1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bà xã, anh chỉ thương em - Nam Quan Yêu Yêu (Full+eBook+ NT20)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 324 : Du lịch hưởng tuần trăng mật ( )
      Editor : ChiMy

      "Chỉ cần em thích, muốn đâu cũng được." Trong mắt của Đằng Cận Tư giấu cưng chiều vô tận, cũng thừa dịp này cho mình kì nghỉ dài hạn, thả lỏng tinh thần, quên những chuyện xảy ra gần đây.

      "Ừ, mùa đông này, em rất muốn đến núi Alpes ở Thụy Sĩ ngắm tuyết, nhất định nơi đó rất đẹp, bông tuyết trắng xóa, như lạc vào tiên cảnh." Lương Chân Chân dán sát gò má ở trước ngực , tràn đầy mong chờ .

      vốn là người rất thích du lịch, mặc dù mấy năm ở đại học Columbia cũng ít địa phương, nhưng trước khác nay khác, tâm trạng hoàn toàn giống nhau, cảm giác cũng như vậy.

      "Được." Đằng Cận Tư đồng ý vô cùng sảng khoái, mặt mày đều là nụ cười thỏa mãn.

      Buổi tối, hai người chen chúc chiếc giường bệnh rộng lắm, câu em câu trò chuyện trời dưới đất, trong lòng đều tràn đầy ấm áp, tình , đơn giản như thế.

      Bởi vì tâm trạng của Lương Chân Chân vui vẻ, cơ thể cũng khoẻ lại rất nhanh, hai ngày sau liền có thể xuất viện, Đằng lão phu nhân ở nhà đợi đến trong lòng nóng nảy, mặc dù ở trong điện thoại cho bà biết tất cả đều mạnh khỏe, nhưng chính mắt thấy được người, vẫn là có chút yên lòng .

      Cho tới lúc cháu dâu về đến nhà, bà vẫn kéo tay của buông ra, thao thao bất tuyệt (*) tràng dài.

      (*)thao thao bất tuyệt : liên hồi, hết cái này sang cái kia, tưởng như bao giờ dứt.

      "Bà nội, cháu sao, bà xem phải cháu rất khoẻ mạnh sao?" Giọng tinh nghịch của Lương Chân Chân khiến Đằng lão phu nhân yên lòng, haizzz. . . . . . hai vợ chồng này gặp nhiều khó khăn, từ lúc bắt đầu tới bây giờ, ngừng nhấp nhô, hôm nay, ứng với câu khổ tận cam lai mà (*).

      (*)khổ tận cam lai : hết khổ đau, bất hạnh đến lúc được sung sướng, hạnh phúc.



      " có việc gì là tốt, mặt của cháu cũng gầy trông thấy, về nhà bà nội bảo phòng bếp ngày nào cũng làm món ăn ngon cho cháu." Đằng lão phu nhân cưng chìu sờ gương mặt của , từ ái .

      "Dạ." Lương Chân Chân gật đầu như giã tỏi, hạnh phúc, gả cho người đàn ông tốt, còn có bà nội thương , tất cả xem ra đều hạnh phúc như thế.

      Bởi vì Đằng Cận Tư kiên trì, Lương Chân Chân thể đến bệnh viện làm kiểm tra toàn thân, sau đó về nhà nghỉ ngơi, dù sao có bác sĩ tư nhân,
      [​IMG]
      dunggg thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 325: Du lịch hưởng tuần trăng mật ( hai )
      Editor: ChiMy

      Đằng Cận Tư cầm tay của , " ra mà , thích con hơn, tốt nhất là lớn lên giống em."

      Lương Chân Chân bỉu môi, mặt lên vẻ ngọt ngào hạnh phúc, hai cánh tay vòng chắc cổ của , chủ động dâng môi lên, ai phụ nữ thể chủ động, chỉ cần là mình thích, mình , thỉnh thoảng hào phóng chút có sao đâu?

      "Nai con. . . . . ." Đằng Cận Tư thở hổn hển trằn trọc làm nụ hôn này sâu hơn, chiếc lưỡi trơn trượt cố kỵ dò vào chỗ sâu trong miệng , tìm kiếm thứ mềm mại ngọt ngào nhất của , đùa nghịch với cái lưỡi của , dụ chủ động dây dưa với mình, cùng múa. . . . . .

      Hai người hôn nhau kích tình triền miên, mang theo vị ngọt, làm cho người ta muốn ngừng mà được, giống như cây kẹo ngọt, đầy ngọt ngào và mơ mộng.

      "Ưmh. . . . . ." Lương Chân Chân nhịn được rên tiếng, thanh uyển chuyển mềm mại đáng , tê dại thấm vào đáy lòng Đằng Cận Tư, trong lòng dâng lên khô nóng quen thuộc, nhưng bây giờ máy bay, là. . . . . . rất thuận tiện.

      Lưu luyến buông đôi môi đỏ mọng của người trong ngực ra, phát khóe miệng còn dính chút nước miếng trong suốt, Đằng Cận Tư nhìn mà bụng dưới căng thẳng, luôn luôn có sức chống cự đối với nai con, nhìn đôi mắt to mông lung của , mình cũng muốn đè xuống, chớ chi là loại hấp dẫn ràng này.

      Hít vào hơi sâu, nhịn, chờ tối nay đến khách sạn rồi tính.

      Lương Chân Chân cảm thấy khắc chế, môi đỏ mọng hơi nhếch lên, thành đường cong nhộn nhạo, nhịn được đưa tay nhàng miêu tả khuôn mặt của , trán đầy đặn, hai hàng lông mày khí, sống mũi thẳng tắp, cằm đẹp đẽ, chỗ nào cũng có gì để bắt bẻ, hoàn mỹ giống như thần, đáy lòng bỗng cảm thấy kiêu ngạo, người đàn ông tuấn mỹ này là của , chỉ thuộc về mình .

      Nghĩ tới đây, khóe môi nở nụ cười, vui vẻ phát ra từ trong lòng.

      "Cười cái gì?" Đằng Cận Tư khó hiểu nhìn , chẳng lẽ mặt mình có dính gì đó sao?

      " có gì! Em chỉ cảm thấy, có ông xã đẹp trai như vậy, trong lòng vui mừng." Lương Chân Chân nghịch ngợm cười .

      Người nào thích được khen? Nhất là được người mình khen, cảm giác mừng rỡ có cách nào nên lời, chỉ có thể dùng nụ hôn để thay thế, bởi vì vui vẻ cho nên hưng phấn, hôn kích tình mênh mang, lực độ mút, hút từ từ gia tăng, bên trong gian yên tĩnh, vẻn vẹn nghe thấy tiếng khẽ hít thở của hai người, khí mập mờ tụ lại.

      Nhịp tim của Lương Chân Chân đập càng lúc càng nhanh, động tác hôn của tuyệt hảo như vậy, chỉ nụ hôn khiến cơ thể của như muốn nhũn ra, là do trở nên xấu xa, hay là do quá dáng ghét?

      “Bảo bối, buổi tối về khách sạn phải trừng phạt em.” Đằng Cận Tư thở hổn hển cắn cái ở vành tai xinh xắn của , thanh khàn đục hấp dẫn.

      “Bại hoại!”. Dáng vẻ khẽ quệt môi xinh đẹp động lòng người, trừng mắt khiến lòng mềm nhũn, thiếu chút nữa lại kiềm lòng được, khắc chế trong lòng đầy kích động, ôm chặt vào trong ngực, hít thở sâu để ổn định cảm xúc.

      Cái gì là hạnh phúc? Hạnh phúc chính là hai người gắn bó bên nhau, em…em cũng .


      *****


      Chạng vạng ở Aegean Sea, đẹp sao tả xiết, mới vừa lên đèn, ánh sáng bảy màu đẹp mê ly, tất cả đều nhiễm hơ thở lãng mạn.

      “Woa! Đẹp quá!” Vốn Lương Chân Chân suýt chút nữa ngủ thiệp máy bay, nhưng vừa ra cả người liền có tinh thần, theo như lời của : thấy cảnh đẹp như thế có thể phấn khích sao?

      “Nai con, từ từ.” Đằng Cận Tư theo phía sau , nhìn đến rung động lòng người, quả nhiên kia rất là hưng phấn, nhảy qua nhảy lại, để ý hình tượng chút nào, chỉ có thể theo sát phía sau , chỉ sợ té ngã, hoặc là bị lạc.

      “A Tư, chúng ta chơi ở bờ cát có được hay ? Ánh đèn bên kia rất đẹp, còn có người ở để Yên Hoa! là xinh đẹp!” Lương Chân Chân vui vẻ thôi, ám ảnh bị bắt cóc lúc trước tan thành mây khói, là cảnh đẹp ở đây tác động , hơn nữa cũng tình nguyện quên những chuyện vui kia, hưởng thụ mỗi phút giây.

      “Được.” Từ trước đền giờ Đằng Ccanj Tư bao giờ từ chối cầu nào của , trước khi đến vẫn còn lo lắng cho tâm trạng của nai con, sợ chịu ảnh hưởng, may mắn là còn kiên cường hơn so với tưởng tượng của mình, cũng bởi vì chuyện vui mấy ngày trước mà bỏ quên cảnh đẹp trước mắt, thích nơi này.

      Lương Chân Chân dứt khoát cởi giày, chân trần ở bờ cát mịn, mặc chúng nó trơn mượt xuyên qua từng ngón chân, hơi ngứa, vui vẻ ~~

      Đột nhiên, biết từ nơi nào có con đom đóm bay ra, từ từ đáp xuống vai , tò mò, lại mang theo mấy phần hưng phấn, mở to đôi mắt ngập nước, đom đóm là những kỉ niệm tốt đẹp nhất, là tinh linh thuần chân nhất, ngờ lại có thể gặp ở đây.

      “Thích …..” Đằng Cận Tư nhìn thấu thích từ trong mắt , liền muốn bắt cho mấy con, nhưng ngờ còn chưa xong bị chặt đứt.

      ! Chúng nó thích tự do hơn, em chỉ muốn ngắm chút thôi.” Sao Lương Chân Chân có thể hiểu tâm tư của A Tư, nở nụ cười dịu dàng với , dắt tay acuar , từ từ bờ cát.

      Rất nhiều tình nhân qua lại, da vàng, da trắng, da đên, giới hạn quốc gia, bởi vì tình mới tới cùng nhau, sau đó tới chứng kiến tình của bọn họ.

      Ban đêm gió biển hơi lạnh, Lương Chân Chân chỉ mặc quần dài khỏi ôm lấy hai cánh tay, mới vừa rồi còn cảm thấy, mới lúc, trời rất tối rất nhiều, ngooinsao đầy trời giông như những con mắt trong suốt, trong nháy mắt, sáng rọi chói mắt.

      Đằng Cận Tư biến sắc ôm người bên cạnh, dịu dàng mở miệng, “Lạnh về khách sạn .”

      “Ừ, sáng sớm ngày mai em muốn ngắm mặt trời mọc, với em.” Lương Chân Chân vùi ở trong ngực của làm nũng.

      “Được….”, Đằng Cận Tư đồng ý, trong lòng lại nghĩ: nhìn mặt trời mọc? Vậy phải dậy mấy giờ? Khả năng này quá xa vời, nhưng bây giờ .

      Trở lại khách sạn, hơi thở mập mờ lập túc lấn át lạng man vừa rồi, mặc dù hai người là vợ chồng, nhưng Lương Chân Chân vừa nhìn thấy chiếc giường hai người rộng lớn, tim vẫn đập loạn.

      “Bà xã, sao mặt của em đỏ vậy?” Đằng Cận Tư ôm lấy từ sau lưng, phả hơi bên tai , vào phòng, liền gợi lên tình cảnh muốn ở máy bay. Muốn, có khẩn cấp sốt ruột khó nén.

      “Xấu xa! Em tắm.” Lương Chân Chân xấu hổ đẩy ra, vọt thẳng vào nhà tắm, lúc tới cửa quên quay lại cảnh cáo , “Em muốn tắm mình, cho phép vào!”

      “Ừ, biết bà xã muốn tắm thơm từ trong ra ngoài….” Khóe môi của Đằng Cận Tư nở nụ cười xấu xa, Lương Chân Chân mắc cỡ khép cửa lịa , núp ở trong phòng tắm hung mắng người đàn ông nào đó lần.

      Nghe thấy bên trong vang lên tiếng nước chảy, lửa trong cơ thể Đằng Cận Tư càng thiêu đốt mãng liệt hơn, phát lúc nai con tắm mang theo cái gì, cho dù bên trong có khăn tắm và áo choàng tắm, nhưng….

      Thất sách thất sách! nên vào chung.

      Lúc trong đầu toàn hình ảnh cấm trẻ đột nhiên chuông điện thoại vang lên, là Nam Cung Thần gọi tới, cầm điện thoại di động lên tới ban công.

      “Cậu chủ, bồi thường cho người thân của người chết và ba người bị thương, bọn họ khai ra phía sau có người đưa tiền sai khiến gây chuyện, sau khi lấy được tiền bồi thường của công ty chúng ta cảm động đến rơi nước mắt, còn là chúng ta là…. “Người tốt trăm năm khó gặp. Câu sau cùng, giọng của Nam Cung Thần hơi châm biếm.

      “Hừ! Những người này chính là gió chiều nào theo chiều đó, có thể trông cậy bọn họ tiếng người sao! xử lý hết công việc chưa?” Đằng Cận Tư hừ lạnh.

      xử lý ổn thỏa, bên cục công an điều tra ra kết quả, đều do nhóm người làm, ngày mai tòa án tuyên bố kết quả xử phạt bọn họ; tôi mời chuyên gia tiến hành kiểm tra chất lượng của vườn hoa quốc tế Nhã Lam, đến lúc đó tôi công bố kết quả với mọi người, để lời đồn đại dừng lại ở ”. Nam Cung Thần báo cáo công việc.

      “Ừ, chuyện này liền giao cho .”

      “Xin cậu chủ yên tâm. Còn nữa, bang chủ Viêm Ưng bang bảo tôi nhắn cho cậu chủ, bắt được Hứa Kiến, giũ lại chờ cậu trở về xử lý.”

      Con mắt của Đằng Cận Tư sắc lạnh tối đen như mực, giấu giếm sát khí, “Vậy để cho tên đó yên ổn thêm mấy ngày.”

      Dám bắt cóc nai con của , đáng đời mày tự đâm đầu vào chỗ chết!


      *****


      Sau khi Lương Chân Chân tắm xong mới phát ra mình có đem theo gì vào, chỉ có thể trùm khăn tắm mở cửa, vốn tưởng rằng thấy người đàn ông nào đó ngồi ở giường đợi , lại phát bên trong phòng bóng người, trong lòng thấy kì lạ, tới ban công nhìn thấy đứng ở đằng kia ngắm nhìn phương xa, phả rất nhiều khói.

      Co rón rén tới vòng lấy eo của từ phía sau, “A Tư, làm sao vậy?”

      “Mới vừa nhận điện thoại, thuận tiện hút điếu thuốc, tắm xong rồi hả?” Sắc mặt Đàng Cận Tư khôi phục như trước, đối với người mình thương, dịu dàng; đối đãi với những thứ râu ria hoặc là kẻ địch, đều lạnh nhạt, chút lưu tình.
      Last edited by a moderator: 18/2/16

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 326 : Du lịch hưởng tuần trăng mật ( ba ) du thuyền nặng ký ~~
      Editor : ChiMy

      Lúc ba chữ cuối cùng khẽ nâng cao giọng, hương vị quyến rũ chậm rãi phiêu du trong khí, làm mê lòng người.

      "Em vào trước." Lương Chân Chân giận trừng mắt liếc cái, buông tay ôm eo ra, chuẩn bị trở về phòng, vừa xoay người bị Đằng Cận Tư ôm ngược lại, môi dán vào bên tai , vừa hôn vừa mút, làm cho cả người mềm nhũn, chóp mũi ngửi thấy mùi thuốc lá làm cho tỉnh táo lại.

      "Đáng ghét! người có mùi thuốc lá, nhanh tắm !" Lương Chân Chân thuận theo đẩy ra, người này nghiêm chỉnh gì cả, bất kỳ trường hợp nào cũng có thể phát tình. O(╯□╰)o

      mút mạnh bên tai cái, mới vừa lòng buông ra, lui về phía sau bước, hai con ngươi đen láy như bảo thạch nhìn chăm chú, đôi môi mỏng mà đỏ thắm khẽ nhếch lên thành đường cong tà tứ, "Được."

      Tuy chỉ có chữ đơn giản, nhưng vẫn là trêu chọc. Trêu chọc lòng của Lương Chân Chân, trong lòng nhịn được lầm bầm: Người đàn ông xấu xa! Tự nhiên dáng dấp nghiệt như vậy làm gì? Làm hại tim người ta nhảy loạn, có loại kích động muốn xô ngã .

      ORZ! quả nhiên trở nên hư hỏng.

      ở bên trong tắm, Lương Chân Chân liền cầm máy sấy để sấy tóc, trong đầu chợt nhớ tới lời Cát gia với , lúc cần thiết, phụ nữ cũng nên học cách xô ngã đàn ông, chủ động ra trận, học chút thủ đoạn đặc thù, ví dụ như: cầm roi da hoặc là dùng dây lưng trói chặt ta, nhiễu vài giọt nến.

      nghe đến cả đầu chảy đầy vạch đen, Cát gia là càng ngày càng có mấy sở thích tệ hại rồi, chỉ trở nên cuồng dã, còn thích khẩu vị nặng, là. . . . . . học được mà!

      Trong nháy mắt trong đầu ra tình cảnh mình cột A Tư vào giường, chậc chậc chậc. . . . . .

      "Bảo bối, nghĩ gì thế? Chăm chú như vậy?" Đằng Cận Tư tắm xong tới ngồi xuống bên cạnh , rất tự nhiên cầm lấy máy sấy tay , giúp sấy tóc.

      "Á!" Gương mặt của Lương Chân Chân đỏ bừng, mới vừa rồi suy nghĩ. . . . . . Kết quả đột nhiên xông ra từ phía sau, sợ đến tim gan nhảy loạn, cuống quít : " có việc gì, có gì."

      càng như vậy, càng khiến cho Đằng Cận Tư sinh lòng nghi ngờ, nhìn khuôn mặt nhắn đỏ bừng của , hỏi ngược lại, " có việc gì? có gì? Vậy sao mặt của bảo bối lại đỏ như vậy?"

      Lương Chân Chân cắn cặp môi đỏ mọng oán hận nhìn , phải trả lời thế nào đây! Chẳng lẽ muốn : em nghĩ tới cảnh tưởng cột vào giường khi dễ, tốt 囧!

      "Đáng ghét! Đương nhiên là người ta suy nghĩ về. . . . . . ." nhanh trí, giản lược câu văn, cũng hoàn toàn thay đổi ý nghĩa.

      Quả nhiên sau khi Đằng Cận Tư nghe xong rất hưng phấn, buông máy sấy trong tay xuống, trong tròng mắt đen nhanh chóng phát ra những tia sáng chói mắt, khóe môi khẽ nhếch lên cười xấu xa, "Nghĩ tới thế nào? Hả?"

      "Hừ. . . . . . Người xấu, để ý tới ." Lương Chân Chân há có thể hiểu ý tứ của , đỏ mặt tức giận nhìn chằm chằm, đứng dậy muốn cầm máy sấy cất, kết quả bị Đằng Cận Tư kéo vào trong ngực, nhàng vuốt cái ở chóp mũi , "Nghịch ngợm!"

      Đôi mắt đen như mực ranh mãnh cười, " để ý tới ? Nai con chịu nổi ?"

      Lương Chân Chân thở phì phò xoay mặt quan tâm đến , lại đột nhiên bị ôm lên, đặt ngang ở giường, ngay sau đó, cơ thể to lớn của đè xuống, bị sức nặng của đè xuống khe khẽ hừ tiếng, cánh tay chống người lên, nháy mắt làn da ấm áp rời khỏi , lại khỏi hơi cảm thấy mất mát.

      Đại khái, đây cũng là biểu người! Thích cãi nhau với , thích hôn, thích vuốt ve, chỉ cần là , đều thích bằng cả tấm lòng.

      Ánh mắt của Đằng Cận Tư nóng bỏng, tựa như ngọn lửa cháy hừng hực, nướng đến mặt Lương Chân Chân đỏ tới mang tai, ngay cả miệng cũng khát , tự tay nhàng đùa giỡn những sợi tóc rơi tán loạn mặt cổ , lộ ra gò má hồng hào, dưới ga giường trắng tinh, làm nổi bật lên mái tóc đen nhánh mềm mại của .

      Bởi vì thẹn thùng, ánh mắt của nửa mở nửa khép, ngượng ngùng mà mềm mại đáng , trong lòng kích động dứt, cúi người, bắt đầu hôn từ cái trán của , đường xuống, lúc đôi môi dịu dàng dán lên, cánh môi mỏng mà ấm áp làm cho nhịn được khẽ run, trong lòng rất thích.

      "Bà xã, em." nỉ non.

      "Ông xã, em cũng ." hào phóng thừa nhận, , là chuyện mình sớm biết, cần thiết che giấu, cảm giác ra được tốt!

      Tiếng vừa dứt, chính là nụ hôn nóng bỏng hừng hực, hôn đến nỗi khí trong phổi đều như bị hút sạch, hôn như thế nào, liền học hôn trả lại thế đấy, dáng vẻ vụng về chọc cho Đằng Cận Tư dục hỏa đốt người, hận thể ăn , tối nay bé này vô cùng nhiệt tình, làm cho hơi khó tiêu.

      Vốn hai người mới vừa tắm xong, người còn tản ra mùi thơm của sữa tắm, khăn tắm của Lương Chân Chân sớm biết đâu, khăn tắm quấn ở eo của Đằng Cận Tư cũng biết rớt khi nào, xúc cảm da thịt hai người ma sát tựa như điện quang hỏa thạch, đùng đùng thiêu đốt.

      Cơ thể xinh đẹp của bị giam cầm ở trước ngực cách nào nhúc nhích, hai cái tay vừa đúng đặt vào ngực của , ở trong đó nhảy lên rất kịch liệt, cảm giác ấm áp lan tỏa đến trong bàn tay , nhịn được mà vuốt ve.

      Da ngực của mịn, vân da ràng, sờ rất bền chắc, rất thoải mái, làm cho có chút muốn thu tay lại, dần dần ngực dựng thẳng đứng ở trong lòng bàn tay , ách… là màu hồng nhạt! Trong lòng thầm nghĩ.

      Mà người đàn ông ở phía đỉnh đầu , ràng hô hấp rối loạn, trong đôi mắt đen là hai ngọn lửa bùng nổ, hầu kết lăn mấy lần.

      “…. Cái này sờ thích.” Lương Chân Chân chút nào cảm giác mình ở trong nguy hiểm, hứng thú theo dõi hầu kết của , làm ra hành động mà ai ngờ tới.

      Vươn đầu lưỡi ra liếm, còn cảm thấy rất thú vị, phía dưới Đằng Cận Tư sưng trướng rất nhiều, tà ác chống ngay lối vào mềm mại của người bên dưới, muốn biết mình đùa với lửa.

      Bị vật cứng nóng bỏng chống vào như vậy, Lương Chân Chân thẹn thùng uốn éo người, nghĩ muốn cách xa chút, nhưng ai biết càng uốn éo nó trở nên càng lớn, xấu hổ dám lộn xộn nữa, nháy mắt vô tội nhìn người đàn ông đè ở người .

      “Bảo bối, là em đùa với lửa trước.”

      Giọng của Đằng Cận Tư khàn đục, khóe môi hơi nhếch lên, bàn tay ấm áp đường trèo lên theo chiếc eo bóng mịn của , bao phủ nơi đẫy đà mềm mại của , mút vang ra tiếng, ở bên trong căn phòng yên tĩnh, càng lộ vẻ mập mờ.

      “A Tư….” Lương Chân Chân hít hơi sâu, trước ngực bị đầu lưỡi của mút đến tê dại, hai tay tự chủ leo lên đầu vai của người đàn ông chui đầu vào ngực , bàn tay nhắn bắt lấy cái lưng to lớn của , cơ thể trắng nõn khẽ run dưới môi .

      Cơ thể của càng ngày càng nóng, cũng càng ngày càng mồm, hô hấp dồn dập thở dốc, cánh tay đầu vai của Đằng Cận Tư từ từ vòng qua cổ của , cái tay khác kiềm chế được vuốt tóc , trong cổ họng khó khăn kiềm chế phát ra tiếng rên đầy quyến rũ.

      Khi kích tình “tấn công”, chỉ có thể bị “đánh tơi bời”, buông tha thành trì, mặc xâm lược. Hơn nữa, rất thích đối với mình như vậy.

      Môi lưỡi của Đằng Cận Tư tiếp tục phun ra nuốt vào. Đùa với đóa hoa non nớt trước ngực , cho đến khi bọn nó nở rộ, đầu lưỡi khẽ liếm xoáy quả đào, khai phá cơ thể thành thục nhờ thương .

      “Ưmh….” Lương Chân Chân bị trêu chọc đến nhộn nhạo, cơ thể hơi cong về phía , hai mắt ươn ướt nửa khép, tựa như phủ tâng sương mù mịt, mê ly, môi nđỏ mọng khẽ nhếch, thỉnh thoảng bật ra mấy những tiếng rên câu hồn, mềm mại đáng tận xương.

      “Bảo bối, tối nay nhất định là em cố ý”. Giọng của Đằng Cận Tư khàn khàn, chiếc lưỡi trơn trượt liếm nụ hoa mềm mại bị trêu trọc đến cứng lên lần nữa, sau đó hôn xuống bụng của , eo, thẳng xuống dưới…..

      “ A…. Tư….” Giọng của Lương Chân Chân run rẩy, cảm thấy trống rỗng, làm cho muốn nhiều hơn, nhưng cố tình người xấu này mực “làm xằng làm bậy” người , làm tức giận thở hổn hển, hoàn toàn có cách nào bình thường được.

      đúng, phải gọi là cái gì?” Giọng của tà ác mà khàn đuch, cả người bày ra bộ dáng nghiệt.

      May mắn Lương Chân Chân còn có chút tỉnh táo, mề mại kêu tiếng : “Ông xã….”

      Lần này, hoàn toàn thiêu cháy Đằng Cận Tư, cả người xuống, đầu lưỡi tà tứ lượn vòng ở trong đùi , mỗi cái, đều hết sức hấp dẫn, đủ khiến cho Lương Chân Chân điên mất.

      “Á!” kích thích đến nghẹn ngào gào lên, hai tay cầm đầu của muốn rời , nhưng cả người nóng ran, khỏi muốn cọ xát cơ thể của Đằng Cận Tư, vì vậy, phía dưới hai người thỉnh thoảng ma sát mang tới cảm giác làm cho có cách nào kiềm chế khẽ ngửa đầu rên, khó chịu!

      Đằng Cận Tư bị cọ đến độ sắp kiềm chế được rồi, những hôm nay chính là muốn xem thử xem chủ động đến mức nào, cố ý khiến cho khổ sở, ra cũng là khiến cho mình khổ sở, tự mình chịu tội.

      “Bảo bối, muốn ?” giọng quyến rũ.

      “Muốn….” Lương Chân Chân cũng được tình là “kinh nghiệm phong phú”, đương nhiên biết mình muốn cái gì, có thể khiến cho hoàn toàn buông xuống dè dặt để chủ động xuất kích, khó khăn rất lớn. Bởi vì, thành thói quen bị động, thể lập tức thay đổi được, dĩ nhiên, nếu như đổi lại là những chuyện khác, muốn chủ động có thể dễ dàng hơn chuyện này nhiều, ví dụ như: hôn môi.

      “Muốn, vậy tự mình tới?” Đằng Cận Tư ôm lật người, tự kỷ nằm ở giường, để cho nằm ở người mình, chính là hành động, trong tròng mắt đen lóe ra hưng phấn và mong đợi, phía dưới chống dỡ ở cái mông của , nhẫn chờ đợi.

      ….” Lương Chân Chân còn chưa kịp từ chối, mình và thay đổi tư thế, tiêu chuẩn nữ nam dưới, nằm ở người có chút biết làm sao, hơn nữa chỗ cái mông còn có đồ cứng rắn chống vào mình, huhu…

      cần?” Đằng Cận Tư chậm rãi nâng cao giọng, giọng trầm thấp khêu gợi tràn đầy hấp dẫn.

      Lương Chân Chân uất ức bĩu môi, con ngươi song nước menh mông hàm chứa tức giận nhìn , cái nhìn này làm cho lòng đều muốn nhũ ra, nhưng vừa nghĩ tới mục đích hôm nay của mình, thể tuyên bố bỏ cuộc vào lúc mấu chốt được!

      “Bại hoại! ăn hiếp em!” bĩu môi thuân theo.

      “Bà xã ngoan, sao lại ăn hiếp em? Em suy nghĩ thử xem, bây giờ nam nữ bình đẳng, chuyện đàn ông làm phụ nữ cũng có thể làm đúng ?” Đằng Cận Tư rất bình tĩnh giảng đạo lý với .

      “Ừ, đương nhiên!” Lương Chân Chân gật đầu, hiểu mục đích A Tư vấn đề này làm gì.

      “Vậy hỏi em, mỗi lần có phải đều là chủ động, em bị động hay ?”

      “Đúng vậy!” (vốn là nên như vậy chứ sao!” Trong lòng Lương Chân Chân .

      chủ động nhiều làn như vậy, có phải em cũng nên chủ động lần hay ? Hả? Chẳng lẽ…. em muốn phải ?” Đằng Cận Tư chuyển sang dụ dỗ, ngón tay thô ráp dịu dàng xoa bóp cái mông của .

      Quả nhiên là tên thương nhân hiểm! Vậy mà còn nêu ví dụ, còn đàng hoàng đến như vậy, quá đáng ghét! Nhưng mình, quả …. muốn, đều là do trêu chọc.

      Được rồi, chủ động chủ động, cũng có gì, từng có nhiều lần kinh nghiệm như vậy, khẳng định thành vấn đề.

      Cơ thể giật giật, vừa đúng đụng phải vật thể nóng rực, bỏng đến da thịt cả người đều nổi lên màu hồng, ngập ngừng sẵng giọng :”Làm nó yên phận chút !”

      “Bảo bối, em cầm nó, nó liền yên phận rồi.” Trong mắt của Đằng Cận Tư nhuộm lên tầng sắc thái tình dục, nóng rực khiên có người dán nhìn gần, giọng quyến rũ khàn khàn, hấp dẫn mê người.

      Lương Chân Chân tin lời của , xấu hổ đưa tay chuẩn bi cầm nó….
      Last edited by a moderator: 18/2/16
      dunggg thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 327: Du lịch hưởng tuần trăng mật ( bốn ) du thuyền ngọt ngào ~~
      Editor: ChiMy

      Sau khi cầm mới phát , tự mình gánh chịu!

      Bởi vì nó yên phận chút nào, phỏng tay như thế, thậm chí có thể cảm thấy ràng những động mạch nhảy lên, tráng kiện có lực, mắc cỡ lập tức muốn buông ra, kết quả bị người nào đó nắm tay.

      "Bà xã, nó thích em." Đằng Cận Tư giọng , tròng mắt đen lấp lánh nhìn chằm chằm ngượng ngùng nằm ở người , muốn để cho buông ra.

      "Hừ! Nó cũng hư giống !" Bây giờ Lương Chân Chân "đâm lao phải theo lao", bị lừa gạt nắm cái đó, sau đó muốn buông ra cũng được, tình huống bây giờ là nắm tay của , tay của nắm cái đó của . O(╯□╰)o

      "Ngoan, ngồi xuống." Đằng Cận Tư dụ dỗ , bàn tay dịu dàng vuốt ve cái mông và bắp đùi của , đường dọc xuống, xoay vòng trêu chọc , nhưng mà vào.

      Lương Chân Chân nóng nảy uốn éo người, nóng quá, rất nóng, mà vũ khí sắc bén tay cũng càng ngày càng khổng lồ, chút nghĩ ngợi buông ra, giơ mông, chậm rãi ngồi xuống.

      ra , vốn tính toán mình phải nhiệt tình như lửa lần, nhưng nghĩ nghĩ vậy, thực tế là thực tế, dù sao hai người phải là chuyện của người, tính cách của quyết định hành động của . như vậy, rất khó có thể đột phá, ngoại trừ dưới tình huống uống say rượu, chừng bộc phát ra "chính mình" khác ở trong cơ thể .

      "Ưm. . . . . ." Bị lấp đầy làm cho hai người đồng thời phát ra tiếng kêu rên.

      Bởi vì khúc dạo đầu rất kịch liệt, cho nên vào tốn sức chút nào, phân thân của nóng bỏng cứng rắn như vậy, giống như lưỡi dao sắc bén nóng rực bổ cơ thể của ra, làm cho tràn đầy, dễ chịu, trong lòng nhất thời dâng lên cảm giác thỏa mãn sung sướng nên lời.

      Hai tay của vuốt ve mông của , thâm nhập vào chút xíu, bị kích thích đến kêu thành tiếng, ngón tay giữ chặt bờ vai của , bộ dáng rất hồi hộp.

      nhịn được cười ra tiếng, nai con đúng là phải đáng bình thường, bàn tay vân vê eo của để cho buông lỏng, ngậm vành tai của : "Đứa ngốc, mới bắt đầu đấy."

      Đáng ghét! Dám xem thường ! trả lời, híp mắt hưởng thụ cảm giác tràn đầy, bao gồm huyết mạch của nhàng dao động ở trong cơ thể mình, ràng, có lực như thế! Động cái, tựa như có dòng điện truyền đến, từng đợt từng đợt, làm cho thở hổn hển, cơ thể cũng khẽ run.

      Quanh chóp mũi đều là hương vị người của , nhàng khoan khoái mà ngào ngạt, giống như tấm võng vô hình, bao phủ ở trong trời đất thuộc về , hai người dây dưa lẫn nhau, thể rời bỏ đối phương.

      vốn muốn hỏi kế tiếp nên động như thế nào, nhưng vừa tiếp xúc với trong tròng mắt đen và nụ cười của , liền im miệng, trong đầu tự động nhớ lại động tác mỗi lần của , ngay cả mang tai cũng đỏ ửng.

      "Thế nào? Dám ?" Đằng Cận Tư cố ý dùng phép khích tướng, muốn kích thích tính hiếu thắng trong lòng của , muốn nhìn dáng vẻ bùng nổ của .

      "Ai em dám!" Lương Chân Chân kiêu ngạo hất cằm lên, bộ tư thái nữ vương, dù sao tối nay bất chấp giá nào, ngồi cũng ngồi xuống rồi, còn có cái gì dám, làm việc đương nhiên là phải đến nơi đến chốn!

      Khoé miệng của nhếch lên thành nụ cười tà tứ, giống như vẫn tin lời , đây thể nghi ngờ ràng là khinh thường mà! Trong lòng Lương Chân Chân cực kỳ khó chịu, chợt đè bờ vai của lại, nâng cơ thể lên, dùng sức ngồi xuống, hoàn toàn nuốt vào, có phòng bị, nặng nề thở dốc tiếng, trong lòng sợ hãi than: phép khích tướng đúng là rất có tác dụng đối với nai con.

      học động tác nhéo mặt của , hung hăng nhéo cái, cười hả hê: "Hừ! Cho dám xem thường em. . . . . ."

      "Đây chỉ là động tác đơn giản, trọng tâm vẫn còn ở phía sau, chưa có bắt đầu." Đằng Cận Tư vẫn dội nước vào hăng hái của như cũ, ngoài mặt giả bộ như vân đạm phong khinh, chính là muốn xem thử có thể làm đến bước kia.

      "Đáng ghét!" Lương Chân Chân tức giận nghiến răng nhìn chằm chằm, dùng sức phập phồng người của , rất nhanh chóng kềm được, nửa híp mắt thở dốc, đôi tay rời khỏi người , đến chỗ nào đều như lửa cháy lan ra đồng cỏ, nai con như vậy vĩnh viễn cũng đủ, vĩnh viễn là vật quý nhất trong lòng .

      Cái tư thế này khiến cho cái vật nóng nào đó sâu vào trong cơ thể hơn, cảm giác được căng đầy tuyệt vời, lỗ chân lông cả người đều giãn ra, mờ mịch híp mắt, , trước kia đều là thói quen nhìn mặt của từ phía dưới, mà bây giờ, lại nhìn nằm ở dưới cơ thể của mình, cảm giác là kỳ lạ.

      thể phủ nhận, rất có cảm giác thành tựu. (⊙o⊙)

      Bên trong phòng tràn ngập hơi thở kiều diễm mê tình, tiếng rên quyến rũ của người phụ nữ đan vào tiếng thở dốc khàn khàn của người đàn ông, giống như khúc nhạc giao hưởng tuyệt vời êm tai, đụng vào chỗ sâu nhất trong cơ thể , làm cho linh hồn của cũng phát run theo, dung nóng rực của hoà tan ngượng ngùng và căng thẳng của , khát vọng sâu trong nội tâm nhạy cảm mà vội vàng như thế, nghe thấy tiếng thở dốc của càng thêm dồn dập, trong lòng vô cùng hài lòng.

      Bại hoại! ràng em làm được đến thế! còn dám xem thường em sao?

      biết từ lúc nào da thịt của phủ tầng hồng nhạt, tựa như cánh hoa đào đầu tháng tư, mềm mại xinh đẹp, ngón tay của Đằng Cận Tư tham lam xúc cảm mềm mại này, dưới dao động, cho dù nếm thêm nhiều lần, vẫn nếm đủ vẻ đẹp của , tình nguyện mãi mãi chìm đắm trong mềm mại của .

      "Ưm. . .
      [​IMG]
      dunggg thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 328: Du lịch hưởng tuần trăng mật ( năm ) tiếp tục ngọt ngào ~~
      Editor: ChiMy

      Sáng sớm ngày hôm sau, ánh mặt trời màu vàng nhạt xuyên thấu qua màn cửa sổ bằng lụa mỏng, hai người giường vẫn ngủ say sưa như cũ, cơ thể quấn quít, mặt đều là dáng vẻ thỏa mãn.

      Lương Chân Chân xoay người, ưmh. . . . . . Ánh sáng chói mắt, bây giờ mấy giờ rồi?

      đợi cầm điện thoại di động lên, đỉnh đầu liền vang lên giọng hơi khàn khàn "Con heo lười , dậy ." Lười

      " mà. . . . . ." Lương Chân Chân nhắm mắt lại lầu bầu câu, còn chưa ngủ đủ, nơi nào đó trong cơ thể vẫn còn nhức, cảm giác nằm bất động sướng, muốn lãng phí ngày tốt đẹp này!

      Đợi nào...! Hình như quên mất cái gì!

      Chợt mở mắt ra, nhìn xung quanh căn phòng vòng, kinh ngạc phát ánh mặt trời ấm áp trong phòng, đột nhiên kêu tiếng, "Mặt trời mọc! còn mặt trời mọc của em!"

      Sau đó nhảy lên người của người đàn ông nào đó, đấm lồng ngực của , mím môi tố cáo, "Xấu xa! đồng ý gọi em dậy ngắm mặt trời mọc! Bây giờ mấy giờ rồi! Mặt trời nắng như vậy!"

      Đằng Cận Tư mặc cho những quả đấm của rơi như mưa xuống lồng ngực của chính mình, cũng ngăn cản, ngược lại đưa tay vuốt ve lưng của , dịu dàng : "Bảo bối, gọi em, em thức dậy nổi sao?"

      Lương Chân Chân vẫn bỉu môi , " dậy nổi cũng là tại ! Biết sáng sớm hôm nay người ta muốn ngắm mặt trời mọc, tối hôm qua còn. . . . . . Hừ! Đều là lỗi của !"

      "Được, được, đều là lỗi của , bảo bối ngoan, mặt trời mọc lúc nào cũng ngắm được, nhưng kế hoạch tạo người phải đúng lúc mới được." Đằng Cận Tư chỉ có thể an ủi con mèo xù lông trong ngực.

      "Người xấu!" Lương Chân Chân há mồm cắn cái ngực , ràng chính là muốn làm chuyện xấu, còn da mặt dày là vì tạo người! ╭(╯╰)╮

      " xấu ở chỗ nào? đều là lời ." Đằng Cận Tư giả bộ vô tội, bàn tay vẫn dịu dàng vuốt ve ở lưng như cũ.

      "Chỗ nào cũng xấu! Xấu xa! Lưu Manh! Đồ quỷ sứ đáng ghét!" Lương Chân Chân mắng cho hả giận, vẫn quên vừa đánh vừa cắn ngực , ngay cả hai chấm đỏ nhô lên, cũng buông tha cho, vừa gặm vừa cắn mới hả giận.

      Trong tròng mắt đen của Đằng Cận Tư thoáng qua tia sáng, ngay sau đó biến mất, dịu dàng đặt xuống nụ hôn ở bên môi bà xã, giọng hơi uất ức"Có ? Vậy chẳng phải cái gì cũng đều do sai?"

      Hả. . . . . . Làm sao có thể! ràng phải có ý đó! Nhưng ánh mắt của A Tư, nhìn oan ức.

      " cố ý xuyên tạc ý tứ của người ta, giỡn nữa, đói bụng." Lương Chân Chân bĩu môi muốn rời khỏi ngực của , chuẩn bị rời giường ăn cái gì đó, tiếp theo đó dạo ở biển Aegean.

      Nhưng đợi đứng dậy, liền bị người đàn ông nào đó kéo vào trong ngực lần nữa, lần này, hai người dán rất chặt, da thịt ma sát, trọng điểm bộ vị rất đột xuất, mập mờ khác thường.

      “Làm gì vậy?” Lương Chân Chân hiểu nhìn .

      cũng đói.” Đằng Cận Tư từng chữa từng câu, giọng trầm thấp khêu gợi như rượu ngon lâu năm, vô cùng đậm đà.

      Lương Chân Chân hiểu hàm nghĩa trong lời của , rất tự nhiên tiếp lời, “Đói rời giường ăn cơm !”

      càng muốn ăn em…..” Người đàn ông tà mị giương môi, trong mắt lóe ra ánh sáng.

      ! Tối hôm qua ràng…. Mới sáng sớm tinh mơ! Mau dậy, chúng ta còn phải chơi. Lương Chân Chân tức giận đồng thời lại cảm thấy giống như đứa trẻ to xác.

      “Tối hôm qua là chuyện quá khứ rồi, chúng ta phải nhìn về phía trước, hơn nữa, mới vừa rồi là em hấp dẫn trước đấy, hăng hái quyến rũ rồi, em chuẩn bị rút lui?” Đằng Cận Tư tà ác nhíu mày.

      “Em nào có quyễn rũ !” Lương Chân Chân thể tin chỉ vào mình, tên khố khiếp, vậy mà đẩy hết tội lỗi lên người !

      Đằng Cận Tư liếc mắt nhìn nước miếng và dấu răng lồng ngực mình, ý tứ rất ràng: đây là bằng chứng thép.

      cưỡng từ đoạt lý(*)!” Lương Chân Chân hừ lạnh, giùng giằng muốn đứng dậy, kết quả bị Đằng Cận Tư khư khư ôm lấy, ở bên tai .

      (*) Cưỡng: cưỡng bức, từ : chữ, đoạt : chiếm, lý: lý lẽ. Câu này có nghĩa là: dùng chữ bướng bỉnh để lấy lý của kẻ phải. Nôm na: Cả vú lấp miệng em.

      “Bà xã, em cũng biết, buổi sáng dục vọng của đàn ông mãnh liệt nhất, chỉ lần, có được hay ?” Vừa vừa động thủ, còn đặc biệt chọn vùng mẫn cảm của Lương Chân Chân để xuống tay, đầu lưỡi liếm vành tai của , ngón tay tà ác xuống dọc theo khe mông, đưa vào amnhr đất trơn bóng kia, làm tới tức giận thở hổn hển, hoàn toàn có sức phản kháng.

      hoàn toàn hư hỏng, chỉ cần gặp phải người đàn ông này, mình liền còn cách nào suy nghĩ, thể lời từ chối ra miệng, can tâm tình nguyện mặc “xâm lược”, huhu….. Lại phải lãng phí thời gian tốt đẹp này cho tới trưa.

      Môi mỏng của Đằng Cận Tư nhanh chóng rơi xuống, bắt lấy môi , đầu lưỡi linh hoạt nhiệt liệt trực tiếp thăm dò vào chỗ sâu trong miệng , trằn trọc dây dưa, cố ý để buông vũ khí xuống đầu hàng.

      “Ừhm…..”

      Lương Chân Chân giùng giằng muốn đẩy Đằng Cận Tư ra, hôn quá nhiệt tình, làm cho có chút chống đỡ được, chỉ có thể tỏ ra kháng nghị tiếng động, người đàn ông đáng ghét, dường như bao giờ dùng hết thể lực.

      Lồng ngực tinh tráng của đè vào nơi mềm yếu ngực , tự dưng phát sinh ra loại lực hút vô hình; hơn nữa bởi vì ngừng ma sát, càng thêm thúc đẩy tình dục, hormone tăng vọt.

      Trận này so sánh về sức lực, Lương Chân Chân rất nhanh thua trận, hoàn toàn mất gian giãy giụa uốn éo, chỉ đành mặc cho hôn sâu kịch liệt, nụ hôn cuồng nhiệt cơ hồ rút sạch toàn bộ khí trong phổi của , đầu óc rơi vào trang thái thiếu ôxy nghiêm trọng, cơ thể linh lung hấp dẫn cũng nhịn được mềm xuống.

      phát ra mình nhớ khí, sắp thở nổi rồi, lưỡi của dây dưa với , mãnh liệt và cuồng cháy như vậy, giống như muốn bốc cháy cơ thể của .

      Nóng, rất nóng!

      “Ông xã…..” Trong cổ họng phát ra thanh mơ hồ ràng, cần hít thở, rất cần.

      “Ngoan, biết em thích.” Lời của khiến cho càng ngại ngùng, giống như đóa hoa hồng xinh đẹp nở rộ, quyến rũ xinh đẹp, sáng rỡ đoạt lòng người, có loại đẹp cách nào dùng ngôn từ để hình dung.

      trong lúc lo mình ngất, buông môi của ra, tròng mắt đen đắm đuối đưa tình ngắm nhìn , lồng ngực cũng bởi vì thiếu ôxy mà hơi phập phồng.

      Lương Chân Chân thở gấp, vốn hai mắt trong sáng giờ là lớp mờ mịt, trong ánh mắt mờ mịt hàm chứa vài tia trách giận, đáng ghét! Làm gì hôn kịch liệt như vậy, hại thiếu chút nữa ngất xỉu.

      Thấy ánh mắt tựa như thẹn thùng tựa như tức giận của , Đằng Cận Tư nâng tay lên, cầm mặt của , tròng mắt đen như mực giống như những vì sao tỏa sáng lấp lánh trong đêm tối, sáng ngời lấp lánh, môi cười yếu ớt, đặt lên cánh môi mềm mại của lần nữa, dịu dàng, từ từ, rất có kiên nhẫn hôn tỉ mỉ, chăm chú và nghiêm túc như thế.

      “Ưm…..” Lương Chân Chân bị dịu dàng của lây cho, cũng quan tâm ánh mặt trời bên ngoài rực đến đâu, phong cảnh tốt đẹp bao nhiêu, tình nguyện quấn quýt si mê với như vậy.

      Tiến vào rất thuận lợi, tầng tầng lớp lớp thịt non bên trong bao quanh , ấm áp, trơn bóng như vậy, ngừng co rúc lại, giống như nhàng mút, cố sức nhịn khoái cảm như thủy triều cuốn tới, hôn , gọi tên của , ngón tay ma sát nơi mềm mại của , vuốt ve cơ thể nhạy cảm của , cảm thấy dần dần ướt át, liền thể tiếp tục nhẫn nại, dùng sức động đem vào cơ thể uyển chuyển mềm mại của . Từng tiếng rên tiếng va chạm nối tiếp nhau.

      “A….. Tư…..”

      vừa thừa nhận xâm nhập của , vừa gọi tên của , đó là cảm giác tuyệt diệu, da thịt được vuốt ve, phía dưới bị đánh thẳng vào, giác quan toàn thân được dẫn dắt, chạy nước rút lên đỉnh núi cao nhất.

      Rực đến mức tận cùng!

      ……

      *****

      Tỉnh lại lần nữa là bị chuông điện thoại đánh thức, Lương Chân Chân nhắm mắt lại lục lọi điện thoại đầu giường, nhìn cũng nhìn liền nhấn nút trả lời, lầu bầu “A lô” tiếng.

      ràng người bên kia điện thoại hơi sửng sốt, ngay sau đó khôi phục suy nghĩ bình thường, đại ca và chị dâu kết hôn, hai người cùng giường chung gối là chuyện hiển nhiên, giúp đối phương nghe điện thoại cũng là chuyện dễ hiểu, nhưng….. bây giờ?

      Bây giờ ở Hy Lạp phải là buổi chiều chứ? Hai người vẫn còn ở giường chưa thức dậy? Đây rốt cuộc là du lịch hay là…..

      Nam Hoa Cẩn nhịn được giọng cười, “chị dâu , tôi tìm đại ca có chút việc, ấy còn chưa dậy sao?”

      Vốn Lương Chân Chân rất mơ hồ, nhưng tiếng “chị dâu làm giật mình, trong nháy mắt tỉnh táo, nhìn điện thoại di dộng trong tay .

      Là của A Tư! Hèn gì cảm thấy tiếng chuông có gì đó đúng, nhưng trong mơ màng cũng kịp suy nghĩ nhiều như vậy, liền cầm lên nhận.

      ấy….. có ở trong phòng.”

      đến A Tư, lúc này Lương Chân Chân mới phát ra biết người nào đó đâu, chỉ có thể trả lời câu như vậy.

      “À….. như vậy ah! Phiền chị dâu đợi đại ca về bảo ấy gọi ddienj thoại lại cho tôi. Còn nữa, chúc hai người du lịch vui vẻ nha! Khụ….. Mặc dù hưởng tuần trăng mật, nhưng ban ngày còn ở trong phòng khách sạn, có phải hơi lãng phí hay ?” Nam Hoa Cẩn ranh mãnh cười .

      Mặt của Lương Chân Chân lập tức ửng hồng.
      Last edited by a moderator: 23/2/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :