1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bà Xã, Sói Đến - Diệp Nhất Phàm (10c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 9


      Hai người về đến biệt thự của Quý Như Phong, Hướng Khả Tinh đứng ở ngoài cửa chịu vào, Quý Như Phong đứng bên cạnh nắm tay kéo vào trong: “Em phải biết rất kiên trì, trừ phi em chấp nhận lời cầu hôn của .”

      “Quý Như Phong, biết ràng là chuyện đó thể xảy ra, vì sao nhất định phải như vậy chứ?” Sức lực của Hướng Khả Tinh bằng , chỉ có thể bị cưỡng chế kéo vào.

      Vừa vào phòng khách, Quý Như Phong kéo Hướng Khả Tinh ngồi lên ghế sô pha, rồi vào phòng bếp chuẩn bị thức ăn.

      Hướng Khả Tinh nhìn bóng lưng bận rộn của Quý Như Phong, tin có thể vào bếp.

      “Quý Như Phong, như vậy có được ?” Nhìn bóng lưng bận rộn của Quý Như Phong, Hướng Khả Tinh vào phòng bếp, thở dài hơi.

      có gì là được.” ra trong lòng dễ chịu chút nào, muốn món đồ, cho tới bây giờ vẫn chiếm được, nhưng trong phút chốc này, đến cả làm cái gì cũng có cảm giác, bị kìm nén đau khổ kia, nhưng có cách nào giải quyết cách thống khoái, làm khó chịu đến cực điểm

      Sau khi làm xong đồ ăn, Quý Như Phong bưng từng món lên, rồi đem chai rượu hồng đến, rót cho và mình mỗi người ly.

      “Quý Như Phong, hay là như vậy , để tôi gọi điện thoại về cho mẹ tôi, thế nào?” Hướng Khả Tinh lùi mà tiếp tục cần xin, ngồi xuống nhận lấy ly rượu trong tay Quý Như Phong, mở miệng cầu xin .

      “Nếu muốn về, vậy , gả cho .” Quý Như Phong thẳng cho Hướng Khả Tinh biết, chỉ có cách này mới có thể để cho gọi điện thoại cho mẹ .

      …………..Tôi với chuyện này nữa.” xong, Hướng Khả Tinh đứng lên, xoay người chuẩn bị rời .

      Ai biết được Quý Như Phong ở phía sau thản nhiên : “Lúc ca nô em câu kia rồi, chuẩn bị xử trí tâm em thế nào, bây giờ cho em biết.”

      Quý Như Phong những lời này làm Hướng Khả Tinh cứng người lại, đứng tại chỗ, tâm đều bay lơ lững.

      cho em, trái tim của .”

      Quý Như Phong , xung quanh đều im lặng.

      Hướng Khả Tinh thể tin được cứng đờ tại chỗ, hoàn toàn có sức lực quay lại nhìn vẻ mặt của Quý Như Phong thế nào, lời của chân thành như vậy, làm cho lòng người đau đớn, là người khác khó có thể cự tuyệt.

      “Khả Tinh, nghiêm túc, có lẽ trước đây để lại cho em nhiều ấn tượng xấu, nhưng mà giờ phút này, rất nghiêm túc.”

      Hướng Khả Tinh cứng đờ người, làm Quý Như Phong có lòng tự tin lớn, chậm rãi đến gần, từ phía sau nhàng ôm , thâm tình tựa đầu vào cổ , hôn lên cổ .

      Tất cả những hình ảnh bóng bỏng đêm qua đều ập đến, trong chớp mắt Hướng Khả Tinh sợ hãi đẩy ra, vốn là sợ hãi, cảm động, động tâm, và đáng để đánh mất phương hướng, đáng để tim đập loạn nhịp, cũng phải chấm dứt ngay tại lúc này thôi.

      “Quý Như Phong, bây giờ tôi rất rối, tôi biết lúc nào là , lúc nào là giả, đủ rồi, đừng nữa, đừng nữa!” Lúc chuyện, Hướng Khả Tinh nhanh chóng chạy vào phòng khóa trái cửa lại, cả người vô lực dựa vào cửa rồi trượt xuống dưới đất.

      Trong đầu đều là hình ảnh Quý Như Phong thâm tình thổ lộ với .

      Bên ngoài cửa, Quý Như Phong nhớ đến vẻ mặt của , hơi mất mác chút, vô lực xoa xoa tâm mi, xoay người nhìn bàn đầy thức ăn, đến trước cửa phòng gõ cửa: “Khả Tinh, trước tiên ăn chút cơm , đến thư phòng ngủ, cho em ở đây bỏ trốn, bằng đảm bảo làm ra những chuyện gì đâu.”

      Sau khi xong, Quý Như Phong cũng vào thư phòng, nhưng mà cửa đóng lại, chỉ khép hờ, như vậy mới có thể nhìn thấy những động tĩnh bên ngoài.

      Mở máy tính lên, Quý Như Phong vô tình nhập vào: “Làm sao để theo đuổi con ?” Vấn đề ngu ngốc này trước đây đều cười nhạt, hôm nay, thế mà lại làm vậy, nghĩ lại cười đến rụng răng.

      Theo điều tra internet, nhìn cái mưu kế ngu ngốc như thế, khiến xúc động muốn treo cổ cho rồi, những người này đều có chỉ số thông minh như vậy, còn internet giải đáp nghi ngờ thay người ta, cũng quá gạt người .

      Đột nhiên Quý Như Phong bực bội muốn đập bể máy tính, thậm chí người này còn bày mưu giả chết như thế, đáng chết, thời đại gì rồi mà còn giả chết?

      Vừa suy nghĩ, Quý Như Phong nhìn thấy Hướng Khả Tinh từ trong phòng chậm rãi ra ngoài, rồi trái ngó phải nhìn xem, hoàn toàn chú ý đến Quý Như Phong nhìn nhất cử nhất động của .

      Cho đến khi cảm thấy an toàn, bắt đầu cẩn thận mở cửa ra, từ từ ra ngoài.

      Hành động này của trong chớp mắt chọc giận Quý Như Phong, mãnh mẽ đứng lên ra ngoài, ngay lúc Hướng Khả Tinh chuẩn bị mở cửa về phía hồ bơi, Quý Như Phong nắm kéo lại.

      “A” cổ tay bị lực lớn kéo lại làm Hướng Khả Tinh sợ hãi la lên, quay đầu lại nhìn thấy đôi mắt đáng sợ của Quý Như Phong, cả người bắt đầu run rẩy.

      , cho ở đây trốn , vì sao em luôn coi thường lời của như vậy?” Hành động này của Hướng Khả Tinh làm ép đến bờ vực sâu, chẳng lẽ ở cùng khiến khó chịu vậy sao?

      “Quý Như Phong, tôi cũng với , tôi muốn về nhà, tôi muốn về nhà! Vì sao thể tôn trọng tôi chút chứ?” Hướng Khả Tinh cũng tức giận, liều mạng giãy giụa.

      Đột nhiên, Quý Như Phong ôm chằm lấy , điên cuồng hôn lên đôi môi mềm mại.

      “Ưm………………ưm…………………..”

      Đầu lưỡi nhanh nhẹn thăm dò vào trong miệng , cùng điên cuồng quấn lấy nhau, điên cuồng cướp lấy hương vị ngọt ngào của , túm chặt lấy hai bàn tay sắp phản khán của lại: “ cho em biết, em phải trả giá cao cho việc nghe lời .”

      Sau khi xong, Quý Như Phong kéo vào trong hồ bơi, để ý đến giờ phút này mưa to gió lớn, ở trong hồ bơi, xe nát quần áo của .

      Trong lúc hoảng loạn, Hướng Khả Tinh ngừng cố gắng chạy trốn, mặc dù trốn khỏi hồ bơi, nhưng vẫn bị bắt lại.

      “Khả Tinh, em là của , , đừng rời khỏi , đừng cố gắng rời khỏi .”

      Sau khi xong, Quý Như Phong xoay người nằm sấp lại, mở trói cho hai tay , điên cuồng đoạt lấy, bức bách trầm luân cùng với .

      Hai bàn tay to lớn phủ lên nơi tròn đầy của , liên tục vuốt ve, cảm giác hơi thở của ngày càng nặng, nhớ đếm đêm qua làm đau đớn, Quý Như Phong làm giảm lực tay lại, hơi dịu dàng vuốt ve .

      “Ưm…………….” Tiếng rên rỉ kiều diễm, Hướng Khả Tinh cảm giác bên trong đùi bị bàn tay to của Quý Như Phong vuốt ve, nơi tư mật của bị liên tục đùa giỡn, khiêu khích, ngón trỏ từ từ tiến vào nơi sâu nhất trong cơ thể .

      Mà đầu lưỡi của ai cũng từ từ di chuyển cơ thể , di chuyển xuống cái rốn nhàng liếm mút.

      “Ưm…………….” Cả người run rẩy ngừng, trong cơ thể loại cảm giác tê dại làm cảm thấy rất thoải mái, khiến đầu ốc đều bắt đầu ngây ngẩn, hoàn toàn biết mình nên làm thế nào, chỉ cảm thấy nóng bức nên lời.

      “Quý Như Phong…………….” Hướng Khả Tinh bất giác gọi tên , cảm giác mê ly khiến bắt đầu biết cơ thể mình muốn gì.

      Nghe gọi như thế Quý Như Phong cảm thấy vui, đứng lên, nhàng ôm lấy “Gọi là Như Phong, bảo bối!”

      Lúc chuyện, Quý Như Phong ôm vào trong phòng.

      nhàng đặt lên giường, rồi từ từ cởi quần áo của bản thân mình ra, cúi đầu xuống hôn lên từng tấc thịt của , xem như món bảo vật trân quý.

      Được quý trọng khiến Hướng Khả Tinh càng thêm mê hoặc, nhìn thấy tất cả trước mặt, lại rất nghe theo phản ứng tự nhiên.

      “Khả Tinh, bảo bối của !” Quý Như Phong rất hài lòng, bộ dạng này của Hướng Khả Tinh mới đúng như muốn, nhất hạ thân lên, dùng sức cái tiến thẳng vào trong cơ thể .

      “A………….” sức lực bên ngoài bất ngờ tiến thẳng vào cơ thể , khiến kịp tiếp nhận được, lúc muốn phản khán, lại bị Quý Như Phong ngậm chặt cám môi mềm mại, ngừng liếm mút.

      “Ưm ưm…………………”

      Quý Như Phong cười tà mị, chậm rãi ngẩng đầu, liên tục ra vào trong người , cảm giác cơ thể dưới thân mình run rẩy từng trận, bị khối tròn đầy hấp dẫn , khiến nhịn được đưa tay xoa nắn, điên cuồng ngậm chặt nơi tròn đầy màu hồng, ngừng liếm mút.

      “Ưm…………….Như Phong………………” Điên cuồng như vậy, loại điên cuồng làm cảm thấy hít thở thông, Hướng Khả Tinh bất giác gọi tên , hai bàn tay ôm chặt lấy .

      em, Khả Tinh, em!” Quý Như Phong vừa thưởng thức hương vị ngọt ngào của , vừa nỉ non bên tai .

      Quý Như Phong trong giờ phút này, lấp đầy nội tâm Hướng Khả Tinh, nụ cười gương mặt cũng tràn đầy hạnh phút.

      “Như Phong, chậm………….chậm chút, nhanh quá………………” Hướng Khả Tinh hít thở kịp, Quý Như Phong trở nên điên cuồng, giống như muốn hòa nhập vào trong cơ thể , làm Hướng Khả Tinh ngừng van xin.

      “Khả Tinh, em , được ?” Quý Như Phong biết mình giờ phút này đê tiện, thừa lúc ý loạn tình mê, chậm rãi đến gần tai , liếm liếm vành tay xinh đẹp của , hạ thân vẫn ngừng ra vào, cảm nhận , khác vọng chờ mong, dụ hoặc như vậy.

      “Ưm…………em .” Hướng Khả Tinh biết bản thân mình thế nào, giống như tìm được cảm giác của bản thân, ra câu trả lời mà muốn nghe.

      Câu trả lời này cổ vũ rất lớn, trong chớp mắt liền ngậm chặt cánh môi mềm mại của , hai người điên cuồng quấn lấy nhau.

      Hôm sau, sắc trời hơi tối sầm, Quý Như Phong nhìn Hướng Khả Tinh ngủ say bên cạnh, cười rất sủng ái, nếu người phụ này muốn, đồng ý thương cả đời.

      Nghĩ đến đây, Quý Như Phong nhịn được đưa tay ra, định ôm vào lòng, nhưng vừa động vào da thịt lại cảm giác cơ thể nóng nóng.

      “Khả Tinh, Khả Tinh…………” Nóng như vậy làm Quý Như Phong bị dọa sợ hãi, nhanh chóng đứng dậy, lắc lắc cơ thể Hướng Khả Tinh, nhưng chút ý thức cũng có, khiến Quý Như Phong rất lo lắng: “chẳng lẽ đêm qua dầm mưa khiến phát bệnh rồi?”

      Vậy nên làm cái gì bây giờ?

      Quý Như Phong lo lắng nhìn trái nhìn phải, lập tức lên internet nghiên cứu, cuối cùng nhớ kỹ từng chút từng chút.

      Quý Như Phong bưng thau nước ấm ra, cầm cái khăn mặt bắt đầu nhúng nước lau người Hướng Khả Tinh.

      Quý Như Phong luôn canh giữ bên người Hướng Khả Tinh, cho đến khi độ nóng người dần dần hạ xuống, mới thở phào nhỏm, hơi bực bội vì sao đêm qua mình lại đối xử với như thế.

      Tuy đầu óc tỉnh táo, nhưng Hướng Khả Tinh cũng từ từ tỉnh dậy, nhìn gương mặt quen thuộc trước mặt, co hơi nhíu mày: “Tôi làm sao vậy?”

      “Em phát bệnh, là chăm sóc em.” Hướng Khả Tinh lên tiếng chuyện, làm Quý Như Phong rất vui, đỡ ngồi dậy, rất thâm tình .

      Ai biết được Hướng Khả Tinh tránh tiếp xúc với : “Đủ rồi, Quý Như Phong! Đừng quên là ai làm tôi phát bệnh!”

      “Khả Tinh, chúng ta có cần thiết phải như vậy ?” Quý Như Phong muốn cãi nhau, muốn, nhìn Hướng Khả Tinh còn yếu, lo lắng .

      cần thiết phải như vậy, để tôi rời khỏi đây, có được ?” Quý Như Phong những lời này khiến Hướng Khả Tinh cúi đầu cười nhạo, muốn phải như thế này, bọn họ ở lại đây đúng, nhưng vẫn hạ giọng cầu xin buông tha cho .

      rồi, em muốn rời khỏi đâu, trì phi gả cho .” Quý Như Phong rất chắc chắn, nhìn Hướng Khả Tinh cố chấp như thế, cũng rất bực bội.

      ……………..” Hướng Khả Tinh muốn chuyện này nữa, bực bội lấy chăn phủ kín đầu, thèm nhìn đến Quý Như Phong cái.

      Quý Như Phong nhìn Hướng Khả Tinh như vậy, nên cũng rất khó chịu, đứng lên, ra ngoài phòng khách.

      ra nội tâm rất ràng, bộ dạng này suy sụp cũng có biện pháp, nhưng Hướng Khả Tinh đối với hoàn toàn động tâm chút nào, những lời ngày hôm qua chỉ là trong lúc mơ hồ nhất thời mà thôi.

      Xem ra, phải nghĩ đến biện pháp mới mới được.

      Quý Như Phong suy nghĩ đến đây, cả người vô lực ngồi xuống ghế sô pha, biết mình nên làm thế nào bây giờ.

      Cuối cùng phải dùng biện pháp nào đây? Chẳng lẽ phải dùng bộ dạng giả chết giống như mạng internet sao?

      Cách này cũng hơi ác quá! Quý Như Phong kìm được liền phủ định đáp án này, dùng chiêu giả chết này, là sĩ nhục sức quyến rũ Quý Như Phong .

      Sau khi suy nghĩ lúc, Quý Như Phong bấm điện thoại gọi , sau khi thản nhiên ra lệnh câu, đứng lên, hơi bất đắc dĩ lắc lắc đầu.

      “Hy vọng có ích, nếu sĩ nhục sức quyến rũ của Quý Như Phong này rồi.” Sau khi xong, Quý Như Phong vào phòng, nhìn Hướng Khả Tinh vẫn phủ đầu như cũ, làm rất khó chịu.

      chậm rãi về phía trước, kéo chăn ra: “Khả Tinh, chúng ta trở về .”

      Chăn bị kéo ra, lúc Hướng Khả Tinh chuẩn bị rống lên phát tiết, Quý Như Phong những lời này làm nên lời.

      ………… chịu buông tha cho tôi rồi sao?” Vì sao trong lòng lại có cảm giác mất mác vậy?

      “Đúng vậy, em , có biện pháp gì chứ? Khả Tinh, đưa em về.” Quý Như Phong đau khổ nhìn , xoay người ra ngoài, chuẩn bị lái xe qua đây.

      Hướng Khả Tinh sững sờ ngồi tại chỗ, trong đầu đều là những lời và hành động của Quý Như Phong bỏ cuộc, trong lòng rất buồn bực, rất là khó chịu.

      Nhưng mà rất nhanh, Hướng Khả Tinh liền vứt cảm giác này ra sau đầu, nhanh chóng ngồi dậy rồi ra ngoài, nhìn vào chiếc xe, rồi ngồi vào trong.

      Quý Như Phong cũng gì, chỉ im lặng lái xe rời .

      Hai người chuyện với nhau, Hướng Khả Tinh thỉnh thoảng lại nhìn Quý Như phong, im lặng của khiến trái tim như bị xích lại, thể nào bình tĩnh hít thở được.

      “Quý Như Phong, vì sao lại nghĩ thông suốt rồi?” ra Hướng Khả Tinh muốn hỏi chuyện khác, nhưng mở miệng ra lại hỏi câu này.

      “Có thể thế nào sao? Mặc dù em, nhưng mà em sống chết cũng đồng ý, cũng để ý, vậy chỉ còn cách trả tự do cho em thôi.” Quý Như Phong nhìn chỗ khác, giọng thản nhiên khiến Hướng Khả Tinh càng cảm thấy rất khó chịu.

      “Quý Như Phong, tình của cũng chỉ như vậy thôi.” Hướng Khả Tinh cúi đầu cười, hơi lạnh lùng phản bác, nhìn Quý Như Phong mà nhin phong cảnh bên ngoài.

      Đột nhiên Quý Như Phong dừng xe lại, làm Hướng Khả Tinh hơi ngây ngẩn cả người.

      “Thế nào, sao lại dừng xe?” Hướng Khả Tinh chuyện đều hơi hưng phấn, nhưng mà chính cũng có cảm giác .

      “Xe dẹp bánh, xuống xe nhìn xem.” Quý Như Phong thản nhiên , rồi xuống xe rồi mở động cơ ra, khóe miệng nhếch lên nụ cười quỷ dị.

      Tốt lắm, chờ chút nữa Hướng Khả Tinh đối với khó quên, rồi mới tiến thêm bước nữa là , hy vọng cái chiêu này có hiệu quả.

      Hướng Khả Tinh ngồi trong xe, nhìn Quý Như Phong lâu rồi sao thấy trở lại xe, mở cửa xe ra ngoài, lại thấy Quý Như Phong đứng ở chỗ đó cười ngây ngô, liền ngây ngẩn cả người: “Quý Như Phong, sao chứ?”

      “À, tất nhiên sao, sao em lại xuống xe, phải em ở xe chờ rồi sao?” Quý Như Phong nhìn thấy Hướng Khả Tinh, lập tức thu hồi nụ cười ngây ngô đó lại.

      “Vì lâu quá thấy trở lại xe, nên tôi mới xuống xem thử.” Hướng Khả Tinh nhìn kết cấu chiếc xe phức tạp, cũng biết nên làm sao bây giờ, cầm điện thoại lên chuẩn bị gọi cho xưởng sửa chữa, để họ cho người đến đây.

      ngờ Quý Như Phong lại cướp mất điện thoại của .

      “Vấn đề này, có thể tự mình làm được, trước tiên em lên xe chờ .” Lúc chuyện, Quý Như Phong thấy có vài người đàn ông chạy xe máy đến đây, khiến bất giác nở nụ cười khóe môi.

      Diễn viên này cũng tệ, ra hình ra vẻ.

      Quý Như Phong thấy bọn họ ngừng xe lại, rồi xuống xe nhìn nhìn xe , sau đó huýt sáo: “ em, có tiền ? Có xe mới tốt như thế, cho chúng tôi xin chút tiền chơi .”

      “Hừ!” Trong lòng Quý Như Phong ngừng khen ngợi, kỹ thuật diễn xuất của bọn họ giỏi, giống y như !

      Hướng Khả Tinh đứng bên cạnh bị màn này dọa sợ hãi, trong lòng Quý Như Phong vui vẻ thôi, tại đây là lúc tỏ ra hùng rồi.

      “Cái gì? Chúng tôi nghe lầm chứ? như vậy? chịu chuyện tốt sao?”

      Tên côn đồ này nhìn thái độ Quý Như Phong cứn rắn như thế, lập tức bảo đàn em xuống xe, sau khi hướng mỗi người ánh mắt, nhìn Hướng Khả Tinh phía sau , cười đê tiện.

      “Bạn nhìn tệ nha!”

      Trời ạ, lại còn có tình tiết này nữa, xem ra phải cho bọn họ thêm tiền rồi, Quý Như Phong rất hài lòng, bộ dạng này vừa vặn có thể để tỏ ra hùng rồi.

      “Các người tôn trọng tôi chút.” Lúc chuyện, Quý Như Phong vung quyền qua, đánh vào mặt tên côn đồ kia, rồi nhanh chóng kéo lại, chỉ dùng thanh đủ để hai người nghe: “làm tệ, tôi tăng thêm tiền cho các người, tiền bác sĩ tôi cũng bao luôn rồi.”

      Tên côn đồ kia nghe như vậy cảm thấy mơ hồ, nhưng vẫn hung hăng đánh Quý Như Phong quyền, rồi gọi đàn em kéo lên đánh Quý Như Phong.

      Quý Như Phong rất bất ngờ, những người này lại đánh , hơn nữa ra tay lại mạnh như vậy, khiến Quý Như Phong cảm thấy đánh trả nổi.

      Hướng Khả Tinh nhìn thấy màn này, lập tức chạy vào xe lấy túi xách ra, cầm tiền đưa cho bọn họ: “Số tiền này tôi cho các , đừng đánh nữa.”

      Những tên côn đồ kia nghe xong dừng tay lại, tên đến trước mặt Hướng Khả Tinh, lấy tiền trong tay rồi : “Lúc này nên thức thời , cũng may là mày có bạn như vậy, bằng mày chết thế nào cũng biết.”

      “Đáng chết!” Rốt cuộc đây là kết cục gì chứ, Quý Như Phong lau chùi vết thương khóe môi, hùng cứu mỹ nhân sao lại biến thành bộ dạng này chứ?

      Nhìn tên côn đồ đắc ý rời , cảm thấy rất tức giận, những người này chưa đủ can đảm, bây giờ còn muốn làm thế nào đây?

      Chẳng lẽ muốn giả chết, việc này cũng quá rồi!

      lúc suy nghĩ, Hướng Khả Tinh đến trước mặt , đỡ dậy, hơi khó hiểu lắc đầu: “Làm gì muốn khoe khoang vậy chứ? nhìn lại , còn đánh thắng được bọn họ.”

      “Cái gì chứ? Bọn họ với em như thế à? chính là thể chấp nhận, Quý Như Phong phụ nữ, thể để bọn họ sĩ nhục như thế.” Quý Như Phong lớn tiếng, làm động đến vết thương khóe môi.

      ……………..” Tâm bị lay động lần nữa, Hướng Khả Tinh biết phải gì nên lắc lắc đầu, dìu vào trong xe, rồi lấy khăn giấy lau chùi vết máu khóe môi .

      Quý Như Phong nắm lấy tay Hướng Khả Tinh, ánh mắt thâm tình nhìn : “Khả Tinh, lời , vì em, đồng ý làm bất cứ chuyện gì.”

      “Quý Như Phong, đủ rồi.” Hướng Khả Tinh nhàng tránh khỏi tay , hơi vô lực , tiếp tục lau chùi khóe môi .

      Ai biết được Quý Như Phong gạt cánh tay ra, bực bội đánh vào cửa xe: “Nếu , vì sao lại quan tâm như thế?”

      “Quý Như Phong!” Hướng Khả Tinh cảm thấy cố chấp, kéo cánh tay lại, làm thế nào cũng muốn lau chùi vết máu khóe môi .

      Bọn họ chấp nhất như vậy, ai cũng chịu nhường ai.

      Cuối cùng, Quý Như Phong dùng sức kéo Hướng Khả Tinh lại, hai người mũi đối mũi, bốn mắt nhìn nhau, hít thở lẫn nhau, có thể cảm giác được tiếng tim đạp ràng.

      “Hướng Khả Tinh, em chấp nhất? Vậy còn em sao? Em chấp nhất nhất định phải quan tâm , hay còn là vì cái gì nữa?”

      Quý Như Phong nhìn , trong ánh mắt đều hiểu, biết giờ phút này rốt cuộc là vòng vo thế nào.

      “Tôi…………..” Khoảng cách gần như vậy, khiến Hướng Khả Tinh có cách nào bình tĩnh suy nghĩ, muốn cùng giữ khoảng cách nhất định, rồi trả lời câu hỏi của , lại bị kéo vào ôm chặt lần nữa.

      Quý Như Phong nhanh chóng phủ lên đôi môi mềm mại của , ngăn cản trả lời, thâm tình hôn lên môi , quý trọng những điều tốt đẹp của .

      Hướng Khả Tinh bị ôn như của Quý Như Phong dần dần hòa tan, hai bàn tay bất giác đặt lên hai cánh tay , đón nhận nụ hôn của .

      Hai người triền miên……………………………………………….

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 10

      Đột nhiên, bên ngoài cửa sổ xe bị người khác gõ, tiếng gõ cửa quấy rối làm Quý Như Phong rất khó chịu.

      Hướng Khả Tinh nhanh chóng khôi phục lại lý trí, đẩy Quý Như Phon ra, sửa sang lại đầu tóc của mình, nhìn xung quanh chiếc xe bị đám người chạy xem máy bao quanh nữa.

      Làm Hướng Khả Tinh hoảng hốt ngây ngẩn cả người, nhìn bộ dạng bọn họ giống với những người trước, chẳng lẽ ở đây có nhiền tên côn đồ vậy sao?

      Qúy Như Phong cũng ngây ngẩn cả người, nhìn bọn họ, khóe miệng đau đớn làm cảm thấy thoải mái, nhanh chóng xuống xe: “Đáng chết, rốt cuộc các người muốn làm gì?”

      Mặc dù biết những người trước mắt này phải là những người đó, điều đó có nghĩa là những người này có bất kỳ liên hệ nào với những người kia, trong lòng Quý Như Phong khẳng định như vậy, chắc chắn những người này là đồng bọn của những người lúc nãy.

      Nghĩ đến đây, Quý Như Phong nắm chặt nắm tay thêm, những người kia chưa kịp lên tiếng bị đánh quyền.

      quyền này làm những người trước mặt ngây ngẩn cả người.

      Người đàn ông bị đánh càng tức giận thêm, diễn xuất cho tốt, chẳng lẽ người này nghĩ phải sa

      Vẻ mặt Quý Như Phong rất tức giận, sau khi đấm đấm vào tên kia, rồi túm lấy cổ ta: “Còn dám đến đây cướp tiếp, các người chán sống rồi.”

      “Đợi chút, phải …………..”bảo chúng tôi đến sao?

      Người kia còn chưa xong, lại bị Quý Như Phong đánh thêm quyền nữa, hoàn toàn có cơ hội để .

      “Tôi xem các người chán sống rồi.” Trong lòng Quý Như Phong rất tức giận, đánh người này và cú, cũng giảm được chút.

      Người kia tự nhiên bị ăn hai đấm, cả người tràn đầy tức giận: “Mẹ, mày đánh đủ chưa?”

      “Chưa, tao còn muốn đánh cho mày trận.” Nhớ tới vừa bị tên đó đánh, bây giờ ở đâu cũng đau, cho tơi bây giờ Quý Như Phong chưa từng bị đối xử như vậy.

      Đúng lúc này, Hướng Khả Tinh ngồi trong xe nhìn thấy màn này, trong lòng lại bắt đầu lo lắng, tên Quý Như Phong này có phải bị đánh choáng voáng rồi ? Còn dám chuyện như thế, nhanh chóng ra, muốn khuyên bảo bọn họ chút.

      Ai ngờ lúc người đàn ông kia chuẩn bị đánh Quý Như Phong, lại ngờ đánh vào đầu Hướng Khả Tinh, bất giác té qua bên.

      May mắn là có Quý Như Phong ôm lấy : “Khả Tinh, Khả Tinh, em thế nào rồi?”

      “Này, tôi phải cố ý, tôi vốn muốn đánh .” Người đàn ông kia nhìn Hướng Khả Tinh ngất xỉu, nên cũng hơi hoảng sợ, ta ngờ Hướng Khả Tinh vọt vào đây.

      “Khả Tinh, Khả Tinh, em tỉnh lại …………………..” Quý Như Phong hoàn toàn để ý đến lời ta , giờ phút này chỉ lo lắng cho Hướng Khả Tinh, ánh mắt cơ mơ mơ màng màng, cuối cùng nhắm chặt mắt lại.

      Việc này làm Quý Như Phong càng tức giận. ôm Hướng Khả Tinh vào trong xe, rồi nhanh chóng cởi áo khoát ném qua bên: “Hôm nay, tao nhất định dạy dỗ bọn mày tốt.”

      Lúc chuyện, đến trước mặt tên kia, dùng sức túm chặt ta, dùng sức đánh ta cái.

      Cảm giác bị đau, khiến người đàn ông kia cũng vung lên nắm đấm: “Là chọc tôi trước, chúng tôi chỉ đến đây biểu diễn mà thôi, cũng quá đáng mà.”

      “Biểu diễn, các người………………….” Quý Như Phong dường như hiểu , nhìn bọn họ, rồi trong đầu nhớ lại đám người kia: “Chẳng lẽ đám người trước phải là những người ở đây sao?”

      “Tất nhiên có, phải bảo chúng tôi đến, chẳng lẽ còn gọi những người khác sao?” Người đàn ông bị đánh hết sức đau đớn.

      Quý Như Phong hoảng hốt, nhìn người đàn ông trước mặt, lập tức xin lỗi, nhưng mà nhớ đến Hướng Khả Tinh còn ngất xỉu, bụng tức giận: “Tôi phạm lỗi, vậy các người có thể giải thích, vì sao lại làm bà xã tôi bị thương?”

      “Xin nhờ, có cho tôi cơ hội để sao? Hơn nữa người tôi muốn đánh là , phải ấy, ấy đột nhiên chạy đến, làm tôi cẩn thận.” Người đàn ông kia cũng rất bực bội, nếu biết chuyện này xảy ra như vậy, bọn họ đến đâu.

      xin lỗi.” Quý Như Phong tức giận bức tóc, rồi nhanh chóng vào xe, đưa tờ chi phiếu cho ta: “Đây xem như là tiền biễu diễn và tiền thuốc của các .”

      Người đàn ông kia vốn rất tức giận, nhưng vừa nhìn thấy tờ chi phiếu có chữ kía kia, liền nở nụ cười hài lòng, ta gật gật đầu, cầm lấy tờ chi phiếu rồi rời khỏi đây.

      Vẻ mặt Quý Như Phong vẫn khó chịu, mặt than nữa ngày như thế, kết quả đưa bà xã về nhà, lại còn khiến Hướng Khả Tinh bị thương như thế.

      Nhớ đến Hướng Khả Tinh, Quý Như Phong nhanh chóng chạy vào xe, nhìn trán Hướng Khả Tinh sưng lên, nhanh chóng khởi động xe, chỉ muốn lập tức đưa đến bệnh viện.

      Trong phòng bệnh, Hướng Khả Tinh mơ mơ màng màng tỉnh lại, nhìn xung quanh vòng, chuẩn bị đứng lên rời khỏi đây, lại phát tay mình bị nắm chặt, hơi nhíu mày, lúc này mới phát bên cạnh mình còn có người gục đầu ngủ.

      Hướng Khả Tinh thể tin được nhìn người trước mặt, Quý Như Phong luôn ở đây chăm sóc , đây có phải do nằm mơ ?

      “Quý Như Phong………………………………..” Hướng Khả Tinh nhàng động tay, lên tiếng gọi tên .

      Quý Như Phong ngủ nghe được giọng của , lập tức tỉnh lại, ngẩng đầu lên nhìn Hướng Khả Tinh, gương mặt đều có vẻ quan tâm: “Thế nào? Còn đau ? Có chỗ nào thoải mái ? Có muốn gọi bác sĩ đến kiểm tra cho em chút ? Quý Như Phong Khẩn trương nhìn trái nhìn phải, chỉ sợ Hướng Khả Tinh lưu lại di chứng thôi.

      Hành động này làm Hướng Khả Tinh buồn cười: “Quý Như Phong, em sao, còn , sao nhìn xem bản thân mình bị thương ở đâu?” Lúc chuyện, Hướng Khả Tinh hơi đau lòng vươn tay chạm vào vết thương khóe môi của Quý Như Phong, trong đầu nhớ lại hình ảnh mơ mơ màng màng trước khi hôn mê nhìn thấy ánh mắt này, khiến lòng trong phút chốc ngọt như mật.

      sao, là đàn ông, chút thương tích này có là gì, bây giờ gọi bác sĩ đến xem cho em chút.”

      Lúc chuyện, Quý Như Phong muốn chạy , lại nghĩ đến Hướng Khả Tinh nắm chặt lấy tay .

      “Em rồi, em sao mà.” Hướng Khả Tinh cười dịu dàng với , trong lòng tràn đầy ấm áp.

      Đúng lúc này, cửa bị người khác nhàng mở ra, bác sĩ và y ta vào, vừa nhìn thấy Hướng Khả Tinh tỉnh lại, có loại cảm giác cảm ơn ông trời.

      “Tiểu thư, cuối cùng cũng tỉnh, ông xã tại cần lo lắng tôi dối ấy rồi.” Bác sĩ đeo khẩu trang đến trước mặt Hướng Khả Tinh, chế nhạo nhìn Quý Như Phong.

      Hai má Quý Như Phong đỏ lên.

      dối ấy?” Sao bác sĩ lại làm chuyện này? Hướng Khả Tinh hơi ngây ngẩn cả người, biết rốt cuộc đây là chuyện gì.

      “Đúng vậy, tiểu thư, ông xã chịu cho bác sĩ rời khỏi đây, cứ cách phút hỏi lần, rốt cuộc khi nào mới tỉnh dậy, còn nhất định phải bảo bác sĩ cách phút đến đây xem lần.” Lúc y tá chuyện, trong giọng tràn đầy

      Hâm mộ và ghen tị, người đàn ông tuấn như thế, cũng thâm tình như thế.

      phải chứ?” Khoa trương như thế, Hướng Khả Tinh thể tin được nhìn Quý Như Phong, giờ phút này Quý Như Phong rất xấu hổ biết mình nên làm gì.

      Hướng Khả Tinh nhìn bộ dạng Quý Như Phong như vậy, gì chỉ cười cười, bộ dáng này của , rất đáng .

      “Tiểu thư, có thể xuất viện rồi.” Bác sĩ kiểm tra cho lần nữa, rồi rất khẳng định, mặc dù với Hướng Khả Tinh, nhưng mà nhìn thấy Hướng Khả Tinh vẫn nhìn Quý Như Phong, ta lớn cho Hướng Khả Tinh nghe.

      màn này, khiến Hướng Khả Tinh cười rất vui vẻ.

      Bác sĩ và y tá rời khỏi phòng bệnh, để lại gian riêng cho bọn họ.

      Hướng Khả Tinh nhìn Quý Như Phong hơi khó xử, nhìn trái nhìn phải, nhưng lại muốn nhìn , đứng lên đến trước mặt : “Lo lắng cho em đến thế sao?”

      có, chúng ta về thôi.” xong, Quý Như Phong nắm lấy cổ tay , chuẩn bị muốn rời khỏi đây, Hướng Khả Tinh lại dừng bước lại, chịu làm Quý Như Phong hơi ngây ngẩn cả người.

      phải nắm tay như thế.” Lúc chuyện, Hướng Khả Tinh đem tay của mình đặt vào lòng bàn tay Quý Như Phong, rồi chớp chớp mắt vài cái, thừa dịp Quý Như Phong còn thất thần, kéo rời khỏi đây.

      Lái xe đường, Quý Như Phong vẫn chưa bình tĩnh lại, lúc nãy Hướng Khả Tinh làm động tác đó là có ý gì? rất muốn hỏi , nhưng lại sợ nghe đến câu trả lời như mong muốn.

      Mà Hướng Khả Tinh cũng rất bực bội, tên gia hỏa này hiểu biết nhiều, sao lúc này lại hiểu chứ, làm cho bọn họ xấu hổ mà.

      Ngược lại thời gian trôi qua nhanh, trong chớp mắt đến biệt thự Hướng gia.

      Hướng Khả Tinh tháo dây an toàn ra, rồi chuẩn bị bước xuống xe, Quý Như Phong khẩn trương nhìn động tác của , hít hơi sâu, phen bắt được tay .

      “Em lúc nãy… Lúc nãy là có ý… có ý gì?”

      “Cái gì là cái gì hả?” Hướng Khả Tinh chớp mắt vài cái, tất nhiên biết , hỏi cái gì, nhưng muốn cho câu trả lời vui vẻ như thế, cái tên này, lúc ở biệt thự lại đối xử với như thế, phải cho nếm mùi đau khổ chút.

      “Chính là, em… em chấp nhận , đúng ?” Quý Như Phong có cảm giác mình chuyện đương lại ngốc như thế, trong lòng rất khẩn trương.

      ?” Hướng Khả Tinh nhíu mày, suy nghĩ sao tên đó lại ngốc như thế, Quý Như Phong như vậy rất đáng , đùa tốt, để cho đùa thành nghiện rồi.

      Sau khi xong Hướng Khả Tinh vung tay ra, rồi bước xuống xe, gửi cho nụ hôn môi xa, sau đó xoay người vui vẻ vào nhà.

      Hành động này của làm trong lòng Quý Như Phong rất chắc chắn, nhìn Hướng Khả Tinh vào cửa, nụ cười của Quý Như Phong càng tươi hơn, tâm tình cũng tốt hơn.

      Rồi nhanh chóng móc điện thoại ra gọi vào số máy quen thuộc, chờ đầu dây bên kia nghe máy, thanh thanh thúy này làm Quý Như Phong cười tươi.

      “Quý Như Phong! gọi cho em làm gì?”

      “Khả Tinh, em!” Quý Như Phong thâm tình những lời này, trong ánh mắt tràn đầy tình cảm chân thành.

      Lời của làm hai má Hướng Khả Tinh đỏ bừng lên, cười đến như mộc xuân phong*. “Em biết ạ, phải rồi đó thôi.” Hướng Khả Tinh bĩu môi, mặc dù biết từ lâu, nhưng nghe Quý Như Phong như thế, tim của đập rất nhanh.

      “Vấn đề là, bây giờ biết em cũng , đúng ?” Đây mới là nguyên nhân mà Quý Như Phong gọi điện thoại.

      Lời khẳng định của làm hai má Hướng Khả Tinh xấu hổ phồng to: “Làm sao biết?” luôn bĩu môi, cảm thấy phục.

      có sai.”

      “Quý Như Phong, nếu là chuyện này, em cúp máy đây.” giả vờ tức giận, ra Hướng Khả Tinh luôn dựa vào cửa, cũng biết Quý Như Phong mở cửa xe ra vào đến cửa nhà rồi.

      Hai người chỉ cách nhau cánh cửa lớn, Quý Như Phong nghe những lời , nên hơi khẩn trương: “Đừng cúp, chỉ muốn nghe em ba chữ, có được ?”

      “Tất nhiên là có thể rồi.” Hướng Khả Tinh cười gian xảo, lúc Quý Như Phong chờ mong, rống to ba chữ: “Em gả!”

      “Hướng Khả Tinh, em đùa cái gì? cho!” Quý Như Phong nghe những lời này, cả người đều tức giận, lớn tiếng rống to.

      “Vì sao, có cầu hôn, lại làm chuyện gì làm em cảm động, vậy muốn cưới được em, phải rất tiện nghi cho rồi sao?” Hướng Khả Tinh bĩu môi, muốn cưới , cũng phải là chuyện dễ dàng như vậy, sau khi xong, Hướng Khả Tinh nhanh chóng cúp điện thoại.

      Quý Như Phong đứng ngoài cửa vừa nôn nóng vừa tức giận, đáng chết, nên đưa trở về sớm như vậy, phải nên liều mạng đưa đăng ký giấy kết hôn rồi mới trở lại.

      Xem , bây giờ ràng rồi.


      Mấy ngày nay, Hướng Khả Tinh đều cố ý ra ngoài ăn với Quý Như Phong, những lúc hẹn, chỉ nghe điện thoại mà thôi.

      Những lần như vậy làm Quý Như Phong rất bực bội, lần này, Quý Như Phong gọi điện thoại cho Hướng Khả Tinh, áp chế xúc động muốn trói lại: “Khả Tinh, em muốn cầu hôn, sao lại xuất , chẳng lẽ em muốn cầu hôn với cánh cửa sao?”

      Hướng Khả Tinh nằm giường, nghe những lời , mở cửa sổ ra, nhìn thấy ôm bó hoa hồng to đứng trước cửa, vẻ mặt đều chán nản, trong lòng cười mỉa: “Ai chút tâm ý nào sao? Cầu hôn như thế, cũ nha.”

      “Bà xã, giữa chúng ta còn cần có tâm ý gì sao? Kính nhờ, đừng đày đọa nữa, được ?” Trời ạ, cầu hôn phải bộ dạng này, còn có gì đặc biệt nữa sao?

      Quý Như Phong cảm thấy đứng đây cầu hôn là tâm ý lớn nhất rồi, còn muốn cái gì nữa?

      “Nếu nghĩ ra, vậy đừng đến tìm em.” Hướng Khả Tinh bĩu môi, tên này cưới muốn vợ dễ đâu, bực bội đóng cửa sổ lại, rồi sau đó cúp điện thoại, thèm để ý đến tên kia.

      Quý Như Phong nhận lấy thất bại lần nữa, xoay người vô lực bước , trong đầu đều những lời mà Hướng Khả Tinh .

      Rốt cuộc có tâm ý như thế nào mới làm bé kia hài lòng đây? Hướng Khả Tinh chỉ gần gũi với ai chứ?

      Trong đầu Quý Như Phong liền nghĩ đến người, nhưng khi vừa nghĩ đến, trong mắt nổi lên tia ghẹn tị và tức giận: “ để mình cầu xin tên nhiếp ảnh gia kia chứ?”

      Lúc chuyện, Quý Như Phong nhanh chóng lái xe đến cửa hàng áo cưới.

      Đến trước cửa hàng áo cưới, nhìn vào bên trong có hai người chụp ảnh, Quý Như Phong vô lực vào.

      Nhìn thấy Âu Lực Kiệt, lập tức tiến lên: “Này, có rảnh ? Có số việc muốn với .”

      “A, là sao, xin lỗi, bây giờ tôi còn bận việc.” Lúc này, Âu Lực Kiệt còn chụp ảnh cho người trước mặt.

      Quý Như Phong nhìn ta bận việc liền gật đầu: “Vậy tôi ngồi ở đó chờ được rồi.” Sau khi xong, liền ngồi xuống.

      Nhìn chú rể trước mắt này, hiểu, trước kia cứ cho rằng kết hôn chỉ là chuyện đơn giản thôi, nhưng giờ phút này, hơi khâm phục, hâm mộ chú rể trước mặt này đúng cùng làm thế nào để có thể thuyết phục được dâu của ta đồng ý kết hôn với ta? Quý Như Phong rất muốn biết, là khâm phục chú rể trước mắt này tận đáy lòng mà.

      Thời gian từng phút trôi qua, Âu Lực Kiệt ngờ Quý Như Phong chờ đợi ở đây, làm có chút hiểu, để cho chú rể nghỉ ngơi chút, rồi đến trước mặt Quý Như Phong, đưa cho ta ly trà.

      “Thế nào, Quý tiên sinh, có chuyện gì cần tôi giúp sao?”

      “Cái này, ra tôi………….. ra tôi muốn hỏi , …………….có biết Khả Tinh, chính là tâm ý Khả Tinh, tâm ý cầu hôn thế nào ? Tôi làm nhiều như thế, chúng tôi cùng suy nghĩ, có biết ấy muốn tâm ý gì ?”

      ra lúc những lời này, trong lòng Quý Như Phong cũng rất mâu thuẫn, nếu dựa vào câu trả lời của Âu Lực Kiệt mà cầu hôn, việc này làm càng tức giận thêm.

      “Tâm ý?” Nghe những lời này, Âu Lực Kiệt lắc đầu, cười nhìn .

      Nụ cười này làm tâm Quý Như Phong treo lơ lửng, cảm giác như ta có biện pháp, chẳng lẽ ta và Khả Tinh có tâm linh sao? , việc này có khả năng!

      biết?”

      “Tâm ý? Là thế nào đây? Đây chỉ là người phụ nữ có cầu đơn giản, lúc người đàn ông cầu hôn, tấm lòng là điều cơ bản nhất.”

      Lời Âu Lực Kiệt , trong chớp mắt làm Quý Như Phong cảm giác bản thân mình hoàn toàn hiểu phụ nữ, vốn dĩ đối với phụ nữ như lòng bàn tay, sao đột nhiên cảm thấy trong giờ phút này mình ngốc, là tên ngu ngốc mà.

      “Cầu hôn đều phải là cầu xin sao? Còn muốn tấm lòng gì nữa?”

      “Tất nhiên là muốn tấm lòng, bằng nghĩ vì sao phụ nữ phải gả cho ?” Ngay lúc Quý Như Phong muốn hỏi, dâu kia nghe những lời này, liền trả lời câu hỏi của .

      Quý Như Phong hơi ngạc nhiên: “Tôi lấy hoa chuẩn bị quỳ xuống cầu hôn ấy, nếu phải bộ dạng này, còn cần gì nữa?”

      “Ha ha ha… Người phụ nữ muốn người đàn ông đảm bảo lòng mình, còn muốn đồng ý với tương lai.” Lúc chuyện, dâu ôm lấy cánh tay chú rể, vẻ mặt tràn đầy hạnh phúc.

      Quý Như Phong nhìn chú rể trước mặt này, lập tức ngây ngẩn cả người, đầu óc như bị sét đánh, có những việc cần phải suy nghĩ cẩn thận.

      Âu Lực Kiệt vỗ vỗ vai : “Nếu người phụ nữ muốn tấm lòng người đàn ông, phải đảm bảo lòng mình, tất cả những cái khác đều là giả dối.”

      “Cảm ơn, tôi hiểu rồi.” Quý Như Phong chợt sáng suốt, đứng lên cảm ơn rồi nhanh chóng rời khỏi.

      Lúc này, Hướng Khả Tinh ở trong phòng còn rất buồn bực, cái tên Quý Như Phong, bình thường đều rất thông minh, vì sao hiểu muốn tấm lòng là gì chứ.

      “Đúng là ngu ngốc mà, ngu ngốc chết mất, Quý Như Phong, chính là tên đầu to ngốc nghếch!”

      Hướng Khả Tinh bực bội đánh vào gối ôm, dùng sức đánh, trong đầu đều là hình ảnh Quý Như Phong ngốc nghếch.

      Sao lại tồn tại tên ngốc như thế, tìm hiểu lòng phụ nữ chút nào!

      Vào lúc này, tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên làm cắt đứt dòng suy nghĩ của Hướng Khả Tinh, đứng lên, hơi bực bội mở cửa ra, lại thấy gương mặt làm bực mình nhất.

      “Quý Như Phong, đến đây làm gì?” Hướng Khả Tinh hít hơi sâu, cố gắng áp chế xúc động muốn đánh người, lúc chuyện cũng nhanh chóng đóng cửa lại, lại bị Quý Như Phong dùng tay cản lại.

      “Khả Tinh, chờ chút, đến cầu hôn.” Quý Như Phong khẩn trương , dùng tay ngăn cửa lại, nhưng Hướng Khả Tinh dùng quá sức, làm tay bị kẹt lại, rất đau đớn.

      “Sao cẩn thận như thế, thấy em sắp đóng cửa, còn lấy tay ngăn lại.” Hướng Khả Tinh lo lắng mở cửa ra, nhìn vẻ mặt đau đớn, khỏi áy náy.

      “Khả Tinh!” Thừa dịp này, Quý Như Phong nhanh chóng đến gần, nắm chặt tay , nhìn rất thâm tình. Hướng Khả Tinh chu cái miệng nhắn, bất mãn nhìn , cầu hôn bao nhiêu lần, có lần nào thấy có tâm ý cả, có thành ý, nhưng đều làm thất vọng.

      “Khả Tinh, Quý Như Phong ở đây chính thức cầu hôn em.” Lúc chuyện, Quý Như Phong quỳ gối xuống, giờ phút này trong tay có hoa tươi, từ trong túi móc ra chiếc nhẫn xinh đẹp.

      …” Hướng Khả Tinh sững sờ nhìn , ánh mắt lại chân thành như thế, thâm tình, làm tim như sắp ngừng đập.

      “Gả cho , được ?” muốn dùng cả thời gian còn lại để chăm sóc em, em, quý trọng em.”

      “Quý Như Phong…”

      muốn mỗi khi mở mắt ra đều nhìn thấy em, ở biệt thự, biết làm những việc khiến em đau khổ, cho nên, dùng quãng thời gian còn lại để bù những sai lầm của , Khả Tinh, em, rất em, tin tưởng được ?”

      Thời gian như ngừng trôi.

      Hướng Khả Tinh nhìn Quý Như Phong quỳ gối trước mặt mình, nước mắt kìm nén nổi liền chảy xuống, khóe miệng hơi nhếch lên, mỉm cười hạnh phúc.

      “Quý Như Phong, lúc này em … hạnh phúc!” Lúc chuyện, Hướng Khả Tinh ôm chặt Quý Như Phong.

      Quý Như Phong nên lời, thâm tình ôm lấy , kích động đứng lên muốn ôm lấy xoay vòng vòng.

      “Quý Như Phong làm cho Hướng Khả Tinh hạnh phúc nhất!” Lúc nóõi chuyện, Quý Như Phong thả Hướng Khả Tinh ra, nâng má lên, cười rất mê người, sau đó cúi đầu xuống hôn lên môi .

      Hướng Khả Tinh cũng ôm cổ Quý Như Phong, nụ hôn ngày càng sâu.

      Bên ngoài phòng, mẹ Hướng nhìn bọn họ, bà hài lòng nở nụ cười, xem ra lần này cần kéo dài nữa, phải báo tin tốt này cho Quý gia thôi.

      ---------HOÀN--------

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :