1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Bà Xã Đừng Chạy - Đô Đô Lang (32)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 44

      Thời tiết tháng mười , xem như ánh mặt trời rực rỡ cũng khó tránh khỏi làm cho người ta cảm thấy lạnh lẽo.

      Nhưng dưới ánh nắng mặt trời chiều rực rỡ, chàng trai ưu nhã đứng trong cửa hàng trang sức xa hoa nhất trong thành phố A, ngón tay thon dài của cầm chiếc nhẫn kim cương, ngẩng đầu lên, mượn ánh đèn trong cửa hàng, quan sát chiếc nhẫn cẩn thận, đôi môi mỏng khêu gợi nở nụ cười như hướng về phía người , hướng về phía hạnh phúc.

      chỉ nhân viên trong cửa hàng, ngay cả khách hàng qua lại, thận chí là người đường, nhìn thấy cảnh này cũng cảm thấy ấm áp trong lòng, phá tan khí lạnh lẽo bên ngoài, thấy nhiều cảnh tan hợp, lại thiếu chút nữa quên mất ra cũng là hạnh phúc giản đơn, giống như nụ cười vậy.

      Trâu Thần dừng xe trước cổng trường đại học T, tay để tay lái, tay khác tùy ý đùa giỡn chiếc nhẫn trong tay, trong mắt chứa nụ cười sâu, nhìn đồng hồ tay, xác định Tân Đồng tan học, buông tay tay lái lấy điện thoại ấn dãy số vô cùng quen thuộc.

      Thần!”

      Tiếng gõ cửa bất thình lình quấy nhiễu đến nụ cười của , quay đầu liếc nhìn Mạnh Phỉ ở bên ngoài cửa sổ xe, nụ cười dần tắt, ngay cả điện thoại gọi dở cũng tắt máy, tối hôm qua nghĩ lại cẩn thận chuyện xảy ra lúc ban ngày, càng nghĩ càng thấy Mạnh Phỉ hành động khác thường, ngay cả tin nhắn của Tân Đồng cũng hơi bất thường, lúc này Mạnh Phỉ trở thành đối tượng phải đề phòng của , hơn nữa giờ phút này sao ta lại xuất ở đây trùng hợp như vậy.

      hạ cửa sổ xe xuống “Tan học rồi sao?”

      “Vâng, là trùng hợp, em mới tan học liền nhìn thấy , Thần tới tìm Tân Đồng sao?” Mạnh Phỉ cười nghẹo đầu hỏi, bàn tay ở sau lưng bắm chặt lại, e sợ nghe thấy trả lời khẳng định.

      rất nhanh cất chiếc nhẫn trong tay, làm như có chuyện gì có, thuận đường tới xem chút.”

      Hai bàn tay nắm chặt của ta chậm rãi buông ra, nụ cười mặt cũng tự nhiên hơn “Dù sao em cũng có việc gì, hay em dẫn tham quan chút trường của em?”

      “Được.” nở nụ cười kỳ quái, mở cửa xe, duỗi chân bước ra.

      Thần, từ đâu tới vậy?” Nhìn mặc đồ tây, ta cười hỏi, trong ấn tượng của ta, ngoài quân phục bình thường mặc đồ ở nhà, chưa bao giờ thấy mặc thế này, mà giờ khắc này toàn thân đều là đồ cao cấp, ngay cả khuya áo ống tay áo cũng được lựa chọn tỉ mỉ, phát quang dưới ánh nắng chiều.

      Khẽ nở nụ cười “ nơi rất quan trọng.”

      Mạnh Phỉ cũng nghĩ nhiều, cười hì hì mang Trâu Thần thăm những nơi có phong cảnh đặc sắc tại đại học T.

      Thừa dịp Trâu Thần chú ý, ta nũng nịu khoác lên cánh tay , khuôn mặt nở nụ cười “ Thần, chúng ta qua bên kia xem chút !” ta chỉ vào khu Tân Đồng học giả bộ hỏi.

      Trâu Thần giơ tay lên, bỏ rơi tay của ta, chỉ vào bên kia qua kia xem chút.” xong cũng đợi ta trả lời, tự mình về hướng khác, ta mọn thế nào biết sao? Cố ý làm như thân mật tới cho Tân Đồng thấy? Đáng tiếc, mọi thứ liên quan đến Tân Đồng đều khắc sâu vào đầu, vị trí học, lịch học của , còn có con đường mà có thói quen về sau khi tan học.......

      Mạnh Phỉ ão não đứng tại chỗ giậm chân, rồi lại vội vàng chạy theo “ ra bên này cũng tồi!” ta tin cả sân trường rộng lớn như vậy, ta lại thể gặp? “Bây giờ là giờ ăn, Thần, hay là em mời tới căn tin cao cấp của trường em , mùi vị cũng được, bình thường em hay tới đây ăn!”

      Khóe miệng khẽ nhếch, hình như Đồng Đồng nhà cũng thích căn tin kia “, lát nữa quay lại, em đói ăn trước , tự mình cũng được.” xong về phía ký túc xá của Tân Đồng.

      “Em cũng đói bụng!” Mạnh Phỉ lại vội vàng theo “Em lại cùng chút.”

      giơ cổ tay nhìn đồng hồ, lúc này Tân Đồng chuẩn bị ăn, nếu trễ chút nữa nhóc này lên cơn “ phải rồi, em tư mình về .”

      [​IMG]

      Chương 45

      “Chịu đựng khó chịu sao?” Lý Trung Khải vẫn im lặng theo phía sau Tân Đồng, nhìn mấy lần hít sâu đè nén nức nở nghẹn ngào, trong lòng cũng khó chịu, cuối cùng nhịn được lên tiếng hỏi, lên mấy bước ngăn cản trước mặt “Khóc ! cho em mượn bờ vai của .” xong liền vỗ vỗ bả vai của mình.

      Tân Đồng với đôi mắt đầy nước mắt ngẩng đầu, nhưng chỉ cười lắc đầu “ có việc gì, cảm ơn đàn , em tự mình về được.”

      nhíu mày nhìn , mấy lần giơ tay lên lại để xuống, cuối cùng vẫn là đành lòng lau nước mắt khuôn mặt nhắn của “Nếu khó chịu như vậy, vừa rồi ở trước mặt ta sao còn cố nén? Nếu ta có thể đuổi theo, ít nhất ta còn để ý......” Những lời này ta rất muốn ra ngoài nhưng lại đành lòng nhìn như vậy.

      hé miệng “Khóc là chuyện của riêng em, liên quan đến người khác.” Hai mắt quật cường và cố chấp nhìn về phương xa, cơ thể khống chế được run lẩy bẩy trong gió nhưng muốn bất kỳ ai thương hại “Đàn , em mua nước ngọt, bọn Trần Duệ vẫn ở trong phòng chờ em.” Uyển chuyển từ chối ta, lúc này chỉ muốn mình im lặng đợi.

      “Bộ dáng em bây giờ, còn muốn miễn cưỡng gượng cười gặp bọn họ sao?” ta tóm lấy cánh tay dùng sức kéo, kéo vào trong lòng cần phải miễn cưỡng trước mặt , thoải mái khóc lên, cho dù muốn quay về cười với các bạn trong phòng cũng phải phát tiết hết ra ngoài trước mặt .”

      Bị ôm vào trong lòng, cái mũi ê ẩm, cũng từng có cái ôm ấm áp như vậy ôm vào lòng, nhưng bây giờ mới biết, vòng ôm đó cho tới bây giờ đều thuộc về , Trâu Thần, nếu như tất cả chỉ là vở kịch, có đùa thành ? Có chút thành nào hay ? Nước mắt trong suốt tiếng động từ khóe mắt lăn xuống, nếu như tất cả đều là giả, có thể bình tĩnh như trước hay ?

      “Tiểu Đồng! Đàn ?” Bị bắt mua nước ngọt, Trần Duệ trợn to hai mắt giật mình nhìn Tân Đồng cùng Lý Trung Khải ôm nhau, bàn tay xách đồ ngây ngốc chỉ vào bọn họ, cái miệng cũng há to như trái trứng gà.

      thôi, đưa hai đứa lên.” Lý Trung Khải làm như có chuyện gì xảy ra, giống như khẳng định tất cả suy đoán của

      [​IMG]

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 46


      Trong bóng đêm yên tĩnh, ánh đèn đường lóng lánh, Trâu Thần đứng dưới gốc cây, ngửa đầu nhìn căn phòng vẫn còn sáng đèn, dưới chân là những mẩu thuốc tán loạn, ngón giữa kẹp điếu thuốc vừa mới đốt, cổ áo mở rộng, ống tay áo xộc xệch, giống như cơn gió lạnh kia cũng tồn tại, khuôn mặt có vẻ hết sức chán chường.

      “Đừng hút nữa, hút nữa em đều bị làm cho sặc chết!” giọng cảm thán đột nhiên vang lên bên cạnh chân , Trương Lôi Lôi mặc áo khoác dày ngồi chồm hổm mặt đất nhàm chán đến tàn thuốc “Đợi lát nữa xem như tiểu Đồng quay về, tuyệt đối cũng bị làm cho sặc chết!” che cái mũi của mình, tay khác quạt, quạt la quạt lại, ánh sáng trong phòng ngủ thỉnh thoảng chiếu tới phản xạ dưới ánh đèn.

      mất mát dập tắt điếu thuốc trong tay, nhưng vẫn có chút tinh thần nào.

      “Em sao lại tốt bụng vậy được chứ, phí hơi sức lớn như vậy kéo em từ trong trường ra ngoài.” vỗ vỗ áo khoác của mình, hấp tấp đứng dậy “Hôm nay nếu tiểu Đồng xảy ra chuyện gì, đừng trách sao em lại liều mạng với !”

      tiếng động gật đầu cái, sớm biết chuyện phát triển thành như vậy, cũng để ý tới Mạnh Phỉ, sớm đeo nhẫn lên tay Tân Đồng, nếu hôm nay Tân Đồng xảy ra chuyện gì, Trâu Thần cũng theo ! Tâm tình phiền loạn khiến nóng nảy vò rối tóc của mình, hung hăng đập vào cây cổ thụ phía sau.

      “Chậm chút!” Ở phía xa truyền tới giọng bất đắc dĩ của Lý Trung Khải.

      cần đỡ!” Tân Đồng mơ mơ màng màng kháng nghị “Đừng đụng vào em!”

      “Được, vậy em ôm !” Giống như sói xám từ từ dụ dỗ “ đoán nhất định em ôm tới!”

      “Ấu trĩ!”

      Cơ thể Trâu Thần căng thẳng chút thanh cũng dám bỏ qua.

      “Còn đứng đấy làm gì, nhanh cướp người về! muốn để tiểu Đồng ôm người xấu bụng như vậy sao?” Lôi Lôi chỉ tiếc rèn sắt thành thép từ phía sau đạp Trâu Thần cái.

      Trâu Thần nhếch nhác từ trong bóng tối ra, vừa đúng lúc đứng trước mặt Tân Đồng.

      Tình cảm ngày, lẳng lặng lắng đọng trong đêm, thương cúi đầu nhìn khuôn mặt nhắn say, khóe miệng căng thẳng bất đắc dĩ lại đau lòng tháo xuống, đưa tay năng lên khuôn mặt nhắn hồng hồng của bé ngốc!”

      mới đần!” say mắt lờ đờ mông lung chớp mấy lần, giống như xác nhận người trước mặt “Con tốt như em còn đâu tìm chứ? Còn dám chê em phiền, chê em giống như keo dính chặt người ? Nhất là biết xấu hổ còn dám chê em mập? Em

      [​IMG]

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :