1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bà Xã, Hãy Đợi Anh - Em Gái Ăn Mày (Full Chính Văn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Vi Van

      Vi Van Well-Known Member

      Bài viết:
      142
      Được thích:
      1,241
      Chương 18 : Hẹn hò

      Bọn họ hẹn hò ở nơi các tình nhân hay , bình thường mà đơn giản, hẹn tại rạp chiếu phim lớn nhất thành phố.

      Lúc Trương Cảnh chạy đến, Triệu Lỗi đứng ở cổng phía là áp phích to kếch xù. mặc áo T-shirt màu lam nhạt cổ lật, quần dài màu đen, dáng người cao ngất, khóe miệng mơ hồ vui vẻ, làm người ta thư thái.

      Trương Cảnh khỏi nhanh chân bước về phía .

      “Ngại quá, để cho chờ lâu”Trương Cảnh hứng cười cười xin lỗi.

      có gì, cũng vừa tới.” Triệu Lỗi lơ đẽnh việc mình đứng chờ cả nữa giờ, cộc lốc cười, mạch máu khuôn mặt đỏ lên, hiển nhiên là có chút khẩn trương.

      “Vậy chúng ta lên lầu hai .” Ước chừng là dáng vẻ khẩn trương của đối phương lây sang . Trương Cảnh cũng đỏ mặt lên.

      Lên sảnh tầng hai, hai người dừng hồi lâu ở tấm áp- phích tuyên truyền, Triệu Lỗi dừng ánh mắt ở phim bom tấn mỹ, Trương Cảnh lại nhìn hồi lâu ở bộ phim nghệ thuật.

      Co ý thức đẩy cảnh tay Triệu Lỗi, : “Chúng ta xem phim này được ?”

      Triệu Lỗi cúi đầu nhìn , da mặt nhẵn nhụi ngay cả lỗ chân lông cũng thể thấy , mà cặp mắt đen kia tỏa ra loại khát vọng làm người ta thể từ chối.Lúc trước cũng gặp mặt ít, nhưng nhà đều ghét bỏ công việc bận rộn của , thời điểm muốn gặp chuyện toàn là lúc phá án, lúc vụ án kết thúc bạn cũng chạy mất.

      Lần trước cùng bạn xem phim cách đây bao lâu? năm, hai năm, ba năm, hay lâu hơn nữa, cũng nhớ .

      tự giác gật đầu, phải xếp hàng mua vé.Liếc nhìn xung quanh trai đều ôm bỏng ngô và coca , cũng quay đầu mua túi bỏng ngô và hai ly coca.

      Hai người vào rạp chiếu phim, người rất thưa thớt, căn bản là cặp đôi đương cuồng nhiệt, có cử chỉ thân mật.

      Trước mặt họ có đôi, gối đầu lên vai chàng trai , giọng oán trách : “ Sao còn chưa bắt đầu, lâu chết người ta.”

      Chàng trài nghiêng đàu gần bên , lời liền bị chôn vùi, tiếng thở hai người dần gấp lên.

      Hai tai Trương Cảnh đều đỏ, dời tầm mắt, ngồi bên cạnh cặp nam nữ, hai bọn họ ngược lại ngồi tách ra, có thể vừa đút miếng bỏng ngô vào miệng chàng trai, chàng trai liền phát bắt được, tay liền rút ra, hai người tình ý nhìn chằm chằm nhau.

      Trước sau trái phải kích tình bắn ra bốn phía, chỉ có và Triệu Lỗi thân quen nên ngồi thẳng tắp, có nhìn Triệu Lỗi, chỉ phỏng đoán Triệu Lỗi giống mình cũng thể thoải mái chút nào, dứt khoát cúi đầu nhìn mũi chân của mình.

      Triệu Lỗi xác thực như Trương Cảnh nghỉ, rất là quẫn bách, tự giác nghiêng đầu xem Trương Cảnh bên cạnh, lại phát đối phương cúi đầu, từ góc độ nhìn lại, vừa thấy vành tai của Trương Cảnh hồng hồng, lập tức thấy gan nóng lên, thấp giọng câu : “ ra ngoài chút.”

      Chờ ra ngoài, Trương Cảnh mới ngẫng đầu, thở ra hơi sâu, tựa vào lưng ghế, thả lỏng ít.

      Chờ đến khi đèn phòng tắt, mới bước vô gần chỗ .

      Trương Cảnh phải là người nhiều chuyện, hoặc là vô ý thức hỏi nhiều như vậy,thấy trở lại,thấy hăn quay lại, chỉ quay đầu cười cười rồi xoay ánh mắt nhìn màn hình lớn.Cả bộ phim cực kỳ tuyệt hảo,chùng quay dần có tiếng nức nở của những ,kỳ Trương Cảnh muốn xem bộ phim này phải vì nó là phim văn nghệ hay mà là do đồng nghiệp giới thiệu trong phim có cảnh phẫu thuật đặc biệt rất đẹp, liên tục khát vọng

      Chính là xem đoạn giải phẫu này. vừa ăn bỏng ngô, vừa xem, rất nhanh liền gần hết, bên cạnh đúng lúc đưa qua ly coca, kết quả Trương Cảnh hút hơi hết phân nữa, lúc này mới nhớ tới người bên cạnh mình là người bạn trai danh nghĩa, mới xoay đầu cười cười xin lỗi với Triệu Lỗi.

      Lúc này bộ phim chiếu đến đoạn cuối, mặc áo cưới màu trắng ngã vào lòng chàng trai, xung quanh là màn nức nở của khán giả, màn hình từ từ tắt ngấm.

      Hiển nhiên đoạn giải phẫu là điểm tiếc nuối của bộ phim, nếu có thể thây đổi tính chuyên nghiệp chút tốt hơn, nam diễn viên hiern nhiên là thiếu kiến thức y học, ở trình đọ nào đó gia tăng tóc độ tự vong của , đứng dạy khỏi chỗ ngồi.Trương Cảnh vẫn còn đắm chìm trong suy nghĩ trách cứ nam nữ diễn viên, chân phía dưới cẩn thận giẫm vào võ trái cây trơn trượt, người ngã về phía sau, may có người đứng sau kịp thời đỡ.

      Đợi đứng thẳng dạy, bàn tay Triệu Lỗi nắm tay ,

      mất tự nhiên cố gắng rút ra, nhưng đối phương buông tay, cười trừ chút,để tùy ý nắm vậy.

      Trương Cảnh biết ý này là như thế nào, năm tay là tiếp xúc thân thể thân mật đàu tiên, trước kia, thời điểm học đại học,những thứ kia là vượt qua bể tình của những , về ngủ cùng phòng là thổ lộ hết , nắm tay mình, ôm eo mình, hôn mình, sờ ngực mình. bước cuối cùng, cần phải , mọi người cũng biết.

      Nên biết, đàn ông nắm tay mình là tỏ loại thái độ,thay đổi là thử đọ dò xét.Đàn ông là loài động vật giảo hoạt,so với phụ nữ rất lý trí thông minh, biết nên làm gì và nên làm gì, cho dù ngươi, nhưng những diễn biến tiếp theo đề theo kế hoạch, nếu 1 bước đến nơi mất nhiều điều thích thú trong cuộc sống

      Vô luận là đàn ông tốt hay đàn xấu đều như nhau cả, đó là loại bản năng.

      mọi đều đồng dạng như nhau, trắng ra là ít chút tư tưởng, nam nữ đều là như thế.

      Có thể Trương Cảnh cảm thấy quen, đè xuông khó chịu trong lòng,tự với bản thân do quen, quen rồi mọi chuyện khá hơn.

      ra khỏi rạp phim là buổi trưa, khó có khi hai người cùng rảnh rỗi, Triệu Lỗi đề xuất ăn trưa, Trương Cảnh suy nghĩ chút rồi cười đáp ứng.

      có mang nhà hàng đắt tiền, mà mang đến nhà hàng , nhìn bên ngoài cũng cầu kỳ, nhưng vào bên trong đầy người,

      Bọn họ chọn chỗ gần cửa sổ ngồi xuống,Triệu Lỗi nhìn ra nghi ngờ của , cười giải thích “Nhà hàng này tuy , lại là món ăn gia đình nhưng sau khi ăn xong lại có dư vị vô cùng, cũng do người đồng nghiệp giới thiệu , nên em mời em nếm thử.” Trương Cảnh xoay người nhìn xung quanh bàn đầy người, bên ngoài còn hàng dài người xếp hàng, nếu họ đến khéo, chắc cũng như bọn người kia xếp hàng. Quán ăn như vậy có thể trụ trong thành phố tấc đất tấc vàng nầy, nếu có chỗ hấp dẫn thể nào làm được.

      Đơn giản ba món mặn món canh mang lên , còn chưa động đũa, chỉ nghe mùi thơm thôi cũng khiến ngón trỏ muốn động đậy.Buổi sáng chưa có ăn cơm, bụng Trương Cảnh sớm đói, cũng khách khí, liền lấy đồ ăn lấp cái dạ dày của mình.

      Bữa cơm này ăn rất thõa mãn, hận thể ngồi mãi làm khách quen, lần sau nhất định phải dắt Trình Linh đến đây thụ lý bữa,.Bọn họ lúc ra , bầu trời đen ngòm.

      Triệu Lỗi lấy xe, đứng bậc thang chờ , nhàm chán lấy điện thoại ra xem, có nguời từ bên cạnh lướt qua sau đó dừng lại : “Trương Cảnh, sao cậu lại ở đây.”.

      Nhắc tào tháo tào tháo liền tới, Trương Cảnh cười sáng lạng trả lời : “Cậu nha, cũng tới” xem ra ấy cũng biết tới nới nổi tiếng này.

      Bất quá làm ngoài ý muốn đó là, Trình Linh cùng với Lâm Dật.

      Trương Cảnh nhìn xem hai người chút, nhìn được nheo mắt, trêu tức nhìn về phía Trình Linh, bất quá ây cũng có việc giấu , hai người mặt viết to hai chữ gian tình.

      Trình Linh ngược lại thay đổi bộ dạng điên loạn, khó được ngượng ngùng nở nụ cười, đúng alf trong mắt phóng thích tin tức Trương Cảnh đọc hiểu : “ người đàn ông tốt này là của ta, ai giám dành, ta liền cắt đứt chân người đó,”

      Lâm dặt có nửa điểm thẹn thùng, vẫn ôm eo trinh linh, hướng cười ôn hòa : “Tiểu Cảnh, đúng dịp”

      Ặc ặc , Trương Cảnh khó tưởng đem Trình Linh và tên Lâm Dật này cùng chỗ, người là lửa, người là nước, ở chung chỗ có hay bị thiêu khô.

      Bất quá Trình Linh như thế mà để ý , còn thế nào. Trương Cảnh cười tủm tỉm : “Trình Linh nhà chúng ta đúng là hàng giành tay, Lâm Dật phải giám sát chặt chẽ.”

      thể , dưới chỉ bảo của chuyên gia tình lâu dài này, cũng ngẫu nhiên giở đôi câu thủ đoạn.

      Khá hơn phụ nữ, ở chung lâu, đàn ông dần mất cảm giác mới mẻ, hoa nhà bằng hoa dại, ra bên ngoài gặp hao dại, nhịn được hái mấy đóa, đơn giản có mới nới cũ là bản tính, đặc biệt là bản tính đàn ông.

      Phải là thời khắc hoa nhà bị người đàn ông khác nhớ thương, đàn ông mới ý thức được quyền sở hữu bị khiêu khích, như vậy càng kích ham muốn giữ lấy,cho nên , phụ nữ tức thời cho đàn ông thấy chứt nguy cơ cũng là phương pháp giữ lấy.

      Triệu Lỗi lái chiêc Volvo đến bênh cạnh .

      “Trương Cảnh, cậu lại gặp mặt à.”tròng mắt Trình Linh như muốn rớt xuống, Khúc Trì Nghiêu làm gì mà đem thu phu phục

      Triệu Lỗi hiển nhiên bị cả kinh cuẩ Trình Linh làm cho co quắp, Trương Cảnh lập tức giới thiệu “Đây là Triệu Lỗi , bạn trai mình, đây là Trình Linh, Lâm Dật.”

      Triệu Lỗi hướng hai người chào hỏi : “xin chào”

      Trình Linh nhịn được nhìn đánh giá Triệu Lỗi từ xuống dưới, cuối cùng đưa ra kết luận, người đàn ông tinh tế, đúng cầu gặp mặt của Trương Cảnh, Khúc Trì Nghiêu, đối thủ của có thể tới rồi.

      Lâm Dật ngược lại cũng có tỏ ra quá kinh ngạc, gật đầu cùng chào hỏi, cũng giống như thân thiết bình thường , lơ đãng nhăc : “ Tiểu Hằng gần đây khóc nháo hỏi mẹ Tiểu Cảnh đấy.”

      Trình Linh thầm nhéo cánh tay , giọng hừ : “ cao tay”

      Triệu Lỗi nghe được “mẹ Tiểu Cảnh”, ràng có chút sững sờ, nghi hoặc nhìn về phía Trương Cảnh.

      “là con trai của người bạn cũ, lén lút gọi em là mẹ Tiểu Cảnh” Trương Cảnh cảm giác thích có phần miễn cưỡng, như thế nào cũng có cảm giác giấu đầu hở đuôi.

      Người thâm giao với Khúc Trì Nghiêu, có thể là người đơn giản sao? Trương Cảnh thầm cắn răng.

      Buổi chiều Triệu Lỗi lái xe dẫn ra ngoại thành, lướt qua nhà cao tầng, tránh xa những tiếng ầm ĩ, khó đều trở nên tươi mát, Trương Cảnh nghiêng đầu lặng lẽ ngắm Triệu Lỗi chăm chú lái xe, nhìn bên khuôn mặt mang dáng vẻ cường tráng, nhưng khi cười lên mang vẻ cộc lốc mềm mại.Đàn ông như vậy rất bình thường, nhưng lại mang đến cho cảm giác thiết thực, nghĩ, cứ như vậy .

      nữa đường, Triệu Lỗi nhận được điên thoại từ đội, bảo là phải chấp hành nhiệm vụ khẩn cấp, cụ thể là gì cũng , Trương Cảnh biết chuyện như vậy phải bí mật nên cũng có hỏi nhiều.

      “Thực xin lỗi, phải để em xuống ở đường Thọ Xuân , em phải tự bắt xe về rồi.”Dừng chút, Triệu Lỗi lại bổ sung câu : “ Làm cảnh sát chính là như vậy ” mặc dù cảm thấy rất có lỗi với , nhưng nhiệm vụ quan trọng hơn, thể chấp hành.

      Lái xe nhanh, vài phút sau dừng ở ven đường,Trương Cảnh mở cửa xuống xe, lễ phép với lời tạm biệt.Nhìn xe vội vã rời , lại có cảm giác chân thực, cảm giác cứ như vậy thương ước hẹn.
      Phong nguyet, Mrnochu, Sweet you26 others thích bài này.

    2. chjchj1001

      chjchj1001 Active Member

      Bài viết:
      143
      Được thích:
      117
      b ơi hình như k có chương 12 phải. chương 11 lặp lại 2 lần. hóng truyện của b =D
      Vi Van thích bài này.

    3. Vi Van

      Vi Van Well-Known Member

      Bài viết:
      142
      Được thích:
      1,241
      CHƯƠNG 19: UY HIẾP

      Ngày thứ hai, Trương Cảnh trực ngày,buổi chiều bệnh nhân nằm viện rất nhiều ,nên buổi sáng tranh thủ viết báo cáo đến hơn sáu giờ đến khi có đồng nghiệp ca đêm đén giao ca cũng xảy ra chuyện gì, co xoa xoa mi tâm có chút mỏi,cùng đồng nghiệp giao ca rồi tan tầm, thay áo khoát trắng, cầm lấy ba lô ra cổng khu ngoại khoa.

      Từ ngày Triệu Lỗi phải làm nhiệm vụ, về sau có liên lạc với ,Trương Cảnh cũng quá chú ý, chỉ là Trình Linh thấy cũng giống như những người phụ nữ ngày ngày nấu cháo điện thoại hàng tiếng liền, khỏi mắng : “Cậu nha, mắt để đâu rồi, lại có mắt chọn ngay người đầu gỗ, ngay cả chữ chủ động cũng biết.”

      Bất quá Trương Cảnh cảm thấy như Trình Linh , giọng giúp câu : “Có lẽ người ta có việc thể phân thân được.”

      Đáp lại là cái nhìn khinh khỉnh, cùng với dung từ rất êm tai : “Ngu vãi cả l~n” ( để nguyên bản nhé mấy bạn ^^ )

      Mùa hè thành phô phải quá nóng làm người ta chịu được, nhưng cho dù hơn sáu giờ, mắt trời vẫn còn chói chan,ra khỏi cửa chính bệnh viện, trương xảnh lấy cái ô che nắng,cẩn thận xuyên qua dòng xe như ngựa phi nước đại , hướng ga xe lửa đến.


      Bên đường có chiếc BMW màu trắng bạc từ từ di chuyển đến bên người , vừa vặn chặn lại ý muốn qua đường của , mùi vị xăng xe đạp vào mặt,mùa hè nóng bức thế này tuyệt đối phải là hương vị dẽ ngửi, Trương Cảnh vui nhíu mày, vội vàng vài bước vòng qua chiếc xe.

      Nào biết vừa , xe lại chậm rãi di chuyển theo , thấy thế, Trương Cảnh dứt khoát dừng lại, chờ xe qua rồi mới .

      Làm thất vọng chính là , những chiếc xe di chuyển về phía trước mà còn dừng trước mặt ,cửa sổ xe từ từ hạ xuống, lộ ra gò má quên thuộc, bên trong truyền ra giọng lãnh đạm : “Lên xe.”

      Gopngj lãnh đạm như bình thường làm Trương Cảnh ràng ngẩn ra, đọt đến lúc phản ứng giọng cũng tỏ ra tốt : “Có việc gì , tôi vội trở về.” kiếm cơ, Tiểu Thành sắp kết hôn, chuyền cần làm rất nhiều.

      Khúc Trì Nghiêu mím môi nhíu mày nhìn Trương Cảnh đứng bên ngoài. mới vùa rồi thành phố vài ngày, cái nhóc này liền treo ghẹo đóa hoa đào, lại lấy kết hôn làm điều kiện tiên quyết gặp mặt. Muốn kết hôn ư? Cũng được, nhưng người đó phải là .

      “Lên xe, đưa em về” giọng vẫn trầm thấp, cẩn thận nghe bên trong như còn tia đè nén lửa giận.

      cần, ngồi tàu điện ngầm cũng được.” thể , Trương Cảnh trong xương rất là cưỡng người, rất bài xích ngữ điệu này của Khúc Trì Nghiêu.

      “Lên xe, đưa em về, tàu điện ngầm vừa chen lấn vừa nóng.” Khúc Trì Nghiêu khắc chế trái tim bộc phát ra lửa giận, nhẫn nại tính tình thong thả giải thích., thử làm cho mình trở nên vô hại chút, hiển nhiên là nhóc con muốn mềm muốn cứng.

      “Này, có hay vậy? đừng cản đường người khác”

      “ này, tránh ra”

      Ngày nóng lên, tính tình người ta cũng như phát hỏa, có nhiều người bắt đầu chịu được, còn người ngồi xe nhàn nhã ngồi chờ, Trương Cảnh xem như nhìn ra, là biết sử dụng chiêu này.

      liền vươn tay, cầm tay nắm cửa xe sau, dùng sức mở cửa, nhưng cửa lại mở được.

      Thấy lộ ra bộ dạng tránh kịp,Khúc Trì Nghiêu cười lạnh “Cửa sau xe bị hưm chỉ có thể ngồi ghế trước.”

      Cửa xe phí trước được mở từ bên trong ra,Trương Cảnh chứng kiến Khúc Trì Nghiêu dùng tậm trạng thâm trầm bắt đắt sĩ trộn lẫn với ánh mắt mơ hồ tức giận nhìn mình chằm chằm.

      Giờ phút này trong lòng khẽ run, nhưng vẫn cố tỏ ra trấn tĩnh ngồi lên chỗ ghế lái phụ,tay quy cũ ôm balo, nhìn chăm chú phía trước,mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm.

      Khúc Trì Nghiêu nhấn ga, xe chậm rãi khởi động,bọn họ ai cũng gì, khí ngột ngạt bao trùm cả xe.

      Xe hào vào dòng xe thong thả về phía trước,Trương Cảnh nghiêng đầu huớng ra ngoài cửa sổ, xem phong cảnh dọc đường.

      Những tòa nhà cao tầng, hàng vạn gia đình ở đấy, đến lúc nào mới có gia đình của mình. Chờ đến sau khi Tiểu Thành kết hôn, chắc chắn thể trở về, nhà hơn sáu mươii mét vuông, phòng lại còn có mẹ đủ chen chúc, mặc dù THải Hà ở cùng đông vui, nhưng truwongc nảh thực hiểu lời , lại chung vui náo nhiệt.

      Về phần chỗ ở củaTrình Linh , lại muốn thu tiền thuê phòng của , còn cảnh cáo đừng tiền, tiền làm tổn thương tình cảm. Trước kia biết chuyện coi như xong, tại ấy cả ngày ngọt ngào cùng Lâm Dật như keo như sơn, sao có thể biết tốt xấu ở lại nơi đó làm bóng đèn. quyết định, chờ Triệu Lỗi lại đến tìm , liền da mặt dày bất cứ giá nào , mau chóng kết hôn, càng nhanh càng tốt.


      lúc đợi đèn xanh đèn đỏ, chuông điện thoại của Trương Cảnh đột ngột vang lên, móc ra vừa nhìn, là Triệu Lỗi gọi. Trương Cảnh vô ý thức liếc cái Khúc Trì Nghiêu chăm chú nhìn về phía trước, nào biết đối phương cũng trùng hợp nhìn sang, tránh né kịp, Trương Cảnh lúng túng cười chút.

      Mặc dù điện thoại di động cách rất xa, nhưng Khúc Trì Nghiêu vẫn là cái liền liếc đến màn hình, biểu người là: Triệu Lỗi, cái tên đàn ông xa lạ, hiển nhiên là người đàn ông đó.


      Bị cưỡng chế áp chế tức giận hướng để trong lòng, Khúc Trì Nghiêu mang theo giọng điệu chất vấn trầm giọng hỏi:, "Điện thoại của ai?" Nghiễm nhiên là bộ dạng chất vấn giống như ông chồng bắt quả tang vợ mình hồng hạnh xuất tường .( ý là ngoại tình )

      Trương Cảnh nhìn cái lên tiếng, chỉ là nghe điện thoại, "alo "

      "Xin lỗi Tiểu Cảnh, mới vừa chấp hành hết nhiệm vụ, lúc trước điện thoại di động vẫn là bị cầu tắt máy ." Mới vừa trở về thành phố Triệu Lỗi mở máy chuyện đầu tiên chính là vội vàng gọi cú điện thoại xin lỗi, là khẩn trương , bởi vì lúc trước cũng có vài đối tượng đều là bởi vì tự dưng chẳng quan tâm nên cùng chia tay , trải qua chuyên của thục linh , thừa nhận mình là thích Trương Cảnh , muốn phụ trách thiên lương này.

      " có chuyện gì, em cũng đoán ." nghĩ đối phương cũng tự trách, Trương Cảnh cười bày tỏ lý giải.

      Nhưng này ;à khéo hiểu lòng người Khúc Trì Nghiêu nhìn ở trong mắt nhưng lại đặc biệt chói mắt, trong lòng lược qua hồi xúc động, mạnh đoạt lấy điện thoại di động của , tiếp nhận, " ấy tại có việc."

      Trương Cảnh mặt liền biến sắc, đưa tay nghĩ muốn giật lại điện thoại di động, Khúc Trì Nghiêu nhưng lại đem nó cầm cao hơn, trầm mặt đem điện thoại cắt đứt, đưa điện thoại di động ném sang bên Trương Cảnh căn bản lấy được.

      Lúc này phía trước là đèn xanh, Khúc Trì Nghiêu đạp cần ga, xe rẽ chỗ ngoặtđi hướng ngược lại, hiển nhiên phải là đường về nhà.


      " muốn đâu, nhầm đường rồi." Trương Cảnh trong lòng có dự cảm xấu, bối rối nhắc nhở .

      Khúc Trì Nghiêu cũng trả lời, chỉ là càng thêm nhanh chóng lái xe, tránh lui tới dòng xe chạy, xe rất nhanh dừng lại ở ven đường.

      Khúc Trì Nghiêu hít sâu hơi, đè nén phẫn nộ xuống, đột nhiên nở nụ cười lãnh, lấy loại ngữ điệu nguy hiểm ôn hòa , "người đàn ông vừa điện thoại cho em là bạn trai em hả?"Trương Cảnh đột nhiên cảm thấy trước đây chững chạc ôn hòa của Khúc Trì Nghiêu toàn bộ là biểu giả dối, trước mắt Khúc Trì Nghiêu như thế này mới , nguy hiểm lạnh lùng trầm. ngẩng đầu lên, thanh thanh hơi khô sáp cổ họng, sợ chết từng chữ từng câu , "Đây là đối tượng gặp mặt, cũng là bạn trai tôi."

      Khúc Trì Nghiêu giống như nghe được chuyện cười, nhàng nhướng mi, "A?là đối tưởng gặp mặt ư?" Tiếp theo lúc Trương Cảnh còn chưa kịp phản ứng, hết sức thò người qua nhanh chóng hôn môi của , chỉ như chuồn chuồn lướt nước liền rời .

      Rồi sau đó liền nghe được giọng lãnh mà tràn trề ác ý truyền đến, " tới bước nào rồi? hơn cả chúng ta nữa sao?"


      Lúc Khúc Trì Nghiêu ra những lời này , trong lồng ngực mảnh đất rầu rĩ căng căng cưng chiều, lại thể là khống chế lời của chính mình cùng hướng.

      Hôn môi thình lình, Trương Cảnh còn chưa định thần, nhưng đối phương ác ý nhắc nhở làm cho Trương Cảnh vẫn ngừng trừng to mắt nhìn , giọng rung động lại dẫn chút ít bất đắc dĩ , " Khúc, đến cùng muốn như thế nào?"

      tiếng Khúc gọi vừa giận vừa chua xót, thà rằng gọi Khúc Trì Nghiêu, mà phải giống nhau mười mấy năm trước như vậy. Mặc dù giờ phút này cũng chỉ biết như năm đó đồng dạng trừng mắt ánh mắt vô tội nhìn , nhưng biết mình thể mềm lòng.

      "Lập tức cùng chia tay." Khúc Trì Nghiêu trong giọng cũng mang theo tia mệnh lệnh.

      Đối mặt phẫn nộ của , Trương Cảnh cúi đầu, giống như là giải thích cho mình nghe bình thường, , " thể nào, Triệu Lỗi là người bình thường , tôi cũng là người rất bình thường, chúng tôi là loại người, cho nên rất thích hợp."

      Nghe vậy, Khúc Trì Nghiêu nheo lại con mắt, vẻ mặt trầm xuống, "Các em vừa mới quen biết, ngươi làm sao biết so với thích hợp với em hơn?" Dừng chút, nghiêng người , kề vào tai như người thào ,nhưng lời lại che dấu chút nào uy hiếp, "Tiểu Cảnh, em nếu là biết emvới xảy ra quan hệ, nghĩ sao? Hả?"

      Ngắn ngủi câu , làm cho Trương Cảnh như sét đánh ngang tai, tin tưởng người đàn ông này làm được, nếu là Triệu Lỗi biết rồi nghĩ như thế nào, chỉ sợ đến lúc đó chỉ là Triệu Lỗi biết, tính cả còn có đồng nghiệp của , thậm chí là mẹ của .

      Lấy suy nghĩ phong kiến của mẹ Lưu Tố Vân , khó nghĩ đến mẹ mình làm ra hành động gì.


      Nghĩ tới đây, Trương Cảnh đỏ hồng mắt cơ hồ là tức giận đẩy lồng ngực của , người này tuyệt đối có năng lực bức điên , cam tâm giấu trong lòng vài chục năm toàn bộ đều hướng rống lên, " ra thế nào chứ, Triệu Lỗi so với là chính nhân quân tử, so với thiết thực hơn, còn có điểm trọng yếu nhất là ấy chưa từng kết hôn, còn có con, nghĩ lợi dụng tôi làm bảo mẫu cho con ấy.!"

      Trương Cảnh cắn môi chịu đựng rơi nước mắt, trừng mắt trước cái người đáng giận này, muốn thế nào, để tùy , cùng lắm bình nứt sợ vỡ.

      Ngược lại là Khúc Trì Nghiêu bị làm cho phen ngây ngẩn cả người, lông mày rậm áp xuống , vốn là điên cuồng từ từ tản , ánh mắt dần dần thâm trầm, từ từ bình phục lại, hồi lâu, mới câu làm Trương Cảnh nghe hiểu, “ Em con nhóc vô tâm, trước đây vậy, bây giờ cũng vậy.."


      Ngày đó chạng vạng, Trương Cảnh biết mình là như thế nào về nhà , cũng biết mình là như thế nào nằm ở giường . chỉ biết mình trong đầu liên tục đều là lời của Khúc Trì Nghiêu l “ Em con nhóc vô tâm, trước đây vậy, bây giờ cũng vậy.."

      ' rốt cuộc là như thế nào vô tâm ? Vấn đề này suy nghĩ nát óc cũng có nghĩ thông suốt, cuối cùng cũng biết là khi nào mang theo tâm tư nhiễu loạn nay vào giấc ngủ.
      toran, Phong nguyet, Mrnochu31 others thích bài này.

    4. Vi Van

      Vi Van Well-Known Member

      Bài viết:
      142
      Được thích:
      1,241
      @chjchj1001 thanks b, chương 12 mình edit rồi, nhưng di đợt rồi wed bị lỗi mất hết dữ liệu, phàn lưu của mình cũng mất chương đó, mình làm lại và bổ sung sau nhe, chúc bạn vui .

    5. cô gái bạch dương

      cô gái bạch dương Well-Known Member

      Bài viết:
      439
      Được thích:
      375
      truyện hay lắm bạn ơi
      truyện bao nhiêu chương zj bạn
      Vi Van thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :