1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Anh nghĩ anh sẽ không thích em - Nam Quan Yêu Yêu (1)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 29:

      Editor: Puck

      Hai năm sau, con trai của nhà họ Mạc – Mạc Thừa Hạo – ra đời, Mạc Đông Lăng ủ rũ mất tinh thần được cao hứng, hy vọng bà xã sinh con , kết quả lại ra ngược lại!

      thế Quan Hạo Lê kia còn cố ý gọi điện thoại cho , bà xã ta vừa mới sinh công chúa.

      Vậy mới tức chứ!

      Tại sao người ta thai đầu được con như ý nguyện, mà trông mong lâu như vậy lại được con trai?

      “Bà xã, chúng ta lại sinh ?” Mạc Đông Lăng cắn lỗ tai bà xã rót lời ngon tiếng ngọt.

      “Tránh ra!” Thư Mật Nhi tức giận đẩy ra.

      coi như heo mẹ sao?

      Sinh nữa!

      Sinh thai thứ hai là cực hạn của rồi, khỏi phải hy vọng xa vời thai thứ ba, có cửa đâu!

      “Bà xã, em hy vọng nhà chúng ta có công chúa xinh xắn sao? Nhà đại ca có Nhạc Nhạc, nhà bác sỹ Quan có tiểu Ưu Ưu, rất đáng !” Mạc Đông Lăng dụ dỗ .

      Thư Mật Nhi liếc mắt nhìn , “Sinh con trai hay sinh con phải do em quyết định, là trách nhiệm của mới đúng!”

      O(╯□╰)o

      Mạc Đông Lăng đen sì mặt, khoa học chứng minh, đúng là như vậy.

      “Bà xã, nếu hai đứa đầu là con trai, vậy đứa thứ ba nhất định là con .”

      chưa nghe chuyện xưa về người liên tiếp sinh mười con trai sao? Chuyện này chỉ có thể ngộ mà thể cầu!” Thư Mật Nhi liếc mắt nhìn .

      Mạc Đông Lăng bị lại á khẩu trả lời được.

      “Bà xã...”

      đợi mở miệng, bị Thư Mật Nhi trừng lại, “ thích con trai như vậy? Vậy em mang theo Mạc Mạc và Hạo Hạo về nước , vừa vặn mắt thấy lòng phiền.”

      Mạc Đông Lăng nóng nảy, “Bà xã, em hiểu lầm , đương nhiên thích con của chúng ta rồi, chỉ cần là em sinh, đều thích, đấy!”

      “Hừ!”

      Thư Mật Nhi hừ lạnh tiếng, để ý tới nữa, vén áo ngủ lên cho con trai bú sữa.

      Hình ảnh câu người bày ngay trước mắt, Mạc Đông Lăng khó khăn nuốt nước miếng, dáng người bà xã vẫn luôn tốt, nhất là sau khi mang thai đến giờ càng thêm đầy đặn rồi, khó có thể chống lại được hấp dẫn rành rành này.

      Nhìn miệng nhắn của con trai chụt chụt bú sữa, Mạc Đông Lăng hơi miệng đắng lưỡi khô, vụt cái đứng dậy ra phòng ngủ, để dẹp loạn lửa dục trong lòng mình.

      Khi Mạc Thừa Hạo hai tuổi, Mạc Đông Lăng mang theo cả nhà bốn người dọn đến thành phố C, vì vậy, bạn mấy nhà thường hay tụ tập chơi chung chỗ, cuối tuần thay phiên tổ chức tiệc tùng trong nhà.

      Sau khi xảy ra kiện ở trường đua ngựa, bạn Nhạc Nhạc có thay đổi lớn với Mạc Thừa Diệp (tức Mạc Mạc), cộng thêm Mạc Mạc lớn tuổi nhất trong đám trẻ, lẽ đương nhiên thành lớn, vua đám .

      Nghỉ hè, vợ chồng Thư Nhĩ Hoàng và Úy Hợp Hợp mang theo con bảo bối Niếp Niếp đến thành phố C làm khách, bé và An An Nhạc Nhạc cùng năm, chỉ có điều sinh đầu năm, sinh cuối tháng sáu, cách mấy tháng mà thôi.

      Hai bé mới quen thân, ngày ngày chơi chung chỗ, giống như có chuyện hết.

      Quan Dịch Ưu thích theo An An, thích nhất chính là tung tăng chạy tới chạy lui bên cạnh An An, mở miệng tiếng “ An An”, rất dính bé.

      Điều này khiến cho cha bé rất ghen, ngầm oán trách với bà xã, “Ny Ny, em
      [​IMG]
      thienbinh2388 thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 30( cần phải xem ~):

      Editor: Puck

      “Trong đầu luôn đứng đắn!” Thư Mật Nhi sẵng giọng.

      Mạc Đông Lăng dứt khoát cúi đầu hung hăng gặm cắn trước ngực côi, coi như uổng phí cả ngày mình đứng đắn.

      Thư Mật Nhi bị đau đánh , “Đau!”

      “Vậy em cũng cắn miếng.” Mạc Đông Lăng lưu manh .

      cho rằng em dám hả!” Thư Mật Nhi hề câu nệ cắn canh cái, lại thè đầu lưỡi liếm hai trái nhạy cảm của , đau đớn nhanh chóng chuyển thành tê ngứa.

      Mạc Đông Lăng quyến rũ mờ ám nhếch môi, “Bà xã, em càng lúc càng biết chơi rồi.”

      “Đó cũng do bị dạy hư!” Thư Mật Nhi liếc xéo .

      cảm thấy như vậy rất tốt! Giữa vợ chồng mà! Vẫn nên tăng thêm chút tình thú chơi mới tốt, quá cứng ngắc nề nếp chung đụng có ý gì? Bảo bối, em ?” Mạc Đông Lăng tỏ vẻ sung sướng bật hơi bên môi .

      Toàn thân Thư Mật Nhi sợ run, trong mắt lên tư tưởng xấu, mỗi lần đều do ức hiếp mình, mình thể luôn rơi vào thế dưới, đều phụ nữ phương Tây hào phóng, hừ! cũng phải cho biết chút kiến thức mới được!

      Cánh tay quấn cổ , kéo về phía mình, đầu lưỡi quay vòng quanh yết hầu của , sau đó há mồm ngậm lấy, nhàng mút vào, lòng bàn tay vuốt ve ngừng chỗ nhạy cảm dưới vành tai .

      Hô hấp của Mạc Đông Lăng càng lúc càng gấp, đẩy ra, cắn môi của , chỉ cảm thấy vừa trơn vừa mềm, chịu hết nổi nặng nề mút hai cái, cạy hàm răng của , đầu lưỡi dây dưa chỗ với đầu lưỡi của , linh hoạt nhảy múa.

      Về phương diện khác, tay cũng nhàn rỗi, cầm lấy mềm mại của từ từ vuốt ve, khiến cho hai trái đào thanh tú động lòng người của dần dần đứng thẳng trong lòng bàn tay , nghe thấy hừ , buông môi ra, ngược lại ngậm lấy vành tai nhạy cảm của , hỏi: “Thoải mái hay ?”

      Thư Mật Nhi bị trêu chọc đến toàn thân nóng lên, cảm giác trống rỗng trong cơ thể khiến cho hiểu bản thân mình cần gì, nhưng muốn thấy dáng vẻ phách lối của , thừa dịp chú ý xoay người đè xuống dưới thân.

      Đôi mắt đen câu lòng người, hai khối đẫy đà trước ngực hơi rung rung, rất đoạt mắt.

      Mạc Đông Lăng khó khăn nuốt ngụm nước miếng, trong lòng cực kỳ vui mừng, nhưng trong miệng lại cố ý kích , “Bà xã, đây là cực hạn của em hả?”

      “Ai , đừng xem thường em!” Thư Mật Nhi dẩu môi liếc xéo .

      Mạc Đông Lăng rất muốn , “ coi thường em rồi.”, nhưng gần đến bên miệng, lại đổi thành câu ý vị sâu xa, “Vậy sao?”

      Thư Mật Nhi chậm rãi khom người, ánh mắt lúng liếng đưa tình liếc nhìn thân thể người đàn ông bên dưới, thè đầu lưỡi mềm mại liếm cơ thể sung sức rắn chắc của , cố ý lưu lại chuỗi nước miếng trong suốt.

      Mạc Đông Lăng chịu hết nổi muốn hung hăng cưng chiều , tùy ý làm xằng làm bậy người mình, xem có thể đến bước kia , vậy cũng coi như là kiểu cổ vũ , cũng vì gia tăng vui vẻ khác trong cuộc sống vợ chồng sau này của hai người.

      “Bảo bối, cái này em học của ai?”

      Thư Mật Nhi nghiêng đầu nhìn , “ đoán xem?”

      ?” Mạc Đông Lăng chỉ bản thân.

      đúng.”

      “Vậy đoán ra.”

      “Phim AV.”

      “Cái gì?” Mạc Đông Lăng kinh ngạc đến thiếu chút nữa ngồi dậy.

      Thư Mật Nhi lườm , “Làm gì mà kích động như vậy? Là Caroline lôi kéo em cùng xem, ấy ... Xem cái đó mới có lợi.”

      “Bảo bối, em thể học ấy.” Mạc Đông Lăng vô cùng đau đầu khuyên nhủ.

      “Tại sao? Caroline là bạn tốt của em, ấy vì tốt cho em.” Thư Mật Nhi vui.

      Chọc giận phản tác dụng. Mạc Đông Lăng rất biết điều thêm gì nữa, trong lúc mấu chốt này, cũng thể chọc giận bà xã, “Bà xã ngoan, là sai, nên cám ơn ấy.”

      mập mờ như vậy, Thư Mật Nhi lại đỏ mặt, “Em chỉ xem có chút.”

      “Có chút cũng đủ rồi.”

      “Xấu xa!”

      Thư Mật Nhi cắn cái đau, nhưng cơ thể quá
      [​IMG]
      thienbinh2388 thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 31:

      Editor: Puck

      Mặc dù hai vợ chồng Mạc Đông Lăng và Thư Mật Nhi quyết định thường trú ở Bắc Kinh, nhưng hai người đều tự nhiên có chuyện làm ăn cần rời trong thời gian ngắn, lúc bay đến thành phố C, lúc lại bay đến Luân Đôn khi bay đến Italy...

      Thư mật Nhi vốn muốn mang theo con trai , con trai lớn học tiểu học, thể tùy tiện trốn học, nhưng ông xã Mạc Đông Lăng gì mà muốn trải qua thế giới hai người, kiên quyết cho phép mang theo con trai.

      Càng thừa dịp khi còn trong giấc mộng bắt cóc rồi, cũng may hai con trai đều rất ngoan, ồn ào làm khó, sống cùng ông nội bà nội rất hòa hợp.

      Nửa tháng sau, hai vợ chồng từ Italy trở về, vừa bước vào cửa, con trai giống như cơn gió lốc xông tới, ôm đùi mẹ “Oa oa” khóc lớn.

      “Hạo Hạo sao vậy?” Thư Mật Nhi đau lòng con trai mềm giọng dỗ dành.

      trai cha mẹ thích chúng con rồi.” Hai mắt Mạc Thừa Hạo đẫm lệ mông lung mím môi khóc ròng , giọng mềm mại đáng , lo lắng.

      Thư Mật Nhi kinh ngạc, “Sao có thể chứ? trai lừa con.”

      mặt Mạc Thừa Hạo mang lệ, hít mũi cái, năng ràng lên án: “Vậy tại sao cha mẹ vụng trộm rời ? trai cha mẹ chế tạo em rồi, sau khi có em thích chúng con nữa, hu hu...”

      Mặt Thư Mật Nhi đầy vạch đen, có phải Mạc Mạc nhà trưởng thành sớm ! Còn chưa đầy tám tuổi mà! Biết được nhiều như vậy?

      “Con ngoan, con là bảo bối trong tâm can của cha mẹ, sao cha mẹ lại thích con? Đừng nghe trai, có em gì cả, cha và mẹ chỉ có hai em con.”

      “Có ?” Mạc Thừa Hạo trợn tròn hai mắt nhìn mẹ, khóe mắt còn vương nước mắt.

      “Ừ, .” Thư Mật Nhi gật đầu.

      Lúc này Mạc Thừa Hạo mới nín khóc mỉm cười, con nít mà! Cũng muốn dỗ dành.

      Sau khi vỗ về con trai , Thư Mật Nhi lập tức tìm ông xã, tính chất nghiêm trọng của chuyện này lần, hy vọng tâm tốt với con trai lớn, càng khuyên bảo bé từ nay về sau được nhắc lại chuyện em gì đó, nếu ảnh hưởng đến phát triển khỏe mạnh của hai con trai.

      Mạc Đông Lăng đầy mồ hôi, “Bà xã, em suy nghĩ nhiều quá.”

      “Em mặc kệ, phải làm theo ý em, nếu lần sau đâu em đều mang theo Hạo Hạo, buổi tối ngủ chung cùng con, để ngủ sàn nhà!” Thư Mật Nhi uy hiếp.

      “Bà xã, phải như vậy chứ!” Mạc Đông Lăng ai oán.

      “Hừ! Chính xác việc dạy bảo con trai là trách nhiệm của , nếu con trai lệch đường em ... Ly hôn với !” Thư Mật Nhi thở phì phò suy nghĩ.

      -_-|||

      Mạc Đông Lăng thầm nghĩ trong lòng: Thằng nhóc thúi! Bỏ mặc ba ngày muốn nhảy lên đầu lật ngói rồi! Xem cha xử lý con như thế nào!

      Vì vậy, đêm nay, Mạc Đông Lăng và con trai lớn chuyện thâu đêm mấy giờ, Thư Mật Nhi mang theo con trai núp ngoài cửa nghe lén.

      Nhưng mà, đều do kỹ thuật cách của phòng kia quá tốt, cái gì cũng nghe được.

      “Mẹ, cha ở bên trong đánh trai chứ?” Bạn Mạc Thừa Hạo chớp đôi mắt tròn xoe nghi ngờ hỏi.

      Thư Mật Nhi hoảng hốt, sau đó bình tĩnh lại, “ đâu.”

      “Nhưng mà, cha và làm gì đây?” Mạc Thừa Hạo giải thích được, ngoẹo đầu cắn ngón tay.

      chuyện phiếm.” Thư Mật Nhi cũng biết ông xã gì với con trai!

      chuyện gì?” Mạc Thừa Hạo phồng má rất giống cục cưng hiếu kỳ.

      biết.” Thư Mật Nhi lắc đầu.

      Cuối cùng, hai mẹ con đều chống đỡ nổi mà về phòng ngủ, Thư Mật Nhi vừa ngủ gà ngủ gật vừa véo mình, thể ngủ, tuyệt đối thể ngủ, phải đợi ông xã sau đó về phòng ngủ.

      Đợi tỉnh lại lần nữa, là sáng sớm hôm sau rồi.

      “A!” Thư Mật Nhi nhìn thời gian, sau đó thét tiếng chói tai, sao lại ngủ thiếp ?”

      “Bà xã, càng ngày em càng có xu hướng gầm rống
      [​IMG]
      thienbinh2388 thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Phần 3: Nam Cung Thần và Kiều Tuyết Nghiên – Duyên tới là em ()!

      Chương 1:

      Editor: Puck

      Gần đây Nam Cung Thần rất phiền não, nguyên nhân chính là phu nhân tổng giám đốc – Lương Chân Chân chạy tới công ty làm, để cho khó khăn, bố trí công việc cũng được, mà bố trí công việc cũng xong...

      Haizzz! Khó làm quá!

      Lấy hết dũng khí xin phép ông chủ, dù sao phu nhân tổng giám đốc giống người khác, tới đây làm thư ký có mục đích gì? Coi chừng tổng giám đốc? Muốn ngày ngày dính lấy ấy? Hay là chỉ thuần túy làm việc?

      Nhiều lý do như vậy phải làm cho ràng! Bằng dễ triển khai công việc!

      Đằng Cận Tư liếc nhìn cậu ta, “Nai con cũng chỉ ở nhà rảnh rỗi nhàm chán quá thôi, tùy tiện tìm chút việc dễ dàng để cho ấy vui đùa chút, cần tiếp xúc người quá nhiều.”

      Mấy câu ngắn gọn, Nam Cung Thần lập tức hiểu ra, ý tứ của tổng giám đốc đơn giản là muốn để cho Lương tiểu thư chuyên phục vụ mình tổng giám đốc thôi.

      Giải quyết xong vấn đề khó khăn này, trong lòng buông ra mảng lớn, nghĩ tới tan làm hẹn mấy người bạn “Hoàng triều thịnh yến” thả lỏng, kết quả -

      “Nam Cung, tiệc buổi tối cậu cũng .” câu của Đằng Cận Tư khiến cho tâm tình của hạ xuống trong thấp nhất trong nháy mắt.

      “Tổng giám đốc, tôi có thể có quyền lựa chọn sao?” Vẻ mặt như đưa đám.

      Đằng Cận Tư lạnh lùng liếc nhìn cậu ta, “Cậu ?”

      Đáy lòng Nam Cung Thần hoàn toàn thê lương, hận thể gãi tường, mấy cặp vợ chồng trẻ các người có đôi có cặp tham gia bữa tiệc, vì sao phải mang mình tôi kỳ đà cản mũi siêu cấp chứ?

      Ngày nào sau đó mới ý thức được quyết định của tổng giám đốc minh, bỏ lỡ bữa tiệc này, có lẽ bỏ lỡ cả đời của mình.


      Bữa tiệc tối nay tổ chức ở hội sở Dung Đô, bố trí đẹp đẽ tráng lệ, bảo vệ canh cửa đông đảo, nắm giữ khách mời nghiêm ngặt, cố gắng cho phóng viên bát quái nào vào.

      Nam Cung Thần chán đến chết chơi ly rượu trong tay, miễn cưỡng đối phó với mấy thương nhân tha thiết đến bắt chuyện, tất cả đều là kẻ đạo đức giả, a dua nịnh hót, có mấy người lòng dạ.

      Còn bằng lấp đầy bụng tới thoải mái, nhưng sắc sắc hiểu được bản thân mình tới đây hôm nay còn có nhiệm vụ quan trọng khác – vệ sỹ, bảo vệ Lương Chân Chân người phụ nữ có thai này được an toàn.

      Cho nên, cho dù đứng ở đâu, ánh mắt cũng thể rời khỏi bóng dáng của Lương Chân Chân.

      Cũng bởi vì chuyên nghiệp tập trung tinh thần, người phía trước lỗ mãng đụng vào cũng phát , bi kịch gây ra ở đây: Bộ âu phục và áo sơ mi mới mặc bị nhiễm màu rồi, còn rộng lớn hơn bản đồ khu vực, rất nổi bật.

      “Xin lỗi, xin lỗi, tôi cố ý.”

      mặc đồ nhân viên phục vụ hoảng hốt lời xin lỗi, luống cuống tay chân cầm khăn giấy định lau sạch giúp , vừa rồi biết dẫm lên thứ gì, cần thận trượt phát, kết quả náo loạn ra kiện xấu mặt lớn như vậy, xấu hổ!

      Sắc mặt Nam Cung Thần rất đen, giở trò quỷ gì! Nhân viên phục vụ lỗ mãng này từ đâu chạy đến, âu phục, áo sơ mi của ! Mới mặc lần, cứ hỏng mất như vậy!

      Đột nhiên, trong đầu thoáng qua ý tưởng nào đó, tròng mắt đen chợt nheo lại, quan sát cẩn thận chịu tội từ xuống dưới lần, dáng dấp tệ! Ngũ quan tinh xảo, hơi giống con lai.

      Hừ! hoặc chính là có chút xíu tiềm chất nào để làm nhân viên phục vụ, hoặc chính là cố ý, muốn tìm người trình diễn chuyện tình xưa bé lọ lem, chỉ tiếc tìm lộn đối tượng, mình cũng phải quý công tử con nhà gì.

      “Tiểu thư, có làm nhân viên phục vụ vậy? có việc gì cứ sờ loạn ngực tôi, cẩn thận tôi kiện ... Quấy rối tình dục.” Bốn chữ cuối cùng Nam Cung Thần dùng khẩu hình miệng phát ra.

      Kiều Tuyết Nghiên thoáng cái hiểu giọng điệu bỡn cợt của , gương mặt mắc cỡ đỏ bừng, cắn môi trừng mắt lườm , lấy tính khí của nhất định mắng đến máu chó đầy đầu, nhưng lúc nào cũng phải ghi nhớ người ta là khách mời, chỉ là nhân viên phục vụ quèn, cho dù bị uất ức vô cùng cũng phải chịu đựng.

      lớn lên ở nước ngoài, từ nhận giáo dục kiểu phương tây, sau khi đủ mười tám tuổi ra ngoài tự lực cánh sinh, làm việc ngoài giờ, mới đầu cãi vã với khách, bị quản lý dạy dỗ mấy lần thu liễm rất nhiều.

      hít vào hơi sâu, cố gắng dẹp loạn lửa giận của mình, thái độ cung kính khom lưng, “Xin lỗi, là tôi tốt. Phía sau có phòng thay đồ, mời ngài theo tôi.”

      xong trước, trong lòng len lén rủa thầm người đàn ông phía sau, tự sướng thành biến thái thần kinh!

      Nam
      [​IMG]
      thienbinh2388 thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 2:

      Editor: Puck

      “Báo cảnh sát?” Nam Cung Thần cười đến rất khoa trương, nhếch môi mỉa mai, “Em cảm thấy người ta tin lời giải thích của em hay của tôi?”

      Lúc chuyện còn như cố ý vô ý liếc nhìn quần áo dơ ném bên cạnh, giống như : Đây cũng coi là chứng cứ.

      Kiều Tuyết Nghiên vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy người đàn ông vô liêm sỉ lại còn vô lại như vậy, ra sức muốn thoát khỏi kiềm chế của , làm sao cũng thoát ra được, chỉ có thể hít vào hơi sâu, có ý thuyết phục .

      sai, là tôi cẩn thận đụng phải , khiến quần áo của bị rượu đổ vào, tôi tốt bụng muốn đưa đến phòng thay đồ thay quần áo, lại giữ để cho tôi là có ý gì? Chẳng lẽ người khác nhìn ra tâm tư xấu xa của sao?”

      Nam Cung Thần giống như cười : “Tâm tư xấu xa? Ví dụ.”

      vừa vừa lại gần , đáy mắt tràn đầy hài hước.

      Kiều Tuyết Nghiên bị ép đến nỗi lùi ra sau, mặc dù phía sau là góc tường, có đường lui.

      Mùi nước hoa Davidoff cool water tươi mát cuốn tới, khuôn mặt nhắn trắng nõn sạch của dâng lên vòng đỏ ửng, phải e lệ, mà là tức giận!

      “Khốn nạn!” tức giận mắng.

      Nam Cung Thần hề tức giận, ngược lại cười đến rất vui vẻ, ngón tay thon dài chậm rãi vuốt ve môi , ra lời càng làm khiến Kiều Tuyết Nghiên giận đến phát điên.

      biết cái miệng nhắn này, hôn lên là cảm giác gì?” lầm bầm lầu bầu, chau đuôi mắt tràn ra sắc đào tháng tư.

      !” Kiều Tuyết Nghiên vừa thẹn vừa cáu, rất thích cảm giác này, ánh mắt đùa giỡn của người đàn ông trước mắt, nhất định chính là kẻ phóng túng vô lại!

      “Nếm thử chút chẳng phải biết.” Nam Cung Thần cười đến rất đáng đánh đòn, lòng ngón tay từ từ dời lên môi đỏ mọng của .

      Kiều Tuyết Nghiên biết lấy đâu ra sức lực, răng cửa cắn mạnh xuống, gần như dùng hết hơi sức toàn thân.

      Nam Cung Thần vội vàng thu ngón tay lại, nhíu mày nhìn về phía , chà! Chính là con mèo hoang răng nanh dài.

      “Còn có thể cắn người?”

      “Cắn chết !” Kiều Tuyết Nghiên tức giận nhìn theo .

      Nam Cung Thần cười đến như lưu man, “Vậy so thử xem.”

      xong cúi đầu xuống giam giữ miệng đào của , nặng nề mút cánh môi mềm mại, thừa dịp há mồm, đầu lưỡi linh hoạt chui vào, khuấy tung càn quét bên trong, hấp thu nước bọt ngọt ngào của , đột nhiên phát , mùi của đặc biệt tốt, để cho bỏ được.

      Trước kia Kiều Tuyết Nghiên cũng từng hôn môi với bạn trai, nhưng đều êm ái chậm chạp, mặc dù cũng nhiệt liệt, nhưng chưa lần nào giống bây giờ, điên cuồng hoang dã sexy đến khiến cho dieendaanleequuydonn sắp thiếu dưỡng khí hít thở thông, ngôn ngữ chống lại cũng biến thành vô lực, mỗi thanh giống như tiếng rên rỉ thoải mái, mắc cỡ khiến dám mở miệng nữa.

      Khi Kiều Tuyết Nghiên cảm giác mình còn cách nào hô hấp, Nam Cung Thần buông lỏng cánh môi hơi sưng của ra, bàn tay đứng đắn định luồn vào trong quần áo của , cảm xúc lạ lẫm khiến Kiều Tuyết Nghiên kinh hãi lập tức tỉnh táo!

      Đột nhiên giơ cánh tay lên tát cái.

      “Bốp” thanh vang lên, trong trẻo to , quanh quẩn trong phòng thay đồ yên tĩnh, Nam Cung Thần nghiêng mắt đào hoa liếc về phía khuôn mặt ửng hồng lại chứa tức giận, thể , đại mỹ nữ, nhất là giờ phút này, đẹp đến khiến cho có dục vọng.

      “Sói háo sắc! biết xấu hổ!” Hô hấp của Kiều Tuyết Nghiên vẫn còn hơi rối loạn, nhưng làm trở ngại mắng chửi người, người đàn ông này có vẻ dạng chó hình người, trong lòng lại xấu xa đáng ghét như vậy, ta cho rằng hôn mình rồi có thể tiếp tục làm gì làm sao?

      Nằm mơ! có cửa đâu!

      Nam Cung Thần thản nhiên sờ lên mặt trái bị đánh, ngờ sức tiểu mỹ nữ này còn rất lớn, mặc dù đau rát, nhưng đau đớn giảm.

      “Tôi hôn em, em tát tôi cái, hai ta huề nhau.” Xem xét thấy mình phải trở về, ra ngoài lâu, lỡ như phu nhân tổng giám đốc xảy ra chuyện gì, đây chính là tội lỗi của mình.

      Kiều Tuyết Nghiên ngờ đột nhiên thay đổi thái độ, nhưng cũng phải dễ bắt nạt, sao có thể vô duyên vô cớ bị người ta cường hôn như vậy?

      “Cái gì huề nhau? phải nhận lỗi với tôi!” Hai tay chống nạnh tức giận trợn trừng mắt nhìn .

      Nam Cung Thần vốn để ý đến lời , tự nhiên tới tủ treo quần áo lấy áo sơ mi màu trắng mặc vào, thong thả
      [​IMG]
      thienbinh2388 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :