1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bà xã mua được - Nại Lương Ngư (Full +eBook Full Ngọa Truyện)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 17.1 Ăn tủy biết vị.

      Editor: Linh

      Hai người gắt gao ôm nhau hồi lâu mới thoáng trở lại bình thường. Đến khi Chiêu Đệ tìm về được ý thức, mới phát cả thân người mình áp người Tiểu Trí, mà Tiểu Trí lúc này vẻ mặt vẫn ửng hồng như cũ. sợ áp đau Tiểu Trí, vội vàng chuyển thân mình, muốn từ người xoay xuống dưới.

      Mà khi chống người ngồi dậy, vật chôn sâu trong cơ thể lại nảy lên, vật vốn chậm rãi lại có xu thế biến lớn lần nữa. Chiêu Đệ lập tức cả kinh xoay sang bên cạnh, chỉ cảm thấy có gì đó thuận thế từ trong cơ thể chảy ra. theo bản năng nhìn về thứ đó, vừa nhìn thấy thứ nước khả nghi đó, chỉ cảm thấy mặt thoắt cái nóng lên.

      “Chiêu Đệ, Tiểu Trí còn muốn vào trong, bên trong thoải mái.” Tiểu Trí dùng ánh mắt sương mù mênh mông nhìn Chiêu Đệ buông đầu xuống, đáng thương tội nghiệp ra cầu của bản thân.

      Ban đầu bởi vì biết chuyện nam nữ nên Chiêu Đệ mới có tinh thần biết sợ đó, nhưng lúc này trải qua hồi cọ xát tất nhiên hiểu , lại nghe được Tiểu Trí những lời này, nháy mắt thầm nghĩ dùng chăn bao kín mình. Vừa rồi sao có thể chủ động thành như vậy, có nào biết xấu hổ như ?

      “Chiêu Đệ, em cho vào .” Thấy Chiêu Đệ chỉ buông đầu xuống, đỏ mặt lời, Tiểu Trí chậm rãi ngồi dậy, từ phía sau ôm lấy thân thể trần trụi của Chiêu Đệ, từng chút từng chút hôn đầu vai . cũng biết vì sao bản thân lại hôn Chiêu Đệ, chỉ biết như vậy thoải mái, muốn làm như vậy.

      Chiêu Đệ bị Tiểu Trí hôn đầu óc đều sắp loạn thành tương hồ, mơ mơ màng màng vậy mà lại nhắm mắt lại, mặc Tiểu Trí ở người muốn làm gì làm. Đến khi lại lấy lại được ý thức, mới phát biết từ khi nào nằm ở giường, còn Tiểu Trí vùi đầu trước ngực ngừng hôn. Mà lúc này, thân dưới của bọn họ cũng gắt gao dán chặt lấy nhau, theo mỗi động tác ra vào của Tiểu Trí, cái loại khoái cảm phía trước lại lần nữa quét đến.

      Hai con người mới nếm thử mây mưa, biết mệt mỏi giao chiến mấy hiệp, thế này mới song song rơi vào mộng đẹp. Hơn phân nửa ban đê, đều lòng nhào vào vận động hao phí thể lực này, sáng hôm sau tự nhiên là dậy nổi.

      Hạ Cầm đợi lâu vẫn chưa thấy Chiêu Đệ và Tiểu Trí rời giường, bởi vì lo lắng có phải hai người có chỗ nào thoải mái mới dậy nổi , sau khi do dự hồi lâu mới quyết định lên gõ cửa phòng.

      Chiêu Đệ mơ hồ nghe được tiếng gõ cửa, híp mắt muốn đứng dậy xuống giường, nhưng mới hơi động liền phát tình huống đúng, sao cả người lại chua xót đau đớn giống như phải chính mình đây? Chẳng lẽ có người thừa dịp ngủ đánh , đến khi thanh tỉnh chút, mới nhớ tới từng màn xấu hổ hôm qua. Mở mắt ra, trước mắt chính là gương mặt ngủ say của Tiểu Trí, khóe miệng còn hơi cong lên nụ cười thỏa mãn, mà eo còn có đôi tay thon dài trắng nõn.

      “Chiêu Đệ, Tiểu Trí, các con tỉnh chưa? rất muộn rồi, nên rời giường thôi.”

      Khi giọng Hạ Cầm lại truyền vào trong tai Chiêu Đệ, Chiêu Đệ mới phục hồi lại tinh thần, là vì nghe được gì đó mới có thể tỉnh lại. Lúc này, cũng chẳng quan tâm thẹn thùng, vừa nhàng đẩy Tiểu Trí sang bên vừa giương cao giọng trả lời Hạ Cầm.

      “Mẹ, chúng con tỉnh, lập tức xuống.”

      Hạ Cầm nghe được giọng Chiêu Đệ mới yên lòng, xem ra là hai đứa chỉ ngủ nướng, cũng có chỗ nào thoải mái.

      “Chiêu Đệ, hai đứa từ từ xuống cũng sao, mẹ xuống lầu trước, hai đứa rửa mặt xong rồi xuống ăn cơm, biết ?”

      Nghe thấy Hạ Cầm vậy, Chiêu Đệ mới thở phào nhõm hơi, rất sợ Hạ Cầm đẩy cửa vào. Bởi vì Tiểu Trí trong lúc ngủ mơ vẫn quấn quít lấy chịu buông, mà phát cái kia của Tiểu Trí vẫn còn trong cơ thể . Vừa rồi lúc đẩy Tiểu Trí ra, thể tách thân thể dây dưa của hai người ra, ngược lại làm thân dưới của bọn họ càng gần sát hơn.

      Chiêu Đệ sợ cảnh tượng tối qua lại lặp lại, tay tăng thêm chút lực đạo, đẩy thân thể còn mơ màng ngủ của Tiểu Trí người mình ra. Thừa dịp Tiểu Trí còn chưa mở mắt, cố nén cả người đau nhức, dùng tốc độ nhanh nhất đủ khả năng của bản thân chạy vào phòng tắm.

      Tiểu Trí dụi dụi hai mắt vẫn còn nhập nhèm, lúc mở mắt ra chỉ còn kịp nhìn thấy bóng dáng trần trụi lóe qua trước mặt, rất nhanh biến mất tại cửa phòng tắm. sững sờ nhìn chằm chằm cánh cửa khép chặt hồi lâu, thế này mới ý thức bản thân nhìn thấy chính là ai, khóe miệng lập tức cong lên nụ cười vui vẻ.

      cúi đầu nhìn dấu đỏ khả nghi trước ngực cũng trần trụi như vậy, lại quay đầu nhìn chăn đệm hỗ đỗn giường, cúi đầu nhíu mày nghĩ nghĩ, sau đó lại ngẩng đầu nhìn về phía cửa phòng tắm mấy lần, thế này mới từ giường xuống, chân trần tới phòng tắm. nhàng vặn tay nắm cửa, phát cửa cũng khóa trái, nghiêng tai lắng nghe tiếng nước chảy từ bên trong truyền ra, cẩn thận vặn tay nắm cửa, nghiêng mình cái liền tiến vào phòng tắm.

      Chiêu Đệ nhắm lại mắt lại để dòng nước ấm áp xối xuống toàn thân, hưởng thụ khoái cảm sóng nước gây cho thân thể, chú ý tới trong phòng tắm có thêm người. Đến khi rốt cuộc hưởng thụ đủ, mở to mắt liền thấy trước mắt có bóng dáng mông lung, bị dọa sợ kêu lên tiếng.

      Tiểu Trí vốn chuyên chú nhìn Chiêu Đệ, cũng bị tiếng kêu đột nhiên của làm phát hoảng, thân thể cũng tự chủ được run lên.

      Đến khi Chiêu Đệ hơi từ trong chấn kinh tỉnh táo lại, mới phát bóng dáng trước mặt nhìn quen mắt, nheo mắt, xuyên thấu qua hơi nước dày cẩn thận nhìn, thế này mới nhận ra là Tiểu Trí.

      “Tiểu Trí, sao lại vô thanh vô thức đứng ở đây vậy? Làm em giật cả mình.”

      “Thực xin lỗi.” Tiểu Trí ràng nhờ bản thân xuất dọa sợ Chiêu Đệ, buông đầu xuống áy náy , còn vùng trộm qua khóe mắt quan sát phản ứng của Chiêu Đệ. Đến khi nhìn thấy Chiêu Đệ lần nửa nở nụ cười, lặng lẽ lại tiến đến gần hơn chút.

      “Chiêu Đệ, Tiểu Trí cùng em tắm, về sau đều cùng nhau tắm được ?”

      Chiêu Đệ nghĩ tới Tiểu Trí đưa ra cầu như vậy, khỏi hơi sững sờ, “ phải lúc Tiểu Trí tắm Chiêu Đệ vẫn luôn đều bồi bên cạnh à?”

      giống nhau, trước kia là Tiểu Trí tắm mình, Chiêu Đệ mặc quần áo đứng ở bên cạnh. Bây giờ, Tiểu Trí muốn cùng nhau tắm, Chiêu Đệ và Tiểu Trí giống nhau cởi sạch quần áo cùng nhau tắm.” Tiểu Trí mở to đôi mắt đen láy, gắt gao nhìn chằm chằm vẻ mặt Chiêu Đệ, phảng phất như rất sợ bỏ qua chút biểu cảm mặt .

      Chiêu Đệ nghe Tiểu Trí như vậy, lúc này mới kịp phản ứng, bây giờ hai người cũng đều mặc quần áo, trần trụi như nhau. vội vàng xoay người, tay cũng vội vàng giao nhau để trước ngực.

      “Tiểu trí, xoay người, được nhìn em.”

      Tiểu Trí thấy Chiêu Đệ đột nhiên xoay người, lắc lắc đầu, vẻ mặt hiểu.

      “Vì sao? Tiểu Trí thích Chiêu Đệ quay lưng về phía , Chiêu Đệ quay lại .” Tiểu Trí chuyện đồng thời vươn tay đặt lên bờ vai Chiêu Đệ, muốn xoay lại.

      “Tiểu Trí, đừng như vậy, em mặc quần áo, ngượng ngùng.” Bị buộc rơi vào đường cùng, Chiêu Đệ chỉ đành phải tâm tình của bản thân.

      “Vì sao, Chiêu Đệ từng , chúng ta là người mình, người nhà mặc quần áo cũng sao. Tối hôm qua chúng ta vẫn luôn mặc quần áo, mặc quần áo ôm Chiêu Đệ, Tiểu Trí rất thoải mái.” Tiểu Trí thể lý giải lời Chiêu Đệ , vì sao ngượng ngùng, cảm thấy Chiêu Đệ mặc quần áo rất đẹp mắt, còn đẹp mắt hơn khi mặc quần áo.

      Chiêu Đệ đưa lưng về phía Tiểu trí, chỉ cảm thấy tay khoát lên người nóng vô cùng, lỗ tai nghe được lời của Tiểu Trí, lại càng làm nóng đến chịu nổi.

      “Tiểu Trí, bây giờ là ban ngày, ban ngày chúng ta thể cả người trần truồng, ban ngày cả người trần trụi là lễ phép.” biết nên giải thích với Tiểu Trí thế nào, dưới tình thế cấp bách, Chiêu Đệ chỉ phải bịa chuyện.

      “Ban ngày thể cả người trần truồng, buổi tối là có thể? Vì sao?”

      “Bởi vì... bởi vì...” Bởi vì lâu Chiêu Đệ vẫn biết trả lời thế nào mới tốt, bỗng trong đầu đột nhiên xẹt qua tia sáng, để nghĩ tới cái lý do: “bởi vì ban ngày còn có rất nhiều chuyện phải làm. Tiểu Trí, xem sáng sớm muốn luyện đàn, ăn cơm, xem đĩa phim, sau đó còn muốn ăn cơm trưa, buổi chiều còn muốn luyện đàn, nhiều việc như vậy đều phải làm xong vào ban ngày. Hơn nữa ban ngày ba mẹ tùy thời đều có thể lên nhìn Tiểu Trí và Chiêu Đệ, chúng ta mặc quần áo bị ba mẹ nhìn thấy tốt lắm. Hơn nữa khả năng còn có người ngoài đến nhà, vạn nhất bọn họ cũng thấy được, vậy càng tệ hơn, đúng hay . Cho nên, Tiểu Trí, ban ngày chúng ta nhất định phải mặc đủ quần áo, thể cả người trần truồng.”

      Tiểu trí nghiêng đầu hồi lâu, cảm thấy Chiêu Đệ rất đúng, hơn nữa ba mẹ cũng từng , trước mặt người ngoài thể cởi áo, nhưng là... “ hiểu được, nhưng là, Chiêu Đệ, nếu ban ngày Tiểu trí muốn vào trong thân thể Chiêu Đệ, giống như đêm qua vậy, nếu mặc quần áo phải làm sao bây giờ?”

      Vừa nghe lời này, Chiêu Đệ chỉ cảm thấy đầu ‘oành’ tiếng nổ tung, mặt hồng đều có thể ra máu. Chuyện này, cũng chẳng quan tâm phải che thân thể, cấp tốc xoay người bịt kín miệng Tiểu Trí.

      “Tiểu Trí, ban ngày mặc quần áo thể làm chuyện tối ngày hôm qua, hơn nữa, chuyện đêm qua chúng ta làm, thể với người khác, biết ?” Đó là bí mật chỉ có hai chúng ta mới có thể biết, nếu bị người khác biết, Chiêu Đệ tức giận, về sau lại cùng Tiểu Trí làm chuyện đó, bao giờ để Tiểu Trí... vào trong thân thể Chiêu Đệ nữa.” Chiêu Đệ căn răng, lời muốn đều xong, cho dù thẹn thùng, nhưng chuyện này nhất định phải dặn dò, nếu , vạn nhất Tiểu Trí tùy tiện ra, vậy về sau còn làm người thế nào đây.

      “A~~~” Tiểu trí bị Chiêu Đệ bịt miệng thể chuyện, chỉ có thể phát ra thanh a a, nhưng trong mắt lại tràn ngập dấu chấm hỏi. ràng là vẫn hiểu, vì sao chuyện này thể với người khác.

      “Tiểu Trí, vừa mẹ ở ngoài cửa bảo chúng ta ăn cơm, buổi sáng chúng ta trì hoãn rất nhiều thời gian. Em tắm xong rồi, ra ngoài trước, cũng tắm nhanh rồi ra ngoài, biết ?” Sợ Tiểu Trí lại đặt ra câu hỏi có biện pháp trả lời, Chiêu Đệ bịt miệng Tiểu trí, nhanh chóng xong tất cả những lời mình muốn , giống như chạy trối chết ra khỏi phòng tắm, chỉ chừa lại Tiểu Trí hiểu ra sao đứng ở trong phòng tắm.

      Tiểu trí cúi đầu nhìn em hưng trí ngẩng cao đầu, dùng ngón tay búng xuống đỉnh đầu cậu, ra vẻ nặng nề chồng chất thở dài: “Chiêu Đệ ban ngày thể vào, aiz~~~ nhịn .” Sau đó liền tự mở vòi sen bắt đầu tắm.
      Last edited by a moderator: 25/3/15

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 17.2

      Editor: Linh

      Chiêu Đệ vội vàng mặc quần áo xuống lầu, Hạ Cầm giúp đỡ thím Phúc đặt bữa sáng lên bàn cơm, bà vừa thấy Chiêu Đệ liền bảo ngồi xuống ăn cơm. Đến lúc phát phía sau có Tiểu Trí, khỏi khó hiểu ‘ơ’ tiếng. Thời gian dài như vậy đến nay, hai người đều Mạnh rời Tiêu, Tiêu rời Mạnh, sao hôm nay lại khác thường như vậy. chỉ có dậy sớm như thường ngày, xuống nhà cũng là tách riêng ra, phải là hai đứa cáu kỉnh, cãi nhau đấy chứ?

      “Chiêu Đệ à, Tiểu Trí còn chưa rời giường sao?”

      Vừa nghe đến tên Tiểu Trí, Chiêu Đệ lập tức mặt đỏ tim đập nhanh, sợ bị Hạ Cầm phát ra điều gì khác thường, lập tức điều chỉnh biểu cảm mặt, ra vẻ tự nhiên đáp: “Tiểu Trí buổi sáng rời giường có chút nóng, cho nên tắm rửa, lập tức xuống.”

      “Nóng? Mùa đông sao lại thấy nóng, chẳng lẽ phát sốt.” Hạ Cầm nghi ngờ, chỉ là nghe thấy Chiêu Đệ vậy, liền lo lắng cho thân thể của Tiểu Trí. Mùa đông, lại là sáng sớm nhiệt độ khí xuống thấp nhất, làm sao lại cảm thấy nóng đây?

      Bởi vì lo lắng, bà đặt đôi đũa trong tay xuống, nghĩ muốn lên lầu xem tình huống của Tiểu Trí.

      Chiêu Đệ thấy động tác của Hạ Cầm, biết bà muốn lên lầu, cũng quan tâm loại hành vi này có thích hợp hay , mạnh mẽ đứng dậy, vươn tay kéo Hạ Cầm lại, để bà rời khỏi nhà ăn. Đến khi Hạ Cầm dùng vẻ mặt khó hiểu nhìn , mới lắp bắp giải thích: “Mẹ, con... Con lên xem ấy, mẹ vội từ sáng đến giờ cũng mệt mỏi, con xem Tiểu Trí là được rồi.” xong lời này, cũng dám nhìn xem Hạ Cầm có vẻ mặt gì, cúi đầu liền về phía cầu thang. Bởi vì cúi đầu cho nên nhìn thấy Tiểu Trí xuống lầu chỉ cách có hai ba bước, đỉnh đầu liền tiến vào lòng . Bởi vì lực đạo va chạm, cần hồi hồn biết là chuyện gì, liền lui về phía sau mấy bước, thiếu chút đặt mông ngồi xuống đất, hoàn hảo Tiểu Trí nhanh tay lẹ mắt kịp đỡ eo .

      Được Tiểu Trí ôm gần như vậy, má còn có thể cảm nhận được hơi thở ấm áp của Tiểu Trí, mặt Chiêu Đệ lập tức liền đỏ.

      “Chiêu Đệ, em phát sốt à? Mặt em đỏ quá, nóng quá.” Tiểu Trí cẩn thận nhìn mặt Chiêu Đệ, lại kề , dán trán mình lên trán , sau khi cảm nhận được khác với độ ấm bình thường, vẻ mặt lo lắng hỏi.

      ... Em sao, mau buông em ra, có thể ăn cơm rồi.” Chiêu Đệ cũng biết mình bị làm sao. Sau khi trải qua tối ngày hôm qua, vừa nhìn thấy Tiểu Trí liền cảm thấy bản thân thích hợp, cả đầu đều là hình ảnh điên long đảo phượng tối qua của hai ngươi. Có phải rất sắc hay , Tiểu Trí cũng giống như , nhìn biểu của bây giờ có bao nhiêu bình thường a.

      “Chiêu Đệ, con có chuyện gì đấy chứ, sao sáng nay lại cảm thấy con quá giống bình thường vậy.” Hạ Cầm đứng ở cửa phòng ăn nhìn , thấy hành động Chiêu Đệ xấu hổ muốn đẩy Tiểu Trí ra, lại nhớ lại biểu khác thường của vừa rồi, hồ nghi đánh giá hai đứa ôm chung chỗ.

      “Mẹ, có chuyện gì, ha ha, chỉ là buổi sáng dậy muộn, cảm giác còn có chút mơ màng.” Chiêu Đệ ngầm liếc mắt nhìn Tiểu Trí cái, cảnh cáo được lung tung, thế này mới cười gượng giải thích với Hạ Cầm.

      Tiểu Trí dưới ánh mắt cảnh cáo của Chiêu Đệ, nghiêm chỉnh ăn cơm chuyện, tuy rằng biết vì sao thể ra chuyện tối hôm qua, nhưng Chiêu Đệ cho , .

      vất vả bữa sáng mới kết thúc, Chiêu Đệ thấy bộ dáng Tiểu Trí bịt chặt miệng, vui vì phối hợp, lúc này mới thở phào nhõm hơi, muốn kéo Tiểu Trí về phòng.

      Tiểu Trí mặc cho Chiêu Đệ kéo mình, cau mày, do dự mãi, lời muốn vòng qua đầu mấy lần, sau khi xác nhận có liên quan gì đến chuyện ngày hôm qua, thế này mới quay đầu lại hướng về phía Hạ Cầm : “Mẹ, ga trải giường của con bị bẩn, mặt có máu, mẹ giúp con đổi .”

      Chiêu Đệ vốn khôi phục bình phường, vừa nghe Tiểu Trí lời này, chỉ cảm thấy đầu óc rối loạn, miệng mấp máy, lại biết nên gì. thực tế, lúc này bị dọa căn bản thể nghĩ gì, cũng biết nên lấy lại lời của Tiểu Trí thế nào.

      “Có máu? Sao vậy? Con bị thương chỗ nào?” Hạ Cầm nghe thấy hai chữ có máu, phản ứng đầu tiên chính là Tiểu Trí bị thương ở đâu. Đến khi đến trước mặt Tiểu Trí và Chiêu Đệ, thế này mới phát Chiêu Đệ mặt đỏ bừng đứng sau Tiểu Trí. Nhìn thấy Chiêu Đệ bộ dáng này, Hạ Cầm mới bừng tỉnh đại ngộ, phỏng chừng là Chiêu Đệ đến tháng, ga giường bẩn, cho nên lúc này thẹn thùng.

      “Bị thương? Con bị thương.” Tiểu Trí nghe thấy hai chữ bị thường, đầu tiên là phủ nhận chuyện bản thân bị thương. Nhưng nghĩ lại, máu này hình như là chảy ra từ chỗ đó của Chiêu Đệ. Nghĩ đến đây, lập tức thay đổi sắc mặt, vẻ mặt khẩn trương ôm chặt Chiêu Đệ: “Chiêu Đệ, em đổ máu, em bị thương, đều là Tiểu Trí tốt, chúng ta bệnh viện.”

      Chiêu Đệ thấy Tiểu Trí khẩn trương vẻ mặt sắp khóc, muốn vùi đầu vào lòng muốn quay ra. phản ứng cũng quá chậm , đến lúc này mới liên tưởng đến máu và bị thương cùng chỗ. Buổi sáng lúc tắm, phát bắp đùi có vết máu, phản ứng đầu tiên là tới kinh nguyệt, nhưng sau đó phát có lại ra máu, thế này mới ý thức được là ngày hôm qua bọn họ làm mạnh, Tiểu Trí cẩn thận đâm vào bên trong . Giật giật, phát trừ chua xót đau đớn ra cũng bị sao cả, cho nên cũng để ý lắm. Nhưng bây giờ bị Tiểu Trí như vậy trong đầu lại lên hình ảnh Tiểu Trí vào trong cơ thể mình, cảm thấy xấu hổ còn mặt mũi gặp người.

      “Đợi chút, Chiêu Đệ, con bị thương? phải đến tháng?” Bị Tiểu Trí ồn ào, Hạ Cầm cũng phản ứng kịp, khả năng này giống như bản thân nghĩ. Mà Tiểu Trí lại nóng lòng xin lỗi, hai đứa này rốt cục phát sinh chuyện gì rồi? Chẳng lẽ là đánh nhau rồi sao?
      Last edited by a moderator: 31/3/15
      thư hồ, Chrislinhdiep17 thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 18.1 Ký hợp đồng.

      Editor: Linh

      Chiêu Đệ nghe được câu hỏi của Hạ Cầm, mặt cúi càng thấp, điều này bảo trả lời thế nào đây.

      “Chiêu Đệ, em rất đau à? Đều là Tiểu Trí tốt, Tiểu Trí rất dùng sức, về sau Tiểu Trí làm chuyện như vậy nữa.” Bởi vì Chiêu Đệ cúi đầu xuống, Tiểu Trí nhìn thấy được biểu cảm mặt , chỉ cho rằng bản thân đụng bị thương, cho nên sốt ruột vừa xin lỗi lại vừa cam đoan.

      có, Chiêu Đệ có bị thương, Tiểu Trí đừng lo lắng.” Sợ trong lòng Tiểu Trí lưu lại bóng ma, Chiêu Đệ chỉ đành phải ngẩng đầu đỏ mặt trấn an .

      Hạ Cầm đứng ở bên xem hai người hỗ động, cẩn thận đánh giá hai người phen, sao lại cảm thấy hai đứa hôm nay và ngày xưa có điều bất đồng nhỉ? Bà cúi đầu nhớ lại loạt dị thường vào buổi sáng nay, con ngươi sáng lên, phải như bà nghĩ đấy chứ? Chẳng lẽ hai đứa này đêm qua được việc rồi à?

      “Chiêu Đệ à, con và Tiểu Trí trước ngồi ở phòng khách đợi lát, hôm qua mẹ chùa cầu ngọc phật cho hai đứa, cũng biết hai đứa có thích hay , mẹ lấy ra cho hai đứa nhìn xem.” Hạ Cầm nhớ tới Tiểu Trí giường có vết máu, bảo đổi drap giường, bọn họ nhất định còn chưa kịp sửa sang lại giường. Bây giờ bà viện cớ đến phòng bọn họ nhìn, tất cả đều ràng. Cho nên sau khi xong lời này bà chuyển cho thím Phúc ánh mắt, bảo thím lấy cho hai đứa đĩa hoa quả, giữ bọn họ ở lại phòng khách, bản thân quay đầu liền lên cầu thang.

      Lúc Hạ Cầm vạch chăn hỗ độn ra, nhìn thấy chút đỏ sẫm giường, khóe miệng tự giác giương cao, đều sắp đến mang tai còn chưa hết. Bà vốn cho rằng hai đứa này cái gì cũng hiểu, đợi bọn họ tự thông suốt còn biết đến bao giờ, nghĩ tới nhanh như vậy bọn họ liền trưởng thành.

      Tự mình vụng trộm vui vẻ hồi lâu, bà mới nhớ tới muốn thông báo tin tức này cho lão Trần công tác ở ngoài. kinh hỉ lớn như vậy, thế nào cũng phải tìm người chia sẻ chút đúng .

      Bà lấy di động trong túi áo ra, ngay cả lật danh bạ điện thoại đều cảm thấy chậm, liền trực tiếp nhấn số, chờ điện thoại vang lên ba tiếng tút liên tiếp. Bà còn chưa mở miệng chuyện, trước hết là tràng tiếng cười, thẳng làm Trần Chung ở đầu bên kia điện thoại vẻ mặt hiểu.

      “Bà làm sao, đây là có chuyện gì, vui đến như vậy.”

      “Lão Trần ơi, hai ta có lẽ rất nhanh là có thể lên làm ông bà nội rồi.” Sau khi cười hồi Hạ Cầm mới thu hồi tiếng cười, nhưng trong lời vẫn nén được ý cười. Vốn thanh rất lớn, nhưng nghĩ tới hai đứa còn ở dưới lầu, tuy rằng trong nhà cách tốt, nhưng vạn nhất bị bọn họ nghe được, bọn họ ngượng ngùng, cho nên bà lại đè thấp giọng, tận lực hạ thấp giọng .

      “Bà ?! Hay là bà nhầm rồi, Tiểu Trí có thể biết chuyện này sao? Chiêu Đệ là trẻ, hẳn là cũng hiểu nhỉ?” Trần Chung vừa nghe đến chuyện này, phản ứng đầu tiên chính là thể tin được, hai đứa bé là thuần khiết như giấy trắng, làm sao có thể vô tự thông.

      , , tôi cũng nhìn giường chúng nó, hơn nữa hai đứa này sáng sớm thích hợp, Tiểu Trí còn giường có máu, bảo tôi giúp nó đổi drap giường kìa.”

      “Ha ha ha ha, là tổ tông hiển linh, gạo sống đều nấu thành cơm chín, xem ra Chiêu Đệ là hạ quyết tâm cùng Tiểu Trí qua cả đời, cuối cùng cũng có thể yên tâm rồi.” Lúc này Trần Chung mới có thể thở phào nhõm hơi, ông vẫn luôn chưa mình quên mình hứa hẹn với Chiêu Đệ. Ông từng , nếu Chiêu Đệ có hạnh phúc khác, nhà họ Trần bọn họ thành toàn . Nhưng người luôn ích kỉ, trong nội tâm ông vẫn hi vọng Chiêu Đệ có thể dùng thân phận vợ chăm sóc Tiểu Trí cả đời. Bây giờ Chiêu Đệ chủ động ra bước này, vậy cho thấy rời .

      Hai người lớn ở lầu cười ngừng được, ngay trong điện thoại tưởng tượng cảnh tượng con cháu đầy phòng khách. Còn hai đứa dưới lầu song song ngồi sofa, người xấu hổ, người khác liên tục đút hoa quả vào miệng đối phương, miệng còn ngừng : “Mẹ ăn nhiều hoa quả tốt cho thân thể, Chiêu Đệ ăn nhiều chút, bồi bổ thân thể.”

      Trong khoảng thời gian này, Chiêu Đệ quên chuyện video còn mảnh, sau này lên mạng tra vì sao bản thân lại chảy máu, vì muốn Tiểu Trí yên lòng, cũng lắp bắp báo chi tiết cho biết. Từ khi biết đây phải bị thương, hơn nữa chỉ chảy máu lần này, Tiểu Trí liền phi thường tự động thu hồi lại câu bao giờ làm chuyện này kia nữa. Mỗi khi đến buổi tối, liền gấp thể chờ lôi kéo Chiêu Đệ trở về phòng, đôi mắt sáng long lanh mở to, cũng biết học được từ đâu. Còn có thể vờ đáng thương chớp chớp lông mi dài của chính mình, cả khuôn mặt đều viết, “Đến đây , đến đây , chúng ta làm vận động.”

      Lúc đầu Chiêu Đệ cũng tốt cự tuyệt ý , ỡm ờ cũng theo , nhưng sau này Tiểu Trí càng ngày càng thường xuyên cầu, dần dần liền cảm thấy thể lực của bản thân có chút chống đỡ nổi. Nhưng vừa cự tuyệt, Tiểu Trí liền theo phía sau dùng ánh mắt cún con nhìn , làm cảm thấy mình là trứng thối tội ác tày trời. Thường thường đến cuối cùng, ngược lại biến thành muốn trấn an mà chủ động cầu làm chuyện đó.

      Khi Chiêu Đệ bắt máy, còn mơ mơ màng màng dựa vào trong lòng Tiểu Trí, lúc chuông điện thoại đột ngột vang lên còn dọa sợ nhảy dựng lên, qua vài giây sau mới biết là chuyện gì xảy ra. lướt qua Tiểu Trí, lấy điện thoại ở tủ đầu giường, vừa thấy là dãy số xa lạ, nhíu nhíu chân mày, nhưng vẫn ấn phím nghe.

      “Xin chào, xin lỗi, ngài là người truyền phát ‘thần ’ phải ?” Vừa nhận điện thoại, đối phương có lễ hỏi.

      “Thần ?” Bởi vì tối qua vận động kịch liệt, Chiêu Đệ lúc này trong đầu mảnh tương hồ còn có chút chưa phản ứng kịp, thần này là trò gì? Đến khi cúi đầu nhìn thấy khuôn mặt trắng nõn ngủ say của Tiểu Trí, lúc này mới bừng tỉnh, đúng rồi, thời gian trước đăng video Tiểu Trí đánh đàn lên, tên gọi là thần .

      “A ~~ Đúng, tôi người người truyền phát thần , xin hỏi có chuyện gì sao?”

      “Cám ơn trời đất, cuối cùng cũng tìm thấy ngài. Chúng tôi là biên tập của trang web S, chúng tôi cũng chỉ thử xem xem dãy số này có thể liên lạc được với ngài hay . Bởi vì rất nhiều hội viên khi điền tư liệu viết số điện thoại giả, nghĩ tới, vận khí chúng tôi tốt như vậy, dãy số ngài điền có thể liên lạc được với ngài.”

      Đầu óc Chiêu Đệ còn chưa phải tỉnh táo, bị lời liên tục của đối phương biến thành mơ hồ, đây đều là chuyện gì với chuyện gì a?

      “Xin hỏi, ngài tìm tôi có chuyện gì sao?” Nghe xong nhiều như vậy, Chiêu Đệ vẫn chưa hiểu ý đồ cuộc điện thoại này của đối phương, chỉ có thể đánh gãy đối phương, trực tiếp hỏi ra nghi vấn của bản thân.

      “A ~~ ngượng ngùng, ha ha, gọi được cuộc điện thoại này có chút kích động, là như vậy. Thời gian trước video clip ngài đăng lên web lượt xem rất đông, hôm nay gọi cuộc điện thoại này chủ yếu cũng là muốn hỏi ngài có thể liên lạc với người diễn tấu trong clip sao? Có mấy công ty đại diện nổi danh quốc tế muốn liên lạc với vị diễn tấu thần bí này, xem có thể cùng cậu ấy ký hợp đồng , giúp cậu ấy ra album.”

      “Ký hợp đồng!?” Sau khi nghe xong đối phương giải thích, Chiêu Đệ cuối cùng cũng hiểu là chuyện gì xảy ra. Ban đầu lúc đăng video lên mạng tuyệt ngờ có hiệu quả như vậy, có lẽ chỉ có , ngay cả ba mẹ cũng ngờ đến.

      “Đúng, tuy rằng bây giờ chuyện này vẫn còn hơi sớm, đối phương có lẽ còn cần ngài cung cấp thêm chút tư liệu, thậm chí đòi hỏi gặp mặt vị diễn tấu này rồi mới quyết định. Nhưng dựa vào kinh nghiệm phát triển trang web nhiều năm của tôi, đây là chuyện nắm chắc, bây giờ người diễn tấu trong video là hồng nhân (cục cưng, ý là người được nhiều người hâm mộ, theo dõi) danh xứng với thực mạng rồi. Bây giờ thị trường nhạc đình trệ như vậy, có người có kỹ thuật nhạc cao như vậy ga nhập, đối với công ty đại diện mà cũng là chuyện tốt. Chính là công ty đại diện này xưa nay cầu tương đối cao, dù sao cũng là nổi danh quốc tế, biết, ngài có thể giúp hỗ trợ liên hệ với vị diễn tấu này hay ? Hoặc là ngài có thể cung cấp phương thức liên lạc với cậu ấy ? Có thể để công ty đại diện trực tiếp liên lạc với cậu ấy.

      Chiêu Đệ nghe ra gấp gáp trong giọng của đối phương, chính là chuyện này phải có thể dễ dàng đáp ứng. Đầu tiên là ký hợp đồng, phải cùng ba mẹ thương lượng, mà điều quan trọng nhất chính là, Tiểu Trí có nguyện ý kí hợp đồng hay . Dù sao sau khi ký hợp đồng, còn có ràng buộc, lại dễ dàng tùy tâm sở dục như trước, muốn đàn liền đàn muốn đàn. Có lẽ đến lúc đó còn có áp lực soạn nhạc, nhưng áp lực đó biết Tiểu Trí có nguyện ý thừa nhận hay .

      “Ngượng ngùng a, chuyện này tôi làm chủ được, tôi cùng người diễn tấu thương lượng xong rồi mới có thể cho ngài câu trả lời thuyết phục, ngài có thể để lại phương phức liên hệ với ngài ? Chúng tôi thương lượng ra kết quả mau chóng liên hệ với ngài.” Suy xét xong, Chiêu Đệ lễ phép cự tuyệt cầu xin phương thức liên lạc với Tiểu Trí của đối phương.

      “Ừ ~~ được được, có điều xin nhất định phải mau chóng cho tôi câu trả lời thuyết phục, được ? Mấy công ty đại diện này đều rất tốt, nếu tin ngài có thể lên mạng thăm dò tư liệu liên quan đến bọn họ.”

      Sau khi chép xong phương thức liên lạc của đối phương và tên mấy công ty đại diện Chiêu Đệ mới cúp điện thoại. Vừa mới cúi đầu liền nhìn thấy Tiểu Trí chớp hai mắt liên tục nhìn chằm chằm, còn thường xuyên liếc về phía ngực .

      Chiêu Đệ theo ánh mắt Tiểu Trí nhìn xuống, vừa xem liền bị dọa, lập tức từ người Tiểu Trí lật qua, động tác nhanh chóng kéo chăn che đến cổ. Hóa ra vừa rồi vậy mà cả người trần trụi lướt qua Tiểu Trí tiếp điện thoại, mà hai điểm đỏ sậm trước ngực lại từng phát từng phát đụng chạm vào lồng ngực cũng trần trụi của . Bởi vì lúc chuyện điện thoại quá mức chuyên tâm, nhưng lại chút cũng chưa phát ra.

      “Tiểu Trí, đừng nhìn em, mau rời giường, trời sáng rồi.” Chiêu Đệ vừa tiếp xúc với ánh mắt ràng chưa thỏa mãn dục vọng của Tiểu Trí, cuống quít buông mắt xuống, dám tiếp xúc với đôi mắt có hồn của , chỉ sợ chống cự được khẩn cầu trong mắt .

      “Chiêu Đệ, rèm cửa chưa kéo, còn biết bên ngoài là đen hay là sáng đâu, Tiểu Trí cảm thấy, là đen.” Tiểu Trí nhìn chỗ thân dưới hơi hơi đội chăn lên, vô cùng nghiêm túc ra cảm giác của bản thân, làm giãy dụa cuối cùng. Chiêu Đệ trời sáng liền thể làm chuyện này, vậy nếu trời đen sao?

      được, trời sáng, tin vén mành cửa sổ. Tiểu Trí phải giữ lời, quên lúc trước hứa với Chiêu Đệ thế nào à?” Chiêu Đệ nhìn thoáng qua ánh mắt có chút né tránh của Tiểu Trí, người này thế nhưng giở trò nhen.

      “Được rồi, được rồi, trời sáng.” Khi lời này, Tiểu Trí còn tự mình lén thở dài, lập tức ngẩng đầu mở to đôi mắt bồ câu nhìn chằm chằm Chiêu Đệ. “Vậy khi nào đen Chiêu Đệ phải theo , Tiểu Trí vào bao nhiêu lần liền bấy nhiêu lần, Tiểu Trí cam đoan làm đau Chiêu Đệ, làm Chiêu Đệ thoải mái.” Tiểu Trí thấy Chiêu Đệ sau khi nghe được mình vào bao nhiêu lần đều theo liền nhắm mắt lại, có chút sốt ruột vội vàng bổ sung làm đau .

      Nhìn thấy Chiêu Đệ vẫn cúi đầu chuyện, Tiểu Trí có chút gấp, “Tiểu Trí , làm đau Chiêu Đệ, làm Chiêu Đệ thoải mái, .” Vừa , vừa vươn tay muốn nâng đầu Chiêu Đệ. Đến khi Chiêu Đệ rốt cuộc ngẩng đầu lên, Tiểu Trí mới phát , mặt Chiêu Đệ bỏ bừng. Vừa nhìn thấy cảnh này, liền nhếch miệng cười, “Chiêu Đệ đỏ mặt, chính là thẹn thùng, thẹn thùng chính là đồng ý. Tiểu Trí tắm rửa, Chiêu Đệ thẹn thùng, Tiểu Trí biết phải tránh .”

      Chiêu Đệ vẻ mặt kinh ngạc nhìn bóng dáng Tiểu Trí trần truồng biến mất sau cánh cửa phòng tắm, miệng đều há to đến mức có thể nhét vừa quả trứng gà. Sao lại cảm thấy dạo này Tiểu Trí xuất rất nhiều suy nghĩ trước đây chưa từng có, đây là học từ đâu?

      “Chiêu Đệ, em thẹn thùng xong rồi nhớ phải vào phòng tắm tìm , chờ em vào đây, chúng ta lại cùng nhau tắm.” Chiêu Đệ còn đắm chìm trong suy nghĩ của bản thân bị Tiểu Trí đột nhiên ngó đầu ra ngoài làm phát hoảng, đợi trả lời, cái đầu ướt sũng đó lại biến mất sau cánh cửa.

      Cuối cùng Chiêu Đệ lay chuyển được Tiểu Trí kiên trì, vẫn là vào phòng tắm cùng tắm, bằng thằng nhóc này lại ở bên trong ra. Vì phòng ngừa ba mẹ sinh ra ý nghĩ ái muội, chỉ có thể thỏa hiệp. Lúc ra phòng tắm, lườm thân dưới của Tiểu Trí cái, lại ngẩng đầu nhìn gò má thẹn thùng của , lắc lắc đầu, trong lòng thầm than, “Người này lại làm gì đây?”

      Lúc ăn sáng, Chiêu Đệ đem chuyện biên tập của trang web gọi điện thoại cho mình cho Hạ Cầm và Trần Chung nghe, hai người nghe xong cũng vô cùng kinh ngạc. Bọn họ cũng giống Chiêu Đệ, ngày đầu tiên đăng video lên liền chưa từng nghĩ đến kết quả như vậy, vẫn cho rằng nhiều nhất chính là mọi người bình luận, ca ngợi thiên phú nhạc của Tiểu Trí mà thôi. nghĩ tới, bây giờ sức mạnh của internet lại lớn như vậy, chuyện đêm thành danh thế nhưng xảy ra người Tiểu Trí.
      Last edited by a moderator: 5/4/15
      thư hồ, Chrislinhdiep17 thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 18.2

      Editor: Linh.

      Nhưng theo kinh hỉ ngoài ý muốn đến này cũng chỉ có vui, còn có lo lắng. Nếu Tiểu Trí là người bình thường, có lẽ bọn họ chút do dự đáp ứng lời mời này. Cho dù trở thành nhân vật của công chúng đối với người bình thường mà cũng là chuyện khó, nhưng luôn có thể từ từ làm quen. Nhưng Tiểu Trí phải người thường, đứa bé mẫn cảm có chứng tự bế, chỉ chút đả kích đối với đều có thể là trí mạng, bọn họ thể tin tưởng Tiểu Trí có thể đối mặt với tất cả những chuyện phát sinh sau này.

      Sau khi người nhà yên lặng ăn xong bữa cơm sáng, Trần Chung liếc mắt nhìn Hạ Cầm cái sau đó mới mở miệng: “Chiêu Đệ à, dạo này Tiểu Trí trở nên sáng sủa hơn trước rất nhiều, cũng nguyện ý nhiều, đây đều là công lao của con, cũng là chuyện mà ba và mẹ con nỗ lực nhiều năm nhưng vẫn làm được. Cho nên, chúng ta có lý do tin tưởng, con so với chúng ta càng hiểu Tiểu Trí hơn, càng biết lựa chọn nào mới là tốt cho nó. Chúng ta tin tưởng phán đoán của con, về phần muốn liên hệ với đối phương hay , liền từ con quyết định. Trong lúc đó nếu có chỗ nào cần ba và mẹ con hỗ trợ, con cứ việc mở miệng, chúng ta dùng hết toàn lực giúp con.”

      Hạ Cầm theo lời của Trần Chung, liên tục gật đầu, ràng đây cũng là suy nghĩ trong lòng bà. Có lẽ lúc đầu trong lòng bà vẫn hoàn toàn yên tâm về Chiêu Đệ, nhưng trong thời gian này Tiểu Trí thay đổi quả vô cùng ràng. Chuyện này có thể chứng minh Chiêu Đệ làm tất cả cho Tiểu Trí đều đúng, hơn nữa bây giờ Chiêu Đệ cũng là người của Tiểu Trí, liền càng toàn tâm toàn ý xuất phát từ lập trường của Tiểu trí. Vì Tiểu Trí lo lắng chu đáo, làm cha mẹ, khi đứa trưởng thành, phương thức biểu đạt tình với đứa phải là nắm chặt trong tay, mà là buông tay vừa phải.

      “Con quyết định!?” Chiêu Đệ ràng ngờ Hạ Cầm và Trần Chung giao quyền quyết định trọng đại như vậy cho mình, chẳng lẽ ba mẹ sợ từng trải ít mà làm ra quyết định sai lầm, ngược lại hại Tiểu Trí sao?

      “Đúng, từ con quyết định, tuy rằng chúng ta đều là người nhà, nhưng bây giờ con và Tiểu Trí là vợ chồng, ở đây của chúng ta, hai đứa có nhà của mình. Sau này cùng nhau đến già là hai người các con, ba và mẹ con sớm hay muộn đều phải rời , hai đứa phải học tự mình làm chủ, tự mình kinh doanh tốt nhà của mình. Chiêu Đệ à, Tiểu Trí tình huống con cũng biết, hướng của nhà này từ con quyết định, chúng ta đều tin tưởng con, cũng rất nguyện ý duy trì quyết định của con.” Trần Chung e dè thẳng thắn ra suy nghĩ của mình cho Chiêu Đệ biết, phải học cách kinh doanh tốt nhà, chuyện này đối với , cần phải đối mặt với càng nhiều khó khăn và sụp đổ. Khi ông và bạn già còn ở đời này, ông cần phải buông tay để bọn họ có thói quen tự mình làm chủ cuộc sống gia đình trước.

      Chiêu Đệ nhìn Hạ Cầm, lại nhìn Trần Chung, từ trong ánh mắt của bọn họ, nhìn đến được cổ vũ và che chở. lại quay đầu nhìn Tiểu Trí nghiêng đầu nhìn mình, trong mắt hoàn toàn là tín nhiệm, cũng làm lòng ấm áp.

      “Ba, mẹ, con hiểu ý của hai người, cám ơn hai người nguyện ý cho tín nhiệm to lớn như vậy. Chuyện này, con cùng Tiểu Trí thương lượng tốt, nếu Tiểu Trí nguyện ý, con liên hệ chuyện với đối phương. Đến lúc đó xem điều kiện đối phương đưa ra cùng trình độ có thể nhân nhượng Tiểu Trí lại quyết định có muốn ký hợp đồng hay .” Sau khi hơi suy nghĩ chút, Chiêu Đệ làm ra quyết định như vậy. biết khi ký hợp đồng thành công, Tiểu Trí phải đối mặt với thế giới phức tạp hơn bây giờ gấp trăm ngàn lần. Nhưng chỉ cần Tiểu Trí chống đối cuộc sống như vậy, cùng tiếp xúc với nhiều người với luôn là chuyện tốt, hơn nữa Tiểu Trí còn muốn xa hơn con đường nhạc này, trong lúc này tuyệt đối thể thiếu các nhân sĩ chuyên nghiệp khác giúp đỡ.

      Chiêu Đệ và Tiểu Trí cơm nước xong liền trở về phòng, cũng vội vã hỏi ý kiến , mà giống như ngày thường cho đĩa CD vào trong đầu đĩa, để Tiểu Trí lựa chọn ca khúc mình muốn nghe.

      Đến khi nốt nhạc nhảy lên từng chút từng chút truyền vào trong tai Chiêu Đệ mới mở miệng hỏi Tiểu Trí: “Tiểu Trí, muốn giống như những người diễn tấu này, diễn tấu piano trước mặt mọi người ?”

      Tiểu Trí nghiêng đầu nhìn Chiêu Đệ, lại quay đầu nhìn người mặc lễ phục chính thức diễn tấu piano trước mặt đông đảo người nghe trong TV, suy xét hồi lâu mới trả lời : “Tiểu Trí biết, muốn giống vậy lại muốn giống vậy.”

      “Tiểu Trí muốn giống là cái gì, muốn giống lại là cái gì?” Chiêu Đệ Tiểu Trí trả lời như vậy là có ý gì, nhưng có tin tức tiếp thu được, phải là Tiểu Trí cũng hoàn toàn bài xích chuyện diễn tấu trước mặt mọi người.

      “Tiểu Trí muốn đàn cho người thích nghe nghe, muốn đàn cho người muốn nghe nghe.”

      “A~~ vậy sao Tiểu Trí biết được người khác thích nghe hay thích nghe? nhìn người nghe trong đĩa phim này , bọn họ hẳn là đều thích mới có thể tới, vé vào cửa hội diễn tấu rất đắt, thích tiểu tiền tới nghe đâu.”

      phải, phải.” Nghe thấy Chiêu Đệ như vậy, Tiểu Trí vội vàng lên tiếng phủ định. Sau đó dùng điều khiển từ xa tua màn hình TV trước mặt, đến lúc tua đến hình ảnh toàn trường người xem mới dừng lại.

      kéo tay Chiêu Đệ, để cùng ngồi xổm trước TV, dùng ngón tay chỉ mấy người nghe trong đám người: “Em xem, ông ta thích, ấy thích, còn có ta cũng thích.”

      Chiêu Đệ theo phương hướng Tiểu Trí chỉ cần thận nhìn, nhưng cũng nhìn ra khác thường, những người đó biểu cảm đều rất nghiêm túc mà, Tiểu Trí rốt cuộc là từ đầu nhìn ra bọn họ thích.

      Tiểu Trí thấy Chiêu Đệ nghiêng đầu, bộ dáng cau mày, biết xem hiểu, đắc ý nhếch khóe môi, “Chiêu Đệ biết, Tiểu Trí biết, Tiểu Trí dạy em xem.”

      lại chỉ chỉ mấy người xem khác, để Chiêu Đệ nhìn lại, “Em xem, những người này đều thích bản nhạc này.”

      Tiểu Trí nhìn nhìn lại hai nhóm người đối lập mà Tiểu Trí chỉ lúc lâu mới nhìn ra khác biệt, vừa nhìn thấy mới có thể cảm nhận được ý của Tiểu Trí. Hai nhóm người này biểu cảm quả có khác biệt rất lớn, phía trước Tiểu Trí những người thích nghe đó, tuy rằng vẻ mặt nghiêm túc, nhưng mặt lại có ý cười. Rồi sau đó chỉ mặt những người đó, tuy rằng tươi cười mặt ràng, nhưng trong ánh mắt lại lộ ra vui vẻ.

      “Bản nhạc này là vui vẻ, người thích nghe cũng vui vẻ, người thích nghe, nghe hiểu.”

      Chiêu Đệ nghe Tiểu Trí giải thích xong mới sáng tỏ thông suốt, đồng thời cũng có sâu lo lắng. Tiểu Trí đối nhạc, chỉ có thích, có chút xíu toan tính thiệt hơn, cần nhạc có thể mang lại cho bao nhiêu danh lợi, chỉ để ý người nghe có thể cùng thưởng thức. Nhưng cái xã hội này lại thực tế, giống như những người vừa Tiểu Trí chỉ ra, bọn họ thích nghe, lại phải tiêu nhiều tiền đến nghe diễn tấu. Vậy cũng chỉ có giải thích, phải là bọn họ coi nhạc là công cụ tăng trình độ thưởng thức của bản thân, mà những người này nhất định bị dư luận dẫn đường. Bởi vì hiểu thưởng thức, cho nên bảo sao hay vậy, sau này có phải Tiểu trí cũng bị ngôn luận của những người này xúc phạm đến hay ?

      “Tiểu Trí, nếu ngày, có số người số lời hay sau lưng , đau lòng để ý sao?” Để dò xét thái độ của Tiểu Trí, sau khi do dự mãi Chiêu Đệ vẫn mở miệng.

      cái gì tốt về ?” Tiểu Trí ràng phải hiểu vì sao người khác lại vô duyên vô cớ bậy về , lại làm chuyện xấu gì.

      ví dụ... ví dụ Tiểu Trí đàn hay, Tiểu Trí sửa khúc tốt gì đó, thậm chí có người Tiểu Trí thông minh.” Chiêu Đệ dè dặt cẩn thận chọn từ tương đối cho Tiểu Trí nghe, chỉ sợ nghe được từ đả thương người mà buồn.

      “Tiểu Trí đau lòng, để ý, Tiểu Trí đàn, tự mình thấy dễ nghe là được rồi, người khác như thế nào cũng liên quan đến chuyện của Tiểu Trí. Tiểu Trí vốn thông minh, bọn họ ngốc cũng quan hệ, hơn nữa Chiêu Đệ từng , Tiểu Trí thông minh rất nhiều người lý giải được, cho nên Tiểu Trí đau lòng, nhưng là Tiểu Trí khó chịu.” Thấy Chiêu Đệ nghe được câu cuối cùng của lộ ra vẻ mặt hiểu, Tiểu Trí lại cười bổ sung: “Buồn rất nhanh tốt rồi, đau lòng rất lâu mới tốt lên, cho nên Tiểu Trí đau lòng, Tiểu Trí khó chịu.”

      Chiêu Đệ thấy Tiểu Trí bộ dáng mỉm cười, còn có vẻ mặt kiêu ngạo tự cho là giúp giải thích nghi hoặc, nhịn được phì cười. Tiểu Trí là càng ngày càng sáng sủa, bây giờ rất khó liên hệ lần đầu tiên nhìn thấy Tiểu Trí và Tiểu Trí trước mắt này. Đối với chuyện khi nào bắt đầu thay đổi đều có chút ấn tượng mơ hồ, chỉ biết là, từng chút từng chút chuyển biến nhận thức được, lặng yên tiếng động. Nhưng đến khi mọi người đột nhiên phát ra, cũng là long trời lở đất.

      Dường như nhất định phải tìm ra bước ngoặt, có lẽ chính là sau khi nghe được chuyện xưa kia, trong nội tâm Tiểu Trí tiếp nhận chuyện xưa về con người. vẫn luôn nỗ lực thực hứa hẹn của bản thân, muốn đối tốt với , phải bảo vệ , đặc biệt sau khi bọn họ có quan hệ thân mật, loại thích này càng ràng hơn.

      “Tiểu Trí, bản nhạc đàn, mạng rất nhiều người đều thích, nếu Tiểu Trí bởi vì muốn đàn cho người thích nghe nghe mà muốn diễn tấu trước mặt người khác, vậy những người thích nghe Tiểu Trí diễn tấu cũng nghe được. như vậy, chuyện này đối với người thích nghe nhạc cũng rất công bằng, đúng hay ? Tiểu Trí nguyện ý để những người thích nghe nhạc của mình thừa nhận ủy khuất và khổ sở này sao?” Sau khi biết điểm mấu chốt trong lòng Tiểu Trí, cuối cùng Chiêu Đệ lựa chọn khuyên bảo Tiểu Trí đồng ý lời mời của công ty đại diện.

      “Còn nữa, video Tiểu Trí đăng lên web thời gian trước, cũng có rất nhiều người xem, bên trong khẳng định có thích, cũng có thích. xem, chũng ta vẫn trôi qua cuộc sống hàng ngày của bản thân như bình thường, cũng bị bao nhiêu ảnh hưởng đúng .”

      Tiểu Trí cau mày cẩn thận suy xét lời của Chiêu Đệ, nghĩ thấy cũng đúng, nhưng nghĩ lại, lại cảm thấy có chỗ nào đúng. Đăng video lên mạng, nhìn thấy biểu cảm của mọi người, nhưng nếu diễn tấu trước mặt mọi người giống người trong đĩa phim, nhìn thấy biểu cảm của mọi người. Thấy có người thích lại muốn làm bộ như thích nghe ngồi phía dưới nghe, khó chịu, buồn, bản nhạc đánh ra cũng buồn, những người thích nghe cũng buồn, như vậy tốt.

      Tiểu Trí chi tiết ra suy nghĩ của bản thân cho Chiêu Đệ nghe, Chiêu Đệ nghe xong logic của cũng sửng sốt. Lần này quả biết nên trả lời Tiểu Trí thế nào, nghĩ nghĩ, lại cảm thấy vấn đề này có chút tương tự, hình như lúc trước cũng từng gặp qua vấn đề như vậy. Đúng rồi, ban đầu lúc chuẩn bị đăng video lên mạng, Tiểu Trí từng qua, phải vui vẻ, điệu nhạc truyền ra cũng vui vẻ, lúc buồn đánh đàn tốt, nghĩ để mọi người nghe xong buồn. Lúc đó đau lòng và buồn hãy để mọi người cùng nhau chia sẻ, cuối cùng biến mất, Tiểu Trí mới đồng ý quan điểm của .

      Lúc này đối mặt với vấn đề tương tự, nhưng lại khác biệt, phía trước buồn là tự phát, mà lần này buồn là bởi vì có người làm ra vẻ thích nhạc. Nếu mở hội diễn tấu, Tiểu Trí hoàn toàn buồn, dường như mở hội diễn tấu mới là lựa chọn sáng suốt nhất.

      Sau khi nghĩ như vậy, Chiêu Đệ liền làm ra quyết định, có thể liên lạc công ty đại diện, nhưng có thể cùng bọn họ thương lượng con đường mở hội diễn tấu, mà chuyển sang con đường ra đĩa nhạc. Như vậy tuy rằng có thể ít độ chú ý, nhưng dù sao cũng thể để Tiểu Trí đột nhiên phải tiếp xúc với nhiều người. Bắt đầu chậm rãi tiếp xúc với mấy nhân viên công tác, tiến hành theo chất lượng như vậy, có lẽ đến cuối cùng, Tiểu Trí có thể tiếp nhận hình thức diễn tấu trước mặt mọi người cũng chừng.

      Sau khi hạ quyết tâm, Chiêu Đệ mới ra suy nghĩ của mình cho Tiểu Trí biết, trưng cầu ý kiến của . Tiểu Trí nghe Chiêu Đệ giải thích kỹ càng xong, vui vẻ đáp ứng đề nghị của , theo ý , như vậy và lúc trước Chiêu Đệ quay viedo đăng lên web khác gì nhau.
      Last edited by a moderator: 10/4/15

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 19: Truyền thông mới của Bồ Đào Nha.

      19.1

      Editor: Búnn

      Sau khi quyết định việc, Chiêu Đệ báo cáo quyết định cuối cùng cho Trần Chung và Hạ Cầm, dưới giúp đỡ của hai người, rất nhanh liên lạc được với vị biên tập web trước kia, dưới bố trí của đối phương, gặp mấy công ty đại diện, lúc gặp mặt cũng mang theo Tiểu Trí, mà mang tới video được thu trong khoảng thời gian này, đồng thời có hình ảnh chính diện của Tiểu Trí, chỉ là tỏ thái độ với đối phương rằng sau này lấy hình thức xuất như vậy, cũng chỉ hỏi hai con đường là thông qua internet và ra đĩa nhạc, xây dựng biểu diễn bên ngoài, biết có thể đáp ứng những cầu này .

      cầu kỳ lạ như vậy, đương nhiên công ty đại diện đưa ra loạt nghi vấn, xã hội bây giờ, là muốn chiếm cứ vị trí tại ngành nghề nào đấy, ngoại trừ thực lực lộ diện và được lăng xê của truyền thông chắc chắn là điều thể thiếu, vị diễn tấu gia này thần bí như vậy, vừa mới bắt đầu có lẽ còn có thị thường, nhưng thời gian lâu dài, cũng khó đảm bảo chứng minh rằng quần chúng có còn tiếp tục kéo dài chú ý đối với ta hay .

      Phản ứng của bọn họ ở trong tính toán Chiêu Đệ, dường như tất cả công ty đại diện đều dưới tình huống thuyết phục hết lần này đến lần khác nhưng có kết quả, đành phải bỏ qua việc ký hợp đồng với Tiểu Trí, đến cuối cùng chỉ còn lại công ty đại diện quy mô cũng lớn, mặc dù thời gian thành lập công ty này dài lắm, nhưng quốc tế lại vô cùng nổi tiếng, chỉ vì nghệ nhân Kỳ Hạ và phong cách nhạc của ta đều rất lập dị, bên ngoài khen chê giống nhau, nhưng bọn họ vẫn làm theo ý mình như cũ, vậy mà công ty đại diện vẫn cho bọn họ mức độ khoan dung lớn nhất, chỉ cần phải chuyện trái pháp luật loạn kỷ cương công ty này đều lựa chọn ủng hộ thay vì chèn ép.

      Trước khi tới gặp mắt, nhóm người Chiêu Đệ cũng hiểu vô cùng cặn kẽ tài liệu về bối cảnh của tất cả công ty đại diện, cho nên cũng ràng với cách làm trước sau như của công ty này, cho nên sau khi tất cả những cầu mà mình đưa ra đều được chấp thuận lúc đó Chiêu Đệ mới trưng thu đồng ý của Trần Chung, bố trí người của công ty đại diện đến nhà gặp Tiểu Trí.

      Để tỏ lòng thành ý, đối phương cũng phái người đại diện tới ký hợp đồng mà là do người quản lý công ty tự mình ra tay.

      Cho nên khi Chiêu Đệ mở cửa, lúc thấy đứng trước cửa là người phụ nữ trẻ tuổi hoàn toàn xa lạ, tránh khỏi hơi bất ngờ, cho đến khi Giám đốc Lâm, người vẫn luôn phụ trách bàn bạc điều kiện, ở sau lưng người phụ nữ này đứng ra giới thiệu, mới biết được người đến là ai.

      Chiêu Đệ vội vàng nở nụ cười với đối phương, lễ phép với người này vào nhà, Hạ Cầm và Trần Chung sớm chờ ở phòng khách, ký hợp đồng là chuyện vô cùng quan trọng đối với Tiểu Trí cho nên bọn họ nhất định phải tham gia.

      "Cha, mẹ, để con giới thiệu với hai người, đây là Tổng giám đốc của Tân truyền thông Bồ Đào Nha, Hoàng tiểu thư."

      "Hai vị nhất định là cha mẹ của Trần Trí rồi, xin lỗi, đột nhiên lại tới đến nhà hỏi thăm như vậy, hôm nay tới ký hợp đồng vốn là do Giám đốc Lâm phụ trách, mà tôi lại suy nghĩ chút, vẫn là muốn tự mình tới đây chuyến, bởi vì Trần Trí là người có thiên phú về nhạc được công ty vô cùng coi trọng, cho nên tôi muốn đến xem Trần Trí là người như thế nào, về sau cũng biết được cá tính của ấy, kết hợp với những cầu mà mọi người rồi mở rộng thêm." Hoàng Tĩnh cười mục đích đến với mấy người Trần Chung, nụ cười nhạt chuyên nghiệp mặt này cũng mất độ ấm.

      Trần Chung là người phụ trách công ty, hoạt động lâu như vậy rồi nên đương nhiên hiểu ý nghĩa sâu xa sau câu của Hoàng Tĩnh, trắng ra là, Tiểu Trí đối với bọn họ mà , cũng chỉ là loại hàng hoá mà thôi, bọn họ muốn lợi dụng Tiểu Trí để tranh giành lợi ích thị trường cho nên trước đó nhất định phải có mức độ hiểu biết về Tiểu Trí, nếu ông đồng ý đề nghị của Chiêu Đệ, lựa chọn để Tiểu Trí bước này loại thoả hiệp cơ bản này vẫn nên có, chỉ cần chạm đến điểm mấu chốt của ông ông đều có thể phối hợp.

      "Hoàng Tiểu Thư quá khách sáo rồi, mời ngồi." Trần Chung đợi Hoàng Tĩnh và Giám đốc Lâm lần lượt ngồi xuống, sau khi thím Phúc bưng trà lên mới chính thức vào vấn đề.

      "Hoàng tiểu thư, tôi lập tức thẳng vào vấn đề, chúng tôi rất tò mò là tại sao lại nhận định Tiểu Trí, nhất định phải ký hợp đồng với nó. , cầu chúng tôi đưa ra rất nhiều, dưới tình hình chung chắc hẳn là công ty rất khó để tiếp nhận những cầu như vậy mới đúng."

      "Trần tiên sinh, chúng tôi đồng ý tiếp nhận cầu của mọi người, nguyên nhân chỉ có , đó chính là tài năng của Trần Trí, chúng tôi có lý do tin tưởng, dựa vào tài năng nhạc của Trần Trí, coi như có bất kỳ diện nào cũng có thể được quần chúng trong xã hội chú ý, hơn nữa trong mắt của tôi, duy trì độ thần bí có nghĩa là tốt, chỉ cần duy trì nó cách phù hợp nó cũng có thể trở thành mánh lới vô cùng tốt." Hoàng Tĩnh thẳng thắn thái độ của mình, mặt chính là vẻ tự tin của người thành công trẻ tuổi.

      Chiêu Đệ vốn có ý định chen vào giữa, luôn cảm thấy từng trải của mình sâu, lại trong trường hợp đàm phán như vậy, chỉ sợ mình nhiều sai nhiều, cho nên chỉ muốn đưa quyền làm chủ cho Trần Chung phụ trách, nhưng nhìn thấy vẻ mặt cùng những lời của Hoàng Tĩnh lúc này, trong lòng bỗng nhiên có chút lo lắng, có cuộc sống từng trải và kinh nghiệm xã hội phong phú như Trần Chung, đối với nhiều chuyện còn chưa đủ thông suốt, đặc biệt là khi phát thái độ đối đãi của Hoàng Tĩnh với Tiểu Trí còn quá lợi ích hoá, khỏi cảm thấy có chút tức giận, Tiểu Trí trong lòng dần vượt lên tất cả mọi thứ để chiếm vị trí quan trọng , hy vọng bất kỳ ai biến Tiểu Trí thành công cụ mưu lợi.

      "Hoàng tiểu thư, chúng tôi hy vọng có trường hợp xuất trước mặt công chúng phải là vì mánh lới, mà là muốn làm như vậy, về sau bất kể là hoạt động lợi ích nào, chúng tôi cũng cho phép thay đổi cầu ban đầu, trừ phi Tiểu Trí tự mình lên cầu như thế." Chiêu Đệ khẽ cau mày, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Hoàng Tĩnh, quyết định khuyên bảo Tiểu Trí đồng ý ký hợp đồng chỉ là muốn Tiểu Trí có thể từng bước từng bước mở rộng khả năng giao tiếp của mình, chỉ là muốn có thể lâu dài con đường nhạc mà thích, chưa từng nghĩ tới việc để Tiểu Trí tranh danh đoạt lợi. Có lẽ ý nghĩ của quá ngây thơ rồi, bất cứ chuyên gì cũng phải bỏ ra mới có báo đáp, lựa chọn ký hợp đồng với người ta lại chỉ nghĩ đến những điều Tiểu Trí nhận được mà suy nghĩ đến lợi ích của đối phương, điều này cũng quá ích kỷ rồi. Nhưng hôm nay tình nguyện thừa nhận suy nghĩ của mình là sai lầm, cũng đồng ý ký hợp đồng dưới tình huống hai bên còn có nghi ngờ về vấn đề này.

      Sau khi Trần Chung và Hoàng Tĩnh nghe được câu của Chiêu Đệ đều ngẩn người lúc, ông hiểu được suy nghĩ của Chiêu Đệ, con bé lo lắng thái độ chỉ quan tâm đến hiệu quả cùng lợi ích này của Hoàng Tĩnh cuối cùng mang đến tổn thương cho Tiểu Trí, việc này ông còn nghĩ đến sớm hơn, nghĩ toàn diện, nhưng cuối cùng chỉ có thể lựa chọn mức độ thoả hiệp, điều này cũng phải ông ít quan tâm, ít thương Tiểu Trí hơn Chiêu Đệ, chỉ là nhiều năm mò mẫm lăn lộn thương trường như vậy, để cho ông tạo thành thói quen chuyện gì cũng xuất phát từ lợi ích hai bên, chỉ cần lợi nhiều hơn hại, ông cảm thấy việc này có khả năng, nhưng lại quên rằng có số việc thể dùng lý trí suy xét như vậy, giống như Tiểu Trí, ông có khả năng chịu đựng chuyện này ít hơn lợi ích, cho dù chỉ có chút lừa đảo. Ông quá quen thuộc với việc thoả hiệp với thực tế, sau đó ở giữa thoả hiệp này đạt được những điều mình muốn, có lẽ đây là thái độ đối xử thuần thục, nhưng cũng mấy đơn thuần lúc ban đầu.

      Hoàng Tĩnh nhìn qua nhìn lại vẻ mặt nghiêm túc của Chiêu Đệ còn có dáng ngồi trầm tư của Trần Chung và Hạ Cầm, dần thu lại vẻ kiêu ngạo cùng tự tin của mình, đây là lần đầu tiên giao tiếp với trẻ tuổi như vậy, ấy có kỹ năng đàm phán thuần thục, thậm chí trong cách diễn đạt cũng lộ ra vẻ ngây ngô, nhưng biết, đàm phán thương trường sợ nhất chính là hành động của họ vì danh lợi, vô cùng ràng, Trần Trí trở thành gà đẻ trứng vàng của , nhưng nếu mình chịu thoả hợp hình như này từ chối ký hợp đồng bất cứ lúc nào.

      "Trần tiên sinh, Trần phu nhân còn có Lâm tiểu thư, xin mọi người tin tưởng công ty chúng tôi muốn ký hợp đồng với Trần Trí, nếu bắt buộc, chúng tôi đưa ra mức độ nhượng bộ lớn nhất, cho đến khi thoả mãn cầu của mọi người, nhưng chúng tôi có cầu, trước tiên mọi người có thể cho tôi gặp mặt Trần Trí lần ? Dù sao mọi người cũng nên biết, điều kiện mọi người đưa ra đều vô cùng nghiêm khắc hơn nữa còn có tính chất thiên vị rất lớn, trước khi nhượng bộ, dù sao vẫn nên để cho tôi gặp mặt chuyện với Trần Trí lần, để cho tôi tận mắt thấy thực lực của ấy chứ phải chỉ thông qua mấy đoạn video mà mọi người cung cấp này." Sau khi Hoàng Tĩnh suy nghĩ chút, mỉm cười , lần này lại vô cùng lễ phép làm cho người khác có cách nào có thể từ chối cầu.
      Last edited by a moderator: 11/4/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :