1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bà Xã, Ngoan nào! - Thiên Diện Tuyết Hồ

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      [​IMG][​IMG]

      92. Hơn phân nửa chắc là si tình!

      Edit: Nhí Boo

      Beta: Vân

      “Tô Thiển, bên ngoài có tìm !”.

      Dưới tàng cây ngô đồng, Doãn Phỉ Phỉ đạm mạc nhìn chằm chằm Tô Thiển từng bước hướng về phía mình, mỗi bước càng gần, lòng của liền ảm đạm chút, thể , ánh mắt An Thần thể chê được, ngay cả là chính mình đứng trước mặt ấy cũng ảm đạm thất sắc.

      tìm tôi?”.

      Tô Thiển gợi lên khóe môi đẹp, trong mắt lên tia kinh ngạc, ra vẻ cũng biết ở trước mắt này.

      buông hai tay trước ngực ra, ánh mắt lại đánh giá lại Tô Thiển lần, búi tóc đuôi ngựa đen tuyền được buộc lại, làn mi dày làm khuôn mặt trái xoan vốn tinh xảo thêm vài phần quyến rũ, áo sơmi đơn giản với quần bò ôm sát, cặp đùi đẹp lại thon dài, chân mang đôi giầy thể thao nhàng, tương đối hợp phong thái của chính mình, là thanh thuần động lòng người.

      , chính là Tô Thiển?”.

      sửng sốt chút, An Thần thích chính là con bé thanh thuần này, chẳng lẽ đây chính là nguyên nhân nhiều năm như vậy đối với mình có phản ứng sao?

      Tô Thiển vẻ mặt mê mang nhìn ta, căn bản cảm giác của mình với này, nhấp hé miệng: “Đúng, là?”.

      “Xin chào, tôi là Doãn Phỉ Phỉ, là An Thần ...”. Doãn Phỉ Phỉ vươn tay, cố ý tạm dừng lời .

      Tô Thiển nhướng mày, tâm hiểu sao xẹt qua tia khó chịu, tiện đà nhàn thanh thản vẫy tay: “Xin chào, muốn tìm An Thần? Có thể gọi điện thoại là được !”.

      Theo kinh nghiệm xem tiểu thuyết của , việc này hơn phân nửa chắc là si tình, hoặc là tìm đến kể khổ, hoặc là đến để khiêu khích !

      Khóe miệng Doãn Phỉ Phỉ hung hăng nhướng lên, vòng quanh Tô Thiển hai vòng, khoát tay lên vai .

      “Tô tiểu thư, người thông mình dông dài, tôi tới tìm mục đích rất đơn giản, tôi thích An Thần rất nhiều năm , ấy kết hôn làm cho tôi ngoài ý muốn, theo tôi điều tra, là bởi vì thiếu nợ An Thần mới cùng ấy ký khế ước năm, tại khế ước hết hạn, vì sao còn rời ?”.

      Doãn Phỉ Phỉ đưa ra tờ giấy, Tô Thiển sửng sốt, đây là bí mật của cùng An Thần, ta là từ đâu lấy được khế ước này ?

      “Tôi biết Doãn tiểu thư đây từ đâu mà biết chuyện này, là nghe qua có chút hoang đường!”. Tô Thiển nhún nhún vai, quyết tâm giữ bình tĩnh.

      Nghe Tô Thiển phủ nhận, khóe miệng Doãn Phỉ Phỉ cười như đóa hoa.
      Last edited by a moderator: 30/7/14
      wjuliet43 thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      93. Vô sỉ đạt cảnh giới cao nhất trong truyền thuyết !

      Edit: Nhí Boo

                              Beta: Vân


      “Tô tiểu thư, thông minh, có số việc cần tôi tự có thể hiểu được, chỉ cần rời An Thần, muốn bao nhiêu đều tùy !”. Đưa ra tờ chi phiếu, Doãn Phỉ Phỉ chớp mắt nhìn Tô Thiển.

      Tô Thiển văn ngôn thấp giọng cười, lấy cái tay đặt vai ra, cảm tình là tới làm cho chính mình làm cho hiền .

      Ngữ khí đủ kiêu ngạo, lá gan cũng đủ lớn!

      “Doãn tiểu thư, khẳng định tôi cùng An Thần trong thời gian qua chính là hợp đồng hôn nhân, như vậy, nên tìm ta mà , nếu ấy muốn tôi rời , tôi lập tức  .”. Tô Thiển xoay người, định chấm dứt vấn đề.

      “Tô Thiển, cần làm ra vẻ biết xấu hổ như vậy, tôi có thể với ta, còn có thể tìm ???”. Doãn Phỉ Phỉ túm lấy tay Tô Thiển, khẩu khí trong nháy mắt trở nên hung tợn.

      Tô Thiển kéo bàn tay bị nắm lại, đau đầu giúp đỡ phù mi, bất đắc dĩ liếc mắt nhìn ta cái: “Doãn tiểu thư, hình như ràng tình huống, tôi có thể hay , quyền quyết định phải ở tôi, hiểu ??”.

      Doãn Phỉ Phỉ sắc mặt cứng đờ, đến mức này, ta còn có thể  mặt đổi sắc, này, có nhìn đơn giản như vậy.

      Nhìn bóng dáng xa, lấy ra bút ghi tay, Doãn Phỉ Phỉ mặt lộ ra ý cười khi đạt được mục đích

      An Thần, tôi  tin, có thể xem cần mình như thế làm bảo bối!!!

      Trở lại phòng học, trong lòng Tô Thiển rối bời, cả buổi học nghe vào chữ, ngừng hỏi chính mình, làm sao vậy? Đây là làm sao vậy?

      Nhiễm Mạn lột cái kẹo nhét vào miệng Tô Thiển, hương vị có chút ngọt ngấy, thường ăn kẹo, lại thêm tâm tình tốt, kẹo này đặt trong miệng càng vị gì.

      “Bà , ra ngoài gặp ai, trở về mặt lại dài ra như thế!!!!”. Nhiễm Mạn ăn kẹo có hương vị ngọt ngào, hai tay gối lấy đầu của mình.

      “Kỳ , cậu nhìn lầm rồi!”. Nuốt xuống viên kẹo hương vị hề ngon kia, Tô Thiển hướng Nhiễm Mạn liếc mắt cái.

      “Cậu có thể lại vô sỉ chút sao??”. Nhiễm Mạn lại đút viên kẹo sữa đường, đối Tô Thiển mặt dầy vô sỉ thực khinh bỉ.

      “Vô sỉ là cái gì? cân đáng mấy???”. Khép lại tài liệu trong tay, Tô Thiển đứng dậy.

      “Hóa ra đây là vô sỉ đạt đến cảnh giới cao nhất trong truyền thuyết a!!!”.

      Nhiễm Mạn đứng lên theo, buồn cười ôm tay Tô Thiển.



      Chương 94 : An Thần, đến với em , kia căn bản !

      Edit: Nhí Boo

                              Beta: Vân
      Trong quán cà phê Gốc Cây Già, Doãn Phỉ Phỉ nhìn An Thần sắc mặt lần lượt trắng rồi lại đen, nghe xong đoạn ghi , quả nhiên là rất tức giận!

      “An Thần,  đến với em , kia căn bản !!”. muốn rèn sắt khi còn nóng, trong TV cả trai lẫn đều bị công kích như vậy, bình thường đều đáp ứng vì trả thù, chỉ cần An Thần đáp ứng với , có tự tin trói buộc .

      An Thần nghiêm mặt, khóe miệng gợi lên nụ cười lạnh, chút tính nhẫn nại gần đây của bị làm cho còn .

      biết nhiều chuyện!!!”.

      “Cái gì?”. Doãn Phỉ Phỉ khỏi ngẩn ra, loại dự cảm may mắn từ tâm sinh ra.

      An Thần nhấp ngụm cà phê, hai mắt nheo lại: “ biết nhiều chuyện nên biết như thế, xem, tôi nên đối phó như thế nào?”.

      đem vấn đề quăng trả lại ta, thanh nhanh chậm, to , lại ở trong lòng Doãn Phỉ Phỉ nện xuống mảnh gợn sóng.

      Hai tay Doãn Phỉ Phỉ nắm chặt, con ngươi cũng trở nên cảnh giác, đây là đối phó với mình sao.

      “An Thần, em giúp , đó là có ý tứ gì?”.

      như thế nào lại tới chuyện rình coi chuyện riêng tư của tôi ?”. Đôi mắt An Thần lên tia cay độc, cơn tức lại lần nữa dấy lên.

      Doãn Phỉ Phỉ đột nhiên cảm thấy lạnh toát sống lưng, mơ hồ cảm thấy An Thần muốn thu thập phải kia, mà là !!!

      “Em phải cố ý, em chỉ là, chính là ở thời điểm quét tước phòng cẩn thận thấy, cho nên mới...”.

      “Cho nên mới dùng cái này quấy rối người phụ nữ của tôi? Cho nên cầm cái này chuẩn bị đến uy hiếp tôi? Doãn Phỉ Phỉ, quả nhiên là người phụ nữ cực đại ngốc nghếch, tôi sớm với , tôi Tô Thiển, ấy hay tôi đều sao cả, tôi nhận định là ấy, ai cũng thể thay thế được địa vị của ấy ở trong lòng tôi, về phần ... A, nếu muốn, ra chỉ xứng lau giày cho ấy!!!”.

      An Thần nổi giận nheo lại hai mắt, người phụ nữ này mà quét tước phòng, coi thành đứa ngốc sao?

      ràng đem chủ ý đánh tới người Tô Thiển, ta nên chết!!!

      “An Thần, em so với ta rốt cuộc kém ở đâu, em như vậy, hy sinh cho   nhiều như vậy, vì sao hoàn toàn liếc mắt nhìn em cái?”. Doãn Phỉ Phỉ bất chấp chung quanh còn có những người khác, hướng tới bóng dáng tới cửa rống to.
      wjuliet43 thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

       Chương 95 : Đàn ông đẹp trai lại có tiền đáng tin cậy!

      Edit: Nhí Boo

                  Beta: Vân


      An Thần dừng cước bộ, khóe miệng lại lạnh lùng : "Tôi đề nghị nên xem video mấy ngày này mạng, hãy suy nghĩ chút đồ vật tay nên xử lý như thế nào!"

      Doãn Phỉ Phỉ suy sụp xụi lơ ngồi ghế, chung quanh nhiều ánh mắt khác thường hướng tới , nước mắt ào ào rơi xuống.

      Tô Thiển ngồi ghế ở trường học, nhìn áng mặt trời chút chút lặn xuống, tâm tình cũng theo đó ngày càng trầm.

      Trong đầu vẫn còn lên lời của Doãn Phỉ Phỉ, quả nhiên, đàn ông đẹp trai lại có tiền đều đáng tin cậy, như thế nào lại tin lời của An Thần, cái gì mình suốt mười năm, giữ thân suốt mười năm, đều là giả!

      Có đôi khi con người chính là tiện như vậy, lúc có được luôn thèm để ý, đợi cho mất , lại phí hoài thời gian hoài niệm, Tô Thiển châm chọc gợi lên khóe môi, nàng rốt cuộc chỉ là người phụ nữ bình thường, chung quy trốn thoát tạp niệm thế tục như vậy.

      “Gọi điện thoại cho em vì sao nhận?”.

      tiếng quá hài hòa lại làm cho người ta nghe ra thanh dị thường chói tai vang lên, đánh gãy suy nghĩ của Tô Thiển.

      Nâng lên đôi mi dày, Tô Thiển khóe miệng hơi hơi nhếch lên, khẽ mở đôi môi mỏng: “ tới ?”.

      “Hôm nay như thế nào cùng với bạn thân cùng chỗ? thôi, về nhà.”. dắt tay Tô Thiển , thanh so với bình thường hơn mấy phần lạnh lùng.

      Hai người tay cầm tay bước hành lang trường học, Tô Thiển quá xem xét biểu tình lạnh nhạt của An Thần, tựa hồ cùng lúc bình thường có chút giống nhau .

      “Hôm nay Doãn Phỉ Phỉ tới tìm em phải ?”. An Thần chống lại ánh mắt của , thanh ôn hòa được.

      Tô Thiển trong lòng lộp bộp chút, thân thể chợt cứng, gật gật đầu.

      có chút hiểu , đàn ông bên ngoài có tiểu tam, đều giống như mây gió như vậy chủ động nhắc tới?

      Vẫn là , là phụ nữ ở trong lòng đàn ông địa vị đủ?

      “Đó là mẹ kế của !”.

      câu này, thiếu chút nữa làm cho Tô Thiển ngã quỵ, may mắn có An Thần ở bên cạnh giúp đỡ.

      “Sao, mẹ kế?”. Tô Thiển bình tĩnh nhìn An Thần, trong mắt   dám tin.

      Đùa giỡn gì vậy, tuyệt đối buồn cười!

      An Thần định trụ thân mình, hai tay giữ bả vai của nàng, biểu tình nghiêm túc hiếm thấy: “ bé ngốc, biết em thương , nhưng là, muốn cho em cơ hội hiểu lầm của !”.

      Nghe xong những lời này, cái mũi Tô Thiển đột nhiên cay cay, hít hít cái mũi: “Như thế nào? Chẳng lẽ nhưng lại thích em đến ngay cả làm cho em hoài nghi khổ sở đều luyến tiếc nỡ sao?”.

       

      Chương 96: Em chỉ cần xinh đẹp như hoa, phụ trách kiếm tiền nuôi gia đình

      Edit : Vân + Nhí Boo

      Beta : Vân


      An Thần nhướng mày, vui vẻ : "Chuyện này em buồn lắm phải ?"

      Tô Thiển cắn cắn môi, nếu có chút buồn là gạt người.

      Khóe mắt An Thần xuất ý cười, tâm tình tốt lên hẳng, ngay cả khóe miệng cũng dương cao: "Em quả nhiên là buồn, bà xã, vui!"

      Tô Thiển hơi hơi rũ mi mắt xuống nhưng khóe miệng lại tràn ra đóa hoa đẹp sáng chói trong mắt An Thần.

      "Em biết có người mẹ kế trẻ như vậy …". Trong lòng Tô Thiển có chút phức tạp, tốt xấu gì cũng ở cùng hơn năm, nhiều thứ có vẻ cố ý nhắc đến.

      An Thần nắm chặt tay kéo vào ngồi trong xe, cẩn thận gài đai an toàn cho , lúc này mới cùng ràng.

      Tô Thiển nghe đến kinh ngạc, nghĩ tới còn có người phụ nữ vì người đàn ông hy sinh mình như vậy có phải khờ hay .

      " ta cũng đáng thương. " Tô Thiển ra suy nghĩ của mình.

      An Thần đưa cho chai sữa, mày nhíu lại khó hiểu hỏi: "Đáng thương?"

      Người phụ nữ kia ràng chính là bỉ ổi.

      Tô Thiển mở nắp chai, chợt liếc thấy nắp có bốn chữ to ‘ tặng thêm chai ’: "Ah, cái nhãn hiệu này rất khó được trúng thưởng, hôm nào em thử mua vé số chắc cũng trúng năm trăm vạn!" .

      An Thần buồn cười nhìn Tô Thiển: " là gần đây mới phát , em lại ưa thích tiền như vậy !" . Nhớ tới đêm đó sau khi uống say còn phúc hắc bám theo đòi tiền, An Thần cứ vui vẻ đến nhịn được.

      Tô Thiển quẫn bách, ngón tay ở nắp bình lượn vòng: "Ông nội Mao, ai mà thích!"

      An Thần móc thẻ ra, nhét vào tay Tô Thiển : "Về sau, em chỉ cần chăm chút bản thân xinh đẹp như hoa, phụ trách kiếm tiền nuôi gia đình, được ?" .

      Tô Thiển sững sờ nhìn chằm chằm thẻ trong tay , khóe miệng nâng lên nụ cười đẹp mắt: " là muốn đưa cái này cho em làm phu nhân hào phóng hoàn hảo chút a." .

      An Thần cười cười, gì, Tô Thiển đại khái vĩnh viễn biết, tất cả tài sản của đều là đứng tên Tô Thiển, thậm chí vì Tô Thiển mà mua các loại bảo hiểm, lẫn cả chuyến này, ngộ nhỡ có chuyện gì, thể khổ dụng tâm bảo vệ người phụ nữ này.

      Tô Thiển là bà chủ, mới là làm vì đấy!

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 97: Nhìn lại biểu tốt đẹp của lúc trước, em đồng ý cùng thử qua chút !

      Edit : Nhí Boo

      Beta : Vân


      " người nên , đáng giá để đáng thương sao?" . Tô Thiển lúc này mới trở lại đề tài, nhất là thích người đàn ông như An Thần vậy, là bất hạnh vô cùng.

      "Cũng đúng, người nên , nhất định là thua!" . Tô Thiển, người đàn ông của em, phải là thua sao?

      Trải qua việc ầm ỉ này, Tô Thiển đặc biệt muốn ăn đồ nướng ở phố trước, An Thần lập tức dừng xe lại lôi kéo hướng đường chạy.

      "Tôi muốn cái này, cái này, còn có cái này cùng cái này. . ." . Đứng ở trước quán, Tô Thiển đưa ra ngón tay thon dài lần lượt  lần lượt chỉ, bà chủ liền cười ha hả.

      An Thần cau mày, cái này ăn vệ sinh sao?

      "Hai vị, ngồi ở chỗ này lát , lập tức là có ngay, lập tức là có ngay!" .

      Tô Thiển kéo An Thần ngồi vào các ghế đẩu , xem ra tâm tình rất tốt.

      "Những thứ đó ăn ngon ? Nhìn em hưng phấn như vậy, lúc cho em ăn bào ngư cũng thấy em vui vẻ như vậy ." .

      Tô Thiển le lưỡi cái: "Thỉnh thoảng thay đổi khẩu vị, cũng thích ." .

      An Thần  cưng chiều  cạo cạo cái mũi của , bất đắc dĩ mà lắc đầu. Nụ cười mặt làm đám đông chung quanh ghen tỵ, và Tô Thiển chính là đôi kim đồng ngọc nữ ở trong đám đông cực kỳ bắt mắt.

      Người qua đường Giáp: " hâm mộ kia, xem chàng trai kia cưng chiều ấy như vậy, may mắn ah!" .

      Người qua đường Ất: "Tôi ước mình cũng xinh đẹp điềm đạm như bé kia, có thể tìm ông chồng ưu tú như vậy !" .

      Người qua đường Bính: ". . . . . ." .

      "Mùi vị là lạ, nhưng là ăn rất ngon đấy!" . An Thần trong miệng cắn miếng cá, lại hớp cắn lấy miếng chân giò hun khói Tô Thiển ăn, thỏa mãn hừ hừ.

      Tô Thiển để ý tới , tiếp tục vùi đầu tiêu diệt đống đồ ăn lớn.

      "Tiểu Thiển, em!" .

      Tô Thiển nâng lên đôi mắt nhìn : "Em biết !" .

      " có lời nào khác sao?" . An Thần mặt mang theo biểu tình đáng thương.

      Tô Thiển lau miệng, ngồi xích lại gần chút: "Nhìn biểu tốt đẹp của lúc trước, em đồng ý cùng thử lần!"

      "Em phải đồng ý là của ." , An Thần ngẩn người, thoáng qua trong mắt tia gian xảo.

      Tô Thiển tức giận thèm để ý đến ánh mắt của , giọng điệu vẫn như cũ bình thản: "Vậy em thu hồi lời mới vừa ." .

      "Em dám, lời ra như nước dội , đừng mơ tưởng thu hồi!" . Cầm lấy tay , An Thần trong lòng mừng rỡ, ngày cách mạng thành công lại gần thêm bước rồi.

       

      Chương 98: Bị bắt buộc cùng tự nguyện chính là hai cảm giác giống nhau

           Edit : Nhí Boo

                  Beta : Vân
      Chính thức xác định quan hệ đương, trong lòng Tô Thiển cũng rất kích động , bị bắt buộc cùng tự nguyện cảm giác chính là giống nhau, đây có tính là đoạt lại toàn bộ quyền chủ động?

      "Thần ca ca, sao lại ngồi tại loại quán ven đường nghèo nàn này ăn đồ, thấy mất phẩm giá?" . Lâm Tử Nịnh đứng ở trước bàn kinh ngạc nhìn An Thần cùng Tô Thiển ngươi miếng tôi miếng nhét đồ ăn vào trong miệng đối phương, trong lòng ghen tỵ muốn chết.

      Lời này vừa ra, mọi người đều nhìn ta bằng ánh mắt phẫn nộ, bên Lâm Tử Nhiên nhức đầu kéo kéo tay áo của ta, con bé này, ở bất kỳ trường hợp nào cũng vô cùng khí thế lăng nhục người khác.

      Tô Thiển nuốt vào miếng thịt nướng cuối cùng, thản nhiên liếc mắt cái, sau đó đem ánh mắt chuyển sang An Thần.

      An Thần chỉ vào chỗ ngồi bên cạnh muốn mời hai người ngồi xuống, lúc này mới rút ra khăn giấy tỉ mỉ giúp Tô Thiển lau khóe miệng dính viên thịt, cười khẽ: "Em vẫn đổi được cái thói quen này!" .

      Tô Thiển 囧, cũng thay đổi ít, trước kia luôn trực tiếp cau mày, mắt cũng lười nhìn mà câu: "Tô Thiển, bẩn, đừng để cho tôi hao tâm tốn sức!".

      "Trùng hợp như thế, hai ngươi cũng ở nơi đây." . Tô Thiển hướng đến hai em bọn họ cười, mặc dù đối với Lâm Tử Nịnh có cảm tình gì, là người phụ nữ, mặc dù đủ thông minh, nhưng biết cái gì gọi thức thời.

      Khuôn mặt Lâm Tử Nịnh chuyển thành đen, từ đầu đến cuối nhìn An Thần để ý .

      Lâm Tử Nhiên kêu bà chủ đem thêm mấy phần ăn: " sớm nghe con đường này đồ ăn vặt đủ mùi vị, nhưng có thời gian tới nếm thử chút, hôm nay có tính là nhờ và chị dâu ?" .

      An Thần ngược lại cười híp mắt, Tô Thiển khỏi suy nghĩ, hai người này mẹ sanh ra sao? Tính tình chênh lệch lớn như vậy!

      "Cậu ở nơi này làm gì?" . An Thần để ý lời trêu ghẹo của ta, thẳng vào vấn đề: "Dường như cậu rất rảnh rỗi?" .

      Đáng chết, Tô Thiển vất vả mới đáp ứng cùng mình thương, mới ngày thứ nhất bị kỳ đà cản mũi rồi.

      Lâm Tử Nhiên gắp miếng đậu hũ bỏ vào miệng, ngay cả là đồ nướng, tướng ăn cũng là đẹp mắt.

      "Ha ha, thể so cùng ." . Công ty của ta mặc dù , nhưng cùng An Thần so sánh là chênh lệch khá xa, An Thần cũng có rảnh rỗi, mình dĩ nhiên còn có lúc ở .

      Tô Thiển mấp máy miệng, nâng lên nụ cười nhạt, ngón tay liên tục nhắn cho Nhiễm Mạn cái tin nhắn, hỏi chút có muốn mang đồ ăn ngon trở về , con kia, nếu biết chính mình tự ăn ấy chưa ăn, nhất định bám theo càu nhàu nửa ngày.



      Các nàng đừng quên ấn quảng cáo ủng hộ web nha
      wjuliet43 thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      [​IMG][​IMG]

      Chương 100: Tổng giám đốc cũng muốn tan việc về đúng giờ lắm à nha

      Edit : Nhí Boo

      Beta : Vân
      Lâm Tử Nhiên cười gian xảo, An Thần như vậy mà cũng giống người bình thường ăn dấm chua vô cớ a.

      Lâm Tử Nịnh cắn răng, hiểu, người như Tô Thiển tại sao lại được người đàn ông đó chăm sóc như vậy! ! !

      Ở bên trong biệt thự, Nhiễm Mạn say sưa gặm đồ nướng ngon lành do Tô Thiển mang về, vẫn quên hủy ánh mắt tán dương: "Phụ nữ có chồng, coi như cậu còn có lương tâm, ra ngoài hẹn hò còn có thể nhớ tới tớ." .

      Tô Thiển cắn miếng táo lớn, nhai bẹp bẹp vang dội: "Dù sao so ả hủ nữ vẫn tốt hơn, có hẹn với trai đẹp liền để tớ mình ở trường học, thể khiến tớ khinh thường cậu." .

      Đem hột táo ném vào thùng rác, Tô Thiển đứng lên: "Cậu từ từ ăn, tớ trở về bồi dưỡng tình cảm chút, tranh thủ sớm đoạt lại quyền chủ động." .

      Nhiễm Mạn đầu còn chôn trong đống đồ nướng, đưa tay ra thế OK, . . .

      Trong phòng ngủ, An Thần vẫn còn làm việc với đống sổ sách thương vụ, liếc thấy Tô Thiển vào, vội để máy tính xuống tới ôm lấy .

      "Bảo bối, em còn chịu trở lại nha?" .

      Tô Thiển bỏ tay ra, nghịch ngợm le lưỡi cái: "Làm tổng giám đốc cũng muốn tan việc đúng giờ lắm nha, nếu làm cho người ta cho là hiệu suất làm việc bị thấp xuống." .

      An Thần ngẩn người, ngay sau đó khóe miệng nở ra nụ cười : "Hiểu!" .

      Tắt máy tính, An Thần xoay người nhào qua Tô Thiển ngồi bên giường.

      "Bảo bối, em lâu có thỏa mãn !" . Cởi nút áo Tô Thiển , NGAO...OOO ngụm cắn cái cổ tuyết trắng của .

      Chân mày Tô Thiển nhăn lại sâu, đôi tay chống đỡ đầu của ngăn lộn xộn: "Đừng làm rộn, tắm trước." .

      "Vận động xong rồi lại tắm!" . Mỹ nhân trong ngực, làm sao còn tâm trí tắm.

      Tô Thiển thả tay xuống, khẽ rũ mi mắt xuống, nhìn đến người sờ soạng gặm như sói đói, đưa tay sờ soạng “áo mưa” đầu giường.

      "Mang vào!" .

      An Thần dừng lại động tác , sững sờ nhìn áo mưa an toàn tay Tô Thiển, trong nháy mắt, tức giận tràn ngập cả đầu óc, khuôn mặt tràn đầy tình cảm dịu dàng lúc trước toàn bộ biến mất.

      "Em có ý tứ gì?" . Giọng điệu lạnh, phải lạnh bình thường!

      Tô Thiển mặc kệ nghĩ như thế nào, trước hết nhét vào trong tay , sau mới giương đôi mắt nhìn : "Em còn chưa muốn có con, để cho an toàn …. nên mang vào thôi." .

      mới hai mươi tuổi, cái gì cũng chưa làm được, nếu mang thai, theo tính khí An Thần buộc sinh ra cho bằng được, cũng độc ác đến mức phá bỏ cốt nhục của mình, thay vì để đến lúc đó phải thống khổ mà ra quyết định, còn bằng tại bảo vệ mình tốt.
      Last edited by a moderator: 30/7/14
      wjuliet43 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :