1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bà xã, anh chỉ thương em - Nam Quan Yêu Yêu (Full+eBook+ NT20)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 4: Con mẹ nó! thử khóc lần nữa xem!


      Trong đầu Lương Chân Chân nổ tung, trước lại còn muốn người ta biểu diễn? Hơn nữa, biểu diễn phấn khích mới trả tiền? Sao người này lại kỳ quái như vậy chứ?

      “Cái này...Trước hết tôi có thể mặc quần áo vào được ?” cúi đầu, cẩn thận hỏi, hai tay ôm ngực chặt, hai chân thon dài thẳng tắp cố khép lại, cả người như buộc chặt lại với nhau, yếu ớt như chiếc lá đu đưa trong gió.

      rất thích cảm giác trần trụi này, nhất là lại ở trước mặt người đàn ông nguy hiểm này, cảm thấy đôi mắt của ta sắc bén như tia X-quang nhìn thấu được thân thể của mình, kể cả những chỗ riêng tư cũng bỏ sót.

      Việc này đối với trong sáng 18 tuổi mà , là rất xấu hổ và sỉ nhục.

      được!” Dường như nghiến răng nghiến lợi mà ra hai chữ này. Đằng Cận Tư sắp thể nhịn được nữa, thế giới này sao lại có người ngốc như vậy cơ chứ?

      Lương Chân Chân bị nhìn bằng ánh mắt nham hiểm và tàn nhẫn sợ tới mức co rúm người lại, hai mắt đẫm nước, khóc : “Tôi bán nữa, muốn bán nữa, cho tôi về nhà được ?”

      “Chết tiệt! nghĩ đây là đâu? Muốn đến đến muốn sao?” Đằng Cận Tư bị chọc giận rồi, đứng lên nhanh tới, cả người tản ra loại khí thế khiến cho người khác sợ hãi.

      Ngón trỏ thô lỗ nâng cằm lên, ép nhìn về phía mình: “Đừng có mơ!!!”

      “Hu hu...” khuôn mặt nhắn trắng nõn của Lương Chân Chân dính đầy nước mắt, trong cổ họng phát ra tiếng giống như con mèo nức nở.

      ta là khủng khiếp, muốn bán nữa, muốn về nhà.

      “Con mẹ nó! thử khóc lần nữa xem!” Đằng Cận Tư tức đến thở hồng hộc, khuôn ngực phập phồng yên, chỉ thế, dường như trong con mắt đen sâu thẳm còn phát ra ánh lửa thô bạo.

      Ánh mắt đó tựa như muốn giết người. Lúc này Lương Chân Chân sợ tới mức dám thở mạnh, hai bờ vai run run theo tiếng khóc thút thít, mà hai bầu vú mềm mại trước ngực cũng theo đó mà phập phồng.

      Đằng Cận Tư nhìn mà miệng đắng lưỡi khô, có loại xúc động muốn...... Mẹ nó! Vậy mà lại nổi lên phản ứng với con ngu ngốc này.

      Bàn tay to bế ngang cái người còn ngây ra kia, trực tiếp về phía giường lớn duy nhất trong phòng, bắt đầu cởi nút áo sơ mi.

      “Á!” Lương Chân Chân hét lên tiếng, ngã xuống giường theo đường vòng cung, hoảng sợ nhìn trong mắt người đàn ông nhiễm tình dục.

      Ngay lập tức chui vào trong chăn. muốn bị cưỡng hiếp, muốn, muốn!!!

      Đằng Cận Tư vứt áo sơ mi xuống đất, lại bắt đầu cởi dây lưng, ánh mắt từ đầu đến cuối rời khỏi chui loạn trong chăn, khóe miệng gợi lên nụ cười quyến rũ.

      Trốn? ta cho rằng mình trốn được sao? Cho đến khi người còn thứ gì cản trở nữa, khoả thân từng bước đến bên giường.

      Khó có được người khiến cho có phản ứng, có thể “cưng chiều” tốt sao?

      Đột nhiên người mát lạnh khiến cho Lương Chân Chân lại hét ầm lên, chân liều mạng đạp, lui người về phía đầu giường, lại bị Đằng Cận Tư bắt được, tiếp theo là thân thể rất nặng đè xuống người .

      Mặc kệ bàn tay bé của ngừng đánh vào ngực, cũng có chút phản ứng nào cả. há miệng ngậm lấy nơi mềm mại trước ngực , đầu lưỡi linh hoạt trêu đùa, bàn tay to lại xoa nắn ở bên còn lại…
      Phiên Nhiên, linhdiep17neleta thích bài này.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 5: Thế nào? Có vừa lòng ?


      Lương Chân Chân chảy càng nhiều nước mắt, theo khóe mắt tiếng động rơi xuống ga trải giường trắng tinh, làm nó ướt đẫm.

      Trong lòng hiểu được, qua đêm nay, thể trở về làm hoạt bát vui vẻ, buồn lo nữa rồi.

      Trước ngực truyền đến cảm giác đau đớn làm nhíu mi, đau quá! Hơn nữa, chỗ bị cắn trở nên... Có chút là lạ, khiến cảm thấy xấu hổ.

      Đằng Cận Tư thực ngờ lại mang đến cho mình cảm giác ngọt ngào như thế, bỗng đầu lưỡi liếm vòng, làm cho quả đào trước ngực đứng thẳng, rồi lại từng ngụm từng ngụm nuốt vào, quá mềm mại, làm cho nghiện.

      “Ưm...” Lương Chân Chân có chút chịu nổi cứ hung mãnh cắn nuốt như thế, mà để cho khó chịu hơn là bên trong thân thể lại nóng ran, giống như bị lửa đốt, bùng cháy lên.

      Cổ họng kiềm chế được khẽ phát ra tiếng rên mềm mại. Tựa như làm nũng, vừa như muốn từ chối lại vừa như hoan nghênh.

      Khi kịp nhận ra, lập tức xấu hổ đến khuôn mặt đỏ bừng, chỉ hận thể cắn rách môi mình, tại sao lại có thể phát ra tiếng xấu hổ như thế chứ?

      Đằng Cận Tư chợt buông viên đào kiều diễm ướt át ra, chống hai tay lên, từ cao nhìn xuống phấn hồng.

      Khuôn mặt trắng noãn tựa như gốm sứ thượng hạng, tỏa ra nét trong sáng tinh khiết khiến người ta phải trìu mến; hai má ửng hồng như cánh hoa đào nở rộ vào tháng tư, làm người ta say lòng; đôi mắt vô tội đen láy như hai viên bảo thạch, êm ả tựa như làn nước xuân, giờ phút này lại nhiễm thêm vài phần mông lung

      Nhất là đôi môi run rẩy kia, mềm mại như thạch hoa quả, nhìn liền muốn cắn ngụm.

      Lương Chân Chân bị nhìn bằng ánh mắt sắc bén khó tránh khỏi sợ hãi. Toàn thân người đàn ông này toát ra hơi thở nguy hiểm, khiến trong lòng sợ hãi, tay nắm chặt chăn, nhắm mắt lại quay đầu sang chỗ khác, dám tiếp tục nhìn thẳng vào mắt nữa.

      “Chết tiệt! Mở to mắt ra nhìn tôi!” Đằng Cận Tư bá đạo ra lệnh, sao mà càng nhìn càng thấy giống tiểu tinh chọc giận người khác, nhìn như đáng thương vô tội, nhưng thực ra lại có tiềm chất làm cho đàn ông nổi điên.

      Đột nhiên nhiệt độ ở dưới bụng tăng cao làm cho suýt chút kiềm chế được, hầu kết nhấp nhô hai cái, cúi đầu, chiếm giữ hai cánh môi đỏ mọng kia, mãnh liệt mút, liếm, cắn,...

      Đầu lưỡi càng thêm linh hoạt mở ra hai hàm răng cắn chặt của , tiến quân thần tốc, cuồng dã càn quét chất lỏng ngọt ngào bên trong miệng , dáng vẻ kia như là muốn nuốt luôn vào bụng vậy.

      Lương Chân Chân bị lửa nóng của tiến công làm cho đầu óc mê muội. cảm thấy mình thiếu khí đến sắp thở nổi rồi, đột nhiên lại cảm giác được có vật gì cứng để ở phía dưới mình, là khó chịu... Oán trách đưa tay đẩy vật đó, thế nhưng....cảm giác nóng rực kia...

      Đầu óc đột nhiên thanh tỉnh. ......vậy mà lại đụng vào cái kia...cái kia của . Trong nháy mắt mặt càng đỏ hơn, như quả cà chua, ngượng ngùng muốn rút lại tay, lại bị người xấu xa kia bắt được: “Thế nào? Có vừa lòng ?”

      “Vụt...”Lương Chân Chân trong nháy mắt huyết khí dâng trào, ... biết mà còn để cho mình sờ... Trời ạ, sao có thể làm ra cái chuyện như thế, là muốn đập đầu vào miếng đậu hũ chết !

      Đằng Cận Tư rất có hứng thú nhìn khuôn mặt ửng hồng như trái táo của , dường như còn đỏ hơn cả con tôm, tia vui vẻ trong đáy mắt càng sâu, ngay cả chính cũng phát ra.

      nơi khác: Nam Cung Thần vô cùng hoảng sợ: Cậu chủ, cậu vậy mà nở nụ cười! Còn cười đến hại nước hại dân như vậy, cười đến nghiệt quyến rũ như vậy, trời ơi, tôi...tôi...

      Đằng Cận Tư lạnh lùng quét mắt liếc ta cái: Đưa ra ngoài... Đánh cho chừa thôi!!!
      Phiên Nhiên, trạch nữneleta thích bài này.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 6: Hình như sắp chết rồi?


      “Tôi...tôi... phải...Tôi cố ý...” Lương Chân Chân ấp úng giải thích, đôi môi đỏ mọng hơi sưng, lại thêm bộ dáng hốt hoảng kia, làm cho người ta thương .

      Đôi mắt của Đằng Cận Tư đen như mực, trong mắt là hai đám lửa cháy hừng hực, cúi người, hôn lên cái miệng nhắn ngọt ngào kia lần nữa, bàn tay to lại trượt theo lưng bóng loáng của đường xuống...

      Đến chỗ......khiến cho trong ngực run rẩy, Đằng Cận Tư chút ý muốn dừng lại nào, ngược lại càng chút kiêng kỵ, trong lòng càng ngừng kêu gào: Muốn ấy, muốn ấy!!!

      hề do dự, thẳng lưng đường vào.

      “Á!!!” Lương Chân Chân đau đến hét lên. Nghe lần đầu tiên của con đều rất đau, quả nhiên đúng là như vậy.~~~~~~~~~~~~~

      Đằng Cận Tư cũng dễ chịu hơn , mặc dù 30 rồi, nhưng về phương diện này lại chút kinh nghiệm nào.

      Trước đây bà nội cũng đưa rất nhiều phụ nữ đến chỗ của , nhưng ai có thể gợi lên hứng thú nguyên thủy nhất của , ngược lại chỉ càng làm cho ghê tởm hơn, chỉ muốn bọn họ cút xa, càng xa càng tốt.

      trước mặt này, những làm cho thấy chán ghét, mà lại còn khiến có ý muốn đặt xuống dưới người, thương nhiều.

      Lúc này Đằng Cận Tư giống như là cậu thanh niên mới lớn lần đầu nếm thử tình dục, sau khi nếm được món ngon rồi, động tác liền bộc phát hung mãnh cuồng dã, chút thương hoa tiếc ngọc. Hành vi chiếm đoạt như dã thú ấy khiến Lương Chân Chân ngất xỉu mấy lần, cảm giác chỗ đó của mình như sắp rách ra.

      Đau quá, đau quá...!!! Ai tới cứu ! Hình như sắp chết rồi!

      Xong việc, Đằng Cận Tư chút lưu tình đứng dậy vào phòng tắm, mười phút sau, mặc áo ngủ lụa màu đen bước ra, tới mép giường, ánh mắt liếc nhìn ngủ như đứa trẻ giường.

      cũng biết tại sao ma xui quỷ khiến mình lại mang về, nhưng thể phủ nhận, quyết định này là chính xác.

      Xoay người đến cửa sổ, đốt điếu thuốc, hít hơi sâu, sau lại chậm rãi nhả khói.

      bao lâu rồi, còn nhớ tới người đàn bà kia, bao lâu rồi, trong mơ còn xuất hình bóng ấy?

      Mà đêm nay, những thứ phiền lòng này đều bị khơi gợi lên.

      Cho tời bây giờ, cũng hiểu được, năm đó, sao bà ta có thể quyết tuyệt bỏ lại khi mới ba tuổi, rời , bất luận khóc lóc van xin bà ấy đừng như thế nào, nhưng bà ấy chỉ quay lại lạnh lùng hất tay ra, sau đó kéo vali, ra khỏi nhà mà quay đầu lại lấy lần.

      Dường như, phải là con ruột của bà ấy.

      Sau khi lớn lên mới hiểu được, đó hết thảy là vì ở bên ngoài cha có tình nhân, mà kể từ sau khi bà ấy khỏi, ông ấy lại càng thêm càn rỡ, còn thường xuyên mang những người đàn bà khác nhau về nhà. Điều khiến thể chịu nổi là những người đàn bà kia lại tới quấy rầy ...

      lần, hai lần, ba lần,....

      Cuối cùng cũng bộc phát, dùng thủ đoạn cực kỳ ác độc xử lý mấy ả đàn bà kia sạch .

      Cũng kể từ khi đó, sinh ra căm ghét đối với phụ nữ, khuôn mặt của bọn họ luôn làm nhớ đến những hình ảnh buồn nôn kia.

      Vì vậy, tin tức Đằng thiếu chán ghét phụ nữ nhanh chóng lan ra, cũng làm cho trái tim của những thiếu nữ ở thành phố C tan nát.

      Sau khi Đằng phu nhân biết chuyện lập tức trách mắng con trai trận, sau đó tự tay nuôi nấng cháu trai bảo bối lớn lên.

      Đây cũng chính là lý do tại sao hai bà cháu lại thương nhau như vậy. mặt đất nhanh chóng rơi đầy tàn thuốc lá, đôi mắt u lạnh lùng của Đằng Cận Tư như phủ thêm tầng sương khói, làm cho người ta thể thấy thần sắc nơi đáy mắt của .
      Phiên Nhiên, linhdiep17neleta thích bài này.

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 7: Đau thương cũng nhớ lại.


      Ngoài cửa sổ, ánh nắng ấm áp xuyên qua cửa thủy tinh rọi vào phòng, rơi sàn nhà, giường, nhuộm lên mảnh ánh sáng nhàn nhạt, ưu ái bao bọc lấy người ngủ giường.

      Lương Chân Chân “ưm” tiếng, khẽ cựa mình, phía dưới truyền đến trận đau nhức tê dại khiến trong nháy mắt tỉnh táo lại, rồi đột nhiên mở to mắt nhìn xung quanh căn phòng xa lạ, bỗng chốc cảm thấy hoảng hốt.

      Tối hôm qua ..... Bị người đàn ông nguy hiểm mua đêm, sau đó... ta điên cuồng đòi hỏi cả đêm, cuối cùng... đau đến ngất .

      Cố gắng ngồi dậy, nhưng thấy người đàn ông kia đâu, chẳng lẽ ta rồi? Vậy...Tiền đâu?

      Nếu như lấy được tiền, những gì làm tối qua chẳng phải là uổng phí hết rồi sao? Lại nhớ đến giờ phút này mẹ Diệp vẫn nằm giường bệnh chờ tiền làm phẫu thuật, Lương Chân Chân gấp đến độ muốn khóc.

      Bác sĩ bệnh của mẹ Diệp thể kéo dài thêm được nữa, hôm nay là ngày cuối cùng, nếu như có tiền để phẫu thuật, sợ là nguy hiểm đến tính mạng.

      Lương Chân Chân cảm thấy vô cùng tự trách, cảm thấy mình đúng là khắc tinh. Năm ấy mẹ bị bệnh rồi qua đời, ký ức ấy vẫn còn nguyên như ở trước mắt, nghĩ tới bây giờ đến cả mẹ Diệp cũng...

      Nhớ tời ngày đó, bên ngoài trời có tuyết lớn, mình , đứa bé mới 5 tuổi ở nhà xác lạnh run, dường như nước mắt cạn rồi, nhưng mẹ vẫn cứ nằm giường câu, cơ thể lạnh như băng, mặc cho gào khóc như thế nào mẹ cũng câu với , thế giới bỗng nhiên sụp đổ...

      Sau đó, mẹ Diệp ở bên cạnh tốt bụng nhận nuôi , còn giúp an táng mẹ. Từ đó, thề với lòng mình phải báo hiếu và chăm sóc mẹ Diệp tốt.

      Nếu có mẹ Diệp, chỉ sợ trở thành đứa bé mồ côi rồi. cắn môi nhớ lại mười ba năm qua, từng chút từng chút .

      Tuy mẹ Diệp phải mẹ ruột của , nhưng vẫn chăm sóc chu đáo, quan tâm có thừa, càng thêm mến, cái gì ngon cũng để dành cho , những bạn học trong trường nhi cha mẹ, cũng là mẹ Diệp đến cho bọn họ biết, bà là mẹ đẻ của .

      Vốn nghĩ rằng, người tốt được báo đáp, nghĩ đến mấy ngày trước mẹ Diệp đột nhiên ngất , sau khi được đưa đến bệnh viện, mới biết bà bị ung thư giai đoạn cuối, nếu làm phẫu thuật kịp thời, nguy hiểm đến tính mạng.

      Việc này đối với hai em khác gì sấm sét giữa trời quang? Sao lại có thể như vậy được?

      Mấy ngày này, hai em mới cảm thấy thấm thía thế nào là lòng người lạnh lẽo, tất cả bạn bè và họ hàng thân thích đều dửng dưng quan tâm đến họ, tỏ chút thái độ nào, ràng là muốn cho vay tiền.

      khoản tiền lớn như thế, là mượn nhưng ai biết đến bao giờ mới trả được?

      Trong lòng Lương Chân Chân thầm thề, nhất định phải nghĩ biện pháp có được khoản tiền phẫu thuật, nếu cảm thấy ray rứt, cắn rứt lương tâm cả đời.

      nhiều lần hỏi mới biết, bán mình là cách có tiền nhanh nhất, mặc dù do dự, nhưng phần ân tình trong lòng khiến bất chấp bất cứ giá nào. Chỉ cần có thể cứu sống mẹ Diệp, hy sinh đêm đầu tiên của mình có là gì?

      Xã hội bây giờ cũng thoáng hơn nhiều rồi, cũng có nhiều người quan tâm đến cái này đâu.....

      Đau chút cũng quan trọng, chỉ cần mọi người được bình an... muốn phải trở thành nhi lần nữa...

      Đột nhiên truyền đến tiếng đập cửa, đưa Lương Chân Chân trở về tại, vội vàng kéo chăn quấn mình lại cẩn thận, đôi mắt đen cảnh giác nhìn về phía cửa.

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 8: Đằng thiếu , có thể điền vào đây bao nhiêu tùy thích.

      “Lương tiểu thư, xin hỏi tỉnh chưa?” Người gõ cửa là Nam Cung Thần, đợi ròng rã cho tới trưa, có trời mới biết có bao nhiêu xúc động muốn phá cửa mà vào.

      Rốt cuộc tối hôm qua Đằng thiếu dữ dội ra sao? Lại để cho này ngủ đến tận bây giờ?

      Sáng nay cậu chủ tinh thần thoải mái làm, quả nhiên là đàn ông lâu nay đụng vào phụ nữ, khi đụng giống với bình thường mà.

      Nghĩ đến tối hôm qua chuyện với Đằng phu nhân, nhìn thấy bộ dáng vui vẻ của bà, trong lòng khỏi cảm khái vạn lần, vốn cũng hoài nghi, nhưng xem ra bây giờ còn gì để nghi ngờ nữa rồi.

      Đằng thiếu người ĐÀN ÔNG, phải GAY!!! (Ánh mắt sắc bén của Đằng Cận Tư quét đến: Nam Cung Thần, cậu giỏi lắm, dám nghi ngờ tôi?
      Nam Cung Thần ôm đùi người nào đó khóc rống: Cậu chủ, tôi luôn lòng trung thành đối với , trời đất trăng sao chứng giám.)

      “Có việc gì sao?” Lương Chân Chân khiếp sợ hỏi, còn nhớ giọng của người này, là...cấp dưới của người hôm qua.

      ơi, có việc gì tôi lại đợi đến giữa trưa sao? Tỉnh ngủ rồi nên đứng dậy , tôi còn phải chạy về công ty làm, lấy cái gì nuôi miệng sống qua ngày đây? Trong lòng Nam Cung Thần chảy nước mắt thành sông rồi.

      Tuy nghĩ thế nhưng lại vẫn nho nhã : “Ở đây vừa chuẩn bị quần áo mới và đồ dùng hằng ngày, khi nào có thể mang vào cho đây?”

      Lương Chân Chân rầu rĩ vì có quần áo để mặc, nên vội vàng trả lời: “Bây giờ .”

      Nam Cung Thần cười yếu ớt, quả nhiên là đơn giản mà, tất cả suy nghĩ đều hết lên khuôn mặt.

      Quần áo được đưa vào đầy đủ, ngay cả quần áo lót cũng có. Mặt Lương Chân Chân ửng hồng, vội vàng chịu đựng cơ thể đau nhức, mặc quần áo xong rồi mở cửa ra.

      Quả nhiên là tiểu nữ sinh thanh thuần động lòng người, váy màu hồng càng tôn lên làn da trắng nõn nà của , mang theo nét thanh xuân đứng chung với Đằng thiếu giống như “Trâu già và thỏ non”.

      Người nào đó còn mơ mộng nhìn chằm chằm người đẹp, còn Lương Chân Chân bị nhìn đến ngượng ngùng, đôi tay mềm mại đan vào nhau, khẽ : “ Nam Cung tiên sinh à...”

      “Khụ Khụ...đây là chi phiếu, Đằng thiếu , có thể điền vào đây bao nhiêu tùy ý.” Lúc xong câu cuối cùng, Nam Cung Thần cười đến có chút nịnh nọt, rất ràng, quả nhiên hôm qua cậu chủ rất hài lòng.

      Trong đầu lập tức lên hình ảnh thích hợp với trẻ , khóe miệng tự chủ mà cong lên thành nụ cười dâm đãng, khiến cho Lương Chân Chân trong sáng thuần khiết phải lảo đảo hai bước.

      ràng nhìn là người đàn ông lịch ! Sao cười lên lại đáng khinh như vậy? Trong lòng thầm , lập tức tiếp nhận chi phiếu và bút trong tay Nam Cung Thần, điền vài con số, rồi trả lại .

      “Xin hỏi, bây giờ tôi có thể lấy số tiền này được chưa? Bây giờ tôi rất gấp.” Lương Chân Chân cắn đôi môi đỏ mọng , phải lập tức chạy đến bệnh viện mới được, bệnh tình của mẹ Diệp thể kéo dài thêm được nữa.

      Nam Cung Thần cho là vừa rồi hành động như thế là do hưng phấn quá độ, sợ đổi ý nên giựt tấm chi phiếu tay rồi điền vào, nhưng đợi thấy những con số tấm cho phiếu kia, thiếu chút nữa nên lời....

      Khóe miệng run run, : “Lương tiểu thư, xác định.... ... điền nhầm chứ?”

      Lương Chân Chân thành thực lắc đầu, chỉ cần 60 vạn tiền phẫu thuật cho mẹ Diệp, ngoài ra muốn cái gì nữa cả.

      Ôi! Sao đời lại có đơn giản, thành đáng như thế này đây? Tiền cũng cần nhiều, hay là đầu óc bã đậu?

      ra, có thể thêm số 0, hoặc là hai, hay ba cũng có vấn đề gì cả.” Nam Cung Thần cười rất dịu dàng, giọng tràn đầy mùi vị dụ dỗ, tin đời này lại có người tiền.

      cần” Lương Chân Chân lắc đầu cái, vẫn là nên nhanh chóng mang tiền đến bệnh viện là tốt nhất.
      Phiên Nhiên, linhdiep17neleta thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :