1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bà xã, anh chỉ thương em - Nam Quan Yêu Yêu (Full+eBook+ NT20)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 14: Có lương tâm hay ?

      "Tìm ai? Lương Chân Chân sao?" Cát Xuyến vô cùng xấu hổ, chỉ hận thể tìm cái lỗ chui vào, biết làm sao, xoay người chạy nhanh vào phòng vệ sinh khóa cửa lại ra ngoài nữa.

      Tiết Giai Ny và Tần Duyệt nhìn thấy hành động bình thường của ấy, nhịn được che miệng cười trộm, giọng ngọt ngào khi phát ra hai chữ "Đồ quỷ " vừa rồi đoán chừng làm người ta nổi hết da gà, ha ha ha ha. . . . . .

      "Cười cái gì! Hai người mau nghe điện thoại !" Cát Xuyến lộ ra nửa cái đầu, nghiến răng ra, chỉ dịu dàng đối với người, đó chính là người bạn trai quen ba năm nay.

      " Xuỵt. . . . . ." Tiết Giai Ny để ngón tay ở môi, dùng ánh mắt ra hiệu Chân Chân còn ngủ, giọng chút,

      "Này" cái từ này ngay từ lúc học tiểu học có người , cho nên ngại. Cát Xuyến xấu hổ quơ quơ móng vuốt, chỉ tiếc là cách cái cửa, chút tác dụng nào.

      Diệp Thành Huân có chút thể tin, đầu bên kia điện thoại gay gắt, quyết liệt biết là có chuyện gì, cảm thấy mình nhất định là gọi sai số điện thoại, chuẩn bị cúp máy, giọng nữ vang lên .

      " tìm Lương Chân Chân sao?"

      Ách. . . . . . Đây là ký túc xá của sao? "Đúng vậy, là ai?"

      Tiết Giai Ny cảm thấy giọng của hơi quen tai, nhưng nhất thời nhớ ra là ai.

      “Tôi là trai của ấy, nếu như ấy ở đó, có thể gọi ấy đến nhận điện thoại ? "

      trai? Chính là Diệp Thành Huân người Chân Chân vẫn thầm mến sao? Chẳng lẽ ta là người làm tổn thương Chân Chân? Nghĩ đến đây giọng cũng thay đổi.

      " ấy thoải mái, ấy muốn chuyện với ."

      Diệp Thành Huân nghe những lời này trong lòng được thoải mái cho lắm "Vậy phiền với nó tiếng, mẹ Diệp giải phẫu thành công, rất muốn gặp nó."

      Đàn ông xấu! Cũng biết dùng thân tình tấn công! Tiết Giai Ny mắng thầm trong lòng.

      "Chẳng lẽ muốn cho Chân Chân ra ngoài với năm dấu ngón tay đỏ mặt? có lương tâm hay !"Tiết Giai Ny cắn răng nghiến lợi giọng , chính là cố ý thử dò xét . Nếu như là đánh, như vậy thay Chân Chân trút cơn giận này cũng tệ; nếu như phải là đánh, càng có thể nhìn ra rốt cuộc có loại tình cảm gì đối với Chân Chân?

      Đàn ông xấu! Em bị đánh, cũng nên có chút hành động chứ ! Đầu kia điện thoại lập tức có tiếng động , Tiết Giai Ny mắng thầm trong lòng: Diệp Thành Huân đáng chết! ra là đồ khốn kiếp làm! Xem lần này nãi nãi thu thập thế nào! Đồ khốn kiếp khốn kiếp!

      Tức giận cúp điện thoại, quay đầu lo lắng nhìn trừng trừng bóng dáng cuộn thành đống giường, cũng biết là ngủ hay là giả.

      Trong điện thoại truyền đến tiếng "Tút tút tút" nhắc nhở người đầu dây bên kia cúp máy rồi, trong nháy mắt tay chân Diệp Thành Huân lạnh như băng, xem ra tối nay Chân Chân tới rồi, cái tát kia của mình rất mạnh, mặt của em ấy . . . .

      *****

      Trong phòng 5818 hào hoa của khách sạn Đế Hào Tư, ánh đèn mập mờ với loại nhạc làm cho tim người ta đập mạnh nóng bỏng, người phụ nữ có gương mặt rất hấp dẫn xinh đẹp mặc áo ngủ bằng tơ tằm nằm ở giường, lát ưỡn ngực, lát nhấc mông, lát vuốt ve đôi chân dài .

      Cho dù thân hình lay động thế nào, ánh mắt câu hồn đoạt phách thủy chung rời khỏi người đàn ông đẹp trai mặc tây trang màu đen kia, ngón tay thon dài dọc theo ngực từ từ, từ từ xuống ——

      Khẽ giương mắt, phóng ánh mắt quyến rũ qua, ngón tay chậm rãi trượt xuống mảnh đất tĩnh mịch. Người đàn ông cũng nhịn được nữa, mặt lạnh áp lên. Người phụ nữ quyến rũ giương môi, cặp chân nhanh chóng vòng quanh hông tráng kiện của người đàn ông, càn rỡ nhấc mông ——
      Phiên Nhiên, trạch nữneleta thích bài này.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 15: Lập tức, lập tức mang kia đến phòng 5818 cho tôi!


      Người phụ nữ quyến rũ giương môi, cặp chân nhanh chóng leo lên hông cường tráng của người đàn ông, càn rỡ nâng mông —

      "Phịch!" tiếng vang lớn, cả cơ thể mảnh vải của người phụ nữ bị ném xuống đất mạnh.

      hiểu nên ngẩng đầu lên, vừa rồi tất cả đều tốt đẹp, mình cũng cảm thấy nơi đó của Đằng thiếu cứng rắn, vận sức chờ phát động.

      —— Nhưng trong nháy mắt, mặt mũi Đằng thiếu tái nhợt ném từ giường xuống, chút lưu tình, giống như ném thứ rác rưởi cần thiết, ánh mắt lạnh như băng khiến rét mà run.

      "Đằng thiếu, Nhu Nhi làm cậu tức giận sao?" Phương Y Nhu yếu ớt hỏi, hôm nay phải tốn rất nhiều tiền mới được leo lên giường của Đằng thiếu, cứ như vậy mà , quả rất cam tâm!

      "Cút!" Sắc mặt Đằng Cận Tư trầm đến dọa người, nắm chặt quả đấm giống như tùy lúc vung tới, Phương Y Nhu sợ tới mức run lẩy bẩy, liền cút ra khỏi cửa.

      Trong lòng thầm suy nghĩ: chẳng lẽ Đằng thiếu bất lực? Như thế còn . . . . . có thể chịu được? Đàn ông ưu tú như vậy sao phương diện kia lại được? Nam Cung Thần lại dám chơi ! Muốn chết sao!

      Trong bóng tối Đằng Cận Tư chợt đấm quyền lên tủ đầu giường, "Rầm" tiếng vang lớn, nứt ra.

      Đáng chết! cư nhiên làm được loại chuyện đó với những người phụ nữ khác! Ngược lại còn khiến thấy ghê tởm! là con mẹ nó gặp quỷ!

      Lấy điện thoại ra bấm số của Nam Cung Thần, dục hỏa bị khơi dậy, phải tìm người dập tắt mới được! Mà kia, thể nghi ngờ là lựa chọn thích hợp nhất!

      *****

      "Thần, nhanh chút! Người ta là muốn. . . . . ." người đẹp hấp dẫn nâng cao mông dùng sức cọ lên phần dưới của người đàn ông, phát ra thanh quyến rũ.

      "Bảo bối ngoan ~~ lập tức khiến cho em thoải mái." Người đàn ông cười tà, chuyển động mãnh liệt hơn.

      Nhưng tiếng chuông đoạt mệnh chợt vang lên khiến ngừng động tác lại, bởi vì đây là điện thoại của BOSS lớn, nếu dám nghe, kết quả nhất định là: lôi ra —— đánh chết!

      Vì vậy, Nam Cung Thần "này nọ í é í é" với bạn vô cùng oán giận nhấn nút trả lời, trong lòng thầm nghĩ: Lúc này phải cậu chủ nên ở giường với Phương Y Nhu, Phương đại tiểu thư “mây mưa thất thường” ư? Sao có thể gọi điện cho mình đây?

      "Lập tức, lập tức mang kia đến phòng 5818 cho tôi!" Sau đó chính là tiếng "Tút tút tút", nếu phải xác định đây là điện thoại của Đằng thiếu, hoài nghi người nọ là bị bệnh thần kinh!

      "Tôi là đáng thương mà! Hơn nửa đêm bảo tôi đâu tìm người đây! Đây ràng là muốn giết người mà! Ban ngày nhìn thấy làm như thấy, buổi tối thấy lại muốn tìm, có kiểu giày vò người thế này sao?"

      Mặt Nam Cung Thần như đưa đám, ngừng lầm bầm. kia thấy người đàn ông sắp rút lui, xoay mạnh cái liền ngồi cưỡi ở người đàn ông, chuẩn bị chuyển động lên xuống, liền bị đẩy ngã sang bên.

      " có bệnh sao! Ai cho phép cưỡi lên người ông đây! cho rằng ông đây là loại đàn ông tùy tiện cho cưỡi à! Cút ngay!" Nam Cung Thần hầm hừ, cước đá văng người, đứng dậy mặc quần áo.

      mặt viết mấy chữ to: bây giờ ông đây rất khó chịu, sau đó đùng đùng nổi giận đá cửa ra.

      Người phụ nữ ngã ngửa giường nhổ cái về phía bóng lưng vừa biến mất: mới có bệnh! Cả nhà đều có bệnh! Cũng chỉ là đàn ông thôi! Lần sau để bà đây gặp được đánh cho ngất xỉu sau đó cường bạo ! Xem còn chảnh cái gì!

      Ngồi xe, Nam Cung Thần nhảy mũi cái, kỳ lạ sờ sờ lỗ mũi, đạp chân ga, lên đường.
      Phiên Nhiên, linhdiep17neleta thích bài này.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 16: Bị lừa.


      Trong chốc lát, chiếc xe lao ra ngoài như tên bắn. Nam Cung Thần vừa lái xe vừa gọi điện sai người điều tra xem Lương Chân Chân ở đâu. Biết được là ở đại học F, lập tức chạy về hướng mục tiêu.

      12 giờ đêm, hầu như trong sân trường bóng người, Nam Cung Thần lấy điện thoại ra bắt đầu bấm số.

      Con mẹ nó! Tắt máy!!!!!

      may là có số của ký túc xá. bấm loạt số, nghe, tốt rồi, có người nghe.

      “Ai vậy? để ý hay đầu óc có vấn đề thế? Khuya khoắt ngủ được lại gọi điện thoại làm phiền người khác! Có bệnh về bệnh viện mà phát điên , đừng có mỗi buổi tối nào cũng gọi điện đến đây để bà đây nghe. Nếu bà biết là thằng nào, xem bà đây lột da rồi cắt tiểu JJ của nó cho chó ăn.” Cát Xuyến chút khách khí từ giường bò dậy mắng xối xả.

      Phòng ký túc của các liên tiếp 5 đêm rồi, đêm nào cũng bị khủng bố điện thoại, còn hết lần này đến lần khác chọn đúng 12 giờ đêm vắng người nữa chứ. Thử hỏi có ai phiền lòng được cơ chứ? Trước đây mấy lần đều là vừa nhấc máy bị cúp mất, lần này vất vả chờ mãi mới có lần cúp, phải mắng cho mới được. Cho nó biết nữ sinh bây giờ cũng dễ trêu chọc!

      Nam Cung Thần hoàn toàn bối rối, thực hoài nghi có phải mình gọi nhầm số đến bệnh viện tâm thần hay ? Trùng hợp bị bác tâm thần thác loạn mất cân đối bắt máy, sau đó sinh ra phản ứng, bệnh chó điên phát tác.

      đợi mở miệng chuyện, đầu dây bên kia “cụp” cái, dập điện thoại.

      Con mẹ nó! muốn chơi trò này đâu nhé! Nhìn thấy từng giây từng phút trôi qua, nếu nhanh chóng tìm được Lương Chân Chân, đoán chừng ngày mai Đằng thiếu đưa đến trại tị nạn ở Châu Phi mất.~~~~~~~

      Xem ra, chỉ có thể sử dụng chiêu sát thủ cuối cùng thôi.

      Năm phút sau, phòng ký túc 520 bị trận gõ cửa dồn dập đánh thức, Cát Xuyến và Tiết Giai Ny đồng thời từ giường ngồi dậy, phiền não nắm tóc, hơn nửa đêm, là ai biết tốt xấu gõ cửa đây? Có chuyện ngày mai chết sao?

      “Mở cửa, dì trông coi ký túc đây, gọi Lương Chân Chân ra ngoài này nhanh lên , bệnh viện bên kia xảy ra chuyện rồi, gọi ấy nhanh lên .” Phía ngoài, giọng vô cùng chân .

      Cát Xuyến và Tiết Giai Ny hai mặt nhìn nhau. Bệnh viện xảy ra chuyện? Chẳng lẽ là dì Diệp?

      Vốn Lương Chân Chân vẫn trốn trong chăn, nghe lời này, lập tức lật chăn lên chuẩn bị xuống giường. Mẹ Diệp xảy ra chuyện? phải là phẫu thuật thành công sao? Làm sao có thể....

      Trong đầu vô cùng loạn, căn bản cách nào suy nghĩ việc như bình thường, quên mất gọi điện cho bệnh viện xác nhận, thế cho nên bị con hồ ly giảo hoạt Nam Cung Thần lừa rồi.

      “Chân Chân, tớ với cậu, cậu như thế tớ rất lo lắng.” Tiết Giai Ny nhanh chóng xuống giường chuẩn bị để cùng đến bệnh viện với bạn tốt. biết tầm quan trọng của dì Diệp trong lòng Chân Chân, nên đến bệnh viện là việc thể tránh được.

      “Hơn nửa đêm rồi còn ra ngoài làm gì? Để xảy ra chuyện biết tìm ai chịu trách nhiệm đây? Lương Chân Chân có người tới đón, còn cứ việc ngủ của .” Dì trông ký túc vui .

      Tiết Giai Ny tự động hiểu là Diệp Thành Huân chờ ở dưới lầu, ngay sau đó gì nữa. đúng là muốn nhìn thấy vị họ Diệp kia , nhất là lại còn động tay động chân tát Chân Chân cái, theo tính tình của , muốn trả lại cho 2 cái tát mạnh.

      “Giai Ny, tớ mình cũng được” Lương Chân Chân , cũng đem “người tới đón” trong miệng dì trông ký túc thành trai.

      Vậy mà, khi nhìn thấy con người tà ý dựa vào thân xe kia, ngây ngẩn cả người.

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 17: Đương nhiên là Đằng thiếu của chúng tôi . . . . . muốn gặp


      "Lương tiểu thư, rốt cuộc cũng xuống." Nam Cung Thần lập tức nịnh nọt mở cửa xe, làm động tác mời.

      "Sao biết tôi ở đây? tôi đâu?" Lương Chân Chân tức giận nhíu chặt lông mày, lạ xảy ra chuyện gì?

      Nam Cung Thần căn bản để ý tới câu hỏi của , trực tiếp đẩy vào trong xe, sau đó đóng cửa, động tác liền mạch.

      Lương Chân Chân ràng lắm, mẹ Diệp xảy ra chuyện, sao lại do Nam Cung tiên sinh tới đón ? Cho đến khi xe chạy, mới phát giác có cái gì đúng, dùng sức vặn cửa xe, lại phát thế nào cũng mở ra được.

      "Mở cửa! Tôi muốn xuống xe!" hậu tri hậu giác la ầm lên.

      Tiểu bạch thỏ lừa gạt tới tay, sói xám lớn còn có thể thả sao? (⊙o⊙)

      "Lương tiểu thư, nên ngừng lại , bây giờ là nửa đêm, tôi vứt ra cũng an toàn! Xã hội bây giờ, du côn vô lại, cướp bóc dâm tặc rất thích loại thanh thuần bé như , trước dâm sau giết. . . . . ." Nam Cung Thần vừa lái xe vừa sống động như , nhất là chữ "Giết", còn cố ý kinh khủng u ám.

      Lương Chân Chân kiềm hãm được sợ run cả người, biết Nam Cung Thần sai, chuyện như vậy nghe qua rất nhiều ở trường học, trước đây lâu, phát được xác chết của trần truồng gần bờ sông, rất kinh khủng.

      Cho nên bình thường buổi tối họ dám ra ngoài, nhất là rạng sáng, trời tối đen như mực.

      " muốn đưa tôi đâu?" Trong lòng Lương Chân Chân biết mình bị lừa, căn bản phải là mẹ Diệp gặp chuyện may, đều do vừa rồi mình nhất thời ấm đầu, gọi điện thoại xác nhận vội vã ra.

      "Đương nhiên là Đằng thiếu của chúng tôi . . . . . muốn gặp ." Nam Cung Thần mập mờ cười .

      Đằng thiếu? Chính là người đàn ông lạnh lùng tối ngày hôm qua sao? phải giao dịch xong rồi sao? Sao ta lại muốn gặp mình? Vừa nghĩ tới ta dùng giọng lạnh lẽo ra lệnh cho mình cởi hết đồ biểu diễn ở trước mặt , cả người Lương Chân Chân liền kiềm chế được phát run, hàm răng cắn chặt môi dưới, hai tay dùng sức nắm ống quần, muốn gặp lại người đàn ông đáng sợ đó.

      "Tôi chỉ bán đêm." Lương Chân Chân rất chân thành, chẳng lẽ tối hôm qua chưa sao? Hay là người đàn ông trước mắt này tìm nhầm đối tượng?

      Phụt! Nam Cung Thần bị lời ngây thơ đáng của chọc cho bật cười, quả nhiên quá ngây thơ rồi!

      "Lương tiểu thư, nên cảm thấy may mắn, phụ nữ có thể được Đằng thiếu coi trọng rất hiếm có, nếu như thông minh, nên ngoan ngoãn lấy lòng Đằng thiếu, vậy cả đời này khỏi lo chuyện cơm áo nữa. Có thể từ đó về sau. . . . . . cuộc sống như tiểu thư nhà giàu, muốn cái gì có cái đó, chẳng lẽ tốt sao?"

      "! Tôi cần!" Lương Chân Chân quả quyết từ chối, hai chân nhịn được khẽ run, muốn làm tình nhân, tuyệt đối muốn!

      Nhớ mang máng lúc còn rất , dường như có giọng nữ độc ác quát ở bên tai : "Mẹ mày là đồ tình nhân được người khác biết đến! Mày chỉ là đứa con hoang do ả ta sinh ra! Căn bản xứng đáng bước chân vào cửa nhà bọn tao! Hai con tiện nhân!"

      Trong lòng đau đớn, ngay cả mẹ Diệp của cũng chưa từng qua, từ đến lớn, cũng biết mình cha ruột của mình là ai.

      Chỉ vì, mẹ là tình nhân được người khác bao nuôi.

      , là đứa con hoang được thừa nhận.

      ---------

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 18 : Đằng tiên sinh, tôi phải bán dâm.


      "Lương tiểu thư, đến rồi, mời xuống xe." Nam Cung Thần rất lịch mở cửa xe, tươi cười rạng rỡ nhìn Lương Chân Chân ngồi bất động ở bên trong.

      này, nên tiếp đãi chu đáo, thể đắc tội được.

      Nhìn mấy chữ khách sạn Đế Hào Tư to lớn rực rỡ, Lương Chân Chân hoảng hốt, chỉ qua hai mươi bốn giờ, lại tới đây.

      ****

      Bên trong phòng 5818, Đằng Cận Tư giơ tay lên nhìn đồng hồ đeo tay cái, bắt đầu nóng nảy yên, qua nửa tiếng, Nam Cung Thần còn chưa đưa người đến, xem ra gần đây quá buông thả cậu ta rồi !

      Hiệu suất làm việc càng ngày càng thấp!

      Châm điếu thuốc, hít mạnh hơi, đúng là gặp quỷ! Sao trong đầu óc tất cả đều là bóng dáng của đó, phía dưới vốn trở lại bình thường giờ phút này lại phục hồi, làm cho phát điên!

      "Cốc cốc cốc" tiếng gõ cửa truyền đến, Đằng Cận Tư trầm mặt nhả ra ngụm khói, "Vào ."

      Ngoài cửa Nam Cung Thần rất biết điều đẩy Lương Chân Chân núp ở bên vào, sau đó nhanh chóng đóng cửa lại, chỗ khác.

      Trong phút chốc, khí lập tức yên tĩnh lại, ánh đèn lờ mờ và khói mù lượn lờ bên trong phòng khiến Lương Chân Chân thích ứng được, lấy tay bịt mũi đứng bất động ở bên.

      "Tới đây!" Đằng Cận Tư rất phiền não, tại sao này thể giống như người phụ nữ vừa rồi biểu diễn ở giường cho nhìn? Khơi lên ham muốn của ?

      Bày đặt đứng ở đó giống như con cá khô giả vờ thuần khiết!

      "Đằng tiên sinh, tôi phải bán dâm." Hai tay Lương Chân Chân nắm chặt khung cửa, bị đưa đến đây phải là tự nguyện, nhưng lên giường, tuyệt đối làm!

      " bán? phải tối hôm qua còn ôm bắp đùi của tôi cầu xin tôi mua sao, đừng có ở trước mặt tôi ra vẻ từ chối lại mời gọi!" Giọng của Đằng Cận Tư lạnh thấu xương, nét mặt cực kì hung ác.

      "Tôi chỉ cầu xin mua tôi đêm." Lương Chân Chân bị dọa sợ, giọng nghẹn ngào, nhưng vẫn nắm chặt lấy khung cửa, đem vật này thành cọng cỏ cứu mạng duy nhất.

      "Qua đây!" Đằng Cận Tư cầm cái ly bên cạnh lên rồi hung hăng quăng xuống mặt đất, bộ dạng lạnh lùng giống như ác quỷ địa ngục.

      "Tôi muốn, giao dịch của chúng ta kết thúc." Lương Chân Chân run rẩy nức nở , rất hối hận tại sao tối hôm qua mình lại tìm người đàn ông nguy hiểm như vậy, vẻ mặt lúc nào cũng lạnh lùng ai dám đến gần, con ngươi đen láy lộ ra khí lạnh, khẽ ngước mắt là có thể giết người trong vô hình.

      Cho tới bây giờ Đằng Cận Tư chưa gặp qua ai dám cãi lời của như vậy, từ đến lớn, ai cũng đặt ở trung tâm, con mồi nhìn trúng có thể chạy thoát được sao?

      Vẻ mặt trầm từng bước từng bước về phía run lẩy bẩy vịn chặt khung cửa, đấm đánh tới.

      "Rầm" tiếng vang lớn, khung cửa lõm xuống nửa, trong nháy mắt chất lỏng đỏ tươi chảy xuống hoà lẫn với những mảnh gỗ vụn ——

      Lương Chân Chân sợ đến tê liệt ngã xuống đất, cơ thể càng run dữ dội, cảm thấy người đàn ông này lúc nào cũng có thể đánh mình, đến lúc đó nhất định bị mất mạng.

      Đằng Cận Tư kéo Lương Chân Chân ngồi dưới đất lên, động tác thô lỗ cởi sạch đồ của , đặt dựa vào cánh cửa, có bất kỳ màn dạo đầu nào trực tiếp tiến vào.

      "Á!" Lương Chân Chân thuận theo thét lên, nước mắt theo khóe mắt rơi xuống, cảm giác đau đớn như bị xé nứt ra làm cho sắp chịu nổi.
      linhdiep17neleta thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :