1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bà xã mạnh mẽ của trùm xã hội đen - Tam Muội Thủy Sám (Hoàn+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 24. Có thể lấy ?


      "Dương Miêu Miêu, ta bảo có chuyện quan trọng muốn với cậu.” Thương Truy Ý nhìn TV chút.

      " có hứng thú!" Khấu Kiệt trực tiếp trả lời.

      " ta , chuyện này có liên quan đến Yến Hoài.”

      Có liên quan đến Yến Hoài? Khấu Kiệt nheo mắt lại: “Thời gian cụ thể?”

      "Tám giờ tối nay ở nhà hàng Tây, Lịch Dương.” Thương Truy Ý , cũng biết , khi cậu ta vừa nghe đến đây, muốn nghe tiếp là chuyện dễ dàng chút nào. DiễễnđàànLêêQuýýĐôôn.


      Khấu Kiệt nghe thế, lập tức tắt điện thoại.

      Nếu như có mưu đồ đối với Yến Hoài, hừ! Mình ngại làm sát thủ giết thay.

      Khấu Kiệt đưa mắt về phía Yến Hoài vẫn cặm cụi với mớ sổ sách, thấy làm việc nghiêm túc như vậy, liền vội vàng tiếp tục động tác trong tay, 20 phút, khụ khụ, là muốn lấy mạng của mình.

      Mà đương lúc Khấu Kiệt muốn xếp lại chồng tài liệu lên giá sách, lúc này điện thoại di động của Yến Hoài lại vang lên.

      Khấu Kiệt lập tức cảnh giác, mẹ nó, là ai?

      Đôi mắt Ưng nhìn chằm chằm Yến Hoài, lén lén lút lút.

      Yến Hoài nhìn điện thoại di động chút, trực tiếp tắt máy.

      Ặc, còn tưởng rằng ấy bắt máy lên chuyện, vậy chí ít mình cũng biết ấy những gì.

      Khấu Kiệt xếp xong chồng tài liệu, ra ngoài.

      "Sắp xếp xong rồi!" Dứt lời, Khấu Kiệt còn hướng về phía Yến Hoài, khẽ mỉm cười.

      "Tốt lắm, vậy đem chồng văn kiện này sao chép ra bản khác .” Yến Hoài vẫn ngẩng đầu lên.

      Những thứ này? Khấu Kiệt nhìn đống văn kiện bàn làm việc, cao đến gần 30 xen-ti-mét.

      "Em ở đây trêu chọc sao?” Khấu Kiệt lạnh lùng câu: “Thư ký thị trưởng phải dùng để sao chép tài liệu đâu.” Mình làm nhiều việc vì ấy như vậy, chẳng lẽ ấy cảm động chút nào sao? Có thể giao cho mình công việc nào nghiêm túc chút, san sẻ bớt công việc của ấy? Bỏ xuống nhiều việc như vậy để đến đây, là vì cái gì! À, đúng, là muốn thu phục ấy vào tay, khước từ hôn với Dương Miêu Miêu, ông nội ban lệnh tử, kỳ hạn trong vòng tháng.DiễễnđàànLêêQuýýĐôôn.


      "Hả?" Rốt cuộc Yến Hoài cũng ngẩng đầu lên, nhìn gương mặt có hơi tức giận của Khấu Kiệt, lạnh nhạt : “ làm có thể ra ngoài, tôi miễn cưỡng!"

      "Em!" Khấu Kiệt nheo mắt lại, đôi mắt gần như muốn bốc hỏa, nhưng, vẫn cố nén lại.

      "Có thể lấy ?" Khấu Kiệt đột nhiên cất lời.

      "Hả?" Yến Hoài giật nảy mình, đôi gò má phiếm hồng: “Đầu óc có vấn đề!”

      " !” Lúc này giọng của Khấu Kiệt cũng trở nên mềm nhũn.

      "Nếu như chưa tỉnh ngủ, làm phiền rửa mặt rồi hẵng trở lại, tôi có thời gian nhảm với .” Yến Hoài ra sức làm giọng của mình trở lại bình thường, khiến nó càng thêm lạnh nhạt. là, đôi khi, chịu nổi những trận công kích dịu dàng đến từ như thế này.

      Mình muốn lâm vào tình cảnh dây dưa giữa ba người. Mình đến thành phố D này là có mục đích. Tuy Triều Trạch có lỗi với mình, nhưng, chắc là còn có nguyên nhân nào khác. Dù sao, cũng biết ta đâu, muốn tính sổ cũng có cơ hội!

      "Lấy , cho em toàn quyền điều hành tập đoàn Khấu thị.” Khấu Kiệt nheo mắt lại, chậm rãi đến gần Yến Hoài: “Muốn tập đoàn Khấu thị ?”

      " ở đây thử thăm dò tôi?" Yến Hoài chống lại đôi mắt đen hơi nhiễm xanh dương.

      "Ha ha, bé ơi!” Khấu Kiệt lùi về phía sau: “ để xuống tập đoàn Khấu thị, cạnh tranh chức vị thư ký thị trưởng nho , em xem, làm vậy là vì cái gì?”

      "Tôi có hứng thú muốn biết!" Yến Hoài lại cặm cụi: “Hết giờ làm rồi! !"

      "Còn chưa tới giờ tan ca.” Khấu Kiệt hơi giật giật khóe miệng: “Em ở đây trốn tránh? Hả?"

      "Tôi có thời gian tán dóc với , gặp lại sau.” Yến Hoài vội vàng dọn dẹp mấy thứ bàn, trực tiếp chạy , mình chịu nổi người đàn ông này.

      "Yến Hoài!" Khấu Kiệt hô to tiếng.

      Yến Hoài ổn định cơ thể, nhưng, vẫn muốn chạy ra phía bên ngoài.

      Lúc này Khấu Kiệt lại : “Em biết Triều Trạch đâu ?”

      Yến Hoài mới vừa tới ngưỡng cửa, nghe thấy cái tên Triều Trạch, lập tức dừng lại.

      Chết tiệt! Qủa nhiên ấy vẫn còn để ý đến tên đàn ông thối tha ấy! Vốn trước kia nên băm ra làm trăm mảnh mới đúng! Mẹ nó!

      "Bây giờ ta ở đâu?" Yến Hoài hề xoay người, hỏi câu.

      " cũng ràng lắm." Khóe miệng Khấu Kiệt khẽ nhếch. Có biết cũng với em.

      Khóe miệng Yến Hoài co giật, nhưng, ngay sau đó lại ra ngoài: “Tự tôi tìm ra ta.”

      "Em!" Khấu Kiệt vừa nghe thấy thế, lập tức phát điên: “Mẹ kiếp, tên đó đối xử tốt với em lắm sao? Yến Hoài, em trở lại đây cho !” Khấu Kiệt càng hét to hơn.

      Yến Hoài xa cũng có thể nghe thấy. . . . . .

      Khấu Kiệt xoay người, nhìn chồng văn kiện bàn, tức thời vung tay quét chúng bay xuống đất.

      " ta đối xử tốt với tôi….” Yến Hoài nhìn chồng văn kiện nằm đất, nổi giận ngay tức khắc: “Gom lại hết cho tôi! Bằng , ngày mai cần đến nữa! Hừ!” Vốn dĩ muốn đến nhìn ta chút, ngờ, ta lại trút cả cơn giận lên chồng văn kiện kia. Truyện chỉ được đăng tải tại *******************.

      Người này!

      Yến Hoài xoay người, lập tức bỏ .

      "Éc. . . . . ." Khấu Kiệt đưa mắt về phía Yến Hoài, nhưng, ấy rồi.

      Dọn dẹp nhanh lên!

      Trong đầu cũng chỉ còn lại mấy từ này. ấy , tên kia đối xử với ấy tốt! Yeah yeah yeah, Khấu Kiệt cố gắng lên!

      Khấu Kiệt vội vàng sắp xếp lại chồng văn kiện, chẳng mấy chốc cũng rời khỏi văn phòng.

      Bây giờ phải đến nhà hàng Tây, Lịch Dương, để xem Dương Miêu Miêu kia đến tột cùng là muốn làm cái gì!

      lâu sau, tới nơi hẹn, bên trong nhà hàng, nhạc nhàng du dương chậm rãi truyền ra, giai điệu êm ái, khiến thực khách đắm chìm vào trong ấy.

      tách cà phê và bữa ăn Tây với người , cảm giác rất là ấm áp.

      Lúc này Dương Miêu Miêu yên vị bên trong, từ từ thưởng thức hương vị cà phê nồng nàn. Từ trước đến nay, mỗi lần Dương Miêu Miêu đến nhà hàng đều ăn uống thả cửa, hề bận tâm đến hình tượng của mình, nhưng, bây giờ xem ra ta phải giả vờ làm ra vẻ đoan trang hiền thục chút.

      Khấu Kiệt vừa bước vào nhà hàng liền trông thấy ăn mặc trang điểm lộng lẫy đó, cơn chán ghét trong lòng lại tăng thêm mấy phần.

      Nhưng, vẫn vào, đối với cái loại phụ nữ ngực to mà óc chỉ như trái nho thế này, cứ tùy cơ ứng biến, xem như là truyện cười .

      " Kiệt, người ta rất nhớ !” Dương Miêu Miêu vừa trông thấy Khấu Kiệt từ phía xa, lập tức oãng à õng ẹo. Lớp phấn mặt đắp thêm tầng, rồi lại tầng, đôi môi kia vốn dĩ rất rộng, nhưng lại ra thức thoa son khiến nó nhìn qua trông hơn chút – tiếc thay, bị phản tác dụng.

      Điều này làm cho Khấu Kiệt vừa liếc mắt nhìn liền muốn tẩy mắt.

      "Xin hỏi tiên sinh, có cần gì ?” Lúc này, phục vụ bàn ưu nhã tới bên cạnh Khấu Kiệt, khẽ khom người hỏi.

      " cần!" Khấu Kiệt trực tiếp khoát tay với phục vụ, nhìn dung nhan của người trước mặt, người có khiếu thẩm mỹ cũng phải bái lại đấy.

      ", tìm tôi có chuyện gì!" Khấu Kiệt ngồi vào chỗ.

      "Lấy em!" Dương Miêu Miêu nhàng thở ra, muốn phơi bày dáng vẻ quyến rũ của mình.

      ~Hết Chương 24~

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 25. Rơi vào ‘Scandal ảnh khỏa thân’



      "Chó má!" Đôi môi của Khấu Kiệt hơi giật giật.

      ". . . . . ." Dương Miêu Miêu nhất thời bị tức đến nghẹn họng.

      "Thế nào?" Khấu Kiệt trừng mắt nhìn , con ngươi sâu thấy đáy, cũng chứa hắc ám vô tận, khiến ta chợt cảm thấy sợ hãi từ tận đáy lòng.

      "Hừ!" Khấu Kiệt đứng lên, lạnh lùng : "Bản thiếu gia có thời gian chơi đùa với .” xong làm ra vẻ muốn .

      "Dừng lại!" Quả nhiên, Dương Miêu Miêu vội vã lên tiếng.

      Khấu Kiệt chống lại đôi mắt câu hồn của ta: "!"

      "Muốn chết hay là muốn lấy em?” Dương Miêu Miêu tỏ vẻ ngoan độc, bất chấp tất cả, lấy ra xấp hình từ chiếc túi xách.

      "Hừ!" Khấu Kiệt khẽ hừ tiếng: “Đúng là do làm!” cần phải , bản thân biết những bức hình kia là gì.

      "Em có quyền cho biết.” Dương Miêu Miêu đè xuống nỗi khiếp sợ trong lòng, ở trước mặt người đàn ông này, ta có cảm giác như nằm thớt, nằm chờ chết.

      "Hừ! Dương Miêu Miêu, tốt nhất đừng nên quá ngây thơ! Nếu , chết rất khó coi!" Khấu Kiệt thèm để ý đến những bức hình kia, hờ hững : “Hẳn là trai nên biết, ai mới là lão đại chân chính ở thành phố D này.”

      "!" Dương Miêu Miêu tức giận , lập tức móc những tấm hình kia ra: “ sợ thân bại danh liệt?”

      "Tôi sợ chết, , đủ, nhanh.” Lúc này Khấu Kiệt đến gần, nhàng , từng câu từng chữ đập mạnh vào trong tim Dương Miêu Miêu.

      Khấu Kiệt dứt lời, mạch ra bên ngoài.

      Mà phía sau, Dương Miêu Miêu tức tối đến nỗi muốn giết người. Lập tức quét sạch những thứ nằm bàn xuống đất.

      "A!" Dương Miêu Miêu hét lên to, chạy thẳng ra bên ngoài…

      Lúc này Khấu Kiệt vừa ngồi xe, vừa chuyện: “Để mắt đến tất cả phương tiện truyền thông cho tôi. Nếu xuất bất kỳ tấm ảnh nào, để cho bọn họ tìm chết.”

      "Dạ! Thiếu gia!" Bên kia, người đàn ông vội vã trả lời.

      Khấu Kiệt hài lòng tắt máy, bỏ điện thoại vào trong túi, vừa muốn khởi động máy xe, điện thoại lại vang lên lần nữa.

      Nhíu nhíu mày, Khấu Kiệt móc điện thoại di động ra, nhìn thấy dòng chữ màn ảnh, hai mắt choáng váng.

      màn hình, là số điện thoại của Yến Hoài.

      Kích động!

      Choáng! Khấu Kiệt nhìn cánh tay có hơi run, tự mắng mình tiếng, ngay sau đó nhấn phím màu xanh: “Mời !” Giọng nhàng, ngọt ngào đến chết người. Cũng may, có tên thuộc hạ nào nhìn thấy dáng vẻ này của , bằng đúng là ném thẳng hai chữ ‘mất mặt’ về nhà. Diieendannleequuydoonn.

      "Chủ nhật công tác ở Macao với tôi, khảo sát vài thứ.” Bên trong truyền ra giọng nhàn nhạt của Yến Hoài.

      "Ai bảo em ?" Khấu Kiệt buột miệng thốt lên.

      "Công việc cầu! Lấy tư cách là thư ký thị trưởng mà lại để thị trưởng thông báo tin này cho mình, còn muốn làm hay ?” Yến Hoài mơ hồ có hơi tức giận: “Tôi ngại nhờ mọi người trong Ủy Ban thành phố mở lại hội nghị, chọn ra thư ký thị trưởng khác.”

      "Ừm! Ngày mai chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng! Chủ nhật cùng với em.” Khấu Kiệt khẽ nhếch môi cười, hắc hắc, Macao với ấy, gì cũng được.

      Yến Hoài ở đầu dây bên kia khẽ liếc cái, tắt điện thoại.

      Mà ở đầu bên này, Khấu Kiệt hí ha hí hửng, huýt sáo nổ máy xe….

      Mới vừa xuống xe, Thương Truy Ý tới.

      "Khấu Kiệt, hôm nay cậu gặp chuyện phiền phức.” Thương Truy Ý ra chào đón: “Hôm nay ông nội đến, bảo chủ nhật cậu phải tới quân khu chuyến, xem sắt thép được luyện thành như thế nào! Cho cậu hưởng thụ giáo dục.”

      Khấu Kiệt nhất thời sửng sốt, chủ nhật? Muốn tôi chết sao?

      " !" Khấu Kiệt : “Mình với ông nội, chủ nhật mình phải Macao với Yến Hoài.”

      "Macao?" Thương Truy Ý đuổi theo Khấu Kiệt: “Bây giờ Macao rất loạn.”

      "Loạn cũng phải . Yến Hoài , mình liền !" Khấu Kiệt liếc cái, trực tiếp gọi điện thoại: “Ông nội, chủ nhật này con đến quân khu được, bên này Yến Hoài có chuyện cần con giải quyết, người biết đó, con là thư kí thị trưởng.”

      Ở đầu đây bên kia, Khấu Đức lập tức ngây người, ông vốn muốn đưa vào quân đội, hôm nào bảo nhập ngũ, học tập tinh thần sắt thép chút. Nhưng, thư ký thị trưởng, thôi , cũng tốt.

      "Được.” lúc sau, Khấu Đức trả lời, trong giọng mang theo mất mát.

      Khấu Kiệt nghe thấy thế, trong lòng nhất thời cảm thấy có lỗi với ông nội.

      "Ông nội, sau khi con trở về, đến quân khu thăm người.” biết làm sao lại những lời này.

      Thương Truy Ý đứng ở bên, nhất thời kinh ngạc nhìn Khấu Kiệt, cậu ta chưa bao giờ thích đến quân khu……Trước kia luôn kiếm cớ để chuồn, hôm nay lại hứa hẹn….Còn trịnh trọng cam kết, tuyệt đối nuốt lời. . . . . .

      "Tốt!" Khấu Đức hưng phấn hẳn lên: “Đây mới là cháu trai của Khấu Đức này.”

      Éc. Lúc này, Khấu Kiệt cảm thấy mình hơi bị hố?

      Cúp điện thoại, Khấu Kiệt ngồi phịch xuốn ghế sofa.

      Ghế sofa trong biệt thự rất là mềm mại, thoải mái.

      Thương Truy Ý mở ti vi.

      Đây là kênh tin tức giải trí – Tân thị trưởng Yến Hoài và căn hộ ‘khỏa thân.’

      "Theo báo cáo, bức ảnh khỏa thân được cho là chụp từ bên trong nhà trọ của tân thị trưởng Yến Hoài ở thành phố D……” Trong TV truyền đến giọng chậm rãi của phát thanh viên.

      "Bùm!" Khấu Kiệt đánh thẳng quyền vào bàn trà, kiến nó bị nứt thành đường lớn.

      Thương Truy Ý nhìn Khấu Kiệt tức giận, lại nhìn bàn tay có hơi sưng đỏ của : “Đối tượng phải là cậu. Cũng nhắc tới tên của cậu.”

      Khấu Kiệt lạnh lùng trừng mắt nhìn Thương Truy Ý: “Chẵng lẽ còn chưa hủy hết mấy tấm hình kia?”

      "Của cậu hủy rồi…..Nhưng mà, của ấy, vẫn chưa điều tra ra được nguồn gốc.” Thương Truy Ý nhìn vào con ngươi đen nhánh tỏa ra sát khí nồng nặc của .

      "Hack hết mấy trang mạng kia.” Khấu Kiệt nhìn về phía TV: “Phá hủy tòa sọan báo này cho mình.”

      "Nhưng, tin rằng cả thành phố D đều biết chuyện này.”

      "Chẳng lẽ cậu quan tâm đến việc bạn của cậu mặc bikini lắc lư trước mặt mọi người?” Khấu Kiệt nhảy dựng lên, tay phải níu lấy vạt áo của Thương Truy Ý, giận dữ .

      Thương Truy Ý nhìn , cũng điên cuồng hét lên: “Cậu tỉnh táo chút .”

      " ấy chủ nhật phải Macao thị sát. Chuyện này lại vừa xảy ra?” Khấu Kiệt để tay xuống: “Chẳng lẽ ấy biết chuyện này?”

      "Nhưng, đoán chừng bây giờ ấy nhận được tin dời ngày thị sát về sau rồi.” Thương Truy Ý nhìn TV.

      Quả nhiên, ở bên kia, Yến Hoài sửng sốt, cấp , đợi đến khi kiện lần này tạm lắng xuống, còn lại, bắt buộc phải tìm ra hướng giải quyết trong vòng tuần lễ…

      Là phải mở buổi họp báo hay làm như thế nào? vẫn chưa quen thuộc với dân chúng ở thành phố D này.

      Đương lúc Yến Hoài ảo não, điện thoại di động liền vang lên….

      ta? Yến Hoài nhìn vào màn hình, sau mấy giây, liền nhấn phím màu xanh.

      ~Hết Chương 25~

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      *
      Chương 26. lại biết phải thế nào.


      Sau khi nhấn phím màu xanh lá cây, vốn dĩ Khấu Kiệt là người nên mở miệng trước, nhưng, quỷ tha ma bắt lại bị mắc kẹt ngay cổ họng.

      Yến Hoài thể làm gì khác hơn là mở miệng : " chuyện, nếu , tôi cúp!"

      " xin lỗi!" Khấu Kiệt câu.

      "Khấu Kiệt, biết ? Giữa hàng ngàn lời , tôi ghét nghe nhất chính là câu này.” Yến Hoài cố ngăn chặn cơn bực bội từ tận đáy lòng: “Tôi muốn, chính là phương pháp giải quyết, hiểu ?"

      " xin lỗi. . . . . . hiểu!" Khấu Kiệt lập tức bổ sung: “Trước đây chưa từng xin lỗi với bất kỳ ai, trừ em ra.”

      "Tôi. . . . . ."

      " giải quyết chuyện này, cho thời gian ba ngày!" Khấu Kiệt vừa cướp lời xong, lập tức tắt điện thoại.

      Yến Hoài ở bên kia, ngơ ngác nhìn điện thoại, ta giải quyết? Giải quyết như thế nào? Để điện thoại xuống, ngồi ghế sofa. . . . . .

      Chuyện này liên quan đến vấn đề dự? Còn là vấn đề riêng tư? ta giải quyết như thế nào?

      Aiz. . . . . . Lần đầu tiên, cảm thấy, mình mạnh mẽ như mình nghĩ.

      Khấu Kiệt, tại sao phải giúp tôi? Nếu như tôi mất chức, phải càng có cơ hội trở thành thị trưởng hay sao? Tại sao, ?

      ——

      "Khấu Kiệt, ngày mai, cậu phải làm như vậy?” Thương Truy Ý từ bên ngoài vào, cười cười: “ , đây xem như là phương pháp tốt nhất, ha ha, cậu muốn chịu thiệt thòi!"

      Khấu Kiệt nhấp hớp cà phê, cũng để ý đến lời của : “Những trang mạng kia bị hack hết chưa? Còn toàn soạn báo ấy như thế nào?"

      "Mười phút trước, toàn bộ những bức ảnh các trang mạng kia bị hỏng. Về phần tòa soạn báo ấy? Đoán chừng tại chủ tòa soạn báo ấy bị đòi nợ, bây giờ ông ta cũng là kẻ bị tình nghi nhất trong vụ án tàng trữ ma túy, bị cảnh sát triệu tập điều tra.” Thương Truy Ý lấy tách cà phê của Khấu Kiệt : “Khấu thiếu gia hài lòng chưa?”

      "Hừ!" Khấu Kiệt khẽ hừ tiếng, vào trong phòng của mình: “Ngày mai chuẩn bị cho tốt chút, mình muốn cả thành phố D này biết, ai mới là lão đại chân chính! Ai mới là người đàn ông của Yến Hoài.”

      Ngày hôm sau, tin tức giật gân lại nổi như cồn.

      Báo đăng tin: Tối hôm qua, chủ tòa soạn báo đăng ảnh khỏa thân trở thành kẻ tình nghi tàng trữ ma túy, bị cảnh sát triệu tập điều tra.

      Báo đăng tin: Tất cả cá trang mạng đăng hình ảnh khỏa thân đều bị hack, người đứng phía sau bức màn ấy là ai, sợ rằng vĩnh viễn cũng ai biết.

      Báo đăng tin: Thư ký thị trưởng, tổng giám đốc tập đoàn Khấu thị, Khấu Kiệt tổ chức họp báo vào lúc 9 giờ sáng, địa điểm: Khách sạn Dụ Hoa, nguyên nhân, họp báo biết.

      Quả nhiên, còn chưa tới chín giờ, khách sạn Dụ Hoa kia cũng chật ních người.

      Đối với việc tổng giám đốc tập đoàn Khấu thị, Khấu Kiệt đột nhiên mở buổi họp báo, mỗi người có ý kiến khác nhau.

      Có người là muốn giải thích thay tân thị trưởng Yến Hoài, vì, dẫu sao Khấu Kiệt cũng là thư ký của thị trưởng thành phố, thay thị trưởng làm vậy, cũng là hợp tình hợp lý.

      Có người , dạo gần đây trông thấy đại tiểu thư của tập đoàn Dương thị, Dương Miêu Miêu gặp gỡ riêng tư với Khấu Kiệt, đoán chừng là muốn kết liền cành, hai trùm thương mại liên thủ với nhau.

      Có người , tổng giám đốc của tập đoàn Khấu Thị, Khấu Kiệt mở họp báo nhằm vạch trần tân thị trưởng, đoạt lại chức vị thị trưởng, dù sao cũng chỉ chênh lệch có 0.02 điểm.

      Bất luận có suy đoán thế nào nữa, cũng là những tiêu điểm chính của ngày hôm nay. Huống chi, Khấu Kiệt lại nằm ở vị trí thứ nhất trong bảng xếp hạng trai đẹp của thành phố D, lần nào xuất ở bên ngoài mà chẳng thu hút chú ý của vô số phụ nữ điên cuồng?

      "Cậu xác định Yến Hoài có thể xem truyền hình trực tiếp hôm nay?” Khấu Kiệt ngồi ở phòng chờ, nhâm nhi ly Louie XIII.

      " chỉ là ấy, hơn nữa, ông nội cũng thấy.” Thương Truy Ý nhìn Khấu Kiệt, cụng ly với : “Chuyện tốt như vậy, tại sao lại cho ông biết?”

      "Ừ." Khấu Kiệt gật đầu: "."

      ——

      Chín giờ đúng.

      Mọi người hít vào thở ra, ở bên trong đại sảnh hội nghị, còn tiếng chuyện, chỉ có thể nghe thấy tiếng hô hấp.

      Mọi người đưa ánh mắt về màn bạc ở phía sau, nơi đó, tiếng bước chân ngày càng đến gần.

      Hoàng Thiên vén màn bạc lên, Khấu Kiệt bước vào trước tiên.

      Nhất thời, những ánh đèn flash kia ngừng nhấp nháy…

      Còn phía sau, là Thương Truy Ý.

      Hôm nay Khấu Kiệt mặc âu phục, tóc vuốt keo, điển hình là: đầu có thể rơi, tóc thể loạn, nhưng, đầu của chắc chắn rơi, người dám làm chuyện ấy nhất định chết trước. Dienndannleequyydonnn.

      Khấu Kiệt khẽ nhìn lướt qua mọi người, mỉm cười, ngồi xuống đài chủ tịch.

      Thương Truy Ý lặng lẽ ngồi xuống bên cạnh Khấu Kiệt, trước sau vẫn giữ nụ cười mặt, rất dịu dàng tao nhã.

      "Hôm nay, tôi rất vinh hạnh lại được ngồi ở đây." Môi Khấu Kiệt khe khẽ giật: “Tổ chức buổi họp báo lần này, tôi lấy thân phận là tổng giám đốc tập đoàn Khấu thị, lại càng lấy thân phận là thư ký thị trưởng, mà chỉ lấy tư cách là người đàn ông để mời mọi người đến đây.”

      Nghe thấy thế, nhất thời, cả hội trường cũng muốn nổ tung, tiếng bàn tán xôn xao….

      "Chuyện gì xảy ra?"

      "Khấu thiếu gia sao vậy?"

      "Muốn làm chuyện gì đó?"

      ". . . . . ."

      "Tôi là Khấu Kiệt, hai mươi lăm tuổi, tuổi trẻ đầy nhiệt huyết, dễ dàng kích động." Khấu Kiệt thản nhiên .

      Mà Thương Truy Ý nghe thấy những lời này, cố gắn nén cười, gương mặt kềm chế đến nỗi ửng hồng.

      Cha mẹ ơi, ngờ cậu ta lại mặt dày mày dạn mà ra như thế! Thương Truy Ý đưa mắt nhìn về phía Khấu Kiệt, giọng : “Làm sao cậu đỏ mặt?"

      Khấu Kiệt liếc cái, giả vờ cầm ly rượu trước mặt lên, nhấp ngụm, lúc uống, : “Kềm nén lại cho mình. Phá hủy buổi họp báo của mình, mình xử cậu.”

      Phốc! Thương Truy Ý nhìn dáng vẻ tại của , cũng cầm ly rượu trước mặt lên, che giấu tất cả mờ ám của mình…

      "Tôi , mà tôi biết phải như thế nào.” Lúc này Khấu Kiệt lại hết sức nghiêm túc, quên mất đây là buổi họp báo chiêu đãi.

      Lúc này, toàn hội trường cũng trở nên yên tĩnh.

      Bên trong quân khu, Tham ưu trưởng Khấu Đức trốn trong gian phòng của mình, len lén xem truyền hình trực tiếp – thể để cho người ta phát , ngay cả Tham mưu trưởng cũng đào ngũ.

      Ở bên trong nhà trọ, Yến Hoài cũng ngồi ghế sofa nhìn chằm chằm Khấu Kiệt trong TV, là do Thương Truy Ý với , Khấu Kiệt muốn mở buổi họp báo, có liên quan đến , và ta, muốn xem truyền hình trực tiếp hay , là tùy .

      " ấy, rất mạnh mẽ. ấy là tấm gương của tất cả phụ nữ, tôi bị ấy hấp dẫn cách mãnh liệt.” Khấu Kiệt đưa mắt về phía nhà trọ của , nhưng, sau đó lại nhìn toàn hội trường.

      "Tôi chỉ chênh lệch với ấy 0.02 điểm, vốn dĩ tôi nên ghen ghét ấy, trả thù ấy…Nếu như có thể mà ." Khấu Kiệt để ý đến tiếng bàn luận xôn xao của những người bên dưới, bây giờ tất cả đều biết, người Khấu Kiệt thích chính là tân thị trưởng, Yến Hoài.

      Yến Hoài bất giác cấu xé chiếc gối trong tay, xé ra…..

      "Nhưng, tình cảm mà tôi dành cho ấy, giống như là thưở mới biết .” Khấu Kiệt lại thêm câu.

      Nhất thời, tất cả mọi người trong hội trường thầm cười trộm, dùng cái từ ‘mới biết ’, ai cũng cảm thấy buồn cười.

      Nhưng.

      Khấu Đức cười, ông hiểu cháu của mình, đối với chuyện đương, cháu của ông chưa từng nếm trải.

      Yến Hoài cười, khẽ nhếch môi, mơ hồ thoáng qua nỗi cay đắng.

      Thương Truy Ý cười, hiểu được, Khấu Kiệt rất nghiêm túc, từ trước đến giờ cũng chưa thấy cậu ta nghiêm túc đến vậy.

      "Tôi biết phải ấy như thế nào, che chở ấy làm sao.” Khóe miệng Khấu Kiệt khẽ động: “Vì vậy, tôi phạm phải sai lầm lớn ngập trời.”

      ~Hết Chương 26~

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 27. nghe em .


      "Tôi nghĩ rằng mình ấy, thế nên, tôi bất chấp tất cả chỉ để được nhìn thấy ấy mà thôi. Tôi len lén đến thăm ấy, trốn tránh tất cả mọi người.” Khấu Kiệt mấp máy đôi môi mỏng, cười cười xấu hổ: “Nhưng, tôi biết rằng hành động của mình gây ra nhiều vấn đề như vậy. Khiến người ta lợi dụng tình của tôi dành cho ấy với mục đích xấu, nhằm gây bất lợi cho cả hai chúng tôi, thậm chí, khiến tôi và ấy phải thân bại danh liệt.”

      Khấu Kiệt lạnh lùng , có hơi kích động: “Nhưng, tôi tuyệt đối cho phép chuyện này xảy ra.”

      Sau khi đến đây, trong nháy mắt, những ánh đèn flash kia lại ngừng hoạt động, cũng có khối người thổn thức.

      "Hành vi của bọn họ đáng xấu hổ!" Khấu Kiệt nheo mắt lại: “Đây là hành vi xâm phạm đến quyền riêng tư của thị trưởng Yến Hoài. Người làm thư ký thị trưởng như tôi, hôm nay quyết định tổ chức buổi họp báo này để , ngay sau đó khởi tố tòa soạn báo và những trang mạng đưa tin tức này lên. Tôi tuyệt đối bỏ qua cho những người đó.” Khấu Kiệt dứt lời, nhếch môi nở nụ cười ý vị, thoáng qua tia tàn nhẫn.

      Yến Hoài đặt gối ôm sang bên, im lặng nhấp ngụm trà.

      "Là người đàn ông, nhìn thấy người phụ nữ mà mình bị người ta xúc phạm, Khấu Kiệt tôi, chắc chắn bỏ qua cho bọn họ.” Khấu Kiệt nhìn lướt qua toàn hội trường: “Ha ha, tất cả những người xúc phạm đến ấy đều phải trả giá đắt.” câu này, cũng đủ để đập mạnh vào trong lòng từng người nghe.

      Bên trong căn biệt thự sang trọng, Dương Miêu Miêu nhìn Khấu Kiệt trong TV, mến mộ, đố kỵ, uất huận, tất cả đều dồn thẳng vào tim. Mà người trai ngồi ở bên cạnh ta – tổng giám đốc của tập đoàn Dương thị, Dương Giới Thừa chỉ lẳng lặng uống ngụm rượu.

      "Miêu Miêu, rồi, cậu ta thích hợp với em.” Dương Giới Thừa nhìn Khấu Kiệt ở trong TV: “Cậu ta là người khó có thể thuần phục, chỉ có trai của em mới có thể cùng ta cạnh tranh thiên hạ. Em cũng đừng mù quáng chen chân vào.”

      " sao!" Dương Miêu Miêu đưa ánh mắt về phía Dương Giới Thừa: “, em chỉ muốn ta…”

      "Hừ!" Dương Giới Thừa dùng tay ra hiệu: "Tiếp tục xem TV, diễn xuất của Khấu Kiệt rất đặc sắc!"

      Dương Miêu Miêu bất mãn nuốt lời muốn vào trong bụng, tiếp tục xem TV.

      Trong TV, Thương Truy Ý cũng hết sức phối hợp, nhấn nút gọi điện thoại di động.

      "Yến Hoài, em xem truyền hình trực tiếp đúng ?" Khấu Kiệt nhìn thẳng vào ống kính máy quay, chút rụt rè, lớn tiếng .

      Yến Hoài nhìn chiếc điện thoại nằm bàn rung ngừng, đôi tay trở nên run rẩy.

      Mình chưa từng căng thẳng như vậy bao giờ, rốt cuộc là ta muốn làm gì? muốn gây ra chấn động lớn như vầy, chỉ muốn bình tĩnh giải quyết vấn đề.

      "Nhận điện thoại của , được ?" Khấu Kiệt hướng về phía ống kính, giọng dịu dàng, điềm đạm: “ có cảm giác em xem, em nhìn chằm chằm vào .”

      Chắc chắn những phóng viên kia bỏ qua cơ hội này! Ngàn năm có ! Thử hỏi có ai từng thấy mặt này của Khấu Kiệt? Mà bọn thủ hạ núp ở góc xem truyền hình trực tiếp, phần lớn bị sặc chết. Nhưng, cũng khỏi cảm động!

      Bên này, Khấu Đức nhìn Khấu Kiệt trong TV, hơi ngây ngẩn cả người, ngờ, cháu trai đích tôn của ông trưởng thành! Hơn nữa, còn là nam tử hán!

      Đôi tay vẫn run, thông qua TV, Yến Hoài biết, Khấu Kiệt từ đầu đến cuối vẫn nhìn vào ống kính, thăm chừng .

      Tay, vẫn là nhịn được, nhấn xuống phím màu xanh lá cây.

      "Em , rốt cuộc em chịu nhận điện thoại của .” Khấu Kiệt khẽ mở miệng: “Cuối cùng lần này cũng làm thất vọng.”

      Yến Hoài im lặng, nhìn vào TV.

      " nghĩ, tất cả mọi chuyện rất ràng, em cũng biết lòng của ?" Khấu Kiệt nhìn xuống từng người bên dưới: “ nghĩ, thế giới này, là người thích hợp với em nhất.”

      Tiếng vỗ tay lập tức vang lên như sấm dậy, toàn hội trường xao động!

      " em!" Khấu Kiệt nhàng ra câu.

      Nhất thời, những người diện ở đây đều trở nên hưng phấn lạ thường. Trời ạ! Tổng giám đốc tập đoàn Khấu thị lại thổ lộ trước mặt dân chúng toàn thành phố.

      Nhưng, ngay sau đó toàn hội trường cũng lắng xuống, bởi vì, bọn họ mong đợi phản ứng từ nhân vật chính khác.

      Ngoại trừ yên tĩnh vẫn là yên tĩnh.

      Yến Hoài nhìn vào màn hình, lắng đọng, biết nên thế nào.

      biết cảm giác của mình đối với là gì.

      Giữ im lặng, hoặc là tốt nhất nên trả lời.

      " biết em khó xử, cho em thời gian tháng. nghĩ, có cơ hội nghe được em câu kia, em .” Khấu Kiệt khẽ mỉm cười, mang theo vẻ khổ sở, mang theo cả chút thất vọng, nhưng, cũng mang theo hy vọng.

      ta biết lòng mình nghĩ gì sao? Yến Hoài nghe thấy tiếng của , cúp điện thoại.

      Trong biệt thự, Dương Miêu Miêu lập tức tắt TV: “Đều tại ta! trai, giúp em trừng trị ả! Khiến ả cút xéo khỏi thành phố D! Vậy em và Kiệt có thể lập gia đình! Hơn nữa, hai người còn có thể liên thủ!"

      " thể nào!" Dương Giới Thừa nhìn Dương Miêu Miêu, kéo ta xuống ghế sofa: “Yến Hoài kia, phải là người em có thể tưởng tượng ra được. Miêu Miêu yên tâm, trai của em ra sức phen. Chỉ cần em muốn, tận lực giúp em.”

      " trai tốt với em nhất!” Dương Miêu Miêu hài lòng nhìn ly rượu bàn. . . . . .

      Khấu Đức im lặng thở dài cái, chẳng nhẽ mình cho thằng bé thời gian tháng là quá ngắn.

      Con bé Yến Hoài này, aiz, chuyện của bọn trẻ, để cho bọn chúng tự giải quyết . Nghĩ tới đây, Khấu Đức im lặng cười cười, tắt TV, ra khỏi gian phòng , xem xét tình hình quân .

      Khấu Kiệt với mấy vị phóng viên trong hội trường: “Buổi họp báo đến đây là kết thúc! Mọi người nghe tôi lằng nhằng lâu như vậy, hì hì, ….. Rất xin lỗi!"

      Mà mọi người bên trong hội trường cũng ra sức vỗ tay tán thưởng.

      Khấu Kiệt đưa ánh mắt về phía Thương Truy Ý, Thương Truy Ý gật đầu cái.

      Sau đó, hai người nhanh chóng trở về phòng chờ.

      "Mình này, biết bây giờ Yến Hoài có thể nhận được cú điện thoại hay ? Bảo rằng, chủ nhật này Macao thị sát vẫn tiến hành như cũ.” Thương Truy Ý rót cho Khấu Kiệt ly rượu.

      "Nếu như còn chưa khôi phục lại công tác của ấy, mình ngại để cho nền kinh tế ở thành phố D của chúng ta sụp đổ thử phen.” Khấu Kiệt uống cạn ly rượu.

      Lúc này, quả nhiên Yến Hoài gọi điện thoại tới.

      "Ừm!" Khấu Kiệt vừa , vừa dùng tay ra hiệu.

      "Mời thị trưởng đại nhân dặn dò?” Khấu Kiệt cố gắng đè nén nỗi vui sướng trong lòng.

      "Đúng tám giờ sáng mai chờ tôi trước cửa cao ốc thị trưởng. Chuẩn bị cho tốt, thị sát ở Macao rất quan trọng.” Giọng của Yến Hoài nhàn nhạt, nhưng lại làm ấm khoang tim của .

      biết, kềm nén. Ngày mai là chủ nhật rồi.

      "Ừm."

      . . . . . .

      Buổi họp báo lần này thành công trong việc thu hút chú ý của tất cả mọi người vào chuyện tình cảm của Khấu Kiệt và Yến Hoài. Mà đối với người trong lòng của Yến Hoài, mọi người cũng hiếu kỳ dứt, còn đối với Khấu Kiệt, ngoại trừ hâm mộ, còn có thương. Nhất thời, địa vị của Khấu Kiệt ở trong lòng người dân của thành phố D cũng tăng lên vị trí đầu tiên.

      Chủ nhật, tám giờ, trước cửa cao ốc thị trưởng.

      chàng đẹp trai hào hoa điều khiển chiếc Mercedes – Benz E–class chờ tại nơi đó.

      Yến Hoài ra khỏi cao ốc thị trưởng.

      Khấu Kiệt lập tức bước xuống xe, hơi khom người, cung kính mở cửa: "Mời thị trưởng đại nhân vào!"

      "A!"

      ~Hết Chương 27~

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 28. Cùng em sống, hoặc cùng em chết.

      tiếng hét to vang lên, Khấu Kiệt phản xạ nhanh như tên bắn, kéo Yến Hoài lại, che chở cho . Yến Hoài quay đầu trợn mắt nhìn Kấu Kiệt cái, sau đó nhìn về hướng phát ra thanh.

      Chỉ thấy Dương Miêu Miêu ăn mặc lộng lẫy, trang điểm xinh đẹp, giống như bông hoa mào gà, cái mông lắc qua lắc lại về phía bên này, còn dịu dàng : " Kiệt, người ta rất nhớ đó!”

      Khấu Kiệt trợn trắng cả mắt, tức giận : "Mới vừa rồi thét lên làm cái gì!"

      "Thu hút chú ý của chút, được sao…?” Dương Miêu Miêu trực tiếp nhào về phía Khấu Kiệt: “ Kiệt, phải đâu vậy? Em cũng muốn .” Đôi môi đỏ mọng kiều diễm mấp máy, nhưng chỉ khiến người ta cảm thấy ghê tởm trong lòng.

      Yến Hoài để ý tới hai người bọn họ, trực tiếp khom lưng chui vào trong xe: “Khấu Kiệt, tôi chỉ cho năm phút đồng hồ.”

      Khấu Kiệt khẽ gật đầu, quay đầu nhìn Dương Miêu Miêu, : “Hôm qua vẫn chưa tức chết sao?”

      Dương Miêu Miêu nghe được câu này, nhất thời cả khuôn mặt trở nên trắng bệch.

      Tối hôm qua, trong biệt thự nhà ta xuất vô số chuột và gián, khiến ta phải run như cầy sấy mà ngủ qua hết đêm. Có trời mới biết nó đáng sợ cỡ nào! Kêu trời trời biết, kêu đất đất chẳng hay! Kêu réo mọi người mà tất cả đều ngủ say như chết!

      Khiến cho tất cả vật dụng, đồ trang sức trong phòng đều bị ta làm vỡ nát.

      Tình huống này giống như là đại tiểu thư của nhà họ Dương tự nổi điên trong biệt thự nhà mình: la to, ném đồ vật, cởi quần áo, đợi nào...! Hơn nữa, tất cả hình tượng của mình đều bị người ta hủy hoại.

      Tin tức ấy truyền khắp các trang mạng với tiêu đề chính là Dương Miêu Miêu của tập đoàn Dương thị tự nổi điên trong biệt thự.

      "Bác sỹ trong bệnh viện để cho ra ngoài, sợ làm loạn phố xá lên sao?” Khấu Kiệt khẽ nhếch môi, cười lạnh.

      "Là do làm, Khấu Kiệt?” Lúc này Dương Miêu Miêu cắn răng nghiến lợi , danh dự của mình đều bị hủy hoại hơn phân nửa.

      "Gậy ông đập lưng ông, những lời này nghe qua chưa? Nhớ, lần sau, , còn, đơn, giản, thế, này!” Khấu Kiệt lạnh lùng , xoay người: “Còn nữa, trai thiếu nợ của tôi, tôi vẫn chưa đòi lại. em nhà các người cứ chờ .”

      "!” Dương Miêu Miêu nhìn Khấu Kiệt leo lên xe, dõi theo bóng lái xe , tức giận đến xì khói, đứng yên ở nơi đó, dậm chân, điên cuồng hét lên, thét lên: "A!"

      Những người qua trước cửa cao ốc thị trưởng khỏi chỉ chỉ trỏ trỏ.

      "Nhìn xem, đó chính là đại tiểu thư của tập đoàn Dương thị, bị điên còn ra ngoài đường!”

      "Chúng ta thôi, còn đứng xem nữa, biết có nổi điên lên với chúng ta hay !”

      ", . . . . . ."

      "Mấy người kia!” Dương Miêu Miêu hét to lên với những người qua đường: “ chết ! chết hết !”

      "Tiểu thư, xem thấy tối hôm qua em biểu diễn rất đặc sắc, có hứng thú chơi trò múa thoát y với bọn chút ?” tên đàn ông bỉ ổi nhích lại gần Dương Miêu Miêu.

      "Cái đầu !” Dương Miêu Miêu hét to lên tiếng, vung túi xách đánh về phía tên đàn ông kia, sau đó bỏ chạy như điên.

      "Ha ha ha. . . . . . Ha ha ha. . . . . ."

      _____

      " ta những gì? Xem ra ta rất tức giận." Yến Hoài nhìn sang phía bên trái, nơi Khấu Kiệt vừa ngồi vào vị trí tài xế, cất tiếng hỏi.

      " có gì. công tác, vậy thôi.” Khấu Kiệt quay đầu, hướng về phía Yến Hoài cười cười.

      Yến Hoài liếc cái, tỏ ý, tôi tin .

      " rất ngạc nhiên, tại sao chỉ có hai người chúng ta Macao." Khấu Kiệt vừa lái xe, vừa : “Mặc dù, rất thích thế giới riêng chỉ có hai người, hơn nữa còn cùng với em."

      Gương mặt Yến Hoài ửng hồng, nhưng, ngay sau đó liền : " tại đủ nhân viên, thế nên chỉ có hai người."

      "Em cảm thấy rất kỳ quái sao?" Khấu Kiệt cười khẩy: “ là thị sát, nhưng thực chất là giống như Hoàng đế cải trang ra ngoài tuần tra?”

      "Tôi biết." Yến Hoài tựa đầu vào ghế, nhìn ngắm quang cảnh bên ngoài cửa sổ.

      Nhưng, trong lòng mình cũng có chút nghi vấn, Khấu Kiệt hỏi rất đúng, tại sao chỉ có hai người bọn họ ra ngoài, hơn nữa còn đến Macao?

      "Yên tâm!" Khấu Kiệt vò vò tóc, nhìn vào kính chiếu hậu, sang đường: “Người gây chuyện, rất thê thảm.”

      Yến Hoài hơi sửng sốt chút, giọng điệu của bây giờ, là giọng điệu của lão đại hắc bang chính hiệu, phải là giọng của vị tổng giám đốc. Bởi vì, bản thân cũng có tác phong ấy. Dienndanleequyydonn

      "Rốt cuộc là ai?" Yến Hoài dè dặt hỏi.

      "Tổng giám đốc tập đoàn Khấu thị, Khấu Kiệt, năm nay vừa tròn 25 tuổi, là cháu trai của Tham mưu trưởng quân Khấu Đức.” Khấu Kiệt khẽ giật giật môi: "Người gả cho có thể nhận được những đãi ngộ đặc biệt, ví dụ như….”

      "Được! Được! Được!" Yến Hoài lập tức ngắt lời của : “ cần phải thêm nữa, vừa mở miệng ra nãy giờ tràng rồi, tôi nghi ngờ biết có phải là bà tám hay ?”

      "Em! Tại sao em lại gọi là bà tám!” Khấu Kiệt giả vờ giận dỗi, phát , nghe thấy tức giận, cũng cảm thấy cực kỳ vui vẻ! Mình đúng là có hơi biến thái?

      " nhiều lời như vậy, phải là bà tám là gì?” Yến Hoài nhìn , : “Lái xe cẩn thận, đừng…”

      "Bùm!" Yến Hoài còn chưa dứt lời, tiếng vang lớn đánh thẳng vào bên tai.

      Khấu Kiệt nheo mắt lại, nhìn vào kính chiếu hậu quan sát phía sau, ước chừng có khoảng mười chiếc xe việt dã theo sau đuôi của họ.

      Mới vừa rồi thừa dịp và Yến Hoài chuyện, đuổi theo sau lưng, đụng vào xe của hai người.

      "Mẹ nó!” Khấu Kiệt mắng câu. Chuyến này quả nhiên hề đơn giản! Nhất định là có người trong Uỷ ban thành phố giở trò quỷ! Nếu , chắc chắn là chiêu trò của bọn tay chân mà Dương Miêu Miêu thuê tới! Ông đây phải là kẻ dễ chơi!

      Nghĩ tới đây, Khấu Kiệt lập tức tăng tốc lên mức tối đa: “Lúc cần thiết, ôm chặt lấy !" Mới vừa dứt lời, chiếc xe liền phóng nhanh như bay.

      Yến Hoài bất giác cuộn tay thành nắm đấm, nhìn những chiếc xe việt dã đuổi theo phía sau, lại nhìn sang Khấu Kiệt chút, ngược lại chẳng hề cảm thấy sợ hãi việc đột nhiên tăng tốc, bình tĩnh : “ tính làm thế nào?"

      "Cùng em sống, hoặc cùng em chết!" Lúc này Khấu Kiệt quay đầu sang, nhìn Yến Hoài, nhàng ra câu.

      ~Hết Chương 28~

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :