1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bà xã, anh chỉ thương em - Nam Quan Yêu Yêu (Full+eBook+ NT20)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 339: dạo cửa hàng mua sắm với bà xã

      Editor: Puck

      còn sớm, sớm chút nào, cái này gọi là làm xong trước chuẩn bị chu đáo.” Đằng Cận Tư nghiêm túc.

      Lương Chân Chân cười cắn lên cằm cái, cánh tay vòng qua hông , gương mặt dính lên lồng ngực ấm áp của , vẻ mặt thỏa mãn và hạnh phúc.

      “Ông xã, tốt.” Giọng mềm mại ngọt ngào, chứa đầy dịu dàng.

      “Ngoan, ngủ thôi.” Đằng Cận Tư ôm chặt người trong ngực, bà xã chỉ dùng để , cả đời này của , cũng chỉ người phụ nữ là . (dĩ nhiên bao gồm con tương lai của , khái niệm giống nhau.)

      lại ở trong lồng ngực nhích tới nhích lui, sợ mình nhịn được mà muốn , nhưng tình huống trước mắt cho phép mình làm, trong bụng bà xã còn có người, thể công khai làm chuyện xấu! Quan trọng nhất là ba tháng đầu dễ bị sảy thai, cũng dám mạo hiểm.

      Sáng sớm ngày hôm sau, hai người tin tức tốt này cho Đằng lão phu nhân khi ngồi bàn cơm, đúng như hai người dự đoán, bà nội vui mừng, vô cùng vui mừng.

      tốt quá! Ta có chắt bảo bối tám tháng nữa ra đời, Hạ Đông, bắt đầu từ hôm nay đặc biệt phụ trách sinh hoạt hằng ngày cho thiếu phu nhân, dặn bảo phòng bếp ngày ngày thay đổi canh dinh dưỡng đa dạng hầm nhừ, chú ý phối hợp cân đối, phải nuôi Chân Chân đến trắng trẻo mập mạp mới được.” Lão phu nhân cười đến hiền lành, vui vẻ phát ra từ đáy lòng bà, mong chờ nhiều năm như vậy, cuối cùng có kết quả.

      Lần này bà cũng sợ đối mặt với liệt tổ liệt tông nhà họ Đằng rồi, thấy a Tư và Chân Chân hạnh phúc như vậy, bà cũng vui mừng.

      “Bà nội, cháu muốn thành người mập mạp.” Lương Chân Chân nũng nịu dẩu môi, mười phần đáng .

      “Xem đứa này , bà nội đảm bảo với cháu, tạng người của cháu tuyệt đối mập, hơn nữa, bây giờ phải chỉ có mình cháu, đương nhiên phải ăn nhiều chút mới tốt, như vậy đứa bé mới có thể khỏe mạnh lớn lên!” Đằng lão phu nhân ôn tồn khuyên nhủ.

      “Khụ… cảm thấy bà nội đúng, nai con, em quả quá gầy, mập mới tốt.” Đằng Cận Tư đầy thâm ý liếc nhìn bà xã ngồi bên cạnh, lời công bằng.

      Tay Lương Chân Chân giấu dưới bàn bấm mạnh cái lên bắp đùi , trứng thối! hy vọng em thành người mập mạp sao? muốn em ra ngoài gặp người khác rồi hả?

      Xét thấy Đằng lão phu nhân làm chủ, chuyện này xác định rồi, mặc dù Lương Chân Chân tràn đầy muốn, nhưng cũng hết cách rồi, ai bảo mình mang thai bé cưng đây? Bà nội xuống thánh chỉ cũng dám nghe theo!

      --- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----

      Bên trong phòng làm việc của tổng giám đốc tầng sáu mươi tám tòa nhà tập đoàn Đế Hào tư, Đằng Cận Tư phê duyệt công văn ngẩng đầu lên hỏi: “Mấy giờ rồi?”

      Nam Cung Thần khôi phục ngạc nhiên rất nhanh, “Ba giờ bảy phút.”

      “Lúc ba rưỡi nhắc nhở tôi.” Đằng Cận Tư vẫn ngẩng đầu.

      “Cậu chủ muốn họp sao?” Nam Cung Thần soát lại công việc sắp xếp hôm nay lần, phát ba rưỡi có việc gì quan trọng.

      “Đón nai con dạo cửa hàng mua sắm.” Đằng Cận Tư lạnh nhạt đáp khiến Nam Cung Thần hoảng sợ, thể tin chân mày rung rung, dạo cửa hàng mua sắm? Trời ạ! Cậu chủ luôn luôn dính khói bụi trần gian lại dạo cửa hàng, biến chuyển này cũng quá lớn rồi! ra đoán chừng ai tin, OMG!

      Vừa đến ba rưỡi, Đằng Cận Tư chút do dự đứng dậy, cầm áo khoác ra ngoài cửa, dặn dò Nam Cung Thần mấy câu rồi vào thang máy.

      Nhìn bóng lưng cậu chủ biến mất, Nam Cung Thần nhíu mày như có điều suy nghĩ, hơn nửa năm qua, biến hóa của cậu chủ có thể là “Nghiêng trời lệch đất”, khiến cho người ta còn cảm giác lạnh như băng hợp tình người, vẻ mặt nhàng phong phú nhiều hơn vẻ tức giận, có rất nhiều nhân viên trong công ty cũng phát , rối rít thắp hương bái Phật hy vọng tâm tình của tổng giám đốc có thể kéo dài thêm.

      Lời đón bà xã dạo cửa hàng mua sắm ra có thứ tự như vậy, xem ra cậu chủ thay đổi từ trong ra ngoài, gắng sức làm rồi, đáng giá ăn mừng!

      Tại sao lại hẹn lúc ba rưỡi đây?

      Đó là bởi vì sau khi Lương Chân Chân ăn cơm trưa xong cũng mười hai giờ rưỡi rồi, dạo vườn hoa nửa tiếng với Hạ Đông, dưới ánh nắng ấm áp chiếu rọi, buồn ngủ rất nhanh, vì vậy, giấc ngủ này thẳng tới ba giờ chiều.

      Bên trong chiếc Cayenne phiên bản dài màu đen, Lương Chân Chân vùi trong ngực ông xã ai oán: “Hu hu… Em biến thành heo, ngày ngày ăn ngủ, ngủ rồi ăn, chuyện gì cũng cần quan tâm cần để ý, ở nhà nhàm chán muốn chết, ông xã, em muốn ra ngoài làm, nếu cục cưng còn chưa ra, em buồn bực trước thành hỏng rồi.”

      “Ngoan, lúc nhàm chán có thể cùng em, còn có Cát Xuyến, phải ấy cũng mang thai sao? Hai người tụi em có thể ngồi chỗ tâm , phải rất tốt sao?” Đằng Cận Tư dịu dàng an ủi.

      ấy còn làm việc! Chỉ chủ nhật mới có thời gian, hơn nữa, em cũng thể cả ngày kiếm ấy chơi, ấy cũng có mấy chuyện riêng! Ưmh… Bây giờ mới hai tháng, còn tám tháng nữa muốn em sống sao! sờ xem, thịt béo ngang hông nhiều thêm.”

      Lương Chân Chân dẩu môi kéo tay ông xã đặt lên eo mình, để cho cảm nhận chỗ đó của mình thành đống thịt béo, khuôn mặt nhắn rất ai oán.

      “Đâu có béo tốt? Bây giờ sờ cảm giác vô cùng tốt, trước kia quá gầy, tất cả đều là xương.” Đằng Cận Tư lời lòng Lương Chân Chân thích nghe, phụ nữ đều thích chưng diện, ước gì vóc người mình thon thả, béo lên là đại kỵ!

      “Hừ! Cũng biết lừa phỉnh người ta! Đâu có người đàn ông nào thích người mập.”

      “Bà xã, chỉ cần là em, dù như thế nào cũng thích, bây giờ bé cưng lớn, để cho bé ăn đủ sao có thể khỏe mạnh lớn lên chứ?”

      “Người ta ăn, chẳng qua cảm thấy ở nhà quá nhàm chán! Cứ tiếp tục lâu dài như vậy, cũng tốt cho bé cưng!” Lương Chân Chân ngọt ngào làm nũng.

      “Nếu , ban ngày em cùng đến công ty?” Đằng Cận Tư hơi trầm ngâm, cảm thấy lời bà xã rất có lý, ngày ngày ở nhà dưỡng thai quả phải kế hoạch lâu dài, thời gian tám tháng, đúng là khó lòng chịu đựng.

      “Hả? Cùng đến công ty? Em có thể làm gì chứ?” Lương Chân Chân kinh ngạc mở to mắt.

      “Muốn làm gì cũng được.”

      “Em học tin tức, hiểu những thứ kia thương trường, chẳng lẽ để em làm nhân viên phục vụ ở khách sạn Đế Hào tư?”

      Đằng Cận Tư cưng chiều véo mặt , “Bé ngốc! Sao lại cam lòng để cho em làm nhân viên phục vụ?”

      “Hì hì… Chẳng lẽ là thư ký?” Lương Chân Chân ngoẹo đầu cười vui vẻ.

      “Nếu như em đồng ý, điều này cũng có thể xem là ý kiến hay.” Đằng Cận Tư mỉm cười.

      thích! Người ta phải học làm thư ký, em muốn tòa soạn làm biên tập.”

      được, yên lòng.”

      “Em cũng phải đứa trẻ ba tuổi, có gì yên lòng chứ? Cùng lắm em đến tòa soạn của Cát gia nộp đơn, làm bạn chỗ với ấy, có được ?” Tròng mắt đen ngập nước của Lương Chân Chân lấp lánh ánh sáng.

      được, còn sợ lo lắng, chỉ có thể để em bên người mới an toàn nhất.” Đằng Cận Tư dieendaanleequuydonn khăng khăng giữ ý kiến, trải qua vụ bắt cóc lần trước, tăng cường đề phòng.

      Lương Chân Chân thuyết phục được , đành phải đồng ý, “Được rồi, xem như nể mặt cục cưng, em thỏa hiệp lần, nhưng phải đồng ý, chờ sau khi sinh bé cưng xong, thể can thiệp em ra ngoài tự do làm việc.”

      “Ừ, thành vấn đề.” Đằng Cận Tư đồng ý rất sảng khoái, trước mắt bà xã đại nhân là lớn nhất, chuyện sau này sau, bây giờ ai được chính xác?

      Nghe thấy đồng ý, trong lòng Lương Chân Chân vui vẻ, ôm mặt “Chụt” cái rất vang dội, “Ông xã, từ ngày mai cho đến ngày bé cưng ra đời, em đến công ty làm thư ký riêng, chỉ có điều phải tìm người dạy em mới được.”

      “Được, để Nam Cung tìm người dạy em.”

      “Sao để cho ấy tự mình dạy em?”

      “Bởi vì việc của cậu ta rất nhiều, giúp được.”

      “Vậy… Vậy nếu em , có thể có ảnh hưởng tốt ?” Đây mới là điều lo lắng nhất.

      “Ngoan, em cần lo lắng những thứ này.” Đằng Cận Tư vuốt ve mái tóc ngắn xù của , bên môi tràn ngập nụ cười cưng chiều.

      Đầu Lương Chân Chân chui vào trong ngực , cũng đúng, có ông xã vạn năng chỗ tốt chính là có thể vì mình giải quyết tất cả các nguy cơ, mình chỉ cần ngoan ngoãn hưởng thụ là được. (⊙o⊙)

      --- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----

      Trong cửa hàng, hành động của Đằng Cận Tư thể gọi là “mua”, phải gọi là “Càn quét”, mặc kệ quần áo con trai hay con , đồ dùng hằng ngày của đứa bé hay đồ chơi, tất cả toàn bộ túi xách, Lương Chân Chân ở bên cạnh chỉ có thể giương mắt nhìn, chuyện này… Cũng quá kinh khủng rồi!

      Thừa lúc nhân viên phục vụ để ý, kéo ống tay áo ông xã, “Có phải mua quá nhiều , mặc hết làm thế nào? Hơn nữa, còn chưa biết là con trai hay con ?”

      sao, chúng ta thiếu tiền.”

      O(╯□╰)o Đầu Lương Chân Chân đầy vạch đen, có tiền cũng thể hoang phí như vậy! Như vậy có thể thấy, a Tư là tên phá của điển hình, chuyến hôm nay, ít nhất mười vạn ra ngoài, chỉ sợ đồ mua phải dùng xe tải kéo về.

      “Ông xã, em đói bụng rồi, chúng ta đừng mua nữa, ăn cơm có được ?” chỉ có thể dùng cách này để ngăn cản .

      “Được.” Đằng Cận Tư thấy đồ đều mua đầy đủ hết, liền ôm về phía thang máy, khóe mắt vừa đúng lúc nhìn thấy tiệm “Đồ lót nữ” ở khúc quanh.
      Last edited: 6/5/16

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 340: Gặp người quen

      Editor: Puck

      “Bà xã, nhớ em có vài món đồ lót bị làm hư.”

      Đằng Cận Tư dán vào lỗ tai , hơi thở nóng bỏng phun dày đặc bên tai , hơi ngứa, rất tức giận liếc nhìn , gần như cắn răng nghiến lợi trả lời: “ định làm gì?”

      “Thưởng cho em!” Đằng Cận Tư như chuyện đương nhiên.

      “Ai muốn đền chứ?” Lương Chân Chân hầm hừ phồng má, biết xấu hổ mà thong dong bình tĩnh như vậy, mỗi lần kêu đừng thô lỗ như ậy mà nghe, cũng phá hư vài món! Còn đều là đồ rất thích đấy!

      Cũng biết hôm nay điên khùng gì, điên cuồng mua đống đồ con nít, còn kéo mua… đồ lót, càng ngày càng tệ rồi! ╭(╯╰)╮

      “Bảo bối, bất kỳ chỗ nào người em đều bị nhìn rồi, phải chỉ là mấy món đồ lót thôi sao? … Xấu hổ?” Đằng Cận Tư hạ thấp giọng bên tai , chọc cho đỏ bừng cả mặt, xấu hổ hất tay ra.

      “Mua mua, có gì đặc biệt hơn người!” Lương Chân Chân oán trách lườm , thu hồi thẹn thùng tỏng lòng, a Tư cũng có chút đạo lý, mỗi chỗ người mình đều bị nhìn hết trơn rồi, hơn nữa mỗi lần quần áo người đều do cởi giúp mình, mắc cỡ ngượng ngùng ngược lại có vẻ làm kiêu.

      “Bà xã, chậm thôi, kẻo ngã.” Đằng Cận Tư nhìn dáng vẻ xông thẳng tới trước của , trong lòng nhịn được toát mồ hôi dầm dề vì , như vậy giống người có thai sao?

      Lương Chân Chân thẳng tới cửa hàng bán đồ lót nhìn có vẻ rất sang trọng, phụ nữ sao? Đương nhiên muốn tốt với chính mình chút, nhất là đồ lót, phải mua đồ tốt đấy!

      Nhân viên phục vụ nhìn dáng vẻ hai người, liền biết hôm nay gặp được khách hàng lớn, nở nụ cười vui vẻ nghênh đón, “Tiểu thư, chào , cần tôi giới thiệu cho chút ?”

      cần, tôi xem trước chút rồi .” Lương Chân Chân từ chối nhã nhặn, phiền nhất là lúc mua đồ có người ở bên cạnh lung tung, nhiễu loạn suy nghĩ của .

      Đằng Cận Tư biết xấu hổ, theo cùng chọn lựa, đôi tay nhàng đút vào trong túi quần tây, ánh mắt lequydon đuổi theo bóng lưng của , khóe môi hơi nhếch lên, quyến rũ khiến đám nhân viên nữ phục vụ ở bên cạnh bắn tim tung tóe, thỉnh thoảng châu đầu ghé tai mấy câu.

      “Wa! Đây chính là cao phú suất trong truyền thuyết!”

      chỉ đẹp trai, khí thế còn cường đại, tuấn cao lớn, có vẻ thành thục! Hoàn toàn là hình tượng bạch mã hoàng tử trong lòng tôi!”

      “Thoạt nhìn người phụ nữ kia cũng bình thường! Sao lại câu được người đàn ông có tiền như vậy? Ông trời quá công bừng! chút cũng ưu ái tôi.”

      “Thôi ! Xã hội bây giờ chẳng phải như vậy, công tử nhà có tiền đều thích đồ mới mẻ, thay phụ nữ còn chăm chỉ hơn thay áo, hôm nay mang người này, ngày mai dẫn theo người khác đó.” giọng nữ ép thấp, người ngoài gần như nghe được.

      Mặc dù Lương Chân Chân nghe được họ gì, nhưng dùng đầu ngón chân cũng có thể đoán được mấy ấy bàn luận về và ông xã đẹp trai khiến người ta cũng phải đố kỵ, riêng gì nnhân viên phục vụ trong tiệm đưa mắt ngừng người , ngay cả khách hàng vào mua đồ cũng đưa ánh mắt nóng bỏng về phía , giống như chính là siêu sao trời sinh, cho dù hướng nào cũng đều nổi bật nhất.

      Khụ… Xem ra sau này thể dẫn theo ấy ra nơi công cộng rồi, làm tốt gây loạn, quá nguy hiểm!

      vừa chọn vừa nghĩ, đề phòng đột nhiên tới phía sau mình, “ suy nghĩ gì đấy? Còn chưa chọn được?”

      Khi do dự quyết, ngón tay Đằng Cận Tư nhặt bộ đồ lót màu đen viền tơ lên, “ cảm thấy món này rất tốt, rất giống bộ em mặc khuya hôm trước.”

      “Nào có, món đồ của em bảo thủ hơn nó nhiều.” mặt Lương Chân Chân dần dần ửng đỏ, quần áo trong này cũng quá gợi cảm xinh đẹp rồi, chỉ nhìn cũng khiến người ta mơ tưởng viển vông.

      sao? Nếu giống nhau, vậy mua cái này thôi.” Khóe miệng Đằng Cận Tư chứa ý cười xấu xa, bảo nhân viên phục vụ bọc nó lại.

      Nhân viên phục vụ trong tiệm lập tức ân cần tới, khen tặng: “Tiên sinh, ánh mắt của ngài tốt, bộ đồ lót này là style mới trong tiệm chúng tôi, vô cùng tôn lên dáng ngực…”

      Lương Chân Chân mất tự nhiên “khụ” tiếng, bây giờ nhân viên phục vụ đều cởi mở như vậy sao? Lời gì cũng với đàn ông? Còn thao thao bất tuyệt như thế, nhiệt tình như lửa, giống như quên mất rằng người mặc chân chính là ai.

      rất chuyên nghiệp.” Đằng Cận Tư đột nhiên cau mày, giọng lạnh lẽo nhạt nhẽo.

      “Hả?” Nữ nhân viên phục vụ ràng ngây ngẩn cả người, lời còn chưa xong mắc kẹt rồi, kinh ngạc nhìn về phía .

      “Người mua đồ lót là tôi, nhưng người mặc, là bà xã tôi.” Đằng Cận Tư từng câu từng chữ, chữ nào cũng là châu ngọc.

      Lời vừa ra khỏi miệng, mấy người vừa bàn luận rối rít lập tức trợn tròn mắt, trong lòng đồng thời suy nghĩ dđlqd vấn đề: cái gì? Bà xã? Sao lại là bà xã chứ? ràng nên là bạn ?

      “Phì…” Lương Chân Chân nhịn được vui vẻ, bây giờ mới phát a Tư có mặt dí dỏm ngầm, nét mặt mê trai của mấy này lộ ra đúng là đặc sắc, khiến cho người ta rất muốn ôm bụng cười lăn lộn!

      “Tiên sinh, xin lỗi, tôi…” Nữ nhân viên phục vụ bị mặt đỏ tới mang tai, ngay cả nên đâu cũng biết.

      Đằng Cận Tư lười hỏi đến ta, ôm eo bà xã về phía khác, tiếp tục chọn lựa, chủ cửa hàng thừa dịp người khác chú ý trợn mắt lườm nữ nhân viên phục vụ kia, sau đó cười híp mắt về phía hai người bọn họ.

      “Tiên sinh, tiểu thư, vô cùng xin lỗi, nữ nhân viên phục vụ kia mới tới, hơi hiểu chuyện, hy vong hai người thông cảm nhiều.”

      Đằng Cận Tư coi như nghe thấy lời ta , còn Lương Chân Chân hơi đành lòng, quay đầu lại cười cười với ta, “ có việc gì.”

      Cửa hàng trưởng thở phào nhõm trong lòng, xem ra quan hệ hai người giống bình thường, coi như phải vợ chồng , cũng tuyệt đối phải là quan hệ nam nữ bình thường, hơn nữa người đàn ông này vô cùng quen mặt, giống như từng nhìn thấy trong ti vi và hình tạp chí.

      Trời ạ! ta phỉa là Đằng Cận Tư chủ tịch tập đoàn Đế Hào tư huyên náo xôn xao thời gian trước hay sao? Người thực đẹp trai hơn hình nhiều, xem ra cũng lạnh lùng vô tình như vậy, chẳng lẽ người phụ nữ bên cạnh ta chính là Lương Chân Chân – vị hôn thê mà ta tuyên bố với đại chúng?

      “Em cảm thấy cái này cũng tệ lắm.” Lương Chân Chân cầm chiếc áo lót màu xanh đen lên, kiểu dáng rất đặc biệt, gần như là liếc mắt cái chọn trúng.

      “Tiểu thư, nếu như thích có thể mặc thử, bên kia có phòng thử quần áo, tôi dẫn qua.” Thái độ của cửa hàng trưởng lập tức ít ân cần, bởi vì biết đây là khách hàng lớn hiếm có, cho nên nhất định phải nắm chặt lấy.

      Lương Chân Chân theo lời ta qua đó, lúc này cửa phòng thử quần áo mở ra, ra là nam nữ, ràng là Tống Tử Quân và Lâm Tịnh, hoàn toàn kinh ngạc rồi, hai người bọn họ… Ở chung chỗ?

      “Chân Chân…” Lâm Tịnh đẩy cửa ra thấy Lương Chân Chân, mặt lộ vẻ thẹn thùng, vừa rồi cài được dây đằng sau, vốn định để nhân viên phục vụ giúp mình, kết quả ngờ Tống sư huynh tiến vào.

      “Tiểu Tịnh, lâu gặp.” Lương Chân Chân cũng ngây ngẩn cả người trong chốc lát, sao cũng thể ngờ diendanleequuydonn gặp được đồng nghiệp ở đài truyền hình, càng nghĩ tới sau khi mình rời , tiểu Tịnh lại có thể ở chung chỗ với tên Tống Tử Quân khốn kiếp kia!

      Tống Tử Quân có thâm ý khác liếc nhìn Lương Chân Chân, mấy tháng gặp, sắc mặt ấy hồng hào rất nhiều, còn giống như hơi lên cân, cần nghĩ cũng biết là do ảnh hưởng của tên đàn ông Đằng Cận Tư kia, xem ra, ấy sống rất tốt.

      “Gặp mặt đồng nghiệp cũ, phóng viên Lương chào hỏi sao?” Sắc mặt ta như bình thường, nhưng ra trong lòng chất chứa cảm xúc mệnh mông.

      “Tôi hy vọng trưởng ban Tống có thể đối xử tốt với tiểu Tịnh, ấy là tốt, giống mấy người phụ nữ đùa giỡn trước kia.” Lương Chân Chân lạnh lùng , có cảm tình tốt với người đàn ông có vẻ ngoài quang minh chính trực này.

      Đằng Cận Tư ở bên cạnh thờ ơ lạnh nhạt giữa luồng khí của ba người bọn họ, khó nhìn ra, nai con rất ghét người đàn ông họ Tống đó, mà dường như người đàn ông đó có tình cảm khác thường với nai con, mặc dù ta che giấu rất tốt, nhưng đều là đàn ông, cảm thấy được, cho nên, trong lòng cực kỳ khó chịu!

      Lại có người đàn ông dám mơ ước đến người phụ nữ của Đằng Cận Tư , đúng là muốn sống!

      Lâm Tịnh nghe thấy Lương Chân Chân chuyện vì mình, trong lòng chảy qua dòng ấm áp, ngước mắt sợ hãi liếc nhìn Tống sư huynh ngọc thụ lâm phong, rốt cuộc cảm tình của ấy với mình có phải lòng ? Mình như con thiêu thân lao đầu vào lửa ấy, rốt cuộc là đúng hay sai? Có lúc, ngay cả chính cũng mê man.

      tới bước này, tự lạc mất mình, ở trước mặt tình , càng ngày càng trở nên hèn mọn, càng ngày càng thấy mình, mỗi khi giật mình tỉnh giấc lúc nửa đêm, đều lặp lặp lại tự hỏi lòng mình: Tôi là ai? Làm như vậy có đáng giá ?

      “Phóng viên Lương đây là dạy dỗ tôi sao?” Tống Tử Quân nhíu mày.

      “Trưởng ban Tống nhạy cảm quá, đáng giá!” Lương Chân Chân phản kích chút khách khí, sau đó cất bước vào phòng thử quần áo.

      “Bà xã tôi rất đúng, cậu đúng là đáng giá.” Đằng Cận Tư khinh miệt bĩu môi, trong tròng mắt đen tràn đầy mỉa mai và lạnh lẽo.

      Tống Tử Quân giận đến gân xanh nổi lên, nhưng ở trước mặt Đằng Cận Tư chỉ là trưởng ban nho , hoàn toàn có khả năng so sánh, chỉ có thể nhịn giọng điệu kia ở trong lòng.
      Last edited: 6/5/16

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 341: Trêu chọc lòng người
      Editor: ChiMy

      Lâm Tịnh thấy ý khiêu khích trong mắt hai người bọn họ càng ngày càng đậm, chỉ sợ xảy ra chuyện, liền lôi kéo ống tay áo của Tống Tử Quân, "Tử Quân, tôi mua xong rồi, chúng ta trước thôi."

      Tống Tử Quân chính là thiếu cái bậc thang như vậy, tình cảnh như thế, đương nhiên muốn thuận thang mà xuống, hừ hừ lỗ mũi, tức giận quay đầu , hoàn toàn để ý tới Lâm Tịnh ở bên cạnh, trong lòng suy nghĩ vấn đề: Đằng Cận Tư gọi Lương Chân Chân là "Bà xã", chẳng lẽ bọn họ có quan hệ là vị hôn thê vị hôn phu của nhau? thể tin được, Lương Chân Chân cũng phải là cái loại đẹp đến chim sa cá lặn, hoa nhường nguyệt thẹn, sao có thể mê hoặc Đằng Cận Tư đến xoay vòng vòng đây?

      Nhìn bóng lưng của Tống Tử Quân, trong lòng Lâm Tịnh khổ sở, tình mang đến cho người ta rất nhiều khổ sở, trước kia chỉ là người thầm mến, hy vọng xa vời cũng chỉ là cảnh tượng huyền ảo, rất hư ảo, cho nên có cuộc sống của mình, bạn bè của mình, nhưng khi nguyện vọng chân chính được thực , mới phát , mình rơi vào trong ngõ cụt, tất cả xoay quanh người đàn ông này, vì , mình bỏ qua rất nhiều, dần dần xa cách với bạn bè đồng nghiệp, ngay cả tính tình cũng trở nên đa sầu đa cảm, bao giờ trở lại Lâm Tịnh buồn lo như trước nữa rồi.

      Chỉ cần là phụ nữ, gặp phải cảnh tượng như thế này, trong lòng cũng khó chịu, giống như con rối bị vứt bỏ, hoàn toàn quan tâm đến cảm nhận của , muốn , muốn tới tới, ngay cả ánh mắt cũng chưa từng cho .

      "Làm phiền với Chân Chân tiếng, tôi trước." gượng cười với Đằng Cận Tư, mặc dù mới vừa rồi Chân Chân giúp trút giận, nhưng lại chọc cho Tử Quân vui, sau khi trở về nhất định hành hạ gấp đôi, người chịu khổ vẫn là mình.

      Thấy Chân Chân hạnh phúc như vậy, Đằng thiếu gia tiếng tăm lừng lẫy chính miệng thừa nhận là bà xã của , trong mắt thủy chung chỉ có mình ấy, cưng chiều và thương này khiến cho ghen tỵ, tại sao mình được hạnh phúc như vậy?

      ấy, rất may mắn, có người cha giàu có như vậy, còn có người đàn ông thương , mới vừa hưởng tuần trăng mật rồi nước ngoài về, mặt tràn đầy hạnh phúc, làm người phụ nữ, ở trong đám mây hạnh phúc rồi.

      Mình và , hoàn toàn là hai thái cực trái ngược nhau, sau này nên gặp nhau tổt hơn, hạnh phúc của ấy chỉ làm nổi bật thêm cái bất hạnh của , chỉ làm thêm đau xót.

      Sau khi xong liền đuổi theo người đàn ông càng càng xa, từ khi biết , vẫn chưa từng ngừng đuổi theo bước chân của , ròng rã năm năm rồi, đến tột cùng dựa vào gì mà chống đỡ đến bây giờ đây?

      Sau khi Lương Chân Chân ra từ phòng thử quần áo, liền phát Tống Tử Quân và Lâm Tịnh rồi, chép miệng hỏi, " rồi sao?"

      "Ừ, vừa ?" Đằng Cận Tư tới ôm hông của , chuyện mới vừa rồi thích hợp ở chỗ này, vẫn nên đợi quay về rồi .

      "Vừa, lấy cái này ." Lương Chân Chân mua đồ rất quả quyết, nhìn trúng liền xuống tay, chút do dự.

      "Bà xã, cảm thấy cái màu đen đó tệ, nếu , thử chút?" Đằng Cận Tư khẽ nhướng máy, quyến rũ lòng người.

      Quản lý nghe xong lời này, lập tức cầm nội y tới, ngừng đưa cho Lương Chân Chân, trong lòng ước gì mua nhiều thêm nữa, tăng lượng tiêu thụ, tiền lương của cũng cao hơn, tỉ lệ thuận.

      "Ưmh. . . . . . Ghét!" Mặc dù trong miệng Lương Chân Chân ghét, nhưng ông xã thích, vẫn cầm vào thử.

      Vì vậy, dưới giựt dây của ông xã, lập tức mặc thử năm cái, quản lý cười đến mặt muốn nỏ hoa rồi, hôm nay gặp được khách quý rồi!

      Lúc tính tiền, đột nhiên quản lý cười híp mắt : "Tiên sinh, tiểu thư, tiệm chúng tôi mới nhập về nội y sexy, vô cùng thích hợp cho vợ chồng sử dụng, biết hai vị có hứng thú xem thử hay ?"

      " có."

      "Có. . . . . ."

      Hai người cùng trả lời, có điều bên từ chối, bên đồng ý, mặt Đằng Cận Tư viết ba chữ to "thấy hứng thú", khóe môi càng cong lên, nội y sexy? Nghe có ý tứ.

      Lương Chân Chân xấu hổ đưa tay nhéo , " cần! Nhiêu đây là đủ rồi."

      dĩ nhiên biết nội y sexy, chính là loại rất ít vải, thậm chí có thể sử dụng từ ít đến đáng thương để hình dung, mỗi lần nhìn đều đỏ mặt tới mang tai, quá hấp dẫn!

      Quản lý biết nên sao làm sao, ánh mắt như cầu cứu nhìn về phía Đằng Cận Tư, biết đại đa số đàn ông đều thích phụ nữ của mình ăn mặc hấp dẫn mê người, cho nên mới cố ý câu như vậy .

      Đằng Cận Tư để ý tới kháng nghị của bà xã, ý bảo quản lý đưa cho nhìn, khi nhìn thấy đồ nụ cười môi càng ngày càng tà mị, trong đầu tự chủ được xoay quanh bộ dáng nai con mặc nó vào, chỉ tưởng tượng thôi cảm thấy bụng dưới dâng lên trận nóng ran quen thuộc, cũng biết là ai thiết kế loại nội y sexy này, đúng là. . . . . . vật phẩm chuẩn bị cho vợ chồng, rất có tình thú!

      "Bà xã, mặc vào thử chút?" giọng bên tai .

      "!" Lương Chân Chân rất quả quyết từ chối, đại sắc lang! Bộ nội y đó hoàn toàn hãy như voan mỏng, chỉ có thể che được bộ phận trọng yếu, quá hở hang ! mới thèm mặc!

      "Bà xã, muốn nhìn em mặc." tiếp tục quyến rũ , cầm lấy áo lót từ trong tay người bán hàng, ôm tới phòng thử quần áo.

      Lương Chân Chân tránh thoát cánh tay của , vẻ mặt nhàn nhạt liếc cái, Hừ! Trứng thối! mặc!

      "Bà xã, em cảm thấy rất đẹp sao?"

      "Khó coi!"

      "Nai con, bà xã ngoan. . . . . ." trực tiếp ôm vào phòng thử quần áo, bật hơi ở bên tai , trêu chọc .

      ╭(╯╰)╮ mặc là mặc!

      Lúc suy nghĩ được bị mê hoặc bởi mỹ nam kế của nút áo lót phía sau bị mở ra, ngay sau đó bộ ngực mềm mại rơi vào tay giặc, tức giận đánh , "Làm gì vậy! Nơi này lúc nào cũng có thể có người vào!"

      "Yên tâm, họ dám vào."

      "Khốn kiếp! cho phép động dục lung tung, bảo bảo trong bụng vẫn còn nhìn chúng ta." Lương Chân Chân chỉ có thể đem con ra làm tấm bia.

      "Bà xã, mặc vào có được hay ?"

      "Người ta sắp bụng bự rồi, mua về cũng dùng được!"

      " sao, chờ em sinh con xong mới mặc."

      "Vậy chờ sinh con xong mới mua." Lương Chân Chân suy nghĩ trước tiên phải dụ dỗ , sau này bao giờ mua nội y với nữa, chịu nổi.

      " được! Hôm nay phải mua hết." Đằng Cận Tư cũng phải là người dễ gạt, thương nhân khôn khéo! Sao lại nhìn ra trong ngực có ý đồ gì.

      Dưới tấn công nửa cưỡng chế nửa dụ dỗ của , Lương Chân Chân đầu hàng, chỉ có thể thay, nhưng phía dưới kiên quyết chịu thay, vải vóc quá ít ỏi, muốn khơi lên mãnh thú trong người A Tư, huống chi trong bụng của còn có con, thiên thời địa lợi nhân hòa đều có!

      "Đây là quần lót sao?" Ngón tay của Đằng Cận Tư khơi cái quần voan mỏng viền tơ màu đen trong suốt lên, mặt còn có dây, chẳng lẽ có thể trực tiếp buộc vào rồi cởi ra, tiện lợi như vậy?

      "Biết còn hỏi. . . . . ." Linh Chân xấu hổ giành lại chiếc quần lót mỏng manh từ trong tay , bỏ vào trong hộp, có cách nào tưởng tượng mình mặc nó vào có dáng vẻ gì, xấu hổ.

      "Tiện lợi như vậy, đương nhiên là phải mua."

      Đằng Cận Tư cười đến có ý tốt, nửa híp tròng mắt đen khó nén ngọn lửa cháy hừng hực bên trong, cánh tay dài ôm Lương Chân Chân vào trong lòng, hơi thở gấp gáp nhìn , "Bà xã, nhất định em mặc rất đẹp."

      "Đại sắc lang!" Lương Chân Chân vừa thẹn vừa đấm , tên bại hoại này! biết trêu chọc .

      "Ngoan, trước hết mặc quần áo vào, bằng , . . . . . ." Giọng của Đằng Cận Tư càng ngày càng khàn, mê hoặc lòng người.

      Dĩ nhiên Lương Chân Chân biết muốn gì, vội vàng mặc quần áo, mở cửa phòng thử quần áo ra ra ngoài, hai tai đỏ bừng, bộ dáng xinh đẹp động lòng người.

      Cho đến khi thanh toán xong rời , gương mặt của vẫn đỏ, mặc cho ông xã nắm tay tới thang máy, mà cả đám nhân viên phục vụ sau lưng cũng nhìn với ánh mắt ước ao ghen tị, quá hạnh phúc! Cho dù chỉ là tốt đẹp ngắn ngủi, họ cũng nguyện ý làm bé lọ lem lần.

      "Mấy người nhận ra ? Người đàn ông kia chính là Đằng thiếu gia!" Giáp vô cùng kích động.

      "Cái ánh mắt hấp dẫn chết người, khi giơ tay nhấc chân đều mang khí thế cường đại, dáng vẻ tươi cười quyến rũ, ăn mòn trái tim của tôi, em !" Ất tự mình say mê .

      "Trước kia tôi vẫn cảm thấy trưởng ban Tống rất tuấn tú, nhưng hôm nay vừa so sánh, mới phát liền nghiêng cái dưa rách táo, hoàn toàn thể so với Đằng thiếu gia, đúng là cái trời cái dưới đất, trái tim của tôi! Tan nát dưới đất." Bính cảm khái .

      " vậy ư? là tức chết! tới vừa rồi, rốt cuộc ta có cái gì tốt? Tại sao được Đằng thiếu gia cưng chiều! Tôi ghen tỵ." Vẻ mặt của Đinh rất tức giận.

      "Tất cả đều im lặng cho tôi! Đứng ở đằng kia chuyện là có thể lãnh tiền lương phải hay ? Mấy người cũng phải là bạch phú mỹ, còn mong mỏi gặp được soái ca nhất kiến chung tình sao! Tất cả đều tỉnh lại giùm tôi! làm việc!" Quản lý hung dữ rống tiếng, mấy nhân viên phục vụ lập tức giải tán

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 342 : Nguy cơ tiềm
      Editor : ChiMy

      Từ lúc ra đến khi ngồi trong xe, khóe miệng của Lương Chân Chân vẫn mang ý ngọt ngào xấu hổ, ôm cánh tay Đằng Cận Tư đầu tựa vào vai , rất hạnh phúc.

      "Bà xã, hai người vừa rồi là đồng nghiệp của em ở đài truyền hình sao?"

      "Ừ, Tịnh tử và em được tuyển chung vào, còn Tống Tử Quân là trưởng ban kênh tin tức ở Đài Truyền Hình, cũng là học trưởng ở đại học của Tịnh tử, ấy thầm mến ta gần năm năm rồi, đến đài truyền hình làm việc cũng vì ta, mặc dù em biết sao bọn họ chung với nhau, nhưng em cảm thấy ấy vui vẻ, ngược lại mang đầy tâm , em đoán. . . . . . Tống Tử Quân đối xử tốt với ấy." Lương Chân Chân xong lòng đầy căm phẫn.

      "Với trực giác của đàn ông, cảm thấy Tống Tử Quân có ý. . . . . . với em." Đằng Cận Tư ý vị sâu xa .

      "Chậc chậc. . . . . . Hình như em ngửi thấy mùi chua." Lương Chân Chân khoa trương hít hà, cười vui vẻ.

      trán Đằng Cận Tư chảy đầy vạch đen, ngay sau đó khôi phục lại tự nhiên, "Bà xã của đương nhiên cho phép người đàn ông khác mơ tưởng, ánh mắt cũng được!"

      Lương Chân Chân cười híp mắt ôm cánh tay của , giọng ngọt ngào dịu dàng, "Ông xã, lúc nãy trong cửa hàng, nhiều say mê như vậy, muốn ăn giấm chua em còn nhiều hơn , nhưng em biết thích mấy ấy, bởi vì chỉ thích mình em, giống như em chỉ thích mình vậy."

      Lời này tác động đến người nghe! vui trong lòng Đằng Cận Tư lập tức tan thành mây khói, nai con đúng, hai người bọn họ sớm nhận định nhau, xa rời, hoàn toàn thể thay lòng, đời kiếp, gắn bó bên nhau.

      "Ừ, chỉ thích mình nai con." dịu dàng nhìn .

      "Cả đời này nai con cũng chỉ mình A Tư." Lương Chân Chân hất cằm lên hôn môi cái, dí dỏm đáng .

      "Sau này em ít tiếp xúc với hai người bọn họ hơn, nhất là cái tên họ Tống đó, sợ ta gây bất lợi cho em." Đằng Cận Tư bình tĩnh dặn dò, mặc dù nhìn bên ngoài người đàn ông kia rất đàng hoàng, nhưng thực tế như thế nào, ai chắc được, cho dù là ai trong lòng cũng có mặt xấu xa, môt khi bị kích thích ra, sinh ra uy lực tưởng tượng được.

      dám để cho nai con mạo hiểm, quá đơn thuần thiện lương, dễ dàng tin tưởng người khác.

      "Em vốn rất ghét cái tên họ Tống đó, hôm nay hoàn toàn là vì bất bình thay Tịnh tử, về sau chắc chắn em có bất kì liên quan gì tới ta." Lương Chân Chân biết A Tư là vì muốn tốt cho mình, ra có thiện cảm với Tống Tử Quân, cứ có cảm giác con người ta là lạ, cũng xem trọng Tịnh tử.

      "Ừ, việc của người khác em đừng quan tâm nhiều như vậy, thuận theo tự nhiên ." Trong lòng Đằng Cận Tư muốn nai con xen vào, nhưng người trọng tình cảm, mình cũng thể nhiều.

      Nhưng cho người để ý Tống Tử Quân, để ngừa xảy ra chuyện đáng lần nữa.

      "Ưmh, biết rồi." Lương Chân Chân mềm nhũn dựa vào người ông xã, trong lòng ngọt ngào, có ở đây, cái gì mình cũng sợ, về phần Tịnh tử, chỉ có thể cầu nguyện ấy có được hạnh phúc.

      ******

      Trước cửa trung tâm thương mại, có hai người nhìn chằm chằm chiếc Cayenne màu đen rời , ai cũng có tâm tư riêng.

      "Mẹ! Con nhớ ra rồi, trách được nhìn hai bóng lưng quen thuộc như vậy, ra là đôi nam nữ trẻ tuổi định thuê phòng của chúng ta ở Thuỵ Sĩ." chuyện khoảng hai mươi tuổi, đầu tóc xoăn dài đến eo, ăn mặc rất thời trang.

      "Tiểu Nghiên, con. . . . . . Xác định nhìn lầm chứ?" vị phu nhân khoảng năm mươi tuổi thể tin hỏi, giọng hơi run rẩy.

      Rất dễ nhận thấy, hai người này, chính là mới từ Thụy Sĩ trở về nước Kiều Tuyết Nghiên cùng Thẩm Ý Linh, lần này trở về, hai mẹ con chỉ vì chơi, còn vì việc học của Kiều Tuyết Nghiên, thành công xin vào đại học F, phải ở đây học hai năm.

      "Mẹ, mẹ làm sao vậy?" Kiều Tuyết Nghiên hơi khó hiểu đối với câu hỏi của mẹ.

      " có việc gì, mẹ chỉ cảm thấy cái thế giới này rất , ngờ bọn họ cũng là người ở thành phố C, chúng ta vừa trở về nước ngày hôm sau gặp được bọn họ." Thẩm Ý Linh liền tranh thủ luống cuống của mình để che giấu quá khứ.

      Lần trước ở Thụy Sĩ, bà chỉ nhìn thấy bóng người mơ hồ ở xa, hơn nữa bà hoàn toàn suy nghĩ tới chuyện kia, đời sao có chuyện trùng hợp như vậy đây? Huống chi trôi qua ba mươi năm, bà cũng thể bảo đảm mình có thể gặp lại . . . . . . con trai lần nữa, còn có thể nhận ra nó hay .

      Vậy mà, mặt mũi của người kia, thể khiến bà hoài nghi, quá giống với chồng trước của bà, còn có hành động che chở bên cạnh nó khiến bà kinh hãi, nhớ năm đó, Đằng Diệu Bắc có đối xử với mình như vậy, nó. . . . . .

      "Con cũng thấy vậy, nhưng con chỉ biết bọn họ họ gì, ngay cả số điện thoại cũng biết, đừng chi là nhà bọn họ ở đâu, làm ở đâu, haizzz. . . . . . tiếc mà!" Kiều Tuyết Nghiên thở dài.

      "Con biết bọn họ họ gì?" Tiến bước để xác nhận suy đoán trong lòng mình , Thẩm Ý Linh làm bộ vô tình hỏi.

      "Đúng vậy! Nam họ Đằng, nữ họ Lương."

      Quả nhiên! Trong lòng Thẩm Ý Linh "Lộp bộp", sao lại trùng hợp như thế, xem ra lần trước chắc nó nhận ra mình, cho nên mới quyết tuyệt rời như vậy, nhất định trong lòng nó. . . . . . hận mình.

      Thoáng cái ba mươi năm trôi qua, vậy mà nó có thể nhận ra mình sao?

      "Mẹ, phải mẹ muốn dạo sao? Tại sao lại ngẩn người vậy?" Kiều Tuyết Nghiên nghi ngờ, mẹ làm sao vậy? Bắt đầu từ lúc vừa rồi thấy Đằng đại ca và chị Lương, vẫn luôn nghĩ đến, chẳng lẽ mẹ quen biết hai người họ?

      ! ! Nếu như biết, lần trước ở Thụy Sĩ nên nhận ra, chờ đến bây giờ.

      "Có thể là ba mươi năm rồi chưa quay về, gặp vài người cứ có cảm giác quen mặt, thôi, chúng ta vào dạo chút, ở đây càng lúc càng phồn hoa." Thẩm Ý Linh cười ha hả che lấp.

      số việc bà định cho con biết, cuộc sống trước kia còn liên quan đến bà, thấy con trai sống tốt, thấy mãn nguyện, muốn làm phiền nó, cũng muốn bị làm phiền, cứ như vậy !

      Quên quá khứ, đối với ai cũng tốt.

      *******

      Đằng trạch, bên trong phòng ăn.

      bàn cơm to bày đầy nhiều loại món ăn như vậy, phối hợp dinh dưỡng đầy đủ.

      Lương Chân Chân nhìn chén cơm chất đầy đống thức ăn khóc ra nước mắt, ánh mắt cầu cứu nhìn về phía ông xã, kết quả quyết định thèm nhìn, xem ra muốn ăn hết tất cả!

      Ăn có thể, nhưng có chuyện phải trước.

      "Bà nội, mỗi ngày cháu ở nhà rất buồn, từ ngày mai trở , cháu quyết định làm ở chỗ A Tư, làm thư ký miễn phí cho ấy, hì hì. . . . . ." cười hì hì .

      "Làm thư ký? Đây phải là ý kiến cùi bắp do thằng nhóc thúi kia nghĩ ra chứ?" Đằng lão phu nhân liếc về phía cháu trai.

      Đằng Cận Tư rất oan uổng, ràng chính là nai con tự mình ra.

      " phải vậy đâu! Bà nội, là ý kiến của cháu, bây giờ đứa bé mới hai tháng, còn tám tháng nữa mới sinh ra, ngày nào cũng ở nhà chắc cháu nổi mốc mất, ra ngoài làm việc A Tư yên tâm, cho nên, ý kiến đó vẹn cả đôi bên!" Lương Chân Chân liền vội vàng giải thích.

      "Ừ, được rồi, có điều cháu phải ăn trưa ở nhà, đồ ăn bên ngoài có dinh dưỡng." Đây là nhượng bộ cuối cùng của Đằng lão phu nhân.

      "Ưmh. . . . . . Cháu nghe lời bà nội." Lương Chân Chân suy nghĩ chút, cũng chỉ có thể như vậy, buổi sáng ngủ nướng, cho tới trưa, sau khi ăn cơm, tài xế tiểu Ngụy đưa đến công ty, tốt!

      "Ngoan, ăn nhiều chút." Đằng lão phu nhân cười đến hòa ái dễ gần.

      Lấy được câu trả lời hài lòng, Lương Chân Chân liền cầm đũa lên, mới vừa gắp đống thịt kho chuẩn bị bỏ vào trong miệng, kết quả trận buồn nôn, vội vã để đũa xuống xông vào phòng vệ sinh, nôn vào bồn cầu, rất khó chịu, nhưng lại nôn ra cái gì.

      "Nai con. . . . . ." Đằng Cận Tư nhìn thấy bà xã thoải mái, vội vàng đứng dậy theo, thấy khổ sở nôn ọe, có chút biết làm sao.

      "Sao vậy? thoải mái sao? Muốn bệnh viện hay ?" dịu dàng vỗ lưng của .

      "Huhu. . . . . . khó chịu." Lương Chân Chân mím môi khóc lóc kể lể.

      "Chân Chân à! Khá hơn chút nào chưa? Bà bảo bác sĩ đến khám cho cháu." Đằng lão phu nhân đứng ở trước cửa lo lắng hỏi, dặn dò Hạ Đông gọi điện thoại cho bác sĩ tư nhân, bảo ông ta lập tức tới đây.

      Mười phút sau, ghế sa lon trong phòng khách, Lương Chân Chân yếu đuối dựa vào người Đằng Cận Tư, vươn cánh tay cho bác sĩ khám bệnh.

      "Lão phu nhân, thiếu phu nhân có gì đáng ngại, đây là phản ứng rất bình thường, rất nhiều phụ nữ mang thai đều xuất tình huống như thế, ăn cái gì nôn cái đó, thậm chí vừa ngửi thấy mùi thức ăn muốn nôn.

      "Nếu như vậy, chẳng phải là nai con thể ăn cơm rồi, sao ấy chịu được? Đứa trong bụng làm thế nào?" Đằng Cận Tư lo lắng hỏi.

      "Đằng thiếu gia, cái này ngài cần lo lắng, tượng này kéo dài lâu, ảnh hưởng lớn đối với thai nhi, có điều trong khoảng thời gian này, thiếu phu nhân phải chú ý nghỉ ngơi nhiều, thể quá mệt nhọc."
      Last edited: 6/5/16

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 343: Bà xã, em thành
      Editor: ChiMy

      "Còn nữa, nên ăn nhiều thức ăn mặn, nên ăn nhiều trái cây và thức ăn thanh đạm, tóm lại phải cố chịu chút." Cuối cùng bác sĩ Đinh bổ sung.

      "Ừ, còn cần phải chú ý gì nữa ?" Đằng Cận Tư chau mày.

      "Đề nghị mỗi sáng sớm hoặc là gần tối nên bộ ở gần nhà, thỉnh thoảng ra ngoài giải buồn, lại giúp thúc đẩy quá trình tuần hoàn máu, đối với người mẹ hoặc đứa con đều tốt."

      "Cám ơn bác sĩ." Lương Chân Chân ôn tồn .

      "Thiếu phu nhân khách sáo, đây là chuyện Đinh mỗ nên làm, nếu có chỗ nào thoải mái, thiếu phu nhân có thể trực tiếp tìm tôi." Bác sĩ Đinh thu thập hòm thuốc xong, liền , ông ở gần nơi này, chút liền đến nơi.

      Trở về phòng, Lương Chân Chân vẫn còn bủn rủn, còn sức, quả nhiên mang thai khổ, phải vấn đề này chính là vấn đề, chán ốm!

      Lúc Đằng Cận Tư ở trong phòng tắm, nhàm chán gọi điện thoại cho Cát Xuyến, trao đổi số chuyện với ấy.

      "Cát gia, bạn làm gì vậy?"

      【 Chơi trò chơi. 】

      nghe bên kia điện thoại truyền đến thanh gõ bàn phím, thanh đúng là , khỏi trêu ghẹo : "Đỗ Tri Hàng nhà bạn cho bạn chơi trò chơi máy tính sao? phải phóng xạ rất lớn, tốt cho con sao? Lúc làm cần sử dụng máy vi tính cũng thôi , tan việc còn như vậy?"

      【 khụ. . . . . . Gần đây mình nghiện cái game online, trong đó giết người rất , vừa đúng lúc có thể trút hết bực tức trong cuộc sống vào thế giới ảo mạng, bạn thấy mình thông minh ! 】Dường như Cát Xuyến rất hả hê.

      "Chị hai, bây giờ bạn chỉ có mình, trong bụng còn có em bé, bạn dạy hư nó, từ lo học, nếu tương lai nghiện game đều là do bạn dạy, hơn nữa, phóng xạ đó! tốt đối với phát triển của em bé!"

      Lương Chân Chân khuyên nhủ tận tình, trước kia lúc ở kí túc xá cũng đâu thấy chơi trò chơi! Sao bây giờ lại nghiện rồi ?

      【 Chồng mình mua cho mình đồ chống phóng xạ tốt nhất, chẳng phải do chán sao! Hơn nữa, tại cũng thể. . . . . . "này nọ í é í é" "này nọ í é í é" rồi, đương nhiên phải tìm chuyện khác để làm! 】 Cát Xuyến cười đến rất mập mờ.

      "Phốc! Chẳng lẽ trước kia tối nào hai người cũng ở trong phhòng làm . . . . . . Cái đó sao? làm cái khác à?" Lương Chân Chân rất bất đắc dĩ.

      ra , Đỗ Tri Hàng muốn mình ở nhà, bạn nghĩ xem, khí trong quán bar và KTV rất ngột ngạt! Khắp nơi đầy mùi rượu cùng mùi thuốc lá, có lợi đối với phát triển của em bé. 】

      "Trừ chuyện đó ra, bạn có thể để cho ấy đưa bạn ra ngoài tản bộ mà! Ngày ngày ngồi ở nhà ai chịu nổi?"

      【 Đương nhiên có tản bộ rồi, cơm nước xong ngay, sau khi trở về trừ xem ti vi chơi trò chơi còn chuyện gì để làm nữa! Tối ngày hôm qua, mình nằm ở giường ngẫm lại cuộc sống trong 24 năm qua lần, phát vấn đề rất nghiêm trọng. 】 Cát Xuyến .

      "Vấn đề gì?" Lương Chân Chân tò mò.

      【 Người sống có ý nghĩa. 】 hồi lâu, đột nhiên Cát Xuyến ra câu như vậy.

      "Phốc! Mình này Cát đại gia! Chắc là bạn mắc hội chứng buồn bực trước khi sinh? Suốt ngày suy nghĩ linh tinh? Chỉ chớp mắt bạn sắp đến ranh giới tuổi hai mươi lăm rồi, cưới cũng cưới rồi, con cũng có, gia đình rất hạnh phúc, ông xã bạn rất thương bạn...bạn xem bạn còn thiếu gì đây?" Lương Chân Chân sắp bị tức chết, dồn dập .

      【 Trời ơi! Chân phi bạn đừng kích động! Người ta chỉ cảm khái vài câu, cảm thấy ngày nào cũng lặp lặp lại, có ý nghĩa gì, suy nghĩ sâu, mới ra cái kết luận như vậy, bình thường mình đâu suy nghĩ nông cạn như vậy, giống những người giác ngộ cuộc đời, mình vẫn làm công dân buồn lo tốt hơn, ngày ngày vui vẻ. 】

      Cát Xuyến liền tranh thủ bổ sung ràng ý của mình, chỉ sợ bạn tốt nhất kích động ảnh hưởng tới em bé, người đàn ông của khẳng định buông tha mình.

      "Mình cảm thấy ý nghĩa của cuộc sống là sống vui vẻ mỗi ngày, thoải mái, đương nhiên quan trọng nhất, xem như là quá trình rèn luyện, mặc kệ là khó khăn hay thất bại, vui vẻ hay hạnh phúc, đều là những gia vị thể thiếu trong cuộc đời chúng ta, có câu rất hay, sống ở đâu ở yên đấy, đồng nghĩa, chúng ta đến cuộc đời này rồi, nên sống khỏe mạnh, vui vẻ." Lương Chân Chân chỉ sợ bạn tốt suy nghĩ tiêu cực. Nghiêm túc khai sáng cho .

      lúc lâu, bên kia điện thoại truyền đến tiếng cười to.

      【 ha ha. . . . . . Chân phi, bây giờ mình rất hoài nghi bạn có phải là nhà triết học hay , đống đạo lý, yên tâm ! Mình sao, mình chỉ cảm thấy buồn chán thôi, chuyện phiếm với bạn, hàn huyên chút về lý tưởng cuộc sống chỉ là để giải buồn thôi! 】

      "Hừ! Mình còn tưởng bạn bị cái gì kích thích ! có việc gì là tốt, đúng rồi, bạn mang thai có phản ứng nghiêm trọng ? Có ăn cái gì cũng muốn ói hay ?"

      có! Mình có phản ứng gì, hơn nữa đặc biệt tham ăn, bây giờ ngày ăn ít nhất bốn bữa, buổi tối ăn khuya đói bụng đến ngủ được, xem ra trước khi em bé ra đời, mình mập ú, đến lúc đó khẳng định nhận ra mình. 】

      Cát Xuyến rất buồn, tại sao khẩu vịcủa lại tốt như vậy chứ? Ăn được, ngủ ngon, theo lời của Đỗ Tri Hàng: đó chính là con heo buồn lo.

      Mỗi lần nghe như thế, đều hung hăng nhào qua, đè dưới cơ thể rồi giày xéo, nháo qua nhào lại, hai người liền nhịn được động tình rồi, ma sát dễ dàng sinh ra cố, đây là đạo lý đổi. (⊙o⊙)

      "Bạn có thể đừng kích thích mình hay , mình với bạn hoàn toàn là hai thái cực, vừa ngửi thấy mùi thức ăn, mình buồn nôn, chớ chi là ăn, nhìn tô cháo gà và thịt kho cũng được ăn ***, thỉnh thoảng ăn chút rau cải và trái cây còn được, những món khác có khẩu vị, bạn xem sao hai chúng ta lại khác biệt lớn như vậy?"

      Lương Chân Chân rất khó hiểu, trong lòng thoải mái, sao lại khổ như vậy đây? Mặc dù muốn trở thành bà mập, nhưng cũng cần vừa ngửi thấy mùi thức ăn muốn nôn chứ! Huhu. . . . . .

      đời này có nhiều loại người, đúng là sai, vậy bạn làm sao đây? khám bác sĩ chưa? Có nặng lắm ? 】

      "Bác sĩ có việc gì, đây là phản ứng tự nhiên, haizzz. . . . . . Mang thai là chuyện khổ sở."

      【 đó là đương nhiên! Mười tháng hoài thai dễ dàng! Sinh con như qua vòng quỷ môn quan, may là bây giờ y học phát triển, nếu mình sợ chết mất. 】

      " nữa, điện thoại di động cũng có phóng xạ rất lớn, bạn đừng chơi trò chơi nữa, nghỉ ngơi sớm chút."

      【 ừ, ngủ ngon, ngày mai chúng ta cùng nhau lm khám thai. 】

      "Được, có gì hẹn thời gian cụ thể."

      Cúp điện thoại xong, bàn tay của Lương Chân Chân chậm rãi chuyển qua bụng của mình, nơi này có sinh mệnh , thần kỳ, còn tám tháng nữa, nó ra đời.

      Cửa phòng tắm mở ra, gần như Đằng Cận Tư chỉ quấn cái khăn tắm ở bên hông, tóc còn ướt, nước chảy dọc theo cái trán, gương mặt, cằm, chảy đến lồng ngực to lớn của , dọc theo màu da lúa mạch, từ từ. . . . . .

      Ánh mắt của Lương Chân Chân trợn trắng rồi, trong con ngươi long lánh dâng sắc thái "Tình dục".

      Đằng Cận Tư thấy bà xã đắm đuối nhìn mình chằm chằm như vậy, trong lòng khỏi phải vui mừng biết bao nhiêu rồi, đây là cảm giác tự hào của người đàn ông, tà mị đến gần .

      "Bà xã, có phải cơ thể của rất đẹp hay ?"

      "Ừ." Lương Chân Chân liên tục ngừng gật đầu, vóc người của A Tư rất đẹp, mỗi lần sờ đều có cảm giác đặc biệt, còn rắn chắc hơn so với những người mẫu nam tạp chí, thoạt nhìn liền có loại. . . . . .

      "Bà xã ngoan, em thành ." Nụ cười môi Đằng Cận Tư càng ngày càng sâu, cúi đầu khẽ chạm vào môi , sau đó sang bên lấy khăn lông kệ lau tóc, động tác và ánh mắt kia. . . . . . Cực kỳ mê người.

      Sau khi Lương Chân Chân bị hôn lập tức tỉnh lại, xấu hổ! Càng ngày càng tệ rồi, hễ chút là suy nghĩ tới phương diện kia. o(╯□╰)o

      "Em giúp ." đứng lên chuẩn bị giúp lau tóc, đều do ánh mắt của quá câu người rồi, mình chịu nổi, cho nên vẫn nhìn tốt hơn.

      "Được!" Đằng Cận Tư nhếch môi, đưa khăn lông cho .

      "Ông xã, vừa rồi em mới gọi điện thoại cho Cát gia, ấy khẩu vị của ấy đặc biệt tốt, có chút phản ứng nào, em hâm mộ!"

      Nếu như tới chuyện lau tóc, với quan hệ của hai người, còn ở gần như vậy, rất dễ dàng lau súng cướp cò, cho nên biện pháp tốt nhất chính là tìm đề tài để tán gẫu, như vậy giảm bớt nguy hiểm.

      "Ngoan, bác sĩ Đinh thời gian kéo dài, em muốn ăn cái gì hãy với , dù là gì, cũng thành vấn đề." Đằng Cận Tư dịu dàng an ủi bà xã.

      "Ưmh. . . . . . Ông xã, vậy khi nào chúng ta cử hành hôn lễ đây? Chưa tới hai tháng, bụng lớn, đến lúc đó. . . . . . bị người khác chê cười ." Lương Chân Chân bỉu môi, biểu thái độ.

      Đằng Cận Tư kéo tay , giọng dịu dàng trầm thấp, "Bảo bối, chuyện hôn lễ chuẩn bị."
      Last edited: 6/5/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :