1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bà Xã Ly Hôn Đã Hết Hiệu Lực - Hữu Dung (10c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 9



      Mấy tạp chí lá cải trong lúc mọi người quăng viên đạn làm người ta khó lòng đề phòng.

      Viên đạn này gián cú mạnh vào tập đoàn Hồng Lực, cũng đánh thành lỗ hỏng lớn ở nhà họ Trì, làm cho quyền kinh doanh đáng lẽ ra phải thuộc về nhà họ Trì bây giờ thể chắc chắn được nữa.

      Chuyện ly hôn chỉ là chuyện của hai vợ chồng, có làm thế nào nữa cũng chỉ có hai nhà biết, hoặc cùng lắm là bạn bè của hai người biết.

      Nhưng chuyện ly hôn của Trì Diệu Hi và Lệ Mộng Hằng lại lên trang đầu của báo, tấm hình cưới của hai người còn được in thành hai nữa to đùng giữa tờ báo để tạo hiệu quả.

      Tựa đề còn kích thích hơn!

      tại lọ lem muốn đổi giày thủy tinh? Thiếu phu nhân của tập đoàn Hồng Lực sắp có chuyện vui cùng với thiếu gia của xí nghiệp Thiệu Đông?

      Lúc Trì Diệu Hi tham gia xong cuộc họp của công ty, bước ra ngoài liền bị đám ký giả vây quanh.

      Chuyện này bùng nổ đến ngày thứ ba, vẫn cứ làm bình thường, chẳng qua là ra khỏi công ty, phòng cùng của tập đoàn là nơi mấy ngày nay nghỉ lại.

      Ngày đầu tiên xảy ra chuyện, mẹ liền đến hỏi có muốn ra nước ngoài lánh mặt chuyến hay , lại hỏi ngược lại: con có làm chuyện gì sai sao? Mặt còn lạnh hơn bình thường mấy độ, làm cho người khác thể biết được trong thâm tâm nghĩ gì.

      như vậy cha mẹ cũng thêm gì nữa, vợ chồng Trì Chí Nhân cũng rất bất đắc dĩ. là, đứa con này của bọn họ luôn có chủ kiến của mình, khi nào nghe lời bọn họ chứ.

      Ba ngày ở công ty, hầu như ở suốt trong phòng họp, đem bản chất cuồng công việc của mình phát huy đến cực hạn.

      Mới ba ngày, mà thân thể khỏe mạnh của gầy hết vòng, những nhân viên cao cấp của công ty ở bên cạnh cũng bị giày vò gầy vòng, cộng với cái dạ dày trống rỗng.

      Về sau có người đề nghị khi công ty có hoạt động nào để những người khác là đại biểu tốt rồi, bởi vì chỉ cần Trì Diệu Hi vừa xuất , giới truyền thông liền dễ dàng gì bỏ qua.

      Nhưng mà Trì Diệu Hi vẫn kiên trì tham gia. cái tin đồn nhảm liền làm cho muốn ra cửa tham gia tiệc cũng dám sau này phải làm thế nào?

      Có lẽ sớm chuẩn bị tâm lý rằng bên phía truyền thông "hết sức nhiệt tình", nên Trì Diệu Hi chỉ lạnh mặt câu, lấy bất biến ứng vạn biến mặc cho giới truyền thông điên cuồng theo chân từ trong ra ngoài hội trường, chỉ im lặng về phía xe chuyên dụng của mình.

      " Trì, báo với Lệ Mộng Hằng sớm ly hôn từ trước rồi có đúng ạ?"

      Trì Diệu Hi mím môi câu, ngược lại bên cạnh tiểu Mã lại cười cười, " ngại quá, cho qua cho qua." quay đầu lại nhìn ông chủ mình cái, vẫn là dáng vẻ lạnh lùng lì lợm, mặt ấy như vậy là cho người ta vừa lo lắng lại vừa sợ hãi.

      Trước kia tính tình khó chịu của Trì Diệu Hi đôi khi bộc phát, nên mọi người mới gọi là "bãi thuốc nổ", nhưng lúc này, nhân viên trong công ty đều cảm thấy rất kỳ lạ, giống như kỳ tích, trong thời gian này ngay cả lần "bãi thuốc nổ" này cũng chưa bộc phát.

      Như vậy mới kinh khủng á! Nếu có thể xả giận ra sao, chứ cứ im lặng thế này bộc phát ra lần long trời lở đất đó! Cũng chính vì vậy, mà giám đốc các ngành gần đây có tham gia hội nghị có vì "bãi thuốc nổ" này hoạt động mà vui vẻ, ngược lại còn có cảm giác lo sợ nhiều hơn.

      ký giả khác còn đặt câu hỏi khó chịu hơn.

      "Báo Đạo Trung có , trước khi quen Lệ Mộng Hằng quen với Tằng Đức Huân rồi, có dù sao này gả cho hai người đó vẫn có qua lại với nhau đúng ? Chuyện này có biết ? có cảm tưởng gì ?"

      Trì Diệu Hi tiếp tục mắt nhìn mũi, mũi nhìn miệng.

      Trì Diệu Hi hít hơi sâu, bước chân chậm lại, rồi ngừng hẳn.

      Tiểu Mã cảm thấy khí xung quanh mình bị hút sạch, hô, hấp sắp khó khăn rồi, mồ hôi lạnh toát hết ra, cuộc đời muốn theo bước chân dừng lại của ông chủ mình mà kết thúc luôn sao?

      "Bãi thuốc nổ" này muốn bộc phát rồi sao?

      " Trì?"

      " sao. Tôi chỉ dừng lại để gửi lời thăm hỏi đến mọi người, vì chút chuyện này mà mọi người cực khổ mấy ngày nay rồi. Nhưng đây là chuyện riêng của tôi, vì vậy mong mọi người cho chúng tôi chút gian riêng ."

      Tiểu Mã rất kinh ngạc với thái độ của . Những tưởng rằng xung đột với đám truyền thông này chứ.

      Những ký giả cũng tưởng muốn cái gì, hoặc là tính khí của cuối cùng cũng muốn bộc phát, vô luận là cái gì cũng là tinh tức có giá trị, nhưng mà có, ấy vẫn giữ thái độ bình thản như cũ.

      Mọi người mới ngẩn ra chút, mà Trì Diệu Hi đến xe của mình, lấy lại tinh thần, các ký giả lại bắt đầu đuổi theo.

      " Trì như vậy, có phải hay là gián tiếp thừa nhận những chuyện viết báo là đúng?"

      " Trì Diệu Hi, ngày mai là ngày họp đại hội cổ đông của tập đoàn Hồng Lực, chuyện này có gây ra trở ngại gì cho quyền kinh doanh của , có muốn phát biểu ý kiến gì ?"

      Trì Diệu Hi trầm mặt ngồi lên xe, đóng cửa xe lại, rất nhanh đem những thứ ồn ào bên ngoài chặn lại hết, chỉ bất quá, bên trong vẫn có loại áp lực vô hình đáng sợ.

      Tiểu Mã trộm dò xét thái độ của cấp mình cái, rất muốn hỏi, ấy trả lời câu hỏi lúc nãy như thế nào?

      Trì Diệu Hi cau mày nhắm mắt dưỡng thần, tiểu Mã cho là im lặng đến lúc về công ty, ai ngờ đột nhiên nhàn nhạt mở miệng, có tức giận, mà chỉ đơn thuần là quá mệt mỏi.

      "Điện thoại gọi được chưa?"

      " có, hơn nữa...." hít sâu, chuẩn bị thành thực báo cáo.

      "Di động của thư ký Lệ hình như ngưng sử dụng. Tới này cùng lắm chỉ là khóa máy, nhưng hôm nay là ngừng sử dụng.

      "Có gọi cho La Trạch Hương ?"

      " ấy tắt máy."

      "Còn nhà bà ngoại của ấy sao?"

      "Cái đó... Hôm nay tôi có đặc biệt qua đó chuyến, nghe hàng xóm , khoảng tháng trước bà qua Mĩ rồi, con của bà về đón. Tôi có hỏi xem có ai biết thư ký Lệ ở đâu , mọi người ai cũng trả lời rằng biết."

      Trì Diệu Hi mở mắt ra, trong lòng phiền não hết sức. ấy có kế hoạch muốn rời sao? nhớ hôm hẹn hò ấy có thái độ hơi kỳ lạ chút.

      Tại sao với luôn như vậy chứ? Mới vừa có cảm giác gần gũi chút, lại lập tức có chuyện kéo hai người ra xa.

      Đêm mưa hôm đó, La Vịnh Ân thừa nhận với rất nhiều chuyện, bao gồm cả chuyện ấy và Mộng Hằng tranh chấp ở phòng nghỉ, cùng với chuyện lợi dụng việc ly hôn của bọn họ mà uy hiếp buộc Mộng Hằng phải rời .

      còn cho biết, Mộng Hằng rất , rất xin lỗi vì thời gian trước tạo ra nhiều chuyện làm tan vỡ hôn nhân của bọn họ.

      Tới đây mọi chuyện đều phương hướng tốt, chỉ cần tìm Mộng Hằng trở về, mọi chuyện đều viên mãn. Cho nên khi nhận đơn từ chức của Mộng Hằng từ La Trạch Hương cũng tức giận, bởi vì biết vì sao từ chức.

      cho là chỉ cần ít đầu mối, việc muốn đem trở về cũng quá khó khăn, thậm chí còn ngu đần vạch ra kế hoạch đợi khi tìm được trở về kiếm thời gian du lịch chuyến nữa.

      Chẳng qua là, ngay sau đó tuần báo lại đăng số tin, làm cho tình cảm của bọn họ có thêm nguy cơ mới.

      trách được đám cho săn khi gọi điện thoại cho lại nhắc đến tên Tằng Đức Huân. Mới đầu còn nghĩ đám chó săn này thêm chuyện để có đề tài viết, mượn chuyện bọn họ ly hôn, liền thêm thắt vào.

      Cho đến tuần sau khi thấy tấm hình được đăng báo, mới biết mọi chuyện cũng đơn giản như vậy. Trong tình huống nào mà người đàn ông lại đưa người phụ nữ bó hoa hồng và nhẫn chứ?

      Như vậy còn phải hỏi thêm điều gì nữa sao?

      Bởi vì xuất của tờ báo này, mà câu của La Vịnh Ân, rằng Mộng Hằng lựa chọn rời như vậy là muốn thành toàn cho nghiệp của , là vì "quá , chuyện này cũng quá châm chọc rồi.

      Tình cảm của từ trước đến nay vẫn thay đổi, đáng tiếc đối tượng ấy phải là .

      Nhớ đến trước đây lúc muốn chụp hình cưới, người đàn ông đầu tiên nghĩ đến là Tằng Đức Huân, còn chính mắt nhìn thấy bọn họ ôm nhau trong bệnh viện. Hôm nay ngay cả hình ảnh ngọt ngào cùng nhau chọn nhẫn cũng bày ra trước mặt rồi, còn làm thế nào có thể tin tưởng cảm giác của mình, là Lệ Mộng Hằng có tình cảm với chứ?

      là ngu ngốc! Từ đầu đến cuối chưa từng thừa nhận thích , ở trong mắt , chẳng qua là người đàn ông có đầy khuyết điểm. cũng ràng như vậy, mà vãn tự cho là đúng chịu thừa nhấn .

      Trở lại công ty, tiểu Mã rập khuôn theo sau , lúc vào phòng làm việc, Trì Diệu Hi thuận tay đem đèn tắt .

      "Thời gian cũng còn sớm, cậu về trước nghỉ ngơi ". Cũng gần mười giờ tối rồi, thư ký mới như cậu ta gần đây chắc cũng mệt mỏi lắm.

      "Tổng giám đốc"

      đứng ở trước cửa sổ sát đất, nhìn xa xa phong cảnh bên ngoài.

      "Tôi sao, cậu cứ về trước ."

      Lúc này tiểu Mã mới nhàn ra khép cửa lại.

      Bốn bề vắng lặng, lại đứng trong bóng tối, nên Trì Diệu Hi rốt cuộc cũng có thể buông thả tâm tình của mình, trong mắt của tràn ngập nỗi buồn.

      Vợ trước, tình cảm của ấy của ấy như thế nào cũng cần phải báo cáo với . Hai người cũng ly hôn, cho dù có còn liên hệ với nhau hay , cũng có đủ tư cách để can dự vào lựa chọn của nhau, có phải ?

      Lựa chọn , muốn buông tay cách dễ đàng, đó cũng là quyết định của .

      nhớ tới lần chơi trò chơi lúc hẹn hò.

      ra câu " em" mà , đối với là là đại mạo hiểm mà là lời lòng.

      Ngày mai kết quả của hội nghị cổ đông như thế nào? , bây giờ cũng muốn quan tâm.

      Hội nghị cổ đông được tiến hành đúng hạn, phòng họp số chìm trong khí quỷ dị trước cơn bão.

      Trước khi hội nghị bắt đầu mấy phút Trì Diệu Hi mới bước vào phòng họp.

      Lúc trước rất muốn lấy được quyền kinh doanh nên hàng năm đây là ngày mà mong đợi nhất. Nhưng năm nay.... cảm giác của lại thay đổi giống như tham gia lần này chỉ là nhiệm vụ cần phải hoàn thành, rốt cuộc hội đồng có quyết định gì cũng có ảnh hưởng đến .

      Hội nghị bắt đầu, đúng như dự đoán, năm nay tiêu điểm nằm người . Vì mấy tờ báo lá cải bên ngoài mà bất kể là những người ủng hộ hay chống đối đều phải suy nghĩ.

      "Chuyện này có ảnh hưởng lớn đối với hình tượng của tổng giám đốc Trì, mấy ngày nay báo chí truyền thông liên tục nhắm vào , biết tổng giám đốc Trì có muốn giải thích điều gì ?"

      Trì Diệu Hi rốt cuộc đứng dậy.

      "Tôi đúng thực là ly hôn với Lệ Mộng Hằng."

      Trong lúc nhất thời phòng họp vang lên tiếng xôn xao bàn luận ngừng, Trì Chí Nhân nhìn con mình cái, cũng gì.

      Đối với chuyện ly hôn lần này, làm ảnh hưởng đến chuyện đạt được nửa quyền kinh doanh của rất nhiều.

      "Báo chí cũng có , Lệ Mộng Hằng có qua lại với cậu chủ nhà xí nghiệp Thiếu Đông, nên có thể chuyện ly hôn lần này cũng thể trách tổng giám đốc được."

      "Chuyện hôn nhân có vấn đề, cũng phải là lỗi của phía". Trì Diệu Hi nhàn nhạt .

      như vậy là cho cả đại hội cổ đông kinh ngạc. Đây là tự mình bỏ qua "kim bài miễn tội", tự thừa nhận mình cũng có lỗi sao? Chẳng qua là... tại sao chứ? Ai cũng biết Trì Diệu Hi muốn đạt được nửa quyền kinh doanh kia đến thế nào, chẳng lẽ..... chuyền ầm ĩ lần này, ta mới là là người có lỗi lớn nhất sao? Trong lúc nhất thời, mọi người ghé tai nhau bàn tán xôn xao.

      Đột nhiên cửa phòng hợp bị đẩy ra, tiểu Mã cung kính khom người : "Xin lỗi quấy rầy mọi người, có tổng giám đốc phu nhân muốn tham gia cuộc họp này."

      Thân hình cao lớn của ngẩn ra, phía sau cửa ra thân ảnh xinh đẹp, trong phòng họp là trận kinh ngạc, còn vẻ mặt hờ hững của Trì Diệu Hi rốt cuộc cũng thay đổi.

      Mộng Hằng sao? Tại sao ấy lại xuất ở đây?!

      Thần sắc của rất mệt mỏi, giống như vừa lặn lội đường sá xa xôi tới đây, sau đó ánh mắt của nhìn thấy , hai người tầm mắt giằng co lúc.

      Lệ Mộng Hằng than thở trong lòng. vào phòng, cánh cửa phía sau tiếng động đóng lại.

      Hít sâu hơi, mở miệng , "Trong khoảng thời gian gần đây vì chuyện riêng của tôi mà làm cho tập đoàn Hồng Lực gặp chút khó khăn, tôi rất xin lỗi. Đầu tiên tôi muốn là, chúng tôi có ly hôn!"

      Thành viên hội đồng quản trị ngươi xem ta, ta xem người, mảnh xôn xao.

      Bây giờ là chuyện gì? Chồng ly hôn, còn vợ lại có, chiếu phim vợ chồng cãi nhau sao?

      Có cổ đông lên tiếng chất vấn, " ly hôn vậy sao lại qua lại với cậu chủ tập đoàn Thiếu Đông? Lại còn cùng chọn nhẫn cưới với nhau?"

      "Tằng Đức Huân là học trưởng của tôi lúc còn học, vẫn luôn rất quan tâm tôi, tôi phủ nhận là mình có qua lại với ấy, nhưng chẳng qua cả hai chỉ là bạn bè. Tấm hình báo cũng là , đúng là tôi với học trưởng mua hoa hồng cùng với nhẫn, cũng đúng là muốn dùng nhẫn đó cầu hôn, chẳng qua là người được cầu hôn đó phải là tôi, mà là người phụ nữ ấy thích."

      "Lấy cớ rất tốt đó!"

      " việc gì phải lấy cớ, căn cứ vào những lý do cá nhân, tôi chỉ có thể đến đây." khẽ khom người.

      " ngại quá, quấy rầy mọi người họp rồi". xong liền quay người ra khỏi phòng.

      vừa ra ngoài bao lâu, Trì Diệu Hi cũng đứng lên đuổi theo ra ngoài.

      Trì Chí Nhân nhướng mày, gõ bàn mấy cái, dùng thanh uy nghi của mình , "Thiếu cổ đông cũng ảnh hưởng gì đến hội nghị, chúng ta tiếp tục, bắt đầu chương trình của hội nghị !"

      xuất của Lệ Mộng Hằng khiến rất nhiều người chú ý, lúc này hành lang, nên ai cũng ghé mắt nhìn chút.

      Trì Diệu Hi đuổi theo sau , vì để tránh ánh mắt tò mò của mọi người, trực tiếp bắt cóc lên xe, tìm gian yên tĩnh có ai quấy rầy mà chuyện sau.

      "Hội nghị của ....." Lệ Mộng Hằng lắp bắp . Trước kia cho dù có chuyện riêng gì lớn đến thế nào nữa, cũng bỏ qua công việc của mình, huống chi lần này lại là hội nghị cổ đông quan trọng như vậy!

      " sao."

      Trở lại nhà, hai người ngồi đối diện với nhau, lâu cũng câu nào, Trì Diệu Hi mở miệng trước, "Mấy ngày nay em đâu vậy?"

      "Ở Mĩ được hai ngày La Trạch Hương mail cho em biết mấy chuyện báo, cũng tìm em". Trước khi ra nước ngoài tắt điện thoại, cho nên có lẽ cũng có ký giả muốn liên lạc với biết.

      "Sau đó, em cảm thấy có lẽ mình nên đính chính chút nên quay trở lại."

      "Em với Tằng Đức Huân...."

      " ấy kết hôn rồi, cùng với người ấy thích. Mới nãy ra, là vì sợ tin tức này truyền ra ngoài, vợ của học trưởng có xuất thân rất bình thường, ấy muốn chém trước tấu sau, có thế giấu được bao lâu giấu bấy lâu, tốt nhất là tới khi ấy mang thai."

      Trì Diệu Hi có chút kinh ngạc, những tưởng rằng lúc nãy là do muốn giữ mặt mũi cho , nhưng bây giờ theo , mấy ngày nay tức giận, ghen tuông là công à? Tất cả đều là do hiểu lầm sao?

      "Học trưởng cũng xin lỗi vì chuyện này mà báo chí gây khó khăn cho em, còn , nếu như cần ấy có thể đứng ra giải thích". Mới vừa rồi lúc vào công ty, người đầu tiên gặp được là La Vịnh Ân, ấy với rất nhiều chuyện, , ngoài kinh ngạc ra cũng chỉ có thể kinh ngạc, thể hiểu tại sao lúc đầu ấy lại dối với mình như vậy, nhưng vẫn rất cám ơn ấy với .

      "Nhưng mà, em vẫn hiểu, tại sao lúc nào cũng có vẻ nhưng có hiểu lầm với học trưởng của em vậy?"

      "Bởi vì hình như em rất tin tưởng ta, lúc cần chụp hình cưới người đầu tiên em nghĩ đến là ta. còn tận mắt thấy hai người ôm nhau trong bệnh viện, lúc em uống say còn cái gì mà nếu như năm sau hai người đều chưa có đối tượng, liền kết hôn, còn móc nghéo với nhau!" Trì Diệu Hi càng càng tức.

      "Quan trọng nhất là, nhân vật nam chính mà em thích kia, thoạt nhìn rất giống với Tằng Đức Huân!"

      Lệ Mộng Hằng rất kinh ngạc, trong lòng ấy đúng là giấu rất nhiều khó chịu nha, mà người trong cuộc như lại hoàn toàn biết gì, "Em với ấy ôm nhau?"

      "Hôm bà ngoại em nằm viện, xử lý chuyện ở chi nhánh miền trung xong chạy về liền đến bệnh viện, vừa đúng lúc thấy cảnh này."

      " có tới sao, sao gọi em?"

      "Em cũng rúc vào ngực người đàn ông khác rồi, còn gọi để làm gì?"

      Lệ Mộng Hằng ra sớm nhớ đến tình huống lúc đó.

      "Lúc đó em rất muốn khóc lớn trận, ấy chẳng qua là an ủi em mà thôi. Nếu như qua, hoặc ở lại thêm chút, có lẽ nhìn thấy bạn ấy, cũng dẫn đến hiểu lầm lớn như vậy."

      "Cứ coi như chuyện này là hiểu lầm , vậy chuyện móc nghéo tay ước định là thế nào?"

      Lệ Mộng Hằng bình tĩnh nhìn .

      "Trong đời em chỉ có nghéo tay ước định kết hôn với người duy nhất, chẳng qua là người đó ở tiệc cuối năm uống say quá, chỉ sợ là bây giờ còn nhớ gì hết."

      "Em, ý em người đó là sao?" Trì Diệu Hi há to miệng, hình như kể từ ngày có làm thư ký, cũng uống rượu nhiều hơn, tại....

      phải là người trước giờ ghen tỵ lại chính là chứ?

      "Thôi quên , muốn thừa nhận cũng ai ép ."

      Trì Diệu Hi suy nghĩ chút, vậy rốt cuộc trước giờ mình cứ phòng bị Tằng Đức Huân là vì cái gì chứ!

      "Cái đó..."

      Lệ Mộng Hằng liếc mắt nhìn .

      Có người mất hứng, có mấy lời cần phải nắm thời cơ liền mới được.

      "Chúng ta, trước giờ chúng ta bên nhau vẫn luôn có loại cảm giác, giống như vất vả mới tiến thêm được bước, lại có chuyện kéo chúng ta ra xa, cho nên, thừa dịp này mọi chuyện đều hiểu , muốn cho em biết, vô luận tương lai có chuyện gì xảy ra, xin hãy tin tưởng , lòng em."

      Lệ Mộng Hằng kinh ngạc đến mức nên lời. Lúc La Vịnh Ân giải thích cũng từng như vậy với , đúng là thể tin nổi, rốt cuộc là do quá trì độn hay là Trì Diệu Hi che giấu quá tốt đây?

      Chuyện cũ cũng giải thích ràng hết, bởi vì mọi hiểu lầm đều được hóa giải hết, chợt phát ra..... Là ! Có lẽ Trì Diệu Hi biết cách biểu đạt, nhưng cũng dùng phương thức của để .

      lâu Lệ Mộng Hằng tiếng nào, chợt lấy tờ giấy trong túi xách ra đưa cho .

      "Đây là câu trả lời của em, phía dưới em ký rồi, chỉ còn thiếu chữ ký của ."

      Giấy đăng ký kết hôn!

      "Ở Mĩ mọi việc rất đơn giản, kết hôn, ly hôn cũng quan trọng, quan trọng là hai người có nhau , nếu như phải kết hôn mới có thể bày tỏ tình cảm chúng ta kết hôn ."

      Trì Diệu Hi rốt cuộc cũng hiểu được tại sao lại với hội đồng quản trị là họ có ly hôn. Vì hai người vẫn còn nhau, cho nên hình thức có biến hóa như thế nào cũng quan trọng.

      Trì Diệu Hi ký tên mình nhanh, cười : "Vợ à, tờ giấy ly hôn hết hiệu lực rồi!"
      Kết thúc sếp Trình



      Tái hôn được nửa năm, sau khi lấy được hoàn toàn quyền kinh doanh Trì Diệu Hi càng bận rộn hơn, nhưng có bận thế nào nữa, vẫn quên việc định kỳ du lịch chung quanh với vợ mình chút, tình cảm hai vợ chồng cực kỳ tốt.

      Khó có được ngày nghỉ, Lệ Mộng Hằng vội chạy chăm sóc đống cây cối của mình, còn Trì Diệu Hi rất đảm vào bếp chuẩn bị sinh tố bơ thích cho vợ.

      vừa dùng muỗng lấy bơ, vừa lầm bầm, "Loại trái gì mà toàn màu xanh, ngay cả nửa điểm mùi thơm của trái cây cũng có, biết tại sao ấy lại thích đến như vậy chứ? Ai, đúng, ấy hình như cũng dám ăn quá nhiều." Lại lấy từ tủ lạnh ra sữa tươi với đường.

      "Mộng Hằng thích uống sữa tươi, lại ăn ngọt, tại sao lại thích uống sinh tố bơ chứ? Hơn nữa còn là thích nhất! hiểu, thể hiểu nổi!"

      " hiểu cái gì?" Lệ Mộng Hằng tới bồn lấy nước rửa tay, máy xay sinh tố cũng chạy.

      " đống thứ em thích ở chung chỗ lại trở thành thứ em thích nhất". Tắt máy xay, rót ly sinh tố cho , giống như chợt nhớ tới thứ gì a lên tiếng.

      "Thế nào?"

      " nhớ trước kia trong mắt em, giống như chỉ có đống khuyết điểm, em thích quá gia trưởng, làm gì cũng khó khăn, ăn uống kiêng kỵ nhiều, lại có tính tình tốt...". nhìn , đắc ý : " ra em từ lâu rồi."

      Lệ Mộng Hằng bật cười.

      "Ông Trì à, em còn tưởng là bao giờ đoán ra được huyền cơ trong đó chứ!"

      "Em cũng quá đáng, chuyến du lịch đầu tiên của chúng ta đáng lẽ là có thể ra rồi, vậy mà lại chịu ."

      "Làm sao em biết ngây thơ như vậy chứ! Huống chi lúc đó chúng ta còn hiểu lầm nhau, chẳng lẽ muốn em rằng là sinh tố bơ của em sao? Làm như vậy còn tưởng em bị bệnh nữa tiêu!"

      Trì Diệu Hi bật cười.

      "Mộng Hằng, em."

      "Em cũng ."

      Hai người nhìn nhau cười, hạnh phúc chỉ đơn giản như vậy thôi.

      Hết
      trạch nữ thích bài này.

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :