1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bà xã, anh chỉ thương em - Nam Quan Yêu Yêu (Full+eBook+ NT20)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 270: Bảo bối, đừng phá
      Editor: ChiMy

      Nam Hoa Cẩn ném cho cái ánh mắt cậu có tiền đồ, sau đó cầm khăn giấy lên lau miệng đứng dậy chuẩn bị rời , lại bị gọi lại.

      "Này! Tam ca đừng chứ? Chúng ta còn tỉnh phải phụ trách đưa bọn họ về thôi." Mạc Đông Lăng vẫn có đủ trách nhiệm.

      "Chậc chậc chậc. . . . . . Sao cậu thích làm kỳ đà cản mũi như vậy? ràng đại ca rất tỉnh táo, bác sĩ Quan cũng chưa say, về phần Nhĩ Hoàng, vợ của ta có thể xử lý, cậu lo cái gì?" Nam Hoa Cẩn khoanh tay với vẻ mặt cậu rảnh.

      "Tiểu Lăng tử, đừng nghe ta, Hoàng rất say, mình em thể xử lý được, giúp em chút thôi." Úy Hợp Hợp bĩu môi giận dữ trừng mắt liếc ta cái, người gì mà tốt bụng chút nào!

      Nam Hoa Cẩn thoải mái nhàn nhã ngáp cái, "Vậy tôi có thể rồi, chơi đùa cả đêm, tôi mệt rồi, bái bai." đưa lưng về phía mọi người phất phất tay rồi sải bước rời .

      "Tam ca! phải chứ? như vậy?" Sau khi Mạc Đông Lăng hô lên.

      "Nếu sao? Tôi giỡn làm gì? Ôi. . . . . . Buồn ngủ quá, tôi phải ngủ để dưỡng nhan đây, ngủ ngon." Nam Hoa Cẩn vừa vừa ngáp cái, dường như rất buồn ngủ.

      Còn lại sáu người nhìn nhau, bắt đầu giải tán, Nam Cung Thần phụ trách lái xe đưa Quan Hạo Lê và Tiết Giai Ny về, bởi vì biết tối nay cậu chủ chuẩn bị 'phòng tổng thống' trong khách sạn với Lương tiểu thư, cần trở về biệt thự Lan Đình Uyển.

      Bởi vì Thư Nhĩ Hoàng uống quá nhiều, bước chân loạng choạng, Mạc Đông Lăng thể làm gì khác hơn là áp toàn bộ sức nặng của ta ở người mình, nhưng cố tình dọc theo đường ta đàng hoàng, cứ ngã nghiêng về phía Uý Hợp Hợp, làm giận đến nhéo lỗ tai của , bại hoại! bộ đàng hoàng cho em! Còn dám loạn quạng buổi tối cho ngủ sofa!

      *****

      Ống kính chuyển tới cửa toilet nữ, Đằng Cận Tư ôm Lương Chân Chân muốn vào, phát ở cửa ra vào mọi người nhìn với ánh mắt kì lạ, hiểu , mình thể vào, liền thả người trong ngực xuống, giọng ở bên tai : "Làm sao đây? vào được, tự em có thể vào được ?"

      "Có thể, dĩ nhiên có thể. . . . . ." Lương Chân Chân mơ màng đứng lên từ trong ngực , cánh tay khoác lên vai , vỗ ngực vô cùng khí phách, còn nấc rượu hai cái, dáng vẻ say khướt vô cùng đáng , cực kỳ giống con mèo lười biếng.

      Đằng Cận Tư căng cổ họng, nai con như vậy làm cho thích đến thể tự kiềm chế được, ngay sau đó buông lỏng tay của ra, nhìn say khướt lảo đảo vào, có xúc động muốn dọn sạch chỗ này, mới vừa lấy điện thoại ra liền nghe thấy bên trong phát ra tiếng vang lớn, sau đó là tiếng kêu hỗn loạn, nhịn được vọt thẳng vào, lập tức nhìn thấy nai con té xuống đất, liền vội vàng tới ôm lên, nhất thời cả đám phụ nữ ở xung quanh sợ hãi kêu lên liên tiếp, nhất là những người phụ nữ vừa giải quyết xong bước ra ngoài, hiểu sao trong lúc bất chợt xuất người đàn ông.

      "Tất cả đều cút ra ngoài cho tôi!" Đằng Cận Tư nghe tiếng kêu của các rất là phiền, vui rống giận.

      Vì vậy, tất cả phụ nữ trong toilet đều hoảng sợ chạy trốn, tất cả đều sợ hãi khí thế mạnh mẽ của , trong khoảng thời gian ngắn, các thanh chói tai rối rít vang lên, huyên náo hành lang làm mọi người biết xảy ra chuyện gì, thậm chí còn có người cho bảo vệ nghe có người đàn ông đẹp trai biến thái xông vào trong toilet nữ.

      Đợi sau khi mọi người rời hết, Đằng Cận Tư dịu dàng hỏi: "Nai con, té đau ?"

      "Huhu. . . . . . Cái mông đau quá, có phải nở hoa luôn rồi hay ?" Lương Chân Chân hoa mắt chóng mặt, nhưng cảm giác cái mông đau đớn vì ngã mặt đất rất mãnh liệt, vô ý thức muốn đưa tay sờ, lại bị bàn tay to lớn bắt được.

      Gương mặt Đằng Cận Tư đầy vạch đen, sau khi nai con uống rượu say đáng giống như đứa bé, từng vẻ mặt đều làm cho lòng ngứa ngáy, mỗi động tác đều quyến rũ làm chuyện xấu.

      "Ngoan, toilet trước." dịu dàng dụ dỗ .

      "Ưmh. . . . . . Đau mà!" Lương Chân Chân nũng nịu bĩu môi, bộ dáng lã chã chực khóc, Đằng Cận Tư có sức đề kháng với bộ dáng làm nũng của , đưa tay vuốt cái mông giúp , sau đó nửa ôm về phòng vệ sinh, trong lòng suy nghĩ có cần giúp cởi quần hay ?

      Trong lúc do dự, Lương Chân Chân chống ngón trỏ lên lồng ngực của , hơi híp mắt lại lười biếng nhìn chằm chằm, " cho vào! Cái tên dâm tặc này! Muốn nhìn lén người ta tiểu à, có cửa đâu!"

      --_--|||

      Đằng Cận Tư đổ mồ hôi như thác, đầu đầy vạch đen, trong lòng cảm khái: làm người tốt, sao lại khó như vậy đây? Chỉ đành phải yên phận canh chừng ở ngoài cửa, qua lúc lâu, mới nghe được bên trong truyền tới thanh, sắc mặt càng ngày càng đen, đồng thời trong lòng cũng bắt đầu tưởng tượng xa vời, bụng dưới dâng lên nóng rực quen thuộc.

      phút qua, hai phút qua, bên trong vẫn có động tĩnh, nghi ngờ có phải nai con ngủ thiếp hay , gõ cửa, "Nai con, nai con . . . . . ."

      "Tôi đứng dậy nổi." Lương Chân Chân gào khóc ở bên trong, lúc ngồi chồm hổm xuống vịn vào vật ở bên cạnh, lúc muốn đứng dậy lại phát cả người có sức, đầu óc càng thêm mê man, hoàn toàn dùng sức được.

      Vì vậy, cuối cùng cũng mở cửa ra, ôm người ngồi chồm hổm mặt đất dậy nổi lên, vừa ra cửa nhìn thấy mấy người bảo vệ tới, làm như có chuyện gì xảy ra về phía căn phòng của mình, kết quả bị gọi lại.

      "Đằng trước! Đứng lại cho tôi! Biết đây là đâu ? Sao có thể cho tự tiện làm bậy? muốn sống phải hay ?

      Đằng Cận Tư muốn quan tâm đến ta, bước nhanh về phía trước, mấy bảo vệ phía sau nổi giận, trong đó có người kích động đuổi theo, "Con mẹ nó! Kêu mày đứng lại cho ông nghe được hả!"

      "Cút!" quay đầu lại, lạnh lùng liếc mắt nhìn nhân viên bảo vệ biết sống chết, trong tròng mắt đen bắn ra sát khí lạnh thấu xương.

      Nhất thời nhân viên bảo vệ kia trợn tròn mắt, chuyện cũng trôi chảy, lắp ba lắp bắp, "Đằng. . . . . . Đằng thiếu gia. . . . . . xin lỗi, là tiểu nhân (*) có mắt như mù, đụng phải ngài, tiểu nhân đáng chết!"

      (*) tiểu nhân: kẻ dưới, thấp kém

      Mấy người khác cũng sợ đến hai chân phát run, nhất là người vừa mới mở miệng mắng chửi, run cầm cập, chỉ hận thể thể tìm cái lỗ chui vào, trong lòng bực bội muốn chết, đều do người phụ nữ kia ở đây có tên biến thái làm loạn, mắt để trời sao! Ngay cả Đằng thiếu gia tiếng tăm lừng lẫy cũng nhận ra, đúng là bị mù! Còn làm liên lụy tới mấy người bọn họ.

      "Sau này tất cả có chút đầu óc giùm tôi!" Đằng Cận Tư tức giận trách móc, ôm người trong ngực bước nhanh rời , cố tình bàn tay bé của yên phận lay áo sơ mi của , nút áo đều sắp bị lamg bung ra hết.

      "Bảo bối, đừng phá." Giọng của hơi khàn khàn, giấu nồng nặc tình dục, tính toán ra, hơn ba năm hai người chưa XXOO qua, sắp nhịn đến cực hạn, hơn nữa trải qua lần trước ở ngày sinh nhật của bà nội, chỉ cần ở gần , loại dục vọng muốn mãnh liệt, kiềm chế được.

      "Ưmh. . . . . . gọi ai đó? Sao tôi lại là bảo bối của ?" Lương Chân Chân vùi ở trong ngực , dùng đôi mắt quyến rũ nhìn chằm chằm, ngón tay vẫn vuốt nút áo tinh xảo áo sơ mi của như cũ, bộ dáng ngốc nghếch.

      "Ngoan, em vẫn luôn là bảo bối trong lòng ." Đằng Cận Tư bị câu hết ba hồn bảy phách, lấy thẻ mở cửa phòng ra từ trong túi quần, mở cửa vào, trở tay khóa cửa, trực tiếp về phía phòng tắm.

      "Hừ! Tôi mới phải là bảo bối của , đàn ông các đều là bại hoại! người nào tốt! giây trước còn người ta, giây sau liền đẩy người ta vào địa ngục, đây là chuyện mà những tên khốn khiếp mới có thể làm! Thả tôi xuống!" Lương Chân Chân dùng sức đấm lồng ngực của , lỗ mũi khẽ hừ, cái miệng nhắn cong cong, hình như rất uất ức.

      "Được, là bại hoại, khốn kiếp, trước kia đều là sai, ngoan, tắm trước có được hay ?" Đằng Cận Tư dịu dàng an ủi người trong ngực.

      Đột nhiên Lương Chân Chân bắt lấy cổ áo của , cả người cũng nhào vào người , mắt to ngập nước nhìn chằm chằm mấy giây, "Sao tôi càng nhìn càng thấy giống tên khốn Đằng Cận Tư kia vậy? , có phải hai người là sinh đôi hay ? Có phải ta phái tới hay ?"

      Sắc mặt của Đằng Cận Tư càng lúc càng đen, làm nửa ngày nai con vẫn coi là người đàn ông khác, điều này làm cho rất khó chịu, nâng gương mặt mềm mại của , ra chân thành: "Ngoan, nghiêm túc nhìn kỹ xem rốt cuộc là ai?"

      ". . . . . . phải là tên khốn Đằng Cận Tư kia sao? cho rằng thay bộ đồ khác tôi nhận ra sao? Dù hóa thành tro tôi cũng nhận ra, Hừ! lừa gạt tình cảm của tôi! Đùa giỡn tình cảm của tôi, còn làm hại tôi còn con, hu hu. . . . . ." xong, Lương Chân Chân mím miệng muốn khóc.

      Đằng Cận Tư sốt ruột, dịu dàng hôn lên đôi mắt , "Bảo bối, đừng khóc, sao có thể lừa gạt và đùa giỡn tình cảm của em được? Còn đứa con, sau này chúng ta nhiều, tin tưởng được ?"

      "! Tôi muốn tin tưởng ! Đàn ông đều lời ngon tiếng ngọt để lừa gạt phụ nữ." Lương Chân Chân quệt mồm tức giận đẩy ra, xoay người muốn rời khỏi, nhưng ngờ bị người nào đó kéo vào trong ngực lần nữa, giam giữ miệng lại.

      "Ưmh. . . . . . Ưmh. . . . . ." kháng nghị tiếng động, nhưng người nào đó thèm quan tâm, sau khi say rượu nai con rất ồn ào, trừ việc trực tiếp chặn lại miệng của , biết còn có biện pháp nào tốt hơn.
      Last edited by a moderator: 26/11/15
      dunggg thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Màn dạo đầu nóng bỏng

      Chương 271. Ngoan, em thích (du thuyền hào hoa ~)

      Editor: Puck

      Lương Chân Chân ưm ưm a a giơ quả đấm kháng nghị, nhưng tiếc rằng người đàn ông này siết chặt tay , vốn có cách nào lay động, nụ hôn nóng bỏng thiêu đốt khiến cả người nóng lên, cộng thêm do rượu, còn ý thức để suy nghĩ, trong đầu hoàn toàn hỗn độn, trong cổ họng vô thức phát ra tiếng rên mềm mại đáng .

      Đằng Cận Tư gầm tiếng thể tiếp tục đè nén bản thân, há mồm ngậm lấy cái lưỡi thơm tho trằn trọc tàn sát bừa bãi, khiến nức nở nghẹn ngào kêu đau thành tiếng, uyển chuyển kiều này càng khiến cho tròng mắt đen của càng thêm sâu thẳm, nhiều ngọn lửa sáng ngời lóng lánh, như muốn nuốt vào trong bụng.

      Môi lưỡi dẻo dai mạnh mẽ gỡ môi đăng đóng chặt, tiến quân thần tốc càn quét miệng nhắn ngọt ngào của , mạnh mẽ hôn mấy lần, buông tha bất kỳ xó xỉnh nào, liếm láp, mút, hút lấy, dường như khí xung quanh cũng tràn ngập màu sắc mập mờ. Cả người Lương Chân Chân mềm yếu, theo bản năng đưa tay ôm cổ người đàn ông, mắt to mơ màng hé nửa nhìn người đàn ông gần trong gang tấc, khuôn mặt của rất tuấn, giống như được tỉ mỉ mài giũa, hoàn mỹ khuyết điểm, còn có con ngươi đen vốn hờ hững lạnh lùng ngày thường, giờ phút này hề lạnh lẽo chút nào, u ám như mực lưu luyến chậm rãi chảy tràn ra, làm say lòng người.

      cảm giác mình say kịch liệt rồi, giống như biết mình làm gì, lại giống như biết, suy nghĩ hơi bay bổng, cả người cũng hơi bay bổng, tất cả đều bày ra trạng thái tỉnh táo, nhưng nhiệt độ trong cơ thể ngừng cuồn cuộn truyền đến, khiến chịu hết nổi thở khẽ ra tiếng, hô hấp phả lên mặt người đàn ông, màu hồng phấn hấp dẫn khoe sắc ra ngoài, trong nháy mắt hơi thở của hai người trở nên dồn dập, hôn, cũng càng nóng bỏng kịch liệt.

      “Ừmh…” Trong cổ họng Lương Chân Chân phát ra tiếng rên nũng nịu, quấn quanh Đằng Cận Tư, khiến cho lục phủ ngũ tạng của bắt đầu sôi trào hăng hái, nơi nào đó phía dưới chống lên thành lều , biết mình sắp bị ép đến cực hạn, sau khi nai con say càng thêm quyến rũ cùng ngang ngược hơn lúc tỉnh; tính cách phong phú của , sinh động đến mức khiến thích buông tay, chỉ muốn cất kỹ, vĩnh viễn chỉ thuộc về mình .

      Bàn tay Đằng Cận Tư nhịn được vén váy lên, đưa tay vào phía trong, vuốt ve vòng lưng ngọc trơn bóng trắng nõn, khiến người trong ngực càng thở gấp dữ dội, kìm lòng được muốn gần hơn.

      “Ừmh… a…” Lương Chân Chân cảm thấy đầu ngực bị ngón tay thô ráp của người nào đó nắm lấy, dưới lực lớn xoa nắn, trái cây mềm oặt này chợt căng cứng, căng ra, có cảm giác kỳ lạ, càng thở gấp dữ dội, vậy miệng lại còn bị ngăn chặn, cảm giác hít thở thông càng thêm mãnh liệt, đưa tay muốn đẩy ra, trong miệng càng phát ra tiếng “Ưmh ưmh…” kháng nghị.

      Trong nháy mắt khi hai người sắp hít thở thông, Đằng Cận Tư buông lỏng cánh môi ra, ánh mắt sâu thẳm dần nóng rực, toàn thân bị dục vọng dời núi lấp biển tra tấn đau nhức, giọng khàn đục nỉ non bên tai , “Nai con, em cố ý hành hạ .”

      ràng… Là … hành hạ tôi.” Lương Chân Chân thở dốc đều tố cáo, tên xấu xa này! ta hại mình bây giờ toàn thân nóng lên, khô nóng khó chịu, dường như trong cơ thể có đốm lửa đốt, trống rỗng, rất muốn… Tất cả đều do người đàn ông hư này mang đến, ta còn mình hạnh hạ ta, hừ! Đổi trắng thay đen!

      Lời của giống như mồi lửa, nổ tung “Ầm” trong đầu Đằng Cận Tư, ý của nai con là… cũng rất khó chịu? Cho nên, đây là muốn mời gọi mình?

      Tâm tình chợt vô cùng tốt, thuần thục lột sạch mơ hồ, thuận tiện cởi sạch trơn bản thân, ôm mảnh vải che thân đến bồn tắm lớn.

      Hai khối da thịt nóng như lửa áp sát vào chỗ, lập tức sinh ra hiệu ứng mãnh liệt, Lương Chân Chân bị đốt cháy dưới cảm giác say, theo bản năng muốn đến gần nguồn nhiệt, hai cánh tay mịn màng ôm chặt cổ Đằng Cận Tư, thân thể càng thêm mạnh mẽ cọ xát lên người , hai khối mềm mại trước ngực cọ qua cọ lại cơ bắp ràng trước lồng ngực , đào đứng thẳng giống như mang theo dòng điện xẹt qua tinh thần và thể xác của , khiến cho run rẩy thôi, chỗ nào đó ở phía dưới ngừng kêu gào, vừa vặn chống đỡ ở phía trước cặp mông của Lương Chân Chân, thô ráp, nong nóng, khiến cho rất thoải mái, lắc lắc hai chân muốn xuống dưới, nhưng Đằng Cận Tư ôm rất chặt, là bởi vì uống say rồi, hai là bởi vì phòng tắm trơn trượt, sợ đứng vững trượt chân xuống.

      “Ngoan, chúng ta tắm xong rồi ra.” Giọng của khàn đục đến kỳ lạ, cảm giác nhẫn rất khó chịu đựng, mở vòi hoa sen, thử nước ấm xong rồi mới ôm người phụ nữ trong ngực tiến lên.

      “Hu hu… khó chịu…” Lương Chân Chân uốn éo người nghẹn ngào, nước ấm từ vòi hoa sen phun ra, khiến có cảm giác mình rơi vào trong quả cầu lửa cách nào tự kiềm chế, nóng quá, cảm giác trống rỗng trong cơ thể càng thêm mãnh liệt, theo bản năng ra lời trong lòng mình, nếu lúc tỉnh táo bình thường, dù đánh chết cũng ra những lời như vậy.

      “Bảo bối, nhịn thêm chút nữa được ?” Đằng Cận Tư cảm giác thân thể trơn mượt của uốn qua uốn lại trong lòng mình, sắp ôm được rồi, lập tức bị dục hỏa trêu ngươi, chỉ có thể tắm rửa đơn giản, lúc giúp lau người còn bị đôi mắt tròn xoe ngập nước uất ức nhìn chằm chằm, cái miệng nhắn vểnh lên cao, lắc lắc mông nghe theo, “ chịu, cũng nhịn.”

      tinh bé , em cố ý làm tức giận phải ?” Đằng Cận Tư cắn răng nghiến lợi nhìn có sắc mặt hồng hào trong ngực, đuôi mắt hơi nhếch lên lộ ra quyến rũ mờ ám mê người.

      mới cố ý!” Lương Chân Chân khóc lóc ồn ào đấm , cắn , giống như con chuột gặm chằng chịt dày đặc người , vẫn quên tập kích hai chấm đỏ , ngậm trong miệng chịu buông, dùng răng mạnh mẽ giày vò, mùi vị mất hồn khó nhịn đó khiến Đằng Cận Tư hít vào hơi, đêm nay nai con nhiệt tình cùng chủ động giống bình thường, đều người sau khi uống rượu lộ ra bản chất chân nhất, xem ra nai con chỉ có tình với mình, còn nhớ nhung đối phương đến tận xương —— giống như .

      Nhận thức này khiến mừng rỡ như điên, vội vàng cầm khăn tắm lớn quấn kỹ, thẳng ra ngoài, dù thế nào cũng thể tắm rửa được nữa, tắm tiếp bị máu xông lên não mất, thả quấn khăn tắm lên giường, đứng dậy tìm máy sấy giúp sấy tóc, nhưng ngờ lại nằm ở đó cười “Khanh khách”, nước như hạt ngọc sợi tóc văng tung tóe khắp nơi, tạo ra từng vòng sóng gợn.

      “Nghe lời, sấy khô tóc.” Giọng thô ráp cố định vào trong lòng mình, vén tóc sấy qua loa mấy cái, may mà lúc này để tóc ngắn, thoáng sấy chút là xong, liền tranh thủ vứt máy sấy qua bên, chuẩn bị áp đảo , ngờ lại ôm cổ dán chặt người , cặp mắt lúng liếng đưa tình nhìn , ngón tay mảnh khảnh vẽ lên từng vòng tròn ngực , giọng ỏn ẻn: “Soái ca, vóc người rất đẹp.”

      Ngón trỏ chậm rãi dọc theo lồng ngực xuống, khóe miệng nhếch lên lộ ra nụ cười quyến rũ hoàn toàn giống vẻ ngây thơ trong sáng đáng lúc bình thường, đúng là rượu có chỗ tốt, có thể biến đóa hoa bách hợp ngây thơ trong sáng thành đóa hoa hồng kiều diễm quyến rũ.

      “Bảo bối, em biết mình làm gì ? Hả?” Đằng Cận Tư ôm lấy mặt của , phà hơi bên tai , yết hầu chuyển động kịch liệt, cử chỉ mờ ám này bị Lương Chân Chân phát , nghiêng đầu quan sát yết hầu của , dường như rất có hứng thú, đưa lưỡi màu hồng nhạt ra liếm liếm.

      Đằng Cận Tư gầm tiếng đè ngược xuống, hôn tinh tế dày đặc, hô hấp cũng càng nặng nề, từ môi, cằm, bên gáy đến xương quai xanh, mỗi chỗ đều từ từ liếm, tinh tế gặm, cho đến khi người bên dưới ngâm nga ngừng, uốn éo người nhiều hơn, nhưng biết ba năm rồi hai người chưa từng làm, đột nhiên vào nhất định khiến nai con khó chịu, mặc dù vừa rồi làm trò trước rồi, nhưng mà…

      Tay của chậm rãi di chuyển xuống rừng rậm đen dày phía dưới, bên trong hơi ướt át, nhưng vẫn chưa đủ, ngón trỏ của chậm rãi thăm dò vào bên trong, vuốt ve qua lại dọc theo khe hẹp, sức lực lớn cũng , dịu dàng như thế, điều này khiến Lương Chân Chân toàn thân như lửa thiêu làm sao chịu được? Động tình gay gắt, thân thể tự chủ hướng lên , chà xát ngón tay , cầu xin nhiều hơn.

      “Bảo bối, thích ?” Đầu vùi vào gáy , ngửi hương thơm người , ngón tay cũng dừng lại.

      Lương Chân Chân càng thở gấp gay gắt, định gật đầu lại muốn lắc đầu, bởi vì vuốt ve đỉnh điểm gợi lên trống càng lớn trong bụng , vừa định gì, lại đột nhiên phát ra tiếng rên khẽ, “A…”

      Chỉ vì, đầu ngón tay người nào đó thăm dò vào, chui vào chút, còn hơi chuyển động bên trọng, vân vê nhấn. định ngăn cản “Đừng…”, lại cảm thấy mình muốn ngăn cản, hơi khó nhịn cong chân lên lắc lắc, cặp mắt mờ mịt như sương mù ra hơi nước lóng lánh, cứ nhìn hề chớp mắt người đàn ông nằm người mình như vậy, giống như : Đồ đểu! Biết ngay ức hiếp tôi!

      Muốn xấu, quả cũng hơi xấu, đếm xỉa đến ánh mắt tội nghiệp của , đút trọn ngón tay vào, đẩy đưa qua lại, chỗ đó thấy có bao nhiêu ẩm ướt, ngón tay ma sát thành trong mịn màng, Lương Chân Chân cảm thấy hơi đau, thân thể khom lên thành đường cong.

      biết đau, liếm khóe miệng của , hấp dẫn : “Ngoan, em thích.”
      Last edited by a moderator: 13/12/15
      dungggAries293 thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Bắt đầu thịt, và vẫn chưa kết thúc ^^

      Chương 272. Tình cảm mãnh liệt ban đêm ~ (Khụ… tiếp tục ~)

      Editor: Puck

      “Ưmh…” Lương Chân Chân khẽ nhếch môi đỏ mọng nũng nịu hừ tiếng, thanh kéo dài dài, ngọt đến chảy nước.

      Trong con ngươi đen như mực của Đằng Cận Tư lập lòe nhiều đốm lửa , cúi người ngậm viên đào ướt át tươi đẹp, lưỡi trơn trượt lượn vòng quanh trái , trêu chọc, cho đến khi người nào đó “A a” ra tiếng, hình như chịu nổi cả hai loại kích thích, nhưng vẫn quan tâm như trước, đầu lưỡi bắt đầu di chuyển xuống dưới, linh hoạt lật, liếm, liếm cho đến khi đẫy đà trước ngực ướt át toàn bộ, ngứa, tê tê, trong phòng mở nhiệt độ rất thấp, người hai người đều mảnh vải, khó tránh khỏi thấy từng đợt lạnh lẽo đánh tới, da thịt Lương Chân Chân lộ ra trong khí nổi lên từng viên bi , lạnh đến mức ra sức chui vào trong lòng , theo bản năng tới gần nguồn nhiệt ấm áp.

      Phía dưới của chảy ra chất lỏng rồi, bên trong dần thích ứng với tồn tại của ngón tay. Đằng Cận Tư vừa liếm láp quả hạch đứng thẳng, vừa dùng mu bàn tay xoay tròn ma sát, tìm kiếm chút, thấy hơi thở hổn hển đều đặn của , bên môi nhếch lên nụ cười ranh ma xấu xa, đổi thành cong lại. Đối với ai đó mà , ngón tay của người nào đó càng thêm linh hoạt, đâu chịu được, tiếng ngâm nga đứt quãng mềm mại đáng , thỉnh thoảng bật ra từ trong miệng của .

      mang tư tưởng xấu lướt tinh tế trong hành lang kia, lúc ngang qua chỗ nào đó dùng sức nhào nặn, chịu hết nổi co rút nhanh trận.

      “Là nơi này sao?” Giọng trầm khàn hấp dẫn, quyến rũ mờ ám khác thường, dịu dàng hôn lên cằm , lưu lại vết nước trong suốt ở phía .

      “Hu hu… người xấu…” Lương Chân Chân ra lời, giống như bị dẫn vào cao triều ngắn ngủi, giống như công tắc người bị mở ra, cảm giác điện giật ngừng tuôn về phía tứ chi bách hài trong cơ thể, thân thể khó kiềm chế co lại, muốn càng nhiều.

      “Bảo bối, có phải rất thoải mái ?” Lúc này, giống như Satan quyến rũ mờ ám, nắm giữ nỗi khổ sở cùng sung sướng của , để cho rơi vào trong nước sôi lửa bỏng cách nào tự kiềm chế.

      Lương Chân Chân mím miệng, ai oán nhìn chằm chằm, tên xấu xa này! chính là cố ý hành hạ mình, rốt cuộc ngón tay muốn chỗ nào? Hu hu… người xấu! cần vân vê chỗ đó…~~~~(>_<)~~~~

      Đằng Cận Tư nhìn cặp mắt mọng nước cảu , giống như nước hồ lăn tăn, viết đầy uất ức, khiến cho đột nhiên mềm lòng, vội rút ngón tay ra, cắn lỗ tai , “Bảo bối, đây là để cho em thích ứng trước chút, ngoan, lập tức cho em.”

      Sau khi xong, khẽ động thân, chậm rãi vào, mặc dù bên trong ướt át đầy đủ, nhưng vẫn cách nào thích ứng được với khổng lồ của , hai người cũng rên thành tiếng, bởi vì ba năm chưa từng trải qua phương diện này, Lương Chân Chân cảm thấy hơi đau, giống như bị thứ gì đâm vào, khiến cho cực kỳ khó chịu, nhíu chân mày nghẹn ngào : “Đồ xấu xa! ra ngoài! ra ngoài nhanh chút!”

      “Bảo bối, nhịn chút được ? Lập tức đau, trước kia chúng ta từng rất nhiều lần, mỗi lần đều tốt đẹp.” Đằng Cận Tư dịu dàng hôn môi , bên tai, cằm, hôn đến khi lẩm bẩm mới chậm rãi đẩy vào, cảm giác rã rời đó khiến cho muốn động nhanh chút, nhưng biết thể chỉ lo cảm nhận của mình mà xem nai con đau, đồng thời trong lòng cũng vô cùng vui mừng, người phụ nữ dưới thân chỉ thuộc về , cho tới bây giờ đều chỉ thuộc về mình , do khai phá, do thu thập, từ đầu đến cuối đều qua tay người khác, cảm giác này vô cùng tuyệt vời.

      “Ừ…” Lương Chân Chân ưm vài tiếng quyến rũ, dần dần cảm thấy còn đau như vừa bắt đầu rồi, thay vào đó là cảm giác bị lấp đầy phong phú, hơi thích vặn vẹo uốn éo.

      giãy dụa tương đương với cổ vũ Đằng Cận Tư, hiểu hết đau, ngay sau đó hề thỏa mãn với chậm rãi tiến vào, muốn nhanh chóng luật động, nhưng nai con vô cùng bao bọc lấy mình, thịt non mềm bốn phía tầng tầng lớp lớp trào dâng lên, giữ chặt, cúi người thầm bên tai , “Bảo bối, buông lỏng chút, cần giữ chặt như vậy, ngoan…”

      Giọng của giống như mang theo đầu độc, khàn khàn quyến rũ, tay nhàng đặt lên da mềm mại trong đùi , ngón tay thô ráp chậm rãi mở ra dấu vết động tình ướt át phía , bên môi ra nụ cười rạo rực.

      “Bảo bối, tin tưởng , em thích, thích sủng ái em.” bắt đầu dịu dàng rung động, trong tròng mắt đen như mực lộ ra tình ý dịu dàng say lòng người, ngọn lửa ở chính giữa cũng cháy càng mạnh, động tác cũng nhanh hơn rất nhiều.

      “A…” Lương Chân Chân bất ngờ kịp đề phòng kêu thành tiếng, trong lúc đó, nặng nề khiến cho chỉ có thể vô dụng đưa hai cánh tay ôm tấm lưng cường tráng của chặt, hai chân cũng bị mở ra, vòng tay ngang hông gầy gò của , mềm mại trống rỗng thừa nhận từng va chạm ở phía dưới, rốt cuộc cũng kiềm chế được tiếng rên trong miệng.

      Động tác của càng lúc càng cuồng dã, tiếng thở dốc cũng càng ngày càng dồn dập, nhưng đôi bàn tay to ấm áp vẫn dịu dàng mà kiên nhẫn dỗ dành lấy từng tấc da thịt của , đến mức gây ra thế lửa cháy lan đồng cỏ, tất cả đều phát triển theo phương hướng khống chế được, nghe thấy cổ họng mình thốt ra tiếng rên mà quyến rũ, dần dần duy trì cùng tần số với giọng của , vui vẻ mà có chứa dòng điện khoái cảm truyền khắp toàn thân từng đợt , hơi nheo mắt nhìn về phía trần nhà, ánh đèn màu vàng ấm giống như được bao phủ vầng sáng, lúc sáng lúc tối, lát sau lại biến ra vô số ánh sáng, khiến nhìn .

      “Nai con, em…” thở hổn hển .

      Ý thức của Lương Chân Chân mơ hồ, biết bây giờ là tình huống gì rồi, trong đầu mơ hồ nhớ ra gì đó, lại giống như nhớ nổi cái gì, choáng váng, thoải mái, rốt cuộc người đàn ông hư này làm cái gì với mình? phải bắt nạt mình sao? Tại sao bản thân mình thấy đau chút nào, ngược lại trong cơ thể dâng lên khoái cảm cách nào ra, nhịp tim đập nhanh giống như ngựa hoang mất cương.

      “Ừ…” thoải mái hừ hừ, kết quả khiến người đàn ông phía càng thêm dùng sức mà mạnh mẽ đụng chạm, hơi chịu nổi, móng tay dùng sức tóm lấy bả vai , xẹt qua mấy vết máu nhàn nhạt, kích thích càng thêm khó nhịn, động tác tùy ý liều lĩnh, chui vào trước ngực , mạnh mẽ gặm cắn.

      Lương Chân Chân căng thẳng thân thể theo bản năng, phía dưới thoải mái giữ chặt, chặt đến mức gần như mất trí, liên tiếp ngừng kêu tên của , động tác dịu dàng mà cuồng dã, ở chung chỗ với thanh thân thể giao hòa, tấu lên khúc hòa hài hòa.

      “Đau…” liếc tròng mắt đầy sương mù thấp giọng hô, người đàn ông hư này, cắn ngực đau, hơn nữa còn ngừng làm chuyện xấu với , cảm giác đau cùng vui sướng khiến cho sắp ngất rồi.

      “Ngoan, đau ở đâu? Là chỗ này sao? Hay chỗ này?” Đằng Cận Tư đột nhiên chậm động tác lại, chín cạn sâu ôm lấy , cố ý cọ xát vách tường non mềm của , giọng khàn đục hấp dẫn.

      “Hu hu… Người xấu…” Lương Chân Cahan tuân theo dùng chân đạp mông , sau đó há mồm cắn bả vai , học dáng vẻ cắn mình vừa rồi, dùng răng gặm thịt của , vừa đúng lúc đột nhiên đâm mạnh cái, nặng như vậy, sâu như thế, giống như đội bụng của lên.

      “Bảo bối, còn đau ?” Đằng Cận Tư mặc cho cắn mình, thích cái miệng nhắn dính vào người mình, đó là kích thích khác biệt, tần số rung động chậm rãi tăng nhanh, bởi vì lúc ôm lấy nai con, chính cũng rất khó chịu, nhịn ba năm, từng giây từng phút muốn nhịn, tối nay, nhất định phải mạnh mẽ đòi bồi thường lại.

      Thân thể của vẫn luôn nhạy cảm, hơn nữa tối nay uống nhiều rượu, còn bị sủng ái mạnh mẽ cuồng dã như thế, nhanh chóng run rẩy bấu víu lên đỉnh điểm, cũng muốn kiềm chế nữa, sau khi đụng mấy cái mãnh liệt, phóng thích nơi sâu nhất của .

      Sau lâu, tiếng thở dốc của hai người mới dần dần bình phục, trán đầy mồ hôi mịn, nhưng trong lòng lại vô cùng thỏa mãn, ôm chặt , êm ái hôn lên gò má vẫn ửng đỏ của , cánh môi, vừa hôn, chỗ nào đó lại bắt đầu hồi phục, biết nó đói khát lâu, rất vất vả mới được nhận chút mưa móc, sao có thể dễ dàng thỏa mãn như vậy.

      Đêm nay, là kịch liệt chưa bao giờ có, sau khi Lương Chân Chân say rượu, nhiệt tình chủ động khiến trong thân thể Đằng Cận Tư có kích thích chưa bao giờ có, kêu gào giống như muốn thiêu đốt , biết nên thương tiếc nên dịu dàng chút, nhưng quỷ tha ma bắt thay khống chế được, ròng rã ba năm hề đụng vào , mỗi đêm yên tĩnh nhớ nhung đến thấu xương, ở trong ngực vốn ngủ được, cơn ác mộng trong cuộc sống liên tục tới tìm , để cho ngủ yên ổn, cái nhăn mày nụ cười của , mọi cử động đều chạm khắc sâu vào trong lòng , những ngày tìm được , đau đớn kiềm chế được.

      Nai con, em, thể có em, từ giờ trở , tuyệt đối buông tay thả em ra, tuyệt đối để cho em biến mất trước mắt lần nữa, cuộc sống sau này, thương, cưng chiều em gấp bội, tin tưởng được ?

      Cho đến hừng đông, Đằng Cận Tư mới lưu luyến buông người trong ngực suýt nữa ngất ra, ôm vào nhà vệ sinh dội chút nước lạnh qua loa, liền ôm trở lại giường, chống người nhìn vùi trong ngực mình ngủ say, khóe miệng nhếch lên lộ ra nụ cười ấm áp.

      Năm tháng tĩnh lặng, chỉ muốn em, thế là đủ.
      Last edited by a moderator: 13/12/15
      Aries293dunggg thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 273. Đúng dịp ngoài ý muốn (đặc sắc ~)

      Editor: Puck

      Hậu quả của cả đêm tận tình và say rượu luôn luôn là ngày hôm sau khi rời giường đầu đau muốn nứt, toàn thân đau nhức, Lương Chân Chân cũng ngoại lệ, xoa xoa đầu, hoàn toàn có ấn tượng với lửa nóng triền miên đêm qua, vẫn cho rằng đó là di chứng sau say rượu, trong lòng còn thầm thề, về sau uống rượu, khó chịu!

      Còn nữa, rốt cuộc tối hôm qua trở về như thế nào? Sao có chút ấn tượng nào? Mở mắt liếc nhìn trần nhà, phát khác thường xa lạ, vốn phải căn phòng của , kêu thảm trở mình, lại ngờ chạm vào người đàn ông trần trụi ở sau lưng, bị sợ đến giật cả mình, ngón tay cầm góc chăn lên, hơi híp mắt xem xét bên trong, phát mình và người đàn ông kia đều mảnh vải, trần trụi nằm chung chiếc giường.

      cắn môi cẩn thận nhớ lại chuyện phát sinh đêm hôm qua, lại phát đầu óc trống rỗng, nhớ mang máng sau khi mình uống say, la hét đòi nhà vệ sinh, sau đó xảy ra chuyện gì, có ấn tượng. ra biết trước đẳng cấp uống rượu của mình được tốt, sau khi uống say mình dã man hào phóng hơn bình thường, số lời bình thường dám làm số chuyện bình thường dám làm, là…

      Nhìn chung quanh căn phòng vòng, rất ràng là khách sạn, chẳng lẽ tối qua mình và người nào đó xảy ra tình đêm?

      OMG! Ba mươi sáu kế chạy là thượng sách, vén chăn lên chuẩn bị rời giường, lại phát hai chân như nhũn ra, nhất là giữa hai đùi, giống như bị nghiền, có thể thấy tối qua kịch liệt đến cỡ nào, trong lòng hoàn toàn thê lương, có chút mê hoặc tối hôm qua là ai chủ động, sao có thể lên giường với người xa lạ đây?

      Chân còn chưa chạm đất, eo liền bị người đằng sau ôm lấy, cả người ngã nhào lên giường lần nữa, người còn bị người đè lên, hai cặp mắt đối diện trong nháy mắt, “Nai con, em quên tối hôm qua làm gì sao?”

      Giọng của Đằng Cận Tư mang theo giọng mũi nồng đậm, rất hài hước, vừa mở mắt nhìn thấy nai con cúi lưng chuẩn bị vụng trộm chạy trốn, khỏi tức giận đưa tay vớt vào trong lòng mình, sớm nghĩ kỹ, thể hoàn toàn chuyện tối hôm qua với , chỉ có thể lựa chọn phương thức khác, đánh đòn phủ đầu.

      dự đoán sai, Lương Chân Chân lương thiện đơn thuần vẫn bị lừa dối, ngây ngốc nhìn , “Tôi… tối hôm qua tôi làm gì vậy?” ra khi thấy ràng người đàn ông trước mắt là Đằng Cận Tư trong lòng thở phào nhõm giải thích được, thậm chí còn thầm cảm thấy hơi may mắn, nếu là người đàn ông khác, biết mình như thế nào.

      “Em cảm thấy thế nào?” Đằng Cận Tư chống người dậy nhìn xuống , khóe môi nhếch lên lộ ra nụ cười quyến rũ mờ ám.

      Lương Chân Chân hơi e lệ với tư thế ở khoảng cách gần như vậy, nhíu mày cố gắng nhớ lại chuyện tối ngày hôm qua, Hợp Hợp gọi điện cho ngày mai phải về Hongkong, buổi tối mọi người tụ tập chỗ ăn bữa cơm, đồng ý, địa điểm liền xác định tại khách sạn Đế Hào tư, trong lúc ăn mọi người đều trêu chọc , còn mời rượu , rốt cuộc uống bao nhiêu, hoàn toàn nhớ rồi, quả nhiên là tác dụng chậm của rượu đỏ rất lớn, về sau hoàn toàn mơ hồ, đầu choáng váng tỉnh táo.

      Đột nhiên, mở to mắt nhìn về phía người đàn ông chống người mình, “ đúng! gạt tôi! Là … nhất định là do sắp xếp! Cho dù tôi uống say, Giai Ny cũng đưa tôi về nhà, sao có khả năng ở cùng với ! Cho nên, là cố ý đúng ? tên khốn kiếp này!” càng nghĩ càng cảm thấy mình đúng, quai hàm phình lên, trong con ngươi trong suốt như nước nhuộm lên tầng oán hận.

      Khuôn mặt Đằng Cận Tư hơi xúc động, quả nhiên là nai con rất thông minh, nhưng cũng phải ngồi , sắc mặt bình thường, biểu vô cùng bình tĩnh, khóe môi từ từ nhếch lên, khóe mắt liếc về phía dấu răng màu đỏ tím cùng vết hôn cổ mình, “Ừ, chính em nhìn , còn có lưng, có muốn xoay sang chỗ khác để em nhìn chút .”

      Trời ạ! Dấu răng sâu như vậy và vết hôn, trong lòng Lương Chân Chân hoàn toàn tan vỡ rồi, vốn có can đảm nhìn lưng của , rốt cuộc tối hôm qua mình phóng khoáng đến cỡ nào đây? Chẳng lẽ chủ động bổ nhào lên ? thể nào! ràng bản thân mình còn thương , sao có thể làm ra chuyện đó?

      tức giận cắn môi, vẫn cảm thấy hơi đáng tin, nhất định là người đàn ông này bày ra mưu kế gì để lừa dối mình rồi, liếc mắt nhìn vết hôn xanh tím đầy người mình, ràng nhiều hơn người ! lại mình đều thua thiệt, chắc chắn sớm bị ăn sạch sành sanh, khỏi tức giận trừng mắt nhìn , “Khốn kiếp! nhìn người tôi xem, ràng còn kinh khủng hơn ! Ma háo sắc! Biến thái!”

      Vừa mắng vừa uốn éo thân thể muốn chống lại , lại ngờ sức lực nam nữ chênh nhau quá lớn, hơn nữa mình bị đặt ở phía dưới, dù thế nào cũng lay chuyển được chút gì, ngược lại khiến cho da thịt hai người ma sát, nổi lên từng dòng điện.

      Đằng Cận Tư hít hơi khí lạnh, buổi sáng khi rời giường đàn ông rất khó kiềm chế nổi, hơn nữa còn bị người phụ nữ mình mến trêu chọc, nhưng phải nhịn, nếu , chỉ biết làm hỏng chuyện sắp nước chảy thành sông.

      “Nai con, là người đàn ông thân thể khỏe mạnh, hơn nữa trong lòng vẫn em, sau khi bị em đụng ngã lại hôn lại cắn, em cảm thấy nhẫn nhịn được sao? , rất thích dáng vẻ dã man lại phóng túng của em tối hôm qua, đều thích từng câu từng chữ em , cũng cho thấy mặt mà em muốn người ta biết…” cứng rắn với , ngược lại đổi thành dịu dàng, kết quả còn chưa xong liền bị cắt ngang.

      “Câm miệng!” Lương Chân Chân thẹn quá thành giận, hai gò má tức giận đến đỏ bừng.

      Nhưng Đằng Cận Tư lại cố tình nghe theo, “ thích vẻ quyến rũ xinh đẹp của em tối hôm qua, thích em chủ động, thích…”

      “Câm miệng! Tôi bảo câm miệng nghe thấy sao?” Lương Chân Chân tức giận đến mức đưa tay che miệng , tên khốn kiếp này lời quá sắc. Chuyện này, nghe được mà mặt đỏ tới mang tai. Vốn tưởng rằng che miệng của đàng hoàng, ai ngờ đôi môi của thành chút nào, chậm rãi ngọ nguậy trong lòng bàn tay , ngứa, vừa định buông tay, nhưng ngờ người nào đó nhanh chân hơn bước, bắt lấy tay hôn tinh tế lên từng ngón tay của .

      “Buông ra, tôi buông ra! Đồ háo sắc!” Lương Chân Chân bị hôn đến cả người tê dại, hơn nữa vật cứng chống đỡ tại chỗ mềm mại của mình, giống như càng lúc càng trở nên lớn rồi, xấu hổ khiến đỏ mặt tới tận mang tai.

      buông, nai con, biết em vẫn còn có cảm giác với , nếu tại sao sau khi uống rượu say tối hôm qua em bổ nhào vào người khác, mà lại cố tình chọn ? Đièu này trong tiềm thức của em vẫn còn đấy, cho dù em thừa nhận hay thừa nhận, đêm qua vẫn là đêm tuyệt mĩ.” Lúc Đằng Cận Tư lời này xong vẫn dừng hôn ngón tay , thâm tình nơi khóe mắt đuôi mày khiến trong lòng Lương Chân Chân giật thót, ngón tay bị liếm ướt nhèm nhẹp, hình như có dòng điện xuyên qua đầu ngón tay truyền vào tứ chi bách hài trong cơ thể, khiến cho run rẩy thôi.

      Từng câu từng chữ của giống như chuông báo động thức tỉnh lòng , tiết lộ ra ngoài bí mật giấu sâu tận đáy lòng muốn thừa nhận, sắc mặt từ xanh thành trắng, từ trắng qua hồng, giờ phút này chỉ có suy nghĩ: đó là thoát khỏi nơi đây, phút cũng muốn ở chung chỗ với người đàn ông này, ta quá ghê tởm! Lại có thể đoán được lòng , từng câu từng chữ đều muốn ăn đến sít sao.

      Đằng Cận Tư sớm nhìn thấu tâm tư của , đương nhiên để cho chạy như vậy, chuyện này thành công nửa, còn nửa phải ngừng cố gắng, thừa dịp cháy nhà hôi của, phát nắm chặt lấy tinh thần hoảng hốt của nai con!

      “Cho dù… tối hôm qua sau khi say rượu tôi đụng ngã , nhưng người thua thiệt vẫn là tôi, làm ầm ĩ cái gì, chúng ta đều là người trưởng thành, coi như tối hôm qua là … tình đêm là được rồi, cũng ai nợ ai! nhanh chóng thả tôi ra, tôi phải về nhà.” Lương Chân Chân nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có tình đêm là lý do từ chối tốt nhất, dù thế nào nữa bọn họ từng có rất nhiều lần rồi, nhiều thêm lần cũng có quan hệ gì.

      “Cái gì? Tình đêm?” Tròng mắt đen nguy hiểm của Đằng Cận Tư nheo lại, nai con chết tiệt! biết mình gì sao? quan tâm tới chuyện xảy ra tối hôm qua?

      Dưới ánh mắt soi mói tĩnh mịch lạnh thấu xương của , Lương Chân Chân hơi khiếp sợ, nhưng nghĩ lại, tại sao mình phải sợ! Người chiếm tiện nghi là có phải ! còn lộ ra ánh mắt bi thương như vậy, đáng ghét! Càng nghĩ trong lòng càng cam lòng, đấu tranh dữ dội, muốn rời khỏi nơi này.

      Đằng Cận Tư bị uốn éo đến mức dục hỏa bốc cháy, đôi nắm lấy bàn tay lộn xộn của , muốn để cho yên tĩnh chút, nhưng cũng phải đèn cạn dầu, nhấc chân định đá .

      Ngoài ý muốn, chính là phát sinh ở đây sao ——

      Vật nào đó ở phía dưới vốn chống đỡ ở chỗ mềm mại của sẵn sàng tấn công, còn thiếu cơ hội tiến vào như vậy, vừa lúc tách hai chân ra muốn đá , vì vậy, nó rất tự nhiên tiến vào.

      Cảm giác bỗng nhiên được bao trùm ấm áp khiến đầu Đằng Cận Tư choáng váng, toàn thân giống như bị bắt lửa, bốc cháy đùng đùng lên, hơi khó nhịn than ra tiếng, ngoài ý muốn này, quá tốt!

      Lương Chân Chân cũng trợn tròn mắt, qua lúc lâu mới hồi phục tinh thần, gương mặt nóng bỏng như tôm hùm lớn, chuyện này này… sao lại trùng hợp đến vậy?
      Last edited by a moderator: 13/12/15
      Aries293dunggg thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Thịt giờ chót ^^

      Chương 274. Nai con, buông lỏng chút… (khụ… đặc sắc ~)

      Editor: Puck

      cảm thấy ràng tồn tại trong cơ thể mình, mỗi lần mạch máu của đập nhịp nhàng đều khiến cho nhịn được mà phát run, mỗi lần hô hấp, phấn chấn sau đó nhàng khẽ động, thân thể của nhanh chóng xụi lơ xuống, còn chút hơi sức nào chống lại , chân định đạp cũng chậm rãi cong lên, có rung động khó nhịn.

      ra ngoài, ra ngoài nhanh lên chút…” Giọng của hơi run rẩy, nên như vậy, thể như vậy.

      “Nai con, tiến vào, em cam lòng để cho ra ngoài sao?” Ngón tay thô ráp của Đằng Cận Tư dịu dàng vuốt ve phần cuối bắp đùi của , vẽ vòng tròn trêu chọc ở đó, lúc phỏng đoán sai lắm, thân thể đột nhiên đẩy lên phía trước, đẩy đến mức Lương Chân Chân chịu hết nổi thốt tiếng ngâm khẽ, ngước cổ “A…” tiếng, uyển chuyển mà mềm mại đáng .

      biết xấu hổ…” Giọng Lương Chân Chân đứt quãng, bị kích thích đến tim gan cũng rung động rồi, người đàn ông hư này, nhất định là cố ý! ~~~~(>_<)~~~~

      Đằng Cận Tư dịu dàng rung động, ngón tay chậm rãi lướt từng tấc người , dấy lên ngọn lửa nho lốm đốm, bùng nổ, dần dần có xu thế lửa cháy lan ra đồng cỏ, khiến hai thân thể dán chặt ở chỗ cháy sạch nóng bỏng.

      “Nai con, trong ba năm em rời , giờ phút nào cũng nhớ em, trong thời gian này chưa từng đụng vào bất kỳ người phụ nữ nào, phải là Liễu Hạ Huệ, là đàn ông bình thường, em cảm nhận được ? Nó chỉ thích em, có cảm giác với em, cả đời này, cũng chỉ muốn em.” thở hổn hển nỉ non bên tai , động tác dưới người vẫn dừng, lúc động nhàng, lúc lại nặng nề, khiến trong cổ họng Lương Chân Chân ngừng phát ra tiếng rên vỡ vụn.

      xấu hổ thẹn thùng, kẻ xấu xa này! Vừa làm chuyện xấu với mình như vậy, vừa lời tâm tình trắng trợn bên tai mình, còn cố ý mấy cạn sâu trêu chọc mình chơi, uất ức trong lòng chồng chất, trong tròng mắt đen như phủ đầy sương mù mơ hồ, ngón tay mạnh mẽ véo hông của , giọng vỡ vụn, “Người… xấu…”

      “Ngoan, đây là cưng chiều em, tin tưởng , em thích, nhịn lâu như vậy, cho …. Có được ?” Đằng Cận Tư hôn nóng bỏng lên khóe mắt, gương mặt, đôi môi , nuốt toàn bộ thanh a nũng nịu của vào trong miệng.

      Lời dịu dàng của khiến Lương Chân Chân hơi mềm lòng, quả đúng như lời , bản thân mình hề ghét cảm giác này chút nào, cảm giác vui thích trong cơ thể đợt sau mạnh hơn đợt trước, trong lòng vẫn còn thương , cho nên từ chối hôn môi và vuốt ve của , cũng bài xích chuyện thân mật nhất mà làm với , mặc dù tình cảm mãnh liệt tối hôm qua là do mình uống rượu say, nhưng còn bây giờ sao? hoàn toàn giả bộ từ chối theo , nhưng lại cho … cơ hội đúng lúc!

      Ngẫm lại cũng cảm thấy vô cùng e lệ, đột nhiên, người đàn ông phía dùng sức xông tới va chạm với , nhịn nổi kêu ra tiếng, hai chân cũng kiềm chế mà vòng lên eo của , ngón tay vạch ra từng vết lưng , vết thương mới thêm vào vết thương cũ, vô cùng chấn động tới cõi lòng người.

      dừng lại, nhàng hôn mút cổ của , mơ hồ: “ chết người, nai con, buông lỏng chút…”

      Mặc dù tối hôm qua làm nhiều lần, nhưng giờ vẫn chặt căng khiến cho có cảm giác kích thích quá mức mãnh liệt, thở hổn hển trong giây lát, thở chậm lại, rời ra chút xíu, rồi lại dùng lực đâm mạnh vào, há mồm kêu tiếng, quyến rũ đến mức xương cũng yếu mềm rồi.

      “Đau… chút.” Hô hấp của hơi rối loạn, chuyện cũng đứt quãng.

      “Ngoan, buông lỏng chút, thưởng thức tốt, nhịn được…” Dường như vẫn chịu đựng cực kỳ vất vả, nhưng lại muốn nhìn thấy nai con khó chịu, dịu dàng hôn lên gương mặt , đầu lưỡi ướt át phớt qua môi , lại nhàng ngậm mút, làm trơn cánh môi lạnh thành màu đỏ ửng đẹp đẽ lạ thường, hoàn toàn kiều diễm bịn rịn. Trong lòng Lương Chân Chân có cảm giác khó nên lời, vừa phiền lo vừa ngọt ngào, mặc dù lúc lên tới đỉnh có chút đau, nhưng đồng thời kèm theo đó là vui thích khoái cảm, cảm giác mình hoàn toàn sa vào, đắm chìm trong mềm mại cùng tiến công mạnh mẽ phía dưới của .

      Nghe mất kiểm soát than , thỏa mãn trong lòng Đằng Cận Tư khó có thể diễn tả bằng lời, dục vọng của bị mềm mại của bao vây chặt chẽ lấy, ấm áp, trơn bóng như vậy, còn ngừng co rút lại, giống như nhàng hút mút lấy, khoái cảm trong cơ thể nhanh chóng quét tới, hôn cổ duyên dáng của chuyển động điên cuồng, Lương Chân Chân hơi kiềm chế được, lại cũng thể tiếp tục dồn nén suy nghĩ chân thực của mình, khiến cho từng tiếng êm ái lại quyến rũ trực tiếp tiến nhanh chóng vào đáy lòng người nào đó, mạnh mẽ chạy nước rút vài cái, hai người đồng thời trèo lên đỉnh núi sung sướng, giống như cảnh sắc mùa xuân tươi đẹp sáng lạn nở rộ, sáng đến mức tận cùng.

      “Ừ…” Lương Chân Chân mệt mỏi, sức lực toàn thân đều bị hút khô rồi, nhắm mắt lại mềm nhũn hừ hừ, công việc dùng thể lực này phải là người làm, quá mệt mỏi!

      Còn vẻ mặt Đằng Cận Tư thỏa mãn, ôm người phụ nữ trong ngực vào phòng tắm rửa ráy đơn giản chút, đổi tấm ra giường, tiếp tục trở lại giường ngủ, ghé vào dáng vẻ nhắm mắt ngủ say hôn lên môi: Nai con, em là của , chỉ có thể là của đấy.



      Giấc ngủ này hơi dài, đợi sau khi hai người tỉnh lại lần nữa là màn đêm buông xuống rồi, Lương Chân Chân lười biếng lật người, đầu càng tỉnh táo, rốt cuộc ngủ bao lâu? Chóng mặt hoa mắt, người đau nhức muốn chết, cả người mềm nhũn có tí sức lực nào, đây là sinh bệnh sao?

      “Bảo bối, tỉnh rồi hả?” Bên tai đột nhiên vang lên giọng nam, ngẩng đầu nhìn sang, trong nháy mắt, trí nhớ như thủy triều lao tới, nghĩ lại, tối hôm qua hai người kích tình cả đêm, buổi trưa sau đó tỉnh lại bị lăn lăn chọc chọc lần, sau khi xong việc liền ngủ mất.

      Bây giờ suy nghĩ lại chút, váng đầu, tối hôm qua có thể đổ cho là say rượu mất lý trí, nhưng hôm nay sao? Hoàn toàn trong trạng thái tỉnh táo xảy ra quan hệ với , vốn giải thích thông, xong đời, xong đời rồi!

      “Tôi… tôi phải .” cúi đầu nhấc chăn lên chuẩn bị .

      đâu? Bảo bối đói bụng sao? Chúng ta trải qua ngày chưa ăn cơm rồi.” Đằng Cận Tư quỷ quái vểnh môi, cố ý đọc hai chữ “ ngày” nặng.

      chưa dứt lời, vừa đói bụng đúng là đói bụng rồi, ngày chưa ăn cơm cũng đồng nghĩa với việc hai người ở giường ngày, 囧, tốt thật囧! lại có thể làm ra chuyện hoang đường như vậy?

      “Tôi có tên tuổi.” vui nhíu mày, người đàn ông này sao thích đặt biệt danh cho mình vậy, gọi nai con là được, sao cứ phải gọi mình là bảo bối buồn nôn như vậy? nghe mà nổi da gà đầy đất.

      “Bảo bối, em xấu hổ?” Đằng Cận Tư nhúc nhích chút nào, chính là cố ý, biết mình thắng lợi trong tầm mắt, nai con còn muốn né tránh khỏi lòng bàn tay tuyệt đối dễ dàng như vậy rồi.

      “Tôi đói rồi, muốn ăn cơm.” Lương Chân Chân dứt khoát sang chuyện khác, quan hệ của bọn họ đến mức này, bỏ xong quan tâm còn loạn, càng ngày càng phức tạp.

      Đằng Cận Tư đứng dậy, ôm ngang người tới phòng thay đồ, gặp phải kháng lại của : “Thả tôi xuống, tôi có thể tự , … đừng nghĩ chuyện gì đứng đắn.”

      “Ngoan, cho dù nghĩ, cũng là có lòng mà có sức, vội, về sau chúng ta còn nhiều thời gian.” cười đến tự tin, tâm tình tốt.

      Lương Chân Chân nhổ phát, “Ma quỷ còn nhiều thời gian với ! biết xấu hổ!”

      Nghe tức giận mắng, Đằng Cận Tư cũng giận, ngược lại cười đến vui vẻ hơn, cúi đầu khẽ chạm miệng lên người hờn dỗi, kết quả bị mãnh liệt nhìn chằm chằm, trả lại ra sức đập vài cái chấm đỏ trước ngực , hoàn toàn đề phòng nhìn , cũng làm gì, bình tĩnh tự nhiên vào phòng thay đồ, chọn chiếc áo ngực có viền tơ màu hồng phấn trong đống áo ngực, đáng mất hấp dẫn.

      “Bảo bối, cảm thấy cái này rất thích hợp với em.” cười đến mập mờ.

      “Khốn kiếp!” Lương Chân Chân chặn ngang đoạt lại, rống giận, trong lòng vô cùng khó chịu.

      Đằng Cận Tư cắn lỗ tai của đôi câu, sau đó đặt xuống, chỗ khác chọn quần áo cho mình, nếu tiếp tục giỡn nữa, nhất định là nai con tức giận, giỡn cũng có mức độ, chỉ cần nắm chắc mức độ đó, tất cả đều dễ chuyện.

      Quả là Lương Chân Chân tức giận ít, vừa mặc quần áo vừa mắng Đằng Cận Tư là thằng khốn khốn kiếp trong lòng, dùng tất cả các từ ngữ mắng chửi người dồn hết lên người , tức giận trong ngực rất mạnh mẽ, biết giận bản thân bị bắt làm tù binh cả về thể xác và tinh thần hay giận trêu tức mình, ngắn gọn, bây giờ trong đầu vô cùng loạn, mọi chuyện giống như thoát khỏi quỹ đạo dự đoán trước, chênh lệch quá xa với suy nghĩ lúc trước của , ràng phải là như vậy, nhưng kể từ sau khi trở về nước, hình như mỗi bước đều sai, sai vô cùng.

      “Sao vậy?” Sau khi Đằng Cận Tư mặc quần áo chỉnh tề liền thấy nai con đứng ngẩn người ở đó, trong lòng khỏi nổi lên thương tiếc, từ tối hôm qua cho tới hôm nay, là mình quá vội vã, nhưng nếu làm như vậy thể ép nai con nhìn trái tim mình, cũng là bất đắc dĩ mà thôi.

      sao.” Lương Chân Chân dẩu môi, như nước chảy mây trôi, nhưng Đằng Cận Tư vẫn nghe ra uất ức trong lời của , xoay ngược người lại, để cho nhìn mình.
      Last edited by a moderator: 13/12/15
      Aries293 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :