, đương nhiên là phải lên họp rồi.” Lucy đưa danh sách đăng ký cho .

      danh sách đăng ký tham gia đúng là có tên , nhưng người viết lại là của Lucy. “Mình chưa từng là muốn tham gia vào Hội học sinh.”

      “Bạn cũng phản đối nha, hôm đó bạn còn đồng ý ký tên.” Lucy lộ ra nụ cười giảo hoạt.

      Trình Vũ suy nghĩ lại chút, hình như trong lúc mình mơ mơ màng màng ngủ, Lucy ở bên cạnh đưa tờ giấy gì đó cho ký, nhưng phải đó là đánh dấu điểm danh thôi sao? Quả nhiên mình bị lừa rồi.

      , dù sao nhiều người như vậy cũng nhất định chọn trúng bạn.” Nếu vào hội học sinh, tranh cái chức chủ tịch kia làm cái gì, tính toán của Lucy chính là như vậy, hi vọng chỉ cần và Trình Vũ cũng vào hội học sinh tự nhiên thời gian bên nhau cũng nhiều hơn chút.

      Trình Vũ bị Lucy kéo vào tòa nhà hội học sinh, lúc ngang quá có nhiều người nhịn được mở cả hai mắt nhìn chằm chằm bọn họ, còn thầm với nhau, đoán chừng là chuyện vể Trình Vũ, ngày mai lại có lời đồn đại mới rồi, lúc Lucy kéo Trình Vũ vào phòng họp, Trình Vũ thề phụ nữ quả nhiên đều thích gạt người, vừa mới cảm thấy Lucy có chút đáng , bây giờ muốn thu lại ý nghĩa kia. Cái gì mà có rất nhiều người cạnh tranh, nhìn mấy người trong hội học sinh lác đác kia, Trình Vũ và Lucy là hai người cuối cùng, dĩ nhiên lúc Trình Vũ vừa bước vào, toàn bộ đại biểu hội học sinh đều nhìn , bọn họ cũng muốn nhìn chút cái người làm cho chủ tịch hội học sinh thèm để ý đến đề nghị của bọn họ, nhân tài được đề cử rốt cuộc là ai.

      Trưởng bộ Tuyên truyền Tôn Linh Huệ thấy Trình Vũ hai mắt lập tức sang lên, cầm giấy bút tiến tới. “Trình Vũ, nam, hai mươi hai tuổi, nổi bật trong đám đông, thành tích trung bình, chuyện nhà , có điều là nghe hoàn cảnh gia đình bình thường, bởi vì sống với mẹ cho nên tất cả mọi người đều nghĩ rằng bạn là con riêng của ông chủ doanh nghiệp nổi tiếng, sinh viên duy nhất của học viện Ngân Hoa xe đạp học, có điều là gần đây lần nữa trở thành chủ đề mọi người bàn luận, bởi vì lần biết tự lượng sức so sánh với hoa khôi của trường, đưa thư tình cho Lam Tĩnh phó hội trưởng hội học sinh của chúng ta, nghe bởi vì tình đơn phương bị cự tuyệt nên vẫn buồn bực vui, chưa đứng lên sau vết thương lòng ra ngoài trường lại bị người phụ nữ có tiền bao nuôi, nghe gần đây lại được Hội trưởng hội học sinh Lucy xem trọng, theo trình độ thân mật của hai người lúc vừa tới, cũng phải là tin đồn vô căn cứ, học viện chúng ta rất có hứng thú với chuyện của bạn, xin hỏi bao giờ bạn rảnh, chúng ta có thể làm bài phỏng vấn.”

      tự lượng sức? Tình đơn phương bị cự tuyệt? Chưa đứng lên sau vết thương lòng lập tức bị bao nuôi? Trình Vũ cảm thấy dở khóc
      Dở cười, chưa từng có hứng thú xem tạp san ở trường, nhưng những tin tức này quá thái quá rồi, thấy thành ý của trước mặt, ánh mắt nóng bỏng làm rợn cả tóc gáy, dáng vẻ giống như khai thác triệt để nhà của bỏ qua. “Xin hỏi bạn tên gì?”

      dám dám, Trưởng bộ Tuyên truyền Tôn Linh Huệ, chủ bút mới của chuyên mục giải trí, nếu như lần này bạn tranh cử thành công chức Trưởng nhóm tin tức chúng ta là đồng nghiệp rồi, yên tâm tôi nhất đính giúp bạn làm bài phỏng vấn độc nhất.”

      ra tôi biết rất nhiều chủ tịch của tạp chí Bát Quái, nếu như Bộ trưởng Tôn có hứng thú, tôi có thể giới thiệu bạn thực tập.” Trình Vũ ngáp cái, rất có thành ý đề nghị của mình.

      Tôn Linh Huệ kéo kéo khoé miệng, ngồi lại vị trí của mình. “ cần, cám ơn.”

      “Nếu mọi người tới đủ, chúng ta bắt đầu hội nghị thôi.” Lam Tĩnh ngồi bên cạnh Lucy, có chút hiểu đối với chuyện chỉ vì vị trí Bộ trưởng tin tức mở lần hội nghị, nhưng do Hội Trưởng cố ý đề cử Trình Vũ, Hội học sinh bọn họ chỉ cần người có năng lực đều có thể nhận chức, chỉ cần thực có thực lúc, những cán bộ kỳ cựu bọn họ tự nhiên có ý kiến gì.

      “Tôi cảm thấy cần lãng phí thời gian như vậy, từ trước đến giờ Kỳ Lại làm Bộ trưởng vẫn rất tốt, bây giờ tự dưng đổi người mà chúng ta lại biết năng lực của ta.” Bộ Trưởng vật tư Tư Thái Thuần lạnh mặt phản đối.

      “Cũng thể như vậy, nếu năng lực mọi phương diện của Trình Vũ đều hơn Kỳ Lại, tôi phản đối, cha mẹ của thành viên hội học sinh đều là thành viên hội đồng quản trị, nếu cho những người khác có cơ hội, chừng người khác chúng ta ỷ vào ủng hộ của Hội đồng quản trị mà kêu ngạo.” Bộ trưởng nội bộ Viên Tân An lại thờ ơ.

      “Chuyện này chúng ta thông qua biểu quyết mới quyết định, nếu như năng lực mọi phương diện của Trình Vũ đều hơn Kỳ Lại, vậy Bộ trưởng tin tức do Trình Vũ đảm nhiệm, chuyện này thông qua nên cần có ý kiến khác nhau.” Lucy lập tức phát biểu ý kiến của mình, vẻ mặt xinh đẹp nghiêm túc lại thiếu phần sắc bén.

      Thấy mọi người bình tĩnh lại, Lucy mới sắp xếp lại tài liệu phát cho mọi người, “Đây là thông tin kết quả cuộc thi Văn học, trùng hợp lần này Trình Vũ và Kỳ Lại đều tham gia, kết quả rất khách quan cũng rất ràng, luận văn của Trình Vũ được Kim thưởng.”

      “À?” Trình Vũ cũng được phát tài liệu kia, tại sao biết mình có tham gia Cuộc thi Văn học nào nhỉ, nhưng luận văn kia đúng là của mình.

      Mặc dù mọi người cảm thấy thể tưởng tượng nổi, thông tin về giải nhất cuộc thi Văn học này thế nào cũng tương đối có lực ảnh hưởng, tại sao sinh viên trường học họn họ đạt giải lại ai biết, ra Kỳ Lại cũng rất ngạc nhiên, ban đầu người tới nhận thưởng là , cầm chứng minh thư của Trình Vũ, ta nghĩ tới chính là Trình Vũ ngồi đối diện.

      Tầm mắt mọi người đều tập trung người Trình Vũ hi vọng gì dó. Trình Vũ xuống, đúng là luận văn của , nhưng biết mình tham gia cuộc thi bằng cách nào.

      “Luận văn chỉ là lý thuyết, tin tức của Bộ tin tức có liên quan đến an ninh của học sinh và toàn học viện, mấy năm nay Kỳ Lại làm rất được, nếu như Trình Vũ có khả năng vượt qua năng lực của Kỳ Lại, vậy có cách nào có thể đảm nhiệm.” ra Lam Tĩnh cũng muốn nhằm vào Trình Vũ, chẳng qua là ta có nguyên tắc làm việc của mình, giống như ta nếu như Trình Vũ có bản lĩnh ta cũng phản đối.

      Chuyện giữ Trình Vũ và hội phó hội học sinh, cảm thấy Trình Vũ là chưa quen thuộc, là trong những người quen thuộc, nhưng chuyện này ở trong mắt nhiều người lại phải như vậy, giống như Tôn Linh Huệ, vẻ mặt cười trộm ánh mắt đảo quanh, suy nghĩ ngày mai báo trường lại có thông tin có gây sóng gió rồi, Lam Tĩnh khó chịu việc Trình Vũ mới theo đuổi mình hôm nay lại rất thân thiết vơi Lucy, thẹn quá hoá giận, dùng hết sức mình ngăn cản Trình Vũ gia nhập hội học sinh.

      Trình Vũ lập tức cảm thấy buồn bực, tại sao bọn họ thảo luận lâu như vậy cũng hỏi qua người trong cuộc là đây có đồng ý hay , nghe Lam Tĩnh như vậy giơ hai tay đồng ý, chuyện ở Nguyệt Thị rất nhiều rồi, muốn tăng thêm lượng công việc cho mình, Bộ tin tức này ai làm Bộ trưởng cũng có ý kiến, chỉ cần phải là được rồi.

      xin lỗi, ra mọi người cần thảo luận nữa, tôi có hứng thú gì với hội học sinh.” Trình Vũ lễ phép từ chối, đứng dậy rời khỏi phòng họp.
      Last edited by a moderator: 21/3/15

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      69.2


      Tôn Linh Huệ múa bút thành văn sổ ghi chép của mình, khai thác được ít tin tức hai mắt sáng lên, chàng thanh niên nghèo học viện Ngân Hoa lại từ chối gia nhập hội học sinh! Gia nhập Hội học sinh có bao nhiêu là điều tốt, mọi người đều biết, nhưng nhìn dáng vẻ kia của Trình Vũ ràng phải như vậy, chính thái độ này của Trình Vũ làm cho rất nhiều Bộ trưởng Hội học sinh có chút hài lòng, trong lòng có phần phê bình kín đáo, Kỳ Lại cùng Tư Tái Thuần len lén trao đổi ánh mắt mà chỉ có hai người bọn họ mới hiểu, vị trí Bộ trưởng tin tức này ngàn vạn lần thể để rơi vào tay người khác, hôm nay Trình Vũ tự động buông tha nó, cũng giảm bớt phiền toái cho bọn họ.

      "Hội trưởng, vị trí kia là do bạn ấy cần, thực phải do chúng tôi ." Tư Tái Thuần lần nữa bày tỏ thất vọng.

      Đương nhiên Lucy biết Trình Vũ cần, sớm chuẩn bị tâm lý rằng Trình Vũ rời , ban đầu cũng là do ép tới đây, nhưng cũng dễ dàng bỏ cuộc như vậy, lấy chiếc đĩa CD cho vào máy tính. "Chắc chắn mọi người biết Dawson là hệ thống phòng thủ hàng đầu thế giới, nhưng nhất định mọi người biết hệ thống tại mà Dawson sử dụng, phải do tự mình nghiên cứu phát ra mà thu mua từ bên ngoài." Những điều được Lucy chỉ ra trong CD này đều làm cho mọi người nên lời vì kinh ngạc, hệ thống thiết kế này quá hoàn hảo, nếu như so với nó, hệ thống Ngân Hoa chỉ có thể coi là cấp bậc của học sinh tiểu học.

      "Nhất định mọi người đều muốn biết ai là người thiết kế hệ thống này? Mọi người đều biết tên của người đó, nhưng mọi người chắc cũng xa lạ gì với hai chữ C.y này, vì sở trường của người này là thiết kế trò chơi, phần mềm (software), hệ thống tại mà chúng ta chơi là nó sao?" Lucy khẽ mỉm cười sau đó tắt máy tính.


      "Cái này có liên quan gì đến Trình Vũ? C.y? thể nào, Trình Vũ" Bộ trưởng Bộ Văn hóa và thể dục thể thao sợ hãi kêu lên.

      Lucy quay lại mỉm cười, người luôn thẳng thắn Tôn Huệ Linh kinh ngạc đến mức rơi cả bút, thông tin này cũng quá TM bùng nổ nha, C.y đó! Trò chơi hot nhất nay đều là của bọn họ, phần mềm phổ biến nhất cũng là do người đó sản xuất.

      "Tôi nghĩ rằng nếu bạn ấy có thể tham gia Bộ Thông tin, sau đó để cho ấy giúp chúng ta thiết kế phần mềm cho hệ thống trường học của chúng ta phải là chuyện khó khăn gì."

      Lam Tĩnh gì, nếu Trình Vũ chính là C.y, ta giơ hai tay tán thành vào Hội học sinh.

      "Làm sao biết C.y chính là Trình Vũ, chuyện này cũng hẳn là chính xác ." Tư Tái Thần cảm thấy chuyện này rất nan giải.

      " lẽ Bộ trưởng Tư nghi ngờ Tập đoàn Dawson nhà tôi sao?" Lucy trực tiếp đưa danh dự doanh nghiệp nhà mình ra.

      Tư Tái Thần cũng dám, tập đoàn Dawson quá mạnh mẽ, muốn phá hủy doanh nghiệp hạng hai như nhà bọn họ là chuyện quá dễ dàng,
      Cho nên mặc dù cam lòng cũng tranh cãi nữa, ta và Kỳ lại trao đổi ánh mắt, dứt khoát để thằng nhóc kia nhậm chức, đề phòng vạn nhất.

      “Tốt lắm, chỗ Trình Vũ do tôi thuyết phục, còn Kỳ Lại, bạn có thể ở lại Bộ Thông tin là Phó Bộ trưởng, tan họp.” Lucy khép tài liệu lại, kết quả lần hội nghị này cứ quyết định như vậy.

      Sau khi ra khỏi tòa nhà của Hội học sinh, Trình Vũ lập tức gọi điện cho Nguyệt Nặc.

      “Alô.”

      “Tiểu Nặc, có phải cầm luận văn của tham gia cuộc thi gì đấy ?”

      Nguyệt Nặc vẫn ngái ngủ, ngáp cái. “Có sao? Có vẻ là có.” Hình như có chuyện như vậy, thích cái đồng hồ đeo tay, lại vừa vặn nhìn thấy cuộc thi gì đấy, thắng có tiền thưởng, mượn thi thử, trai già đúng là tồi, vừa thi giành giải nhất.

      “Em có phải nên hỏi qua ý kiến của ?” Trình Vũ cảm thấy còn cách nào với em .

      “Được rồi, nếu như em hỏi ý kiến của , cho em mang dùng sao?” Bị đánh thức, Nguyệt Nặc dứt khoát làm việc luôn, mở máy tính.

      biết.” Trình Vũ suy nghĩ chút.

      Nguyệt Nặc từ làm vẻ mặt em biết ngay. “Vậy hỏi là tốt rồi. Được rồi, , nguyên là bài luận văn có giá trị kia có thể đổi cho em chiếc đồng hồ, nên cảm thấy vinh hạnh, đừng có với cha.”

      Cúp điện thoại, Trính Vũ cười mình làm chuyện uổng công vô ích, biết em chuyện có đạo lý còn tranh luận cùng nó làm cái gì, nhìn đồng hồ, quyết định tự mình đến bệnh viện Đồng Tâm tìm chú Bạch, sau khi ông Lãnh qua đời, bệnh viện Đồng Tâm lập tức giao cho Trình Vũ, nhưng Trình Vũ cũng hiểu chuyện chữa bệnh này, tự nhiên giao cho Bạch Thủy xử lý, gần đây Nguyệt Khiếu Sơ bị cảm , mẹ sai hết giờ học đến chỗ chú Bạch lấy chút thuốc, dù sao cũng còn sớm, xem chút cũng sao cả.

      Trình Vũ cũng biết Bạch Thủy có ở bệnh viện hay , dù sao nếu cậu ta có ở đây uổng công đến chuyến rồi.

      “Chú Huyền, tại soa chú lại ở đây?” Trình Vũ ngờ nhìn thấy Huyền Dịch, điều kỳ quái ở đây phải là Huyền Dịch ở bệnh viện mà Huyền Dịch lại ở phụ khoa.

      Thấy Trình Vũ ánh mắt lạnh lẽo của Huyền Dịch có chút ôn hòa, nhưng vẫn lạnh lùng như cũ. “Cậu chủ, đưa bạn đến khám bệnh.”

      “Bạn? Là nam hay nữ vậy?” Thấy Huyền Dịch sửng sốt, Trình Vũ mới phát hiệ được mình hỏi vấn đề ngu ngốc, có đàn ông đến khám phụ khoa sao, sờ mũi cái. “Bạn của chú Huyền?”

      phải.”

      ra Trình Vũ trêu chọc Huyền Dịch, vậy mà trả lời thẳng thắn như thế, nhún vai: “Chú Bạch có ở bệnh viện ạ?”

      “Cháu tìm cậu ta?”

      “Vâng, tìm chú ấy lấy chút thuốc.”

      cần tìm nữa, cậu ta có ở đây, đăng ký kết hôn với Chu Nhan rồi.”

      “Đăng ký kết hôn! Dì Chu vẫn thể xua đuổi ý nghĩ muốn cưới chú Bạch về nhà?” Trình Vũ cũng rất ngạc nhiên, chú Bạch muốn gả nhiều năm như vậy, dì Chu chính là chịu cưới, vì sao lại đột nhiên đăng ký kết hôn.

      “Lời này đừng để chú Bạch của cháu nghe được.” Huyền Dịch tốt bụng nhắc nhở.

      Dĩ nhiên Trình Vũ biết, dám như vậy trước mặt chú Bạch rồi, chú Bạch là người ăn thịt người nhả xương. Giữa lúc hai người chuyện Tô Tiểu Nha làm xong kiểm tra rồi, vẻ mặt bác sĩ nữ ra cùng tốt lắm, ta nhìn Trình Vũ và Huyền Dịch. “Trong hai người các ai là cha của đứa bé?”

      Trình Vũ nhìn chằm chằm Huyền Dịch xem kịch vui, Tô Tiểu Nha vừa định giải thích Huyền Dịch lạnh mặt hỏi: “Có chuyện gì?”

      Thấy Huyền Dịch chuyện, vậy là người đàn ông này rồi, bác sĩ nữ lên mặt. “ làm cha kiểu gì đấy, thân thể vợ vô cùng yếu, nhìn cách ăn mặc của cũng giống người có tiền, mua cho vợ chút thuốc bổ chết người sao? Còn nữa, vợ muốn giữ đứa bé, có biết , nếu như là ý của phải là người, nếu muốn đừng để cho vợ mang, mang thai rồi lại muốn phá, tại sao suy nghĩ chút nếu ban đầu mẹ phá thai , tôi đề nghị ấy nên phá thai, hơn nữa thân thể của ấy cũng chịu được, đưa ấy về , suy nghĩ cẩn thận chút.”

      Nữ bác sĩ xong, “rầm” cái đóng cửa lại, cho người khác có cơ hội giải thích nào, Tô Tiểu Nha xin lỗi nhìn Huyền Dịch. “ xin lỗi, hình như ấy hiểu lầm rồi.”

      Huyền Dịch nhìn Tô Tiểu Nha. “ thôi.”

      “Chú Bạch, cho cháu nhờ đoạn.” Trình Vũ đuổi theo, tò mò nhìn hai người bọn họ, phủ nhận rằng mình muốn nhân cơ hội xem kịch vui.

      Đưa Tô Tiểu Nha đến cửa nhà, sau khi xuống thấy gì, Huyền Dịch lái xe , xe kèm theo gió thổi tóc Tô Tiểu Nha bay lên, thở dài, vào nhà.
      Last edited: 22/3/15

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      69.3


      "Tiểu Nha, người vừa mới đưa cậu về là ai thế? Chiếc xe kia cực tốt nha...." Khúc Quả Quả vẻ mặt vui vẻ cầm hộp sữa chua chạy tới cầm tay Tô Tiểu Nha.

      Tay Tô Tiểu Nha bị Khúc Quả Quả cầm lấy, nhìn ăn sữa chua đồng ý, Quả Quả xem như là nửa tác giả thành công mạng tiền nhuận bút đủ để trả tiền thuê nhà và tiền ăn, may mà ấy mua những thứ khác, cả ngày ở nhà đánh máy cũng là xem Anime (Hoạt hình chuyển thể từ truyện tranh), có khi đến ăn cơm cũng lười biếng. "Cậu lại ăn cơm đúng , để mình xuống dưới nhà, đừng để bụng uống sữa chua."

      "Này, mình hỏi cậu nha, cậu phải vẫn còn muốn quay lại với chồng trước đấy chứ, đàn ông như vậy có gì tốt, cậu ly hôn với ta rồi, vậy mà vẫn gọi điện tới tìm cậu, vậy là sao?" Khúc Quả Quả nguyền rủa tổ tông mười tám đời của ta, tốt nhất đừng để gặp Lý Thành, nếu nhất định xông lên đánh nhau với ta.

      "Cậu Lý Thành gọi điện cho cậu sao?" thể phủ nhận được sau khi mang thai nghe được tên này, trong lòng Tô Tiêu Nha vẫn có tia dao động.

      "Đúng vậy, hỏi cậu ở đâu, mình cho ta biết, hình như ta đoán được cậu ở nhà mình, nhưng cũng chỉ có thế, có người bạn là mình, ta lại biết nhà của ba cậu, đương nhiên của có thể tìm đến chỗ của mình rồi." Khúc Quả Quả bắt được Tô Tiểu Nha. "Lý Thành tìm cậu làm gì, có phải ta muốn tái hôn với cậu , tớ cho cậu ngàn lần đừng đồng ý."

      "Quả Quả, cậu suy nghĩ nhiều rồi, đừng bây giờ ta có bạn xinh đẹp như thế, cho dù ta có, ta muốn thoát khỏi mình từ lâu rồi, bây giờ dễ dàng mới ly hôn được làm sao còn muốn tái hôn, có thể là vì chuyện khác, cậu cứ mặc kệ ."

      "Chuyện kia là như thế nào, mình thấy người phụ nữ kia có cái gì tốt, cậu mà thay đổi cách ăn mặc cũng thua kém ta đâu." Khúc Quả Quả nhìn Tô Tiểu Nha nhìn nước sôi đến ngẩn người, tắt lửa kéo qua. "Có phải cậu có chuyện gì rồi đúng ?"

      Tay Tô Tiểu Nha run lên, lần đầu tiên sau khi mang thai biết làm sao. "Quả Quả, mình có thai rồi."

      Ngay lập tức sắc mặt Khúc Quả Quả trở nên lạnh lùng. "Của Lý Thành?"

      "Hôm đó ta uống rượu, sao đó... ta cũng biết chuyện xảy ra hôm đó." Sau khi kết hôn với Lý Thành, vẫn là hữu danh vô thực (gọi nôm na là có tiếng có miếng ấy :v ), đúng ngày hôm đó Lý Thành uống say, nhận lầm thành Lạc Lan, ngày hôm sau ta nhớ cái gì, cho nên bản thân cũng ra.


      "Cho nên ta biết hả?" Xem dáng vẻ của Tô Tiểu Nha tên súc sinh đáng chết kia nhất định biết, Quả Quả cực kỳ tức giận." Mình chửi con mẹ nó tổ tông tám đời nhà ."

      "Quả Quả." Tô Tiểu Nha ngăn lại tức giận của Khúc Quả Quả.

      Nhìn như vậy, Khúc Quả Quả cũng đành lòng, tỉnh táo lại an ủi Tô Tiểu Nha. "Vậy cậu có tính toán gì ?"

      "Lúc đầu mình muốn bỏ đứa bé này, nhưng lúc đến bệnh viện lại nhẫn tâm, dù sao cũng là sinh mệnh, mình có quyền lợi tước bỏ nó."

      "Vậy sinh , chúng ta cùng nhau nuôi dưỡng."

      "Quả Quả." Nhận được ủng hộ của Khúc Quả Quả, trong lòng Tô Tiểu Nha cũng kiên định hơn rất nhiều, cảm thấy sợ vô cùng, hy vọng có người để tâm .

      "Chị." Tô Tiểu Mẫn về, thấy chị mình khóc, cho rằng chị mình bị oan ức. "Chị, có phải có người khi dễ chị ?"

      " có việc gì, đừng nghĩ lung tung, trường học có tốt ?"

      "Có ạ." Tô Tiểu Mẫn gật đầu, có chút khó xử mở miệng. "Thầy giáo bảo chúng ta phải mua sách phụ đạo, chị, nếu em với thầy giáo, thành tích của em rất tốt, cần phải mua sách phụ đạo nữa."

      " gì đo, làm sao có thể mua, cần bao nhiêu tiền, mấy hôm nữa chị mua cho em." Tô Tiểu Nha biết em mình sẵn sàng để biết tiền, nhưng muốn em được giáo dục tốt nhất, cho nên chuyện học hành, đều cố hết sức đáp ứng đầy đủ Tô Tiếu Mẫn, Tô Tiểu Mẫn học rất tốt, cũng an ủi được phần nào.

      "Em cảm ơn chị."

      "Được rồi, ăn cơm thôi, đêm nay chúng ta ăn mỳ ăn liền ." Lúc hai chị em chuyện, Khúc Quả Quả nấu xong mì, chẳng qua trong bát Tô Tiểu Nha và Tô Tiểu Mẫn có nhiều hơn quả trứng gà ."Hai người người tuổi lớn, người có thai, cần phải bồi bổ nhiều hơn."

      "Chị có thai ạ? Em sắp phải làm dì rồi hả?"

      "Đúng rồi." Khúc Quả Quả xoa đầu Tô Tiểu Mẫn, khí ấm áo hài hòa.

      Hôm nay là ngày đặc biệt, ngày bao nhiêu? Là ngày Bạch Thủy và Chu Nhan đăng ký kết hôn, cho nên lúc hai người bọn họ mỗi người cầm tờ giấy chứng nhận kết hôn ra từ cục dân chính, nhìn dáng vẻ tùy ý của Chu Nhan, Bạch Thủy cũng cất giấy chứng nhận . " ra chúng ta nên kiểm tra sức khỏe." Chẳng lẽ ta thể giống đôi vợ chồng bình thưởng từ từ hưởng thụ quá trình đăng ký kết hôn, giống như chợ vậy, cũng chụp ảnh cưới, cũng kiểm tra sức khỏe, thanh toán chín đồng mấy mao (tiền Trung Quốc nha) lập tức nhận giấy chứng nhận rồi.

      " cần, em tin cũng có bệnh gì sạch ." Chu Nhan mở cửa xe thể thao màu đỏ chót giống với tính cách của , tự nhiên khoe khoang.

      Mặc dù Bạch Thủy bực mình nhưng vẫn mỉm cười như cũ. "Nếu em có sao?" Tức chết , người phụ nữ này, có thể giống chút .

      "Có cũng có biện pháp, chuyện gì nên làm chúng ta đều làm hết, nếu như em phải chết, cũng phải theo xuống địa ngục." Chu Nhan khởi động ô tô, hạ cửa kính xe xuống. "Lên xe , em đưa đến chỗ."

      Bạch Thủy mỉm cười tao nhã lên xe, ra trong lòng hận thể gỡ xương uống máu người phụ nữ bên cạnh này. có tâm tư thưởng thức phong cảnh ven đường, cho dù tự mình thiết kế để người phụ nữ này mình nhiều năm như vậy, nhưng đến cuối cùng điều nhất vẫn là tự do, giống như con diều, khát khao cuộc sống tự do, cho nên từ đầu đến cuối vẫn muốn kết hôn với mình, có điều may mắn là mặc dù Chu Nhan là người thoạt nhìn rất cởi mở nhưng ra lại rất bảo thủ, cho nên ddộng chút thủ đoạn làm gạo nấu thành cơm, lừa phụ chắc, nếu đoán chừng đợi đến khi bảy tám mươi tuôit vẫn đưa lừa người phụ này kết hôn được.

      "Đại tiểu thư trở lại." Người giúp việc đứng ở cửa vừa thấy Chu Nhan đến lập tức vui vẻ khom lưng hành lễ.

      "Ừ." Chu Nhan gật đầu, dẫn Bạch Thủy thẳng vào trong.

      "Đại tiểu thư."

      "Ừ."

      Người chào hỏi dọc đường rất nhiều, Chu Nhan vội xã qua, ánh mắt trời sinh kiêu ngạo lạnh lùng vì những người này mà dừng lại, nhưng lại ảnh hưởng tới việc người dưới sùng bái cùng tôn kính với .

      "Tiểu Nhan!"

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      69.4


      Hôm nay là ngày đặc biệt, là ngày gì? Là ngày Bạch Thủy và Chu Nhan đăng ký kết hôn, cho nên lúc hai người bọn họ mỗi người cầm tờ giấy chứng nhận kết hôn ra từ cục dân chính, nhìn dáng vẻ tùy ý của Chu Nhan, Bạch Thủy cũng cất giấy chứng nhận . " ra chúng ta nên kiểm tra sức khỏe." Chẳng lẽ ta thể từ từ hưởng thụ quá trình đăng ký kết hôn giống đôi vợ chồng bình thưởng khác, nhất định giống như chợ vậy, chụp ảnh cưới, cũng kiểm tra sức khỏe, thanh toán chín đồng mấy mao (tiền Trung Quốc nha) lập tức nhận giấy chứng nhận rồi.

      " cần, em tin cũng có bệnh gì sạch ." Chu Nhan mở cửa xe thể thao màu đỏ chót giống với tính cách của , tự nhiên khoe khoang.

      Mặc dù Bạch Thủy bực mình nhưng vẫn mỉm cười như cũ. "Nếu em có sao?" Tức chết ta, người phụ nữ này, có thể giống chút .

      "Có cũng có biện pháp, chuyện gì nên làm chúng ta đều làm hết, nếu như em phải chết, cũng phải theo xuống địa ngục." Chu Nhan khởi động ô tô, hạ cửa kính xe xuống. "Lên xe , em đưa đến chỗ."

      Bạch Thủy mỉm cười tao nhã lên xe, ra trong lòng hận thể gỡ xương uống máu người phụ nữ bên cạnh này. ta có tâm tư thưởng thức phong cảnh ven đường, cho dù nhiều năm tự mình thiết kế để người phụ nữ này mình như vậy, đến cuối cùng điều nhất vẫn là tự do, giống như con diều, khát khao cuộc sống tự do, cho nên từ đầu đến cuối vẫn muốn kết hôn với mình, có điều may mắn mặc dù Chu Nhan là người thoạt nhìn rất cởi mở nhưng ra lại rất bảo thủ, cho nên động chút thủ đoạn làm gạo nấu thành cơm, lừa phụ trách, nếu đoán chừng đợi đến khi bảy tám mươi tuổi vẫn đưa lừa người phụ này kết hôn được.

      "Đại tiểu thư trở lại." Người giúp việc đứng ở cửa vừa thấy Chu Nhan trở về lập tức vui vẻ khom lưng hành lễ.

      "Ừ." Chu Nhan gật đầu, dẫn Bạch Thủy thẳng vào trong.

      "Đại tiểu thư."

      "Ừ."

      Người chào hỏi dọc đường rất nhiều, Chu Nhan vội vã qua, ánh mắt trời sinh kiêu ngạo lạnh lùng vì những người này mà dừng lại, nhưng lại ảnh hưởng tới việc người dưới sùng bái cùng tôn kính với .

      "Tiểu Nhan!"

      Phản ứng đầu tiên của Chu Nhan khi nghe thấy thanh này là nhíu mày. "Tại sao lại ở đây?"


      Văn Kiếm Phi cũng được xem là thanh mai trúc mã của Chu Nhan, nhà họ Chu và nhà họ Văn nhiều đời thân thiết với nhau, cho nên khi còn bé nếu Chu Nhan có bạn chơi cùng chơi với Văn Kiếm Phi vẫn tốt hơn, điều này có thể giải thích, bởi vì có lựa chọn nào khác, nhưng đả kích trong mắt Bạch Thủy cũng vẫn lớn như vậy, đương nhiên tư liệu về Chu Nhan ta đều có, chuyện về Văn Kiếm Phi ta cũng điều tra ràng, nhưng chuyện đến tận cùng như thế nào lại biết , dù sao bạn bè Chu Nhan cũng nhiều lắm, biết chừng từng có người tên là Kiếm Phi, đến lúc trưởng thành cũng chỉ có bốn người bọn họ thôi, cho nên lúc gặp mặt Bạch Thủy vẫn rất để ý đến người này, bây giờ nhìn dáng vẻ thằng nhóc kia như muốn trực tiếp nhào qua đây, càng thêm cơ hội để ta có thể róc xương lóc thịt thằng nhóc này, chỉ cần có can đảm nhào qua đây, ta lập tức để cho đoạn tử tuyệt tôn (đại khái là có khả năng sinh đẻ :v)

      Chẳng qua ta có cơ hội kia, bởi vì Chu Nhan nhanh hơn bước khách khí đẩy Văn Kiếm Phi ra, Văn Kiếm Phi cũng giận, buồn bã nhìn Chu Nhan. "Lâu gặp, là lạnh nhạt, tôi nghe bà nội hôm nay em trở về, tới đây, có nhớ tôi ?"

      Vẻ tươi cười thanh nhã mặt của Bạch Thủy bị hòa tan chút, chẳng lẽ tên kia nhìn thấy tồn tại của ta sao??

      Chu Nhan sớm quen thói vô sỉ của Văn Kiếm Phi, lạnh lùng . " có! Tôi gặp bà nội, đúng rồi, đừng có đánh nhau! Biết chưa?" Lúc cũng quên nhắc nhở hai người đàn ông, bởi vì tin được.

      Chu Nhan rồi ánh mắt của Văn Kiếm Phi mới rơi lên người Bạch Thủy, người lớn như vậy nếu nhìn thấy là người mù rồi, Bạch Thủy cũng khách khí nhìn lại, dù sao gặp tình địch cũng đặc biệt tức giận, càng nhìn càng ghét. Nếu mọi người muốn động tay động chân thể nghi ngờ chính là phương thức chào hỏi tốt nhất, lúc Văn Kiếm Phi lấy roi ra Bạch Thủy sớm nghịch đao đầu ngón tay, chờ Văn Kiếm Phi ra tay trước.

      phút đồng hồ sau....Lúc Chu Nhan từ tần xuống chỉ nhìn thấy Bạch Thủy tao nhã uống trà, nhìn khắp nơi, nhìn thấy chân của Văn Kiếm Phi bị đóng vách tường, Ác độc nhất phải kể đến chính là bộ phận mấu chốt trong quần của cán đao, lưỡi đao hướng về phía trước, chỉ cần chân vừa hạ xuống, lập tức trực tiếp đoạn tử tuyệt tôn, vẻ mặt Văn Kiếm Phi đau khổ cầu cứu Chu Nhan, có điều là qua làm như nhìn thấy, đừng đánh nhau, nghe lời còn cứu làm gì.

      "Bạch hồ ly, bà nội em muốn gặp ."

      "Được." Bạch Thủy toàn thắng đương nhiên tâm tình rất tốt, vợ mình vẫn đứng về phía mình nhiều hơn.

      "Khách khí với bà nội em chút." Chu Nhan nghĩ nghĩ lại rồi vẫn phải nhắc nhở Bạch Thủy lần.

      Bạch Thủy bước lên hai bước ôm eo , còn nhân cơ hội hôn trán cái. " coi bà như Lão phật gia mà đối xử."

      Đẩy cửa gỗ có khắc hoa văn ra, tất cả cửa phòng đều được trang trí theo phong cách cổ xưa, chiếc ghế dựa được che bởi hàng rèm có bà cụ nhắm mắt nằm ở đó, tuy mái tóc bạc trắng nhưng tinh thần vẫn rất minh mẫn, có hai người giúp việc đứng hai bên chậm rãi quạt cho bà, Bạch Thủy chưa từng thấy qua loại ỷ thế này, vừa rồi ta cũng chỉ đùa thôi, nghĩ đến là Lão Phật gia, Chu Nhan kéo Bạch Thủy quỳ xuống đệm cói (đệm hình tròn làm bằng lá hương bồ) được đặt trước bức rèm che.

      Lão phật gia mở mắt, Chu Nhan và Bạch Thủy cứ quỳ như vậy hơn nửa tiếng, ngay từ đầu Bạch Thủy vẫn chịu đựng được, nhưng lúc sau bắt đầu tê rần, vừa động đậy muốn thay đổi tư thế, Chu Nhan lập tức đánh ta cái, trừng mắt ý bảo ta đừng nhúc nhích, Bạch Thủy nháy mắt cái, mặc dù vẫn cười yếu ớt như cũ.

      Cuối cùng Lão phật gia cũng mở mắt ra, hai người giúp việc hai bên vén rèm lên, bà điều chỉnh ghế dựa, ánh mắt lạnh lùng mà sắc bén nhìn Bạch Thủy."Cậu là tên nhóc nhà họ Bạch kia?"

      Bạch Thủy thẳng lưng. "Vâng ạ."

      "Nhan nhi, con xuống trước ."

      Chu Nhan nhìn Bạch Thủy, cúi đầu. "Vâng ạ."

      Sau khi Chu Nhan rời , Lão Phật ra mới lại mở miệng. "Chịu nguyền rủa chính là nhà họ Bạch, cũng phải là nhà họ Chu chúng ta, ta vốn đồng ý Nhan nhi gả cho cậu, có điều nếu Nhan Nhi thích, cũng tính như vậy thôi."

      "Bà nội phải."

      "Con nhóc Nhan Nhi kia trời sinh thích tự do, thích bị người khác ràng buộc, kể cả là thằng nhóc họ Văn chơi từ với nó kia, cũng thể khiến nó để ở trong lòng, ta vốn cho rằng nó mình trôi qua cả đời, ta cũng có ý kiến gì, chỉ cần Nhan Nhi thấy tốt là tốt rồi, nhưng hôm qua đột nhiên nó gọi điện về muốn kết hôn, lúc nhận được điện thoại của Nhan Nhi ta chỉ nghĩ là nó đùa, có điều vừa rồi nó để giấy chứng nhận kết hôn của hai đứa ở trước mặt ta ta mới biết, nó . Ta mặc kệ cậu dùng cách gì làm Nhan Nhi cậu, thậm chí kết hôn với cậu, cũng quan tâm cậu bị nguyền rủa hay có lẽ do nên mới cưới nó. Nếu cưới Nhan Nhi cả đời đối tốt với nó. Cậu có thể làm được ?"

      "Con đảm bảo."

      "Hừ!" Có lẽ Lão phật gia nghĩ đến việc cháu bảo bối của mình mà gả như vậy tiện nghi cho thằng nhóc này lại có chút cam lòng. "Lời đàn ông đều thể tin, đảm bảo chính là đồ bỏ , có điều người nên biết nếu như cậu để Nhan nhi bị ủy khuất điều gì đó, nhà họ Chu ta dù cố hết sức cũng bỏ qua cho cậu!"

      "Con nghĩ bà nội có cơ hội làm chuyện đó." Bạch Thủy mỉm cười, bình thản gợn sóng nhìn thẳng vào mắt bà cụ, tiết lộ điều gì.

      Nhìn ta lúc, Lão phật gia khẽ gật đầu. "Thằng nhóc nhà họ Bạch cũng tệ lắm, ."

      "Vâng ạ." Bạch Thủy đứng dậy, chân bởi vì quỳ lúc lâu nên có chút run, nhưng cũng ảnh hưởng đến dáng người xinh đẹp của ta, tới cửa, ta thấy Chu Nhan lúc ta ra thở phào nhõm, nhưng rất nhanh khôi phục lại dáng vẻ có gì quan trọng.

      "Bà nội có làm khó ."

      " có, bà còn rất tốt." Bạch Thủy mỉm cười chống lại vẻ mặt nghi ngờ của , ôm xuống tầng.

      " sao?" ràng là Chu Nhan tin, tại trong mắt bà nội căn bản có người tốt.

      " thôi." Bạch Thủy cố ý vòng qua phòng khác, quên nhắc nhở để cho Chu Nhan nhớ tới người bị đóng ở tường, lúc cùng với người giúp việc đỡ đại thiếu gia từ tường xuống, tứ chi cứng ngắc, tức giận hét lên thề đội trời chung với họ Bạch.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 70:

      Editor: Búnn


      “Trình Vũ.”

      Trình Vũ quay đầu lại, nhìn Lam Tĩnh ở phía sau, cảm thấy có chút quen mặt. “Có việc gì ?”

      “Mình muốn mời cậu gia nhập hội học sinh.” Lam Tĩnh lộ ra nụ cười yếu ớt, đến mức này cực kỳ dễ dàng, ta bình thường lạnh lùng, chuyện với nam sinh vốn thận trọng, hoặc có thể cảm thấy cần nhất thiết phải cười với bọn họ, kiêu ngạo của Lam Tĩnh hòa vào trong xương cốt của ta. Cho nên Lý Tư người vẫn theo Lam Tĩnh lúc nhìn thấy màn như vậy, ghen tị đến đỏ mắt.

      Dường như Trình Vũ nhớ ra này là ai. “ xin lỗi, tôi có hứng thú.” Trình Vũ cũng là người kiêu ngạo, mặc dù vậy, vẫn lịch , khiêm tốn như ngày thường.

      “Cậu có biết khi gia nhập hội học sinh có rất nhiều lợi ích.”

      “À…” Trình Vũ có hứng thú với ưu đãi đó, xoay người đến cổng trường, hôm nay chú Huyền đến Nguyệt thị, muốn nhờ xe, dám chờ ở cổng, có thói quen muộn.

      Lam Tĩnh thấy có ý muốn gia nhập. “Nếu như mình muốn cậu gia nhập sao?”. ra mọi người đều Trình Vũ từng đưa thư tình cho mình, từng theo đuổi mình, ngay từ đầu ta cũng tưởng rằng, nhưng mỗi lần mỗi lần cậu ta gặp mình cũng có cảm xúc gì đặc biệt, Lam Tĩnh nhịn được nghĩ, cậu ta thích mình sao? Mặc dù nghi ngờ như ta vẫn muốn thử xem, thể phủ nhận rằng, Trình Vũ cũng có điểm chói mắt riêng, cậu ta rất đẹp trai, tuy rằng dáng vẻ thờ ơ rất dễ dàng bị người khác bỏ qua, nhưng nếu nhìn kỹ, cậu ta lại có loại phong thái tầm thường, Lam Tĩnh có ảo giác, cảm thấy người Trình Vũ có tác phong trời sinh vương giả. (chắc là có khí thế của vua :v )

      xin lỗi, tôi chút hứng thú nào đối với hội học sinh.” Trình Vũ cười , nụ cười kia làm cho trái tim của Lam Tĩnh đập mạnh, cảm thấy được giống như cậu ta cười nhạo mình tự mình đa tình (tưởng ai cũng mình), trong lòng có chút tủi thân.

      Trình Vũ nhìn thấy xe của Huyền Dịch, nhưng lúc vào xe lại nhìn thấy Huyền Dịch mà nhìn thấy người phụ nữ lần trước, nhưng cũng cảm thấy ngạc nhiên, đương nhiên Tô Tiểu Nha cũng nhìn . lập tức mở cửa xe, lại liên tiếp chào Trình Vũ. “Xin chào.” nghe thấy người đàn ông kia gọi cậu ấy là cậu chủ.

      “Xin chào, chú Huyền đâu?”

      ấy nghe điện thoại rồi.” Tô Tiểu Nha nhìn thấy Trình Vũ cười với mình, cậu ta cười đẹp mắt, nhưng dám nhìn lung tung, cúi đầu chơi đùa với mấy ngón tay, chỉ là quyết định muốn giữ lại đứa bé nhưng lần trước nghe bác sĩ cơ thể mình tốt lắm, mới khám lại, biết tại sao lại gặp người đàn ông kia, khăng khăng bắt lên xe.

      Lam Tĩnh và Lý Tư vẫn theo Trình Vũ, tò mò muốn biết Trình Vũ chuyện với ai, lúc Lý Tư nhìn người phụ nữ kia, sắc mặt lập tức thay đổi, để ý ánh mắt kinh ngạc của Trình Vũ và Lam Tĩnh kéo Tô Tiểu Nha vào góc.

      “Chị dâu, tại sao chị lại đến đây, phải lấy được tiền ở chỗ tôi nên chạy tới trường tìm tôi chứ? Tôi cho chị biết, nhà họ Lý đưa cho chị thêm khoản tiền nào nữa đâu! Chỉ có tôi mới có thể đưa tiền nuôi dưỡng cho người có lòng tham đáy như chị, nếu là tôi phân tiền cũng cho chị, tôi muốn kết hôn cùng với người khác, tốt nhất chị đừng có tìm cách phá hỏng.”

      “Có chuyện gì?” Lúc Huyền Dịch chuyện xong nhìn thấy Tô Tiểu Nha và Lý Tư qua, hỏi Tô Tiểu Nha, Tô Tiểu Nha thể tưởng tượng nổi nghe lời châm biếm của Lý Tư, chẳng nhẽ Tô Tiểu Nha trong mắt người nhà họ Lý là người phụ nữ có lòng tham đáy chỉ thích tiền. “Lý Tư, chuyện của chị và em liên quan gì tới em, chị cũng phải tới đây để tìm em! Về phần em muốn kết hôn với ai là tự do của ta, Tô Tiểu Nha chị hy vọng xa vời rằng người đàn ông máu lạnh có thể thay đổi thái độ.” Có lẽ Huyền Dịch vô tình tiếp thêm sức mạng cho , có lẽ tức giận làm cho có cách nào tha thứ cho việc người nhà họ Lý sỉ nhục , Tô Tiểu Nha cảm thấy mình nhịn đủ rồi.

      Lý Tư sững sờ cả người, đây là Tô Tiểu Nha sao, là chị dâu nhát gan sao nghe vậy mà ta biết? Nhìn người đàn ông sau lưng , Lý Tư lập tức hiểu , khinh bỉ nhìn Tô Tiểu Nha. “Tôi nghĩ ra tại sao chị dâu lại có tinh thần như thế, hóa ra tìm chỗ dựa từ chỗ người đàn ông khác! Mới ly hôn với tôi chưa được bao lâu quay sang quyến rũ người đàn ông khác? Tốc độ nhanh , có phải có đàn ông chị sống được, vì đàn ông có thể cho chị tiền sao, có phải giống tôi hàng tháng có thể cho chị ba mươi vạn tiền sinh hoạt , hay là nhiều hơn?”

      “Bốp!”

      Tô Tiểu Nha vung tay tát cái lên mặt Lý Tư, biết lấy dũng khí từ đâu, cắn môi nắm chặt tay, vì tức giận mà run . “Các người phải tôn trọng người khác trước mới có thể được người khác tôn trọng, có điều hiển nhiên là người nhà họ Lý các người hiểu đạo lý này, tôi quấy rấy bất kỳ ai trong các người, có gặp cũng làm như quen biết, cậu có thể yên tâm."

      "Chị dám đánh tôi? Có phải chị muốn sống nữa !" Lý Tư suy nghĩ giơ tay muốn đánh lại, nhưng vừa mới giơ tay lên lại hạ xuống, ta hung hăng nhìn Huyền Dịch. "Tốt nhất nên suy nghĩ ràng nếu muốn ở chỗ với người đàn bà này, đừng vì người đàn bà mà đắc tội với Công ty xây dựng Tử Kim."

      Huyền Dịch vẫn lạnh như cũ. "Đắc tội sao?"

      Tô Tiểu Nha lo lắng Huyền Dịch mà đắc tội với Tử Kim, kéo kéo tay ta, Huyền Dịch thèm nhìn Lý Tư, kéo Tô Tiểu Nha . " thôi."

      Trình Vũ dựa vào xe của Huyền Dịch, phủ nhận vở kịch này rất xuất sắc, có điều là Chú Huyền có hứng thú trở thành diễn viên, mở cửa xe ngồi lên, Huyền Dịch trực tiếp khởi động xe, mất.

      Lam Tĩnh vừa định gọi Trình Vũ lại, nhưng lời vừa tới miệng lại nuốt trở về, người ta từ chối ta hai lần, kiêu ngạo của ta cho phép ta đuổi theo người khác lần nữa.
      Last edited: 27/3/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :