1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bà Xã, Ngoan nào! - Thiên Diện Tuyết Hồ

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 41: Kỳ xem ra là ảo giác của !

      Edit:Thuy An

      Beta:van





      xe, An Thần đưa cho Tô Thiển túi hoa quả, chỉ sợ khí có chút áp lực.

      Tô Thiển gì, tiếp nhận, bóc vỏ đưa đến bên miệng, nhìn tới khuôn mặt hấp dẫn ngàn vạn kia.

      An Thần hé miệng cười yếu ớt, này luôn lý trí làm người ta biết phải như thế nào cho phải.

      Trở lại biệt thự, Tô Thiển tự nhiên kéo tay An Thần, diễn trò, tuyệt đối là người chuyên nghiệp.

      , chị dâu…”.

      Gặp hai người trở về, Lâm Tử Nhiên mỉm cười đứng lên, Lâm Tử Nịnh oán hận nhìn chằm chằm chỗ hai người khoác tay.

      “Ngồi , như thế nào sớm chút, để các em đợi lâu vậy. ngại quá!”.

      Tô Thiển buông tay ra, tiếp nhận hai chiếc ly tay Lí, tự mình rót cho họ hai ly rượu vang.

      “Thiếu gia, thiếu phu nhân, tại mang đồ ăn lên sao?”.

      Tô Thiển mỉm cười gật đầu: “Để cháu giúp .”.

      Tô Thiển vào trong phòng bếp, Lâm Tử Nịnh có vẻ hơi hốt hoảng thần sắc.

      Đồ ăn được mang lên, thức ăn tinh xảo, Tô Thiển im lặng ngồi cạnh An Thần, uống canh mà An Thần múc cho, bộ dáng kia giống như dâu ngoan ngoãn.

      “Chị dâu, làm cách nào đem bắt được, phải biết rằng của em luôn cách xa con , năm trước đột nhiên kết hôn còn có ai tin đâu.”.

      Lúc trước An Thần kết hôn, nghĩ ngợi mà nhận định An Thần giỡn. nghĩ tới…

      Tô Thiển kéo kéo khóe miệng: “Vinh hạnh của tôi…”.

      An Thần ngừng gắp cho Tô Thiển, Tô Thiển nâng con ngươi lên nhìn , cũng nhập diễn quá .

      “Ăn nhiều chút, em rất gầy, khó coi…”.

      An Thần nhìn cánh tay bé của , mặt mày nhăn gắt gao.

      Tô Thiển nhịn được xoa xoa khuôn mặt, tiện đà cúi đầu cắn sườn: “Kỳ , là ảo giác của !”.

      Lâm Tử Nhiên khỏi bật cười, kia, thấy thế nào cũng đáng .

      , nghe Dõan Phỉ Phỉ về nước.”.

      “Ừ.”

      An Thần đem tôm bóc hết vỏ đặt ở bát Tô Thiển, tôm hùm ở ngón tay thon dài bóc như tác phẩm nghẹ thuật trân quý.

      Lâm Tử Nhiên cẩn thận quan sát biểu tình mặt An Thần, xác định khác thường mới thầm thở ra.



      Chương 42: Mối thù kia phải chỉ đơn giản như thế!

      Edit:Thuy An

      Beta:van



      bên Lâm Tử Nịnh nhìn An Thần cẩn thận che chở Tô Thiển hận nghiến răng nghiến lợi, Thần ca ca chưa bao giờ đối với như vậy.

      bưng canh gà lên, Lâm Tử Nịnh nảy ra ý hay.

      Cầm cái chén sạch , bên đưa cho Tô Thiển cười hơ hớ: “Chị dâu, uống canh gà, nhìn chị gầy, Thần ca ca đau lòng, uống nhiều chút.”.

      Tô Thiển hé miệng cười yếu ớt: “Cảm ơn…A…”.

      Bất ngờ, tay Lâm Tử Nịnh khẽ run lên làm toàn bộ bát cháo gà nóng bỏng tay đó đổ hết lên tay và đùi Tô Thiển.

      Đôi mắt An Thần trầm xuống, vội vàng cầm lấy tay Tô Thiển đưa lên miệng thổi , nhìn về phía Lâm Tử Nịnh quát: "Sao lại thế? Có mỗi bát cháo mà cũng bê nổi sao?'

      Nơi đáy mắt Lâm Tử Nịnh thoáng lên tia u ám, sau đó lại tỏ vẻ ủy khuất mà : "Em xin lỗi, xin lỗi, là do bát cháo quá nóng, phải là do em cố ý..."

      "Thế nào rồi? Rất đau phải ? nóng tới phỏng cả tay rồi nè. Lí, mang bông băng vào phòng cho tôi."

      Tô Thiển được ôm như công chúa lên phòng, cảm thấy hơi nhói đau.

      "Tôi sao, xuống dưới chào khách ." Tô Thiển muốn rút tay về nhưng lại bị An Thần nắm chặt lấy.

      " Lí, bông băng mang tới đây chưa?" An Thần tức giận quát to, tốc độ rùa bò đấy à?

      "Thiếu gia, của cậu đây."

      An Thần nóng nảy kéo cà vạt, cầm túi đá lên chườm vào chỗ bỏng cho : "Ngoan, đừng giận nữa, cố chịu chút, hết đau ngay thôi."

      Động tác nhàng nằm ngoài suy nghĩ và dự đoán của Tô Thiển. Biết An Thần hơn năm này, đây là lần đầu tiên thấy dịu dàng như thế.

      Tận nơi đáy lòng Tô Thiển thoáng xuất cảm giác mềm mại. Trừ ba ra, đây là người đàn ông đầu tiên quan tâm tới như thế.

      "Chị dâu, chị sao chứ?" Lâm Tử Nhiên chạy tới, khuôn mặt thể vẻ quan tâm.

      "Chị dâu, xin lỗi, em cố ý..." Hốc mắt Lâm Tử Nịnh hồng lên, như kiểu tất cả lượng nước mắt của nàng sẵn sàng trào ra bất cứ lúc nào.

      Tô Thiển vẩy vẩy tay: "Tôi sao, cũng phải tự trách bản thân."

      Sao có thể biết rằng người phụ nữ này cố ý. Ngay từ lần đầu tiên gặp nhau cho tới nay, ánh mắt của Lâm Tử Nịnh luôn nhìn tràn đầy thù hận, phải là chỉ là thù hằn đơn giản.

      "Tử Nhiên, hai người về trước , hôm nào có thời gian tôi tìm cậu chuyện sau."

      An Thần lãnh đạm mở miệng, Lâm Tử Nhiên ngạc nhiên, nổi giận rồi, còn đuổi thẳng bọn họ về nữa chứ.
      1620thuywjuliet43 thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Bà Xã, Ngoan Nào!

      Edit:Thuy An

      Beta:van


      Chương 43: Tô Thiển, này hư quá, chuyên môn câu lòng người đúng là hư!

      "Được, đúng lúc em và Tử Nịnh có chút việc riêng, xin lỗi chuyện được lâu." Lâm Tử Nhiên lôi lôi kéo kéo em còn miễn cưỡng muốn về kia, xoay người xuống lầu.

      "..."

      Lâm Tử Nịnh hất tay Lâm Tử Nhiên ra, vẻ mặt hết sức khó chịu.

      "Tử Nịnh, nếu em còn ở đây cư xử đúng mực như thế, cũng chẳng bảo vệ nổi em đâu." Lâm Tử Nhiên híp mắt nhìn, tính tình của em thế nào An Thần còn biết sao?

      ", giúp người đàn bà kia, em có điểm gì tốt sao? Tại sao An Thần lại cưới người khác hả?" Lâm Tử Nịnh ôm bụng đầy oán hận, so với người đàn bà đần độn đó, có điểm nào thua đâu.

      " Hồ đồ! An Thần vẫn đối đãi với em như đối với em , em đừng có tự mình đa tình."

      Đối với người em này, thấy đau đầu, vừa rồi phải An Thần nể mặt mình có lẽ em này nhận được mấy cái bạt tai rồi.

      "!!!"

      quá ghê tởm, ngay cả trai ruột cũng đối xử với mình như thế sao.

      "Tô Thiển, còn chỗ nào ổn ? Có còn đau ? Thôi, tôi đưa em tới bệnh viện kiểm tra."

      An Thần cầm lấy tay Tô Thiển, trong lòng vẫn có chút an tâm.

      "Tốt lắm, tự tôi xử lí là được rồi, dễ tổn thương thế đâu." Tô Thiển rút tay về, cả đùi đều đau rát.

      “Có thể được ? Em bước thử hai bước tôi xem nào." An Thần lôi kéo Tô Thiển, lòng đau như cắt.

      Tô Thiển đứng dậy, khập khiễng bước hai bước liền bị An Thần ôm lên giường: "Nằm yên ở đây, được nhúc nhích."

      "Tôi về phòng của mình." Tô Thiển cắn môi.

      An Thần ngẩn người: " được, em bị thương, buổi tối tôi còn có thể chăm sóc được."

      An Thần tìm lí do danh chính ngôn thuận cho bản thân.

      "Tôi sao, phải là bỏng hết người, có gì lớn lắm đâu. "Tô Thiển cố trườn người xuống giường.

      "Em đàng hoàng lại cho tôi nhờ, đừng có xem tôi như động vật thế... Yên tâm , tôi làm thế với em!" An Thần lạnh nhạt nhìn Tô Thiển, thấy bộ dáng sợ hãi của , muốn cho uống Định Tâm Hoàn (thuốc an thần).

      Tô Thiển giật giật nhóe miệng, nam quả nữ sống chung trong phòng, xảy ra chuyện gì sao?

      An Thần xoay người về  phía phòng tắm, còn Tô Thiển suy nghĩ rồi chìm luôn vào giấc ngủ.

      Lúc An Thần ra, Tô Thiển ngủ say. Khóe miệng An Thần mở ra đường cong.

      Tô Thiển, này hư quá, chuyên môn câu lòng người đúng là hư!



      Chương 44: Cái miệng, lại chiếm tiện nghi của chị đây rồi!

      An Thần nhàng gối đầu tay cho ngủ, rồi đặt nụ hôn lên trán Tô Thiển: "Tô Thiển, ngủ ngon."

      Cảnh này, tưởng tưởng rất nhiều năm rồi!

      Mỹ nhân trong lòng, hô hấp của An Thân có chút rối loạn, nhưng lại thể đụng chạm, cái cảm giác thấy mà ăn được khó chịu.

      Khẽ cắn răng, lại thêm lần nữa An Thần chui vào phòng tắm, tắm tới tận nửa đêm, nước lạnh mới làm giảm chút ít lửa dục trong .

      Lại lần nữa chui vào chăn, tướng ngủ của bé này lớn lên cũng chẳng tốt thêm tẹo nào, lúc nào cũng cố gắng tìm tư thế thoải mái hơn khi ngủ.

      Tô Thiển gác hẳn chân lên hông mà ngủ. Nhưng sau khi An Thần mới thiếp được lát bị đập bụp cái, mở mắt ra nhìn mới thấy Tô Thiển xoay 1 góc 180 0 , bàn chân với những ngón chân hơi xòe đường đường ngay sát mặt An Thần.

      Trong mắt An Thần lóe lên nụ cười bé, đứng dậy, cẩn thận bế quay lại, nằm trong lòng mình, vừa lúc Tô Thiển tỉnh.

      Chợt thấy bên cạnh có nhịp tim đàn ông, Tô Thiển sợ hãi, trực tiếp đá văng người đó xuống đất.

      "Lưu manh!"

      Tô Thiển mơ mơ màng màng ngủ chân ba cẳng đứng bật dậy, chẳng lẽ mình bị chiếm tiện nghi?

      Kiểm tra lại y phục người, coi như vẫn còn chỉnh tề, lúc này Tô Thiển mới có thể vỗ ngực cái.

      An Thần bất thình lình bị đá cái, lúc lâu sau vẫn   phản ứng kịp.

      "Tô Thiển!!!"

      này, là lưu manh sao?

      Tô Thiển chu mỏ, dứt khoát rời khỏi giường, thói quen xấu, khi tỉnh lại thể nào ngủ nổi nữa.

      " ngủ , cần ngượng đâu!"

      "Mới có 2h, em muốn làm gì?"

      An Thần lại túm được Tô Thiển, gắt gao nhốt chặt .

      "Tôi tỉnh rồi, có nằm cũng ngủ nổi, mình ngủ ." Tô Thiển thể tự nhiên nổi. An Thần nằm phía , hơi thở nam tính của làm đỏ mặt, nhịp tim cũng rối loạn theo.

      " ngủ được cũng nằm đây cho tôi, nhắm mắt lại, đàng hoàng chút !" Thậm chí An Thần còn vỗ hai cái lên cặp mông khêu gợi của .

      Tô Thiển nhịn được mà bật cười: " đừng có bá đạo thế có được ?"

      " Tôi luôn bá đạo thế đó. Tôi lệnh cho em vất hết mấy ấn tượng trước kia về An Thần , tìm hiểu lại tôi!"

      Buộc Tô Thiển phải nhìn thẳng vào mắt mình, An Thần chậm rãi phun ra từng chữ.

      Con mẹ ngươi!

      "Tôi biết là người đứng đầu Ám Dạ, là nhân vật bí nhất, bá đạo, vô lí, ghét...ưm..."

      Om sòm!

      An Thần trực tiếp chặn cái miệng nhắn lảm nhảm kia lại, phủ lên đó bờ môi mềm mại, khiến thiếu dưỡng khí chỉ trong nháy mắt.

      Miệng! Bà đây lại bị chiếm tiện nghi rồi!!!

      ♥ Các bạn ấn quảng cáo ở phía dưới comments, ủng hộ Cung Quảng Hằng nhé ♥
      1620thuymidnight thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 45: Lần trước thử qua, cái đó mà là Sâu bướm sao?

      Edit:Thuy An

      Beta:van





      Tô Thiển càng giãy giụa, hai cánh tay bên hông càng thêm giữ chặt: "An Thần.."

      Khốn kiếp, xong thèm cho động tay động chân chút nào, mà cũng biết có mèo nào trộm thịt...

      Cạy hàm răng ra, đầu lưỡi An Thần bắt đầu thăm dò, lục lọi, lại hung hăng cắn cái ngừng tránh né kia cái.

      "Ừm, đau.."

      Giãy giụa nổi, Tô Thiển như con cá đợi người mổ xẻ, mặc cho người ta đòi hỏi.

      "Bảo bối hư, cho nhé!"

      Cơ bản là Tô Thiển có cơ hội để chuyện, An Thần dò mò trong áo lót của mà tìm kiếm.

      "Buông ra, An Thần, làm chuyện đó..."

      Người đàn ông này, chuyện đều giữ lời !

      Trong mắt An Thần thoáng qua nét cười xấu xa: "Tôi có đáp ứng gì với em sao? Tôi chỉ trước khi ngủ đụng vào em, sau khi ngủ cũng động!"

      Ầm tiếng !

      Trong giây lát, quần áo bị xé rách.

      Tô Thiển muốn gầm thét, lấy hết sức mà gầm, người đàn ông này, là chó sao? Y phục của tôi........

      "Bảo bối, tôi muốn em tôi." An Thần .

      "Thần kinh!!!"

      An Thần nhất quyết tha: "Hôm nay tôi cho em biết, tất cả lời tôi với em đều là , tôi em, từ năm mười hai tuổi bắt đầu , tôi em, tôi bỏ ra 10 năm, tôi muốn em tôi."

      Nghe xong những lời này, Tô Thiển như rơi vào trong đám sương mù, đôi tay ngừng cố gắng ngăn cản lộn xộn của An Thần.

      " đừng náo loạn nữa có được ?"

      Người đàn ông này điên rồi, là điên rồi.

      An Thần khẽ cười, nụ cười khiến trăm hoa đua nở: " hư, em có nhớ lần em nhẩm vào toilet nam ?"

      Tô Thiển sửng sốt, mặt đỏ ửng lên, 10 năm trước, từng liều mạng xông thẳng vào nhà vệ sinh nam.

      " nhớ.... nhớ..."

      Những chuyện thế nào, làm sao có thể thừa nhận được đây!

      " hư, còn chịu thừa nhận, em có còn nhớ , 10 năm trước, em từng chỉ vào tiểu đệ đệ của bé trai gọi đó là Sâu bướm ? Em có nhớ em hung hăng xông tới, xách quần của đứa ném ra bên ngoài phòng, tôi còn nhớ rất người nào đó vô nhầm phòng vệ sinh..."

      Tô Thiển bối rối, những chuyện này đều là bí mật cực kì riêng tư của , ngay cả Nhiễm Mạn cũng , tại sao người đàn ông này lại biết thế?
      "......"

      " Tôi chính là đứa bé trai bị em ném ra ngoài, hư, lần trước em thử qua rồi, nó có còn là Sâu bướm nữa ?"

      An Thần tràn đầy từ tính cộng thêm thanh trêu đùa khiến Tô Thiển tìm đâu ra cái lỗ để chui xuống.

      Trời ơi!!!!!

      Quỷ thần ơi, Tô Thiển con còn bình tĩnh nổi sao? Bình tĩnh rồi làm sao?

      Người đàn ông ngay trước mặt này chính là người vô duyên vô cới bị ném ra khỏi nhà vệ sinh nam đó sao? Đây là bé trai mà vẫn nhớ tới tận bây giờ sao? Là cậu bé với vẻ mặt vô tội đầy kinh ngạc đó sao?

       

      Chương 46: Bảo bối, chỉ biết vào, ra!

      Edit:Thuy An

      Beta:van


      "Tô Thiển, từ lúc đó trở , tôi liền thích em, 10 năm rồi, tôi cố gắng tạo nên Ám Dạ, chỉ vì hi vọng muốn em có cuộc sống an ổn, đừng đối xử lạnh đạm với tôi như thế có được ? Lòng tôi đau lắm..."

      Tô Thiển ngạc nhiên, ngơ ngác nhìn khuôn mặt đẹp trai kia, ánh mắt của vẫn thế nhưng lại tràn đầy ưu thương.

      10 năm! 10 năm! có nên tin những lời này ?

      "Bảo bối, có phải em tin lời tôi ? sao, tôi cho em đầy đủ thời gian để em từ từ cảm nhận những điều tôi muốn chứng minh cho em thấy, có được , chỉ cần đừng lạnh nhạt với tôi như thế."

      Lời của có chứa chút run rẩy, chỉ sợ trong lòng hoài nghi tấm lòng của .

      Tô Thiển bị An Thần làm cho sửng sốt, trong lòng cực kì phức tạp, đẩy đầu ra: "An Thần, đừng có thế nữa, được ? tại, đầu tôi trống rỗng....."

      An Thần nắm lấy bàn tay, dò theo bụng xuống. Cả người Tô Thiển đều run theo.

      " hư, em hành hạ tôi 10 năm, tôi chỉ muốn công tâm mà còn muốn phải công thân!"

      được là làm được, tuyệt nhiên cho phía dưới phản kháng, tuyệt nhiên cho trong lòng cự tuyệt!

      " .... Cầu xin ..... Tôi chuẩn bị tốt.... aaaaa..."

      Nếu ràng rồi , An Thần tuyệt đối cho phép này chạy trốn mình. là của , chỉ muốn cảm nhận trong lòng này chỉ là của .

      "Bảo bối, chớ trốn, ngoan nào."

      ", rất đau!"

      Nhớ tới đêm hôm đó, Tô Thiển chỉ lạnh sóng lưng mà lạnh cả người.

      “Tôi nhàng!”

      “An Thần, tôi phải có ý kia, bình tĩnh chút.”

      Đau xót tràn về, ai tới cứu đừng cho đêm hôm đó tái diễn.

      An Thần mãnh liệt như nước thủy triều, lửa dục ở đáy lòng gào thét, đôi tay điên cuồng chạy loạn thên thể bóng loáng, nhẵn nhụi của Tô Thiển, khiến cho cả người đều run rẩy.

      Liều mạng hôn lên , đôi môi sao mềm mại thế, sao tràn đầy dụ hoặc vậy.

      Tô Thiển cũng là bình thường, dưới ra sức trêu đùa của An Thần, mất hết sức phản kháng.

      An Thần nâng khóe môi lên, lúc này mới eo ếch cái, tiến vào nơi thần bí mà mình ngày nhớ đêm mong.

      Tô Thiển hoàn toàn tỉnh táo, ngừng vung tay đánh vào lồng ngực An Thần: " được, mau ra ngoài, ra ngoài ..."

      "Bảo bối! chỉ biết vào, ra! Ngoan nào, để cho được em mãi nhé!"
      1620thuy, Haruka.Me0wjuliet43 thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 47 : Cho em ba mươi giây chạy tới bên người tôi!

      Edit:Thuy An

      Beta:van




      vào, làm sao lại phải ra? nhịn đêm dục hỏa, nếu giải quyết chết cháy.

      Sáng sớm tinh mơ, An Thần đứng ở trước cửa sổ ngắm nhìn người giường còn ngủ say, tâm tình chưa bao giờ tốt như vậy.

      Ngón tay thon dài tinh tế vuốt lên khuôn mặt hoàn mĩ của , tươi cười càng tăng thêm mặt.

      “Thiếu gia, thiếu phu nhân, bữa sáng chuẩn bị xong.”.

      biết.”.

      Tô Thiển mở mắt bị vẻ mặt sáng lạn của An Thần dọa thiếu chút nữa rớt khỏi giường.

      “Sợ tôi như thế sao? Tôi cũng phải sài lang hổ báo.”.

      An Thần ôm được , buồn cười .

      Tô Thiển nhảy xuống giường, hoảng sợ cầm chăn quấn quanh mình.

      “Làm sao thế?”. An Thần nhíu mày.

      “Đừng tới đây!”.

      Từ nay về sau, An Thần bị Tô Thiển cho vào danh sách những nhân vật nguy hiểm nhất.

      “Vì sao?” Lại bước tới bước dài.

      Tô Thiển hoảng sợ cầm chặt chăn bao vây lấy mình chạy về phòng mình, xoạt xoạt hai cái khóa kỹ cửa phòng.

      Vào phòng tắm, Tô Thiển hung hăng chà sát làn da của mình, nhìn toàn dâu tươi. Tô Thiển cắn môi, cảm thấy mâu thuẫn giữa và An Thần dần dần có chuyển biến tốt.

      Tô Thiển đem tất cả váy đặt ở đáy tủ vì tối qua An Thần bên tai nỉ non: “Em mặc váy bộ dáng rất mê người.”.

      Mặc bộ quần áo, buộc tóc đuôi ngựa, Tô Thiển hài lòng gật đầu.

      “Alo, Vạn Dạ? Yên tâm , em lập tức làm…”.

      với Vạn Dạ mình tới trễ trong chốc lát.

      “Tô Thiển, lại đây ăn bữa sáng.”.

      An Thần đợi hơn nửa ngày, dựa vào tính tình trước kia rống lên với .

      Tô Thiển vừa giày vừa trả lời: “Tôi bị muộn rồi, ăn.”.

      câu , độ ấm mặt An Thần giảm xuống vài độ: “Cho em ba mươi giây tới bên , bằng cũng đừng nghĩ làm.”.

      Tô Thiển trong lòng bất bình mắng, nhích mông tới bên ghế ngồi xuống, bưng lên bát cháo, từng ngụm nuốt xuống.

      An Thần càng nhăn mặt: “Nhìn em ăn lang thôn hổ yết, chắc rất ngon, Lí lấy thêm cho thiếu phu nhân bát nữa.”.

      “Khụ khụ….khụ khụ…”.

      cẩn thận, Tô Thiển nuốt nhanh thìa cháo còn nóng.

      “Tôi vội, ăn.”. Buông bát đũa, Tô Thiển lấy khăn tay xoa xoa miệng.

       

      Chương 48 : Tô thư ký, công tác cũng đúng chỗ, còn phục vụ cơm nha!

      Edit:Thuy An

      Beta:van


      An Thần bất dắc dĩ lắc đầu, cầm lấy áo khoác theo : “Tôi đưa em .”.

      Tô Thiển hoảng sợ lắc đầu: “ cần, tôi tự xe bus được.”.

      “Hoặc là tôi đưa em , hoặc là ở nhà với tôi, em tự chọn .”.

      Mở cửa xe, An Thần tức giận, nếu phải lo ở nhà buồn chán bao giờ đáp ứng làm. này thực biết tốt xấu.

      “À, cảm ơn!”.

      Hai lựa chọn so ra để cho đưa vẫn là tốt hơn.

      “Em làm ở đâu? Làm cái gì?”. An Thần vừa lái xe vừa hỏi Tô Thiển.

      “Làm ở công ty quảng cáo. Làm thư kí tổng giám đốc.”.

      Nghĩ nghĩ, Tô Thiển vẫn là lựa chọn ăn ngay , dối trước mắt người này cũng như tự chuốc họa bởi vì quá hai ngày biết.

      “Tôi phản đối em làm nhưng điều kiện là lúc về gọi cho tôi, tôi tới đón em, được xã giao, dù là ăn cơm hay tiệc rượu cũng được tham gia.”.

      Tô Thiển nhạt nhẽo phun ra hơi: “ lại thế nữa…”.

      Đứng trước công ty, Tô Thiển nhìn chiếc xe Bugatti nghênh ngang mà , lắc đầu, vào trong.

      “Vạn tổng, ngại quá, em tới muộn.”. Tô Thiển bưng cốc cà phê vào, mỉm cười với Vạn Dạ.

      Vạn Dạ vội vàng đứng dậy, trong mắt tràn đầy lo lắng: “Tiểu Thiển, em làm lo muốn chết.”.

      Tô Thiển nhún nhún vai: “Đa tạ Vạn đại gia quan tâm, gữa trưa em mời khách để tạ tội.”.

      Tâm Vạn Dạ đến giờ vẫn chưa buông lỏng: “Chỉ cần em có việc gì là tốt rồi.”.

      “Tô thư ký”.

      ngang qua văn phòng, Tô Thiển bị gọi lại.

      Là người mẫu của công ty, hình như họ Ôn gì đó.

      “Xin chào, có chuyện gì sao?”. Tô Thiển ôm văn kiện trong tay, bình tĩnh nhìn váy ngắn màu đỏ trước mặt.

      Ôn Na khinh bỉ nhìn Tô Thiển quần bò áo phông, thực biết Vạn tổng coi trọng ta cái gì.

      “Giữa trưa Tô tiểu thư có rỗi ? Tôi muốn cùng tâm chút.”.

      Tô Thiển hơi sửng sốt: “ có lỗi, giữa trưa tôi có hẹn rồi, có thể đổi thời gian khác ?”.

      “Có hẹn? Là Vạn tổng sao? Tô thư ký, công tác cũng đúng chỗ, còn phục vụ cơm nha!”.

      câu ra làm nhân viên xung quanh hướng tới ánh mắt khing thường.

      Tô Thiển ngốc, có khả năng nghe được lời châm chọc của này.

      Tô Thiển nhíu mày: “Cảm ơn khích lệ. Tôi có thể hỏi câu ? là?”.

       
      1620thuywjuliet43 thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 49 : này, luôn mang vẻ mặt vô tội!

      Edit:Thuy An

      Beta:van


      Nhóm viên chức nghe thấy câu hỏi của , nhất thời nhịn được bật cười, trong công ty ai biết người mẫu nổi tiếng này, vậy mà giờ nhân vật này lại bị người ta trực tiếp hỏi là ai.

      Bọn họ nhịn được, trong lòng cho Tô Thiển thêm mấy điểm.

      biết tôi?”. Trong nháy mắt Ôn Na đen hết cả mặt.

      Tô Thiển nhạt nhẽo sờ sờ cái trán: “ ngại quá, con người tôi luôn bế tắc tin tức, với những người trọng yếu biết nhiều lắm…Ôi chao, chị Văn, lát nữa giúp em quét văn phòng chút nhé, cảm ơn chị nha.”.

      Tô Thiển hướng về người quét rác mỉm cười chào hỏi rồi xoay người về phòng.

      Ôn Na hoàn toàn sững sờ, sau đó quay người sang hỏi nhân viên bên cạnh: “ ta có ý gì? Tôi còn bằng người quét rác???”.

      Trong nháy mắt, toàn bộ nhân viên trong phòng ôm bụng cười ngã trái ngã phải.

      này, luôn mang vẻ mặt vô tội.

      Vạn Dạ đứng ở cửa văn phòng, nở nụ cười, Tô Thiển vẫn là Tô Thiển, người khác đừng mơ tưởng khi dễ .

      Cầm lấy điện thoại gọi tới phòng nhân : “Đem Ôn Na sa thải!”.

      ta cho phép bất luận kẻ nào tổn thương tới .

      Tô Thiển nhận được tin tức Ôn Na bị khai trừ, ngồi yên. phải là do chuyện ở văn phòng chứ?.

      “Vạn tổng, nghe khai trừ Ôn Na?”.

      Vạn Dạ ngẩng đầu: “Ừ, Ôn Na này,cầm lương cao nhưng làm việc tốt, bởi vì bất mãn với việc quay chụp nên phối hợp với đạo diễn làm cho công ty chịu nhiều tổn thất, người mẫu như vậy công ty muốn lưu lại.”.

      ra là như thế, được rồi: “Em biết rồi, giờ chỉ còn cách giờ ăn trưa 3 phút, Vạn tổng muốn ăn gì để em đặt.”.

      Vạn Dạ nhíu mày: “Tiểu Thiển, phải là mời ăn đại tiệc sao?”.

      Tô Thiển khoát tay: “Vạn đại gia, nghe hiểu đó là lời khách khí sao? Nhà tư bản Vạn ác ma, em là người nghèo, sao lại bắt người tội nghiệp như em mời ăn đại tiệc chứ?”.

      Vạn Dạ sửng sốt, hiểu liền cười to: “Tiểu Thiển vẫn tiền như mạng a, vậy từ nay nhà tư bản Vạn ác ma mời em được ?”.

      “Như vậy, ngại quá, đối diện có nhà hàng mới mở, sang đó nhé!”.

      Vạn Dạ nhìn ra nha đầu kia có biểu gì gọi là ngượng ngùng.

       

      Chương 50: Vạn tổng, đùa giỡn phụ nữ có chồng là đáng xấu hổ!

      Edit:Thuy An

      Beta:van


      Vào nhà hàng, Vạn Dạ theo khẩu vị của Tô Thiển mà gọi toàn món cay Tứ Xuyên. Xem ăn vui vẻ liền cảm thấy vui vẻ theo.

      Nhiễm Mạn , người đàn ông nào phải Tô Thiển vất vả, ta chút cũng cảm thấy, nguyện ý vì mà trả giá.

      ***

      “Này???”

      “Ăn cơm ?”. An Thần ngồi ở ghế, tay xoay xoay chiếc bút, khóe miệng lộ ra nụ cười mê người.

      Y Na vì An Thần thêm chút cà phê, quái dị liếc nhìn lão đại của mình rồi vèo cái phóng ra ngoài văn phòng cùng mọi người bát quái.

      “Thấy , thấy , lão đại của chúng ta hôm nay cười như hoa nở, tôi dám khẳng định tối qua chị dâu phải khóc đêm.”.

      Y Na lắc đầu, đáy lòng vì chị dâu mà bi ai.

      “Lão đại hoàn toàn rơi vào lưới tình rồi.”. Bân Tử bắt chéo chân, nhìn bộ dáng cà lơ phất phơ.

      “Xem bộ dáng kia của lão đại, tâm lý khinh bỉ, cả đời này tôi hao tốn tâm tư  vì con , có tiền đồ.”. Thánh Kiệt là người theo chủ nghĩa độc thân, phụ nữ và đàn ông trong mắt có gì khác nhau.

      Vũ Đình khinh bỉ nhìn Thánh Kiệt: “Ngươi biết cái gì, con là bảo bối, bất quá trở lại, chả có nào thích ngươi, người vô tâm vô phế.”.

      “Ta hiếm lạ!!!”.

      “…”.

      ***

      ăn…”. Tô Thiển lại uống thêm ngụm canh.

      “Nhớ tôi ?”.

      Tô Thiển bị hỏi há mệng thở dốc, biết trả lời như thế nào: “ thực rảnh rỗi sao?”.

      “Tôi nhớ em.”.

      Cũng quản phản ứng của Tô Thiển, An Thần trực tiếp tắt máy, khóe miệng càng nhếch lên.

      Tô Thiển nhìn điện thoại, nhất thời ngây người, khỏi giật giật khóe miệng, đây là An Thần mà biết sao?

      “Tiểu Thiển, làm sao thế?”

      “À, có gì.”. Bỏ điện thoại vào túi, mặt Tô Thiển có chút mất tự nhiên.

      Vạn Dạ lời nào, đem tôm hùm bóc bỏ vào bát : “Vì nữ vương cống hiến sức lực.”.

      “Cảm ơn!”. Tô Thiển cũng khách khí: “Vạn đại gia như vậy tri kỷ, biết ai có phúc khí lấy được nha?”.

      Sắc mặt Vạn Dạ cứng đờ, cười gượng: “ biết Tiểu Thiển có hứng thú này hay ?”.

      Tô Thiển nâng mi, lỗ mãng câu: “Vạn tổng, đùa giỡn phụ nữ có chồng là hành vi đáng xấu hổ.”.

      Các nàng đừng quên click vào quảng cáo ủng hộ web nha!!!!!
      1620thuywjuliet43 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :