1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bà xã mua được - Nại Lương Ngư (Full +eBook Full Ngọa Truyện)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      19.2

      Editor: Búnn

      Chiêu Đệ chăm chú nhìn vẻ mặt của Hoàng Tĩnh, lại nhìn vẻ mặt ràng khẩn trương của Giám đốc Lâm ở phía sau ấy cái, biết, điều kiện của bọn họ rất quá đáng, cho nên lúc trước mới có nhiều công ty đại diện thể khiến bọn họ thay đổi điều kiện sau khi đề xuất mới có thể lựa chọn buông tay như vậy, mà công ty trước mắt này có lẽ là cơ hội duy nhất của Tiểu Trí, , cầu mà Hoàng Tĩnh vừa ra cũng quá đáng, chung quy bọn họ thể cầu đối phương ký hợp đồng công bằng dưới tình huống họ chưa nhìn thấy người như vậy được.

      quay đầu nhìn Trần Chung và Hạ Cầm, sau khi nhìn thấy bọn họ gật đầu cười với mình lúc này mới đứng dậy.

      "Hoàng tiểu thư, mời theo tôi, Tiểu Trí ở trong phòng để đàn tầng."

      Sau khi Chiêu Đệ dẫn Hoàng Tĩnh tới cửa phòng để đàn, hơi xin lỗi để ấy chờ ở ngoài cửa, trước hỏi xem Tiểu Trí có đồng ý gặp ấy .

      Mặc dù Hoàng Tĩnh lộ vẻ khác biệt gì mặt nhưng trong lòng càng thêm tò mò, người tên Trần Trí này rốt cuộc là nhân vật như thế nào, lại có thể để cho người nhà của ta bảo vệ nghiêm ngặt như vậy, cửa phòng đàn cũng khoá, chỉ do dự vài giây, lại lặng yên tiếng động nào rời vị trí của mình, mãi cho đến khi ánh mắt cho thể xuyên qua khe cửa thấy tình huống bên trong phòng.

      Ánh sáng bên trong phòng đánh đàn rất tốt, mà giờ phút này có người đàn ông gầy yếu mặc chiếc áo sơ mi màu trắng đơn giản cùng với chiếc quần jean màu xanh dương yên tĩnh ngồi ghế đàn, mặc dù từ góc độ này Hoàng Tĩnh thể nhìn mặt của ta, nhưng lại có thể nhìn thấy đôi tay trắng nõn của ta di chuyển phím đàn, lộ ra khớp xương vô cùng ràng, ngón tay thon dài lần lượt hạ xuống bàn phím, cuối cùng lại làm cho tâm tình người ta bỗng dưng bình tĩnh, đó cũng phải là bài hát hoàn chỉnh, nghiêm túc mà , chỉ là bấm vài nốt nhạc, hình như ta cân nhắc bài hát bài nào đó chưa hoàn chỉnh, ngay lúc này cũng có thể tưởng tượng, giờ phút này nhất định là hơi nhíu mày.

      Khi phát sau lưng mình có người tới gần, cũng hoảng sợ, mà chỉ từ từ quay đầu lại, nở nụ cười ấm áp với người tới, dường như sớm biết người tới là ai, khi quay mặt qua đây, dưới ánh mặt trời lại có ý tứ trong suốt như thần thánh, từ đầu tiên khắc sâu vào trong đầu Hoàng Tĩnh chính là thiên sứ, sau đó mới là xinh đẹp, gương mặt này, biết nguyên nhân là do ánh sáng mặt trời hay nguyên nhân là do khí bên trong phòng, làm cho người ta tự chủ được chìm đắm vào đó.

      nhìn thấy ta đưa đôi tay kia ra, chậm rãi đặt lên tay Chiêu Đệ, sau đó kéo ấy ngồi bên cạnh mình, ngay sau đó ngón tay lại di chuyển về phím đàn, nghiêng đầu dí dỏm cười với người bên cạnh tiếng, câu gì đó, lúc này mới quay đầu lại lần nữa đánh đoạn ngắn, đoạn dài lắm, đương nhiên cũng phải là bài hát hoàn chỉnh, mà ở giữa có mấy nốt nhạc vô cùng quen thuộc, hoàn toàn là mấy nốt nhạc vừa mới nghe được kia, mặc dù thời gian rất ngắn, nhưng Hoàng Tĩnh vẫn tự giác tiến vào thế giới do ta tạo nên, thậm chí còn có thể nghe thấy tiếng chim hót nhìn thấy hoa thơm, thế giới có bao nhiêu màu sắc đa dạng cùng nhiều mùi thơm.

      còn chưa kịp hồi phục tinh thần từ thế giới tươi đẹp nhiều màu sắc kia cửa trước mặt bị kéo ra, cả người hoảng hốt, lúc này mới phát ra Chiêu Đệ đứng trước mặt , mà Trần Trí ở sau lưng của ấy, chỉ là vào giờ phút này mặt Trần Trí còn vẻ mặt thoả mãn thả lỏng như vừa rồi nữa mà thay vào đó ta cúi đầu, căn bản có cách nào nhìn vẻ mặt của nữa.

      "Hoàng Tiểu thư, Tiểu Trí đồng ý gặp , chúng ra bên ngoài ngồi thôi." Chiêu Đệ chỉ vào khu vực dùng để nghỉ ngơi bên ngoài phòng để đàn, nơi đó có để mấy chiếc sofa nhìn qua cũng tương đối thoải mái.

      " xin lỗi Hoàng Tiểu Thư, để phải đợi lâu như vậy, vừa rồi Tiểu Trí bài hát mới muốn đàn cho tôi nghe, tôi nghĩ thay vì để cho Tiểu Trí đánh đàn Piano lần nữa bằng để cho nghe thử tiếng đàn của ấy trước, nên để đứng ở ngoài cửa lâu như vậy, xin lỗi." Việc đầu tiên là Chiêu Đệ lễ phép xin lỗi với Hoàng Tĩnh, cái khe cửa kia là cố ý để lại, để đề phòng vạn nhất Tiểu Trí muốn gặp Hoàng Tĩnh để ấy đứng ở ngoài nghe Tiểu Trí đàn cũng tốt.

      "À...Haha... sao, Lâm tiểu thư đừng để ý." Từ lúc Tiểu Trí ra khỏi phòng để đàn, Hoàng Tĩnh lập tức nhìn chằm chằm vào , sau khi nghe Chiêu Đệ mới thu hồi lại ánh mắt vẫn dán người Tiểu Trí.

      cảm thấy hình như thích hợp ở đâu đó, biểu lúc Trần Trí đánh đàn với biểu cúi đầu theo sát sau lưng Chiêu Đệ bây giờ của ta ràng là hai dáng vẻ hoàn toàn khác khác, người xấu hổ cũng đến mức này chứ.

      "Xin chào, chắc là Trần Trí, Trần tiên sinh phải ? Tôi là Hoàng Tĩnh của Tân truyền thông Bồ Đào Nha." Theo lần tự giới thiệu mình này, Hoàng Tĩnh cũng thoải mái đưa tay phải của mình ra.

      Nhưng đưa cánh tay ra dừng lại ở trung lúc lâu, Hoàng Tĩnh vẫn thể nào chờ tới lúc đối phương đáp lại, trái lại lại nhìn thấy ta lui về phía sau lưng Chiêu Đệ chút nữa.

      " xin lỗi , Hoàng tiểu thư, Tiểu Trí tương đối xấu hổ, có thói quen dùng phương thức chào hỏi như vậy, đừng để ý nhé." Chiêu Đệ thấy phản ứng của Tiểu Trí, biết muốn tiếp xúc với Hoàng Tĩnh, cho nên lập tức cười xin lỗi, giải thích hành vi của Tiểu Trí.

      "Tiểu Trí, Hoàng tiểu thư chính là người đồng ý đưa nhạc của đến với nhiều người hơn đó, phải có lễ phép chào hỏi với ấy, nếu Hoàng tiểu thư cảm thấy buồn, biết ?" Chiêu Đệ giải thích với Hoàng Tĩnh sau đó lập tức quay đầu lại, giọng với Tiểu Trí ở sau lưng.

      Sau khi Tiểu Trí nghe Chiêu Đệ khuyên bảo, hơi nhíu mày, sau đó lại mím môi, lúc này mới giọng ra câu."Chào ." Mà đầu của vẫn cúi thấp, muốn ngẩng lên.

      Hoàng Tĩnh nhìn cảnh tượng trước mắt, tưởng chừng như có loại cảm giác giươg mắt mà nhìn, đây chính là nguyên nhân mà người nhà họ Trần muốn Trần Trí xuất trước mặt công chúng sao? Vốn ở trong phòng đánh đàn, ta thần thánh giống như tinh linh thiên sứ Piano, chỉ là vừa ra khỏi cánh cửa lại lập tức thay đổi đến long trời lở đất như vậy, những biểu tốt đẹp kia chỉ dành cho phòng đánh đàn, còn lại là dành cho Chiêu Đệ thôi sao?"

      "Tiểu Trí, chào hỏi với Hoàng tiểu thư rồi, chúng ta trở về phòng luyện đàn có được ?" Chiêu Đệ vừa mới xong, Tiểu Trí lại thể chờ đợi được muốn kéo vào phòng đánh đàn, giống như việc phải gặp mặt này khiến cảm thấy rất thoải mái.

      Chiêu Đệ đưa Tiểu Trí về phòng đánh đàn, đảm bảo rằng sau khi mình đưa Hoàng Tĩnh xuống tầng trở về ngay, Tiểu Trí mới bất đắc dĩ buông tay để Chiêu Đệ ra khỏi cửa.

      Lúc Chiêu Đệ ra khỏi cửa phòng, thấy Hoàng Tĩnh vẫn duy trì tư thế đứng nguyên tại chỗ như ban đầu, vẻ mặt thể tưởng tượng nổi, bước lên vài bước, đứng trước mặt Hoàng Tĩnh.

      "Hoàng tiểu thư, bây giờ, hẳn là có thể hiểu được tại sao chúng tôi phải cầu quá đáng như vậy chứ, Tiểu Trí là người có thiên phú về nhạc, chúng tôi muốn ấy chia sẻ nhạc với quần chúng, nhưng lại hy vọng nó gây tổn thương cho ấy, nếu bây giờ có thể đồng ý với cầu của chúng tôi nhà họ Trần chúng tôi rất cảm ơn , nhưng nếu cảm thấy Tiểu Trí thích hợp để ký hợp đồng với công ty của mình chúng tôi cũng có thể hiểu được."

      "Lâm tiểu thư, chuyện này đối với tôi và , có chút đột ngột, có thể để cho tôi trở về suy nghĩ thêm được ? Nếu như tôi đoán lầm, có phải Trần Trí có phải bị chứng tự bế ? Nếu muốn ký hợp đồng với ấy, chúng tôi phải bỏ ra số tiền vốn lớn hơn người bình thường rất nhiều, hơn nữa giống như , vì đề phòng trong quá trình mở rộng Trần Trí phải chịu những tổn thương đáng có, những điều chúng tôi phải cân nhắc cũng phải tăng lên rất nhiều, điều này khiến tôi khó có thể đưa ra lựa chọn ngay lập tức, tôi hứa với trong vòng ba ngày cho câu trả lời chắc chắn, nếu như đến lúc đó muốn ký, tin tưởng chúng tôi đưa cho bản hợp đồng có nội dung mà hài lòng."
      Last edited by a moderator: 11/4/15
      thư hồ, Chrislinhdiep17 thích bài này.

    2. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      ồ, lẽ tiểu tam xuất ? :yoyo53:

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 20: Lý Tư theo đuổi.

      20.1
      Editor: Búnn

      Nhìn thấy biểu trước khi của Hoàng Tĩnh, lần nhân nhượng khiến Chiêu Đệ cảm thấy chuyện ký hợp đồng của Tiểu Trí hết hy vọng, cũng được cảm giác bây giờ của mình là gì, mặt là tiếc thay Tiểu Trí mất cơ hội là người giao lưu nhạc, mặt khác lại hơi cảm thấy may mắn vì Tiểu Trí cần phải đối mặt với những chuyện đời phức tạp. chỉ cần vui vẻ mà làm điều mình có thể là được.

      Nhưng mà nghĩ tới, sau khi trải qua chuỗi ngày bình yên, lại nhận được cuộc gọi của Hoàng Tĩnh, truyền thông Bồ Đào Nha lại có thể đồng ý đáp ứng tất cả điều kiện của bọn họ, cũng nhận lời trước khi Tiểu Trí đồng ý xuất trước mặt công chúng, bọn họ tuyệt đối công khai hình ảnh của Tiểu Trí, tạo bất kỳ áp lực nào cho Tiểu Trí.

      Lúc đầu, Chiêu Đệ, Hạ Cầm và Trần Chung cũng nghi ngờ tại sao đời này lại có thể có chuyện dễ dàng như vậy, thuyền thông Bồ Đào Nha mưu đồ gì thể cho ai biết chứ, nhưng sau khi phân tích cẩn thận lại phát , những điều khoản trong hợp đồng họ mang tới đều được viết rất ràng, cũng tồn tại cái gọi là lỗ hổng luật pháp. Hơn nữa tính khả năng xấu nhất, cho dù sau này có điều gì tốt cùng lắm bọn họ chỉ cần bồi thường tiền hủy hợp đồng là được, khoản tiền hủy hợp đồng này bọn họ vẫn trả được, coi như là mua hi vọng giúp cho Tiểu Trí mở rộng phạm vi giao tiếp . Cho nên sau vài ngày cân nhắc, Chiêu Đệ cầm hợp đồng đến cho Tiểu Trí ký tên.

      Sau khi ký hợp đồng xong, cuộc sống của Tiểu Trí cũng có thay đổi gì lớn, chẳng qua là ở trong phòng để đàn dựng lên thiết bị chụp ảnh chuyên nghiệp, sợ lúc Tiểu Trí đàn mà xuất người lạ lại cảm thấy được tự nhiên, thậm chí truyền thông Bồ Đào Nha còn sử dụng máy chụp hình có người điều khiển tiên tiến nhất, mặc dù như thế, lúc vừa mới bắt đầu, đối với việc đột nhiên xuất mô hình quái dị màu đen tâm tình Tiểu Trí vẫn có mâu thuẫn, sau khi được Chiêu Đệ cố gắng giải thích lúc lâu mới bắt đầu đón nhận tự tồn tại của nó.

      Trong thời gian này, Chiêu Đệ đưa ra số tin tức để tiêu thụ ở mạng, cuối cùng cũng có câu trả lời, mặc dù số lượng lớn, nhưng mỗi ngày luôn có ít đơn đặt hàng lẻ tẻ, cũng ngại số lượng đặt hàng ít mà nơi giao hàng lại quá xa, toàn bộ những câu trả lời đều là phản hồi tốt đẹp, cũng kịp thời tiến hành việc khai thông với nhân viên tiêu thụ của công ty Trần Chung, sau khi bán hàng cũng theo sau phục vụ tỉ mỉ. Dần dần cũng tích lũy được chút danh tiếng tốt ở mạng, đơn đặt cũng có xu hướng ngày càng nhiều hơn.


      Trước kia Trần Chung cũng sớm biết về sau khoản mục Internet Marketing (quảng cáo mạng) là mạch máu chủ yếu của doanh nghiệp, bởi vì xuất người nào có khả năng giao phó hoàn toàn tín nhiệm, giao cho Lý Tư lại lo lắng ta nảy sinh dã tâm, cho nên tới bây giờ vẫn chế phát tiển của Internet Marketing ở trong công ty, bây giờ có Chiêu Đệ phụ trách khoản mục này, ông cũng dần dần mở rộng khoản mục này trong công ty, nhớ lại có lẽ ngày như thế, công ty có thể giao cho Chiêu Đệ, tiếp tục phát triển lớn mạnh hơn, mà cần bị ép sửa họ, lại tính đến cuối cùng Chiêu Đệ cũng thể phụ trách mặt công việc mình ít nhất hiểu được việc thương trường, về sau lúc công ty được phân lợi luận có thể biết được những lợi nhuận này đến từ đâu, tính toán như thế nào, mà bị người khác lừa gạt, bảo sao nghe vậy.


      Lý Tư xây dựng nhà máy và làm thêm công việc hậu kỳ ở thung lũng nhà họ Mã, các phương diện về vận chuyển đều được bố trí ổn thỏa sau đó cũng vể tới Thành Phố W, vừa vào công ty ta nhạy cảm cũng cảm giác được có điều gì đó thay đổi, mà thay đổi này cũng làm ta vui vẻ gì, lúc trước bị Trần Chung lấy công ty để phát triển quy mô nên cũng mở rộng quá nhanh, cầu về sản phẩm tương đối cao, internet cũng phù hợp để định vị sản phẩm cùng với việc lấy đủ loại lý do để loại bỏ dự án internet marketing, bây giờ lại phát triển nó trong yên lặng tiếng động nào.


      Mặc dù bây giờ quy mô còn rất , hơn nữa có vẻ như công ty bỏ vốn quá nhiều vào sức người sức của, giống như rất coi trọng, nhưng ta vừa lên mạng tìm kiếm, lại thấy mỗi đài tiêu thụ lớn đều có thể tìm thấy sản phẩm của Trần Thị, vô cùng phổ biến ở các khu vực. Thấy những lần tiêu thụ này đều được ghi lại mạng, mặc dù số lượng lớn, nhưng sau khi khách hàng mua lại đánh giá rất cao, trong thời gian ngắn tới tháng, lại có thể tích lũy được lượng uy tín tương đối khả quan.

      Lý Tư rất ràng, tiêu thụ internet lúc ban đầu, phải là thành tích quan trọng nhất, mà là tiêu thụ về uy tín, thường thường uy tín tốt đẹp có thể mà đặt nền móng vững chắc thể phá vỡ được cho phát triển sau đó. ta giống như để ý mấy lần dò xét ý tứ của Trần Chung. ra Trần Chung cũng giấu giếm, về chuyện nghi ngờ lại có ý tránh nặng tìm , ông ta , chuyện đó chỉ là để Chiêu Đệ tiêu hao chút thời gian nhàm chán, đứa bé tùy tiện đừa giỡn chút, ngờ lại có chút thành tích, cho nên để cho tiếp tục làm.

      Mặc dù Trần Chung như thế nhưng Lý Tư cũng tin như vậy, chẳng qua là ta quá ràng Trần Chương coi trọng Trần Thị bao nhiêu, ông ta chắc chắn giao sản phẩm của công ty cho người khác giết thời gian, tùy tiện đùa giỡn chút. Bởi vì Trần Trí thể tiếp nhận Trần thị, mặc dù Trần Chung cũng xác định hứa hẹn cho ta điều gì, nhưng lại loáng thoáng để lộ số tin tức, về sau Trần Thị giao lại cho ta, cho nên trải qua nhiều năm như vậy ta dốc sức làm cho Trần thị đều là xuất phát từ lòng, nhưng nếu như bây giờ Trần Chung có tính toán khác, vậy tự nhiên ta cũng phải vì tiền đồ của mình mà tranh đấu trận.

      Đầu tiên, ta muốn tìm cơ hội gặp mặt người tên Chiêu Đệ này trước, nhìn xem rốt cuộc ta có khả năng gì, lại có thể khiến Trần Chung tin tưởng ta như thế.Trong ấn tượng của ta, mấy tháng trước Chiêu Đệ còn ở trong nhóm mấy gầy yếu ở thung lũng nhà họ Mã đó, giản dị, hiền lành, có tâm kế, ta rất khó tưởng tượng được, kinh nhiệm sống nhiều như vậy làm sao để Trần Chung coi trọng như thế, phải là ta được Trần Chung nhìn trúng đến bảo vệ Trần Trí sao? Tại sao đột nhiên lại nhúng tay vào chuyện của Trần Thị?


      Mà rất nhanh, cơ hội này đến rồi, sáng sớm ta đến công ty lúc qua quầy lễ tân, bị ở quầy lễ tân gọi lại, sau khi nghe đối phương đỏ mặt ấp úng xong, ta chỉ nhàng hạ khóe miệng, ngay sau đó ta nhận lấy từ đối phương cái bọc, trước khi xoay người rời còn lễ phép cám ơn với đối phương, lúc xoay người vào chờ thang máy, ta có thể nhìn thấy người vừa chuyện với ta trước quầy lễ tân kia bị mấy người phụ nữ đồng nghiệp cùng làm việc chỗ với ta vây quanh.Mặc dù nghe được bọn họ chuyện gì, nhưng thấy gương mặt của kia đỏ bừng cùng gương mặt mập mờ của mấy bạn đồng nghiệp kia, ta gần như có thể đoán được mười mười chuyện bọn họ đến.

      Từ trước đến giờ ta vô cùng hiểu mình có lực hút với những chưa có chồng trong công ty, ta xuất thân từ gia đình bình thường, sau khi tốt nghiệp đại học nộp đơn đến công ty này, dựa vào năng lực của mình, từ nhân viên bình thường đến quản lý bộ phận tiêu thụ như bây giờ, được Trần Chung khen ngợi trọng dụng, mặc dù Trần Chung coi trọng nhưng đồng thời cũng phòng bị ta, những người chân tướng có lẽ nhìn thấy ánh sáng gì đó ở bên ngoài mà thôi. Cộng thêm bề ngoài của ta vốn xuất sắc, cho tới nay điều tốt đẹp nhất chính là phẩm hạnh, điều đó vô cùng quý hiếm trong công ty, cho nên hấp dẫn ánh mắt chăm chú của đồng nghiệp nữ gần như là chuyện có khả năng.


      ta nhìn chằm chằm cái bọc trong tay, cái bọc cũng chỉ có chữ, ta vô cùng quen thuộc với nét chữ đó, đó là chữ của Lâm Diệu Tổ, mặc dù thể rất đẹp nhưng kiểu chữ vô cùng có lực, bởi vì ông Lâm biết chữ, cho nên cơ bản đơn mua hàng trong nhà máy đều do Lâm Diệu Tổ viết hộ, ông Lâm lại là người vô cùng cẩn thận, ngoại trừ đơn mua hàng ở bên ngoài, ông ta còn viết đánh dấu mỗi hạng khoản mục mua sắm nữa. Đương nhiên những thứ này cũng là do Lâm Diệu Tổ phụ trách sao chép toàn hộ, mặc dù hợp quy tắc nhưng sổ sách vô cùng chi tiết, thỉnh thoảng ta xem mỗi bản lần cho nên tự nhiên xa lạ với chữ của Lâm Diệu Tổ.


      Phía viết tên người nhận là Lâm Chiêu Đệ, có lẽ là người nhà họ Lâm gửi cho Chiêu Đệ chút đặc sản, chuyện Chiêu Đệ ở nhà họ Trần vẫn luôn là chuyện bảo mật, mặc dù là Trần Chung làm nhưng với ta, chỉ giao phó thể nhắc chuyện Chiêu Đệ ở nhà họ Trần trước mặt người nhà họ Lâm, nhưng ta vẫn mơ hồ biết nguyên nhân.

      Tình trạng giờ của Trần Trí, muốn lấy vợ là chuyện tương đối khó khăn, càng cần đến chuyện muốn tìm người vợ lòng đối xử với cậu ta, lúc Trần Chung muốn dẫn Lâm Chiêu Đệ trở về thành phố W, ta lập tức đoán được ý đồ của Trần Chung, chỉ là lâu như vậy rồi vẫn nghe được tin tức kết hôn của Trần Trí, có lẽ Trần Chung còn chưa áp dụng kế hoạch, cũng đúng thôi, dù sao kết hôn cũng là chuyện lớn, thời gian mấy tháng quả cũng quá nhanh, hơn nữa Trần Trí là người rất sợ người lạ, chưa chắc có thể tiếp nhận Lâm Chiêu Đệ.

      Mặc dù đoán được đầu đuôi cả câu chuyện, nhưng bất kể ta suy xét từ phương diện nào cũng có cách nào để phối hợp với ý Trần Chung, theo ý ta, đó là cuộc giao dịch tình tôi nguyện, có gì đúng hay sai.

      Nhà họ Lâm vẫn cho rằng Chiêu Đệ chỉ làm ở Trần thị, lúc trước ở thung lũng nhà họ Mã, ta cũng từng thấy ông Lâm gửi đặc sản quê nhà tới công ty cho Chiêu Đệ, xem ra trước kia đều là do Trần Chung lấy, sau đó mang thẳng về nhà cho Lâm Chiêu Đệ, chỉ là trong khoảng thời gian này Trần Chung vẫn công tác ở bên ngoài, quầy lễ tân có cách nào giao đồ cho ông ta, mà có lẽ được bọc trong này là chút đồ ăn gì đó, bây giờ dần dần cũng có mùi hương bay ra, phỏng chừng các ấy sợ là nếu để lâu quá đồ bên trong hỏng mất, lại nghĩ đến trước kia ta từng công tác khá lâu ở thung lũng nhà họ Mã, có thể biết người tên Lâm Chiêu Đệ này, cho nên lập tức nhờ ta chuyển hộ. Lúc lý Tư đến gần nhà họ Trần, đúng lúc đến giờ ăn cơm, ta biết bởi vì Trần Trí cho nên người nhà họ Trần luôn luôn ngủ sớm, muốn tới sớm chút để nhìn thấy người, thời gian tan tầm cũng chính là lúc này, cho nên cũng quan tâm tới chuyện có thể bị người khác tới ăn chực hay , chỉ có thể chọn đến đây và thời gian này thôi.
      Last edited by a moderator: 19/4/15
      thư hồ, Chrislinhdiep17 thích bài này.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Người ra mở cửa là thím Phúc, là người ta gặp nhiều lần, làm việc ở Trần thị thời gian dài như vậy, Trần Chung lại là người cố gắng đào tạo cấp dưới, cho nên việc cấp mời ta đến nhà ăn cơm cũng là chuyện rất bình thường, chỉ là số lần nhiều mà thôi, nhưng như vậy cũng đủ để ta hiểu về những thành viên tạo thành nhà họ Trần cùng tình huống cơ bản ở nhà này.

      ta cười, đưa chiếc túi trong tay lên. “Thím phúc, con đến làm nhân viên chuyển phát nhanh, Lâm Chiêu Đệ có nhà ạ?”

      Phản ứng đầu tiên khi nhìn thấy Lý Tư của thím Phúc là ngẩn ra, sau đó mới khách sáo mời ta vào nhà.

      Lúc Lý Tư theo thím Phúc vào phòng ăn, đúng lúc thấy Trần Trí gắp rau vào bát trẻ, đó bởi vì nghiêng đầu nhìn Trần Trí cho nên ta chỉ có thể nhìn thấy buộc tóc đuôi ngựa sau đầu thôi, còn có chiếc cổ dài trắng nõn của , mà ta cho rằng vị trí này là nơi gợi cảm nhất của người phụ nữ, phía sau gáy của người con này đối với ta mà chính là hoàn toàn phù hợp với tất cả cầu của chiếc cổ hoàn mỹ.

      Cho nên lúc đường cong nõn nà duyên dáng sau gáy tiến công vào trong mắt ta lập tức hô hấp của ta nhanh lên nhịp. Mãi cho đến khi ta nghe thấy thanh của Hạ Cầm mới quay đầu lại. Khi ta thấy khuôn mặt giống như từng quen biết kia còn đẹp hơn trước đó nhiều mới ý thức được, người này lại có thể là người mặc quần áo vá, buộc tóc hai bên, mặc dù cười rộ lên vô cùng đáng nhưng lại càng lộ vẻ thà phúc hậu trong ký ức của ta, Lâm Chiêu Đệ.


      "Tiểu Lý, cháu là khách ít đến nha, tại sao hôm nay lại đến đây? Ăn cơm chưa? Mặc kệ ăn chưa, cùng ăn thêm chút ." Hạ Cầm thấy ánh mắt đánh giá Chiêu Đệ của Lý Tư, lại vừa thấy sắc mặt ràng vô cùng thối của Tiểu Trí, khấn trương cười gọi Lý Tư ngồi xuống bên cạnh bà, vị trí bên cạnh bà này dễ dàng nhìn thấy Chiêu Đệ, hy vọng nếu làm như vậy, sắc mặt Tiểu Trí có thể tốt hơn chút, là, có cần độc tài như vậy ? Chỉ cần nhìn vợ nó vài lần mà nó tiếc rẻ như vậy rồi.

      "Bác , vậy con đây khách khí, ở trong văn phòng ngày, đúng là rất đói bụng." Trước khi đến bên cạnh Hạ Cầm Lý Tư vòng qua người Chiêu Đệ trước, đưa bọc tay cho .

      "Cầm lấy, là Chiêu Đệ đúng , lâu rồi gặp, tôi nhận ra nữa rồi, đây là đồ cha gửi cho , để ở quầy lễ tân mấy ngày rồi, Tổng giám đốc Trần cũng chưa quay về, ấy biết tôi từng ở Thung lũng nhà họ Mã thời gian, suy đoán rằng tôi biết , nên để tôi giao nó cho , mau mở ra , ngửi mùi hình như là đồ ăn, để lâu như vậy, biết có bị hỏng ."

      Chiêu Đệ vừa ngửi mùi từ xong bọc tỏa ra lập tức biết nó là cái gì, đây là củ cải nhà muối, trước kia trong nhà có tiền mua thịt, nhưng mà loại củ cải này có rất nhiều, có lúc bán hết mà ăn cũng hết, mẹ lại muối những cây củ cải này lên, loại củ cải này dùng để ăn với cơm.

      "Giám đốc Lý, để cho từ xa mang tới đây, làm phiền rồi, cảm ơn ." Bởi vì nhận được đồ từ nhà nên rất vui vẻ, Chiêu Đệ nở nụ cười đặc biệt chân thành về phía Lý Tư.

      Nhưng Tiểu Trí nhìn thấy Chiêu Đệ cười với người đàn ông khác, lại còn cười vui vẻ như thế, khóe miệng lập tức xụ xuống, hơn nữa cái người tên Lý Tư này vừa vào cửa nhìn chằm chằm Chiêu Đệ, điều này làm cảm thấy rất thoải mái, ánh mắt ta nhìn Chiêu Đệ và ánh mắt cha mẹ nhìn Chiêu Đệ là giống nhau, ý tứ bên trong hiểu, nhưng biết nội dung bên trong rất phức tạp, rất thích.

      Chiêu Đệ mở hai ba lớp bọc bên ngoài ra, lấy bình bằng gốm từ bên trong ra, vừa mở ra có mùi vị cay ê ẩm xông thẳng ra, trong nháy mắt tất cả mọi người ở đây đều cảm thấy nước miếng trong khoang miệng nhanh chóng tiết ra, tự chủ nuốt nước miếng cái.

      Lúc thím phúc vừa thấy Chiêu Đệ mở cái bình ra, vô cùng tự giác vào phòng bếp cầm đĩa và đôi đũa ra, đúng lúc đưa nó vào tay Chiêu Đệ, Chiêu Đệ cười cảm ơn thím Phúc, lúc này mới dùng chiếc đũa gắp ít củ cải màu trắng, bên nó còn có vài chỗ màu đỏ của ớt cùng với tỏi được giã nát đặt vào trong mâm, cứ như vậy đĩa củ cải đơn giản được bày ra, làm cảm giác thèm ăn của mọi người tăng lên gấp bội.

      "Giám đốc Lý, mẹ, Tiểu Trí, mọi người nếm thử chút, xem tay nghề của mẹ con như thế nào."

      Sau khi Lý Tư và Hạ Cầm nghe Chiêu Đệ cũng cầm đũa lên gắp ít sợi củ cải cho vào trong miệng, khẽ cắn xuống chỉ cảm thấy trong miệng có vị cay ê ẩm, rất ngon miệng, sau khi ăn thử càng thay phiên nhau khen ngợi tay nghề của mẹ Chiêu Đệ.

      Chiêu Đệ nhìn thấy Tiểu Trí động đũa, còn tưởng vì Lý Tư ở đây mà cảm thấy xấu hổ, cho nên gặp miếng củ cải khô đặt vào chiếc đĩa trước mặt .

      "Tiểu Trí, nếm thử chút, đây là củ cải muốn mà Chiêu Đệ thích ăn nhất, Tiểu Trí nếm thử xem có thích , nếu như thích sau này Chiêu Đệ làm cho ăn, được ?"

      Tiểu Trí nâng mắt nhìn vẻ mặt dịu dàng của Chiêu Đệ chút, cuối cùng cảm giác buồn bực bởi vì mời Lý Tư trước cũng tản chút, lại liếc mắt sang Lý Tư chăm chú nhìn bọn họ, lúc này mới ngẩng đầu nhếch miệng cười với Chiêu Đệ tiếng.

      "Chiêu Đệ, Tiểu Trí muốn em cho ăn cơ, Chiêu Đệ cho ăn ăn nhiều hơn chút."

      Chiêu Đệ bị cầu của Tiểu Trí làm cho sửng sốt, sau đó mới cảm thấy xấu hổ, thằng nhóc Tiểu Trí này làm sao vậy, chưa bao giờ đề xuất ra loại cầu này nha, với lại bình thường rất tự lập, chuyện mình có thể làm chưa bao giờ cầu người khác giúp mình làm, hơn nữa bây giờ còn có người ngoài ở đây.

      "Tiểu Trí, Chiêu Đệ còn phải ăn cơm nữa chứ, nếu như còn cho con ăn, Chiêu Đệ bị đói nha." Hạ Cầm nhìn thấy vẻ mặt lúng túng của Chiêu Đệ, vệt hồng mặt cũng càng có xu hướng đậm thêm, vội vàng mở miệng giải vây giúp .

      "Vậy...Chiêu Đệ ăn trước, Tiểu Trí chờ em, chờ em ăn xong cho Tiểu Trí ăn." Tiểu Trí hơi cúi đầu xuống suy nghĩ lời của Hạ Cầm, Chiêu Đệ thể bị đói, vậy chờ chút là tốt rồi, sau khi xong những lời này, lại lặng lẽ nhìn trộm phản ứng của Lý Tư, lại đúng lúc chạm phải ánh mắt nhìn qua đây của Lý Tư, nếu theo thói quen trong quá khứ, nhất định là lập tức cúi đầu tránh tiếp xúc với ánh mắt của người khác, nhưng lúc này những muốn tránh mà còn dùng sức trừng mắt với ta, sau đó mới quay đầu lại nhìn Chiêu Đệ.

      "Chiêu Đệ, em mau ăn , mau ăn , ăn no sau đó để cho Tiểu Trí nếm thử chút củ cải muối."

      Mặc dù lúc mới đầu Chiêu Đệ hiểu ý nghĩa sâu xa phía sau những hành động này của Tiểu Trí là gì, nhưng sau khi nhìn thấy trừng mắt nhìn Lý Tư cái, lập tức hiểu ý nghĩa phía sau những hành động đó, đây là ghen phải ? Bởi vì Lý Tư nhìn nhiều hơn chút sao? Hay là do cười với Lý Tư? Hay là lúc mời ăn củ cải cũng là mời Lý Tư trước? Cho nên Tiểu Trí mới chịu biểu công khai chủ quyền trước mặt Lý Tư sao?

      Sau khi nghĩ thông suốt, Chiêu Đệ chỉ cảm thấy buồn cười, quay đầu nhìn thoáng qua Tiểu Trí mở to hai mắt nhìn mình, lúc tự cho là người khác chú ý, dáng vẻ nhìn cây củ cải sau đó nuốt nước miếng, chỉ muốn bước lên xoa xoa khuôn mặt ngày càng phát triển của , người này, có cần phải đáng như vậy .

      Chiêu Đệ thấy Tiểu Trí như vậy, trong lòng làm sao có thể để chịu đựng như vậy, chỉ có thể đỏ mặt cầm lấy chiếc đũa gắp miếng củ cải đưa đến miệng Tiểu Trí, nhìn nheo mắt lại nhai nhai, ràng là bị chua, nhưng lại sợ nếu nhổ ra bị nhìn thấy khó chịu, nên buộc mình nuốt xuống, sau đó lập tức cúi đầu vào trong, há miệng cẩn thận hà hơi, e là bắt đầu cảm thấy cay rồi.

      "Cầm lấy, Tiểu Trí, uống hớp nước để trôi mùi vị đó nào." Chiêu Đệ thấy vẻ mặt kia của Tiểu Trí nên khẩn trương đưa chén nước cho , để uống nước xong trong miệng dễ chịu hơn chút, rất vui khi nhận được đặc sản mẹ gửi cho nên trong giây lát cũng nhớ tới Tiểu Trí có thói quen ăn thứ chua cay như vậy, đồ ăn vẫn luôn thanh đạm, đối với Tiểu Trí mà , lại có chút khó có thể tiếp nhận được.

      "Củ cải...củ cải muốn ăn rất ngon." Mặc dù mùi vị chua cay này khiến Tiểu Trí có chút kháng cự nào, nhưng cảm thấy ăn rất ngon, cho nên miệng cay đến mức hồng hồng rồi nhưng vẫn lắp bắp phát biểu cảm giác sau khi ăn của mình.

      "Tiểu Trí thích sao? Tiểu Trí cảm thấy quá chua và cay sao?" Chiêu Đệ nghe Tiểu Trí như vậy tránh được cảm thấy hơi kỳ lạ, ràng là chua đến nhíu mày, cay đến hít hà, tại sao lại là ăn rất ngon chứ?

      "Ừ, cay ê ẩm ăn rất ngon, Tiểu Trí thích." Tiểu Trí vừa chuyện vừa kéo tay Chiêu Đệ, để lại gắp cho ăn.

      Chiêu Đệ nhìn vẻ mặt giống như những lời dối thiện ý của Tiểu Trí, vậy tốt, nhưng nhìn trán hơi đổ mồ hôi của , lại dám để ăn nhiều. "Tiểu Trí, ăn thêm miếng nữa rồi chúng ta ăn nữa, để ăn sau được ? Loại dưa muối này nếu ăn nhiều tốt cho cơ thể."

      "Ừ, nghe Chiêu Đệ, Chiêu Đệ là vợ, Tiểu Trí nghe vợ nha." Tiểu Trí nghe lời gật đầu cái, lúc xoay đầu tự mình ăn cơm cũng quên len lén nhìn vẻ mặt Lý Tư, vừa rồi từ vợ kia rất lớn, ta nên biết Chiêu Đệ là của rồi.

      Nhưng sau khi Lý Tư nghe có bất kỳ biểu gì khác, thần sắc vẫn bình thường, tiếp tục thưởng thức đĩa rau, giống như nghe được gì.

      Nhưng thực tế, ngay cả hai chữ kinh ngạc cũng đủ để hình dung tâm trạng của Lý Tư lúc này, ngay từ đầu lúc ta được Chiêu Đệ gọi 'Mẹ' ta còn tưởng rằng mình nghe nhầm, nhưng bây giờ Tiểu Trí lớn tiếng công khai chủ quyền trước mặt ta như vậy, dù dám tin nhưng ta cũng thể tin lỗ tai của mình, ta thừa dịp ai chú ý đến mình lặng lẽ đánh giá vẻ mặt Chiêu Đệ, lại nhìn hai chiếc nhẫn nhẵn bóng giống nhau ngón tay của và Tiểu Trí, nhìn thế nào cũng thấy Chiêu Đệ giống người kết hôn, trán vẫn lộ ra chút non nớt, cái này ràng là hơi thở của .

      Điều này có phải Chiêu Đệ xưng hô với Hạ Cầm như vậy, còn có Tiểu Trí gọi Chiêu Đệ như vậy là loại hình thức nhà họ Trần muốn cưới Chiêu Đệ làm con dâu ? Bây giờ cứ để bọ họ gọi như vậy trước, để Tiểu Trí thích ứng với thân phận của Chiêu Đệ hơn.

      Nếu như bọn họ kết hôn ta có khả năng nghe được chút phong thanh nào, Trần Chung cũng để con trai bảo bối của ông ta làm chuyện uất ức như cưới chui này chứ.

      Nếu như phỏng đoán kia là chính xác, cũng có thể biết địa vị bây giờ của Chiêu Đệ ở nhà họ Trần, cũng có thể giải thích chuyện Trần Chung giao nghiệp vụ về khối tiêu thụ internet của công ty cho Chiêu Đệ, đây là ông ta muốn khúc dạo đầu tự mình bồi dưỡng người trong nhà tiếp quản Trần thị, đây cũng là cách ông ta lôi kéo Chiêu Đệ phải ? ta cũng tin nếu có bất kỳ quyền lợi nào điều khiển, có người nguyện ý gả có người mắc chứng tự bế, dù cho bề ngoài của người này có xuất sắc bao nhiêu chăng nữa.

      Nếu như ta thu phục Chiêu Đệ trước Trần Chung, Trần thị trở thành vật trong túi ta là chuyện vô cùng dễ dàng, chỉ là biện pháp này hơi bỉ ổi, có làm hay ta còn cần cân nhắc thêm, chẳng qua cũng chỉ là xác định thêm chút mà thôi, ta tuyệt đối chể cho mình bỏ ra nhiều cố gắng như vậy, dễ dàng thay đổi việc gì sắp tới tay nếu người ta khinh địch.
      Last edited by a moderator: 20/4/15

    5. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      20.3

      Editor: Búnn

      Nếu Lý Tư có ý nghĩ như vậy, vì muốn xác định xem địa vị ở nhà họ Trần của Chiêu Đệ có phải như vậy hay đương nhiên là ta lưu ý khắp nơi.

      Có nhiều việc chính là như vậy, vào thời điểm bạn chú ý, cảm thấy có manh mối gì, chỉ khi nào tập trung ánh mắt của mình ở phía lập tức phát ra mọi nơi đều để lại dấu vết.

      Cũng giống như bây giờ, giữa cuộc họp, điện thoại của Trần Chung bí mật rung, ông lấy ra nhìn thoáng qua, lập tức giao cho thư ký phụ trách ghi chép nội dung cuộc họp, ta rời khỏi phòng họp, trong lúc đó, Trần Chung chỉ nheo khóe mắt nhìn thư ký cái, sau khi gật đầu với ta của mình, ông lập tức quay đầu lại tiếp tục nghe báo cáo, dường như vô cùng thư ký ra ngoài để làm gì.

      Mà Lý Tư lại ngồi bên phải thư ký đó, lúc ta lấy điện thoại ra xem, ta có thể nhìn ràng người nhắn tin là Lâm Chiêu Đệ, mặc dù trong thời gian cái nháy mắt thể nhìn toàn bộ nội dung, nhưng lại có thể thấy những thứ kia chính là tin tức về đơn đặt hàng.

      Sau khi kết thúc cuộc họp, ta cố gắng dạo qua bộ phận kho vòng, quả nhiên thấy nhân viên trong kho bận in đơn hàng, còn có mấy người vùi đầu nhanh chóng dựa vào đơn đặt hàng điền vào đơn chuyển phát nhanh, cửa chiếc xe chuyển phát nhanh lần lượt được xếp đầy các kiện hàng, ta qua, làm như để ý lật ra, phát các nơi trong cả nước đều có đơn hàng, số kiện hàng còn rất lớn, phải biết rằng Trần thị sản xuất thực phẩm xanh, bởi vì sử dụng chiêu bài thực phẩm hữu cơ ô nhiễm, cho nên đề ra giá đắt, kiện hàng lớn như vậy, như thế nào cũng phải đến vài nghìn.

      ta tính toán qua loa chút, lại nhìn những sản phẩm trước mặt ta, số lượng tiêu thụ có thể bằng thành quả trong ngày của cửa hàng ở khu vực sầm uất.

      "Giám đốc Lý, xem tôi này, ở đây bận rộn lại nhìn thấy , có điều gì muốn phân phó sao?" Chủ nhiệm Lâm vất cả sửa sang lại đám đơn đặt hàng vừa mới in ra kia, ngẩng đầu lên lại thấy Lý Tư đứng ở cửa, vội vàng bước lên vài bước chào ta.

      " có chuyện gì, chỉ là vừa ngang qua, nhìn thấy mọi người ở bên này bận rộn như vậy cho nên mới qua đây xem chút, nhận được đơn đặt hàng lớn sao? Sao tôi lại thấy bên dưới báo cáo nhỉ?"

      " phải do bộ phận tiêu thụ tiếp nhận đơn đặt hàng, đây là do thư ký của tổng giám đốc Trần bàn giao riêng đơn đặt hang lớn internet, là nghiệp vụ này do tổng giám đốc Trần trực tiếp phụ trách, chuyện này cũng hơn mấy tháng rồi, có thể giám đốc Lý mới trở về từ bên ngoài cho nên nắm , ngay từ lúc bắt đầu, đơn đặt hang cũng rất ít, chỉ lẻ tẻ vài cái, thời gian gần đây càng lúc càng nhiều, bốn giờ chiều mỗi ngày phải xuất hang trong đơn đặt hàng ra, như vậy ở đây phải cần đến mười người tranh thủ thời gian khoảng từ đến hai tiếng mới có thể hoàn thành.” Chủ nhiệm Lâm thấy quan hệ giữa Lý Tư và Trần Chung rất thân thiết, hơn nữa trong công ty cũng có lời đồn đại rằng, sau này người phụ trách Trần thị là Lý Tư, cho nên nghi ngờ gì, ra toàn bộ .

      “À… là như thế này, trước khi tôi đến thôn họ Mã, cũng có nghe tổng giám đốc Trần qua, có chuyện như vậy, nhìn tình huống bây giờ, xem ra lợi nhuận tiêu thụ internet có vẻ rất tốt.”

      “Còn phải sao, vẫn phải là do ánh mắt của giám đốc Lý tốt, sớm biết tiêu thụ Internet là mạch máu của công ty, trước kia biết tổng giám đốc Trần nghĩ như thế nào, may mà bây giờ cuối cùng cũng nghe theo đề nghị của giám đốc Lý, thời gian gần đây, đơn đặt hàng cũng tăng lên chút, có nhiều đơn là do khách hàng quen trước kia, tới lúc mua hàng đều đặt thêm đơn hàng. Trước kia tôi cảm thấy con đường bán lẻ web chưa tốt làm sao buôn bán được, nhưng bây giờ xem ra là do mắt nhìn của tôi quá thiển cận rồi.” Chủ nhiệm Lâm nửa lòng nửa nịnh nọt ra những lời này, cho rằng có thể đạt được niềm vui của Lý Tư, có điều Lý Tư chỉ khẽ cười với ông ta, sau đó xin phép rời .

      đường lái xe về nhà, Lý Tư suy nghĩ về chuyện này, Trần Chung thể nào biết ưu thế của Internet, lúc trước ta đề xuất đề án này, được thong qua, ta cũng biết Trần Chung có chỗ kiêng dè mình, những điều này ta đều có thể hiểu được, dù sao đời này cũng có ai có thể dễ dàng chấp nhận chuyện chắp tay nhường gian sơn mà mình khổ cực xây dựng cho người khác, cho nên trong thời gian này ta mới nghiêm túc tăng công tác lên gấp đôi, chỉ hy vọng Trần Chung có thể giải trừ những băn khoăn với ta, ngờ kết quả lại là ông ta muốn vứt bỏ mình.

      Lâm Chiêu Đệ, ngờ con bé ở nông thôn kia còn có khả năng này, mới vài tháng ngắn ngủn, mình ta lại phát triển mở rộng con đường Internet, bây giờ ta chỉ cần thao tác ở nhà, nếu như sau này được Trần Chung cho tới công ty, ta lại có nhiều thành tích, mặc dù nhìn qua tiêu thụ mạng và tiêu thụ ở bên ngoài khác nhau rất nhiều, nhưng việc buôn bán, trong quy tắc có hàng trăm cách giải thích khác nhau, dường như ta nhìn rồi.

      Bây giờ ta gần như có thể xác định, Lâm Chiêu Đệ cũng kết hôn với Trần Trí, ngày hôm qua ta viện cớ gọi điện thoại thăm dò ý tứ của nhà họ Lâm, bây giờ ông Lâm còn hăng hái kiếm đồ cưới cho con , khi ta hỏi có thể chọn được con rể vừa ý chưa ông Lâm còn thở ngắn than dài, tìm được người thích hợp ở thôn họ Mã, còn cầu xin cũng lưu ý giúp Lâm Chiêu Đệ, nếu như ở thành phố W có ứng cử viên tốt ngàn vạn lần phải vội vàng giúp con ông ấy giới thiệu chút.

      ta tin tưởng với tính tình của Trần Chung, ông ta làm ra chuyện sau lưng cha mẹ nhà , cũng làm chuyện khiến con người ta im hơi lặng tiếng gả cho con mình, như vậy uất ức Lâm Chiêu Đệ, uất ức Trần Trí, lại càng vì Trần Trí mà muốn chôn họa ngầm khi cậu ta gặp nhà vợ, Trần Chung là người khôn khéo như vậy, là người kinh doanh sành sỏi, làm chuyện ngu ngốc như vậy.

      đôi vợ chồng còn chưa kết hôn, ở giữa có thể có bao nhiêu tình cảm, hơn nữa tình huống của Trần Trí lại như thế này, Lâm Chiêu Đệ cẩn thận chăm sóc con trai của ông ta, nhiều nhất Trần Chung cũng chỉ dấy lên lòng đồng tình và cảm ơn đối với ta, có phẩm hạnh như vậy, lại đơn thuần mới ra từ trong núi, khống chế trong tay khó lắm.

      Nghĩ tới đây, khóe miệng Lý Tư kéo ra, khẽ mỉm cười, hàm nghĩa bên trong rất phức tạp, nhất định phải có kiêu ngạo những rồi lại có loại buồn đau , lúc nào , Lý Tư ta cũng phải lưu lạc tới mức làm loại chuyện hèn hạ đến mức này. Ban đầu ta thanh cao kiêu ngạo, đắm mình trong thương trường nhiều năm như vậy, ở nơi bị danh lợi hấp dẫn dễ như trở bàn tay, còn từ ngày trước rồi.
      Last edited by a moderator: 5/5/15
      thư hồChris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :