1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bà Xã Ngoan Ngoãn Để Anh Sủng Em - Tô Cẩn Nhi (130 chương)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 118
      Lý Thánh Đức trực tiếp mở miệng bày tỏ mình đồng ý, đứng tại chỗ vỗ bàn chỉ vào mặt Tống Quốc Bằng: “ là người thế nào, có quyền gì buông tha liền buông tha? Ban đầu ký hiệp ước, giấy trắng mực đen vô cùng ràng, tiền kia đừng nghĩ cầm về dù chỉ phần, tại lại công ty Thánh Đức hợp tác nữa? vẫn luôn vì muốn tốt cho công ty hay là muốn công ty giống như Chu thị trực tiếp phá sản? có tâm tư gì?”

      Lời này của Lý Thánh Đức khiến mọi người nhớ lại chuyện của Chu thị mấy ngày trước, công ty đó vẫn luôn tốt, phải là bởi vì việc tiền đầu tư vào lấy được ra mới xảy ra cơ đó hay sao? Mọi người bắt đầu phản đối đề nghị của Tống Quốc Bằng.

      Nhưng sắc mặt Tống Quốc Bằng vẫn thủy chung như cũ, cũng thấy mặt ông gấp gáo cái gì, chỉ là chậm rãi quét mọi người vòng, sau đó : “Hiệp ước kia biết mọi người có xem qua , trong đó đều là chữ ký tên tuổi của Lý Lệ, điều này có thể ?”

      Vốn Lý Lệ thấy mọi người chất vấn Tống Quốc Bằng như vậy, trong lòng ta còn nhìn Tống Quốc Bằng chê cười. Nhưng nghe được câu kia của Tống Quốc Bằng liền sửng sốt chút, trong nháy mắt nhớ tới lời Tống Quốc Bằng vừa , sắc mặt lập tức thay đổi. ta hiểu Tống Quốc Bằng có chủ ý gì.

      Tống Quốc Bằng có cho bất kỳ người nào có thời gian phản ứng, trực tiếp nhìn cha con Lý Lệ và Lý Thánh Đức, ánh mắt lạnh lùng: “Người đại diện cho công ty này là Tống Quốc Bằng tôi, đổng trưởng là Lý Thánh Đức tiên sinh, như vậy Lý Lệ ký hợp đồng coi như là của công ty chúng ta? Cho nên tôi phần hiệp ước này căn bản có tác dụng gì. Tôi hỏi luật sư rồi, phần hiệp nghị này có bất kỳ giá trị gì cả. cách khác, đây chỉ là giấy vụn mà thôi, có tác dụng gì cả.” Tống Quốc Bằng xong trực tiếp đem tài liệu trong cặp ra xé tan.

      Mọi người xôn xao, là như vậy? tại mới liếc nhìn Lý Lệ, đúng vậy, lúc ấy để cho ta toàn quyền quản lý, đúng là do hội đồng quản trị thông qua, nhưng đó là miệng mà thôi, bởi vì chuyện gấp nên cũng tìm luật sư tới … chứng kiến. Bây giờ nhìn lại, ta có bất kỳ chức vị nào ở trong công ty, có bất kỳ cổ quyền nào, có gì để chứng minh thân phận gì đó của ta. Hiệp ước do ta ký cũng có giá trị gì cả!

      Trong nháy mắt Lý Lệ luống cuống, ánh mắt cầu cứu nhìn Lý Thánh Đức. Lý Thánh Đức là đổng trưởng của công ty, chuyện này sợ rằng chí có Lý Thánh Đức ra sân mới có thể giải quyết thôi.

      Lý Thánh Đức đứng lên : “ Lý Lệ có tư cách làm địa diện cho công ty ký hợp đồng? Vậy tốt, tại tôi ký hiệp ước với Triệu tổng, chắc là tôi có cái quyền này chứ?” Lý Thánh Đức dùng đôi mắt sắc bén nhìn Tống Quốc Bằng. tại chán ghét Tống Quốc Bằng rồi, lúc còn trẻ vây quanh Nghiêm Tử Hoa, khi đó nhìn vừa mắt, ai biết bây giờ lại còn tìm tới phiền toái.

      Tống Quốc Bằng cũng cười nhìn Lý Thánh Đức, cười có chút quái lạ, sau đó : “Lý tiên sinh, tôi hôm nay thông báo cho ông tới ra chuyện muốn báo cho ông, hi vọng sau khi ông nghe được nên quá kích động.”

      Lý Thánh Đức và Lý Lệ vừa nghe, cau mày lại. Lý Lệ nghĩ tới hôm nay Tống Quốc Bằng như thế này tuyệt đối phải là trùng hợp, chừng đều là tính toán trong thời gian dài rồi. tại ta bị lừa, rồi lại muốn nổ súng nhằm vào Lý Thánh Đức?”

      Nhưng lại nghĩ lại, Lý Thánh Đức là chủ tịch của công ty, là chuyện mà mười bảy năm trước định. Tống Quốc Bằng còn định giở trò gì? Lần này dự án hợp tác ta vào quá sâu, tiền cũng đầu tư rất nhiều, thể rút ra là rút ra ngay được. Mặc kệ như thế nào, hạng mục này phải thành công, mà rất dễ nhận thấy Tống Quốc Bằng chính là chướng ngại vật của dự án rồi!

      Lý Lệ ác độc nhìn Tống Quốc Bằng, mà Tống Quốc Bằng cũng nhìn ta cái. Lý Lệ là bốn năm trước tìm được, tự nhiên biết Lý Lệ như thế nào. Thân phận của ta sớm biết, cho nên đối với đôi mắt lãnh kia hề thấy kỳ quái.

      Ngược lại vẫn nhìn Lý Thánh Đức, trì hoãn lúc rồi : “Lý tiên sinh?”

      Lý Thánh Đức nghĩ đến mình có nhược điểm gì bị Tống Quốc Bằng nắm được? Nhưng nghĩ vòng, có, an tâm, trực tiếp nhìn Tống Quốc Bằng : “Có việc gì cứ thẳng, đừng ở chỗ này mập mập mờ mờ.”

      Tống Quốc Bằng cười cười, tầm mắt vẫn nhìn Lý Thánh Đức, sau đó : “ ra công ty này vào mười bảy năm trước đổi chủ nhân, phải là công ty của ông nữa rồi!”

      câu này trực tiếp là quả bom dội xuống, mặt đất bằng phẳng dậy sóng, mọi người ngây dại, nhìn chằm chằm Lý Thánh Đức, lại nhìn Tống Quốc Bằng vẫn mỉm cười, cũng biết chuyện gì xảy ra nhưng vẫn ăn ý lựa chọn im lặng. Cứ như vậy nhìn chờ biện pháp giải quyết.

      Lý Thánh Đức kinh ngạc, nửa ngày mới phản ứng được cười cười nhìn Tống Quốc Bằng : “Tôi nha Tống Quốc Bằng, điên rồi hay sao, chuyện này cho rằng người khác tin?” Lý Thánh Đức cảm thấy người này chuyện ngu, ta vừa cái gì? Lý Thánh Đức phải là chủ nhân của công ty Thánh Đức?

      khôi hài!

      Chỉ cười cười, Lý Thánh Đức nhing Tống Quốc Bằng đối diện vẫn thủy chung giữ nụ cười mặt kia, cũng cười nổi nữa. như thế nào lại quên mất, công ty này năm đó là do Nghiêm Tử Hoa sáng lập, dù cho Lý Thánh Đức danh hiệu đổng trưởng danh nghĩa, cũng thể đổng trưởng thể bị công ty đuổi việc. Dù sao công ty này phải của , cũng chưa từng quan tâm tới cái công ty này.

      Lý Thánh Đức có chút dám tin, Nghiêm Hi ngồi bên liền đứng lên, mang môi là nụ cười nhàn nhạt, trực tiếp rút ra đống tài liệu cũ kỹ trong túi xách, tuyên bố trước mặt mọi người: “Đây là di chúc trước khi mất mẹ tôi để lại, vẫn luôn ở bên chỗ luật sư, tại tôi mới lấy về, đợi lát nữa luật sư tới tuyên bố với mọi người chuyện này.”

      Mọi người ngây dại, có người kịp phản ứng, Nghiêm Hi mới chân chính là người nắm giữ công ty đứng sau lưng Tống Quốc Bằng. Mọi người liền nhớ lại, Tống Quốc Bằng là phó tổng cũng bởi vì khi còn trẻ theo Nghiêm Tử Hoa sáng lập lên công ty này, cho nên mọi người liền cảm thấy, danh chính ngôn thuận tới quản lý công ty. Nhưng bây giờ nhìn lại hoàn toàn phải, chỗ dựa sau lưng người ta chính là chân chính đại tiểu thư.

      Đồng thời, những người này kịp phản ứng lại, đây là tranh đấu giữa các gia tộc? Hai bên nhân mã ngươi tới ta , người nào ló đầu ra lập tức bị đối phương đánh cho kịp trở tay rồi.

      ra đây chính là chuyện nhà người ta, chẳng qua vừa vặn lôi ra trong hội nghị trường kỳ của công ty mà thôi. Đối với chuyện này, tất cả mọi người đều ăn ý lựa chọn đứng xem, hai bên đều thẻ giúp ai được, ở giữa có thái độ trung gian vậy. Cuối cùng, chuyện này đối với bọn họ, làm như vậy là cách lựa chọn tốt nhất.

      Cuối cùng luật sư tới, chứng minh di chúc tay Nghiêm Hi là , cũng đồng thời chứng minh hiệp ước mà Tống Quốc Bằng vừa xé có giá trị gì cả. Triệu tổng nghĩ đến số tiền mình đầu tư vào, tiền đầu tư vào, tại mới chuyện này, vậy tiền của làm như thế nào đây?

      Nghiêm Hi nhướng mày nhìn Triệu tổng : “ xin lỗi Triệu tổng, người cầm tiền của ngài là Lý Lệ phải là người của công ty, trước khi tới tôi hỏi kế toán rồi, tiền của ngài đều là tự tay Lý Lệ tiếp quản, cũng có trong tài khoản của công ty. Cho nên nếu ngài muốn tiền hãy bàn với Lý Lệ. Chuyện này đơn thuần là hành động cá nhân của Lý Lệ, hề liên quan đến công ty chúng tôi. Nếu ngài tin có thể tới ngân hàng điều tra.”

      Lý Lệ ngây người, số tiền kia? Số tiền kia hơn nửa đầu tư vào hạng mục kia, tại hạng mục bỏ, tiền đầu tư làm sao có thể lấy về?

      “Ha ha ha.” Lý Lệ bắt đầu điên cuồng cười trong phòng họp, cười rất điên khùng, giống như bị bệnh thần kinh vậy. Cười đủ rồi liền nhìn Nghiêm Hi: “Nghiêm Hi, quả nhiên ngoan độc, tôi ngờ lại chờ tôi ở đây từ lâu, và Tống Quốc Bằng khi nào bắt tay với nhau? Tống Quốc Bằng chủ động liên lạc với tôi, bốn năm trước liên lạc. Nhưng giỏi, mới xuất mấy ngày lại có thể kéo Tống Quốc Bằng về bên cạnh , chắc phải dùng biện pháp bí mật thể cho ai biết đấy chứ, ha ha ha. Tôi nghe trước kia Tống Quốc Bằng mẹ , vậy bây giờ? Thế nhưng ông ta lại chạy tới bên cạnh , chuyện này……Ha ha……”

      Trong miệng Lý Lệ ngừng ra những lời khó nghe, những đổng kia nghe thấy sắc mặt đều nhìn vô cùng khó coi. Thế nhưng đương Nghiêm Hi lại hề đổi sắc, trực tiếp phân phó: “Gọi an ninh.”

      Cuối cùng Lý Lệ bị an ninh đuổi , ai có thể tưởng tượng, buổi sáng Lý Lệ bước vào công ty tất cả mọi người đều khom lưng chào tiếng ‘Lý tiểu thư”, ta như công chúa cao ngạo đến nhìn cái cũng thèm nhìn… tại tốt rồi, vừa đúng lúc tan việc, mọi người đều nhìn thấy Lý Lệ bị an minh kéo ném ra ngoài cửa lớn công ty, Lý Thánh Đức và Triệu tổng ở phía sau sắc mặt tái xanh nhìn cũng nhìn Lý Lệ cái. Lý Lệ như người điên, luôn mồm mắng, mắng Nghiêm Hi, mắng Tống Quốc Bằng, những người nhân viên ngang qua ngươi nghe được câu ta nghe đến câu, sau lại xúm lại với nhau, chuyện này liền loạn thất bát nháo lên.

      Lý Lệ , tất cả mọi người thở phào nhõm. Bởi vì lúc trước ba công ty cùng đầu tư, Lý Lệ vì để cho Lý Thánh Đức giữ lại thực lực nên thông báo cho kế toán chi tiền, ngược lại tiền đầu tư ban đầu cho hạng mục kia đều dùng của Triệu tổng và của nhà họ Chu. tại Lý Lệ bị Nghiêm Hi lộng tẩu, cũng coi như có tổn thất gì lớn, chỉ khiến cho mọi người buồn bực trong lòng mà thôi. Tổ tinh mà lúc trước Lý Lệ lập ra, người của nhà họ Chu chạy trước rồi, tại Lý Lệ và Thánh Đức xảy ra chuyện, người của Triệu tổng cũng cần thiết giữu lại nữa. Lý Lệ buổi trưa bị đuổi , buổi chiều người của Triệu tổng liền thu thập đồ trở về công ty của mình.

      Triệu tổng ngồi ở trong phòng làm việc của mình buồn bực, người phụ nữ Lý Lệ kia lại lấy tiền của bỏ vào túi riêng? len lén lấy tiền để đầu tư cho hạng mục này, vậy mà bây giờ bên Thánh Đức lại như vậy, Lý Lệ có bất kỳ quan hệ gì với bọn họ, hợp tác với cá nhân Lý Lệ, hề quan hệ với công ty bọn họ. Nếu muốn tiền vậy tìm Lý Lệ mà đòi, chớ đến đòi bọn họ.

      Nghiêm Hi sớm thiết kế bẫy chờ Lý Lệ nhảy vào, điểm này ngay từ lúc nghe được lời của Tống Quốc Bằng liền hiểu. Nhưng hiểu là hiểu, cũng thay đổi được gì rồi. tại người ta thiếu số tiền lớn.

      Lý Lệ theo Lý Thánh Đức về nhà điện thoại di động liền vang lên: “Lý tiểu thư, xin chào, tôi là luật sư đại diện cho Chu thị, tại muốn khỏi tố tội lừa gạt buôn bán. Nếu như Lý tiểu thư muốn ra tòa, xin nhanh chóng trả lại tiền Chu thị đầu tư trước đó, cám ơn.”

      Ngữ điệu vô tình của người luật sư kia giống như thanh kiếm sắc bén đâm vào khiến Lý Lệ thở nổi. ta sững sờ tại chỗ lâu phản ứng kịp, thở cũng thở, hồi kìm nén đến sắc mặt đỏ bừng. Chuyện này……Nghiêm Hi!

      tại Lý Lệ , Nghiêm Hi rất thủ đoạn. Trước tiên cố ý chờ ta lấy được tiền, rồi mới nghịch chuyển, trực tiếp , Lý Lệ chình là kẻ điên, người mà bọn họ ký kết phải người của công ty Thánh Đức, các người đều bị gạt.

      Lý Lệ thở gấp, kìm nén đến khó chịu. Lý Thánh Đức nhìn thấy sợ hết hồn, vội vàng tới dùng sức vỗ lưng ta. Lý Lệ đau sốc bắt đầu điên cuồng ho, cũng may là thở lại được. Lý Thánh Đức thở phào nhõm, vội vàng an ủi: “ có việc gì, có việc gì, phải còn có cha ở đây hay sao, đừng sợ.”

      Lúc ấy Lý Lệ sắp hỏng mất, nghĩ đến nhiều tiền như vậy, số tiền có thể khiến công ty lớn như Chu thị phá sản, tại lại dồn hết lên đầu ta, chỉ mình ta. tại ta phải làm sao đây, nhiều tiền như vậy, làm sao mà trả được.

      Lý Lệ bắt đầu lặp lại: “Nhiều tiền như vậy, nhiều tiền như vậy…” xong còn biết khóc nấc lên hai tiếng. Lý Thánh Đức cũng còn cách nào, trực tiếp nhốt Lý Lệ ở trong phòng tự mình náo. tại cũng rất phiền, trước kia có thể giúp Lý Lệ ít tiền, nhưng tại như thế nào? Trước kia là chủ tịch công ty Thánh Đức, ít nhiều còn có thể rút ít tiền của công ty ra, nhưng tại……

      Ai! đơn thuần chỉ là cục trưởng cục thuế thôi nha.

      Sau khi Lý Thánh Đức khóa Lý Lệ ở trong phòng, Lý Lệ cũng náo loạn, đôi mắt rất nhanh thanh tỉnh, nhìn cửa lớn đóng chặt, chợt cười, cười lên tiếng… Cười, cười có chút vặn vẹo, sau đó lại nhìn cửa sổ khép chặt nghĩ, Nghiêm Hi, xem như lợi hại, chúng ta chờ coi.

      Công ty coi như là thuận lợi trở về tay Nghiêm Hi, Nghiêm Hi cùng Tống Quốc Bằng vào phòng làm việc của Tống Quốc Bằng, ngồi ghế sa lông Nghiêm Hi trực tiếp với Tống Quốc Bằng: “Lần này người Lý Lệ có rất nhiều món nợ, trong thời gian ngắn khiến ta đau đầu. Đoán chừng vu đấu thầu ngày mai có chuyện gì, sau khi đấu thầu xong cháu an bài công ty chúng ta nhận phần hạng mục, mọi người cứ chuẩn bị trước ạ.”

      Tống Quốc Bằng vừa nghe, gật đầu cái: “Chú biết rồi, thời gian trước Lý Lệ vẫn để cho chúng ta chuẩn bị dự án, căn bản mọi người đủ quen thuộc dự án này, mọi chuyện rất thuận lợi.”

      Nghiêm Hi gật đầu cái, Tống Quốc Bằng : “Hi Hi, cháu xác định chuyện này đủ đả kích với Lý Lệ và Lý Thánh Đức? Mặc dù tại nhìn thấy Lý Lệ trở tay được, nhưng đừng quên, Lý Lệ lớn lên trong hoàn cảnh nào, thứ người như thế cháu ép ta như vậy, chừng có chuyện.”

      Nghiêm Hi nhìn Tống Quốc Bằng sau đó cười cười: “Yên tâm , mặc dù kế hoạch lần này như trước, nhưng mà cháu tin tưởng Lý Lệ thể bay khỏi được, coi như ta lợi hại cùng thể.”

      Ngày hôm sau đấu thầu dự án, ký giả lần này còn nhiều hơn so với lần trước. Bởi vì lần trước có nhiều nhân vật lớn tới cạnh tranh cho nên các tòa soạn càng thêm coi trong lần đấu thầu này. Ai biết chờ cả ngày cũng thấy ai, giây trước khi phiên đấu thầu bắt đầu Lãnh Tiểu Tam xuất . Ký giả vừa nhìn, đây chỉ là trợ lý nho mà thôi, Lãnh Diễm đâu? Mọi người nhìn xung quanh tìm được người, còn có người nghĩ có phải hay chuyện hôm trước Lãnh Diễm bị mang rất nghiêm trọng? Chẳng lẽ tới hôm nay vẫn chưa được ra ngoài?

      Phiên đấu thầu chính thức bắt đầu, nhân viên công vụ cũng rất khó xử, tại sao vậy? Bên Lý Lệ ai tới, hết cách rồi, cuối cùng R&D chiến mà thắng. Các ký giả thấy Lãnh Diễm coi như là đến rồi, liền đồng loạt xông lên muốn hỏi Lãnh Tiểu Tam. Kết quả Lãnh Tiểu Tam vào trong rồi ra, ngay cả kết quả cuối cùng cũng là nhân viên mang về, ký giả vừa tiến đến vừa tìm người đâu?

      Lần giao chiến này coi như Nghiêm Hi toàn thắng. Tất cả mọi người bắt đầu tò mò tại sao bên Lý Lệ xuất ? Dự án tới tay, R&D mở buổi họp báo nho , ký giả có mặt đều hưng phấn, đều nghĩ, hôm nay Lãnh Diễm có xuất hay ?

      Có ký giả trong lòng đánh bảng cửu chương rồi, nếu Lãnh Diễm xuất tại nơi này vậy phải hỏi những vấn đề gì.

      Sau khi bắt đầu Lãnh Tiểu Tam xuất , vô cùng chi tiết trả lời những vấn đề liên quan đến hạng mục. Đến phút cuối cùng của buổi họp báo Lãnh Diễm mang theo Nghiêm Hi xuất . xuất làm cho ký giả luống cuống tay chân, bụng câu hỏi đều hỏi Lãnh Tiểu Tam hết rồi, ngay cả những suy nghĩ vừa chuẩn bị sẵn trong đầu đều quên hết, nghĩ tới buổi họp báo sắp kết thúc chính chủ mới xuất .

      Lãnh Diễm và Nghiêm Hi hai người sớm nghĩ xong, chính là muốn thừa dịp những ký giả này hỗn loạn ra. Bọn họ loạn hỏi những vấn đề khó. Hai người ra ngoài đôi câu rất đơn giản, cuối cùng Lãnh Diễm : “Hôm nay tới đây thôi, hôm nào hôn lễ của tôi với Hi Hi kính xin các vị tới mừng!”

      xong cũng quản phía dưới có nghe thấy hay , trực tiếp lôi kéo Nghiêm Hi ngây người trở về. Phía dưới các ký giả ngây người ba giây đồng hồ, sau đó có người phục hồi tinh thần lại, nhìn hai chính chủ bỏ chạy. Lời còn chưa ràng liền chạy nhóm người liền nhanh chóng cầm máy ảnh chụp lia lịa.

      Nghiêm Hi cũng bị câu kia của Lãnh Diễm làm cho bối rối, vừa cái gì? Kết hôn?

      Sau khi vào trong Nghiêm Hi kéo Lãnh Diễm lại, nhìn chằm chằm hỏi: “ mới vừa gì?”

      Lãnh Diễm cười cười: “ chờ khi chúng ta kết hôn mong bọn họ tới mừng.”

      Lãnh Diễm như có gì, Nghiêm Hi nhất thời , liền nhẹo đầu suy nghĩ, như vậy là có ý gì?

      Lãnh Diễm quay đầu lại nhìn cái, sau đó khóe miệng cười cười. Nghiêm Hi nghĩ lại đoạn đối thoại vừa rồi có gì đó đúng, trong tình huống đó, bọn họ mấy câu với ký giả, sau đó Lãnh Diễm “hôm nào chúng tôi kết hôn”. là hôm nào nha!

      Điều này khiến người ta nghe còn tưởng rằng mấy ngày nữa, mà thực tế chính là như vậy. Đám ký giả kia sau khi trở về đều quên hết những chuyện Lãnh Diễm , báo cáo trọng điểm chính là hôn lễ của Lãnh Diễm và Nghiêm Hi, thậm chí còn có người càng thêm khoa trương sớm thấy được người nào đó bí mật tới Trung Quốc, sau đó lại liên hệ đến chuyện Lãnh Diễm và Nghiêm Hi cùng nhau xuất gần đây, ám chỉ người nào đó tới tham dự hôn lễ của Nghiêm Hi và Lãnh Diễm.

      Nghiêm Hi nhìn còn gì để rồi, trí tưởng tượng của những người này phong phú?

      tờ báo khác, ánh mắt bất đắc dĩ của Nghiêm Hi đột nhiên trở lại bình thường, đọc kỹ tờ báo, trong báo mấy câu, nhưng hình ảnh vô cùng . Chu Khải cẩn thận đỡ trẻ tuổi tản bộ khu phụ cận nhà họ Chu ở thành phố G. Mặt bên của kia cực giống Nghiêm Hi, phía dưới còn có hình chính diện của đó, nhìn chính diện giống nhiều lắm.

      tay đặt lên bụng của mình, ngoài miệng treo nụ cười nhàn nhạt. Chu Khải cũng tay ôm hông , tay kia đặt lên tay bụng . Hai người đều nhìn về bụng , khóe miệng đều mang nụ cười ấm áp mừng rỡ.

      Nghiêm Hi nhìn cười cười, sau đó ở phía dưới trang báo nhìn thấy hình của Lý Lệ. Phía có vài ba lời chuyện của Lý Lệ, ngòi bút ngắn gọn vô cùng nhưng từng chữ từng chữ đều là châu ngọc. ra vấn đề trong hôn nhân của Lý Lệ và Chu Khải, là chủ mưu của kiện dội nước bẩn lên người Nghiêm Hi kia, chân tướng tình toàn bộ ra ở trước mặt đại chúng.

      Nghiêm Hi đọc xong rồi lắc đầu, lại lật trang báo. Tờ báo này nhiều đến hôn của Nghiêm Hi và Lãnh Diễm, ngược lại thông tin chuyện ly hôn của Lý Lệ và Chu Khải rất nhiều. Phía còn có ảnh kia và Chu Khải cười nồng tình ý mật, lại có hình ảnh trước kai Lý Lệ và Chu Khải cùng xuất , so sánh hai hình ảnh, mọi người đều cảm thấy khi đó giữa Lý Lệ và Chu Khải được bình thường. biết vì sao tờ báo này đặc biệt cặn kẽ, ký giả của báo này từng thân chinh tới biệt thự của thủ lĩnh hắc đạo ở thành phố G, tận mắt thấy kia bị mấy người đàn ông đánh đập. Sau đó bé được cứu, Chu Khải vẫn chăm sóc . Sau lại truyền ra, có thai mấy tháng, cuối cùng ký giả còn câu: “Ký giả nghĩ vấn đề trước kia giữa Nghiêm Hi và Chu Khải, bây giờ nghĩ lại chính là truyền thông bị người có lòng lợi dụng.Hình kia cho thấy trong ngực Chu Khải chính là bé kia, nhưng mọi người nghĩ chút, tại sao khi đó chúng ta luôn cho rằng đó là Nghiêm Hi?”

      Lời của ký giả giống như câu hỏi, nhưng Nghiêm Hi liếc mắt cái liền hiểu người phóng viên này ám chỉ cái gì. Ngẩng đầu nhìn Lãnh Diễm vẫn đau chơi trò chơi máy tính, Nghiêm Hi cười cười, vo tờ báo thành hình cầu, sau đó hỏi: “Có phải hay uy hiếp ký giả?”

      Đầu ngón tay của Lãnh Diễm vẫn mực di con chuột, mắt nhìn chằm chằm vào màn hình vi tính, sợ mình sơ ý chút liền bị kẻ địch thừa cơ, lâu sau khi nghe Nghiêm Hi hỏi mới phản ứng : “Đầu óc em có bị bệnh , uy hiếp ký giả làm gì, ăn no rỗi việc hả?”

      Nghiêm Hi nhẹo đầu nhìn bộ dạng rời khỏi màn hình vi tính, sau đó nhảy lên chạy tới xem cuộc chiến, ra là chiến đấu. Bình thường Nghiêm Hi chơi trò chơi, đối với mấy trò này có hứng thú, chỉ nhìn Lãnh Diễm bọ dạng sau mê kia. Nghiêm Hi bĩu môi, tịch thu chuột trong tay , sau đó bộ “thành khai báo” nhìn Lãnh Diễm.

      Lãnh Diễm trơ mắt nhìn nhân vật trong trò chơi của mình đứng sừng sững ngơ ngác tại chỗ, chiến đấu a, cứ ngơ ngác đứng như vậy, kẻ địch ngươi đao ta đao, sau đó ầm ầm ngã xuống đất. Lãnh Diễm hít vào ngụm khí lạnh, giống như là người chết, sau đó dùng nét mặt tráng sĩ bị bóp cổ nhìn Nghiêm Hi: “ chết, em phải phụ trách đối với !”

      Khóe miệng Nghiêm Hi nhịn được khẽ giật giật, sau đó bỏ lại con chuột tự mình buồn bực bỏ .

      Nhận lấy con chuột, Lãnh Diễm như đươc đại xá lập tức sống lại, sau đó vừa đánh trò chơi vừa phát ra kỹ năng. Mắt còn len lén nhìn Nghiêm Hi mấy lần, sau đó len lén cười, cười giống như mèo trộm được cá vậy.

      ra có uy hiếp ký giả, có, nhưng phải mấy tòa soạn kia trước đó xấu Nghiêm Hi sao? Khi đó chuyện giữa Chu Khải và Nghiêm Hi vô cùng huyên náo, ngẩng đầu lên chính là mấy tòa soạn đó. Sau đó mua mấy tòa soạn kia, trở thành tài sản tư nhân của , người phóng viên kia còn dám xấu lão bản mình? Tự nhiên dám, chuyện lần này liền ám chỉ cho xã trưởng các tòa soạn báo, chuyện này là thực, nhưng ra chỉ có như vậy thôi!

      ra cái gì cũng , .

      Người tình của Chu Khải lộ ra ngoài ánh sáng, ký giả tranh nhau viết về bọn họ, ngoài ra còn có Lý Lệ, dù sao Lý Lệ cũng được coi là đối thủ cuối cùng trong kiện đó. ít ký giả viết về Nghiêm Hi như vậy là do nhận được tin tức từ Lý Lệ. Có hình ảnh có nhân chứng, người phụ nữ trong ảnh dĩ nhiên là Nghiêm Hi rồi.

      Mọi chuyện được ràng, báo cũng đăng tin, dân chúng lại bắt đầu ồ lên, ít ký giả theo phong trào đều đuổi theo Lý Lệ phỏng vấn.

      Nhưng mà người tìm được, cho nên ký giả liền phát huy bản năng chó săn của mình, toàn thế giới tìm Lý Lệ, kết quả tìm ra vụ Lý Lệ lừa gạt vu khống trong kinh doanh.

      Chuyện này vốn ai ra, nhưng bởi vì mọi người xúm lại, ký giả liền biết. Người phụ nữ như vậy, quả nghĩ đến, có đạo đức, tùy ý, minh bạch, tại lá gan càng lớn, trực tiếp lừa tiền người khác.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 119
      Lý Lệ len lén trốn ra khỏi nhà Lý Thánh Đức ngờ thấy được bên ngoài có đám ký giả. Mọi người thấy Lý Lệ ra giống như kiến thấy mật đường, vây quanh ta, đèn flash ngừng chụp. Đám ký giả ngừng hỏi những vấn đề khác nhau, trong nháy mắt khó chịu hề dâng lên đại não Lý Lệ.

      khó chịu ngày hôm nay người nào gây cho ta? Đương nhiên là Nghiêm Hi!

      Lý Thánh Đức ở trong phòng làm việc nhận được điện thoại vội vàng trở về. tại ký giả vẫn còn chưa làm phiền tới Lý Thánh Đức , dù sao Lý Thánh Đức là quan viên chính phú, bình thường đều là Lý Lệ xuất trận, tại Thánh Đức mới là đối tượng dân chúng bàn tán.

      Gần đây Lý Lệ thường bị ký giả truy tung, đuổi kịp liền hỏi vô số vấn đề, vô cùng sắc bén. Lúc này có ký giả đào ra được số chuyện lúc trước. Sau đó mọi người phát ra vấn đề, phàm là nơi nào Lý Lệ xuất , Nghiêm Hi tiểu thư nhà họ Nghiêm nhất định bị phải là người tốt. Mọi người bắt đầu buồn bực, sau ký giả điều tra theo tin tức này, lại phát ra ân oán giữa Lý Lệ và Nghiêm Hi. Còn đào ra được chuyện của Nghiêm Hi xảy ra ở trường học khi ở thành phố G. Thậm chí còn có hình ảnh Nghiêm Hi và Chu Khải ở chung chỗ cười vui vẻ với nhau. đó viết Nghiêm Hi và Chu Khải mến nhau hai năm, sau lại bị Lý Lệ hoành đao đoạt ái, chỉ sau tháng liền tiến vào nhà họ Chu, tốc độ này quá nhanh. Ký giả còn , tìm được bạn cùng khóa tốt nghiệp với bọn họ ở thành phố G, vừa nhắc tới Nghiêm Hi những người bạn học đó miệng đầy ca ngợi, khi nhắc tới Lý Lệ có vài người nghi ngờ, lắc đầu cái : “Tôi biết.”

      Nhưng đồng thời cũng có mấy người biết người phụ nữ Lý Lệ này, mấy nam sinh quen biết cười tiếng, sau đó khinh người : “Người kia a, ta làm làm sao có thể so sánh với Nghiêm Hi được chứ. Nghiêm Hi được công nhận là hoa khôi của cả trường học, tuyệt đối phải hữ danh, tối thiểu tác phong thành vấn đề. Nhưng còn Lý Lệ, căn bản tháng đổi bạn trai lần, có tiền ta thèm nhìn cái. Chỉ cần có tiền dù dung mạo có khó nhìn hơn nữa ta cũng có thể tươi cười với bọn họ, loại phụ nữ này tôi muốn nhiều lời.”

      Khi ký giả nghe vậy có chút ngây người, chuyện gì xảy ra vậy?

      Sau khi báo xuất bản mọi người bừng tỉnh hiểu ra, hóa ra là như vây. tại tất cả mọi người đều hoài nghi Lý Lệ. Chuyện kia của Nghiêm Hi thời gian trước căn bản Lý Lệ là người duy nhất được lợi. Bởi vì kiện kia trong sạch của Nghiêm Hi còn, nhưng tại bộ mặt của Lý Lệ bị lộ ra, mọi người mới hiểu được, ra mọi người đều bị người phụ nữ Lý Lệ này lừa gạt.

      Lý Lệ chịu nổi ký giả thành phố A quấy rầy, chạy về biệt thự của Thiên ca ở thành phố G tạm lánh. Bởi vì chuyện bé kia được cứu, Thiên ca rất coi trọng đến an toàn của mình, lại cho tăng thêm số người tuần tra bảo vệ an toàn quanh biệt thự.

      Lý Lệ nửa nằm trong ngực của Thiên ca, đầu ngón tay vẽ vòng vòng ngực . Thiên ca được thoải mái, sau đó bắt đầu vào chính , chút để ý hỏi: “Em những tờ báo ở thành phố A có chuyện gì vậy, những ký giả kia ăn no rỗi việc hả?”

      Lý Lệ che giấu Thiên ca rất nhiều chuyện, tại Thiên ca chỉ biết Lý Lệ muốn nắm được công ty Thánh Đức, nhưng đọc báo thấy giống. Trước kia Lý Lệ còn muốn thu mua Chu thị, Thiên ca có chút bất mãn với người phụ nữ này, ta lúc rất sảng khoái, là sau khi lấy được công ty Thánh Đức hai người bọn họ có thể cần tiếp tục ở trong hắc đạo nữa, khi đó bọn họ cần làm gì cũng bị chết đói.

      Nhưng tại Lý Lệ dối, chứng minh, Lý Lệ riêng gì muốn Thánh Đức, ta còn muốn khống chế Chu thị, điều này Lý Lệ với Thiên ca, ta len lén làm ở thành phố A. Khi đó Lý Lệ nghĩ rất tốt, cũng có nghĩ đến hậu quả biến thành như bây giờ. Nhưng tại chuyện xảy ra rồi, hơn nữa ta muốn trốn ở chỗ Thiên ca, chuyện kia nhất định phải .

      Lý Lệ nhìn Thiên ca cười cười, cười có chút đau khổ: “Ban đầu em còn nghĩ muốn làm chuyện gì đó khiến kinh ngạc, cuối cùng lại nghĩ rằng……” Sau đó dừng tiếp.

      Thiên ca cẩn thận nhìn Lý Lệ, người này chính là như vậy, rất đa nghi, bất kỳ chuyện nào cũng khiến hoài nghi có phải Lý Lệ có dị tâm hay . Nhưng nhìn Lý Lệ như vậy, suy nghĩ chút, từ khi Lý Lệ ở bên cạnh đến bây giờ chưa từng có dị tâm.

      Lý Lệ trốn ở nơi này, ký giả tìm được nhưng Lãnh Diễm biết. Lãnh Tiểu Tam được người báo, khi cho Lãnh Diễm biết vị trí của Lý Lệ. Lãnh Diễm liền cười. Lãnh Tiểu Tam hỏi: “Chúng ta có cần tăng hỏa lực ?”

      Lãnh Diễm nhàng lắc đầu: “Chuyện này là chuyện của Hi Hi, ấy muốn như thế nào liền xử lý như thế. Hi Hi phải rồi sao, làm cho Lý Lệ gặp chuyện sợ rằng mục đích của ấy phải như vậy. Được rồi, cậu cứ báo cho bọn họ biết, phải theo dõi sát. cho Hoàng Vĩ biết, tại muốn làm gì làm cái đó , đừng quá tay là được.”

      Lãnh Tiểu Tam nghe Lãnh Diễm cũng nhớ tới người luôn mang theo lãnh khí kia, gật gật đầu biết sau đó ra ngoài.

      Gần đây Nghiêm Hi rất rảnh rỗi, báo chí , tìm được Lý Lệ!

      tìm được?

      Từ ngữ kỳ quái. Vứt bỏ tờ báo trong tay dắt Tiểu ra ngoài dạo. Nửa đường lại nhớ tới chuyện, ngày hôm đó Lãnh Diễm vô tình câu kết hôn trước mặt các ký giả.

      Nghiêm Hi lập tức dừng lại, kết hôn?

      Tiểu cảm thấy hiếm khi Nghiêm Hi tự mình mang mình chơi, liền muốn chạy khắp . Nhưng cổ có sợi dây, điều này nó vui. Sau lại tới lui cảm thấy Nghiêm Hi nữa, chuyện gì xảy ra?

      Tiểu quay đầu lại nghi hoặc Nghiêm Hi ngây ngốc, hiểu Nghiêm Hi suy nghĩ gì.

      Bên nhà họ Lãnh gần đây mâu thuẫn giữa Lãnh Dật Lăng và Chu Vận Uyển hoàn toàn bộc phát. Đầu tiên hai người tranh cãi ầm ĩ, sau đó tỉnh táo lại, Chu Vận Uyển “Ông như vậy chúng ta ly hôn .” Nhưng kỳ quái là lần này Lãnh Dật Lăng . Mặc kệ Chu Vận Uyển gì cũng ly hôn làm cho Chu Vận Uyển rất rối rắm.

      tại chuyện gì ông cụ cũng quản nữa, buổi tối liền gọi điện gọi Lãnh Diễm và Nghiêm Hi tới dùng cơm. bàn cơm Nghiêm Hi cảm thấy khí rất lạ, nhìn gương mặt kia Lãnh Dật Lăng, lập tức quay đầu, muốn nhìn. Sau đó lại nhìn Chu Vận Uyển cười duyên: “Mẹ, gần đây bận chút chuyện, cho nên hôm nay chúng con mới trở lại. Mẹ trách bọn con chứ?’

      Chu Vận Uyển nhìn Nghiêm Hi như đứa bé làm nũng, cười cười: “ có việc gì. Chuyện của các con cũng huyên náo lợi hại, trận này các con đánh rất đẹp.”

      Nghiêm Hi liền cười, cười rất vui vẻ.

      Lãnh Dật Lăng ngẩng đầu nhìn Nghiêm Hi cái, sau đó liền hỏi: “Trước kia mẹ con lập di chúc?” Lãnh Dật Lăng hề nghĩ tới vấn đề này, tại sao trẻ tuổi như vậy lập di chúc? sớm biết mình chết? Vậy tại sao lại tới tìm ?

      Nụ cười mặt Nghiêm Hi cứng lại, sau đó liếc mắt nhìn Lãnh Dật Lăng. ra biết phải đối mặt như thế nào với Lãnh Dật Lăng, thậm chí trong lòng có chút tin tưởng Lãnh Dật Lăng. Điều này Lãnh Diễm sớm biết, nhưng Lãnh Diễm rất bất đắc dĩ, hiểu tại sao Nghiêm Hi có thể như vậy.

      Nghiêm Hi chun mũi nhìn Lãnh Dật Lăng, sau đó tình nguyện mở miệng: “Đúng vậy ạ, khi trưởng thành con mới biết được. Nếu phải chú Tống Quốc Bằng tìm được con… con biết những chuyện kia.”

      Lãnh Dật Lăng nghe vậy liền cau mày: “Tống Quốc Bằng?”

      Nghiêm Hi gật đầu cái, tiếp tục cúi đầu ăn cơm trong chén của minh, hề để ý Lãnh Dật Lăng nữa. Lãnh Dật Lăng nhìn nha đầu này ràng sau khi được Lãnh Diễm tìm từ thành phố G về giống trước nữa. Nha đầu này rời khỏi nhà họ Lãnh bốn năm, trong bốn năm này xảy ra những chuyện gì? Những bài báo kia đều xem qua, càng nghĩ càng thấy chuyện của Lý Lệ chính là do Nghiêm Hi làm. Tại sao lại phát được đứa Hi Hi này cũng có tâm kế đây?

      Ông cụ hài lòng với con trai mình: “Ăn cơm ăn cơm, đừng chuyện này bàn ăn.” Ông cụ lên tiếng, Nghiêm Hi rất biết điều cúi đầu ăn cơm của mình. Nhưng gần đây Lãnh Dật Lăng mâu thuẫn rất lớn với Chu Vận Uyển, trong lòng hơi giận, tính khí cũng nóng nảy, quăng đũa xuống.

      Ông cụ nhìn càng tức giận hơn, vỗ bàn kêu: “Ngươi cho ta cái sắc mặt gì vậy, lời của ta ngươi muốn nghe nữa phải ? Chuyện kia bao nhiêu năm rồi nhưng ngươi vẫn vâng lời. tại tốt rồi, hôn nhân của chính ngươi cũng giữ được!”

      Ở lời ông cụ, chính là đáng đời con trai ông. Chuyện kia của tiểu nha đầu nhà họ Nghiêm cũng buông ra, cũng có Nghiêm Hi tồn tại ngày hôm nay. Nhưng lại con trai ông lại bỏ được, đúng là có tiền đồ.

      Bên nhà họ Chu, Chu Khải phát gần đây ông cụ càng ngày càng ổn, trực tiếp đưa ông cụ vào bệnh viện kiểm tra. Kết quả kiểm tra cuối cùng có, bác sĩ lắc đầu cái, Chu Khải vội vàng hỏi: “Rốt cuộc chuyện gì xảy ra?”

      Bác sĩ : “Bề ngoài là bệnh của người già.”

      Chu Khải càng gấp hơn: “Cái gì mà bề ngoài, vậy còn có chuyện gì?”

      Bác sĩ có chút do dự, nhưng vẫn dám xác định. Nhìn kỹ lại báo cáo kết quả lần nữa, cuối cùng : “Tôi cũng dám chắc, nên mang ông cụ tới thành phố A, bên đó có chuyên gia về não bộ, để bọn họ xem chút, có lẽ có phát mới.”

      Sau khi trở về Chu Kỳ trực tiếp hỏi Chu Khải: “Như thế nào?”

      Chu Kỳ cũng cảm thấy có gì đúng, làm sao ba của lại thành ra như vậy?

      Chu Khải lắc đầu cái, trực tiếp gọi điện thoại tìm chuyên gia nước ngoài, trong nước vẫn bằng chuyên gia nước ngoài được.

      Sau khi có kết quả, Chu Khải tức chịu được, dược vật khiến thoái hóa trí nhớ: “Dược vật?’

      Bác sĩ , dược vật này dễ dàng lấy được, đây chính là loại thuốc cấm, nhưng mà trong hắc đạo vẫn có người lấy được. Vừa nhắc tới hai chữ ‘hắc đạo’ sắc mặt kia liền tái mét, chỗ Thiên ca để lại bóng ma quá lớn trong lòng , tại nhắc tới hai chữ này toàn thân đều phát run như vậy.

      Chu Khải nghĩ ngay đến Lý Lệ, trước kia Lý Lệ còn ở trong nhà vẫn luôn phụ trách sữa uống cho ông cụ. Ông cụ có thói quen, mỗi đêm đều phải uống cốc sữa tươi. Kể từ khi Lý Lệ tới nhà họ Chu, sữa tươi đều do Lý Lệ chuẩn bị.

      Chu Kỳ nghĩ cũng muốn nghĩ liền khẳng định là Lý Lệ, ra khỏi bệnh viện Lý Lệ nhịn được hô to: “ trách được, trách được khi đó cha ký hợp đồng kia, ra đều là do Lý Lệ làm.”

      Chu Khải cũng muốn đến nơi này chuyến. Bởi vì chuyện của Lý Lệ gần đây, trước cửa nhà họ Chu cũng có ít ký giả cắm điểm. Kết quả thấy người nhà họ Chu như có chuyện chạy vào bệnh viện, hai người canh giữ ở bên ngoài cũng nhanh chóng trở thành chiến hữu rồi. Khi hai người chuyện trời dưới biển liền nghe thấy Chu Kỳ ở trước cửa bệnh viện kêu lên như vậy, hai người nhìn nhau, sau khi nghe toàn bộ chuyện xảy ra, gương mặt trở lên thận trọng. Người phụ nữ Lý Lệ này, còn có phải là người nữa ?

      giờ người Lý Lệ tội lớn tội ít, sau khi tình bùng nổ dân chúng thở nổi, còn có thể tức đến đâu nữa.

      Nhưng tại Lý Lệ rất xui xẻo, ta bị tòa án gọi rồi. Trước đó nhà họ Chu kiện ta tội buôn bán lừa gạt, sau Triệu tổng phát thấy Lý Lệ cũng hướng tòa án tìm người. Bây giờ ký giả lại tuôn ra chuyện này, Lý Lệ chắc chắn phải ngồi tù nhiều năm.

      Nhưng cha ta làm quan trong chính phủ, mọi người liền rối rít suy đoán lần này Lý Thánh Đức có giống như những quan viên khác liều mình che chở con mình phạm pháp ?

      Nhưng ngoài dự liệu của mọi người, Lý Thánh Đức động tác gì. tại Lý Lệ chạy, biết trốn đến nơi nào, chính Lý Thánh Đức cũng biết, chỉ nhận được cú điện thoại của Lý Lệ ta tại vô cùng tốt, cần lo lắng.

      Sau đó Lý Thánh Đức thực lo lắng gì, Lý Lệ như vậy chính là ta có việc gì rồi, tin tưởng năng lực của Lý Lệ. Hơn nữa, dù Lý Lệ có muốn nhúng tay cũng thể, tại toàn bộ truyền thông đều coi chừng , cơ hồ tất cả ánh mắt của mọi người đều nhắm vào , đương nhiên thể có động tác gì rồi, hành động bây giờ phải là tự đưa mình vào họng súng hay sao?

      Ký giả cũng theo dõi, nhưng Lý Thánh Đức có động tĩnh gì, qua thời gian mọi người liền có kiên nhẫn nữa liền dời chú ý . Vào lúc này Lý Thánh Đức lặng lẽ bắt đầu tìm Lý Lệ, nhưng hành động cũng rất , dám có động tác quá lớn.

      Lý Thánh Đức vừa hành động quản lý cấp cao của thành phố A liền biết, sau đó lạnh lùng cười.

      Nghiêm Hi biết hôn của mình được quyết định khi nào, dù sao hôm nay trưởng bối hai nhà Lãnh Nghiêm chính thức gặp mặt rồi. Lãnh Diễm cũng cảm thấy nếu chuyện của Lý Lệ tạm thời kết thúc, vậy coi như tảng đá trong lòng Nghiêm Hi rơi xuống, lúc này kết hôn chẳng lẽ còn chờ chuyện khác phát sinh nữa hay sao?

      Như vậy còn phải đợi đến khi nào nữa, cho nên ngày trưởng bối hai nhà chuyện, Lãnh Diễm cực kỳ hài lòng. ra thời gian được định như thế nào Lãnh Diễm biết, bắt đầu từ ban đầu đều là do Lãnh Diễm định, đêm hôm đó vô tình câu: “Ông nội, người cảm thấy ngày cuối tháng sau như thế nào?”

      Ông cụ biết ý tứ của cháu trai, sau đó gọi điện thoại bắt đầu thương lượng với Nghiêm lão.

      “Cuối tháng sau?” Nghiêm Hi nhịn được ra ngoài, có cần vội vã như vậy ?

      Ông cụ Lãnh híp mắt nhìn Nghiêm Đình, sau đó gật đầu : “Lão bằng hữu, hai ta rất lâu rồi chưa có gặp mặt nha, ông xem, hôn này là cơ hội tốt nhất cho hai ta nha.”

      Nghiêm Đình cũng cười ha hả gật đầu, sau đó hai ông lão liền ngươi câu ta câu bắt đầu chuyện, hôn lễ này chúng ta cứ làm như vậy làm như vậy tương đối tốt…….

      Nghiêm Hi trực tiếp sững sờ, đây là tình huống gì đây?

      Ông cụ Lãnh và ông cụ Nghiêm ngươi câu ta câu, tự nhiên Lãnh Diễm nắm lấy tay của Nghiêm Hi, sau khi mang thức ăn lên bắt đầu gắp thức ăn cho Nghiêm Hi. Nghiêm Hi còn có chút phản ứng kịp, mắt nhìn hai lão gia gia, sau đó nhịn được mở miệng : “Cái đó, hôn lễ cũng cần vội vã như vậy, hơn tháng nữa, có phải hay cần…….”

      Nhưng đáng tiếc còn chưa hết, hai lão gia gia liền mở miệng: “Ai nha, việc của hai cháu, chúng ta có việc gì chuẩn bị giúp tay thôi, các cháu hoàn toàn có thể yên tâm. Hi Hi, cháu cứ chờ làm dâu của cháu là được rồi.”

      Mồ hôi mặt Nghiêm Hi lập tức rơi xuống, cứ như vậy còn thoải mái? Cảm giác như ép cưới vậy.

      Lãnh Diễm híp mắt cười nhìn Nghiêm Hi, vươn tay ôm Nghiêm Hi : “Ngoan, cần lo lắng, ra kết hôn với kết hôn khác nhau lắm, em cần con đó là gánh nặng trong lòng.” Sau đó ngẩng đầu nhìn hai lão gia gia: “Về sau hai người ít chuyện kết hôn trước mặt Nghiêm Hi ạ, tại phải có vài người sợ hãi trước khi kết hôn hay sao, cháu muốn dọa sợ Hi Hi.” xong còn cúi đầu gắp thức ăn cho Nghiêm Hi: “Ăn nhiều chút, chuyện bên Thánh Đức làm em mệt chết rồi.”

      Nghiêm Hi nhìn Lãnh Diễm, sau đó híp mắt cười: “Vâng.” Khi cúi đầu liền thay đổi sắc mặt, giống như muốn ăn sạch Lãnh Diễm vậy.

      Hai lão gia gia phải phát được hai đứa liếc mắt đưa tình, nhưng hai lão hồ ly coi như cái gì cũng thấy híp mắt cười cùng nhau cụng ly.

      Bởi vì Lý Thánh Đức động, vụ án của Lý Lệ dần dần lắng xuống, số xì căng đan của minh tinh xuất , chú ý của mọi người cũng dần dần dời .

      Cuối cùng Chu Khải vẫn mang theo già trẻ tới thành phố A, chủ yếu nhất chính là khám bệnh cho ông Chu, dù sao ngành y của thành phố A vẫn tốt hơn. Cũng bởi vì kết quả trước của ông Chu, tại vẫn có hai ký giả theo sau bọn họ, Chu Khải cảm thấy phiền phức nhưng lại thể đuổi người. Những người này giống như ruồi nhặng vậy, đánh cũng , cuối cùng vẫn theo vợ mình , thôi đùng để ý đến bọn họ là được rồi.

      Trước đây lâu Chu Khải cùng kia đăng ký kết hôn. Chu Khải biết mình có tình cảm gì với , nhưng mang thai đứa con của . Giống như đối với Lý Lệ khi đó, Chu Khải còn có chút do dự, nhưng có lẽ là có phần giống Nghiêm Hi, cuối cùng Chu Khải vẫn cưới .

      Ở trong bệnh viện ngẫu nhiên gặp được Lý Thánh Đức thị sát, theo sau Lý Thánh Đức có nhóm người. Chu Khải ra khỏi phòng bệnh VIP liền nhìn thấy màn này, thấy người này nên như thế nào đây, tâm tình của có chút phức tạp. Nhưng trực giác muốn gặp lại Lý Thánh Đức, cho nên Chu Khải trực tiếp thẳng.

      Lý Thánh Đức thấy Chu Khải có chút ngoài ý muốn, phải Chu Khải về thành phố G rồi sao? Làm sao lại xuất ở đây?

      Hôm nay Lý Thánh Đức tới bệnh viện kiểm tra chính là ngoài ý muốn, cục trưởng cục thuế như lại tới kiểm tra bệnh viện? Nhưng gần đây biết phía làm sao rồi, muốn làm việc này. Vậy , dù sao cũng chỉ là hình thức mà thôi.

      Chỉ ngờ lại gặp Chu Khải ở chỗ này, liền quay đầu hỏi: “Người trẻ tuổi vừa rồi nhìn quen quen, cậu ta tới nơi này làm gì, bị bệnh à?”

      Người bị hỏi chính là bác sĩ hơi lớn tuổi. Bởi vì vụ án của Lý Lệ quá lớn, cũng biết. Khi Chu Khải tới liền nhớ tới hình như Chu Khải có chút quan hệ với Lý Thánh Đức. Nhưng câu hỏi của Lý Thánh Đức lập tức trở thành chuyện cười trong lòng vị bác sĩ này. Chuyện xấu kia cũng phải do ông ta làm, ông ta gặp con rể mình ở trong bệnh viện có chuyện gì đâu?

      “A, Chu Khải, cha ta bị con dâu bỏ thuốc, kết quả bị mắc chứng si ngốc của người già. Ông kia nha, tâm tính của ta độc. biết cha mẹ ta giáo dục như thế nào lại có người con như vậy chứ, ông chút……..” Vị bác sĩ này chính là cố ý như vậy, phải ông giả bộ biết ư, ông biết những gì tôi đều quan hệ gì tới ông đúng !

      Ý tá đằng sau biết chuyện tình, nhưng nghe lời của vị bác sĩ kia lòng đầy căm phẫn : “Thượng bất chánh hạ tắc loạn, dạng cha mẹ nào có con như vậy, tôi xem cha mẹ ta cũng phải là người tốt gì.”

      Bác sĩ nghe được lời này liền thấy vui mừng, len lén liếc nhìn sắc mặt của Lý Thánh Đức, sau đó liền tán đồng gật đầu: “ rất đúng, dạng cha mẹ nào có con như vậy, đều đúng cả!”

      Lập tức sắc mặt của Lý Thánh Đức trở lên khó coi, nhìn lướt qua y tá cười ha hả, thầm nghĩ, ta cũng xuất báo mấy lần? đến nỗi biết mà đả kích như vậy chứ?

      Sắc mặt Lý Thánh Đức tốt, giống như gan heo vậy. Sau khi kiểm tra xong liền hai tiếng bảo mấy người theo trở về trước. Đợi mọi người đều rồi liền xoay người vào bệnh viện, len lén lên tầng lầu vừa gặp Chu Khải, sau đó liền thấy người ở trong phòng bệnh kia.

      tại ông Chu hoàn toàn giống như đứa trẻ, mình nằm ở giường bệnh gặm quả táo. Bên cạnh Chu Kỳ bất đắc dĩ ngồi nhìn, ông Chu chảy nước miếng liền đứng dậy lau cho ông Chu, giống như là muốn lấy quả táo . Ông Chu cho, giống như đứa bé che chở đồ chơi, làm như thế nào cũng buông.

      Lý Thánh Đức nhìn, mắt cảm thấy căng căng. Đây là do Lý Lệ làm? Thuốc này từ đâu? ra ông Chu với quan hệ tệ lắm, khi ra tù phải là vào nhà họ Chu ở hay sao. Mặc dù lúc trẻ hai người có mâu thuẫn, nhưng khi già rồi lại trở thành bạn nha.

      Lý Thánh Đức trở về cục làm việc nữa mà trực tiếp về nhà, có chút vô lực ngồi xuống sô pha, Lý Lệ a…….

      Lý Lệ ở bên Thiên ca chính là đại tỷ, người người đều rất tôn kính ta.

      “Lý Lệ, chúng ta ra ngoài chút, có vụ buôn bán lớn, thôi.” Thiên ca vào trực tiếp lời này.

      Lý Lệ cũng muốn ra cửa, lúc đầu còn rất vui mừng nhưng vừa nghĩ tới ký giả bên ngoài chưa yên, lập tức lại nằm giường nản lòng, nản chí : “Thôi, em ra ngoài nếu để ký giả thấy, đến lúc đó chẳng những giúp được , ngược lại lại dẫn ký giả tới. Thôi, chính , em ở đây chờ .”

      Thiên ca bên thay quần áo, thân quần áo da đen bó sát người, cổ đeo vòng vàng, mặt đeo kính đen to. Nhìn từ xuống dưới cũng ổn, nhưng vấn đề Thiên ca ngày ngày ăn uống ca hát, cái bụng kia sớm có khuynh hướng lồi ra. Cứ như vậy, quần áo Thiên ca dần vừa rồi. Người ta mặc quần áo để che khuyết điểm của mình, nhưng nhìn ta lại mặc để lộ khuyết điểm của mình ra.

      Về điểm này Lý Lệ đều , nhưng chính cảm thấy như vậy rất dễ nhìn, vậy ta liền mặc kệ.

      “Bảo bối, có việc gì, ở bên cạnh em mà, ai dám chọc tới em.”

      Sau đó Lý Lệ nửa nằm trước ngực Thiên ca cười cười, vươn đôi tay ra ôm cổ Thiên ca dùng sức kéo xuống hôn cái.

      Cuối cùng Lý Lệ vẫn theo, Thiên ca là người cực kỳ cẩn thận, kêu lái xe lái vài vòng quanh phố lớn ngõ của thành phố G, sau đó mới tới địa điểm cần tới. Khi đến nơi còn nửa giờ nữa mới đến thời gian hẹn, bọn họ ngồi trong xe chờ.

      Lý Lệ nhìn chung quanh hoang vu, ngoài cỏ dại có cái gì khác.

      “Người nào định địa điểm vậy, tại sao lại ở chỗ này?” Nơi hoang vu này lạnh lẽo.

      Thiên ca nhìn chung quanh liền cười cười, sau đó kéo đầu Lý Lệ lại : “ này bảo bối, có phải em an nhàn bối năm lâu quá rồi phải , loại chuyện này lại giao dịch đường cái chắc? buồn cười!” xong có chút tức giận vung tay cái. tại cảm thấy đầu óc Lý Lệ đúng là bị bệnh, bệnh thần kinh, coi mình là đại tiểu thư ở giữa ban ngày?

      Lý Lệ nhìn bộ dáng kia, biết Thiên ca tức giận rồi. Người này chính là như vậy, tính khí rất khó chịu, lập tức dụ dỗ: “Ai nha, phải em có ý này, biết mà, đáng ghét!”

      Thiên ca còn chưa biết làm thế nào với Lý Lệ chiếc xe BMW màu đen tới. THiên ca lập tức ngồi nghiêm chỉnh, Lý Lệ nghi ngờ, Thiên ca chưa từng như vậy bao giờ. chính là lão đại hắc đạo ở thành phố G, người khác đều sợ hãi khi thấy , khi nào lại như thế này?

      “Hôm nay là vụ buôn bán lớn, đối phương là người của Thanh bang ở nước ngoài. Em biểu cho tốt, ngộ nhỡ người nọ hiểu tiếng Hán em phiên dịch cho tốt, nếu xảy ra chuyện gì xem chút nữa thu thập em như thế nào.”

      Khóe miệng Lý Lệ liền câu lên nụ cười lạnh, hóa ra là như vậy, trách được sống chết muốn ta .

      Thế nhưng khi dáng vẻ lãnh máu tanh của đối phương xuất trước mặt Lý Lệ ta sững sờ, theo bản năng trong lòng liền sợ hãi.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 120
      Hoàng Vĩ thân áo da màu nâu bó sát người, đeo kính đen mặt, giống cách ăn mặc của Thiên ca nhưng khí thế người kia lập tức áp đảo Thiên ca lép vế.

      Lý Lệ ngờ là người này. Thấy mặt người này Lý Lệ liền cảm thấy ổn, cũng lên lời. Dù sao nhìn người này rất quen mắt, có phải trước đó từng gặp qua?

      Lần mua bán này hàng hai bên giao dịch là ma túy, số lượng rất lớn, ít nhất là đối với Thiên ca mà là vô cùng lớn. Khi giao dịch Thiên ca lôi Lý Lệ xuống xe, Lý Lệ cúi đấu dám ngẩng lên nhìn Hoàng Vĩ, chỉ sợ nhận ra mình, gây phiền toái cho ta hỏng bét.

      Người của Hoàng Vĩ kiểm tra chất lượng ma túy, hai bên đầu, có vấn đề liền trực tiếp đưa tiền. Trước khi còn ý vị sâu xa nhìn Lý Lệ cái rồi : “Thiên ca có diễm phúc.” xong liền . Thiên ca nhìn Lý Lệ, sau đó lại nhìn Hoàng Vĩ, Hoàng Vĩ lưu lại ánh mắt ý vị thâm trường chi .

      Sau khi trở về Lý Lệ trực tiếp vào phòng mình ra ngoài, trong đầu đều nghĩ tới những câu kia của Hoàng Vĩ.

      Buổi tối ngày hôm sau khi ta bị Thiên ca đưa vào khách sạn liền hiểu, đứng ở trước cửa khách sạn nhìn bên trong khí phái kia, Lý Lệ tràn đầy lãnh khí : “ muốn em làm như vậy?” Thiên ca sao cả nhìn Lý Lệ, sau đó cười cười dặn dò : “Bảo bối, em hầu hạ vị đại gia kia cho tốt, phục vụ tốt về sau chúng ta mới kiếm được nhiều tiền. Em thấy đúng , về sau tuyệt đối bạc đãi em, em yên tâm.”

      Lý Lệ cười lạnh rồi tiến vào. Sau khi Lý Lệ vào vẻ mặt của Thiên ca liền biến đối, lập tức phái người qua giám thị.

      Sau khi Lý Lệ vào bên trong phòng tối đen như mực, muốn đưa tay lên vách tường tìm công tắc đèn lại phát sờ tới thân thể người, rất nóng, mặc quần áo: “A!” Lý Lệ hét lên tiếng, người ở bên ngoài nghe trộm sững sờ, nhanh như vậy làm?

      Trong bóng tối, Hoàng Vĩ cười lạnh, sau đó bắt được đôi tay của Lý Lệ dùng sức xé rách quần áo của ta.

      Lần này Lý Lệ trực tiếp bị ngược rồi, sau khi xong chuyện người nọ vẫn lạnh lùng khẽ hừ, từ đầu đến cuối câu cũng , mặc quần áo vào liền . Hai người ở bên ngoài nghe trộm nghe được tiếng kêu của Lý Lệ liền cười trộm, thầm nghĩ người này còn lợi hại hơn cả lão đại, khiến cho người phụ nữ này kêu rên như vậy. Khi nghe bên trong còn động tĩnh gì cũng biết xong chuyện, sớm rút lui trước.

      Lý Lệ trực tiếp ngất , cái gì cũng biết. Nhưng Lý Lệ cũng biết, căn bản người nọ đụng ta, chỉ cầm công cụ trực tiếp chơi mình, giống như ta giống như có tám đời thù hận với vậy. ràng phải làm , nhưng người nọ vẫn khiến ta làm đủ các tư thái. Lý Lệ cảm thấy rất nhục nhã, coi ta là gì, chê ta bẩn nên chẳng đáng đụng vào? Nhưng tại sao lại muốn hành hạ người như vậy!

      ta vừa , người nọ lập tức lấy điện thoại di động ra chụp vài bức, sau đó lập tưc thu điện thoại lại.

      Lúc Lý Lệ trở lại Thiên ca cầm điện thoại chơi điện tử, nhưng vẻ mặt vô cùng khó coi. Thiên ca nhìn giường lớn xốc xếch, làm sao có thể dễ nhìn? ràng những vết ố kia chính là đánh thẳng vào mặt , nhưng khi nhìn thấy Lý Lệ mặt mặt liền biến đổi cười lớn ôm Lý Lệ thân ái sờ sờ : “Bảo bối, em trở lại?” Lý Lệ tức giận đẩy Thiên ca lạnh lùng câu: “Em mệt mỏi, nghỉ ngơi thôi.”

      Thiên ca cảm thấy rất kỳ quái, tối hôm qua hai người kia trở về báo tin, Lý Lệ rất sảng khoái, so với lúc làm với thoải mái hơn nhiều. Lại nhìn bộ dáng giường kia, Thiên ca biết có tư vị gì nữa. Bình thường người phụ nữ này đều ở bên dưới mình, tại tốt rồi, thành của người khác rồi. Mặc dù Thiên ca có tình cảm gì với Lý Lệ, nhưng tật xấu đó chính là ở phương diện này thích sạch , phụ nữ người khác chạm qua muốn nữa. Lý Lệ vẫn luôn theo , cho nên ràng lắm, nhưng tại trong lòng Thiên ca xác thực có chút ghét bỏ Lý Lệ.

      Sau khi Lý Lệ lên lầu trực tiếp mệt ngã ở giường, cảm thấy rất kỳ quái với hành động của người nọ trong buổi tối ngày hôm qua, làm cái gì vậy?

      Trong khi ta mơ mơ màng màng Thiên ca lại bắt đầu cọ cọ từ phía sau. Tối hôm qua Lý Lệ bị người giằng co cả đêm, tại mệt chết được, lạnh lẽo nhìn Thiên ca. Thiên ca nhìn bộ dáng kia càng thêm tức giận, nghĩ rằng Lý Lệ tối hôm qua bị người đàn ông kia làm cho thoải mái. Thiên ca cảm thấy Lý Lệ tối hôm qua bị người khác làm, liền bắt đầu so sánh đối lập giữa hai người đàn ông, so năng lực của hai người bằng người kia rồi.

      người đàn ông bị nghi ngờ năng lực của mình, tự nhiên Thiên ca thoải mái, lập tức cởi y phục của Lý Lệ ra. Lý Lệ quýnh lên hô tiếng: “ làm gì vậy?” tại ta thực chịu nổi làm lần nữa, đau chịu nổi rồi.

      Tiếng kêu kia khiến cho hỏa khí của Thiên ca bùng nổ, sắc mặt thay đổi, lao tới. Lý Lệ lập tức gục bất động ở giường, khóe miệng mở rộng. Bởi vì tối hôm qua bị người làm qua, Thiên ca cảm thấy Lý Lệ rất dơ bẩn, muốn nhìn thấy mặt. Nhưng vẫn xé rách quần áo của Lý Lệ, sau đó kéo chân ta liếc mắt nhìn. Nơi đó vừa đỏ vừa sưng, đến bây giờ cẫn còn nhìn thấy dấu vết ràng, đủ để tưởng tượng tối qua kịch chiến như thế nào.

      Lý Lệ cảm thấy Thiên ca nổi giận, lập tức dám cử động nữa, ngoan ngoãn nằm ở giường mặc cho loay hoay. Nhưng ta cảm thấy vô cùng nhục nhã, nếu vào bốn năm trước ta cảm thấy, nhưng trong bốn năm này ta đều sống cuộc sống đại tiểu thư. Mặc dù được khá lắm, nhưng tối thiểu là có tôn nghiêm, chưa từng bị người làm như vậy. Lý Lệ ngoan ngoãn mềm thân thể, quả đấm lặng lẽ dùng sức siết lại, móng tay dài cắm vào da thịt ngược lại khiến ta cảm thấy rất sung sướng, hận được rút hai bàn tay của người đàn ông này ra.

      Nhưng ta thể, tình hình này ta phải nhịn. Lý Lệ biết tình cảnh tại của mình, bên ngoài cảnh sát vẫn còn tìm ta, đối với ta mà , bây giờ nơi này là an toàn nhất.

      Khi Thiên ca đóng cửa Lý Lệ vẫn nhìn, trong đầu nghĩ tới, đoán chừng lần này những ngày tốt ở bên Thiên ca chấm dứt. Nghĩ tới người tối hôm qua, trong đầu chợt nhớ tới thanh, Lý Lệ cẩn thận nghĩ lại, chợt nhớ lại người kia, chuyện này……

      Là người kia?

      Lần đó Lý Lệ tìm Hoàng Vĩ xuống tay với Nghiêm Hi ở trong bệnh viện, xong chuyện liền trốn thời gian, sau đó người này chưa từng xuất nữa, ta còn tưởng rằng người nọ trốn ra nước ngoài, ai ngờ….

      Nhưng lần này trở về làm sao lại như vậy? Giống như đặc biệt hận ta, trước kia phải như vậy nha.

      Hoàng Vĩ mang người trở lại chỗ ở tạm thời ở thành phố G, huynh đệ bên cạnh liền vỗ bờ vai nhạo báng: “Người em, tệ nha. ra làm lính còn có thể giả bộ lưu manh, ha ha.”

      Hoàng Vĩ nhìn người em cười cười: “Trước khi tôi vào bộ đội là lưu manh đó, các cậu biết à? Hơn nữa người đàn bà kia có thù oán với tôi, toàn bộ cũng coi như là xả giận.”

      Người nọ cũng hiểu cười cười, sau đó : “Giọng điệu của cậu chính là có người giúp cậu ra khỏi hả? Biết , em nằm vùng với chúng tôi biết, tên lão đại kia cả ngày đánh người đấy.”

      Hoàng Vĩ nghe vậy chỉ cười, cuộc sống của Lý Lệ như thế sớm thành thói quen, quá để ý những điều kia. Đối phó với Lý Lệ, quan trọng nhất chính là hủy mọi chỗ dựa của ta .

      Về hôn lễ của Nghiêm Hi và Lãnh Diễm, tại trở thành tin tức trang đầu của các tòa soạn. Các tòa soạn lớn đều xếp hàng phỏng vấn hai người. Những kiện trong thời gian trước, tại hai người lại muốn kết hôn, tin tức này lại càng lớn.

      Cùng với chuyện hôn của Lãnh Diễm, bên Lý Thánh Đức bắt đầu có hành động lớn. nghĩ, tại truyền thông bị hấp dẫn bởi hôn lễ của Nghiêm Hi và Lãnh Diễm, lúc này giúp Lý Lệ là lúc tốt nhất. Nếu thời gian kéo dài lâu, biết còn xuất chuyện gì khác nữa.

      Lãnh Diễm làm sao lại làm lớn chuyện kết hôn của mình như vậy? Bình thường chính là người thích yên tĩnh, vì sao lại như vậy? nguyên nhân là muốn nhanh chóng cưới Nghiêm Hi về, như vậy thiên hạ đều biết, tình cảm của với Nghiêm Hi hề thay đổi. Nguyên nhân khác chính là hấp dẫn ánh mắt của ký giả để khiến Lý Thánh Đức hành động.

      khiến Lý Thánh Đức làm nhiều chuyện phạm pháp, đến lúc đó làm thế nào khiến vào tù vĩnh viễn ra được?

      Lý Lệ ở thành phố G gọi điện thoại cho Lý Thánh Đức, ta biết tại chú ý của mọi người dời , cho nên ta mới dám gọi điện thoại. Sau khi điện thoại thông Lý Lệ : “Cha, tại chuyện của con phải rất lớn, chỉ cần đem tiền trả lại là hết chuyện. Những chuyện khác phải do con làm, nhà họ Chu cố tình gán tội cho con. Cha phải tin tưởng con, chuyện này chỉ là suy đoán của bọn họ, cắn bản phải là .”

      Lý Thánh Đức xác định: “ con bỏ thuốc?” Lý Thánh Đức cảm thấy chuyện bỏ thuốc người khác thực là rất thiếu đạo đức, tại sao lại có thể như vậy? Nhưng Lý Lệ phải có đạo lý, tại sao nó phải bỏ thuốc ông Chu? Khi đó ông Chu vẫn rất thương Lý Lệ nha.

      Lý Thánh Đức có chút hồ đồ, nhưng Lý Lệ đảm bảo đảm bảo lại liền tin tưởng.

      Sau mấy ngảy Lý Thánh Đức có những hành động lớn, bởi vì chuyện có chút gấp, nhận được tin tức bên tòa án bắt đầu tra xét. Bây giờ chủ yếu là trả lại tiền, nhưng đây phải là số tiền nha.

      Lý Thánh Đức suy nghĩ, đem tất cả tài sản của mình móc ra, tính toán chút, tiền để dành cộng thêm tiền hơn nửa năm này mới đủ nửa. Hết cách rồi, Lý Thánh Đức lại tác động vào mấy công ty khác, là cục trưởng cục thuế, thuế vụ của công ty nào trong sạch?

      Tự nhiên có nguồn lợi lớn ở bên trong.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 121
      Gần đây chuyện Lý Thánh Đức làm rất thuận lợi, nhưng nghĩ tới hôm nay lại xuất vị khách ít đến.

      Nghiêm Hi đứng ở bên ngoài phòng làm việc nhìn , khẽ mỉm cười nhưng gì.

      Lý Thánh Đức ngẩng đầu lên, sửng sốt chút. Muốn mở miệng nhưng biết gì, tại cái gì cũng được rồi.

      Nghiêm Hi trực tiếp vào, từ trong túi xách lấy ra thiệp mời của mình. Lý Thánh Đức nhìn thiệp mời đỏ sẫm kia, sững sờ nhận lấy. Mở ra liếc mắt nhìn, kinh ngạc phát là thiệp mời Lãnh Diễm và Nghiêm Hi kết hôn.

      “Chuyện này……” Dĩ nhiên Lý Thánh Đức biết đây là gì, nhưng hiểu tại sao Nghiêm Hi muốn đưa thiệp mời cho mình? Hai người bọn họ mặc dù là cha con nhưng quan hệ thực khác kẻ thù là mấy, tại sao bây giờ lại đưa thiệp mời?

      “Thiệp mời.” Nghiêm Hi nhàn nhạt ra hai chữ này, sau đó liền xoay người rời . cần thiết nhiều lời, tự mình đến đưa, về phần người này có tới hay , vậy phải là chuyện của .

      Nghiêm Hi từ bên trong ra, bước vào trong xe Lãnh Diễm đỗ ở bên đường. Sau khi đóng cửa lại nhìn Lãnh Diễm, có chút buồn bực hỏi: “Tại sao muốn mời người kia, nếu như em nhớ lầm, còn ghét bọn họ hơn cả em?”

      Lãnh Diễm cười cười, khóe miệng khẽ câu, cười có chút vô lại, cũng có ý tốt.

      Lãnh Diễm chỉ cười nhưng gì liền khởi động chân ga, Nghiêm Hi buồn bực, người này làm gì vậy.

      Lãnh Diễm trực tiếp mang Nghiêm Hi trở về nhà họ Lãnh. tại lớn nhà họ Lãnh rất bận rộn, trừ Lãnh Dật Lăng. biết vì sao Lãnh Dật Lăng nhìn tất cả mọi người bận rộn chuyện hôn của con trai và Nghiêm Hi, lại nghí tới khi còn trẻ cùng Nghiêm Tử Hoa bị mọi người phản đối. Khi đó cơ hồ toàn bộ đều phản đối, nguyên nhân là có gia thất.

      Nhìn Nghiêm Hi cùng Lãnh Diễm hai người cười cười , Lãnh Dật Lăng hoảng hốt nghĩ tới thời điểm và Nghiêm Tử Hoa nhau.

      Hôm nay đại gia đinh nhà họ Nghiêm đều tới nhà họ Lãnh, người hai nhà cũng náo nhiệt thương lượng hôn hai đứa bé. Bởi vì chuyện của Lãnh Dật Lăng và Nghiêm Tử Hoa, nhà họ Nghiêm nhà họ Lãnh nhiều năm lui tới. Nhưng trưởng bối hai nhà đều là bạn tốt của nhau, lần này qua hôn lễ này coi như người hai nhà bắt đầu quan hệ.

      Phong Trác Hạo trước sau như ôm Nhục Đoàn Tử của mình, người bên nhà kia cũng nghe, chỉ chuyên tâm uy cho con trai mình ăn cái gì. Nhưng Nhục Đoàn Tử mở to mắt tròn nhìn Lãnh Diễm, rất ràng, tiểu tử này so sánh với cha mình, càng thêm thích Lãnh Diễm trai đẹp.

      Nghiêm Đình cùng ông cụ Lãnh chuyện phiếm. Nhìn tôn tử tôn nữ của mình kết hôn, đây cũng là chuyện khiến hai người bạn già vui mừng.

      lúc sau đột nhiên chuông cửa vang lên, mọi người ban đầu còn chú ý, sau đó lúc người kia tiến vào, Nghiêm Hi nhìn sang, Lý Thánh Đức đứng ở trước cửa cũng nhìn phòng đầy người.

      Tất cả mọi người có chút buồn bực, vì sao người này lại tới?

      Nghiêm Hi đứng lên nhìn Lý Thánh Đức, Lãnh Diễm theo, tay ôm hông , tay đút túi quần của mình, kiêu căng nhìn Lý Thánh Đức.

      Nghiêm Đình là người kích động nhất, tại chỗ quát: “ tới đây làm gì, ai cho tới?”

      Lý Thánh Đức lạnh lùng nhìn lướt qua Nghiêm Đình, tự nhiên tới. Nghiêm Hi lạnh lùng mở miệng: “Xin dừng bước, ông có gì muốn đứng ở đó cũng được, cần thiết vào.”

      Lý Thánh Đức sững sờ, rũ mắt thấp xuống suy nghĩ chút, sau đó ngẩng đầu lên nhìn mọi người: “ ra tôi muốn tới từ lâu, chuyện này tôi nghĩ lâu, tại phải để tôi hỏi cho .” Sau khi xong nhìn Nghiêm Đình hỏi: “Xin cho tôi biết nguyên nhân cái chết của Tử Hoa.”

      Nghiêm Đình nghe đầu tiên sửng sốt chút, sau đó giận dữ : “Tên khốn khiếp, nó chết như thế nào là người nhất!”

      Những người khác cũng sửng sốt, ngược lại Nghiêm Hi chỉ sửng sốt giây, sau đó liền nhìn phản ứng của mọi người xung quanh, thấy ràng. Lãnh Dật Lăng cũng có dáng vẻ nghĩ tới, sau đó nhíu chặt chân mày biết nghĩ cái gì.

      Bởi vì Chu Vận Uyển nghe Lý Thánh Đức nhắc tới Nghiêm Tử Hoa, cũng phản xạ có điều kiện nhìn Lãnh Dật Lăng. Nhìn phản ứng của lạnh lùng cười tiếng, chính là bỏ được, thậm chí nghe được tên của ta cũng có phản ứng này.

      mặt Lãnh Diễm có phản ứng gì, tay ôm Nghiêm Hi tự chủ tăng thêm mấy phần.

      Lý Thánh Đức bị rống, cũng có phản ứng lớn gì, trực tiếp với Nghiêm Đình: “Tôi biết ông bởi vì chuyện của Tử Hoa mực trách tôi, nhưng tôi vẫn có lời muốn . Ông vẫn cho rằng tôi hại chết Tử Hoa, nhưng tôi phải ràng, chuyện kia phải do tôi làm.”

      Bởi vì chuyện này là chuyện của nhà họ Nghiêm, người nhà họ Lãnh nên biết quá nhiều. Nhưng tại dưới tình huống này, thực là muốn tránh cũng tránh được. Ông cụ quay đầu trừng mắt liếc Lãnh Dật Lăng, Chu Vận Uyển thấy, đưa tay kéo kéo Lãnh Dật Lăng, muốn lôi Lãnh Dật Lăng lên lầu. Dù sao chuyện này có liên quan đến Nghiêm Tử Hoa, tốt nhất là Lãnh Dật Lăng nên tránh trước. Nhưng Lý Thánh Đức vừa nhìn thấy liền cười : “Chờ chút, ai biết được cho đến cùng chuyện xảy ra như thế nào?”

      Lãnh Dật Lăng nghe xong cảm thấy có cái gì đó đúng, quay đầu lại trợn mặt nhìn: “Lời của có ý gì, ý của là tôi hại ấy? Lý Thánh Đức, ăn ở phải có lương tâm, nghĩ chút từ sau khi Tử Hoa qả cho ấy được cái gì? Tất cả đều có, ngược lại còn ngược đãi ấy như vậy!” Lãnh Dật Lăng nhớ tới xinh đẹp đó liền đau lòng, từng nuông chiều ấy như thế nào, người đàn ông kia nên nâng niu trong tay cẩn thận che chở. Nhưng ta sao?

      Lý Thánh Đức cười lạnh: “Biết người biết mặt nhưng biết lòng, ai biết chỉ chút chuyện này liền bị kích thích, điều này ai biết được?”

      ……” Lãnh Dật Lăng khống chế được trực tiếp vung quả đấm. Hai người đánh nhau lực tay hề , lúc còn trẻ đều là người luyện võ, mặc dù lớn tuổi rất ít động thủ thế nhưng phải là có bản lĩnh. Hai người ngươi tới ta lui ai bước vào khuyên can, ngay cả bình hoa lớn ở trước cửa cũng bị hai người vật lộn mà đổ bể.

      Nghiêm Hi và Lãnh Diễm đứng ở xa quản, chỉ lạnh lùng nhìn. Chuyện này, tóm lại là nên giải quyết.

      Cuối cùng hai nhà vui mừng tụ hội bởi vì Lý Thánh Đức xuất mà rối tung rối mù. Hai ông cụ lạnh lùng nhìn, cũng cho những người khác can, chờ cho hai người đánh xong khắc dừng.

      Nhục Đoàn Tử cực kỳ vui sướng ở trong lòng cha mình nhìn, quả đấm siết chặt bộ dáng học hỏi nắm quyền của bọn họ.

      đường trở về Lãnh Diễm vừa lái xe vừa nhìn Nghiêm Hi ngồi ở tay lái phụ. Nghiêm Hi thoáng nhìn, sau đó nửa đùa : “Đột nhiên cảm thấy em rất đẹp?”

      Lãnh Diễm lái xe liền bật cười: “Đúng vậy, rất đẹp!”

      Nghiêm Hi ‘cắt’ tiếng, quay đầu ra ngoài nhìn phong cảnh bên ngoài. Lãnh Diễm ngồi bên nở nụ cười nhìn đường xá trước mặt, sau đó chờ đúng lúc Nghiêm Hi quay đầu liền vươn tới hôn. Nghiêm Hi bị giật mình, mắt mở to, giây sau mới phản ứng được lái xe, trừng trừng nhìn đường xá: “Lái xe!”

      Lãnh Diễm trộm hương thành công, cũng dám làm tiếp, tập trung lái xe.Nghiêm Hi bất đắc dĩ lườm cái, chó chút oán trách, nhìn Lãnh Diễm ha ha cười ngừng.

      , về chuyện mẹ của em, có phải em biết cái gì đó?”

      Nghiêm Hi sững sờ, sau đó cười cười. sớm biết sau khi trải qua màn kia hỏi, cho nên Nghiêm Hi cũng quá kinh ngạc, nhếch miệng mỉm cười, sau đó nhàng : “Có lẽ là vậy, em cũng ràng lắm.” Hiển nhiên là muốn nhiều lời. Lãnh Diễm liếc nhìn, cũng hỏi thêm gì.

      Sau tháng đầu óc của ông Chu hoàn toàn dùng được nữa, Chu Khải rất bất đắc dĩ. Tìm rất nhiều bác sĩ, sau khi hỏi đều , loại thuốc này có biện pháp chữa trị.

      Chu Khải chỉ có thế an bài ông Chu ở trong bệnh viện, mời chuyên viên trông chừng chăm sóc.

      tại công ty Chu thị thậ vất vả mới trở lại quỹ đạo cũ, nghĩ tới công ty dĩ nhiên tránh được nhớ tới Nghiêm Hi ngày đó, trong lòng Chu Khải tự hỏi, suy nghĩ giờ của thiếu nợ Nghiêm Hi ít. Nhưng bây giờ có thể làm cái gì đây? Cái gì cũng làm được, điều duy nhất chỉ có thể an tâm sống cuộc sống của mình, quấy rầy cuộc sống của .

      Gần đây Lý Lệ tốt lắm. biết vì nguyên nhân gì, gần đây Thiên ca hề đụng ta, nhưng mỗi lần đều muốn tra tấn ta lần. Lý Lệ nhìn gương mặt có chút sưng đỏ của mình, từ từ vươn tay ra, lại nhìn vết thương khóe miệng, Lý Lệ nở nụ cười lạnh.

      Những người đàn ông này……

      Đột nhiên ngoài cửa có người xông tới, Lý Lệ nhìn từ trong gương người đột nhiên xông vào, lạnh lùng liếc cái: “Ai cho ngươi tiến vào, cút ra ngoài cho ta!”

      thanh của Lý Lệ rất lớn, có thể lớn được ư? Lấy trước kia ai dám làm như vậy với ta, bây giờ lại……

      Người đàn ông kia vâng vâng dạ dạ, dám nhìn Lý Lệ. Dù sao lúc trước Lý Lệ là đại tẩu của bọn . tại tuy hình như lão đại thích Lý Lệ nữa, nhưng ai biết được lão đại nghĩ như thế nào, bây giờ lại hạ cho loại lệnh này.

      Lý Lệ lạnh lùng nhìn người nọ, đột nhiên vỗ bàn đứng lên: “Lá gan trở lên lớn rồi hả? Lời của ta đều nghe được hay sao? Cút ra ngoài!”

      “Ai u, tiểu mỹ nhân của , người nào lại làm cho em kích động như vậy?” Tiếng của Thiên ca ở bên ngoài vang lên, mắt Lý Lệ chợt lóe, thanh tức giận nhanh chóng biến mất, cười xoay người đến kéo Thiên ca, thanh ngọt ngào: “Ai u Thiên ca, nhìn người huynh đệ này , chút quy củ cũng có.”

      Thiên ca nhìn Lý Lệ cười cười: “Đúng vậy, tại những người này càng ngày càng có quy củ rồi.”

      Lý Lệ nghe vậy cười cười, cười nhìn nhóm người phía sau Thiên ca, ánh mắt kia như tuyên bố, về sau biết điều chút, nên đắc tội với người nên đắc tội!

      Thiên ca xoay người đạp cho người kia bước: “Lời của lão tử ngươi nghe hiểu đúng , tao sai mày vào làm cái gì, hả?” xong lại đạp cho phát. Người nọ bị Thiên ca làm như vậy rống to, thân thể run lên, sau đó nhìn Lý Lệ chút rồi nhanh chóng thu hồi lại tầm mắt, cẩn thận chút, rồi lại nhìn Thiên ca mở miệng: “Em……Em…….”

      Thiên ca trực tiếp đạp cho cước: “Tao con mẹ nó ghét nhất chính là đàn em của tao vâng vâng dạ dạ, chút khí khái nam nhi cũng có, tao sai mày làm chuyện khó làm hay sao? Có muốn tao lấy mạng mày ?”

      Người nọ dám nhìn Lý Lệ, chuyện này trước kia vẫn có, nhưng giờ giống, Lý Lệ…….

      Cuối cùng người nọ cũng bị Thiên ca đạp ra ngoài. Lý Lệ nở nụ cười nhìn Thiên ca, vươn tay ôm thân thể cười lấy lòng: “Thiên ca, thôi, chính là đứa hiểu chuyện mà thôi, cần giận hư thân thể, chúng ta uống ngụm trà.” qua liền lấy cốc trà đưa cho Thiên ca.

      Thiên ca nhìn Lý Lệ lấy lòng, cầm lấy cốc trà cười cười: “Cái người tiểu tinh này……” xong liền uống hớp, cặp mắt lóe lên dị quang.

      Sau khi uống cốc trà xong, Lý Lệ cười cười, vươn tay tiếp nhận cốc trà. Nhưng khi tay ta cách cốc trà cm Thiên ca liền buông tay, cốc trà tới tay, trực tiếp rơi xuống đất vỡ tan.

      Lý Lệ sững sờ, cúi đầu nhìn cốc trà vỡ, sau đó ngẩng đầu chú ý ánh mắt khác thường của Thiên ca.

      Thiên ca chút thương tiếc nhìn Lý Lệ, vẻ mặt nồng nặc chán ghét, đưa tay cầm lấy khăn tay của người phía sau đưa tới, dùng sức xoa xoa tay, sau đó : “Mấy người các ngươi nghe hiểu lời của ta hả?”

      Lý Lệ nhìn những người này, càng nhìn càng cảm thấy đúng. Mấy người kia từ từ tới gần Lý Lệ, Lý Lệ vừa nhìn liền thấy được bình thường: “Các ngươi muốn làm gì!”

      Thiên ca liền cười, móc đống hình ảnh ở trong túi quần ra, vất thẳng vào mặt Lý Lệ: “ nhìn là loại gì , ra còn có phương diện như thế này a Lý Lệ. (Edit bởi *******************). còn mặc dù gả cho Chu Khải nhưng cho tới nay có lên giường. A, tôi biết có, nhưng đó là chưa? Tôi điều tra, chỉ lần muốn leo lên giường Chu Khải, còn có đứa con của tôi, dám cố ý rơi xuống hồ để mất con của tôi! Lá gan của a Lý Lệ!”

      Lý Lệ bị hình nện vào, sau đó cúi đầu nhìn những tấm hình kia. Những hình ảnh kia đều là hình khiêu dâm của ta với Lý Lệ, vẻ mặt của ta rất hưởng thụ. Sau khi Lý Lệ nhìn lập tức liếc nhìn Thiên ca, thân thể bắt đầu phát run, cảm thấy người trước mặt mình càng ngày càng lãnh. Lý Lệ cúi đầu dám lời nào.

      Bỗng nhiên Thiên ca thò tay bóp cổ Lý Lệ: “ muốn đàn ông thế ư? nhìn hình dáng những người đàn ông kia , ít nhất là muốn người chứ? Còn nữa, nắm chắc lấy được Chu thị, còn mang theo con của tôi gả vào nhà họ Chu, tại như thế nào? Lý Lệ, tôi vô cùng bội phục , lá gan của còn lớn hơn tôi, bởi vì dám khiêu chiến hỏa khí của tôi!”

      xong liền quay lưng ngoắc tay , mấy người phía sau lập tức tới, vây Lý Lệ ở giữa tiến tới xé rách ý phục Lý Lệ. Lý Lệ dùng sức giãy giụa hô to: “Các ngươi muốn làm gì!”

      Thiên ca đưa lưng về phía bên này liền cười: “ phải thể thiếu đàn ông hay sao? có việc gì, bên chúng ta cái gì cũng thiếu, chỉ là thiếu đàn ông. phải muốn hay sao? Tôi cho , cung ứng vô hạn!”

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 122
      Cuối cùng Lý Lệ thân tàn tạ, nằm mặt đất cái gì cũng được, trực tiếp ngất . Thiên ca nhổ ngụm nước bọt lên người ta, sai đó đạp lên đống ảnh kia ra ngoài.

      Sau khi nhóm người ra ngoài, mắt Lý Lệ liền mở ra, mang theo ý hận vô biên nhìn ra cửa, sau đó liều mạng chịu đựng đau đớn đứng dậy mặc quần áo tử tế. Đối với thủ vệ ở nơi này ta rất ràng, cầm số tiền mặt lớn nhét vào trong quần áp, sau đó tay ra ngoài. Lý Lệ trấn định ra ngoài, tận lực tránh người mà . Nhưng cuối cùng đến trước cửa chính vẫn bị người nhìn thấy.

      Người nọ vừa thấy Lý Lệ, liền rất cung kính kêu tiếng: “Chị dâu khỏe!” Biểu mặt Lý Lệ thay đổi, chỉ là trán chảy ra ít mồ hôi lạnh, lạnh lùng : “Mở cửa, tôi ra ngoài chút, lát trở lại.”

      Người nọ có chút khó khăn, xin lỗi Lý Lệ : “ ngại quá chị dâu, đại ca hạ lệnh, ai cũng cho phép ra ngoài!”

      Vẻ mặt của Lý Lệ vẫn như cũ, khẽ nâng cằm nhìn người nọ: “Thiên ca phân phó tôi ra ngoài gặp người, ngươi cảm thấy đây phải là Thiên ca cho phép?”

      Người nọ nghĩ chút, đúng thế, tóm lại Lý Lệ là người phụ nữ bên cạnh lão đại, suy nghĩ nhiều nữa, trực tiếp mở cửa thả người.

      Nhưng cảnh cửa chưa mở ra, người từ phía sau tát nhát vào mặt tên gác cửa. Lý Lệ có chút hốt hoảng nhìn Thiên ca đột nhiên xuất , ánh mắt tràn đầy lo lắng. tại ta rất sợ, bình thường Thiên ca phải là người dễ chuyện, nếu là trước kia, vậy coi như xong, dù sao giữa ta và Thiên ca còn chút tình cảm. Nhưng tại……

      Sắc mặt Thiên ca nhìn rất khó chịu, quay đầu lại nhìn Lý Lệ cười cười, cười có chút gắt, rất khủng bố: “ muốn đâu?” Câu hỏi này rất dịu dàng, giống như trước kia ở giường với Lý Lệ vậy. Nhưng thân thể Lý Lệ lại nhịn được bắt đầu run lên.

      Thiên ca nhìn tên gác cổng, sau đó cười cười: “ ta muốn mày mở cửa?”

      Người nọ hiểu hai người này xảy ra chuyện gì, nhưng vẫn ngoan ngoãn gật đầu cái.

      ta muốn mày mở cửa mày liền mở hả, có biết ta là ai , con cave, mày thả ta ra làm gì? Muốn làm bẽ mặt tao?” xong đạp thêm cước

      Vừa đạp tên kia, đạp luôn Lý Lệ. Hoàng Vĩ đứng ở tầng hai lẳng lặng nhìn phía dưới, giống như là xem kịch vui, nhìn lúc rồi mới : “Thôi , phải chỉ là người phụ nữ thôi hay sao, ta như thế nào mà chọc vậy?”

      Lý Lệ nghe được thanh này liền sợ hãi, còn có hận ý. Nếu phải là người này, ta cũng phải luân lạc tới tình trạng này, đều là do người này hại.

      Hoàng Vĩ khẽ híp mắt nhìn phía dưới, vừa đúng lúc nhìn thấy ánh mắt phẫn hận của Lý Lệ, sau đó liền cười.

      Thiên ca cũng dừng chân lại, làm sau lại quên mất người đàn ông này làm khách ở đây chứ. Người đàn bà này Hoàng tiên sinh này muốn, nhưng ngàn vạn lần thể để cho Hoàng tiên sinh biết mình đánh chứi Lý Lệ hoàn toàn vì ta bị cấp cho ta.

      Thiên ca ngẩng đầu cười cười nhìn Hoàng Vĩ: “Khiến ngài chê cười.”

      Hoàng Vĩ cười lời nào, xoay người vào phòng khách uống trà. Thiên ca nhìn mặt Lý Lệ, may mắn là vừa rồi đụng vào mặt ta: “Nhanh đổi bộ khác, xuống phục vụ người cho tôi.” xong cũng nhanh chóng lên lầu hai.

      Hoàng Vĩ vừa tới nơi này, vốn Thiên ca còn muốn hành hạ Lý Lệ lát nhưng ai biết được vị này đột nhiên tới. Hết cách rồi, chỉ có thể tạm thời bỏ qua cho Lý Lệ ra ngoài tiếp khách.

      Hoàng Vĩ nhìn Thiên ca vừa lên, cười ha hả mở miệng: “Vì người phụ nữ, đáng giá để tức giận như vậy.”

      Thiên ca cẩn thận liêc nhìn nét mặt của Hoàng Vĩ, cũng nhìn ra có gì dị thường, yên tâm bắt đầu quở trách Lý Lệ như thế nào.

      Sau khi Lý Lệ trang điểm lại cẩn thận liền vào. Hoàng Vĩ nhìn sang, trong nháy mắt kinh ngạc, vừa lúc lại bị Thiên ca thấy được, con ngươi đảo vòng, liền nghĩ tới chuyện khác.

      “Lý Lệ, nhanh tới đây phục vị Hoàng tiên sinh cho tốt!” Thiên ca đặc biệt ân cần, Lý Lệ thản nhiên nhìn cái, sau đó cười cười, ngoan ngoãn ngồi ở bên cạnh Hoàng Vĩ gì. Mặc kệ Thiên ca nháy mắt như thế nào, Lý Lệ đều coi như nhìn thấy.

      Mấu chốt là tại ta hiểu thái độ của Hoàng Vĩ. Trước kia ta cái gì chính là cái đó, nhưng thể hiểu được tại sao Hoàng Vĩ lại thay đổi thành thân phận tại như thế nà. Nếu trước kia sớm biết thân phận của Hoàng Vĩ, ta cũng cần nhiều tâm cơ tính toán người khác như vậy. Dù sao khi đo Hoàng Vĩ đối với ta rất tốt, ta tin tường cuộc sống về sau của mình rất tuyệt.

      Nhưng đáng tiếc, trước kia nhìn lầm, còn tưởng rằng người đàn ông này ra gì. Bây giờ nhìn lại tất cả đều sai lầm rồi, trong lòng Lý Lệ có chút hối hận.

      Hoàng Vĩ tự mình cốc trà từ từ uống. Lý Lệ ngoan ngoãn đặt tay lên bàn, nhúc nhích chút nào. ta đợi người đàn ông này chủ động chuyện. Nhưng hôm nay Hoàng Vĩ như ăn quả câm vậy, câu cũng .

      Thiên ca biết quan hệ giữa hai người, nhưng tại có chủ ý, chỉ hận được có thể đem người đàn bà này lợi dụng lần nữa. Nhưng bây giờ nhìn hai người này tại sao lại phối hợp?

      Lý Lệ làm sao biết trong lòng Thiên ca có ý đồ gì, nhưng bây giờ Lý Lệ cũng nghĩ, có lẽ Hoàng Vĩ chính là cơ hội cuối cùng của ta. Chỉ cần nghĩ biện pháp với Hoàng Vĩ, vậy ta lại có người để dựa vào rồi. Chỉ cần có thể thuận lợi giữ được cái mạng này, sợ ta thể trở về tính sổ với Nghiêm Hi.

      Hoàng Vĩ coi như mình thấy tâm tư của hai người này, uống trà xong liền đứng lên sửa sang lại y phục của mình sau đó nhìn hai người này : “Tốt lắm, cũng còn sớm, tôi cũng phải trở về rồi.”

      Lý Lệ và Thiên ca há hốc mồm. Lý Lệ cảm thấy mình nên bị động trước mặt Hoàng Vĩ, trước kia Hoàng Vĩ đuổi ta chạy, tại sao tại lại thay đổi đây?

      Hoàng Vĩ trực tiếp , đầu cũng quay lại. Thiên ca cũng có chút buồn bực, chẳng lẽ con đường này thông? Quay đầu lại nhìn Lý Lệ sững người, Thiên ca cười cười: “ còn tưởng rằng mình là tiên nữ ư, người người thấy đều hả? Coi như xong.”

      Sau khi trời tối, Lý Lệ ngồi ở trong phòng mình, vết thương người còn mờ mờ ảo ảo đau đớn. ta cũng kịp xử lý, đợi đến khi đêm xuống Lý Lệ lặng lẽ đứng dậy. Vòng qua cửa sổ, theo hàng rào bò xuống dưới, những động tác này quá dễ dàng với ta.

      Cũng giống như ban ngày, lòng vòng hồi mới lặng lẽ tới góc, nhìn chung quanh lượt, xác định có người Lý Lệ liền bắt đầu trèo tường. ra bản lĩnh của Lý Lệ tệ lắm, tay chân hợp tác liền thuận lợi bò ra. Sau khi ra được bên ngoài đầu tiên Lý Lệ cẩn thận quan sát bốn phía, có ai, sau đó nhanh chóng chạy về phía trước.

      chiếc xe đỗ ở trong góc, Hoàng Vĩ nhìn Lý Lệ chạy khóe miệng khẽ câu, sau đó từ từ nổ máy tới phía trước.

      Lý Lệ càng chạy càng cảm thấy có gì đó đúng. Cảm thấy có người theo sau mình liền dừng bước lại, có chút nghi ngờ quay đầu lại nhìn. Kết quả Hoàng Vĩ liền bật đèn xe lên chiếu về phía Lý Lệ.

      Lý Lệ bị đèn xe làm chói mắt, quay đầu lại híp mắt nhìn bên này.

      Gần đây quản lý cấp cao của thành phố A rất bận, tại sao vậy, cũng hiểu. Tiểu tử Lãnh Diễm kia muốn tính toán gì đây, ngày ngày đều tìm người của làm việc, làm cho cấp dưới oán than dậy đất. lần tò mò hỏi mấy người bị Lãnh Diễm mượn , ‘Lãnh Diễm tìm các cậu làm cái gì?’

      Kết quả cũng biết Lãnh Diễm cho bọn họ cái gì, hỏi thế nào cũng nhả ra, chỉ đồng thanh : “Đây là bí mật, đến lúc đó ngài biết.”

      Gần đến hôn lễ, kỳ quái là tài liệu trong tay Lãnh Diễm càng ngày càng dầy. Những thứ này đều là tài liệu điều tra Lý Thánh Đức. Những người đó quả nhiên đều là những nhân viên điều tra chuyên nghiệp, muốn tài liệu gì đều có thể mang qua được.

      Nghiêm Hi cũng biết gần đây Lãnh Diễm đẩy nhanh kế hoạch. làm bộ như biết, quả những chuyện này thích hợp để làm, dù sao người cũng có dòng máu của Lý Thánh Đức.Trước kia khi Lý Thánh Đức mới ngồi lên vị trí này phải như vậy, khi đó Lý Thánh Đức vẫn là quan thanh liêm, có lẽ ông ta vừa mới từ trong tù ra nên dám có hành động gì lớn.

      Nhưng gần đây nhận được tin tức, khẩu vị của Lý Thánh Đức càng ngày càng lớn. đơn thuần là trả tiền cho hai công ty thay Lý Lệ, gần đây còn mua khu nhà cao cấp, giá trị xa xỉ. Những thứ này đều cần tiền, mà ông ta mới ngồi lên cái ghế kia được bao lâu? Làm sao có thể có được nhiều tiền như vậy? ra cũng phải chỉ mình Lý Thánh Đức muốn có tiền, mặt khác Lãnh Diễm cũng đặc biệt cấp tiền cho ông ta. Có chuyện gì đều an bài lãnh đạo số công ty đưa cho Lý Thánh Đức.

      Lý Thánh Đức ở trong tù 17 năm, ra đầu óc theo kịp được với thời đại này rồi. biết tại cơ cấu trong chính phủ như thế nào, cũng biết hành động của đều có người theo dõi. tại vẫn nghĩ giống mười bảy năm trước, chút hành động kia tính là gì. Chỉ có chút khiến cảm thấy kỳ quái là tiền vào lúc này quá nhiều. Mười bảy năm trước lấy đâu ra hơn tỷ, mấy ngàn mấy vạn cũng tệ lắm rồi. Dần dần trong mắt Lý Thánh Đức có khái niệm đúng về tiền, cảm thấy những người dân trước mắt mình làm cũng có tiền, tự nhiên khẩu vị càng lúc càng lớn.

      Trước hôn lễ của Nghiêm Hi tuần, Lý Thánh Đức tiếp vị khách quý ở trong phòng làm việc. Quản lý cấp cao đích thân đến, bắt tay Lý Thánh Đức cười cười: “Chúc mừng ông nha. Tôi vừa mới biết, ra Nghiêm tiểu thư là con trai của ông. Lão Lý, ông có phúc khí a, ban đầu có Lý Lệ tại có Nghiêm Hi, con của ông đều phải là nhân vật đơn giản.”

      Lý Thánh Đức cười cười lời nào, trong lòng buồn bực nghĩ lão đại tới thăm làm gì nha. Sau đó lão đại liền thay đổi sắc mặt móc giấy tòa án ra cho Lý Thánh Đức nhìn. Lý Thánh Đức vừa nhìn thấy mặt liền biến đổi, cả người ngây ra, thể tin được ngẩng đầu nhìn lão đại: “Chuyện này……”

      Quản lý cấp cao vẻ mặt trầm trọng: “Lão Lý, tôi ngờ khẩu vị của ông lớn như vậy. Tôi hiểu ở chỗ này có người nào trong sạch, trước kia cũng thế nhưng tôi cũng mắt nhắm mắt mở cho qua. Nhưng mà ông, ông lợi hại, lại lên lượt như vậy. Sao ông lại hồ đồ như vậy, ông thu ít chút cũng được, nhưng tại sao ông lại có thể thu nhiều như vậy!”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :