1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bà Xã, Ngoan nào! - Thiên Diện Tuyết Hồ

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961


      [​IMG][​IMG][​IMG][​IMG]
      Last edited by a moderator: 30/7/14
      wjuliet43 thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      121.Câu dẫn con riêng cũng có thể câu dẫn cách  quang minh chính đại!
      Edit: Tiểu mập mạp


      Vào lúc này lại gặp phải Doãn Phỉ Phỉ đúng là tình tiết cẩu huyết ở ngoài đời thực mà, Tô Thiển nhất thời cảm thấy mình đúng là bị kịch.



      "Quần áo của  đàn ông? Theo tôi được biết, An Thần cũng mặc đơn giản như vậy ? ? ? Hơn nữa, size cũng đúng, chậc chậc, biết làm vợ người ta như thế nào , cái gì cũng biết." . Doãn Phỉ Phỉ khinh miệt nhìn Tô Thiển.



      Tô Thiển nhếch miệng mỉm cười, cũng   có đáp lời, vẫn như cũ đợi nhân viên phục vụ đóng gói trả tiền.



      "Tô Thiển là có bản lĩnh, từ tay người khác cướp  người đàn ông của người ta nhưng vẫn có thể bình tĩnh, thong dong." . Doãn Phỉ Phỉ bị Tô Thiển phớt lờ, chợt cảm thấy mặt lúng túng, khỏi tức giận mở miệng.



      Bên cạnh còn có khách hàng khác, nghe được lời Doãn Phỉ Phỉ , nhanh chóng đem ánh mắt  dò xét Tô Thiển, đối với việc giành đàn ông của người khác  phụ nữ  luôn bày tỏ lòng hiếu kỳ cực lớn, dù sao ở đời này, tiểu tam giành đàn ông của người khác vĩnh viễn phải chịu khinh bỉ của mọi người.



      Tô Thiển buột miệng cười: "Doãn tiểu thư, tôi làm sao có được bản lĩnh như , câu dẫn con riêng của mình! ! !" .



      Lời  vừa ra, đám người chung quanh bắt đầu chụm đầu bàn tán, Doãn Phỉ Phỉ nhất thời sắc mặt thay đổi cực kì khó coi, Tô Thiển này, làm cho người ta khó chịu.



      ". . . . . ." . Doãn Phỉ Phỉ tức giận, đầu ngón tay run rẩy chỉ vào mặt Tô Thiển, câu đầy đủ cũng ra được.



      Tô Thiển thở dài hơi, từ trước đến giờ người đánh , đánh người, nếu Doãn Phỉ Phỉ biết xấu hổ ở nơi này cho mất mặt, cũng cần phải tiếp tục nể mặt ta.



      , Tô Thiển, phải là quả hồng mềm yếu, người khác muốn bắt nạt liền có thể bắt nạt? ?



      Ra khỏi cửa hàng, Tô Thiển trực tiếp trở lại  biệt thự.



      Vạn Dạ thay quần áo xong, ra ngoài, Tô Thiển chuẩn bị xong hai tách cà phê, Tô Thiển nhíu mày liếc nhìn Vạn Dạ mặc quần áo thoải mái ở nhà, rũ bỏ hình tượng thương trường, lại có chút đẹp trai rạng ngời.



      "Nhà em có rượu, uống chút coffee ." . Tô Thiển mặt nóng lên, khỏi lại nghĩ tới kiện cả đêm uống rượu say kia.



      Vạn Dạ nghe vậy liền cười khẽ, đưa tay tiếp nhận cà phê, ở đối diện mà ngồi xuống.



      "Vạn đại thần làm sao biết em ở chỗ này ?" . cũng nhận ra đây phải  là ngẫu nhiên.



      Vạn Dạ cười híp mắt uống hớp cà phê, cổ họng  khô khốc, lên tiếng : " là ngẫu nhiên em có tin ? ?" .



      Buổi chiều lái xe tới   hội nghị, lại ngờ nhìn thấy Tô Thiển đứng ở trước cửa biệt thự, muốn thử vận khí chút, thể , là vận khí tốt.


      122.Hôm nào kéo cho em   xe cải trắng!
      Edit: Tiểu mập mạp


      Tô Thiển cầm tách cà phê, tay run lên, nhìn Vạn Dạ, khóe mắt kéo ra.



      "Thức ăn tệ lắm,  còn tưởng rằng em ở mình   ăn mì ăn liền đấy." . Vạn Dạ để cái tách xuống, rơi vào ánh mắt là hai đĩa thức ăn vẫn chưa đụng đến.



      trứng chiên cà chua, ớt xanh thịt băm, trong lòng nhói đau, những thứ này, thế nào cùng  có dinh dưỡng.



      Tô Thiển vội ho tiếng: "Ở nơi này thứ gì cũng đắt đỏ, có mì ăn liền để ăn cũng tệ rồi, biết làm sao được? Cải trắng cũng ba đồng cân, em chỉ là người dân bình thường, chỉ có thể nắm chặt dây lưng quần mà sống qua ngày." .



      "Tiểu Thiển, có cần hôm nào kéo xe cải trắng đến cho em?" . Nha đầu này, đáng .



      Tô Thiển khoát khoát đầu ngón tay: "Vậy cũng cần!" .



      Vạn Dạ đứng lên, đem  hai đĩa thức ăn bưng vào phòng bếp, dùng túi nhựa bọc lại, rất khách khí đem bát đũa cũng rửa, Tô Thiển sững sờ đứng ở cửa bếp, có chút rối rắm.



      "Nha đầu, vẫn chưa có ăn cơm, em có thể hay nể mặt chút, theo cùng ăn cơm?" .



      Tô Thiển 囧囧  lấy lại tinh thần: "Đương nhiên là em nguyện ý rồi!" .



      Cùng nhau xuống lầu, mưa bên ngoài cũng chiều lòng người ngưng rơi, Vạn Dạ  đem túi thức ăn đặt vào rãnh nước trước nhà, chú chó săn cao ngang người lớn ve vẩy đuôi chạy đến.



      Tô Thiển sờ sờ cằm, theo ngồi xổm người xuống , lỗ mũi ê ẩm, chó săn là nhận ra được , trước kia thức ăn đều là Tô Thiển tự mình cho nó ăn, nhìn thấy Tô Thiển, thân thiết cọ tới cọ lui, chút cũng có bộ dạng của con chó săn.



      "Ta rồi, ngươi lại vẫn còn ở đây. . ." bàn tay vuốt ve bộ lông của nó, Tô Thiển vừa muốn cười vừa muốn khóc.



      sớm là vật còn người mất, có số  thứ, ngay cả khi vẫn còn  ở lại, cũng mất mùi vị trong quá khứ.



      "TiểuThiển. . ." . Vạn Dạ nhất thời lại cảm thấy mình làm chuyện tốt.



      Vỗ đầu của nó, u oán nhìn : "Vạn đại thần, tại cũng phải là bát canh cá, bàn thịt kho tàu là có thể thỏa mãn được em." .



      Vạn Dạ gật gật đầu: "Nữ vương tùy tiện chọn, cần tiết kiệm tiền cho thuộc hạ." .



      Chờ hai người Tô Thiển lên xe, Doãn Phỉ Phỉ mới từ khúc quanh nhô đầu ra, theo, nhìn người đàn ông kia mặc y phục Tô Thiển mới mua, Doãn Phỉ Phỉ khỏi  cười lạnh.



      Tô Thiển! Tô Thiển! ! Cái người này chính là người phụ nữ trăng hoa.



      Tới cửa khách sạn, Doãn Phỉ Phỉ gửi tấm hình cho An Thần, thuận tiện nhắn  thêm mấy chữ, cũng tin, thể xử lý được người phụ nữ kia!



      Cầm thực đơn tay, Tô Thiển vẻ mặt nhăn nhó hồi, tuy món ăn ở khách sạn hơi đắt, nhưng là cần thiết phải đắt như này chứ! đột nhiên cảm thấy, để sống sót ở cái thế giới này phải, đúng là dễ dàng!



      Tùy tiện vài món ăn liền buông thực đơn xuống, là làm thịt , cũng chỉ là đùa.



      Vạn Dạ cầm lấy thực đơn nhìn hồi, liền cười, nha đầu này: "Tiểu Thiển là đau lòng cho làm ra tiền dễ dàng sao?" .



      Sau đó cùng nhân viên phục vụ gọi thêm vài món, lúc này mới hài lòng để thực đơn xuống.



      Tô Thiển uống chút nước trái cây, bình tĩnh nhìn cái: "Nhiều như vậy, ăn hết sao?" .



      Vạn Dạ cười: "Nghe khách sạn này làm đồ ăn rất ngon, nếm thử chút cho biết mùi vị." .



      An Thần nhận được tin nhắn, đôi mắt đỏ ngầu phát ra loại ánh sáng, tức muốn hộc máu.



      Tô Thiển! Tô Thiển! ! Cái người này lăng nhăng mà, mới bước ra khỏi cửa, liền kịp chờ đợi cùng với gã họ Vạn ở chung với nhau rồi sao?



      cứ như vậy lòng như lửa đốt, kịp đợi muốn cùng cùng nhau phải ?



      trách được cứ như thế quyết tuyệt rời khỏi, trách được sao lại dễ dàng liền cùng ra chia tay, ra là, so ra lại kém xa người đàn ông kia.



      Trong tay nắm điện thoại đến phát đau, An Thần răng môi đều  phát run, trong lòng mảnh lạnh như băng cùng tĩnh mịch.



      Mặt đen lại tiến  vào nhà để xe, muốn tìm cái người  phụ nữ tim phổi ấy, muốn tóm trở lại, trói buộc cả đời, phản bội  An Thần  chỉ có kết quả, đó là, sống bằng chết! ! !



      thề! ai có thể phản bội , cũng cho bất luận kẻ nào có cơ hội đâm sau lưng, nhất là cái người phụ nữ lòng lang dạ sói ấy.



      đường lái xe đến khách sạn Tinh Kì, vừa xuống xe nhìn thấy Doãn Phỉ Phỉ chờ ở bên.
      wjuliet43 thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      123.Con mắt sắc, lại tối mấy phần!
      Edit: Tiểu mập mạp


      "An Thần, tới rồi sao." . Doãn Phỉ Phỉ lên, giơ tay  muốn kéo cánh tay của .



      An Thần né tránh, chán ghét  nhíu  mày cái, biểu tình lạnh như băng: "Nếu lời phải , tôi xem là người phụ nữ bình thường mà đối đãi đâu!" .



      Miệng đủ xấu, da mặt cũng đủ dày!



      Doãn Phỉ Phỉ sắc mặt thay đổi, mất tự nhiên  thu tay về, nâng lên khóe môi: "Là hay giả,   xem chút phải ràng sao?" .



      **


      "Ừ, mùi vị quả khá tốt, theo Vạn đại thần, ngày nào cũng có thịt ăn!" . Tô Thiển lại múc hai muỗng canh vào trong bát, dáng vẻ hết sức ưu nhã.



      Vạn Dạ nhìn chằm chằm gương mặt mềm mại của Tô Thiển, rốt cuộc vẫn phải nhịn được đưa tay ra, Tô Thiển sợ né tránh ra xa, kiêng dè theo dõi .



      Vạn Dạ buồn cười,  lần nữa đưa tay ra lau mặt của : "Làm sao em lại giống đứa trẻ như vậy, cơm này định giữ lại khi đói bụng ăn sao?" .



      Tô Thiển cả mặt hồng lên, mất mặt, bất kể là ở trước mặt An Thần hay  Vạn Dạ , luôn là giống như đứa trẻ .



      Lúng túng cười cười, tiếp tục cúi đầu ăn canh.



      "Các người làm gì?" . tiếng quá hài hòa lại làm cho người nghe dị thường chói tai, rồi lại mang theo mấy phần nhìn có chút hả hê.



      Tô Thiển cùng Vạn Dạ cùng nhau quay lại nhìn đằng sau, sắc mặt nhanh chóng cứng đờ.



      "Tô Thiển, lại dám cắm sừng An Thần, biết xấu hổ?" . Doãn Phỉ Phỉ nhìn có chút hả hê, rất có cảm giác bắt gian tại trận. Tô Thiển  ánh mắt vẫn dừng lại người An Thần, sắc mặt cứng đờ, thoáng qua rồi biến mất.



      "Doãn tiểu thư, nhìn thấy An Thần đầu đội nón xanh rồi hả ? Chuyện của tôi, có tư cách gì mà chỉ trích?" . Bình tĩnh buông bát đũa xuống, trong mắt thoáng qua tia bén nhọn.



      "Tô Thiển, là có bản lãnh, quần áo này, tôi còn tưởng rằng là mua cho An Thần, a, cũng là có mánh khóe biết xấu hổ. . ." .



      Chát —



      tiếng kêu thanh thúy vang lên cắt đứt lời bén nhọn của Doãn Phỉ Phỉ, Tô Thiển mặt lạnh, tay có chút đau: "Miệng đủ xấu, da mặt cũng đủ dày!" .



      ", dám đánh tôi! ! !" . Doãn Phỉ Phỉ hoàn toàn dám tin,  mình bị quăng   cái bạt tai như vậy, bộ mặt dám tin nhìn chằm chằm Tô Thiển.



      Doãn Phỉ Phỉ, sống 21 năm, cho tới bây giờ, có bị người dám động tới, ngay cả là ba mẹ cũng  đánh đến đầu ngón tay, hôm nay, cư nhiên lại bị tiểu nha đầu đánh.



      Tức chịu được, đoán chừng tùy tiện đổi lại là thiên kim tiểu thư cũng chịu được, lập tức phản ứng lại liền hướng Tô Thiển vung lên bạt tai.



      Cũng trong lúc đó, hai cánh tay hung hăng bắt được, An Thần cùng Vạn Dạ!




      124.Ai dám động đến người phụ nữ tôi
      Edit: Tiểu mập mạp


      Cũng trong lúc đó, hai  cánh tay hung hăng bắt được, An Thần cùng Vạn Dạ!



      Hai người cùng đứng nhìn nhau, trong mắt tia hảo cảm, trong ánh mắt An Thần gió lớn nâng lên đến cấp 12 , khóe môi nhếch lên giống như Diêm Vương cười.



      Vạn Dạ cũng là vẻ mặt tức giận.



      Cũng trong lúc đó Doãn Phỉ Phỉ bị hất ra, lảo đảo vài cái, ngã nhào mặt đất.



      "Người phụ nữ của tôi, ai dám động đến đầu ngón tay của ấy! ! !" .



      Hồi lâu, An Thần hừ lạnh, từ hơi thở phun ra câu như vậy.



      Nheo lại đôi mắt dạo bước đến bên cạnh Tô Thiển, giơ cánh tay lên đem địa phương vừa bị Vạn Dạ chạm qua lau   lau lại, Tô Thiển kịp né tránh, cằm bị nắm lấy thể động đậy, cho đến khi mặt đỏ lên mới buông ra.



      Tô Thiển cẩn thận  theo dõi ánh mắt của , hiểu rốt cuộc muốn làm gì, mình cũng chia tay, còn có tính toán bỏ qua cho mình?



      tay ôm lấy giam cầm vào trong ngực, ánh mắt hung ác như sói liếc nhìn Vạn Dạ, sắc bén giống như con dao, Vạn Dạ ngược lại mặt đổi sắc.



      "An thiếu gia cứ như vậy thể rời bỏ Tiểu Thiển,  đến mức ấy cùng bằng hữu ăn bữa cơm cũng muốn đến nhìn chằm chằm.



      Vạn Dạ đối với An Thần có cảm tình gì, có lẽ Tô Thiển  là nguyên nhân, hay là vì nguyên nhân khác, cảm giác phải là An Thần, nhưng mà thập phần  hiểu nguyên nhân  vì coi như tình địch, tình địch gặp mặt, tự nhiên hết sức đỏ mắt!



      An Thần lạnh lùng  nhấc môi, dời đôi mắt, nhàng nâng nâng cằm Tô Thiển, hôn xuống, hừ lạnh: "Vạn tiên sinh, ăn bữa cơm, cần thiết đối với người phụ nữ của tôi động tay động chân !" .



      xong, ôm  Tô Thiển càng chặt, cánh tay để ở ngang hông  lực lại tăng thêm mấy phần, tròng mắt phóng hỏa, bốc lửa, càng lúc càng lớn.



      Vạn Dạ, thể giữ, lại thể giết! đứng ra xử lý ngược lại lại khó khăn vô cùng.



      Tô Thiển được tự nhiên đặt tay lên bàn tay của , dùng hết sức cũng thể đem móng vuốt kia dời nửa phần, bực mình, buồn bã  nhìn chằm chằm hai người như nước lửa ai nhườn ai.



      "An Thần, mọi việc phải như nghĩ!" . nhìn đến  An Thần liền nhức đầu, nhìn thấy An Thần cùng Vạn Dạ hai người ở chung chỗ dạ dày liền lập tức đau.



      " phải như vậy? thế là thế nào. Lần thứ nhất có thể là trùng hợp, hai lần ba lượt cũng có thể là trùng hợp sao?" Híp híp mắt: "Tô Thiển, em cứ như vậy mà để ý cảm nhận của ? Em cứ như vậy mà chờ đợi kịp muốn cùng người đàn ông này ở chung chỗ, là ai cho em lá gan to như vậy , dám cắm sừng tanh! Tô Thiển, có chưa với em, mắt của em,  mũi của em, miệng của em, thân thể em  tất cả tất cả đều là của An Thần , có lệnh của , ai cũng thể đụng vào, bao gồm chính em!" .



      hận loại bá đạo có đạo lý này của .



      Tô Thiển chắc lưỡi, bị liên tiếp dùng lời bá đạo làm cho khiếp sợ, phản ứng kịp.



      Vạn Dạ cau mày, người này là thiếu gia cao cao tại thượng, thích hợp với tính tình lãnh đạm  của Tô Thiển.



      "An thiếu gia, tôi thích Tô Thiển, điểm này tôi cũng phủ nhận, nhưng Tô Thiển vẫn coi tôi là bạn bè, bạn bè cùng nhau ăn cơm coi là vượt quá phép tắc chứ? việc gì phải tức giận như vậy



      Vạn Dạ đột nhiên cảm thấy có chút thất bại, nếu là Tô Thiển đối với chút xíu tình cảm, nhất định chút do dự mang !



      An Thần chân mày nhịn được nhíu lại, mặt viết bốn to  chữ — tôi rất khó chịu!



      khó chịu, nhất là bởi vì có người muốn đánh người phụ nữ của đúng là thoải mái, vậy cũng chỉ có loại kết quả — đại khai sát giới! ! !



      giây kế tiếp, quả đấm có dấu hiệu nào  vung  lên, chỉ nghe phịch tiếng, Vạn Dạ kêu lên  tiếng liền ngã xuống đất, khóe miệng tràn ra máu tươi.



      Tô Thiển trong bụng hung hăng run lên, đẩy An Thần ra, chạy tới bên Vạn Dạ.



      "Vạn Dạ, làm sao vậy?" . nhàng đụng vào khóe miệng rỉ máu, tức giận hướng An Thần quát lên: " đến tột cùng muốn như thế nào? An Thần, luôn là cái bộ dáng này, biết tình huống liền nổi giận, em quả chịu đủ rồi." .



      tức giận, tức giận, cho phép thỉnh thoảng phát ra tính khí dấm chua, có nghĩa là luôn luôn dễ dàng tha thứ, vẫn như cũ cố tình gây .



      "Tô Thiển, em quay lại đây cho !" . Nhìn chằm chằm  vào bàn tay vuốt khóe miệng Vạn Dạ, An Thần trong nháy mắt mặt liền đen.



      Doãn Phỉ Phỉ đứng ở bên ôm ngực xem kịch vui, khóe miệng nâng lên lạnh lùng nụ cười, Tô Thiển, xong đời! ! !



      " sao." , Vạn Dạ  đứng dậy, bàn tay nắm lại thả lỏng ra, sờ soạng bên mép máu tươi, cười lạnh: " ngoại  trừ dùng bạo lực để giải quyết vấn đề, còn có thể làm gì? tin Tô Thiển như vậy, liền buông tay  , có lẽ phải ngày ngày canh giữ   tấc cũng rời  Tô Thiển, như vậy, mới nghi thần nghi quỷ!" .



      "Đừng ahhh... em đưa đưa   đến bệnh viện!" . Tô Thiển hề xem qua An Thần, tại đầy bụng  tức giận, sợ ở lại  thêm giây bốc hỏa mất, ở nơi này mà mất phong độ.



      An Thần trong  đáy mắt lộ ra mấy phần nguy hiểm  , nắm đấm nghiến chặt vang lên ken két, lần nữa lạnh lùng từng chữ: " cho em ba mươi giây, lập tức đến bên cạnh , nếu , biết làm chuyện gì tốt!" .



      Tô Thiển chán ghét  nhíu mày, cực hận  loại  bá đạo , có đạo lý chút nào  này của .
      wjuliet43 thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 125: Bạo lực,sức mạnh quá tàn ác.
      Edit : icon




      Tô Thiển chán ghét nhíu mày, ghét loại bá đạo có lý lẽ như .

      “ Chúng ta thôi” nhìn tới vẽ mặt trầm lặng khó đoán của người đàn ông trước mặt. Tô Thiển cùng Vạn Dạ tới cửa.

      An Thần vẫn nhanh hơn bước, trong tận đáy mắt sâu thẳm kia thể nào nhận ra trầm lặng u ám, dùng tay nâng cằm lên, lần này dùng sức khá mạnh rất hung hăng nhàng nương tay “Tô Thiển, với Vạn Dạ, em chọn hay là ta?”

      Tô Thiển đau mặt hơi nhăn lại. Vạn Dạ cả kinh biến sắc,người đàn ông này quá mạnh mẽ. Đứng trước mặt người đàn ông này, giấu được tự ti, xấu hổ, càng muốn thân thiết với ta. Nên chỉ có thể nhìn hét to “ làm ấy đau rồi  đó”

      An Thần hơi thả lỏng cơ thể, trong mắt lạnh lẻo như băng,chợt có chút tia ấm áp.“Nếu em bây giờ theo ta, sau này hãy trốn xa, càng cần xuất trước mặt . Em phải hiểu rằng ,người của Ám Dạ tôi, khi phản bội có ngày nào trôi qua sống êm đẹp được đâu”

      Đây là lời nhắc nhở, cũng như cảnh cáo, tuyệt đối phải chỉ mà thôi

      Tô Thiển nắm bàn tay siết chặt của An Thần nhìn thẳng bằng ánh mắt tức giận đến tột cùng, trong lòng đau khổ, lỗ mũi đầy chua xót “ uy hiếp em?”

      Trán An Thần nổi đầy gân xanh, trong đáy mắt lóe lên ngọn lửa cay độc thét lên “, rốt cuộc em chọn ai?”

      Vẻ đau khổ gương mặt chợt biến mất, cười phá lên “An Thần em , chút cũng có, buông tha cho em , xem như em cầu xin đó!”

      An Thần tức tối chút nữa là phun cả ngụm máu tươi, hận là thể bóp chết hoặc cùng chết với cho xong chuyện

      Nhìn vào như vậy hồi lâu,rồi vô lực buông lỏng cánh tay, giống nhu là mất hết sức sống “ sợ nếu còn nhìn thấy chắc có lẽ bóp chết . điên rồi, làm tức giận đến điên. ràng là sai,tại sao lại có thể nhận lỗi của bản thân.

      Biết ràng thương mình vậy tại sao cứ hi vọng xa vời rằng có thể sống mãi bên cạnh mình,An Thần đây là điều mà ngươi muốn tìm kiếm sao

      Người phụ nữ này nếu có gì đáng sao ngươi lại ấy, đáng sao lại thương ấy,đúng là người tim phổi, cần thương, cần bận tâm nữa. quá sai.

      Thân ảnh của chớp mắt biến mất sau khúc quanh. An Thần khẽ nhắm mắt lại. xưa nay chưa từng đau lòng, ma nay từ tận đáy lòng tràn ra nỗi đau. đúng là nỗi đau khắc cốt mà.

      có sao ” Diệp phỉ phỉ vội vàng đến, ngờ lần nữa bị An Thần túm lấy người vứt ra ngoài “ cũng cút ngay cho tôi, nếu còn cả gan xuất trước mắt tôi tự gánh hậu quả”

      Diệp Phỉ Phỉ khẽ rung sợ, ngượng ngùng rút tay về,mắt chứa đầy nước,cắn chặt môi dám khóc, như vậy mà khiến người khác chán ghét sao?

      kém người phụ nữ kia ở điểm nào? mà đòi sống đòi chết, còn ta mà chết sống lại, đây đúng chuyện buồn cười nhất đây.

      An Thần mũi đầy hơi nước, trong lòng lửa giận ngừng thiêu đốt khó có thể mà ức chế được, trong mắt đen màu thạch kia như ngừng tóe lửa, cái cũng thèm nhìn Diệp phỉ phỉ, xoay người loạn choạng nghiên ngã rời khỏi khách sạn.

      Lúc này nhân viên phuc vụ run rẩy, cầm hóa đơn đưa cho Diệp phỉ phỉ “Chị vui lòng thanh toán hóa đơn ạ!”

      +++++++++


      Biệt thự tô gia.

      Tô Thiển cẩn thận giúp Vạn Dạ bôi thuốc trong mắt tràn đầy áy náy “ xin lỗi”

      giống như con nhím mang gai độc, đến gần đều bị chính gai nhọn đó làm cho thương tích đầy mình. là mang tội mà,

      Vạn Dạ khẽ mĩm cười,trong đôi mắt chứa đầy những cảm xúc phức tạp,dẫu biết rằng có tình cảm với mình,nhưng ngờ lại lựa cho ra cùng mình, mừng rỡ đây phải là mình còn hi vọng sao.

      “Sau này em muốn làm gì?” Chia tay An Thần cũng tốt, ta thích hợp với Tô Thiển, ít ra cảm thấy như vậy.

      Tô Thiển mang thuốc còn lại cất vào tủ, cup mắt xuống mở miệng “Yên lặng thời gian trước rồi tính sau, cần nóng vội sau này phải làm gì, như thế nào”

      Công việc lúc nào cũng có, tại sống mình lo cả nhà có cơm ăn, những việc kia quan tâm làm gì.

      Vạn Dạ im lặng, lo lắng có cơm ăn, bé này tính thương người sao thấp như vậy chứ

      Đêm hơi khuya, Vạn Dạ mình ra về, ít nhất nghĩ cần phải giữ vững phong độ quân tử của mình trước mắt người phụ nử mình chứ

      Tô Thiển tiễn ra cửa lớn, sau đó mới  kéo thân mình mệt mỏi vào phòng tắm,vặn vòi sen mạnh như muốn dùng nước cuốn hết những xui xẻo trong ngày.

      da thit còn loáng thoáng những dấu vết mờ đậm màu đỏ giống như dấu vết kích tình hôm đó
      126. Trèo càng cao, ngã càng đau.
      Editor:Rubymeomeo.
      Tô Thiển cười khổ,xem , ra ngươi cũng chỉ là dâm phụ,  ngươi cũng khát vọng thân thể ta.

      Đem thân mình che đậy cẩn thận,chân bước vào phòng tắm,ánh mắt liếc qua điện thoai, mở máy, vẫn là hơn mười cuộc gọi nhỡ của An Thần và Nhiễm Mạn.

      Dùng chăn đem người quấn kĩ, gọi lại cho Nhiễm Mạn.

      Giống như cần suy nghĩ, trực tiếp đưa máy ra xa lỗ tai,  tiếng hét chói tai vang lên, lúc sau mới dám kề tai vào nghe.

      “MiMi nha, bình tĩnh , lớn tiếng kêu như vậy, cổ họng đau sao?”

      Mở ra laptop,Tô thiển bật Chat Mesenger.

      “Biến, Tô Thiển,đừng khiến cho lão nương nhìn thấy ngươi,ngươi rốt cục chết chỗ nào rồi?”

      Bên kia, Nhiễm Mạn mặt đỏ phừng phừng,vừa rống giận vừa tránh né bàn tay quấy rối của Bân Tử.

      “Mình ở nhà rồi, lúc nào rảnh rỗi tới tìm mình.Dù sao mình đều ở nhà,hai ngày nữa đổi số, lúc đó cho cậu”.

      Cúp điện thoại, Tô Thiển vô lực khép lại laptop,hít hít mấy hơi, nằm xuống,đầu hỗn loạn

      “Lão Đại, theo lời của , dùng mọi biện pháp áp chế công ty quảng cáo Thiên Diện, Bước tiếp theo muốn thế nào?” Dạ Thương đứng sau lưng An Thần, tia cảm xúc hỏi.

      An Thần vung bút ở văn kiện kí lên tên mình, ném tới tay Dạ Thương:” Cho thời gian ngày, tôi muốn có công ty này”.

      Khóe môi lạnh lùng nhếch lên, phản bội , phải trả giá lớn, muốn phải tự đến cầu xin .

      Cầu xin tha cho tên họ Vạn, thậm chí cầu xin để lần nữa  trở lại bên cạnh .

      An Thần là kẻ dễ chuyện vậy sao?

      muốn chia tay liền chia tay, coi là cái gì?

      Trong lúc đó, nội bộ công ty Thiên Diện vô cùng hỗn loạn, các nhân viên tâm thần bất an, chỉ có người lạnh nhạt ngồi ghế tổng tài,mặt biểu cảm đem văn kiện tay đưa cho người đàn ông đối diện.

      “Vạn Tổng, mời kí,công ty này chỉ còn là cái vỏ trống rỗng rồi…”

      Những người này cũng là lạnh lùng, nhìn quán đại khởi đại lạc, Đại Hỉ Đại Bi, ngay cả thương nghiệp tiếng tăm lừng lẫy, Vạn Dạ Vạn tổng tài,cũng phải gặp ngày phá sản, cho nên ngàn vạn lần nên cảm thấy ngày kia mình có chút địa vị, có tiền có quyền, liền đắc ý, phải có câu : Trèo càng cao ngã càng đau hay sao?
      Mạc Y Phongwjuliet43 thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      127.Bi Cực Sinh vui mừng  Vạn đại thần!
      Editor:Rubymeomeo.


      Vạn Dạ liếc mắt nhìn về phía người đàn ông cầm xấp văn kiện, khóe miệng khẽ nhếch. Nếu như vậy,có thể làm cho An Thần buông tha Tô Thiển, liền cảm thấy đáng giá!

      Tô Thiển tính tình ra sao, sợ rằng chỉ có hiểu , An Thần dùng phương pháp cực đoan này trả thù, Tô Thiển là cực kì chán ghét.

      Nhận lấy văn kiện, bình tĩnh mở nắp bút, soàn soạt kí lên tên mình, đứng lên, bình tĩnh như cũ.

      Thậm chí mặt có chút gì đó  vui vẻ!

      Mọi người kinh ngạc nhìn nhau, giống như chưa  từng nhìn thấy tình huống này, có người phá sản mà lại vui vẻ vậy sao?

      “Vạn tiên sinh, có 6 giờ đồng hồ để giao nộp tòa nhà này, tối nay đúng 6 giờ,tòa án phong tỏa nó”.

      dài dòng,Vạn Dạ chính là ra khỏi tòa nhà.

      Vạn Dạ vẫn cười, cảm thấy ánh bình minh tới với rồi.

      Thông báo đơn giản đem tình huống công ty giờ lại lần, nhìn đến vài nhân viên vì mất việc mà nổi điên,đạp cửa xông ra ngoài.

      cũng phải người vô tình,dẫu sao những nhân viên này theo khá lâu, nhiều hay ít cũng phải lấy cho họ khoản bồi thường, họ còn trẻ và có năng lực, ngại có việc làm cùng cơm ăn.

      Lấy ra điện thoại, gọi cho mấy người em tốt:” Hôm nay thoải mái uống, tôi mời khách…”

      Bành

      Vạn Dạ để mạnh chai rượu lên bàn:”Uống!”. Nụ cười mặt vẫn giảm.

      Bên cạnh , Lỗ Kiệt và Tĩnh Diệp như nhìn đến quái vật, hồi lâu, Tĩnh Diệp mới lên tiếng:” bạn, bọn tôi hiểu tâm trạng của cậu, nhưng mà….”

      Vì sao trưng ra tức giận cùng căm tức?

      Vạn Dạ cười mà ,tâm tình vô cùng thoải mái, cho dù Tô Thiển chưa trở thành dâu của , nhưng xác định, khi biết việc An Thần làm, muốn trở lại bên cạnh là điều thể.

      Mọi người điên cũng được, dễ dàng thỏa mãn cũng được, chỉ cần có được Tiểu Thiển,bảo trả giá cao thế nào cũng sao, huống chi chỉ là công ty trong nước nho ?

      Tiếp tục mở ra chai bia,bên môi cười càng lúc càng lớn, làm cho hai người bên cạnh trân trối nhìn nhau.

      Lỗ Kiệt chép miệng:” Tôi xem là quá buồn sinh ra vui mừng.”

      đời phong vân Vạn đại thần, cuối cùng cũng dẫm phải mộ phần tình .

      Tịch Diệp giật giật khóe miệng cước đá bay , tức giận mắng:”Ngươi có thể dùng loạn thành ngữ được ko?”

      Buồn quá hóa vui, này mà cũng được!

      bạn, ngươi cùng An thiếu gia dành phụ nữ, ngươi nghĩ ngươi thắng được bao nhiêu?”

      Tịch Diệp lắc trong tay chén rượu, nhịn được muốn than thở, tiền nhiều như vậy sao chỉ uống bia?

      Vạn Dạ mỉm cười uống ngụm:” Am Dạ thế lực quả cường đại, nhưng đại biểu chúng ta so với họ thua kém! Đối với Tô Thiển, thứ tôi muốn chính là lòng của ấy,  nếu ấy tôi, tất cả đêu trở thành vô nghĩa.”

      tôn trọng tình cảm của ,nếu An Thần, chúc phúc cho , còn trước lúc đó, phải vì mình mà tranh thủ.
      <div>

      Lỗ Kiệt nhìn Tịch Diệp cùng nhau lắc đầu thở dài, đời phong vân Vạn đại thần, cuối cùng cũng dẫm phải mộ phần tình , là khiến cho mọi nữ đồng bào bóp cổ tay thở dài.


      Bên trong tiệm thuốc,Tô Thiển cầm mấy hộp thuốc hạ sốt, chú ý nhìn qua sạp báo, ngón tay khỏi run lên.

      báo viết công ty Thiên Diệp bị Am Dạ thu mua,Tô thiển mạnh suy nghĩ, vốn đầu óc hỗn loạn giờ đây có loại cảm giác hôn mê.

      Trấn định lại thân thể,vội lấy điện thoại gọi cho Vạn Dạ.

      Cúp điện thoại,  cỗ lửa giận đem cả người bao vây,xem ra An Thần bắt đầu trả thù, từ bằng hữu của trả thù!

      biết giờ đây có cái gì cảm giác, tức giận , bi thương, hoặc là cả hai.

      , làm sai   là người gánh chịu,nếu có người dám ra tay với bằng hữu của , thề sống chết với người đó!

      Nhưng, có cái gì để cùng người ta đấu?

      Người ta là đức vua cao cao tại thượng, chỉ là con kiến sống bám vào , chỉ có thể mặc định đoạt, cho phép kháng cự, cho phép chạy trốn.

      Chỉ cần muốn, tùy thời có thể bóp chết !

      thực tế, chỉ có thể nghe lời thỏa hiệp, mới làm cho bằng hữu bên cạnh gặp nạn.

      Tại sao có thể ích kỉ như vậy,tại so có thể vì chính mình mà làm  hại những người xung quanh chịu thương tổn!

      “Tiểu thư, lấy cái này sao?...”

      suốt mười năm, đáp lại đến tột cùng  là cái gì?

      “Tiểu thư….”

      đường cái,Tô Thiển nghe điện thoại, cười lạnh:”An tiên sinh, rốt cục muốn thế nào?”

      An Thần sắc mặt lạnh lùng ngồi ghế tựa:”Xem ra em biết”.

      Kéo kéo lại cà vạt, thanh của trống rỗng mà cứng ngắc:” Thế nào? Em định cứ nhìn ta đau khổ mất công ty bao năm gây dựng hay sao? Chẳng phải em rất trượng nghĩa hay sao? Cũng tính toán phải giúp ?”

      Tô Thiển im lặng,trong đầu tính toán làm thế nào khiến cho An Thần đem Thiên Diện trả lại.

      “Tôi phải làm sao mới bằng lòng bỏ qua cho Vạn Dạ? An Thần,tôi chẳng phải với ,chúng ta chia tay, hậu quả tôi chịu, muốn bóp chết tôi bóp chết tôi, việc gì phải nhằm vào bằng hữu của tôi?”

      Má ơi, nếu có thực lực đó, nghĩ rất muốn bóp chết !

      An Thần nhàng chuyển động chiếc ghế,gõ gõ ngón tay lên mặt bàn,khóe miệng kéo lên nụ cười châm chọc.

      Người phụ nữ này,có phải nghĩ rằng dám bóp chết ?

      đúng là muốn làm vậy, ngay thời điểm chọn người đàn ông khác, muốn cùng đồng quy vu tận, xong hết mọi chuyện.

      “Làm tình nhân của tôi!”

      Là tình nhân, phải người phụ nữ ở bên nữa, người đàn bà tim phổi này đáng.

      “Cái gì???.....”

      Tô Thiển khẽ há miệng,tình nhân?

      An Thần hừ lạnh,di chuyển thân thể, cần nhìn cũng biết bên kia phản ứng thế nào.

      "Đúng, tình nhân, làm tình nhân của tôi, tôi liền bỏ qua cho ta, em phải hỏi kỳ hạn, tôi chơi đủ bỏ , tôi hi vọng đêm nay gặp lại em . . ." .

      Trực tiếp cúp điện thoại, tràn đầy tự tin, cự tuyệt!

      Tô Thiển sững sờ nhìn màn hình điên thoại báo kết thúc cuộc gọi,hận thể đem nó quăng vào sọt rác,khốn kiếp ghê tởm, coi là gì?

      Tình nhân? Tình nhân sao?

      Mỗi lần vất vả đè xuống tâm tình, muốn chỉ vì hai câu của mà lại bốc hỏa, muốn gào lên, gào lên to!


      Chương 128:  chết ! có quỷ mới làm tình nhân của
      Edit: Hạ Băng


      ta cứ như thế cho rằng chắc chắn mình đáp ứng, rốt cuộc là đối với bản thân quá tự tin hay   đối với quá yên tâm đây.

      Khốn kiếp chết , có quỷ mới phải làm tình nhân của !

      Tô thiển tức giận che lồng ngực của mình, mơ hồ cảm thấy trong cơ thể có chỗ nào đó bị thương, cùng An Thần trong giai đoạn đỉnh điểm của mâu thuẫn

      Về đến nhà, liền đem tất cả thuốc đều vứt , thuốc tốt có ích lợi gì, còn phải là lần nữa bị người khác lợi dụng sao?Thay vì còn sống bị người khác uy hiếp chết phải là xong mọi chuyện  sao. nghĩ sao làm vậy, thay quần áo xong vùi thẳng vào trong chăn, chuyện gì cũng muốn nghĩ. Nhưng thực tế cơ thể bắt đầu nóng lên rất khó chịu, đôi môi cũng vì thế mà tái .

      Ban đêm, Vạn Dạ chạy thẳng đến nhà Tô Thiển bởi vì gọi tới mười mấy cuộc điện thoại cũng có ai chịu nghe mấy. Lúc này nghĩ Tô Thiển gặp chuyện may rồi.

      Khi tới cữa nhà Tô Thiển mặc dù gõ thế nào bên trong cũng có động tĩnh gì, gọi điện thoại còn mơ hồ nghe thấy tiếng chuông reo, Vạn Dạ càng lo lắng cho Tô Thiển hơn.  tình cơ thấy cữa sổ phòng Tô Thiển đóng

      Lập tức hoạt động gân cốt chút, dùng sức trèo lên cữa sổ vào phòng. Cho dù có  ai nhìn thấy cũng ngờ rằng bình thường Vạn đại thần hào hoa phong nhã lại có 1 thân tráng kiện như vậy

      Lúc Vạn Dạ vào phòng đứng trước giường mắt thấy sắc mặt Tô Thiển trắng bệt, đôi môi khô khốc giống như ngày thường  ướt át kiều diễm. vươn tay thăm dò trán , nóng đến nỗi làm cho rút tay về

      nhìn thấy trong thùng rác bên trong thùng rác có thuốc cảm. biết rằng đó là do Tô Thiển vứt .

      ngồi xuống bên cạnh gọi mấy tiếng nhưng Tô Thiển vẫn hềmở mắt ra.

      Vạn Dạ mắng tiếng: “Đáng chết “

      Lập tức ôm lấy Tô Thiển bất tỉnh chạy thẳng ra ngoài. Trong lòng mắng “ nha đầu này tại sao nóng lợi hại như vậy mà bác sĩ, tại sao lại đem thuốc bỏ ?”

      Tay ôm cũng run lên và tâm cũng đau lên từng hồi. Chưa có người nào có thể làm rung động trái tim . Tô Thiển cũng như thế, Vạn Dạ vô cùng lo lắng nên thể nhận ra tình cảm của mình thể tự kiềm chế được.

      Bên trong bệnh viện, Vạn Dạ bị cách ly ở bên ngoài phòng mổ. tất cả tâm trạng nóng nảy, bất an, chờ đợi, lòng dạ độc ác đều ở chung chỗ.

      để tay vào trong túi quần qua lại ở hành lang bệnh viện, mắt thỉnh thoảng liếc nhìn đèn phòng cấp cứu.

      Đáng chết, thế nào còn chưa ra?

      Dựa lưng vào tường, bắt đầu suy nghĩ có thể hay cùng việc thu mua công ty có lien quan, nha đầu này vô duyên vô cớ lấy thân thể mình ra đùa giỡn, chỉ vì tức giận cái gì cũng có thể làm ra.

      Vạn Dạ nắm chặt tay thành nấm đấm, giờ phút này đối với An Thần hận nghiến răng nghiến lợi. từ trước tới giờ chưa trải qua loại hận ý mãnh liệt như thế.

      tại căn bản thèm nghĩ tới việc Ám Dạ thu mua công ty quảng cáo đối với việc theo đuổi Tô Thiển có hay có chỗ tốt, chỉ muốn Tô Thiển sống tốt. Điều đó đối với quan trọng hơn bất cứ cái gì. Nếu Tô Thiển bởi vì việc này mà xảy ra điều gì bất lợi liều chết cũng đem An thần xử lý!!!

      Cũng trong lúc đó, An Thần nhận được điện thoại của bệnh viện số 1 S thị thông báo Tô Thiển sốt cao hôn mê

      Sắc mặt An Thần Trong giây lát lạnh xuống, người phụ nữ này biết chăm sóc tốt bản thân hay sao?. ràng muốn đau lòng cho người phụ nữ tim phổi  đó như nghe ngã bệnh lại nhịn được mà phập phồng lo sợ.

      Sốt cao hôn mê? có Chuyện gì xảy ra?

      Thời điểm buổi chiêu gọi điện phải cùng mình la to hét lớn sao? Sao trong nháy mắt liền sốt cao đến nỗi hôn mê , người phụ nữ này định đem bản thân dày vò cho đến chết mới được sao?

      An Thần chạy tới bệnh viện vừa đúng lúc Tô Thiển được đẩy ra ngoài, ra cũng có việc gì lớn, chính là cảm mạo phát sốt bình thường, lại bị mất nước mà thôi,

      Bời vì đây là người phụ nữ của An thiếu gia, nên mấy vị bác sĩ đem thân thể kiểm tra kĩ lại chút. Sau khi xác định có việc gì lớn mới sờ soạng thấy mình thân mồ hôi

      Từ sau khi việc dị ứng phấn hoa, An thiếu gia cùng các bệnh viện lớn qua chỉ cần Tô tiểu thư có cùng mình tới bệnh viện phải trước tiên gọi điện thông báo cho .

      Như vậy có thể thấy được An thiếu gia quan tâm Tô tiêu thư đến trình độ nào!

      Liếc thấy Vạn Dạ bên lo lắng cau mày, khí tức của An Thần từ trong ngực tỏa ra ngoài

      An Thần đường thẳng tới đẩy Vạn Dạ và hộ sĩ ra, cúi người xuống ôm lấy Tô Thiển còn mê man thẳng ra ngoài

      Vẫn câu trước kia của , ngoại trừ chính bồi dưỡng bác sĩ ra ai cũng tin được.

      Lần này Vạn Dạ kịp thời ngăn cản , nhìn người phụ nữ trong ngực cái rồi lần nữa ngước ánh mắt cực lãnh nhìn An Thần

      Vạn Dạ vươn tay lạnh lung :

      “ Trả ấy lại cho tôi”

      Cả người Vạn Dạ đặc biệt tức giận, người đàn ông này rốt cuộc đem Tô Thiển thành cái dạng gì, gọi đến phải đến muốn đuổi đuổi

      Trước kia ngăn cản, chính là hi vọng tạo them phiền não cho Tô Thiển, tại muốn ngăn cản chỉ vì muốn cứu ra khỏi cuộc sống tràn ngập đau khổ này.

      lại phải người ngu qua thời gian dài như vậy còn nhận ra tình cảm của Tô Thiển đối với An Thần là dạng tình cảm gì hay sao?

      Trong mắt An Thần chính là loại đàn ông đặc biệt có tham muốn giữ lấy,dạng đàn ông như An Thần có nhiều phụ nữ muốn chinh phục nhưng chinh phục được. Chỉ có Tô Thiển đặc biệt nhất, chỉ sợ thế giới này là người duy nhất si mê khuôn mặt xinh đẹp tới điên đảo chúng sinh kia

      [.....]





      Mạc Y Phongwjuliet43 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :