1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Bà xã của thủ lĩnh sát thủ - Ngấn Nhi (Chương 62) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 5: Nữ nhân nguy hiểm

      Edit: Mèo_moon
      Beta: Minnie Phạm

      Sắc mặt của người đàn ông đó nhất thời trầm xuống, "Lão đại của chúng tôi phải người bình thường, nếu như tiểu thư đồng ý, tuyệt đối có lợi chứ có hại."

      Tô Cẩm xưa nay luôn kiêu ngạo, cười lạnh tiếng "Để tôi cho ông biết tiền của tôi so với ai nhiều hơn đây?"

      "Này........." Mặt người đàn ông liền biến sắc, ngượng ngùng rời , tới bên tai lão đại của vài câu, nhất thời, mọi người ở bàn kia dùng ánh mắt phức tạp nhìn Tô Cẩm, cực kì tức giận.

      Tô Cẩm quên nhìn về phía đó nở nụ cười lạnh, đồng thời, cũng ngay tại lúc này, nhìn thấy A Quang trong những mục tiêu quan trọng của , vừa từ gian ghế ra, kéo theo đó là mấy mỹ nữ vào, ánh mắt Tô Cầm sáng lên, đứng dậy muốn qua đó.

      "Tiểu thư, chuyện mới vừa rồi xin lỗi, lão đại của chúng tôi mời tiểu thư qua đó vừa uống rượu vừa chuyện." Người đàn ông trung niên vừa nảy , nở nụ cười nhìn .

      Ánh mắt Tô Cẩm dừng lại nhìn ly rượu tay đưa tới, chỉ thấy ly rượu còn bọt khí bốc lên, ánh mắt của nhất thời lãnh, nheo mắt lại nguy hiểm, đột nhiên cười " ra ta đối với lão đại của các ngươi cảm thấy rất có hứng thú." Dám ám toán người của nàng, kết quả nhất định bi thảm cực kì.

      "Nga! Vậy tối nay......." Vẻ mặt người đàn ông trung niên lập tức mừng rỡ cười hỏi, đáy lòng cũng hết sức vui mừng vì lập được công.

      Tô Cẩm cười cái, chỉ chỉ về phòng rửa tay, " cho biết, tôi tới phòng vệ sinh chờ ."

      "A..." Đàn ông trung niên ngẩn ra, nhưng rất nhanh hiểu được, mừng rỡ vội vàng chạy tới bên người lão đại của , lão đại kia vừa nghe xong, ánh mắt sáng lên, đối mặt với việc như thế, tựa như loài động vật động dục, giây cũng thể chờ được.

      Bên trong phòng vệ sinh, người nam nhân kia cuối cùng cũng rời , Tô Cẩm liền bước vào, sau là người đàn ông dáng hơi mập, bộ dạng gấp gáp cũngtheo nàng vào, "Tiểu thư, tôi rất thích ."

      "Khóa cửa ! Đừng để cho người khác vào." Tố Cẩm mỉm cười ngọt ngào nhìn .

      Người đàn ông vội vã khóa chặt cửa lại, đôi mắt cùng bàn tay của yên phận bắt đầu sờ soạn, Tô Cẩm né người tránh sang bên:" cần phải gấp, buổi tối còn dài mà! Hãy để tôi giúp ngài vui vẻ có được hay ?"

      "Được, tốt..." Người đàn ông lập tức mừng rỡ đắc ý cười, từng chơi đùa qua rất nhiều loại đàn bà rồi, nhưng có người nào có thể sánh bằng người con trước mắt này, xinh đẹp, tinh khiết, mê hoặc lòng người.

      Tô Cẩm tới phía sau , có chút chán ghét bĩu môi, khẽ xoa bờ vai của , khiến phát ra tiếng hừ thoải mái dễ chịu, qua mấy giây, chỉ lo hưởng thụ, hoàn toàn chú ý tới, ngón tay tinh tế của Tố Cẩm vươn tới cổ họng của , tiếng răng rắc liền vang lên, cổ của người đàn ông này liền bị chặt đứt, đúng là được chết dưới hoa mẫu đơn làm quỷ cũng phong lưu.

      Tô Cẩm đem kéo vào căn phòng khác, sắp xếp xong xuôi đâu đấy mới nhàng bước ra ngoài, sau khi Tô Cẩm rửa tay sạch , mới đẩy cửa rời . Khi biết được A Quang ngồi chỗ nào, liền vòng qua đám đàn ông, tới lô ghế đó, gõ cửa.
      Chris thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 6: Huyết án ở kho hàng

      Trong căn phòng an tĩnh, cuộc tra hỏi được tiến hành, A Quang đáy mắt đầy sợ hãi, từng bước từng bước đè xuống nổi sợ hãi của bản thân. Người phụ nữ này nguy hiểm, ban đầu ta dùng mọi cách để quyến rủ , giờ cũng chính ta chỉa họng sung vào ngực ngay chỗ trái tim.

      "Thạch Hổ ở đâu?" Giọng người phụ nữ từ tính mê người, vẫn mị hoặc như cũ.

      "Tôi. . . . . . . Tôi biết Hổ ca ở đâu. . . . . . Ở đâu cả" A Quang run rẩy lắc đầu, đáy lòng hoảng sợ.

      "Tao muốn hỏi lần thứ ba, Thạch Hổ ở đâu?" người phụ nữ ấy thong thả, ung dung mở miệng, ngón tay khẽ vuốt ve đầu súng.

      "Tôi. . . . . . Tôi biết, từ trước đến giờ hành tung của Hổ ca rất bí , chúng tôi là bọn đàn em, chỉ biết nghe lệnh cấp thôi. . . . . ." còn chưa liền bị cú đấm như trời giáng vào mặt. Bị cú đấm như vậy , khiến đầu óc A Quang choáng váng, chỉ muốn rời khỏi nơi này càng sớm càng tốt người phụ nữ này quá nguy hiểm.

      Thân thể của còn chưa rời được bước nào, bị đôi chân dài, thon thả đạp cái, thống khổ hô lên tiếng rồi ngã nhào mặt đất, "Tôi. . . . . . Tôi cái gì cũng biết, bỏ qua cho tôi, tôi có thể cho rất nhiều tiền. . . . . ."

      " ở đâu?" Giọng giống như ác ma tới từ địa ngục, lạnh lùng khiến người ta run sợ.

      "Tôi biết. . . . . . Tôi biết Hổ ca ở đâu. . . . . ."

      Phịch tiếng, cả người A Quang bị cước đá bay đến bàn, nặng nề rơi xuống, lại bị lăn xuống mặt đất, đau đớn, miệng rỉ máu, nhìn hết sức dữ tợn.

      Ánh mắt Tô Cẩm lạnh lùng, kiên nhẫn của đến giới hạn cuối cũng, từ bàn lấy ra con dao gọt trái cây, tới trước mặt , kề con dao lên tay phải của , châm biếm tiếng, "Nghe mày là tay súng thiện xạ đúng . Bị mất cánh tay phải, sau này mày chính là phế vật."

      Thần trí A Quang nhất thời tỉnh táo lại, thở dốc : "Hổ ca. . . . . . Hổ ca ở trong biệt thự của "

      "Mày dám lừa tao."

      "Thực , Hổ ca ở chỗ đó. . . . . ." A Quang vội xác định, nhưng cặp mắt đỏ ngầu của lại hốt hoảng nháy.

      Tô Cẩm hừ tiếng: "Tao ghét nhất là bị người khác lừa gạt." xong, cầm con dao gọt trái cây lưu loát giơ lên hung hăng chém về phía .

      A Quang nằm mặt đất hoảng sợ, vội vàng : "Hổ ca ở trong kho hàng cũ tại vịnh, lần này là . . . . . ." Con dao di chuyển chợt dừng lại, môi đỏ mọng của người phụ nữ khẽ nhếch lên. A Quang ngẩng đầu, bộ mặt khẩn cầu khát vọng, " bỏ qua cho tôi . Những gì cần tôi hết rồi."

      "Mày được giải thoát." Dứt lời vung dao lên, lưu loát cắt đứt cổ họng của , hung ác, mau chóng, và chính xác, A Quang thể kêu lên tiếng nào.

      Tô cẩm cũng có lập tức rời , đem thi thể của A Quang kéo xuống gầm giường, cầm lên cây lau nhà lau vết máu mật đất đến khi còn dấu vết gì mới rời . Như vậy đàn em của A Quang có tìm đến, sớm phát hằn chết, có thời gian tìm Thạch Hổ rồi.

      Như cũ bóng đêm vẫn đẹp đẻ mê người, Tô Cẩm quay trở về biệt thự của mình.

      Biết được cứ điểm của Thạch Hổ ở đâu, tại thứ Tô Cẩm cần chính là vài khẩu sung có sức công phá mạnh. vào căn phòng dưới long đất trong biệt thử, mở cửa laser ra, chỉ thấy tường tách ra, ở dưới ánh sang màu xanh dương đậm, ba mươi mấy loại súng được trưng bày tường, ánh sang xanh tản ra hơi thở chết chóc.

      Tô Cẩm gở xuống hai khẩu súng ngắn để vào ống dài trong giày, đồng thời cầm lên khẩu sung trường bỏ vào túi đeo lưng, đóng cửa, ra khỏi căn phòng dưới lòng đất.

      tới phòng ngủ, đổi bộ quần áo màu đen bó sát người có khả năng chống đạn, bộ đò càng làm vóc người nổi bật lên vẻ quyến rũ tinh tế. Tô Cẩm đeo túi vải màu đen lên vai, tới nhà để xa.

      Trong nhà để xe, bày tám chiếc xe đủ loại: xe thể thao, việt dã, xe hơi, còn có cả xe Mô tô. Mỗi chiếc xe đều là loại độc nhất vô nhị thế giới, vô luận kiểu dáng và tính năng ra sao, tuyệt đối là loại tốt nhất, cửa kính chống đạn, bánh xe…… tất cả đến hoàn mỹ.

      Tô Cẩm tới chiếc xe thể thao màu đen, ngồi vào trong xe, bấm vào cái nút, ở phía sau chỗ ngồi từ từ dâng lên, lấy túi vải đựng súng để vào đó. Tránh khỏi việc đường gặp phải cảnh sát kiểm tra, thiết kế trong xe đầy bảo mật, bất kỳ máy cảm ứng nào cũng cách nào dò xét có súng đạn tồn tại trong xe.

      Trong đêm tối, chiếc xe thể thao chạy như bay ở đường.

      Tại bến tàu, là trong những bến tàu hỗn loạn nhất, nơi này bị người của xã hội đen chiếm. Hàng năm ở đây xảy ra rất nhiều giao dịch của giới xã hội đen, ngay cả cảnh sát cũng thể làm gì được. Người sống ở đây nhiều lắm, xung quanh côn đồ hoành hành, khiến cho người dân dám đến gần. nghi ngờ gì nữa nơi này trở thành cứ điểm của Hắc bang.

      Trong căn phòng nóng nức ở kho hàng, mười mấy tên côn đồ tụ tập đánh bài, bốn phía cửa có người canh gác, sâu vào bên trong, có phòng bật máy điều hòa, trong phòng trình diễn số hình ảnh nóng bỏng, tên ông níu lấy người phụ nữ để phát tiết.

      Sauk hi xong truyện, rút điếu thuốc để hút, gương mặt hung ác, đứng dậy ra cửa, hướng hai tên đàn em canh ngoài cửa ngoắc tay: "Bọn mày vào chơi tiếp "

      giường người phụ nữ bị dọa sợ nằm ở giường run rẩy, bất lực khẩn cầu: "Hổ ca, Hổ ca bỏ qua cho em . Lần sau em nhất định hầu hạ tốt hơn."

      "Khỏi cần, để đám đàn em của tao thưởng thức mùi vị của mày."

      Trong phòng phát ra tiếng kêu la thảm thiết của người phụ nữ. Ngoài cửa phòng, tất cả đám côn đồ lập tức cung kính đứng lên, gọi tiếng: "Hổ ca."

      Thạch Hổ phía bên ngoài mảng yên tĩnh, hung hăng đem tàn thuốc ném xuống đất lấy chân giẫm lên: "Tao nhịn đủ rồi, ngày nào đó, tao muốn cùng tên khốn Chu Khánh Thành sống chết, tên khốn đó hại tao ở chỗ này chịu tội, tao tuyệt đối bỏ qua cho ."

      "Hổ ca, chỉ cần câu của , chúng em lập tức phái người xử lý ."

      Thạch Hổ khạc bãi đờm: "Có mấy đồng tiền dơ bẩn có thể đối xử với tao thế nào cũng được ư? Tạm thời nên động đến , cảnh sát bảo vệ , chờ chuyện này qua , tự tay tao lấy mạng của ."

      "Hổ ca yên tâm ! Kẻ thù của Hổ ca cũng chính là kẻ thù của bọn em."

      "Các chú theo , tuyệt đối bạc đãi các chú." Thạch Hổ lớn tiếng khích lệ , hết sức hưởng thụ lời của bọn đàn em.

      Đúng lúc này, ngoài cửa đột nhiên xuất chiếc xe thể thao màu đen, tên đàn em canh ngoài cửa lập tức hét lớn tiếng: "Người nào?"

      tiếng gọi này làm Thạch Hổ ở trong kho hàng kinh động, sải bước ra ngoài, quát lên, "Có chuyện gì?"

      "Hổ ca, có chiếc xe tiến tới chỗ chúng ta."

      "Đứa nào? Lại dám địa bàn của tao chạy loạn?" Thạch Hổ trừng mắt, gầm lên tiếng, so với hai người em kia của , Thạch Hổ quản lý khu vực buôn bán. Chính vì đầu óc ngu ngốc, nên khi nhìn thấy chiếc này thần bí tiến đến, hoàn toàn có ý thức được nguy hiểm đến gần.

      Thạch Hổ dẫn mấy tên đàn em về phía chiếc xe, muốn nhìn xem ai mà to gan đến mức chạy tới địa bàn của làm loạn, phải cho tên đó nếm thử chút quyền lực của .

      Đột nhiên, cửa sổ của chiếc xe thể thao màu đen chậm rãi hạ xuống, giây tiếp theo, người ngồi trong xe chĩa họng súng nhắm ngay đầu Thạch Hổ, cướp cò súng, ngay lập tức mấy viên đạn hoàn mỹ bắn thẳng vào đầu Thạch Hổ. Đầu rỉ máu.

      "A. . . . . . Hổ ca." Mọi chuyện xảy ra quá đột ngột, khiến cả đám côn đồ hoảng sợ, bọn chúng lập tức rút súng bắn về phía xe thể thao, nhưng đạn chỉ bắn về phía , hề làm thương tổn chiếc xe chút nào.

      Xe thể thao xoay ngược trở lại, hướng phía đám người kia phóng tới. Bọn chúng sợ hãi chạy trối chết, xe bỗng dừng lại, người phụ nữ xinh đẹp từ xe bước xuống, cầm súng máy tay bắn phá khắp mọi hướng. tới phút sau, hai mươi mấy tên côn đồ, toàn bộ chết. Tô Cẩm nhìn xung quanh lượt, muốn còn bất cứ tên nào sống sót.

      tên mới vừa thò đầu ra, liền bị trúng mấy phát đạn vào đầu, còn người khác súng chưa kịp rút ra, xương tay bị bắn đứt. vào trong phòng, thấy mấy tên nằm quằn quại kêu gào vì đau đớn, mấy tiếng súng vang lên kết thúc cuộc đời của chúng
      Tô cẩm xoay người, mãnh mẽ đẩy cửa, về phía chiếc xe thể thao của mình, sau đó giống như con Dạ Oanh lặng lẽ rời .

      Trong kho hàng, người sống.
      Chris thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương6: Huyết án ở kho hàng

      Trong căn phòng an tĩnh, cuộc tra hỏi được tiến hành, A Quang đáy mắt đầy sợ hãi, từng bước từng bước đè xuống nổi sợ hãi của bản thân. Người phụ nữ này nguy hiểm, ban đầu ta dùng mọi cách để quyến rủ , giờ cũng chính ta chỉa họng sung vào ngực ngay chỗ trái tim.

      "Thạch Hổ ở đâu?" Giọng người phụ nữ từ tính mê người, vẫn mị hoặc như cũ.

      "Tôi. . . . . . . Tôi biết Hổ ca ở đâu. . . . . . Ở đâu cả" A Quang run rẩy lắc đầu, đáy lòng hoảng sợ.

      "Tao muốn hỏi lần thứ ba, Thạch Hổ ở đâu?" người phụ nữ ấy thong thả, ung dung mở miệng, ngón tay khẽ vuốt ve đầu súng.

      "Tôi. . . . . . Tôi biết, từ trước đến giờ hành tung của Hổ ca rất bí , chúng tôi là bọn đàn em, chỉ biết nghe lệnh cấp thôi. . . . . ." còn chưa liền bị cú đấm như trời giáng vào mặt. Bị cú đấm như vậy , khiến đầu óc A Quang choáng váng, chỉ muốn rời khỏi nơi này càng sớm càng tốt người phụ nữ này quá nguy hiểm.

      Thân thể của còn chưa rời được bước nào, bị đôi chân dài, thon thả đạp cái, thống khổ hô lên tiếng rồi ngã nhào mặt đất, "Tôi. . . . . . Tôi cái gì cũng biết, bỏ qua cho tôi, tôi có thể cho rất nhiều tiền. . . . . ."

      " ở đâu?" Giọng giống như ác ma tới từ địa ngục, lạnh lùng khiến người ta run sợ.

      "Tôi biết. . . . . . Tôi biết Hổ ca ở đâu. . . . . ."

      Phịch tiếng, cả người A Quang bị cước đá bay đến bàn, nặng nề rơi xuống, lại bị lăn xuống mặt đất, đau đớn, miệng rỉ máu, nhìn hết sức dữ tợn.

      Ánh mắt Tô Cẩm lạnh lùng, kiên nhẫn của đến giới hạn cuối cũng, từ bàn lấy ra con dao gọt trái cây, tới trước mặt , kề con dao lên tay phải của , châm biếm tiếng, "Nghe mày là tay súng thiện xạ đúng . Bị mất cánh tay phải, sau này mày chính là phế vật."

      Thần trí A Quang nhất thời tỉnh táo lại, thở dốc : "Hổ ca. . . . . . Hổ ca ở trong biệt thự của "

      "Mày dám lừa tao."

      "Thực , Hổ ca ở chỗ đó. . . . . ." A Quang vội xác định, nhưng cặp mắt đỏ ngầu của lại hốt hoảng nháy.

      Tô Cẩm hừ tiếng: "Tao ghét nhất là bị người khác lừa gạt." xong, cầm con dao gọt trái cây lưu loát giơ lên hung hăng chém về phía .

      A Quang nằm mặt đất hoảng sợ, vội vàng : "Hổ ca ở trong kho hàng cũ tại vịnh, lần này là . . . . . ." Con dao di chuyển chợt dừng lại, môi đỏ mọng của người phụ nữ khẽ nhếch lên. A Quang ngẩng đầu, bộ mặt khẩn cầu khát vọng, " bỏ qua cho tôi . Những gì cần tôi hết rôi."

      "Mày được giải thoát." Dứt lời vung dao lên, lưu loát cắt đứt cổ họng của , hung ác, mau chóng, và chính xác, A Quang thể kêu lên tiếng nào.

      Tô cẩm cũng có lập tức rời , đem thi thể của A Quang kéo xuống gầm giường, cầm lên cây lau nhà lau vết máu mật đất đến khi còn dấu vết gì mới rời . Như vậy đàn em của A Quang có tìm đến, sớm phát hằn chết, có thời gian tìm Thạch Hổ rồi.

      Như cũ bóng đêm vẫn đẹp đẻ mê người, Tô Cẩm quay trở về biệt thự của mình.

      Biết được cứ điểm của Thạch Hổ ở đâu, tại thứ Tô Cẩm cần chính là vài khẩu sung có sức công phá mạnh. vào căn phòng dưới long đất trong biệt thử, mở cửa laser ra, chỉ thấy tường tách ra, ở dưới ánh sang màu xanh dương đậm, ba mươi mấy loại súng được trưng bày tường, ánh sang xanh tản ra hơi thở chết choc.

      Tô Cẩm gở xuống hai khẩu súng ngắn để vào ống dài trong giày, đồng thời cầm lên khẩu sung trường bỏ vào túi đeo lưng, đóng cửa, ra khỏi căn phòng dưới lòng đất.

      tới phòng ngủ, đổi bộ quần áo màu đen bó sát người có khả năng chống đạn, bộ đò càng làm vóc người nổi bật lên vẻ quyến rũ tinh tế. Tô Cẩm đeo túi vải màu đen lên vai, tới nhà để xa.

      Trong nhà để xe, bày tám chiếc xe đủ loại: xe thể thao, việt dã, xe hơi, còn có cả xe Mô tô. Mỗi chiếc xe đều là loại độc nhất vô nhị thế giới, vô luận kiểu dáng và tính năng ra sao, tuyệt đối là loại tốt nhất, cửa kính chống đạn, bánh xe…… tất cả đển hoàn mỹ.

      Tô Cẩm tới chiếc xe thể thao màu đen, ngồi vào trong xe, bấm vào cái nút, ở phía sau chỗ ngồi từ từ dâng lên, lấy túi vải đựng súng để vào đó. Tránh khỏi việc đường gặp phải cảnh sát kiểm tra, thiết kế trong xe đầy bảo mật, bất kỳ máy cảm ứng nào cũng cách nào dò xét có súng đạn tồn tại trong xe.

      Trong đêm tối, chiếc xe thể thao chạy như bay ở đường.

      Tại bến tàu, là trong những bến tàu hỗn loạn nhất, nơi này bị người của xã hội đen chiếm. Hàng năm ở đây xảy ra rất nhiều giao dịch của giới xã hội đen, ngay cả cảnh sát cũng thể làm gì được. Người sống ở đây nhiều lắm, xung quanh côn đồ hoành hành, khiến cho người dân dám đến gần. nghi ngờ gì nữa nơi này trở thành cứ điểm của Hắc bang.

      Trong căn phòng nóng nức ở kho hàng, mười mấy tên côn đồ tụ tập đánh bài, bốn phía cửa có người canh gác, sâu vào bên trong, có phòng bật máy điều hòa, trong phòng trình diễn số hình ảnh nóng bỏng, tên ông níu lấy người phụ nữ để phát tiết.

      Sauk hi xong truyện, rút điếu thuốc để hút, gương mặt hung ác, đứng dậy ra cửa, hướng hai tên đàn em canh ngoài cửa ngoắc tay: "Bọn mày vào chơi tiếp "

      giường người phụ nữ bị dọa sợ nằm ở giường run rẩy, bất lực khẩn cầu: "Hổ ca, Hổ ca bỏ qua cho em . Lần sau em nhất định hầu hạ tốt hơn."

      "Khỏi cần, để đám đàn em của tao thưởng thức mùi vị của mày."

      Trong phòng phát ra tiếng kêu la thảm thiết của người phụ nữ. Ngoài cửa phòng, tất cả đám côn đồ lập tức cung kính đứng lên, gọi tiếng: "Hổ ca."

      Thạch Hổ phía bên ngoài mảng yên tĩnh, hung hăng đem tàn thuốc ném xuống đất lấy chân giẫm lên: "Tao nhịn đủ rồi, ngày nào đó, tao muốn cùng tên khốn Chu Khánh Thành sống chết, tên khốn đó hại tao ở chỗ này chịu tội, tao tuyệt đối bỏ qua cho ."

      "Hổ ca, chỉ cần câu của , chúng em lập tức phái người xử lý ."

      Thạch Hổ khạc bãi đờm: "Có mấy đồng tiền dơ bẩn có thể đối xử với tao thế nào cũng được ư? Tạm thời nên động đến , cảnh sát bảo vệ , chờ chuyện này qua , tự tay tao lấy mạng của ."

      "Hổ ca yên tâm ! Kẻ thù của Hổ ca cũng chính là kẻ thù của bọn em."

      "Các chú theo , tuyệt đối bạc đãi các chú." Thạch Hổ lớn tiếng khích lệ , hết sức hưởng thụ lời của bọn đàn em.

      Đúng lúc này, ngoài cửa đột nhiên xuất chiếc xe thể thao màu đen, tên đàn em canh ngoài cửa lập tức hét lớn tiếng: "Người nào?"

      tiếng gọi này làm Thạch Hổ ở trong kho hàng kinh động, sải bước ra ngoài, quát lên, "Có chuyện gì?"

      "Hổ ca, có chiếc xe tiến tới chỗ chúng ta."

      "Đứa nào? Lại dám địa bàn của tao chạy loạn?" Thạch Hổ trừng mắt, gầm lên tiếng, so với hai người em kia của , Thạch Hổ quản lý khu vực buôn bán. Chính vì đầu óc ngu ngốc, nên khi nhìn thấy chiếc này thần bí tiến đến, hoàn toàn có ý thức được nguy hiểm đến gần.

      Thạch Hổ dẫn mấy tên đàn em về phía chiếc xe, muốn nhìn xem ai mà to gan đến mức chạy tới địa bàn của làm loạn, phải cho tên đó nếm thử chút quyền lực của .

      Đột nhiên, cửa sổ của chiếc xe thể thao màu đen chậm rãi hạ xuống, giây tiếp theo, người ngồi trong xe chĩa họng súng nhắm ngay đầu Thạch Hổ, cướp cò súng, ngay lập tức mấy viên đạn hoàn mỹ bắn thẳng vào đầu Thạch Hổ. Đầu rỉ máu.

      "A. . . . . . Hổ ca." Mọi chuyện xảy ra quá đột ngột, khiến cả đám côn đồ hoảng sợ, bọn chúng lập tức rút súng bắn về phía xe thể thao, nhưng đạn chỉ bắn về phía , hề làm thương tổn chiếc xe chút nào.

      Xe thể thao xoay ngược trở lại, hướng phía đám người kia phóng tới. Bọn chúng sợ hãi chạy trối chết, xe bỗng dừng lại, người phụ nữ xinh đẹp từ xe bước xuống, cầm súng máy tay bắn phá khắp mọi hướng. tới phút sau, hai mươi mấy tên côn đồ, toàn bộ chết. Tô Cẩm nhìn xung quanh lượt, muốn còn bất cứ tên nào sống sót.

      tên mới vừa thò đầu ra, liền bị trúng mấy phát đạn vào đầu, còn người khác súng chưa kịp rút ra, xương tay bị bắn đứt. vào trong phòng, thấy mấy tên nằm quằn quại kêu gào vì đau đớn, mấy tiếng súng vang lên kết thúc cuộc đời của chúng
      Tô cẩm xoay người, mãnh mẽ đẩy cửa, về phía chiếc xe thể thao của mình, sau đó giống như con Dạ Oanh lặng lẽ rời .

      Trong kho hàng, người sống.
      Chris thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 7: Bị người khác để mắt tới

      Sáng sớm, trong mục tin tức, nữ biên tập viên hết sức nghiêm túc về vụ giết người diễn ra vào ngày hôm qua.

      "Sáng nay trong nhà vệ sinh nam tại quán Bar, công nhân làm vệ sinh phát xác chết của người đàn ông. Phía sát nghi ngờ người đàn ông này bị giết chết, người này là Giám đốc của công ty lớn. Nguyên nhân cái chết của ta là bị kẻ xấu vặn gảy cổ, hít thở thông mà chết. Theo thông tin từ những ngươi cùng ta ngày hôm qua cho biết, ta từng cùng tiến vào nhà vệ sinh nam, sau đó liền biết xảy ra chuyện gì. tại, phía cảnh sát tham gia điều tra, đồng thời, từ camera của quán Bar cảnh sát có được hình ảnh của đó."

      màn hình ở phía sau lưng biên tập viên, xuất hình ảnh đặc tả mặt mũi của , dưới ánh sáng mờ mờ, hình ảnh cực kỳ mơ hồ, nhưng có thể nhìn thấy đây hẳn là xinh đẹp.

      " tại, cảnh sát kêu gọi tất cả mọi người, nếu như có gặp qua trong video này, xin hãy liên lạc phía cảnh sát, giúp cảnh sát điều tra vụ án này."

      Nữ biên tập viên xong, lật tờ tài liệu trong tay: "Kế tiếp, là cái tin tức quan trọng, trong kho hàng ở bến tàu lân cận , tối hôm qua xảy ra vụ đấu súng kịch liệt, người cầm đầu bang xã hội đen ở đó cùng toàn bộ người thân cân, toàn bộ bị giết chết, cảnh sát tham gia điều tra, trải qua thẩm tra, cảnh sát biết đối phương sử dụng hỏa lực có sức công phá mạnh, trường trừ tiếp rượu, tất cả đều chết vì bị súng bắn vào người, ai sống sót. Cảnh sát gọi tiếp rượu đó lên để thẩm tra, cho biết bản thân nấp trong chăn, cũng có nhìn thấy gương mặt của người cầm súng. Cảnh sát cũng kêu gọi mọi người, nếu biết thêm thông tin gì hãy hỗ trợ cảnh sát điều tra, theo cảnh sát suy đoán, cái chết củaThạch Hổ, có thể là đây là vụ báo thù, vụ án vẫn được tiếp tục điều tra."

      lười biếng nằm ghế salon, tay nâng ly cà phê, khẽ vuốt vuốt lông mày, mặc dù vụ Thạch Hổ diễn ra thuận lợi, nhưng vẫn rơi vào tầm mắt của cảnh sát, điều này làm có chút buồn bực.

      Lúc này, ngoài cửa vọng đến tiếng chuông cửa, đứng dậy tới cửa, nhìn màn hình là chiếc xe quen thuộc, ngạc nhiên, xem ra người lại có điều gì muốn với rồi.

      Từ trong xe bước xuống chính là cha nuôi của - Tưởng Vinh. Sắc mặt ông trầm tĩnh, đẩy cửa tiến vào đại sảnh, nhìn co ngồi ghế sa lon, thở dài tiếng: "Tại sao con lại bất cẩn như vậy, người liên quan, con giết làm gì?"

      "Ai bảo giám bỏ thuốc con, hèn hạ như vậy, dĩ nhiên con bỏ qua cho ."

      Tưởng Vinh còn hiểu tính cách của sao? Chỉ cần người khác hơi chọc tới , cũng làm ghi thù trong lòng, ban đầu trong thời gian huấn luyện, phát ra điểm này của , đúng là khiến đau đầu mà.

      "Con nha! Nhịn chút được sao, tại cảnh sát có tấm hình của con rồi, chỉ sợ phiền phức thôi." Tưởng vinh tức giận nhìn cái.

      "Ở trong mắt con, có gì chuyện có thể làm khó cha nuôi, phải ạ?" nghịch ngợm trừng mắt nhìn, lấy lòng cười .

      "Chớ lấy lòng cha, muốn cha thay con dọn dẹp, tốt nhất con cũng nên thay đổi chút , đừng gây thêm phiền toái cho cha."

      "Cha yên tâm . Lần sau con rút kinh nghiệm, việc đầu tiên con làm chính là làm vô hiệu hóa đám camera đó , tránh xảy ra chuyện phiền toái." Tô Cẩm chau mày, cũng thừa nhận rằng mình có lỗi, chỉ là lần này có hơi sơ xót.

      "Con. . . . . ." Tưởng vinh biết nên sao cho hiểu.

      "Tưởng Tiên Sinh." người giúp việc bưng cà phê lên, Tưởng Vinh nhận lấy, uống hớp cà phê, lúc này vẻ mặt mới hòa hoãn: "Chuyện của Thạch Hổ con làm rất gọn gàng, khiến cha rất vui mừng."

      "Có khi nào con làm cha nuôi thất vọng chưa?" Tô cẩm cười híp mắt.

      Tưởng vinh khách khí trừng mắt nhìn nàng, đồng thời từ trong lòng ngực lôi ra tấm thẻ: "Đây là mười triệu, con có thể dùng, số tiền còn lại cứ gửi vào ngân hàng là được."

      Tô Cẩm đưa tay ra tiếp nhận: "Nhiều tiền như vậy, con làm như thế nào sử dụng đây?"

      Vẻ mặt của làm Tưởng Vinh nở nụ cười, cuối cùng vẫn còn chút đáng , nếu , bồi dưỡng ra sát thủ máu lạnh, dường như khó chung sống: "Tùy con dùng thế nào cũng được."

      "Xế chiều con dạo phố mua quần áo vậy" Tô Cẩm suy nghĩ chút rồi quyết định .

      "Đừng quá kiêu ngạo, cảnh sát vẫn tìm kiếm con đấy" Tưởng Vinh nhắc nhở.

      "Con mới thèm để ý."

      Tập đoàn Lãnh thị

      Trong phòng họp ở tầng 82, màn hình rộng lớn chiếu hình ảnh mờ nhạt cuả . Trong góc tối, người đàn ông lãnh khốc tuấn ngồi ngắm nhìn màn hình. Ánh sáng sáng màn hình chiếu rọi lên gương mặt , cặp mắt mê người thâm thúy, tĩnh mịch khó lường, sống mũi cao thẳng.

      ra là ta trở về nước.

      Ngoài cửa, trợ lí của vào: "Lãnh tổng, tôi tra ra được." Nam trợ lí mở đèn, đem bước hình đặt ở trước mặt .

      Trong hình là hình ảnh , nhai kẹo cao xu, kéo rương hành lí ra phía cổng sân bay. ta ngồi vào chiếc xe hơi màu đen vô cùng thần bí. Tiếp đến là hình ảnh từ sân bay đến quán Bar. Hình tiếp, bóng dáng quyến rũ của mở cửa xe thể thao bước xuống, cuối cùng là tấm hình là biến mất ở trong khu biệt thự của giới thượng lưu.

      Nhìn xong những hình ảnh , Khóe miệng Lãnh Mặc Phàm nâng lên, vẻ mặt tán dương, làm diễn viên là đáng tiếc. híp mắt cái, trầm giọng hỏi: "Cậu hãy tiếp tục điều tra, tôi muốn biết giờ ta ở đâu."

      "Lãnh tổng, vụ đấu súng diễn ra ở bến tàu có phải hay ta làm?" Nam trợ lí tò mò suy đoán.

      "Làm tốt lắm" Lãnh Mặc Phàm có trả lời là đúng hay sai.

      "Lãnh tổng, đến gần nữ sát thủ như vậy, cũng phải cẩn thận chút "

      Lãnh Mặc Phàm nhìn chằm chằm hình ảnh tay, cười đến bá đạo: "Giữa chúng ta, ai là người nguy hiểm hơn còn chưa thể trước được." Chẳng qua trong mắt chỉ là con mồi.

      Tại trung tâm thương mại, quần áo nhãn hiệu nổi tiếng được trưng bày cách trang trọng. Trong cửa hàng Chanel, chút để ý chọn đồ, bên cạnh là nữ phục vụ cố gắng giới thiệu về bộ trang phục, họ có thể nhận ra vị khách này có khí chất cao quý. người mỗi món đồ trang sức đều có giá trị hề chút nào, giá trị thấp hơn ngàn vạn, chỉ riêng viên kim cương cổ cũng đáng giá ngàn vạn tiền.

      Chọn xong món đồ cuối cùng, Tô Cẩm cảm thấy thú vị chú nào, liền xoay người rời , sau lưng nữ phục vụ thở hổn hển hơi, đưa mắt nhìn rời , người trong đó vỗ ngực cái : "Đứng ở trước mặt ấy, tôi cảm thấy rất tốt áp lực . ấy phải là minh tinh ấy chứ?"

      "Tôi chưa từng nhìn thấy ấy ở tivi. Tôi cảm thấy ấy so với minh tinh còn có giá trị hơn."

      "Khí thế cường đại."

      Tô Cẩm tiếp tuc mua sắm lựa chọn những món đồ mà thích, có thể do ở nước ngoài quá lâu rồi, đối với trong nước có hứng thú cho lắm. Cho nên, sau hồi lựa chọn chỉ mua có mấy thứ. Tô Cẩm đeo kính che ánh sáng mặt trời, người mặc chiếc áo T shirt màu trắng, quần dài bó sát màu đen, tai đeo đôi bông tai kiểu dáng đơn giản, viên kim cương bự cổ chiếu rọi, tay trái đeo đồng hồ.... .... mỗi chỗ đều tôn lên khí chất của
      Chris thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 7.2

      Sáng sớm, trong mục tin tức, nữ biên tập viên hết sức nghiêm túc về vụ giết người diễn ra vào ngày hôm qua.

      "Sáng nay trong nhà vệ sinh nam tại quán Bar, công nhân làm vệ sinh phát xác chết của người đàn ông. Phía sát nghi ngờ người đàn ông này bị giết chết, người này là Giám đốc của công ty lớn. Nguyên nhân cái chết của ta là bị kẻ xấu vặn gảy cổ, hít thở thông mà chết. Theo thông tin từ những ngươi cùng ta ngày hôm qua cho biết, ta từng cùng tiến vào nhà vệ sinh nam, sau đó liền biết xảy ra chuyện gì. tại, phía cảnh sát tham gia điều tra, đồng thời, từ camera của quán Bar cảnh sát có được hình ảnh của đó."

      màn hình ở phía sau lưng biên tập viên, xuất hình ảnh đặc tả mặt mũi của , dưới ánh sáng mờ mờ, hình ảnh cực kỳ mơ hồ, nhưng có thể nhìn thấy đây hẳn là xinh đẹp.

      " tại, cảnh sát kêu gọi tất cả mọi người, nếu như có gặp qua trong video này, xin hãy liên lạc phía cảnh sát, giúp cảnh sát điều tra vụ án này."

      Nữ biên tập viên xong, lật tờ tài liệu trong tay: "Kế tiếp, là cái tin tức quan trọng, trong kho hàng ở bến tàu lân cận , tối hôm qua xảy ra vụ đấu súng kịch liệt, người cầm đầu bang xã hội đen ở đó cùng toàn bộ người thân cân, toàn bộ bị giết chết, cảnh sát tham gia điều tra, trải qua thẩm tra, cảnh sát biết đối phương sử dụng hỏa lực có sức công phá mạnh, trường trừ tiếp rượu, tất cả đều chết vì bị súng bắn vào người, ai sống sót. Cảnh sát gọi tiếp rượu đó lên để thẩm tra, cho biết bản thân nấp trong chăn, cũng có nhìn thấy gương mặt của người cầm súng. Cảnh sát cũng kêu gọi mọi người, nếu biết thêm thông tin gì hãy hỗ trợ cảnh sát điều tra, theo cảnh sát suy đoán, cái chết củaThạch Hổ, có thể là đây là vụ báo thù, vụ án vẫn được tiếp tục điều tra."

      lười biếng nằm ghế salon, tay nâng ly cà phê, khẽ vuốt vuốt lông mày, mặc dù vụ Thạch Hổ diễn ra thuận lợi, nhưng vẫn rơi vào tầm mắt của cảnh sát, điều này làm có chút buồn bực.

      Lúc này, ngoài cửa vọng đến tiếng chuông cửa, đứng dậy tới cửa, nhìn màn hình là chiếc xe quen thuộc, ngạc nhiên, xem ra người lại có điều gì muốn với rồi.

      Từ trong xe bước xuống chính là cha nuôi của - Tưởng Vinh. Sắc mặt ông trầm tĩnh, đẩy cửa tiến vào đại sảnh, nhìn co ngồi ghế sa lon, thở dài tiếng: "Tại sao con lại bất cẩn như vậy, người liên quan, con giết làm gì?"

      "Ai bảo giám bỏ thuốc con, hèn hạ như vậy, dĩ nhiên con bỏ qua cho ."

      Tưởng Vinh còn hiểu tính cách của sao? Chỉ cần người khác hơi chọc tới , cũng làm ghi thù trong lòng, ban đầu trong thời gian huấn luyện, phát ra điểm này của , đúng là khiến đau đầu mà.

      "Con nha! Nhịn chút được sao, tại cảnh sát có tấm hình của con rồi, chỉ sợ phiền phức thôi." Tưởng vinh tức giận nhìn cái.

      "Ở trong mắt con, có gì chuyện có thể làm khó cha nuôi, phải ạ?" nghịch ngợm trừng mắt nhìn, lấy lòng cười .

      "Chớ lấy lòng cha, muốn cha thay con dọn dẹp, tốt nhất con cũng nên thay đổi chút , đừng gây thêm phiền toái cho cha."

      "Cha yên tâm . Lần sau con rút kinh nghiệm, việc đầu tiên con làm chính là làm vô hiệu hóa đám camera đó , tránh xảy ra chuyện phiền toái." Tô Cẩm chau mày, cũng thừa nhận rằng mình có lỗi, chỉ là lần này có hơi sơ xót.

      "Con. . . . . ." Tưởng vinh biết nên sao cho hiểu.

      "Tưởng Tiên Sinh." người giúp việc bưng cà phê lên, Tưởng Vinh nhận lấy, uống hớp cà phê, lúc này vẻ mặt mới hòa hoãn: "Chuyện của Thạch Hổ con làm rất gọn gàng, khiến cha rất vui mừng."

      "Có khi nào con làm cha nuôi thất vọng chưa?" Tô cẩm cười híp mắt.

      Tưởng vinh khách khí trừng mắt nhìn nàng, đồng thời từ trong lòng ngực lôi ra tấm thẻ: "Đây là mười triệu, con có thể dùng, số tiền còn lại cứ gửi vào ngân hàng là được."

      Tô Cẩm đưa tay ra tiếp nhận: "Nhiều tiền như vậy, con làm như thế nào sử dụng đây?"

      Vẻ mặt của làm Tưởng Vinh nở nụ cười, cuối cùng vẫn còn chút đáng , nếu , bồi dưỡng ra sát thủ máu lạnh, dường như khó chung sống: "Tùy con dùng thế nào cũng được."

      "Xế chiều con dạo phố mua quần áo vậy" Tô Cẩm suy nghĩ chút rồi quyết định .

      "Đừng quá kiêu ngạo, cảnh sát vẫn tìm kiếm con đấy" Tưởng Vinh nhắc nhở.

      "Con mới thèm để ý."

      Tập đoàn Lãnh thị

      Trong phòng họp ở tầng 82, màn hình rộng lớn chiếu hình ảnh mờ nhạt cuả . Trong góc tối, người đàn ông lãnh khốc tuấn ngồi ngắm nhìn màn hình. Ánh sáng sáng màn hình chiếu rọi lên gương mặt , cặp mắt mê người thâm thúy, tĩnh mịch khó lường, sống mũi cao thẳng.

      ra là ta trở về nước.

      Ngoài cửa, trợ lí của vào: "Lãnh tổng, tôi tra ra được." Nam trợ lí mở đèn, đem bước hình đặt ở trước mặt .

      Trong hình là hình ảnh , nhai kẹo cao xu, kéo rương hành lí ra phía cổng sân bay. ta ngồi vào chiếc xe hơi màu đen vô cùng thần bí. Tiếp đến là hình ảnh từ sân bay đến quán Bar. Hình tiếp, bóng dáng quyến rũ của mở cửa xe thể thao bước xuống, cuối cùng là tấm hình là biến mất ở trong khu biệt thự của giới thượng lưu.

      Nhìn xong những hình ảnh , Khóe miệng Lãnh Mặc Phàm nâng lên, vẻ mặt tán dương, làm diễn viên là đáng tiếc. híp mắt cái, trầm giọng hỏi: "Cậu hãy tiếp tục điều tra, tôi muốn biết giờ ta ở đâu."

      "Lãnh tổng, vụ đấu súng diễn ra ở bến tàu có phải hay ta làm?" Nam trợ lí tò mò suy đoán.

      "Làm tốt lắm" Lãnh Mặc Phàm có trả lời là đúng hay sai.

      "Lãnh tổng, đến gần nữ sát thủ như vậy, cũng phải cẩn thận chút "

      Lãnh Mặc Phàm nhìn chằm chằm hình ảnh tay, cười đến bá đạo: "Giữa chúng ta, ai là người nguy hiểm hơn còn chưa thể trước được." Chẳng qua trong mắt chỉ là con mồi.

      Tại trung tâm thương mại, quần áo nhãn hiệu nổi tiếng được trưng bày cách trang trọng. Trong cửa hàng Chanel, chút để ý chọn đồ, bên cạnh là nữ phục vụ cố gắng giới thiệu về bộ trang phục, họ có thể nhận ra vị khách này có khí chất cao quý. người mỗi món đồ trang sức đều có giá trị hề chút nào, giá trị thấp hơn ngàn vạn, chỉ riêng viên kim cương cổ cũng đáng giá ngàn vạn tiền.

      Chọn xong món đồ cuối cùng, Tô Cẩm cảm thấy thú vị chú nào, liền xoay người rời , sau lưng nữ phục vụ thở hổn hển hơi, đưa mắt nhìn rời , người trong đó vỗ ngực cái : "Đứng ở trước mặt ấy, tôi cảm thấy rất tốt áp lực . ấy phải là minh tinh ấy chứ?"

      "Tôi chưa từng nhìn thấy ấy ở tivi. Tôi cảm thấy ấy so với minh tinh còn có giá trị hơn."

      "Khí thế cường đại."

      Tô Cẩm tiếp tuc mua sắm lựa chọn những món đồ mà thích, có thể do ở nước ngoài quá lâu rồi, đối với trong nước có hứng thú cho lắm. Cho nên, sau hồi lựa chọn chỉ mua có mấy thứ. Tô Cẩm đeo kính che ánh sáng mặt trời, người mặc chiếc áo T shirt màu trắng, quần dài bó sát màu đen, tai đeo đôi bông tai kiểu dáng đơn giản, viên kim cương bự cổ chiếu rọi, tay trái đeo đồng hồ.... .... mỗi chỗ đều tôn lên khí chất của
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :