1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bà xã, anh chỉ thương em - Nam Quan Yêu Yêu (Full+eBook+ NT20)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      Chương 234. Tới đây, cho em biết.

      Editor: Puck –

      Sau khi trở lại phòng làm việc, Lâm Tịnh liền lại gần hỏi đâu, đôi mắt to xoay chuyển ngừng, mặt viết mấy chữ cảm thấy hứng thú to đùng, Lương Chân Chân bất đắc dĩ đổ người ghế, dĩ nhiên là thể chân tướng , tốt nhất nên vĩnh viễn nát vụn ở trong bụng, cũng cầu nguyện mình phải gặp lại tên vô lại này, có gặp cũng cần xuất cùng lúc, đáng tiếc nghĩ quá tốt đẹp, cùng làm chung kênh trong đài truyền hình, nào có đạo lý tiếp xúc?

      “Hơi buồn bực, tôi ra ngoài hóng mát chút, kết quả thấy con gián lớn, lấy tất cả tâm tình tốt của tôi rồi.”

      “Hả! còn sợ hãi gián?” Khuôn mặt Lâm Tịnh kinh ngạc.

      “Ừ, lá gan của tôi tương đối , tôi đều hơi sợ loài bò sát.” Lương Chân Chân bưng chén nước lên uống ngụm, lqd , chỉ sợ nếu Lâm Tịnh biết so sánh bạch mã hoàng tử trong lòng của ấy với con gián, chắc chém mình.

      “Hà hà… Lần sau thấy gián kêu tôi, tôi bảo đảm tiêu diệt hết bọn chúng.” Lâm Tịnh cười ha hả .

      Lương Chân Chân uống nước thiếu chút nữa bị sặc, khẽ mỉm cười với ấy, sau đó gật đầu. Hài chỉ, yên tâm, chuyện như vậy tôi cũng hữu tâm vô lực, trừ tìm ra tôi cũng chỉ có thể tìm .

      Hai người trò chuyện chút, Hoắc Đình Hương ra ngoài làm bài phỏng vấn trở về phấn khởi chạy tới, “ cho các biết tin tức tốt làm phấn chấn lòng người! Tối ngày mốt trong rạp hát lớn Tương Thượng diễn vở nhạc kịch “Carmen”, là kim đồng ngọc nữ trong giới nhạc kịch Brandon? Giovanni Norwich cùng Victoria? Duy Kim tự mình ra trận, đội hình minh tinh còn chỉ có từng này đâu! Tuyệt đối là bữa tiệc mãn nhãn sang trọng, xem đáng tiếc!”

      “Oa! Vé vào cửa bán dễ ? Có phải rất đắt ? Nghe thấy những tên tuổi minh tinh hàng đầu này, tôi liền có cảm giác vé vào cửa chính là ngân phiếu ngàn vàng khó kiếm.” Đầu tiên Lâm Tịnh hưng phấn tột độ, sau hưng phấn chính là buồn bã, mặc dù thích, nhưng vé vào cửa quá đắt, tiêu phí nổi, làm tốt vé vào cửa tương đương với tiền tháng lương của , mua xong cũng chỉ có thể ăn khí rồi.

      Nhắc tới điểm mấu chốt, Hoắc Đình Hương cũng ngừng công kích, lắc lắc thẻ phóng viên treo cổ, “Bé tiểu Lâm, bé quả nhiên là chọc trúng chỗ đau đó! Vé vào cửa lần này chỉ đắt, mà còn hiếm! Nghe bán rất sớm trước đó tranh giành mà còn, hơn nữa có nửa là dự định cho trước rồi, ôi… Tôi nhờ bạn bè hỗ trợ nghĩ biện pháp, cũng biết có hy vọng , chỉ có thể chờ tin tức thôi.”

      Cảm xúc của Lương Chân Chân cũng giống như Lâm Tịnh, từ kích động dần dần chuyển thành buồn bã, đối với loại hình nghệ thuật múa này, là tình duy nhất của , trong thời gian học ba năm tại đại học Columbia, trừ việc học mấy bộ môn chuyên ngành của mình, còn học thêm môn múa, lúc ở NewYork, từng xem mấy vở múa lớn, đối với vở nhạc kịch “Carmen”, vẫn muốn xem, kết quả luôn bởi vì đủ loại nguyên nhân mà bỏ lỡ, ngờ tới: Có cơ hội tốt xuất ở ngay ngưỡng cửa nhà mình, nhưng cơ hội để có được vé lại rất xa vời, đây là chuyện rất thương tâm, biết ràng nó gần trong gang tấc, nhưng lại bị tấm vé vào cửa mỏng manh ngăn cản ở ngoài, trong đầu thoáng ra rất nhiều bóng dáng, là người có khả năng tương đối lớn lấy được vé vào cửa, chỉ có điều, mình vì vé vào cửa mà tìm bọn họ sao?

      Có thể hơi quá ? thực thể bỏ qua thể diện, đường tan việc trở về, gọi điện thoại cho bạn tốt Giai Ny, đây là người duy nhất mà có thể mở miệng ra.

      “Giai Ny, vé vở nhạc kịch “Carmen” vào tối ngày mốt, cậu có thể mua được ?”

      【Tớ cũng rất muốn xem, chỉ nghe vé vào cửa rất hiếm, cho dù có tiền cũng chưa chắc mua được, cho nên tớ cũng chỉ có thể hết sức cố gắng thử xem, dù sao đội ngũ diễn viên đợt này quá mạnh mẽ, tất cả lqd mọi người đều muốn hưởng thụ bữa tiệc này, khẳng định vé vào cửa bị tranh đoạt đến phát điên. 】 Tiết Giai Ny cũng dám bảo đảm với bạn tốt.

      “Ừ, tớ hiểu.” Lương Chân Chân gật gật đầu, giao thiệp của Giai Ny rộng hơn , nếu như ấy cũng có cách nào, cũng chỉ có thể nghĩ cách khác.

      【Chân Chân, nếu như tớ lấy được ở đây, cậu có thể hỏi ba mình chút hoặc là… 】Tiết Giai Ny có ngụ ý.

      Trong nháy mắt, Lương Chân Chân hiểu người bạn tốt tên ra là ai, trầm ngâm hồi, “Để sau, tớ muốn làm phiền người khác.”

      Tiết Giai Ny cũng nhiều lời, biết tính tình của Chân Chân, bướng bỉnh quá mức cùng cứng nhắc, phải trong lúc nhất thời có thể thuyết phục ấy, may mà ấy coi là người ngoài, bạn bè, chính là tuy hai mà .

      Sau khi cúp điện thoại xong, cục Thủy lợi gặp cậu của mình, có đôi khi trong nội bộ chính phủ có phát vé vào cửa, chừng có thể có hai tấm, nhưng kết quả là cậu của cho biết vốn là có, nhưng em họ muốn , là muốn cùng bạn học xem, làm buồn chết, vội vàng gọi điện thoại cho em họ, muốn em ấy đưa lại vé cho mình, còn cam kết mời em ấy ăn bữa tiệc lớn, các loại áp bức dụ dỗ đều dùng hết, cuối cùng cho rằng thuyết phục được, ngờ người ta câu, “Chị, sao chị sớm chút, em ra giá cao bán cho bạn học rồi, đủ cho em ra ngoài chuyến tiêu xài!”

      --_--|||Tiết Giai Ny thiếu chút nữa lqd bị em ấy làm cho tức chết, vô cùng hào phóng : “Em bán cho người khác bao nhiêu tiền, chị đưa cho em nhiều gấp đôi, nhanh lấy vé mang trở lại.”

      em họ lập tức vui vẻ, 【được rồi! Tuân lệnh, chị chờ nhé, em lập tức mang vé trở lại, trừ bỏ gấp đôi tiền, chị đáp ứng cho em cái gì đều phải có! 】

      “Được.” Tiết Giai Ny cắn răng nghiến lợi trả lời, con nhóc thối! là giết người đền mạng mà!

      Quan Hạo Lê ngồi giường chơi game nhàn nhạt liếc nhìn , “ đánh cuộc, vé mua rồi trở lại.”

      Tiết Giai Ny nhe răng trợn mắt liếc ta, làm ra vẻ chuẩn bị đánh ta, vừa đúng lúc em họ gọi điện thoại tới, khóc :【 chị, em thua thiệt lớn, bạn học gạt em muốn xem cùng bạn trai, kết quả ấy lại bán qua tay cho người khác, tiền gấp đôi, hu hu… Em muốn tìm ấy đòi bồi thường phí tổn thất kinh tế! 】

      O(╯□╰)o Quả chính là đạo sấm sét lớn vang ầm ầm, sấm sét đánh Tiết Giai Ny ngoài khét trong sống, người trẻ tuổi bây giờ đều có đầu óc kinh doanh, quá biết nắm bắt thời cơ, hoàn toàn nhường con bé như thế là đủ rồi!

      tiếng động thở dài hơi, ngồi tê đít ghế sa lon, trong đầu tìm cách kiếm được vé hoặc là người có năng lực mua được vé, sau khi sàng lọc toàn bộ, phát hy vọng rất mong manh, ánh mắt đột nhiên chuyển đến “chém giết” người đàn ông còn ở đằng kia, mấy bước tới ngồi bên cạnh giường ta, oán giận : “Đều tại cái miệng ăn mắm ăn muối của ! Chơi tốt trò chơi của được sao, sao phải chen miệng lung tung, đáng ghét chết !”

      Quan Hạo Lê cũng tức giận, cười híp mắt bỏ máy chơi game Sony PS3 mới nhất trong tay xuống, ôm lấy cái eo thon của người phụ nữ mình , “ ra suy đoán của là có đạo lý, em nghĩ xem, em họ của em có thể bán vé cho người khác, vậy người khác cũng có thể bán vé cho người muốn hơn chứ!”

      Tiết Giai Ny suy nghĩ chút, cảm thấy có đạo lý, nhưng lại cảm thấy dường như có chỗ nào đúng, “Sao lại đoán được vé mua rồi hoàn lại? Nhỡ đâu người ta lòng muốn xem?”

      “Nhưng em có nghĩ tới , nếu lòng muốn xem biểu diễn người ta bán vé cho em sao? Chính ta vất vả dùng giá cao mới mua được, hơn nữa đây là cơ hội ngàn năm có , đổi lại là em, em bỏ sao?”

      “Đương nhiên là .” Tiết Giai Ny trả lời chút do dự.

      “Vậy là được rồi, cũng chỉ có hai tình huống này, cũng đến tình huống kia, vé bán nhất định thu lại được.” Quan Hạo Lê nhún vai tao nhã, bên môi lộ ra nụ cười cưng chiều.

      Tiết Giai Ny nhíu mày trừng mắt liếc , trút hết tất cả oán giận người , “Quạ đen! Dù sao cũng thoát được trách nhiệm!”

      Ý cười bên môi Quan Hạo Lê càng lớn hơn, đưa tay ôm lấy vào trong lòng mình, cắn lỗ tai : “ có cách để cho các em xem buổi diễn.”

      “Cách gì?” Trong nháy mắt ánh mắt lqd Tiết Giai Ny phát sáng, ánh sáng lấp lánh nhìn chằm chằm tên con trai, biết giờ phút này thành “Món ăn ngon” hợp khẩu vị.

      “Tới đây, cho em biết.” Giọng của Quan Hạo Lê giống như có chứa ma lực, kêu gọi Tiết Giai Ny dựa sát vào trong ngực .

      Phụ nữ khi , quả nhiên chậm chạp hơn lúc bình thường nửa nhịp, cũng lanh lợi, cẩn thận liền bị chiếm mất cánh môi, bị hôn đến choáng váng đầu óc, cả người tự chủ được mềm thành vũng nước, đổ vào trong ngực mặc cho muốn làm gì làm.

      Quan Hạo Lê là người đàn ông thân kinh bách chiến, thủ đoạn dụ dỗ dĩ nhiên là hạng nhất, tuy tính khí Tiết Giai Ny có bao nhiêu dũng mãnh, nhưng dù sao cũng chỉ là ngây ngô, tuy trước đây có cuộc tình đơn thuần, chỉ cầm tay, hôn môi gì đó, chừng mực lớn hơn hề có.

      Cho nên, giống như có chút kinh nghiệm tiếp xúc với đàn ông, hoàn toàn chống đỡ được hành hạ của cao lqd thủ tình trường Quan Hạo Lê, ríu rít ưmh ưmh bị người khác hôn đến mức hai gò má ửng hồng, cho đến khi trước ngực bị người ta vuốt ve, mới giật mình thấy bản thân hư hỏng, dùng hết sức đẩy ra, tức giận , “ gạt người, nhất định là cố ý lừa dối em!”

      có, có cách là biết người nào có vé, nhưng ta có chịu bán cho em hay biết.”

      “Ai?”

      “A Tư.” Khóe môi Quan Hạo Lê lộ ra nụ cười phóng túng.
      Last edited by a moderator: 11/11/15
      dungggAries293 thích bài này.

    2. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 235. Vé vào cửa xem buổi biểu diễn

      Editor: Puck –

      Tiết Giai Ny liếc cái, có chút dám tin tưởng, “Sao ta có thể có vé? Chẳng lẽ ta còn có năng lực biết trước?”

      Quan Hạo Lê thương vuốt ve gương mặt , “Em phải tin tưởng, khi người đàn ông nghiêm túc, tuyệt đối thể khinh thường năng lực, bây giờ a Tư quyết tâm theo đuổi Lương Chân Chân, hơn nữa đạt mục đích bỏ qua, vì ấy, cậu ta có thể làm bất cứ chuyện gì, đương nhiên tìm ra rất ràng những thứ mà ấy thích cùng hứng thú, bất cứ lúc nào cũng làm tốt chuẩn bị chu đáo.”

      “Nhưng khi tạo thành tổn thương, dễ dàng bỏ qua như vậy, giống như chiếc gương, cảm thấy sau khi rớt bể vẫn có thể dính lại hoàn hảo thành dáng vẻ chút tổn hại sao?” Tiết Giai Ny hỏi ngược lại, về chuyện đứa , thể cho Quan Hạo Lê, đây là nỗi đau trong lòng Chân Chân, trừ khi ngày nào đó ấy nghĩ thông suốt mà tự ra, bằng tiếp tục giữ kín bí mật này thay ấy.

      “Em chuyện ba năm trước đây? Đây chẳng qua chỉ là hiểu lầm mà thôi, do a Tư quan tâm Lương Chân Chân quá mức, hơn nữa cũng do tính cách của bản thân cậu ta, khó tránh khỏi khi bị nghe thấy cùng nhìn thấy vài quan niệm che mờ đôi mắt, nhưng điều này lên cậu ta ấy, chính là bởi vì quá , cho nên mới sợ mất , cũng trở nên có lý trí.” Quan Hạo Lê rất bình tĩnh phân tích.

      Trong lòng Tiết Giai Ny thở dài hơi, cũng biết đạo lý này, nhưng chỉ có như vậy, ngày đó Chân Chân làm hộp cơm tình hết sức phấn khởi tìm Đằng Cận Tư, muốn cho ta kinh ngạc, cũng muốn cho ta biết chuyện bé cưng, kết quả lại… bị ta hiểu lầm, bị ta sỉ nhục, còn bị ta đuổi ra khỏi phòng làm việc, điều này giống như cho Chân Chân kích trí mạng, khiến cho trong nháy mắt ấy té ngã từ Thiên Đường xuống địa ngục, chênh lệch quá lớn.

      Thảm nhất chính là, ấy mất hồn mất vía tới đầu đường còn bị tai nạn xe cộ, nếu như phải thị trưởng Quý kịp thời chạy đến, chừng xác hai mạng rồi, đối với người phụ nữ mà , đây là đau đớn cực hạn rồi, sao có thể dễ dàng quên ?

      Nhưng những điều này thể , chỉ trách con đĩ Thẩm cùng tên khốn kiếp Diệp Thành Huân kia tạo nghiệt, nếu như phải bọn chúng cố ý hãm hại, con nuôi xinh đẹp của bây giờ cũng sắp ba tuổi rồi, ôi….

      cách khác, nếu như Lương Chân Chân thấy a Tư cùng người phụ nữ khác trần trụi nằm ở giường, hơn nữa lqd lúc gọi điện qua lại là người phụ nữ kia nhận, hơn nữa với ấy mấy lời mập mờ , em cảm thấy Lương Chân Chân như thế nào? ấy còn có thể có lý trí tin tưởng tất cả đều là giả? Có thể tin a Tư bị người khác hãm hại?”

      Nghe vậy, Tiết Giai Ny vui, giọng lạnh lùng, “Tình huống của đàn ông và phụ nữ thể vơ đũa cả nắm, theo như lời đàn ông có thể trắng trợn lạc lối hả? Lý do sai đường chính là bị người khác hãm hại?”

      Quan Hạo Lê rất oan uổng méo xệch miệng: “Ny Ny, em cố ý xuyên tạc lời của , chỉ ví dụ, phải tình huống như vậy đều là bị hãm hại, nhưng a Tư, có thể lấy nhân cách ra bảo đảm, trừ Lương Chân Chân, cậu ta có bất kỳ người phụ nữ nào khác, khả năng cả đời này cũng có, cậu ta là người rất cố chấp, khi nhận định chuyện gì chính là cả đời.”

      “Vậy còn ?” Tiết Giai Ny theo dõi ánh mắt của , giọng điệu rất nghiêm túc.

      …” Quan Hạo Lê gãi gãi đầu, “Em cũng biết, vốn là người ham chơi, cho nên cuộc sống riêng… hơi loạn, chuyện sau này có cách tạo ra cam kết vào bây giờ, nhưng cố gắng đối xử tốt nhất với em.”

      ngờ Tiết Giai Ny lại chuyển đề tài đến người nhanh như vậy, hỏi vấn đề cũng khiến cho phản ứng kịp, trong lòng khỏi hơi khinh bỉ mình, uổng công bình thường vẫn còn tự xưng là đại tình thánh, ngay cả nhóc cũng giải quyết được, nhưng điều này cũng thể trách , chơi nhiều năm như vậy, đột nhiên có điều gì báo trước người phụ nữ, khi còn chưa kịp thời suy nghĩ ràng hiểu tất cả mọi chuyện, bị Tiết Giai Ny hỏi cho rối bời. Đối với tương lai, còn chưa nghĩ đến, cảm giác quá mức xa vời, hơn nữa chuyện nhà còn rất nhiều, rất phiền toái, tạm thời xác định hay tính toán chuyện kết hôn, cho nên, dám đưa ra cam kết cả đời đó.

      Những lời này Tiết Giai Ny nghe vào trong lòng, mang đến chấn động gì đặc biệt lớn, có chút giống như dự đoán, dường như rất tùy ý, chạm đến đáy lòng . biết vì sao, đột nhiên đáy lòng bốc lên vị chua đậm đặc, ra mọi người đều ích kỷ, khi , nghĩ ta chỉ thuộc về mình, thể chia sẻ với bất kỳ ai.

      “Em về, có chuyện gì tìm y tá .” Tiết Giai Ny đứng dậy, cầm giỏ rồi ra ngoài, cũng cần tỉnh táo chút, suy nghĩ kỹ quan hệ giữa hai người, thông qua chuyện vừa rồi, kiểu nhân tố thời gian luôn kèm với xác định, khiến cho sợ hãi.

      “Ừ, đường chú ý an toàn.” Quan Hạo Lê giữ , bởi vì trong đầu cũng rất loạn, nếu như ép buộc lưu lại, hiệu quả sợ rằng hoàn toàn ngược lại, còn bằng cho nhau chút gian, bình tĩnh lại.

      Lúc xoay người, trong lòng Tiết Giai Ny dâng lên chút chua xót, giữ mình lại, chẳng lẽ trong lòng của , chưa từng nghĩ tới sau này sao? Hay là … chỉ là vui đùa chút mà thôi?

      Đêm nay, hai người đều thức trắng đêm khó ngủ, lòng rối bòng bong.


      Lương Chân Chân đợi ngày cũng thấy tin tức của bạn tốt, khỏi hơi kỳ quái, trong lòng xem ra có hy vọng gì rồi, nhưng theo lý thuyết Giai Ny nên gọi điện thoại lại cho chứ?

      Suy nghĩ chút, có lẽ nên gọi điện thoại hỏi tình hình, vừa mới chuẩn bị lật tay, nó liền vang lên, chẳng lẽ đây là cái gọi là tâm hữu linh tê nhất điểm thông*?

      (*) Tâm hữu linh tê nhất điểm thông: Người có lòng suy nghĩ giống nhau, thường dùng để chỉ tình cảm giữa nam và nữ. Tương tự câu Tâm ý tương thông.

      Nhìn tên người gọi tới điện thoại, tâm tình giống như xuống dốc phanh, muốn nhận, nhưng nó cứ cố tình vang lên ngừng giống như bùa đoạt mệnh, hết cách rồi, chỉ có thể nhấn nút nghe.

      có thể có chút tự mình hiểu lấy ! phải có việc gì cũng gọi điện đến đây quấy nhiễu tôi có được lqd ! Cẩn thận tôi kiện !” tức giận đùng đùng mắng chập.

      Đầu điện thoại bên kia dừng lại hai giây, 【 cho là em rất muốn vé vào cửa buổi diễn tối mai, xem ra… em chút cũng cần, vậy … chỉ có thể ném. 】
      Last edited by a moderator: 11/11/15
      dunggg thích bài này.

    3. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      Chương 236. Muốn hay muốn?

      Editor: Puck –

      Lòng Lương Chân Chân hơi “hồi hộp”, lời này của có ý gì? Chẳng lẽ có vé vào cửa buổi biểu diễn nhạc kịch “Carmen” tối mai? Quan trọng nhất là… sao lại biết là mình muốn?!

      “Chờ chút, có ý gì?”

      【Nghe hiểu? Mà nhớ có vài lời thế này: lời hữu ích hai lần, cho nên, muốn lặp lại.】Giọng của Đằng Cận Tư rất lạnh nhạt, chính là muốn cố ý treo ngược hứng thú của nai con, hiểu thích và hứng thú của , sau đó nắm giữ chặt, như vậy có thể gia tăng cơ hội sống chung của hai người, xúc tiến tình cảm.

      uy hiếp tôi?” Lương Chân Chân hầm hừ dẩu môi, đàn ông thối! ta cố ý gọi điện thoại tới đây khoe khoang đó! Có vé rất giỏi à! Nhà tư bản cực kỳ độc ác, quá đáng!

      uy hiếp em làm gì? chỉ trần thuật việc thôi, phải biết rằng bây giờ thị trường ngay cả bóng dáng của vé vào cửa cũng nhìn thấy rồi, đừng là vung tiền như rác, chính là ngàn vàng cũng chưa chắc mua được, dieendaanleequuydonn ôi… đáng tiếc cho tấm vé khách quý VIP này, cũng được người ta coi là quý hiếm, xem ra số mệnh của nó chính là trở về thùng rác.】 Đằng Cận Tư cố ý dùng giọng điệu than thở .

      …” Lương Chân Chân bị lời thờ ơ của làm tức giận đến mức phổi muốn nổ tung, vì vé vào cửa mà rầu rĩ hai ngày rồi, nhưng có vé lại muốn ném vào thùng rác! Quá ghê tởm!

      Chỉ có điều, xét theo góc độ khác, có vé chính là có hy vọng, nhưng mà làm thế nào để có vé tới tay đây? chắc chắn dễ dàng đưa cho mình, chừng còn bắt làm vài cầu vô lễ.

      【Thời gian của rất quý giá, chưa tới năm phút nữa lại có hội nghị quan trọng, cho nên, chỉ cho em ba giây, muốn hay muốn? Nếu muốn liền xé bỏ ném vào trong thùng rác, dù sao giữ lại cũng vô dụng.】 Giọng của Đằng Cận Tư trầm thấp tà mị, biết nai con tha thiết ca múa bao nhiêu, cũng biết mức độ thích có bao sâu đậm đối với nhạc kịch gì đó của , khó gặp được cơ hội tốt như vậy, đương nhiên là muốn nhìn mắt rồi. Giống như fan bóng đá vậy, đúng lúc gặp giải thi đấu Euro đặc sắc, tất nhiên ước gì mình được đến tận nơi thưởng thức.

      Nếu đây chỉ là buổi diễn nhạc kịch bình thường, Lương Chân Chân cũng liền thôi , cần gì phải ăn khép nép với người đáng ghét này? Nhưng mà, buổi nhạc kịch “Carmen” tối mai tuyệt đối là ngàn năm thuở đấy! Những nghệ sỹ tham gia buổi diễn đều là người vô cùng thích, hơn nữa vẫn rất thích Carmen hào phóng, là hình tượng bị gò bó mà đầy sức quyến rũ thần bí, điệu múa bài hát Tây Ban Nha trong đó, giai điệu nhiệt tình mà thêm vài phần hoang dã, khắc họa vô cùng nét tính cách thẳng thắn cùng mạnh mẽ của Carmen.

      “Muốn.” gần như cắn răng lqd nghiến lợi mà , vì thích nhạc kịch, hoàn toàn vì bất cứ giá nào.

      Đằng Cận Tư ở đầu điện thoại bên kia, khóe miệng nhếch , cong lên chút đường cong nhộn nhạo, quả nhiên ngoài dự đoán của , nai con rất mê mẩn những thứ kia, xem ra sau này còn phải bắt tay vào làm từ nhiều hướng, chắc chắn nắm bắt được trái tim nai con lần nữa.

      【Được, 7 giờ tối mai gặp nhau ở cửa nhà hát lớn.】Sau khi xong, đợi Lương Chân Chân trả lời liền cúp máy luôn, ngay sau đó phân phó Nam Cung Thần chuẩn bị bắt đầu hội nghị, lúc này vẻ mặt của vẫn rất vui vẻ, khóe miệng vẫn luôn nhếch lên, khiến cho tim gan cả đám nhân viên cao cấp của công ty run sợ, hiểu hôm nay BOSS xướng tuồng gì, ít ngày trước còn là mây đen giăng đầy, khí áp thấp, hôm nay lại chuyển quang đãng trong nháy mắt, làm cho người ta thể thích ứng.

      Trong lòng Nam Cung Thần suy đoán nhất định chuyện này có liên quan đến Lương tiểu thư, bỗng nhiên, vô cùng nhớ nhung mấy ngày hạnh phúc mỹ mãn giữa cậu chủ và Lương tiểu thư ba năm trước, lúc đó tâm tình cậu chủ vô cùng tốt, ngay cả cũng nhõm thoải mái nhiều, sau giờ làm việc mọi người ngồi chung chỗ uống rượu, thỉnh thoảng còn dám mở miệng vài câu đùa giỡn; nhưng kể từ sau khi Lương tiểu thư rời , từ đó sắc mặt cậu chủ đầy mây đen dày đặc, mây đen cuồn cuộn, rất hiếm khi nhìn thấy quang đãng, thế cho nên cũng phải đẩy tinh thần lên mười hai phần, làm việc cẩn thận mọi chỗ, chỉ sợ đột nhiên mặt rồng nổi giận đày bản thân mình biên cương, ôi…

      Tổng hợp lại loạt nguyên nhân , trong lòng rất hy vọng cậu chủ và Lương tiểu thư có thể tốt như lúc ban đầu, như vậy, áp lực của cũng giảm bớt nửa, a di đà Phật!


      “Này… này….” Lương Chân Chân kêu hai tiếng với điện thoại, nhưng phát là vô ích, chỉ còn lại tiếng “Tút tút tút”, trong lòng oán hận đến mức muốn đánh vài quyền, 7 giờ tối mai gặp lại tại cửa nhà hát lớn? Rốt cuộc muốn làm cái gì! Hôm nay mang vé cho mình được sao? Còn nữa, lại có thể vì vậy mà ép buộc mình làm chuyện gì…

      loạt vấn đề quẩn quanh , cho tới khi có người tới bên cạnh mà cũng biết.

      “Chân Chân, nghĩ gì vậy?” Lâm Tịnh vỗ vỗ cánh tay , bị sợ đến mức run run, thấy ràng người đến ôm ngực giận dữ mắng: “Nhóc Tịnh, cứ tiếng động tới đây chính là muốn hù chết tôi hả! Có biết dọa người như vậy chính là hù chết người !”

      Gương mặt Lâm Tịnh 囧, “Tôi thầm, chỉ trách nghĩ đến chuyện gì quá mê mẩn thôi! Hắc hắc… phải len lén gọi điện thoại cho tình nhân chứ, sau khi cúp điện thoại còn chưa ngứa?”

      (⊙o⊙)… Lương Chân Chân xấu ở trong lòng: suy nghĩ của nhóc này có thể là bước nhảy, vẫn chưa thỏa mãn là từ có nghĩa rất rộng, mồ hôi đổ như thác rồi…

      “Tôi quyết định thỏa mãn chút tâm lý YY * của , vừa rồi tôi nhận được điện thoại của tên quỷ chán ghét, trong lòng suy nghĩ lần sau chửi ta thế nào.”

      (*) YY: dâm đãng

      “Hả… sao? ra tôi cảm thấy người đàn ông này rất thông minh, ta từ từ xâm nhập vào đáy lòng , cố ý dùng ngôn ngữ kích thích , cố ý chọc giận , khiến cho chán ghét ta, nhưng quang minh chính đại chán ghét ta cảm thấy đành lòng, muốn lqd phản kích lại ta, cứ như vậy, hai người cùng xuất nhiều hơn, khó tránh khỏi giữa xung đột nảy sinh cảm tình, hơn nữa, tôi xem nét mặt của , giống như ghét bỏ đó!” Lâm Tịnh cười hề hề như tên trộm.

      Lương Chân Chân hơi bất đắc dĩ nhìn , nâng trán, “Tôi đề nghị với trưởng đài để cho ta mở chuyên mục cho .”

      Lâm Tịnh ngạc nhiên, “Chuyên mục gì?”

      “Chuyên mục chuyên gia chuyên nghiệp cố vấn tình cảm tâm lý, nhóc, tôi rất coi trọng .” Vẻ mặt Lương Chân Chân nghiêm chỉnh vỗ vỗ bả vai ấy, sau đó đến phòng làm việc, để lại Lâm Tịnh ngỡ ngàng.
      Last edited by a moderator: 11/11/15
      dungggAries293 thích bài này.

    4. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 237. cứ khó khăn như vậy sao?

      Editor: Puck –

      “Chân Chân, tôi biết chỉ cố ý giễu cợt người ta thôi, chờ tôi chút, nhanh vậy làm gì?” Sau khi Lâm Tịnh kịp phản ứng vội vàng theo.

      Lúc Lương Chân Chân đến khúc quanh, vừa định quay đầu lại nhìn Lâm Tịnh, đề phòng va chạm cùng người đối diện, “A!” bịt mũi trợn mắt liếc nhìn người tới, “ …” (cũng nhìn đường sao?) mấy chữ cuối chỉ dám nuốt vào cổ họng.

      Tống Tử Quân lạnh nhạt nhíu mày, “Là đụng tôi trước, nào có ai vừa đường lại còn quay đầu lại, đụng vào tường coi như may mắn.”

      ! chuyện thể dễ nghe chút sao?” Lương Chân Chân cắn môi từng chữ , lúc trước biết ta, còn cảm thấy ta là người đàn ông biết kiềm chế có chiều sâu, sau khi biết rồi, mới phát ta là người vô lại tự luyến siêu cấp!

      “Tôi đều là , tốt bụng lại cho là lòng lang dạ thú! Còn nữa…” đột nhiên nghiêng người, lại gần bên tai lqd Lương Chân Chân, sử dụng giọng trầm thấp cuốn hút như lúc dẫn chương trình bình thường : “Dường như ánh mắt nhìn tôi của đồng nghiệp phía sau được thân thiện, phải ấy có thù oán gì với chứ?”

      Trong lòng Lương Chân Chân thầm nghĩ tốt, chắc chắn là Lâm Tịnh hiểu nhầm gì đó, đều do kẻ vô lại này! Ngay sau đó vui trừng mắt liếc nhìn ta.

      Tống Tử Quân lơ đễnh nhún nhún vai, tươi cười rạng rỡ qua bên cạnh , đến lúc đến bên cạnh Lâm Tịnh, còn cười híp mắt chào hỏi với người ta, “Tôi nhớ , Lâm Tịnh, tiểu sư muội cùng trường với tôi.”

      Sau khi xong, còn đá lông nheo với người phụ nữ còn sững sờ đứng đó, hai tay nhét túi phóng khoáng rời .

      Lương Chân Chân nắm chặt tay ở trong lòng, tên vô lại này! quá cực phẩm rồi! ràng là mình cho ta biết chuyện này, dieendaanleequuydonn ta lại có thể trắng trợn quyến rũ Lâm Tịnh trước mặt mình như thế, nhưng vẫn thể cho Lâm Tịnh biết, bởi vì đồng ý giữ bí mật chuyện ngày hôm đó, hơn nữa ra chỉ sợ khiến cho Lâm Tịnh hiểu lầm thêm, khiến người ta căm tức!

      “Trời ạ! Trưởng ban Tống lại có thể gọi tôi là tiểu sư muội! ấy còn nhớ tôi!” Lâm Tịnh hoàn toàn kích động rồi, cặp mắt bắt đầu tỏa ra ánh sao màu hồng phấn.

      “Tiểu Tịnh, chẳng lẽ cảm thấy ta phù hợp với hình tượng trong lòng sao?” Lương Chân Chân rất muốn thức tỉnh ấy, loại đàn ông này thích hợp với ấy.

      “Ở trong cảm nhận của tôi hình tượng ấy là số , nhưng trải qua chốc lát vừa rồi, trong khoảnh khắc trở nên đầy đặn hơn, càng làm cho tôi thêm mê muội hơn trước kia!” Lâm Tịnh khép hai tay, làm ra dáng vẻ háo sắc.

      (⊙o⊙) Lương Chân Chân hoàn toàn bị ấy đánh bại, thở dài chuẩn bị trở về phòng làm việc, kết quả lại bị Lâm Tịnh kéo lại, vẻ mặt thành khẩn hỏi, “Chân Chân, cho tôi biết, đồ quỷ sứ đáng ghét mà vừa nãy có phải là Tống sư huynh ?”

      phải, yên tâm, tôi có hứng thú với Tống sư huynh, ta phải là kiểu người mà tôi thích.” Trong lòng Lương Chân Chân cảm thán nàng này hoàn toàn tẩu hỏa nhập ma rồi, hoàn toàn thể quay lại.

      gạt tôi?” Lâm Tịnh yên lòng hỏi lại lần nữa.

      “Tôi thề tên quỷ đáng ghét kia là người khác.” Lương Chân Chân thành nghiêm túc .

      Mà lúc này Đằng Cận Tư ký hợp đồng cùng khách hàng ngờ hắt xì, sờ sờ lỗ mũi, trong nháy mắt trong đầu nhớ tới đáng , từ nay đến 7 giờ tối mai còn đến mười mấy tiếng, phát ra thời gian trôi qua chậm

      “Ừ, tôi tin tưởng .” Mây đen mặt Lâm Tịnh tản ra trong nháy mắt, tâm tình tốt đẹp.

      Trong lòng Lương Chân Chân thầm nghĩ: xem ra sau này vẫn nên giữ khoảng cách với Tống vô lại tốt hơn, chỉ riêng Lâm Tịnh đủ để cho đối phó rồi, nhỡ đâu bị đồng nghiệp khác có lòng nhin thấy lại tuyên truyền thêm, điều này khiến cho có nhảy vào sông Hoàng Hà cũng rửa sạch, cho nên, vẫn chú ý chút mới tốt.


      Lúc ăn cơm tối, Tiết Giai Ny gọi điện thoại đến.

      【 Chân Chân, tớ hỏi rất nhiều người, nhưng mua được vé, lần này có tiền cũng mua được!】

      “Ừhm, ra tớ cũng đoán được kết quả này, quan trọng, vừa rồi có tên khốn kiếp gọi điện thoại cho tớ, ta có vé, còn là vé khách quý VIP, cậu xem có phải khiến cho người ta tức giận?” Lương Chân Chân bắt đầu kể nỗi khổ tâm với bạn tốt.

      【Ôi… xã hội bây giờ, chỉ cần có tiền có quyền có thế tất cả đều thông suốt đáng ngại, đúng rồi, ta bởi vậy mà cầu xin cậu làm gì chứ?】Mặc dù tối hôm qua Tiết Giai Ny biết chuyện Đằng Cận Tư có vé, dieendaanleequuydonn nhưng phải tỏ vẻ làm như biết, chuyện tình cảm, phải để bản thân hai người tự giải quyết, người khác có quyền can thiệp.

      có, đây cũng là điều tớ kỳ quái, ta 7 giờ tối gặp ở cửa nhà hát lớn, chẳng lẽ tới đó cầu vô lễ gì đó?”

      【Ơ… Trước mặt mọi người, chắc đâu.】

      Hôm nay ràng Tiết Giai Ny có tâm trạng, kể từ tối hôm qua sau khi rời khỏi bệnh viện, liền đâu, làm tổ ở nhà ngày, người nào đó gọi điện thoại cho , chỉ tùy tiện vài câu cho có lệ rồi cúp máy, tâm tình thực tốt.

      Lương Chân Chân nhận ra bạn tốt yên lòng, ân cần hỏi han: “Giai Ny, cậu làm sao vậy? Quan Hạo Lê ta khi dễ cậu?”

      Đầu điện thoại bên kia trầm mặc mấy giây, Tiết Giai Ny liền toàn bộ chuyện xảy ra tối hôm qua cho bạn tốt biết, dĩ nhiên bỏ bớt đoạn thảo luận về Chân Chân cùng Đằng Cận Tư, chỉ tới chính .

      【Chân Chân, người phụ nữ khi liền dễ dàng trở nên lo được lo mất, hy vọng có thể được quan tâm, hy vọng mình là duy nhất của ta, càng hy vọng có thể có tương lai bảo đảm, cậu có phải tớ nghĩ quá nhiều ?】

      có, suy nghĩ của cậu rất bình thường, chúng ta còn là mười tám mười chín tuổi, vốn thể chơi cái gọi là trò chơi tình , dĩ nhiên hy vọng có thể gặp được người lòng lqd thương mình, mình, là người đàn ông của cả đời mình.” Giọng Lương Chân Chân bình thản, đối với tương lai của mình, giống như nhìn thấy , gặp gỡ người đàn ông khó khăn như vậy sao?

      【Ừ, tớ hiểu, có số việc sớm muộn gì cũng phải đối mặt, tớ biết nên làm như thế nào, chúng ta… đều phải hạnh phúc.】 Tiết Giai Ny gằn từng tiếng, điệu chậm rãi du dương, vừa tự nhủ, cũng là với bạn tốt.

      Buổi tối, Lương Chân Chân ở giường lật qua lật lại, trong đầu giống như chiếu bộ phim chuyện trước đây giữa và người nào đó, có vui vẻ có khổ sở, đan xen lẫn nhau.

      Nghĩ đến tối mai gặp mặt ta, mối quan hệ hỗn loạn lộn xộn, sao lại giống như đứt?
      Last edited by a moderator: 11/11/15
      Aries293dunggg thích bài này.

    5. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 238. ra em nhiệt tình như lửa vậy

      Editor: Puck –

      Thời gian thoáng cái, rất nhanh đến chiều hôm sau, Lương Chân Chân nhìn điện thoại di động chút, 5 giờ, còn nửa giờ nữa là tan tầm, nghĩ tới việc đợi tới 7 giờ xem diễn nhạc kịch, tâm tình vẫn có chút kích động nho .

      Nhưng khiến cho buồn bực chính là cả ngày Đằng Cận Tư lại có thể gọi điện hay gửi tin nhắn cho , yên tĩnh khiến cho có cảm giác: phải mình nghĩ sai chứ? Có muốn chứng thực lại với chút ? Có phải thả bom mình ?

      “Chân Chân, tiểu Tịnh, lúc tan tầm các có việc gì ? Mấy người chúng ta karaoke chứ? Dù sao xem được buổi nhạc kịch tối nay, phải tìm cho mình chỗ khác để vui chơi chứ? Chủ nhật ngày mai, có thể tha hồ chơi đùa!” Hoắc Đình Hương đột nhiên bu lại, cười hì hì .

      “Được! lâu rồi tôi KTV, vừa dịp tối nay buông lỏng chút, sau đó ngày mai ngủ đến khi tự nhiên tỉnh dậy.” Lâm Tịnh lqd lập tức đưa tay tán thành, cười đến giống như đóa hoa.

      “Ngại quá, tối nay tôi có việc được, nếu , để ngày khác tôi mời khách?” Vẻ mặt Lương Chân Chân có lỗi, đối với việc đợi xem nhạc kịch, nghĩ nên rêu rao khắp nơi, sóng gió tặng hoa vừa mới chìm xuống, muốn lại có bất kỳ chỉ trích gì, mọi việc khiêm tốn chút luôn sai.

      “Có việc… chắc phải có hẹn hò với bạn trai chứ?” Hoắc Đình Hương cười đến mập mờ, mắt to tròn chuyển quanh, dường như rất hứng thú với chuyện này.

      Lương Chân Chân sợ nhất chính là ta sôi nổi tám chuyện vô cùng vô tận để tiêu khiển, khi bị ta để mắt tới, chính là vô cùng khó để thoát khỏi, hơn nữa chừng ngay cả chút xíu chi tiết trong cuộc sống cũng bị ta bắt được chuôi.

      đâu, hẹn gặp bạn thân ăn cơm buổi tối, bình thường mọi người bận rộn làm việc, khó có được chủ nhật để gặp mặt.” chỉ có thể lời dối có ý tốt.

      “À, như vậy hả, vậy tôi chỉ có thể trở về chơi kiếm hiệp tình duyên của tôi rồi, ngày có đàn ông quả nhiên thú vị, tôi phải hưởng ứng lời kêu gọi của mẹ tôi, để cho bà nhanh chóng thu xếp cho tôi xem mắt, ôi… bà đây căm hận lấy chồng!” Hoắc Đình Hương ngửa mặt lên trời thở dài tiếng.

      Ba người cứ vừa vừa cười dọn dẹp đồ chuẩn bị tan tầm như vậy, bởi vì ở chung khu, nên tại bến xe bus chia ra, lúc chờ xe, Lương Chân Chân nhận được điện thoại của Thẩm Bác Sinh, bảo chủ nhật ngày mai, muốn về nhà ăn cơm tối.

      Trong lòng Lương Chân Chân hiểu ràng có số việc cuối cùng cũng tránh khỏi, sâu trong lòng dần dần đón nhận người cha này, chỉ có điều, trở về căn nhà kia, vẫn cảm thấy là lạ, rất khó chịu.

      Suy nghĩ chút, sớm muộn cũng có ngày như vậy, trốn được mùng cũng tránh được đêm rằm.

      “Dạ, được.” Câu trả lời của khiến cho Thẩm Bác Sinh vui vẻ thôi, mong đợi nhiều năm như vậy, con cuối cùng cũng đồng ý về nhà, dĩ nhiên là trong lòng kích động dứt, bữa tối ngày mai nhất định phải vui vẻ hòa thuận.


      Bên trong phòng làm việc của tổng giám đốc tầng sáu mươi tám tòa cao ốc tập đoàn Đế Hào tư, Đằng Cận Tư khoa chân múa tay ký văn kiện cuối cùng, khép tài liệu lại, lấy hai tờ vé khách quý VIP trong ngăn bàn ra, đứng dậy ra ngoài.

      “Nam Cung, lái xe tới nhà hát lớn.”

      “Vâng.” Nam Cung Thần lập tức đuổi theo, “Cậu chủ, ngài còn chưa ăn tối.”

      trước rồi , tối nay có phải bên trong nhà hát lớn đông nghẹt người?” Đằng Cận Tư nhíu mày hỏi.

      “Ơ… khả năng tương đối lớn, cần… dọn dẹp thích hợp sao?” Nam Cung Thần biết cậu chủ luôn thích nơi quá náo nhiệt, cũng giống như ba năm trước đây khi cậu chủ và Lương tiểu thư hẹn xem phim, đều hưởng thụ phòng VIP riêng.

      cần.” Đằng Cận Tư vuốt vuốt chân mày, biết nai con thích cố ý, nếu đặt bao hết, đặc biệt biểu diễn vì , đáng tiếc, thể làm vậy.

      Nam Cung Thần gì nữa, cậu chủ vì Lương tiểu thư, cái gì cũng bỏ ra! Ông trời phù hộ, người có tình thành thân thuộc !

      Cửa nhà hát lớn, Lương Chân Chân ôm hộp Popcorn lớn ở đó ăn, ngước đầu nhìn chung quanh, tên đàn ông khốn kiếp! thả bom chứ! Sao còn chưa tới?

      Gửi tin nhắn qua: Chẳng lẽ quên mất ngày hôm qua gì à?

      Liền có trả lời lại rất nhanh: ra nai con kịp chờ đợi muốn gặp à! Ngoan, đường hơi kẹt xe, nhiều nhất mười phút nữa.

      biết xấu hổ! Người nào kịp chờ đợi muốn gặp chứ! Tôi lo lắng tới chậm làm trễ thời gian biểu diễn! Quá tự luyến! Lương Chân Chân xấu trong lòng, hàm răng dùng sức cắn Popcorn, coi nó là đối tượng làm hả giận.

      Mắt thấy mười phút qua, Lương Chân Chân vẫn thấy bóng dáng của tên đàn ông nào đó, dieendaanleequuydonn ăn xong hộp Popcorn rồi, ăn cơm chiều chính là đói! Định tới siêu thị bên cạnh mua gì đó lấp đầy bụng, vừa qua liền liếc thấy hai bóng người quen thuộc: Tống Tử Quân cùng Trình Hiểu Nhàn!

      Hai người đó tay trong tay thân mật tới bên này, rất dễ nhận thấy là cũng tới đây mua đồ ăn! Vẻ mặt Lương Chân Chân đau khổ thầm lẩm bẩm câu: Oan gia ngõ hẹp! Sau đó khẽ nghiêng người qua, để cho dòng người che chắn cho mình, nhưng cố tình vừa vặn lại chính là Đằng Cận Tư xuất .

      Cho nên, tình thế trước mắt rất bất lợi, nếu như cứ đứng bất động như vậy để Đằng Cận Tư tới đây gọi , dĩ nhiên bị Tống Tử Quân tên vô lại đó phát , đến lúc đó ta bắt được nhược điểm của mình rồi, được! Tuyệt đối được! Đầu tiên phải né tránh bọn họ mới được, chờ sau khi bọn họ vào.

      Ngay sau đó chen vào giữa dòng người, bước nhanh về phía Đằng Cận Tư, lời nào liền cầm cánh tay kéo lqd đến bên trong con hẻm , có thể do quá nhanh, tim của vẫn nhảy loạn đập “Thình thịch”, hề để ý tới mình còn cầm tay người đàn ông, càng xem khoảng cách giữa hai người lúc này.

      “Nai con, ra em nhiệt tình như lửa vậy? Vội vã kéo đến hẻm người như thế, phải là muốn…” Mặc dù Đằng Cận Tư hiểu, nhưng rất thích được cầm tay, càng vui mừng khi gần như thế, suýt nữa cắn lỗ tai , toàn bộ hô hấp nóng rực gần như phả lên lỗ tai , giọng mê hoặc đến cực điểm.

      Lương Chân Chân lập tức kịp phản ứng, vội vàng hất tay của ra, lui về phía sau hai bước, nhìn chằm chằm, “ cho lung tung!”
      Last edited by a moderator: 11/11/15
      Aries293dunggg thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :