1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bà Xã, Ngoan nào! - Thiên Diện Tuyết Hồ

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      137 .An thị chính là trong những chủ nợ lớn nhất chủ nợ !(1)

      EDIT: HẠ BĂNG

      Beta : Minh Minh


      An lão gia càng nghĩ tới chính là, An Thần lại coi đây là cơ hội đem nha đầu Tô Thiển về bên cạnh mình, danh chính ngôn thuận viết thõa thuận — trả nợ!

      , nha đầu nho như , trừ lấy thân thể, còn có cái gì đáng giá để trả nợ cho ?

      , An Thần là ai, chẳng lẽ còn có thể vì người phụ nữ mà khốn đốn?

      đến hai ngày, An lão gia qua đời, đánh giá lại hoài nghi, ông rốt cuộc là do An Thần trực tiếp làm cho tức giận mà chết hay là bệnh chết.

      An Thần nhìn tài liệu trong tay, trong lúc nhất thời biết nên có thái độ gì.

      Đầu ngón tay theo nhịp tim mà phát run, có thể tưởng tượng được nếu Tô Thiển biết chân tướng này như thế nào.

      Vốn thương , vốn quan tâm , vốn ước gì rời xa được .

      Nếu là biết ba mẹ mình là do ông nội “ An lão gia “ hại chết, nhất định càng thêm hận mình.

      Như vậy, muốn có được trái tim , căn bản là thể nào.

      , cho phép điều tàn nhẫn như vậy xảy ra, tuyệt đối thể!

      đột nhiên có chút thấp thỏm lo âu , xấp tài liệu bị bàn tay nắm chặt có chút trở nên vặn vẹo.

      "Cậu tra chút, còn có ai biết chuyện này, nhớ, tôi tuyệt đối cho phép bất luận chuyện gì có thể uy hiếp được tình cảm của tôi cùng Tô Thiển!"

      Hồi lâu, mới bình tĩnh lại, trong đôi mắt lên ánh sáng độc ác.

      Mấy câu , cũng ! Lại làm cho người ta trong lòng sinh ra cảm giác lạnh lẽo.

      Dạ Thương hiểu gật đầu, người dưới tay xử lý qua loại công việc như vậy phải là ít, tự nhiên biết nên làm gì.

      Cho đến khi Dạ Thương ra khỏi phòng, An Thần lúc này mới cầm điện thoại lên kịp chờ đợi cho Tô Thiển trả lời .

      "Tô Thiển, nhớ em!"

      Là em tại? Hay là em của quá khứ?

      Ngay câu đầu tiên, An Thần câu ngọt đến chết người đền mạng.

      Tô Thiển nắm con chuột vi tính tay run lên.

      “Muốn ?”

      Ở trong suy nghĩ của , khách cho tới bây giờ vào ban đêm mới động dục, thời điểm đó mới có thể nhớ tới tình nhân muốn tình nhân đến để thoa mãn.

      Người đàn ông này, ban ngày cũng động dục sao?

      Khẽ ừ, nhưng mắt còn nhìn chằm chằm các bài báo về tai nạn xe cộ websites.

      Trong đó, có bài báo về tai nạn xe cộ chết người của ba mẹ .

      năm trôi qua từ khi ba mẹ gặp chuyện may, là lần đầu tiện lên internet tìm hiểu vụ tại nạn của ba mẹ, đúng dịp liền đau lòng!

      Ngay cả là giờ phút này, nhìn bài báo, nghĩ tới hình ảnh ba mẹ,muốn tự kiềm chế đau lòng , lấy tay che ngực, hơi thở có chút khó khăn.

      "Thế nào,có chuỵên gì sao?"

      Nghe tiếng hít thở trong điện thoại có chút gấp rút, An Thần khẽ cau mày, trái tim cũng dần trầm xuống

      ". . . . . . có gì, cúp trước đấy." .

      Tắt websites, Tô Thiển rời máy tính đứng ở phía trước cửa sổ, đứng đối diện cửa lớn, chính là phòng làm việc của An Thần, cầm ống nhòm bên cạnh lên nhìn, nhưng quá xa thấy được gì.

      đột nhiên cảm thấy mình có chút ngớ ngẩn, gì sao lại muốn nhìn người đàn ông?

      An Thần cũng vội vàng cầm ống nhòm trong ngăn kéo nhìn qua, vị trí này, vừa đúng có thể nhìn ràng các gian phòng khác.

      Rèm cửa sổ có kéo lại, nhìn chút là thấy người phụ nữ ở trước cửa sổ, An Thần khóe miệng có chút nhếch lên!

      " nhớ em lắm, em tại tới đây, hay là qua đó?" .

      Ý tứ đúng là, tại chỉ muốn ở cùng chỗ với .

      Đầu ngón tay Tô Thiển xẹt qua cửa thủy tinh, vang lên tiếng xì xì xì, thanh này vô cùng thoải mái, hay cũng giống tâm tình khó chịu của .

      "Hay là để em qua đấy ." .

      Suy nghĩ chút, cảm thấy chính mình tốt hơn, làm tình nhân, khác với làm vợ, chỉ là diễn trò, phải diển hay!

      An Thần khóe miệng mở rộng hơn chút, nhìn trong ống nhòm xem ra Tô Thiển đúng là hồi phục ít, bụng dưới căng đầy máu như xưa.

      Rất lâu rồi có đụng , bác sĩ còn phải chờ thêm mấy ngày, gấp, nhưng lại thể lại làm đau ! Chỉ muốn đem đè ở phía dưới gặm nhắm qua là đủ.

      Cúp điện thoại, cầm tay tư liệu bỏ vào két sắc khóa lại, lúc này mới khẽ yên lòng.

      Tô Thiển qua phòng làm việc của nhân viên, Tô Thiển bình tĩnh đứng bên ngoài phòng làm việc của An Thần.

      muốn vào, mỗi lần vào đấy, đều được đối xử dịu dàng.

      137. Người phụ nữ này, quả nhiên làm cho lão Đại nhà mình muốn ngừng mà ngừng được. (2)

      EDIT: HẠ BĂNG

      Beta : Minh Minh


      Coi như là sợ , thở dài hơi, vặn nắm tay mở cửa, cuối cùng cũng chạy khỏi, chết sớm chết muộn đều phải chết.

      An Thần trong tay vẫn còn ở xem văn kiện, vẻ mặt an tĩnh tuyệt mỹ dưới ánh mặt trời càng thêm vẻ xa hoa.

      "Tới đây!" .

      có ngẩng đầu, An Thần chỉ chỉ bắp đùi mình .

      Tô Thiển vuốt vuốt mái tóc, hết sức miễn cưỡng hướng tới, về phần muốn ngồi lên bắp đùi , liền bị cho là nghe thấy.

      An Thần chỉ là cười cười, thuận thế kéo tới, tiếp theo chính là vừa thông suốt dịu dàng mà triền miên hôn.

      Cho đến khi tâm trạng bất an dần dần bình phục lại, lúc này mới khẽ cắn cánh môi của cái, ssau đó buông ra.

      Tô Thiển giơ tay lên sờ soạng cánh môi, nhè hơi thở, trông đáng thương.

      An Thần đem vòng cổ ngọc thạch đeo vào cổ Tô Thiển.

      Đây là chiếc vòng ngọc quý , là An thị đời đời truyền xuống , nghe khối ngọc thạch này thông linh, có thể trừ tà khu ôn, An Thần bắt đầu hiểu chuyện, khối ngọc này liền mang cổ mình, chưa từng lấy xuống.

      Nhắc tới cũng kỳ, mỗi lần gặp thời điểm nguy hiểm, An Thần sờ khối ngọc thạch này, luôn có thể chuyển nguy thành an.

      Mặc dù giải thích như vậy có chút gượng ép, chỉ là, An Thần đem khối ngọc thạch này coi là vật quí giá bên mình.

      tại, muốn đem khối ngọc thạch này đeo vào cho người phụ nữ mình mến nhất , tin tưởng, khối ngọc này có thể mang đến may mắn cho , liền nhất định cũng có thể mang đến may mắn cho người phụ nữ của .

      Tô Thiển hiểu vuốt miếng Ngọc Thạch ngực, Ngọc Thạch lộ ra Ti Ti tia máu, Tô Thiển vô cùng tự nhiên, nhíu mày.

      Ngọc Thạch như vậy màu đỏ như máu, là khủng khiếp. Lập tức đưa tay lấy xuống, lại bị An Thần ấn chặt tay.

      " cho lấy xuống, đàng hoàng mang nó cho , có lệnh của , em dám lấy xuống thử xem!" .

      xong, còn cố ý giơ giơ lên quả đấm, rất có mùi vị uy hiếp.

      Tô Thiển khóe miệng kéo kéo, rời thân thể .

      "Chuyện tai nạn xe cộ của Ba mẹ em, có đầu mối rồi sao?" .

      tại trừ cái này, cái gì cũng để tâm.

      từ trước đến giờ tính tình lạnh nhạt, xem ra đối với cái gì đều là bộ dạng như thế, nhưng có nghĩa là cái gì đều để ý, nhất là liên quan nguyên nhân cái chết của ba mẹ.

      Vũ Đình làm ly cà phê cùng ly trà sữa đem vào, lễ phép đối với cười yếu ớt.

      trải qua nhiều chuyện như vậy, thủ hạ của và ngay cả nhân nhân viên công ty càng là đối với Tô Thiển lau mắt mà nhìn, người phụ nữ này, quả nhiên làm lão Đại muốn ngừng mà ngừng được.

      Tô Thiển rốt cuộc kiên nhẩn.Uống hớp trà sữa, Tô Thiển khẩn trương cầm cái ly ngồi ở ghế sa lon, chờ đợi An Thần trả lời, hi vọng, có thể mau chóng biết được đáp án.

      Loại cảm giác chờ đợi này, làm người ta khó chịu, bình tĩnh thường ngày biến mất, lúc này gấp đứng lên cũng làm người ta chống đỡ được .

      An Thần mím môi uống cạn cà phê trong tay, đầu óc nhanh nghĩ ra, tìm cách như thế nào để đem chuyện này dẹp vào quá khứ..

      Để cái ly xuống, theo .

      " phải trong ba ngày cho em câu trả lời thuyết phục sao, biết em gấp, nhưng cũng thể gấp được, dầu gì cũng phải điều tra ràng, ngoan ngoãn, tin tưởng ." .

      Trong lúc nhất thời, anhkhông nghĩ ra câu trả lời cho tốt, chỉ có thể kéo dài , còn có hai ngày, suy nghĩ tìm ra biện pháp tốt mới được.

      Nếu cứ phủ nhận có chuyện gì, chỉ làm suy nghĩ nhiều hơn.

      Thở dài tiến hơi,trà sữa trong tay cũng uống hết nửa!

      Đợi, tại trừ đợi , còn có biện pháp khác sao?

      bi ai, chuyện của mình đừng nữa, ngay cả chuyện ba mẹ , cũng phải dựa vào người khác mới có thể biết .

      ! Tô Thiển, chưa từng cảm thấy mình sao vô dụng như vậy .

      Mấy ngày kế tiếp, Tô Thiển thỉnh thoảng liền quấn An Thần hỏi tiến triển, mỗi lần gặp mặt câu đầu tiên đều hỏi là: "Như thế nào? Tra được cái gì sao?" .

      An Thần có chút sợ , lại tìm được cách giải thích tốt, thể làm gì khác hơn là nhịn đau tận lực trốn , mỗi ngày đứng ở trước cửa sổ sát đất cầm Ống Nhòm nhìn chằm chằm người phụ nữ bên trong phòng mặt ủ mày ê.

      cũng đau lòng theo.

      ngày hay hai ngày, Tô Thiển còn có thể dễ dàng tha thứ, nhưng giờ kỳ hạn ba ngày vừa qua, Tô Thiển ngồi yên được, nhìn ra, An Thần có gì giấu . đúng hơn chính là cố ý trốn .

      Mới hai ngày như vậy, quả nhiên là mệt mỏi mình rồi , chỉ là tình nhân, đại khái cũng mau chơi chán rồi .

      Theo thực lực của An Thần, điều tra vụ tai nạn xe cộ cần nhiều thời gian như vậy sao?

      nghĩ ra, An Thần tại sao cũng nguyện ý trả lời mình?Hay là, căn bản là có để ý!

      con mẹ nó! Châm chọc, lại trông cậy vào người khác ban ân huệ cho mình.

      nhất định, trông cậy vào cũng được, trông cậy vào cũng được! ,Tô Thiển muốn tự mình điều tra việc này.
      Last edited by a moderator: 30/7/14
      wjuliet43 thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      138.Lão Đại, hù được tâm hồn bé bỏng của tôi

      Beta: Minh Minh+yunafr
      Edit:HẠ BĂNG


      Thừa dịp điều tra vụ thắng xe, An Thần cho gọi bọn người Bân tử thương lượng đối sách, dù sao, nhiều người suy nghĩ vẫn hơn, đối với mấy tên thuộc hạ, An Thần từ trước đến giờ vô cùng tin tưởng.

      Nghi người dùng người, dùng người nên nghi ngờ người. Đạo lý này An Thần hiểu sâu nhất, cũng là người dùng tốt nhất.

      Bân tử sờ cằm, bộ cà lơ phất phơ, gọi đến,bởi vì ngày thường quỷ kế cũng nhiều nhất.

      Mấy người rối rít đưa ánh mắt đến người , mong đợi ra điều cần biết.

      Bân tử đắc ý nhướng mi, ừ mấy tiếng, lúc này mới nhanh chậm mà : "Theo tôi dứt khoát đem người gây ra họa xử lý, cho An Dịch ra tay, đem tình giải quyết dứt khoát, bảo đảm từ nay về sau có người nào biết." .

      Mấy người đen mặt lại!

      "Chúng ta nghiên cứu chính là, như thế nào khiến chị dâu tin tưởng mới được, xe phải là do có người động tay động chân mà là thắng xe ăn , đây chẳng qua là việc ngoài ý muốn, người gây ra họa nhất định là phải xử lý , cái người này mới coi điểm quan trọng?" .

      Thánh Kiệt ghét bỏ nhìn , nhàn nhạt đem mắt chuyển tới người Y Na, gần đây phát , nha đầu kia càng ngày càng đáng .

      An Thần gõ lên mặt bàn, tiếp tục xem ý kiến của mấy người còn lại.

      "Nếu là thời điểm bảo dưởng xe, sơ ý xiết chặt ốc, hoặc là thiếu sót ít đinh ốc, đưa đến thắng xe trợ lực là việc bình thường, như vậy thắng xe ăn, cũng phải là có chuyện như vậy." .

      An Dịch uống hớp cà phê, suy tư trả lời.

      câu , trong nháy mắt khiến mắt An Thần sáng rực lên, chuyện đơn giản như vậy, làm sao lại nghĩ tới !

      Thiệt là, phàm là chuyện đụng tới Tô Thiển , đầu óc của liền loạn, thể suy nghĩ được gì.

      Pằng, cái vỗ bàn, sợ tới mức hai chân Bân tử đứng vững té mặt đất, lâu mới xoa mông bò dậy.

      Ai oán nhìn chằm chằm gương mặt tươi cười của lão Đại: "Lão Đại, hù chết tâm linh bé của tôi rồi." .

      An Thần khóe miệng tươi cười, tâm tình tốt hơn chút , cũng cùng so đo.

      thân y phục đắt giá, ưu nhã sải bước hướng lầu dưới xuống, nhiều ngày như vậy rồi, rốt cuộc có thể an tâm đứng trước mặt Tô Thiển, xấu xa đó.


      139: Sao dạ khách vưu ngư
      Beta: Minh Minh+yunafr
      Edit:HẠ BĂNG


      Mới vừa bước vào phòng, chỉ thấy Tô Thiển kéo hành lý chuẩn bị ra cửa, thấy trở lại, đôi mắt càng thêm thâm trầm.

      "Em muốn làm gì?" .

      Kéo hành lý, lại tính toán cái gì?

      Tô Thiển lãnh đạm nhếch đôi mắt lên, đối với tức giận , nắm chặt hành lý trong tay.

      " nhọc An thiếu gia quan tâm , chuyện ba mẹ tôi tự tôi xử lý, về phần đẩy lên đầu tôi cái mũ tình nhân, tôi liền tự chủ trương lấy xuống, ra muốn bắt tôi bên cạnh để hả giận đúng , tôi cũng chịu đủ rồi, nha, làm người đưng nên so đo như vậy, An thiếu gia tâm tư khó đoán, tôi thích hợp sống ở bên cạnh của , hơn nữa, An thiếu gia đại khái cũng bắt đầu chán ghét tôi . Xin lỗi, tôi đây xứng làm tình nhân, vậy nên tha cho tôi !" .

      Nét mặt của nóng lạnh , giọng càng thêm lãnh đạm vô cùng.

      nghĩ thông suốt, sống mặt kệ người khác định đoạt , là quá mềm yếu, ! Tô Thiển tuy kiên cường, như cũng mền yếu vô năng.

      cảm thấy , chính mình tìm đương lui, chỉ cần An Thần nắm được nhược điểm bản thân, như vậy trong cuộc sống sau này, hơi đúng ý , đều bị dùng nó đến uy hiếp .

      An Thần mí mắt trầm xuống, khẽ nhướng mày, mang theo tia ý lạnh.

      nhọc quan tâm? Tự chủ trương lấy xuống cái mũ tình nhân? Tâm tư của khó đoán? Muốn xào cho ?

      Đáng chết, rốt cuộc có biết mình gì hay ?

      Muốn làm tình nhân, chẳng qua là nhất thời tức giận lẫy mà thôi, ngược lại nhớ .

      Cứ như vậy cam lòng làm người phụ nữ của mình, thỉnh thoảng liền muốn ly khai ?

      An Thần, rốt cuộc thời điểm nào trở nên có mị lực rồi hả ?

      Chống lại đôi mắt lãnh đạm của , An Thần mặt nhiệt độ chợt giảm xuống. Nhưng cũng biết, là ở trách cứ mấy ngày nay cố ý xa cách.

      Mặc dù tức giận, nhưng cũng đè nén xuống, giống như xưa vịn bả vai của , lại bị dấu vết né .

      Nhìn cánh tay trống rỗng , An Thần bất đắc dĩ mà lắc đầu.

      "Đừng làm rộn, mấy ngày đều ở đây điều tra chuyện tai nạn xe cộ cũng tìm ra manh mối." .

      An Thần khụ khụ, tại phát , ra mình cũngcó thể dối, còn có thể mặt đỏ tim loạn.

      Thân thể Tô Thiển ngớ ngẩn, nắm tay nắm chặt, trong lòng bang bang nhảy lên.

      điều tra xong? Đây phải là chuyện chính mình muốn biết sao? Tại sao thời điểm chân chính muốn đối mặt chân tướng lại cảm thấy hoảng hốt?

      Lồng ngực theo hơi thở dưới phập phồng, trong lòng bàn tay bắt đầu đổ mồ hôi, có chút dám nhìn ánh mắt của An Thần, mong đợi, lại có chút sợ cùng đợi .

      An Thần dừng lại nửa nhịp, thấy Tô Thiển trong lòng khẩn trương sợ hãi, lúc này mới lại lần nữa đến gần , kéo vào ngực.

      "Là người bảo dưỡng xe sơ sót, chứa vặn kĩ đinh ốc của xe,cho nên mới làm xe thắng ăn , có người nào cố ý muốn hại ba mẹ em cả." .

      Ôm sát , lặng lẽ ôm vào lòng.

      Tô Thiển sững sờ, hiển nhiên có chút ngờ: " có ai muốn hại ba mẹ tôi sao?" .

      Chỉ là bởi vì phục vụ sơ sót, trong nháy mắt ba mẹ bị chết là vì như vậy!

      này, khó có thể thể làm người ta tiếp nhận.

      Chợt, cảm thấy mình giờ phút này cực hận những người sơ ý lơ kia.

      Nhưng là, hận có thể như thế nào? Người ta cũng phải là cố ý, chẳng lẽ còn tìm ta trả thù?

      biết ai là muốn cố ý hại chết ba mẹ, chuyện này bận tâm làm gì nữa, để cho nó chấm dứt như vậy .

      Cười khổ hai tiếng, rồi mới hướng lên nhìn An Thần.

      "Đúng lúc ngày mai là tiết thanh minh rồi, em phải chuẩn bị chút thăm mộ ba mẹ" .

      phải đem việc này với bọn họ, mặc dù bọn họ nghe được, nhưng vẫn là muốn làm cho bọn họ biết về tai nạn.

      Cùng An Thần câu này, phải hỏi thăm, là trần thuật, mặc dù trách lầm để bụng chuyện cha mẹ, nhưng cũng có ý định tiếp tục làm con cừu .

      Trước kia Tô Thiển là dạng gì , phải lấy lại phong độ của mình.

      An Thần gật đầu, kéo mép giường ngồi xuống, đưa tay vén vén sợi tóc bên tai, che giấu lời dối trong lòng, vẻ mặt có chút chột dạ.

      "Cái này là tất nhiên, sớm chuẩn bị xong, sáng sớm ngày mai, trực tiếp lên đường là tốt rồi." .

      lại cường thế bá đạo, đối với những việc làm từ trước đến giờ đều hàm hồ.

      Tô Thiển hồ nghi nhìn cái, phản ứng mau lẹ, tránh sang bên, vuốt vuốt ngón tay của mình.

      "Chẳng lẽ, còn muốn thăm mộ cha mẹ của tình nhân, đây cũng là chuyện mới mẻ." .

      Thần sắc của có chút cổ quái, cái mũ tình nhân, mang được tự nhiên.

      An Thần sắc mặt lại lần nữa đen xuống, người phụ nữ chết bầm này, sao cứ muốn bắt bẻ chuyện này tha, đến cái này, tim của giống như bị mèo vào vô cùng khó chịu.

      “Em phải là tình nhân của ,mà là vợ của . Là người phụ nữ nhất!”. chịu được rống to, là lấy đá đập vào chân mình, ai bảo miệng thối , để cho làm tình nhân làm chi.

      Tô Thiển chịu được run lẩy bẩy, má ơi, TM khó chịu.

      lát vợ, lát là tình nhân, người đàn ông quả nhiên là ngày lại dạng, vậy mà cũng được, đàn ông nếu có thể tin, heo mẹ cũng có thể leo cây.
      Mạc Y Phongwjuliet43 thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 140.


      [​IMG][​IMG]
      Tô Thiển giãy giụa được, dứt khoát nằm bất động, nhiều ngày như vậy, cuối cùng an phận có đụng mình, tại thô lỗ như vậy, là lại tính toán làm mình bị thương sao?

      An Thần chiếm được đáp lại, mất hứng rút ra đầu lưỡi, bình tĩnh quan sát biểu tình người phụ nữ phía dưới.

      đây là ý gì? trả lời cũng cự tuyệt, như con rối mặc cho đòi lấy!

      Tô Thiển cũng nhìn chằm chằm , trong đôi mắt, trừ khẩn trương cùng sợ hãi ngoài ra có sắc thái dư thừa nào.

      sợ ?

      Là chuyện tình lần trước để cho lòng vẫn còn sợ hãi?

      Lật người xuống, hề nữa tiếp tục giày vò , chỉ là nằm ở bên cạnh ôm thân thể mềm nhũn, vùi vào cổ của hô hấp, tâm, dần dần bình tĩnh lại.

      Thiện lương của mệt mỏi, là mệt mỏi lại lạnh! ! !

      biết còn bao lâu nữa mới có thể hoàn toàn vào nội tâm , biết còn bao lâu nữa, trong lòng của mới có thể phòng bị mình.

      Mười năm rồi, yên lặng chăm chú nhìn mười năm, ở sau lưng vĩnh viễn cũng nhìn thấy, những thứ kia cũng là vì .

      Vì cái gì người phụ nữ tim phổi này cố tình làm cho người ta cảm kích chút nào.

      làm sao lại sống bi ai như vậy.

      Nếu như thời gian có thể quay lại, nhất định tham gia bữa tiệc như vậy, vĩnh viễn cũng gặp , .

      Như vậy có hôm nay vì tình cảm như vậy mệt tâm.

      Nếu như, Tô Thiển cùng những người phụ nữ khác cùng dạng, lúc này nên nằm ở trong ngực của mình hô to cảm động ! ! . . . . . .

      Người phụ nữ này tâm làm bằng tảng đá sao? ? ?

      Lâu như vậy, chẳng lẽ cảm thấy mình nồng đậm tình nghĩa sao? ? ?

      Tô Thiển khẽ nghiêng đầu lại, an phận cuối cùng để cho thở phào hơi, rồi lại bị ánh mắt chán chường của khốn hoặc.

      Người đàn ông này, xem ra lại có chút thương cảm! ! !

      Nhắm mắt lại hung hăng mở ra, xác định nhắm lại mình hoa mắt, trong lòng cũng phải có tư vị .

      thể phủ nhận như vậy làm lòng của hơi đau đớn.

      Rốt cuộc nên tin ?

      Kéo chăn, hai người đều chuyện, tức giận có chút trở nên đè nén, Tô Thiển dứt khoát lần nữa nhắm mắt lại.

      Gần tới Hạ Thiên, luôn là dễ dàng mệt rã rời.

      Trước mộ Tô ba cùng Tô mẹ, Tô Thiển cùng An Thần tự thân động thủ quét dọn sạch , mang lên bó hoa tươi, trái cây cùng điểm tâm khi còn sống hai người thích nhất lên.

      Bởi vì có thi thể ba mẹ, trong mộ thả mấy bộ y phục cùng đồ trang sức ba mẹ khi còn sống thích nhất .

      Quỳ gối trước mộ, ngàn vạn suy nghĩ.

      "Cha, mẹ, các ngươi ở bên kia có khỏe ? Con rất tốt, cần phải lo lắng, chỉ là con rất nhớ hai người,rất nhớ. . . . ." .

      Vốn là chuẩn bị rất nhiều lời muốn vào thời khắc này cùng ba mẹ, đến lại phát , thế nhưng cái gì cũng mở miệng được.

      Là muốn cái gì?

      Bán mình cho An Thần? Vẫn là cho bọn họ,con chính là bị người bao nuôi. Hay là, muốn ở trước mộ bọn họ đem chân tướng ra?

      , mở miệng được, ba chửi mình có tiền đồ , mẹ đau lòng bất an, khi còn sống vì mình hao tổn tâm tư, như thế nào nhẫn tâm để họ chết vẫn còn vì mình lo lắng.

      tại rất tốt, đúng vậy, có ăn có mặc , có gì tốt.

      cần tình , An Thần tổng so với người đàn ông có cái đầu bong bụng phệ nệ tốt hơn nhiều, ít nhất, nhìn thuận mắt..

      An Thần cũng quỳ xuống, vẻ mặt thường ngày lạnh như băng thay đổi, ôn hòa rất nhiều cũng vẻ nghiêm túc.

      Tô Thiển khóe mắt giật giật, diễn trò, kém với diễn viên chuyên nghiệp bao nhiêu .

      "Cha, mẹ, con là An Thần, vốn là sớm nên đến thăm ba mẹ rồi, làm gì vẫn có thời gian, kéo dài tới tại có chút đúng,mong ba mẹ tha thứ, con cưới con bảo bối của các ngươi, xin ba mẹ yên tâm đem ấy giao cho con, con đời ấy, chăm sóc ấy tốt, xa rời, đến chết rời!" .

      Dứt lời, rất cung kính dập đầu mấy đầu, mới lôi kéo Tô Thiển cùng nhau đứng dậy.

      Ánh mắt chân thành tha thiết khiến Tô Thiển tìm được từng tia láo nào, lòng của vừa leng keng xuống.

      Rất rối rắm, biết có nên tin tưởng .



      Chương 141:Ở trong ý thức nên vì người phụ nữ của mình mà thủ thân như ngọc.

      [​IMG][​IMG][​IMG]

      Ở thời đại này, nhất là ở tại chỗ này, phụ nữ si tình vĩnh viễn đều là cường đại nhất.

      bày tỏ, mình rất vô tội!

      Dĩ nhiên là biết An Thần, mặc dù , nhưng là nhân vật ai cũng thể đắc tội.

      Lại cũng có làm chuyện thương thiên hại lý gì, chính là thực lực sau lưng làm cho ai nghe cũng phải khiếp sợ.

      Ở S thị này lớn lớn , có hai thế lực hùng mạnh, cùng các thế lực khác hiệp nghị hòa bình.

      là Mộ Dung thị Mộ Dung Kiệt, là An thị An Thần, mọi người ngược lại muốn biết, nếu hai con rồng này đánh nhau rốt cuộc thực lực của ai hung hậu hơn.

      Cố tình, hai con rồng này lại làm cho người ta có chút thất vọng, người ta núi thể chứa hai cọp, bọn họ làm sao lại có thể chung đụng nhiều năm như vậy.

      Hai người đem tình tiết tai nạn xe miêu tả đại khái lần, biết là An Thần có ý tưởng gì.

      Hai người đều bị xe đối phương chà xát, ai nhường ai, xe đậu ngang đường, bây giờ là tiết thanh minh nên có rất nhiều người.

      Chung quanh xem kịch vui, có người nhìn chằm chằm mỹ nữ, có người chửi mắng, các loại tạp đều chung chỗ, Tô Thiển nhíu mày.

      “ Nếu lắm tại sao tống giam hết !”

      “ Chứ nhà giam ở nơi này chỉ để trưng bày thôi sao?”

      Cảnh sát giao thong đổ mồ hôi, bị hai người trước sau làm đau cả đầu, cư nhiên quên mất cái này.

      “ Nếu đều là đối phương đụng, để chứng minh trong sạch của mình, hai hãy đem xe lái đến đồn cảnh sát để phối hợp điều tra”

      cũng tính giúp Lâm Tử Nịnh, nếu mình trong sạch, dung cách này là phương thức giải quyết tốt nhất, nếu như dối, cũng hảo hảo dạy cho bài học, nha đầu này, thực quá ngang ngược càn rỡ.

      Nên giúp nên giúp, tuyệt nhúng tay vào.

      Hai người mặc dù đều cam tâm, nhưng cũng nghĩ ra biện pháp tốt hơn, rối rít bày tỏ đồng ý, đối mặt với những người chung quanh lớn tiến chỉ trích, cũng là có bậc thang để xuống, bất kể thế nào, nếu như thực ở trước mặt mọi người làm cho gà bay cho sủa, mặt mũi hai người cũng được tốt.

      Tô Thiển vẫn lên tiếng, cho đến khi hai người xa, Tô Thiển mới chui lại vào trong xe, con đường bắt đầu khôi phục lại bình thường.

      có nửa điểm thắc mắc tại sao An Thần giúp Lâm Tử Nịnh, như qua, nếu giúp, Tô Thiển đúng là mở rộng tầm mắt.

      Trong ấn tượng của , An Thần chính là loại người nhiều chuyện chi bằng bớt chuyện, chỉ cần dính đến lợi ích của mình, nhúng tay vào.

      Có lẽ đem Lâm Tử Nịnh đổi lại là , nghĩ cũng cùng kết quả !

      An Thần tỉ mỉ giúp cài dây an toàn, từ trong túi lấy ra thanh chocolate đưa cho .

      Tô Thiển thể tưởng tượng nổi nhìn thanh chocolate sau đó quay đầu nhìn .

      Người đàn ông này, cư nhiên mang theo kẹo bên mình ! ! !

      Nghĩ đến chỗ này, khóe mắt liền ngừng giật giật, hình tượng An Thần trong lòng nháy mắt ầm ầm sụp đổ.

      Loại đàn ông cực phẩm , cư nhiên mang theo chocolate bên mình !

      Yên lặng lột vỏ, cắn miếng, bày tỏ mình bị khiếp sợ.

      cũng muốn ăn!”

      An Thần quay đầu, nhìn chằm chằm chocolate trong tay Tô Thiển.

      Tô Thiển tiện tay đưa tới, An Thần lắc đầu, chỉ chỉ tay lái: “ nhìn thấy lái xe sao?”

      Tô Thiển: . . .

      Ăn chocolate từ tay người phụ nữ của mình đút, An Thần tâm tình tốt, mặc dù thích mùi vị của chocolate,nhưng bây giờ ăn thấy ra cũng khó ăn như vậy.

      Thời gian tiếp theo An Thần an phận dị thường, an phận đến nỗi Tô Thiển cảm thấy thời gian như trở lại năm trước, mặc dù mỗi đêm cũng ôm chặt ngủ, cũng là trước lúc ngủ đè dưới thân hôn lướt qua lại có chạm qua .
      Last edited by a moderator: 30/7/14
      wjuliet43 thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      CHƯƠNG 142

      Beta : Minh Minh


      từ trước tới giờ luôn đối với đùa giỡn hung ác!

      Mặc dù mỗi đêm đều ôm chặt ngủ, đúng là trước lúc ngủ đè dưới thân hôn lướt qua lại nhưng có chạm qua .

      lại có chút rối rắm, biết người đàn ông này lại muốn chơi trò gì.

      tóm lại, đụng , cũng là tốt nhất.

      An Thần thế nào lại muốn, quả hành hạ bản thân đến phát điên mất rồi, ôm mỹ nhân trong ngực, cũng phải Liễu Hạ Huệ.

      Lo lắng làm bị thương, lo lắng cự tuyệt, mỗi khi nhìn ánh mắt thấp thỏm lo âu, thể xuống tay được, giống như mình là tên ác ma, muốn để lại cho bất cứ ấn tượng xấu nào về .

      [​IMG]





      Tô Thiển cùng An Thần cùng đến, thời điểm hai người đến khách sạn, ít người đến, dù sao tập đoàn Lâm thị ở S thị cũng là người có mặt mũi.

      Lâm thiếu gia kết hôn, tự nhiên cũng có ít người nhân cơ hội này đến nịnh bợ.

      Trừ tặng quà cùng a dua nịnh hót, bọn họ còn nhân cơ hội này chuyện làm ăn, đều giống như trong TV diễn, chuyện trò ăn uống nhìn rất thân như vậy, nhưng ai biết được ngày xa là kẻ thù của nhau hay .

      Các phu nhân ,tiểu thư cũng tụ chung chỗ bàn về trang sức hàng hiệu, hoặc về chuyện của thiên hạ.

      thể , phụ nữ rất thích hóng chuyện.

      An Thần dắt Tô Thiển vào trong, mọi người rối rít chào hỏi , thậm chí có người còn khom lưng cúi đầu.

      An Thần cũng phải là nhìn, lễ phép cười tiếng. Hoặc khẽ gật đầu cái, đây là đạo lý làm người cơ bản.

      An Thần cho dù bá đạo nữa, cũng thể học những người khác đùa bỡn, giả bộ cao ngạo, huống chi, từ trước đến giờ là người đùa bỡn hung ác!

      “ Đại ca ” Lâm Tử Nhiên vốn chào hỏi khách nhưng khi nhìn thấy An Thần, liền đối với những người chung quanh áy náy cười tiếng, tiến về lên hai bước về phía An Thần: “ tới rồi”.

      An Thần vỗ vỗ vai , tươi cười: “ Thế nào kết hôn đột ngột như vậy, cho chúng ta chuẩn bị tâm lý, tiểu tử cậu lại đột nhiên muốn kết hôn”.

      Lâm Tử Nhiên mỉm cười mím môi, lặng lẽ quét mắt nhìn những người chung quanh mới tiến đến gần An Thần: “ Đại ca, kết hôn rấtcực khổ, thân là người từng trải, em khuyên nên kết hôn”.

      , TM mệt, so với chạy việt dã năm cây số còn mệt hơn.

      An Thần đẩy ra.

      Khổ cực ? ước gì lập tức kết hôn, sau đó cút về nhà sanh con !

      Tiểu tử này, trong phúc mà chẳng biết, còn vọng tưởng đầu độc ?

      “ Chị dâu, chị hôm nay xinh đẹp” Lâm Tử Nhiên mỉm cười nhìn về phía Tô Thiển, thoáng qua trong mắt tia mất mát dễ dàng nhìn thấy.

      cũng thích , bắt đầu chú ý đến , nhưng biết vị trí của mình, Tô Thiển thể nào có được.

      Tô Thiển nâng khóe miệng mỉm cười: “ Lâm thiếu khen trật rồi, chúc cùng dâu bách niên giai lão, hạnh phúc mỹ mãn”

      Lời này ra làm người ta rất hài lòng, nhưng Lâm Tử Nhiên chỉ có thể cười khổ, hôn nhân buôn bán có thể tới già sao ?

      Tô Thiển quan sát thần sắc của , có biểu gì quá lớn, lúc này mới rũ tầm mắt xuống, bất kể trong lòng người ta nghĩ thế nào, lời nên vẫn phải .
      Lâm Tử Nhiên tự tay bưng sâm banh cùng nước trái cây đưa đến tận tay cho An Thần cùng Tô Thiển, nâng chén kính hai người: “ cùng chị dâu cứ tự nhiên, em phải xin lỗi thể tiếp được rồi”

      An Thần cùng Tô Thiển cạn chút, mỉm cười nhìn Lâm Tử Nhiên xuyên qua giữa đám người.

      An Thần nhấp ngụm rượu mới giọng ở bên tai Tô Thiển: “ Tử Nhiên ở thương trường, cũng là người nổi danh Tiếu Diện Hổ”

      thương trường thủ đoạn làm người ta dám khinh thường.Tô Thiển liếc mắt nhìn người xấu người khác quên mỉm cười ấm áp nhìn An Thần, nhướng mài : “ An tiên sinh càng giống hơn đó”


      Chương 143 :Người phụ nữ vui tai vui mắt
      Beta : Minh Minh
      Trong lúc nhất thời, An Thần mỉm cười càng thêm ôn hòa, khóe miệng toét tới sau gáy.

      giờ nửa là hôn lễ bắt đầu, Tô Thiển vào toilet trang điểm lại, vừa cất xong đồ trang điểm liền nghe giọng nữ lanh lẹ: “ Tô Thiển”

      Tô Thiển quay đầu lại, mặc toàn thân màu lam nhạt, màu lam nhạt mặc lên người bình thường rất khó coi, nhưng khi khoác lên người phụ nữ lại tỏa ra hai phần ưu nhã,ba phần lanh lợi, năm phần đoan trang. Dùng cái từ để hình dung, chính là vui tai vui mắt.

      vẫn khỏe” Tô Thiển cũng nhận ra người nay nhưng cảm thấy rất quen mặt. Khách khí lên tiếng chào hỏi.

      “ Tôi là ai, còn nhớ ? Lần trước chúng ta gặp qua ở Vạn Dạ…” Nhìn Tô Thiển khuôn mặt mê mang, người đó lên tiếng nhắc.

      Tô Thiển vỗ đầu cái, ảo não trách cứ cái tính hay quên này của mình.

      ra là Hà tiểu thư, tôi thất lễ rồi” Tô Thiển áy náy cười tiếng, vội vàng lau khô tay rồi đưa ra.

      cái gì đó, sau lại khách sáo với tôi vậy chứ” ấy để ý chút nào, đưa tay kéo ra khỏi phòng rửa tay, tìm góc salon ngồi chuyện.

      Nơi này mới là nơi tốt để chuyện phiếm.

      Vừa mới ngồi xuống, cũng có mấy phu nhân tới, xem ra là quen biết ấy.

      “ Vị này là bà xã bảo bối của An thiếu gia Tô Thiển tiểu thư, ngưỡng mộ lâu ! !”

      Phu nhân Lý gia thân thiện đưa tay qua, giọng cùng vẻ mặt chân thành vô cùng, biết trong lòng mấy phần là mấy phần là giả.

      Tô Thiển cũng đưa tay qua bắt tay với mấy vị phu nhân.

      “ Nghe mọi người Tô tiểu thư diệu dàng hào phóng, ưu nhã xinh đẹp, hôm nay vừa thấy, quả là dang bất hư truyền” Người chuyện là phu nhân Trương gia, trong mắt đều là tán thưởng.

      Ngay sau đó mấy người khác cũng phụ họa theo, làm cho Tô Thiển cảm thấy quen.

      “ Đó là tự nhiên, tiểu Thiển của chúng ta là như thế cũng phải là tin đồn” Hà tiểu thư khoác tay lên vai Tô Thiển tỏ vẻ chúng ta là đồng minh cùng chiến tuyến.
      Mấy người ở đây coi thường Tô Thiển, lại thấy Hà tiểu thư cùng chỗ, trong lòng lại càng thêm hiểu, vị này chỉ có An thiếu gia che chở, còn cùng Hà gia Hà đại tiểu thư quan hệ tốt vô cùng.

      Có thể cẩu huyết như vậy ?

      Tô Thiển nhìn trời than, giọng cảm thán, dường như cùng tình tiết diễn trong TV giống nhau, ít nhất, mấy vị trước mắt này cũng có đầu óc.

      cảm thấy, cùng các ở chung chỗ, đầu óc cũng mau đủ dùng.

      “ Người phụ nữ kia là ai ? Ăn mặc giống như cá Diễm Tinh, bộ đồ đó tôi chưa từng thấy qua thị trường, ta đúng là xem đây giống như các tửu hội bình thường TV.”

      Tô Thiển hiếu kì nhìn sang bên kia, khi nhìn thấy người tới liền hóa đá trong nháy mắt.

      Diễm Tinh trong miệng các phu nhân, là người hai lần gặp khó chịu cực kì trước đây Ôn Na ! Bên cạnh là Lâm Tử Nịnh, hai người vừa vừa cười, xem ra là vô cùng thân thiết.

      có chút kinh ngạc, ngay sau đó bình tĩnh lại, từ trước đến giờ luôn như vậy, nghĩ ra liền nên nghĩ, cần thiết phải hao tốn tâm trí.

      Hơn nữa, những thứ kia cũng có liên quan đến .

      Hiển nhiên, hai người cũng thấy , giao tiếp lát liền hường bên này tới.

      “ Các vị khỏe” Lâm Tử Nịnh chào hỏi mọi người có mặt ở đây, ánh mắt rơi vào người Tô Thiển, thoáng qua kia lạnh như băng: “ Tô tiểu thư cũng ở đây à?”

      Mấy người hiểu, Tô Thiển là bà xã của An Thần, tới tham gia hôn lễ là chuyện đương nhiên, vì sao nghe giọng điệu của ta, nghe giống như là bất ngờ lắm.

      [​IMG]


      Cùng Tô Thiển ngồi chỗ, trong nháy mắt những người phụ nữ xung quanh đều chán nản thất sắc.

      Là phụ nữ, trời sinh luôn ghen tỵ với bộ dạng và khí chất xuất chúng của những người phụ nữ khác.

      Tô Thiển sắc mặt nhăn nhó, mang theo đồng tình nhìn Lâm Tử Nịnh cái, người phụ nữ này dáng dấp tệ đáng tiếc chuyện thông qua đại não.

      cho rằng cái gì là dáng dấp được, còn mang tới đây nhìn chút ?” Hà tiểu thư sắc mặt trầm xuống, giọng điệu ràng mang theo mấy phần tức giận cùng vui.

      Tô Thiển lột miếng quýt cho vào miệng, hết sức ngăn chặn chút ý tứ hả hê.

      Lâm Tử Nịnh cùng Ôn Na sắc mặt hết sức khó coi, lời này của Hà tiểu thư làm cho người ta khó chịu.

      Thêm tạp khá nhiều, chung quanh nam nam nữ nữ rối rít nhìn họ. Tìm tòi nghiên cứu, ánh mắt rất phức tạp !

      “ Hà tiểu thư . . .” Ôn Na muốn giải thích.

      “ Được rồi, hôn lễ cũng sắp bắt đầu, an phận trở về vị trí của mình .” Cắt đứt lới ta muốn , Hà tiểu thư nhao mắt lại, ràng kiên nhẫn.

      Lâm Tử Nịnh tức giận, đây ràng là địa bàn của ta, bị người chặn họng làm thế nào cũng hả được giận.
      Last edited by a moderator: 30/7/14
      wjuliet43 thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 144. cam tâm
      Beta : Quảng Hằng


      Ôn Na nhìn mọi người ở đây cái, bình tĩnh kéo Lâm Tử Nịnh vẫn còn tức giận rời , nhìn khí này tốt chút nào.

      Náo loạn hồi, Tô Thiển đối với Hà Nguyệt có chút hảo cảm, ở trước mặt nhiều người cho người phụ nữ càn rỡ ngang ngược đó chút mặt mũi, cũng muốn làm vậy, đáng tiếc vẫn chưa có làm, nghĩ tới Hà Nguyệt lại giúp .

      Hà Nguyệt tiện tay cầm lên mâm trái cây quay đầu mỉm cười nhìn Tô Thiển.

      “ Tiểu Thiển”

      giọng nam tính vang lên, Tô Thiển cùng Hà Nguyệt thân thể đều cứng đờ.

      ngẩng đầu cũng biết là ai, chỉ là, làm bạn với chỉ mang đến cho tổn thương.

      cho Vạn Dạ được cái gì, chỉ có thể mang đến tai nạn cho , trong lòng Tô Thiển băn khoăn.

      con nhím có độc ! Người nào đến gần thương tích khắp người.

      “ Vạn Dạ sao lại tới đây?” Hà Nguyệt nhíu mày, phải có chuyện thể tới sao.

      Vạn Dạ trực tiếp ngồi xuống bên cạnh Tô Thiển, mỉm cười nhìn cái “ Suy nghĩ lại, thấy vẫn nên tới đúng hơn.” Lão Đại bất kể lăn lộn ở đâu, có người vì tình thế vẫn thể vứt sạch .

      Tô Thiển được tự nhiên hướng bên cạnh Liễu Na, theo bản năng tìm kiếm An Thần.

      An Thần cùng Mộ Dung Kiệt Tu bàn luận chuyện gì, thỉnh thoảng quay đầu lại liếc nhìn người phụ nữ ngồi ở góc kia.

      Thấy vậy Lâm Tử Nịnh cùng Ôn Na liền nhớ đến quá khứ, người đàn ông bên cạnh thân phận quá tôn quý, nghĩ vậyTử Nịnh ở chỗ này cũng dám làm khó Tô Thiển.

      Khi nhìn thấy Vạn Dạ ngồi xuống bên cạnh người phụ nữ của mình, thể nào tiếp tục bình tĩnh được, đôi mắt trở nên lạnh xuống.

      Mộ Dung Kiệt Tu ưu nhã nheo đôi mắt hoa đào, tay bưng sâm banh tay ôm bà xã bảo bối, nhìn theo ánh mắt An Thần, khóe miệng khẽ mỉm cười.

      Tiểu tử này rất có phong thái của mình năm đó, chỉ là, chưa đủ bá đạo. Nhìn bộ dạng kia, cùng Ngải Tuyết, phải cùng dạng sao, sợ rằng cũng thể có được.

      “ Nếu như tôi chỉ cậu điểm quan trọng để lấy lòng bé kia, cậu chuẩn bị cảm tạ tôi như thế nào?”

      Mộ Dung Kiệt Tu ưu nhã nhấp ngụm rượu đỏ, cuối xuống người trong lòng mặt hôn cái.

      An Thần lấy lại tinh thần, ngưỡng mộ nhìn Kiệt Tu .

      “ Cưng chiều”

      Dù là bất cứ nào, chỉ cần cậu đối với ấy đủ tỉ mỉ, ấy động lòng.

      Đây là lời tự nhủ của Chu Bân, có lúc bá đạo cũng bằng cưng chìu tuy ý tứ khác nhau lắm, nhưng thích.

      An Thần nhìn Ngải Tuyết rồi nhìn lại chút Tô Thiển ngừng nhét quýt vào trong miệng, cười khổ.

      đối với người phụ nữ kia còn chưa đủ cưng chiều sao? Người ta còn cảm kích.

      “ Cậu phải học cách quý trọng đoạn tình cảm, hai người ở chung chỗ, tin tưởng lẫn nhau là quan trọng nhất, tôi thấy bé kia rất có cốt khí, trừ tin tưởng, cậu còn phải cho ấy tôn trọng”

      Lúc này Mộ Dung Kiệt Tu giống như người từng trải truyền bí kíp tâm kinh cho tiểu đệ.

      An Thần nghe những lời này, liếc Vạn Dạ cùng người phụ nữ của mình nghẹo cổ chuyện, lập tức đứng lên xông ra.

      , lát nữa em trở lại, trước xin lỗi thể tiếp được nữa rồi”

      Mộ Dung Kiệt Tu cười cười, khi đàn ông đều cùng dáng vẻ. Đem Ngải Tuyết điều chỉnh lại tư thế ngủ cho tốt . mang thai, càng khẩn trương, vị tổ tông này càng đắc ý.

      Tô Thiển câu được câu trò chuyện cùng Vạn Dạ, nhưng trong tâm lại nổi lên chút khẩn trương, An Thần lúc này sao còn chưa tới, phải thích ăn dấm chua nhất sao?

      tại được ở cũng xong. được tự nhiên.

      Mới nghĩ như vậy cánh tay liền bị người túm lấy.

      “ Tô Thiển, giới thiệu cho em người”. Lôi kéo cánh tay của , An Thần mang đến trước mặt Mộ Dung Kiệt Tu.

      Tô Thiển liếc nhìn người đàn ông cùng người phụ nữ trước mặt, nam tuấn nữ xinh đẹp, giống như hai thiên sứ nhuốm khói bụi nhân gian, tuy là Tô Thiển phải người coi trọng dáng vẻ cũng than thở từ đáy lòng.

      Cõi đời này lại còn có người có thể sánh ngang cùng An Thần. Tô Thiển sững sờ nhìn chằm chằm Kiệt Tu. An Thần vui khụ khụ, dáng dấp của so với ấy cũng kém,sao này cho tới bây giờ đều nhìn chuyên chú như vậy.

      Mộ Dung Kiệt Tu buồn cười, tiểu tử An Thần này, ghen tị còn nặng hơn cả mình

      Đơn giản giới thiệu chút, Tô Thiển cười , xin lỗi tiếng, Ngải Tuyết ở trong ngực Kiệt Tu càng làm Tô Thiển tò mò, khí ồn ào như vậy mà ấy cũng ngủ được.

      như thế này làm người ta hâm mộ, tâm rộng mở mới có thể lo buồn.

      khí hôn lễ hào hoa, người có tiền đều là bộ dáng, mặt thỏa mãn mặt mũi của mình, mặt cũng biểu diễn tài lực hung hậu của bản thân.

      Vào thời khắc đeo nhẫn cưới vào tay dâu, giây phút đó, Tô Thiển đột nhiên ảo tưởng, nếu là mình và An Thần đứng ở chỗ này, vừa mới nghĩ như vậy thân thể Tô Thiển liền run lên.Sống lưng lạnh toát, liếc mắt nhìn người đàn ông kế bên.Sau đó yên lặng đem miếng quýt bỏ vào miệng.

      Trong  trang viên Mộ Dung Kiệt Tu, Tô Thiển gọt táo, Lương Đình vùi sofa cầm điều khiển TV chuyển kênh.

      Cái thời đại này giàu càng giàu nghèo càng nghèo.

      Đem quả táo đưa lên, quét mắt sắc mặt vẫn trắng bệch, có chút lo lắng nhưng biểu lộ ra, chỉ là nhàn nhạt cùng chuyện. Càng vào lúc này, càng thể cho mình cảm thấy mình đáng thương, ngày thường thế nào, bây giờ thế nào. Nếu , tự sa vào nổi lo lắng đâu đâu mất thôi.

      “ Tôi ở đây chơi hai ngày, có thể dẫn tôi dạo chút , trang viên lớn như vậy, phải tham quan chút chứ

      Tô Thiển nhìn chằm chằm TV, người đàn ông cầm bó hoa tươi cười hướng người phụ nữ cầu hôn, người phụ nữ bộ dạng kiêu ngạo, miệt thị , ở trước mặt mọi người ném ra đống lời khó nghe. Thân thể Tô Thiển run lên nhanh chóng cầm điều khiển TV chuyển kênh.

      Phim truyền hình trong nước còn cẩu huyết như vậy, chút kịch tình dạy hư các hiểu chuyện.

      Lương Đình từ ghế salon thò đầu ra, nhìn trời, có chút chói mắt, nhưng cũng là khí trời mát mẻ mấy ngày nữa liền nóng.

      Tô Thiển dắt Lương Đình dạo trong trang viên, lát liền dừng lại, bây giờ quá lớn, so với trang viên của An Thần có gì khác nhau, nghĩ sao phải xây lớn như vậy là lãng phí ! ! !

      “ Tôi thấy trái tim của ta rất yếu ớt, theo ấy, tôi cùng Nhiễm Mạn cũng yên tâm”

      Lần trước thấy ở trong bệnh viện ngày đêm ngừng chiếu cố, mắt cũng đỏ lên có thể thấy đây là người đàn ông đáng để phó thác cả đời.

      Ánh mắt của Lương Đình có chút phức tạp nhưng cũng vẫn gật đầu cái.

      Tô Thiển thở dài ở trong lòng, biết qua bao lâu nữa, này mới có thể thoát khỏi bóng mờ quá khứ đáng sợ.

      Nhớ ngày đó, mình phải cũng như vậy, đau đớn mất hết tinh thần, hít thở thông ! ! !

      đường trở về vừa đúng lúc đụng phải Tử Mặc vội vã chay về nhà, nhìn thấy Lương Đình thở phào nhõm, Tô Thiển hiểu nhớ Lương Đình.

      đơn giản mấy câu đem Lương Đình giao cho , đến biệt thự khác, nếu còn ở chỗ này trở thành bóng đèn hơn nữa Lương Đình tại cần nhất vẫn là .

      Vào cửa, liền nhìn thấy ngủ trong hôn lễ buổi sáng, gặm quả táo, tư thế ưu nhã làm Tô Thiển giật khóe miệng.

      chênh lệch với người phụ nữ khác mà cảm thấy xấu hổ vạn phần.

      Ngải Tuyết cũng nhìn , đôi mắt thanh thuần vừa động rất là mê người.

      “Ngải tiểu thư, xin chào, tôi là Tô Thiển” dừng lại rồi về phía Ngải Tuyết.

      Ngải Tuyết đứng dậy, nhìn lên nhìn xuống đánh giá phen rồi kéo qua “ là bà xã bảo bối của An Thần, sớm nghe hôm nay nhìn thấy quả là khí chất xuất chúng”

      Tô Thiển ngược lại ngờ Ngải Tuyết lại biết , cũng nhớ gặp Ngải Tuyết lúc nào, chỉ mới nhìn thấy ấy lần đầu tiên trong hôn lễ, khi đó ấy còn ngủ.

      Ngải Tuyết kéo ngồi xuống sofa, người phụ nữ An Thần thích quả nhiên giống những người khác.

      Mặc dù cùng chuyện chưa nhiều, nhưng Tô Thiển cho cảm giác ưu nhã, hào phóng, đoan trang còn có mùi vị lạnh nhạt.





      wjuliet43 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :