Chương 13: Bức thư khả nghi
Mãi cho đến khi toàn thân đều phát đau tôi mới ngừng cọ rửa, bàn chải dùng để chà sau lưng cầm tay có chút màu đỏ, tôi mới phát người bị chà đến phá da hơi hơi chảy máu.
Vội vàng dùng nước xối sạch vết máu người, thể để cho em trai phát bộ dáng này của tôi, may mắn áo ngủ là áo dài tay, có thể hoàn toàn che lấp.
“, đến đây ngồi .” Vĩnh Khánh cầm máy sấy tóc đứng ở bên cạnh ghế dựa ngoắc tôi .
Tôi nghe lời đến ngồi xuống, hưởng thụ bàn tay bé non mềm của Vĩnh Khánh kích thích mái tóc ướt mang chút bọt nước của tôi, hơi nóng mềm thổi cảm giác ẩm ướt lạnh như băng đó.
“Được rồi, nhanh ngủ , cần đặt đồng hồ báo thức đâu, ngủ mạch tự nhiên tỉnh, biết ?” Ngoan ngoãn tùy ý Vĩnh Khánh đẩy tôi lên giường, đắp chăn bông, như là cha mẹ dặn dò đứa con, được nửa đêm ngủ trộm ngồi dậy chơi game, tiếp theo cúi xuống hôn lên cái trán của tôi, liền im lặng tắt đèn rời .
Hô, vẫn là giường của mình thoải mái nhất.
Nhắm mắt lại bao lâu, tôi liền nặng nề ngủ, sinh lý cùng tâm linh đều mỏi mệt như vậy.
Ngủ thẳng đến tám giờ tối tôi mới tỉnh lại, ước chừng ngủ mười mấy giờ, tôi chưa từng có lần ngủ quá tám giờ, khi tỉnh lại khỏi cảm thấy có chút mơ màng, lắc đầu, vất vả mới thanh tỉnh.
“ tỉnh rồi à, ăn trước chút , bữa sáng, bữa trưa, bữa tối vẫn chưa ăn đâu.” Vừa mới mở mắt, tôi liền nhìn thấy khuôn mặt gần gũi phóng đại của Vĩnh Khánh, mang theo nụ cười ngọt ngào cùng mùi thơm của đồ ăn, kích thích đại não chưa bắt đầu vận động của tôi, bụng cũng theo phản xạ trở nên bồn chồn.
Tôi cười vỗ vỗ mặt nó, ngồi dậy liền nhìn thấy Vĩnh Khánh bưng mâm cơm cà ri, còn có ly sữa.
Tôi mặc kệ ăn thứ gì đều nhất định uống ly sữa, mùa hè uống lạnh, mùa đông uống nóng, cho nên tôi mới có thân cao như tại, ở lớp học tôi chính là số số hai, dù sao mới vừa mười sáu tuổi, rất nhiều nam sinh còn chưa bắt đầu chân chính lớn lên.
Chỉ lát giải quyết xong cơm cà ri cùng sữa, Vĩnh Khánh lại dâng đĩa táo gọt, tiểu tử này so với nữ sinh còn cẩn thận, tương lai nhất định là người chồng rất tốt dịu dàng thương vợ.
Ăn no xong, tôi cùng Vĩnh Khánh xuống lầu vào phòng khách xem TV, ba mẹ cùng em đều biến mất vô tung, phỏng chừng bọn họ nhìn thấy tôi trở về xong, liền đều tự theo lệ thường .
Đại khái tới thời điểm chín giờ rưỡi tối, tiếng chuông cửa đột nhiên vang lên, em trai sợ tới mức sách tin học trong tay cũng rơi xuống đất.
Lúc trước quên , Vĩnh Khánh tuy rằng có thiên phú về phương diện ngôn ngữ, nhưng đối với máy tính lại rất lành nghề, nhớ thời điểm nó học lớp hai tiểu học, liền vì Mẫn Huân thiết kế trò chơi phiêu lưu , tuy rằng tôi hiểu lắm về máy tính, nhưng nhìn thấy hình ảnh xinh đẹp kia, trò chơi lưu loát tiến hành, còn có các loại tình lễ thú vị mới mẻ đặt ra, tôi nghĩ trò chơi này hẳn là phải người học lớp hai tiểu học có thể thiết kế ra được.
Từ lúc lớp bốn tiểu học, thời điểm Vĩnh Khánh lần đầu tiên học tiết tin học, giáo viên liền phát ra thiên phú của nó, vài lần muốn giúp nó báo cáo, để nó có thể nhảy mấy cấp học chương trình nghiên cứu sâu về máy tính, nhưng ba mẹ lấy lí do như vậy bỏ lỡ kiếp sống thơ ấu cùng quan hệ con người bình thường mà từ chối đề nghị của giáo viên.
Kỳ là bọn họ nghĩ sớm như thế mất số tiền học phí lớn cho Vĩnh Khánh đào tạo sâu. Cho nên Vĩnh Khánh ngoan ngoãn chậm rãi lên trung học, nhưng cũng dừng lại việc học tập về phương diện máy tính, chỉ là đổi thành ở nhà tự học mà thôi.
Nhưng vị giáo viên phát ra thiên phú về máy tính của Vĩnh Khánh ra ba năm khi lại chủ động giúp nó học bổ túc, thầy giáo trẻ năm nay mới hai mươi lăm tuổi, mỗi lần nhìn thấy Vĩnh Khánh, bộ dáng kích động cùng thích khống chế được kia luôn làm cho tôi cảm thấy muốn cười.
Giúp Vĩnh Khánh nhặt sách rơi mặt đất, tôi đứng dậy mở cửa, nhưng lại có chút nghi hoặc, chưa từng có người nào lại đến chơi vào ngày nghỉ cả, bởi vì bọn họ biết người muốn tìm tuyệt đối ở nhà, mà người tìm tôi cũng trực tiếp đến nhà tìm, bình thường đều gọi điện bắt ép tôi ra ngoài, còn Vĩnh Khánh ngoài thầy giáo tin học, chưa bao giờ có khách nào đến thăm.
Chẳng lẽ thầy giáo đột nhiên muốn giúp Vĩnh Khánh học bổ túc vào buổi tối sao?
Tôi mang theo đầy suy đoán ra mở cửa, lại nhìn thấy chú đưa thư cả người xanh mượt như cây xanh quá thừa dinh dưỡng.
“Thư đảm bảo, Lâm Vũ Nhi.” Bởi vì thời gian hơi muộn, cho nên người đưa thư cũng hô to ngoài cửa như bình thường mà là trực tiếp đến ấn chuông cửa.
Tôi càng thêm nghi hoặc nhướn mày. Ai gửi thư đảm bảo cho tôi? Tuyệt đối có khả năng là đám bạn quỷ sứ kia, vậy còn ai vào đây? Đàn chị, đàn em thầm mến tôi sao? Cũng có thể như vậy.
Tôi có chút hưng phấn mà chạy lên lầu lấy con dấu, khẩn cấp nhận lấy thư, nhìn phong thư in mấy chữ to Lâm Vũ Nhi tiên sinh.
Hả? Chữ là dùng máy tính, phải viết tay, người ái mộ này là hơi thành ý, nếu như con người của ấy đủ ngay thẳng nên cân nhắc nhận .
mặt bìa chỉ có tên của tôi cùng địa chỉ nhà của tôi, có địa chỉ người gửi, đoán rằng có lẽ ấy thẹn thùng.
nghĩ mở thư tình ở trước mặt Vĩnh Khánh, sợ nó muốn học tập tôi mà tùy tiện quen bạn , tôi liền tắt TV sờ sờ đầu nó.
“ khuya rồi, ngủ , ngày mai còn phải học.” Bình thường tôi đều là mười giờ mới kêu Vĩnh Khánh ngủ, thời đại này chín giờ ngủ là quá sớm…
Vĩnh Khánh hề dị nghị gật đầu, ngoan ngoãn cùng tôi lên lầu, tiến vào căn phòng cách vách phòng tôi. “, ngủ ngon.” xong, nhàng kiễng chân hôn tôi cái.
Đây là tập tục xấu mà ba mẹ giáo huấn cho chúng tôi từ . Từ thời kì trẻ con, ba mẹ liền thích thường thường hôn tôi cái, cho đến khi Vĩnh Khánh sinh ra, liền sửa thành hôn Vĩnh Khánh, chỉ vào trước lúc ngủ hoặc ra ngoài mới có thể hôn tôi, rồi tới Mẫn Huân sinh ra, lại muốn hôn nó, nhưng sau khi bị Mẫn Huân cắn thiếu chút nữa đổ máu, ba mẹ liền bỏ qua.
Nhưng Vĩnh Khánh quen việc hôn môi, mới trước đây lúc tôi với nó còn chung phòng ngủ, còn có hôn buổi sáng cùng hôn ngủ ngon, dù cho tôi cùng nó đều ra ngoài, vẫn hôn tôi cái, tuy rằng nó cũng muốn bắt chước làm với em , nhưng mỗi lần Mẫn Huân đều véo mặt nó biến thành đầu heo, tôi mới ngăn cản hành vi muốn chết của nó.
“Ngủ ngon.” Tôi hôn lên trán nó cái, liền giúp nó tắt đèn đóng cửa, tiếp theo lập tức về phòng, đóng cửa rồi khóa lại, đề ngừa ba mẹ xuất quỷ nhập thần đột nhiên vọt vào rồi mới cầm lấy phong thư thần bí kia, cẩn thận mở ra.
Vừa rồi lúc lấy thư liền cảm thấy thư có hơi nặng, biết nữ sinh kia viết mấy lá thư tình, bình thường thư tỏ tình phải đều là ngắn ngủi vài câu liền xong sao?
Sau khi mở phong thư, tôi đảo ngược phong thư đổ ra thứ ở bên trong, tập ảnh chuoj rơi xuống tay tôi, vừa mới nhìn thấy cảnh tượng trong ảnh chụp tôi liền trợn trừng mắt.
Trong ảnh chụp chủ chỉ nhìn được nửa người, hai chân mở ra rất lớn, hề che lập bại lộ ở trong khí, cổ chân quấn mảnh vải, thân thể nằm chiếc giường lớn trắng tinh.
Cái này giống như ảnh chụp trong phim AV, cho dù tôi chưa từng xem qua, cũng vô cùng quen thuộc, diễn viên trong ảnh chụp đúng là tôi của đêm qua.
Trí nhớ từ sau khi về nhà bị tôi cố ý quên , lại bị phương thức kịch liệt, tàn khốc hung hăng khơi mào, trần trụi máu chảy đầm đìa đập vào trước mặt tôi.
Chương 14: Dục hỏa đốt người
Tấm ảnh đầu tiên là chụp lại các góc độ cảnh hai chân tôi bị trói thành hình chữ M, còn lại các ảnh chụp sau chỉ có hai tay bị trói, vô lực nằm nghiêng ở giường, người tràn đầu dấu hôn, giữa hai chân vẫn chảy ra tinh dịch dâm loạn, hai mắt nhắm nghiền, hẳn là chụp sau khi tôi bị nam nhân chơi đến ngất xỉu.
Tôi ném mạnh ảnh chụp , hai mắt đỏ đậm, giống như tên đàn ông kia đứng ở trước mặt tôi, đường hoàng mỉm cười với tôi, tiếng tao nhã dễ nghe kia sắp sửa phun ra câu lại câu uế ngữ làm cho người ta lúng túng.
Tôi hít sâu bình ổn lại tình tự, để tránh Vĩnh Khánh ở cách vách phát ra vẻ bất thường của tôi, nhìn đống ảnh chụp rơi rụng ở chân tường, nghĩ rồi nghĩ, lại qua vươn tay run rẩy nhặt lên, nhịn xuống cảm giác khuất nhục ngừng trào lên trong lòng, cẩn thận quan sát hết tấm này sang tấm khác, muốn từ ảnh chụp có thể tìm ra được chút dấu vết để lại, xem có thể phát ra gian phòng kia rốt cuộc ở chỗ nào hay .
Nhưng nam nhân hiển nhiên rất có kinh nghiệm với việc chụp ảnh, thị giác vẫn cố định ở giường, chỉ có thể nhìn thấy bốn chiếc cột giường thông thường, chút vách tường cùng sàn nhà cũng chụp đến.
Thất vọng buông ảnh chụp, lại nghĩ tới còn có thư khác, vội vàng nhìn về phía phong bì thư vừa rồi bị tôi vò thành cục, ý đồ tìm ra rốt cuộc là từ đâu gửi tới.
Nhưng những có địa chỉ, dấu bưu điện lại đều là những nơi thể tưởng tượng, cái gì mà Malaysia, Campuchia, Chile vân vân, còn có đống dấu bưu điện ở những nơi tôi chưa từng xem qua, những chữ ở mặt tôi biết cái nào.
Phong thư này cư nhiên là từ nước ngoài gửi tới? Nhưng lại đến quá nhiều nơi như thế, người đàn ông kia là thần thông quảng đại.
người đàn ông như vậy, vì sao cố tình chọn thượng tôi? Tôi chỉ là học sinh trung học bình thường, phải con trai của kẻ có tiền hoặc là người nổi tiếng, cho dù muốn bắt tôi, cũng có thể đợi cho Vĩnh Khánh hoặc Mẫn Huân thành danh xong, mới chú ý tới trai của người nổi tiếng chứ?
Nản lòng mặc kệ tự mình tê liệt ngã xuống giường, tôi trừng mắt nhìn trần nhà trắng tinh, cảm giác như nhìn thấy chiếc giường màu trắng kia.
Phẫn hận xoay người sửa thành tư thế nằm úp sấp, cả đầu đều là thanh tối hôm qua, ngôn ngữ hấp dẫn của nam nhân, tiếng nước mang đến khi thân thể bị đâm chọc, giường rung lên phát ra tiếng vang, còn có tiếng rên rỉ như khóc của tôi.
Đáng chết!
Tôi hoảng sợ phát , hạ thể cư nhiên hơi cương lên, thân thể trở nên nóng, nơi bị nam nhân chạm vào ngày hôm qua lại càng nóng hơn.
Phát tôi cư nhiên có dục vọng với người đàn ông kia, tôi khiếp sợ tột đỉnh, ràng làm chuyện trời đất khó tha với tôi, làm nhục thanh thiếu niên có tiền đồ tốt như vậy, rất có thể làm tôi từ nay về sau có tâm lý biến thái, sau khi già rồi lại có ý định xâm phạm bé trai, tôi lại hoài niệm cái ôm của ?
là gặp quỷ!
Cắn răng đứng dậy, tôi liền vội vàng lao vào phòng tắm, quần áo cũng kịp cởi liền nhảy vào vòi nước lạnh, nước lạnh như băng dội xuống đầu, lúc này mới dập tắt được dục vọng nên có của tôi.
Nước lạnh như băng từ đầu chảy xuống, trôi qua cổ, vào lồng ngực cùng sau lưng, rồi mới rơi xuống dương vật nóng cháy cùng cái mông, hội tụ đến giữa hai chân rồi mới rơi xuống đất.
Cảm giác lạnh buốt này, quy luật này, giống như ngón tay thon dài lạnh lẽo của nam nhân, mềm mại vuốt ve thân thể của tôi, mang đến từng đợt từng đợt khoái cảm khác thường.
Nơi vốn dĩ mềm xuống lại càng thêm cương cứng, tôi thất bại giơ tay đấm vào vách tường, đau đớn tay thoáng gọi về lý trí của tôi, nhưng thân thể có được an ủi vẫn kêu gào muốn càng nhiều.
Vì sao lại như vậy? Chỉ là bị tên biến thái chơi đêm, tôi cũng biến thành biến thái sao?
Bất lực ngồi bệt xuống đất, hai mắt tôi đẫm lệ mơ hồ nhìn đũng quần cao ngất, làm ra rệt dục vọng của tôi cao thế nào, nơi cảm thấy thẹn phía sau càng mãnh liệt co rút lại, hy vọng có thể có thứ nào đó dùng sức lực hung ác mà tận tình nó.
Bị ma quỷ ám ảnh tôi đưa tay với vào trong quần cầm lấy bộ vị run rẩy kia, ngửa đầu nhắm mắt tự an ủi bản thân, trong đầu tràn đầy hình ảnh người đàn ông thân hình cao lớn rắn chắc, khuôn mặt lại mơ hồ, khát vọng muốn nhìn ràng khắc sâu vào đáy lòng, muốn tìm ra người đàn ông khơi mào tất cả tình dục của mình kia.
Quá khứ khi hẹn hò với bạn , tuy rằng cũng muốn làm với họ, nhưng lại có khát vọng mãnh liệt như thế, nếu phải do họ nhu nhược kháng cự, căn bản có khả năng làm cho tôi dừng tay.
Tôi khẽ kêu tiếng, thân thể rủn rẩy trận liền phóng ra.
Đầu óc có chút hoảng hốt, biết vừa rồi mình làm cái gì, cho đến khi lạnh đến hắt xì tôi mới chuyển vòi sang nước ấm, lạnh như băng nháy mắt biến mất, dòng nước ấm áp làm cho người ta muốn ngủ rơi xuống.
Vô lực chuyển động thân thể, tôi lung tung tắm rửa lát liền rời khỏi phòng tắm, đem thân thể mềm nhũn vô lực ném lên giường, nặng nề ngủ.
“, dậy .” tiếng gọi vang lên từ xa, tôi giãy giụa thoát .
“Đừng quấy rầy .”
“ sáu rưỡi rồi, , nhanh dậy , bằng muộn đấy.” Thanh non mềm kia có vẻ lo lắng, đôi tay nho cũng ấn lên đầu vai của tôi, muốn lay tôi tỉnh.
Sáu rưỡi sắp muộn rồi!
Tôi đột nhiên bừng tỉnh, nhanh chóng mở hai mắt, tung chăn xuống giường, vội vã đánh răng rửa mặt, thay đồng phục mà Vĩnh Khánh chuẩn bị cho tôi, lấy túi sách cùng áo khoác xong liền cùng Vĩnh Khánh xuống lầu đến phòng bếp ăn sáng.
Tháng này cũng thể muộn, trông coi cổng trường chính là chủ nhiệm giáo vụ siêu máy xe, sau lưng tất cả mọi người gọi lão là hắc tinh tinh, nếu như bị lão bắt được đến muộn, tan học bị phạt lao động phục vụ, ràng cảnh cáo đến muộn cũng rất nghiêm trọng.
Vội vàng ăn sạch sandwich mà Vĩnh Khánh làm, lại xử lý ly lớn sữa lạnh, tôi lau lau miệng liền đứng dậy nhắm phía cửa, quay đầu lại hôn Vĩnh Khánh cái xong liền ra khỏi nhà, dắt xe đạp dựng ở cửa, chờ Vĩnh Khánh ngồi vững rồi liền lợi dụng tốc độ nhanh nhất lao về phía học viện Thanh Thủy.
Tuy rằng trung học cùng phổ thông có khoảng cách, nhưng tôi đều đưa Vĩnh Khánh đến trường học xong rồi mới học, dù sao Vĩnh Khánh thường bị người ta bắt nạt như vậy, nếu ở đường học bị người bắt nạt làm thế nào?
Sau khi tôi lại lấy siêu tốc độ cao cơ hồ gãy hai cái đùi nhằm về phía khu phổ thông, đúng lúc trước giây cổng trường đóng lại mà vọt vào trường học, rồi mới thở dốc dắt xe đạp đến nhà gửi xe.
Khi tới phòng học, đám heo bằng cẩu hữu kia lập tức ùa đến, mặt lại là vẻ tươi cười vừa vô lại vừa thiếu đánh, nhưng tôi biết bọn họ chỉ là cười rất bình thường mà thôi, chỉ là bộ mặt chính là dạng người xấu, làm người ta có cảm tình, giống tôi ít nhất còn như thiếu niên rực rỡ đứng đắn.
“Kháo, buổi tối cuối tuần trước cậu chạy đâu hả? Gọi cậu nửa giờ cũng thấy về, hại Cẩu Tử còn gọi điện thoại đến nhà cậu, bị em trai cậu khóc cả buổi tối mới cúp điện thoại.” Tiểu Toàn có quả đầu ba phân ngồi ở phía trước tôi, quay đầu vấn tội tôi.
Đáy lòng chấn động. Hóa ra ngày hôm qua bọn họ có gọi điện thoại đến nhà tôi, bình thường thời giạn bọn họ gọi tới đều gần đêm khuya, khi đó Vĩnh Khánh sớm ngủ, cố tình ba người thừa hơi kia tuyệt đối nhận điện thoại phải tìm bọn họ, mà bạn của bọn họ gọi đến vào nửa đêm, cho nên người nhận điện thoại nhất định là Vĩnh Khánh.