1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Bà Xã Đừng Chạy - Đô Đô Lang (32)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 30

      xin lỗi xin lỗi......” Tân Đồng liên tục xin lỗi, cuống quít đứng dậy, khuôn mặt nhắn xấu hổ đỏ bừng, thế nào cũng dám ngẩng đầu nhìn đối phương, ánh mắt né tránh nhìn khắp nơi.

      Chàng trai ngồi lên tiếng, đôi mắt lạnh lùng nhìn từ xuống dưới, mặt biểu cảm nhìn ra ngoài cửa sổ tối đen như mực, giống như vừa rồi xảy ra chuyện gì.

      Ánh mắt của những người ngồi xung quanh dồn vào hai người bọn họ.

      Tân Đồng quẫn bách, rất muốn đánh tan xấu hổ này nhưng chung quanh rất nhiều người, người ở phía sau hưng phấn chuyện với bạn bè, thân thể theo thanh ngừng vặn vẹo......

      Lúc giọng vang lên đỉnh đầu, va chạm mãnh liệt đột nhiên ập tới, lại có chuẩn bị mà chống tay xuống chân chàng trai kia, chung quanh lập tức lạnh ngắt như tờ, Tân Đồng cũng cảm thấy khí bất thường, dần dần quay người theo tiếng thanh phát ra.

      Thời gian như ngừng lại, Tân Đồng quẫn bách liên tục muốn đứng thẳng, nhưng lại thể đứng thẳng, tay vài lần khó khăn rời khỏi cái đùi kia lần lại lần rơi xuống, chàng trai thu hồi ánh mắt ngoài cửa sổ, khóe miệng có chút biểu cảm nào cúi đầu nghiên cứu Tân Đồng quẫn bách, hai tay khoanh ngực bộ dáng cả vú lấp miệng em.

      xin lỗi, xin lỗi......” Tân Đồng mặt càng đỏ hơn, bất đắc dĩ ngẩng đầu đối diện với chàng trai biểu đạt lời xin lỗi thành khẩn của bản thân, lại hận thể nhanh chóng tìm cái lỗ để chui xuống.

      “Tôi cố ý.” Tay còn chưa rời , bốn mắt nhìn nhau, biểu cảm xấu hổ tràn đầy.

      “Nếu như cố ý, tôi có thể cho sờ lần nữa sao?” Chàng trai rốt cuộc kiên nhẫn mở miệng, giọng đè nén trong gian tựa như luồng gió lạnh sắc bén thổi vào trong lòng mỗi người ngồi xung quanh, khí ái muội vừa rồi trong nháy mắt giảm xuống dưới 0 độ.

      Câu này của chàng trai vô tình khơi dậy tính tình ngang ngược mạnh mẽ của Tân Đồng “Nếu tôi cố ý cũng sờ chân ! cho là ai chứ?” xong câu liền thở phì phò “Bỏ chân dịch vào bên trong chút!” Lời phải trái lại hợp tình hợp lý.

      Chàng trai sửng sốt chút, khóe miệng bất đắc dĩ nhếch lên, ánh mắt dừng lại bàn tay chân mình.

      Nếu ta lại câu gì, có lẽ tiếp tục những điều hợp tình hợp lý, ánh mắt cố tình khiến cho á khẩu thể được gì, quẫn bách dùng sức, dựa vào chân ta để đứng thẳng người, hai bàn tay bé chà xát vào nhau, hình như là ghét bỏ do bàn tay vừa đụng vào thứ gì đó dơ bẩn, lại cảm giác như bản thân hiểu ra mình vừa sờ gì, tóm lại, đời này chưa từng xấu hổ như vậy.

      “Tiểu Đồng, phải xuống rồi!” Vừa đúng lúc tàu ngầm đến trạm, tiếng gọi của Tân Đồng liền giải cứu Tân Đồng biết phải làm sao, chạy trối chết quan tâm đám đông ở xung quanh, chui ra tàu điện ngầm, chỉ để lại ánh mắt ý tứ thế nào ở phía sau.

      “Vừa rồi có chuyện gì vậy? Hình như mình nghe thấy bạn cãi nhau với ai đó?” Trần Duệ bắt lấy Tân Đồng vừa xuống xe hỏi, ánh mắt còn nhìn theo hướng Tân Đồng vừa mới xuống.

      có gì!” Tân Đồng kịp thời đánh gãy xu thế muốn hỏi của hai người kia “ cẩn thận nên ăn đậu hủ của người ta, khó tránh khỏi phải xin lỗi.” xong theo bản năng nhìn chàng trai cúi đầu bên cửa sổ.

      “Cảm giác ăn đậu hủ thế nào?” Trương Lệ Na dùng cánh tay quàng qua vai , biểu cảm của bà tám, lúc còn nháy mắt, trông cực đáng .

      “Mình cũng muốn biết!” Trần Duệ vội vàng xông tới “ chút
      [​IMG]

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 31

      ngày mới bắt đầu, Tân Đồng cảm thấy tinh thần vô cùng sảng khoái, Tân Đồng đứng dưới lầu hít thở khí trong lành, khuôn mặt mập mạp vẫn nở nụ cười, tối hôm qua sau khi quan sát cẩn thận, xác định đàn Lý Trung Khải căn bản nhớ , mọi lo lắng đều tan theo mây khói, cuộc sống đại học tươi đẹp vẫn chào đón .

      “Mới sáng sớm mà cậu hưng phấn vậy sao? Phát mộng xuân sao?” Trương Lệ Na dụi mắt ra khỏi phòng, , hôm nay phải tập huấn quân sao béo này tinh thần lại phấn chấn vậy chứ......

      “Đoán chừng hôm qua nhìn thấy phong thái của bạch mã vương tử Lý Trung Khải, hưng phấn cả đêm ngủ được, , đàn ngoại trừ hơi lạnh lùng, còn lại đều rất phù hợp với điều kiện người đàn ông lý tưởng của mình, nếu sau này.......” Sáng sớm Trần Duệ cũng rất hưng phấn, ríu ra ríu rít ngừng.

      “Dừng! Mình thấy bạn có hy vọng!” Tân Đồng với bộ dáng vui sướng khi người gặp nạn nhìn Trần Duệ, lại quay đầu nhìn Tống Viện Viện chầm chầm ra sau cùng “Viện Viện sớm đặt chỗ rồi, cậu có phần đâu!”

      Ba người dồn mắt nhìn Tống Viện Viện mơ màng tới.

      cái gì vậy, sao đám đều nhìn mình như sói rình mồi vậy? Mình có thịt đâu!” Tống Viện Viện bị các nhìn theo bản năng ôm chặt cơ thể, đôi mắt nhìn bọn họ đầy cảnh giác.

      Ba người rất ăn ý quay đầu rời , để lại mình Tống Viện Viện lẻ loi hiểu gì.

      “Chào các bạn, tôi là Lương Thiệu Lâm phụ trách tập huấn quân cho các bạn lần này!” Lương Thiệu Lâm đứng trước mặt toàn bộ sinh viên, tay phải giơ lên chào theo nghi thức quân đội, ánh mắt có hồn mà kiên định.

      Tân Đồng liên tục dụi hai mắt, sao lại cảm thấy sau khi lên đại học khắp nơi đều gặp chuyện kinh động? Sau vô số lần xác nhận, thể thừa nhận sĩ quan huấn luyện kia chính là Lương Thiệu Lâm mà biết......

      Thời gian nghỉ tập huấn, Tân Đồng lén túm Lương Thiệu Lâm tới góc.

      Thiệu Lâm sao lại đến thành phố A? vừa xuất liền dọa em sợ chết khiếp!” Tân Đồng khẩn trương nhìn xung quanh xác định có ai chú ý tới bọn họ.

      “Bộ dáng giống kẻ trộm như vậy làm gì? Em đó, vẫn thay đổi được cái tính đó, có việc gì, cứ thoải mái!” Thiệu Lâm bị biểu tình của Tân Đồng chọc cười, nhịn được nhéo cái mũi của .

      “Sao tới thành phố A mà cho em biết!” cũng vui vẻ “ có biết lúc nhìn thấy , em còn nghĩ tới khoa học kỹ thuật của chúng ta phát triển! kinh khủng!”

      “Sau khi em thi đậu vào đại học liền nhận được điều lệnh, chính là nghĩ tới lại cùng thành phố với em, như vậy cũng tốt, sau này có thể che chở chp em, có việc gì cứ đến tìm !” tương đối tức giận vỗ vỗ vai “Tiểu Đồng, , em nên giảm béo !” xong liền cười vui vẻ.

      Mếu máo “Sao tính
      [​IMG]



      Chương 32

      “Em tên gì nhỉ?” Lý Trung Khải khẽ nhíu mày, cúi đầu nhìn danh sách “Đúng rồi, Tân Đồng” sau khi tìm được tên ta liền nhìn về phía Tân Đồng “Hình như tôi gặp em ở đâu rồi phải ?” Khoanh tay đứng bục giảng nhìn .

      “......” Cao hay lắm sao? Tân Đồng theo bản năng ưỡn ngực “Đàn , cách thức tiếp cận như vậy xưa rồi, hơn nữa là trợ giảng của em, căn bản cũng cần.” Đánh chết cũng thừa nhận việc bọn họ từng gặp nhau.

      “Tôi cảm thấy đối với em, tôi cũng cầu.” Quay lại bục giảng cầm gì đó “Chỉ muốn nhắc nhở em chút, là sinh viên phải rèn luyện hàng ngày, giống như tiểu học ngày nào cũng cần phải có giáo viên bên cạnh, có quản lý của cha mẹ, bản thân phải đúng mực, biết cái gì nên làm, cái gì nên làm. Được rồi, điều cần tôi , em quay về suy nghĩ .”

      “......” Đôi môi nhếch lên, nhíu mày, hơi gật đầu nhìn xuống dưới đất, từ đến lớn học sinh được giáo viên mến, nghĩ tới ngày đầu tiên vào trường đại học lại bị đàn giáo dục như vậy, trong lòng rối rắm đồng thời nắm chặt hai tay như cố gắng đè nén, nhưng thể bộc phát tính ngang ngược của bản thân, cũng là lần đầu tiên nhận thức ràng bản thân rời xa gia đình, rời khỏi đại viện nơi mà có thể tùy tâm sở dục, hít sâu, ngẩng đầu nở nụ cười lễ phép “Vâng, cảm ơn ý tốt của đàn , em trước, tạm biệt.” Vẫy tay, xoay người rời .

      Lý Trung Khải ôm tài liệu của sinh viên mới im lặng nhìn Tân Đồng nhanh chậm rời , đôi mắt còn lạnh như băng, mà bao phủ bởi tầng sương mù, bé này chính là người mà đụng phải ở sân trường, cũng là bé ở cổng trường đùa giỡn với người đàn ông mặc quân phục, lại là người sờ đùi trong tàu điện ngầm, rất nhiều hình ảnh của tụ tập trong đầu , làm cách nào cũng thể loại bỏ.......

      Ngày hôm sau

      “Chào các bạn” Nghi thức chào theo đúng tiêu chuẩn quân đội “Sĩ quan huấn luyện quân của các bạn khỏe, hôm nay tôi thay Lâm giáo quan phụ trách việc huấn luyện quân cho các bạn, hy vọng mọi người có thể phối hợp với tôi!”

      “Chào huấn luyện viên!” Giọng đồng loạt vang lên “Chúng em nhất định phối hợp!” Giọng cuối cùng là của bạn nữ, tinh thần phấn chấn hơn so với những người khác trong trường.

      “Báo cáo!”

      .”

      “Huấn luyện viên cũng giới thiệu bản thân chút ạ, ví dụ như tên, tuổi, cao bao nhiêu, nặng bao nhiêu.” nữ sinh lớn mật đưa ra vấn đề.

      Huấn luyện viên trẻ tuổi hơi sửng sốt “Tôi tên Trâu Thần” Còn lại những vấn đề khác xem “Còn có vấn đề gì nữa ?”

      “Báo cáo!” Căn bản để cho có thời gian nghỉ.

      .” Lần đầu tiên Trâu Thần cảm giác khó khăn khi ở cùng với nữ sinh đại học.

      “Huấn luyện viên Trâu, có bạn ?” Đặt vấn đề trực tiếp khiến cả họi trường ồ lên.

      Trâu Thần nhíu mày, biểu tình khuôn mặt ràng là kiên nhẫn “Bắt đầu tập huấn! Nghiêm!”

      “Sĩ quan huấn luyện mới là đẹp trai!” Thời gian nghỉ giữa giờ là thời điểm các sinh viên nữ tụ tập.

      “Ừ, hơn nữa ấy còn lạnh lùng, rất khuôn phép!”

      “Dáng người cũng đẹp!”

      ......

      Tân Đồng ngồi tại chỗ ngơ ngác, sao khi nghe những lời bình luận về Trâu Thần lại cảm thấy khó chịu, ràng có thể đứng ở chỗ cao để người phía
      [​IMG]

    3. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 33

      “A! Rốt cuộc muốn làm gì?” Tân Đồng nắm chặt tay thành nắm đấm hướng về phía Trâu Thần “Em còn phải họp, muốn em nổi tiếng cả toàn trường vì trễ đấy chứ!” Đôi mắt tràn đầy lửa giận như muốn thiêu đốt .

      thấy là em muốn nỏi danh toàn trường, có thể lớn thêm chút nữa, nơi này hơi chếch.” Trâu Thần làm như có chuyện gì xảy ra nhìn quanh bốn phía, lúc này mặc quần áo bình thường, áo thun ngắn tay màu trắng, quần jean màu sáng, hai tay đút trong túi quần, nhìn thế nào cũng thấy phong cách của huấn luyện viên, ngược lại nhìn có chút vô lại.

      Tân Đồng biết dùng nét mặt gì đối mặt với , nhịn được liếc mắt, ngửa đầu nhìn trời, bộ dáng như nghĩ phải làm thế nào.

      “Sau này đừng mặc váy, ở nhà cũng đừng mặc, học đại học oai nghiêm lắm sao?” mím môi bất mãn nhìn chiếc váy trắng đầu gối của , xong lại dùng tay nắm cái áo sơ mi của “Áo này cũng quá mỏng, em thể mua cái nào dày hơn sao? Ai cho em mặc hở như vậy? biết đại học là nơi nghiêm túc sao? Lúc về làm sao gặp người khác chứ?” Bóng dáng cao lớn kia cản trở đường của , từng bước từng bước tới gần bức trở về.

      Hít thở sâu, liên tục tự với mình tuyệt đối nên chấp nhặt với ta!

      “Muốn đưa em về sao?” Đôi chân mày khẽ nhếch.

      “Chủ nhật em cùng về gặp dì.” thỏa hiệp, phải chỉ vì chuyệ này? Phải dể cho thỏa hiệp phải sao? Còn muốn mua áo dày......Giữa ngày hè muốn ngạt chết sao!

      “A, vậy nhớ mặc kín chút! Đến đây cho ôm cái!” xong thư thái nở nụ cười.

      “......” Sao lại cảm thấy càng ngày càng ngây thơ? Chẳng lẽ chỉ số thông minh lại tỷ lệ nghịch với tuổi tác sao? Tuy rằng trong lòng vui nhưng vì muốn cứ như con thiêu thân, cuối cùng vẫn là ngoan ngoãn đến gần .

      “Mới vài ngày, sao có cảm giác em gầy ? Cuối tuần bồi bổ cho em được ?” hít sâu hơi, gắt gao ôm vào lòng “Em học ngoại trú , tới ở với .”

      khẳng định? Em sao” ở trong lòng nhàng trả lời, mặt trộm nở nụ cười “Người đến là , trước tiên ra khỏi trường học rồi sau.”

      có thể xin tiếp tục thực tập, có vấn đề gì, chỉ cần em đồng ý ngày mai chuyển ra ngoài với .” còn biết muốn suy nghĩ cẩn thận sao? Vẻ mặt cười xấu xa.

      trợn tròn mắt, người này trả lời quá thoải mái “Em nghĩ em mới là sinh viên năm nhất, tốt nhất nên ở trường, trường học cũng muốn vừa nhập học có trường hợp đặc biệt? Nếu sao tất cả sinh viên năm nhất đều thể nộp đơn ở khu nhà trọ của trường chứ?” Giọng giảm dần, đó là những gì tổng kết lại được, Trâu Thần xui xẻo này thích nghe lời dịu dàng, nếu chống lại, người bị hại chính là .

      Thu hồi biểu tình mặt, lẳng lặng ôm vào lòng “Cuối tuần theo về nhà.” Từ từ đến, tin tưởng nước chảy đá mòn.

      Cuối cùng Tân Đồng khuyên can mãi Trâu Thần mới quay về, mặc dù đau thương khi phải chi trả chi phí, mếu máo nhìn chiếc váy trắng mới mua, lại nhìn xuống quần tất bó chặt quanh chân, vốn dĩ lúc ở nhà khi mặc bị ba mẹ , thất vất vả chạy đến nơi ba mẹ nhìn
      [​IMG]
      Chương 34

      “Lúc lúc lúc nãy là huấn luyện viên Trâu?”

      tiếng thét kinh hoàng vang lên trong giảng đường, giống như cờ Domino, thanh liên tục từ trong góc vang lên, giảng đường có thể chứa hai trăm người nhất thời nổ tung thành mớ hỗn loạn.

      Mạnh Phỉ cực kỳ hài lòng khi thấy Trâu Thần lộ diện vì Tân Đồng, nhất là khi nghe thấy các nữ sinh trong phòng học chỉ vào Trâu Thần huấn luyện viên Trâu, ta nghe thấy Ngô Nhạc Trâu Thần tới trường học, chưa bao giờ nghĩ tới lại dùng phương thức này xuất , cực kỳ tự ái, tuyệt đối cho phép người đàn ông mà mình thích trong thời gian dài để ý tới mình, lập tức hành động, ta nhanh chân đuổi theo.

      Tân Đồng mím môi kì kèo mè nheo về phía cửa phòng học, lại bị Mạnh Phỉ từ phía sau đuổi theo Trâu Thần hung hăng đụng phải, trọng tâm ổn định ngã về trước.

      Vừa đúng lúc Trâu Thần quay người nhìn thấy cảnh này, ánh mắt lạnh lùng liếc Mạnh Phỉ với khuôn mặt vênh váo tự đắc tới, khuôn mặt càng lạnh hơn, lại mở miệng răn dạy mà nhanh tới chỗ Tân Đồng, giang hai tay, chỉ chờ người đẹp nhào vào lòng.

      Nhưng mà năm nay Tân Đồng nên chùa thắp hương cầu nguyện, ánh mắt hoảng sợ khi thấy Trâu Thần tới từ từ dịu , nhưng ngoại lực cứng rắn đột nhiên đụng vào , khiến mất thăng bằng ngã về phía bức tường trắng.

      Phịch tiếng, cơ thể Tân Đồng đập vào bức tường trắng, lực đập lớn khiến cơ thể bắn ngược trở về, ai cũng nghĩ tới việc phát triển tới mức này, mấy người muốn tới đỡ lại kịp, cũng may thời điểm quan trọng tự cứu bản thân, thân thể nghiêng về phía trước, cuối cùng cơ thể quỳ nền đá cẩm thạch, đôi mắt ngấn nước, đau đến nhe răng nhếch miệng.

      Nhìn thấy còn có thể nhe răng nhếch miệng, Trâu Thần rốt cuộc thở dài nhõm, khuôn mặt lạnh lẽo lớp mồ hôi mỏng, chậm rãi tới lại phát ra chân mình lại có chút mềm, tình huống giống y như lần thấy suýt bị xe tông ở cổng trường cấp ba, nhóc này...... cảm thấy vẫn là nên mang theo người yên tâm hơn, cúi người nâng từ mặt đất đứng dậy, sau khi cảm giác tồn tại bên cạnh, nhịn được nhắm mắt lại hít sâu hơi.

      Mạnh Phỉ hoàn toàn sững sờ tại chỗ, chứng kiến đôi mắt lạnh lẽo của Trâu Thần trừng tới khiếp sợ lui về phía sau bước, giờ phút này ta dựa vào cửa cũng có cảm giác mềm nhũn, lại nhìn về phía người khiến cho Tân Đồng bị nagx, người kia có ngoại hình giống Trâu Thần, nhưng khí chất lại bằng, nếu Trâu Thần là người đàn ông lạnh lùng lại kiên quyết, người đàn ông này lại lạnh lùng mà đẹp đẽ, đôi mắt trầm bắn thẳng lại đây, làm cho người ta cảm giác khó hít thở, Mạnh Phỉ theo bản năng cúi đầu tránh ánh mắt đáng sợ kia.

      “Đau chỗ nào?” Trâu Thần đau lòng nhìn người trong lòng, nhìn thấy đôi mắt ngấn nước, trong lòng khẩn trương, ngay cả bàn tay vén quần để kiểm tra đầu gối của cũng có chút run rẩy.

      “Chỗ nào cũng đau!” Tân Đồng uất ức , nếu phải do người đàn ông này, có thể bị kiếp nạn này sao? Người này căn bản là sao chổi phiền toái chuyên trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi! “Đừng lắc lư trước mặt em, lắc lư nữa, em còn biết khi nào bị giết chết!” xong muốn đẩy ra.

      Trâu Thần mím môi lời nào, ôm tay chịu buông, ngẩng đầu nhìn về phía Mạnh Phỉ, mặt có bất kỳ cảm xúc nào, ngay cả hai mắt vừa rồi còn tràn ngập đau lòng cũng biến thành có bất kỳ tình cảm nào “Mạnh Phỉ, có phải nên xin lỗi Tân Đồng hay ?”

      Mạnh Phỉ tiếp tục cúi đầu lời nào.

      “Mạnh Phỉ!” Trâu Thần mất kiên nhẫn.

      Bỗng nhiên ngẩng đầu với đôi mắt hàm chứa hận thù, Mạnh Phỉ hung hăng trừng mắt nhìn Tân Đồng trong lòng Trâu Thần “ ta cố ý!”

      Tân Đồng ấm ức, căn bản là người bị hại, thế nào qua miệng Mạnh Phỉ lại thành mưu cướp bóc? Làm cho trở thành
      [​IMG]
      Chương 35


      “Cậu rướn cổ lên tìm ai vậy?” Trần Duệ theo ánh măt của Tân Đồng nhìn về phía sân thể dục, chỉ liếc mắt cái, liền tặc lưỡi cười “Tìm huấn luyện viên Trâu sao?”

      Tân Đồng liếc xéo , thu hồi tầm mắt từ bộ quân phục trong thao trường lại, bắt đầu nghiêm túc bước đều, từ sau tối hôm đó, bóng dáng Trâu Thần còn xuất trong thao trường nữa, cũng biết, chuyện vỡ lỡ, thể nào làm huấn luyện viên của bọn họ nữa, sau đó Thiệu Lâm cũng tới tìm , đêm đó cấp kịch kiệt hạ lệnh, sợ rằng lúc này Trâu Thần ở trong giảng đường hoặc là ở trong phòng bệnh?

      “Đừng giả bộ như có việc gì, nên cái gì , bọn Lệ Na giao cho mình nhiệm vụ chính là hỏi gian tình giữa cậu cùng huấn luyện viên Trâu, người đưa cậu tới trường ngày khai giảng có phải là huấn luyện viên Trâu ?” Nhìn Tân Đồng để ý tới , Trần Duệ sốt ruột, cũng để ý bản thân về phía trước đội ngũ, dồn toàn bộ chú ý lên người Tân Đồng.

      “Đứng nghiêm! Nữ sinh thứ tư hàng thứ ba bước ra khỏi hàng!” Huấn luyện viên vừa mới khỏi ốm quay lại huấn luyện tối sầm mặt quát.

      Trần Duệ nhìn vòng xác định là mình, tức giận mà đáng lè lưỡi, lúc ra khỏi hàng, khẽ bên tai Tân Đồng câu “ câu giống nhau, từ trong miệng người khác phát ra sao lại khác biệt lớn như vậy chứ?”

      Tân Đồng vẫn duy trì vẻ mặt phớt lờ, chỉ có môi dưới mím chặt lại, khống chế khuynh hướng muốn nhếch lên.

      Ban đêm là thời gian đẹp nhất mà mọi sinh viên đều mong chờ sau ngày tập huấn, cả ngày tinh thần bất ổn, bây giờ vui sướng tới căn tin.

      Tân Đồng vui vẻ cùng Trần Duệ xuống căn tin đột nhiên lại bị người khác lôi ra ngoài, kinh ngạc quay đầu lại, đột nhiên đối diện với khuôn mặt tuấn tú cười như cười của Trâu Thần, nhất thời kịp phản ứng, há to miệng sững sờ tại chỗ.

      “Lúc huấn luyện ở thao trường, em tìm sao?” Trâu Thần hả hê nhíu mày, lúc này mặc bộ thể thao màu xám tro, đeo đôi kính gọng màu bạc, che khí thế của , có gì nổi bật xen lẫn trong đám sinh viên đại học năm nhất.

      từ đâu xông tới vậy?” Sửng sốt hồi lâu rốt cuộc bừng tỉnh, hai mắt nhìn chằm chằm , giống như phân biệt giả.

      “Vẻ mặt em như vậy là sao? thể đáng lần, chạy tới ôm gọi, tiểu Thâu Thần em nhớ muốn chết sao?” Bất mãn mở to mắt nhìn ra chỗ khác, khẽ mân mê đôi môi mỏng đầy khêu gợi.

      “Tiểu Thần Thần? Trâu Thần, càng ngày càng ngây thơ!” Nhìn thấy xung quanh có ánh mắt dò xét, theo bản năng kéo đến chỗ ít người.

      “Chê ngây thơ? Chẳng lẽ em mến đàn kia sao?” nóng lạnh câu, đôi mắt nóng bỏng chuyển thành lạnh nhạt.

      lung tung gì vậy?”

      Mắt nhìn ra chỗ khác, từ chối thảo luận về vấn đề này “Lát nữa có thể được chưa? Sáng sớm mẹ bắt đầu chuẩn bị rồi, muốn thuận lợi đón em về.”

      “Hả?” sửng sốt chút.

      “Hôm nay thứ sáu, hỏi Thiệu Lâm, cậu ấy chủ nhật bọn em nghỉ!” Giọng hơi mất tự nhiên.

      phải buộc người ta cho em nghỉ ngơi đó chứ?” Ánh trốn
      [​IMG]
      Chương 36

      Trâu Thần lại gần thêm mấy bước, hoàn toàn ép Tân Đồng sát vào tường, nâng cái cằm của lên, tay khác ngăn lại bàn tay phản kháng của , cường ngạnh cố định lại, nhàng vuốt bờ môi “Chúng ta chính thức qua lại có được ? Làm bạn của .”

      Hơi thở nóng rực phun lên mặt , khuôn mặt lúc nãy còn quật cường bây giờ trở nên đỏ như quả hồng, im lặng lúc lâu mới có thể ra câu “ thích em!” Có chút uất ức quay đầu ra, trốn tránh đôi môi của .

      “A!” khẽ cười, cũng ép buộc quay đầu lại, ngược lại cạ vào bên gáy do quay đầu lộ ra “Sao em biết thích em?” nhàng cắn bên cổ .

      “Uhm!” khẩn trương quay đầu lại, hoảng sợ trừng mắt nhìn đôi mắt thâm thúy mà mê ly của “Trâu Thần! tuổi chó à?”

      cũng biết, hay là chúng ta thử chút xem!” khẽ cười, lại cúi xuống hôn đôi môi , cuối cùng dùng răng khẽ cắn “ mềm” vừa ăn đậu hũ còn quên trêu chọc .

      buông ra!” xấu hổ trong đầu chỉ còn lại ý muốn chạy trốn, dùng hết toàn bộ sức lực muốn thoát khỏi , đầu quay trái quay phải, chính là muốn để được như ý, chỉ tiếc cơ thể bị gắt gao đè tường, mà tay sớm thoát khỏi tay , bàn tay bé theo bản năng chống đỡ trước ngực , cố gắng thoát khỏi .

      muốn xem đúng ?” Cố định cằm , dùng đầu lưỡi quấn lấy môi , tay khác theo bản năng ôm eo , đem áp sát vào người mình.

      “Uhm!” vừa xấu hổ lại sợ, bàn tay để giữa hai người vô lực vỗ vỗ trước ngực “Trâu Thần, là đồ háo sắc......”

      Còn chưa xong, chui vào cái miệng nhắn của , chiếc lưỡi linh hoạt khuấy đảo trong lãnh thổ của , lướt qua mọi ngóc ngách trong miệng , dây dưa với chiếc lưỡi vẫn còn chống cự của , cho đến khi vô lực hoàn toàn dựa vào trong ngực , thậm chí cả thở dốc còn phải dựa vào . còn cố ý làm chuyện xấu, nhìn thấy muốn lấy hơi liền mạnh mẽ đoạt lấy, để cho theo bản năng phải lệ thuộc vào , theo đuổi .

      bị động tiếp nhận tất cả những gì cho, đôi mắt to tràn ngập mê ly, dần dần nhắm lại, hoàn toàn lệ thuộc vào .

      Nụ hôn kết thúc hai người đều thở hồng hộc, nhất là Tân Đồng, hoàn toàn vô lực dựa vào ngực Trâu Thần, bàn tay lúc đầu còn phản kháng bây giờ nắm chặt vạt áo của .

      cúi đầu nhìn khuôn mặt đỏ ửng của , hai mắt nhắm lại tựa vào trước ngực, bàn tay bé nắm chặt vạt áo , nụ cười miệng càng rộng hơn, ôm lấy , cằm tựa tóc “Em có thích em hay ?”

      “... ....” im lặng , hai mắt nhắm chậm rãi mở ra, bên trong đầy hơi nước, trong nháy mắt trở nên đáng thương.

      “Vẫn chưa cảm thấy sao?” cúi đầu, hôn lên trán
      [​IMG]

      Chương 37

      Há miệng, Tân Đồng kéo kéo áo Trâu Thần, biết lúc này mình rời khỏi đây tuyệt đối có lễ phép, hơn nữa ở trước mặt trưởng bối giống như hiểu chuyện, nhưng mà, xem như giả bộ, tuyệt đối cũng giả bộ quen với Mạnh Phỉ, thích chính là thích! “ giúp em với ba mẹ tiếng, em về trường học trước.”

      Trâu Thần xoay người ngăn “Đồng Đồng.” Chứng kiến Trâu Tường đưa Mạnh Phỉ về nhà cũng ra được phiền não trong lòng, mặc kệ thế nào, Tân Đồng vất vả mới mở miệng, bắt buộc phải rèn sắt khi còn nóng, vì Mạnh Phỉ mà đập tan kế hoạch của , ra vẻ như ta vẫn chưa quan trọng tới mức độ đó “ cho ! Em là chủ, ta là khách, đừng như chuột thấy mèo.” cố ý kích .

      Ngẩng đầu trừng , người này đáng ghét “ mới là chuột đó!”

      “Ừ, em là con mèo hoa.” nghiêm trang, cuối cùng còn sờ đầu tán thưởng.

      Mẹ Trâu là người thông minh, vừa nhìn thấy Tân Đồng thay đổi nét mặt, cũng biết do hai người mà Trâu Tường đưa về, nhất định là phạm vào điều mà kiêng kỵ, Ngô Nhạc, cả ngày có tim có phổi, nếu có gì với Tân Đồng, sớm bị con trai mình ném ra xa rồi? Vậy chỉ có thể là Mạnh Phỉ, bé này bình thường tính tình ngang ngược, nhưng đối với hai vợ chồng bọn họ rất hiếu thuận, hơn nữa đối với Trâu Tường, Trâu Thần cũng rất được, chính là rất sợ ông nội, tổng thể mà vẫn là đứa bé ngoan. Mẹ Trâu có chút do dự, bà thích cả hai bé, ra tốt nhất là hai bé xứng với hai đứa con trai, nhưng mà làm người thể quá tham lam, vì vậy.......

      “Tiểu Đồng, Mạnh Phỉ cùng Ngô Nhạc tới, con xuống bếp với mẹ Loan, làm thêm hai món mà Mạnh Phỉ cùng Ngô Nhạc thích, tiểu Thần, con cũng cùng .” câu , thân sơ xa gần ràng, nhưng mẹ Trâu khuôn mặt vẫn nở nụ cười thân thiết lôi kéo tay Mạnh Phỉ.

      Thấy mẹ mình xác minh lập trường của mình, Trâu Thần thầm vui trong lòng, trước kia mọi ý kiến của bản thân cũng chỉ có thể để trong lòng, lúc này mẹ Trâu vừa , lâp trường của lập tức trong sáng hóa, rốt cuộc cần sợ Mạnh Phỉ dùng trưởng bối gây áp lực với , cười ha hả kéo Tân Đồng vẫn chưa hiểu gì xuống phòng bếp.

      Mạnh Phỉ nhìn Trâu Thần kéo Tân Đồng rời , trong lòng cực kỳ tức giận, nhưng lại bị mẹ Trâu ở bên cạnh thân hiết hỏi lung tung này kia, cơn tức trong lòng muốn bộc phát cũng thể bộc phát, liếc nhìn mẹ Trâu cách xa lạ, rồi lại thể thay bộ dáng ngây thơ, được rồi, cách lấy trưởng bối để gây áp lực tạm thời thất bại, ta vẫn có thể khiến người nào đó rời , đến lúc đó ta nhân cơ hội mà vào,a, đúng, là lúc Trâu Thần bị ném bỏ ta dịu dàng chờ đợi, ta tin mình thành công?

      Bĩu môi làm nũng ôm cánh tay mẹ Trâu “Mẹ Trâu, mẹ nhớ con sao, hôm nay Tường về nhà cũng gọi con đến ăn cơm.” ta đổ thừa!

      “Sao có thể chứ? Lần này Tường chỉ về thời gian ngắn, dì nghe con phải tập huấn phải sao? Dì sợ con phạm kỷ luật, đến lúc đó ông con lại đến tìm dì.” Mẹ Trâu cười vòng qua.

      “Mẹ Trâu, mẹ có nhớ con ? Lâu rồi con chưa gặp mẹ, ở trường con đều rất nhớ món ăn mà mẹ làm.” ta cố ý lớn tiếng, chỉ sợ người nào đó ở phòng bếp nghe thấy, hừ, mẹ Trâu đều tự mình xuống bếp nấu cơm cho tôi, đồ ăn đều do người giúp việc nấu! Trong lòng ta lúc này rất hả hê.

      “Mẹ, mẹ định cho bọn con vào sao?” Trâu Tường cũng phát ra bầu khí trong nhà hơi kỳ lạ, hơn nữa bé vừa mới đứng cùng Trâu Thần kia rất lạ, chưa bao giờ thấy, nhưng nhìn vẻ mặt của ba mẹ lại giống như rất thân quen, lúc vào nghe thấy ba mình
      [​IMG]

    4. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 38

      “Em nên tìm Tân Đồng gây phiền phức, càng nên cố ý đụng vào ấy,, em muốn xin lỗi ấy” Mạnh Phỉ cúi đầu, uất ức nắm chặt tay “Nhưng mà, Thần, cũng để ý đến cảm nhận của em, em thích ....... vẫn luôn biết, em vẫn luôn cẩn thận theo phía sau , vì mà học nấu cơm học làm việc nhà, vì mà thay đổi tính cách, nhưng cho tới bây giờ cũng chưa bao giờ quay đầu liếc em dù chỉ lần, chưa từng có......”

      Giọng của ta run run, có lẽ những uất ức dồn nén từ trước đến nay, vào giờ khắc này đều ra hết “Trước kia trong lòng có bất kỳ nào, em cảm thấy mình còn có cơ hội, nhưng kể từ sau khi Tân Đồng xuất , trong mắt trong lòng chỉ có ấy......Tất cả hy vọng đều tan nát, nhiều năm như vậy, tình thương và nỗi nhớ trở thành phần cơ thể em, bất chợt muốn em buông tay, giống như muốn em tự mình xẻo thịt của mình, rất đau, đau đến nỗi cách nào tiếp nhận, đau đến nỗi thể thở được.” Hai tay ta nắm chặt, nhanh chóng đứng dậy về phía Tân Đồng khom lưng xuống “Xin lỗi Tân Đồng!” Sau đó nhanh chóng đứng dậy “ Thần, giúp em với ba Trâu mẹ Trâu tiếng, em trước!” xong xoay người chạy ra ngoài.

      Ba người trong phòng khách nhất thời phản ứng kịp.

      Ngô Nhạc lại nháy mắt, ta còn cho rằng mạnh Phỉ rất có tiềm chất vào giới văn nghệ, nhưng lúc này xem ra, căn bản như vậy, kia sợ là có cảm giác......

      Lúc này Trâu Thần tự trách mình, Mạnh Phỉ đối với quả rất tốt, lúc trước bản thân tỏ thái độ tiếp nhận , ngoại trừ đối với làm mặt lạnh chuyện lạnh lùng, những thứ khác đều thuận theo tự nhiên, trong lòng mình tiếp nhận ý tốt của là bởi vì xem như em , bởi vì giao tình của hai nhà, nhưng lại hại càng ngày càng lún sâu, bản thân mình ích kỷ, cho đến khi ông nội đưa mình gặp Tân Đồng......Có lẽ, sau này phải đối xử với tốt chút, dù là trai với em , mình cũng phải có dáng vẻ của người trai, dù sao cũng biết tới tồn tại của Đồng Đồng.

      Trong ba người, khó xử nhất chính là Tân Đồng, hôm nay mới chính thức tiếp nhận Trâu Thần, chưa tới tiếng phải đối mặt với màn lúng túng như vậy, mọi mặt đều tốt đứng trước mặt tỏ tình với bạn trai mình? Hơn nữa thời gian bọn họ quen nhau so với mình còn dài hơn, vậy là gì? Vung dao đoạt tình? Người thứ ba? Rũ mắt, cảm thấy có chút dao động đối với Mạnh Phỉ, có bộ phim truyền hình tên là “Phụ nữ cần gì làm khó lẫn nhau”. cảm thấy xem như hai người đánh nhau long trời lở đất, sống chết tranh giành, đến cuối cùng khoogn phải vì câu của Trâu Thần sao? Xem như bây giờ chọn , vậy sau này sao?

      lại bắt đầu xác định được tình của mình đối với Trâu Thần, có lẽ lúc mới bắt đầu cũng chưa có xác định, bọn họ xa cách nhau chỉ là mười mấy năm, mà là phần hiểu, phần tin tưởng, còn có Mạnh Phỉ Trâu Thần sâu sắc......

      “Mạnh Phỉ đâu rồi?” Mẹ Trâu ra ngoài liền thấy ba người sững sờ “Mấy đứa làm gì vậy? Nhanh dọn dẹp chút, ăn cơm! Tiểu Đồng, hôm nay con phải nếm thử chút tay nghề của dì! Tiểu Thần, con gọi ba với xuống ăn cơm! Ngô Nhạc, tìm Mạnh Phỉ về, đứa bé này, sắp ăn cơm rồi còn đâu?” Kéo tay Tân Đồng thân thiết cùng vào phòng bếp, chỉ đủ để hai người nghe “Tiểu Đồng, mặc kệ ai gì, làm gì, con phải thử tin tưởng tiểu Thần, đây là bước đầu tiên để hai đứa bắt đầu, Dì rất thích con, cũng rất muốn con trở thành con dâu của dì, nhưng cũng biết mấy đứa còn trẻ, bất quá bây giờ thử tiếp nhận, hiểu , tin tưởng Trâu Thần, nếu chờ đến lúc con biết là gì, vẫn thể tiếp nhận Trâu Thần, dì cũng đứng về phía con, là chuyện của hai người, nhớ kỹ chưa? Con bé ngốc nghếch.” Bà thương sờ đầu Tân Đồng còn ngơ ngác.

      Mím môi, dám nhìn mẹ Trâu, Trân Đồng nghĩ tới mẹ Trâu lại hiểu mình như vậy, có lẽ có lúc đối với Trâu Thần công bằng, nể mặt mẹ Trâu, sau này cố gắng thử hiểu , tin tưởng , dùng sức gật đầu.

      “Vậy là được rồi! Ngồi đây , chúng ta chuẩn bị ăn cơm.”

      “Vâng, dì, để cháu giúp dì.” Tân Đồng đỏ mặt .

      Mẹ Trâu cười “Nếu muốn hòa nhập vào cuộc sống của tiểu Thần, nên từ nó xuống tay, dì còn trẻ tuổi lắm, tạm thời dùng con.”

      Tân Đồng mặt càng đỏ, nghĩ muốn giương mắt lại xấu hổ, ngơ ngác như con dê khiến cho người khác càng thích hơn.

      “Được rồi, lát nữa tiểu Thần tới với nó.”

      “Vâng.”

      lát sau, Tân Đồng chờ Trâu Thần tới, ngược lại thấy Ngô Nhạc với biểu khác hoàn toàn lúc nãy, ta tới lôi cái ghế bên cạnh Tân Đồng ngồi xuống, mười ngón tay đan vào nhau đặt bàn “Vừa rồi cũng nghe thấy, nhìn thấy, thích đậm sâu người hơn mười năm, nhưng lại thể trơ mắt nhìn người mình thích ôm người con khác vào lòng, nếu là ....... làm thế nào? Rộng lượng lựa chọn thành toàn? Hay là tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục? Hay cố chấp làm miếng ngọc vỡ?” ta hỏi câu hỏi hỏi bén nhọn và nhạy cảm.

      ta ép sát khiến Tân Đồng phản ứng tự vệ, thu hồi xấu hổ vừa rồi “Đáng tiếc tôi phải ấy, tôi giúp ấy lựa chọn được, dĩ nhiên, tôi cũng có quan hệ gì với , càng phải trả lời những câu hỏi của .”

      “A, là tôi xem ta ghé mắt nhìn vẻ mặt có gì của Tân Đồng “Vẫn luôn cho rằng như trái hồng dễ bóp nát, ngờ miệng lưỡi cũng bén nhọn như vậy, chỉ là bây giờ cho rằng Trâu Thần đối xử tốt với ? Nếu như tất cả chỉ là giả sao?” ta tỉ mỉ, chỉ quăng câu làm

      [​IMG]
      Chương 39


      “......Ngày mai là buổi biểu diễn thành quả sau tháng tập huấn của các em, mặc kệ trong tháng này biểu của các em ra sao, ngày mai tôi hy vọng các em có thể biểu diễn mặt tốt nhất, tạo nên dấu chấm hoàn mỹ kết thúc tập huấn của đại học, đến lúc đó chỉ huấn luyện viên có phần thưởng, các em có lợi, giáo viên ra ngoài cũng có mặt mũi. Lại kiên trì suốt tháng, cũng chỉ còn mấy tiếng nữa, ngày thường dùng thủ đoạn lười biếng, chỉ còn mấy giờ cuối cùng này tôi hy vọng các bạn có thể nắm chắc cơ hội biểu diễn phong tháu của chính mình......” Lý Trung Khải ở bục giảng nghiêm trang diễn thuyết về bài động viên cho cuộc biễu diễn quân huấn ngày mai do giảng viên Tôn đưa cho, chẳng qua người ta chỉ nhìn lần, có thể gộp sáu nghìn bảy nghìn chữ thành hai ba câu , hơn nữa đều vào trọng điểm, biết lúc này nếu giảng viên Tôn ở đây, cảm nhận thế nào?

      “A, Lý có bản thảo diễn thuyết sao?” Trương Lệ Na liếc nhìn Lý Trung Khải bục giảng “ là danh bất hư truyền của đại học T, vừa rồi mình còn nghĩ sao ấy đột nhiên lại có tính vòng vo, thao thao bất tuyệt gì mà nhiều thế, hóa ra là có người chuẩn bị sẵn bản thảo cho ấy.”

      “Sao cậu biết phải do đàn tự viết?” Trần Duệ chống cằm của mình nhìn lên bục giảng.

      “Chẳng lẽ cậu thấy bài viết này rất dày sao? Đàn chỉ mấy câu?”
      Trương Lệ Na khinh bỉ liếc nhìn Trần Duệ.

      “Cậu xem là ai viết?” Trần Duệ nhảy nhót sâu vào vấn đề.

      “Liếc mắt nhìn chữ viết liền biết, mình cảm thấy là nữ viết.”

      “Nhưng mà cũng đúng, tháng trôi qua nhanh, mình phát ra mình bỏ được huấn luyện viên, mặc dù ấy đẹp trai bằng huấn luyện viên Trâu, nhưng rất đáng !” Trần Duệ nhìn Lý Trung Khải lấp lánh bục giảng, lại nghĩ tới huấn luyện viên.

      “......” Trương Lệ Na im lặng, quay đầu nhìn về phía Tân Đồng vẫn luôn im lặng “Cậu làm thế nào giao tiếp với Trần Duệ vậy? Sao mình cảm thấy ấy chỉ khác chúng ta hai điều?”

      “Tạm được, bình thường bọn mình thân ai nấy , quấy rầy, can thiệp chuyện của nhau.” Tân Đồng bình tĩnh .

      Đùng! Trương Lệ Na đập đầu xuống bàn, thua hai người này rồi!
      “Lệ Na, cậu đừng tự trừng phạt mình vì bọn họ” Tống Viện Viện viết bài bị tiếng động làm kinh động, ngẩng đầu lên vội vã khuyên câu, nhưng trọng tâm lại là câu sau “Tiểu Đồng chuyện mình muốn giới thiệu người đàn ông cho cậu cậu nghĩ thế nào? Sau khi kết thúc tập huấn mình phải học, cậu phải nắm chắc thời gian.”

      Tân Đồng mím môi cúi thấp đầu nghĩ, tối hôm qua Trâu Thần còn gọi điện thoại với chuyện dọn ra ở chung, nhưng cũng muốn dễ dàng tha cho như vậy, ban đầu là tuyên bố trước khi ôm phải tìm được tình , căn bản xem trọng, nếu như lúc này theo ý của , sau này có thể bị lấn áp
      [​IMG]
      Chương 40


      Ngày cuối cùng của tập huấn là ngày biểu diễn, thời tiết tương đối tốt, ngay cả mây cũng rất ít, ánh mặt trời chói chang treo trung cao vút, tỏa ra ánh sáng chói lóa cùng khí nóng, giống như muốn hơ khô toàn bộ mọi thứ mặt đất......

      khán đài, hiệu trưởng vẫn còn đọc bài diễn văn dài dòng, ở phía dưới học sinh đứng xếp thành đội hình ngay ngắn cũng ngừng kêu khổ, đồ rằn ri người ướt đẫm mồ hôi, cùng với nhiệt độ nóng bỏng dính sát vào làn da mịn màng của bọn họ, cái mũ đầu mặc dù có thể cho được ánh nắng mặt trời, nhưng khí nóng xung quanh lại làm cho bọn họ có cảm giác thở nổi, mồ hôi theo từ mặt từng giọt từng giọt chảy xuống, ngứa ngáy, nhưng lại dám lộn xộn trước mặt hiệu trưởng, tóm lại, cảm giác kia kinh khủng.

      “......Why do birds suddenly appear every time you are near. Just like me, they long to be close to you......”

      Tiếng chuông điện thoại đột ngột vang lên giữa đội hình chỉnh tề, khí trầm thấp rốt cuộc có chút sôi nổi, những sinh viên mới dám cử động, nhưng chung quy vẫn khẽ thầm hai câu, huấn luyện viên cùng trợ giảng đứng bên cạnh nhẫn tâm làm cho bọn họ còn chưa bắt đầu ngất xỉu, tính là quá ràng liền mắt nhắm mắt mở cho qua.

      Tân Đồng dùng ánh mắt quan sát bốn phía, bàn tay sớm đút vào túi nắm chặt cái điện thoại kêu, khuôn mặt nhắn tràn ngập kinh hoảng, trước khi xếp thành đội hình quên chuyển sang chế độ rung, nhưng mà, là ai có mắt, lại gọi điện thoại cho vào lúc này chứ? Trong lúc bối rối căn bản tìm thấy phím tắt, gấp đến nỗi khuôn mặt nhắn của vốn dĩ đỏ càng thêm đỏ bừng, rốt cuộc thừa dịp huấn luyện viên quay sang chuyện với trợ giảng, vội vàng lấy di động ra, vừa nhìn thấy “Trâu háo sắc”......Người này quả nhiên cùng bát tự hợp!

      Lại nhìn xung quanh lần nữa, ai chú ý sang bên này, giữ vững nét mặt như cũ, lại khẽ cúi người, cho đến khi người phía trước hoàn toàn ngăn trước , thở phì phò nghe điện thoại “Trâu Thần chết tiệt, muốn chết à, lại chọn lúc này gọi điện thoại cho em!”

      phải chuẩn bị biểu diễn quân huấn sao? Thiệu Lâm dám phân biệt cao thấp sao? Giả vờ biết được.” Đầu dây bên kia truyền đến giọng lười biếng của Trâu Thần “Đúng rồi, sau khi buổi biểu diễn kết thúc tới trường đón em, lúc đầu em rồi, sau khi tập huấn kết thúc liền chuyển ra ngoài ở cùng , ở đây chuẩn bị tinh thần rồi......”

      “Ai muốn dọn ra ngoài!” chột dạ vội vàng cắt ngang “ đừng có lung tung!”

      “Đồng Đồng, em thể như vậy, theo như ba , ông nội , em thế nào cũng được tính là nữ công đời thứ ba? lời phải giữ lời! Đừng tới thời điểm quan trọng liền lui về phía sau, đảng và nhân dân nhìn em, cứ như vậy......” Giọng đầu dây bên kia càng lúc càng vô lại.

      đừng có ở đó tâng bốc em! Còn nữ công đời thứ ba? Nhà em thế nào em tự biết, , có bản lĩnh tới trói em lại !” tin trường học lớn như vậy, muốn trốn người lại thể trốn được!

      “Con bé chết tiệt kia, em chờ , bây giờ lập tức tới trường tìm em! Em có tin làm loạn buổi biểu diên quân huấn của em !” Chưa đôi câu, người nào đó lộ nguyên hình.

      Thần.” Lúc mềm phải mềm, dám, tin tưởng nhất định dám, chuyện này thể giỡn......” Tập huấn quân xong em ở đây......” vừa mới muốn dùng chiêu lạc mềm buộc chặt nhận sai, sau đó tranh thủ tỏ lập trường kiên định của mình, điện thoại ở trong tay liền bị tay to cướp ......

      Lý Trung Khải cầm điện thoại của Tân Đồng, lạnh lùng nhìn , khuôn mặt vốn dĩ lạnh bây giờ càng lạnh hơn, giống như băng ở cùng nam cực.

      Tân Đồng nóng nảy nhìn điện thoại của mình trong tay ta, bởi vì cảm thấy bản thân có lỗi nên dám mở miệng, cắn môi dưới, dám nhìn thẳng vào mắt , rồi lại cam lòng khi điện thoại của mình cứ như vậy bị tịch thu, khuôn mặt nhắn hướng thẳng về phía trước, thế nhưng hai mắt lại liên tục liếc nhìn về phía Lý Trung Khải ở bên cạnh.

      “Lát nữa giải tán tới gặp tôi.” ta cầm điện thoại quơ quơ trước mặt , sau đó chắp tay sau lưng xuống cuối hàng.

      Tân Đồng uất ức, Trâu Thần chết tiệt! Đều là lỗi của ! Chiếc điện thoại kia mới mua chưa tới hai tháng, hu hu hu......

      Mà Trâu Thần ở đầu dây bên kia, đợi lúc lâu vẫn thấy Tân Đồng gì “Alo! Alo! Alo! Đồng Đồng, em đừng giả bộ mất tín hiệu với !” nhóc chết tiệt, lúc đầu mạnh miệng, vừa đến lúc hành động liền rút lui!

      “Tín hiệu rất tốt.” Giọng nam lạnh lùng vang lên “ đừng gọi điện cho ấy, sau khi quân huấn kết thúc ấy còn có việc.” Lý Trung Khải mặt thay đổi, chột dạ dùng điện thoại của Tân Đồng chuyện với Trâu Thần.

      là cái thá gì?” Trâu Thần nổi giận, sao đột nhiên lại xuất người thức thời như vậy, còn dám chuyện với như vậy? Tân Đồng là của mình , còn những người khác cút hết ! “ cần biết là ai, trả điện thoại lại cho ấy!” Giọng ra lệnh được xía vào.

      cần thiết!” Điện thoại lập tức bị cắt đứt.

      “Alo!” Đầu dây bên kia Trâu Thần tức giận đến xù lông! Được! Xem như người này có dũng khí! muốn xem chút tại sao người này lại với như vậy!

      Là chuyện phải làm rồi lại ngoài dự đoán, lớp Tân Đồng quả nhiên đạt được giải đặc biệt trong buổi biểu diễn quân huấn, nhìn văn bằng sáng chói, Tân Đồng vui mừng, ngoài vui mừng còn có chút cảm giác ra lời, ngẩng đầu nhìn về phía màu xanh lá cây lễ đài, đồng thời Thiệu Lâm giống như có cảm giác nhìn về phía , hai người cách khá xa nên chỉ có thể gật đầu với nhau, nhưng nhìn mặt Thiệu Lâm ở phía xa, lại cảm thấy tấm văn bằng này chân hơn chút, nụ cười càng nở rộ.

      “Được rồi, tất cả mọi người quay về nghỉ ngơi !” Tiếng vỗ tay của Lý Trung Khải hấp dẫn chú ý của tất cả sinh viên “Nghỉ đến hết tuần, sang tuần sau chính thức bắt đầu học, mọi người đến gặp lớp trưởng lấy thời khóa biểu, còn có gì hiểu đến gặp trợ giảng.”

      “Tiểu Đồng, bảo trọng!” Trần Duệ nhìn theo ánh mắt của Tân Đồng “Chỉ là cậu bị đàn giữ lại cùng xem là quá xấu.”

      cái gì vậy? Nếu cậu ở lại ?” Trương Lệ Na có chút mất hứng, Trần Duệ vội vàng lắc đầu, trốn sau lưng Tống Viện Viện “Tiểu Đồng, cậu xin lỗi đàn sau đó nhanh chóng lấy điện thoại di động về, sau này cẩn thận chút, bây giờ vẫn chưa chính thức học, cậu bị mời uống trà nhiều lần như vậy, sau này biết đàn sinh
      [​IMG]
      Chương 41


      “Em muốn về trường học!” Tân Đồng bám chắc cửa xe chịu xuống, cái đầu liên tục lắc lư, xem như sợ trời sợ đất, nhưng cũng ngu đến mức nhảy ra ngoài chịu chết.

      Trâu Thần tối sầm mặt, hai tay khoanh trước ngực đứng ở bên ngoài cửa xe nhìn xuống , môi lười phải động, cằm khẽ hướng về phía nhà trọ.

      liên tục lắc đầu, bám chặt cửa xe làm bộ dáng đáng thương.

      khẽ nhấp nháy miệng, buông hai tay ra bước về phía cửa xe, đưa tay muốn mở cửa.

      cũng ngốc, luốn cuống tay chân ấn nút khóa cửa, đôi mắt to nháy nháy, làm cho người ta vừa vừa hận.

      biết lúc này mình nên khóc hay nên cười, giơ tay lên xoa chóp mũi, tay khác từ trong túi móc ra chìa khóa xe, cũng vội mở khóa, ngược lại khóe miệng càng nở nụ cười rạng rỡ, hai ngón tay giơ chìa khóa lên lắc lắc trước mặt .

      Mếu máo, khuôn mặt nhăn lại, đôi mắt to nhìn chằm chằm chùm chìa khóa bên kia cửa sổ, cái mũi cũng run lên theo tốc độ lắc lư của chùm chìa khóa, tóm lại bọ dáng đáng thương kia của làm cho người ta cảm giác muốn .

      “Xuống dưới!” ra lệnh.

      quệt miệng thành mở cửa xe, xoay mặt hướng ra ngoài xe, nhưng vẫn chưa quyết định bước xuống, cặp chân ở giữa trung “Em giao điều kiện trước!”

      tùy ý nắm chùm chìa khóa trong tay, khóe miệng nhếch lên, nở nụ cười kỳ quái.

      Chợt cảm thấy tốt lắm, thu hồi hai chân muốn đóng cửa xe, kết quả đôi tay ôm từ trong xe ra.

      “Còn muốn chạy trốn? phải vừa rồi rất hả hê sao?” cúi đầu nhìn bây giờ mới biết sợ ở trong lòng “Dê , còn muốn cùng người đàn ông khác trước mặt ? Gần đây trị em em liền ngứa da phải ?”

      lắc đầu liên tục “ phải phải, em nào dám? Điện thoại bị tịch thu rồi, em cố ý, ấy em cùng ấy ra ngoài ấy liền trả lại cho em, cũng biết em là học sinh nghèo, thể phục tùng dưới uy quyền.” nắm áo tỏ trong sạch của mình.

      Lườm cái ngẩng đầu liền về phía căn hộ, mặc kệ, vất vả mới có thể trói người đưa tới, mặc kệ lý lẽ của ! “
      [​IMG]
      Chương 42


      Cốc cốc cốc!

      Tiếng chuông cửa liên tục vang lên, cùng với tiếng gõ cửa quấy nhiễu cảnh xuân trong phòng.

      “Có người đến!” Tân Đồng giãy giụa muốn tránh nụ hôn của Trâu Thần “ mau xem chút!” Giọng xan xin.

      Trâu Thần vốn dĩ bị cảnh đẹp trước mắt mê hoặc, hơn nữa cảnh đẹp này còn thuôc về Tân Đồng, còn chút lý trí nào, lại hết lần này đến lần khác giãy giụa, làn da trắng nõn cạ vào cơ thể , loại cảm giác này...... “ ! có tiếng trả lời lát người ta !” Từng ngụm từng ngụm mút mỗi tấc da thịt người , lúc này muốn nuốt vào trong bụng.

      “Trâu Thần!” thoải mái dùng chân đá “Trong sách đều nếu người đàn ông người phụ nữ, ép buộc ấy, ấy kiên nhẫn chờ đợi khiến cam tâm tình nguyện! biết bây giờ thế nào ?” Thừa dịp hôn cổ , nghiêng đầu hung hăng cắn cái.

      “A!” phản xạ có điều kiện tránh ra chút “Em muốn giết chồng sao” Cơn đau khiến lý trí dần khôi phục “Tính là gì? quản nhiều! Ai bảo em
      nghe lời? có thể ăn em còn thể cắt em thành tám khúc sao?
      Tránh giống như tránh tà, có lương tâm!” chống hai tay tạo khoảng cách, để mình rời khỏi cơ thể cảnh cáo em lần cuối cùng, nếu em dám cử động nữa đảm bảo chuyện gì xảy ra!”

      hé miệng, rất nghe lời giãy giụa nữa, mở to mắt nhìn , dáng vẻ thận trọng nhìn ra rất giống như đề phòng sói dữ.

      giọng mắng câu, nhếch nhác từ giường xuống, vừa đóng nút áo bị tuột ra, vừa nhìn chằm chằm “Hôm nay chỉ tính là cảnh cáo! Sau này nếu em còn dám trốn , tuyệt đối dễ dàng bỏ qua như hôm nay! Để cho em ba ngày thể xuống giường là còn !”

      làm bộ đáng thương dùng chăn che mình, quệt mồm dám lời nào, nhìn chỉnh đốn quần áo xoay người ra ngoài mở cửa, mới đỏ mặt ra câu “Cố làm ra vẻ!”

      “Cái gì?” bất mãn đứng ở cửa phòng ngủ nhìn .

      “A!” sợ hãi nhảy dựng lên, người này căn bản là quỷ “ có gì!” Luống cuống tay chân ở giường chỉnh đốn lại quần áo.

      “Chỉ là Đồng Đồng, em nên giảm cân thôi!”

      “Cút!” cái gối bay thẳng về phía .

      mang theo khuôn mặt thỏa mãn mở cửa, muốn xem ai lại tới làm phiền lúc này!

      Thần!” Mạnh Phỉ cười ríu rít xuất trước mặt Trâu Thần “Em nghe dì chuyển ra ngoài ở, cố ý mua chút đồ tới nấu cho ăn đấy!” xong giống như rất quen thuộc thẳng vào phòng bếp “ bố trí căn phòng đặc biệt, là để kết hôn trong tương lai sao?” Nụ cười mặt cũng cực kỳ dịu dàng.

      Trâu Thần có chút lúng túng, liếc mắt nhìn cửa phòng ngủ vẫn đóng chặt, lại nhìn chút Mạnh Phỉ “Mạnh Phỉ, lúc trước là đúng, suy nghĩ đến cảm nhận của em, nhưng em cũng có thể thấy, từ trước tới nay luôn đối xử với em như người em ......”

      Thần, hôm nay chúng ta có thể đừng đến chuyện này ? Có thể để em vui vẻ nấu bữa cơm cho được ?” Sắc mặt ta có chút chán nản, đôi mắt nhòe nước “ đến nỗi sau khi có Tân Đồng, thể ăn bữa cơm do em nấu chứ?” xong ta lấy từ trong túi đồ ra lốc bia “Hôm nay chúng ta say về, sau này, chúng ta chỉ là trai em có được ?” Cuối cùng nũng nịu nhìn đứng ở cửa.

      khổ sở mím môi, biết phải làm sao, hôm nay Mạnh Phỉ hơi bất thường, nhưng cũng muốn hiểu lầm thêm nữa, hơn nữa Tân Đồng còn ở trong phòng......”Được, nhưng, cũng tính......”

      “Cũng tính thêm người là tôi!” Tân Đồng ăn mặc chỉnh tề từ trong phòng ngủ ra, ở trong phòng nghe thấy hết, trong lòng cảm giác thoải mái khiến cho quỷ thần xui khiến cứ thế ra ngoài.

      Mạnh Phỉ kinh ngạc nhìn Tân Đồng sắc mặt đỏ thắm từ trong phòng ra, rau cải cầm trong tay liền rơi xuống đất, nước mắt chậm rãi rơi xuống, lại cắn môi nở nụ cười “Hình như tôi quấy rầy hai người.” Bàn tay hốt hoảng lau vào chiếc khăn bên cạnh “Hình như em quên mua gia vị rồi.” Hốt hoảng tông cửa xông ra.

      Tân Đồng cắn môi đứng tại chỗ, trong mắt có chút đành lại có chút bất chấp, im lặng nhìn Trâu Thần đuổi theo mấy bước lại dừng lại “Là em làm sai sao?”

      phải.” Từ lúc ra đời đến giờ đây là lần đầu tiên Trâu Thần mất tự nhiên như vậy, cũng có chút biết phải làm sao “Tính cách Mạnh Phỉ rất hiếu thắng, sợ con bé......”

      “Vậy .” Cuối cùng vẫn là nở nụ cười ôn hòa, nhưng trong lòng cũng thể thốt lên câu, nếu như bước ra khỏi cửa này, từ nay về sau chúng ta gặp lại nhau nữa!”

      Im lặng......

      dần dần rũ hai mắt mình xuống, hai tay nắm chặt, lần lại lần hít sâu điều chỉnh cảm xúc của mình.

      “Đồng Đồng!” Sau mấy giây im lặng, cuối cùng Trâu Thần vẫn lựa chọn làm theo tiếng con tim mình, quay lại đến bên cạnh , giang hai tay ôm chặt “Có lẽ như vậy tốt nhất, nghĩ Mạnh Phỉ hiểu!”

      Tựa vào trong ngực , cuối cùng nhịn được khóc lên, giải thích được là tại sao, nước mắt thể khống chế ngừng tràn ra.

      “Đồ ngốc!” Nhìn khóc, trong lòng cũng cảm thấy đau, cúi đầu hôn lên trán .

      Xấp bia mà Mạnh Phỉ lấy ra bị quên lãng kệ bếp, ai cũng chú ý, nắp lon đều bị kéo ra, thậm chí còn có thể thấy ở miệng nắp còn lưu
      [​IMG]

    5. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 43

      “Why do birds suddenly appear every time you are near. Just like me, they long to be close to you......”

      Trần Duệ cầm túi khoai tây chiên lớn cho vào miệng, vừa ở trong phòng tìm kiếm nơi phát ra thanh, cho đến khi phát trong túi xách Tân Đồng nhấp nháy ánh sáng mới hướng về phía nhà vệ sinh gọi “Tiểu Đồng! Điện thoại của cậu! Nhưng mà cậu đổi tiếng chuông điện thoại lúc nào vậy?” xong lại cảm thấy sao thanh này lại quen tai như vậy “Đúng rồi, buổi biểu diễn quân huấn hôm đó là điện thoại của cậu vang lên sao?”

      “Đúng vậy!” Tân Đồng trong nhà vệ sinh giặt đồ , tay đầy bọt “Tiểu Duệ, cậu giúp mình nghe chút, có chuyện gì gấp cậu bảo đối phương lát nữa tớ gọi lại.” Bọt xà bông càng ngày càng nhiều, ảo não lấy mu bàn tay vén sợi tóc rơi trán, lần này dường như lại cho bột giặt hơi nhiều rồi?

      “Được rồi!” Trần Duệ dùng giấy vệ sinh lau tay sạch , mặt thản nhiên móc điện thoại trong túi xách của Tân Đồng “A, có tên, hay là mình cầm cho cậu nghe.” xong cầm điện thoại chạy vụt tới nhà vệ sinh “Tiểu Đồng! Cậu giặt quần áo hay tắm vậy?” Nhìn chậu đầy xà bông, Trần Duệ xác định Tân Đồng thích hợp giặt quần áo......

      “Cậu thỏa mãn , lần trước thiếu chút nữa cậu ấy tắm cho cả nhà vệ sinh, cũng may cuối cùng tự biết lỗi của mình nên thay đổi, dọn dẹp sạch nhà vệ sinh, nếu mình liều mạng với cậu ấy!” Trương Lệ Na nằm giường đọc sách.

      “Thôi, thế nào tiểu Đồng cũng còn , lát nữa mình giúp ấy dọn.” Tống Viện Viện từ trước bàn học của mình xoay người lại.

      Đau lòng buồn bực mếu máo, cuộc sống sau này của nhất định phải mua máy giặt!

      “Được rồi được rồi mau nghe , coi chừng có việc gấp.” Trần Duệ ấn nút nghe đưa máy tới, rồi lại phát ra tai cũng có bọt..... “Thôi, mình mở loa ngoài , ba chúng tớ giả bộ làm người điếc.” xong ra khỏi nhà vệ sinh, lại cầm điện thoại vào.

      “......Ai cũng gọi là tiểu Đồng, sao lại gọi là Đồng Đồng?”

      phải là muốn trêu chọc sao? Thấy liền thấy phiền, ngày nào cũng như keo bám chặt lấy người .... trêu chọc còn tưởng rằng có ý, loại người như vậy ai mà chào đón chứ? Mập như heo, còn cố tình tỏ ra mình xinh đẹp như hoa, cách hoa còn xa......”

      thích chút nào?”

      “Em bậy gì đấy! thích, còn bằng thích em, thế nào em cũng là con , cũng thuộc tầng lớp như , em xem, nam ra nam nữ ra nữ, giống như rắm thúi.......”

      Tiếng nam nữ chuyện trong điện thoại truyền ra cả phòng.

      Im lặng......

      “Này, tiểu Đồng?” Cuối cùng vẫn là Trần Duệ phản ứng đầu tiên, mở cửa nhà vệ sinh nhàng gọi Tân Đồng ngây ngốc ở bên trong “ phải gọi nhầm chứ?”

      Tân Đồng cúi đầu gì, đôi mắt vô hồn nhìn bọt xà phòng trong chậu, Trần Duệ có thể nhận ra giọng trong điện thoại, nhưng lại có thể nghe ràng, tiểu Đồng, Đồng Đồng, tất cả mọi người đều gọi là tiểu Đồng, duy chỉ có người ngay từ đầu gọi là Đồng Đồng, chưa từng thay đổi, hơn nữa giọng của khắc sâu vào lòng .....Trêu chọc ? Rất phiền? Heo? Còn bằng thích em? Nam ra nam nữ ra nữ? Giọt nước mắt trong suốt tiếng động rơi xuống, cuối cùng rơi vào chậu xà phòng, thậm chí ngay cả chút bọt nước cùng kích thích, chỉ có động chút liền nhanh chóng lấp đầy khe hở......

      “Tiểu Đồng!” Dưới ánh đèn trong nhà vệ sinh Trần Duệ nhìn thấy ràng Tân Đồng rơi nước mắt, nghĩ muốn vào, nhưng tay cầm điện thoại di động lại biết nên xử lý thế nào, đứng tại cửa, nghĩ ra rốt cuộc mình phải làm thế nào mới khiến Tân Đồng khóc.

      “Tiểu Duệ, cậu tắt điện thoại của cậu ấy trước , nhất định là có người cố ý!” Tống Viện Viện biết đứng ở cửa nhà vệ sinh từ lúc nào, đẩy cửa ra, chỉ thấy bọt xà phòng bao quanh Tân Đồng, hai tay ôm chặt cơ thể, cơ thể ngừng run rẩy, giống như cực kỳ lạnh, lúc này mới ý thức được nghiêm trọng cửa việc này, liền vội vàng tới ngồi xổm xuống kéo Tân Đồng vào lòng mình.

      “Hình như mình nghe qua hai giọng này?” Trương Lệ Na cũng bò xuống giường, lo lắng tới cửa nhìn Tân Đồng.

      “Được rồi, đừng chuyện này nữa.” Tống Viện Viện vội vàng dừng đề tài này lại “Tiểu Đồng! Cậu ngẩng đầu lên! Tiểu Đồng! Địch còn chưa xuất , chuyện còn chưa , cậu nên ngã trước, đây là biểu của hèn yếu! Cậu có nghe thấy !” đỡ trán Tân Đồng .

      “Viện Viện!” Rốt cuộc Tân Đồng ngẩng đầu “Là ấy, giọng đó là của ấy!” Nước mắt tựa như những viên chân trâu ngừng lăn xuống “Mình biết, tại sao khi nghe ấy vậy, chỗ này của mình rất đau, Viện Viện!” Ôm ngực mình, giọng nức nở nghẹn ngào, đánh vào trong lòng mỗi người, đến nỗi tê tâm liệt phế nhung cũng cảm thấy đau đớn.

      “Có lẽ là hiểu lầm.” Tống Viện Viện vỗ lưng Tân Đồng, giúp thuận khí “Tiểu Đồng, mỗi người đều từ từ lớn lên, cậu phải học cách đối mặt, mặc kệ là hay giả, cho bản thân cơ hội, cũng cho đối phương cơ hội, dù có chết tâm cũng lưu lại đường sống!” hướng về phía Trần Duệ đứng ngây ngốc bên vươn tay “Tiểu Duệ, đưa điện thoại di động của tiểu Đồng cho mình.”

      Ánh mắt của mọi người lúc này tập trung vào Tống Viện Viện càng lạnh lẽo hơn.

      “Tiểu Đồng, gọi lại” Tống Viện Viện nhét điện thoại vào tay Tân Đồng.

      Tân Đồng dừng khóc, cái miệng nhắn khẽ nhếch, đôi mắt sợ hãi cùng mờ mịt, do dự mấy lần mới nhìn vào điện thoại, cắn môi dưới, hít sâu mấy lần, rốt cuộc khôi phục bình tĩnh, giơ tay ấn dãy số quen thuộc.

      “.......
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :