1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Anh nghĩ anh sẽ không thích em - Nam Quan Yêu Yêu (1)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 9:

      Editor: Puck

      Mấy ngày nay Mac Đông Lăng rất bận, giấu tên mở game cùng người khác, sau khi hoàn thành con số khả quan, vốn thiếu chút tiền này, nhưng giờ thẻ gì cũng thể dùng, chỉ có thể nghĩ cách kiếm tiền.

      Lúc Thư Mật Nhi và Caroline vào nhà cũng chỉ ngẩng đầu lên liếc họ cái, “ trở lại.”

      Sau đó, tiếp tục lao đầu và công việc.

      “Khụ!” Caroline giả vờ ho khan tiếng.

      Nhưng mà, Mạc Đông Lăng có bất kỳ động tĩnh gì, tiến hành bước rất then chốt, hoàn toàn rảnh quan tâm họ.

      Trong lòng Thư Mật Nhi khó tránh khỏi dâng lên mất mát nho , ra, mình còn quan trọng bằng game máy tính!

      tâm tình tốt trở về phòng nghỉ ngơi, Caroline tới bên cạnh Mạc Đông Lăng chọc chọc , giọng : “Này? làm sao vậy? Mật Mật vừa mới xuất viện, lại nghênh đón ấy như vậy?”

      “Cho tôi thêm nửa giờ là được, lập tức làm xong.” Mắt Mạc Đông Lăng tập trung nhìn chằm chằm màn hình vi tính, ngón tay lướt như bay.

      chưa từng nghe câu ‘tận dụng thời cơ, mất rồi trở lại.’ sao? Ngu ngốc!” Caroline tức giận mắng.

      hận thể ném vào trong máy tính, tiền thể kiếm từ bao giờ? Nhất định chạy tới lúc này? là đàn ông thúi hiểu tình thú!

      “Ặc...”

      Nhìn bóng lưng rời , Mạc Đông Lăng kinh ngạc há to mồm, ngay cả chính cũng hồ đồ, rốt cuộc giữa và Thư Mật Nhi là quan hệ gì?

      ràng là quan hệ khế ước giấy trắng mực đen!

      Sao nghe ý tứ Caroline, hai người bọn họ giống như tình nhân đây?

      Nếu định ra quy tắc trò chơi, sao có thể ? Nếu thừa nhận là mình thua?

      Dường như vấn đề này làm cho người ta rối rắm.

      Buổi tối trước khi ngủ, gửi tin nhắn cho Thư Mật Nhi, ‘Chân còn đau ?’

      nhận được trả lời, giống như đá chìm xuống biển.

      Sáng hôm sau lúc tỉnh lại, Thư Mật Nhi và Caroline trường học, nghe hai chuẩn bị biểu diễn tốt nghiệp, tương đối bận rộn.

      Mạc Đông Lăng đột nhiên lo lắng chân bị thương của , lúc chơi violin cần đứng, chịu được sao?

      Trong lòng lo lắng cho người ta, nhưng chịu nhún nhường nhìn .

      Đây chính là gọi đến chết vẫn sĩ diện!

      Buổi chiều lúc ba bốn giờ, ông trời tốt, đột nhiên, sấm sét vang dội, mưa to như thác tới.

      Chẳng lẽ? Đây là ông trời cố ý cho cơ hội? Mạc Đông Lăng suy nghĩ trong lòng.

      Động lòng bằng hành động, cầm ô, lái xe ra ngoài, nếu như có hỏi tới, mình cũng có thể lấy cớ đưa ô cho .


      Trong hội trường lớn của trường, Thư Mật Nhi nghiêm túc tập tiết mục tốt nghiệp của mình, từ đầu đến cuối đều cảm thấy hài lòng lắm, luyện tới luyện lui vẫn đạt được tới hiệu quả muốn, khó tránh khỏi mất hứng.

      Nên để violin xuống, tới bên cửa sổ, tiếng sấm sét ầm ầm, tiếng trước tiếng sau dọa người, bầu trời giống như bị rạch ra, mưa to tầm tã.

      nén được thở dài, chẳng lẽ hôm nay bị vây ở đây sao?

      Caroline sớm hẹn hò với bạn trai, mình lại thể quấy rầy ấy, mà... người kia ở nhà, gần đây mê mẩn phát triển game, tập trung tinh thần vào đó.

      Suy nghĩ chút lại rộn lòng, rốt cuộc đây là gì!

      “Mật Nhi, còn sao?” Bạn học cùng lớp luyện đàn chung với hỏi.

      “Tớ đợi lát nữa, cậu trước .” Thư Mật Nhi cười vẫy tay với ấy.

      “Vậy tớ trước! Bye bye!”

      Mắt thấy từng bạn học rời , Thư Mật Nhi ngồi băng ghế ngẩn người lúc, đứng dậy lau chùi violin quý, bỏ cẩn thận vào trong hộp.

      Sau khi làm xong việc này, mới cho phép mình rời .

      Trời ạ! Mưa lớn như vậy về như thế nào? mang ô, cũng lái xe...

      Thư Mật Nhi đứng ở mái hiên ngoài hội trường lớn, nhìn giọt mưa lớn như hạt đậu kinh ngạc ngẩn người.

      “Mật Mật.”

      Đột nhiên, giọng trầm thấp lại quen thuộc vang lên bên tai , cảm giác
      [​IMG]

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 10 (phải nhìn):

      Editor: Puck

      Mặc dù Thư Mật Nhi lần nữa cầu Úy Học Nghiêu nhanh chóng về, nhưng vẫn kiên trì đưa về nhà, Thư Mật Nhi từ chối được, đành đồng ý rồi.

      “Đến rồi, về .” Thư Mật Nhi muốn để đưa mình vào nhà.

      Môi Úy Học Nghiêu mấp máy, muốn gì đó, nhưng vẫn nhịn được, và Mật Mật, xác định ràng có khả năng, chỉ trách, số mệnh quá trêu cợt người.

      “Được, nhìn em lên lầu.” gật đầu, trong tròng mắt đen đầy ắp thâm tình phức tạp.

      Thư Mật Nhi đành lòng nhìn tiếp, vội vàng xoay người rời , phải là của , tội gì lưu luyến nữa?

      Về đến nhà, vốn tưởng rằng thấy Mạc Đông Lăng chơi game, kết quả nửa bóng người cũng thấy, bên trong phòng yên tĩnh, gõ cửa phòng khách, có ai, khỏi cảm thấy kỳ quái, chạy đâu?

      mình ngồi ghế sa lon kinh ngạc ngẩn người, trong đầu rối nùi, lúc là bóng dáng của Úy Học Nghiêu, lúc lại thỉnh thoảng có bóng dáng của Mạc Đông Lăng...

      Đột nhiên, chuông báo tin nhắn điện thoại di động vang lên.

      cầm lên nhìn, là bạn tốt Caroline gửi tin đến: ‘Hì hì! Chúc cậu và tiểu Lăng tử có đêm tốt đẹp tối nay ~~’

      ‘Cậu bậy bạ gì vậy?’ nghi ngờ hỏi lại.

      ‘Hành động ấy đội mưa mang ô làm cho cậu cảm động sao? Toàn thân ướt đẫm, cùng nhau về nhà tắm nước nóng, sau đó... “Này nọ í é í é” “Này nọ í é í é” đó!’ Caroline nhanh chóng nhắn tin lại.

      Thư Mật Nhi hiểu nhìn chằm chằm điện thoại di động hồi lâu, gửi tới: ‘ ấy chưa đưa ô cho tớ.’

      thể nào! Lăng Đông Mạc còn cố ý hỏi địa chỉ trường học của chúng ta, chính miệng ấy , sao giả được?’

      ấy đưa ô cho tớ, ngược lại... Úy Học Nghiêu xuất .’

      Sau đó hai phút, Caroline gọi điện thoại trực tiếp đến, hỏi thẳng.

      【Cậu cái gì? Úy Học Nghiêu xuất ? 】

      “Ừ, tớ cũng rất buồn bực, vì sao ấy lại tới, ấy đưa tớ về nhà.” Thư Mật Nhi bình tĩnh .

      Đầu bên kia yên lặng hai giây, đột nhiên kêu lên: 【Hỏng rồi! Lăng Đông Mạc nhất định nhìn thấy! 】

      Khóe miệng Thư Mật Nhi co giật mấy cái, “ thể nào, tớ nhìn thấy ấy?”

      【Cái gì ! Tớ còn biết cậu sao, khi tên khốn kiếp Úy Học Nghiêu đứng trước mặt cậu, trong mắt cậu còn nhìn thấy những người khác sao? Ôi! Đáng thương cho bạn Lăng, nhất định núp ở đâu đó len lén đau lòng rồi. 】

      Caroline than thở , suy đoán của sai.

      Chân mày Thư Mật Nhi nhíu lại, suy nghĩ chút tình cảnh vừa rồi, quả để ý đến xung quanh, chẳng lẽ , Mạc Đông Lăng thấy mình và Nghiêu?

      “Có nghiêm trọng như cậu ? ấy .” ngập ngừng .

      với tớ, hai người hôn môi chứ? 】

      có.” Thư Mật Nhi vội vàng trả lời.

      【Vậy... Ôm? 】

      “Tớ từ chối, nhưng ấy van xin tớ đây là lần cuối cùng, tớ đành lòng từ chối.” Giọng Thư Mật Nhi ỉu xìu.

      Caroline giận, 【Hừ! Cũng biết cậu có khí phách như vậy! Lần này hay rồi, bạn trai tại gặp được cậu và bạn trai cũ ôm nhau chỗ, hỏng bét! 】

      “Chúng tớ phải bạn trai bạn .” Thư Mật Nhi giải thích.

      【Vậy là cái gì? 】 Caroline hỏi ngược lại.

      Thư Mật Nhi thoáng cái bị ấy hỏi khó rồi, hồi lâu tiếp được, rốt cuộc là quan hệ gì đây?

      “Tớ cũng biết.”

      【Vậy được rồi, bạn trai bạn chính từ quan hệ mập mờ dần phát triển thành, Lăng Đông Mạc ở nhà hả? 】

      “Ừ, tớ trở lại thấy người.”

      【Tám chín thiếu mười núp ở bên ngoài khổ sở, gọi điện thoại cho ấy . 】

      trán Thư Mật Nhi đầy vạch đen, trong lòng biết nên vui mừng hay khổ sở...

      “Cậu... Tối có quay lại chứ?” sang chuyện khác.

      trở về, để cho hai người có đầy đủ gian phát triển, phải biết, có lúc vận động giường chỉ giải quyết vấn đề giữa hai người, còn có thể xúc tiến tình cảm của cả hai, rất nhiều chỗ tốt đó! 】 Caroline cười đến mập mờ.

      Thư Mật Nhi đỏ ửng mặt : “ nữa, tớ tắm.”

      Cúp điện thoại xong, vào phòng tắm, thoải mái dễ chịu ngâm nước nóng, xua tan toàn bộ khí lạnh khi gặp mưa vừa rồi, sau khi ra ngoài lại uống ly nước nóng.

      Mắt thấy đồng hồ báo thức trôi qua từng giờ, người nào đó còn chưa trở lại, Thư Mật Nhi khỏi lo lắng, vẫn còn chưa quen thuộc với cuộc sống ở
      [​IMG]

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 11:

      Editor: Puck

      đêm này, hai người.

      Từ ghế sa lon đến phòng tắm, rồi đến giường lớn trong phòng ngủ, khắp nơi đều lưu lại dấu vết của bọn họ, đầy phòng cũng phiêu đãng mùi vị mập mờ lại cờ bay phấp phới.

      Mà hai người ôm nhau chặt chỗ, vẫn đắm chìm trong ái tình tuyệt đẹp.

      Thư Mật Nhi cảm giác mình sắp chịu nổi, hơi sức người đàn ông phía giống như dùng hết, giống như mao đầu tiểu tử * biết mệt mỏi.

      (*) mao đầu tiểu tử: chỉ (nam) thanh niên tính tình bồng bột.

      Trần nhà đỉnh đầu cũng càng ngày càng mơ hồ, ánh đèn giống như biến thành vô số vì sao tỏa sáng lấp lánh, lúc đông, lúc lại tây, lúc lại dày đặc chỗ, lúc lại xộc xệch mất trật tự.

      Khi Thư Mật Nhi cảm thấy luồng nhiệt nóng bỏng văng tung tóe toàn bộ mầm mống trong nụ hoa của mình mặt nóng đến toàn thân đều run rẩy, hôn mê bất tỉnh trong trận co rút

      Mạc Đông Lăng cũng mê say nằm bên cạnh ngủ thiếp .

      Tốt đẹp chính là sáng sớm luôn đặc biệt làm cho người ta mong đợi, ánh mặt trời rực rỡ, dịu dàng vẩy lên hai nam nữ ôm nhau ngủ giường, dịu dàng triền miên.

      Thư Mật Nhi theo thói quen duỗi lưng cái, nhấc chân, đột nhiên phát ... Chân đau quá!

      Chỉ có điều chỉ trong nháy mắt, toàn bộ chuyện xảy ra tối qua lên trong đầu , bên má đột nhiên bốc cháy, thận trọng ngẩng đầu, phát người đàn ông bên cạnh vẫn ngủ say.

      lẳng lặng mở to hai mắt nhìn , ngũ quan hoàn mỹ tuyệt luân như điêu khắc, dung mạo cực kỳ tươi đẹp, giống như chàng đẹp trai trong phim Hàn, lúc ngủ càng mê người hơn, cánh môi đầy đặn khẽ mím, sống mũi thẳng, đường cong rất lưu loát.

      Quỷ thần xui khiến, nhịn được đưa tay sờ khuôn mặt khi ngủ của , người đàn ông này, thuộc về sao?

      Giữa bọn họ, có kết quả sao?

      Mạc Đông Lăng say rượu lại kích tình cả đêm lúc này ngủ say, trong mơ mơ màng màng, cảm nhận được bàn tay bé mềm mại sờ lên mặt của mình, rất thoải mái, rất thưởng thức phần yên tĩnh khó có được này.

      Nhưng mà, trong đầu lại ra cảnh nhìn thấy lúc gần tối ngày hôm qua, trở nên tỉnh táo lại, trong lòng Thư Mật Nhi vẫn luôn tồn tại người đàn ông, nghi ngờ chút nào, ngày hôm qua người đó xuất .

      Nghĩ như vậy, Mạc Đông Lăng bất ngờ mở mắt, Thư Mật Nhi ngờ lại tỉnh dậy nhanh như vậy, sắc mặt ngượng ngùng lấy tay về.

      “Tôi... Thấy mặt có thứ gì đó...” ấp úng giải thích.

      “Em tôi?” Mạc Đông Lăng rất thẳng thắn.

      “Hả?” Thư Mật Nhi sửng sốt.

      Mạc Đông Lăng rất nghiêm túc nhìn chằm chằm ánh mắt mấy giây, ra lời vô cùng tổn thương người, “Cảm giác trong lòng người đàn ông, thân thể lại thể xa rời người đàn ông khác có tốt ?”

      Thư Mật Nhi thể tin nhìn , hình như tin lại ra lời làm tổn thương người như vậy, “... gì?”

      “Tôi cái gì em nghe thấy sao?” Mạc Đông Lăng lạnh lùng liếc nhìn , vén chăn đứng dậy, tiện tay nhặt khăn tắm đất quấn quanh hông.

      phải như nghĩ, tôi và Nghiêu còn quan hệ.” Thư Mật Nhi cắn môi giải thích.

      Nghiêu? Gọi thân thiết!” Mạc Đông Lăng nhếch môi mỉa mai.

      ghen?” Thư Mật Nhi chợt hiểu ra.

      Mạc Đông Lăng nghiêng đầu nhìn , khóe môi nhếch lên nụ cười lạnh tự giễu, “Ghen? Tôi chỉ cảm giác mình bị chơi xỏ thôi!”

      Dừng lại giây đồng hồ, ngay sau đó vẻ mặt khoa trương cười : “Nhìn trí nhớ của tôi này, thiếu chút nữa quên mất bản thân chỉ là bạn giường mua về, có tư cách gì hỏi tới cuộc sống riêng tư của chủ nhân đây? Là tôi vượt khuôn rồi!”

      cực kỳ cường điệu mười chữ “Bạn giường mua về” và “Cuộc sống riêng của chủ nhân”.

      Sắc mặt Thư Mật Nhi lúc trắng lúc xanh lét, cắn chặt môi dưới, “ muốn như vậy?”

      “Nếu sao? Tôi còn phải có ý tưởng gì?” Mạc Đông Lăng
      [​IMG]

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 12:

      Editor: Puck

      Khi thấy bàn thức ăn Trung Quốc phong phú Mạc Đông Lăng hơi kinh ngạc, kinh ngạc qua , sắc mặt càng thêm đen, bất đắc dĩ bị Caroline kéo đến trước bàn ăn.

      Ở trong tư tưởng của , Thư Mật Nhi phí hết tâm tư học làm món ăn Trung Quốc, vậy chắc chắn vì muốn lấy lòng người nào đó, trong lòng khó tránh khỏi thoải mái.

      “Này! Đừng như vậy chứ! Mật Mật khổ cực nấu cơm, ít nhiều gì cũng nên nhiệt tình chút!” Caroline ở bên cạnh hòa giải.

      Mạc Đông Lăng lạnh giọng : “Tôi chịu nổi.”

      Thư Mật Nhi mím môi, cắn răng nhìn , “ chán ghét tôi như vậy sao?”

      Caroline rất hứng thu nghe đối thoại của bọn họ, mắt màu xanh dương vòng tới vòng lui giữa hai người nhanh như chớp.

      Mạc Đông Lăng cũng trả lời, mà buồn buồn gắp miếng thức ăn, ăn tập trung.

      Bingo! Quả nhiên đoán đúng! Tròng mắt Caroline chợt sáng lên.

      như vậy, , tôi tiêu hủy khế ước.” Thư Mật Nhi theo đề nghị của bạn tốt.

      Tròng mắt đen bén nhọn của Mạc Đông Lăng nhìn chằm chằm, hình như muốn nhìn xuyên thấu , giọng mỉa mai cong khóe môi, “Chỉ tiêu hủy khế ước? Mà phải kết thúc trò chơi?”

      Thư Mật Nhi mím môi lời nào, suy nghĩ, chủ ý của bạn tốt có thể có hiệu quả sao?

      Lỡ như biến khéo thành vụng, vậy kết cục như thế nào?

      “Khụ! Có lời gì bình tĩnh ! Bình tĩnh, bình tĩnh !” Caroline ho khan tiếng.

      Mà hai người trong cuộc, lại yên lặng mà nhìn chăm chú đối phương, giống như muốn nhìn ra cái gì từ bên trong.

      sai.” Thư Mật Nhi trả lời trái lương tâm.

      Có lẽ, buông tay cũng vẫn có thể xem như là lựa chọn chính xác, vào buổi tối đêm đó ở Las Vegas, vốn chính là bắt đầu sai lầm, cần gì phải cố chấp tiến hành tiếp sai lầm đây?

      mất tích lâu như vậy, chắc hẳn người thân bạn bè đều tìm , hành vi của mình, có phải hơi quá ích kỷ ?

      Caroline kinh hãi nhìn về phía bạn tốt, kế hoạch ban đầu của bọn họ phải như thế này! ấy làm sao vậy? Sao lại đột nhiên thay đổi kế hoạch?

      “Nếu chủ nhân đại lượng như thế, vậy tôi cung kính bằng tuân mệnh!” Mạc Đông Lăng hề chớp mắt nhìn ánh mắt chằm chằm, từng câu từng chữ.

      Lời của đâm vào tim Thư Mật Nhi đau nhức, nhưng cố nén, giả bộ như có chuyện gì, “Tôi lấy khế ước.”

      Dứt lời, lập tức đứng dậy vào nhà, ngay cả Caroline cũng bị ngăn cản ở ngoài, muốn mình lúc.

      “Mật Mật!”

      Caroline vặn cửa, phát cửa khóa, lập tức xoay người đến trước mặt Mạc Đông Lăng, “Là người đàn ông phải rộng lượng chút! Đừng sợ hãi rụt rè cái gì cũng dám ! người là chuyện rất vinh quang, cần biết quy tắc trò chơi cái mông chó đồ bỏ gì, tôn trọng lòng lòng mình mới quan trọng nhất.”

      xong chưa?” Mạc Đông Lăng liếc .

      “Ừ.” Caroline gật đầu.

      “Hai người phối hợp hát đôi sao?” Mạc Đông Lăng nhếch môi cười lạnh.

      “KAO! Tôi đây có lòng tốt giúp , trời ạ! có biết tốt xấu vậy?” Caroline nổi giận.

      “Caroline, đừng !” Thư Mật Nhi đột nhiên mở cửa ra ngoài, cầm trong tay khế ước ký vào đêm đó ở Las Vegas.

      chậm rãi tới trước mặt Mạc Đông Lăng, xé nát bấy khế ước trước mặt , giấy vụn bay xuống, rách này chỉ là tờ giấy mỏng, còn có... Trái tim Thư Mật Nhi.

      Mạc Đông Lăng cũng quay đầu lại, qua bên người , cái nhà này, làm hít thở thông.

      bị hai người đánh bại, đến chết vẫn sĩ diện!” Caroline tức giận vào phòng, chuyện tốt lại biến thành như vậy!

      Thư Mật Nhi co quắp ngồi ghế sa lon lời, thế giới này, ai cũng là duy nhất của ai, phần lớn chỉ là khách qua đường trong cuộc đời mỗi người, lại lại, phải đều như vậy sao?

      Sau khi rời , Mạc Đông Lăng cũng lập tức khôi phục thân phận chân thực của mình, còn thiếu công ty trò chơi Phister nhiệm vụ mở rộng trò chơi, chờ sau khi hoàn thành nó
      [​IMG]
      thienbinh2388 thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 13 (cay thơm ~):

      Editor: Puck

      Bữa ăn tối, chọn ở nhà hàng kiểu Trung Quốc.

      có Caroline tham dự, giữa hai người nhiều phiền muộn, bữa cơm, ăn mất hào hứng.

      Thư Mật Nhi hỏi tại sao nán lại Viên mấy ngày, có thể gặp lần nữa, là chuyện ngoài dự đoán của rồi, cần gì phải hỏi ràng như vậy.

      Cơm nước xong, Mạc Đông Lăng lái xe đưa Thư Mật Nhi về, hai người đều giữ trầm mặc, khí trong xe lúng túng lần nữa, chỉ có tiếng nhạc lẳng lặng chảy xuôi.

      Vẻ mặt Mạc Đông Lăng bình tĩnh, ánh mắt chuyên chú lái xe, nhưng mà trong lòng sóng dậy mãnh liệt, phiền não lo lắng; Thư Mật Nhi nghiêng đầu qua nhìn cảnh vật bên ngoài cửa sổ, yên lòng.

      Nhà hàng cách chỗ Thư Mật Nhi ở rất gần, đến mười phút, tới.

      Xe dừng ở cửa, hai người vẫn chuyện, giống như bị cố định, lâu sau, Mạc Đông Lăng mới trầm giọng mở miệng, “Đến rồi.”

      “Ừ, lên ngồi lúc chứ?” Thư Mật Nhi ngẩng đầu nhìn .

      Quỷ thần xui khiến, Mạc Đông Lăng lại đáp tiếng, “Được.”

      Lên lầu, mở cửa, với hai người mà đều là quen cửa quen nẻo, bật đèn, bên trong nhà hoàn toàn yên tĩnh và trống trải.

      “Muốn uống chút gì ? Có đồ thích uống nhất ở trong tủ lạnh...” Thư Mật Nhi rất tự nhiên ra sở thích của , mặc dù rời khỏi đây rồi, nhưng mỗi lần siêu thị mua đồ, vẫn tự chủ được mà mua chút đồ thích.

      Hình như, thành thói quen của .

      “Ừ.”

      gật đầu, trong lòng dâng lên chút cảm xúc phức tạp, tròng mắt đen chuyển động theo bóng lưng của Thư Mật Nhi, hôm nay mặc bộ đầm màu trắng, tóc quăn thả xuống phủ sau gáy, theo bước chân , tao nhã nhộn nhạo ra đường cong, vóc người đẹp đẽ được bao bọc dưới tầng vải vóc mỏng, phía dưới lộ ra đoạn bắp chân trắng muốt đầy đặn như ngọc.

      cảm thấy, mình càng ngày càng khô miệng khô lưỡi.

      Thư Mật Nhi cầm đồ uống trở lại, đưa cho .

      Mạc Đông Lăng nhanh chóng đưa tay mở nắp chai, ực mạnh ngụm, muốn tưới tắt ngọn lửa nho trong tim mình.

      Hai người ngồi ghế sa lon cũng biết nên gì cho phải, bất kỳ lời nào ra đến khóe miệng đều cảm thấy thích hợp, trầm mặc, trầm mặc nữa, khí ngột ngạt đến khiến hai người hít thở thông.

      “Tôi nhé.” Mạc Đông Lăng đột nhiên đứng dậy chuẩn bị rời , còn tiếp tục ở chung như vậy, sợ mình hỏng mất.

      “Tôi tiễn .” Thư Mật Nhi mất hồn mất vía theo.

      Lúc tới cửa, tay hai người cùng đưa về phía tay cầm cửa, bất ngờ kịp đề phòng cùng nắm vào, giống như hai từ trường hấp dẫn lẫn nhau cùng chạm phải, “Roẹt” cái sinh ra dòng điện cường đại.

      Ngoài ý muốn chính là ở đây bùng nổ trong nháy mắt.

      Mạc Đông Lăng bất ngờ đè Thư Mật Nhi lên cửa, chính xác lầm chiếm lấy cái miệng nhắn mềm mại của , thời gian rời mười ngày, giờ khắc nào trong đầu cũng nhớ , lúc này, bao giờ định đè nén mình nữa.

      Thư Mật Nhi từ kinh ngạc ban đầu dần bình tĩnh lại, chủ động ôm cổ , nhiệt liệt hôn trả .

      cũng muốn tiếp tục đè nén mình, quan hệ khế ước giữa bọn họ xóa bỏ, hai bên đều tự do, có quyền lợi theo đuổi hạnh phúc của mình.

      , phải cho biết.

      Nếu rời , lên duyên phận giữa hai người đứt, tất cả đều có cơ hội xoay chuyển.

      Hai người lâu gặp, hai người đè nén tình cảm lâu, lúc này khác nào thiên lôi câu động địa hỏa *, xảy là thể ngăn cản.

      (*) Thiên lôi câu động địa hỏa: 天雷勾地火

      Nghĩa đen: Thiên lôi (lửa trời) dẫn động địa hỏa (lửa đất)

      Nghĩa bóng: Ám chỉ trạng thái kích tình nóng bỏng giữa đôi tình nhân.

      Mạc Đông Lăng thở hổn hển kéo Thư Mật Nhi vào trong ngực hôn mãnh liệt, cắn, mút lấy, hận thể nuốt ăn vào trong bụng, bàn tay thô lỗ xé toang quần áo người .

      thanh vải vóc “Roẹt roẹt” vang lên, thanh thúy dễ nghe, có thêm tầng mập mờ mơ màng.

      “Ừ...” Thư Mật Nhi kiềm chế được rên rỉ ra tiếng, điệu mềm mại mê người, bàn tay bé vuốt ve lung tung sống lưng cứng rắn của Mạc Đông Lăng, cả người treo người , phối hợp cởi xuống tất cả chướng ngại vật người .

      Mạc Đông Lăng nuốt từng ngụm lớn mềm mại trước ngực , như muốn bù lại toàn bộ
      [​IMG]
      Last edited: 21/10/16
      thienbinh2388 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :