1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bà Xã, Ngoan nào! - Thiên Diện Tuyết Hồ

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 129: Đau lòng, lòng chua xót

      Edit : Hạ Băng

      Beta: Minh Minh


      [​IMG][​IMG]

      Vạn Dạ đột nhiên có chút thất bại, cùng An Thần giống nhau đều là bá chủ phương, làm sao lại có thể thua ta bởi khí thế?

      Vạn Dạ vừa mới , sắc mặt An Thần nhanh chóng lạnh xuống, ngay tiếp theo, khí chung quanh đều mang mùi vị hít thở thông.

      Đau lòng, lòng chua xót!

      Mắt thấy tình địch của mình từ mí mắt phía dưới quá khứ, lại cái gì đều thể cử động!

      Này, phải tác phong của An Thần!

      Cố tình lại có người phụ nữ nào đó cái gì cũng biết, có lúc muốn giết , sau đó tự sát!

      Như vậy, vĩnh viễn cũng thể trải nghiệm cái loại cảm giác đau lòng vì bị phản bội!

      Tay chặt siết quả đấm, rồi chậm rãi mở ra.

      thề, nếu họ Vạn kia còn dám dây dưa, phải thu mua công ty đơn giản như vậy đâu!

      Đứng lẳng lặng ở bên cửa sổ nhìn về phía xa xa, trong lòng lại dâng lên muôn vạn cảm khái.

      Nếu Tô Thiển cùng các xinh đẹp giống nhau, xảy ra chuyện gì cũng cùng vừa khóc lại náo, tình cảnh bây giờ có thể hay giống nhau?

      Cố tình, chính là Tô Thiển tính tình lãnh đạm, tự lập.

      Tô Thiển, Tô Thiển, làm người đàn ông của em, có phải hay cũng thua?

      Tô Thiển To gan lớn mật như thế , cư nhiên lại sợ cái kim tiêm nho .

      "Thiếu phu nhân, van cầu , ăn chút gì có được hay ?" , từng người từng người giúp việc gương mặt đau khổ bưng món ăn tinh xảo đứng ở trước giường.

      Tiểu tổ tông này , từ khi tỉnh lại liền mặt ngốc ngốc , câu, càng tia biểu tình, tựa như khúc khổ tinh xảo.

      Ngay cả An thiếu gia tới hai lần, cũng bị gương mặt thẩn thờ của làm cho tức giận mà sập cửa bỏ .

      Tô Thiển vùi vào chăn, biết nên dùng ngôn ngữ gì để diễn tả lòng mình lòng.

      muốn chuyện, muốn ăn cơm, muốn có biểu tình, vẫn bị bắt trở lại, làm tình nhân sao?

      , Tô Thiển lưu lạc tới độ làm tình nhân cho người khác mới giữ được bạn bè của mình hay sao, vô cùng đáng buồn.

      nghĩ, đại khái là đời trước hương đèn đốt đủ !

      Bên ngoài lại truyền tới tiếng lẹp xẹp của giày da, Tô Thiển ở trong lòng thở dài cái, ánh mắt hướng ngoài cửa sổ nhìn, đáy mắt vẫn là mảnh vân đạm.

      "Hỏi lần cuối cùng, ăn phải hay ?" .

      An Thần thanh ràng mang theo vài phần vui.

      Tô Thiển vẫn như cũ nhìn ngoài cửa sổ , cũng nhìn .

      An Thần suy nghĩ, vung tay lên, người giúp việc lập tức thức thời lui ra ngoài. Đồng thời len lén thở phào hơi.



      Chương 130

      Edit : Hạ Băng

      Beta: Minh Minh


      [​IMG][​IMG]

      Người như vậy có chút tiền đồ sao? Tiêm mũi mà cũng khóc nửa ngày?

      Tô Thiển răng môi đều phát run: "Cút ngay, bà đây tiêm. . ."

      Muốn cho ngoan ngoãn nằm đó tiêm, dứt khoát để chết tốt hơn.

      "An Thần, đồ khốn kiếp, bà đây tiêm, gọi bọn họ ngay cho tôi!" .

      biết, chỉ có An Thần mới có thể bảo bọn họ dừng lại. Tên ghê tởm, a ..a ..a, muốn giết người! ! !

      "Đây là tự tìm lấy! Rượu mời uống chỉ thích uống rượu phạt, còn đứng ngây đó làm gì, động thủ!" .

      An Thần cảm thấy, đối với người phụ nữ này quá mức nhân từ cùng mềm lòng, ở đáy lòng mất tôn nghiêm, cho chút sắc mặt, cho là luôn luôn cưng chiều , để cho tùy ý!

      A —

      "An Thần, khốn kiếp, bà đây chán ghét ngươi, các ngươi chờ lão nương —" .

      Tiếng thét chói tai, xuyên qua tầng tầng gian phòng, ở trung tức giận càng truyền càng xa, càng xa —

      Khóe mắt Tô Thiển có tầng hơi nước trong suốt, lông mi trong nháy mắt ướt át, còn ngừng khóc thút thít, bộ dáng kia, xem ra là chịu nhiều uỷ khuất.

      An Thần đột nhiên lại cảm thấy, mình giống như Đại Ác Ma, chuyên môn khi dễ người phụ nữ của Đại Ác Ma.

      Nhìn bộ dáng đáng thương của đem chính mình chôn sâu vào trong chăn, An Thần trong lòng mềm thành mảnh, rất muốn rất muốn xông tới ôm lấy , dụ dỗ , hôn , giày xéo .

      Thở ra hơi, nhìn chỗ khác, đành đè xuống xúc động nhân từ trong lòng, lần nữa làm mặt lạnh!

      " cứ như vậy có chút tiền đồ ? Tiêm chút cũng khóc nửa ngày trời? Cái con người sợ trời sợ đất Tô Thiển nơi nào? Cho ba giây đồng hồ, đem cái đầu ra khỏi chăn cho tôi! ! !" .

      Lông mày nhíu chặt, hướng phát giận!

      Tô Thiển mặc dù muốn nghe lời của , nhưng chân chính nghe được thanh nổi giận của , cắn chặt đôi môi còn sợ hãi, dần dần tâm cũng bắt đầu bình tĩnh lại.

      An Thần trời sinh liền có loại khí chất đế vương, tùy tiện câu cũng mang theo vô số uy lực, Tô Thiển ở bên cạnh cả ngày đều cảm thấy run rẩy, hoàn toàn có thấy loại khí chất lạnh đạm như xưa.

      cảm thấy , mình là càng ngày càng sợ , ở bên cạnh , chỉ có thuận theo , hoàn toàn có quyền chủ động, liền cả tư tưởng đều thể có!

      Tầm mắt rủ thấp xuống, từ từ kéo chăn xuống, trong mắt nhìn về phía An Thần đầy u oán.
      Last edited by a moderator: 30/7/14
      wjuliet43 thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit : Hạ Băng

      Beta: Minh Minh


      131.Tình nhân! Đáng chết tình nhân! (a)




      Tầm mắt rủ thấp xuống, từ từ kéo chăn xuống, mắt nhìn về phía An Thần đầy u oán.



      An Thần khẽ nhướng mày, khóe miệng cuối cùng cũng kéo lên, chỉ là trong nháy mắt, Tô Thiển chú ý tới.



      An Thần tới bên giường, kéo chăn ra, ôm lên, làm liền mạch ra khỏi phòng.



      bàn ăn, An Thần đem các món ăn mặn chay phối hợp đều đặt trước mặt Tô Thiển.



      Cau mày nhìn  đều đem các món thịt bỏ vào trong chén,còn rau dưa trực tiếp bỏ qua bên nhìn.



      "Tô Thiển, ăn rau! ! !" .



      rốt cuộc nhìn nổi nữa, thanh lãnh đạm vang lên.



      Ăn hết thịt lại ăn rau dưa, như vậy thân thể sao chịu được!



      Tô Thiển tay kẹp miếng thịt  hung hăng run lên, nhìn miếng thịt càng nhìn càng đáng , rốt cuộc chịu nổi ánh mắt lẫm liệt của An Thần, sau đó ngoan ngoãn để miếng thịt xuống, rất tình nguyện gắp chút rau cải.



      An Thần nhìn chằm chằm cầm hai chiếc đũa ăn rau cải, lúc này đôi mắt mới thoáng chút hòa dịu, chính mình bắt đầu ăn.



      Người phụ nữ chết bầm này, mỗi ngày đều muốn đem tim của giày vò đến chết mới bỏ qua đúng !



      "Về sau, cho phép của tôi, cho bước ra tòa trang viên này bước, nửa bước cũng được!" .



      Hồi lâu, ngẩng đầu lên ban đạo mệnh lệnh như vậy.



      Tô Thiển trong bụng trầm xuống, đây là muốn nhốt mình!



      "Tôi biết , làm tình nhân, phải có bộ dạnh của tình nhân, đem phục vụ  thư thái, hài lòng, tôi mới có thể có tự do!" .



      Khóe môi châm chọc nâng lên, trong đầu cũng tự hỏi như thế nào mới có thể làm cho An Thần nhanh chút thả mình.



      Chỉ muốn đem phục vụ , theo tinh lực của , mình còn chưa có lấy được tự do, cũng bị giày vò đến chết .



      cảm thấy , thay vì phục vụ  hài lòng, chẳng bằng để cho mau sớm chán ghét mình.



      phải thích của mình cùng người khác bất đồng a,  sao   học tập những người phụ nữ khác, dứt khoát đối với muốn gì được đó, có ứng tức phải cầu.



      Đại khái chỉ có như vậy, mới có thể sống  ra tòa diện tích 3000 mẫu trang viên.



      An Thần nguyên bản là ánh mắt lạnh như băng vào thời khắc này càng thêm lộ ra vẻ nồng đậm tức giận, chiếc đũa nắm chặt biểu sức lực bởi vì trong lòng kia lửa giận từ từ sâu hơn.



      Tình nhân! Tình nhân Đáng chết!



      Rất tốt, tốt vô cùng, còn nhớ .



      "Như vậy, từ giờ trở , thực nghĩa vụ của tình nhân , đem tôi phục vụ thư thái, hài lòng, cùng bạn của  có lẽ an toàn." .



      Rốt cuộc mình trầm luân thành bộ dáng của tình nhân!



      đột nhiên cảm thấy bi ai, đường đường đứng đầu Ám Dạ, cư nhiên chỉ có thể dựa vào bạn bè, người thân của mới giam cầm được ở bên cạnh mình.



      Nhưng là, thế nhưng lại chỉ là hơi cong môi chút, ngay cả địa vị của  trong lòng có bao nhiêu hèn mọn, ấn tượng có nhiều ác liệt, cũng chỉ có thể lựa chọn nhốt .



      Nếu như, , căn bản cũng biết mình còn sống có ý nghĩa gì? Từ lúc mười hai tuổi, chính là vì mà sống.



      Cho nên, công việc có cực khổ bao nhiêu, cũng vì mà sáng lập Ám Dạ, cơ hồ bỏ ra hơn phân nửa cái mạng!



      Chỉ cần có , cái gì cũng có thể cần!



      Tô Thiển, em biết ? Em là cục cưng của tôi, em là bảo bối tâm cam của tôi.



      Em phải là tình nhân của tôi, càng phải là đồ chơi của tôi, tôi vĩnh viễn cũng thả em rời .



      Đời này, đời sau, kiếp sau sau nữa, em nghĩ cũng đừng nghĩ muốn rồi !



      Tôi hy vọng xa vời em tôi cũng giống như  tôi em , chỉ cần chút xíu, chỉ cần em chút xíu tôi tốt biết bao, như vậy tôi cũng rất thỏa mãn.



      Dùng qua cơm, xác định Tô Thiển no, mới đem miễn cưỡng bước chậm bờ cát dưới trời chiều  .



      , đợi tiêu hóa chút, trở về phòng phục vụ .



      Tô Thiển chậm rãi dạo bờ cát , dám vận động, thậm chí có chút hối hận mới vừa ăn quá ít quá dễ dàng tiêu hóa.



      Gian phòng kia, dám trở về, đều dám xác định, có phải hay dựng lên tiến vào còn chưa phải là dựng lên ra ngoài.



      đợi tiêu hóa xong, An Thần liền ôm trở về phòng.



      hề buộc tiêm nữa, ra nhìn dáng vẻ sợ sệt trong lòng cũng đau lên từng đợt.



      Giúp uống thuốc cảm rồi mới cho ngủ.



      Tô Thiển nháy nháy mắt, nhìn chằm chằm nhìn  người đàn ông  trong phòng tắm tắm rửa đến ngẩn người.



      Vừa nghĩ tới bình thường mình là tình nhân đặc biệt rối rắm!



      , Tô Thiển cư nhiên cũng thể tránh số mạng bị người đàn ông bao nuôi, rốt cuộc luân hãm thành bộ dạng tình nhân, đáng buồn!



      Mí mắt đánh nhau, thế nhưng lại dám ngủ, có tên con trai từng qua, bổn phận làm tình nhân chính là phục vụ .



      Tựa như bổn phận làm vợ trước kia, chỉ là, tính chất khác nhau mà thôi.



      người bán thời gian, người bán thân thể!





      131 .Tô Thiển, em làm vợ có thể tốt hơn so với làm tình nhân. (b)


      Nhưng là, đây đối với , tựa hồ cũng có gì khác biệt rồi.



      An Thần bọc cái khăn tắm màu trắng tinh ra ngoài, đầu tóc ướt nhẹm ở phía đôi mắt, đôi đồng tử giống như viên trân châu sáng lấp lánh.



      là càng xem càng sáng mắt, Tô Thiển khóe mắt kéo ra, hiểu, tại sao ông trời muốn đem người đàn ông sinh so với phụ nữ  còn muốn đẹp hơn mấy phần.



      Làm người phụ nữ, cảm thấy mình có tư chất và gương mặt bình thường mà ở trước da mặt An Thần xinh đẹp rực rỡ như vậy, đặc biệt mất thể diện.



      Trước sau như   rót ly rượu đỏ, ngồi ở ghế sa lon híp mắt con mắt thưởng thức.



      Tô Thiển đôi tay nắm chăn, thời khắc liếc nhất cử nhất động của An Thần, mặc dù biết mình trốn thoát, nhưng vẫn là sợ   giống như sói nhào lên.



      An Thần híp con mắt, nhìn chăm chú người phụ nữ của mình. Khóe miệng cuối cùng kéo lên.



      Ly rượu đỏ trong tay uống hơi cạn sạch, để xuống cái ly tới giường. Nụ cười mười phần nhìn đem chăn  kéo lên mấy phần.



      Nằm đè thẳng lên , hai tay chống đỡ hai bên gối, hôn, những nụ hôn ùn ùn rơi xuống!



      Tô Thiển rất muốn trốn, rất muốn tránh, Tô Thiển trước kia chưa từng sợ dựa vào gần như vậy , cũng lần ghét hôn.



      Mặt Chỉ có thể  ngốc ngốc , tựa như cái tượng gỗ tinh xảo của con nít, thân thể cứng ngắc, giương  đôi mắt mà nhìn nhìn chằm chằm người đàn ông hôn mình.



      Cảm nhận được phía dưới  mặt người phụ nữ  ngây ngốc thân thể cùng vẻ mặt, hoàn toàn tia  phối hợp, trong nháy mắt, An Thần lửa nóng chợt chạy như bay .



      Mất hứng rút đầu lưỡi, lẳng lặng quan sát người phụ nữ phía dưới!



      Ngay cả là trước kia có thân phận vợ hờ, cũng có thấy đối với mình hôn có cảm giác như vậy .



      Đây coi là cái gì? Như loại cọc gỗ, nhúc nhích  mặc cho đòi lấy, tia sắc thái tình , tia tình   lưu chuyển.



      Dùng lực  bóp cổ của , tà ác mở miệng: "Tô Thiển, làm vợ có thể so với làm tình nhân tốt hơn, thế nào? phải là rất thích đùa giỡn sao?"



      Lời vừa ra, Tô Thiển tựu hoàn hồn lại, khẽ điều chỉnh mình cảm xúc chút, chủ động leo lên cổ của , đem miệng nhắn hôn lên.



      Tô Thiển, mình chỉ có phối hợp với ta , lấy lòng ta, phục vụ ta, mới có thể liên lụy bạn bè của mình.



      Dùng thân thể mình mè nheo . Trêu chọc , cho đến khi  cứng rắn như sắt, xỏ xuyên qua thân thể , từng phát từng phát đụng vào nơi mềm mại sâu nhất của , giờ giống như vũng nước xụi lơ ở trong lòng , mặc cho đòi lấy.



      tôi phát mình càng ngày càng thích Vạn đại thần, các bạn   thu giấu cùng nhắn lại lời , tôi liền đem Tô Thiển đưa cho Vạn đại thần an ủi tôi mình, ừ. . . . . .
      wjuliet43 thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      132. chịu nổi, chịu nổi.

      EDIT: HẠ BĂNG

      Beta: Minh Minh
       

      Tô Thiển chưa từng gặp qua An Thần đòi hỏi mãnh liệt như vậy , lần rồi lại lần nữa giống như là muốn đem  cả người du nhập vào cơ thể .



      Toàn bộ sức nặng của đè lên người Tô Thiển khiến chịu nổi.



      Đến cuối cùng, bị   giày xéo, kêu gào, trêu chọc chịu nổi làm cho giọng khócK đó cầu xin tha cho , nhưng cả đêm cũng ngừng nghỉ cày cấy người .



      An Thần nổi giận, nghĩ đến cái người tim phổi này, người phụ nữ dám can đảm bỏ lại cùng người đàn ông khác bỏ , nghĩ đến người phụ nữ dám can đảm chà đạp tình cảm của như vậy, liền hận thể trực tiếp bóp chết .



      An Thần đem lấy chính mình vùi sâu vào trong cơ thể , để cho cảm thụ chặt, cũng chỉ có giờ phút này, mới có thể ý thức ràng  được, người phụ nữ này thuộc về ,và thuộc về người đàn ông là .



      Lúc trời  vừa sáng , An Thần mới hài lòng rút phân thân ra khỏi cơ thể , chỉ là cả người vẫn đè lên , cắn cắn môi dưới của , thăm dò hương thơm thuộc về .



      Cả người  Tô Thiển ở dưới thân thể An Thần phát run, thể giãy giụa được, giờ nay trong ý thức của chỉ cảm thấy người  đàn ông này là ác ma, Đại Ác Ma.



      An Thần lại cắn mút giày vò đôi môi trở nên đỏ mọng, dù cho là như vậy, An Thần cũng có bỏ qua , cái miệng nhắn của sưng đỏ như An Thần vẫn tiếp tục cắn mút ở trong miệng, tùy ý  chiếm đoạt.



      Hốc mắt của Tô Thiển có giọt lệ rơi ra, cả trái tim cũng  theo nhịp gặm nhấm mà phập phồng ngừng.



      " cần. . . . . ." .



      ràng thanh khàn khàn van xin, chịu nổi, chịu nổi.



      " ."



      An Thần dùng đầu lưỡi liếm láp nước mắt mặt , cả người nằm ở bên tai phun khí, bàn tay ngừng vuốt ve .



      "An Thần, bỏ qua cho em , có được hay ? Về sau, em nhất định ngoan ngoãn nghe lời, van cầu , cần —" .



      hung ác, ác độc! đấu lại , nghe lời có được hay ?



      Những lời này vừa ra, An Thần liền động thân vọt vào trong cơ thể , như vẫn nhúc nhích, chỉ là cảm thụ chặt chẽ bao vây lấy chính mình.



      "Ngoan, !" .



      An Thần hung hăng lại động hai cái, hơi có chút mùi vị uy hiếp.



      chính là muốn từng thời từng khắc buộc hướng mình đầu hàng.



      "An Thần, em   . . ." .



      An Thần, đồ khốn kiếp, quỷ ích kỷ, nếu số mạng có thể để cho tôi quay đầu lại, tôi lựa chọn gặp .





      Bạn bè của tôi ở tại tay , thân thể của tôi giao cho , ngay cả tự do cũng giao luôn cho , còn phải lấy trái tim của tôi sao, vậy tôi phải còn lại hai bàn tay trắng rồi sao?



      , chút cũng , nhưng là, chỉ có như vậy mới đối xử dịu dàng   phải sao?



      Ngắn ngủn năm chữ, trong nháy mắt trêu chọc trái tim của , cúi đầu nghe nhàn nhạt , đặc biệt  mùi thơm cơ thể, phía dưới, lần nữa động.



      Tô Thiển ngón tay nắm chặt ga giường, kêu gào thành tiếng.



      Phía dưới cơ thể, bị thương, đau quá!



      Đau tê tâm liệt phế đau từ phía dưới truyền đến, nước mắt cầm được toàn bộ chảy ra.



      Cắn chặc môi, la lên"An Thần, dừng lại có được hay ? Đau quá, van . . ." .



      Trong thanh của mang theo run rẩy, cùng sợ hãi.



      An Thần nghe vậy quả nhiên ngừng lại, có chút hồ nghi nhìn chằm chằm người phụ nữ khóc thương tâm dứt.



      Bị Thương? Có phải hay tối nay lực quá mạnh ?



      "Rất đau?" .



      Thoát thân, đẩy ra bắp đùi của ra, Tô Thiển cả người đều phát run, trong bụng hung hăng run lên.



      "Đau quá, cần. . ." .



      Đưa ngón tay tham tiến vào, Tô Thiển hít hơi khí lạnh, vội vàng co rúc  thân thể lui về phía sau, bị thương, lại thể bị đụng nữa.



      An Thần nhìn bảo bối run lẩy bẩy, rất đau lòng.



      giày vò cả buổi tối, có phải vậy hay đem giày vò bị thương rồi, nghe người phụ nữ nơi nào cũng rất yếu ớt!



      Vén chăn ra ngoài điện thoại, trong lòng ảo não thôi.



      An Thần khẽ nhăn đầu lông mày, cúi đầu nhàng hôn , Tô Thiển còn ngừng run rẩy, ánh mắt tự trách nhìn .



      "Bảo bối, xin lỗi, đụng em. Ngoan, gọi điện thoại cho bác sĩ, tới xem em chút , bị đau nữa." .



      Ôm lấy , để cho tựa vào vai mình, vỗ nhè   phía sau lưng  trấn an .



      Tô Thiển vươn cánh tay xoa xoa mặt đầy nước mắt, trong lòng uất ức, ghê tởm người đàn ông này, lại còn tới ngoan ngọt! ! !



      Đẩy ra, dúi đầu vào hai cánh tay , tâm tình tốt.



      hiểu tại sao An Thần còn phải gọi mình là bảo bối, trước khắc còn ác như vậy, sau khắc liền biểu nhu tình như mật, người đàn ông này, sắc mặt có phải biến đổi quá nhanh hay ? ? ?



      vẫn còn nhớ, mình chỉ là tình nhân của mà thôi.



      Trước cái gì mười năm, bảo vệ mười năm, đều là giả, toàn bộ đều là giả!



      chỉ là bị nuôi nhốt như sủng vật, bị nuôi, cưng chiều, chờ thời gian dài, chơi ngán, còn cảm thấy mới mẻ,cũng giống  kết cục của tất cả các tình nhân khác, bị cước đá ra ngoài mà vứt bỏ.



      133.Này, chính là tình nhân  bi ai cùng kết quả!

      EDIT : HẠ BĂNG

      Beta: Minh Minh




      Huống chi, mình cũng có được cưng chiều, cùng lắm chỉ là công cụ phát tiết của mà thôi.



      Chỉ trong chốc lát, nữ bác sĩ phụ khoa tiến vào.



      Tô Thiển cũng tự nhiên, lúc này còn gì đáng ngượng ngùng, thân thể mình mới quan trọng, nhất là chỗ kín của phụ nữ.



      Bác sĩ cau mày cầm dụng cụ kiểm tra cho Tô Thiển , thỉnh thoảng dùng ánh mắt khác thường nhìn hai người.



      " có gì đáng ngại, may là có ra máu, về sau cần dùng lực mạnh như vậy, đối với có chỗ nào tốt hết." .



      "Ừ." An Thần lạnh nhạt ừ tiếng.



      Trong lòng cũng hối hận thôi, đều tại quá thô lỗ, hoàn toàn có suy nghĩ đến tình trạng thân thể của .



      Nhớ tới đêm qua ở dưới thân mình bộ dạng kêu gào cầu xin tha thứ , trong lòng  hối hận nhất thời tăng thêm mấy phần.



      Bác sĩ lần nữa quét hai người cái, thu hồi dụng cụ, ở trong lòng thở dài.



      Trong truyền thuyết, lão Đại đối với phụ nữ chẳng thèm ngó tới, tất nhiên, lời đồn chính là lời đồn, cư nhiên cũng là người mạnh mẽ như vậy!



      "An thiếu gia, là như thế này, tôi đem thuốc đưa tới đây, An thiếu gia nhất định phải nhớ mấy ngày tới thể quan hệ với ấy, nếu nơi đó bị tổn thương nghiêm trọng,việc này ảnh hưởng rất nghiêm trọng tới việc mang thai sau này."



      An Thần nghe mấy lời này liền cau mày, bị tổn thương nghiêm trọng ? Ảnh hưởng đến việc mang thai sau này?



      Làm sao có thể  nghiêm trọng như thế! Đáng chết, rốt cuộc   làm những gì?!



      Nhìn Tô Thiển vẫn còn run lẩy bẩy, An Thần tức giận nghĩ tát cho mình mấy bạt tai, dù tức giận thế nào, cũng nên đối với thô lỗ  như thế này, làm bị thương , mà lòng mình cũng đau muốn chết.



      " An thiếu gia, nếu có việc gì tôi ra ngoài trước." .



      An Thần phất phất tay, còn trong trạng thái tự trách phục hồi lại tinh thần.



      Sau khi bác sĩ ra ngoài, An Thần lúc này mới ôm Tô Thiển nằm xuống, lòng bàn tay sờ sờ bụng .



      "Ngoan ngoãn, nha đầu ngoan, trước ngủ ." .



      Ngay cả có muôn vàn lửa giận, ngay cả đối với mình làm cái gì chuyện gì thể tha thứ được, chỉ cần bị chút xíu tổn thương, tim của lập tức mền nhũn như vũng nước.



      chính là có tiền đồ như vậy, nhưng phàm là  chuyện có liên quan đến , tim cũng bị xoắn  loạn thành đống.



      Tô Thiển nghe lời nhắm mắt lại, kêu gào cả đêm, giằng co cả đêm, rất muốn ngủ.



      tới phút, hô hấp của đều đều rồi.



      Nha đầu này, buồn ngủ tới cực điểm rồi.



      Nhìn lông mi dài ướt át khoác lên mí mắt, An Thần trong lòng hít thở thông.



      Đầu hàng, thua rồi, rơi vào vòng xoáy tình thể thoát ra.



      Tô Thiển mỗi ngày trừ học, liền phái xe chuyên dụng đưa đón , phút đều cho ở bên ngoài, giây đồng hồ cũng cho thoát cuộc sống của mình.



      Thú vị chính là, Nhiễm Mạn bị  Bân Tử mãnh lực công kích nên đầu hàng, rơi vào vòng xoáy tình rồi.



      "Tiểu Tô Tô, cười cái. . ." .



      Nhiễm Mạn tay nắm cây kem, ở trước mặt Tô Thiển lắc tới lắc lui.



      "Cười nổi!" .



      Ngồi xuống, Tô Thiển ngẩng đầu nhìn bầu trời xanh thẳm bao la, thở dài!



      biết là bởi vì cảm thấy áy náy vì tổn thương mình hay là  lương tâm đột phát, cuối cùng đem  công ty  Vạn Dạ trả lại cho ấy.



      Công ty quảng cáo vẫn vận hành bình thường, Tô Thiển lúc này mới cảm thấy vui mừng chút.



      Như ngay cả như vậy, vẫn cảm thấy trong lòng vẫn còn phiền toán, chỉ cần vừa nghĩ tới hai chữ “tình nhân “, liền cả người muốn phát run.



      suy nghĩ, có phải mình quá mềm yếu? Mới để cho An Thần bắt được nhược điểm, biết ra trong đáy lòng cũng chán ghét An Thần, chỉ là thích bị người khác khống chế.
      wjuliet43 thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      134.Loại cảm giác này, cực kỳ khó chịu!
      EDIT: HẠ BĂNG
      Beta: Minh Minh



      Trong túi điện thoại có tin nhắn đến, Tô Thiển chậm rãi móc điện thoại mở ra xem.



      Nội dung tin nhắn làm sắc mặt biến đổi ngay lập tức, lo sợ cùng bất an.



      "Tô Thiển! Nhà Lương Đình xảy ra chuyện. Làm sao bây giờ?" . Nhiễm Mạn cũng nhận được tin nhắn giống vậy.



      Nội dung tin nhắn rất đơn giản, cũng rất khiếp người: "Ba mẹ Lương Đình cùng mười  người giúp việc và ấy đều bị giết tại biệt thự của họ!" .



      Tô Thiển cuống quít gọi điện thoại xác nhận, như thanh truyền tới chỉ là tiếng tít dài, tắt máy!



      nhà bị giết? Trời ơi! Làm sao xảy ra bi kịch thảm như vậy ?



      Trước đây lâu còn ở QQ liên lạc, ấy mình vì trốn tránh hôn gia tộc, cho nên bỏ trốn ra ngoài, ấy gặp được lương thiện, xinh đẹp  cùng người đàn ông siêu cấp tuấn  cứu .



      Mới thời gian ngắn như vậy, tại sao liền xảy ra chuyện lớn như vậy.



      quả cách nào tưởng tượng, Lương Đình như thế nào chịu đựng này!



      Đúng rồi, vậy! ! ! . . . . . .



      Hai người càng nghĩ càng hoảng sợ, càng nghĩ càng sợ cùng lo lắng, vội vã chạy tới phòng làm việc của An Thần.



      An Thần cau mày liếc nhìn sắc mặt hốt hoảng của người phụ nữ này, vội cúp  điện thoại trong tay, lo lắng tới phía .



      "Thế nào?" .



      Tô Thiển sợ hãi gãi gãi ống tay áo của , cắn cắn môi dưới cố gắng để cho bản thân khóc thành tiếng, hít hít mũi, nước mắt đảo quanh ở trong hốc mắt.



      Muốn thế nào tiếp nhận ba mẹ chết thảm?



      An Thần ánh mắt trầm xuống, đáy lòng cũng luống cuống theo , người phụ nữ của khóc, điều này là sao?



      Lôi kéo ôm vào trong lòng, lòng ngón tay lau nước mắt khóe mắt, thấp giọng hỏi: "Bảo bối, có phải hay ai khi dễ bảo bối? Người nào to gan như vậy, giết !" .



      giết ! Ba chữ này khiến thân thể Tô Thiển còn kinh hoảng  lần nữa hung hăng run lên. Nhìn vào mắt lại thêm chút hoảng sợ!



      Chẳng lẽ trong thế giới của , giết người chính là chuyện bình thường sao?



      giết liền giết, rốt cuộc đem người đặt ở chỗ nào?



      "An thiếu gia, gia đình bạn tốt của bọn em xảy ra chuyện, ba mẹ cùng người giúp việc đều bị giết, trước mắt còn biết tình huống của ấy ra sao, em cùng Tô Thiển muốn tìm ấy." .



      Khuôn mặt Nhiễm Mạn cũng trắng bệch, Lương Đình, ấy là người phụ nữ tốt như vậy, hai ngàn vạn cầu mong ấy đừng gặp điều gì bất lợi!



      An Thần cau đôi mày đẹp, nhìn chằm chằm người phụ nữ trong ngực nắm chặt ống tay áo của , theo thói quen vỗ vỗ phía sau lưng của bày tỏ an ủi.



      "Ngoan, tìm cùng em, cần lo lắng . . ." .



      ******


      Bên trong bệnh viện tư nhân Mộ Dung đứng chờ, Tô Thiển cùng Nhiễm Mạn đứng lẳng lặng ở trước giường bệnh nhìn gương mặt Lương Đình tia huyết sắc.



      vẫn còn ở hôn mê, là ngày thứ ba. chút dấu hiệu nào muốn tỉnh lại  .



      Trong lòng hai người sợ, ấy quá đáng thương, còn như vậy, như thế nào tiếp nhận thực ba mẹ chết thảm?



      Tô Thiển đứng ở phía trước cửa sổ, ngón tay chạm tới mặt thủy tinh cữa sổ, đầu ngón tay lạnh như băng truyền tới đáy lòng.



      Cha mẹ chết thảm, loại này cảm nhận, hiểu rất !



      Đó là mùa xuân năm ngoái , cùng ba mẹ lái xe du lịch, dọc theo đường vừa vừa cười , nhớ, ngày đó, là sinh nhật mười chín tuổi của !



      "Trời, thắng xe được!" .



      "Mau, tiểu Mạn mau nhảy xuống!" .



      Đó là hai câu cuối cùng ba mẹ với , còn đợi có phản ứng gì, bị ba mẹ đẩy ra.



      Trong nháy mắt đó, xe lăn xuống vách đá, xe nổ tung cùng lửa, khí khói dầy đặc cuồn cuộn  bay lên trước mắt .



      Cứ như vậy, ba mẹ của ở trước mặt mình chết, thậm chí cuối cùng  thi thể cũng tìm được. . .



      Tô Thiển đỡ lấy đầu nhức, giống như trong đầu có đồ vật gì đó nổ tung, đau quá. . .


      135.Người phụ nữ, ngươi còn có tôi!
      EDIT: HẠ BĂNG
      Beta: Minh Minh




      Tô Thiển đỡ lấy đầu nhức, giống như trong đầu có đồ vật gì đó nổ tung, đau quá. ..



      An Thần vội vàng ôm lấy , đau lòng hôn lên chân mày nhíu chặt của cái , cần hỏi cũng biết, lại nhớ ba mẹ của !



      để cho tiếp tục ở nơi này, sợ nổi điên.



      Ôm lấy , ra cửa lớn, ngồi vào trong xe.



      Tô Thiển núp ở trong ngực run lẩy bẩy, tất cả sợ hãi cùng bất lực lập tức  dâng lên trong lòng, bị chính mình niêm phong vào kho trí nhớ, giống như là cái van mở ra, toàn bộ đều nhớ ra.



      quên được, trong nháy mắt ba mẹ đem lấy chính mình đẩy ra ngoài xe



      quên được, quên được ba mẹ điều khiển xe mất khống chế  lao xuống vách đá trong phút chốc.



      quên được, quên được ba mẹ cứ như vậy chết thảm ngai trước mắt  mình, mà mình, cái gì cũng ngăn cản được.



      Cái loại sợ hãi đó, cái loại vô dụng đó, cái loại bi thương đó, cái loại đau lòng đó, ấy là loại  tê tâm liệt phế đó , nhớ nhớ, liền như vậy theo ba mẹ. . .



      An Thần ôm chặt thân thể của , cằm chống đầu của , cố gắng để cho cảm nhận được tồn tại của mình.



      phải hai bàn tay trắng, còn có !



      trời sinh cũng an ủi người khác, chỉ có thể yên lặng đứng ở bên cạnh , chỉ cần có , liền tuyệt làm cho cảm thấy độc cùng bất lực.



      Tô Thiển dúi đầu vào lồng ngực của , hết sức đè nén cảm xuất bi thương của mình, ngay cả chính mắt thấy ba mẹ rời khắc kia, cũng có giống tại cảm thấy mình yếu ớt.



      "Ngoan, em còn có !" .



      Trừ câu này, giống như tìm được lời nào tốt hơn để an ủi , cũng chỉ có câu này, có thể lên tất cả tình cảm của .



      Ở trong thế giới của , cũng phải toàn bộ, nhưng ở trong thế giới của , chính là duy nhất, là tất cả!



      Chợt, Tô Thiển nâng đầu lên, ánh mắt thoáng qua tia lẫm liệt.



      đột nhiên nhớ tới, cái ngày xuất tai nạn xe cộ kia, xe mới bảo dưỡng, tại sao thắng xe ăn.



      "Thế nào?" .



      Nhìn cả kinh sợ hãi , lòng của An Thần cũng trầm lại trầm thêm!



      Tô Thiển cầm ngược cổ tay An Thần, sắc mặt có chút quái dị, còn có chút dám tin.



      " Tai nạn xe cộ ngày đó, xe vừa mới bảo dưỡng , theo lý thuyết, xuất tình huống thắng xe ăn, trừ phi. . ." .



      , dám nghĩ, ba mẹ là người luôn luôn hòa ái, ở giới thương nghiệp cũng vẫn rất biết điều, tin có người đối với ba mẹ hạ độc thủ!



      Cái thế giới này, rốt cuộc còn có cái gì tàn nhẫn?



      Thống khổ che mặt, tâm tình vô cùng phiền não, rốt cuộc là như thế nào!



      Đặc biệt sao, ai tới cho biết, chuyện rốt cuộc là như thế nào?



      An Thần híp lại mắt lộ ra mấy phần nguy hiểm, tay khoác lên vô lăng gõ theo từng nhịp, nếu như là vậy, ngoại trừ có người cố ý phá hoại thắng chân.



      Đau lòng ôm , vuốt vuốt tay bé của : "Ngoan, chuyện này giao cho điều tra, em mệt mỏi rồi, ngủ giấc , ngoan, ngủ giấc ." .



      Tô Thiển thể nào ngủ được, vừa nghĩ tới ba mẹ có thể bị người ta hại  chết, cả người liền bắt đầu lạnh.
      wjuliet43 thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      136. Hai ngây ngốc .
      EDIT: HẠ BĂNG
      Beta: Minh Minh



      [​IMG][​IMG][​IMG]

      Hai nhìn nhau, gãi đầu biết gì.

      An Thần kéo tay của qua nắm, bên trong có số thiết bị truy tìm, chỉ cần muốn biết, tùy thời tùy chỗ, cũng có thể xác định vị trí của trong vòng phút.

      Như vậy, coi như có chạy đến chân trời góc biển, cũng đừng mơ tưởng chạy ra khỏi lòng bàn tay của .

      Chủ yếu nhất, thể lúc nào cũng ở bên người , ngộ nhỡ có cái gì nguy hiểm, cũng có thể ở trước tiên tìm được , cứu .

      Về phần Nhiễm Mạn, đó là Bân tử ôm đùi An Thần cầu xin, lâu mới cầu xin được.

      Bân tử cảm thấy, là bị nha đầu Nhiễm Mạn kia tóm được rồi, chỉ trong thời ngắn, liền ngốc này rồi.

      Nếu Nhiễm Mạn biết hình tượng của ở trong suy nghĩ Bân tử là ngu ngốc , nhất định tức giận chỉ vào mũi của mắng to.

      An Thần : rất khỏe khoắn, có vấn đề gì lớn, chính là quá gầy, dinh dưỡng phải tăng cường.

      Tô Thiển khóe mắt kéo ra, cánh tay mảnh khảnh nâng lên quơ quơ: "Cái này gọi là bẩm sinh có được ? là phụ nữ đều thích vóc dáng như vậy!"

      An Thần bĩu môi ghét bỏ, kéo kéo gò má non mịn phản bác: " thích phụ nữ gầy teo, sờ chút cũng thoải mái."

      thích trắng trẻo mập mạp, có thịt, đau lòng khi thấy quá gầy!

      Tô Thiển: . . . . . .

      Năng lực làm việc Dạ Thương đúng là cực nhanh, buổi chiều ngày thứ hai liền tra ra chân tướng vụ tai nạn.

      Quả nhiên có mờ ám, chỉ là An Thần khi biết chân tướng vụ nổ tinh thần hồi lâu vẫn phục hồi lại.

      Nhìn xấp tài liệu tay, sắc mặt An Thần trắng đen luân phiên nhau xuất .

      Ông nội?

      Lại là ông nội! ! !

      Tại sao là ông nội?

      Lý do rất buồn cười, ông hy vọng cháu trai bảo bối của mình đào tạo ra chỉ vì người phụ nữ mà như vậy, mười năm này, An Thần chấp nhất cùng kiên định khiến ông cụ rất bất an.

      Cháu dâu của An gia, có thể là bất cứ kẻ nào, chỉ cần An Thần đối với ta có tình cảm.

      Đối với bọn họ mà , phụ nữ chỉ dùng để nối dõi tông đường, An lão gia, tuyệt đối thể dễ dàng tha thứ nếu An Thần bị hủy trong tay người phụ nữ.

      Trong mắt An lão gia, phụ nữ chính là tai họa, từ xưa có bao nhiêu hùng hảo hán bị phụ nữ hại còn hình dáng gì.

      Mười năm này, An lão gia vẫn để trong lòng, thường cố ý hay vô ý nhắc nhở , cũng thấy có chút thay đổi.

      Quyết, cho phép bất luận kẻ nào uy hiếp được cho dù đó là người phụ nữ

      năm trước, khi biết thân thể mình còn khỏe nữa, càng ngày càng gấp gáp, hi vọng trước lúc qua đời nhìn thấy đám cưới của An Thần, ra chính là hi vọng cưới khác.

      Như vậy, ông có thể yên tâm.

      Bên kia, hằng ngày phái người len lén thăm dò hành tung Tô gia, biết xe đặt ở cửa hàng bảo dưỡng, mấy ngày sau muốn ngoại thành dạo chơi, lúc này mới phái người phá thắng xe .

      Vì vậy, liền xảy ra vụ tai nạn kia.

      Nào biết, nha đầu Tô Thiển này mạng lớn vô cùng, kể từ khi vợ chồng chủ tịch Tô qua đời, những cổ đông khác trong nội bộ công ty chia năm xẻ bảy, trong ngắn ngủn hai ngày công ty tuyên bố phá sản, thậm chí là bán ai muốn mua.

      Thương trường như chiến trường, ngay cả ngươi là người tốt tha, chỉ cần dính đến lợi ích của họ, họ quản người khác chết sống thế nào.
      Last edited by a moderator: 30/7/14
      wjuliet43 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :