1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bà xã mạnh mẽ của trùm xã hội đen - Tam Muội Thủy Sám (Hoàn+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 66. Đối thủ thần bí xuất
      "Bởi vì, tôi
      [​IMG]

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 67.Báo cáo, số liệu phân tích



      Chiếc Mercedes E-class cao cấp dừng trước cửa cao ốc thị trưởng, lần này Khấu Kiệt đích thân lái xe, cũng để cho bọn thủ hạ theo sau, đơn giản chỉ vì có lần Yến Hoài trừng mắt nhìn qua đoàn xe của , sau đó lạnh lùng câu, "Có nhiều người theo như vậy, làm chút chuyện riêng tư cũng tiện.” Sau đó, Khấu Kiệt liền nhớ , vậy nên, lần này đặc biệt tự lái xe tới đón Yến Hoài.

      Mới vừa tới, ngờ đâu, lúc này Khấu Tử Liên nhào ra chào đón, chờ Khấu Kiệt kịp mở cửa xe, Khấu Tử Liên đưa chân giẫm lên bánh xe của , thò đầu vào trong cửa sổ.

      ", về với em.” Khấu Tử Liên nhoẻn miệng cười, ánh mắt phóng ra tia điện, hết sức dịu dàng, mềm mỏng như nước.

      "Đừng có mấy thứ nhảm nhí này với !” Khấu Kiệt lạnh lùng cất giọng, mặc dù là em của , nhưng mà cũng vì vậy mà thương hoa tiếc ngọc! Huống chi, dường như em này cũng có quan hệ máu mủ gì cả! Con bé là do mẹ hai nhặt được, mà bản thân cũng chưa từng xem trọng mẹ hai, chỉ là, nghe theo lời trăn trối của ba, mới miễn cưỡng tiếp nhận con bé này.

      Mở cửa xe, Khấu Kiệt thèm liếc nhìn Khấu Tử Liên lấy cái, mà thẳng vào cao ốc thị trưởng.

      Khấu Tử Liên thấy vậy, vội vàng lấy chân của mình xuống, nhưng bởi vì sơ suất, gót giày lại bị mắc vào bánh xe.

      "Này, ơi! ! Chân của em!" Khấu Tử Liên sợ đến độ vội vã gọi với theo Khấu Kiệt. Thế nhưng, Khấu Kiệt lại làm như hề nghe thấy.

      Mà vào lúc này, đám người chợt tiến lên, vây quanh Khấu Tử Liên, : “Mời tiểu thư trở về."

      người mặc áo đen nhìn nhìn Khấu Kiệt ở đằng xa chút, kéo chân của Khấu Tử Liên xuống: “Tiểu thư, Khấu thiếu gia rồi, trở về .” Người đàn ông mặc áo đen cung kính .

      " về!" Khấu Tử Liên nhìn theo bóng lưng của Khấu Kiệt, rống lên câu.

      "Tiểu thư, vậy đành thất lễ!” Dứt lời, người đàn ông áo đen ra hiệu cho những người chung quanh mang tiểu thư về….

      Khấu Kiệt khẽ nhếch môi cười, vào bên trong cao ốc thị trưởng.

      "Khấu thiếu gia!"

      "Các nhìn xem, Khấu thiếu gia!"

      Vừa vào bên trong cao ốc thị trưởng, liền nghe thấy mấy tiếp tân xinh đẹp buông lời tán dương.

      Còn Khấu Kiệt chỉ gật đầu chào cho có lệ, cũng gì, liền về phía thang máy, lên tầng mười chín.

      Nhớ ngày đó, vì leo lên tầng mười chín, thập toàn thập mỹ, trường trường cửu cửu, ngụ ý tốt đẹp dường nào!

      Yến Hoài vẫn còn vùi đầu vào đống tài liệu, ngừng ký, xem văn kiện, đóng mộc, chỉnh lý, phân tích. . . . . . Vội vàng.

      Khấu Kiệt nhìn qua lớp kính trong suốt, liền trông thấy Yến Hoài mải miết làm việc. Lúc chuyện với những người khác, gương mặt trước sau vẫn giữ nụ cười, còn khi mình làm việc, sắc mặt lại lộ vẻ trầm tư, thi thoảng xoay bút, hoặc là chu miệng lên suy tư. . . . . .

      Hễ là sắc thái nào, đều in sâu vào trong tâm trí của Khấu Kiệt, chỉ muốn nhìn, cứ nhìn như vậy.

      " xem, tại sao Khấu thiếu gia lại vào trong?"

      " biết, hắc hắc, làm việc !"

      "Khấu thiếu gia vẫn còn là thư ký thị trưởng!"

      "Đừng nhìn nữa, nhanh nhanh làm việc , lát nữa thị trưởng muốn xem qua số liệu phân tích về kinh tế của ngày hôm qua đấy, làm xong chưa?"

      "Vẫn chưa. . . . . ."

      Những lời này truyền đến bên tai của Khấu Kiệt, nhưng chỉ cười cười, trực tiếp đẩy cửa ra, nhàng bước chân vào.

      "Chuẩn bị số liệu phân tích cho tốt, đặt sang bên, lát nữa tôi xem qua.” Yến Hoài cũng ngẩng đầu lên, tiếp tục động tác trong tay.

      "Báo cáo thị trưởng, số liệu phân tích cho thấy, thai nhi trong bụng thị trưởng Yến Hoài vẫn chưa thành hình, còn trong giai đoạn theo dõi….”

      ~Hết Chương 67~

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 69. thầm gọi món ăn.


      Editor: Quỳnh .

      "Em biết tính khí của rồi, thách thức đến ranh giới của ? Còn khiêu chiến tính nhẫn nại của ?" Khấu Kiệt nhìn , sau lại chuyển hướng nhìn sang Dương Miêu Miêu, hài lòng khi trông thấy ánh mắt đầy vẻ sợ hãi của ta.

      "Trước kia em biết phép tắc của , bây giờ được lắm, ha ha.” Khấu Kiệt cười lạnh: “Còn mang theo cả người ngoài đến đây, đúng là biết sống chết?"

      " phải vậy!" Lúc này Khấu Tử Liên mới cảm thấy sợ, người đàn ông này, màng đến tình thân, bao giờ muốn người khác làm trái ý của ta! Giới hạn cao nhất của ta là gì? Chính là thích người khác có hành động thăm dò vào thế giới nội tâm sâu thẳm của ta.

      " hy vọng có lần sau, nếu như còn lặp lại, Hừ! Zimbabwe, hình như phong cảnh ở nơi ấy rất đẹp!” Khấu Kiệt cười khẩy, xoay người, trực tiếp thẳng ra khỏi cao ốc Đằng Long.

      Dưới phục vụ của nhân viên bên ngoài, Khấu Kiệt lấy lại áo khoác và mang kính mát vào.

      "Nếu như lần sau tiểu thư còn mang theo người ngoài xông vào cao ốc Đằng Long gây rối, các cậu biết rồi đó!” Khấu Kiệt nhìn Dương Miêu Miêu với vẻ khinh bỉ, lại chuyển hướng nhìn sang Khấu Tử Liên: “Nhờ hòa thượng kiểm tra vết thương mặt em chút, nếu hỏng bét thể gả rồi!”

      ", trai! trai!" Khấu Tử Liên gọi với theo bóng lưng của Khấu Kiệt, nhưng mà, vẫn thấy quay đầu lại.

      "Dám chắc là ta đến chỗ của Yến Hoài!" Lúc này Dương Miêu Miêu mới cất lời.

      "Lại là con tiện nhân kia!" Khấu Tử Liên nhìn Dương Miêu Miêu: ", em mời chị ăn cơm!"

      "Cám ơn!" Dương Miêu Miêu nhếch môi cười, cuối cùng, hung hăng liếc mắt nhìn Khấu Kiệt cái. . . . . .

      Trong gian phòng thượng hạng tại nhà hàng.

      Ánh nến chập chờn trong góc tối, lan tỏa ấm áp xen lẫn chút mập mờ.

      Trước sau Khấu Kiệt vẫn giữ nụ cười, ngắm nhìn trước mặt, còn vẫn cứ nhìn đăm đăm vào ánh nến.

      "Ánh nến rất đẹp?" Cuối cùng Khấu Kiệt cũng nhịn được, cất tiếng hỏi.

      Yến Hoài ngẩng đầu lên: "Bởi vì còn thứ gì khác để nhìn."

      "Nhìn này."

      " có hứng thú"

      "Ách. . . . . . Nhân viên phục vụ!" Khấu Kiệt ngoắc tay.

      "Kính thưa quý khách, xin hỏi ngài có cần giúp gì ?” Nhân viên phục vụ lễ phép khom người.

      Khấu Kiệt ra hiệu, ý bảo nhân viên phục vụ đưa lỗ tai đến đây.

      Nhân viên phục vụ làm theo.

      Khấu Kiệt thầm mấy câu.

      Mà Yến Hoài cũng thắc mắc, nhìn hai người bọn họ chuyện.

      Nhân viên phục vụ nhanh chóng xuống.

      " mới cái gì vậy hả?" Yến Hoài nhìn Khấu Kiệt vừa uống xong ly rượu đỏ, cũng thấy chuyện, rốt cuộc cất lời.

      "Gọi món ăn thôi mà."

      "Gọi món ăn mà cũng thầm to ?” Yến Hoài cắn răng, chứng tỏ mình tin.

      "Đợi lát nữa biết, giữ bí mật tuyệt đối, em tiếp tục ngắm ánh nến !" Khấu Kiệt chỉ ngón tay vào cây nến trước mặt.

      Yến Hoài để ly rượu xuống, được thôi: "Nhân viên phục vụ!"

      Đến phiên Khấu Kiệt ngạc nhiên, ấy muốn làm gì?

      Chỉ thấy Yến Hoài cũng giống như Khấu Kiệt ban nãy, thầm mấy câu.

      Khấu Kiệt nheo mắt lại: “Em gì thế?"

      " có gì, gọi thức ăn mà thôi. tiếp tục uống rượu đỏ của ." Yến Hoài nhàn nhạt đáp câu.

      Khấu Kiệt sửng sốt.

      Lúc này, Yến Hoài chuyển hướng nhìn về phía bình chất lỏng màu đỏ bàn, vươn bàn tay ngọc ra, rót chất lỏng kia vào đầy ly: “Nước tiểu ngựa uống rất ngon?"

      "Phốc!" Khấu Kiệt phun rươu đỏ trong miệng ra ngoài, nhanh chóng nhảy ra khỏi chỗ ngồi, mà nhân viên phục vụ cũng vội vàng chạy tới xử lý.

      "Em...em là nước tiểu ngựa?" Khấu Kiệt dở khóc dở cười.

      "Chẳng lẽ cái gì?" Yến Hoài liếc cái, mà vào lúc này, liền vỗ tay ba tiếng.

      Trời ạ, tại sao lời thoại và hành động vốn dĩ là của mình đều bị ấy cướp hết? Aiz!

      Mà nhân viên phục vụ cũng bưng thức ăn lên.

      Trời ạ, mấy thứ này là cái gì? ấy nghĩ gì trong đầu vậy? ấy gì với nhân viên phục vụ? Nhất thời đầu óc Khấu Kiệt mù tịt, ngơ ngác nhìn tất cả trước mặt.

      ~Hết Chương 69~

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      c
      Chương 70. Chạm mặt khi dùng cơm tối.


      Editor: Quỳnh

      Rau cải? Đậu hũ? Ặc, củ cải trắng? Mầm đậu?

      Khấu Kiệt nhìn đến choáng váng mặt mày, món canh rắn mình mới vừa gọi đâu? Vi cá đâu? Tôm hùm nữa? đâu hết rồi?

      Nhìn bộ dạng ngây ngốc của Khấu Kiệt, ngược lại Yến Hoài cảm thấy rất vui vẻ trong lòng.

      "Ăn những món chứa nhiều dầu mỡ rồi, bây giờ ăn mấy món chút, tốt hơn.” Yến Hoài cười cười.

      "Uống rượu mà có thịt còn nghĩa lý gì cả.” Khấu Kiệt bất đắc dĩ .

      "Em uống rượu." Yến Hoài từ tốn đẩy bình rượu về phía Khấu Kiệt, dùng đũa gắp cọng rau cải thả vào trong miệng của mình: "Vị rất ngon."

      "Được rồi. . . . . ." Khấu Kiệt kéo dài giọng, uống xong rượu đỏ, rồi gắp ít rau cải cho vào trong miệng.

      Ngay ngưỡng cửa, có hai vừa tới, hiển nhiên, bọn họ cũng trông thấy hai người ngồi dùng cơm trong góc , mà xông xáo đến bàn trống, ngồi xuống. dien dan le quy don

      " trai của chị muốn chị hỏi em chuyện này, tại sao hôm qua giá cổ phiếu của tập đoàn Dương thị lại tăng nhanh đến như vậy, là có người giúp đỡ? Người kia là nam hay nữ?" Dương Miêu Miêu thử thăm dò Khấu Tử Liên.

      Khấu Tử Liên nhai miếng đùi gà trong miệng: “Là có nhân vật tầm cỡ giúp đỡ, nhưng, là ai, em cho chị biết.” Khấu Tử Liên mở to mắt, nhìn chằm chằm Dương Miêu Miêu.

      " phải chúng ta là bạn bè sao? Có chút chuyện cũng cho chị biết?” Dương Miêu Miêu vẫn chưa từ bỏ ý định.

      " ta cho phép em để cho bất kỳ người nào biết được thân phận của ta.” Khấu Tử Liên cực kỳ nghiêm túc.

      Dương Miêu Miêu nheo mắt lại, là, con bé Khấu Tử Liên này còn có gì đó mờ ám phải? Hừ!

      Trầm mặc, ăn cơm.

      Mà vào ngay lúc này, tiếng đàn vĩ cầm du dương được truyền đến từ góc khuất phía xa.

      Là bài Hôn lễ trong mộng, ca khúc khiến tất cả những người thích nhạc đều điên cuồng vì nó. ra , hơn hết là do những ca từ bên trong lời bài hát, ý nghĩa dụ, hôn lễ, cái tên lên hàm ý, là tình say đắm thể chia xa cho đến bạc đầu. Mà trong mộng, cũng là giấc mộng đẹp nhất, dĩ nhiên, hôn lễ trong mộng đưa đến buổi hôn lễ trong thực tại.

      biết vị tiểu thư nào có thể may mắn như vậy, ở ‘Tiểu Gia Viên’ này lại có thể nghe được ca khúc như thế, hơn nữa còn đích thân được xướng lên vì mình.

      Dương Miêu Miêu cực kỳ đố kỵ trong lòng, còn Khấu Tử Liên cũng thầm ao ước trong tim, vị kia sao lại có vận mệnh tốt như thế.

      Còn mấy vị thực khách kia đều tỏ lòng hâm mộ, đồng thời cũng nhắm mắt lại thưởng thức ca khúc tuyệt vời này.

      Kết thúc giai điệu, Khấu Kiệt nhàng thầm bên tai Yến Hoài: "Có thể mở mắt."

      Yến Hoài cố kềm chế đáy lòng trào dâng vì kích động, nghe thấy ca khúc như vậy, tâm tình của cũng tốt hẳn lên, giai điệu chậm rãi ngân vang, cảm giác như đáy lòng của cũng hòa vào trong ấy, thăng hoa.

      Yến Hoài mở mắt, liền trông thấy sợi dây thun!

      Đây là món quà gì vậy? Những người bạn trai khác ít nhiều gì cũng tặng dây chuyền, nhẫn, hình như Khấu Kiệt từng tặng nhẫn rồi, nhưng mà, sao bây giờ lại tăng sợi dây thun?

      Nhìn ánh mắt kinh ngạc của , Khấu Kiệt làm giãn sợi dây thun ra, rồi lại trả nó về kích thước ban đầu.

      “Với sợi dây thun này, hy vọng, mình có thể đích thân buộc lên mái tóc dài của em, bởi vì em thuộc về . Mà dây thun, có độ co dãn, hy vọng em căng, chùn vừa phải trong cuộc sống này, vĩnh viễn nằm trong lòng của .” Dứt lời, Khấu Kiệt kéo sợi dây thun thành hình trái tim.

      Yến Hoài ngẩn ra trong lòng, ngờ ấy nghĩ như vậy. Đúng, những món trang sức kia có nghĩa lý gì? Chỉ cần ấy muốn, thứ gì mà thể có được? Những món càng bình thường, càng ai để ý tới, mà những thứ càng vụn vặt, người nghĩ đến được nó chắn chắn là người tỉ mỉ.

      Yến Hoài chìa bàn tay ra ngoài.

      Khấu Kiệt thả sợi dây thun vào trong lòng bàn tay của .

      Mà ngay lúc này, chung quanh liền vang lên tiếng vỗ tay tán dương, tiếng vỗ tay ấy, là chúc phúc cho bọn họ, là khen ngợi tấm lòng của Khấu Kiệt.

      Người đàn ông nào mà lại có suy nghĩ như vậy?

      Người đàn ông nào có thể tỉ mỉ thế chứ?

      Rất ít.

      Khóe mắt Yến Hoài rưng rưng, nhưng sợ người khác nhìn thấy, cố kềm lại.

      Còn Dương Miêu Miêu và Khấu Tử Liên muốn nhìn xem rốt cuộc là ai muốn chơi trò lãng mạn ở đây. Cả hai liền kéo nhau ra xem, vừa nhìn thấy hai người bọn họ, nhất thời nổi sùng máu! dien dan le quy don

      Lúc này, Yến Hoài và Khấu Kiệt cũng nhìn thấy hai người kia.

      Người chung quanh nhìn thấy tình huống này, biết giữa bọn họ xảy ra chuyện gì, nhưng, cũng muốn để ý đến, liền tản ra.

      "Ăn no chưa?" Khấu Kiệt dùng giọng cưng chiều ngọt đến chết người hỏi.

      "Rồi.” Yến Hoài nhìn hai kẻ ‘đứng hình’ kia, gật đầu.

      "." Khấu Kiệt đứng lên, nắm tay Yến Hoài: “ đưa em về."

      " trai!" Khấu Tử Liên nhất thời rống lên: “Giá cổ phiếu của công ty chúng ta tụt xuống rất nghiêm trọng, muốn trở về xem chút sao? Ba giao tập đoàn lại cho , là muốn quan tâm đến nó chu đáo chút."

      ~Hết Chương 70~

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :