1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bà xã mạnh mẽ của trùm xã hội đen - Tam Muội Thủy Sám (Hoàn+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 61. Khấu Tử Liên phản đối vô hiệu lực.


      "Thứ em muốn chính là trái tim của , phải ‘trái tim Hạo Hải.’” Yến Hoài chậm rãi mở miệng, nước mắt cũng thể níu giữ được nữa, tràn ra khóe mi, hai tay bụm mặt, giọng sụt sùi khóc.

      Khấu Kiệt ngẩn ra trong lòng, vui sướng lạ thường, nhanh chóng đứng lên, mang ‘trái tim Hạo Hải’ vào ngón áp út của Yến Hoài: “ hiểu rồi, hiểu rồi, thứ em muốn chính là trái tim của , trao nó cho em.” Dứt lời, kéo Yến Hoài vào trong ngực của mình, nắm lấy tay đặt vào bên ngực trái: “Trái tim của ở chỗ này, bất kỳ lúc nào em cũng có thể mang nó .”

      Yến Hoài để mặc cho cầm lấy tay mình, cũng gì, chỉ lẳng lặng ở yên trong lồng ngực của .

      Mà chung quanh, tiếng vỗ tay liền vang lên như sấm rền….. . . . . phải cự tuyệt, phải là , mà chính là vì ! Là vì khao khát tình cảm chân thành trọn đời! Chỉ muốn trái tim của người, nếu như người ta, hãy giao nó cho ta.

      Ngài Khấu Đức ngồi trước TV, vẻ mặt căng thẳng cũng dịu , vốn còn tưởng rằng cháu trai của mình bị người ta từ chối mất rồi! Nào ngờ đâu, thằng nhóc con này!

      Nhạc Thượng gọt vỏ quả cam trong tay, nhưng, ngay thời khắc Yến Hoài cất giọng ‘Thứ em muốn chính là trái tim của , phải ‘trái tim Hạo Hải’, liền cẩn thận cắt đứt mất miếng da của mình…..

      Nhưng, vừa lúc đó, trong TV lại truyền đến tiếng hét to: “Tôi phản đối!"

      Ngài Khấu Đức và Nhạc Thượng sững sờ, vội vàng nhìn vào TV.

      trường, tất cả mọi người đều chấn động, kẻ nào dám phản đối hôn lễ hoàng kim này chứ?

      Rốt cuộc cũng trông thấy kia, ta mặc bộ váy áo hấp dẫn đứng ngay ngưỡng cửa, đôi mắt tóe lửa nhìn hai người ở bục cao, vẻ mặt đầy tức giận.

      Mà vào ngay lúc này, Thương Truy Ý chạy tới, kéo kia lại: “Về nhà rồi hãy ! ấy là chị dâu của em!”

      " phải! Em phải!" Khóe mắt của Khấu Tử Liên nheo lại, gần như muốn xé nát Yến Hoài.

      Yến Hoài tránh khỏi lồng ngực của Khấu Kiệt, nhìn Khấu Tử Liên, vẻ lạnh lùng đằng đằng sát khí kia, tỏ bất mãn. biết vì sao con bé lại phản đối mình như vậy, hình như là mình chưa từng giao thiệp qua? Nếu như là cố tình bới móc mình, mình tuyệt đối bỏ qua cho người như vậy!

      "Liên, đừng làm trai tức giận!" Khấu Kiệt trầm giọng, lạnh lẽo đến độ khiến người ta cảm nhận được cả luồng gió lạnh ào ào thổi tới. Nắm tay Yến Hoài, liền : "Nắm tay nhau cùng chết, bên nhau đến già! Bất luận kẻ nào cũng thể thay đổi!" Dứt lời, đưa ánh mắt về phía Khấu Tử Liên, ngầm chứng minh trong im lặng, đây là thể nào thay đổi, nhất định phải lấy được Yến Hoài.

      " mà cưới ta ngày hôm trước, ngày hôm sau trông thấy xác của em.” Khấu Tử Liên lạnh lùng cất giọng, nhìn Yến Hoài đứng bục, khóe miệng lên nụ cười ý vị.

      Khấu Kiệt ngẩn người, bản thân hoàn toàn muốn nghe con bé những lời như vậy. Hơn nữa còn ở ngay giữa chốn đông người, công khai ràng làm khó mà bước xuống bục.

      Yến Hoài tránh khỏi bàn tay của Khấu Kiệt, nhìn , nhếch môi cười cười: “Em của đặc biệt!"

      Thế nhưng, nằm ngoài dự đoán của mọi người, Khấu Kiệt bất thình lình đưa tay ôm lấy ngang eo của Yến Hoài, nhìn những người bên dưới, rồi đưa ánh mắt về phía Khấu Tử Liên: “ mua bộ quan tài thượng hạng, an táng em ngay giữa biển khơi!” Dứt lời, xoay người, ôm lấy Yến Hoài xuyên qua tấm màn che, vẻ lạnh lùng tuyệt đối.

      Khấu Tử Liên ngẩn ra, giận dữ ngút trời! ấy, ấy chỉ vì mà lại thế với mình!

      " rồi, Kiệt chắc chắn nghe lời em, cũng phải em biết, tính tình của Kiệt, em cứ làm trái ý cậu ta như vậy, chỉ khiến cậu ta càng chống đối mà thôi.” Thương Truy Ý nhìn theo bóng hai người xa, với Khấu Tử Liên.

      Mà những người có mặt ở đây, nhìn thấy tình huống này, có người nhạo báng Khấu Tử Liên, cũng có người thổn thức thôi nhìn trò vui, biểu nào cũng có. Nhưng cũng dần dần tản .

      "Em tin!" Khấu Tử Liên nghiến răng: "Thương Truy Ý, em bỏ qua cho kia đâu! ta câu hồn của hai mất rồi! Chẳng những dám mặc chiếc váy lụa mà em thích, mà còn tiếp nhận cả ‘trái tim Hạo Hải’ của hai! Làm sao có thể chứ!”

      Thương Truy Ý lắc đầu cái, mặc cho ta đứng đố kỵ điên khùng, xoay người rời khỏi nơi đây.

      Riêng Khấu Tử Liên trước sau vẫn đứng dõi theo bóng dáng của bọn họ, móng tay cuộn lại như muốn đâm vào tận trong xương thịt, nhưng, hề có chút cảm giác nào!

      ~Hết Chương 61~

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 62. Chứng cứ của Khấu Tử Liên.


      Khấu Kiệt thả Yến Hoài xuống: “Những lời của con bé…., em đừng để ở trong lòng, con bé chỉ có cái miệng thôi, hẳn là làm đâu.”

      "Vậy những lời của sao?” Yến Hoài chỉnh sửa lại bộ trang phục người.

      "Tuyệt đối chân ." Khấu Kiệt thu lại giọng điệu lạnh lùng vừa nãy, giúp tay: “Về nhà thôi.”

      ", em về nhà trọ." Yến Hoài nhìn : “Em muốn gây chiến với ta.” Lại nhìn : “Ngày mai nhớ làm, bằng , bất kỳ lúc nào tiền lương cũng có thể bị cắt giảm."

      Khấu Kiệt nhìn theo bóng lưng rời , bất đắc dĩ cười cười, kết hôn, quả là dễ dàng! Nhưng, làm sao mình có thể buông tha cho được?

      Ba chân bốn cẳng, lập tức đuổi theo sau, giúp Yến Hoài cầm mấy vật trong tay: “Nếu đón nhận trái tim của , vậy trái tim này phải chịu trách nhiệm.” Dứt lời, Khấu Kiệt liền đưa ánh mắt về phương xa.

      Yến Hoài cười cười, gì.

      Trong bệnh viện, ngài Khấu Đức cũng thêm gì nữa, ông biết, vì sao Khấu Tử Liên vừa trở về phản đối hôn này, riêng ông cảm thấy Yến Hoài là rất tốt, nhưng, tại sao Khấu Tử Liên vừa thấy mặt muốn phản đối?

      Nhạc Thượng cũng im lặng, trước vừa gọt xong quả cam, giờ lại gọt đến quả táo, gọt mãi xong.

      Vừa lúc đó, cửa phòng bệnh lại bị mở ra cách thô lỗ, phát ra tiếng vang ầm ầm.

      Khấu Tử Liên đứng ngay ngưỡng cửa, giương vẻ mặt hậm hực, nhìn ngài Khấu Đức, cũng chào hỏi tiếng nào, ngược lại nhìn giống như ả đàn bàn chanh chua muốn đòi nợ.

      "Đứng ở đó làm gì? Đến đây , ngồi ở đây." Khấu Đức trầm giọng, nhìn con bé có vẻ trưởng thành hơn xưa, cũng biết con bé chia tay với người đàn ông kia chưa. Ban đầu ông và Khấu Kiệt phản đối Khấu Tử Liên qua lại với người đàn ông ba mươi tuổi, bởi khi ấy con bé chỉ mới mười hai, vậy là hai người liền mang Khấu Tử Liên sang Pháp. Thời gian thấm thoắt trôi qua cũng mười năm, chuyện gì nên quên cũng quên . Đứa cháu này cũng nên học được cách khéo hơn xưa.

      Nhưng, Khấu Tử Liên chỉ dẩu môi lên, phát ra tính khí đại tiểu thư của mình: “Cháu ngồi!"

      "Ngồi xuống!" Ngài Khấu Đức có vẻ giận, chòm râu hoa râm hơi rung rung, đôi mắt mở to nhìn về phía trước, chỉ thiếu điều muốn nhảy dựng lên trị Khấu Tử Liên trận mới hả giận.

      Khấu Tử Liên nhìn dáng vẻ của ông như thế, cũng tức sùng máu mà tới, ngồi xuống.

      Nhạc Kkhông Thượng làm như nhìn thấy ngọn lửa giận giữa hai người, vẫn chậm rãi tiếp tục động tác trong tay, cũng chẳng chẳng rằng.

      "Tại sao muốn phản đối hôn của trai cháu?” Giọng của ngài Khấu Đức rất nhàng, nhìn Khấu Tử Liên: “Bé Hoài rất tốt, năng lực cao, hỗ trợ được cho trai cháu rất nhiều chuyện. Huống chi, con bé còn là thị trưởng, là người ất có uy tín.”

      "Ông nội, người biết thân phận của ta, đương nhiên là tốt về ta như thế rồi. Nhưng mà, cháu biết rất thân phận của ả!” Khấu Tử Liên tỏ vẻ , nhìn ngài Khấu Đức, ngược lại cũng thèm để mắt đến Nhạc Thượng ngồi trong góc.

      Nhạc Thượng nghe thấy thế, động tác trong tay có hơi sững lại đôi chút, nhưng, ngay sau đó lại tiếp tục.

      " nghe chút xem, cháu biết, từ trước đến nay ông nội luôn cần chứng cứ.” Ngài Khấu Đức ngẩn người, con bé Yến Hoài này. . . . . .

      "Mười hai tuổi cháu bị mọi người đưa đến Pháp.” Khấu Tử Liên hài lòng nhìn vẻ áy náy của ông, lại tiếp tục giọng điệu bi ai: “Thế nhưng, sau khi cháu vừa đặt chân xuống phi trường nước Pháp, cháu liền trông thấy cùng với rất nhiều người đàn ông. Bọn họ cực kỳ hung hăng, dường như muốn tiến hành càn quét đám người ở phi trường, gom hết tất cả các du khách vào chỗ. Bọn họ dùng súng chỉa vào đầu của cả nhóm, buộc mọi người phải giao nộp ra ví tiền của mình.”

      ~Hết Chương 62~

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 63. màn thậm thụt của hai .


      Editor: Quỳnh

      Khóe miệng Nhạc Thượng co giật, nếu như là mình, cũng ngu ngốc đến độ cướp bóc ở phi trường đâu? Nhiều người như vậy, có đần cơ chứ? Chí ít cũng phải chọn ngân hàng thay vì phi trường!

      "Hồ đồ!" Lúc này ngài Khấu Đức rống lên: "Cháu cho rằng ông già rồi đúng ? Hả? Cướp phi trường! Kiểu nào cũng nghĩ ra được! Từ trước đến nay ông luôn để ý đến tình hình an ninh trong nước và thế giới, phi trường Paris xảy ra vụ cướp như thế bao giờ?”

      Khấu Tử Liên vội vàng : “Cháu có gạt ông! là như vậy!" xong, sắc mặt còn có vẻ gấp gáp. *******************..

      "Khi đó con bé ấy bao nhiêu tuổi?" Ngài Khấu Đức lạnh lùng hỏi câu.

      "Ước chừng gần bốn mươi tuổi." KhấuTử Liên nghiêng đầu, chút suy nghĩ liền ra ngay.

      " nực cười! người phụ nữ gần bốn mươi tuổi, mười năm trôi qua lại trở thành chừng hai mươi lăm tuổi, em đúng là bị hoang tưởng!” Lúc này Nhạc Thượng vờ như chuyện trời dưới biển.

      Khấu Đức gật đầu cái: “Cháu trở về là tốt rồi, ở nhà chơi vài hôm, rồi khi nào đến công ty tiểu Kiệt xem qua chút, học hỏi kỹ năng quản lý thử xem. Về phần hôn của thằng Kiệt, cháu cũng đừng nhúng tay vào!”

      "Ông nội!” Khấu Tử Liên còn muốn nài nỉ ỉ ôi thêm gì đó, nhưng mà, ngài Khấu Đức xoay mặt : “Đừng có biết người kẻ dưới! Mới vừa nãy thằng Kiệt có gọi điện tới, bé Hoài mang thai, đừng làm cho ông ôm được cháu!"

      Khấu Tử Liên và Nhạc Thượng cũng sửng sốt, trời ạ, có cả con luôn rồi! Hơn nữa, ngài Khấu Đức cũng hề tỏ ra tức giận với Khấu Kiệt? Được rồi, ông cụ nghĩ đến việc sắp bồng cháu mà cũng nghĩ thoáng , bỏ qua hết những quy củ trước kia….

      Khấu Tử Liên đứng lên, mang giày cao gót, tức tối xông thẳng ra ngoài!

      Con bà nó, ả kia còn mang thai con của trai luôn rồi! Nhất định mình phải báo cho chị Dương biết!

      Trong quán cà phê sang trọng, hai ăn mặc trang điểm xinh đẹp như nhau ngồi đối diện, vốn dĩ là những người thể kềm nén tính khí nóng nảy bộp chộp, nhưng vào lúc này cũng ưu nhã ngồi nhâm nhi cà phê nóng.

      mặc trang phục màu đỏ, thoa son môi đỏ tươi, trang điểm đậm đến độ phấn cũng muốn rơi xuống.

      " , em tới tìm chị làm gì?” Dương Miêu Miêu có chút kiêu căng, mở miệng.

      Khấu Tử Liên mặc quần trắng, chậm rãi nhấp ngụm cà phê, sau đó mới mở miệng : “Chị còn muốn lấy của em ?"

      Dương Miêu Miêu sững sờ, nhìn Khấu Tử Liên, nhưng phát hề cười, sau liền : “Đúng vậy, lấy ấy, chị còn có rất nhiều cơ hội."

      "Vậy tốt, em giúp chị." Khấu Tử Liên nhìn Dương Miêu Miêu, làm như chẳng có gì quan trọng: “Em biết , chắc là tối hôm qua, nhà chị bị mất trộm phải ?"

      Dương Miêu Miêu thể tin mở to hai mắt, cũng chính vì làm mất mấy tấm ảnh kia mà mình nổi điên cả buổi trời! Còn trai Dương Giới Thừa cũng bị ép đến điên rồi, cho nên mới tranh thầu mà dốc sức vực dậy thị trường chứng khoáng của tập đoàn Dương thị!

      “Tại sao em phải giúp chị?” Cuối cùng Dương Miêu Miêu vẫn hỏi câu.

      "Chuyện này, chị cần phải biết!” Khấu Tử Liên liếc ta cái: “Chỉ cần em bảo chị làm gì lo làm việc đó cho tốt. Em cũng chẳng bảo chị giết người phóng hỏa chi đâu, cho nên chị cần phải trừng mắt như vậy, đừng nghĩ đến việc muốn cự tuyệt ý tốt của em.”

      Vẻ mặt của Dương Miêu Miêu chợt thay đổi, tươi cười : “Làm như thế nào?”

      " tại vội, chờ thời cơ đến bảo chị làm!” Khấu Tử Liên : “ phải cổ phiếu của tập đoàn Dương thị bị tuột dốc sao? Em nhờ người giúp đỡ các người, yên tâm!” Dứt lời, lập tức xoay người, giày cao gót ra ngoài.

      Dương Miêu Miêu ngẩn người, nhưng ngay sau đó liền mở điện thoại của mình ra: “ trai, có tin tốt!"

      ~Hết Chương 63~

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 64. Bất thình lình xảy ra động đất.
      Mà bên này Khấu Kiệt cũng theo Yến Hoài đến nhà trọ của , vốn dĩ Yến Hoài muốn đuổi người đàn ông này , nhưng Khấu Kiệt vẫn cứ sống chết bám theo.

      Khấu Kiệt còn bận rộn trong phòng bếp, muốn làm bữa ăn ngon cho Yến Hoài bồi thường chút cho ngày hôm nay, nhưng hơn hết là để ăn mừng. Hôm nay là ngày vui, Khấu Kiệt như vậy.

      Yến Hoài chỉ có thể chiều theo ý , còn chui vào trong thư phòng xem chút tài liệu, muốn giải quyết công việc cho xong, chức vị thị trưởng này vốn rất khó làm. Hình như mấy người ở trong uỷ ban thành phố có chuyện gì làm lúc nào cũng nghĩ ra chuyện cho bận bịu.

      Mà vào ngay lúc này, cơn chấn động bất thình lình xảy ra.

      “Động đất!”. Ở trong phòng bếp Khấu Kiệt là người phản ứng đầu tiên, để ý đến chiếc tạp dề người, lập tức lao về phía thư phòng, lật người cái ôm Yến Hoài vào trong ngực, dùng cơ thể của mình để bảo vệ .

      Tuy nhiên đó cũng phải là cơn động đất khiến cho người ta e ngại, chỉ là cơn chấn động , rung lên dăm ba lần, rồi lại trở về vẻ yên tĩnh như ban đầu.

      Sắc mặt Yến Hoài cực kỳ căn thẳng, ôm chặt lấy Khấu Kiệt, nổi cảm động chợt trào dâng trong lòng.

      Nếu như cơn động đất mạnh chắc chắn ấy bảo vệ mình bị thương, còn ấy có thể bị chết.

      “Cám ơn ” Yến Hoài mở to mắt nhìn Khấu Kiệt ấy che chở cho mình như thế, quả rất an tâm.

      bé ngốc!” Sắc mặt của Khấu Kiệt ngưng đọng khẽ thở dài tiếng: “ luôn bảo vệ em, đến khi chết mới thôi”.

      “Đừng, em cần phải chết” Yến Hoài đưa tay khép môi lại: “Nhưng mà biết cơn động đất này giết chết bao nhiêu người?”.

      “Ừ!” Khấu Kiệt gật đầu cái, nâng Yến Hoài lên: “Hoặc giả, chúng ta cuộc sống bận rộn”. Dứt lời, liếc nhìn sắc trời chút: “Thức ăn sắp xong rồi, chờ ”. Rồi nhàng hôn người trước mặt, xoay người ra ngoài.

      Yến Hoài cũng theo sau, muốn ở cùng chỗ với xa rời nhau.

      Còn ở bệnh viện, Nhạc Thượng cũng rất bình tĩnh canh giữ bên cạnh ngài Khấu Đức, riêng ông lại rất thản nhiên quan sát trần nhà.

      “Hoà Thượng ngày mai xuất viện”. Sau đó, ngài Khấu Đức mở miệng.

      “Dạ ông nội”. Nhạc Thượng gật đầu cái, có động đất binh lính trong quân khu cũng chỉ lo việc huấn luyện, còn có núi việc chờ đợi bọn họ giải quyết!

      Ngày hôm sau Nhạc Thượng làm xong thủ tục xuất viện cho ngài Khấu Đức, mà ông cũng khoẻ lên, ở bệnh viện lâu ngày như vậy, rất muốn trở về quân khu xem qua mấy đứa nhãi ranh kia! Hơn nữa còn có chuyện động đất… Tất cả đều chờ ông đích thân xử lý.

      Ngài Khấu Đức và Nhạc Thượng đứng ở bên cạnh xe, đứng yên hồi lâu.

      Ngài Khấu Đức chợt xoay người, nhìn về hướng những chiếc xe tiến vào nữa, mà hướng về phía Nhạc Thượng : “Nếu thằng Kiệt tới, cháu bảo với nó ông về quân khu trước”.

      “Vâng” Nhạc Thượng mới vừa mở miệng nơi xa liền truyền đến tiếng: “Ông nội!”

      Ngài Khấu Đức vui mừng trong lòng, nhìn về nơi phát ra thanh, quả nhiên trông thấy Khấu Kiệt và Yến Hoài tới, còn có cả Thương Truy Ý.

      “Sao ông nội xuất viện sớm như vậy?” Yến Hoài có phần trách cứ, : “Ông nội…Ông vẫn chưa khoẻ hẳn”.

      “Là ông muốn ra viện”. Ngài Khấu Đức hướng về phía Yến Hoài cười: “Có hứng thú đến quân khu ông nội xem qua chút hay ?”

      “Có ạ!” Yến Hoài lập tức trả lời, bản thân rất muốn trở lại quân khu ấy. Vì nơi ấy chứa đầy những ký ức của tuổi thơ, những hồi ức tốt đẹp kia vĩnh viễn bao giờ thay đổi.

      “Đáng tiếc là ông nội có thời gian, mà cháu cũng bộn bề nhiều việc”. Ngài Khấu Đức vỗ vỗ lên bả vai của Yến Hoài: “Quân khu có chuyện rồi các cháu biết đấy, thành phố S xảy ra động đất, mặc dù cự ly cách chúng ta mấy ngàn kilomet, nhưng mà quân khu Hoa Long của chúng ta cũng thể trơ mắt đứng nhìn”.

      Hết chương 64.
      Last edited: 5/10/14

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 65. Sau lưng Dương thị có người hỗ trợ.


      Editor: QUỳnh

      "Vâng, ông nội.” Yến Hoài gật đầu cái: “Cháu cũng biết, cần phải đảm đương trách nhiệm của thị trưởng.”

      Ngài Khấu Đức gật đầu cái, lần lượt đưa ánh mắt về phía Yến Hoài, Khấu Kiệt, Thương Truy Ý, Nhạc Thượng: “ lâu rồi thấy Tứ đại cuồng long các cháu trở về thăm quân khu chút nhỉ!” Dứt lời, lắc đầu cái, khom lưng ngồi vào trong xe.

      Đúng vậy, lâu rồi, ba năm!

      Khấu Kiệt nhíu mày, vội vàng chạy đến bên cạnh cửa sổ xe: “Ông nội, chúng cháu còn có thể trở về thăm quân khu?”

      " có người nào quy định Thượng tá lính đặc chủng trước kia được phép trở về quân đội nhân dân.” Ngài Khấu Đức nhìn về phương xa, sau khi xong câu này, liền với tài xế: "Lái xe."

      Tất cả những người có mặt đều nghe được, nghe được cả!

      Mà Yến Hoài cũng có chút hoảng hốt, ấy, Khấu Kiệt, trước kia là Thượng tá lính đặc chủng!

      " thôi!" Khấu Kiệt kéo Yến Hoài sang: “Bây giờ chúng ta phải làm thôi?”

      "Ừm." Yến Hoài gật đầu cái.

      Nhưng vừa lúc đó, chuỗi tiếng chuông chợt vang lên. Khấu Kiệt nhíu mày, mở điện thoại ra, mà ba người còn lại cũng nhìn về phía .

      "Giá cổ phiếu của tập đoàn Dương thị giờ tăng lên? Có bàn tay lợi hại phía sau? Hừ!” Khấu Kiệt dứt lời, cúp điện thoại, sau đó : “Hòa thượng, bây giờ việc cậu cần làm chính là điều động Tề Vật Tư, chúng ta chuẩn bị đến thành phố S chuyến, vì tập đoàn Khấu thị chúng ta kiếm chút danh tiếng."

      "Được." Nhạc Thượng gật đầu cái.

      "Bây giờ Ý cùng tớ về công ty, hừ, tớ muốn nhìn xem đó là tên khốn kiếp nào, dám nhổ lông miệng cọp!” Khấu Kiệt cười lạnh, nhìn Thương Truy Ý.

      Thương Truy Ý gật đầu cái, tỏ vẻ đồng tình.

      Yến Hoài nhìn bọn họ, gật đầu : “Em phân phối tài liệu, cung cấp thị trường rộng rãi hơn cho các .”

      "Tốt." Khấu Kiệt khẽ hôn tạm biệt.

      Đám người nhanh chóng rời .

      Còn lúc này Dương Miêu Miêu ở trong công ty, nhìn giá cổ phiếu của tập đoàn Dương thị ngày tăng lên. Mà Dương Giới Thừa ở bên cũng hồi hộp quan sát theo, vừa lúc đó, cuộc điện thoại liền gọi đến.

      " ." Dương Giới Thừa có chút mất kiên nhẫn, bởi vì mặc dù giá cổ phiếu từ từ tăng lên, nhưng mà, bây giờ lại bắt đầu có khuynh hướng tuột dốc.

      "Dương tiên sinh." giọng trầm thấp truyền đến từ bên trong, tựa như người nọ tiến vào trong hầm băng, đau đớn lạnh lẽo.

      Dương Giới Thừa ngây người, chuyển chú ý vào chiếc điện thoại, bởi vì bản thân biết, người gọi đến cho khẳng định phải là nhân vật tầm thường!

      "Xin mời ngài ." Dương Giới Thừa sửa lại giọng , ngược lại tăng thêm mấy phần cung kính.

      "Giá cổ phiếu của quý tập đoàn tăng lên chưa?” thanh kia vẫn như vọng đến từ địa ngục.

      "Tăng chút."

      "Ha ha. biết Dương tiên sinh có cảm thấy hứng thú đối với tập đoàn Khấu thị ?”

      Dương Giới Thừa nheo mắt lại, nhảm, tập đoàn Khấu thị, sớm có mong muốn cho vào trong túi!

      " , dám làm lớn phải là doanh nhân có tài. Dương mỗ cũng tự nhận mình là doanh nhân có tài.”

      "Hợp tác với tôi, đảm bảo tất cả mạch máu của nền kinh tế ở thành phố D đều nằm trong tay cậu.” thanh kia trầm xuống, lại trầm xuống.

      "Tại sao phải giúp tôi?" Dương Giới Thừa cũng phải là kẻ ngu, chuyện như vậy đương nhiên là cần phải cân nhắc chút, ai biết đây là mưu gì!

      "Ha ha ha ha. . . . . ." Chỉ có thể nghe thấy tràng cười suồng sã vọng đến từ bên trong điện thoại, khiến Dương Giới Thừa chợt cảm thấy sợ hãi trong lòng, nhưng lại dám câu phản đối nào.

      Tuy nhiên, nghe thấy giọng cười ha hả như thế, Dương Giới Thừa cũng thấy khó chịu trong lòng, dầu gì cũng là nhân vật có tiếng, mà người ở đầu dây bên kia căn bản là xem ra gì, như vậy sao được?

      "Tại sao phải giúp tôi?" Dương Giới Thừa vẫn nhịn được, lớn tiếng hỏi lại lần nữa.

      ~Hết Chương 65~

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :