159.1
“Em đẹp mắt hơn phim.” Đầu Đằng Cận Tư vẫn chôn trong cổ của , giọng có sức hút, dòng điện khiến cả người Lương Chân Chân tê dại.
Trong lòng có nỗi khổ khó ra được, căn phòng đơn độc này quả nhiên là lừa bịp, quá thuận tiện cho ác ma làm chuyện xấu, lại khiến cho chính mình có cách nào kháng cự lại hành vi của , dưới bàn tay có ma lực của , mình chỉ có thể nộp vũ khí đầu hàng, khi vuốt ve, lỗ chân lông khắp người mình gần như nổ tung, xinh đẹp mà phong tình.
“Ưmh…” Trong miệng khó chịu bật ra tiếng hừ mềm mại đáng , thanh kia giống như được bọc ngoài bởi lớp mật đường, thấm ra ý nghĩ ngọt ngào nhè , người nào đó dường như được khích lệ, nụ hôn càng mạnh mẽ, cả người Lương Chân Chân lqd mềm nhũn tựa vào trong ngực mặc cho làm xằng làm bậy.
Đột nhiên, trong phim RMS Titanic, thuyền đụng phải núi băng, phát ra tiếng vang “Ầm” lớn, thanh kia hiệu ứng rất lớn, khiến hai người tỉnh táo trong nháy mắt, nhất là Lương Chân Chân, đôi mắt khép hờ bỗng nhiên mở ra, ý thức được vừa rồi mình bị người người nào đó mê hoặc, thậm chí ngay cả phim cũng quên xem, khỏi xấu hổ bấm cánh tay của , giùng giằng muốn thoát ra khỏi ngực, nhưng Đằng Cận Tư cho như ý, vẫn ôm chặt, thanh mị hoặc vang lên bên tai , “Có hai lựa chọn, hoặc là cứ xem như vậy, hoặc là đóng phim, chúng ta tiếp tục.”
“Em chọn cái trước.” Lương Chân Chân liên tục ngừng, đáng ghét! Hai cái lựa chọn này đều gây bất lợi cho chính mình thôi!
Cảnh tượng rung động lòng người tiếp theo là cảnh chạy trốn, cảnh phim hào hùng tiếp cận đến sâu trong tâm hồn mỗi người, suy nghĩ đều theo Jack và Rose chạy trốn, ở trước tai hoạ của tự nhiê, loài người có vẻ bé và vô dụng, thuyền cứu sinh chậm rãi hạ xuống, thuyền chỉ có vài cái như vậy, phần lớn mọi người phải tử vong. Cuối phim, Jack nhường cơ hội sinh tồn cho Rose, mình chết rét trong nước biển lạnh lẽo.
“Quá bi thương.” Lương Chân Chân lau nước mắt, mỗi lần nhìn thấy cảnh này nhịn được mà rơi nước mắt, có lẽ tình cảm của nhân vật nam nữ chính trong phim quá cảm động, luôn chạm đến đáy lòng .
“Ngoan, giống Carl cay nghiệt, ích kỷ, hiểm lại ngạo mạn, cái gì cũng do mình quyết định, hỏi ý kiến của em, đừng khóc.” Thanh Đằng Cận Tư nhàng dụ dỗ.
“Người ta nào đến Carl khốn kiếp đó! Người ta vì tình của Jack và Rose mà khóc đó, rốt cuộc cũng nhìn thấy trọng điểm!” Lương Chân Chân lqd oán hận trừng mắt liếc cái.
“ phải Jack, em cũng phải Rose, giữa chúng ta xảy ra việc như thế.” Thanh Đằng Cận Tư rất bình tĩnh, tròng mắt đen lộ ra ánh sáng kiên định, đưa tay lấy kính 3D mắt nai con xuống, lau nước mắt nơi khoé mắt , quả nhiên là làm bằng nước, động chút rầm rầm rào rào, thân thể chịu đựng được sao?
Lúc này Lương Chân Chân mới ý thức được ra hiểu cả bộ phim rồi, chỉ có điều tương đối lý trí, góc độ nhìn nhận việc bất đồng với mình, có thể khách quan mà phân tích, còn mình quá cảm tính, rất dễ dàng chìm trong chuyện xưa thể tự thoát ra được, khóc đến rối tinh rối mù như thường lệ.
“Mắt vừa khóc liền sưng lên, về sau được như vậy biết ?” Thanh Đằng Cận Tư có chút trách móc nặng nề, nhìn ánh mắt của tràn đầy cưng chiều.
“Ừ.” Lương Chân Chân ngoan ngoãn gật đầu cái, biết những lời này là vì tốt cho mình, trong lòng chảy qua dòng nước ấm, cảm giác có người thương quá tốt, còn là người đơn, có tâm tư cùng uất ức chỉ có thể nuốt vào trong bụng, mình lặng lẽ đếm bi thương trong đêm tối đen.
Sau khi phim kết thúc, trong phòng tối hẳn , dưới ánh đèn lờ mờ, cả hai người ngước mắt nhìn nhau, sau khi thổ lộ, tình cảm giữa hai người càng ràng hơn, chỉ liếc mắt thôi tình ý ngọt ngào chạm đến đáy lòng, trong có em, trong em có , lẳng lặng hưởng thụ khoảnh khắc an bình tốt đẹp.
Cảnh tượng này, thích hợp nhất để hôn môi, gần như có chút suy nghĩ Đằng Cận Tư bắt được cái miệng nhắn mềm mại của , đầu lưỡi lần lại lần miêu tả cánh môi đầy đặn phúng phính, giống như đối xử với báu vật quý giá nhất của chính mình, hai tay quay thân thể của lại, để cho dạng chân ngồi người mình, tay ôm hông , tay xảo trá đưa vào phía sau cái lưng trơn nhẵn của , động tình vuốt ve, hai ngón tay nhàng ấn cái, liền cởi bỏ móc nội y của , từ phía sau chậm rãi ôm lấy khối mềm mại kia.
Sức lực môi cũng tăng thêm chút, hề dịu dàng như lời , mà như đứa trẻ đói khát khó nhịn, dùng sức mút lấy nước của làm trơn cánh môi, giống như muốn nuốt sống , hề thoả mãn chỉ ma sát và mút giữa cánh môi. Hút, đầu lưỡi trơn trượt linh hoạt đưa vào trong cái miệng xinh xắn của , dây dưa với
159.2
Lương Chân Chân , chỉ nhấp nháy đôi mắt trong suốt như nước nhìn , tức giận ngẩng đầu nhanh, giống như : em ngồi xuống theo lời , còn muốn được voi đòi tiên? Hừ! có cửa đâu.
Hơn nữa, quả động. O(╯□╰)o
Đằng Cận Tư thấy bộ dạng nai con như vậy là biết ý tưởng hôm nay có cách nào thoả mãn được rồi, mà mình nhịn thời gian dài như vậy, cũng rất khó chịu, dứt khoát chút biến thành chủ động, đè ở dưới thân, hung hăng luận động, giống như trừng phạt cố ý, giống như phát tiết dục vọng chịu đựng bấy lâu, mỗi cái giống như đụng chạm đến chỗ sâu nhất, khiến người bên dưới thở gấp liên tục, khẽ nhếch môi hồng khêu gợi bật ra những tiếng rên mềm mại đáng uyển chuyển, khiến cho lòng cũng bị hoà tan, chỉ biết liên tục sủng ái người con kiều ở phía dưới.
“Ừ…. A….” Lương Chân Chân lqd cảm thấy tối nay cực kỳ mạnh mẽ, mỗi cái đều nặng như vậy, giống như muốn đội bụng mình lên vậy, đôi tay vịn lưng của chặt, móng tay vô ý thức vạch lên, ra từng vết máu, bao lâu, người hai người dầy đặc tầng mồ hôi hột, trong mơ mơ màng màng, cảm thấy ý thức của mình sắp trôi xa rồi, ngay cả thanh cũng nhàng, biến hoá như mây, lúc bị che khuất, lúc lại lộ ra giữa trời.
Cao triều tới trong nháy mắt, giống như thấy được trăng rằm sáng trong bầu trời kia, còn có sao sáng đầy trời, từng cái toả ra ánh sáng của riêng mình, lúc sáng, lúc lại tối…
Sau đó, hai người vận động càng lúc càng nhanh, càng lúc càng dâng trào, trận gió thổi qua, giống như quét tất cả, bỗng nhiên ánh bạc rơi xuống nhiều vô số, bao phủ người của cả hai, hoà trộn vào mảnh thâm tình quyến luyến.
Lúc kết thúc, hai người ôm nhau thở dốc, thần trí vẫn còn tiêu tán, chưa hoàn toàn hồi phục như cũ, nhất là Lương Chân Chân, trong đầu hoàn toàn thành bột nhão, suy nghĩ được gì.
Vẫn là Đằng Cận Tư khôi phục lại trước, đứng dậy, mặc tạm quần áo tử tế, sau đó cầm tấm khăn tắm lớn bao bọc nai con cực kỳ chặt chẽ, chạy thẳng tới chỗ đậu xe, dặn dò lái xe Tiểu Lý chạy xe về nhà bằng tốc độ nhanh nhất.
Kể từ sau đêm đó, phương thức ở chung của hai người có bước nhảy vọt lớn, Đằng Cận Tư định tuyên bố với bên ngoài nai con là bạn chính thức của , lấy lý do này để ngăn chặn tận gốc từ ‘tình nhân’ ở trong miệng mọi người, nhưng bị Lương Chân Chân cự tuyệt, cũng phải muốn có thân phận quang minh chính đại, vả lại “Bạn ” vốn là niềm vui mừng của , nhưng vừa nghĩ tới nếu vì vậy mà trở thành kẻ địch của những người phụ nữ ái mộ Đằng Cận Tư trong cả nước thậm chí toàn thế giới, cũng quá lắm rồi.
nay vẫn chỉ là học sinh nghèo, nếu đột nhiên lộ ra tin tức mạnh mẽ như thế, vậy thời gian ba năm sau này khỏi nghĩ tới cuộc sống yên tĩnh rồi, huống chi cũng có rất nhiều người chưa chắc tin tưởng rằng Đằng Cận Tư lòng với mình, nếu vì cái hư danh này mà gây ra chút phiền toái cần thiết, như vậy muốn, dù sao trong lòng hiểu là được, cần gì phải thông báo cho toàn thế giới chứ?
Đằng Cận Tư cảm thấy cũng có lý, liền đồng ý tạm thời công khai, chỉ có điều sau này nếu bị bất kỳ ai khi dễ nữa nhất định phải báo cho trước, được tự mình chịu đựng.
“Ừhm.” Lương Chân Chân *************** gật đầu, trong lòng dâng lên chút ngọt ngào.
“Chờ sau khi em hoàn tất kỳ thi cuối kỳ, muốn dẫn em gặp người bạn của , là học trưởng lúc học đại học, cũng là đại ca mà kính trọng, ấy vẫn muốn gặp em chút, coi như thuận tiện giải sầu.” Người bạn trong miệng Đằng Cận Tư chính là Thư Nhĩ Hách, hai người kết bạn nhiều năm, quan hệ phải thân thiết bình thường, trước kia ta cũng muốn tới thành phố C, nhưng vì số chuyện riêng mà trì hoãn, lần này thấy nai con bị uất ức, hơn nữa sắp được nghỉ hè, vừa đúng lúc đưa ra ngoài chơi chút, tiện giải sầu.
“Hả? còn có đại ca? Sao ấy lại biết em vậy?” Lương Chân Chân dám tin hỏi lại, ở trong ấn tượng của , là đại ca trong giới xã hội đen rồi, sao còn có thể gọi người khác là đại ca? kỳ lạ!
Đằng Cận Tư nhìn cái, trả lời rất đơn giản: “Ừ, chỉ có . Bạn của cũng biết em.”
⊙﹏⊙ Bạn của cũng biết ? thể nào? Thông báo rộng rãi như vậy? chuẩn bị chút xíu tâm lý nào cả, biết là chuyện, gặp lại là chuyện khác, đưa gặp bạn bè của có nghĩa là chính thức đưa vào phạm vi bạn bè của , như vậy sau này mình là phần trong cuộc sống của , biết thêm nhiều chuyện cũ bí mật hơn.
Cảm giác này giống nhau, rất sợ, cũng rất lo lắng mình thể hoà nhập vào nhóm con cháu quyền quý kia, sợ bọn họ xem thường mình, tóm lại, chính là sinh ra cảm giác tự ti.
“Em… muốn .” cúi đầu thấp giọng .
“Tại sao? Em muốn hoà nhập vào cuộc sống của ?”
Lương Chân Chân lắc đầu, vừa cắn môi lời nào, đối với bạn bè của hiểu chút nào, cứ lờ mà lờ mờ như vậy gặp bọn họ, có cảm giác rất quái lạ, hơn nữa biết người ta có hoan nghênh hay .
Đằng Cận Tư lqd nâng cằm của lên, tròng mắt đen sâu thẳm lấp lánh nhìn chằm chằm , “Nhìn , tại sao?”
“Em… em sợ hãi.” khẽ hé môi, ra bốn chữ đứt quãng, bởi vì tự ti, nên sợ.
“Sợ cái gì? Có ở đây rồi, bọn họ đều rất tốt, giống như vậy rất tốt.” Người nào đó thâm tình khẩn thiết , khi lời cuối hoàn toàn tự nhiên, mặt đỏ tim đập mạnh.
Cuồng tự luyến! Lại còn tốt như vậy? có điểm nào tốt chứ? Ngay từ đầu hoàn toàn là ác ma rồi! Luôn luôn uy hiếp mình, khi dễ mình, nếu bạn bè cũng giống như phẩm hạnh lúc đầu của , cần gặp, gặp phải lần là đủ rồi.
“Còn có bé gọi là Uý Hợp Hợp, cũng lớn như em, rất muốn trở thành bạn bè với em.” Đằng Cận Tư nghĩ tuổi của em dâu Thư Nhĩ Hách cũng sai biệt lắm với nai con, hai người ở chung chỗ chắc rất hợp.
“ còn có người bạn là bé?” Lương Chân Chân kinh ngạc há to mồm, chút ý tới những lời này của mình nồng nặc vị chua, phải có hứng thú với phụ nữ sao? phải trước khi gặp mình đều chán ghét phụ nữ sao? Chẳng lẽ tất cả là gạt người?
Đằng Cận Tư chợt nhàn nhạt nhếch khoé môi, nâng lên vòng cung dập dờn, tròng mắt đen vốn gợn sóng cũng dần ra ý cười thấp thoáng, ngửi thấy vị chua rồi, nai con ràng ghen tỵ? là dấu hiệu tốt.
“ ngửi thấy vị chua rồi.” Thanh trầm thấp của lộ ra chút vui sướng.
“Ở đâu vậy?” Lương Chân Chân dùng sức hít mũi, chút xíu cũng ngửi thấy!
Nhưng mà, khi nhìn thấy ánh mắt bỡn cợt ràng của Đằng Cận Tư mới hiểu được ý của là gì, mặt nóng rần lên, ô ô a a cãi lại: “Sao có thể! Em mới ghen!”
“ có em ghen sao?” Người nào đó vẻ mặt vô tội hỏi.
Lúc này Lương Chân Chân mới phát mình trúng bẫy của , xấu hổ đến nỗi tai cũng đỏ ửng lên, vung quả đấm muốn đánh , “Ghét! cố ý! Bại hoại!”
“Uý Hợp Hợp là vợ của Thư Nhĩ Hoàng, em trai Thư Nhĩ đại ca, cũng mới gặp bé có hai lần mà thôi, quen, chẳng qua cảm thấy hai người hợp nhau thôi.” Đằng Cận Tư chợt nghiêm mặt .
⊙﹏⊙ Quan hệ phức tạp, rốt cuộc muốn đưa mình gặp bao nhiêu người đây?
--- ------ ------ -----
Lời tác giả: Thư Nhĩ Hách, Thư Nhĩ Hoàng từ tác phẩm đầu tiên “Cướp tình: Tổng giám đốc ác ma rất dịu dàng”, Uý Hợp Hợp từ tác phẩm thứ hai “Bảo bảo vô địch: cha, cha bị Fire rồi!” Bên trong bản này, đều có khách mời vui vẻ đó
Last edited by a moderator: 28/9/15
dunggg và Aries293 thích bài này.