1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bà xã, anh chỉ thương em - Nam Quan Yêu Yêu (Full+eBook+ NT20)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 53. Giấc mộng hư ảo.


      Sau này, suy nghĩ rất nhiều lần, nếu như gửi tin nhắn kia, liệu có phải chuyện còn có thể cứu vãn được? Dù sao đó cũng là bằng chứng duy nhất, chứng minh phải cố ý nhận điện thoại của .

      Nhưng, cuối cùng cũng chỉ là suy nghĩ……..

      Đêm nay, ngủ rất ngon, lại còn có giấc mơ đẹp, trong mơ mẹ Diệp hết bệnh, vui vẻ thổ lộ với trai mình, rằng người trong lòng vẫn luôn là , chỉ ngại hai người là trai em thể thôi.

      Giấc mơ bị đứt quãng, lại xảy ra rất nhiều chuyện kì lạ, nhớ nhất là cuối cùng hai người phá tan được đau khổ nặng nề mà đến với nhau, được mẹ Diệp chúc phúc, nhà ba người hạnh phúc sống trong thành phố ven biển, ai quấy rầy họ.

      Buổi sáng, tươi cười thức dậy, khóe môi cong cong lộ tâm tình rất vui vẻ, ngay cả bạn cùng phòng kí túc xá đều nhìn ra.

      Cát Xuyến lại gần thậm thà thậm thụt true chọc , “ Chân phi, tối hôm qua cậu mơ thấy giấc mộng đẹp gì vậy? phải là mơ thấy bạch mã hoàng tử chứ?”

      Gương mặt trắng nõn của Lương Chân Chân liền đỏ ửng, oán giận liếc cái. “ lung tung!” Sau đó nhanh như chớp liền chạy vào nhà vệ sinh.

      “ Giày, cậu xem xem, Chân phi đỏ mặt, nhất định tối qua mơ thấy chàng nào rồi, mặt mày sáng sủa thế kia mà! Khóe miệng cũng mang nụ cười.” Cát Xuyến hướng về phía Tiết Giai Ny ầm lên.

      “ Cát gia, tớ thấy cậu có ý xuân có.” Tiết Giai Ny bình tĩn nhìn cái.

      “ Hừ! Tớ chỉ muốn người đàn ông của tớ thôi,tối nay tớ khách sạn với ấy cho cậu hâm mộ chết.” Cát Xuyến thở phì phò , tính rất thẳng thắn, nếu thực ở chung với bạn trai cũng giấu giếm bạn cùng phòng, tư tưởng và hành động tương đối cởi mở.

      “ Đồ láu cá, có cần tớ tới trường trực tiếp luôn ? vừa đúng lúc muốn học lớp vỡ lòng.” Tiết Giai ny cười hì hì chế nhạo.

      “ Em à, chán sống rồi phải !” Cát Xuyến giả vờ giận vung tay đấm Tiết Giai Ny, hai người ầm ĩ trong kí túc xá, đầy tiếng cười giàn giã.

      Lương Chân Chân núp trong phòng vệ sinh rửa mặt cũng bị lây tiếng cười cuốn hút, trong long thở dài : Có hai người dở hơi bọn họ bên người là tốt!

      Nhìn ánh nắng ngoài cửa sổ, thời tiết rất đẹp, Lương Chân Chân bỏ qua tâm tình lo lắng.

      Hôm nay rất thích hợp ra ngoài, buổi chiều có tiết học phải đến bệnh viện chăm sóc mẹ Diệp.

      Còn trai, coi như thể ở cùng chỗ, mỗi ngày được gặp cũng là niềm vui rồi.

      ******

      Cùng lúc đó, trong tòa nhà cao ốc của HIC, các ngành đều chìm đắm trong bầu khí căng thẳng, xơ xác tiêu điều, vì điều gì khác, chính là tài liệu cơ mật của công ty bị tiết lộ ra ngoài, Tổng giám đọc vô cùng tức giận, phải biết tổn thất chỉ mấy chục triệu mà hơn tỷ!

      Phó tổng Trần Kinh Nhiên triệu tập cuộc họp cổ đông khẩn cấp hạ lệnh điều tra rang chuyện này, khi bắt được người trong nội bộ tiết lộ bí mật, trức tiếp đưa lên tòa án, để luật pháp trừng trị ta!

      Vậy mà suốt tuần vẫn có kết quả, dù sao cũng có chứng cứ, sao có thể tùy tiện vu oan cho người khác được! Chuyện này ảnh hưởng rất lớn đến công ty, ầm ĩ àm lòng người bàng hoàng, hoang mang lo lắng.

      Nghe , tối qua, Phó tổng nhận được bưu phẩm thần bí.
      Last edited by a moderator: 3/9/14
      neleta thích bài này.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 54. Người đẩy tường sập.


      Phó tổng giám đốc Tập đoàn HIC trong phòng thư kí.

      “Mọi người thấy ai là người tiết lộ bí mật?” Thư kí giáp giọng.

      “Ai mà biết được! Nhưng mà người này hại chúng ta thảm rồi, khiến lòng người bàng hoàng, đáng hận vô cùng!” Thư kí ất cắn răng nghiến lợi tức giận .

      “Ôi, các cậu có nghe tối qua Phó tổng nhận được bức điện thần bí ? Người tiết lộ bí mật phải trồi lên khỏi mặt nước ngay thôi, thế nào cũng bị vạn người khinh bỉ, đúng là hại người quá nặng!” Thư kí bính hừ lạnh .

      . . . . . . .

      Lúc ba người ở nơi này bàn luận ầm ĩ cả lên, Diệp Thành Huân thân tây trang màu đen cực kì đẹp trai bình tĩnh tao nhã bước tới, về phía ba vị thư kí mỹ nữ khẽ mỉm cười, ba người bị mê hoặc liền mở cờ trong bụng.

      Phải biết rằng là mĩ nam xuất chúng của phòng thị trường trong công ty! Là bạch mã hoàng tử trong lòng rất người nữ nhân viên, trẻ tuổi, đẹp trai, có năng lực, mới đến công ty năm mà ngồi lên vị trí phó quản lí bằng chính năng lực của mình, tiền đồ rất rộng mở a!

      Đến khi tiếng đóng cửa truyền đến, ba vị thư kí mới hoàn hồn, đồng thời trong lòng thoáng lướt qua nghi vấn, tại sao hôm nay Phó tổng lại đột nhiên tìm phó quản lí Diệp?

      Chẳng lẽ____

      Trời ạ! đâu, phó quản lí Diệp là người dịu dàng trong sáng, tuyệt đối thể nào làm ra chuyện xấu xa đáng hổ thẹn kia!

      Nửa giờ sau, cánh cửa bị đẩy ra lần nữa,Diệp Thành Huân lảo đảo bước chân ra, cả người giống như bị đánh trong sương mù nhìn sa sút tinh thần rất nghiêm trọng, tại sao cái tội ăn trộm buôn bán tài liệu cơ mật tày trời như thế lại chụp lên đầu ?

      Ba vị mỹ nữ bị bộ dạng của dọa sợ, đồng thời đưa mắt nhìn nhau, trong lòng nhất thơi có dự cẩm xấu. người trong số họ cuống quít lấy điện thoại Iphone ra, len lén chụp lại bộ dạng tiêu điều của đăng lên web.

      Trong nháy mắt truyền ra khắp công ty, mọi người đều nhìn Diệp Thành Huân bằng ánh mắt khinh bỉ, những người từng ghen tỵ năng lực của liền nhân cơ hội này đả kích, chửi bới , mắng đáng đồng.

      Cái gọi là người đẩy tường sập, chính là đạo lý này!

      Diệp Thành Huân có chút chịu nổi ánh mắt khinh bỉ miệt thị của đồng nghiệp, tinh thần hoảng loạn trốn ra khỏi kí túc xá, sức lực toàn thân như bị rút hết, giống như cái xác hồn lang thang đường cái, rốt cuộc là ai? Là ai muốn hãm hại ? Đẩy vào đường cùng?

      *****

      Sau khi tan lớp, Lương Chân Chân liền đến bệnh viện thành phố thăm mẹ Diệp, tâm tình suốt đường rất thoải mái, trong lòng thầm cầu nguyện ác ma vĩnh viễn quên , tốt nhất là tìm được niềm vui mới sau đó quên tồn tại của . (⊙o⊙)

      Lúc ăn cơm tối, Diệp Lan chần chờ hai giây, hay là ra suy nghĩ trong lòng. “Bé Chân, con gọi điện cho A Huân, nó tới làm thủ tục xuất viện cho mẹ.”

      “Mẹ Diệp, như vậy sao được? Bác sĩ Trầm mẹ phải ở lại bệnh viện quan sát tháng.” Lương Chân Chân gọt táo ngẩng đầu lên ngạc nhiên .

      “Mẹ đỡ hơn nhiều rồi, ăn được uống được lại được, ở bệnh viện thêm ngày lại tốn thêm tiền, vẫn nên về nhà thôi.” Diệp Lan khăng khăng giữ ý kiến, mỗi ngày ở bệnh viện giống như cắt thịt của bà, quá đắt! Đây phải nơi thích hợp với gia đình bà.

      Sao Lương Chân Chân hiểu tâm tư của mẹ Diệp, chỉ đành lấy điện thoại di động ra gọi cho , hi vọng có thể đến khuyên mẹ vài câu.
      neleta thích bài này.

    3. AnAn

      AnAn Active Member

      Bài viết:
      126
      Được thích:
      27
      Tks ban nhieu

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 55: Cảm giác bất an
      Editor: Overdose
      Diệp Thành Huân như cái xác hồn lang thang đường suốt ngày, biết nên đâu, càng biết nơi nào có thể ? Từ đầu đến cuối thể lí giải được chuyện này sao lại đổ thừa lên đầu ? Hơn nữa chúng cứ rất xác thực, làm thể phản bác lại được.
      Phó tổng đối với có ơn tri ngộ,nét mặt thất vọng cực độ sang hôm nay làm lòng lạnh buốt, nhất là câu sau cùng, dội cho gáo nước lạnh đến tận tim.
      “Cậu khỏi HIC , đợi có kết quả thẩm tra cuối cùng tôi thông báo cậu quay lại công ty hay đến tòa án.”
      Nhớ lại thời gian làm việc ở HIC, rất chú trọng quan hệ đồng nghiệp, chưa bao giờ đắc tội với ai, nhưng nội bộ công ty cạnh tranh quá nhiều, ưu tú xuất sắc khiến rất nhiều người sinh lòng ghen tỵ, vì vậy vô hình đắc tội số người.
      loại bỏ khỏi đầu mình từng cái tên những người khả nghi nhất, trước sau vẫn thể xác định là ai tàn độc gài tang vật cho ! Vu cáo hãm hại ?
      Chuông điện thoại chợt vang lên, sợ đến giật mình, cho là kết quả thẩm tra cuối cùng của công ty, vội vàng lấy ra, Chân Chân?
      , bây giờ có rảnh ? Mẹ Diệp muốn xuất viện, tới đây khuyên mẹ được ?” Lương Chân Chân đứng ở hành lang, lấy tay che miệng giọng .
      “Xuất viện?” Diệp Thành Huân kinh ngạc thầm, tại đầu óc rối tinh rối mù, căn bản còn sức giải quyết chuyện của mẹ.
      “Đúng vậy, , làm sao vậy?” Lương Chân Chân nhạy cảm, thấy có gì đó đúng nhíu mày hỏi.
      có gì, vậy em khuyên mẹ , có chút việc kịp về.” Diệp Thành Huân muốn người nhà nhìn thấy bộ dạng tiều tụy sa sút tinh thần này của , nếu mẹ rất lo lắng.
      Giác quan thứ sáu của con có lúc rất chính xác, ít nhất giờ phút này Lương Chân Chân cảm thấy giọng của ôn hòa dịu dàng như bình thường, ngược lại có chút khàn khàn mơ hồ, khiến lòng rất lo lắng.
      , có chuyện gì sao? Mẹ Diệp bảo em gọi điện thoại bảo tới đây, nếu xảy ra chuyện gì em giấu mẹ giúp , nếu mẹ Diệp sinh nghi. Hơn nữa, em giữ bí mật giúp .”
      Giọng Lương Chân Chân chầm chậm, nhàng, có mội tia dí dỏm, chút đáng , lại có chút khéo léo hiểu lòng người.
      Diệp Thành Huân chần chừ lát, biết rằng chuyện này sớm muộn gì cũng tới tai Lương Chân Chân, có giấu giếm giúp mình bị lộ trước mặt mẹ, giọng khàn khàn khổ sở , “Có chuyện trong công việc, có thể nghiêm trọng, nhưng trước mặt mẹ ngàn vạn lần được tiết lộ, than thể mẹ chịu nổi đả kích lớn như vậy đâu.”
      “Ừ, em biết rồi. Chuyện công việc? Nghiêm trọng như vậy sao?” Trái tim Lương Chân Chân đập ‘thình thịch’, giọng của làm dự cảm tốt.
      em cũng hiểu đâu, với mẹ tối nay muốn tăng ca, nếu mẹ muốn xuất viện để ngày mai .” Giọng Diệp Thành Huân yếu ớt mệt mỏi.
      ….” Lương Chân Chân còn muốn điều gì nữa, đầu kia cúp máy, chỉ còn tiếng ‘tút, tút, tút’ vang bên tai.
      Ngón tay cầm điện thoại dần dần siết chặt, trong đầu như có vật gì muốn nhảy ra, nhưng lại có chứng cứ xác thực, làm đầu óc quay cuồng ngừng.
      mở danh bạn điện thoại ra, tìm đến dãy số muốn nhìn thấy nhất, ấn út gọi.
      Last edited: 5/9/14
      neleta thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      CHƯƠNG 56

      KHÁCH SẠN ĐẾ HÀO TƯ


      “Xin lỗi, số điện thoại quý khách vừa gọi bật chế độ hộp thư thoại, xin gọi lại sau.” Đầu dây bên kia truyền đến giọng nữ mềm mại.

      biết vì sao, Lương Chân Chân đột nhiên nghĩ tới câu ta từng , “Mèo hoang , hậu quả chọc giận tôi em chịu nổi đâu.”

      Trong nháy mắt, tay chân lạnh buốt, tim đập ‘thình thịch’ ngừng, chuyện làm ở Tập đoàn HIC ác ma biết, liệu chuyện này có liên quan tới ta ?

      được! cũng muốn tự mình kiểm chứng phen, chuyện của tuyệt đối được liên lụy đến !

      Nhưng gọi gọi lại nhiều lần vẫn là hộp thư thoại, dự cảm xấu trong lòng Lương Chân Chân càng thêm mãnh liệt, mí mắt phải cũng đột ngột nháy ngừng, tại vô cùng hối hận lưu số điện thoại của Nam Cung Thần. Số điện thoại của trai bao, thế cho nên bây giờ tìm mọi người thấy.

      “Bé Chân, A Hân có khi nào tới ?” Giọng Diệp Lan đột nhiên từ phía sau vang lên, Lương Chân Chân sợ đến nỗi suýt rơi điện thoại xuống đất, gương mặt hốt hoảng nhìn sót thứ gì, “Mẹ Diệp, mẹ ra đây làm gì?”

      “Mỗi ngày nằm giường đau lưng lắm, bác sĩ phải xuống giường hoạt động nhiều, cần lo lắng, A Huân gì?” Diệp Lan cảm thấy nét mặt bé Chân hơi kì lạ.

      “Mẹ Diệp, tối nay phải tăng ca, chắc có thời gian qua đây rồi.” Lương Chân Chân biết mình giỏi dối, vẻ mặt bối rối vừa nãy nhất định mẹ Diệp nhìn thấy.

      “Con bé này, làm thêm giờ mà thôi mà cũng gấp gáp như vậy, hôm nay được ngày mai.” Diệp Lan xoa đầu con , cưng chiều cười , bà cho là bọn muốn cho bà xuất viện nên mới bày trò, cũng vạch trần làm gì. Bà biết A Chân và bé Hân ủng hộ bà xuất viện, vậy cứ ở lại đêm, ngày mai bà cũng muốn trở về.

      Dưới ánh mắt dịu dàng của mẹ Diệp, lòng Lương Chân Chân thấp thỏm lo lắng lập tức bình tĩnh lại, nhưng có chuyện nhất định phải hỏi cho ràng. “Mẹ Diệp, ở trường có chút việc, con phải về trước, mẹ nghỉ ngơi , ngày mai con lại tới thăm mẹ.”

      xong liền xoay người rời , nhìn bóng lưng vội vã của Chân Chân, Diệp Lan nghi ngờ, gãi đầu tự nhủ: hai đứa trẻ này làm sao vậy, hành vi hơi kì lạ?

      ***

      Trước cổng bệnh viện, Lương Chân Chân bắt chiếc taxi, trực tiếp đến khách sạn Đế Hào Tư. Mặc dù muốn ôn ôn lại hình ảnh khiến nhục nhã khó chịu, nhưng trừ nơi này, biết đâu mới tìm được tên ác ma Đằng Cận Tư kia!

      Cửa khách sạn Đế Hào Tư, cả tòa nhà to lớn cùng kiến trúc sang trọng, khí thế hào hùng, lấy màu vàng hoàng gia làm màu sắc chủ đạo, xen kẽ màu trắng bạc, khiến người ta có cảm giác ung dung nhàn hạ lại nhõm vui vẻ.

      Đêm yên tĩnh dưới bức màn đen bao phủ, ánh đèn nê-ông sáng chói hòa cùng bầu trời đầy sao, nhìn bầu trời và nhân gian, Lương Chân Chân cảm thấy giờ phút này mình giống con kiến bé, những chiếc xe đắt tiền lui tới liên tục khiến tránh kịp, những bộ quần áo lộng lẫy của nam nam nữ nữ qua lại làm càng thấy xấu hổ.

      Nhưng vẫn lấy hết dũng khí vào, giả vờ để ý những ánh mắt kỳ quặc giễu cợt mình, thẳng lưng về phía đại sảnh của khách sạn.
      Last edited: 5/9/14
      neleta thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :