1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bà Xã, Ngoan nào! - Thiên Diện Tuyết Hồ

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 10: Tô Thiển, em dám cho mác có vợ ngoại tình!
      Edit: Thuy An
      Beta: Vân​


      [​IMG]

      Quay đầu lại, hoàn toàn thể tin được trừng mắt với An Thần, muốn từ mặt tìm ra chút chứng cớ dối, vui đùa.

      Rốt cục, Tô Thiển nhịn được như vũ trụ bùng nổ: “An Thần, buông tha cho tôi , tôi có hứng thú cùng đùa giỡn.”.

      An Thần nhíu mày : “Em rời còn rất nhiều chuyện chưa giải quyết, lưu lại cục diện rối rắm lớn như vậy cho mình tôi giải quyết sao?”.

      có ý gì?”.

      “Toàn thế giới đều biết em là vợ tôi, em cứ như thế rời , muốn tôi giải thích với truyền thông như thế nào, nên vẫn là tìm được cơ hội thích hợp rồi em hãy rời .”.

      Hoàn toàn cho Tô Thiển hiểu lời giải thích, An Thần trực tiếp nhét vào xe.

      “An Thần, nên quá đáng.”.

      Tô Thiển hoàn toàn nổi giận, có phải hay càng nhường nhịn người ta được tấc lại tiến thêm thước.

      năm qua, Tô Thiển vì nợ nần nên đối với đều ngoan ngoãn phục tùng, tại thanh toán xong, con mèo ngoan ngoãn tính tình bạo phát.

      An Thần kinh ngạc liếc cái, tiện đà nhếch lên khóe môi: “Xem ra buổi chiều tại nhà ăn nhìn thấy lang thôn hổ yết quả là em, ngụy trang thục nữ năm, giờ rốt cục lộ nguyên hình sao?”.

      Tô Thiển chán nản, cầm túi xách tay hướng An Thần đập tới: “Hỗn đản, dừng xe.”.

      An Thần nhíu mày tránh né túi xách ngừng đập tới: “Ngồi yên cho .”.

      “Dựa vào cái gì tôi phải nghe? An Thần, tôi cho , đừng mơ tưởng lấy giấy đăng kí kiềm chế tôi, bổn tiểu thư dễ bị kiềm chế đâu.”.

      biết do kêu gào mệt mỏi hay do tức giận mà Tô Thiển hé miệng thở phì phì.

      Túi xách của Tô Thiển vang lên tiếng chuông di động, nhìn tên người gọi, nhanh chóng điều chỉnh tốt tâm tình: “Bảo bối, bữa tiệc kết thúc về trước , bên này có chút việc, ừ, bye…”.

      Tắt di động, Tô Thiển tức giận trừng mắt với An Thần còn đen mặt.

      “Tô Thiển, em dám cho tôi cái mác có vợ ngoại tình!”. Lỗ tai nếu xảy ra vấn đề hình như vừa nghe gọi ai đó là “bảo bối”???

      “Thần kinh.”

      Tô Thiển sửa sang lại quần áo và đầu tóc, bình tĩnh lại tâm tình: “An Thần, phiền dừng xe!”.

      qua tiếp là khu biệt thự ở ngoại ô làm sao có xe buýt mà về.

      An Thần đáp lời, nhấn chân ga, nháy cái phi thẳng về phía trước.

      “An Thần, uống rượu xong còn lái xe nhanh như vậy, muốn sống nữa à?”. Tô Thiển hướng về phía An Thần rống to, này nha, hôm nay ra ngoài bước sai chân rồi sao?

      “Im lặng.”

      Hết chương 10

      -------*-------

      p/s: sau chương này, Vân post 2 chương/ ngày ngaytho
      Last edited by a moderator: 30/7/14
      HuyenHo, 1620thuy, Haruka.Me02 others thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 11 + 12 : , cho tới giờ đều bá đạo như vậy!
      Edit: Thuy An
      Beta: Vân


      [​IMG]

      “Im lặng.”.

      Tô Thiển chán nản, được liền nhắn tin cho Nhiễm Mạn tới đón.

      Lạch cạch lạch cạch vài cái, Tô Thiển nhấn nút gửi , thế này mới bình tĩnh thở ra hơi.

      “Tô Thiển, đừng vọng tưởng thoát khỏi bàn tay tôi, chỉ cần tôi cho phép, nghĩ em cũng đừng nghĩ.”.

      Lúc này, An Thần toát lên chút lãnh ý nhè . Đúng vậy, cho tới bây giờ đều bá đạo như vậy. Chỉ cần muốn cho phép người khác cự tuyệt.

      “Vừa thấy em chưa ăn gì, đường Bắc Kinh mới mở nhà hàng Hàn Quốc, ăn thử nhé?”.

      Tô Thiển chống tay lên trán: “Tôi thích ăn cơm Trung Quốc.”.

      Nếu thoát khỏi, tạm thời cứ thuận theo tự nhiên , có trời biết, tâm tình Tô Thiển vượt quá mức độ tốt bình thường.

      “Nguyên lai em thích đồ ăn nước ngoài.”. An Thần ra vẻ lầm bầm lầu bầu.

      Tô Thiển đương nhiên biết ý tứ của , năm qua, chỉ cần bảo, Tô Thiển toàn bộ nghe lời.

      “Vậy về nhà để Lí nấu.”.

      An Thần đánh tay lái, đường hướng khu biệt thự chạy xe tới.

      Tô Thiển nhìn An Thần lái xe hơi hơi ngây người, năm, lần đầu tiên ngồi xe của , giống như những xe khác, xe luôn có hương thơm dễ chịu.

      Trở lại biệt thự, kim đồng hồ chỉ mười giờ, về nhà.

      Tô Thiển sờ sờ bụng tóp queo của mình, lập tức vén tay áo lên vào phòng bếp.

      “Chẳng lẽ em biết nấu cơm?”.

      An Thần đứng trước phòng bếp, vẻ mặt tò mò nhìn Tô Thiển.

      Tô Thiển đáp lời, có thể nấu cơm hay phải miệng là người khác có thể tin tưởng.

      Lấy ra từ trong tủ lạnh ớt xanh rửa sạch rồi thuần thục thái sợi, lại mang thêm ra ít rau xanh rửa sạch cho vào chiếc rổ.

      Trước kia ở nhà, cái gì cũng biết trừ nấu cơm.

      ra ngoài trước lát, chút nữa là được.”.

      Tô Thiển nhìn An Thần đứng ở cửa, hơi hơi nhíu mày.

      Quả nhiên An Thần nghe xong trở lại phòng khách, mở tivi, nhìn tivi toàn phim truyền hình, nhàm chán nhấn điều khiển từ xa ngừng đổi kênh.

      lát sau, bàn thức ăn nhìn rất ngon miệng được dọn ra. Tổng cộng có bốn món ăn và món canh.

      Thịt cá thái sợi, cung bảo kê đinh, thịt xào, rau xào, và canh mây (trứng, cà chua)[*]. Năm món ăn bình thường nhưng lại làm An Thần nuốt nước miếng liên tục.

      Còn rất thơm!

      “Nếm thử xem hương vị thế nào, năm rồi chưa làm đồ ăn, hy vọng tay nghề chưa bị hỏng.”.

      [*] (Các bạn cùng thưởng thức các món ăn do Tô Thiển làm nhé)

      [​IMG]
      Thịt cá thái sợi

      [​IMG]
      Cung bảo kê đinh

      [​IMG]
      Rau xào

      [​IMG]
      Thịt xào

      [​IMG]
      Canh mây
      An Thần bình tĩnh nuốt nuốt nước miếng, cầm lấy đôi đũa gắp miếng thịt đưa vào miệng tao nhã nhai nuốt.

      Tô Thiển đưa tới trước mặt bát cơm cùng canh: “Trước hết hãy uống canh, có tác dụng dưỡng da làm đẹp da.”.

      An Thần bưng bát canh lên uống: “Xem ra năm qua tôi để ý tới em, tại mới thấy em khác lạ.”.

      Trước kia chỉ cảm thấy tinh xảo như rối gỗ, cho tới hôm nay mới phát , có sức sống vượt qua người thường, cũng cãi nhau khi tức giận như mọi người con khác.

      Thậm chí, so với các khác có mị lực hơn, có can đảm cự tuyệt , có thể ở trước mặt bình tĩnh hoàn toàn chút khác thường. Đây là tình huống chưa bao giờ gặp qua.

      “Khi đó cùng tại khác nhau, trước kia là chủ nợ, tôi trả nợ mới thế.”.

      Tô Thiển đáp thực tự nhiên giống như chuyện vừa chỉ là vân đạm phong khinh.

      Bởi vì câu trả lời của , sắc mặt An Thần trầm xuống. Chính là trả nợ mà thôi, lời này nghe thoải mái, tuy rằng .

      “Tắm rửa chút rồi ngủ sớm .”.

      An Thần buông đũa, tao nhã xoay người lên lầu.

      Tô Thiển ngây ngốc nhìn theo bóng dáng của , ai lòng phụ nữ khó đoán, nghĩ đàn ông mới là loài động vật khó hiểu, chỉ trong ba giây tái mặt, biểu diễn loại kịch thường xuyên biến sắc mặt sao?

      Mặc kệ ta, còn chưa ăn chút nào đâu, bình tĩnh cầm đôi đũa, tiếp tục với đồ ăn càn quét.

      Tô Thiển là người nổi tiếng ăn nhiều béo, mặc kệ ăn như thế nào, mặc kệ là ăn nhiều hay ít thịt. luôn làm giới nữ ghen tị với về điều này.

      Lấp đầy bụng, Tô Thiển đối với chồng bát đũa mà phát sầu, chỉ muốn ăn cơm muốn rửa bát. nghĩ phải rửa, nhưng rửa, để lại cho Lí lại cảm thấy mình rất kiêu.

      Rối rắm cả buổi, mới cắn răng bưng bát đũa vào phòng bếp.

      Tô Thiển rửa xong cũng là lúc Nhiễm Mạn gọi điện tới.

      “Cái gì? Cậu về?”.

      Tô Thiển yên lặng đem di động cách xa lỗ tai mình, xác định tiếng gầm gừ trong điện thoại hầu như biến mất mới lần nữa đem lại gần lỗ tai.

      “Nếu cậu nguyện ý nửa đêm tới đón tớ, tớ cũng để ý.”.

      bây giờ ước gì mình có thể lập tức rời .

      Hết chương 11 + 12
      Last edited by a moderator: 30/7/14
      HuyenHo, 1620thuy, Haruka.Me02 others thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 13 + 14: Trước bảy giờ nhớ về nhà!
      Edit: Thuy An
      Beta: Vân​



      [​IMG]

      “Nghĩ hay đấy, dù sao tên kia cũng ăn cậu, cậu cứ tạm chấp nhận ở đó , ngày mai sớm về nha.”.

      Tô Thiển tắt điện thoại, người cảm thấy dính dính khó chịu.

      Tắm táp xong, Tô Thiển mở máy tính lướt web chút rồi mới tắt , sửa soạng về giường ngủ.

      Nhường như đây thói quen của .

      Sáu giờ, Tô Thiển đúng giờ rời giường chạy bộ, chạy tới khi thể lực cạn kiệt mới trở về nghỉ tạm mười lăm phút, sau đó tắm rửa.

      “Thiếu phu nhân, bữa sáng chuẩn bị tốt.”.

      Lí thấy Tô Thiển hơi sửng sốt, như trước cung kính lên tiếng chào hỏi, mặt vĩnh viễn mang theo vẻ tươi cười làm tâm tình Tô Thiển tốt lên rất nhiều.

      Tô Thiển như ngày trước chờ An Thần xuống mới dùng cơm, gật gật đầu với Lí rồi ăn luôn phần của mình làm cho Lí có chút ngoài ý muốn.

      Lúc An Thần xuống, Tô Thiển gặm xong bánh mì của mình, tao nhã uống sữa.

      An Thần nhìn chằm chằm Tô Thiển làm hại nghĩ mặt mình lại dính bột bánh, liền đưa tay lên sờ, xác định có liền trừng mắt liếc cái.

      “Hôm nay công ty có việc, khả năng tôi về muộn chút, em tùy ý làm gì cũng được nhưng nhớ trước bảy giờ phải có mặt ở nhà.”.

      Nhìn nửa ngày, An Thần mới câu như vậy.

      Tô Thiển thèm để ý tiếp tục uống sữa, nửa câu đầu miễn cưỡng có thể nghe nhưng nửa câu sau trực tiếp để ngoài tai.

      “Đúng bảy giờ tôi gọi điện về nhà, lúc đó em trực tiếp nghe điện.”.

      An Thần cắn miếng bánh tiếp tục bổ xung.

      Tay lấy chén của Tô Thiển liền dừng lại chút, khỏi bội phục người đàn ông này, chút đường sống đều lưu.

      Chờ An Thần làm, chân trước của ta vừa , Tô Thiển liền theo sau bước ra ngoài.

      Tô Thiển nhìn hai cánh cổng lớn xa hoa với hai con sư tử to nhịn được liền hỏi hai người bảo vệ: “Hai con sư tử này đưa tới khi nào?”.

      “Thiếu phu nhân, hai con sư tử bằng đá vẫn luôn ở đây mà.” Hai bảo vệ đồng loạt xấu hổ.

      Tô Thiển nhanh chóng khép miệng, ngượng ngùng, ở đây năm mà chú ý tới hai con sư tử khổng lồ này, điều này làm cho người ta buồn bực.

      Nhiễm Mạn còn làm, Tô Thiển quyết định tới công ty quảng cáo xin phỏng vấn, đối phương cầu bằng cấp khoa chính quy, trình diện xong mới phát , người phỏng vấn tới ít, người người đều trang điểm xinh đẹp như mỹ nữ.

      Tô Thiển nhìn lại bản thân mình, người mình mặc áo phông quần jean còn người ta nào áo dây quần hiệu, nhất thờ cảm thấy mình nhà quê.

      Cuộc phỏng vấn bắt đầu mà vấn đề được hỏi chỉ là có thể chịu khổ được , có thể chịu đựng việc phải làm thêm giờ , có thể chịu được phải công tác thường xuyên rồi hỏi thêm số vấn đề linh tinh khác.

      So sánh với những người khác, Tô Thiển bình tĩnh hơn. cảm thấy, là chính mình chẳng có gì phải lo lắng cả.

      " Tô, chúng tôi xem qua hồ sơ của , thấy trước kia chưa từng có kinh nghiệm làm việc gì, người chúng tôi tuyển là thư kí giám đốc, nhưng chúng tôi cảm thấy dung mạo, khí chất của rất thích hợp làm công việc này. Nếu như đồng ý, chúng tôi có thể đem an bài qua vòng phỏng vấn."

      Mấy người phỏng vấn đón tiếp rất vồn vã, người trong số đó mỉm cười và giải thích cho hiểu.

      Tô Thiển mỉm cười yếu ớt, hiểu rằng mình phải minh tinh màn ảnh gì, nên ngay lập tức cất hồ sơ :" Xin chân thành cảm ơn, nhưng xin cho tôi thời gian suy nghĩ."

      Người phụ nữ mỉm cười gật đầu, đưa danh thiếp cho : " Được, khi nào suy nghĩ kĩ hãy gọi điện cho chúng tôi."

      Tô Thiển gật đầu đứng dậy: “ Cảm ơn, hẹn gặp lại."

      Ra khỏi đại sảnh, Tô Thiển lấy tay che cái nắng như thiêu kia chiếc xe Benz dừng lại ngay trước mặt mình.

      Chờ khi kính xe hạ xuống Tô Thiển mới nhìn vào bên trong.

      " Tô Thiển là em?" Giọng nam trầm thấp dễ nghe kèm theo chút hưng phấn truyền vào tai .

      Tô Thiển nhìn chàng, rồi suy nghĩ lúc lâu sau cũng nhớ nổi ta là ai, nhưng ta đúng tên mình mà vừa nhìn nhận ra mình nên ngay lập tức : " Em tới để phỏng vấn, ...".

      " Em chờ chút, đỗ xe, nếu lại nhận thêm biên lai tiền phạt nữa."

      chàng đùa , chờ khi đỗ xong xe, nhìn thấy Tô Thiển đứng dưới bóng cây cổ thụ.

      " Trờ rất nắng, cẩn thận trúng gió, chúng ta sang quán cà phê đối diện ngồi chuyện chút nhé."

      Tô Thiển vẫn cảm thấy do dự, ta nhưng vẫn muốn ngồi chút.

      Lại muốn phụ ý tốt của đối phương nên đồng ý ngay. ta lại còn đẹp trai ngời ngời, cũng giống người xấu chứ.

      Vừa bước vào quán cà phê, hơi mát từ điều hòa khiến mát lạnh. Chỉ 1 chữ thôi: thoải mái ( Theo tiếng trung thoải mái chỉ gồm đúng 1 chữ, nhưng theo tiếng việt tới tận 2 chữ mà mình tôn trong bản gốc tiếng trung nên giữ nguyên là 1 chữ).

      " Tiên sinh, tiểu thư, hai người cần dùng gì?"

      " Cho đây ly Cappuchino, cho tôi ly Moka."

      Vừa mới ngồi xuống chàng này mời hẳn hai ly cà phê.

      Tô Thiển ngạc nhiên:" biết khẩu vị của tôi?"

      chàng cười khổ tiếng:" Tô Thiển, chỉ cần liếc cũng biết em quên béng rồi."

      Hết chương 13 + 14

      ---------*---------

      p/s: tình địch Thần xuất , độ đẹp zai ngang ngửa Thần nhà ta, này thâm tình lắm nhưng tiếc số là số nam phụ. thodai

      --------*--------

      có tình nào vĩnh cửu, chỉ có những giây phút vĩnh cửu của tình . Chúc cho những ai đã , và sắp sửa sẽ mãi mãi được hạnh phúc!

      Các bạn đừng quên click vào quảng cáo phía dưới comment ueng hộ web nha
      Last edited by a moderator: 30/7/14
      HuyenHo, 1620thuy, Haruka.Me02 others thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 15 + 16: Rốt cuộc đây là nhân vật nào?
      Edit: Thuy An
      Beta: Vân​



      [​IMG]

      Tô Thiển nghĩ nghĩ, lục tìm trong đầu nửa ngày cũng nhớ ra mình quen người nào như thế.

      “Em quên rồi sao? Con sên…”.

      Con sên??? Tô Thiển cả kinh, trong nháy mắt nhớ tới người bạn ngày bé hay chơi cùng, Vạn Dạ.

      “Trời, là Vạn Dạ???”.

      Tô Thiển nhạt nhẽo định dùng mắt quét nhìn lại người trước mặt lần nữa, rốt cục bình tĩnh đưa ra kết luận, quả nhiên con trai sau 18 tuổi biến thân.

      Mới trước đây ta thường cùng chạy chân trần cát nhặt vỏ sò, bởi vì thích treo hai sợi dài lên đầu như râu con rồng nên bị Tô Thiển đặt cho biệt hiệu con sên.

      [​IMG]
      Con ốc sên​
      Trước mắt Vạn Dạ, khuôn mặt tuấn, mũi cao, môi bạc mỏng, đặc biệt có cặp mắt mê người, nhìn thế nào cũng có vẻ hoa đào.

      Nếu mỗi ngày Tô Thiển nhìn thấy trong nhà có ông chồng tuyệt sắc danh nghĩa, chắc mất khả năng miễn dịch.

      “Tô Thiển, trí nhớ của em tốt chút nào, chỉ liếc mắt cái là nhận ra em.”.

      Vạn Dạ lắc đầu nhìn giai nhân mà trong lòng vui mừng.

      Tô Thiển mất tự nhiên vuốt vuốt tóc: “Mấy năm nay khỏe ? Bác trai bác đều khỏe cả chứ?”.

      Vạn Dạ gật đầu, đều khỏe, nhưng người tốt chính là , luôn nghe Nhiễm Mạn , tại luôn đơn mình.

      vẫn luôn thích , vốn nghe nhà gặp chuyện may sau khi trở về nước chăm sóc nhưng lại trước bước gả cho người khác.

      “Em vừa đâu phỏng vấn?”. Vạn Dạ dời đề tài, muốn cho Tô Thiển nhớ lại nhiều về quá khứ.

      Tô Thiển lắc đầu: “Là công ty quảng cáo nhưng đáng tiếc em có kinh nghiệm.”.

      Vạn Dạ hơi sửng sốt, khóe miệng lập tức cong lên thành nụ cười: “Là công ty quảng cáo mặt hàng gia đình?”.

      Tô Thiển để ý, gật gật đầu, dù sao công ty quảng cáo ngay bên kia, chắc do đoán thôi.

      cảm thấy bọn họ nhận em vào làm đấy.”.

      Vạn Dạ tung câu làm Tô Thiển như lọt vào sương mù. lập tức buông xuống mi mắt thầm may mắn vì gặp . đột nhiên cảm thấy mình đề thông báo tuyển dụng với cầu trình độ kinh nghiệm hơi cao.

      Tô Thiển để ý lắm gật gật đầu, bụng oa oa kêu.

      Sắc mặt Tô Thiển đỏ lên, lập tức bình tĩnh bổ sung câu: “Vạn đại gia, tới thời gian ăn cơm.”.

      Vạn Dạ cười ha ha: “Khẩu vị của em hẳn là thay đổi nhỉ, Vượng Giác bên kia có nhà hàng cay Tứ Xuyên làm rất chính tông, cùng nhau nếm thử xem.”.

      Đến quán, Vạn Dạ dừng xe, xuống xe thực ga lăng thay Tô Thiển mở cửa xe. Tô Thiển cảm thán, này đúng là cái người mà luôn khi dễ ngày xưa đây sao?

      “Tô Thiển, em muốn ăn gì?”

      Vạn Dạ đem thực đơn tới tay Tô Thiển, dịu dàng nhìn . Tô Thiển nhìn lướt qua, ngón tay lướt qua thực đơn, rồi tao nhã khép lại.

      “Cá dưa chua, ma bà đậu hủ, dưa chuột xào dấm chua, cá ớt băm, canh tôm bí đao, cảm ơn !”

      [​IMG]
      Cá dưa chua

      [​IMG]
      Ma bà đậu hủ

      [​IMG]
      Cá ớt băm

      [​IMG]
      Canh tôm bí đao

      [​IMG]
      Dưa chuột xào dấm chua
      “Tiểu Tô Tô, em giúp tiết kiệm tiền sao?”. Vạn Dạ khóe mắt mang theo ý cười nhìn , càng nhìn càng thích.

      Tô Thiển hé miệng cười , thực khách khí đáp: “Kia vậy mời em ăn dài dài .”.

      Vạn Dạ nghe vậy khóe miệng bật ra tràng cười to, Tô Thiển vẫn là Tô Thiển trước kia, tuyệt đối cùng khách khí.

      Tô Thiển cay liền le lưỡi, sắc mặt hồng hồng.

      “Tiểu Thiển, uống chút canh này, xem em ăn cay.”.

      Vạn Dạ lấy bát canh đưa tới tay Tô Thiển, cẩn thận giúp lau mồ hôi chóp mũi.

      Ngoài cửa sổ đỗ lại chiếc xe, An Thần đen mặt nhìn người con vẻ mặt cười sáng lạn trong quán, rốt cục bình tĩnh cầm lấy di động lên gọi.

      “Em ở đâu?”.

      Tô Thiển cũng chả buồn ngẩng đầu lên, nuốt xuống miếng dưa chua mới lau miệng: nhà hàng đồ ăn cay Tứ Xuyên ở Vượng Giác.”.

      “Cùng ai ở đó? Nam hay nữ?”.

      Tô Thiển nghe ngữ khí chất vấn của An Thần, giọng có vẻ lạnh hơn so với bình thường liền cau mày: “An Thần, bao giờ hỏi tôi việc riêng tư mà.”

      tại hỏi, mau trả lời.”.

      Vẫn là ngữ khí lãnh đạm, nhưng chứa trong đó là tức giận dễ phát .

      Tô Thiển nhăn mặt, Vạn Dạ lo lắng hỏi: “Tiểu Thiển, làm sao thế?”.

      Tô Thiển lắc đầu, phun ra: “Tắt máy!”.

      có việc gì, tiếp tục ăn .”.

      An Thần sững sờ nhìn di động thấy hiển thị kết thúc cuộc gọi, giây tiếp theo liền nổi giận lôi đình.

      Tô Thiển, có phải hay tôi đối với em rất dung túng?!!!!.

      Cư nhiên ngay cả điện thoại của mà cũng dám ngắt, nhìn trước kia nhu thuận đúng là xem nhầm ?.

      Chưa từng thấy ai dám như thế với , là ai cấp cho thêm lá gan?

      Quyết đoán mở cửa xe, bước xuống, mắt híp lại, đùng đùng nổi giận bước vào nhà ăn.

      Tô Thiển uống thêm ngụm canh mới thỏa mãn nheo mắt cười.

      “Tô Thiển, em chút cũng chưa thay đổi. Vẫn như trước đây là nữ vương trong lòng .”.

      Tô Thiển cười gượng hai tiếng, nghĩ tới trước đây làm cho Vạn Dạ quỳ rạp mặt đất bị mình nhảy lên cưỡi, bên kêu nữ vương.

      Hết chương 15 + 16

      ----*----

      p/s: theo các bạn Thần vào quán rồi làm gì tiếp theo? vuisuong hanhphuc ethen dacy
      Last edited by a moderator: 30/7/14
      HuyenHo, 1620thuy, Haruka.Me02 others thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 17 + 18: Tiết mục cẩu huyết hai nam tranh nữ!
      Edit: Thuy An
      Beta: Vân​



      [​IMG]

      nghĩ tới nhớ nhiều chuyện trước kia như vậy, trước đây hiểu chuyện, đừng cùng em so đo.”.

      Tô Thiển biết trước đây mình nghịch ngợm đến chính cũng khó có thể tin, càng lớn thay đổi càng nhiều, đột nhiên tưởng tượng tại Vạn Dạ quỳ rạp mặt đất bị mình cưỡi ở lưng sau đó kêu nữ vương khỏi cười nhạo ra tiếng.

      “Tô Thiển, em vui vẻ a?”. Trầm thấp mang theo từ tính thanh đàn ông vang lên ở bên tai, dọa Tô Thiển run run.

      cần quay đầu lại cũng biết là ai.

      “Tiểu Thiển, vị này là?”. Bản năng, Vạn Dạ tràn ngập địch ý.

      “Là chồng của ấy.” An Thần phen túm lấy Tô Thiển, tay đặt lên vòng eo của , Tô Thiển nháy mắt hóa thạch.

      Hai người nam nhâm trông mắt đều rực lửa chiến.

      Vạn Dạ đứng dậy, mắt nhìn bàn tay đặt ở eo Tô Thiển, chói mắt: “ là An Thần?”.

      Quả nhiên khí chất rất mạnh, tuy rằng Vạn Dạ là cực phẩm mĩ nam nhưng đứng trước mặt thừa nhận cũng được, ta có mị lực lóng lánh như kim cương.

      Tô Thiển được tự nhiên, muốn tránh khỏi bàn tay của An Thần nhưng An Thần giữ chặt làm sinh đau.

      thấy sao, làm đau ấy.”. Vạn Dạ tức giận, người này tính tình quá bá đạo thích hợp với tính cách bình thản của Tô Thiển.

      An Thần hừ : “Lập tức càng đau.”.

      Trực tiếp lấy tay kéo vào, cố định vào ngực, môi liền áp chế mang theo tức giận.

      Tô Thiển trừng lớn đôi mắt, cơ hồ từ khi môi tiếp xúc với môi liền cảm thấy trời đất xoay chuyển.

      Chung quanh tất cả các thực khách đều ngẩn nhìn tiết mục cẩu huyết hai nam tranh giành nữ.

      An Thần trong lòng ăn giấm chua, mang theo trừng phạt cắn cánh môi của Tô Thiển, máu nháy mắt lưu chuyển giữa hai đôi môi.

      Vạn Dạ hóa đá trong nháy mắt, còn chưa có làm gì đâu, người này lại có thể ghen như vậy.

      Tô Thiển ăn đau, tưởng đẩy ra nhưng thể nào động đậy, An Thần tay đem Tô Thiển ấn lên cửa thủy tinh bên tiếp tục hôn sâu hơn. Cạy mở hàm răng của , nhấm nháp hương vị máu tươi ẩm ướt, mút vào hương vị ngọt ngào.

      Ở thời điểm Tô Thiển thể hô hấp được nữa, An Thần liền rời khỏi môi , đưa tay lên vuốt ve cánh môi.

      “Cư nhiên dám sau lưng tôi vụng trộm đương, tôi muốn bóp chết em.”.

      Sau đó, mắt chuyển sang Vạn Dạ mang theo lửa: “ cho tôi biết người đàn ông này là ai?”.

      Tô Thiển lấy lại tinh thần, môi đau, căm tức: “An Thần, ấy là bạn cũ trước đây của tôi, có thể đừng phát hỏa lung tung hay ?”.

      Vạn Dạ đè xuống đáy lòng lửa giận, chậm rãi buông ra bàn tay nắm chặt thành quyền, Tô Thiển cùng quang minh chính đại, tại có thể làm là giảm bớt cho Tô Thiển phiền toái.

      “An Thần, tôi là Vạn Dạ, nên nhớ kỹ, nếu thể đem lại hạnh phúc cho Tô Thiển đem ấy trả lại cho tôi.”. Rồi quay sang Tô Thiển gật gật đầu: “Tiểu Thiển, chúng ta rất nhanh gặp lại.”.

      Đáng chết! An Thần nghe Vạn Dạ khiêu khích chút che giấu, mặt liền đen hơn phân nửa.

      “Ôi chao, Vạn Dạ, lưu lại cho em số điện thoại, a…”, vừa mới hô to, miệng liền đau tới mức sắc mặt vặn vẹo.

      Trong ánh mắt An Thần lửa bắn ra bốn phía, phen khiêng Tô Thiển ra ngoài lưu lại ánh mắt kinh ngạc của quần chúng.

      “An Thần, làm gì, thả tôi xuống!!!”. Tô Thiển nắm tóc An Thần, rất muốn nhổ sạch trơn.

      An Thần hung tợn nhét vào xe, vèo tiếng liền phóng .

      “Đồ điên, bệnh thần kinh!”, Tô Thiển thấy tốc độ càng ngày càng cao khỏi mắng to.

      An Thần lời nào vẫn đen mặt lái xe.

      “An Thần, rốt cuộc muốn làm gì? hôm nay phải bề bộn nhiều việc sao? A?”.

      An Thần để ý tới , tiếp điện thoại, nhanh chóng thay đổi hướng .

      vừa muốn làm gì?”.

      Tô Thiển sờ sờ đầu, biết nam nhân này nghĩ cái gì.

      “Câm miệng, Tô Thiển, lần cuối cùng với em, em còn dám cho lần nữa cái mác vợ ngoại tình liền bóp chết em.”.

      đáng chết, trước mặt mà còn cùng người đàn ông khác thông đồng.

      Nhìn miệng sưng lên, khóe miệng nhếch nhếch nghĩ tới hương vị đó có vẻ tệ lắm.

      “An Thần, tôi lần cuối cùng, chúng tôi có quan hệ đó, nếu cảm thấy tôi cho đội nón xanh đó là do nghĩ, cùng tôi có quan hệ, ok?”.

      Tô Thiển thở dài hơi, quay đầu ra cửa sổ nhìn cảnh sắc bên ngoài, thèm để ý tới .

      An Thần trong lòng buồn bực, quyền nện vào tay lái xe, đáng chết, tốt xấu gì bọn họ cũng là quan hệ vợ chồng mà.

      Trong xe khí có chút áp lực, Tô Thiển gì, chính là tim phổi, áp lực chủ yếu đến từ người bên cạnh.

      Hết chương 17 + 18
      Last edited by a moderator: 30/7/14

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :