1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bà Xã, Ngoan nào! - Thiên Diện Tuyết Hồ

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 150: Chỉ là ngủ giấc, công hiệu lớn như vậy? ? ?
      Beta:yunafr


      "Con heo lười, em ngủ là ngon đó! ! ! ! !" . An Thần dục vọng được giải quyết, tâm tình cực kỳ hài lòng. Đưa tay kẹp lại cái mũi của nắm lại bóp.

      Tô Thiển cái tát chụp qua, An Thần nhanh nhẹn hướng bên cạnh nhanh tránh , mặt mày cười tươi vẻ hài lòng.

      ngẩng mắt nhìn An Thần, nhịn được kéo kéo khóe mắt, dứt khoát lần nữa ngã xuống, cảm giác thư thích cuốn lấy cả thân thể, cảm thấy mệt chết.

      "Ăn cơm rùi hả ngủ tiếp, đói bụng."

      An Thần tới bên giường vén chăn lên, đợi chuyện liền ôm lấy hướng ngoài phòng bệnh tới, tại phải đem thân thể người phụ nữ nay chăm sóc tốt. Trước kia những thứ bệnh ốm đau còn chưa tính, về sau quyết cho phép bệnh thành hình dạng như vậy.

      thích nhìn bộ dạng bệnh hoạn của .

      Tô Thiển cũng tùy , cũng giống thường ngày giãy giụa cự tuyệt, thân thể mềm nhũn, lãng phí hơi sức làm gì.

      An Thần đối với hành động của rất là hài lòng, vì vậy tâm tình có thể càng thêm tốt.

      bàn ăn, Tô Thiển trước sau như hướng về phía có thịt mà gấp, đem mấy thứ rau dưa An Thần cố ý đặt ở trước mặt đều tỏ vẻ ghét bỏ.

      An Thần bất đắc dĩ lắc đầu, chỉ ăn thịt,bỏ qua rau củ, thường xuyên ăn như vây đủ dinh dưỡng, liền hoài nghi, những thứ thịt này cũng bổ lắm phải?

      Kia đôi tay thon dài xinh đẹp đem tôm lần lượt lột vỏ, lại cẩn thận rút ra mấy thứ đen kịt ở giữa lưng tôm, lúc này mới đặt ở trong chén ở trước mặt .

      Tô Thiển yên lặng cắn con tôm được bóc võ, giương mắt lên liếc nhìn người đàn ông cười híp mắt nhìn , khóe miệng cũng theo khẽ cười, trong lòng lại có chút ngọt .

      Cầm đũa, đem tôm trong mâm phân nửa đẩy tới An Thần bên kia: "Cực khổ, cho ."

      An Thần ngẩn người, ngay sau đó nắm lấy chiếc đũa ngậm trong miệng, ngậm chặt trong miệng, cố ý mút thỏa thích lại mút thỏa thích.

      Tô Thiển khóe miệng run lên, rồi sau đó yên lặng cầm lên chiếc đũa sạch khác lùa cơm vào miệng, làm cho bạn nam nào đó động dục chỉ biết nhìn.

      "Ngày mai trường học của chúng em có buổi giao lưu gặp mặt, có thể về trể, cũng cần gọi điện thoại thúc giục."

      Lời này vừa ra, An Thần mặt đen lại, nhíu chặt chân mày, cũng là người đã có gia ̀nh, còn tham gia họp mặt cái gì?

      "Chẳng lẽ em biết người có gia ̀nh tham gia giao lưu gặp mặt là vũ nhục đối phương sao?" Yên lặng ăn con tôm, hết sức bình tĩnh mở miệng.

      Quả nhiên, mặt người dạ thú phải là viết ở mặt sao.

      Tô Thiển 囧 rồi, ởtrong khoa là trẻ nhất, nhưng trừ mấy người thân trong lớp , người biết đã lập gia đình.

      Muốn mở miệng cự tuyệt, lại thể mình đã kết hôn rồi, có chút tiến thoái lưỡng nan.

      "Ngày mai lấy thân phận đổng của trường học, chính thức ở buổi tiệc tuyên bố em là vợ , xem ai còn có dám cua em hay ."

      An Thần nhìn chằm chằm , khóe miệng chứa đựng nụ cười cưng chiều.

      Tô Thiển cắn chiếc đũa hận hận nhìn mấy lần, tin tưởng, người đàn ông này tuyệt đối ra được là làm được.

      "Ai là vợ của ! ! !" .

      quên ai đó muốn làm tình nhân , lời này ràng, đừng nghĩ cùng tiến bước.

      "Em là ăn vạ? Có muốn hay đem giấy kết hôn lấy ra cho em xem?" An Thần nhíu mày, nụ cười mặt vẫn như cũ giảm, đối với chuyện muốn trốn nợ này, là tuyệt đối lo lắng.

      Chớ có giấy hôn thú, coi như , người nào dám cùng An Thần giành phụ nữ?

      Muốn trốn nợ? có cửa đâu!

      Đối với giấy chứng nhận kết hôn, Tô Thiển ngược lại bày tỏ lòng hiếu kỳ cực lớn, nghe như vậy, liền vội vàng gật đầu, cũng kết hôn hơn năm, còn chưa nhìn thấy tờ giấy kia.

      An Thần vốn là thuận miệng phản bác, nhưng nghĩ trả lời nhanh như vậy, đầu tiên là ngẩn người, rồi sau đó trực tiếp lôi kéo hướng trong phòng .

      Bởi vì đứng vẫn còn cảm giáv nhũn, bị An Thần dắt vẫn còn có chút khập khễnh, chua xót đau đớn làm đầu lông mày nhăn lại.

      cái nho động tác này, An Thần nhìn ở trong mắt, trong lòng xẹt qua tia lo lắng, phải là hơi quá mạnh sao?

      "Nơi đó rất đau sao?"

      Mới vừa hỏi lên, liền hối hận, bởi vì Tô Thiển kinh ngạc cùng bừng tỉnh hiểu ra, ánh mắt thiếu chút nữa xuyên thấu cả thân thể .

      " thấy em dáng vẻ khập khễnh thống khổ, đại khái đoán." Vội vàng tìm ra lý do gượng ép mà , che giấu vẻ chột dạ của mình, lại làm Tô Thiển càng thêm hoàn toàn hiểu ra.

      Dừng bước lại, khiếp sợ nhìn lên người đàn ông trước mặt bộ mặt ửng đỏ, cư nhiên thừa dịp chính mình ngủ mê? Cưỡn Gian?

      An Thần ngượng ngùng sờ sờ chóp mũi, lúng túng , mất thể diện , có tiền đồ . Muốn người phụ nữ của mình còn phải dùng thủ đoạn, đúng là sống có đủ uất ức.

      muốn người phụ nữ của mang thai, đời đời kiếp kiếp cũng ràng buộc ở bên người.

      Che miệng ho khan hai tiếng, ánh mắt ngừng tránh né, bắt đầu chi chi ngô ngô đứng lên: "Em phải muốn xem hôn thú sao? dẫn em . . ." .

      Tô Thiển: . . . . . .

      vừa muốn khóc lại vừa muốn cười, người đàn ông này, quả là đói khát đến vậy sao? Còn là, mình quá mức coi thường sinh lý khỏe mạnh rồi.

      Im lặng lên tiếng nhìn An Thần cả người được tự nhiên, Tô Thiển ngược lại rất là trấn định.

      " Có dùng TT hay !" hỏi.

      Trước có trúng chiêu là may mắn, có nghĩa là mà có thể vẫn may mắn như vậy.

      ra , cần hỏi cũng biết, An Thần căn bản cũng dùng đồ chơi, huống chi là tại chính mình biết dưới tình huống làm chuyện xấu, chỉ là cảm thấy khí có chút quá đáng quỷ dị, trong đáy lòng cũng muốn làm An Thần có quá nhiều lúng túng cùng được tự nhiên.

      An Thần ánh mắt buồn bã trong nháy mắt sáng lên, người phụ nữ này ý là, trách ???

      " có." gãi gãi đầu, có vẻ cực kỳ ngượng ngùng, làm chuyện xấu bị tóm vừa vặn cảm giác thật quẫn bách.

      Dứt lời, liền bị Tô Thiển quyền cước công kích, rậm rạp chằng chịt quả đấm như mưa rơi rơi xuống lồng ngực của cùng phần lưng, còn cố ý nhéo vào phần eo của .

      vội vàng đem eo mình bảo vệ, nhưng mà mặt lại nhiều phần cười mừng rỡ.

      còn tưởng rằng, Tô Thiển cùng hờn dỗi, hoặc là nhàn nhạt, giả bộ như quan tâm, kì thực ở trong lòng đối với càng thêm phòng bị.

      Tô Thiển chịu dụng quyền đầu chuyện với , ít nhất so cái gì đều bày tỏ muốn tốt hơn nhiều, ít nhất đối với còn là thái độ thờ ơ rồi.

      Vừa cười đùa vừa tránh né, cuối cùng chống đỡ được mới tiếp được vẫn còn đánh biết mệt, cái tay ôm hông của , trực tiếp khiêng vào gian phòng.

      " An Thần, là tên khốn kiếp, nếu là trúng chiêu lão nương để yên cho !"

      thấy mình còn trẻ, muốn bị con cái trói chân.

      An Thần tâm tình tốt hơn, mới vừa muốn ba lượt, tỷ lệ mang thai phải là rất lớn, nếu còn trúng chiêu, cũng muốn chết rồi.

      "Trúng chiêu tốt hơn, em phải biết bên ngoài thế nào sao? Nên tạo đứa bé làm nhân chứng, cũng kết hôn hơn năm bụng của em còn chưa có động tĩnh, bọn họ cư nhiên hoài nghi được. Em đó, em phải cảm thấy mình có nghĩa vụ cùng trách nhiệm giúp giải thích sao?"

      Sinh đứa bé cho có được hay ?

      đến cái này cũng rất căm tức , kể từ sau khi vợ bảo bối của đại ca mang thai, cùng như nhau dĩ nhiên là bị lấy ra làm đối tương sĩ nhục.

      Người ta có, Tô Thiển bụng còn là bình thản như vậy, ngay cả mình cũng bình tĩnh được.

      Tô Thiển ảo não, bị vác lên vai thể động đậy, chỉ có thể hung hăng bắt lấy tóc , ngừng muốn nhổ hết.

      An Thần đau sắc mặt thành công vặn vẹo, rống to: "Em nghĩ mưu sát chồng à?"

      Ném ở giường lớn mềm mại, ngay sau đó liền đem cả thân thể đè lên, hung hăng bắt được môi hồng vì tức giận mà khẽ rung, ôm gặm lại gặm.

      Tô Thiển nghĩ đẩy ra , cánh tay lại quá , căn bản đẩy được chút nào, ngược lại bị An Thần bắt được sau hung hăng đội lên đỉnh đầu, tiếp theo có thể nghĩ, cả thân thể bị An Thần khống chế gắt gao, Tô Thiển trợn to mắt căm tức nhìn người đàn ông đè ở người gặm loạn.

      giây kế tiếp, vốn là mặc quá nhiều đồ, thử kéo cái, liền bị bá đạo cởi sạch, cúi đầu ngậm viên kia kiều diễm ướt át, nụ hoa chớm nở đỏ ửng, đầu lưỡi lặp lại ở quanh thân đảo quanh, hoặc là gặm, hoặc là liếm, hoặc là mút thỏa thích, Tô Thiển cảm thấy cả người tê dại .

      Đó là chỗ mẫn cảm của , An Thần ra sức trêu đùa như vậy, cơ hồ muốn máu xông thẳng đỉnh đầu rồi.

      "Sinh đứa bé cho có được hay ?" cắn Đậu Đậu của , có chút mơ hồ hỏi .

      Tô Thiển cắn môi, tận lực để cho mình kêu thành tiếng, sanh con? tốt, chút cũng tốt.

      ", em sinh." Đánh chết cũng sinh, muốn sanh hãy đợi mấy năm lại .

      An Thần cũng biết sẽ phải nhận được câu trả lời này, cũng nhìu lời, chỉ là buông ra tay của , giải khai quần của mình, kéo ra tiểu đệ hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang.

      Liền quần cũng có cởi xuống, trực tiếp vào, bất động, biết còn đau, chỉ muốn cho chặt bao quanh .

      Bụng hoàn toàn bị lấp đầy, cỗ thoải mái tê tê dại dại cuốn lấy cả người.

      Tô Thiển trong mắt tình ý dần dần lộ vẻ, có chút khát vọng thân thể của rồi, mê ly hai mắt theo dõi , nửa ngày thấy động, liền khốn hoặc rồi.

      rốt cuộc là muốn làm gì?

      An Thần cười xấu xa, này, là động tình sao?

      "Có muốn hay ?" cũng rất muốn, chỉ muốn trưng cầu đồng ý của .

      Tô Thiển quẫn bách, nhìn đắc ý, dứt khoát đem đầu nhìn, vẫn nguyên tắc muốn cũng chủ động mở miệng, hoa lệ đem câu nuốt vào.
      wjuliet43 thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
       Chương 151 :Tuyệt hướng ngươi thỏa hiệp
       Beta:yunafr


      An Thần buồn cười, gẩy gẩy khoác lên ánh mắt , phía dưới bắt đầu chậm rãi động, dám dùng sức, nhưng là, cũng phải đem người phụ nữ của phục vụ thư thư phục phục mới được.



      " , ràng muốn, còn cùng chơi căng thẳng!"Dùng tay lấy ít ái dịch ở hạ thể , An Thần đem tới bên môi, nhìn lúc này vô cùng diêm dúa lẳng lơ quỷ mị.



      Tô Thiển nhìn động tác này, mặt lúc trắng lúc xanh lúc lại đỏ, vẫn luôn cảm thấy mấy thứ kia bẩn, An Thần để ý sao.



      Nắm phía sau lưng của , rất muốn học tiếng xé rách y phục của , nhưng áo sơ mi này là chất lượng quá tốt, dù muốn nhưng lực bất tòng tâm.



      Hồi lâu, rốt cuộc nhịn được, nghẹn đỏ mặt lên tiếng: " có thể hay cởi xuống?"



      Quần áo ma sát rất khó chịu.



      An Thần rốt cuộc cười ra tiếng, nâng lên gương mặt kia xem ra giống như là táo đỏ hôn rồi lại hôn: "Em cởi cho ."



      Em cởi cho , trần truồng bốn chữ, để cho nguyên bản là hồng nộn gương mặt càng thêm kiều diễm ướt át, trở tay nắm bên gối đầu che kín đầu, che giấu khó khăn cùng ngượng ngùng của chính mình.



      luôn là cái bộ dáng này, mỗi khi mình hơi lùi bước, liền dương dương đắc ý phía trước nhảy qua bước dài, buộc thỏa hiệp.



      An Thần cười nheo mắt, bắt đầu tăng nhanh động tác phía dưới , lần lượt vọt tới hoa nhụy của , mang theo hướng đỉnh núi xông tới, Tô Thiển rốt cuộc nhịn được giọng rên rỉ.



      Loại đau cũng vui vẻ này, hiển nhiên so với lần trước khoái lạc hơn, cảm nhận được vui vẻ, An Thần lại ngừng lại, bàn tay dò hướng hai người  chỗ kết hợp, xoa tiểu đậu tử, chính là bất động.



      Thói quen mạnh mẽ, đối với đột nhiên dừng lại cảm thấy bất mãn, cường đại trống làm cực kỳ khó chịu, cắn môi, nhìn chằm chằm .



      "Cởi cho , ngoan."



      Liếm lên vành tai của , hướng thân thể từng chỗ mẫn cảm ma sát.



      Tô Thiển đột nhiên có loại cảm giác muốn khóc, chơi trò giày vò người như vậy: "Em cần có thể hay ."



      Đáng chết, cần có thể chứ, An Thần ghê tởm, tuyệt hướng thỏa hiệp.



      " thể!"



      trả lời  dứt khoát, tại trong đáy lòng yên lặng thề, nhất định phải đem con nhím này huấn thành con cừu ôn thuận.



      Tô Thiển im lặng, mới khi nãy, đoạt lấy quyền tuyệt đối nhưng giờ biến thành người yếu thế.



      ưỡn người, bàn tay sờ lên  quần của , phí sức từng điểm từng điểm kéo xuống dưới, trong lòng lại đem An Thần nguyền rủa còn gì .



      Đợi hoàn toàn rút , đem thể lực tiêu hao hầu như còn, giỡn, bị gắt gao đè ở phía dưới, sau đó còn cởi quần cho , đó là công việc mệt chết .



      "Mang TT."



      nhắc nhở, ngay cả là như vậy, vẫn như cũ có thể duy trì vẻ thanh tỉnh, mang, có thể lại   bi thống rồi.



      An Thần nhịn được nhăn đầu lông mày, lại TT, rốt cuộc là chưa muốn có con hay là muốn có con với ?



      " bị ném, còn."   làm sao có thể cho phép cái kia phá hư chuyện tốt của .



      Tô Thiển đối với hận chính là cắn răng nghiến lợi, theo thói quen lần nữa duỗi ra ngón tay dò hướng bên hông.



      An Thần sớm có dự bị tự đắc bắt được móng vuốt an phận kia, đặt ở ngoài miệng hôn rồi lại hôn, phía dưới lúc này mới nặng nề động, trong miệng cũng ở đây nỉ non: "Chính là muốn em mang thai, em dám chịu?"



      Tô Thiển: . . . . . .



      Xong chuyện, An Thần ôm tế nhuyễn  thân thể thỏa mãn ngủ, khuôn mặt Tô Thiển u sầu, lấy điện thoại di động ra, mở ra Bách Khoa, tìm chút các biện pháp ngừa thai khẩn cấp hữu hiệu lại hại thân.
      wjuliet43 thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 152
      Edit :Hàn Tử Cao
      Beta: Minh Minh



      [​IMG]
      An Thần ném cặp dép kia, đem giày đế bằng mát mẻ cho thay, lúc này mới ngẩng đầu lên siết chặt cái mũi xinh của : " tại là mùa hè, em sợ nóng sao?" .

      Tô Thiển ngượng ngùng sờ sờ chóp mũi, vì tránh ánh mắt hung dữ của người nào đó, trong khoảng thời gian ngắn làm sao nghĩ nhiều như vậy.

      "Khí trời dần dần nóng, em nên shopping, bảo họ gói hết y phục mang đến đây, rồi tự chọn, sợ người giúp việc chọn em hài lòng." .

      Sớm ngày bồi dưỡng được tình cảm, sớm ngày sang được chuyện sanh con.

      mới vừa quét mắt mấy lần trong tủ quần áo, phần lớn đều là dày chút, hoặc là trang phục củ năm ngoái.

      “Bình thường nhìn em mặc tới mặc cũng chỉ vài bộ, cũng thấy em mua thêm cái mới”

      phải đều phụ nữ thích quần áo và trang sức sao? làm sao lại đặc biệt như vậy ~

      Tô Thiển đành ừ tiếng, đối với chuyện ăn mặc, từ trước đến giờ đều có ai dạy, có mặc là được.

      " cùng em chọn đồ, cùng nhau lựa cái em thích ."

      An Thần chút để ý Tô Thiển, biết đem lời của mình vào tai, thở dài hơi, vẫn là tự thân tự lực tốt hơn, người phụ nữ này cũng chỉ biết qua loa với .

      Trán Tô Thiển rơi xuống vài vạch đen: " dường như cũng rất rảnh rỗi?" .

      Mỗi lần nhìn thấy , đều cùng mình nhàm chán đối thoại, người đàn ông kim cương, phải nên thời thời khắc khắc chuyên tâm công tác sao? ? ?

      Trong mắt An Thần thoáng qua tia kinh ngạc, ngay sau đó thoải mái, câu khiến người chết đền mạng, ánh mắt của cười cười: “Hầu bà xã của mình quan trọng hơn.”

      Có thể bảo đảm bà xã sống được những ngày vui vẻ là điều kiện tiên quyết, gặp thời thời khắc khắc cùng bà xã nhà mình dính sát bên nhau, sớm ngày bồi dưỡng được tình cảm, sớm ngày bàn chuyện sanh con.

      Tô Thiển vỗ vỗ đầu của An Thần đứng trước mặt mình, vẻ mặt tràn đầy hài lòng, nhếch miệng: "Ngoan ~~~" .

      Khóe miệng An Thần khẽ co giật, cố ý lạnh giọng: "Tô Thiển, em to gan! ! !" .

      phát , người phụ nữ này ở trước mặt mình càng ngày càng có quy củ.

      Đây là phải đại biểu, càng ngày càng hướng đến gần mình?

      Tô Thiển ngượng ngùng rút tay về, im lặng sờ những lọn tóc ướt của mình.

      An Thần nín thở buồn cười, từ trong ngăn tủ tìm ra máy sấy, giống như thường ngày hay làm cho , mái tóc dài đen nhánh từ trong ngón tay thon dài của An Thần được gở ra.

      Nắm lên lọn tóc đưa lại gần chóp mũi ngửi rồi lại ngửi, chính là thích mùi hương này ở tóc .

      "Em thực muốn học vào ngày mai chứ?" .

      trừng mắt nhìn, rối rắm nhớ lại An Thần muốn đến trường học công khai quan hệ của bọn họ, còn nghĩ biết về sau ở trường học bị coi như thần vật như thế nào đây nữa.

      Đến khi An Thần xác định tóc của ướt nữa mới thu hồi máy sấy, nắm cả eo thon của tiếp tục vuốt vuốt tóc hỏi ngược lại :"Em phải hi vọng sao? ? ?" .

      phát càng ngày càng thích rồi.

      Tô Thiển gần như là chút do dự liền gật đầu, chỉ có những lúc ở trường học mới có ánh hào quang của An Thần chiếu vào, đó là nơi duy nhất cảm thấy áp lực, cũng là nơi duy nhất thấy tự do, cần ngày ngày bị đủ mọi ánh nhìn chăm chú.

      Trong lòng An Thần mặc dù mất mát, nhưng có biểu mặt, chỉ là ở eo ôm càng chặt

      Trong ý thức, nhận định Tô Thiển muốn thừa nhận mới muốn công khai .

      "Vậy em có thể đáp ứng cho cùng tham gia hội học sinh?" . Đem cằm tựa vào bả vai của , bào trì khí cùng thương lượng.

      Ở trong lòng riêng lại bắt đầu khi dễ mình, An Thần luôn luôn làm việc gọn gàng, ướt át bẩn thỉu cả người sảng khoái. Người phụ nữ này muốn cùng tiếp phải để xuống kiêu ngạo cùng lòng tự ái mới tranh thủ thắng được tâm của .

      Tô Thiển khoát khoát đầu ngón tay, bày tỏ đồng ý, rồi lại cùng cam kết, chỉ là qua loa qua loa mà thôi, có chuyện gì xảy ra.

      "Vậy được, vậy đâu có công bằng với , hoặc là cho , hoặc là em , bé chết tiệt, đừng mơ tưởng cò kè mặc cả với ." .

      cảm thấy, nhẫn nhịn, dung túng lại được voi đòi tiên.

      Thừa dịp còn chưa có chân chính cưỡi đầu bây giờ phải lôi xuống, tránh cho hối hận kịp.

      Tô Thiển im lặng, có chút nhức đầu vịn cái trán, An Thần càng ngày càng vô lý làm nhức đầu, vừa mới bắt đầu còn muốn cùng thương lượng, tại cảm thấy như vậy cũng vô dụng, chỉ cần kiên quyết đáp ứng dù trăm miệng cũng lại.

      "Em tính thế này nhé. cùng đến trường học với em, nhưng cho công khai quan hệ của chúng ta, em cũng cùng người nọ gặp mặt, như vậy được chứ?" .

      Thấy An Thần nghe vậy có vẻ do dự, Tô Thiển lập tức buồn bã nhìn , ánh mắt càng ngày càng buồn bã.

      An Thần cuối cùng nhìn nổi rồi, mới dừng tay: "Được rồi. . . ." .

      Nếu đáp ứng, sợ mình ở trong cảm nhận của là được kẻ thông tình đạt lý, là gã xấu xa mất rồi.

      Bẹp —

      có dấu hiệu nào , Tô Thiển đến gần ôm khuôn mặt của hôn cái, nở nụ cười hì hì: "Em phát em càng ngày càng thích rồi." .

      An Thần: ! ! !

      Khiếp sợ! ! !

      Vô cùng khiếp sợ! ! !

      đùa sao, đùa với sao?

      Tô Thiển câu, động tác, tựa như quả bom khiến trong đầu nổ tung, cả đại não liền trống , dường như ngưng trệ, thể hoạt động.

      , mới vừa gì?

      Càng ngày càng thích ?

      "Em, đem lời vừa rồi lặp lại lần nữa!" .

      thể tin được, Tô Thiển lại đột nhiên bất thình lình thích như vậy, đây phải là ảo giác chứ?

      Nghĩ như vậy, tay của đưa về phía bắp đùi, hung hăng véo cái, chân mày nhíu chặt, cảm thấy đau, xác định phải nghe nhầm!

      Đôi mắt đào hoa mê người híp mắt nhìn Tô Thiển, trong mắt tràn đầy vui mừng cùng chờ đợi, chờ đợi mở miệng lần nữa.

      Tô Thiển 囧 rồi, nghẹn đỏ mặt chịu mở miệng, mới vừa rồi là kích động, lại cẩn thận ra câu đó, chớp chớp đôi mắt thơ ngây mà nhìn , ấp úng : ". . . Cái gì?" .

      An Thần nhịn được nắm bả vai của : " em càng ngày càng , thích nghe." .

      Tô Thiển được tự nhiên dời ánh mắt , thích An Thần bình thường đều là những lúc cưỡng bách . Nhưng bây giờ lại cẩn thận ra..

      "Em. . . . phải là cho em xem giấy hôn thú sao?" .
      Last edited by a moderator: 30/7/14
      wjuliet43 thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 153 : Buồn cười giấy hôn thú!
      Edit :Hàn Tử Cao
      Beta: Minh Minh
      Đôi mắt ra, tựa hồ lảng tránh sang chuyện gì khác, hơn nữa, vốn là muốn tới xem giấy hôn thú, lại bị gặm sạch lần nữa chứ, quả thực là có thiên lý.

      An Thần vui nhíu mày, lại muốn trốn tránh chủ đề này.

      Nắm lấy bả vai càng thêm lực, hít sâu hơi, giọng được tốt hỏi : "Em vừa mới càng ngày càng thích , có phải vậy hay ?" .

      An Thần híp mắt lộ ra chút nguy hiểm, kết quả làm cho lời của Tô Thiến dự định ra đành nghẹn trở lại.

      Tô Thiển bụm mặt, vùi vào lòng ngực của , cắn răng cái, bày ra dáng điệu chiến sĩ lâm trận: " , càng ngày càng thích ." .

      giỡn, dám thích sao?

      An Thần khóe miệng đều mở ra đóa hoa, gắt gao ôm chặt , nụ cười khóe miệng càng lớn, trong lòng giống như ăn mật vậy, ngay cả khí chung quanh đều ngọt đến chết người.

      Tô Thiển cầm giấy hôn thú nhìn nhìn lại, phía chính xác là hình của , cũng biết giấy hôn thú này có thể là giả hay .
      .

      Nhưng mà nghĩ đến, nếu như và An Thần giấy hôn thú là giả, trái tim biết tại sao liền cảm thấy mất mát, đáng chết, ngay cả mình cũng hiểu nổi, rốt cuộc muốn là cái gì.

      Đầu ngón tay chạm vào hình, Tô Thiển khỏi buồn cười, An Thần người này, ngay cả ảnh trong hôn thú cũng mang bộ mặt đại tiện.

      " ngốc, có như thế mà cười sao?" .

      An Thần đem giấy hôn thú đoạt lấy, sau đó cất lại bên trong tủ, dáng dấp đẹp trai, khí thế bức người như vậy, vì sao từ mặt người phụ nữ này lại thấy biểu tình giễu cợt?

      ", cho em chọn, ." . Kéo xuống dưới lầu , Tô Thiển nhếch miệng cười , trở tay nắm lấy lòng bàn tay của , ràng cảm thấy thân thể của An Thần vừa rung động.

      An Thần vui mừng nhướng mày, nắm tay của lại chặt chút, hai người đến phong thay đồ, mặt đều là sắc mặt vui mừng.

      Người thay đồ chút nữa bị té xuống đất, An lão đại lại có thể biết cười?

      Nhìn cái rồi bộ rồi rồi bộ quần áo đưa Thiếu phu nhân chọn, hề tỏ ra chút xíu nào là kiên nhẫn,, nhu tình trong đôi mắt bắn ra bốn phía tất cả đều là ý cười cưng chiều.

      Tô Thiển thực là người may mắn được muôn vàn cưng chiều.

      "An Thần, lấy cái này . muốn đổi." .

      Tô Thiển cầm lấy quần tây caro thịnh hành, quai hàm phình ra, An Thần vẫn còn rất bình tĩnh, lại kiên nhẫn chọn.

      Kỳ , dáng người như vậy mặc cái gì đều rất đẹp, miễn là đúng mức, lại để ý có đẹp hay .

      An Thần bất đắc dĩ mà lắc đầu, tới gian hàng giá trung gian, nghiêm túc cầm từng cái lên chọn.

      Lấy món rồi món cầm lên so sánh, thể , nàng này thực vóc người rất chuẩn, mặc cái gì cũng đẹp.

      Rối rắm nửa ngày, An Thần đem tất cả quần áo vừa thử qua đưa cho người phục vụ: "Gói lại hết ." .

      Tô Thiển chắc lưỡi, gì chỉ vào đống lớn quần áo: "Mấy cái bên kia, đều đủ em mặc trong mười năm." .

      Khóe miệng của An Thần thoáng nét cười tà, vỗ đỉnh đầu của , lúc này mới chậm rãi trả lời: "Mỗi ngày mặc cái, cho em mặc lại." .

      Tô Thiển: . . .
      Chương 154 : Nhân viên dưới Ám Dạ ngày càng là tập thể với triệu chứng ngây ngu ngơ.
      Edit : Lucy Trần
      Beta: Minh Minh
      "Tiểu Tô tô!"

      Nghe tiếng thấy người, tiếng gọi này tuyệt đối là miêu tả biểu thái sinh động của Nhiễm Mạn.

      Bình tĩnh quay đầu lại, Nhiễm Mạn lắc lắc eo thon hướng Thiên Thiên nhảy tới, đôi giày cao gót bảy phân dẫm mặt đất phát ra thanh dễ nghe ba tháp ba tháp.

      Tô Thiển khóe mắt kép ra, cúi đầu nhìn bộ giày đế bằng người chút, nhất thời cảm thấy mặt đất và bản thân gần nhau đến thế!

      "Xin chào An thiếu gia."

      Nhìn thấy An Thần, Nhiễm Mạn vẫn rất quy củ, ít nhất mỗi lần đều là có bộ mặt phớt lờ, nhìn ra đây là cùng người phụ nữ ngang ngược càn rỡ.

      An Thần khẽ gật đầu, đối với người phụ nữ khác, có vẻ mặt dư thừa.

      “A, Bân Tử của cậu hôm nay sao lại cam lòng để cho cậu đơn độc ra gặp ánh mặt trời thế?” Tô Thiển buồn cười trêu ghẹo ấy, trong lòng vẫn là an ủi , ít nhất, đây thực khiến vui vẻ.

      Tuy là chuyện nhà người ta, nhưng mà đúng là cần cảm ơn Bân Tử phen.

      Nhiễm Mạn hừ , lặng lẽ liếc mắt nhìn về phía người đàn ông với khí thế vô cùng mạnh mẽ đứng ở bên kia ư, miệt thị : "Đỡ hơn cậu, đến bây giờ cũng còn có cách người kia quá nửa bước." .

      Tô Thiển cao ngạo chợt nhíu mày: "Lão nương tôi nguyện ý." .

      Tại sao nhất định phải đẩy ra, nghĩ cứ dính nhau như vậy có cái gì đúng, ít nhất, tại là nghĩ như vậy.

      Nhiễm Mạn giễu cợt: "Tiểu Tô tô, cậu xong đời rồi, cậu rơi vào tay sói, cho cậu chiếc bẫy tình thể thoát." .

      Tô Thiển là ai, ấy là kẻ cố chấp từ đến lớn, ai hiểu ấy hơn mình.

      chính xác, Tô Thiển về mặt tình cảm chính là rất ngốc, nếu đối với An Thần có tình cảm, tuyệt đối chẳng thèm ngó tới .

      tại nguyện ý cùng ở chung chỗ, tuyệt đối có thể chứng minh, Tô Thiển đối với An Thần là có cảm giác .

      Chỉ là, luôn ngu ngốc trong tình cảm này, bản thân đại khái chắc cũng hiểu tình cảm của mình, thỉnh thoảng còn muốn tự do.

      Cái con ngu này chỉ số thông minh 180, đối với EQ chỉ có 0.

      "Nếu là bẫy tình , tại sao lại xong đời, cậu bị Bân Tử giày vò đến mức ăn mạch lạc luôn rồi hả?" . Tô Thiển đem túi lớn túi quần áo hướng người An Thần ném tới, tay, cổ đeo đầy đừng rồi, ngay cả trong miệng cũng ngậm túi.

      Mặt An Thần đen thui nhìn càng ngày càng nhiều túi hướng người mình, bất mãn trừng mắt nhìn đám nhân viên ngu ngơ đứng kia.

      tại mới phát giác được, nhân viên dưới Ám Dạ là ngày càng có triệu chứng ngu ngơ.

      Cũng là lúc nên suy tính đổi nhóm tay chân lanh lợi mới rồi.

      Bị ánh mắt trầm An Thần trừng lấy, lúc này mới hậu tri hậu giác từng cái chạy tới chia nhau cầm lấy những túi lớn túi kia.

      "An lão đại, đồ đạc chốc nữa phái người mang qua ."

      Đổ mồ hôi !! ra các là bị hành động của Tô Thiển làm sợ đến choáng váng, thiếu phu nhân đúng là đủ mạnh, đủ hung hãn, lại dám nô dịch lão Đại như vậy.

      Tô Thiển cũng nhiều, dù sao cũng là ở dưới tay , dầu gì cũng phải cho mấy phần mặt mũi.

      Nhiễm Mạn đem Tô Thiển kéo đến, sắc mặt trở nên đỏ hồng, có vẻ có chút ngượng ngùng: "Tiểu Tô tô, mình giống như có. . ."

      Tô Thiển có chút hiểu, hỏi tới: "Có cái gì ?" .

      Nhiễm Mạn dậm chân cái, sắc mặt càng đỏ, cũng có chút cảm giác chỉ tiếc rèn sắt thành thép , đem tay nhấn vào bụng của mình, giải thích: "Giống như có." .

      Tô Thiển sợ run cái, lập tức rút tay về, phản ứng kịp, kích động nhảy lên cao ba thước, kêu to: "Cậu mang thai?" .

      Mặc dù bản thân mình muốn mang thai, nhưng nghe Nhiễm Mạn có, vẫn kêu lên đầy kích động.

      An Thần nhíu mạnh chân mày, nhìn vui vẻ , bắp đùi phải đau sao?

      Nhiễm Mạn vội vàng che cái miệng kêu to của , ảo não, người này sao biết kiên nhẫn gì hết vậy

      Xem , ánh mắt chung quanh đồng loạt bắn về hướng này hết rồi.

      "Bà thím ơi, cậu thể chút sao?" .

      Tô Thiển cười hỉa lả, sờ sờ cái bụng của le lưởi: "Mình vui quá mà." .

      , vì quá cao hứng. Nghĩ đến trong bụng của bạn mình tiểu bảo bối, nhân tử kích động trong thân thể Tô Thiển lập tức liền nổ tung.

      "Làm ơn , An Thần nghe được rồi, nhưng mình muốn, làm sao bây giờ?" .

      Mặt Nhiễm Mạn đau khổ, mới 20, vẫn còn là bé ham vui, làm sao có thể chăm sóc thêm đứa bé?

      Tô Thiển tay nâng cằm, khinh bỉ nhìn cái: "Cũng có rồi, chẳng lẽ cậu lại còn muốn bỏ ? Cậu nhẫn tậm!!!

      muốn về muốn về, nếu ấy cũng muốn làm sao, đó dầu gì cũng là cái sinh mạng .

      "Còn nữa...cậu lại còn mang giày cao như vậy, mình quả biết nên cậu như thế nào nữa đây, Bân Tử có biết chưa? ? ?" .

      Nếu ấy biết, dám quan tâm thân thể của mình như vậy sao?!
      wjuliet43 thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 155
      Edit : Hàn Tử Cao
      Beta : Minh Minh


      Cái gọi là tham gia tiệc họp mặt.

      "Nhưng là cuối cùng cậu vẫn bị mình chỉnh chết, cho nên đời này cậu so với mình đầu thai sớm hơn vài ngày như vậy, sau này vì cậu mà lương tâm cắn rứt, ngày đêm khiển trách chính mình, rốt cục mấy ngày xuống tới tìm cậu chuộc tội." .

      Tô Thiển giữ hình tượng té ghế sa lon cười ha ha, đối với câu trả lời của mình cảm thấy có vài phần thõa mãn.

      Nhiễm Mạn nhét các loại đồ ăn vặt vào miệng cắn răng rắc, thực hối hận khi ngu ngốc hỏi Tô Thiển vấn đề này.

      Ngày hôm sau tiệc họp mặt đến, Tô Thiển phối hợp cái áo choàng màu vàng nhạt, tùy ý kết hợp ở bên eo thon, hợp với chiếc quần jean màu đen bó sát người, đem cặp đùi đẹp thon dài tinh tế và tì vết càng thêm hoàn mỹ.

      Người đàn ông đối diện cao hơn 1m8, thân thể cường tráng, khuôn mặt tuấn lãng.

      Tô Thiển lặng lẽ nâng ly hớp ngụm nước ép kiwi, ánh mắt tùy ý lướt ở xung quanh.

      Thay vì bữa tiệc họp mặt, tốt hơn hết là xã giao quen biết nhau, ngồi ở giữa vài đôi trai xấu hổ nhút nhát, bọn họ mới là nhân vật chính, vì khí, tất cả mọi người chỉ kéo nhau tới làm nền.

      "Học muội, tự giới thiệu chút, là hệ năm thứ ba của khoa kinh tế Ngiêm An, biết học muội có hay nghe qua." . Người đàn ông đối diện trong mắt thủy chung đều lộ vẻ ý cười, tuy là hỏi, lại làm cho người ta nghe ra vài phần mùi vị tự tin.

      Tô Thiển ngẩng đầu nhìn cái, ở trong đầu tìm tòi vòng, xác định có nghe qua, mới ngượng ngùng gãi gãi đầu: "Học trưởng thường xuyên trốn lớp?" .

      Nghiêm An nhíu mày, kỳ quái hỏi: "Học muội tại sao như thế?" .

      Tô Thiển quẫn bách, tuy phải bề ngoài học trưởng, nhưng người đàn ông trước mắt dáng dấp cũng coi như xuất chúng, ở trong trường học nhìn thấy hẳn là đến mức có ấn tượng.

      Thấy Tô Thiển chính xác với có ấn tượng, đột nhiên có chút thất bại, cũng được xem như soái ca nhất nhì ở học viện, vẫn còn tồn tại người phụ nữ có thể giống như vậy bình tĩnh ung dung nhìn thẳng vào mắt .

      " có việc gì, tại coi như là quen biết sao, sớm nghe về học muội, hôm nay vừa thấy, quả nhiên là khí chất xuất chúng." .
      Nghiêm An mắt sáng lên có tránh được ánh mắt của Tô Thiển, đột nhiên có chút đau đầu, tại nam nhân hình dung người phụ nữ, đều là dùng khí chất xuất chúng sao?
      "Cám ơn." .

      Tô Thiển khẽ gật đầu, có ý định cùng kéo dài đề tài.
      "Có câu, biết hỏi ra học muội có hay để ý. . . ." . Nghiêm An hơi hơi đỏ mặt, chuyện cũng bắt đầu quanh co lòng vòng.

      "Vậy nên hỏi ." .

      Tô Thiển cảm thấy có chút bực bội nóng nảy, tại nhớ đến An Thần, tuy rằng bá đạo, có thể có cái gì cái đó, cũng biết quanh co lòng vòng.
      Hơn nữa, An Thần cũng phải biết, đêm nay tham gia tiệc họp mặt, đều là làm nền, tùy tiện trò chuyện cũng được, cần muốn hỏi điều gì?
      Tô Thiển trong lời mang đến mảnh tĩnh lặng, nhưng rất nhanh lại lên tiếng: "Học trưởng ở học viện là người nổi bật, cùng em ngồi ở chỗ này như lê được ướp lạnh lãng phí." .
      Cho dù phía trước cái gì cũng biết, nhưng cũng thấy được chung quanh nhiều ánh mắt phụ nữ hâm mộ ghen tị thù hận bắn về phía mình.
      Nhưng chính biết là, ánh mắt mấy tên đàn ông khác đặt ở người cũng ít.
      Nghiêm An sắc mặt cứng đờ, lập tức thoải mái: "Đem lê bỏ vào tủ lạnh ta có món lê đông lạnh." .

      Nghe Nghiêm An ngầm hiểu dí dỏm, Tô Thiển nhếch miệng cười yếu ớt, lòng rộn ràng cuối cùng xuống chút, kỳ , lúc nãy nên thẳng với như vậy.
      "Học trưởng có chuyện gì cứ hỏi , em thích người ăn thẳng thắn." .
      câu , Tô Thiển làm tan biến xấu hổ cùng thất lễ của mình, cũng làm cho Nghiêm An hiểu được, trước mắt nữ nhân này, giống như hoa si, có cái gì muốn hỏi, cứ việc hỏi thẳng là được.
      Nghiêm An nghiêng cổ nghĩ nghĩ. Rối rắm có nên hay đem lời hỏi ra.
      bé này vừa vào trường, bị tính khí lạnh lùng nhưng trong trẻo của hấp dẫn sâu sắc, thầm quan sát lâu như vậy, cũng thấy và người bạn nam khác cùng xuất , có chút yên tâm.
      Chính là mỗi ngày tan học, tên là Nhiễm Mạn đều được chiếc xe Rolls-Royce số lượng có hạn chở , lại sửng sốt.

      Đến tột cùng là người thân của , hay là người đàn ông của !

      Tô Thiển thấy lời nào, quay đầu nhìn đến vị trí đám người ở giữa, chỉ thấy vừa nãy đám trai xấu hổ, lúc này thấy nữa.

      Lắc đầu thở dài, lại có thể cứ như vậy hai cái bị thu phục.

      "Học muội là ưu tú như vậy, bên cạnh hẳn là sớm vị bạn trai xuất sắc ." .

      lúc lâu, Nghiêm An khi hỏi ra, cẩn thận quan sát đến sắc mặt của nàng.

      Tô Thiển nghe vậy khóe môi gợi lên xinh đẹp, vẻ đẹp chỉ thoáng làm thất thần, để cho trong lúc nhất thời quay về bất quá thần.

      " ấy với em là người rất xuất sắc." .

      đổi lấy góc độ trả lời, như vậy, An Thần hẳn là cũng liền minh bạch.

      Quả nhiên là người phụ nữ tim phổi.

      " ấy với em là người rất xuất sắc." .

      đổi lấy góc độ trả lời, như vậy, hẳn là cũng liền hiểu được.

      Quả nhiên, Nghiêm An ánh mắt ảm đạm xuống, quả nhiên là hoa có chủ.

      " biết là vị nào ở bên cạnh bảo hộ học muội là có phúc, là chết cũng đáng giá." .

      Nhìn ra được, thực rất mất mát.

      Tô Thiển im lặng, có cảm giác càng lúc càng thích tán gẫu lúc này, thậm chí muốn đứng lên ra bên ngoài, biết, tóm lại người đàn ông trước mắt muốn biểu đạt cái ý tứ gì.

      "Oa ——- rất đẹp trai —- cực tuyệt —- thân hình hoàn hảo! ! !" .

      Bỗng nhiên, chung quanh nổi lên từng phiến tiếng la hét, ngay sau đó liền có rất nhiều người vọt lên chạy ra ngoài , phần lớn đều là các nữ nhân.

      Tô Thiển nhíu mi, buông ly còn nữa nước ép kiwi trong tay xuống, ánh mắt từ chỗ này hiếu kỳ từ cửa sổ nhìn ra bên ngoài.

      giây sau, miệng chữ O (mở lớn) khép lại được, từ trong xe bước ra cả toàn thân toát ra vẻ khí phách người đó phải An Thần là ai?

      An Thần đúng là đến ! ! !

      Trước sau như thế vẫn rất hợp với những bộ tây trang màu trắng , và dày da màu đen, kiêu ngạo với tóc ngắn, vẻ mặt vẫn lạnh lùng, tà mị với nụ cười lạnh, ngay cả khi mang kính (râm), Tô Thiển cũng có thể ràng nhìn thấy đôi mắt băng lãnh sắc bén.

      Các tiến lên bị các bảo vệ sắc phục màu đen cản lại 5 thước ở ngoài, để cho lối đủ rộng cho An Thần qua .

      Xuống xe, liền thấy Tô Thiển ngồi ở cửa sổ vẻ mặt là nén lại, muốn cùng đến sau, xong rồi, sớm cùng với nam nhân khác ngồi cùng nhau, Nhìn cái xem trở về đánh nát cái mông của .

      Tô Thiển vội vàng đứng lên, ngượng ngùng đối diện với Nghiêm An cười cười xin lỗi, xách theo túi xách liền chạy ra phía ngoài.

      Nhìn thấy năm thước bên ngoài An Thần vẻ mặt lạnh như băng, Tô Thiển có chút lúng túng, biết bước kế tiếp nên làm thế nào.

      An Thần lời nào, chính là dùng đôi mắt lạnh như băng gắt gao nhìn , tựa như thanh kiếm lợi hại bắn qua.

      Suốt thời gian năm phút đồng hồ, An Thần đứng như vậy nhìn chằm chằm vào , chung quanh tiếng tranh cãi ầm ĩ tiếng la hét sớm biến mất hầu như còn, cũng yên lặng nhìn thẳng vào đôi mắt lạnh lẽo tràn đầy, cái hoảng hốt hai người đứng cách xa nhìn nhau.

      "Còn qua đây! ! !" .

      An Thần rốt cục nhìn được, An Thần giờ phút này là vừa tức vừa giận, ngốc, phát tức giận sao? biết rằng chủ động nhào vào trong ngực của xoa dịu chút tính tình lúc này của ?

      Quả nhiên là người phụ nữ tim phổi.
      wjuliet43 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :