1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bà Xã, Ngoan nào! - Thiên Diện Tuyết Hồ

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      252. An Thần bị nhóc tính toán.


      An Thần nghe vậy khe khẽ cười lên, nhéo nhéo lấy lỗ mũi đáng của nhóc, vì sao hôm nay nhóc đáng quá biết.



      " Con thỏ chết tiệt kia, có giận con, về sau đừng có gọi cha, gọi là ba  nghe



      Nghe được Mộ Dung Vũ Triết kêu ba, ngược lại cảm thấy ba so cha nghe còn có tình cảm hơn.



      Tiểu An An ngây cả người, tiếp theo nháy nháy mắt: "Ba ~~" .



      Nhóc từ bé  gọi là cha mẹ , nhưng giờ lại muốn kêu là ba thôi.



      An Thần mặt mày hớn hở, cái từ này là dễ nghe, cùng Tô Thiển gọi ông xã khác mấy rất dễ nghe.



      Nâng nhóc qua đỉnh đầu, ngước nhìn, miệng hé nụ cười “ Con gọi nữa



      "Cha. . . . . . Ba, ba, ba, ba. . . . . . . . ." .



      Kêu hơn mười tiếng, An Thần càng cười nhiều hơn cuối cùng bật cười khanh khách.



      Tiểu An An ngây người, lớn như vậy, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy mình cha cười nhiều như vậy, nhưng sao cậu có cảm giác rợn cả tóc gáy  . . . . . .



      Tô Thiển tới cửa, thể tin được , dụi mắt lia lịa, ngạc nhiên, sao lại như vậy .



      Cha con hai người này hòa thuận khi nào vậy.



      Vẫn nhìn chăm chăm hai người. An Thần đem Tiểu An An nâng đầu cười ha ha, mắt mở to, miệng cười toe toét tận mang tai, cũng chỉ biết sửng sờ và ngạc nhiên.



      Cho đến Tiểu An An cùng An Thần hai người chạy tới chỗ , mới thu hồi ánh mắt của mình, lơ đểnh nhìn cha con họ từ xuống dưới nhiều lần, bình tĩnh hỏi “ Hôm nay mặt trời mọc đằng tây rồi ha?”



      An Thần thả Tiểu An An xuống, tới ôm eo thon của Thiên Thiên, hướng bên tai mập mờ khẽ phun hơi: "Bà xã, nhớ em lắm." .

      Tiếp theo. Là chuyện thường làm ở nhà, ấn xuống môi cùa mà hôn, triền miên, triền miên, triền miên thôi. . . . . .



      Năm phút sau, Tiểu An An nhìn được, hừ hừ hai tiếng mới đem kéo hồn hai người về.



      Bất mãn: "Con có phải con của ba mẹ đây?." .



      Mỗi lần đều quên  nhóc ở sau, con trai thực làm bóng đèn mà.



      Tô Thiển囧, mất tự nhiên vuốt tóc, sau đó cái tay lặng lẽ đưa về phía hông của An Thần.



      An Thần vội vàng bắt được, hiến mị: "Bà xã tha mạng." .



      "Là thế nào đây ? cha con  hai người giảng hòa rồi hả ?" .



      Tô Thiển nhận lấy ly nước Lý tẩu đưa tới nước uống ngụm lớn , nhàn nhã nằm nghiêng ghế sa lon, trong nhà là thoải mái.



      Từ khi cứu Tiểu An An trở về, cảm thấy  mỗi ngày đều là hạnh phúc nhất.



      Tiểu An An cũng theo chạy tới, nửa nằm ở người của , cười như trăm hoa đua nở: "Mẹ, ba nhường mẹ  cho con rồi , tối nay con có thể cùng mẹ ngủ chung." .



      Nhóc cười mờ ám, sau lưng An Thần lại xù lông rồi.



      "Con thỏ chết tiệt kia, con muốn dạy dỗ lại phải ." .



      Tô Thiển nhếch mày ngẩn cao đầu, ồ dài tiếng, tán dương nhìn cái: "Quả nhiên, ba làm  càng ngày càng xứng với chức ba rồi, tệ." .



      An Thần hí mắt, bị khen cũng tiện phản bác nữa, đúng là xem thường kia con thỏ chết kia, thậm chí cũng dám tính kế với .



      Cắn răng: "Đúng vậy a, tất cả điều nghe bà xã hết, đối tốt chút! !



      Tiểu An An sợ le lưỡi cái, chui chui trong ngực Tô Thiển, nguy hiểm , nhóc đem cha mình ra tính toán đây mà..



      【 buổi sáng hai canh, bưu cục gửi đồ, buổi chiều trở lại tiếp tục. 】
      253. chơi như vậy là ép người


      Cắn răng: "Đúng vậy a, tất cả điều nghe bà xã hết , đối tốt chút! ! !" .



      Tiểu An An sợ le lưỡi cái, chui chui trong ngực Tô Thiển, nguy hiểm , nhóc đem cha mình ra tính toán đây mà..



      Tối hôm đó, Tiểu An An mực muốn tự mình rửa tắm, nhóc sợ lát nữa ba đem nhóc lôi ra chém.



      Tô Thiển liên tục dặn dò , Tiểu An An mới vào  phòng tắm.



      Vừa chơi phao trong nước vừa nghĩ trong bụng, nhóc lấy đâu ra lá gan mà dám đem ba mình ra mà tính toán đây.



      Sau đó suy nghĩ chút, góc trái tim bùm bùm  nhảy lên, làm sao dám để ba giúp mình tắm.



      Ở phòng tắm lâu mới dám mở cửa ngó nhìn, xác định an toàn mới đem cái chân bước ra ngoài, thở ra dài hơi, cười xấu xa, tính sổ tính, nhóc còn có chỗ dựa là mẹ đấy.



      Nhóc vừa ra, An Thần cầm khăn tắm vào, khóe miệng cũng là nụ cười xấu xa, Tiểu An An nhịn được nghĩ đến chuyện vừa rồi, mặt còn phải cười kêu lên: "Ba." .



      An Thần khẽ ừ, tới níu cánh tay của nhóc quay lại: " con thỏ chết tiệt kia, bắt đầu hôm nay, ba dạy con rèn luyện thân thể, con cảm thấy như thế nào?" .



      Tiểu An An bị dọa sợ, lắc đầu như trống bỏi: " cần." .



      " cần? Ba hỏi con, con có phải hay người đàn ông?" .



      "Vâng" . Cái này Tiểu An An ngược lại đáp  rất là dứt khoát .



      là đàn ông, tuyệt đối là đàn ông.



      "Rất tốt, con cảm thấy con mạnh hơn ba sao?" .



      " có. . . . có. . . ." .



      "Mẹ thích người đàn ông cao lớn, con muốn cùng ba giành mẹ, phải để cho mình thay đổi mạnh hơn so với ba, hiểu chưa?" .



      Tiểu An An mím môi, chịu trả lời, muốn mình mạnh mẽ hơn chẳng qua là tìm cơ hội xử lý mình mà.



      Phản kháng có, chỉ hối hận mới vừa lần đầu tính toán với ba xấu xa.



      Về sau, gì cũng dám cùng ba đối đầu.



      " Con thỏ chết tiệt kia, con hiểu chưa?"



      An Thần khóe mắt nhếch cao, mắt nhìn xuống khuôn mặt hối hận của Tiểu An An, liền còn nghĩ đến việc bị nhóc chơi khăm.



      Tiểu An An gật đầu: "Nghe hiểu, ba, con  khó chịu." .



      Bị đàn áp , khó chịu.



      An Thần khóe miệng nâng lên cong cong tinh quái , lúc này mới để nhóc xuống, vỗ cái vào mông nhóc: "Tối hôm nay, con ngủ với ai?" .



      "An An ngủ mình." .



      Nhóc khóc, chơi, như vậy ép người , hơn nữa đó còn là ba của mình nha.



      An Thần tâm tình tốt chu môi huýt sáo tiếng, vỗ vỗ gương mặt hồng nhuận của nhóc, dịu dàng: "Ngoan, đây mới con trai ngoan của ba." .



      Tiểu An An đưa mắt nhìn ba vào phòng tắm, miệng đường vòng cung hung hăng kéo xuống dưới , được rồi, nhóc chính là đứa con mà ba thương .



      Tô Thiển ở trong phòng đợi nửa ngày cũng thấy Tiểu An An tới đây, kềm chế được rồi, chạy đến trong phòng nhóc nhìn, ra là tên nhóc này trốn vào chăn ngủ thiếp .



      Tô Thiển than thở, nghĩ sơ qua cũng biết, nhất định là An Thần lại hù dọa con trai rồi.



      Khóa kỹ cửa phòng, nằm xuống bên cạnh nhóc, thuận thế ôm nhóc tại trong ngực, có lúc cảm thấy con trai rất đáng thương, lúc nào cũng ngây thơ tranh giành mẹ với cha.



      An Thần trở về phòng nhìn thấy Tô Thiển dĩ nhiên là cũng biết, đến phòng của Tiểu An An mới phát khóa cửa rồi, cau mày, biết mới có lát là ngủ hay đây.



      Rối rắm nửa ngày, mới thuận theo , cũng muốn đánh thức vừa cả đêm ngủ yên.



      Con trai, ba đâu rồi?



      "Con trai, con biết gần đây ba con làm những gì ? lẽ ba con dến tìm con?" .



      Tô Thiển mặt rối rắm đứng chơi ở phòng, xa xa nhìn ngoài cửa sổ bông tuyết tung bay, là đẹp, sáng nay vừa rời giường liền phát bên ngoài tuyết bay, vốn còn muốn kéo lên ông xã với con trai cùng nhau chơi đùa, nhưng chơi đâu rồi, lại gọi, vẫn tìm được người, điện thoại di động tắt máy, người hầu hỏi gì cũng biết.



      Tiểu An An mắt chớp chớp: " biết." .



      Tô Thiển càng thêm phát điên, trở về phòng mở ra máy tính, ngừng gõ bàn phím.



      An Thần chết tiệt, An Thần thối tha, mấy ngày rồi, trừ buổi tối, ban ngày bóng người cũng nhìn thấy rồi, quả thực là đáng ghét.



      Vẫn gõ bàn phím lách cách, lúc này mới hơi có chút hả giận.



      "Thiếu phu nhân, tôi có thể vào ?" .



      Ngoài cửa, Y Na cùng Vũ Đình rất cung kính, lời qua khe cửa truyền vào.



      Tô Thiển ngây cả người, có chút buồn bực  ra ngoài.



      "Vào ." .



      "Nếu thiếu phu nhân ra rồi chúng tôi cũng vào, phiền thiếu phu nhân theo chúng tôi chuyến." .



      Y Na cười híp mắt, trong mắt trong mi đều là sắc mặt vui mừng.



      Tô Thiển mày hơi nhíu đầu lông, có chút hiểu: " chỗ nào?" .



      "Thiếu phu nhân biết." .



      Hai người gì, đồng thời cười híp mắt, Tô Thiển nhìn ,cả người đều là nổi da gà.



      "Được, chờ tôi đổi bộ quần áo." .



      Tô Thiển cùng Tiểu An An hai người bị đưa đến bờ biển, lên chiếc ca nô, nhìn chung quanh biển rộng mênh mông, Tô Thiển ôm con trai  chặt hơn chút nữa.



      "Tôi , hai chị xinh đẹp, chúng ta chỗ nào đây?"  Chẳng lẽ phải ra biển sao?



      Y Na cùng Vũ Đình nhìn nhau cười tiếng, vẫn như cũ .



      Tô thiển thấy hỏi ra cái gì, đại khái cũng đoán được là ý của An Thần rồi.



      Chỉ có , mới có thể làm cho những người này phục tùng.



      Nhìn bên ngoài tung bay bông tuyết, rơi vào mặt biển vô tận, như vậy đẹp, lại cảm thấy có chút thành , ở S thị hai mươi mấy năm, ngược lại nhìn thấy qua mấy trận tuyết rơi.



      Tiểu An An cũng có vẻ có chút hưng phấn, đây cũng là sau khi sanh thấy tuyết rơi, cả người huơ tay múa chân , ở trong nhóm bảo vệ nhảy lên nhảy xuống thôi.



      Tô Thiển cũng bị nhóc làm nổi lên tâm tình, thu hồi vẻ ảm đạm cùng nhóc vui vẻ chút.



      Hai mẹ con xinh đẹp, lớn ở ca nô chơi đùa, người chung quanh nhìn hồi hâm mộ, này nhà ba người tốt, đứa trẻ càng thêm đáng làm cho người ta hâm mộ ghen tỵ.



      Lão Đại lăn lộn trong giới hắc đạo, có hai người thân thiết thương như vậy là rất may mắn.



      Khoảng hai giờ sau, ca nô cập bờ vào hòn đảo, Tô Thiển dắt Tiểu An An xuống ca nô, theo nhóm người củaY Na lên đảo.



      Rỏ ràng nơi này có gió lạnh mùa đông thổi xào xạc cây lá, mà chỉ có cỏ cây xanh tươi, thẳng vào mắt là màu xanh biếc, nhiệt độ còn cao hơn ở trang viên, giống như mùa xuân vậy, còn có thể nghe được tiếng chim hót. Kì lạ , hoa tuyết ở đây vừa rơi xuống đất vội tan biến, trong ánh nắng tỏa ra tia sáng chói mắt.



      Tô Thiển kinh ngạc, có chút cổ quái đánh giá chung quanh, chỗ như vậy có vài phần giống thế ngoại đào viên nha.



      "Thiếu phu nhân, theo tôi." .



      Y Na mỉm cười, tiếp tục ở đằng trước dẫn đường, càng vào trong, tầm mắt càng trống trải, xuyên qua tầng tầng cây cối cùng các loại núi đá, lúc này mới đến dãi đất trống.
      wjuliet43 thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      254


      Ông xã, rốt cuộc muốn làm gì?



      Y Na mỉm cười, tiếp tục ở đằng trước dẫn đường, càng vào trong, tầm mắt càng trống trải, xuyên qua tầng tầng cây cối cùng các loại núi đá, lúc này mới đến dãi đất trống.



      Vậy mà, khiến Tô Thiển rung động, là cảnh tượng bố trí mặt đất.



      Ngay phía trước , có thảm nhung lông vịt màu trắng dài đến mấy chục thước, hai bên thảm là mấy chục giỏ hoa thanh nhã, trang trí xinh đẹp.



      Tô lông mày đầu vừa nhíu, che lỗ mũi lại theo bản năng.



      "Thiếu phu nhân cần lo lắng, những thứ này là giả ." . Vũ Đình thấy động tác của phá cười.



      "Giả?" . Tô Thiển cùng Tiểu An An cùng nhau kêu lên, làm sao có thể?



      Tiểu An An càng thêm nhanh chân chạy đến cái hoa lam bên cạnh tra xét, trái ngó bên phải ngó, nhìn ra lại dùng tay sờ, lắc đầu, méo miệng: "Này ràng là hoa mà." .



      Bất kể là sắc màu, hoa văn, còn là từ cảm giác đôi tay mà , đây chính là hoa chứ sao.



      Y Na lên trước, cười hì hì sờ sờ đầu Tiểu An An  : "Cậu xem chút có thể xé nát hay ?" .



      Tiểu An An nửa tin nửa ngờ đưa tay hái đóa xuống, nhưng bẻ xuống được, lại cho là hơi sức đủ, hơi ra sức, nhưng xé được mà.



      " tà môn." .



      Chuyện này tất nhiên hoa có thể làm giống như .



      Tô Thiển lúc này mới buông lỏng thần kinh, khỏi cảm khái, cái thế giới này, OUT rồi.



      "Thiếu phu nhân, xin theo tôi phía này." .



      "Tiểu thiếu gia, cậu theo tôi." .



      Tô Thiển theo Vũ Đình, Y Na mang theo Tiểu An An người sang bên , càng chạy, lại càng nghi ngờ, bên trong bố trí càng ngày càng đẹp, điều này làm cho Tô Thiển có ảo giác – đây là nơi diễn ra  hôn lễ.



      Vũ Đình mang Tô Thiển vào phòng lớn, vào mới phát , đây là phòng hóa trang, từng dãy người giúp việc tay cầm khay, từng cái trong khay,  đựng đồ trang sức trân quý nhất.



      "Thiếu phu nhân, xin tắm rửa thay quần áo." .



      Vũ Đình kéo ra bức rèm che, mời vào trong.



      Tô Thiển dừng chân lại, trong đầu  thắc mắt: " phải, đây rốt cuộc có ý tứ gì? ở đây mấy giờ đồng hồ rồi, nhưng tất cả đều hiểu được." .



      thích loại cảm giác này, theo người khác nhưng biết làm cái gì, cảm giác này, thế nào thoải mái.



      "Thiếu phu nhân, trước tắm rửa trước , lập tức có người tới cho người hiểu." .



      Tô Thiển phát điên, nhưng vẫn là theo lời vào, bên trong đặt thùng gỗ, sớm cất xong  nước nóng.



      Đây cũng là điều khác biệt mới mẻ, vốn chỉ là đồ dùng trong việc tắn rữa nhưng cũng làm người khác cảm thấy hấp dẫn,



      hàng người đứng chờ: "Thiếu phu nhân, xin tắm rửa." .



      Tô Thiển nhíu mày, có chút nhức đầu day day cái trán: "Tôi tự làm." .



      Những người đều là phục vụ năm sáu năm, tự nhiên biết tính tình của tính bướng bỉnh, nhưng lần này được, thiếu gia rồi, phải phục vụ.



      "Thiếu phu nhân, xin đừng làm khó chúng tôi." .



      Thiếu gia giao việc, họ phải làm được.



      Tô Thiển phát điên, có tay có chân, tắm mà thôi, cần nhiều người như vậy giúp.



      "Các người ra ngoài , để tôi." .



      giọng nam trầm thấp vang lên, tiếp theo đó là An Thần vận bộ Tây phục sang trọng.



      "Ông xã?" .



      Tô Thiển xoay người, ánh mắt thoáng qua tia kinh ngạc, lão công của , sao lúc này lại đẹp trai như vậy.



      Người giúp việc xuống, An Thần đem lấy đặt ngồi xuống thùng gỗ, liền thò tay muốn cở nút áo của   .



      Tô Thiển vội vàng ngăn lại, có chút buồn bực bắt lấy hai tay của : "ông xã, rốt cuộc muốn làm cái gì?"



      An Thần hé miệng cười yếu ớt: "Kết hôn." .



      Đột nhiên xuất   hôn lễ.



      Tô Thiển vội vàng ngăn lại, có chút buồn bực bắt lấy hai tay của : "ông xã, rốt cuộc muốn làm cái gì?" .



      An Thần hé miệng cười yếu ớt: "Kết hôn." .



      "À? ? ?" .



      " , nghĩ muốn cho em lãng mạn  hôn lễ." .



      Quần áo rơi xuống, bạch mã hoàng tử An Thần, tự mình tắm rửa thay quần áo cho bà xã quý.



      **************************hoa lệ lệ tuyến phân cách*****************************



      Áo cưới theo bằng lụa, theo phong cách cung đình, chân váy xòe đuôi cá, điểm tô là những bông hoa xinh đẹp, đính thêm đá quí lấp lánh. gương mặt rủ xuống màn sa* mỏng manh, như dòng suối chảy chậm rãi, nhàng.Tô Thiển chính là diện của quyến rủ và xinh đẹp hấp dẫn.   (màn sa : là lúp dội đầu của dâu)



      Mái tóc xoăn dài quyến rủ được vấn lên bằng dải lụa màu trắng. váy cưới tinh khôi bay phất phới dưới ánh mặt trời rực rỡ, những bông hoa tuyết bay bay trong gió khẽ hôn má .



      Tiếng nhạc vang lên, Tô Thiển được dâu phụ dìu vào lễ đường, An An, Nha Nha, Tử Tử, Minh Húc mấy hoa đồng tay nâng  làn váy dài, bông tuyết bay múa đầy trời cùng băng khô chế tạo mây mù mờ ảo, An Thần người mặc lễ phục đuôi én màu đen từng bước đến gần.



      Hai bên, điều là bạn bè thân thuộc, mặt đầy nụ cười, vui vẻ chúc phúc.



      Hai người, nhìn vào mắt nhau, tràn đầy đều là tình   lưu chuyển, tình ý  tung bay.



      Tiếng vỗ tay nổi lên bốn phía, tay Tô Thiển chuyển giao đặt trong tay An Thần, hai người điều có tư thái nghiêm trang lại kém phần sang trọng.



      Người chủ trì hôn lễ mặt mỉm cười, tay cầm kinh thánh, hỏi: "An Thần, có nguyện ý cưới Tô Thiển làm vợ, vô luận sống chết, cùng chung hoạn nạn, đời kịp sao?" .



      An Thần mỉm cười, cười tỏa ra trăm sắc, cảnh xuân rực rỡ.



      "Tôi nguyện ý." .



      Tô Thiển yếu ớt cười thêm chút, đáy mắt mang theo điểm vui vẻ.người này mang cho niềm vui như vậy, ngàn vạn lần nghĩ tới.



      "Tô Thiển, ngươi nguyện ý gả cho An Thần, vô luận sống chết, cùng chung hoạn nạn, xa rời sao? ? ?" .

      "Đúng vậy, tôi nguyện ý." .



      sớm là vợ của , sớm đem toàn bộ  tất cả đều bỏ để cùng ở chung chỗ, sống chết coi là cái gì, hoạn nạn coi là cái gì,nơi nào có , chính là thiên đường.



      Ở lễ đường này, có bất kỳ người nào liên quan đến giới truyền thông, đây là hôn lễ riêng tư bình dị , lại chỉ là nơi thể tình và là nơi hội tụ những điều thơ ngây ngọt ngào nhất tuyệt đẹp nhất của tình .



      Cắt bánh ngọt: chúc phúc tân lang tân nương ngọt ngọt ngào ngào từng bước lên chức.



      Mở sâm banh: chúc phúc tân lang tân nương tình nước chảy đá mòn.



      Rượu giao bôi: toàn thể nâng chén cùng chung chúc phúc.



      Cả đám bạn tốt  chứng kiến cùng chúc phúc , đôi giai nhân hoàn thành cuộc hôn lễ lãng mạn  .



      Cuối cùng khai tiệc, An Thần có chút lo lắng Tô Thiển cảm thấy hôn lễ đơn giản, lặng lẽ lôi đến bên: "Bà xã, em cảm giác như thế nào đây? ?" .



      Tô Thiển đổi áo cưới, mặc thêm cái giữ cho ấm lại càng khêu gợi, tay cầm sâm banh lặng lẽ đụng lên lỗ tai của : " đoán." .



      An Thần nhíu mày: " biết, bà xã có hài lòng ? ?" .



      "Cái này mấy ngày thấy mặt, có phải hay đều ở đây sắp xếp chuyện này?" .



      "Bà xã quả nhiên là hiểu nhất ."



      " dụng tâm  sắp xếp như vậy, cho điểm tối đa." . Dừng chút, lại đến gần bồi thêm câu: "Tối nay bồi thường cho ." .


      255.Đại Kết Cục (1)


      " dụng tâm  sắp xếp như vậy, cho điểm tối đa." . Dừng chút, lại đến gần bồi thêm câu: "Tối nay bồi thường cho ." .



      câu mập mờ lời mà , khiến tình cảm trong lòng của An Thần phút chốc dâng cao, nắm chặt cánh tay của , bên tai phun hơi: "Bà xã, phải dễ dàng thỏa mãn, là muốn rất nhiều rất nhiều." .



      Tô Thiển sững sờ, cười, vừa lôi kéo hướng đám người vừa khe khẽ : "Chỉ sợ tinh lực cạn kiệt người còn."



      " thể nào, đại chiến 300 hiệp đều có thở hổn hển ." .



      Bản lãnh khác có thể có, cái này rất lớn nha.



      Phục vụ bà xã tốt ngày mai mới có thể vui vẻ được.



      "Mình tiểu Tô Tô này, bạn đem An thiếu gia, người đàn ông ưu tú như vậy ngoan ngoan ngoãn ngoãn, là làm cho chị em tôi  hâm mộ ghen ghét nha." .



      Nhiễm Mạn bưng ly sâm banh, cười tà về phía này.



      Tô Thiển cùng An Thần nhìn nhau cười tiếng, mười ngón tay càng chặt hơn chút.



      " cũng kém, thủ hạ đắc lực nhất của tôi cũng bị mang , xem ra rất thỏa mãn."

      Nhiễm Mạn rủ tầm mắt thấp xuống, cười yếu ớt, yên lặng nhấp miếng sâm banh, Đúng vậy a,chị em mấy người các , tìm khắp đến hạnh phúc thuộc về mình, là may mắn.



      "Mẹ, mẹ hôm nay xinh đẹp." .



      Tiểu An An chạy tới ôm bắp đùi Tô Thiển  , hi hi ha ha.



      Tô Thiển nhếch khóe miệng, giả bộ tức giận: "Cách tôi xa chút, nhóc đáng ghét, lại dám gạt tôi, tôi có thương cậu." .



      Tiểu An An méo miệng, ràng chính là cha cảnh cáo mình cho chứ sao.



      "Mẹ ~~" Tiểu An An thanh non nớt cố ý kéo dài, đầu vẫn ôm bắp đùi của mè nheo làm nũng, mắt thỉnh thoảng nghiêng mắt nhìn lên mặt mẹ.



      Thấy Tô Thiển chút cử động, tay sức lực tăng lên mấy phần , thừa dịp thời điểm Tô Thiển chưa chuẩn bị hung hăng nhéo lên bắp đùi của mình, đùi truyền tới cảm giác mãnh liệt đau đớn theo lỗ mũi trở tuôn trào, nước mắt ào ào chảy ra : "Mẹ, An An phải cố ý nha, ngươi thể thương An An, An An khó chịu ." .



      Tô thiển thấy Tiểu An An khóc nhè , nhất thời luống cuống tay chân, nhóc con này, lúc nào thay đổi thành thích khóc như vậy rồi hả ?



      "Ai nha, sao, sao, mẹ đùa giỡn với con đấy." .



      Ngồi xổm xuống ôm nhóc, đưa tay lau hai má  nước mắt, chê cười: "Nhóc con đáng ghét, về sau còn dám giúp cha con lừa mẹ  niếm đau thử chút ." .



      Tiểu An An lập tức nín khóc mỉm cười: " dám." .



      "An thiếu gia, Tiểu Tô Tô, hôn lễ cùa hai người, thế nhưng cho chúng ta biết, phải nha." .



      Xa xa mười mét, Hà Nguyệt trang trọng tay khoát tay với Vạn Dạ, nhìn Tô Thiển nở nụ cười tươi.



      Tô Thiển kêu lên, Nhiễm Mạn trực tiếp rớt cằm, ánh mắt của thấy gì đây, là ai cùng với ai?



      Hà Nguyệt nắm tay Vạn Dạ?



      OMG, thế giới này là điên rồi mà cũng buồn cười?



      Tô Thiển chạy tới, tầm mắt nhìn qua nhìn lại, thần sắc tràn đầy ngạc nhiên: ", hai người làm sao mà tới đây?" .



      "Chúng tôi tới được sao, làm gì, tiếp à? Vậy chúng tôi trở về nhà ha." .



      xong, Nguyệt lôi Vạn Dạ muốn xoay người , Tô Thiển vội vàng lên tiếng: "Đừng, là, cũng trước đó thông báo tiếng, hại tôi ngạc nhiên như thế." .



      Tô Thiển nhìn Vạn Dạ cái, thấy mặt tràn đầy  nụ cười, trong lòng giống như là gở xuống khối đá lớn, rất lâu có thấy , ra là cùng Nguyệt thành đôi.



      "Nhìn thấy hai người thành đôi, tốt, tốt." .



        mà , nhìn thấy hai người bọn họ ở cùng nhau là tốt rồi, đối với Vạn Dạ lòng vẫn vướng mắc bây giờ có thể buông lỏng lòng mình được rồi,
      wjuliet43 thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      256.Đại Kết Cục (2)



        mà , nhìn thấy hai người bọn họ ở cùng nhau là tốt rồi, đối với Vạn Dạ lòng vẫn vướng mắc bây giờ có thể buông lỏng lòng mình được rồi,



       mà , nhìn thấy hai người bọn họ ở cùng nhau là tốt rồi.



      "Tiểu Thiển, em nhất định phải luôn hạnh phúc như vậy nhé ." .



      Vạn Dạ rút tay, đứng ở trước mặt nghiêm túc quan sát , trong mắt đều là nụ cười, ai cũng thấy , trong nháy máy, sau trong ánh mắt nhanh chóng thoáng qua tia đau lòng, Tiểu Thiển, hạnh phúc là tốt rồi, hạnh phúc là tốt rồi. . . . . .



      Tô Thiển dĩ nhiên là nhìn thấy, nghiêm túc gật đầu: "Dạ, em biết rồi, em nhất định hạnh phúc , cám ơn , Vạn đại thần." .



      Chỉ cần Vạn Dạ tìm được hạnh phúc thuộc về mình, như vậy buồn lo hạnh phúc dánh mất.



      An Thần ánh mắt trở nên thâm thúy, tại người của hắn nhìn lâu cũng còn nhìn ra cái gì khác thường, lúc này mới khóe miệng vểnh lên.



      "Yên tâm , tôi dùng toàn bộ sinh mạng của tôi cho hạnh phúc." .



      Ôm cả bả vai của , toàn thân tản ra ánh sáng mỹ mãn , người phụ nữ của , vẫn luôn hạnh phúcnhư vậy.



      Vạn Dạ gật đầu, ánh mắt lại vẫn đặt ở người của Tô Thiển: "Tôi tin tưởng." .



      tin tưởng, sẳn sàng tin tưởng, tin tưởng luôn luôn như vậy hạnh phúc.



      Hà Nguyệt chợt lóe lóe ánh mắt, lần nữa ôm cánh tay của hướng cạnh mình kéo, cười :



      "Chúc mừng hai bạn,mà hai bạn cũng chúc mừng chúng tôi , chúng tôi nhất định cũng giống như các bạn hạnh phúc như vậy." .



      Thay vì lời này là với Tô Thiển cùng An thần, cũng như chính với chính mình.



      Trong lòng Vạn Dạ vẫn luôn chỉ có Tô Thiển, đây là thực thể chối cải, chỉ vì   muốn Tô Thiển an tâm, đành lòng tìm đến mà sống chung, tự với mình, có thể cùng kết hôn sống chết có đôi, nhưng tuyệt đối chịu cho tình .



      chấp nhận mà hề nghĩ ngợi, quá , rời xa khoảng thời gian, sống bằng chết.



      biết, coi như chấp nhận, cũng tìm người phụ nữ khác diễn tuồng vui này, cùng người khác mà kết hôn .



      Thay vì như vậy, tại sao lòng dạ đẩy đến bên cạnh người khác.



      chừng, chỉ cần và mình ở chung thời gian dài, có thể dần dần quên mất Tô Thiển.

      Có cơ hội, cũng phải tốt.



      "Sau này, Vạn đại thần, cùng Hà Nguyệt cũng thế, nhất định nhất định phải hạnh phúc." .



      Tô Thiển có chút kích động, vẫn nắm bàn tay An Thần, người chung quanh cũng xúm lại , khắp nơi đều là mản thanh chúc mừng.



      Bóng đêm mông lung, bầu trời tràn ngập pháo hoa đù loại, mê ly, xa hoa.



      Mười mấy đôi tình nhân, tựa sát lẫn nhau ngồi ở bờ biển, cười đùa, tán tỉnh, đêm rất đẹp, người rất kích - tình.



      Tiểu An An làm chủ nhà, mang theo mấy người bạn , chung quanh nhảy lên.



      "A, em chơi, chơi nữa, Nha Nha mệt quá." . Chơi mệt mỏi, Nha Nha đặt mông ngồi ở bờ cát, chùi chùi cái  miệng đáng , đôi mắt cũng đảo qua đảo lại, Tử Tử cái tư thế kia, cũng biết nha đầu quỷ quái kia lại tính toán cái gì.



      "Nha Nha, em khỏe để Minh Húc ca ca ôm nha?" . Minh Húc tiền gần lên, đưa tay muốn ôm em lại .



      Tiểu Nha nha mất hứng  đánh gạt bàn tay của ra, chỉ vào An An đứng xa kêu la: "Em muốn chồng tương lai ôm." .



      Thanh lớn  tinh tường truyền tới trong lỗ tai mỗi người, rối rít ghé mắt nhìn sang, gương mặt kinh ngạc.



      "A ~~~ Em muốn ôm ông xã , muốn ông xã ôm chứ sao. . . . . . . . . . . ." .



      Tiểu An An ràng sợ ít, vào lúc này nghe còn gọi lớn lên, vội chạy tới chận miệng của , cắn răng: "Nha Nha ngoan, tớ ôm là được, đừng làm rộn." .



      Cả nhà cười ầm, Tô Thiển càng thêm vui mừng  nằm ở trong ngực An Thần  dậy nổi.



      " Bà xã, đêm khuya." .



      "Dạ?" .



      "Em phải bồi thường cho ." .



      Vì vậy, trong đông đảo tình lữ, lặng lẽ rời đôi.



      Bên trong ngôi nhà gỗ , đêm đen cũng che đậy được hơi thở ái - muội cùng cùng gấp gáp khó khăn.



      " Bà xã, em chết mất." .



      "Vậy sao? Nhưng là em chút cũng ." .



      "Cái này sao, tại từng chút là tốt rồi, cần phải liền." .



      "A —- chút —-" .



      ", ai bảo em   ."



      "(*^__^*) hì hì. . . . . . ."

                                                                             Toàn văn hoàn

       
       

      ----------oOo----------
       PS:   hố chính thức lấp xong. tung hoa nào.

      Chân thành cảm ơn editor và beta cũng như các bạn đọc giả gần xa đồng hành cùng câu chuyện này. Hi vọng ở hố mới các bạn ủng hộ nhiệt tình hơn nữa để cho các editor cũng như Betacó động lực để đào và lấp hố nha.

      lần nữa cảm ơn các bạn  y(~ 3 ~)y
      saoxoay, wjuliet43gaubonganvung thích bài này.

    4. phankhahan

      phankhahan Active Member

      Bài viết:
      927
      Được thích:
      204
      ban oi truyen nay nu chinh luc dau co yeu ai truoc khong roi moi yeu nam chinh

    5. Cherry

      Cherry New Member

      Bài viết:
      8
      Được thích:
      1
      hihi ! nhà mềnh đổi giao diện vui quá di mất :)

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :