1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bà Xã, Ngoan nào! - Thiên Diện Tuyết Hồ

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 61: Làm người rãnh rỗi đặc biệt đáng xấu hổ

      Edit: Thuy An

      Beta: Vân


      Đúng vậy, có công việc là rất nhàm chán.

      An Thần ngồi ở bên cạnh : "Nhàm chán sao? Nếu thế em ra ngoài tìm Y Na cùng bọn họ vui đùa chút , xử lý xong công việc liền cùng em dạo." .

      Tô Thiển gật đầu , sớm muốn trốn khỏi đây rồi.

      An Thần bất đắc dĩ cười cười, rốt cuộc đến khi nào mình mới có được tâm của này đây.

      Tô Thiển nhìn những người này bận túi bụi, nhất thời cảm giác mình làm người rỗi rãnh đặc biệt đáng xấu hổ.

      Vòng co nửa ngày, cảm thấy mình ngủ giấc là hợp lí nhất.

      Lại liếc thấy An Thần để chìa khóa xe bàn, rồi chợt nhớ lâu đua xe.

      Tâm lại bắt đầu yên, Tô Thiển cầm lấy chìa khóa, xuống bãi đỗ xe.

      Dựa theo trí nhớ của mình, tới được nơi đỗ chiếc Lamborghini Bugatti Veyron.

      Mở khóa, ngồi vào ghế lái, Tô Thiển cảm thấy thoải mái.

      Lái xe ra khỏi gara, Tô Thiển phóng như điên trong khuôn viên rộng lớn. làm cho nhân viên sợ tới mức vội vàng gọi điện thông báo cho An Thần.

      An Thần vội rời công việc, liếc từ cửa sổ thấy chiếc xe chạy như điên nơi đáy mắt liền xuất lửa giận.

      đáng chết, biết rất nguy hiểm sao? Tự nhiên lái nhanh như vậy, muốn sống nữa à?

      Hấp tấp đuổi xuống, mấy người bọn bân tử cũng nhịn được tò mò theo sát phía sau.

      Trước kia Tô Thiển thích nhất là đua xe để tìm kiếm kích thích, chỉ cần đụng tới vô-lăng, mọi phiền muộn đều bị quăng ra phía sau.

      Vận dụng vào kỹ thuật của chính mình, Tô Thiển đem đua xe phát huy vô cùng tinh tế, các nhân viên an ninh ngơ ngác nhìn, kinh hãi miệng cũng thể khép lại.

      Con ngươi An Thần đen sẫm lại: "Tô Thiển, em dừng lại cho tôi, DỪNG LẠI!!!"

      An Thần nhìn là trong lòng run sợ, động tác nguy hiểm như vậy chính cũng dám làm, chết tiệt, muốn lo lắn đến chết sao?

      Tô Thiển bĩu môi, có cần thiết khẩn trương như vậy ? Kỹ thuật của vẫn có thể đảm bảo làm hư hại cái xe quý của .

      Nhấn ga cái, Tô Thiển hoàn toàn để tốc độ tối đa, giống như nhiều năm rồi chưa từng làm.

      Sắc mặt An Thần ngừng từ trắng chuyển sang đen, giây dừng lại, tim của vẫn bị treo ở giữa trung.

      Bân tử cùng Thánh Kiệt kích động nắm cổ tay của đối phương, tốt hơn nghiện! ! !

      Tô Thiển lái thêm vòng quanh trang viên nữa mới thoải mãn dừng xe lại, ném chìa khóa lại cho An Thần: "Xem như khẩn trương chứ em muốn làm hư luôn cái xe!"



      Chương 62: Dù chỉ nguy hiểm chút, cũng đồng ý!

      Edit: Ari

      Beta: Ninô + Vân
      Mặt An Thần hoàn toàn đen xì, làm nửa ngày, cũng chẳng thèm lo lắng cho cái xe rởm vô tri kia!

      An Thần bước tới kéo tay Tô Thiển, hung hăng đánh mấy cái vào mông Tô Thiển ngay trước mặt nhiều người như vậy.

      "Em điên rồi phải hay ? biết rất nguy hiểm sao? Em xảy ra chuyện gì làm sao bây giờ?"

      An Thần rống to, biết vừa rồi lo lắng, sợ hãi thế nào? coi trọng sinh mệnh mình có phải ?

      "Về sau, em còn lái xe nữa, chặt đứt tay em!" .

      An Thần khiêng Tô Thiển vào phòng, tức giận ngùn nhụt nhìn .

      Tô Thiển chớp chớp đôi mắt đen láy: "Kỹ thuật của em rất tốt!..."

      "Tốt cũng được, Tô Thiển, cho em biết, dù chỉ là chút nguy hiểm, cũng đồng ý." An Thần nóng nảy giật cà vạt, trong mắt đều là lửa giận.

      Tô Thiển thở dài cái: "Vậy có thể cho em làm việc gì ? Em muốn làm việc."

      ra hay lắm, Tô Thiển có số làm phu nhân, trời sanh thể ngồi chơi nhàn rỗi được.

      An Thần cố đè lửa giận xuống đáy lòng, đúng là thể để cho ấy rảnh rỗi được, phải để cho tỉnh tâm.

      "Em muốn tiếp tục học sao?"

      Mắt Tô Thiển sáng lên, tất nhiên muốn quay lại trường, nhưng....

      An Thần thấy tia sáng lóe lên trong mắt Tô Thiển, trong lòng cũng an tâm: "Hai ngày này em cố gắng giảm bớt uất ức xuống, hai ngày nữa thu xếp cho em nhập học. Ngoan, đừng để phải lo lắng nữa!!!"

      Tô Thiển hung hăng cắn môi, sao cứ có cảm giác trước mặt mình chỉ là đứa con nít?

      Vì để cho Tô Thiển thấy quá nhàm chán, An Thần cử hai mỹ nữ Y Na và Vũ Đình cùng dạo và chuyện với .

      Hôm nay, khi Tô Thiển còn ngủ trưa, Nhiễm Mạn mang theo khuôn mặt tức giận, trực tiếp thẳng chân đạp cửa mà vào, đơn giản chỉ để lôi Tô Thiển say giấc nồng dậy.

      Tô Thiển xoa xoa mắt, xác định mình nằm mơ, liền ôm chầm lấy Nhiễm Mạn: "Mễ, sao cậu lại ở đây?"

      " Mình muốn hỏi cậu câu đó đây, vô duyên vô cớ lôi tớ tới đây. Chồng cậu gọi cho Lâm Tử Nhung, bảo cho mình công việc mới, là hàng ngày ở bên cạnh giúp cậu vui vẻ. Tô Thiển, cậu có thể làm thế sao?"

      Giọng điệu cường điệu của Nhiễm Mạn chọc cho Tô Thiển cười được.

       

      Các nàng đừng quên click vào quảng cáo ủng hộ web nha!!!
      1620thuywjuliet43 thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961


      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]

      Các nàng đừng quên click quảng cáo ủng hộ web nha
      Last edited by a moderator: 30/7/14
      wjuliet43 thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      [​IMG]
      "Tô Thiển, ngại quá, mình biết bạn bị dị ứng với phấn hoa." Nhiễm Mạn vừa , bạn trai trắng trẻo hồng hào tới ngồi cạnh, xem ra còn rất dương quan ( mình nghĩ là để chỉ những tên tán tỉnh giỏi đóa)
      Tô Thiển mở miệng cười yếu ớt: " sao đâu."
      Chợt nhớ tới những lời An Thần càu nhàu buổi sáng cho tiếp xúc với nam sinh, càng cho chuyện. Khóe miệng Tô Thiển khẽ nhếch lên, sao lại có người đàn ông bá đạo thế nhỉ?



      Chương 66: Dị ứng phấn hoa!

      Edit: Ari

      Beta: Ninô + Vân

      chàng bên cạnh thấy cười tít cả mắt, mặc dù rất thân thiện nhưng lại cố ý đặt ra khoảng cách.
      "Tô Thiển, tớ xin nghỉ rồi, cậu, qua chỗ khác , qua ..."
      Nhiễm Mạn bất mãn với chàng bên cạnh nên la oai oái lên, tự chủ được. Tô Thiển của chúng ta đúng là nam châm hút phái nam.

      [​IMG]
      Last edited by a moderator: 30/7/14
      wjuliet43 thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 67: An Thần, em khó chịu quá!

      Edit: Ninô

      Beta: Vân


      "Đừng gãi, ngoan nào, cố gắng chịu chút, chúng ta về nhà luôn đây!"

      An Thần cau mày, cố gắng động viên Tô Thiển, để gãi loạn lên. tay lấy điện thoại ra, gọi về Ám Dạ, cử người dọn hết tất cả hoa trong trang viên .

      Đáng chết, sao lại biết bị dị ứng với phấn hoa cơ chứ?

      Dần dần, mặt Tô Thiển ngày càng đỏ ửng, ngứa ngáy làm nổi điên lên: "Buông tôi ra!" muốn gãi.

      An Thần nhìn những mẩm đỏ mặt Tô Thiển nổi lên ngày càng nhiều, lòng như lửa đốt, hét: "Giữ vững an toàn, tăng hết tốc độ có thể cho tôi."

      "Thuốc, nhanh lên, khó chịu quá!" Bình thường, người Tô Thiển luôn có sẵn thuốc, lần này quá giờ khá dài, lâu rồi chưa chịu đựng cảm giác khó chịu thế này.

      Nhiễm Mạn cuống quýt lên: "Làm sao bây giờ, có thuốc."

      An Thần tay cầm vỉ thuốc, tay đưa tới trước miệng Tô Thiển.

      là khổ, Tô Thiển lại muốn nhả thuốc ra. An Thần bịt miệng lại: "Ngoan, nuốt xong ổn."

      Tô Thiển nuốt viên thuốc xong : " An Thần, em rất khó chịu..."

      " biết, ngoan, cố chịu chút, chúng ta sắp về tới nhà rồi, bảo bối ngoan, em muốn đau lòng chết sao?" An Thần ôm chặt Tô Thiển trong lòng, cả người đều run run.

      đường, mỗi phút lâu tựa năm. Tô Thiển sau khi uống thuốc ngủ thiếp . An Thần ôm vào lòng, vuốt ve gò má sưng, tự trách bản thân hết lòng hết dạ chăm sóc .

      Vất vả lắm mới về tới trang viện, An Thần vội ôm Tô Thiển hướng bệnh viện của Ám Dạ mà tới.

      "Nhanh, đưa toàn bộ các bác sĩ tới đây cho tôi."

      Lưu Hoa cũng chạy tới, mười bác sĩ giỏi nhất tại đây cùng phân công nhau công việc, người lấy máu, người làm hóa nghiệm, người kê đơn,....

      Nửa giờ sau, Lưu Hoa ra, lau mồ hôi trán.

      "Thế nào rồi? Có phải rất nghiêm trọng ?" An Thần hấp tấp nắm chặt lấy tay áo Lưu Hoa.

      Lưu Hoa vỗ vai : " sao, dị ứng phấn hoa phải điều trị từ từ, nhất định phải chú ý, phải chỉ thể tiếp xúc với hoa tươi, còn phải tránh xa các loại nước hoa, mỹ phẩm, thức ăn cũng thể."

       

      Chương 68: Em cần tiêm, An Thần, em tiêm đâu!

      Edit: Ninô

      Beta: Vân


      Nếu phải chữa trị kịp thời nếu để lâu, trì hoãn điều trị dễ dàng chuyển sang ác tính như thở khò khè, viêm mũi, viêm kết mạc, viêm phổi, làm cho hệ thống miễn dịch suy yếu, nghiêm trọng hơn dẫn tới suy tim, tổn hại tới thận, tính mạng bị đe dọa."

      Thái độ An Thần chuyển từ trắng sang đen vô số lần. Đầu óc hoàn toàn rối loạn. tuyệt nhiên để người phụ nữ của mình bị làm sao.

      "Nhiệm vụ tại của cậu là tìm ra cách chữa trị tận gốc chứng dị ứng này, càng nhanh càng tốt!"

      Lưu Hoa: "..."

      Đứng trước cửa phòng bệnh, nhìn những vết mẩm đỏ mặt Tô Thiển từ từ biến mất, tảng đá đè nặng trong lòng lúc này mới được gỡ xuống.

      Vuốt đầu , kẽ đặt nụ hôn lên môi .

      "Sau này, bao giờ để em thế này nữa." Đáy lòng An Thần tự nhủ.

      Nhiễm Mạn bưng bát cháo nóng vừa nấu vào phòng, đôi mắt đỏ hoe ngồi xuống bên cạnh, chưa từng nhìn thấy Tô Thiển phải khổ sở như thế, vừa rồi còn sợ tới mức phát khóc.

      Tô Thiển đầu đau như búa bổ, ngủ yên giấc, đôi lông mày thanh tú nhíu chặt lúc rồi mở mắt, thấy An Thần và Nhiễm Mạn nhìn chằm chằm mình với ánh mắt lo lắng. "Em muốn uống nước..."

      An Thần vội đỡ tựa đầu vào gối: "Còn thấy khó chịu ?"

      Tô Thiển đập đập đầu mình: " Nhức đầu..."
      An Thần ôm chặt trong ngực, rồi mặt dán lên trán , quát to: "Bác sĩ! Mau tới đây!!!"

      Vừa mới xong, đám bác sĩ lo lắng vọt vào phòng bệnh.

      "Vợ tôi nhức đầu!!!"

      "Tôi hiểu!!!" Bác sĩ xoay người ra ngoài, khi vào mang theo kim tiêm.

      Tô Thiển sợ hãi kêu lên: "Em muốn tiêm, An Thần, em tiêm đâu!”

      " nghe thấy gì sao? Vợ tôi muốn tiêm, nghĩ cách khác !" An Thần rống to, ôm chặt Tô Thiển. Đáng chết, nhìn người phụ nữ của mình khó chịu tới mức này, lòng đau gần chết.

      Nếu có thể, mọi đau đớn này, chịu hết!
      Bác sĩ khổ sở biết phải làm thế nào: "An thiếu gia, trước mắt chỉ có cách này mới có thể hết đau."

      "Khốn kiếp, nghĩ cách khác cho tôi!"
      An Thần nháy mắt dâng lên cơn bão cấp 12, lương cao mà chỉ để nuôi đám phế vật thế này thôi sao? thấy vợ vì đau mà thành ra thế này sao?
      wjuliet43 thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 69: đặc biệt thích cảm giác an toàn

      Edit: Ninô

      Beta: Vân


      Tô Thiển dù kiên cường tới mấy cũng là phụ nữ, lúc ngã bệnh cực kì yếu ớt, mỗi lần thoải mái ôm mẹ nũng, thích tiêm, thậm chí còn sợ nữa.

      Tô Thiển vùi đầu trong ngực An Thần, sắc mặt nhợt nhạt, nhễ nhại mồ hôi, cái ôm này ấp ám. Là từ khi nào Tô Thiển có thể để bản thân yếu đuối nằm trong lòng khóc thút thít thế này?

      Là từ khi nào học cách kiên cường? Dường như lâu lắm rồi chưa từng an tâm như bây giờ...

      An Thần từng chút từng chút, hôn khô nước mắt mặt : "Có đói ? Ăn chút cháo trước có được ?
      Tô Thiển lắc đầu: "Em muốn ngủ!"

      "Được, nhìn em ngủ."

      Nhiễm Mạn lau nước mắt, lặng lẽ ra khỏi phòng bệnh, Tiểu Tô Tô đáng thương.

      Trong giấc mơ, Tô Thiển nắm chặt tay An Thần, khóc lóc gọi cha mẹ. Lông mày An Thần nhíu chặt, cởi giày lên giường, ôm chặt vào ngực, vỗ vỗ lưng giúp an lòng.

      Cứ thế, Tô Thiển cũng dần an tĩnh lại, rúc vào lòng An Thần, co quắp người.

      Đáng chết, bảo bối của , người phụ nữ của , sao lại thiếu cảm giác toàn tới thế.

      ----Suốt đêm chuyện----

      Tô Thiển dãn gân cốt cái, tựa như tư thế ngủ cả đêm này cực kì thoải mái.

      "Bảo bối, còn khó chịu ở đâu ?"

      Tô Thiển nghiêng đầu sang chổ khác, vừa đúng hôn lên môi An Thần. sợ tới mức vội quay sang hướng khác.

      Khóe mắt An Thần mang ý cười, nhìn vẻ hoạt bát của đủ biết bây giờ bảo bối của sao. Tảng đá trong lòng cũng được bỏ ra.

      Tô Thiển gãi đầu gãi tai, vì sai lầm của mình mà thẹn đỏ mặt: "...khó chịu...em..."

      An Thần kéo vào trong lòng, chờ che miệng mà hôn như mưa, cứ thế chiếm lấy. chỗ trốn Tô Thiển cứ để An Thần hôn triền miên rồi tựa đầu vào vào cổ mình.

      "Em dọa chết , bé hư."

      Đột nhiên, Tô Thiển có chút nghẹn ngào. Mặc dù An Thần bá đạo nhưng cũng thấy được mình.

      Nhưng An Thần phải là hình mẫu người chồng lí tưởng của . An Thần quá hoàn mỹ, mà chỉ muốn tìm người chồng thà, đoàng hoàng, người đàn ông bình thường. Tô Thiển là người rất lười, đặc biệt thích cảm giác an toàn.

      "Do tới trễ..."

      Tay lại dần an phận. Tô Thiển vội vàng lên tiếng.

      Mới sáng sớm ta có ý định bỏ qua cho mình sao?

       

      Chương 70: Vô sỉ!!!

      Edit: Ninô

      Beta: Vân

      An Thần liều mạng cởi áo ngủ của Tô Thiển, bàn tay thuận thế di chuyển xuống phía dưới, cười xấu xa bên tai Tô Thiển: "Thân thể em thoải mái, hôm nay có sức học đâu."

      Khóe miệng Tô Thiển giật giật, có sức học cũng chẳng dư sức cho giày vò.

      Cho nên, giả ngất là thượng sách...

      An Thần cố gắng tạo lửa nhưng lại có được chút xíu phản ứng nào của Tô Thiển, liền dừng động tác, cắn cái lên bầu ngực.

      "A...Đau..."

      Tô Thiển phản xạ có điều kiện, cong người lên, ôm lấy đầu .

      "Em cứ giả ngất thêm chút nữa, cho em mấy ngày xuống được giường luôn." Giọng pha chút đe dọa của An Thần truyền vào tai Tô Thiển khiến dựng hết cả tóc gáy.

      "Chính em có sức còn gì..." Tô Thiển ngượng ngùng sờ sờ chóp mũi.

      An Thần lại cắn nốt vào bên còn lại, ngẩng đầu lên, tà ác : " để em phải động, cố gắng khiến em tổn thất chút sức lực nào."

      Vẻ mặt hết trắng lại xanh của Tô Thiển, giờ được thay thế bởi màu hồng: "Vô sỉ..."

      Vô sỉ, dường như từ chối, nhưng nghĩ tới mình từ chối nhiều lần. Mặc dù phải lần đầu tiên, nhưng mỗi lần bị lột sạch , Tô Thiển cũng thẹn tới mức hận tìm được lỗ nẻ nào dưới đất mà chui xuống.

      An Thần giữ chặt lấy eo ếch của Tô Thiển, gầm lên tiếng, tiểu Tô Thiển bao quanh chặt lấy tiểu An Thần. An Thần vẫn nhúc nhích, giữ chặt đầu Tô Thiển, ép nhìn thẳng vào mắt : "Tô Thiển, em ."

      Tô Thiển dừng chút, rủ mi, cắn chặt môi.

      Sắc mặt An Thần ngày càng mờ nhưng biết này . chỉ có thể dùng sức mạnh của mình để giữ lại bên cạnh, công thân công tâm!

      Lại lần nữa nâng đầu Tô Thiển lên: “, Tô Thiển vĩnh viễn chỉ An Thần."

      Tô Thiển há hốc mồm, nổi nên lời, lúc lâu sau mới đáp: " An Thần, em nghĩ em muốn rồi..."
      An Thần ngẩn cả người, bảo mình mà khó khăn thế sao? Quả nhiên thèm để ý tới xấu hổ của bản thân.

      muốn , lại càng muốn nghe : "Em , liền bất động, nếu em vẫn tiếp tục , cũng cử động. Bảo bối, thời gian của còn rất nhiều, em muốn lãng phí cùng sao?"

      Tô Thiển nhức hết cả đầu. rối quá, người này vẫn chưa chịu buông tha cho sao?

      "Em rồi, Tô Thiển vĩnh dối gạt An Thần..."

       Các nàng đừng quên click quảng cáo ủng hộ web nha
      Mạc Y Phongwjuliet43 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :