Ở trong phòng bệnh, Khấu Đức trái lại vui mừng nhìn đám người bọn họ đến.
Mọi người liền chuyện hòa hợp, đến việc nhà, Yến Hoài cảm thấy thế này mới là gia đình, có cười vui, có nhiều chuyện để cùng nhau .
Chính mình cũng muốn đến ở trong nhà lão Nhị, lúc này, Yến Hoài lại nghĩ tới vấn đề.
Bọn họ có bị người phát hay ? Có nguy hiểm hay ?
Yến Hoài ra ngoài cửa, vừa mới cầm lấy di động nghĩ gọi điện thoại, di động lại vang lên.
"Ba ba, mọi người có việc gì ?" Yến Hoài sốt ruột hỏi.
"Làm sao có chuyện gì a! Ba và mẹ của con xem áo cưới, hai ta tìm khách sạn để tổ chức hôn lễ, ta nghĩ, biết con có muốn tổ chức long trọng ? Cho nên liền gọi điện thoại cho con hỏi chút ." Vân Khoáng mỉm cười nhìn Diệp Phương Hoa ngồi bên cạnh mình.
Diệp Phương Hoa đem chồng ảnh giới thiệu áo cưới đặt ở trước mặt hai người, thu xếp .
Mà Khấu Tử Liên lại ở bên nhìn Anime!
"Được rồi!" Yến Hoài nghe được bọn họ thu xếp chuyện hôn lễ, ra lại yên tâm, "Mọi người chú ý nhiều chút."
"Yên tâm!"
Yến Hoài buông điện thoại xuống, xoay người, liền thấy Khấu Kiệt đứng ở trước mặt mình, con ngươi kia đen như là bầu trời đầy sao, hết thảy ánh sáng đều thu vào.
"Làm sao vậy?" Khấu Kiệt cười nhã nhặn, nhìn .
" có việc gì, em vừa mới gọi điện thoại cho ba mẹ." Yến Hoài cúi đầu giọng .
Khấu Kiệt nghi ngờ, gọi điện thoại có cần thiết cúi đầu dám nhìn mình?
" cái gì ?" Khấu Kiệt có điểm nóng vội, "Ông nội muốn chúng ta nhanh chóng -- kết hôn."
Yến Hoài nâng ánh mắt lên, mặt có chút đỏ bừng, "Bọn họ thu xếp hôn lễ ."
"Tốt lắm a!" Khấu Kiệt gật gật đầu, nhìn bốn bề vắng lặng, Khấu Kiệt liền tiến đến bên Yến Hoài môi mỏng ghé tai , "Ông nội còn , còn . . . . . ."
"A?" Yến hoài mở to ánh mắt, " tháng . . . . . . ?"
"Ừ." Khấu Kiệt lúc này ra vẻ thâm trầm, nhìn bên trong, "Em nên để ngay cả cái tâm nguyện của người già cũng đáp ứng chứ? Ai, chẳng qua, em trốn thoát đâu!" Câu cuối cùng kia, Khấu Kiệt lại nhàng mà thổi khí bên tai Yến Hoài.
Yến Hoài đẩy ra, vào bên trong.
Khấu Kiệt nhìn bóng lưng của , cười ngây ngô chút, mới vào.
Vừa rồi nhàng ở bên tai: "Còn , còn , trong tháng muốn chắt trai. . . . . ."
--
Bận việc cả buổi chiều và buổi tối, rốt cục tất cả mọi người quay trở về trong biệt thự Khấu gia.
Nhạc Thượng vừa về tới nhà, lập tức liền tiến tới phòng nghiên cứu, mà Thương Truy Ý cũng chạy trở về phòng của mình hỗ trợ quan sát chuyện của công ty.
Yến Hoài dưới hướng dẫn của thím Lý, liền ngủ ở phòng của Khấu Tử Liên.
Gió đêm nhè , bóng đêm thâm trầm.
Yến Hoài nhìn bày đầy hoa trước mặt trong phòng, cảm nhận được hương thơm vô tận.
Hoa này, cắm trong cái bình , ít nhất phải có ba mươi bình.
Yến Hoài ra phía trước, ngửi ngửi mùi hoa kia.
Mùi dày đặc khiến Yến Hoài bị nghẹt thở cái mũi có chút ngứa, lập tức, Yến Hoài liền hắt xì cái.
Chạm tay lên đóa hoa, phấn hoa đóa hoa, dính vào tay Yến Hoài.
Yến Hoài vội vàng rửa.
Ngày mai nên tìm Nhạc Thượng hỏi chút, hoa này rốt cuộc là hoa gì.
Lúc này, Yến hoài cảm giác được đầu có chút đau, là hoa này có vấn đề? Nhưng, mình cũng có ngửi thấy bao lâu, là hôm nay quá mệt mỏi ?
Yến Hoài ngã xuống giường, đắp chăn liền ngủ.
Ánh trăng chiếu lên màn, ánh sáng đầu hạ dịu dàng, chiếu lên người Yến Hoài, như là tiên nữ ngủ say trong cõi tiên cảnh.
lâu trôi qua như vậy, mặt Yến Hoài có vẻ ngọt ngào.
Lúc này, trận gió thổi qua, nhàng lay động những bông hoa, phấn hoa bay lên cuồn cuộn.
Nháy mắt tại đây, bóng người nhảy từ cửa sổ vào ra! Thân hình to cao lắm, trong tay cầm con dao găm! Chậm chậm tới gần Yến Hoài!
Chương 90: Muốn dùng hôn lễ làm tiền đánh cuộc
Yến Hoài vốn biết mình gặp nguy hiểm, còn kèm theo mùi hoa, cho nên nặng nề ngủ thiếp .
người chậm rãi tới gần Yến Hoài, nhìn Yến Hoài, giơ lên con dao găm đâm về phía Yến Hoài!
Ngay tại lúc cánh tay chuẩn bị hạ xuống, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa: “A Hoài, A Hoài, ngủ chưa? mang cho em ly sữa bò.”
Người nọ vừa nghiêng tai nghe, vội vàng dừng động tác, nhanh chóng lách người, nhảy ra ngoài cửa sổ.
“A Hoài, em sao vậy?” Khấu Kiệt nhất thời sốt ruột, liền vặn khóa cửa cái, vào.
Vừa mở cửa, mùi hương hoa theo gió bay ra ngoài khiến cho Khấu Kiệt nhíu mày, đến gần Yến Hoài, nhìn ngủ say.
“Kỳ quái, vì sao lại ngủ say như vậy? Trước kia tuyệt đối như vậy.”
Khấu Kiệt nhìn ra ngoài cửa sổ, nho thầm, lại nhìn về phía những bông hoa. “Đây là hoa gì? Sao Ariene có thể đặt hoa này ở đây?” xong, liền nhắc bình hoa lên, muốn đem ra ngoài. Lúc này, Khấu Kiệt nhìn thấy ràng phía cánh hoa hình như cũng dính chút phấn hoa.
Khấu Kiệt định giơ tay đụng vào, nhưng, lúc này, Nhạc Thượng đứng ở sau lưng , “ được đụng!”
Khấu Kiệt ngẩn ra, nhìn Nhạc Thượng ở phía sau lưng, lấy tay áp lên môi, giọng: “ Suỵt.” xong, chỉ chỉ Yến Hoài giường.
“ cần phải lo lắng, ấy bị hạ dược rồi, ngủ rất say!” Nhạc Thượng tới, lật mí mắt Yến Hoài lên xem chút, xác định suy đoán của mình, sau đó từ trong túi bên hông lấy ra cái bao tay cùng cái túi trong suốt, còn có cái nhíp, kìm, khẽ thổi mạnh về phía đóa hoa.
“Cái gì?” Khấu Kiệt bắt lấy bả vai Nhạc Thượng, “ ấy bị hạ dược? Là ai?”
“Những bông hoa này.” Nhạc Thượng quay đầu lại liếc mắt nhìn Khấu Kiệt, “Dựa vào bản lĩnh của ấy, nếu như chúng ta vào mà cũng có tỉnh lại, vậy chỉ có khả năng, chính là ấy bị người ta bỏ thuốc rồi, nhưng mà người đó ở trong này, với trí tuệ của , chắc chắn có ở trong phòng này. Nổi bật nhất, là những đoá hoa này.
Nhạc Thượng suy nghĩ chút, nhìn Khấu Kiệt, “Sao Ariene lại có loại hoa này? Là ai cho ta?”
Khấu Kiệt lắc đầu cái, “Mình chưa bao giờ hỏi tới chuyện của ta, gian phòng của ta có rất ít người vào. Cha mẹ của bọn mình rất coi trọng riêng tư của mỗi người. Lần này, A Hoài cố ý muốn ở mình phòng, lại khăng khăng chọn ngay phòng của Ariene, cho nên mới để cho ấy ở đây. ngờ phòng của Ariene, lại có những loại hoa kỳ quái như thế này.”
Khi chuyện, gió lại từ cửa sổ thổi tới, Nhạc Thượng nhìn hoàn cảnh tại, liền : “Mau đóng cửa sổ lại.”
Khấu Kiệt kinh ngạc, vội xoay người chắn gió, đưa tay đóng cửa sổ lại, nhưng, lúc Khấu Kiệt vừa khép cửa sổ vào, lại thấy có bóng dáng màu đen ở dưới lầu trong bụi cỏ nhanh chóng thoáng qua!
Ước chừng mình cũng đuổi kịp, Khấu Kiệt đành phải trở về.
" Có người ở phía dưới?" Nhạc Thượng nhìn mặt của .
"Ừ." Khấu Kiệt gật đầu cái, nhìn , " biết là kẻ nào."
Nhạc Thượng lời nào, vội vàng cạo phấn hoa mặt cánh hoa, mỗi bông hoa lấy được chút hàng mẫu, sau đó với Khấu Kiệt, "Chuyển hoa vào trong phòng thí nghiệm cẩn thận, dù thế nào cũng được đụng vào cánh hoa, nhất là những phấn hoa đó. Đợi đến khi chuẩn bị xong xuôi, mới mở cửa sổ ra, cho thông gió."
"Được." Khấu Kiệt lập tức bắt tay vào làm, dời chậu hoa vào trong phòng thí nghiệm, Nhạc Thượng cũng vội vàng giúp khuân vác.
Khấu Kiệt cầm bình hoa trong tay, vừa ra khỏi phòng của Yến Hoài, liền đụng phải thím Lý.
"Thím Lý?" Khấu Kiệt cau mày, nhìn bà, "Thím còn chưa ngủ sao?"
" phải thấy trong phòng có động tĩnh sao? Sau đó thím liền ra ngoài nhìn. Thiếu gia, các ngươi làm gì? Muốn thím Lý giúp tay ?" Thím Lý xong, liền muốn vươn tay nâng bình hoa từ trong tay Khấu Kiệt.
" cần." Khấu Kiệt nghiêng thân thể, để cho thím Lý đụng tới bình hoa ấy, "Tôi hỏi thím, thím Lý, thím có biết tại sao trong phòng của Ariene để những bình hoa này ?"
Thím Lý lắc đầu cái, vừa nghĩ tới phải có, nhưng, lại gật đầu cái, : "Hình như là trước đây lâu, khi quét dọn nhìn thấy bên trong có bình hoa này, thím nghĩ đó là sở thích của tiểu thư, tự mình để đó, cho nên thím có để ý, làm sao vậy?" Thím Lý tiến đến, "Xảy ra chuyện gì?"
" có việc gì. Yến Hoài thích hoa này, để tôi cùng Hòa Thượng mang bình hoa ra." Khấu Kiệt cười cười, "Thím Lý, thím xuống ngủ !"
"A, được, vậy thím ngủ trước." xong, thím Lý xoay người, nhấc chân vào gian phòng của mình.
Khấu Kiệt nhìn bóng lưng của bà, nhìn bà nhấc chân , giống như là từng thấy qua? Khấu Kiệt cau mày, lắc đầu cái, tiếp tục dời bình hoa đến phòng thí nghiệm.
Nhưng, giây kế tiếp, Khấu Kiệt quay đầu, nhìn đất thậm chí có chút bùn đất!
" suy nghĩ gì?" Nhạc Thượng lên trước, vẫn xách bình hoa trong tay, nhìn sàn nhà chút, lại nhìn Khấu Kiệt chút.
" có gì." Khấu Kiệt hướng về phía Nhạc Thượng gật đầu cái. Phải xác nhận chút mới được!
Nhiều lần khuân vác, rốt cuộc cũng làm xong mọi chuyện, Khấu Kiệt trở lại phòng của Yến Hoài lần nữa, mở cửa sổ, lại thò đầu ra bên ngoài nhìn chút, bên ngoài có ai, sau đó lại nhìn chút mặt đất người kia vừa chạy trốn, nơi đó, ánh lên chút xíu ánh sáng, đoán chừng là cái hố, vào lúc này có chút mép nước phản quang lại.
Đó là, bùn đất ướt hay sao? Nếu như có người giẫm lên, bùn đất nhất định là dính vào giày!
Khấu Kiệt nhớ lại mới vừa rồi thím Lý sau khi , quả thực có để lại nền nhà chút bùn đất, nhưng, phải đất đen, hình như là hạt cát? Nhưng, cũng chứng minh rằng, thím ấy nhất định là từng ra ngoài!
Khấu Kiệt đóng cửa sổ, ngồi ở bên giường Yến Hoài, vuốt ve tóc của , đẩy qua bên, nhàng hôn mặt.
Ngồi hồi lâu, Khấu Kiệt mới ngủ gục trước bàn đọc sách.
Để Yến Hoài ở chỗ này mình, luôn luôn lo lắng như vậy.
Sáng sớm, Yến Hoài vẫn còn ngủ bị Khấu Kiệt kêu mới tỉnh lại.
"Sao em lại ngủ sâu như vậy?" Yến Hoài xoa xoa đôi mắt mơ màng của mình, lúc này vừa mới tỉnh ngủ bộ dáng cực kỳ mê người! Khấu Kiệt nhìn, cũng ngây ngốc đứng ở chỗ đó.
Tối hôm qua vẫn ngồi như vậy ngủ, thắt lưng đều mỏi, nhưng, lúc này thấy bộ dáng quyến rũ mê ly của Yến Hoài, gì cũng đáng giá!
"Chắc là do em quá mệt mỏi!" Lúc này, Nhạc Thượng liền đánh quyền vào bả vai Khấu Kiệt.
Khấu Kiệt nhất thời tỉnh ngộ, "Đúng, em quá mệt mỏi!"
Yến Hoài đứng dậy khỏi giường, nhưng, khi thấy bình hoa trưng bày, liền lập tức hỏi: "Các mang ?"
"Ừ, cảm giác những bông hoa này có cái gì đúng." Nhạc Thượng gật đầu cái, " chứng minh, bất thường!"
Yến Hoài lắc lắc đầu của mình, "Đầu còn nặng." Nghe thấy lời của Nhạc Thượng liền : "Thế nào có cái gì đúng?"
"Bọn ra ngoài trước, em chuẩn bị xong, ra ngoài ăn điểm tâm lại tiếp." Lúc này Khấu Kiệt đẩy bả vai Nhạc Thượng ra ngoài, sau đó đóng cửa lại.
Yến sông Hoài gãi đầu, bước xuống khỏi giường, tới phòng tắm.
——
Nhưng, sau khi ăn bữa sáng, bốn người Nhạc Thượng, Thương Truy Ý, Khấu Kiệt, Yến Hoài vào phòng nghiên cứu mới tới chuyện tối ngày hôm qua.
Khấu Kiệt lại chuyện lần, chỉ là có ra chuyện người chạy trốn ở dưới lầu. Sau đó Nhạc Thượng rút thấu kính từ kính hiển vi ra, xem cùng với ảnh quét X quang.
"Mọi người nhìn xem, trong những phấn hoa này, có chứa thành phần thuốc ngủ, hơn nữa, ngửi nhiều, hít nhiều vào, bị si ngốc, thậm chí làm người tử vong !" Nhạc Thượng nhìn Yến Hoài, " ra đây chính là lý do tại sao tối hôm qua em ngủ sâu như vậy, với lại, đầu còn đau chứ?"
Yến sông Hoài hé miệng, gật đầu cái, "Vậy rốt cuộc là ai đặt những bình hoa này ở phòng ngủ của Ariene? Nếu như phải là em, chính là Ariene ngủ say mỗi ngày, cho đến chết!"
"Nhưng là, chúng ta biết, Ariene có ngủ say bất tỉnh! Đây chứng minh, những thứ hoa này gần đây mới bày ở đó!" Khấu Kiệt nhìn lên cánh hoa trước mặt chế thành tiêu bản.
Thương Truy Ý lắc đầu cái, nhìn bọn họ, "Phải tìm ra hung thủ nhanh chút."
Lúc này, Yến Hoài lập tức lao ra ngoài, liền gặp thím Lý đứng ở bên ngoài.
"Thím Lý? Tại sao thím lại ở chỗ này?" Yến Hoài nhìn bà, lúc này thím Lý bưng khay nước trái cây trong tay.
Ánh mắt bà đặt lên nước trái cây, "Thấy mọi người chuyện lâu như vậy, cho nên liền lấy chút nước trái cây tới để cho mọi người uống." xong mỉm cười về phía người bên trong.
"A Hoài, thím Lý rất tốt, chớ dọa thím Lý!" Thương Truy Ý lên trước, kéo thím Lý vào, "Thím Lý nhìn chúng ta lớn lên, đối với chúng ta khá tốt."
Yến Hoài ngồi ghế, " xin lỗi, thím Lý,gần đây tôi ước chừng có chút khẩn trương, thím cũng biết, tôi muốn kết hôn cùng Khấu Kiệt, có chút khẩn trương." xong, ngược lại nhìn về phía thím Lý cười áy náy.
Đầu tiên, thím Lý ngẩn ra, nhưng, ngay sau đó cười cười, "Kết hôn rất tốt! Đúng là ngay lúc hai đứa kết hôn à! Thím nên chuẩn bị ít đồ, kết hôn là chuyện lớn a!" xong, quay đầu nhìn chung quanh vòng, chuyển hướng nhìn lên những thí nghiệm gì đó, giây kế tiếp lại chuyển hướng nhìn Nhạc Thượng, Khấu Kiệt, "Mọi người tiếp tục chuyện, thím nấu cơm."
Đám người Khấu Kiệt gật đầu cái.
Nhìn thím Lý ra ngoài, Yến Hoài đứng lên, nhìn thím Lý xa, sau đó đóng cửa lại, xoay người, nhìn đám người Khấu Kiệt.
Lúc này, đám người Khấu Kiệt khó hiểu nhìn , "Em làm gì đó? Hoài nghi thím Lý?"
"Chỉ là hiểu, tại sao đột nhiên thím xuất ở nơi này. Trước kia thím làm như thế này, hơn nữa, mọi người có phát hay , khi em kết hôn với a Kiệt, đầu tiên thím sửng sốt chút, sau đó thím mới nhìn em cười."
" có gì. Người già nghe được chuyện kết hôn, đều sững sờ lúc, những chuyện này quả rất kích thích người ta a!" Thương Truy Ý trong miệng có chút chua.
Nhạc Thượng thầm cho Thương Truy Ý quyền, Thương Truy Ý nhất thời nghiêm chỉnh lại. Mình từng hứa với Nhạc Thượng, đối với bọn họ, nên chúc phúc.
"Như vậy , hai người chuẩn bị việc này cho xong, lúc này mình, nên thử áo cưới với dâu có đúng hay ?" Lúc này Khấu Kiệt giật giật chân mày, nhìn lên hai người em trước mặt này, lại chuyển hướng nhìn Yến Hoài, "Vừa mới đến hôn lễ, những thứ này đều là thể thiếu đấy!"
Nhạc Thượng nhìn Thương Truy Ý, "Cậu xử lý hết chuyện công ty, mở cuộc họp Hội Đồng Quản Trị, chuyện Kiệt muốn kết hôn. Còn mình, làm tốt nghiên cứu của mình là được!"
Last edited by a moderator: 9/11/15
thienbinh2388 thích bài này.