1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bà xã xinh đẹp và con trai thiên tài - Tứ Nguyệt Yêu Yêu (Full 85c+3NT) Đã có ebook

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 47 Chiến tranh lạnh

      Editor: Rea

      Vào ngày thứ năm mà Trình Trình cùng Nguyệt Độc Nhất chiến tranh lạnh, liền nhận được điện thoại của Bối Mễ, là công ty của ấy có party hằng năm, muốn cùng cho vui, rất lâu gặp Bối Mễ, cộng thêm năm ngày này chiến tranh lạnh với Nguyệt Độc Nhất, ra tâm tình của cũng được vui, ra ngoài để giải khuây cũng tồi. Mặc người bộ đầm ngắn màu bạc cùng với giày cao gót được cao lắm, cũng có chút mất tự nhiên. Lúc vào hội trường, Trình Trình nhắn động lòng người thu hút được vô số ánh mắt của đàn ông, cho dù hôm nay vẫn chưa phải là người đẹp nhất, nhưng mà khuôn mặt như trẻ con vẫn được vô số người đàn ông thích.

      Được người khác chú ý, Trình Trình cũng hơi lúng túng chút, chắc là do ăn mặc kỳ quái rồi, lúc Bối Mễ dặn là phải ăn mặc quần áo lịch chút, nếu dám mặc quần jean cho biết tay, ra rất muốn mặc quần jean nha, nhưng lại suy nghĩ chút về party của công ty, ha ha cũng may là mình phải là nhân viên của công ty… nhưng trước khi vào nghe bối Mễ qua, đây chỉ đơn thuần là party của công ty, mà còn là buổi tiệc rượu cao cấp.

      “Nha đầu chết tiệt kia.”


      Trình Trình liền xoay lưng lại, gọi như vậy phải Bối Mễ còn ai vào đây chứ. Cánh tay của Bối Mễ lôi kéo người đàn ông đến trước mặt , Trình thấy Bối liền vui vẻ cười : “Bối, Tử Hằng ca.”
      Thẩm Tử Hằng liền cười nho nhã: “Trình Trình, lâu gặp em, làm sao mà em lại hề thay đổi vậy.”

      Trình Trình liền 囧, Bối Mễ cười ha ha: “Nó nha, đúng là tinh, năm mười bảy tuổi chính là gương mặt này mà bây giờ vẫn còn là gương mặt này.”

      “Ha ha.” Thẩm Tử Hằng liền cưng chiều nhìn Bối Mễ cái: “Hai người cứ chuyện , qua bên kia chào hỏi khách chút.”


      Nhìn chằm chằm vào bóng lưng cao gầy của Thẩm Tử Hằng rời , Bối Mễ liền trêu ghẹo: “Sao vậy, ta quả rất đẹp trai , thích rồi phải ?”

      “Chị cái gì đó.” Trình Trình liền nhìn Bối Mễ cái, “Chị và Tử Hằng ca….”

      Bối Mễ liền phất tay cái: “Đừng nữa, cứ để cho ta chết tâm .”

      Trình Trình liền nhìn khuôn mặt hề để ý gì của Bối Mễ, nhưng cũng biết ra trong lòng của cũng rất lo lắng, liền thở phì phò: “Chị cũng vậy thôi.”


      “Thôi đừng nữa.” Bối Mễ liền cảm thấy rất nhức đầu, “Đúng rồi, con nuôi chị đâu, phải em dẫn nó theo sao?”
      [Hàng tại DiễễnđàànLêêQuýýĐôôn]

      mang theo! Tiểu tử kia hùa với ba của nó đối phó em.” Trình Trình tức giận liền phồng má lên, y hệt như con cá nóc.

      “Chuyện gì?” Có thể làm cho Trình Trình kia giận thành như vậy, người đàn ông đó cũng đơn giản đâu.

      “Còn phải là chuyện nhà trẻ sao?”


      Về chuyện nhà trẻ, Trình Trình và Trình Vũ chiến tranh, người ở giữa là Bối Mễ đương nhiên hiểu nhất, mặc dù cảm thấy cả hai phe đều có lý, nhưng vẫn có chút chịu nổi tính bướng bỉnh của Trình Trình: “Chị biết em cũng vì thông minh mà học nhảy cóc rất nhanh, nhưng sau đó lại có bạn bè, cũng chịu ấm ức rất nhiều, chuyện này ảnh hưởng rất lớn đối với em, nhưng em cũng thể quơ đũa cả nắm đâu.”


      “Em luôn hi vọng Trình Vũ có tiểu thơ bình thường, có nhiều bạn bè, phải vì thông minh của nó mà dẫn đến độc.

      “Em cảm thấy Trình Vũ có như vậy sao?”

      Bối Mễ liền hỏi ngược lại, Trình Trình im lặng.

      “Hơn nữa, em vẫn luôn kiên trì lý do của mình, chưa bao giờ cùng Trình Vũ hay là người khác nguyên nhân, có phải vì em tìm thấy lối ra cho những ám ảnh của mình.”


      Bối Mễ thấy lời nào, biết lời mình có tác dụng, còn lại để cho Trình Trình tự suy nghĩ: “Nhưng mà Trình Trình lâu lắm rồi mới thấy em giận như vậy, em trước giờ nếu đem người khác để trong lòng tức giận như vậy. Chẳng lẽ…”

      Đối mặt với nụ cười xấu xa của Bối Mễ, Trình Trình liền có chút chột dạ, liền bĩu môi cào cào tóc: “Chẳng lẽ cái gì!”

      “Chẳng lẽ em người đàn ông kia rồi à?”

      ! thể nào, em làm sao lại loại người độc tài, ích kỷ, còn đem mình kêu tới đuổi , chưa bao giờ cảm thụ đến suy nghĩ của người khác, lại còn muốn đem nổ phòng thí nghiệm của em!”

      “Ha ha….A…Ha ha ha ha…”


      Nhìn Bối Mễ mới lúc đầu nén cười,sau đó lại ôm bụng cười to, thanh của Trình Trình ngày càng : “Có gì đáng cười chứ!”

      “Em xem em thành người hay để ý từ khi nào vậy, em để ý đến người đàn ông đó như vậy, chẳng lẽ còn gọi là thích sao?”

      Thích? Trình Trình liền lắc đầu, Bối Mễ cũng muốn tranh luận cùng nữa, nha đầu này đúng là vịt chết còn cứng mỏ, nếu lúc có mà biết quý trọng cho tốt, đến khi mất mới thấy hối hận.


      Trình Trình còn cúi đầu suy nghĩ, Bối Mễ cũng quấy rầy nữa, liền nhàm chán mà quét mắt xung quanh hội trường, đột nhiên liền thấy ánh mắt quen thuộc, ta đứng trong góc, cứ nhàn nhạt nhìn như vậy, tâm trạng của Bối Mễ liền trở nên căng thẳng, sau đó nhìn ta mở ra cửa hông bên cạnh rồi biến mất.

      “Trình Trình, chị có việc phải , chờ chị!”

      Nghe Bối Mễ vậy xong liền vội vã chạy , Trình Trình liền ngẩng đầu lên, thấy bước chân của ấy vội vã biến mất ở cửa hông, biết xảy ra chuyện gì.


      Sau khi Bối Mễ rời , khí trong hội trường cũng rất nhàm chán, nhưng Bối Mễ muốn chờ, cho nên ý tưởng muốn rời tan biến.

      “Trình Trình.”

      Nghe thấy có người gọi mình, Trình Trình liền xoay đầu lại, thấy người đàn ông mỉm cười: “Reynold.”


      lâu gặp.” Reynold liền nhìn , càng nhìn càng thích mắt, mỗi lần đều chuẩn bị dốc toàn lực để theo đuổi , lại biến mất, sau đó khi hề nghĩ tới lại xuất . Có lúc cũng nghi ngờ có phải là sứ giả mà Thượng đế phái xuống để hành hạ hay . Dáng người nhắn như vậy là khiến cho người ta muốn ôm vào trong ngực, khó trách tên kia lại thích phương đông như vậy, nghe được tiếng nhạc vang lên. Dạ vũ party thường niên bắt đầu rồi, Reynold liền lịch lãm vươn tay ra: “Có thể mời quý nhảy bản ?”

      “Tôi ….”

      đợi Trình Trình từ chối, Reynold dắt tay vào sàn nhảy, từ chối vài lần cũng được, nên đành thôi, dù sao nhảy nhảy bản nên chắc cũng sao, lúc cố ý đạp vào chân của Reynold mấy lần, liền rất có thành ý mà lời xin lỗi: “Xin lỗi, tôi biết khiêu vũ.”


      Reynold cũng giận: “ sao, để tôi dạy em.”

      Cái thái độ đó khiến cho Trình Trình liền cảm thấy có lỗi, cho nên khi Reynold dạy cho cũng kiên nhẫn học, khi vừa kết thúc, Reynold vừa gọi điện thoại vừa có chuyện phải trước. Thẩm Tử Hằng liền bưng bánh phô mai đến gần Trình Trình: “ nhớ là em thích ăn cái này.”

      “Cám ơn Tử Hằng ca.”

      “Em quen Reynold à?” Thẩm Tử Hằng liền cau mày.

      tính là quen được.”


      “Tốt nhất là đừng cùng ta tiếp xúc nhiều quá, con người ta thể nhìn qua bề ngoài được đâu, ngay cả cũng thể nhìn thấu hết.” liền nhắc nhở Trình Trình, sợ đơn thuần như bị Reynold mê hoặc đến choáng váng.

      “Vâng.”

      “Bối Nhi đâu rồi?”

      ấy có chuyện, lát nữa trở lại.”

      sao?” Thẩm Tử Hằng liền trầm mặc, “Vậy em hãy tự chăm sóc cho mình.”

      “Được, vậy cứ tiếp khách , em lấy thêm thức ăn đây.”

      Lúc party kết thúc, Bối Mễ cũng có trở lại, Trình Trình liền thất vọng tính đón taxi quay về, chiếc SUV màu bạc đến trước mặt của : “ đưa em về.”
      []


      Trình Trình nhìn thấy là Thẩm Tử Hằng liền lắc đầu cái: “ sao đâu, em tự đón xe về là được rồi.”

      “Lên đây , làm gì em đâu.” Thẩm Tử Hằng liền cười cười, bị như thế, Trình Trình liền xin lỗi rồi lên xe.

      “ Đường Hoài Nam.”

      Ánh mắt của Thảm Tử Hằng liền hạ xuống, đường Hoài Nam có rất nhiều ngôi nhà, Trình Trình rốt cuộc là ở đâu: “Bối Nhi có với em chuyện ấy ở chung với người đàn ông ?”

      “Ở chung? Khi nào? Chị ấy .”


      ấy thậm chí cả với em.” Thẩm Tử Hằng liền lẩm bẩm, rồi sau đó chuyên tâm lái xe.

      Trình Trình cũng nhận ra mất mác của , nhưng lại biết an ủi người khác, cho nên dứt khoát , xe đến trước cửa của Nặc liền dừng lại, Trình Trình liền tạm biệt , rồi nhìn cho đến khi xe khuất hẳn mới thở dài vào trong, hy vọng Tử Hằng ca sớm tỉnh ngộ. biết là tất cả mọi chuyện đều rơi vào tầm mắt của người đàn ông đứng bên cửa sổ, cặp mắt luôn bình thản kia giờ phút này lại ngập tràn lửa giận.
      Friendangel2727 thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 48 Bối Mễ và Bắc Đường Quyết

      Editor: Rea

      lên lầu hai, sao lại có mở đèn? Trình Trình liền liếc nhìn đồng hồ đeo tay, hơn 12h rồi, chắc là giờ này Nguyệt Độc Nhất ngủ rồi, liền đẩy cửa phòng ra, hơi mệt mỏi liền định bật công tắc đèn tường lên, lại bị người kéo lại.

      Đầu của liền bị choáng, mặt của liền đối mặt với trần nhà, người bị đặt giường liền nghe được thanh lạnh lẽo từ giường truyền tới: “Ăn mặc đẹp như vậy để hẹn hò với người đàn ông khác à?”


      Chống lại cơn giận dữ trong mắt của nguyệt Độc Nhất, Trình Trình liền có chút kinh ngạc, chưa từng thấy qua lại kích động như thế, hơn nữa hẹn hò cái gì chứ:, đâu có: “Em biết gì, nhưng làm em đau!”


      “Người vừa mới đưa em trở về là ai? Em cùng với à?”

      Người đàn ông? À… “Đó là Tử Hằng ca.” Trình Trình liền hiểu ra là cái gì.

      Tử Hằng ca! Thân thiết quá nhỉ! hề biết rằng ra ghen tỵ là như thế, nó có thể khiến cho con người ta đánh mất lý trí, liền cúi đầu hôn người phụ nữ, để ý chuyện giãy giụa, ánh trăng chiếu rọi khắp phòng, nhưng sau đó lại đỏ mặt trốn hết vào chỗ sâu của tầng mây.


      Khi mặt trời lên cao, người đàn ông vốn là nên tới phòng để xử lý công vụ, thế nhưng lúc này còn cau mày nằm giường, mặt của tràn đầy bất đắc dĩ nhìn co rúc nằm bên cạnh, trong chăn còn phát ra tiếng nức nở nghẹn ngào.

      xin lỗi rồi mà.”

      hề có thành ý gì cả…Ô Ô Ô…”

      phải cố ý.” Nếu như phải được đàn ông đưa về, ghen tỵ đến nỗi mất lý trí.


      hề đạo lý mà là dùng sức mạnh…Ô ô ô…”

      phải sau đó em cũng rất….”

      cho ! Trình Trình đột nhiên từ trong chăn chui ra, che miệng của lại, mặt đỏ bừng cả lên.

      Thấy đồng ý chui ra khỏi chăn, liền thở phào nhõm, đúng là bị dọa cho sợ mà chết: “Đứng dậy được rồi sao?”


      Trình Trình liền hờn dỗi nhìn cái, rồi bọc mền lại chạy vào phòng tắm. Nguyệt Độc Nhất liền đứng dậy, xem như chiến tranh lạnh giữa bọn họ kết thúc, cũng nhắc lại chuyện nhà trẻ nữa, đúng là lời hứa đáng giá ngàn vàng, nếu phải làm mồi cho cá mập, mặc dù làm mất uy tín, nhưng so với chuyện cùng với bà xã chiến tranh lạnh còn đáng sợ hơn, làm mồi cho cá mập có gì là đặc biệt chứ, huống chi chính là đại Boss, ai lại dám đem làm mồi cho cá nào. Cho dù Trình Trình hôm qua giải thích rồi, người đàn ông kia là của bạn , nhưng ăn mặc xinh đẹp như vậy lại gặp người đàn ông khác là điều thể được, cũng chưa từng thấy qua đâu, sao có thể để cho người khác nhìn được chứ.
      []

      Sau khi Trình Trình xuống giường xin phép Nguyệt Độc Nhất cho thăm Bối Mễ, ngày hôm qua Bối Mễ lời nào mà bỏ làm cho vô cùng lo lắng, có nghe là hôm nay Bối Mễ xin nghỉ phép. Cho nên nhất định phải đánh liều xem sao.

      Bính Boong!


      “Bối.” Cửa được mở ra, Trình Trình chút nghĩ ngợi liền kêu lên nhưng khi thấy người mở cửa liền ngây người, tại sao lại ở đây, tại sao lại là .

      “Nha đầu mau vào , đứng đó làm cái gì!” Hiển nhiên là Bối Mễ cũng nghe thấy Trình Trình gọi, mặc đồ ngủ, ngay cả tóc cũng chưa lau, ra khỏi phòng.

      Đối với Bắc Đường Quyết, Trình Trình liền vô cùng sợ hãi, đây là người đàn ông có nụ cười thiên thần, từng trải qua giây phút đáng sợ đó, giờ phút này tay nắm cửa còn run rẩy, thân thể này đối với người đàn ông kia liền sợ hãi, giống như là ăn sâu vào máu.

      ….”


      Bắc Đường Quyết cũng ngờ người tới lại là , dĩ nhiên là sớm biết Bối Mễ có bạn tốt, có ai ngờ lại chính là Trình Trình, nhưng ngờ hai người lại gặp mặt như thế này: “Xin chào, là bạn của Millie phải , mau vào .”

      Đối với Trình Trình sợ, Bối Mễ còn tưởng là giật mình, dù sao cũng biết về chuyện này: “Em ngồi , chị thay quần áo .”

      Trình Trình liền bối rối ngồi ghế sôpha, lòng bàn tay đều là mồ hôi hột, Bối Mễ rồ, ánh mắt của liền theo ấy vào phòng.


      “Uống trà .” Bắc Đường Quyết liền dịu dàng mang trà đến cho .

      Trình Trình liền lắc đầu, cắn môi dưới, mặt trắng bệch.

      “Hạt gạo biết thân phận của tôi, hy vọng Trình Trình tiểu thư cho ấy biết, được ?”

      Nghe giọng của người đàn ông giống như là thương lượng, nhưng Trình Trình biết ta uy hiếp .

      “Tôi biết là người thông minh, nếu ra ai có lợi, đúng ?”


      “Trình Trình, sao em lại tới đây?” Bối Mễ thay quần áo xong liền ra khỏi phòng, Bắc Đường Quyết liền dời tầm mắt, dịu dàng nhìn Bối Mễ cười: “Tôi nấu cơm, hai người cứ cùng nhau tán gẫu .”

      “Tốt, tôi muốn ăn sườn kho.” Bối Mễ liền lớn tiếng hét.

      “Ăn ít thịt chút , tốt cho sức khỏe đâu.” Bắc Đường Quyết đồng ý liền cau mày.

      dám quản tôi à!” Bối Mễ liền nhe nanh múa vuốt với , Trình Trình liền sững sờ xem màn này, trong lòng biết là mùi vị gì nữa, “Bắc Đường Quyết, tiểu bạch kiểm mà chị bao nuôi.”


      Bối Mễ liền với Trình Trình, nhưng mà chút cũng nghe được, nhìn sắc mặt của Bối Mễ, chưa bao giờ thấy sắc mặt của ấy như vậy: “Bối, Tử Hằng ca chị sống chung, chính là người này sao?”

      “Đúng vậy.”

      “Làm sao hai người biết nhau?”

      “Là chị đụng trúng ta.” Bối Mễ liền lúng túng cười, đem chuyện mà mình tông phải Bắc Đường Quyết ra kể, cuối cùng liền bất đắc dĩ : “Dù thế nào nữa ta cũng có nhà để về, chị cũng mình, cho đến tận hôm nay.”

      “Bối…Chị…”


      “Ăn cơm.” Trình Trình liền muốn gì đó, Bắc Đường Quyết đột nhiên xuất , nụ cười làm cho Trình Trình toàn thân run rẩy, lời muốn ra lại nuốt xuống.

      “Nha đầu, ăn cơm .” Bối mễ biết là Bắc Đường Quyết rất nghiệt, thấy Trình Trình bị choáng, liền nhịn được mà vỗ vỗ đầu .

      “Em ăn đâu, trong nhà có việc, em phải trước đây.”


      Trình Trình liền chạy ra khỏi nhà trọ của Bối Mễ, vừa xuống dưới lầu cảm nhận được ánh mắt sáng rực của ngay phía sau lưng mình, liền nhanh chóng đón taxi rồi trở về nhà. Khi Trình Vũ gọi , cũng có để ý mà lại trực tiếp chạy thẳng lên lầu.
      []

      Trình Vũ liền nhìn chằm chằm vào bóng lưng biến mất của ở cầu thang, rồi chậm rãi bước đến thư phòng của ba cậu, lúc này bên trong mở hội nghị quan trọng, ngay cả cậu cũng thể vào được, nhưng mà trình Vũ cũng quan tâm, cho vào vào vậy, liền ho khan hai tiếng rồi hướng về cửa phòng mà kêu to: “Ba à, vợ của ba hết sức bình thường mà chạy về nhà, sau đó giống như con rùa trốn vào trong phòng, nếu như ba ngại, tan họp hãy xem mẹ chút, nếu như mẹ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn cũng phải là lỗi của con đâu. Con vốn là định an ủi mẹ chút, nhưng hôm nay giáo sư hẹn con cùng đánh golf rồi, tại con phải đây, bái bai.”


      xong Trình Vũ cũng vội vàng mà khỏi, liền lùi về phía sau hai bước, để dễ dàng quan sát người bên trong ra ngoài, trong lòng cậu đếm thầm tới ba, quả nhiên là trông thấy Nguyệt Độc Nhất kéo cửa phòng ra ngoài nhìn cậu, cậu liền chỉ chỉ vào cửa phòng kia, sau đó liền vuốt vuốt tay.

      Nguyệt Độc Nhất liền hướng về phía sau câu: “Tan họp.” Rồi liền vào trong phòng kia.


      Lúc ra khỏi thư phòng Thanh Á liền giơ ngón cái lên với Trình Vũ, cậu liền cười ha ha.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 48 Bối Mễ và Bắc Đường Quyết

      Editor: Rea

      lên lầu hai, sao lại có mở đèn? Trình Trình liền liếc nhìn đồng hồ đeo tay, hơn 12h rồi, chắc là giờ này Nguyệt Độc Nhất ngủ rồi, liền đẩy cửa phòng ra, hơi mệt mỏi liền định bật công tắc đèn tường lên, lại bị người kéo lại.

      Đầu của liền bị choáng, mặt của liền đối mặt với trần nhà, người bị đặt giường liền nghe được thanh lạnh lẽo từ giường truyền tới: “Ăn mặc đẹp như vậy để hẹn hò với người đàn ông khác à?”


      Chống lại cơn giận dữ trong mắt của nguyệt Độc Nhất, Trình Trình liền có chút kinh ngạc, chưa từng thấy qua lại kích động như thế, hơn nữa hẹn hò cái gì chứ:, đâu có: “Em biết gì, nhưng làm em đau!”


      “Người vừa mới đưa em trở về là ai? Em cùng với à?”

      Người đàn ông? À… “Đó là Tử Hằng ca.” Trình Trình liền hiểu ra là cái gì.

      Tử Hằng ca! Thân thiết quá nhỉ! hề biết rằng ra ghen tỵ là như thế, nó có thể khiến cho con người ta đánh mất lý trí, liền cúi đầu hôn người phụ nữ, để ý chuyện giãy giụa, ánh trăng chiếu rọi khắp phòng, nhưng sau đó lại đỏ mặt trốn hết vào chỗ sâu của tầng mây.


      Khi mặt trời lên cao, người đàn ông vốn là nên tới phòng để xử lý công vụ, thế nhưng lúc này còn cau mày nằm giường, mặt của tràn đầy bất đắc dĩ nhìn co rúc nằm bên cạnh, trong chăn còn phát ra tiếng nức nở nghẹn ngào.

      xin lỗi rồi mà.”

      hề có thành ý gì cả…Ô Ô Ô…”

      phải cố ý.” Nếu như phải được đàn ông đưa về, ghen tỵ đến nỗi mất lý trí.


      hề đạo lý mà là dùng sức mạnh…Ô ô ô…”

      phải sau đó em cũng rất….”

      cho ! Trình Trình đột nhiên từ trong chăn chui ra, che miệng của lại, mặt đỏ bừng cả lên.

      Thấy đồng ý chui ra khỏi chăn, liền thở phào nhõm, đúng là bị dọa cho sợ mà chết: “Đứng dậy được rồi sao?”


      Trình Trình liền hờn dỗi nhìn cái, rồi bọc mền lại chạy vào phòng tắm. Nguyệt Độc Nhất liền đứng dậy, xem như chiến tranh lạnh giữa bọn họ kết thúc, cũng nhắc lại chuyện nhà trẻ nữa, đúng là lời hứa đáng giá ngàn vàng, nếu phải làm mồi cho cá mập, mặc dù làm mất uy tín, nhưng so với chuyện cùng với bà xã chiến tranh lạnh còn đáng sợ hơn, làm mồi cho cá mập có gì là đặc biệt chứ, huống chi chính là đại Boss, ai lại dám đem làm mồi cho cá nào. Cho dù Trình Trình hôm qua giải thích rồi, người đàn ông kia là của bạn , nhưng ăn mặc xinh đẹp như vậy lại gặp người đàn ông khác là điều thể được, cũng chưa từng thấy qua đâu, sao có thể để cho người khác nhìn được chứ.
      []

      Sau khi Trình Trình xuống giường xin phép Nguyệt Độc Nhất cho thăm Bối Mễ, ngày hôm qua Bối Mễ lời nào mà bỏ làm cho vô cùng lo lắng, có nghe là hôm nay Bối Mễ xin nghỉ phép. Cho nên nhất định phải đánh liều xem sao.

      Bính Boong!


      “Bối.” Cửa được mở ra, Trình Trình chút nghĩ ngợi liền kêu lên nhưng khi thấy người mở cửa liền ngây người, tại sao lại ở đây, tại sao lại là .

      “Nha đầu mau vào , đứng đó làm cái gì!” Hiển nhiên là Bối Mễ cũng nghe thấy Trình Trình gọi, mặc đồ ngủ, ngay cả tóc cũng chưa lau, ra khỏi phòng.

      Đối với Bắc Đường Quyết, Trình Trình liền vô cùng sợ hãi, đây là người đàn ông có nụ cười thiên thần, từng trải qua giây phút đáng sợ đó, giờ phút này tay nắm cửa còn run rẩy, thân thể này đối với người đàn ông kia liền sợ hãi, giống như là ăn sâu vào máu.

      ….”


      Bắc Đường Quyết cũng ngờ người tới lại là , dĩ nhiên là sớm biết Bối Mễ có bạn tốt, có ai ngờ lại chính là Trình Trình, nhưng ngờ hai người lại gặp mặt như thế này: “Xin chào, là bạn của Millie phải , mau vào .”

      Đối với Trình Trình sợ, Bối Mễ còn tưởng là giật mình, dù sao cũng biết về chuyện này: “Em ngồi , chị thay quần áo .”

      Trình Trình liền bối rối ngồi ghế sôpha, lòng bàn tay đều là mồ hôi hột, Bối Mễ rồ, ánh mắt của liền theo ấy vào phòng.


      “Uống trà .” Bắc Đường Quyết liền dịu dàng mang trà đến cho .

      Trình Trình liền lắc đầu, cắn môi dưới, mặt trắng bệch.

      “Hạt gạo biết thân phận của tôi, hy vọng Trình Trình tiểu thư cho ấy biết, được ?”

      Nghe giọng của người đàn ông giống như là thương lượng, nhưng Trình Trình biết ta uy hiếp .

      “Tôi biết là người thông minh, nếu ra ai có lợi, đúng ?”


      “Trình Trình, sao em lại tới đây?” Bối Mễ thay quần áo xong liền ra khỏi phòng, Bắc Đường Quyết liền dời tầm mắt, dịu dàng nhìn Bối Mễ cười: “Tôi nấu cơm, hai người cứ cùng nhau tán gẫu .”

      “Tốt, tôi muốn ăn sườn kho.” Bối Mễ liền lớn tiếng hét.

      “Ăn ít thịt chút , tốt cho sức khỏe đâu.” Bắc Đường Quyết đồng ý liền cau mày.

      dám quản tôi à!” Bối Mễ liền nhe nanh múa vuốt với , Trình Trình liền sững sờ xem màn này, trong lòng biết là mùi vị gì nữa, “Bắc Đường Quyết, tiểu bạch kiểm mà chị bao nuôi.”


      Bối Mễ liền với Trình Trình, nhưng mà chút cũng nghe được, nhìn sắc mặt của Bối Mễ, chưa bao giờ thấy sắc mặt của ấy như vậy: “Bối, Tử Hằng ca chị sống chung, chính là người này sao?”

      “Đúng vậy.”

      “Làm sao hai người biết nhau?”

      “Là chị đụng trúng ta.” Bối Mễ liền lúng túng cười, đem chuyện mà mình tông phải Bắc Đường Quyết ra kể, cuối cùng liền bất đắc dĩ : “Dù thế nào nữa ta cũng có nhà để về, chị cũng mình, cho đến tận hôm nay.”

      “Bối…Chị…”


      “Ăn cơm.” Trình Trình liền muốn gì đó, Bắc Đường Quyết đột nhiên xuất , nụ cười làm cho Trình Trình toàn thân run rẩy, lời muốn ra lại nuốt xuống.

      “Nha đầu, ăn cơm .” Bối mễ biết là Bắc Đường Quyết rất nghiệt, thấy Trình Trình bị choáng, liền nhịn được mà vỗ vỗ đầu .

      “Em ăn đâu, trong nhà có việc, em phải trước đây.”


      Trình Trình liền chạy ra khỏi nhà trọ của Bối Mễ, vừa xuống dưới lầu cảm nhận được ánh mắt sáng rực của ngay phía sau lưng mình, liền nhanh chóng đón taxi rồi trở về nhà. Khi Trình Vũ gọi , cũng có để ý mà lại trực tiếp chạy thẳng lên lầu.
      []

      Trình Vũ liền nhìn chằm chằm vào bóng lưng biến mất của ở cầu thang, rồi chậm rãi bước đến thư phòng của ba cậu, lúc này bên trong mở hội nghị quan trọng, ngay cả cậu cũng thể vào được, nhưng mà trình Vũ cũng quan tâm, cho vào vào vậy, liền ho khan hai tiếng rồi hướng về cửa phòng mà kêu to: “Ba à, vợ của ba hết sức bình thường mà chạy về nhà, sau đó giống như con rùa trốn vào trong phòng, nếu như ba ngại, tan họp hãy xem mẹ chút, nếu như mẹ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn cũng phải là lỗi của con đâu. Con vốn là định an ủi mẹ chút, nhưng hôm nay giáo sư hẹn con cùng đánh golf rồi, tại con phải đây, bái bai.”


      xong Trình Vũ cũng vội vàng mà khỏi, liền lùi về phía sau hai bước, để dễ dàng quan sát người bên trong ra ngoài, trong lòng cậu đếm thầm tới ba, quả nhiên là trông thấy Nguyệt Độc Nhất kéo cửa phòng ra ngoài nhìn cậu, cậu liền chỉ chỉ vào cửa phòng kia, sau đó liền vuốt vuốt tay.

      Nguyệt Độc Nhất liền hướng về phía sau câu: “Tan họp.” Rồi liền vào trong phòng kia.


      Lúc ra khỏi thư phòng Thanh Á liền giơ ngón cái lên với Trình Vũ, cậu liền cười ha ha.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 49 Học bắn súng

      Trình Trình vừa vào đến phòng là đem màn cửa sổ kéo hết ra, vốn là căn phòng mờ mờ tối lại tràn ngập ánh sáng mặt trời, cảm giác sáng chói làm cho thấy chân rất nhiều, nhưng làm cách nào dẹp yên được mối lo sợ trong lòng. biết tại Bắc Đường Quyết làm Bối Mễ bị thương, nhưng tại vì sao chứ, cái cảm giác lạnh lẽo toát ra từ tận đáy lòng làm cho thấy khủng khiếp.

      Nguyệt Độc Nhất nhìn thấy thân thể co ro ngồi ngây người dưới ánh sáng mặt trời, sóng trong tròng mắt đen liền hạ xuống, hai bước đến bên cạnh , ôm vào trong ngực: “ xảy ra chuyện gì?”

      Trình trình vốn kiên cường nhưng được thắt lưng bền chắc kia ôm vào, nước mắt liền chảy ra, mặt của Nguyệt Độc Nhất hoàn toàn là lạnh lẽo, nhưng giọng của lại rất dịu dàng: “Bất kể xảy ra chuyện gì cũng đều có ở đây rồi.”

      Trình Trình liền khóc hồi lâu rồi mới lau khô nước mắt, lại ôm chặt thân thể của muốn ngẩng đầu lên: “Em nhìn thấy Bắc Đường Quyết rồi.”

      Nguyệt Độc Nhất liền sửng sốt chút, sau đó mạnh mẽ đem Trình Trình kéo ra, hình như là có bị thương, Trình Trình liền đỏ mặt, Bắc Đường Quyết hề làm bị thương, xem bộ dạng khẩn trương của Nguyệt Độc Nhất,hình như là do khóc nhiều quá: “Em có bị thương.”

      “Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”

      “Hôm nay em thăm Bối Mễ, liền thấy Bắc Đường Quyết ở nhà chị ấy, lại còn uy hiếp em được ra thân phận của cho Bối Mễ biết, xem có thể làm chị ấy bị thương hay , làm thế nào bây giờ?”

      “Bọn họ ở cùng nhau bao lâu rồi?”

      biết, có lẽ là rất lâu rồi.” Cả Tử Hằng ca cũng biết.

      “Có lẽ Bối Mễ gặp nguy hiểm gì đâu, nếu như Bắc Đường Quyết muốn làm ấy bị thương cũng kéo dài đến tại.”

      Trình Trình liền suy nghĩ chút: “Cũng đúng.”

      “Đừng khóc.” Lần đầu tiên Nguyệt Độc Nhất thấy khóc thảm như vậy, lúc thấy bình tĩnh trở lại, liền lau nước mắt mặt của : “Tốt lắm, dẫn em ra ngoài dạo.”

      phải hôm nay còn có việc sao?” Trình trình liền hơi bất ngờ.

      “Hủy rồi.” Nguyệt Độc Nhất nhàn nhạt xong, nhưng thanh này lại đập vào lòng của Trình Trình, phải kẻ ngốc, mỗi ngày đều rất bận, vì mà mà hủy công việc , chỉ vì tâm trạng tốt, người đàn ông làm như như vậy vì mình, là phụ nữ đều cảm thấy có chút hoang tưởng.

      Tại sao lại vui mừng như vậy?

      Nha đầu, em thích ta có phải ?

      Lời cảu Bối Mễ đột nhiên ra trong đầu , trong lòng của Trình Trình liền giật mình, hai chữ thích cứ quanh quẩn trong lòng mãi, làm thế nào cũng bay .


      “Sao thế, mặt đỏ như vậy, bệnh à?”

      có.” Trình Trình liền thấy gương mặt tuấn tú phóng đại trước mắt mặt càng đỏ hơn.

      “Nguyệt Độc Nhất liền sờ trán để xem nhiệt độ, khi thấy sao rồi liền hỏi: “Em muốn đâu nào?”

      đến việc này mặt của Trình Trình liền sáng lên, giống hệt như chú sóc lanh lợi làm cho có chút nhướng mày.
      [Chỉ có tại DiễễnđàànLêêQuýýĐôôn]

      “Em muốn đến căn cứ.”

      Nguyệt Độc Nhất liền nhướng mày, mặc dù biết nghĩ đến những nơi có gì tốt, nhưng vẫn ngờ là lại ra nơi đó: “Đến đó làm gì?”

      tò mò chứ sao.”

      “Chỗ đó ở châu Phi, gờ có chuẩn bị trước, để có dịp dẫn em đến đó.”

      “Xa như vậy sao?” cũng muốn ra cửa tản bộ ngồi ngắm máy bay đâu, “Vậy dạy em bắn súng .”

      “Sao tự nhiên lại muốn học bắn súng?”

      “Ít nhất có thể tự vệ đó.” Trình Trình liền tự lẩm bẩm, “ Được rồi, nhanh lên.”

      Trình Trình mới vừa đến trường huấn luyện bắn súng của Nặc, có có nhiều người ở đây rồi, cảnh quan khiến cho liền nuốt nước miếng cái, vừa thấy Nguyệt Độc Nhất tới, người hướng dẫn những người khác liền đứng dậy: “Thiếu chủ.”


      “Ừ.” Nguyệt Độc Nhất liền khẽ gật đầu, “Đây là Trung Sâm, là người đứng đầu của nơi này.”

      “Thiếu chủ.” Huyền Dịch từ bên ngoài liền vội vã chạy tới.

      Trình trình thấy ta hình như có chuyện muốn với nguyệt Độc Nhất: “ sao đâu, em xuống với Trung Sâm học bắn súng, có chuyện .”

      Nguyệt Độc Nhất liền gật đầu cái: “Vậy lát trở lại.”

      “Trình Trình tiểu thư, mời bên này.”

      Trình trình liền nhìn theo bóng của , lâu có hồi hồn, Trung Sâm liền lắc đầu cười, cũng lên tiếng nhắc nhở, Trình Trình liền cười cười xin lỗi, rồi theo Trung Sâm tới nơi luyện tập.

      Trung Sâm liền giảng giải hồi, Trình Trình đều nghe rất nghiêm túc, vào lúc mà ta làm mẫu, Trình Trình liền nhìn thấy súng bắn vào ngay hồng tâm, khó trách lại có thể làm được Tổng giáo đầu của Nặc: “Trung Sâm, nhất định là người bắn súng giỏi nhất của Nặc.”

      khích lệ của Trình Trình làm cho Trung Sâm liền đỏ mặt, cười lắc đầu: “Vào năm 16 tuổi Thiếu chủ vượt qua tôi trở thành người nắm giữ kỉ lục của Nặc, cho đến bây giờ vẫn chưa có ai phá được.”

      sao?” Trình Trình liền nhìn Nguyệt Độc Nhất chuyện qua lớp kính thủy tinh.

      “Trình Trình tiểu thư, cũng thử xem sao.”

      “Được.” Trình Trình liền cầm lấy cây súng, nặng! nhìn súng mà bọn họ cầm nhàng.

      “Súng này thích hợp với , nếu như Trình Trình tiểu thư thấy hứng thú, có thể với Thiếu chủ làm cho cây súng lục dành cho phụ nữ, loại đó rất nhàng, xinh xắn.”

      “Ha ha.” Trình Trình liền cười cười, mới vừa rồi học cách Trung Sâm bắn súng, hơn nữa giải thích cũng rất cặn kẽ, mà Trình Trình vốn là người thông minh, “Pằng!” phát súng, thế nhưng cũng bắn trúng bia, Trình Trình liền le lưỡi, “ thành tích tệ.”

      “Cũng tệ, đây là lần đầu mà em bắn súng.”

      tới rồi.” Được Nguyệt Độc Nhất khích lệ, mặt của liền có chút hồng hồng.

      “Trình Trình tiểu thư rất có thiên phú.” Trung Sâm cũng nhịn được mà khoác.

      Sau đó dưới chỉ đạo của Nguyệt Độc Nhất, năng lực của liền tăng lên rất đáng kể, cho dù là Nguyệt Độc Nhất cũng rất kinh ngạc về năng lực học tập của .

      Chu Nhan, Huyền Dịch, Thủy Bách Thiên và Thanh Á cũng bị gọi về. Huyền Dịch nhắm mắt tựa vào ghế sôpha, trước sau vẫn lạnh lùng như cũ, Thanh Á ôm laptop chơi trò chơi, Chu Nhạn sơn móng tay còn Thủy Bách Thiên đọc tài liệu.

      Nguyệt Độc Nhất vừa vào phòng, tất cả mọi người liền buông chuyện làm xuống.

      “Hill xảy ra chuyện, lập tức sắp xếp chuyến bay quốc ngay.”

      “William Hill xảy ra chuyện sao?”

      “Kể từ khi chia tay ở Las Vegas, cậu ấy liền mất liên lạc, chúng tôi hoài nghi là những lão già trong gia tộc kia giở trò quỷ.” Tin tức kia là Huyền Dịch thu thập được, cũng báo cáo với Nguyệt Độc Nhất.

      “Gia tộc William? William Hill phải là người thừa kế duy nhất của bọn họ ư? Vậy mà bọn họ cũng dám động sao?” Thanh Á liền nghi ngờ.

      “Hill vốn là người chống đối bọn họ, vẫn muốn kết hôn với người mà bọn họ chỉ định.” Nguyệt Độc Nhất liền mở miệng giải thích.

      “TM, làm Công Tước còn muốn an bài hôn cho người khác nữa ư, vậy có cái gì tốt.” Thanh Á liền cảm thấy nhàm chán.

      “Dù thế nào William Hill cũng là người thừa kế của bọn họ, chắc họ cũng làm bừa đâu nhỉ?” Thủy Bách Thiên liền hỏi.

      “Đúng vậy, nhưng mà Công Tước William còn có người nữa, đó là William Homan, ông ta có đứa con trai, tên là William Reynold, là em họ của William Hill, William Homan muốn cho con trai ông ta kế thừa tước vị, hi vọng rằng ta kết hôn với tiểu thư Helen.” Huyền Dịch liền đem chuyện điều tra được ra, “Mà William Hill vẫn muốn như vậy, cho nên những lão gia hỏa kia mất kiên nhẫn, cho nên có thể thông đồng với Công Tước William.”

      “Những lão bất tử kia, già rồi mà vẫn còn ham hố.” Chu Nhan liền bĩu môi trắng trợn.

      William Reynold? Reynold?... Cái tên này sao lại quen thuộc như vậy? “Lúc này thể để lỡ được, lập tức chuẩn bị quốc.”

      “Vâng.”

      “Thiếu chủ, Tạ Tina cùng đường rồi chạy về Tạ gia.”

      “Hả?” Nguyệt Độc Nhất liền nhíu mày, “Tạ Tư Lệ đồng ý rồi.”

      “Ha ha, nay Tạ Tư Lệ cũng rất đau đầu, dì của ta đương nhiên là phải giúp đỡ con của mình rồi, nay nội bộ của Tạ gia bị chia rẽ rất lớn, nửa ủng hộ Tạ Tina, nửa ủng hộ Tạ Tư Lệ.” Thủy Bách Thiên liền có chút hả hê, chỉ sợ thiên hạ đại loạn mà thôi.

      Dám động đến người phụ nữ của , phải trả giá lớn: “Bản lĩnh của Tạ Tư Lệ cũng chỉ có bao nhiêu đây thế này đâu.”

      “Đúng vậy.” Sau tròng kính của Thủy Bách Thiên liền lóe lên tia sáng, “Nhưng nghe Tạ Tina được ủng hộ của bang Tàn Lang. Hơn nữa ta cũng tìm Tạ Vạn Quần về, ban đầu thủ đoạn của Tạ Tư Lệ đối xử với cậu của ta cũng rất tàn độc, mặc dù những thế lực kia được Tạ Tư Lệ nắm được, nhưng vẫn có rất nhiều người phục.”

      “Nếu như bang Tàn Lang nhúng tay vào chuyện nội bộ của Tạ gia chỉ có nửa ngày là có thể giải quyết xong được, nếu như vậy, đưa qua phần đại lễ cho Tạ Tư Lệ, cho người nổ cái đảo đó .”

      “Hắc hắc, Thiếu chủ để tôi cho.” Thanh Á liền xung phong nhận việc.

      “Đừng có ham chơi, xong việc liền đến quốc tập họp.”

      “Vâng.”

      “Trình Trình tiểu thư, muốn trốn trong kia nghe lén đến chừng nào?” Thủy Bách Thiên nhịn được mà mở miệng.

      Trình Trình liền sờ mũi cái rồi ra, “Người ta nào có nghe lén nha, là tôi tới trước, muốn tìm quyển sách để xem, ai ngờ các người liền vào nha.”

      “Vậy là chúng tôi đúng sao?” Chu Nhan liền cười ha ha.

      “Các người muốn đến quốc sao?”

      “Lần này em ở nhà.” Nguyệt Độc Nhất liền .

      “Em cũng muốn , dẫn em , em cũng lo lắng cho Hill nữa.” Trình Trình liền nhất quyết buông.

      được, lần này có thể gặp nguy hiểm.” Nguyệt Độc Nhất liền từ chối.

      “Lần trước theo nguy hiểm sao, hơn nữa phải em biết dùng súng rồi ư, em tự bảo vệ mình mà.”

      liền tiến lên, cọ cọ lấy , Nguyệt Độc Nhất liền nhíu mày, thấy hai người bọn họ như vậy, bốn người liền len lén chạy ra khỏi thư phòng, nhường lại gian cho cả hai người.

      “Tôi cá 1 USD là Thiếu chủ dẫn ấy .”

      Lại rước lấy khinh thường của Huyền Dịch: “Đánh cược bằng đảo Hawai của cậu, Thiếu chủ dẫn Trình Trình tiểu thư theo.”

      “Đánh cuộc đánh cuộc.” Thanh Á liền hừ mũi.

      Thủy Bách Thiên liền thương hại mà nhìn Thanh Á, rồi xoay người rời , Chu Nhan liền bất đắc dĩ vỗ vai , “Đứa trẻ đáng thương.”

      “Này! Các người có ý gì, làm như tôi thua chắc rồi hay sao?” Chuyện mà Thiếu chủ quyết định thay đổi, Thanh Á liền nghĩ như vậy. Nhưng ta hề biết rằng, chưa từng có có nghĩa là từ nay về sau có, đứa trẻ đáng thương.
      Last edited by a moderator: 26/5/15
      Friendangel2727 thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 50 Vị hôn thê Helen

      Editor: Rea



      Lên máy bay tư nhân quốc, Thanh Á liền oán niệm nhìn Trình Trình chằm chằm, làm cho rợn cả tóc gáy, Trình Trình liền nhớ lại mình có làm gì đắc tội Thanh Á nha.

      Tâm trạng của Huyền Dịch rất tốt, hề nhắm mắt nghỉ ngơi giống như thường ngày mà là nhìn vào tạp chí: “Thanh Á, đừng quên chuyển quyền sở hữu hòn đảo qua cho tôi.”

      “Hay là chúng ta đổi lại ? Tôi đem căn biệt thự ở lưng chừng núi thành phố G cho .” rất thích hòn đảo đó, cứ như vậy mà cho làm đau lòng.

      “Tôi có thể cho đến đó ba năm lần.” Huyền Dịch liền trực tiếp từ chối lời đề nghị của Thanh Á.

      “Ba năm sao? được, mỗi năm lần!”

      “Đừng quên, tại tôi mới là chủ nhân của hòn đảo này, có chơi có chịu, lời hứa đáng giá ngàn vàng, chú có muốn làm mồi cho cá mập ?”

      “Được rồi được rồi, thua thua.”

      “Thanh Á, thua cho Huyền Dịch cái gì vậy?” Trình Trình liền thận trọng Thanh Á, bởi vì sắc mặt của ta rất khó coi.

      “Hai người họ đánh cuộc xem lần này có theo tới quốc , kết quả là Thanh Á bị thua.” Thủy Bách Thiên liền tốt bụng giải thích.

      “Vậy là gần đây các chú đều rất rảnh rỗi phải ?” Ánh mắt lạnh lẽo của Nguyệt Độc Nhất liền quét qua Huyền Dịch và Thanh Á, “Đảo này tịch thu lại.”

      Huyền Dịch bình thản nhún vai, Thanh Á liền có chút nhức nhối, cho Huyền Dịch thỉnh thoảng còn tới được, nếu như Thiếu chủ tịch thu biết khi nào mới có thể trả về. ta liền nhìn chằm chằm vào Bạch hồ ly, nhìn là biết trong bụng đầy ý nghĩ xấu rồi.

      quốc, biệt thự của Tử Tước Charles

      “Cha à, con rất nhiều lần rồi, con muốn đính hôn với cái người Reynold gì đó, con thích Hill.” thiếu nữ tóc vàng mắt xanh xinh đẹp đỏ mặt tranh chấp với ba của .

      mặt của Henry Charles rất nghiêm túc, là người đàn ông người điển hình: “Chuyện này thể thương lượng được, con phải cùng đính hôn với Reynold William.”

      “Con là con của cha, bình thường cha thương con như vậy, làm sao lại nhẫn tâm gả con cho người mà con cơ chứ?” Helen liền cảm thấy thể tin được.

      “Hôn nhân của con phải là do con định sẵn được, thời gian đính hôn là hai tuần sau, trong thời gian này con hãy ngoan ngoãn ở trong nhà , Paul.”

      “Chủ nhân, có gì cần phân phó sao?” Vị quản gia người liền cung kính tới.

      “Trông chừng tiểu thư, cho đến khi nó và Reynold kết hôn được bước ra cửa phòng nửa bước.”

      “Vâng.”

      “Cha!!!” Helen ngờ rằng thường ngày cha mình thương mình là vậy nhưng nay lại làm thế, liền tức giận chạy .

      Vào buổi đêm gió lớn, ban công lầu hai biệt thự của Tử Tước Charles có sợi dây bằng grap giường màu trắng rủ xuống, mà theo đó là bóng dáng nhắn, sau khi chạm đất liền lộ ra nụ cười giảo hoạt, nhìn hình như phải là lần đầu tiên làm chuyện này, nhìn bốn bề vắng lặng, liền thông qua lỗ chuồng chó làm từ sớm rồi chuồn ra ngoài.
      [Chỉ có tại DiieennDaannLeeQuuyyDoonn]
      Đến Quốc lâu, Nguyệt Độc Nhất nhiều lần tìm đến cửa để gặp, nhưng đều bị từ chối, theo như tin tức có được, tạm thời cần phải lo lắng cho Hill, dù sao tước vị của ta vẫn còn đó, mà tước vị này thể muốn cho ai cho được.

      Buổi sáng được, vào ban đêm, bóng người hành động nhanh nhẹn phóng tới, leo lên lầu hai của nhà Công Tước, hàng bảo vệ dày đặc ở trước mặt cũng có tác dụng đâu. Trong phòng có người, Nguyệt Độc Nhất liền suy nghĩ chút xem Hill ở đâu, liền xoay người lại, trèo qua mấy cái ban công, chạy đến ban công ở trước thư phòng, cửa sổ ở sát đất có khóa, gió đêm làm cho tấm màn che bay phấp phới.

      Đúng như nghĩ, lúc này Hill mặc quần đen vào áo sơmi trắng ngồi đưa lưng vè phía , thân thể giống như là dính tại nơi đó, ngẩng đầu nhìn bức tranh rất to, người phụ nữ trong tranh đứng ở pháo đài cũ giống hệt như Trình Trình, tay cắm ở túi quần, tay cầm ly rượu, cho dù thấy được mặt, cũng thấy bóng lưng của rất đơn.

      Thấy Hill, Nguyệt Độc Nhất liền tung ra quả đấm rất nhanh.

      “Ai???” William Hill liền xoay người, dáng vẻ đơn trong tròng mắt biến mất, nhưng khi chứng kiến người đứng kia lại lộ ra vẻ mừng rỡ, “Phil.”

      Nguyệt Độc Nhất liền gật đầu cái, “Lại nhớ tới mẹ cậu sao?”

      “Cậu lại leo cửa sổ.” Hill trả lời, ngược lại tán thành hành động leo cửa sổ của .

      “Tôi tới nhiều lần, nhưng đều phải đứng ngoài cửa.”

      Hill cũng ngờ là thế này: “Xin lỗi, tôi cũng biết.”

      sao, xảy ra chuyện gì?”

      Hill liền cười khổ tiếng: “Còn phải là họ bắt tôi kết hôn với mà họ chọn sao, nếu như đồng ý, họ đối phó với tôi giống như cha của tôi, nhưng tôi muốn như vậy, tôi muốn giống như cha của mình có thể kết hôn với người mà mình . Họ sắp xếp cho Reynold và Helen đính hôn rồi, xem ra bao lâu nữa tới tôi.”

      Trình Trình đứng im lặng trong bóng đêm bên cạnh chiếc xe chờ Nguyệt Độc Nhất, hôm nay mang theo , trước kia muốn theo , nhưng đâu cũng mang theo, tại muốn , nhưng người ta lại mang theo , nghĩ tới chuyện này liền rất buồn bực, lúc mà Trình Trình còn nhàm chán nghĩ lung tung, ở tòa lâu đài này ngoại trừ Nguyệt Độc Nhất ra vẫn còn người khác leo lên, mà vóc dáng của người này lại có lồi có lõm, ràng đây là phụ nữ, nhưng bản lĩnh này hiển nhiên bằng Nguyệt Độc Nhất, nhìn nhiều lần leo lên rồi trượt xuống, dáng vẻ vừa bị trượt xuống thạt kì quái, Trình Trình liền len lén cười.

      “Ta đây cũng tin là mình lại leo được.” bé này sợ hãi lại tiếp tục cố gắng.

      “Tôi giúp .”

      Helen bị thanh sau lưng dọa sợ hết hồn, quay đầu lại thấy Trình Trình liền bĩu môi: “ là ai, lén lén lút lút tại chỗ này làm gì?”

      bé này ràng là mình lén lút lại chỉ trích , Trình Trình liền cảm thấy ấy đáng : “Vậy lén lén lút lút ở đây làm gì?”

      “Khụ khụ…Tôi tới…Tới ngắm trăng đây! Đúng, chính là ngắm trăng đấy!” liền nghiêm túc gật đầu, bộ dáng kia muốn bao nhiêu nghiêm túc có bấy nhiêu nghiêm túc.

      Trình Trình liền liếc mắt xem thường, có ngu mới tin: “ đến nhà Hill làm gì?”

      biết Hill?” Nghe Trình Trình nhắc tới Hill ta liền phòng bị nhìn chằm chằm.

      “Tôi là bạn của ấy.” Trực giác cho biết đây phải là người xấu, nên liền hào phóng thừa nhận.

      Nghe Trình Trình là bạn của Hill, Helen liền thở phào nhõm, cứ như vậy mà tin Trình Trình: “Tôi là Helen, vợ chưa cưới của Hill, là vợ tương lai.”

      ra phải ai cũng dễ dàng tin tưởng đối phương, thế nhưng trời sinh hai này lại là động vật đơn bào, cứ như vậy mà tin người lần đầu tiên gặp mặt: “ ra chính là Helen, tôi là Trình trình, tiếng Trung rất tốt.”

      “Đó là đương nhiên rồi, nếu muốn làm người nhà của William phải tiếng Trung tốt.” Vì học tiếng Trung mà cũng bỏ ít công sức.

      muốn gặp Hill?” Trình Trình liền chỉ lên phía .

      Helen lúc này mới nghĩ ra mục đích của mình: “Thế mà tôi lại quên mất, thèm với nữa, tôi đây.”

      “Tôi giúp .” lâu đợi được, Trình trình cũng muốn vào xem Nguyệt Độc Nhất chút.

      Vì vậy ở trong bóng đêm bí mật, hai liền trèo vào trong tòa lâu đài đầy nguy hiểm.

      Bên trong thư phòng, William Hill vẫn cùng chuyện với Nguyệt Độc Nhất.

      “Chuyện này tôi xử lý.”

      “Được.” Hill cũng từ chối trợ giúp của Nguyệt Độc Nhất, phải là vì kiêng kỵ gia tộc của , mà là việc mà họ làm quá đáng, nếu như chỉ ra tay với , có lẽ là giận đến mức này, thế nhưng lần này vẫn muốn Phil ra tay: “Những người này đều là lão hồ ly rồi, trong nội bộ tôi tiếp ứng cho cậu.”

      “Được.” có kế hoạch rồi, Nguyệt Độc Nhất cũng lo lắng cho trình Trình ở bên ngoài, liền muốn xoay người tạm biệt, lại ngờ thấy hai bệ cửa sổ có chút chật vật.
      [Chỉ có tại DiiieeennnDaaannnLeeeQuuuyyyDooonnn]
      Đối diện với hai người đàn ông giật mình, Trình trình và Helen có chút áy náy, nhìn sắc mặt của hai người đàn ông ngày càng trầm, liền cắn răng cái, dù có chết cũng phải chết cho có lý, liền đồng thời mở miệng.

      “Là ấy lôi kéo tôi trước.”

      “Là ấy muốn lên trước, tôi chỉ giúp đỡ thôi.”

      Khi mở miệng đồng thời, sắc mặt của hai người kia cũng khá hơn được bao nhiêu, mà là càng thêm trầm, Trình trình liền thở hơi, liền chủ động nhận lỗi: “Em chỉ là lo lắng cho , cho nên muốn xem chút.”

      Càng giọng của càng , cuối cùng cũng nghe được mình muốn cái gì.

      “Helen, sao em lại tới đây?” William Hill liền cau mày, chưa bao giờ nghĩ tới tình huống này.

      “Em lo cho .”

      “Hồ đồ cũng có mức độ thôi, cha của em sao?” William Hill liền tức giận quát to.

      Helen nhìn ngón tay của mình, liền uất ức cắn môi: “Cha em muốn gả em cho người khác, nhưng em muốn.” Helen uất ức hồi liền nảy ra suy nghĩ: “Chúng ta bỏ trốn , ngay bây giờ .”

      “Helen.” William Hill liền cảm thấy mình rất bất lực, đặc biệt là đối với này, “ với em rất nhiều lần rồi, cũng thích em, nhưng chỉ coi em là em thôi.”

      “Em mới muốn làm em của , thích em cũng sao, em thích là được rồi, hơn nữa tình cảm có thể từ từ bồi dưỡng, rồi phát ra em tốt thế nào.”

      “Helen!”

      William Hill liên tiếp từ chối khiến cho lòng của Helen đều tan nát, cũng là có lòng tự trọng mà, nhưng có lẽ lòng tự trọng của trước mặt có ý nghĩa gì cả: “Có phải thích phương đông , em có thể nhuộm tóc đen, đeo kính sát tròng, em có thể thay đổi diện mạo của mình, em làm được.”

      William Hill cũng là người, những gì làm làm cho cũng động lòng, nhưng , Helen là tốt, muốn lãng phí tuổi thanh xuân của , nhìn nước mắt của , cũng biết alf lời của mình quá nặng rồi: “Helen, phải thay đổi ngoại hình là được đâu.”

      “Em mặc kệ, em trốn nhà rồi, là thể nào về được, em cũng cần phải gả cho cái tên Reynold William kia đâu.”

      William Hill cũng thương Helen như em , nếu đem gả cho người mà , cũng đồng ý, liền vuốt vuốt đỉnh đầu của Helen, nhìn về phía của Nguyệt Độc Nhất: “Phil.”

      Nguyệt Độc Nhất liền nhíu mày, biết Hill suy nghĩ gì: “Cậu muốn tôi đưa ấy về?”

      “Nếu như chúng ta muốn ra tay, như vậy Helen bị gả bị tổn thương, tôi muốn nhờ cậu trong khoảng thời gian này chăm sóc ấy.”

      Nguyệt Độc Nhất liền im lặng đồng ý, William Hill liền thở phào nhõm: “ theo Phil, đừng nghịch ngợm, biết ?”

      Helen liền cau cái mũi đáng : “Biết rồi.”

      Có nguyệt Độc Nhất nên lúc bọn họ xuống có gì khó khăn, lâu đài William lại khôi phục yên tĩnh như cũ, Willam Hill liền uống hớp rượu, tự tay vuốt dòng chữ dưới bức họa kia, lẩm bẩm: “Cha à, nếu những người kia ép con quá đáng, con nhượng bộ đâu.

      Chương 51 Con quỷ bướng bỉnh

      Editor: Rea

      Trình Trình có thể là kẻ gây hoạ, nhưng Helen so với lại càng gây hoạ gấp đôi, ngày đầu tiên muốn báo đáp nguyệt Độc Nhất và Trình trình nên muốn xuống bếp, kết quả là nhà bếp nổ tung, Nguyệt Độc Nhất liền trầm mặc cảnh cáo cho xuống bếp nữa, Helen liền bĩu môi, cam lòng.

      Ngày thứ hai, nhìn thấy Trình Trình luyện bắn súng, cũng muốn học, kết quả là vừa bắn súng xong hét chói tai, cũng may là người của nặc phản ứng kịp, nhanh chóng tránh kịp thời, có ai bị thương, mà hiển nhiên là cũng hù sợ đến Trình Trình, Trình trình cũng chạy kịp thời được Nguyệt Độc Nhất che chở nên thoát kiếp, sau đó bị cấm cho đụng đến súng nữa, Helen liền làm mặt quỷ: “Đồ keo kiệt.”

      Ngày thứ ba, đem phòng y tế của Thủy Bách Thiên làm cho rối loạn, bị mỉm cười hết sức khách khí mà mời ra ngoài, cũng biết ta dùng biện pháp gì mà cần cảnh cáo, đừng là Helen vào phòng y tế gây chuyện, từ đó thấy ta là liền tránh lối khác. Ngày thứ tư, làm hỏng vi tính của Thanh Á, phải mất ngày đêm mới khôi phục lại bình thường được, thiếu chút nữa là quỳ xuống cầu xin tên ôn thần đừng đụng tới máy tính của mình nữa.

      Dù sao tại Helen cũng là ôn thần của Nặc rồi, đến đâu cũng bị từ chối, cho nên phạm vi hoạt động của bị thu hẹp trong mấy phòng ngủ, đến phòng khách cũng cấm vào trong.

      Trình trình buồn cười nhìn Helen ngồi nhăn nhó sôpha, dù sao ấy cũng đáng : “Được rồi, đừng giận nữa, đây cũng là vì tốt cho em thôi, nếu như làm mình bị thương sao.”

      “Cái gì mà tốt cho em chứ, em xem mấy người đó chính là sợ Phil đến chết, sợ em làm hư đồ của ta, đừng tưởng em biết, quỷ hẹp hòi!” Helen liền bĩu môi, thấy Trình trình bất đắc sĩ lắc đầu, liền kéo : “Làm sao mà chị thích ăn ta được chứ, vừa lạnh lùng lại vừa hẹp hòi, nhưng màđược cái đẹp trai, nhưng mà Hill của em cũng rất đẹp trai.”

      “Đúng vậy, làm sao có thể so với Hill được chứ.” Trình trình liền trêu ghẹo .

      “Tất nhiên rồi, hill vừa dịu dàng lại vừa cao quý, hơn nữa lại đẹp trai, chị biết đâu lần đầu em nhìn thấy ấy, ngày đó em mặc váy, lại bị ngã xuống, còn váy bị rách, liền khóc nức nở, ấy cứ như vậy mà cưỡi bạch mã tới phía em, liền dùng thanh rất dịu dàng hỏi em ‘Em bị té sao?’.” Helen liền bắt chước bộ dạng lúc ấy của Hill, sau đó liền cười té ghế sôpha: “Đẹp trai ngây người.”

      “Sau đó đánh cắp trái tim em à?” Trình trình liền có thể tưởng tượng ra lúc đó Hill có nhiều đẹp trai, đem này làm cho chóang váng.
      [Chỉ có tại DiieenndaannLeeQuuyyDoonn]
      “Mấu chốt là ngày thứ hai em nhận được cái hộp, bên trong đó là cái váy giống hệt như cái váy của em khác chút nào, phía còn ký tên là William Hill nữa, từ sau đó cái tên đó vẫn ở trong lòng em, hề thay đổi.” Helen liền cười ngọt ngào, nhớ tới chuyện cũ về Hill, trong lòng liền rất hạnh phúc.

      người có ma lực lớn như vậy, lớn đến nỗi có thể để cho em có thể thay đổi bản thân mình sao?” Trình Trình liền hỏi Helen, cũng như tự hỏi mình.

      “Chị thích Phil sao? Chị hiểu tình là như thế nào ư?” Helen liền giật mình nhìn , hình như Trình Trình hỏi vấn đề ngu ngốc.

      Trình Trình cũng xác định chắc chắn, hình như là thích Nguyệt Độc Nhất rồi, có lẽ thích từ lâu rồi, nếu cũng tức giận vì chuyện Thẩm Kiều chạy đến thư phòng của mà cho ta cái tát, nhưng mà sao? Nếu như tình nguyện vì mà thay đổi tất cả? Trình Trình là thiên tài, cho nên rất lý trí, hề ảo tưởng như Helen: “Nếu như em vì ta mà thay đổi tất cả, nhưng ta lại có cách nào em… em vẫn ấy ư?”

      Trình Trình cũng rất muốn Helen kiên trì ý định của mình, nhưng cũng thấy mất mác, Helen cũng liền trầm mặc, cũng Hill, từ nhiều năm trước rồi, mặc dù tin chắc, nếu cố gắng Hill cũng , thế nhưng suy nghĩ đó lại dao động theo từng ngày, từ từ còn xác định nữa, nếu như Hill , vậy còn thể giống như lúc này sao?

      Thấy Helen như vậy, Trình Trình bèn lắc đầu cười cười, lcú muốn rời , Helen lại kiên định mở miệng: “Mặc kệ ấy em nữa, ít nhất em cũng cố gắng hết sức rồi, sau này em hối hận.”

      ?” Trình Trình liền lặp lại lời của Helen, đọc đọc lại mấy lần, hối hận sao, sau đó liền cười thầm, tiểu nữ gây họa này, cũng có mặt đáng nha.

      “Trình Trình chúng ta chơi .” Helen vừa mới buồn bực xong, liền chịu nổi, bị giam trong nhà mấy ngày rồi.

      Trình Trình liền lắc đầu cái: “ được, Nguyệt Độc Nhất cho chị ra cửa.”

      sao, chúng ta trốn ra là được. Chiêu này em quen rồi.” Helen liền cười hề hề như kẻ trộm, “ thôi, theo em ra ngoài, lão nương bị nhốt, rất buồn chán đây.”
      [Chỉ có tại DiieennddaannLeeQquuyyddoonn]
      chịu được Helen làm nũng, Trình Trình làm gì khác hơn là đồng ý, Helen liền cùng Trình Trình cải trang, kĩ thuật cải trang vụng về của Helen khiến cho Trình Trình thấy buồn cười, nhưng Helen vô cùng dương dương tự đắc, đường ra ngoài, họ gặp phải mấy người, Trình Trình liền cúi đầu, sợ họ nhận ra mình, nhưng vài người đều để ý gì rồi qua, Trình Trình liền cảm thấy kì quái, hơn nữa hình như đó là những người mà biết, khi bị Helen lôi kéo ra cửa sau, Trình Trình vẫn còn cau mày: “Helen, em có cảm thấy những người đó rất lạ mặt ?”

      Helen thở gấp, cảm người nhõm, liền lắc lắc tay: “Người của Nặc nhiều như vậy, hơn cả ngàn người, phải là ai chị cũng biết , thôi, ra ngoài rồi cũng đừng nghĩ đến chuyện kia nữa, chơi vui vẻ vào, mang tiền chưa?”

      mang nhiều lắm.” Trình Trình móc tiền từ trong túi ra, chỉ có vài bảng .

      Helen liền có chút thất vọng, nhưng Trình Trình lại móc ra tấm thẻ, chính là tấm thẻ mà Nguyệt Độc Nhất cho : “Nhưng mà chị có thẻ.”

      “Thẻ vô hạn.” Con mắt của Helen liền lóe sáng. Trình Trình thấy như vậy, liền thấy buồn cười: “Dù sao chỉ cần em muốn mua nhà sang trọng, mua xe cao cấp, cũng đủ để phung phí.”

      nhạc huyên náo, thân thể ngừng chuyển động, dưới ánh đèn Trình Trình nhìn thấy người phụ nữ mặc tây trang ôm mặc bikini cùng nhảy sexy, người phụ nữ mặc tây trang kia dùng thuốc vẽ màu đen vẽ hai chòm râu, còn dưới tây trang cái gì cũng mặc, nhịnnđược àm nuốt nước miếng phen, theo lời của Helen đây là nơi vui chơi tốt nhất, còn có quầy rượu ngầm nữa.
      Last edited by a moderator: 26/5/15
      Friendangel2727 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :