1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bà Xã, Ngoan nào! - Thiên Diện Tuyết Hồ

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 101: Người phụ nữ, tôn trọng em

              Edit : Nhí Boo

              Beta : Vân
       

      An Thần lời nào, che giấu thất vọng nơi đáy mắt, chậm rãi nằm xuống.



      TT! Đáng chết TT!



      hận được diệt cái phát minh  đó TT  khốn kiếp, cả người giống như pháo hoa nở rộ sau mê ly, lẳng lặng nằm, trong lòng dâng lên vô số bi thương.



      Tô Thiển biết vì sao trong nháy mắt cảm giác giống như  cháy hết  tất cả kích tình, cứ như vậy mà vô lực nằm xuống.



      cắn môi, ở đáy lòng buồn bực, chẳng lẽ thích có con sao?



      Tô Thiển kinh ngạc, trong lòng có chút  run, nếu An Thần thích trẻ con, bắt mình phải gắng sinh cho đứa làm sao bây giờ?



      Nghĩ như vậy, Tô Thiển bất giác cách xa chút, nếu đụng mình, mình cũng nên trêu chọc , tránh cho dẫn lửa lên thân.



      An Thần câu nào, chỉ là lẳng lặng nằm, Tô Thiển tại muốn em bé cũng có gì là đúng, khuynh tâm chờ đợi mười năm  tình , phải tiếp tục tỉ mỉ bảo vệ.



      ngồi dậy, thuận tay đắp chăn lên người Tô Thiển, người phụ nữ, tôn trọng em. . .



      vào phòng tắm, tưới nước lạnh  đến lạnh cả người, trong lòng cũng chịu nổi, tình cái gì đó giày vò.



      Hồi lâu, Tô Thiển thấy An Thần ra ngoài, liền buồn bực, tắm mà cũng  lâu như vậy?



      vẫn nhìn chằm chằm vào cửa phòng tắm, tựa hồ có thể nhìn ra cái gì từ bên trong, qua hơn 10' sau, Tô Thiển rốt cuộc nhịn được lòng hiếu kỳ, chân trần bước xuống giường.



      ở bên ngoài cửa phòng tắm chắp tay sau lưng dạo bước,  lúc lâu mới gõ cửa, An Thần kinh ngạc nhìn chằm chằm Tô Thiển mặt ràng treo nóng nảy: "Thức dậy làm gì?" .



      Tô Thiển chu mỏ, chuyển ánh mắt từ thân thể nhìn chỗ khác: " là mè nheo ." .



      An Thần ngẩn người, ánh mắt dừng ở đôi bàn chân của , trán vài vạch hắc tuyến, bước ra phòng tắm tay ôm lấy .



      "Nếu tỉnh, liền cùng nhau tắm thôi." .



      Tô Thiển cả kinh: " cũng tắm giờ rồi, còn tắm à?" .



      " ra là em ở đây giả bộ ngủ! ! !" . cười như cười nhìn cái, vừa vào phòng tắm liền đem lột hết sạch.



      Tô Thiển ngượng ngùng ngậm miệng, rũ mi mắt xuống sau lúc lâu mới đẩy cái: " tắm xong ra ." .



      An Thần nhíu mày, nhân cơ hội bóp bên đẫy đà người , quá đủ rảnh tay nghiện mới bất mãn hừ hừ: " ra, cùng nhau tắm uyên ương , như vậy mang thai ." .



      Tô thiển đỏ cả mặt, lông mi dài mắt chớp động làm   càng thêm động lòng người!



      Cổ họng An Thần khô nóng, nhìn thấy liền khô nóng cả người rồi, cánh tay duỗi cái, lôi kéo, ôm vào trong ngực chặt, gắt gao chế trụ đầu, cúi đầu phủ lên  cái miệng nhắn mê người kia.



      Chương 102 : Tư tưởng người phụ nữ này thể bình thường chút sao?

      Edit : Nhí Boo

      Beta : Vân


      Tô Thiển trợn to hai mắt,  cái miệng nhắn vô cùng thành ở trong miệng chuyển, làm cho An Thần tâm ngứa chút.



      nhàng cắn lên hai cái, cảm giác kia, là quá tuyệt vời.



      Bàn tay trợt xuống, dừng lại ở khu rừng rậm tuyệt vời kia, muốn đưa ngón tay vào bên trong, lại bị Tô Thiển đẩy ra.



      Còn chưa kịp phản ứng, liền thấy Tô Thiển che bụng, sắc mặt tái nhợt.



      "Thế nào?" . An Thần cả kinh: "Nơi nào thoải mái ?" .



      Tô Thiển cắn môi, thẹn thùng  nhìn chỗ khác, ấp a ấp úng: "Hình như là, dì tới. . ." .



      An Thần: . . . . . .



      Tô Thiển nằm ở trong lòng An Thần, tay chân lạnh như băng, bụng đau làm có chút chịu nổi, mỗi tháng  mấy ngày nay, căn bản cũng nương nhờ vì mình sưởi ấm.



      An Thần lấy nước đường đỏ đút cho : "Khá hơn chút nào ?" .



      Tô điểm gật đầu, ra nơi đó khá hơn chút rồi, chỉ biết càng ngày càng đau, nhìn nhiệt tâm như vậy, muốn làm lo lắng, nhiều năm gặp chuyện như vậy, sớm quen.



      Đây chính là làm người phụ nữ bi ai !



      Chợt nhớ tới hai ngày nay web lưu hành   đoạn văn: nếu là người đàn ông có thể thay thế người phụ nữ đau bụng kinh, sản xuất, nạo thai hoặc sanh non, bà đây cũng nguyện ý cho mua xe mua nhà!



      Tô Thiển buồn cười nhưng cười ra được, vẻ mặt có vẻ có chút vặn vẹo, An Thần còn tưởng rằng lại bị đau rồi, ôm muốn đến bệnh viện.



      Tô Thiển chi chi ngô ngô nửa ngày mới ràng mình mới vừa rồi suy nghĩ gì, sắc mặt An Thần đen rồi lại trắng, tư tưởng người phụ nữ này thể bình thường chút sao?



      Chỉ là như qua, nếu như có thể, ngược lại vui lòng thay mặt Tô Thiển chịu tội!



      Kéo kéo gương mặt trắng noãn của , phát nó lạnh vô cùng, lại nắm tay lên chân , cũng lạnh  đến dọa người, An Thần chân mày nhíu lên, chui vào chăn, tay kéo lấy , hồi lâu mới hỏi: "Có khá hơn chút nào hay ?" .



      Lồng ngực của vừa rộng vừa ấm, lòng Tô Thiển cũng cảm thấy ấm áp dễ chịu, gật đầu cái: "Hình như có chút tác dụng." .



      Nghe vậy An Thần ôm   chặt hơn, chặt  đến mức Tô Thiển thiếu chút nữa muốn ngạt thở: "Em thở được. . ." .



      " sao, giúp em!" . An Thần cười xấu xa, phủ môi  lên cái miệng nhắn của .



      Trong lúc bà dì ghé thăm, Tô Thiển trừ học, còn lại là vùi mình vào trong chăn, cực kỳ lười biếng, cũng muốn nhúc nhích xuống giường, Nhiễm Mạn dùng mọi cách dụ dỗ đều bất động!



       Bộ này tuyển editor ,nếu bạn nào có hứng thú liên hệ QH nha,mail là [email protected]

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 103 : Áp lực quá lớn!

      Edit : Nhí Boo

      Beta : Vân
       

      Rốt cuộc vào ngày thứ ba bị An Thần cứng rắn bắt xuống giường, gặp bác trai và bác Lâm gia sớm.



      Lại Lâm gia cũng là tương đối hoa lệ, Tô Thiển đứng ở ngoài cánh cổng tráng lệ, có chút tự giác giơ chân lên nhìn  lại giày dưới chân mình, cuối cùng vẫn là đổi đôi dép sạch mới an tâm bước chân vào.



      người ly rượu đỏ tay, An Thần cầm lấy rượu tay , cùng Lâm Tử Nhiên muốn ly trà xanh.



      ", ly rượu đỏ mà thôi, có thể giúp cả người khỏe mạnh." . Nhận lấy rượu đỏ, Lâm Tử Nhiên còn muốn đặc biệt pha ấm trà hảo hạng.



      An Thần nhấp miếng rượu đỏ, nhìn thấy sắc mặt Tô Thiển tốt chút nào, vươn tay đặt ở bụng bình thản: "Còn đau ?" .



      Tô Thiển lúng túng thăm dò, đánh rơi tay của : "Đây là nhà người ta!" .



      " có sao, ở chỗ này cùng  nhà mình là dạng, tự nhiên chút là tốt rồi." . An Thần dứt khoát ôm hông của , bàn tay lần nữa dò bụng của , nhiệt độ từ lòng bàn tay truyền tới quả nhiên làm Tô Thiển thoải mái ít.



      Ngồi chút hai lão bối Lâm gia đến, An Thần cùng Tô Thiển đứng dậy, cười híp mắt kêu tiếng bác trai bác .



      bàn cơm, Tô Thiển có chút   được tự nhiên, bác trai Lâm có chút nghiêm túc,  có biểu cảm gì, Bác Lâm ngược lại nhìn lên nhìn xuống đánh giá Tô Thiển mấy lần, lắc lắc đầu, tuy là tệ, nhưng muốn xứng An Thần còn kém  chút, nhìn cái eo kia, về sau dễ dàng sinh em bé!



      Tô Thiển tiếp thu các loại ánh mắt khác thường, hận được lập tức rời , ngồi nơi này áp lực quá lớn.



      "Hai người các con kết hôn năm rồi, chúng ta vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Tô Thiển đấy. . ." . bác Lâm mở miệng trước tiên, gắp khối thức ăn vào trong chén Tô Thiển.



      Tô Thiển  miệng mở ra, nghe lời này giống như có ý trách cứ, tự chủ hướng An Thần bên này xê dịch, hô hấp của An Thần mới từ từ vững vàng lại.



      Hướng về phía bác Lâm khẽ mỉm cười: "Bác trai bác , con vốn là nên sớm đến thăm hai bác rồi, nhưng bởi vì chút  chuyện phức tạp nên kéo dài tới giờ trong lòng cháu có chút hối hận, tin là hai bác nhất định rộng lượng bỏ qua." .



      " có sao, hai bác cũng rất rộng lượng, cùng em so đo cái gì." . An Thần tiếp tục gắp rau vào trong chén , câu trong nháy mắt đem lời chất vấn chuẩn bị phát ra của bác Lâm đánh về trong bụng.



      Chương 104 : Là biến em thành tội nhân? 

      Edit : Nhí Boo

      Beta : Vân


      Bác Lâm cười khan: "Dĩ nhiên, người trẻ tuổi mà, bận rộn công việc là bình thường . . ." .



      Tô Thiển bấm bấm xương sườn mền của An Thần,  An Thần nhíu mày, trực tiếp bắt được bàn tay an phận của .



      "Tử Nhiên, Tử Nịnh chạy đâu rồi, trong nhà có khách cũng về, quá kỳ cục rồi." . Bác trai Lâm trầm mặc hồi lâu, rốt cuộc mở miệng.



      Câu có khách kia khiến trong lòng An Thần thế nào thoải mái được, nhưng vẫn là giống trước như cười tiếng: "Bác trai người quá khách khí, Tử Nịnh nhất định là có chuyện bận, cháu cùng Tô Thiển cũng để ý ." .



      và Tô Thiển, thủy chung là người phụ nữ của , làm sao có thể thành người đơn độc được, là ở đây tuyên bố, thủy chung cùng Tô Thiển chiến tuyến .



      Tô Thiển trong lòng ấm áp, người đàn ông này, chỉ có bá đạo cùng cường thế, còn hiểu được phải bảo vệ mình, trong lòng nhất thời lại tăng thêm cho ít trọng lượng.



      Yên lặng sắp bị ngươi tới tôi đống chén to  món ăn ăn hết, những người khác căn bản sao cả động đũa, khí này đè nén được.



      "Cha, Tử Nịnh phải qua, có bạn học kết hôn, con bé làm phù dâu sao." . Lâm Tử Nhiên liếc mắt nhìn Tô Thiển, An Thần thích Tử Nịnh, đây chính là , ba mẹ nên vì Tử Nịnh mà làm khó Tô Thiển như vậy.



      Lâm bá phụ sắc mặt cứng đờ, Tô Thiển cũng tốt đến nơi nào đây, cũng mau thành hoá thạch, cong cong khóe miệng, trở tay thủ sẵn An Thần  mười ngón tay. Động tác này khiến An Thần hết sức hưởng thụ, tâm tình cũng theo khá hơn nhiều.



      ăn cơm trưa, An Thần tùy tiện tìm viện cớ mang Tô Thiển rời Lâm gia, Tô Thiển lúc này mới hòa hoãn hơi.



      An Thần biết Tô Thiển được tự nhiên, kéo vào trong ngực phen triền miên mới buông ra: "Em yên tâm, chúng ta về sau cũng tới nữa." .



      Tô Thiển chu mỏ, sờ soạng môi: "Là biến em thành tội nhân?" .



      An Thần thấy Tô Thiển liếc xéo  mình, cười cười: "Người ta nhìn như thế nào nghĩ như thế nào về em cũng quan hệ, có thương  là tốt rồi." .



      Tô Thiển nhíu mày, bao che cũng bảo vệ lẽ đúng.



      Về đến nhà, Tô Thiển ngồi trước máy vi tính xem websites, bài viết, tinh thần xem ra so sánh với buổi trưa khá hơn nhiều, An Thần cũng yên lòng, chỉ là lại đưa ly nước đường đỏ đến trước mặt .

       Các nàng đừng quên click quảng cáo ủng hộ web nha
       ác 

       
      Shin Bèoowjuliet43 thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 105 : Các loại hâm mộ rất ghen tỵ!

       Edit : Nhí Boo

      Beta : Vân
       

      Tô Thiển vừa uống vừa ở trong diễn đàn xem chuyện xưa, tinh thần lại khá hơn nhiều, sắc mặt dần dần hồng nhuận.



      " rất rảnh rỗi sao?" . Tô Thiển quay đầu liếc An Thần thủy chung dừng lại tại bên thân mình: " làm việc làm sao nuôi em?" .

      An Thần trong lòng ấm áp, hôn bẹp cái lên mặt : "Em đồng ý để cho nuôi, rất vui." .



      Tô Thiển mày đẹp khẽ nhướng, liếc nhìn An Thần giống An Thần: " càng ngày càng ác liệt, ở đây trong lòng em chói lọi hình tượng ảm đạm có ánh sáng rồi." .



      An Thần sửa lại Tây phục, khôi phục lại cái dáng vẻ có chút tuyệt mỹ lãnh khốc, hừ : "Hình tượng chói lọi trong lòng em là thế này phải ?" .



      Tô Thiển gật đầu: "An Thần đó em mới biết, xem ra thuận mắt hơn nhiều." .



      An Thần: . . . . . .



      Nghe giọng Tô Thiển nhạo báng, để ý, đối với , nếu chói lọi hình tượng cũng đại biểu cái gì, ít nhất đối với phương diện tình , và những người khác là giống nhau, hết sức lo sợ, tâm thần bất ̣nh bất an.



      Tô Thiển vuốt vuốt ánh mắt có chút chua xót, nghiêng đầu nhìn ngoài cửa sổ, bên ngoài ánh mặt trời rực rỡ, bưng lên nước đường đỏ uống hớp, cau mày, cũng thế nào thích cái mùi vị này.



      "Em là muốn ở trong phòng ngủ hết ngày hay là theo đến phòng làm việc? hi vọng em chọn vế sau." . An Thần mặc xong áo khoác, nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn Tô Thiển có chút chói mắt.



      Tô Thiển dừng tay: "Em ở lại nhà cùng Nhiễm Mạn dạo phố, tốt nhất là làm ." .



      "Được, tất cả nghe theo em!" . An Thần thấp giọng cười , thanh từ tính nghe đặc biệt thoải mái.



      Tô Thiển mặt đỏ lên, quá choáng nha, đùa giỡn mình, còn cái gì cũng nghe của mình đấy.



      An Thần mới bước ra khỏi thang máy, các nhân viên lấy khí thế sét đánh kịp bưng tai trở lại  chỗ ngồi của mình, lại dám chuyện, khí tưng bừng chuyện phiếm vừa rồi biến mất, từng người ngồi nghiêm chỉnh chút nào nhìn ra hình dáng lười biếng giây trước.



      " họp !" . An Thần chưa từng có nhiều so đo, nếu là trước kia, những người này tránh được đối mặt với An Thần  mặt đen, kể từ khi có Tô Thiển, lão đại là càng ngày càng hòa ái hơn.



      Vì vậy, Tô Thiển trong lòng bọn họ  địa vị phải loại cao cấp bình thường!



      "Ài, nhìn lão Đại chút, ở trước mặt  Tô Thiển vậy mà có nửa điểm mùi vị đường đường thủ lĩnh Ám Dạ, tỷ là đối với Tô Thiển hâm mộ đến ghen tỵ, hận được. . ." . Vũ Đình lắc đầu vào phòng họp, ở trong lòng hồi cảm khái.

         

      Chương 106 : Làm quan hưởng lộc vua, ở chùa ăn lộc Phật !

       Edit : Nhí Boo

      Beta : Vân


      Y Na nhún nhún vai, toàn thế giới lòng của người phụ nữ trong mắt  bạch mã hoàng tử, cũng có bởi vì người phụ nữ ngày điên cuồng, làm cho người ta mở rộng tầm mắt.



      Huýt sáo hơi, Bân Tử cười tà với An Dịch, gần đây phát người phụ nữ Nhiễm Mạn kia đặc biệt chơi khá, chuẩn bị tới vui đùa chút đấy.



      Tô Thiển đoạt lấy chìa khóa xe của Nhiễm Mạn, dẫn đầu ngồi ở chỗ tài xế , đắc ý hướng thẳng nhướng mày.



      "Tiểu Tô Tô, cậu đừng hại tớ, chồng của cậu cho cậu lái xe, nếu bị ta biết được, chiếc xe này là do tớ mua, lão nhân gia cậu xin thương xót, xuống đây !" . Nhiễm Mạn vẻ mặt cay đắng, hai tay hướng về phía Tô Thiển thở dài.



      Tô Thiển khởi động xe, nghe nhảm: "Có lên hay , tớ lên rồi, đến lúc đó cậu càng khó giao phó!" .



      Nhiễm Mạn ha ha cắn răng, chân bước lên xe rồi đóng cửa xe.



      "Đừng nhìn tớ, chị đây kỹ thuật hơn cậu, lòng rộng rãi hơn so với cậu, hôm nay muốn mua gì, chị giúp cậu cà thẻ!" . Tô Thiển liếc mắt nhìn Nhiễm Mạn vẫn nhìn  chằm chằm vào , nịnh nọt mà .



      Nhiễm Mạn ngồi xong, để ý tới nữa, trong đầu lên hình ảnh buổi sáng bị tên Bân Tử bại hoại kia hôn cái.



      Lắc lắc đầu, tâm tình hết sức khó chịu, chỉ vào đường lớn người trước mắt, rống to: "Tiến lên cho tớ a! ! !" .



      Tô Thiển kinh ngạc, nhìn con đường phía trước chút: "Mimi, cậu sao chớ? Bị cái gì kích thích? cho tớ biết, chị giúp cậu báo thù!" .



      Nhiễm Mạn cắn răng: " có gì, bị chó cắn cái, dù sao cũng ra khỏi trang viên rồi, tiến lên !" .



      Tô Thiển: . . . . . Trang viên có nuôi chó! ! !



      Trong siêu thị, Tô Thiển đúng lúc  gặp phải Vạn Dạ cùng với mua quần áo, hơi có chút lúng túng, lần trước uống rượu say hôn người ta, mặc dù mình nhớ , nhưng người ta nghĩ sao cũng thể biết được. . . . . .



      Nhiễm Mạn rất tự nhiên cùng lên tiếng chào hỏi, Tô Thiển cũng khẽ gật đầu.



      Vạn Dạ đến gần Tô Thiển, nhìn dung nhan thanh lệ của , tim bỗng đập nhanh.



      " lâu gặp!" . cười cùng chào hỏi.



      Tô Thiển cũng bình tĩnh lại, cố ý nghĩ đến chuyện đêm đó, chỉ chỉ cùng đứng cách đó xa: "Bạn của sao? Sao giới thiệu với em chút?" .



      Vạn Dạ sắc mặt cứng đờ, lập tức khôi phục lại bình thường: "Là con bác , mới về nước hai ngày nay, nhờ chăm sóc hai ngày." .



      nhìn chằm chằm mặt  , dường như muốn bỏ qua bất kỳ vẻ mặt gì mặt , đáng tiếc, có như nghĩ.



      Tô Thiển gật đầu, "Làm quan hưởng lộc vua, ở chùa ăn lộc Phật nha." .

      wjuliet43 thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      [​IMG][​IMG][​IMG][​IMG]
      Last edited by a moderator: 30/7/14
      wjuliet43 thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 109 : Bị bắt cóc !

      Edit : Nhí Boo

      Beta : Vân

       
      Nhiễm Mạn ngẩn người, đợi phản ứng kịp Tô Thiển ra khỏi khúc quanh, ác ngoan ngoan điên cuồng hét lên: "Tô Thiển, cậu lại chửi xiên chửi xỏ chị! ! !" .



      Trở lại chỗ ngồi, tâm tình trở nên bình tĩnh thong dong , đơn giản cùng mấy người chuyện phiếm, lúc rời trời tối rồi.



      "Tôi tiễn đưa mọi người, đêm hôm khuya khoắt, hai an toàn." Vạn Dạ thoáng qua trong mắt tia ánh sáng.



      Tô Thiển còn chưa lên tiếng, điện thoại liền vang lên, xin lỗi cười với , nhận điện thoại: "An Thần?" .



      Vạn Dạ sắc mặt càng thay đổi, ngay sau đó khôi phục tự nhiên.



      "Thế nào vẫn chưa trở về? Người phụ nữ, nghe lời?" . An Thần xử lý xong tay chuyện, vừa gọi điện thoại, vừa khép lại văn kiện trong tay, mê người  đào hoa mắt híp nữa, người giúp việc Tô Thiển còn chưa có về nhà.



      "Ừ, em mới vừa cơm nước xong, lập tức trở về, làm việc xong chưa?" . Nhìn đồng hồ tay, Tô Thiển khẽ cau mày: "Bảy giờ, cũng quá muộn." .



      An Thần giật giật khóe miệng,  trong quan niệm của ,  sau bảy giờ, vợ nên ở cửa nhà chờ chồng về nhà.



      về hướng đỗ xe, cước bước lên xe: " địa chỉ cho biết, tới đón em!" .



      Giọng điệu của nhàn nhạt, ngữ điệu trước sau như bá đạo cùng cường ngạnh, căn bản cho cơ hội cự tuyệt.



      Tô Thiển ngẩn người, gãi gãi tóc mai trán: "Ở quán món cay Tứ Xuyên khu Mong Kok*, chúng tôi lái xe ra ngoài, nữa tiếng là tới nhà rồi, ở nhà chờ bọn em thôi." .

      *Mong Kok : khu vực ở Hồng Kong



      Cúp điện thoại, Tô Thiển cười yếu ớt cùng Vạn Dạ và Hà Nguyệt tạm biệt.



      Vạn Dạ gật đầu cái, vẫn như cũ cười ôn hòa : "Lái xe cẩn thận chút." .



      Đợi nhìn xe nghênh ngang rời , lúc này mới cùng Nhiễm Mạn chắp tay tới ga ra tầng ngầm.



      Cách đó xa, vài bóng người lén lút theo phía sau hai người, ống kính gần hơn liền phát , đám gồm có sáu người, mọi người mặt cũng treo dáng tươi cười tà mị, là tà mị vậy cũng là cất nhắc rồi, là bỉ ổi là được!



      Mắt thấy hai vị phong thái trác tuyệt, khí chất siêu quần  mỹ nữ  chân ngọc phải bước lên xe, mấy người lẫn nhau nháy mắt cái, đồng loạt xông lên!



      Tô Thiển cùng Nhiễm Mạn vừa bước lên xe, kịp  phòng ngự bị người bụm miệng kéo vào chỗ ngồi phía sau, còn chưa có phản ứng kịp, tay chân cũng bị  sợi dây trói .



      Ở nho ở bên trong xe, Tô Thiển cùng Nhiễm Mạn co rúc ở khối, bị mấy người trước mắt làm cho giật mình.

       

       

      Chương 110 : Đặc biệt sao , người nào sao mà to gan như vậy! ! !

      Edit : Nhí Boo

      Beta : Vân


      "MD, hai , các em, tối nay có diễm phúc." . Đây đều là con cái nhà giàu, bình thường chơi bời lêu lổng, chuyên đùa giỡn chọc nghẹo các người đẹp, giờ phút này, mấy người đôi ánh mắt của bị hai người mê chưa kịp hồi hồn.

      Tô Thiển giãy giụa hai cái, vô dụng, trán cũng toát ra mỏng mồ hôi, cho dù thông minh cũng mình là bị bắt cóc.



      An Thần  mí mắt hung hăng giật mình, trong lòng mơ hồ có chút bất an, theo bản năng liền nghĩ đến Tô Thiển, chỉ có người phụ nữ kia, mới có bản lãnh làm lòng mình chợt cao chợt thấp, nhắc tới cũng kỳ, Tô Thiển chỉ cần vừa có nguy hiểm, đều có thể ở trước tiên cảm thấy.



      Có cái này ý thức, An Thần đạp cần ga, giống như điên hướng Mong Kok chạy tới. Gọi điện thoại đều tắt máy! ! !



      Sau khi gọi điện thoại cho đám Bân Tử, An Thần quyền hung hăng đánh vào tay lái, thoáng qua trong mắt tia lạnh thấu xương, đặc biệt sao , người nào sao mà to gan như vậy! ! !



      "Cút ngay, bà đây ngươi cũng dám đánh, muốn sống nữa! Thức thời  tranh thủ thời gian thả chúng tôi ra, bằng bảo ngươi chịu nổi." . Nhiễm Mạn tay chân bị trói truyền ra đến hàng loạt đau đớn, căm tức mắng to.



      thiếu niên đeo bông tai nhếch miệng lên, hết sức tốt tâm tình  thổi tiếng huýt sáo, vuốt gò má trắng noãn của Nhiễm Mạn: "Ông đây rất lâu có ôm, đàn bà thúi, bắt ngươi ở lại đầu khai trai, bảo ngươi ở dưới người của tôi muốn chết muốn sống! Ha ha. . ." .



      Mấy người phía sau hùa theo, ánh mắt lần nữa chuyển dời đến biểu tình nhạt nhẻo của Tô Thiên, hơi kinh ngạc: "Tôi mỹ nữ này, ngươi bị bắt cóc  vậy. Dù thế nào cũng nên có vẻ mặt chứ? A?"



      Vì sao chút cũng nhìn thấy theo dự đoán cái loại đó thất kinh cùng sợ hãi cầu xin tha thứ, có ý gì đây! ! !



      "Ngươi tốt nhất tin tưởng những lời ấy ? Bà cũng là người có thể chọc được sao?" . Tô Thiển hừ lạnh, thành phố S  trị an cư nhiên như vậy kém, mấy người này  ánh mắt cũng đủ sắc bén, như thế chủ nhân bản số lượng có hạn xe ferrari, là dễ trêu như vậy?



      Mấy người hơi rung, nhìn nhau, cười lên : "Ơ, cái miệng nhắn còn rất lanh lợi, ông đây thích như vậy, em, mau lái xe, ông đây cũng có chút thể chờ đợi. Ha ha! ! !" .



      phải là con nhà giàu sao, trước kia chơi đùa mấy   Thiên Kim Đại Tiểu Thư kia, lúc đầu ngừng  giả bộ kêu khóc,sau kêu rên vì sung sướng. Y như  kĩ nữ thôi,phụ nữ bây giờ làm  gì còn nào thuần khiết!

      wjuliet43 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :