1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bà xã, anh chỉ thương em - Nam Quan Yêu Yêu (Full+eBook+ NT20)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 374: Ai phải ai trái

      Editor: Puck

      Buổi tối, mấy người Nam Hoa Cẩn la hét muốn nháo động phòng, Đằng Cận Tư lạnh lùng liếc bọn họ, lời ngầm chính là: Nháo động phòng? muốn sống phải ?

      Lương Chân Chân vui vẻ chạy tới chạy lui bên cạnh bọn họ, dí dỏm chỉ bụng, “Bây giờ tôi là ba người đó? Các cậu có can đảm này sao?”

      Vì vậy bọn họ chỉ có thể thất bại rời , đêm tân hôn của đại ca, bọn họ nhất định chỉ có thể đứng nhìn từ xa mà hâm mộ, Mạc Đông Lăng còn tốt hơn chút, bà xã và đứa đều có, Nông Dịch Tiêu và Nam Hoa Cẩn thuộc về người chưa xác định, cho nên định hợp thành nhóm bắt nạt Mạc Tiểu Tứ.

      “Hai người, làm ơn tránh xa em ra! Em có thời gian chơi cùng hai người đàn ông to lớn, em là người có bà xã và đứa !” Mạc Đông Lăng tỏ vẻ.

      “Thôi ! Mật Lạp Bối Nhi người ta còn chưa đồng ý gả cho cậu!” Nông Dịch Tiêu dội chậu nước lạnh.

      thuần túy chính là ghen tỵ! Mật Mật ấy nhất định gả cho em đấy, hừ! Cho các hâm mộ chết, đến lúc đó con em chính là lão đại.” Mạc Đông Lăng tỏ vẻ tự hào.

      Khi thấy phiên bản rất tương tự mình tâm tình kích động , thông qua tiếp xúc dần nhớ lại chút chuyện lặt vặt cũ, bọn họ từng có khoảng thời gian vô cùng sung sướng…

      “Lại , cậu có thể có cậu con trai thông minh khả ái như thế, vẫn là công của tôi – giúp tay.” Nam Hoa Cẩn dieendaanleequuydonn cười xấu xa nghịch nhẫn bằng đá quý đen tay.

      “Cái rắm! Nửa xu quan hệ với cũng có! Ít dán vàng lên mặt mình !” Mạc Đông Lăng oán hận trừng mắt liếc nhìn tam ca.

      “Cậu để nhị ca phân xử thử xem, năm đó nếu có đề nghị của tôi, cậu có thể gặp Mật Mật sao? gặp được, đương nhiên có con trai, tôi có đúng ?” Nam Hoa Cẩn tỏ vẻ vô tội.

      Nông Dịch Tiêu vội vàng gật đầu, “ sai, tứ đệ em phải cảm ơn tam ca tốt.”

      “Nếu nhị ca và tam ca đều cảm thấy cuộc gặp gỡ của em tệ, vậy hai người rảnh rỗi có việc gì làm, bằng cũng thử lần? Có khi gặp cực phẩm tốt hơn.” Mạc Đông Lăng cười vô cùng vui vẻ.

      Cặp mắt lưu ly xanh nhạt của Nam Hoa Cẩn híp lại, “ sao?”

      “Tam ca, phải luôn thích chơi trò chơi mạo hiểm nhất sao? Em cảm thấy chuyện này mạo hiểm hơn bất kỳ trò chơi nào.” Mạc Đông Lăng thuần túy chính là khiêu khích.

      “Chẳng lẽ cậu biết, tôi có phụ nữ?” Nam Hoa Cẩn nhếch miệng cười như con nít.

      Mạc Đông Lăng giật mình há to mồm, “Hả?”

      Ngay cả Nông Dịch Tiêu cũng ngây ngẩn
      [​IMG]
      dunggg thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 375: Bà xã, nhớ em lắm (phải nhìn ~)

      Editor: Puck
      Tiết Giai Ny bị hai người bạn tốt cứng rắn túm lên máy bay, mình lại thể phản kháng, bởi vì thể đắc tội hai người phụ nữ có thai!

      “Chân Chân, Cát gia, tớ còn học kỳ chưa học xong đâu!” Ngồi máy bay, Tiết Giai Ny rất bất đắc dĩ, nếu ngay thường, còn có thể dễ như trở bàn tay mà thoát khỏi kiềm chế của hai ấy, nhưng bây giờ, hai ấy là lão đại, cũng là người sắp làm mẹ!

      sao, hết tết trở về cũng muộn, dù sao chế độ học đại học ở nước ngoài giống trong nước, có nhiều quy tắc hạn chế cậu như vậy.” Lương Chân Chân cười híp mắt trả lời.

      “Đúng đó! Chân phi từng ngây ngốc ở đại học Columbia ba năm, hiểu cách thức tương đối nhiều.” Cát Xuyến vội vàng tiếp.

      Cho nên họ kết hợp lừa gạt Tiết Giai Ny lên máy bay, chính là vì lo lắng ấy trở lại, khó khăn mới có thể gặp nhau hai ngày, cũng muốn tách ra lần nữa.

      ra hai cậu chính là cố ý liên hợp tới lừa gạt tớ!” Tiết Giai Ny cố tình thở phì phò .

      “Cái này gọi là thời điểm đặc biệt phải chọn lựa thủ đoạn đặc thù.” Cát Xuyến vẻ mặt nghiêm túc chỉnh sửa cách dùng từ của bạn tốt.

      “Cát Xuyến rất đúng!” Lương Chân Chân ở bên cạnh trợ giúp.

      Ba người thoải mái suốt dọc đường, đủ loại chuyện phiếm trêu ghẹo, giống như trở về thời cùng đến trường, có gì giấu nhau, rất vui vẻ.

      Gần tới lễ giáng sinh, đường phố giăng đèn kết hoa khắp nơi, trong trung tâm thương mại bày cây thông noel đầy rực rỡ, hoàn toàn náo nhiệt vui mừng, hơn nữa bên ngoài còn có chút bông tuyết bay bay, đẹp sao tả xiết!

      Sau khi từ nước trở lại, ba người hoàn toàn gần như hình với bóng vào ban ngày, đến quán cà phê ngồi chuyện phiếm, dạo trung tâm thương mại mua đồ, dạo hoạt động chút trong công viên.

      Điều này lại làm khổ Quan Hạo Lê, vốn nghĩ Giai Ny trở về nước là chuyện tốt với mình, nhưng ai có thể ngờ được sau khi trở lại cơ hội với mình cũng có, thời gian đều bị hai người phụ nữ khác chiếm lấy.

      vất vả mới nhịn được đến đêm giáng sinh, cuối cùng cũng đợi được cơ hội có thể hành động.

      Ống kính trở lại bên trong phòng làm việc của tổng giám đốc tầng 68 tòa nhà tập đoàn Đế Hào tư, Đằng Cận Tư tập trung tinh thần nhìn bản kế hoạch, Nam Cung Thần đứng nghiêm trang bên cạnh.

      “Đêm giáng sinh có cái gì… Cần chú ý sao?” Đằng Cận Tư đột nhiên ngẩng đầu lên hỏi, trong khoảng thời gian ngắn biết lấy từ gì để diễn tả chuẩn xác ý tứ của mình hơn.

      “Hả?” Nam Cung Thần ràng ngây ngẩn cả người, nghĩ đợi tan việc chuyến đến đại học F, ngờ cậu chủ lại đột nhiên câu như vậy, sau khi sững sờ lập tức : “Đưa quả táo.”

      “Quả táo?” Đằng Cận Tư lớn như vậy vẫn là lần đầu tiên chú ý đến những thứ này, khó tránh khỏi hơi giật mình, sao lại là quả táo?

      “Quả táo ngụ ý bình an, giờ đêm giáng sinh giữa tình nhân và bạn bè đều lưu hành cái này.” Nam Cung Thần giải thích.

      “A, vậy cậu mua cho tôi thùng táo.” Giọng Đằng Cận Tư rất tùy ý.

      Đầu Nam Cung Thần đầy vạch đen, “Cậu chủ, bình thường chỉ đưa quả, đêm giáng sinh nhận nhận được táo phải ăn hết.”

      “Vậy… mua hai.” Đằng Cận Tư bừng tỉnh hiểu ra, định đưa quả cho nai con, quả khác cho bà nội, hai người là người quan trọng nhất trong sinh mệnh của , đương nhiên là muốn bình an.

      “Vâng.” Nam Cung Thần gật đầu, cũng tính toán trong lòng bản thân định mua mấy trái.

      Ban đêm, bầu trời hề báo trước nhàng bay từng bông tuyết, khẽ bay giống như lông vũ, thỉnh thoảng có trận gió thổi qua, bọn chúng nhảy lên điệu múa uyển chuyển, đẹp đẽ khiến người ta quên hô hấp.

      Lương Chân Chân nhìn bông tuyết bay phất phới ngoài cửa sổ, có suy nghĩ muốn chạy ra ngoài khiêu vũ, nhưng biết thân thể mình cho phép, hơn nữa bà nội cũng đồng ý, bản thân cũng sợ tổn thương bé cưng.

      Đằng Cận Tư đẩy cửa phòng vào nhà, nhìn thấy làm ổ ghế quý phi * đọc sách, lặng lẽ qua, đưa quả táo tới trước mặt , “Tối nay là đêm giáng sinh, phải ăn táo.”

      Cử động và lời của khiến Lương Chân Chân ngây ngẩn cả người trong nháy mắt, nhận lấy quả táo, “Ông xã, càng ngày càng biết lãng mạn rồi.” Nghiêng người vui vẻ ấn cái hôn lên mặt .

      rửa sạch giúp em.” Đằng Cận Tư cầm quả táo vào phòng tắm, chỉ cần nai con vui vẻ, ngại học thêm chút chuyện, vẹn toàn đôi bên, cớ sao làm chứ?

      Lúc ăn táo, hai người mỗi người miếng, ngọt ngào khác thường, sau khi ăn xong lại nhịn được mà hôn môi, rất có cảm
      [​IMG]
      dunggg thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 376: Bảo bối, đừng động

      Editor: Puck

      Đằng Cận Tư ôm eo , cưng chiều : “Bà xã, lời của em chính là thánh chỉ.”

      Mặt Lương Chân Chân lên vẻ thẹn thùng hạnh phúc, ngất ngây chọc lồng ngực , “Đây là tự đấy nhé! Em ép .”

      “Tiểu tinh!” Đằng Cận Tư trìu mến sờ mũi , trong tròng mắt đen tràn đầy tình cảm dịu dàng.

      “Hì hì…” Lương Chân Chân vui vẻ cọ qua cọ lại người .

      “Bảo bối, đừng động.” người đàn ông sắc mặt khổ sở nhìn chằm chằm người phụ nữ “Làm xằng làm bậy” nằm phía , giọng hơi khàn khàn.

      “Vậy… Ngủ .” Lương Chân Chân đương nhiên hiểu ý , trở mình cái lăn từ người xuống nằm sang bên cạnh.

      “Ừ, ngủ.” Đằng Cận Tư hết sức chịu đựng, lúc này giống ngày xưa, phải bận tâm thân thể nai con, trong bụng của thai nghén hai đứa bé của mình, dĩ nhiên thể dính vào.

      Lương Chân Chân chui vào trong ngực , toàn bộ hạnh phúc và ngọt ngào ra mặt, đưa tay ôm hông , gương mặt dính vào ngực , nghe tiếng tim đập trầm ổn mà có lực, ngủ cực kỳ ngọt ngào.

      Bên ngoài bóng đêm lạnh lùng, bên trong nhà ấm áp như lửa.



      Hôm sau chính là lễ giáng sinh, ông xã phải làm, Lương Chân Chân bèn hẹn hai người chị em cùng nhau dạo phố xem phim, bọn họ cố ý chọn buổi chiều lúc đặc biệt có người, tránh cho người khác chen lấn, rất khó chịu.

      “Hình như tớ thấy người quen.” Cát Xuyến đột nhiên .

      “Ai vậy?” Tiết Giai Ny mua bắp chiên bơ và nước uống cũng quay đầu lại, thuận miệng hỏi câu.

      “Nam Cung Thần và Kiều Tuyết Nghiên, còn có nữ sinh khác, xem ra tuổi khác Kiều Tuyết Nghiên nhiều lắm.” Chân mày Cát Xuyến hơi nhíu lại.

      Lương Chân Chân nhìn sang theo ánh mắt của ấy, trong lòng kinh ngạc thôi, sao Nam Cung Thần và Kiều Tuyết Nghiên lại ở chung chỗ? Rốt cuộc là cố ý hay vô ý? Cõi đời này sao nhiều chuyện tình đúng dịp vậy?

      Tiết Giai Ny biết Kiều Tuyết Nghiên, cho là bạn Nam Cung Thần, lơ đễnh , “Sao hai cậu ngạc nhiên đến vậy? Mặc dù Nam Cung người ta chỉ là trợ lý, nhưng dù sao cũng là người đàn ông ưu tú, lui tới cùng ai là tự do của ấy, mặc dù chân đứng hai thuyền tốt, nhưng chuyện tình cảm mà! tình tôi nguyện thôi.”

      Cát Xuyến và Lương Chân Chân cùng nhau nhìn về phía ấy, “Sĩ biệt tam nhật, phải lau mắt mà nhìn, chúng tớ biết nữ sinh trong đó, bối cảnh sau lưng của
      [​IMG]
      dunggg thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 377: Giải thoát

      Editor: Puck
      Tiết giai Ny cao hứng nhìn họ, càng thêm tò mò về thân thế của Kiều Tuyết Nghiên.

      Đợi phim kết thúc, sau khi tách khỏi bọn họ, Lương Chân Chân mới đầu đuôi câu chuyện với bạn tốt, bây giờ phiền não, suy nghĩ trong vòng luẩn quẩn, cần người bên cạnh chỉ điểm mới được.

      Sau khi nghe xong, Tiết Giai Ny có phản ứng hồi lâu, chậm rãi mở miệng, “Chuyện này khéo, trách được lúc nãy khi mình dùng sức hỗ trợ tác hợp Nam Cung và Kiều Tuyết Nghiên, hai người đều lên tiếng, sao lại ngăn tớ lại?”

      “Ngăn được sao? Hơn nữa, trường hợp đó cũng thích hợp!” Cát Xuyến than thở.

      “Lần đầu tiên tới nhìn thấy chuyện trùng hợp như vậy, liên tiếp, hợp lý khiến người ta thể tin được.” Tiết Giai Ny cảm khái.

      “Hai người ngược lại cho tớ chủ ý! Đầu tớ cũng sắp phình to rồi.” Lương Chân Chân cau mày dáng vẻ tràn đầy khổ sở, hy vọng các ấy có thể cho chút ý kiến thiết thực gì đó.

      “Nếu chúng ta giới thiệu vài người cho Nam Cung, để cho ấy mất hứng thú với Kiều Tuyết Nghiên?” Cát Xuyến .

      “Trị ngọn trị tận gốc, Kiều Tuyết Nghiên người ta là bạn học chung với em Nam Cung, quan hệ hai người cũng rất tốt, cơ hội gặp mặt là bó lớn, trong cuộc sống thường xuyên phát sinh ngoài ý muốn, diệt tận gốc hết các khả năng.” Lời Tiết Giai Ny rất đúng trọng tâm.

      Lương Chân Chân vẻ mặt đau khổ rất sa sút tinh thần, “Tình tiết máu chó trong tiểu thuyết lại xảy ra trước mắt, tớ hy vọng nhường nào Kiều Tuyết Nghiên phải con Thẩm Ý Linh, cứ như vậy, phiền não gì cũng có thể giải quyết!”

      ra lại, đều do người mẹ kia gây họa.” Cát Xuyến tiếp.

      “Nếu chân tướng cho Đằng Cận Tư , ấy có quyền biết những chuyện này, hơn nữa cũng tránh sau này gặp phải phiền toái, khi cậu dối lần, sau này phải nhờ dối tới che lấp, mặc dù cậu vì tốt cho ấy, sợ ấy bị tổn thương, nhưng ra cậu chưa từng nghĩ tới, ấy phải người đàn ông bình thường, ấy yếu ớt như trong tưởng tượng của cậu.” Tiết Giai Ny trầm tư lát rồi .

      “Ngoa tử rất có đạo lý, phiền não của cậu vốn ở chỗ này, giấu giếm mãi phải là cách, cậu phải tin tưởng ấy.”

      Lương Chân Chân mím môi trầm mặc hồi lâu, “Ừ, để tớ tìm cơ hội chuyện với a Tư.”

      Cũng lâu lắm, ba người mỗi người ngả, trở về nhà mình.

      --- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----

      Trong phòng ngủ, Lương Chân Chân tới lui trong phòng, tâm tư khó ổn định, nghĩ tới phải mở miệng thế nào mới lộ vẻ đột ngột.

      Đằng Cận Tư tắm xong từ phòng tắm ra, vừa đúng lúc nhìn thấy cảnh này, khỏi kỳ quái, “Nai con, em sao vậy?”

      “À? có việc gì! phải bác sỹ em nên chú ý vận động nhiều sao! Buổi tối ăn no căng rồi, cho nên vài vòng, đẩy mạnh tiêu hóa.” Lương Chân Chân từ ngây ngốc nhanh chóng khôi phục tự nhiên.

      Đằng Cận Tư hoài nghi nhìn , vẫn là người giấu được tâm tư, chỉ cần vừa dối, ngón tay bất an vặn vẹo vạt áo, trăm thử sai, chẳng lẽ biết?

      Xế chiều hôm nay, nhận được tin tức chính xác, Thẩm Quân Nhã và mẹ ta cùng trở lại từ thành phố Tam Á đảo Hải Nam, nghe về cơ bản bệnh của Thẩm Quân Nhã khỏi, ta trở lại nhất định tạo thành ảnh hưởng với quan hệ của cha ta và nai con, cho nên, suy nghĩ có nên cho biết hay .

      “Nai con, có phải em biết cái gì ?” kéo tay ngồi bên giường, thử dò xét hỏi câu.

      Lương Chân Chân hoàn toàn hiểu lầm ý tứ của , thiếu chút nữa nhảy dựng lên, lập tức giả bộ đau bụng, “A! Giống như ăn gì đau bụng rồi, em toilet trước.”

      Nhìn bóng lưng hoảng hốt mà chạy của , nghi vấn nơi đáy lòng Đằng Cận Tư nặng hơn, nai con sao vậy?

      Trong toilet, Lương Chân Chân khổ sở suy nghĩ lấy cách gì ra, muốn a Tư khổ sở, làm người ta đau đớn. ╮(╯▽╰)╭

      Mười phút sau, sảng khoái tinh thần ra, vén chăn lên dựa vào trong ngực ấm áp của ông xã, chớp cặp mắt đen nhánh nhìn , “Ông xã, em có chuyện muốn cho biết.”

      “Bà xã, có chuyện muốn cho em biết.”

      Hai người gần như đồng thanh , sau khi sững sờ giây nhìn nhau cười, “Em trước .” Lương Chân Chân vẫn còn mong đợi muốn gì với mình, nhưng Đằng Cận Tư lại để cho trước.

      Tên lên dây bắn được, ngón tay Lương Chân Chân vô thức vẽ mấy vòng ngực , tròng mắt đen ngập nước tội nghiệp nhìn , “Ông xã, nếu như em tự ý gặp… Mẹ , có mất hứng ?” Vừa
      [​IMG]

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 378: Cú điện thoại bất ngờ

      Editor: Puck

      Tết lịch là ngày đoàn viên náo nhiệt nhất trong năm, mọi người làm việc bên ngoài đều tìm cách xin nghỉ trở lại, đoàn tụ cũng người trong nhà, ăn bữa cơm tất niên.

      Năm nay nhà họ Đằng rất náo nhiệt, bởi vì tăng thêm ba miệng người so với năm ngoái! Mặc dù hai người còn chưa ra đời, nhưng được Đằng lão phu nhân tính toán cả vào.

      Lương Chân Chân vốn định đón mẹ Diệp đến nhà họ Đằng cùng ăn bữa cơm tất niên, nhưng ngay trong tối hai mươi tám tháng chạp, Diệp Thành Huân mua được vé tàu trở về, lập tức bỏ ý niệm này , bởi vì biết, ở sâu trong đáy lòng mẹ Diệp vẫn còn mong đợi trai về nhà.

      Sáng mùng hai tết, Đằng Cận Tư và bà xã đến nhà họ Diệp chúc tết, Diệp Lan vui vẻ đến miệng cũng khép lại được, người thân nhà họ Diệp ít , trước kia lễ mừng năm mới đều là nhà ba người ngồi chung chỗ ăn cơm chuyện phiếm, kể từ sau kiện kia, ròng rã ba năm người nhà được đoàn tụ lần, năm nay cuối cùng thực được nguyện vọng.

      Rất nhanh, bà có hai cháu ngoại, tốt!

      “Đến đây nào, vào cửa nhanh lên, bên ngoài quá lạnh rồi.” Diệp Lan nhiệt tình đón con con rể vào nhà, thấy Đằng Cận Tư nhân vật lớn thường lên báo chí và ti vi xách quà xuất trong phòng đơn sơ nhà bà, khó tránh khỏi cảm thấy xấu hổ, xoa xoa tay ngượng ngùng : “Gian phòng hơi chút, biết…”

      từng tới nhà họ Đằng, phòng khách ở đó vừa bằng toàn bộ diện tích nhà cửa của bà, chứ đừng tới mức xa hoa, giống như hoàng cung vậy, diện tích sân trước sân sau phải lớn bình thường, trồng nhiều loại hoa cỏ cây cối, có thể so với vườn hoa , nếu phải Chân Chân đến nhà họ Đằng, bà chưa bao giờ nghĩ mình có phúc lớn như vậy.

      “Mẹ vợ người quá khách khí, chúng ta đều là người nhà.” Đây là lần thứ hai Đằng Cận Tư gọi Diệp Lan là mẹ vợ, lần đầu tiên là trong hôn lễ cách đây lâu, ý nghĩa hoàn toàn khác, ra bước này, bước ra dũng khí rất lớn.

      Mặc dù Diệp Lan phải mẹ ruột của nai con, nhưng bà nuôi dưỡng mười ba năm, coi như con ruột tự mình sinh, thương hề ít hơn con trai ruột của bà, người phụ nữ có thể đối xử như nhau như vậy dễ dàng, đây cũng là nguyên nhân tại sao nai con cam tâm tình nguyện bán mình cứu mẹ.

      Bản thân là người thiếu hụt tình thương của mẹ từ , cho nên có thiện cảm với Diệp Lan vô tư dâng hiến, hơn nữa bà nội nhiều lần dặn dò nên gọi bà là “Mẹ vợ”, sau khi tự cân nhắc,
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :