1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bà Xã, Ngoan nào! - Thiên Diện Tuyết Hồ

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 170 :Đây là vấn đề thể diện
      biết, trước mặt mặt mũi có mất hay , quan trọng. cũng như bao người đàn ông khác muốn và được , ở trước mặt người mình điều giống nhau, rất hay lo sợ.

      Nhìn thấy Tô Thiển đáng nhắm mắt lại giả chết, An Thần thể làm gì chỉ biết lắc đầu

      trước kia thế nào phát , người phụ nữ có tim có phổi này lại còn có mặt đáng như vậy.

      Muốn ngăn chặn nỗi vui mừng như điên ở trong lòng, cho phát tiết nhưng kìm nén nỗi vội chạy như bay đến bên cửa sổ, kéo màn cửa màu trắng xanh kia ra, đối diện với bầu trời bên ngoài kia la hét từng hồi thôi.

      có ngôn ngữ, chỉ là đơn giản là giải tỏa hết mừng rỡ trong lòng mà thôi.

      Từng tiếng mang theo niềm vui như xé tan bầu trời, ánh chiều hoàng hôn ở Việt Hoa như càng lan dài hơn, xa hơn.

      Cũng trong lúc đó, nghe được tiếng gào thét bọn cận vệ cảnh giác lấy súng, híp mắt chung quanh dò xét.

      Bên cạnh, chừng trăm cận vệ áo đen tập trung dưới lầu, thấy cái đầu của Lão Đại tại cửa sổ yên lặng quay về vị trí làm việc.

      Lại nhịn được cười thầm ở trong lòng, Lão Đại hôm nay là có tố chất bệnh thần kinh.

      Tô Thiển khẽ nhíu mày, thanh kia lớn quá làm phải trợn mắt, nhe răng, khó khăn đưa tay lên, dùng ngón tay bịt lại lỗ tai.

      Nếu đề ý tới hình tượng chắc nhảy cao tận ba thước rồi.

      Người khác chỉ vì nóng giận mà la hét, đây chính là cách thức thể vui sướng của An Thần.

      An Thần chỉ có vui sướng mà còn mang theo tình cảm lẩn lộn phức tạp, lại thêm phần lo lắng.

      biết rốt cuộc Tô Thiến đến dường nào, mặc dù ấy nhiều hơn là , chí ít rằng ấy phải cho có cảm giác an toàn chứ.

      Bất ngờ có được niềm vui, chỉ sợ nó như đóa hoa lần nở, tuy đẹp nhưng ngắn ngủi, đau lòng.

      "An Thần, ăn nhiều vào” Tô Thiến cắn môi tự tin nhắc nhở, đây là phòng bệnh nha, là phòng bệnh nha.

      " có, ở ở dưới đói nha”

      An Thần xoay người, đôi mắt tà ác nhìn chăm chăm vào cơ thề băng bó của Tô Thiển, vội vàng nuốt ngụm nước bọt.

      Tô Thiển khi dễ: "Quả nhiên đàn ông là ngựa đực mà, lúc nào cũng nghĩ đến chuyện kia”

      Em ngoan ngoãn chút cho trong ba ngày được chạy nhày loạn lên.

      Tô Thiển khi dễ: "Quả nhiên đàn ông là ngựa đực mà, lúc nào cũng nghĩ đến chuyện kia”

      khẽ mặt đỏ, có chút xấu hổ quay đầu, khóe miệng hơi méo

      “Chuyện kia là chuyện gì chứ? hiểu, dâu , cho biết ràng được ?” An Thần nâng khóe miệng lên nụ cười tà mị, bộ dáng kia, giống gả côn đồ.

      Tô Thiển tức cười, trừng mắt liếc cái ác, đem chăn trùm đầu lại mà ngủ, thèm để ý đến .

      **********************

      Ở bệnh viện mấy ngày, là Tô Thiển sắp phát điên , bình thường chịu uất ức như vậy .

      sao nghe vậy, bảo nằm nằm, lộn xôn lộn xộn, được lớn tiếng vậy chuyện, vậy tại sao được xem tivi?

      Bởi vì, trong đó có rất nhiều trai đẹp, cho phép!

      Từ nay về sau, trong lòng của , trong mắt của , vĩnh viễn đều chỉ có thể có người đàn ông là .

      chung là lòng với , vậy điều phải chịu khi dễ của , còn thiên lí mà.

      choáng nha, quá bá đạo mà, muốn gào thét muốn gào thét mà!

      Ngày xuất viện, Tô thiển sáng dậy sớm, hớn hở vui mừng thay quần áo rồi chạy nhanh ra ngoài. Cái bệnh viện này muốn chết mà, thích ở lại đây thêm phút giây nào.

      Làm cho An Thần ngừng ở phía sau đuổi theo, nhìn ấy vui vẻ như trẻ thôi, lo lắng đến chết mà.

      Thân thể cũng còn hoàn toàn bình phục, vậy mà dám cử dộng như vậy , choáng nha!

      Ra khỏi cửa chính bệnh viện, Tô Thiển đứng bãi cỏ mênh mông, cố gắng hít thở, ở trong phòng bệnh ngăn cách bên ngoài nhiều ngày thế kia, cũng buồn bực muốn chết rồi, ra ngoài mới phát , khí như vậy mới mẻ.

      " à, muốn chết có phải hay , biết mình thân thể chưa khỏe hẳn sao, còn dám chạy nhanh như vậy." .

      An Thần đuổi theo, nhè cái mông căng tròn của liền hung hăng đánh cái, hư này, từng giờ từng khắc điều làm lo lắng.

      Tô Thiển kêu khẽ tiếng, vội vàng bảo vệ cái mông cùa mình, trong miệng ngừng kêu la: "Em khỏe rồi." .

      Ngạc nhiên, cũng bên nhau nhiều ngày như vậy, gút mắc cũng dần biến mất còn.

      "Em ngoan ngoãn chút, trong ba ngày được làm loạn”

      Tô Thiển khóe mắt nổi vài vạch đen, cả tuần nay như cái xác ướp, bây giờ được tự do thoải mái, vậy mà cũng được.

      An Thần tay ôm lấy , mắt trừng trừng nhìn mấy lần, Tô Thiển vẫn muốn phản kháng nhưng sợ đành vùi đầu vào ngực dám động đậy.
      Chương 171 : Cục cưng, em muốn giết , cho , được ?
      Tô Thiển cảm thấy, cùng An Thần sống chung chỗ thời gian càng lâu, liền thay đổi càng ngày càng có khí phách.

      Tô Thiển nhàm chán ngồi ở sôpha, cầm điều khiển TV vòng lại vòng chuyển kênh, trong phòng tắm, tên con trai tỉ mỉ pha nước nóng cho .

      Xác định nước ấm thích hợp, mới hài lòng cong cong khóe môi.

      này, nước phải ấm như vầy, nóng chút cũng được, lạnh chút cũng được, vậy mà dám mình kiểu cách.

      "Nước được rồi? Cục cưng em muốn tự tắm hay là để làm giùm em" .

      như vậy, giang hai cánh tay nhào qua rồi. Tô Thiển giật mình tránh né, nắm lấy khăn tắm chạy thẳng vào phòng tắm.

      Sắc lang, muốn tắm cho, phải tự dâng mình vào miệng sói sao?

      An Thần nhìn bàn tay mình trống trãi, trong mắt tia lửa bắn ra bốn phía, nhìn chằm chằm cửa phòng tắm kia đóng, hận đâm xuyên qua nó được.

      Ngâm mình ở trong nước ấm, Tô Thiển thoải mái thở dài hơi, ở bệnh viện băng bó cùng với cái bánh chưng khác gì nhau, tắm cũng cho tắm, toàn thân cũng dơ bẩn xấu xí.

      ngừng cho thêm cánh hoa vào trong nước, các loại matxa, cảm thấy người mình có mùi hương của người trở lại, mới hài lòng bước ra khỏi phòng tắm.

      Vừa ra khỏi cửa, nhìn thấy tên con trai mắt lộ lục quang, nhìn chằm chằm.

      "Em tắm xong chưa, có đồ ăn nè, là đói quá”

      Tô Thiển hé miệng cười yếu ớt, chân hơi nhếch lên nhắm hướng cửa mà .

      An Thần từ sôpha bật dậy, tay ôm lấy kéo dến bên giường, sau đó, nặng nề đè xuống.

      Nụ cười mặt, có thể là quyến rũ chết người.

      Tô Thiển trong lòng hồi hộp dâng lên, trước kia, đối với An Thần có tình cảm, chuyện này đều do dùng sức mạnh mà xẩy ra.

      tại, quan hệ tình cảm cũng thay đổi, cùng An Thần tiếp xúc thân mật, ít nhiều gì cũng cảm thấy rất lo lắng.

      "Cục cưng em cho , được , hay là em muốn làm nghẹn chết ?" .

      Mọi ngưới nên gật đầu hay đây!

      Ngượng đỏ cả mặt lấy cái gối liều chết vùi sâu mặt vào bên trong.

      Đây chẳng phải với An Thần, muốn làm gì làm, em cái gì cũng biết, cái gì đều hiểu.

      An Thần khóe miệng cũng nở ra như đóa hoa, soạt soạt soạt mấy cái quần áo của hai người được tháo bỏ, thân thể Tô Thiển phơi bày ra ngoài, ở dưới ánh đèn tản mát ra màu ấm nhu hòa mê người.
      Chương 172 : là, mắc cỡ chết người.
      Miệng chỉ hớp ngậm lấy viên đậu đỏ của , làm cho Tô Thiển rên lên khẽ.

      Giương con mắt lên, nở nụ cười xấu xa, đầu lưỡi vẫn vờn quanh nơi mẩn cảm của , làm cho Tô Thiển ngứa chút,lại ngượng ngùng chịu nổi.

      Thấy vậy, An Thần càng thêm phát huy ra toàn bộ kỷ xảo mà mình biết được. Trêu chọc, nhàng, vò nắn, cắn, bóp, đơn giản chỉ cần khiến thân thể Tô Thiển dâng lên từng tia khát vọng.

      Đôi môi An Thần theo cổ xuống, lướt qua trước ngực, bụng, sau đó, thẳng xuống dưới. . . . . .

      Đầu lưỡi quét qua mỗi tấc da thịt của , ở người bất kể nơi nào, đều in lại vô số ấn kí màu hồng.

      nhàng tách ra hai đùi trắng nõn của , chợt đưa đầu mình vào nơi tư mật cùa .

      Tô Thiển giật mình, giống như là biết được cái gì, lập tức liền muốn trốn tránh, mặt, càng thêm nóng hừng hực.

      Cắn môi, , vội vàng đưa tay đẩy đầu ra , bất an kêu lên: "An Thần, đừng. . . . . ." .

      Mắc cỡ chết người, chính cũng biết nơi này rất bẩn, mà người nào đó thèm để ý tới.

      An Thần cười xấu xa, nắm tay của chặt, miệng, lại lần nữa tới gần, Tô Thiển sợ cả người run cầm cập.

      "Bảo bối, ngoan, thả lỏng chút." .

      khẽ cong người, từng chút từng chút tách ra, nhàng êm ái , đầu lưỡi chạm vào nơi ấy của , Tô Thiển hít vào hơi.

      Ngượng ngùng chịu nổi, hận được tìm kẽ đất liền chui xuống, An Thần dùng đầu lưỡi ở nơi tư mật của hết cắn rồi liếm.

      Nhất thời, có dòng điện từ lòng bàn chân trực tiếp xông lên đỉnh đầu, làm như vậy liền muốn bất tỉnh.

      "An Thần. . . Ừ. . . ." .

      đôi tay nắm chặt ra giường, bất an cọ xát, làm chuyện kia đủ ngượng rồi, lại còn. . .

      "Nha. . . . Đừng. . . nên như vậy. . . ." .

      An Thần sớm dục hỏa phần thân, cho đến Tô Thiển chuẩn bị tốt , mới nâng lên đầu, mặt Tô Thiển sớm đỏ rực.

      Lửa dục ở đáy lòng mãnh liệt như nước thủy triều cuồn cuộn, phía dưới người sớm trướng phình , nhấn eo của vọt vào, thoải mái rên lên tiếng.

      Bụng dưới đột nhiên được lấp đầy làm cho Tô Thiển trong nháy mắt là có cảm giác thích ứng kịp, khẽ cau mày, dám nhìn vào ánh mắt của .

      ra , An Thần chính là thích xem dáng vẻ ngượng ngùng của như vậy, vừa động thân, vừa dùng tay nâng cằm xinh đẹp của , buộc phải nhìn vào mắt mình.
      wjuliet43 thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 173: cũng em, bảo bối của .
      Edit+beta: icon
      ra , An Thần chính là thích xem dáng vẻ ngượng ngùng của , vừa động thân, vừa dùng tay nâng cằm xinh đẹp của , buộc phải nhìn vào mắt mình.

      "Thoải mái ?"

      nâng khóe môi tà mị cười xấu xa.

      Tô Thiển cặp mắt có chút mê ly, nghe được câu hỏi của , cắn chặt dưới môi.

      "Thoải mái hay ?"

      An Thần nhất quyết tha, cúi đầu, cắn vành tai của , đó là chỗ mẫn cảm nhất của , mỗi khi như thế, thể nào được lời nào ràng.

      Quả nhiên, cảm giác tê tại làm khẽ rên lên.

      Từng tiếng rên rỉ giống như vuốt mèo hành hạ tim gan của An Thần mà ở bên chứa tâm cũng nhộn nhạo thôi.

      "Bảo bối, thoải mái hay ?" .

      Phía dưới động thân sâu vào trong, miệng lưỡi vẫn còn nơi vành tay của mà liếm láp ngừng, đem hết toàn bộ kĩ xảo mà đòi hỏi dụ dỗ .

      "Ừ. . . ." .

      than , cái đầu vùi sâu vào lồng ngực của , ngượng ngùng, chính là tên xấu xa,cái gì cũng có thể ra ngoài, cũng ngượng ngùng.

      An Thần chính là thích bộ dạng này, bộ dáng của vợ bị oan ức này đâu phải dễ thấy.

      "Bảo bối, muốn nghe em em ." .

      cực kỳ thích nghe ba chữ này, mà từ miệng Tô Thiển ra có thể so với nhạc khúc trời.

      "Ừ. . . . . ." .

      ừ, bị giày vò như rơi vào trong sương mù, còn nghe gì.

      " phải ừ, , Tô Thiển An Thần, mau!"

      Tô Thiển hừ hừ hai tiếng, chỉ là ôm hông của bất mãn nhíu mày, nhăn nhó.

      "Em mà làm cho em ba ngày xuống giường được, chịu ?”

      Thanh của mang theo uy hiếp cùng đe dọa, ba ngày xuống giường được, cần hoài nghi năng lực của , tuyệt đối có thể được làm được.

      Tô Thiển chợt tỉnh, lạnh cả sống lưng, người này ác mà.

      "An Thần, em ." .

      mới bò dậy sau khi bệnh, qua ngày cũng nhớ tới dù là ít.

      Nhất thời, An Thần trong lòng ăn loại mật ngọt ngào, mi mắt cong lên, thể nào mà giấu được vui mừng mà.

      " cũng em, bảo bối của

      Cúi đầu, hung hăng bắt được viên Tiểu Đào kia mân mê, tùy ý chiếm đoạt khí trong miệng .

      Ngoài cửa sổ, trăng thanh gió mát, bên trong phòng, cảnh xuân nhộn nhạo.

      Thế giới, mảnh hài hòa!

      An Thần biết dịu dàng à!!

      "Bà xã, uống li sữa tươi nè!”

      Sáng sớm thức dậy, An Thần tâm tình cực tốt, tinh thần phấn chấn đưa ly sữa tươi ấm cho Tô Thiển ngồi bên cạnh, dáng vẻ đáng .

      Tô Thiển nhận lấy sữa tươi, uống hớp, bình tĩnh phun ra câu “Cút”

      "Bà xã, đừng giận mà sau này nhất định cố gắng kiềm chế”

      Lại , tối hôm qua An Thần muốn dưới ba lần, giày vò đến nửa đêm mới ngủ, buổi sáng tỉnh lại, toàn thân cũng chua xót đau đớn hết sức.

      "Ai là bà xã của , tôi quen nha”

      muốn quen biết người này, nếu là thời gian có thể quay đầu lại hẳn là tốt, nhìn thấy chính xác núp xa xa, nửa điểm cho cơ hội.

      Lời này cũng làm An Thần lập tức lo lắng.

      “Bà xã, em là bà xã của , em đừng có mà thừa nhận, tờ giấy màu hồng kia ở đâu, em còn muốn ăn vạ sao, hơn nữa có giấy chứng nhận kia em cũng đừng mong thừa nhận nha”

      là của , ngay từ mười năm trước liền bị đóng dấu chủ quyền.

      May mà đó còn chưa dán là “đồ đặc biệt của An Thần”

      Tô Thiển liếc cái, hừ lạnh: "Kết hôn còn có thể ly hôn mà, hơn nữa lúc kết hôn tôi được tỉnh táo cho lắm, đừng theo dạng này như nha!”

      lại thể biết được giấy hôn thú là thực hay giả, ai mà biết người này có mang đồ giả đến lừa ?

      lão đại xã hội đen, lăn lộn nhiều năm lẽ có bằng chứng nào.

      "Em dám!”

      Vừa nghe hai chữ ly hôn, cả người An Thần cũng xù lông rồi, nổi giận lên rồi.

      nàng này muốn chết mà…….

      "Tôi làm sao lại dám, An Thần, bà đây muốn ly hôn với đó là ly hôn, ly hôn…….”

      Giơ cánh tay lên, vung mạnh người đấm, trong miệng còn phục kêu la.

      Quản gia, người giúp việc đứng bên, mồ hôi rơi thi nhau, thi nhau chảy xuống.

      này có phúc mà biết hưởng, còn đòi ly hôn với Ám Dạ Vương nữa chứ.

      nàng chết tiệt này, em muốn chết mà” An Thần lạnh lùng, nổi giận cùng mình khua môi múa mép. Từng cơn, từng cơn tức giận phát ra ngoài, đem cả người nằm rạp đùi mình, dùng tay mà đánh mông .

      cái rồi cái, bị đánh đến sợ hãi, kêu la liên tiếp, dùng móng tay sắc nhọn của mình mà đâm vào da thịt cánh tay của .

      Phì, nể mặt quá mà, trước mặt bao nhiêu người làm, mà dám đánh mông , là quá đáng mà.
      Chương 174 : bá đạo? Em hôm nay mới biết bá đạo sao?
      " bá đạo? Em hôm nay mới biết bá đạo sao? Tô Thiển, có phải quá cưng chiều em nên em biết trời cao đất rộng nữa, phải ?”

      Cả người tản ra hơi thở lạnh như băng, sắc mặt trầm tới cực điểm.

      thích những từ ngữ này, đó là từ đáng ghét nhất thế gian này, mà nó lại được thốt ra từ miệng của Tô Thiển là trong mười tội ác thể tha thứ,

      Bàn tay, vẫn còn ở từng phát từng phát đánh xuống, Tô Thiển rốt cuộc chịu được rồi.

      "Em sai rồi, An Thần, em sai rồi." .

      "Sai ở chỗ nào?" . lạnh giọng, cánh tay đánh xuống có phần chút.

      "Em, em sai ở chỗ nào , em. . . A, đừng, em về sau bao giờ nữa ly hôn với nữa, đó, bao giờ nữa."

      Nhìn thấy tay sắp đánh xuống, Tô Thiển vội vàng che chở của mình cái mông.

      Hừ lanh cái, rồi thở ra, cuối cùng cũng dừng tay, kéo dậy, hơi nhướng mày, mắt mang tia ý lạnh lùng.

      Tô Thiển mở to mắt, ủy khúc nhìn An Thần như thứ bỏ , hít hít cái mũi, quay đầu thèm nhìn nữa.

      Đứng dậy, quơ lấy túi xách của mình, định chạy ra ngoài, ở chung với ác ma này có ngày chết chắc.

      "Em đàng hoàng ở nhà cho , được đâu hết ." .

      Nhìn bộ dáng che dậy cái mông bị đau,trong lòng An Thần cũng khẽ mềm xuống nhưng giọng vẫn lạnh như băng.

      "Em chỉ là muốn ra ngoài dạo, cái này cũng được sao?" .

      Mới bước bước chân ra khỏi cửa dừng lại, nắm chặt túi xách, uất ức thầm.

      "Lại đây ngồi xuống, uống hết sữa , sau đó theo đến phòng làm việc, hay tùy em lựa chọn”

      Nếu mà nằm ngoài tầm mắt của mình, làm sao có thể yên tâm được chắc hẳn nỗi cơn điên.

      Tô Thiển tức giận chu mỏ, xoay người lên lầu: " uống." .

      Còn uống được cái gì mà uống, tức muốn chết mà, muốn phản kháng mà được, người này ngày càng bá đạo mà.

      An Thần khóe mắt giãn ra, để ý lắm tiếp tục gặm bánh bao.

      Đối với biểu cùa Tô Thiển, coi như hài lòng, trong lòng suy nghĩ chắc chắn phải đem nàng này dạy dỗ nghiêm khắc mới được.

      Sống hai mươi năm, chưa bao giờ mất thể diện như vậy!!!!!

      Đối với biểu bây giờ của Tô Thiển, vô cùng hài lòng, trong lòng suy nghĩ chắc chắn điều là phải dạy dỗ nàng này nghiêm khắc mới được.

      Nếu , chết theo hai kiểu như sau.

      : Bị làm tức chết.

      Hai: Vẫn bị làm tức chết.

      Bộ dáng ngoan ngoãn, nghe lời như vậy đáng , rất giống chú mèo hiền lành.

      Tô Thiển trở về phòng , đóng sập cửa lại, phát điên.

      Tô Thiển , sống đời hai mươi năm, chưa khi nào mất thể diện như vậy, vậy còn trước mặt bao nhiêu người bị đánh vào mông mà dám phản kháng, đáng ghét mà, đáng ghét.

      Vứt túi xách, thẳng giường lớn mà bay lên, xoa xoa cái mông, đau nha.

      Nhe răng trợn mắt, căm tức, cảm thấy, mâu thuẩn càng lớn dần.

      Chu chu cái môi, càng nghĩ càng giận, hoàn toàn vứt bỏ bình tĩnh trước kia.

      rắc rối, biết nguyên nhân chẳng phải là vì sao.

      Nằm giường lớn mềm mại,Tô Thiến bắt đầu bị mệt mỏi cuốn lấy, khó cho , ngày hôm qua bị dày vò hết sức lực, nên lâu sau, nằm rạp giường ngủ thiếp . Bàn tay còn để mông mà chà chà nữa chứ.

      An Thần lúc vào, nhìn thấy chính là cái điệu bộ này đây.

      Trong khoảng khắc, lòng cảm thấy nhàng hơn, đến bên giường, nhàng vén cái quần short của lên, rồi kéo luôn cái quần xuống, nhìn thấy cái mông đỏ hồng của , bắt đầu chán nản suy nghĩ, mình nên xuống tay nặng như vậy.

      Lấy chút thuốc bôi, xoa nhe vào lòng bàn tay, sau đó nhàng xoa thuốc cho .

      cảm giác mông nhàng lại man mát dễ chịu, khiến khẽ nhíu chặt mày rồi ngủ ngon hơn.

      Xoa thuốc cho gần mười phút, mới kéo quần lên.

      Nhìn yên tĩnh, đôi môi đỏ đỏ chu chu ra điệu ấm ức, An Thần khe khẽ cười.

      ngốc, nếu thời điểm tỉnh dậy cũng đáng như thế hẳn là tốt rồi?

      Cứ như vậy nhìn , nhìn chút, cũng muốn làm rồi, cuối cùng cắn răng cái, mới gọi An Dịch đem xấp tài liệu đưa đến biệt thự .

      quá mê người, phát , kể từ sau khi biết tâm ý của , là khắc cũng thể rời bỏ .

      Vừa xử lý công việc tay, còn thỉnh thoảng quay đầu lại nhìn ngủ say chút, là hạnh phúc mỉm cười.

      Có lẽ, đây chính là hạnh phúc quan trọng nhất , mà , là người đàn ông thế giới hạnh phúc nhất.

      Tô Thiển khi tỉnh lại là vào buổi trưa, vừa mở mắt, liền nhìn thấy An Thần bên chuyên tâm giải quyết công việc.
      wjuliet43 thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Edit: Cún
      Beta: Cún+yunafr
      Chương 175: Người này, sinh ra đúng nghiệt.
      Nhìn vào khuôn mặt bên cạnh, càng ngắm càng thấy hơn, sống mũi cao ngất, đôi môi lãnh bạc, xương quai xanh khiêu gợi, thể ngất ngây mà.

      An Thần khóe miệng có chút nhếch lên, đánh xong chữ cuối cùng, ưu nhã khép lại Bản Bút Ký, quay đầu nhìn Tô Thiển bằng nụ cười quyến rũ mê hồn.

      Tô Thiển cả người vững run lên, người này, sanh nghiệt.

      "Nhìn có được hay ?" .

      Châu đầu lại, cũng nhanh chạm được chóp mũi của rồi, Tô Thiển được tự nhiên rời mắt, hừ lạnh: "Khó coi, khó coi chết được." .

      Bộ dáng đẹp mắt có ích lợi gì, lòng tà ác giống y ác ma , lãng phí cái thể xác đẹp đẽ.

      An Thần im lặng, cúi xuống cởi giày vớ, leo lên giường tìm kiếm, ôm chặt.

      Tô Thiển dứt khoát quay đầu, xoay người, hướng cái mông về phía , chính là muốn cùng chuyện.

      "Cho em ba giây, xoay đầu lại." .

      nhíu nhíu lông mày, giọng điệu cứng nhắc lại trống rỗng.

      chọc tức đây mà, tính tình nhen quá.

      dám mà cũng muốn, Tô Thiển từ từ quay lại, khí thế hung hăng nhìn chằm chằm : "Em chán ghét ."

      An Thần phì cười ra tiếng, càng dùng thêm sức chút ôm eo của .

      "Em chán ghét cũng phải là ngày ngày hai, vì vậy thành thói quen rồi."

      ngụm cắn lấy mũi của , cười xấu xa .

      Tô Thiển tức cười, , chỉ là được tự nhiên tránh hôn lung tung : "á nha, rất rỗi rãnh phải ?" .

      người đàn ông, thế nào lại có nhiều thời giờ làm chuyện nhàm chán đó, như bọn là loại cuồng công việc, phải nên sớm về trễ, công việc lớn hơn tất cả sao.

      Nhất là loại người giống An Thần, lại có nhiều rỗi rãnh như vậy, hơn nữa ban ngày nằm bò giường.

      Tô Thiển chịu nỗi, đẩy ra cánh tay của , hai ba lần muốn bò dậy.

      Rửa mặt, sau đó ngồi vào máy vi tính trước mặt, lại , rất lâu có lên net rồi.

      Mở ra Chat Messenger,nhìn mớ tin nhắn nhiều làm người ta chắc lưỡi, có mấy cái là lâu rồi, có mấy cái là mấy ngày trước , cũng có cái mới vừa gởi tới.

      Vấn đề phần lớn đều là cùng nội dung, nghe Doãn Phỉ Phỉ bị bắt cóc, có vài người là do có chút quan tâm , cũng có vài người đơn thuần nghĩ thấy có chút hả hê vì việc của Doãn Phỉ Phỉ.

      Với những người tốt, chẳng thèm nhìn tới, với bạn học và số bạn bè cũng chỉ “Cám ơn quan tâm, tôi sao”
      Chương 176: Lâm gia có người con riêng.
      Lập tức, có người đăng nhập, là Lương Đình.

      Lương Đình: "Tiểu Tô tô, rốt cuộc login rồi." .

      Tô Thiển: " may mắn thoát nạn, nguy hiểm." .

      Lương Đình: " có việc gì là tốt rồi, làm tớ lo lắng lâu quá, nàng xấu xa này." .

      Tô Thiển hé miệng cười yếu ớt, cậu ấy quan tâm mình.

      Có bằng hữu tốt!

      Lương Đình: "Nghe Vạn đại thần gần đây gặp chuyện phiền toái, cậu biết ?" .

      Tô Thiển tay run lên, Vạn Dạ?

      Tô Thiển: " Lâu rồi có tin tức của ấy, lắm, thế nào rồi?" .

      Lương Đình: "Có tên là Ôn Na, nghe trước kia là người mẫu công ty ấy, sau đó, bị ấy sa thải, như thế nào mà gần đây tìm được chỗ dựa lớn, mực cứ tìm đến gây phiền toái.”

      Tô Thiển trầm tư thêm ba phần, là người tên là Ôn Na?

      Tô Thiển: "Biết chỗ dựa ở sau lưng ta là ai ?"

      Lương Đình: "Hình như là Nhị công tử của tập đoàn Lâm thị, nghe người kia cả ngày làm việc đàng hoàng, chơi bời lêu lổng , cũng là hacker, đặc biệt nhìn trang web nào thuận mắt là công kích, ít tập đoàn gặp họa, nhưng chỉ biết tức giận mà dám lên tiếng.

      Nhị công tử của tập đoàn Lâm thị? Lại , Lâm gia ngoài lâm Tử Nhiên cùng với Lâm Tử Nịnh là em ra , lẽ còn người em khác.

      Tô Thiển khẽ chau mày, nghĩ ra, mà An Thần cũng hề ra nha!!!

      ngốc này, nghĩ gì vậy?”

      Tô Thiển có nằm ở đây, tự nhiên là muốn nằm, cũng theo, ngồi ở bên cạnh.

      Tô Thiển hướng tới làm ra ánh mắt tò mò, hồi lâu, mới mở miệng hỏi: "Tử Nhiên còn có em trai sao ?"

      vẫn luôn cho là, Lâm gia như vậy chỉ có hai em họ thôi.

      An Thần khẽ nhướn nhướn mày, gật đầu: "Còn người, là bác trai cùng người phụ nữ bên ngoài sinh ra, Lâm lão gia chịu thừa nhận, cho nên ta cũng thể trở lại Lâm gia, tin tức này vô cùng nghiêm mật, làm sao em biết?" .

      Tô Thiển lúc này mới hiểu gật đầu, quả nhiên, đàn ông đều là thứ tốt, lần trước thấy Lâm bá phụ, nhìn qua rất đỉnh đạc, ra là cũng là thứ ngựa đực .

      An Thần thấy trả lời, tầm mắt dời đến màn ảnh máy vi tính, liếc mắt liền nhìn thấy hai chữ Vạn Dạ này.

      CTâm tình chợt có chút khó chịu , người đàn ông này, cũng chỉ lần xen vào quan hệ của với nàng này.
      Chương 177 :Người đàn ông ưu tú như vậy bị giữ làm của riêng, phụ nữ toàn thế giới ganh tỵ với .
      khó chịu, dù biết hề có tình cảm gì với ta.

      Đây chính là tình địch trời sinh.

      Tô Thiển thấy được biểu tình của An Thần, thêm gì nữa liền tắt máy tính, ra là sợ trong lúc vô tình lại chọc giận An Thần.

      Đối với biểu này của , An Thần coi như hài lòng, cúi xuống, ở làn môi rơi xuống nụ hôn: "Bảo bối, càng ngày càng làm người ta thích em nha!”

      Lúc xế chiều, Tô Thiển bán hết ngoan ngoãn mới đạt được tự do từ An Thần.

      "Mạn Mạn, mình cảm thấy chút tự do cuối cùng cũng mất rồi.”

      Tô Thiển ôm hộp kem, lung tung đưa vào trong miệng, vị ngọt làm khẽ cau mày.

      Nhiễm Mạn cả người lười biếng cuộn mình ghế sofa, nhìn Tô Thiển ăn, đều thèm muốn chết rồi.

      Mang thai khổ, cái này được ăn, cái kia cũng được ăn .

      “ Cậu nên cảm thấy hài lòng nha, Người đàn ông ưu tú như vậy bị cậu giữ làm của riêng, phụ nữ toàn thế giới ganh tỵ với cậu.”

      Vừa đưa muỗng kem vào miệng, cắn răng nghiến lợi: " ràng chính là mình bị ta giữ làm của riêng."

      Nhiễm Mạn buồn cười: "Vậy cũng tệ, ta là vỏ, còn cậu là kiếm ." .

      Kem quá mau ngán người, Tô Thiển ăn vô nữa, ném vào thùng rác, rút khăn giấy ra lau miệng.

      "Nghe Vạn đại thần gặp chuyện phiền phức, cậu có số điện thoại của ấy ? Gọi qua hỏi thăm chút ." .

      Ở trước mặt An Thần, dám quan tâm nhiều đếnVạn Dạ, mà dù sao là bạn bè, bạn bè gặp nạn, sao lại quan tâm.

      Nhiễm Mạn chỉ chỉ nơi túi xách đáng xa, tò mò: "Cậu có số điện thoại của ấy sao?"

      “Bị cái người bá đạo tên An Thần vứt rồi”

      Từ trong túi nhảy ra cái điện thoại di động, khởi động màn hình, lật qua lật lại, Tô Thiển rốt cuộc nhịn được: "Bà , Vạn đại thần số nào đây?" .

      " phải ở trong đó hết sao, cậu theo bảng chữ cái mà tìm, ba chữ Vạn đại thần lớn như vậy, cậu xem thấy sao?."

      Tô Thiển tìm kiếm dưới, trong ngoài, như thế mấy lần, mới đem điện thoại di động đưa cho : "Cậu nhìn ." .

      ràng cũng có chứ sao.

      Nhiễm Mạn nhịn được nhíu mày: "Tớ mà tìm ra cho cậu đẹp mắt."

      "Di, sao lại thấy hả ? ràng có lưu nha." . Nhiễm Mạn vội vàng lật người dậy, trăm mối vẫn thể hiểu nỗi .

      Từ sau khi mang thai, điện thoại di động của cũng dùng qua, vẫn đặt ở trong túi xách , trừ Bân Tử, ai chạm qua .
      Chương 178: Nghe gần đây có người gây rối, muốn hay tôi cho em xả giận giúp ?
      Tô Thiển khóe mắt co rút, trong lòng có mấy phần hiểu, An Thần ra tay đảm bảo lập cùng Vạn Dạ, cho hai người có cơ hội tiếp xúc.

      "Thôi , mình hai ngày nữa học. Đến lúc đó tìm cơ hội tìm hiểu sau, trước chào hỏi Lương Đình, nhờ ấy giúp đỡ chuyện của Vạn Dạ tay.”

      tìm An Thần, nguyên nhân mọi người đều biết.

      Lương Đình chính là thủ hạ của Mộ Dung thiếu gia, chỉ cần ra tay, Lâm gia Nhị công tử chẳng là gì cả.

      Nhiễm Mạn gật đầu, nhưng trong lòng vẫn còn đầy rối rắm, số máy của Vạn đại thần khi nào biến mất trong máy của .

      Lúc này Vạn Dạ nhàn nhã ngồi lầu cao nhất, bao vây là đông đảo mỹ nữ, đối diện là Trương thiên cười rộn rã, còn Tử Mặc trầm mặc .

      "Tôi với các cậu nghe nha, hôm nay tôi dạy cho con trai mình bài học quan trọng, mọi người biết đó là gì ? haha. . . ." .

      Trương Thiên ngừng ôm bụng, nhớ tới bộ dáng ngô nghê của thằng nhóc, liền nhịn được buồn cười.

      Tử Mặc gì, chỉ yên lặng rót cà phê cho mọi người, làm cho Trương Thiên đơn.

      "Này người em của tôi?" . Trương Thiên bất mãn nhìn chằm chằm Tử Mặc, đối với làm như vậy, bày tỏ bất mãn mãnh liệt.

      “Tử Mặc, cậu chuyện như vậy, xem ra chắc khác nước đâu nhỉ?”

      Vạn Dạ, nhấp miếng cà phê, sau nheo mắt lại cười cười.

      Con mắt trừng trừng: "Chẳng lẽ các cậu muốn biết tôi dạy chuyện tốt gì cho con trai tôi sao?”

      Băng Lãnh ngồi bên nghe chịu nổi, đứng lên xách lỗ tai của ,lạnh giọng: “Từ khi biết Ngải Tuyết mang long phụng thai phải là đến tám trăm lần là muốn cùng Lão Đại làm thông gia sao? có thôi lải nhải nữa hay ?”

      Trương Thiên bị đau, vội vàng cười theo: "Lãnh vĩ đại , sai rồi, ây nha ,em đừng kéo lỗ tai nữa được ?”

      Băng Lãnh tức giận lại ngắt mấy vòng mới buông tay, sao lúc đầu, lại coi trọng cái Lão Ngoan Đồng chưa trưởng thành này chứ.

      Trương Thiên tự giác cách xa Băng Lãnh chút, lúc này mới liếc nhìn Vạn Dạ.

      Nghe gần đây có người gây rối, muốn hay tôi cho em xả giận giúp ?

      Dám can đảm ở đầu Long Hổ Bang mà khi dễ, muốn sống nữa mà.

      Vạn Dạ cười mà , lão Đại , chuyện này, gây càng lớn, mới càng tốt.
      wjuliet43 thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Edit: Cún
      Chương 179 : Thân phận của Vạn Dạ

      "Cậu chính là về nhà tiếp tục dạy dổ cho con trai , dạy dổ nó biết cách lấy lòng con , đến lúc con của Lão Đại sinh ra nhanh chóng giữ lấy.”

      Tử Mặc cuộn mình lười biếng sofa mặc nghĩ tính kế biến thái.

      Trương Thiên yên lặng hướng nhìn phòng làm việc Lão Đại, nơi nào đó, chừng trình diễn nhu tình mật ý, quay đầu lại chính là cước đá vào bắp đùi : "Ý kiến hay." .

      " Vạn Dạ, Kiệt Tu gọi vào kìa."

      Lúc này, từ trong cửa lộ ra cái đầu nhắn với đôi mắt thanh thuần.

      Vạn Dạ đứng dậy, nhíu mày nhìn mọi người.

      "Có biến." . Trương Thiên .

      "Giống như ." . Tử Mặc phối hợp.

      Trong phòng làm việc, Kiệt Tu đưa Ngải Tuyết vào phòng nghỉ ngơi, bảo Vạn Dạ ngồi ở salon trước mặt.

      "Chuyện bây giờ là thế nào." Kiệt tu lật văn kiện trong tay, tròng mắt cũng lười nhìn xuống.

      Vạn Dạ cười : " Trước mắt, phần lớn máy tính công ty cũng thể làm việc bình thường, còn có rất nhiều máy mở được, quan trọng nhất, là máy tính trong phòng tổng tài , có rất nhiều văn kiện tài liệu khách hang vô cùng quan trọng, sợ rằng sau khi sửa chửa cũng phục hồi được." .

      Nghe vậy, Kiệt Tu khóe miệng cười lạnh, khép lại văn kiện trong tay, đứng dậy.

      "Rất tốt, để tin tức tuôn ra ngoài, tiết lộ thân phận của cậu." .

      Kiệt Tu cười, Vạn Dạ cũng cười.

      Lâm thị, mượn thân phận cùng địa vị của An Thần, thường lấn áp S thị , tại nghiễm nhiên trở thành Địa Đầu Xà S thị rồi.

      Nếu phải là nể mặt mũi của An Thần, sớm nên động đến rồi.

      Đối với con cái Lâm gia còn có chút giao tình, còn lão già kia, con hồ ly hiểm giảo hoạt, mấy tháng trước, lại dám thuê sát thủ hàng đầu định đụng tới .

      A, biết tự lượng sức mình.

      Chọc giận Mộ Dung Kiệt Tu , đầu tiên chính là để cho ngươi…Sống! ! Bằng! Chết!

      "An Thần, làm ơn, cơ thể em khỏe hẳn rồi cho em học lại nha, mở lòng từ bi có được ?” Tô Thiển bất đắc dĩ nắm cánh tay An Thần lay lay.

      Phiền chết rồi, ở nhà ngây ngô mấy ngày rồi, luôn lấy lý do cơ thể mình khỏe mà giam lỏng mình.

      Ở nhà sớm muộn cũng mốc meo hết rồi.

      Có chút ít thủ đoạn, mà muốn làm khó bà tôi sao?

      Ở nhà sớm muộn cũng mốc meo hết thôi.

      “Ngồi bên đàng hoàng cho , ngồi yên đùi , em muốn ra ngoài, mơ
      Nhìn cần cổ còn nhàn nhạt vết sẹo, An Thần khỏi mày, cảm giác thân thể còn chưa hoàn toàn khỏe mạnh.

      Tô Thiển hừ lạnh, ngồi cách xa xa, cau mày, quệt mồm, dáng vẻ đối với thù hận sâu sắc.

      An Thần liếc cái, khóe miệng co giãn, tiếp tục xử lý giấy tờ tay.

      nàng này, chút cũng nghe lời, học nhiều như vậy làm gì, công việc cần lo, mà gả cho ông chồng tốt càng cần lo.

      Ánh mắt giết người của Tô Thiển vẫn nhìn chằm chằm vào , nếu phải là đánh lại sớm vùng lên phản kháng rồi.

      Nhìn chòng chọc nửa giờ, mà mặt tên con trai nào đó vẫn thản nhiên chăm chú vào giấy tờ hề mảy may động đậy.

      Rốt cuộc, Tô Thiển trừng mắt liếc cái tử tế, dậm chân cái, chạy ra khỏi cửa.

      ngang qua phòng làm việc của Bân Tử, dừng chân lại nhòm qua khe cửa.

      Dường như, cẩn thận nâng niu cây súng trong tay như bảo bối ấy.

      Trong lòng nẩy ra trò, Tô Thiển bình tĩnh hết sức bình tĩnh, gỏ cửa phòng .

      "Bân tử, An Thần qua phòng ấy chút ”

      "A, tốt."

      Quả nhiên, Bân Tử đặt khẩu súng vào ngăn kéo,thuận tiện khóa lại cẩn thận, quay sang Tô Thiển cười đùa, phóng khoáng sãi bước dến phòng làm việc của An Thần.

      Tô Thiển nhìn mất hút ở khúc quanh, như làn khói lặn vào phòng , tay mở khóa, khinh thường biểu môi. Có chút ít thủ đoạn, mà muốn làm khó bà tôi sao? Tiện tay từ ngăn kéo tìm vật dài gọn, chọc ngoáy hồi mở ra.

      Cầm lên cây súng , sẳn tiện lấy mấy viên đạn, xông thẳng ra ngoài.

      Chạy đến phòng tập bắn, mới ngu ngốc nhận ra, bày trước mặt là hàng , hàng thượng hạng.

      SIGP226, GLOCK17/19, m1911, 92 là súng lục nha.

      Có đến mười mấy loại súng lục quân dụng trưng bày ở phòng tập bắn, Tô Thiển mắt nhìn uổng.

      "Chậc, sảng khoái." Tô Thiển nhịn được mắng khẽ, nhưng vẫn là thích nhất trong tay cái súng này, bất kể là sức nặng hay vẻ ngoài, Tô Thiển cũng thích bỏ được.

      khẩu súng tốt xấu, muốn xem xạ trình cùng độ chính xác, sức nặng mặt ngoài vẫn còn rất quan trọng, ra, người còn tin.

      Tô Thiển cầm cây súng này ở trong tay, cảm giác tốt, thích.
      Chương 180: Bản lãnh của Tô Thiển thấp.
      "Thiếu phu nhân, ??" . nhân viên An ninh sợ hãi đứng ở trước mặt của , hoảng sợ, bất an, thấp thỏm.

      Chỗ này nơi nào là có thể tới, lão Đại xe còn cho đụng gì đến súng.

      "Tôi bắn liền hai phát, phát tiết chút, có gây thương tích cho , run cái gì, tránh ra khỏi chỗ này” Tô Thiển nhịn được, nhíu mày, sao đâu cũng đều có người cản trở vậy nè.

      "Thiếu phu nhân, tha cho chúng tôi , nếu Lão Đại mà biết, khẳng định là chúng tôi chịu nổi trách nhiệm” vẻ mặt của họ cay đắng, bà này có thể quậy được .

      Tô Thiển vốn là tức cành hông, lúc này càng thêm giận dễ sợ, tính bướng bỉnh nổ lên, cái gì đều quản để ý.

      "Tránh ra, bổn tiểu thư có bắn súng, chính xác là có bị thương chỗ nào”. xong , súng trong tay giơ lên

      Mấy người sắc mặt đại biến, vội chạy sang bên, nhằm tránh họng súng của .

      Tô Thiển ngắm khắp nơi, giây kế tiếp, người chung quanh lập tức tránh xa, núp ở phía xa run run rẩy nhìn chằm chằm .

      Đội trưởng Bảo an, lặng lẽ chạy ra ngoài, mật báo cho lão Đại.

      An Thần sớm như pháo nổ, tức giận bốc tới đỉnh đầu gấp gáp thôi, như con báo lao xuống.

      làm phản rồi, dám lừa người trộm súng.

      Trước nay có phải hay quá khinh thường bản lãnh của .

      Nghe Tô Thiển chạy phòng tập bắn,trong nháy mắt tối sầm mặt mày, như ngựa ngừng chạy đuổi theo , phía sau, Bân Tử, Thánh Kiệt cùng An Dịch. theo xem kịch vui .

      Phanh —–

      Bang bang ——

      Tô Thiển giơ súng lục, phát súng nhắm cái bia bắn tới trúng ngay hồng tâm bảo vệ xung quanh mới đầu sợ hãi đổ mồ hôi lạnh giờ lại thành sáng mắt ra nhìn chỗ nào là sùng bái.

      Quả nhiên là người phụ nữ của lão đại, người phụ nữ như vậy mới xứng với lão đại bọn họ.

      Thậm chí, chung quanh vang lên tiếng vỗ tay cùng tiếng kêu sợ hãi, trừ mấy lão Đại tầng cao nhất kia, chưa từng thấy qua kỹ thuật bắn này, hưng phấn cũng khó trách rồi.

      An Thần còn chưa có vào phòng bắn chỉ nghe thấy bên trong bàn tán khen ngợi trong mắt lạnh như băng càng thêm nồng đậm .

      Mang theo khí thế gì sánh được, đạp cửa vào, trong nháy mắt, tức giận hạ xuống, tất cả yên lặng như tờ.
      wjuliet43 thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Edit: gà con
      Chương 181: Trở về nhà cho , cấm túc em tháng.

      [​IMG]

      ngàn vạn lần có, có ngăn cản bắn súng, lại còn ở bên cạnh vỗ tay bảo giỏi .

      Lần này Game Over rồi, coi như bắn chính xác, cho dù ai cũng thể trăm phần trăm đánh trúng, huống chi là ở 200m bắn quả táo. . . .

      Tô thiển , nheo đôi mắt xếch xinh đẹp lại, lắc đầu: "Em bắn." .

      "Em kỹ thuật phải rất tốt sao, hay là em có tự tin?" .

      Đôi mắt An Thần dọa khiếp người, chằm chằm nhìn , khóe miệng, nổi lên cười lạnh.

      Tô Thiển vẫn lắc đầu: "Tôi cũng lấy mạng người ra giỡn." .

      Bất kể phát súng này bắn trúng hay , chắc chắn cầm súng.

      An Thần vẻ bên ngoài cười nhưng trong lòng cười , đơn giản chỉ cần khẩu súng nhét vào trong tay của : "Cho em hai cái lựa chọn, hoặc là, em liền bắn quả táo kia, hoặc là, trở về nhà cho , cấm túc tháng.."

      Chương 182: Tô Thiển, em muốn chết phải hả?
      [​IMG]
      chính là uất ức, uất ức chết rồi.

      Đem súng trong tay hung hăng ném dưới đất, bất mãn nhìn chằm chằm, An Thần bị chọc tức lồng ngực chợt cao chợt thấp.

      An Thần thiếu chút nữa hộc máu, tiến lên bước, chỉ thấy chợt hai mắt nhắm nghiền: "Đánh , đánh , người đàn ông chân chính đánh phụ nữ, dù sao cũng phải là đàn ông." .

      câu ra ngoài, An Thần trong nháy mắt liền rút tay trở về, được, giỏi lắm.

      "Tô Thiển, em phải muốn khiêu chiến tính nhẫn nại của chứ, đừng cho là cưng chiều, em cũng biết trời cao đất rộng, trở lại bộ dáng ngây ngô lúc trước cho ."
      Last edited by a moderator: 30/7/14
      wjuliet43 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :