1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bà Xã, Ngoan nào! - Thiên Diện Tuyết Hồ

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

       Chương 51: Hậu cung của tôi có điểm loạn!

      Edit:Thuy An

      Beta:van





      Sắc mặt Vạn Dạ ảm đạm ít, bất quá liền khôi phục lại bình thường: “Vậy đáng tiếc, người tốt như tiện nghi cho người khác.”.

      “Bất quá, nước phù sa chảy ruộng ngoài, ngại ngài cùng Mạn Mạn thử xem.”. Cắn miếng tôm hùm, Tô Thiển nảy ra ý tưởng gán ghép hai người.

      “Tiểu Thiển, dù em nhận cũng cần quăng cho người khác nha.”. Vạn Dạ sờ chóp mũi, lòng đau xót.

      Tô Thiển biết Vạn Dạ trong lòng mất mát, tiếp tục càn quét mĩ vị: “Nào dám, tại hậu cung của em có điểm loạn.”.

      “Tiểu Thiển, chuyện của em đều biết, phải khế ước hết hạn rồi sao, sao em còn chưa buông tha cho chính mình?”.

      Thân mình Tô Thiển dừng lại chút, nhất định là do cái miệng của Nhiễm Mạn mà, lần khác phải khâu miệng ấy lại.

      “Tình huống có chút phức tạp, em xem xét lại.”.

      Vạn Dạ: “…”.

      Đúng 5 giờ, chiếc xe thể thao Bugatti sành điệu đỗ lại trước cửa công ty Tô Thiển làm nhiều người ghé mắt, dù sao loại xe này phải mỗi ngày đều nhìn thấy.

      An Thần nhếch môi, mở cửa xe, tao nhã bước xuống.

      Tiếng kêu sợ hãi vang lên xung quanh, xe đẹp, mỹ nam, đây quả là kết hợp hoàn mỹ.

      Tô Thiển vừa ra khỏi cửa liền nhìn thấy cảnh tượng như vậy khỏi che mặt, có thể đừng khoa trương thế ?

      Hiển nhiên An Thần cũng thấy , liền mỉm cười qua.

      “Có mệt hay ?”.

      Tô Thiển: ….

      Bên kia Vạn Dạ vừa lái xe ra nhìn chằm chằm An Thần đón Tô Thiển, tay cầm lái bất giác nắm chặt.

      “Về sau em có thể tự mình xe công cộng, cần phải đưa đón.”.

      Bị nháo lần này, biết ngày mai công ty xuất lời đồn gì nữa, theo đại gia? Chân đạp hai thuyền?....

      của mình đương nhiên do mình tiếp, làm sao có thể để em xe công cộng được!”. An Thần thực tự nhiên, Tô Thiển nghe lại ngượng ngùng.

      “Ôi chao, dừng xe, dừng xe…”. Tô Thiển kêu lên đầy sợ hãi.

      “Làm sao vậy?”. Dừng xe lại, An Thần khó hiểu.

      “Hình như là bạn em…”. Tô Thiển nhảy nhanh xuống xe, băng qua đường chạy .

      “Cẩn thận!!!”. An Thần nhíu mày, này biết thời điểm tan tầm xe cộ rất đông sao?

       

      Chương 52: Chỉ mười vạn thôi sao?

      Edit:Thuy An

      Beta:van



      “Mạn Mạn, làm sao thế?”.

      Nhiễm Mạn quay đầu lại, hổn hển chỉ vào bà  bên cạnh: “Cậu tới rồi, quá tốt, mình lái xe đột nhiên bà ấy chạy tới đây cứng rắn mình đụng phải, mình bảo đưa bệnh viện lại chịu đòi lấy tiền bồi thường…”.

      Tô Thiển nhíu mày, phải ràng là lừa đảo sao?

      có lương tâm, nhiều người như vậy có thể chứng minh là đâm ngã tôi, phải bồi thường là đương nhiên. có xe tốt như vậy lại có chút tiền bồi thường thuốc men sao?”.

      nằm cẩu huyết ngẩng đầu bồi thêm câu.

      Tô Thiển giật khóe miệng, ngồi xổm xuống, muốn giúp bà ta đứng lên nhưng bà ta dường như cố ý, kéo thế nào cũng đứng dậy được.

      "Bà ơi, bọn con cũng phải bồi thường cho bà chứ, bà bà bị thương, chúng ta nên bệnh viện kiểm tra kĩ lại xem, tới lúc đó có thể dựa vào vết thương để bồi thường đầy đủ, bả cảm thấy thế nào?"

      " , , bệnh viện toàn thế thôi, tiền chữa trị vết thương, các người cứ đưa tôi, tự tôi mua thuốc trị thương là được rồi." Bà cụ dù có gì cũng chịu bệnh viện.

      Tô Thiển và Nhiễm Mạn đều nhức óc, đau đầu, đúng là cậy già mà lên mặt.

      ra đưa tiền cũng sao, chỉ sợ tới lúc đó chấm dứt nổi, bà cụ có thể kiếm cớ, liên tục tìm mình đòi tiền, loại chuyện như vậy phải là chưa từng xảy ra.

      Hơn nữa, cứ kiểu bị chặn họng như vừa rồi, cục tức trong lòng họ cũng thể nuốt trôi.

      An Thần đen mặt tới bên cạnh bà cụ: "Cụ muốn bao nhiêu tiền?"

      "An Thần..."

      An Thần có ý bảo đừng xen vào chuyện này, tất cả hãy giao cho là được rồi.

      "Cậu cứ đưa 10 vạn là được rồi, con người tôi rất nhân từ." Bà lão liếc nhìn chiếc BMW của Nhiễm Mạn, dường như rất dễ mở miệng.

      Mười vạn!!!

      Mọi người xung quanh đều kêu lên tiếng, bà lão này là quá tham lam, chỉ mười vạn thôi sao?

      An Thần xoay người lại, hướng về phía đám đông : "Tôi đưa ra mức giá 100 vạn, ai có thể ràng cho tôi về tình hình lúc bấy giờ, hãy viết ra giấy, rồi giao cho tôi, phải là , chỉ cần sai chi tiết phân tiền cũng có."

      Trong nháy mắt, đám đông xung quanh còn lại lạnh lùng im lặng, bỗng chốc người nào người nấy rối rít lấy giấy bút ra viết đưa cho An Thần.

      Các nàng đừng quên click vào quảng cáo ủng hộ web nha!!!!!
      wjuliet43 thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 53: Đừng làm mất mặt mình

      Edit:Thuy An

      Beta:van




      An Thần quét lượt rồi đưa hết cho Tô Thiển, lúc này mới bước tới chỗ bà lão: "Bây giờ, tôi có thể kiện bà tội lừa gạt, phỉ báng, chỉ cần với tội lừa gạt này, bà có thể được ngồi tù từ 3 tới 10 năm đó. Bậy giờ, bà muốn tự mình hay tôi gọi người dẫn bà ?"

      Mặt bà lão trắng bệch ra, vội vàng bò dậy, ảo não trốn .

      Tốc độ nhanh chóng khiến người ta khỏi chậc lưỡi.

      An Thần lấy ra chi phiếu 100 vạn, rồi lôi Tô Thiển đứng sững ở đó . Hoàn toàn ngó ngàng gì tới đám người phía sau điên cuồng tranh cướp.

      Bên trong biệt thự, Tô Thiển rót cho Nhiễm Mạn ly rượu đỏ: "Chuyện này cẩu huyết, uống chút rượu cho ấm ."

      Nhiễm Mạn buột miệng cười: "Mình thấy người nên được an ủi phải là bà cụ kia kìa, nhìn mặt cụ phút cuối sợ tới mức..."

      "Nè, rốt cuộc, cuối cùng cậu với ta giải quyết thế nào?" Ánh mắt Nhiễm Mạn chuyển sang An Thần-người tập trung vào xử lí giấy tờ.

      Hôm nay mới thấy, ấn tượng với ta cũng tệ lắm.

      Tô Thiển kéo Nhiễm Mạn lại gần: " giờ, cảm giác của mình với ta rất phức tạp, mình cảm thấy sợ, rất sợ..."

      Nhiễm Mạn tặng cho cái nhìn quái dị: "Đừng làm mất mặt mình."

      Tô Thiển chu môi, gì.

      "Mình cảm thấy cũng được, dù gì ta cũng là đàn ông cực phẩm, điều này có chút nghi ngờ gì. chỉ có vẻ ngoài đẹp tới mức khó tin, ta còn có khí chất, lại có xe, có nhà, con theo đuổi ta phải là cả trăm người, cậu cảm thấy áp lực với ta là điều khó tránh khỏi. Có cần mình giải cứu giúp cậu ? Về phần này, tỷ tỷ giúp muội khuân vác."

      Nhiễm Mạn nhấp hớp cà phê, trêu ghẹo Tô Thiển.

      Tô Thiển bề ngoài cười, nhưng trong lòng cười: "Vậy tốt, tới lúc đó mình làm tặng cậu tấm bài vị, ngày ngày ở nhà, thắp hương quỳ lạy cậu."

      Nhiễm Mạn lại hớp thêm ngụm nữa, lần này khạc ra cậu: "Đàn ông đầy ra, nhưng ai biết đàn ông bề ngoài ngăn nắp, gọn gàng có phải là tên biến thái, mặt người dạ thú hay ?"

      Tô Thiển khỏi gật đầu theo: "Chân lý."

      có vẻ rất tán thành.

      Ăn cơm tối xong, Nhiễm Mạn ngượng ngùng rằng cái chất gian ngoan trong đáy mắt An Thần ngày càng nhiều liền nắm ngay lấy túi xách, lưu luyến lời từ biệt với Tô Thiển.

      Nhiễm Mạn vừa , Tô Thiển vui vẻ tắm rửa. tại, có chết cũng mình chỗ với An Thần.

      Đáy mắt An Thần thoáng lên tia chán nản, này lại coi là lang sói!

       

      Chương 54 : đáng chết này, sợ cái gì mà biết!

      Edit:Thuy An

      Beta:van


      Điện thoại vang lên, Tô Thiển nhận điện: "Mạn Mạn, vửa mới nhớ mình rồi sao?"

      " ra, ra..." Giọng của Nhiễm Mạn có chút kích động.

      Tô Thiển cầm lọ kem dưỡng da lên xoa, hỏi: "Cái gì ra?"

      "Khi xem lại đoạn clip với bà lão buổi chiều, chỉ trong vòng 3 giờ ngắn ngủi, đạt qua 100000 lượt xem, chuẩn bị đụng con số 1000000 lượt rồi, chúng ta nguy rồi."

      Tô Thiển nhíu mày, nhanh thế sao?

      vội mở máy tính lên, vào mạng xem chút, đúng là lửa đủ to rồi đây!

      Trong clip, An Thần lành lùng, cuồng dạng, khiến Tô Thiển nhịn được mà nhếch môi cười. Đoạn cuối clip khiến Tô Thiển được mở rộng tầm mắt.

      như vậy, tất cả bình luận đều thảo luận về chuyện kẻ lừa đảo kia thất đức thế nào.

      Nhưng sao lại thế này, họ còn thảo luận cả về nam chính trong clip sao có thế lãnh khốc, sao lại đẹp trai tới vậy, quá mị lực, khiến cho trái tim của ngàn vạn thiếu nữ điêu đứng.

      Mà càng nghĩ càng thấy bà lão kia quá đáng, bị nghiệt mỹ nam mấy câu quả thực cũng đáng!

      "Mình nghĩ đâu vậy nhỉ? Ừ, cả giận quá rồi, mai chắc chắn lại phải đối mặt với vô số ánh mắt khác thường... haiz, tắm cái rồi ngủ!"

      Bình tĩnh cất điện thoại, tắt máy tính, đắp chăn lên và ngủ liền mạch tới sáng.

      Qủa nhiên, vừa vào tới công ty, tất cả ánh mắt của đồng nghiệp đều bắn về phía . Tô Thiển mở miệng cười yếu ớt, trực tiếp vào phòng làm việc của mình.

      Gọi điện thoại cho Nhiễm Mạn: "Mạn Mạn, giờ mình cảm thấy mình như con khỉ ấy, mọi người đều nhìn mình, xem mình diễn trò."

      "Mình cũng thế thôi, chẳng qua mình thèm để ý, thôi cúp máy đây!"

      An Thần cầm tay tờ báo giải trí, sắc mặt ngày càng tối. Bời vì đoạn clip tối qua mà bọn Bân Tử tra ra được gia cảnh của Tô Thiển, cũng điền tra ra Tô Thiển làm ở công ty quảng cáo Thiên Diện. Mấy thứ đó, An Thần đều quan tâm, điều duy nhất làm cho lo lắng chỉ có mấy chữ CEO của công ty quảng cáo Thiên Diện là Vạn Dạ.

      đáng chết này, sợ cái gì mà biết!

      ấy lại còn quang minh chính đại được mình đưa tới công ty của tình nhân làm, lại còn là thư kí nữa! Phản rồi!

      tại, biết nên bày ra loại biểu tình gì, tức giận hay bi thương, hay lẫn lỗn cả hai.

      Vất mạnh tờ tạp chí lên đống hồ sơ bàn, ra lệnh trực tiếp cho Bân Tử gọi mấy người dưới lầu vào họp.

      Các bạn nhớ click vào các dòng quảng cáo  để ủng hộ bọn mình nhé ^^
      1620thuy thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 55 : Người đàn ông kiêu ngạo

      Edit:Thuy An

      Beta:van




      Sau 5 phút đồng hồ chuẩn bị, dưới 40 người nghiêm chỉnh ngồi đợi.

      Bân Tử tỏ vẻ kích động, chẳng lẽ lại có nhiệm vụ gì?

      Tô Thiển cầm quyển tạp chí mà cảm thấy nhức đầu. Hơn nữa, bên ngoài tòa nhà bị kí giả bao vây chật kín rồi. mơ hồ cảm thấy, công việc đầu tiên của mình chẳng lẽ phải từ bỏ?

      Quả nhiên!

      Bên ngòai tòa nhà, từng tiếng phanh xe ngang ngược xé rách bầu trời.

      20 chiếc xe Rolls-Royce thể thao màu đen số lượng có hạn ngang nhiên dừng lại trước cửa công ty quảng cáo Thiên Diện, nháy mắt hấp dẫn ánh mắt của mọi người.

      xe bước xuống 40 người đàn ông cao to lực lưỡng, mặt Tây phục vệ sĩ vàng nhạt, nhất loạt dừng lại tạo thành lối , thẳng tắp, tựa như quân nhân vậy.

      Ở chính giữa là chiếc Bugatti Beyron, cửa khẽ mở ra, đầu tiên là chiếc giày da sáng bóng, sau đó là quần âu đen như mực, xem ra giá trị cũng phải , tiếp ngay sau là áo sơ mi trắng tinh, xem ra càng bình thường. Bộ Tây trang phối hợp khéo léo, mặc người càng lộ vẻ cuồng dã vô hạn.

      Người đàn ông ra, chỉ trong nháy mắt, tất cả mọi người đều thấy rung động.

      người đàn ông, sao có thể đẹp trai tới mức thái quá như vậy, thử hỏi các thế giới này sao có thể sống được đây?

      Trong lúc đó, tiếng kêu sợ hãi nổi lên ở tứ phía, và tất nhiên phần lớn là phái nữ, tình cảm rung động thể ra thành lời.

      Đó phải là...

      An Thần - An thiếu gia?

      Đám kí giả sững lại trong nháy mắt rồi lại xúm lại, phối hợp rất ăn ý, nhưng vừa ào tới bị nhóm vệ sĩ cao to kia chặn cả lại.

      còn cách nào khác, chỉ có thể giơ cao máy ảnh, máy quay, thu lại để truyền hình trực tiếp.

      An Thần dạo bước xuống xem, lãnh mắt.

      Ánh mắt , khí thế cuồng ngạo tản ra bốn phía.

      Tất cả mọi người đều nghiêm trang.

      Kí giả khỏi rùng mình cái, khỏi nhẩm thầm trong bụng, mục đích An thiếu gia khua chiêng gióng trống tới công ty quảng cáo Thiêng Diện này là gì? Chẳng lẽ công ty này có quan hệ bình thường với xã hội đen

      nhóm người bao lấy An Thần, khí thế hừng hực vào Cao ốc.

      Bảo vệ và nhân viên tiếp tân dường như quên mất việc ngăn cản đoàn người tiến vào.

      Loại khí thế này, chỉ nghĩ thôi cũng ngăn cản nối.

       

      Chương 56: Có bản lĩnh trêu ghẹo phụ nữ của tôi phải có khả năng gánh chịu hậu quả!

      Edit:Thuy An

      Beta:van


      Vạn Dạ kéo Tô Thiển vào phòng làm việc của mình, rồi cử bảo vệ ra đuổi đám kí giả.

      "Tiểu Thiển, em bị bọn họ dọa chứ?" Vạn Dạ đưa cho Tô Thiển ly cà phê, chỉ sợ nghĩ lung tung.

      Tô Thiển khẽ mỉm cười: "Em lại mang tới phiền toái cho ."

      Sắc mặt Vạn Dạ cứng đờ, đưa tay đặt lên vai Tô Thiển, khiến phải nhìn vào mình: "Tiểu Thiển, vì em, có thể làm bất kì việc gì, chỉ cần đừng đối xử lạnh nhạt như thế với ..."

      "Bỏ cái tay bẩn thỉu của ra!!!"

      lúc Tô Thiển lúng túng, biết nên gì, nghe thấy thanh lạnh lùng, tràn đầy tức giận.

      Tô Thiển đứng lên theo bản năng, hoang mang sợ hãi nhìn vẻ giận dữ của An Thần.

      "Sao lại tới đây?" Tô Thiển nghênh đón, cười khan hai tiếng. Sao trong lòng lại có cảm giác bị bắt gian tại trận thế này?

      Đôi mắt An Thần phóng hỏa về phía Tô Thiển, túm được cổ tay kéo vào lòng mình: "Bà xã, về nhà với !"

      Rồi quay đầu lại, khinh bỉ nhìn Vạn Dạ, phun ra câu thông báo với tất cả mọi người có mặt ở đó: "Từ giờ trởi , công ty quảng cáo Thiên Diện, tồn tại!"

      Tô Thiển giật mình, vội vàng cầm lấy cánh tay : "An Thần, nghĩ mình làm gì?"

      An Thần thuận thế kéo Tô Thiển vào trong ngực, dữ dội cắn lên môi , nuốt luông giọng sợ hãi của .

      "Có bản lĩnh trêu ghẹo phụ nữ của tôi phải có khả năng gánh chịu hậu quả!" An Thần mở miệng, mang theo hơi thở lạnh lẽo .

      Ánh mắt Tô Thiển trở nên hốt hoảng, vội vàng lắc đầu: " phải như nghĩ đâu, An Thần, thể làm thế được!"

      Ngược lại, Vạn Dạ rất trấn tĩnh, híp mắt cười nhìn Tô Thiển mắt đỏ hoe đứng sau lưng An Thần.

      " có bản lĩnh, có thể lấy hết tất cả những gì tôi có, nhưng có quyền can thiệp vào việc tôi có Tô Thiển hay ....!"

      Tô Thiển ngây ngẩn cả người... Vạn Dạ thích ???

      Trong nháy mắt, mặt An Thần tối sầm lại, đây có thể coi là lời khiêu khích trắng trợn: "Phụ nữ của tôi, cần người đàn ông khác thương , chỉ cần lo lắng cho cuộc sống giờ của thôi!"

      Tô Thiển che trán, trong đầu rối tinh rối mù, đây là tiết mục cẩu huyết gì đây?

      "An Thần, về nhà tôi giải thích với sau, đừng làm ầm ở đây, được ?"

      Tô Thiển nghĩ đủ mọi cách kéo An Thần , chỉ là bàn tay quá bé, đủ sức kéo nổi di chuyển.

      "Tôi rồi, nếu thể đem tới hạnh phúc cho Tô Thiển, tôi nhất định để ấy chịu tủi thân!" Với tình cảm của mình, ai có thể hơn bản thân . Nếu có thể hạnh phúc, mãn nguyện nhìn hạnh phúc, nhưng nếu hạnh phúc, nhất định dùng cả tính mạng để đổi lấy hạnh phúc cho .

      Các nàng đừng quên click vào quảng cáo ủng hộ bọn mình nha!!!
      1620thuywjuliet43 thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

       Bà Xã, Ngoan Nào!

      Edit:Thuy An

      Beta:van


      Chương 57: Chị dâu đúng là quá mạnh mẽ.

      Khóe miệng An Thần khẽ nâng lên thành nụ cười khát máu lạnh lùng: " vĩnh viễn có cơ hội kia đâu!"

      An Thần quay đầu, nâng cao cánh tay. Tô Thiển khẽ thở dài tiếng, thức thời kéo cánh tay .

      Nhân viên trong công ty đều kinh ngạc, ánh mắt đều tỏ ra hiểu nổi. Tô Thiển dắt An Thần ra khỏi tòa nhà. Vừa ra tới cửa bị mấy phóng viên, kí giả lao lên chặn trước mặt Tô Thiển.

      An Thần tức giận, quẳng chiếc máy quay xuống đất, tạo thành tiếng vang thanh thúy khiến đám người nhao nhao kia an tĩnh lại.

      An Thần lẫm liệt, mắt quét bốn phía xung quanh rồi vất ra tập danh thiếp: "Giờ phút này, tôi thông báo lại, tôi là người đứng đầu Ám Dạ."

      Người đứng đầu Ám Dạ! Chỉ năm chữ ngắn ngủi nhưng kích thích hàng ngàn con sóng.

      Ám Dạ, thế lực bóng tối thống trị khiến cho chính phủ cũng phải kiêng kị!

      Quan niệm của là: người phạm ta, ta quyết phạm người!

      Cho nên, có người nào dám tự mình gây với Ám Dạ.

      Đưa Tô Thiển vào trong xe, phủi bụi mà .

      Tô Thiển cúi đầu thấp, hoàn toàn dám nhìn vào đôi mắt hàn băng của An Thần.

      "Dạ Thương, làm cho công ty quảng cáo Thiên Diện phá sản cho tôi!"

      Chỉ câu ngắn ngủi nhưng chứa hàn ý ngút trời, làm cho bầu khí xung quanh nhất thời đông cứng.

      ", An Thần, đừng làm thế, tôi với ấy có gì cả..."

      Tô Thiển lôi lôi kéo kéo tay áo của An Thần, kinh sợ, tức giận rồi.

      "Câm miệng, em thấy tôi xem sổ sách sao?"

      An Thần đen mặt, chuyên chú xem quyển sách tay.

      "Coi như tôi cầu xin , có được , đừng làm thế, tại sao chịu nghe tôi giải thích?" Tô Thiển nhức đầu, từ tới lớn chưa từng gặp qua người đàn ông nào cường thế như vậy

      An Thần cau mày, bàn tay gõ ngừng lại chút, thèm nhìn .

      Tô Thiển hít hơi sâu, tắt máy tính của lại, rướn người qua chỗ , thèm để ý xem đằng trước có người hay liền hôn thẳng lên môi.

      An Thần đẩy ra theo bản năng nhưng cánh tay của Tô Thiển lại lần nữa sử dụng lực, gắt gao ôm lấy đầu , chủ động đưa đầu lưỡi tinh xảo vào thỏa thích mút.

      Bân Tử ngồi phía trước mà hàm thiếu chút nữa là rơi xuống đất.

      Chị dâu đúng là quá mạnh mẽ.

      An Thần đẩy Tô Thiển ra, liếc mắt cái: "Còn dám nhìn, tôi móc mắt cậu ra!"

       

      Chương 58: Tô Thiển, em có tin tôi dùng tay bóp chết em!

      tay An Thần đẩy Tô Thiển sát vào ghế sau, khóe mắt tươi cười : "Em muốn rồi sao?"

      Tô Thiển đỏ bừng cả mặt, gật đầu.

      "Ngoan, tại tôi liền cho em!" .

      này, thông suốt rồi sao? Lại còn biết chủ động câu dẫn : "Cỡi quần giúp !" .

      Tô Thiển mặt ửng hồng lên: "Tôi có hứng thú làm đồ giải trí cho người khác."

      An Thần ngẩn người, lười biếng nâng con ngươi lên, ra lệnh: "Ra bên ngoài đợi!."

      Vèo vèo vèo —

      Bân tử nhảy ra khỏi xe, chạy trốn!

      An Thần cởi quần áo của Tô Thiển : " hư hỏng!" .

      "A —" . Bụng Tô Thiển căng cứng, nóng rực lên khiến chịu nổi.

      An Thần vận động mạnh mẽ, trong lòng bừng lên tia mừng rỡ, bé này biết chủ động rồi : " !."

      Tô Thiển nhếch miệng, chân nhàng vòng hông của : "An Thần, em là của . . ." . Nhưng, có tình !

      An Thần hơi sững người, trong tim tràn ngập dòng nước ấm áp, bốn chữ này là dễ nghe.

      "Lặp lại lần nữa." .

      "Em là của !" .

      "Nghe lại lần nữa!" .

      "Em là của !" .

      An Thần khóe miệng nhếch lên tạo thành nụ cười đẹp mê hồn: "Tiếp tục!" .

      "An Thần, em là của , em là của , em là của , em là của . . ." .

      Những lời này giống như khích lệ hưng phấn của , động tác phía dưới dường như mạnh mẽ và tiến vào sâu hơn: "Đúng, em là của tôi, vĩnh viễn chỉ là của tôi, tôi em!" .

      Ánh mắt của Tô Thiển tia dục vọng: "Đúng, tôi là của , vĩnh viễn đều là của , cho nên, bỏ qua cho Vạn Dạ có được ?" .

      Trong nháy mắt, động tác của An Thần liền dừng lại, lười biếng dùng ánh mắt nguy hiểm nhìn chằm chằm vào mắt .

      Tô Thiển nhịn được mà run sợ, ánh mắt kia, đáng sợ!

      Nhiệt độ mặt An Thần hạ xuống thấp, giữ lấy cằm , sử dụng lực, khiến phải nhìn thẳng vào mắt . Ở nơi nào trong đó, cuồng phong nổi lên dữ dội!

      ấy chủ động câu dẫn , chủ động những lời thích nghe, đều chỉ vì người đàn ông khác sao? "Tô Thiển, em có tin, tôi dùng tay bóp chết em ?"

      Đúng, rất muốn bóp chết , ngờ, ấy cùng chỉ vì muốn cứu thằng đàn ông khác ( mình cảm thấy dùng từ này ở đây là hợp nhất với tâm trạng lúc này của An Thần), trong lòng vừa nghĩ, có phải là tên họ Vạn kia ?

      Tô Thiển cười khổ: "Tôi tin, nhưng tôi là của , tại sao cứ thích làm khó những người đâu đâu như thế, tôi thích Vạn Dạ, ấy chỉ là bạn của tôi. làm như vậy, tôi khó làm bạn với người khác, mà sau này, cũng còn có người nào dám làm bạn với tôi nữa. Tôi rất lúng túng biết ?" .

      Đây là lời !!!

      Các nàng đừng quên click vào quảng cáo ủng hộ bọn mình nha!!!
      1620thuywjuliet43 thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

       

       Bà Xã, Ngoan Nào!

      Edit:Thuy An

      Beta:van



      Chương 59: Nếu An Thần đối xử với em tốt, em có nguyện ý từ bỏ mọi thứ để bỏ trốn với ?

      An Thần híp mắt, thấy mặt có chút giả dối nào, lạnh lùng trong ánh mắt mới vơi chút: "?" .

      Tô Thiển thấy lời của mình có tác dụng, giương mắt lên nhìn rồi ôm chặt hông của : "Tô Thiển, vĩnh viễn lừa gạt An Thần!" .

      Chỉ câu , khóe miệng An Thần cong lên , phía dưới, hung hăng ra vào, đến nỗi Tô Thiển nhịn được mà kêu lên: "Đau. . ." .

      "Chịu đựng ương bướng, nếu em dám có quan hệ mập mờ với người đàn ông khác, có thể giống hôm nay chỉ có mưa có gió đâu!." .

      Tô Thiển cười khổ, cuối cùng sau cơn mưa trời lại sáng .

      Bân Tử chui vào trong xe Thánh Kiệt, nhìn chằm chằm về phía chiếc xe đua Lamborghini rung rung, đung đưa ngừng (lời editor:sức mạnh đáng sợ, có khả năng dời non lấp bể), khiến khóe miệng mấy người nhịn được mà méo xệch.

      Tô Thiển mệt quá, ngủ mê man, tới khi tỉnh lại nằm trong tòa nhà lớn của Ám Dạ.

      ngồi dậy, sửa lại mái tóc rối!

      "Thiếu phu nhân, xin chào buổi chiều!"

      Tô Thiển trố mắt khi nhìn thấy hai hàng người giúp việc mặc đồng phục đứng đó, gật đầu cái.

      "Thiếu phu nhân, thiếu gia phân phó, khi nào tỉnh đem chén tổ yến cho ăn."

      Tô Thiển nhận lấy, chu mỏ, phải chỉ là canh tổ yến thôi sao: "Các chị xuống trước , tôi quen khi có nhiều người nhìn." .

      "Vâng" .

      Thấy người giúp việc lui cả ra ngoài, Tô Thiển chân xuống giường.

      Mở túi xách tìm điện thoại, len lén gọi cho Vạn Dạ: "Vạn Dạ, công ty sao chứ?" .

      "Tiểu Thiển, có việc gì, em có khỏe ? ta có gây khó dễ cho em ?" . Vạn Dạ đứng ở cửa sổ sát đất, mày nhíu chặt lại, chỉ sợ An Thần làm Tô Thiển  khó xử.

      " có việc gì là tốt rồi, em cũng  sao, hôm nay em gây phiền toái cho và công ty. Sau này, em sợ rằng thể làm nữa. . ." .

      Tô Thiển cảm thấy trong lòng khó chịu, chỉ sợ sau này, dù muốn rời khỏi An Thần lại càng khó khăn hơn.

      "Nếu An Thần đối xử với em tốt, em có nguyện ý từ bỏ mọi thứ để bỏ trốn với ?"

      Sau khi hỏi xong, Vạn Dạ liền cảm thấy hối hận, nhưng vẫn muốn biết như thế nào.

      Tô Thiển trầm mặc, hồi lâu : " Vạn Dạ, người đàn ông tốt, trong lòng em, vĩnh viễn chiếm vị trí quan trọng, vĩnh viễn là người bạn tốt!"

      Tắt điện thoại, trong lòng Tô Thiển cảm thấy khổ sở nên lời.

      "Vạn Dạ, xin lỗi ...." tự nhủ trong lòng.

      An Thần đứng ở cửa, mặt mày hớn hở vì kìm chế được vui mừng.

      " đồng ý!!!"

      Đột nhiên buông ra câu khiến Tô Thiển sợ tới mức vội vàng quay đầu.

      An...An Thần!!!

       

      Chương 60: Lão Đại, ngài lòng thương em.

      " tới lúc nào vậy?" ấy có nghe thấy mình chuyện với Vạn Dạ ?

      "Từ lúc em gọi điện thoại!!!" An Thần cười xấu xa.

      Sắc mặt Tô Thiển trắng bệch, quả nhiên là nghe chưa?

      "An Thần, vừa mới đáp ứng cái gì?" Tô Thiển khẩn trương tới mức líu hết cả lưỡi, cuống quýt lảng sang chuyện khác.

      An Thần nhìn vẻ khẩn trương của , nhịn được mà muốn trêu trọc, thế này, phải hay gặp.

      "Lòng em là của , trái tim cũng là của , cho phép em vẫn giữ lại vị trí của bất cứ người nào, đáp ứng!" An Thần vén mái tóc , nhìn vào sâu trong đáy mắt, rồi thổi vào tai .

      nổi trận lôi đình như dự đoán khiến Tô Thiển có chút thụ sủng nhược kinh, khóe miệng giật , cúi đầu nhìn bàn chân trần của mình.

      "Sao lại dép mà xuống giường thế này?" An Thần cau mày, ôm theo kiểu ôm công chúa tới giường: "Nhìn em , chân lạnh như băng, sau này được chân trần chạy loạn trong phòng nữa, nghe chưa?"

      Tô Thiển trợn tròn mắt, có cần thiết phải khoa trương tới mức đó ?

      " nghe lời gì cả, tổ yến cũng uống, Uống...uố...ng!!!"

      An Thần nhìn chằm chằm , này, biết chăm sóc tốt chính mình chút sao?

      An Thần đem giày tới tự mình mang cho : "Đói bụng lắm chứ? Hôm nay làm món cá chần nước sôi em thích." .

      Tô Thiển nhìn gò má An Thần , nghĩ thầm, người này tính khí thay đổi y như thời tiết vậy, mỗi lúc mỗi khác!

      muốn Tô Thiển thấykhông tự nhiên nhưng An Thần vẫn gọi nhóm người Bân Tử cùng lên.

      Tô Thiển 囧 , dũng khí buổi sáng của đặt dấu GAME OVER rồi, nên giờ phút này, nhìn thấy mấy người, hận được tìm chỗ chui vào trong.

      An Thần đem món mà Tô Thiển thích nhất để tới trước mặt , đĩa tôm hùm theo thường lệ đặt ở trước mặt mình bóc tôm đưa cho .

      Bân tử nhìn tô cá chần nước sôi kia bằng con mắt tội nghiệp: "Lão Đại, em cũng thích ăn cá chần nước sôi." .

      An Thần lười biếng nâng mi: "Cậu có thể gọi đầu bếp khác làm."

      Tô Thiển lúng túng cười cười, vội đem cá chần nước sôi đẩy về phía Bân Tử.

      An Thần ấn chặt tay của , thuận tay cầm chén múc phần đưa tới: "Ăn ." .

      Bân tử đáng thương nhìn trong chén có mấy miếng cá: "Lão Đại, ngài lòng thương em." .

      Mấy người kia cười suýt lạc giọng.

      Cơm nước xong, Tô Thiển vẫn thất thần nhìn An Thần làm việc, mọi người đều đàn ông lúc làm việc là đẹp nhất, giờ phút này An Thần đúng là khiến Tô Thiển nhìn ngây người.

      An Thần để cây viết trong tay xuống, nhìn ngẩn người nhìn mình nhếch miệng cười, dạo bước tới bên cạnh : "Thấy thế nào?"

      Làm người rảnh rỗi đáng xấu hổ.

      Tô Thiển lấy lại tinh thần, lúng túng khụ khụ: "Em, em chỉ là quá nhàm chán."

      Các nàng đừng quên click vào quảng cáo ủng hộ bọn mình nha!!!
      Bối Nhi, wjuliet43midnight thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :