1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bà xã mạnh mẽ của trùm xã hội đen - Tam Muội Thủy Sám (Hoàn+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 8. Con chọn Yến Hoài làm vợ.


      "Con muốn lấy Yến Hoài làm vợ!” Khấu Kiệt hề giả dối trước mặt ông nội, trực tiếp hét to lên.

      Cái thanh này, ngay cả tài xế và Thương Truy Ý đều bị làm cho đứng hình.

      Thương Truy Ý thể tưởng tượng nổi nhìn , cậu ta phát sốt đó chứ?

      Khấu thiếu gia nhà ta muốn tự đề cử làm vợ?

      Khấu Kiệt gào thét xong, đầu dây bên kia cũng chẳng có tiếng động gì.

      Khấu Kiệt cảm thấy khá thoải mái trong lòng, cuối cùng cũng có ngày mình khiến ông nội còn lời nào để .

      Nhưng, đương lúc Khấu Kiệt muốn tắt máy, bên trong điện thoại lại vang lên giọng hiền từ: “ thành vấn đề!"

      Khấu Kiệt hóa đá!

      Ông nội bảo thành vấn đề! Bây giờ đến phiên mình bối rối!

      "Tóm lại, hai người phụ nữ, con chọn !" Khấu Đức vừa dứt lời, lập tức tắt máy.

      Khóe miệng Khấu Kiệt co giật, đây là lựa chọn sao? Đây là hành động bức nam lấy vợ! Hơn nữa còn là ông nội ép buộc cháu trai đích tôn.

      Khấu Kiệt đưa ánh mắt về phía Thương Truy Ý, lúc này, Thương Truy Ý nhìn bộ dạng sững sờ hóa đá của , nhất thời bật cười lên ha hả.

      "Ha ha ha! Nhìn cậu kìa! Để mình xem làm sao cậu thu phục được Yến Hoài!” Thương Truy Ý vừa chỉa ngón tay vào chóp mũi của Khấu Kiệt, vừa ôm bụng cười ngặt nghẽo.

      Gương mặt Khấu Kiệt đầy vạch đen, những tưởng rằng ra tên của Yến Hoài, là ông nội , sau đó mình mực đòi phải Yến Hoài cưới, như vậy ông nội , đặt chuyện hôn sang bên.

      Bây giờ quá hay rồi! Hai chọn ! người là cọp mẹ, à, ! Là Mộc Quế ! người là rắn nước hình!

      Khấu Kiệt đưa mắt ra phía ngoài cửa xe, ngay lúc này, chiếc BMW phóng vụt qua trước mắt, mà người xe, chính là Yến Hoài.

      Yến Hoài cũng vừa vặn chuyển tầm mắt qua, nhìn về phía Khấu Kiệt, gương mặt chút biểu cảm, khẽ hừ tiếng. Ngay sau đó, hung hãn nhấn ga, nhanh như chớp phóng vụt .

      Nhất thời Khấu Kiệt cảm giác như bị mắc kẹt trong lòng.

      này!

      Được!

      nhất định phải cưới em!

      Khấu Kiệt hạ quyết tâm, lập tức hướng về phía Thương Truy Ý, : "Mở cửa xe!"

      "Hả? Mở cửa xe làm gì?" Thương Truy Ý hiểu, nhưng, lúc đương chuyện cũng đồng thời đưa tay mở cửa xe bên phía mình ra.

      Khấu Kiệt vừa thấy cửa xe mở ra, lập tức vung chân đá qua cước.

      Thương Truy Ý còn chưa kịp phản ứng, liền bị Khấu Kiệt đá văng xuống đất.

      Khấu Kiệt chìa tay đóng cửa xe lại.

      "Biệt thự!" Khấu Kiệt nhìn chớp mắt về phương xa.

      Tài xế lập tức khởi động chân ga, chiếc xe liền phóng .

      Thương Truy Ý tức tối bò dậy từ đất, hướng về phía chiếc xe hô to: “Này! Khấu Kiệt chết tiệt! Dừng xe lại ngay!”

      Khấu Kiệt ngồi xe, vờ như nghe thấy, lẩm ba lẩm bẩm trong miệng: đồ quỷ, ai bảo cậu luôn cười nỗi đau của người khác.

      Mà trong đoàn xe phía sau có chiếc liền dừng ngay bên người Thương Truy Ý.

      "Cậu Thương!" Hoàng Thiên ngồi xe hô to.

      "Đồ Khấu Kiệt chết dẫm!” Thương Truy Ý chửi rủa trong miệng, đưa tay mở cửa xe, yên vị ngồi vào trong.

      "Đuổi theo, tôi muốn lột da cậu ta!" Thương Truy Ý lập tức ra lệnh.

      Bọn Hoàng Thiên dám chậm trễ, hai cậu thanh niên này, mặc dù phải là em ruột, nhưng lại cùng nhau mặc quần cộc lớn lên. Cùng được huấn luyện trong quân đội, cùng nhau kinh doanh tất cả mọi chuyện. Trước giờ hai người bọn họ vẫn chơi với nhau như vây, nào ai dám đắc tội với trong hai người chứ.

      Hơn nữa, ba của Thương Truy Ý, Thương Phàm Kiệt nguyên là cấp dưới của ông nội Khấu Kiệt, Khấu Đức. Đáng tiếc thay, trong lần thi hành nhiệm vụ bị giết chết. Vì vậy, trước nay Thương Truy Ý vẫn được xem như người trong nhà họ Khấu.

      ——

      Yến Hoài mới vừa xuống xe, điện thoại trong túi lập tức vang lên.

      Lấy điện thoại di động ra, vừa nhìn thấy tên người gọi, Yến Hoài khẽ nhếch môi cười, vừa nhấn phím nhận liền nghe thấy giọng dịu dàng ngọt ngào chết người: “Này, em !”

      "Ừm." Yến Hoài vẫn duy trì vẻ bình tĩnh.

      "Bảo bối của , cuối cùng chức vị thị trưởng cũng về tay em.” Trong điện thoại truyền đến thanh của người đàn ông kia.

      Lúc này Yến Hoài về phía nhà trọ: “Như thế nào? Em mình nhất định có thể!”

      " biết mà, bảo bối của chắc chắn làm được!" Lúc này người đàn ông ở đầu dây bên kia tựa vào giường lớn, bên cạnh còn có hai nữ phục vụ! Xoa bóp, vuốt ve!

      " ! Kế tiếp phải làm thế nào?” Yến Hoài mở cửa ra, đóng lại, về phía giá để giày.

      hề phát ra thay đổi ở đầu dây bên kia.

      Bên này, tên đàn ông tóm lấy bàn tay vuốt ve nơi ngực .

      "Theo như điều tra, Khấu Kiệt có quan hệ mật thiết với Hoa Long bang, em tìm cơ hội trà trộn vào bên trong nội bộ của bọn họ !” Tên đàn ông nhìn chằm chằm vào trước mặt, hướng vào điện thoại chuyện với Yến Hoài, vừa dứt lời, bàn tay to lớn gắt gao nắm lấy tay ta, đưa về phía hạ bộ của mình.

      "Trà trộn vào trong nội bộ của bọn họ như thế nào? Làm sao biết ta là người của Hoa Long bang?” Yến Hoài đứng gần giá giày, dùng chân đẩy giày cao gót sang bên, sau đó xỏ dép lê trong nhà vào.

      "Trước tiên em nên để ý đến động tĩnh của ta chút, bây giờ vẫn điều tra, ta tuyệt đối phải là nhân vật đơn giản.” Giọng đàn ông văng vẳng bên trong điện thoại.

      "Được!" Yến Hoài vào trong phòng bếp, bụng hơi đói, muốn ăn chút gì đó.

      "Thế cứ như vậy ! Em , em nhất định phải chú ý đến thân phận của mình! Yên tâm mà làm thị trưởng cho tốt, sau đó chờ đưa ra kế hoạch tiếp theo.” Người đàn ông tiếp tục .

      "Ừ, nhưng, em sợ có người khác biết thân phận của em." Yến Hoài bĩu môi, đưa tay còn lại mở cửa tủ lạnh.

      " cần sợ, em , đừng đánh giá đối thủ quá cao!” Người đàn ông cảm thấy hơi phiền, có chút mất kiên nhẫn nhưng vẫn kềm lại: “Em , nghỉ ngơi sớm chút, hôm nay bảo bối cực khổ rồi!”

      "Hắc hắc!" Lúc này Yến Hoài cười khúc khích.

      " cúp đây...!" Người đàn ông nhàng ra, sau đó tắt máy.

      Ném điện thoại di động qua bên, ngay sau đó kéo hai kia vào trong ngực của mình, hôn ngấu nghiến……

      Mà bên này, Yến Hoài vừa tắt điện thoại, cho lại vào trong túi, lấy từ trong tủ lạnh ra hộp trứng gà, bật bếp…..

      Yến Hoài thở dài hơi trong lòng, suy cho cùng là phải làm thế nào mới có thể thu phục được Hoa Long bang vào tay mình đây? Còn nữa, cái tên Khấu Kiệt kia, chẳng lẽ giống như lời của bạn trai mình vừa , hề đơn giản? Còn có thân phận khác?

      Yến Hoài vừa chiên trứng, vừa nghĩ ngợi. Nhớ lại tất cả những chuyện xảy ra giữa mình và Khấu Kiệt vào ngày hôm nay, bất tri bất giác, ngay cả Yến Hoài cũng nhận ra, khóe miệng của mình vẽ nên nụ cười.

      Cuối cùng trứng cũng chín, cho vào đĩa, sau đó đến giữa phòng ăn.

      "Em , lâu gặp!"

      Đương lúc Yến Hoài bước vào phòng ăn lập tức bị giọng đàn ông hù cho giật cả mình. ta ở trong căn hộ mà từ trước đến nay chưa từng có ai đặt chân đến.

      Cái đĩa trong tay Yến Hoài rơi xuống đất ngay tức khắc.

      ~Hết Chương 8~

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 9. Phía dưới của rất đau.

      Vào ngay lúc này, người đàn ông vốn ngồi ở chỗ kia lập tức phi thân lên, vững vàng bắt lấy cái đĩa trong tay. Trứng chiên bị gập lại nằm đĩa, nhìn kỹ còn có tia lòng đỏ trứng chảy ra.

      Trứng chiên vẫn chưa chính hẳn.

      Khấu Kiệt vừa trông thấy cái trứng này, tức khắc cười lên ha hả: “Ha ha ha! người phụ nữ mà chiên trứng cũng biết chiên cho chín.” xong, dùng ngón tay phải quệt lấy ít lòng đỏ trứng, lấy ra liếm liếm.

      "!" Yến Hoài trừng mắt nhìn , làm sao ta lại biết mình ở đây? ta vào nhà bằng cách nào? Vào khi nào? ta có nghe thấy nội dung của cuộc điện thoại vừa rồi hay ? Mặc kệ! Cánh tay ngọc ngà chợt vươn ra, toan đoạt lại cái đĩa.

      Mà lúc này Khấu Kiệt rất nhàng linh hoạt tránh qua bên, đưa ngón tay dính lòng đỏ trứng vào miệng, khe khẽ liếm: “Dừng lại! Mặn chết rồi!" xong, hướng về phía Yến Hoài lắc đầu cái.

      Yến Hoài tức giận đến sắp nổ tung! Vung chân đá về phía Khấu Kiệt.

      Khấu Kiệt chậm rãi giơ cao cái đĩa cầm trong tay, bắp đùi thon dài luồn xuống bên dưới gầm bàn quét qua Yến Hoài.

      Yến Hoài nhanh chóng tránh thoát.

      " đó, bản lĩnh cũng tệ lắm!" Lúc này Yến Hoài nhìn Khấu Kiệt, trừng mắt . Năng lực của mình cũng có thể xem là khá, người có thể so chiêu với mình cũng chẳng có mấy ai.

      Bây giờ chính là ta rồi!

      "Hắc hắc!" Khấu Kiệt vẫn giữ dáng vẻ tươi cười như gã lưu manh: “ này, em là phụ nữ, cần gì phải tỏ ra mạnh mẽ như vậy?”

      "Chuyện liên quan đến !" Yến Hoài chìa tay tới, bắt lấy cái đĩa.

      Hướng về phía Khấu Kiệt, khẽ mỉm cười, thừa cơ hội sững sờ, ngay lập tức, cánh tay còn lại công kích xuống bên dưới của .

      "Em!" Sắc mặt Khấu Kiệt thay đổi chóng mặt, bàn tay cầm đĩa cũng buông lỏng ra. Dùng hai tay che chắn bên dưới: “ này, sao em lại ác như vậy?” xong gương mặt lập tức trở nên vặn vẹo khó coi.

      Lúc này Yến Hoài trừng mắt nhìn : “Ai cho tự tiện xông vào nhà dân!” Nhưng, nhìn thấy dáng vẻ khổ sở tại của , vẫn có chút đành lòng, về sau ta bị bất lực làm thế nào?

      Khoan, nhưng mà chuyện này cũng đâu có liên quan gì đến mình?

      Đổ mồ hôi !©¸®! Tại sao mình lại nghĩ tới vấn đề này! Đêm đầu tiên vẫn còn chưa tính sổ với ta! Này nhé!

      "Em đó, độc ác quá! Vấn đề này liên quan đến tính mạng á!” Khấu Kiệt ôm lấy bên dưới, ra phía bên ngoài.

      " mau mau đến bệnh viện !" Yến Hoài nhìn dáng vẻ ấy của , với theo.

      " muốn!" Khấu Kiệt sống chết cũng phải đổ thừa. Trực tiếp thẳng vào phòng của Yến Hoài.

      "!" Yến Hoài đặt đĩa trứng chiên lên bàn, đuổi theo sau Khấu Kiệt.

      Nhưng, lúc này Khấu Kiệt nằm chễm chệ giường của .

      " cút nhanh cho tôi!” Yến Hoài lập tức cầm lấy chiếc gối đầu ở bên, nhào về phía Khấu Kiệt.

      Khấu Kiệt kịp thời đưa tay ngăn cản: “Phía dưới của rất đau mà! Em nhẫn tâm vậy sao?”

      Gương mặt Yến Hoài nóng ran, sửng sốt mất vài giây, vẫn quyết định cầm gối đập vào đầu …..

      " nhanh lên! Đừng để tôi gặp lại !"

      Khấu Kiệt thấy nhào tới, lập tức nhanh tay tóm lấy chiếc gối, vừa dùng lực chút liền đọat được ngay.

      "!" Yến Hoài sừng sộ nhìn .

      " đau!" Khấu Kiệt làm ra vẻ tội nghiệp, chỉ thiếu chút nữa thôi là giọt nước mắt tràn ra khóe mi.

      Được rồi, có lẽ lúc này Khấu Kiệt cũng ngầm tự phong cho mình danh hiệu ảnh đế mất thôi.

      Yến Hoài nheo mắt, dùng ánh mắt hoài nghi nhìn : “Gạt tôi có kết quả tốt đâu!” Những lời này gần như là nghiến răng ra.

      "Ha ha!" Khấu Kiệt cười khổ tiếng: “ có lừa em! Nếu lừa em, về sau cưới em ngay!” (QA: Kiểu nào chẳng lời :)))

      Yến Hoài bĩu môi, để ý tới . Gả cho đó hả? Hừ!

      Đặt chiếc gối sang bên, Yến Hoài quay đầu nhìn , xác định lại lần nữa: “ thích ở đây , tôi ra ngoài! Hừ!"

      "Này, Yến Hoài!" Khấu Kiệt lập tức gọi Yến Hoài lại.

      " muốn gì thế?" Yến Hoài dừng bước, xoay người:" cần được voi đòi tiên!"

      Khấu Kiệt nhìn dáng vẻ có chút nổi giận của , tâm tình cũng tốt hẳn lên. Hướng về phía Yến Hoài : “Chiên trứng cho ăn, đói!”

      " tự về nhà ăn cơm của !” Yến Hoài trừng mắt liếc cái: “Mới vừa rồi ai bảo tôi chiên trứng chưa chín? Ai bảo tôi chiên trứng rất mặn? Cho chết đói, đáng đời!”

      " đói mà!" Khấu Kiệt phát huy đầy đủ sở trường của tên mặt dày. Tuy nhiên, nếu để những người khác chứng kiến bộ dạng ăn vạ này của , đoán chừng, toàn bộ những ai biết đến tên tuổi của Khấu Kiệt đều ăn cơm. Bởi vì nó quá kinh người! Hoàn toàn bất đồng với tác phong của Khấu Kiệt trước kia. Chắc chắn bọn họ bị hình tượng vô lại ấy của Khấu Kiệt làm cho sặc chết.

      Nhưng, Yến Hoài hề biết đến lai lịch của Khấu Kiệt, biết tính cách của .

      Cho nên. . . . . .

      Yến Hoài hơi mềm lòng, nhìn vẫn còn che chắn bên dưới, : “ bảo người của mình đến đón về . Sau đó thích ăn món gì ăn món ấy!” Đường đường là tổng giám đốc của tập đoàn Khấu thị, muốn ăn cái gì mà được?

      "Đừng!" Khấu Kiệt làm ra vẻ đáng thương nhìn về phía Yến Hoài: “Để cho bọn họ nhìn thấy bộ dạng giờ của , còn mặt mũi nào mà tồn tại nữa chứ?!"

      " còn có mặt mũi?" Yến Hoài lại ôm gối đập vào người của Khấu Kiệt lần nữa: “Con khỉ!"

      xong, ném gối xuống, thẳng ra bên ngoài.

      "Này! Yến Hoài! Yến Hoài!" Khấu Kiệt hướng về phía Yến Hoài hô to, nhưng, Yến Hoài cũng quay đầu lại.

      Khấu Kiệt có hơi nhụt chí, nằm ngửa xuống.

      Nhưng, lúc này lại nghe thấy tiếng bốp bốp bang bang truyền đến từ trong phòng bếp.

      Ngay tức khắc, Khấu Kiệt mừng rỡ cực kỳ. thầm cuộn hai tay thành quả đấm: "Ư!" Cũng may, tối nay thoát khỏi Thương Truy Ý chạy đến đây, vẫn được hời.

      Yến Hoài lại làm hai cái trứng chiên khác, bản thân cũng phải là người biết nấu ăn, cho đến tận bây giờ vẫn chưa từng nghĩ đến việc phải đích thân lao vào bếp, thế nên chỉ có thể miễn cưỡng làm hai cái trứng chiên mà thôi.

      "Muốn ăn hay ăn!" Yến Hoài cho trứng chiên vào đĩa, lẩm bẩm trong miệng, vào phòng của mình.

      Vừa nhìn thấy Yến Hoài tới, khóe miệng Khấu Kiệt toe toét cười ngây ngô đến N lần.

      "Ăn ! Có thuốc độc đấy!" Yến Hoài tức giận với Khấu Kiệt.

      Khấu Kiệt cũng thèm đưa tay lên mà chỉ : "Đút ăn!"

      "Mơ !" Yến Hoài lập tức đặt cái đĩa lên bàn đọc sách ngay đầu giường: “Khi dễ bà hả? Hả?” Ánh mắt kia nhìn chằm chằm vào Khấu Kiệt, tựa như muốn ăn tươi nuốt sống .

      Khấu Kiệt nhìn , khẩu hình miệng khi phát là ‘cọp mẹ’, nhưng vẫn tranh thủ thời gian ngụy biện: “Khấu Kiệt này làm sao dám khi dễ thị trưởng đại nhân của thành phố D chúng ta. Thị trưởng thành phố, em khi dễ em trai của còn chưa tính, bây giờ lại khi dễ nữa.” xong, hai mắt vẫn ngừng chớp chớp liên tục, quả dùng Mỹ nam kế.

      Nhưng, người nào đó vẫn rất bình tĩnh.

      " chết !” Đôi mắt tóe lửa của Yến Hoài nhìn xuống bên dưới của : “Phía dưới của còn có việc gì ? có gạt tôi?”

      "A. . . . . ." Khấu Kiệt toát mồ hôi, này là khiến người ta khó mà tưởng tượng nổi.

      ~Hết Chương 9~

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 10. Bạn trai của em chính là .


      "Nếu ? Em đến đây xem thử chút ? Xem bất lực đây này?” Khấu Kiệt ngay tức khắc, cũng tin dám sờ vào nó.

      Yến Hoài nghe thế, gương mặt ửng hồng lên trông thấy: “ xuống phủ !” Nhếch môi cười ngượng ngùng, ngồi ở bên giường, với tay cầm lấy cái đĩa, xiêng miếng trứng chiên vào: “Ăn.”

      "Hắc hắc!" Khấu Kiệt lại giở trò đểu giả, đưa miệng đến gần.

      Được rồi, kỳ thực tên đàn ông rất đau xót trong lòng, ở trước mặt thừa nhận mình tạm thời bất lực. Cố nén lấy khó chịu.

      Cho nên, tên đàn ộng ấy thề rằng, nhất định phải cho này biết, lúc nào mình có thể làm được.

      Yến Hoài trừng mắt liếc cái, lập tức đem miếng trứng chiên nhét vào trong miệng Khấu Kiệt: “Ăn! Ăn! Cho ăn chết luôn!"

      Nhất thời gương mặt Khấu Kiệt lên đầy vạch đen, choáng nha, là thiếu dạy dỗ mà! Nhưng, thèm để tâm đến trò trẻ con này.

      Đổi sang dáng vẻ lấy lòng, Khấu Kiệt vừa ăn trứng chiên vừa : “Em ăn sao?”

      "Bị ăn sạch rồi, còn ăn được nữa ?" Yến Hoài tức giận với .

      "Ồ!" Khấu Kiệt vừa , lại còn chậc chậc nhìn Yến Hoài, suýt chút nữa rơi nước mắt.

      Thời gian trôi qua thêm giây lát.

      "Yến Hoài, ăn tới rồi, nhích đến gần đây chút." Khấu Kiệt duỗi đầu lưỡi ra ngoài, ý bảo lúc này Yến Hoài ở cách mình quá xa.

      Yến Hoài nhìn thấy chỉ còn ít trứng chiên nằm đĩa, lại nhìn sang Khấu Kiệt, thấy dáng vẻ ngoan ngoãn của , liền nhích mông hướng tới.

      Kẹp chặt miếng trứng, cuốn thành miếng to, nhét hết vào miệng Khấu Kiệt. Lúc này trong lòng Yến Hoài mơ hồ tràn đầy hưng phấn. Tôi muốn cho nghẹn chết, xem ăn thế nào!

      Nhưng, khóe mắt của Khấu Kiệt vẫn lên ý cười, há miệng, lập tức ngoạm lấy hết miếng trứng cho vào trong.

      Yến Hoài có chút sửng sốt, ta sợ nghẹn chết phải ?

      Tuy nhiên, ngay giây tiếp theo, Khấu Kiệt chìa tay ra, kéo Yến Hoài vào trong ngực, miệng đối miệng, nhanh chóng đẩy miếng trứng chiên vào trong miệng của .

      "Ưmh. . . . . . . . . . . ." Yến Hoài bị miếng trứng chiên chặn ngay cổ, làm sao mà được?

      Thế nhưng, chân của ấy lại rất là lợi hại!

      cước liền đá văng tên đàn ông nằm ăn vạ!

      "Đồ đáng ghét!” Yến Hoài trợn mắt nhìn , những vẫn nuốt miếng trứng xuống, bởi vì nó nằm ở ngay cổ họng.

      Ặc, lúc bấy giờ Yến Hoài mới biết, trứng chiên này quả rất mặn. Tính lấy chút nước uống, nhưng, vẫn muốn trừng phạt tên đàn ông kia hơn.

      Khấu Kiệt bị đá phát, ngồi tê liệt dưới chân giường!

      Khấu Kiệt tiếng nào, nhưng trong lòng lại nhốn nháo yên, này! Khấu Kiệt điên cuồng gào thét! Làm sao mới có thể thu phục được ấy đây? Bằng , phải cưới cái Dương Miêu Miêu kia sao?

      "Yến Hoài!" Khấu Kiệt nhìn về phía Yến Hoài, lớn tiếng quát.

      "Thế nào?" Yến Hoài hướng về phía Khấu Kiệt, cũng quát, suýt chút nữa xông tìm vũ khí.

      "Em phải chú ý đến hình tượng! Em là thị trưởng!" Khấu Kiệt nhìn , giọng gần như mềm nhũn cả ra: “Em đá đau quá!”

      "Đây là nhà của tôi! Đừng quên, tự tiện xông vào nhà dân bất hợp pháp.” Yến Hoài lườm Khấu Kiệt, bây giờ nghĩ cách để đuổi người đàn ông này ra ngoài. Bà nôi nó, nhất định là ta giả bộ.

      Khấu Kiệt nhìn đến càng ngày càng gần, đôi mắt ấy của khiến cảm thấy nỗi khiếp đảm dâng trào.

      ! Khấu Kiệt ngừng phủ nhận trong lòng. Nếu như vậy, làm sao thu phục ấy vào tay được? Xem ra phải về nhà suy tính kỹ hơn? Aiz, tất cả đều tại tên Thương Truy Ý đáng ghét, bảo mình thử phen, bây giờ xong rồi, ngay cả nửa cái mạng cũng còn.

      Lúc này Yến Hoài khôi phục lại vẻ mặt của chị hai xã hội đen, ngồi xổm người xuống trước mặt Khấu Kiệt, đưa ngón tay ra nâng cằm của lên: “Khấu Kiệt à, đừng đùa với tôi, chơi nổi đâu!”

      Khấu Kiệt toát mồ hôi hột. Có chút giận! Động tác này là có ý gì chứ? Đây là trêu ghẹo! Hơn nữa, tình huống bây giờ còn là nữ trêu ghẹo nam!

      Đường đường là bang chủ Hoa Long bang mà lại bị đem ra đùa giỡn! Đường đường là tổng giám đốc của tập đoàn Khấu thị mà lại bị người khác đùa giỡn! Nếu truyền ra ngoài, Khấu Kiệt còn mặt mũi mà sống cõi đời này sao?

      " bé! Đừng đùa giỡn như thế!” Lúc này Khấu Kiệt chợt trở nên nghiêm túc lạ thường, ở đây, trước mặt này, nếu biểu chút bản sắc vốn có của mình, thế phải xin lỗi đêm đầu tiên của hai người mất rồi!

      Bây giờ nên để cho ấy biết, đêm đầu tiên phải do ấy chủ đạo! Mà là cao, ở dưới! Ặc, hình như cũng có đổi sang tư thế kia nữa, 囧, là!

      Khấu Kiệt dứt lời, trực tiếp đứng bật dậy từ đất.

      Trong nháy mắt, đứng lên vô cùng nghiêm chỉnh!

      Dầu gì cũng là cháu trai của Tham Mưu Trưởng, suốt mười lăm năm trời được huấn luyện trong quân đội, có bản lĩnh này sao được!

      Yến Hoài hơi giật mình, nhìn người đàn ông đưa mắt nhìn mình từ cao xuống.

      Cũng chầm chậm đứng lên.

      " lừa tôi? Phía dưới của có chuyện gì cả?” Yến Hoài nhàng xong, liền đấu mắt với Khấu Kiệt.

      Hai mắt Khấu Kiệt cũng chăm chú nhìn , bây giờ ấy đứng trước mặt của mình.

      Ánh mắt của cả hai dần trở nên nóng bỏng.

      Đan vào nhau!

      Nhưng, đương lúc Yến Hoài muốn ra tay dạy dỗ ngườn đàn ông này, Khấu Kiệt nhanh chóng cúi đầu xuống, hung hăn hôn Yến Hoài.

      Đồ đáng ghét! Yến Hoài giận dữ cắn !

      Nhưng, Khấu Kiệt nhàng linh hoạt đoạt lấy môi !

      Hơn nữa, bàn tay to kia của hướng về phía cơ thể của Yến Hoài, sờ sọang lên.

      "Buông. . . . . . Buông tôi ra!" Lúc này Yến Hoài hét to, mẹ nó, phải điểm cho ta chút màu sắc mới được.

      " buông!" Khấu Kiệt lao về phía Yến Hoài, ra sức chiếm đoạt.

      "!" Yến Hoài giùng giằng, hai tay chống đỡ trước ngực của : “Tôi có bạn trai rồi!”

      "Bạn trai của em chính là !” Khấu Kiệt hung hăng cắn lên xương quai xanh nhạy cảm của .

      Yến Hoài sững sờ, nhưng, ngay sau đó liền vung quyền đánh tới.

      Em nhà ! Yến Hoài mắng thầm câu trong lòng, đánh về phía Khấu Kiệt.

      "Bùm!" Khấu Kiệt trực tiếp ngã xuống giường.

      Yến Hoài đứng trước giường sừng sộ nhìn , hai mắt bốc hỏa!

      Khấu Kiệt cũng nhìn chằm chằm, lúc này mới hiểu, ấy tuyệt đối là người siêu cấp bạo lực! So với mình còn bạo lực hơn!

      Lồng ngực của mình có vấn đề rồi! Khấu Kiệt chống lại đôi con ngươi của Yến Hoài, hồi lâu, bất đắc dĩ : “ rất đau!”

      Yến Hoài ngẩn ra, ta gì? ta , rất đau?

      Chẳng lẽ mình ra tay quá nặng? Dù sao, ta cũng chỉ là tổng giám đốc, phải sĩ quan gì cả? Xương cốt của ta? Liệu có thể chịu đựng được quyền vừa rồi của mình ư?

      Nhìn dáng vẻ ngu ngơ của Yến Hoài lúc này, Khấu Kiệt vuốt ve lồng ngực của mình, có chút ủ rũ cúi đầu từ giường bò xuống, cũng nhìn đến Yến Hoài nữa.

      "Khụ khụ, khụ khụ!" Khấu Kiệt ho khan hai tiếng, , mới vừa rồi mình là chân chân bị dính quyền, gì chứ, quên mất này từng trải qua khóa huấn luyện sống còn, nhất định là bản lĩnh tốt đến độ thể tốt hơn được nữa.

      " sao chứ?" Yến Hoài nhìn theo bóng lưng , bây giờ lại cảm thấy bóng lưng ấy tràn đầy ưu thương. . . . . .

      Khấu Kiệt trả lời, mạch ra bên ngoài.

      Thôi. . . . . . Aiz! Vốn còn tưởng rằng mình có thể giải quyết được này, ngờ, chẳng những bên dưới bị bất lực, mà ngay cả ngực cũng bị đau!

      Về nhà suy tính kỹ hơn?

      Khấu Kiệt nghĩ đến đây, hay là buông tha cho ấy? Miễn cưỡng cưới con rắn nước để thử lòng ông nội?

      Ặc, vẫn có chút khó khăn. . . . . .

      Đương lúc Khấu Kiệt tự hỏi lòng, mở ra cửa nhà trọ Yến Hoài gọi với theo bóng lưng :

      "Tối nay ở lại đây !"

      ~Hết Chương 10~

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 11. An ủi em trai chút.

      Cơ thể Khấu Kiệt khựng lại, sửng sốt mất mấy giây, ấy ghét mình? Bây giờ ý của ấy là?

      " muộn rồi, tạm thời tôi cho ở nhờ buổi tối.” Yến Hoài hướng về phía Khấu Kiệt, chợt đổi đề tài: “Lồng ngực của sao chứ?”


      Khấu Kiệt thèm kéo chốt cửa nữa, xoay người, nhìn Yến Hoài: "Có đau chút!" xong, dáng vẻ rất đáng thương nhìn nhìn Yến Hoài.

      Lúc này Yến Hoài nghi ngờ, biết có phải chỉ số thông minh của chỉ bằng đứa trẻ sơ sinh hay . Qủa bây giờ trông giống như đứa bé, chờ đợi người nào đó an ủi. Được rồi, người nào đó quyết tâm làm chị cả lần, an ủi em trai chút.

      Thân hình cao lớn nhưng dáng vẻ lại cực kỳ ngây ngốc, khó mà khiến cho người ta đoán ra được thân thế là ai?

      Yến Hoài xoay người vào bên trong: "Vào đây với tôi! Tôi đưa thuốc cho , sau đó tự bội lên !”

      Khấu Kiệt trả lời, nhưng vẫn vào theo.

      Tối nay ở chỗ này cũng tốt, đỡ hơn bị tên Thương Truy Ý kia mình bị người ta đá ra ngoài.

      Nhếch môi cười, dáng vẻ ngờ ngờ ngệch ngệch, hấp ta hấp tấp vào.

      " ngủ ở đây!” Yến Hoài đến trước gian phòng, mở cửa: “Đây là thư phòng!” Giọng nhàn nhạt, giống như tiếp đãi vị khách đột xuất.

      "Ừm!" Khấu Kiệt ngoan ngoãn lên tiếng. Nhìn bao quát thư phòng, bày biện đẹp mắt, hết sức ngăn nắp, có thể thấy được chủ nhân của nó gìn giữ cẩn thận như thế nào.

      " cho chạm vào những thứ đó! Bằng , cứ chờ đến đêm hôm khuya khoắt bị đạp ra ngoài!" Yến Hoài trừng mắt liếc cái.

      "Được." Khấu Kiệt cũng nhìn Yến Hoài chút.

      " có chuyện gì được ra khỏi thư phòng! Hơn nữa, nhất định được tiến vào phòng của tôi! Có chuyện gì gõ cửa!” Yến Hoài tiếp, sau đó xoay người: “Tôi lấy thuốc, chờ lát!”

      "Ừm!" Khấu Kiệt gật gật đầu như con gà mổ thóc.

      Khóe miệng Yến Hoài khẽ co quắp, người đàn ông này thay đổi nhanh đến chóng mặt. Mới vừa nãy còn tưởng rằng ta muốn tiếp tục đấu đá với mình, bây giờ lại giống như câu em vừa về đến nhà! Choáng váng!

      Khấu Kiệt nhìn xa, mình cũng đóng cửa lại, ngắm nghía chung quanh thư phòng vòng, mặc dù nơi này có bao nhiêu gian, nhưng, thoạt nhìn vẫn hết sức thoải mái, ấm áp, ở trong đó, có chiếc giường coi như có thể dung nạp thân hình khổng lồ của mình.

      Cởi bỏ lớp quần áo người, lúc này mới phát ra, lớp áo sơ mi trước ngực còn có cả dấu chân.

      Choáng nha, này đúng là phải hung ác tầm thường. Nếu như mình được trải qua huấn luyện nhiều năm, đoán chừng xương cốt trước ngực gãy hết rồi. cước, quyền! Đổ mồ hôi !©¸®! Nhưng, Khấu Kiệt nhìn lại dấu chân kia, phát bản thân mình cũng có chút biến thái, là thích cái dấu be bé ấy!

      Đáng chết! Khấu Kiệt lấy lại tinh thần, vào trong nhà vệ sinh, thả áo sơ mi vào bồn rửa tay, từ từ xả nước vò giặt.

      Sáng mai trở về cũng thể mặc chiếc áo sơ mi có dấu chân được? Bằng , bọn họ nhìn mình bằng ánh mắt như thế nào đây?

      Khấu Kiệt lo giặt giũ, ngược lại quên mất kia đẩy cửa bước vào.

      "Khấu Kiệt!" Yến Hoài mở cửa, gọi tên , trong tay còn cầm lọ thuốc.

      Khấu Kiệt nghe được thanh, lập tức nhảy từ nhà vệ sinh ra ngoài.

      Yến Hoài bất chợt nhìn thấy thân hình cường tráng kia, khối cơ bụng sáu múi ở ngay trước mặt mình, làn da màu đồng nam tính đầy vẻ hấp dẫn! Tỷ lệ hoàng kim……khẳng định hình tam giác cũng….

      Ặc, gương mặt Yến Hoài có chút 囧, lúc ấy chỉ lo ân ân ái ái mà mà để ý đến vóc người của ta, tại được ‘thưởng thức’ lần. Yến Hoài, mày nghĩ cái gì vậy? Yến Hoài gào thét trong lòng, hơi cúi đầu, ngại ngùng đưa lọ thuốc tới: “Tự mình bôi !”

      Khấu Kiệt nhìn , mặt có điểm nghi vấn, hình như ấy rất ngượng?

      Nghi ngờ, nhận lấy lọ thuốc trong tay , lại men theo ánh mắt của nhìn xuống cơ thể của mình, ra là nhìn mình bán khỏa thân nên thấy ngượng ngùng?

      Hắc hắc! Khấu Kiệt cười ngây ngô hai tiếng, nhưng, Yến Hoài lại càng thêm biết xấu hổ!

      Bản thân mình cũng chưa từng nhìn qua cơ thể của người đàn ông ở chung lâu ngày kia, ngược lại, mới vừa gặp Khấu Kiệt chưa tới hai ba lần nhìn hết mấy lần. Yến Hoài có chút 囧, mặt nóng hừng hực, cháy sạch ! biết tại sao lại thế này, mặc kệ, cần gì rối rắm vậy chứ?!

      Xoay người, ra phía bên ngoài.

      "Yến Hoài!" Khấu Kiệt gọi tên , bước chân Yến Hoài cũng dừng lại, nhưng, vẫn xoay người, đè nén ngọn lửa trong lòng, lạnh nhạt : "Chuyện gì?"

      "Cám ơn em!" Khấu Kiệt nhìn theo bóng lưng của , phát mình càng ngày càng có hứng thú với . Toát mồ hôi, lúc Khấu Kiệt phát ra ý nghĩ của mình, vội chạy vọt vào trong nhà vệ sinh.

      Soi gương, Khấu Kiệt lại lầm bầm lầu bầu.

      Khấu Kiệt ơi, Khấu Kiệt à! Mày bị đắm chìm trong bể dịu dàng mất rồi sao? Dễ dàng như vậy? Mồ hôi ào ào tuôn rơi, phải mày được mệnh danh là Thiết kim cương (sắt đá) trong quân đội ư? Tại sao lại dễ vỡ vậy chứ?

      Khấu Kiệt soi người trong gương, trong tay vẫn cầm lọ thuốc kia, nhìn lọ thuốc chút, lại nhìn mình chút.

      Khẽ thở dài cái, mở nắp lọ thuốc ra, soi vào gương, bôi lên lồng ngực.

      Lồng ngực kia chợt trở nên đau rát!

      Má ơi, cái này là cái gì?

      Khấu Kiệt nhìn lọ thuốc chút.

      "Yến Hoài!" Khấu Kiệt nhìn cái lọ ấy, nổi trận lôi đình: “Còn dám bảo là bôi đó! Làm sao lại lấy nhầm thuốc uống!” Khấu Kiệt gần như là gào thét, lao thẳng ra khỏi nhà vệ sinh, hơi đâu còn nghĩ đến việc Yến Hoài muốn gì gõ cửa.

      Trực tiếp chạy về phía phòng của Yến Hoài, bàn tay to vừa chìa ra, ‘rắc rắc’ tiếng, thẳng tay phá hủy khóa phòng của .

      Ặc, bối rối, vừa tiến vào nhìn thấy Yến Hoài mặc đồ ngủ, có chút lười biếng nằm ở giường kia, thắt lưng ôm vào khoe trọn thân hình kiều diễm của , mà xương quai xanh hấp dẫn của ấy ở ngay trước mặt của mình.

      Da thịt mềm mại như tuyết, vô cùng mịn màng!

      Hầu kết của Khấu Kiệt chạy ngược chạy xuôi, sững sờ N lần. Trong tay vẫn còn giơ lọ thuốc.

      ~Hết Chương 11~

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 12. Bé ơi, để sửa khóa.

      "Bà nội nó, muốn bị đòn hả?” Yến Hoài khôi phục lại tinh thần từ trong cơn chấn động, quả đấm trong tay cương lên, hướng về phía hai con mắt của Khấu Kiệt.

      thể nào nương tay với ta được nữa. Mẹ nó, ai bảo trực tiếp xông vào đây chứ! Tối nay phải đánh sưng hết mặt mũi, để cha mẹ thể nào nhận ra nữa. Yến Hoài hậm hực trong lòng, lao về phía Khấu Kiệt, công kích dưới.

      Thân hình Khấu Kiệt rất nhàng, tránh thoát đợt tấn công mạnh mẽ, cánh tay trống chợt bắt lấy quả đấm của , tự bản thân cũng hiểu lúc này mình mạo phạm đến ấy, nhưng vẫn mở miệng : “Chờ .”

      "Còn muốn trăn trối cái gì?” Hai mắt Yến Hoài bốc hỏa, đôi môi đỏ thắm hơi giật giật. Đưa cho ta thuốc rồi lại còn được đằng chân lân đằng đầu? nhìn lầm người rồi!

      "Em đưa thuốc uống, phải thuốc bôi!” Khấu Kiệt với : “Vừa thoa nó lên, ngực của liền đau rát!” muốn vứt bỏ thể diện của mình ở đây, so găng với . Tự bản thân biết, nếu đánh nhau, biết thắng bại về tay ai.

      Yến Hoài nghe thấy thế, hơi sửng sốt chút, mình lầm?

      Thả lỏng quả đấm ra, vươn tay đoạt lấy lọ thuốc trong tay Khấu Kiệt, nhìn nhìn chút, hướng dẫn sử dụng của lọ thuốc có ghi là: dùng để uống, được thoa.

      Yến Hoài đưa ánh mắt về phía Khấu Kiệt, biết xấu hổ mở miệng : “Hì hì, tôi lầm! Để tôi lấy cái khác cho ! Ngại quá! Khiến ngực của khó chịu rồi!”

      xong, Yến Hoài nhanh chóng nhảy ra khỏi tầm mắt của Khấu Kiệt, vội vàng chạy ra bên ngoài….

      Nhưng, lúc này Khấu Kiệt phát điên!

      Suýt chút nữa lại bị ấy đánh!

      "Bé ơi! Em xem cho kỹ chút được ?” Khấu Kiệt với theo bóng lưng tuyệt diệu của , mà ở trong gian phòng khác, chợt truyền đến thanh binh binh bang bang, ặc, Khấu Kiệt đoán chừng có mấy lọ thuốc bị thanh toán sạch rồi!

      " lầm đâu!" Yến Hoài chỉ dùng chút thời gian, vội trở lại ngay, hướng về phía Khấu Kiệt cười hai cái: “Thuốc này dùng để bôi đó!” xong quơ quơ cái lọ trong tay.

      Lọ thuốc mới ban nãy và cái lọ này nhìn tương tự nhau. Vốn suy nghĩ làm sao để thoát khỏi càng nhanh càng tốt, thế nên thèm nhìn ràng đưa ngay cho . Bất quá, về sau xảy ra chuyện này nữa! Bởi vì, những lọ thuốc kia bay vô thùng rác hết rồi!

      Khấu Kiệt tức giận nhìn , cầm lấy lọ thuốc, nhìn chút, bĩu môi, ra bên ngoài: “Ngủ ngon!"

      "Hì hì, ừ! Ngủ ngon!" Yến Hoài nhìn theo bóng lưng của Khấu Kiệt, đáp câu.

      Khóe miệng Khấu Kiệt hếch lên, ra khỏi phòng , vừa tính đóng cửa lại chợt phát , cái khóa cửa kia lung lay tự bao giờ - căn bản thể khóa được nữa.

      "Hì hì, khóa cửa của em hư rồi!" Khấu Kiệt quay đầu lại, nhìn Yến Hoài cười trừ.

      Yến Hoài sững sờ, bước đến gần, nhướn mi: “Khóa cửa cũng hư? đó! Mới vừa nãy làm gì hả? Hư khóa, ngày mai bà chủ nhà biết được còn chẳng đuổi tôi ra ngoài sao?” xong, dùng ánh mắt đằng đằng sát khí hướng về phía Khấu Kiệt, lại nhìn sang khóa cửa kia.

      WOW!!! Cái khóa cửa kia lúc này là đáng !

      Giống như bị người ta chà đạp qua mấy lần, rũ xuống, nửa treo ngược, nửa chết nửa sống!

      "Khấu Kiệt" Yến Hoài hướng về phía người đàn ông hơi nhắm mắt cúi đầu đứng ở bên, cắn răng .

      "Có dụng cụ ? sửa giúp em!” Khấu Kiệt lập tức lên tiếng, ngừng nháy mắt ra hiệu với Yến Hoài: “ sửa nó lại tốt! Hắc hắc, đảm bảo nguyên vẹn như lúc ban đầu!”

      " . . . . ." Yến Hoài dùng ngón giữa chỉ vào Khấu Kiệt: “ biết làm?”

      "Éc. . . . . . Ừm!" Khấu Kiệt do dự giây, lập tức trả lời. Mặc kệ nó, cứ coi ngựa chết như ngựa sống mà chữa. Thời niên thiếu, lúc còn ở trong quân đội vẫn thường xuyên dùng dụng cụ tháo bánh xe của ông nội. Đoán chừng nguyên lý này cũng giống nhau thôi! (tác giả: Tháo bánh xe, khụ khụ, giống sửa khóa cửa sao? Chú em Khấu Kiệt à, đầu óc của chú có chút đặc biệt!)

      Chỉ là, chuyện này Khấu Kiệt dám ra khỏi miệng, vẫn nhìn Yến Hoài, ánh mắt phóng ra tia lửa điện.

      Mỹ nam kế? Ngại quá! Bản tiểu thư là ‘mỹ nữ,’ chấp nhận mỹ nam kế!

      Yến Hoài giương quả đấm về phía Khấu Kiệt, toan đánh vào lồng ngực của , nhưng vẫn thu tay lại, ra phía bên ngoài: “Cho nửa giờ, làm được tự mình theo gió Tây Bắc !”

      Khấu Kiệt nhìn , cũng hếch mũi trừng mắt!

      Em, Yến Hoài kia! Có phải em xem Khấu Kiệt này là cái bánh bao – mặc cho em giày xéo.

      Ặc, nhưng, khi nhìn thấy những thứ mà Yến Hoài cầm tay, Khấu Kiệt chợt cảm thấy kinh hãi.

      này mang cái gì ra thế?

      Búa sắt? Cũng cần cái nặng đến 12 pounds như vậy chứ? Em muốn giết người sao? (1 pound = 0.45kg)

      Cây kéo? Em may quần áo à? Đây là sửa khóa cửa! phải sửa quần hoặc là áo sơ mi!

      Cưa bằng kim loại? Em muốn bổ cửa sao? Hay là cắt? Cắt cái gì? Cắt cửa? Cắt người?

      Tua vít chữ thập? Có thể, nhưng, em cũng cần phải cầm cái khoan to như vậy? Đây là khóa cửa, phải cái bánh xe!

      Khấu Kiệt nhìn mấy vật trong tay Yến Hoài, sững sờ N giây.

      Yến Hoài vô cùng hoài nghi, để vài thứ trong tay xuống, quơ quơ tay trước mặt : “ bị choáng hả?”

      "Sức mạnh của tay em cũng tệ!” Rốt cuộc Khấu Kiệt cũng khép miệng lại: “Bé ơi, mang hộp dụng cụ của em lại đây cho , thử tìm vài thứ, mấy món này to quá, em giữ lai để bổ người !”

      "Éc. . . . . ." Yến Hoài im lặng, nhìn mấy món dụng cụ đất chút, chính xác là để khảo nghiệm sức mạnh từ cánh tay của mình, hơn nữa, cần phải phối hợp với những kỹ thuật vô cùng cao siêu mới có thể cầm hết được chúng, nhưng, bây giờ ta có ý gì?

      có ý gì?" Yến Hoài chống nạnh, hướng về phía Khấu Kiệt, ánh mắt lóe lên tia nguy hiểm.

      " có, hắc hắc." Khấu Kiệt nhìn Yến Hoài cười cười, nhưng ngay sau đó lại kềm nén: “Lúc còn trẻ, hay dùng những món đồ này để tháo bánh xe, đây là sửa khóa cửa, hì hì, chỉ cần vài dụng cụ thôi!” ra , trong lòng Khấu Kiệt thầm ; bé à, sửa khóa cửa, phải tháo bánh xe.

      Éc. . . . . . khuôn mặt Yến Hoài lên đầy vạch đen, nhìn về phía Khấu Kiệt, lúc này ta cố nén cười!

      ~Hết Chương 12~

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :