1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bà xã, anh chỉ thương em - Nam Quan Yêu Yêu (Full+eBook+ NT20)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Bà xã chỉ thương em

      Chương 57: Nam Cung Thần đứng lại, tôi có điều muốn hỏi !

      “Chào , xin hỏi Đằng Cận Tư ở đâu?” Khoé môi Lương Chân Chân nâng lên nụ cười nhàn nhạt, ôn tồn vui vẻ hỏi

      Mỹ nữ trang điểm tinh xảo trước mặt giương ánh mắt miệt thị quan sát lượt, rất giống loại mắt chó cao ngạo nhìn người thấp, “Tên tuổi của tổng giám đốc chúng tôi có thể tuỳ tiện gọi được sao? Ko nhìn lại than phận của mình !”

      Ánh mắt khinh bỉ miệt thị này khiến Lương Chân Chân nhíu mày, tiếp tân thôi cũng biểu lộ cái bộ dạng này rồi, những người khác sao đây?

      “Mỹ nữ, tôi tìm tổng giám đốc của có việc gấp, phiền cho tôi biết ta ở đâu được ko?” hít hơi sâu, cố gắng hết sức kiềm chế giọng chậm, nhàng

      “Hành tung của tổng giám đốc chúng tôi tại sao phải cho biết? Ko cầm gương lên soi xem mình là cái dạng gì? Ko tôi gọi bảo vệ dọn sân đấy.” Mỹ nữ tiếp tân chán ghét

      Lương Chân Chân ko tin nổi há miệng, phụ nữ gì mà thái độ ác liệt quá vậy! Khi dễ dung mạo của giống như quả hồng mềm muốn nắn sao cũng được ư?

      Quả nhiên là nhân viên của ác ma, đều dạng giống ta khiến người khác chán ghét!

      “Đây là cách mà khách sạn năm sao các người đối đãi với khách sao? Đúng là mắt chó nhìn người! Thiếu tư cách đạo đức tối thiểu!” Lương Chân Chân ko khách khí cãi lại, mặc dù tính tình ngoan ngoãn dịu dàng, nhưng bị chọc tới cũng giơ móng nhọn ra cào người!

      ! bảo vệ, mau tới đây lôi cái người bị tâm thần này ra ngoài, ảnh hưởng tới hình tượng của khách sạn chúng ta!” Mỹ nữ tiếp tân nổi giận, hai má đỏ bừng, hắng giọng nũng nịu với bảo vệ đứng đối diện ngoài cửa, sau đó dương dương tự đắc nhìn Lương Chân Chân như muốn : Hai Lúa, sớm cút cho khuất mắt!

      Lương Chân Chân giận đến nổ hoả công tâm, mặc dù rất ko muốn rời , nhưng hai tên bảo vệ thân hình cao lớn như hung thần giám sát , nếu ko chỉ sợ họ kéo như xách con gà ném ra ngoài, là quá đáng!

      Đều do tên ác ma Đằng Cận Tư kia, nếu ko phải tại ta, mình ko bị bộ dạng khó ưa kia làm cho nhục nhã xấu hổ thế này

      *****

      Trước cửa khách sạn Đế Hào Tư, Nam Cung Thần giao chiếc xe thể thao Lamborghini cho em trai ở bãi đậu xe, cầm túi tài liệu vội vàng về phía hành lang, đột nhiên nghe được có người gọi , giọng __ dường như rất quen thuộc

      Ko khỏi quay đầu nhìn sang, OMG! Là Lương tiểu thư!

      Bây giờ rất muốn cầu xin ông trời cho pháp thuật có thể chui xuống đất biến mất, nếu ko rất phiền toái

      Lương Chân Chân vừa bước chân ra khỏi khách sạn liền cảm thấy hỗn loạn. Trai bao Nam Cung Thần vẻ mặt sốt ruột qua bên cạnh , liền cảm thấy như có hi vọng liền la lớn: “Nam Cung Thần”

      Hai người bảo vệ bị tiếng gọi này của doạ cho ngây ngẩn cả người, người vừa gọi ko phải là trợ lý Nam Cung Thần bên cạnh tổng giám đốc đó sao! Chẳng lẽ điên này quen biết tổng giám đốc ?

      Hai người bọn họ bị ý tưởng kì quái doạ cho hoảng sợ, thần sắc cũng căng thẳng hơn rất nhiều, lại nhìn đến trợ lý Nam Cung Thần ko them để ý tới điên này những hoài nghi lập tức biến mất, ko khách khí muốn đuổi ra ngoài

      “Buông tay!” Tròng mắt đen láy của Lương Chân Chân tức giận trừng hai tên đại trượng phu phía sau lưng, sau đó nhìn người kia ko có chút phản ứng nào to: “Nam Cung Thần đứng lại, tôi có chuyện muốn hỏi !”

      Nam Cung Thần có chút bất đắc dĩ xoay người lại, ánh mắt ra hiệu ý bảo hai tên bảo vệ có thể lăn được rồi, cười hì hì : “Ôi! Đây ko phải là Lương tiểu thư sao? Thảo nào tôi thấy giọng lại quen tai thế này!”
      Last edited: 6/9/14

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 58: Tâm tư khó đoán

      Editor: Overdose

      Lương Chân Chân tức giận trừng mắt liếc cái, thẳng vào vấn đề, “Tôi muốn tìm Đường Cận Tư, dẫn tôi tìm ta.”

      Trong long Nam Cung Thần gào to được, bà à, phải cố ý làm khó đấy chứ? giờ ông chủ ở trong nước, hơn nữa ta cũng muốn gặp .

      “Cái này, ông chủ London rồ, biết ngày nào về.” Nam Cung Thần cười đến rất muốn ăn đòn.

      lừa tôi! phải ta đâu cũng mang theo sao?” Lương Chân Chân ràng tin.

      Nam Cung Thần nâng trán, “Lương tiểu thư, coi trọng tôi quá rồi, chỉ khi nào ông chủ xử lý công việc mới đưa tôi theo thôi, hành tung thường ngày phải ai cũng đóan được.”

      Lòng Lương Chân Chân chợt lạnh, chẳng lẽ ác ma chán , ràng nên vui mừng mới phải, nhưng lại có tâm tình đó.

      “Này, trước khi ta có ?”

      “Lương tiểu thư hi vọng ông chủ gì đây?” Nam Cung Thần cười có ý tốt gì, nhưng nhớ đêm hôm đó phải Lương tiểu thư cúp điện thoại mà là nhận điện thoại, là người khác cũng tức giận, huống chi ông chủ là người cao ngạo như vậy, chẳng lẽ cho rằng mình làm những chuyện kia bị trừng phạt?

      “Chuyện của trai tôi có liên quan tới ta ?” Lương Chân Chân để ý tới thái độ kì quái của Nam Cung Thần, trực tiếp hỏi thẳng.

      “Chuyện của trai ? Chuyện gì? Đáng để Lương tiểu thư kích động như vậy chạy tới chỗ này thẩm vấn? Chẳng lẽ là chuyện lớn gì kinh thiên động địa?” Nét mặt Nam Cung Thần cố ý làm cho khoa trương.

      Lương Chân Chân có loại dự cảm, chuyện này thể liên quan tới bọn họ được! Nhìn xem, sắc mặt của tên trai bao này, ràng là xem kịch hay.

      “Khi nào ta trở lại?”

      “Việc này tôi cũng , Lương tiểu thư kiên nhẫn chút, đừng nóng vội như vậy!” Nam Cung Thần cười rất vui vẻ.

      ta cố ý đúng ? Cố ý trừng phạt tôi hôm đó nhận điện thoại của ta.” Sắc mặt của Lương Chân Chân trắng bệch hỏi.

      Nam Cung Thần cười ‘xì’ tiếng, này cũng tự biết thân biết phận, bằng cũng đến đây nhanh như vậy, có điều tiếp theo ông chủ muốn chơi như thế nào, đoán ra.

      “Quả nhiên trí tưởng tượng của Lương tiểu thư rất phong phú, chuyện này ấy à, tôi làm thuộc hạ cũng dám suy đoán, phải đợi ông chủ ở nước ngoài trở về rồi . Chỉ là đến lúc đó ông chủ có muốn gặp hay thôi, điều này rất khó , theo tôi thấy, hay là Lương tiểu thư tới đây nằm vùng mỗi ngày, tỉ lệ nhìn thấy ông chủ càng lớn.”

      !” Lương Chân Chân gắt gao cắn môi, tức giận đến xanh mặt, càng lúc càng rối. tên trai bao này là ghê tởm hết sức, quả nhiên là ông chủ sao đầy tớ đó!

      Mình quá ngây thơ rồi, cư nhiên cho rằng ác ma để ý tới là chán ghét mình, biết ta chỉ là xuống tay ở con đường khác, lấy người thân bên cạnh mình ra khai đao, tiểu nhân xảo trá hiểm hèn hạ! là quá đáng!

      “Tôi còn có chuyện,khôngđi cùng được.Lương tiểu thư tự mình giải quyết .” Nam Cung Thần cười híp mắt xoay người tới thang máy, chuyện này hiểu rồi, nữa bị lộ ra mất.

      Cánh cửa thang máy vừa khép lại, ông chủ từ London xa xôi gọi điện thoại cho .
      Last edited: 10/9/14

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Bà xã chỉ thương em C59

      Editor: Overdose

      “Ông chủ, Lương tiểu thư vừa tới khách sạn tìm ngài, tôi trả lời đúng như ý của ngài, tiếp theo… Nên làm thế nào xin ông chủ chỉ .” Nam Cung Thần khiêm tốn , thay đổi nét mặt cợt nhả vừa rồi.

      “Cứ thản nhiên, bất cứ lúc nào cũng báo cáo tình trạng gần đây của ấy.” Giọng Đằng Cận Tư lạnh như khối băng, muốn xem bé kia vì trai của mình có thể làm được những gì! Dám thả con chim bồ câu của ? Vậy phải gánh vác hậu quả!

      từ từ chơi với , để cam tâm tình nguyện quỳ bên chân cầu xin, để cho biết cái gì mới là tàn nhẫn vô tình!

      Nhìn cảnh đêm mĩ lệ ngoài cửa sổ, khóe môi chậm rãi nâng lên nụ cười tà mị.

      *****

      Cho dù theo ông chủ nhiều năm như vậy, lần này Nam Cung Thần quả đoán ra được trong đầu ông chủ muốn gì? Theo lý thuyết bây giờ chính là thời cơ tốt, sau đó nhân cơ hội này uy hiếp Lương Chân Chân phải ngoan ngoãn nghe lời làm công cụ ấm giường bên cạnh ông chủ, nếu , làm trai phải chịu đựng đời lao ngục oan uổng!

      lau mồ hôi trán, quả nhiên là xem phim truyền hình quá nhiều nên để lại di chứng rồi.

      Thôi bây giờ mình mau hoàn thành công việc trước , quan tâm những chuyện khác làm gì, hành động tiếp theo của ông chủ, chỉ có thể yên lặng theo dõi, tuân lệnh thi hành.

      *****

      Lương Chân Chân hốt hoảng ra đại sảnh khách sạn, trong đầu vẫn còn nhớ lại mấy câu Nam Cung Thần vừa , xem ra suy đoán của sai, chuyện của tám, chín phần là do tên ác mà Đằng Cận Tư kia làm!

      Nhưng ta hành động như vậy là có ý gì? Chạy ra nước ngoài trở lại, căn bản để ý tới mình, mặc cho mình căng thẳng, đây chính là cách ta trừng phạt mình sao?

      Biết rất quan tâm người nhà, cho nên mới mang trai ra uy hiếp mình?

      Ác ma! Khốn kiếp! Tên cặn bã hại hoại! Trong lòng Lương Chân Chân hung hăng mắng , chỉ ước gì đường mua được hình nhân rồi khắc tên lên, ngày ngày lấy kim châm, dùng roi quất, dội nước nóng lên!

      Sauk hi ra khỏi đó, cái mỹ nữ tiếp tân nhục mạ trước đó run rẩy chui ra, trong lòng buồn bã dứt, con mẹ nó! Cái con bé nhà quê ăn mặc quê mùa này quen biết trợ lý Nam Cung ? Còn chuyện với ta lâu như vậy? Trời ạ! phải ngày mai bị đuổi việc chứ!

      Cũng nghi ngờ giống là hai người bảo vệ ngoài cửa kia, cũng kinh hồn bạt vía cầu nguyện mình bị đuổi việc, bằng biết đâu tìm được công việc tốt như thế này a!

      Trừ ba tên nô tài mắt chó nhìn người, còn có người cũng nhìn Lương Chân Chân bằng ánh mắt nghi ngờ khó hiểu.

      Hôm nay Thẩm Quân Nhã theo cha đến thăm chiến hữu cũ, nghe hai người hơn hai mươi năm mới gặp nhau, thời gian trước qua người bạn khác mới biết được tình trạng của nhau, sau đó, liền hẹn gặp mặt ở khách sạn Đế Hào Tư sang trọng bậc nhất ở thành phố C.

      “A? Đây phải em Lương Chân Chân của A Huân đó sao? Sao ấy lại ở đây?” Thẩm Quân Nhã kéo tay cha mình về bên kia của phòng ăn, vừa đúng lúc nhìn thấy Nam Cung Thần chuyện với Lương Chân Chân, khỏi lộ ra vẻ mặt nghi ngờ.

      “Nhã Nhi, sao vậy? Nhìn thấy người quen à?” Cha Thẩm từ tốn hỏi, nhìn theo ánh mắt của con .

      Vừa nhìn thấy , trong nháy mắt ông như ngây dại, sâu trong trí nhớ là hình bóng của người kia cũng xinh đẹp như vậy, cho dù rất nhiều năm trôi qua nhưng ông cách nào quên được lần đầu tiên bọn mình gặp gỡ.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 60. Bất ngờ trùng hợp.

      Editor: Overdose

      “Cha, cha nhìn gì vậy? Mau thôi, đừng làm bác Quý đợi lâu.” Thẩm Quân Nhã nũng nịu lôi kéo cha mình , thầm nghĩ: đợi lát nữa gọi điện thoại cho A Huân, sao em ấy lại chạy đến khách sạn Đế Hào Tư? chuyện với người đàn ông kia cường điệu như vậy, nhìn qua lai lịch tầm thường, chừng lại che giấu điều gì mờ ám?

      bé đó còn rất trẻ tuổi, nhìn rất nghiêm chỉnh mà, làm sao lại…

      Nếu như ấy phải em của A Huân, cũng chẳng muốn nhiều chuyện tra xét làm gì.

      “Được, thôi.” Thẩm Bác Sinh thở dài, những người dáng dấp giống nhau đời này sao nhiều vậy, chỉ là ngẫu nhiên thôi, mà cũng mười tám năm rồi, dung mạo ấy sao còn trẻ tuổi như thế được?

      Hơn nữa, mười tám năm trước ấy vì tai nạn giao thông mà qua đời rồi, làm sao còn có thể xuất ?

      Chuyện năm đó, ngàn vạn lần đếu là lỗi của ông, chôn sâu dưới đáy lòng nỗi đau vĩnh viễn lành lại.

      *****

      Lương Chân Chân trở lại kí túc xá, trong lòng suy xét tới cùng có nên gọi điện thoại cho trai hỏi ràng rốt cuộc mọi chuyện là như thế nào?Mới vừa rồi mơ mơ hồ hồ, khiến nắm chắc được việc.

      Nếu muốn điều kiện với ác ma, phải hiểu mọi chuyện mới được, ngay sau đó liền ấn nút gọi, “, có thể cho em biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì ?”

      Đầu dây bên kia trầm mặc chút, “Chân chân, đây phải chuyện em nên quan tâm, lúc có ở đây em phải giúp chăm sóc cho mẹ tốt, mẹ đến nơi khác sinh sống.”

      Diệp Thành Huân nhận được điện thoại của Phó tổng ngày mai ra tòa án, công ty khởi tố tội ăn cắp buôn bán tài liệu cơ mật. Mặc dù bị oan uổng, nhưng ngay trước mắt, chứng cứ xác thực khiến có trăm cái miệng cũng thể bào chữa cho mình được, trong khoảng thời gian ngắn ngủi cảm thấy cả người như mất hết toàn bộ sức lực, tất cả cố gắng cùng vất vả đổ hết xuống sông xuống biển, xã hội bây giờ đều bạc bẽo vô tình như vậy sao?

      Rốt cuộc là ai có thâm thù đại hận với , nhất định đẩy vào chỗ chết?

      , thế nào là phải chuyện của em. phải chuyện em nên quan tâm? chừng chuyện này là do em…” Dưới tình thế cấp bách Lương Chân Chân suýt chút nữa bật thốt lên, may là kịp thời dừng lại.

      “Chân Chân, em đừng quan tâm mù quáng như vậy, chuyện công việc của sao có thể liên quan tới em được?” Diệp Thành Huân như đùa trách , hoàn toàn để bụng, chỉ nghĩ là em trong lúc cấp bách nhầm.

      , chuyện này rất nghiêm trọng sao? Có phải công ty sa thải ?” Lương Chân Chân cắn môi giọng hỏi, vừa nãy quá nóng nảy, thiếu chút nữa lỡ miệng.

      Diệp Thành Huân nhếch môi cười khổ, nếu như chỉ là sa thải, vậy căn bản cần phải ủ rũ mặt mày như vậy, bằng thực lực của đâu cũng có thể tìm được công việc thích hợp.

      khi ngồi vững tội danh ăn cắp buôn bán tài liệu cơ mật, tương đương với việc cả đời bị phá hủy, làm việc được lại còn phải ngồi tù, sau khi ra tù cũng có công ty nào dám thuê , toàn bộ học vấn trở về con số 0, còn khả năng phát huy nữa.

      “Chân Chân, chuyện của mẹ cầu xin em rồi, có thể xa thời gian dài.”

      Giọng sa sút tinh thần như giao phó hậu , Lương Chân Chân cảm thấy sợ, cầu khẩn như ăn vạ: “, cho em biết được ? Nếu em có cách nào giấu diếm trước mặt mẹ Diệp giúp được.”

      bị tình nghi là tội phạm buôn bán tài liệu cơ mật, chừng… phải ngồi tù.”

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 61: Lòng người dễ thay đổi
      Editor : ChiMy

      Giọng của Diệp Thành Huân khổ sở đơn, giống như là ăn phải Hoàng Liên ( vị thuốc Đông Y *) thấm vào ngũ tạng ( tâm, can, tì, phế, thận ), đánh vào lòng tự tin và kiêu ngạo của thất bại thảm hại, thực tế tàn khốc giống như cười nhạo yếu đuối có năng lực.

      giây trước vẫn còn ở thiên đường, giây sau lập tức rơi xuống địa ngục.

      Đến bây giờ vẫn dám với bạn Tiểu Nhã về chuyện này, chỉ sợ chịu nổi đả kích mà chia tay với mình. Mấy ngày trước vẫn còn ở trước mặt thề thương cưng chiều cả đời, mang lại cho cuộc sống tốt nhất, để cho chịu chút uất ức nào, nhưng mình bây giờ, lấy năng lực gì để đây?

      " bị tình nghi là tội phạm buôn bán tài liệu cơ mật, chừng. . . . . . phải ngồi tù." Những lời này giống như sét đánh ngang tai, trong đầu Lương Chân Chân nổ tung, điện thoại di động "Bịch" tiếng rơi xuống đất, vẻ mặt đần ra, nhất định là mình nghe nhầm rồi, sao lại bị tình nghi là tội phạm buôn bán tài liệu cơ mật? Còn. . . . . . Còn phải ngồi tù?

      ! Đây nhất định là giả!

      "Đây phải là có đúng hay ? Nhất định là bị oan!"

      "Mặc dù chuyện này phải làm, nhưng chứng cớ xác , có năng lực bác bỏ, biết là oan uổng nhưng vẫn phải gánh vác. "

      ngày này, dường như kiệt sức, cứ như già thêm vài tuổi, cũng xem như là thấy lòng người dễ thay đổi.

      Trong nháy mắt trong đầu Lương Chân Chân dần ra bóng dáng của tên ác ma kia, nắm chặt quả đấm, chỉ hận thể cắt ta ra thành tám khúc, có gì cứ nhắm vào mình, tại sao lại hại trai ngồi tù!

      ". . . . . ."

      "Được rồi, sức khoẻ của mẹ tốt, trong khoảng thời gian ở đây em phải chăm sóc mẹ tốt, để cho mẹ yên tâm dưỡng bệnh. " Diệp Thành Huân rất kịp thời cắt đứt lời của ..., giọng mệt mỏi có sức sống khiến ngực Lương Chân Chân hơi đau đớn.

      trai, xin lỗi, là em làm liên lụy tới , em để cho ngồi tù đâu! Nhất định em nghĩ biện pháp giải quyết chuyện này! Lương Chân Chân cắn môi thầm thề , đôi mắt sáng ngời như hai viên ngọc thạch đen quật cường ( chịu khuất phục ).

      *****

      Mấy ngày kế tiếp, sau giờ học liền đến khách sạn Đế Hào Tư, nằm vùng ở đại sảnh, các nhân viên và bảo vệ ở đây thấy cười tươi như hoa, chỉ sợ sơ ý chút chọc giận bà này hại mình mất chén cơm.

      Căn bản Lương Chân Chân lười phản ứng với bọn họ, từ trước đến nay hận nhất chính là những kẻ ti tiện bỉ ổi ỷ thế hiếp người này! Người nghèo phải là người sao? Người nghèo đáng bị làm nhục sao?

      Hơn nữa bọn họ còn là cấp dưới của tên xấu xa kia, càng làm lòng ngột ngạt, trừng mắt nhìn từng người mới hả giận.

      Ba ngày trôi qua, vẫn chưa gặp được tên ác ma kia, ngay cả tên Nam Cung Thần kia cũng biến mất thấy đâu, trong lòng gấp đến độ nóng nảy yên.

      Ngày mai là ngày cuối cùng toà án xét xử rồi, nếu có bất kì bằng chứng nào, hai bị đưa vào ngục giam, như vậy cả đời của ấy bị phá hủy, mà tất cả đều —— do .

      trong lúc nóng nảy, đột nhiên nghe được mấy người đẹp tán gẫu ở phía trước.

      "Này, các có nghe ? Nghe vụ án tài xế Ferrari lái xe gây có tiến triển mới rồi !"

      "Tiến triển mới gì? Chẳng lẽ lật lại bản án hay sao?" khác cười nhạo .

      (*)Hoàng Liên: Là vị thuốc rất quý , thường mọc ở vùng núi cao, ẩm thấp. Có công dụng chữa lỵ, viêm ruột, ung nhọt, lở ngứa, miệng lưỡi lở, thổ huyết, chảy máu cam, trĩ.Dịch chiết Hoàng liên vào mắt chữa đau mắt đỏ.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :