1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Anh nghĩ anh sẽ không thích em - Nam Quan Yêu Yêu (1)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 69:

      Editor: Puck

      Nhưng bây giờ, là tình huống đặc biệt, thân thể của vốn chịu khống chế của , thấy thân thể người phụ nữ đẹp như bạch ngọc, nếu phản ứng phải là đàn ông bình thường!

      Hơn nữa, còn bị hạ độc.

      nhắm mắt lại hít vào hơi sâu, ở sâu trong đáy lòng làm đấu tranh mãnh liệt, nhất định phải nhịn được, nhịn đến khi Giai Ny xuất mới có thể.

      Đáng chết! là cao thủ tình trường lại có ngày ngã tay phụ nữ, ra chắc bị người cười rơi hàm!

      là lỡ bước chân để hận nghìn đời!

      Đều do quá mức tự tin, cũng trách kế hoạch biến hóa khó lường, máy bay Giai Ny gặp bão, bất đắc dĩ mà đổi đường biển, trì hoãn thời gian.

      Giản Mộng Ngữ chân trần từng bước về phía , chỉ mặc quần lót màu đen, ta trực tiếp giạng chân ngồi người , hai cánh tay ôm lấy cổ , “ Hạo Lê, em đẹp ?”

      Quan Hạo Lê bị ta chỉnh đến thiếu chút nữa khí huyết dâng trào, trong lòng ngừng kêu khổ, cũng có lực chống lại.

      xuống!” dùng hết hơi sức .

      Hạo Lê, đừng mạnh miệng nữa, ra cũng muốn em.” Giản Mộng Ngữ cố ý ngồi lên chỗ bộ phận giữa đùi nhô ra, ngón tay chậm rãi trượt vào trong áo sơ mi của .

      Đây là lần đầu tiên Quan Hạo Lê bị phụ nữ trù tính phản công, với , quá sỉ nhục!

      “Muốn cái mông! Đứng... Đứng dậy cho ông!” Tư tưởng của hoàn toàn khống chế được thân thể của mình, thuốc rất kỳ quái, trong cơ thể như có lửa thiêu đốt, hai chân lại cảm giác dùng được lực gì, có cảm giác mê man.

      Giản Mộng Ngữ hề tức giận với mắng mỏ của , mắng chửi , có hơi sức mắng chửi , sao cả, chỉ cần đạt được mục đích là được.

      Đưa tay cởi nút áo của , kết quả bị chặn lại, nhưng cũng nổi giận, ngược lại khơi tình lên với , động tác mập mờ mà nhục dục.

      Ngay vào lúc này, điện thoại của Quan Hạo Lê vang lên, ngừng nghỉ*.

      (*) nguyên gốc: 不依不挠 (Bất y bất nạo) chùn bước khuất phục

      Tiếng chuông này dành riêng cho người, Quan Hạo Lê vội vàng đưa tay lấy điện thoại di động ra, lại bị Giản Mộng Ngữ cướp , “Ai vậy? Xem dáng vẻ vội vã như thế...”

      liếc mắt nhìn hai chữ to màn hình: bà xã.

      Trong mắt lập tức lướt qua vẻ ác độc, nếu là ‘Bà xã’ của Quan Hạo Lê, vậy đừng trách khách khí!

      “Đưa cho tôi!” Quan Hạo Lê hận ta nghiến răng nghiến lợi.

      Giản Mộng Ngữ liếc nhìn , nhấn nút trả lời, giọng dịu dàng đáng : “Này, là ai? biết gọi điện thoại lúc này phá hoại việc tốt của người khác sao!”

      Quan Hạo Lê giận đến quát lên: “Đừng nghe ta càn!”

      vốn tưởng rằng người phụ nữ ở đầu bên kia giận đến cúp điện thoại, nhưng ngờ -

      【Phá hư chuyện tốt của sao? Làm phụ nữ, sử dụng biện pháp hạ lưu như vậy để giữ chân đàn ông, cảm thấy rất ghê tởm sao? 】 Tiết Giai Ny mỉa mai

      ... lo lắng cho người đàn ông của mình sao? giờ tinh thần và ý chí của ấy , chỉ cần là phụ nữ, cũng tự chủ được, ai đến cũng từ chối.” Sau khi giật mình, Giản Mộng Ngữ vẫn chịu yếu thế như cũ.

      Để tránh tiếng thét của Quan Hạo Lê ở bên cạnh, tiện tay khoác áo tắm ra ban công nghe điện thoại.

      【Từ lúc bỏ thuốc đến giờ thời gian chắc ngắn nhỉ? Tôi tin tưởng ấy bị mê hoặc! 】

      Tiết Giai Ny vừa vừa giục tài xế lái nhanh chút, vừa xuống máy bay nhận được mấy tin nhắn của Quan Hạo Lê, bên trong tỉ mỉ nguyên nhân hậu quả chuyện này, mặc dù trong lòng rất tức giận, nhưng sau khi cân nhắc hơn thiệt, vẫn quyết định tạm thời tha thứ cho , cũng nghe chút về chuyện của Giản Mộng Ngữ, chỉ ngờ ta làm ra chuyện cực đoan như vậy.

      cho biết, chúng tôi lên giường, đây chẳng qua chỉ là nghỉ ngơi giữa trận mà thôi.”

      Giản Mộng Ngữ che giấu vui trong lòng, đắc ý hả hê khoe khoang, chính là cố ý chọc giận Tiết Giai Ny, hừ!

      Nghe được lời khoe khoang của ta, trong lòng Tiết Giai Ny “Lộp bộp”, rất sợ Giản Mộng Ngữ , nếu như Hạo Lê cùng ta...

      Mặc dù phải tự nguyện, nhưng trong lòng mình vẫn có bóng ma che đậy, xảy ra chính là xảy ra, vĩnh viễn cách nào phai mờ, thành vướng mắc trong lòng.

      Ngay cả trong lòng rất thoải mái, nhưng lúc này biểu ra.

      cho rằng tôi tin tưởng lời của sao? Giản tiểu thư, đừng đùa bỡn khôn vặt nữa! 】

      Lời của khiến Giản Mộng Ngữ cảm thấy thất bại lần nữa, nhưng vẫn quyết chống đỡ thể diện, thẳng câu, “Có tin hay tùy !”

      Dứt lời, cúp luôn điện thoại.

      Chỉ có như vậy, mới có thể lưu lại cho Tiết Giai Ny đầy đủ gian tưởng tượng, có lúc, tưởng tượng này là trí mạng.

      xoay người quay ngược về phòng, phát Quan Hạo Lê lại còn ở đây, trong lòng cảm thấy ngoài ý muốn, lại có ý chí mạnh mẽ như vậy, đều do mình nhất thời mềm lòng, dùng tác dụng mạnh nhất của thuốc, nếu , sao cho cơ hội chạy trốn đây?

      Tìm khắp cả phòng cũng thấy nửa bóng người, vội vã gọi điện thoại cho quầy lễ tân, chờ mong Quan Hạo Lê vẫn chưa xa, có thể tìm về, nhưng mà, người ta , rồi.

      “Bộp” tiếng vang lên, tức giận ném điện thoại xuống đất, ra Tiết Giai Ny gọi điện thoại là cố ý, chính là muốn dụ dỗ mình, để tranh thủ thời gian cho Quan Hạo Lê rời .

      càng nghĩ càng tức giận, tối nay cơ hội khó có được như vậy lại bị chính mình lãng phí!


      Lại Quan Hạo Lê, thừa dịp Giản Mộng Ngữ ra ban công gọi điện thoại, mạnh mẽ chống đỡ ý chí rời khỏi phòng bao, biết mình phải rời .

      Có đôi lời hay, người ép mình lần, vĩnh viễn biết mình có bao nhiêu tiềm lực!

      giờ Quan Hạo Lê có cảm nhận chân , thịt đùi sắp bị nhéo tím rồi, đau hết lần này đến lần khác, tự làm bậy thể sống được!

      Ra khỏi khách sạn, lại dám xa, điện thoại di động ở trong tay Giản Mộng Ngữ, có cách nào liên lạc với Giai Ny, chỉ có thể “Ôm cây đợi thỏ”, mong mỏi đến nhanh chút, may mà bên ngoài gió mát phơ phất, có thể thổi bớt nóng ran trong lòng .

      Năm phút sau, chiếc Volvo màu đen dừng trước cửa khách sạn Phổ Thịnh, Tiết Giai Ny ngồi đằng sau do dự mấy giây, biết mình có nên vào , nếu như thấy chút hình ảnh thể chịu nổi, lo lắng mình chịu đựng được.

      Nhưng vào, càng cảm thấy... cam lòng.

      Tiết Giai Ny vừa mới mở cửa xe bước ra, Quan Hạo Lê nhìn thấy , vội vàng tới, “Ny Ny, rốt cuộc em tới.”

      ... Sao lại ở đây?” Trong đầu Tiết Giai Ny suy nghĩ rất nhiều khả năng gặp mặt, lại duy nhất có cái này.

      “Lên xe hẵng .”

      giờ Quan Hạo Lê chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi nơi quỷ quái này, khắc cũng sống nổi, bà xã ở bên cạnh, cuối cùng cần lo lắng.

      Tiết Giai Ny tâm tư hoảng loạn bị lôi lên xe, chỉ cảm thấy tay nóng khác thường, nóng đến cả người nóng lên.

      “Ny Ny, ... Nhớ em.”

      Cằm Quan Hạo Lê đặt bả vai bà xã, nhiệt độ trong lòng càng lúc càng sôi trào mãnh liệt, trực giác cho thấy nhịn được.

      xe! Đứng đắn chút!” Tiết Giai Ny vụng về ngăn tay chân lại, trước mặt còn có tài xế lái xe, nhìn thấy tốt lắm!

      “Bà xã, khó chịu.” Đầu bù xù của Quan Hạo Lê cọ tới cọ lui người , bàn tay càng thêm xấu xa luồn vào trong vạt áo , trời mới biết muốn đè phía dưới nhường nào.

      “Khó chịu cũng phải chịu đựng!”

      Tiết Giai Ny tức giận quát, còn chưa tính sổ với chuyện vừa rồi đâu!

      nhịn lâu rồi, nhịn nữa bị nội thương.”

      Quan Hạo Lê ghé vào bên lỗ tai giọng nỉ non, lay động lòng .

      “Phía trước có người...”

      “Tiểu Trần, mở nhạc, kéo vách ngăn lên.” Quan Hạo Lê với tài xế nhà mình, nhanh chóng, tiểu Trần thầm hiểu làm theo.

      Tiết Giai Ny bị lời thẳng thừng của làm mắc cỡ đỏ bừng cả mặt, nắm quyền đập , “ làm gì thế hả!”

      “Bà xã, em nhẫn tâm nhìn khổ sở mà chết sao? có thể nhịn tới bây giờ vượt qua cực hạn, em sờ tim xem, nhảy lên chỉ vì em.” Quan Hạo Lê gợi tình .

      ... cùng...” Tiết Giai Ny nghi ngờ liếc .

      Quan Hạo Lê vội vàng kéo tay đặt lên vị trí tim mình, “bà xã, xem vẻ mặt ứ máu tại của xem, giống như gạt em sao?”

      Tiết Giai Ny mím mím môi, quả có dáng vẻ được thỏa mãn, trong lòng khỏi chảy xuôi luồng ấm áp, được rồi, xem vẻ thành thực của như vậy, mình cũng nên tỏ ý phải sao?

      “Tạm thời tha thứ cho .”

      vừa mới dứt lời, Quan Hạo Lê hôn lên rồi, đôi tay ôm eo , để cho cưỡi người mình, hôn rất ngông cuồng hoang dã.

      “Ưmh...”

      Tiết Giai Ny bị lực lớn của làm cho sắp thở nổi, nhiệt độ nóng bỏng người giống bình thường càng khiến khó chịu, bình thường đủ dã thú, giờ trúng thuốc, chẳng phải còn mạnh mẽ dữ dội hơn bình thường?

      Chỉ tưởng tượng thôi, đảm cảm thấy nhức đầu, hu hu...

      Xem ra tối nay nếu bị nghiền ép sạch , ngày mai phải tìm tính sổ! Trừ hình phạt dùng roi quất đó!
      thienbinh2388 thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 70:

      Editor: Puck

      Quan Hạo Lê vội vàng hôn người phụ nữ trong ngực, mới vừa rồi dục vọng mình cố gắng đè nén trong phòng giờ phút này hoàn toàn hồi phục, thế tới hung mãnh, thế thể đỡ.

      Đầu tiên Tiết Giai Ny hơi bị động, sau đó bắt đầu đáp lại , luôn là dám dám hận, hơn nữa hai người từng trải qua nhiều chuyện như vậy, trong đó từng có sung sướng, cũng ít khổ sở, đan xen bên nhau chỗ, sớm điêu khắc sâu nơi đáy lòng rồi.

      Sau thời gian này, nhất định phải cột chặt chỗ với người đàn ông trước mặt, , cũng giống như .

      “Ừ...”

      đáp lại khiến Quan Hạo Lê càng thêm hưng phấn, kích động, kích động rồi, mỗi mạch máu tế bào người đều hô hào.

      Hai người hôn nhau sâu, như muốn hút khô toàn bộ dưỡng khí trong phổi của nhau, phương thức kịch liệt như vậy mang theo chút nhẫn tâm cực kỳ giống tính tình bản thân bọn họ.

      Quan Hạo Lê hề thỏa mãn với chỉ hôn, bàn tay ấm áp luồn vào trong quần áo , lúc nặng lúc vuốt ve mềm mại trước ngực , giống như đứa bé chơi đến nghiện.

      Từ lần chia tay trước ở thành phố C đến nay, hai người có hơn mười ngày gặp mặt rồi, đương nhiên là “Tiểu biệt thắng tân hôn”, hơn nữa Quan Hạo Lê trúng thuốc, dục vọng còn mãnh liệt hơn ngày thường, suy nghĩ cách nào khống chế lửa nóng trong thân thể, giờ chỉ có ý tưởng – cưng chiều mạnh mẽ trước mắt.

      “Đợi...” Tiết Giai Ny vừa định gì, trước ngực bị lưỡi gây ra cảm giác tê dại mãnh liệt, đôi tay tự chủ đặt lên trước ngực người đàn ông của , nhịn được ngước đầu thở hồng hộc, thân thể trắng nõn lã lướt khẽ run dưới môi .

      Bất kỳ lời nào với Quan Hạo Lê mà , cũng có tác dụng ngăn cản, trong đầu trừ kích động chỉ có kích động, tác dụng của thuốc hoàn toàn phát huy.

      Bàn tay chuyển đến vòng eo bóng loáng của , chậm rãi dao động, sau đó trái đỏ tươi mềm yếu dưới đầu lưỡi mút chọc của ưỡn lên, môi mỏng nhàng, ngậm trái khác cưng chiều rất tròn, vang lên “Chụt chụt”.

      Tiết Giai Ny mắc cỡ mặt đỏ như máu, mặc dù nhạc rất lớn tiếng, nhưng trong tiềm thức vẫn lo lắng tài xế nghe thấy.

      “Hạo...”

      Cả người uốn éo rung động, đại não muốn ngăn cản tiếp tục quyến rũ người mình tạo ra từng luồng lửa nóng trong cơ thể, lại phát mình còn chút sức nào để đẩy ra, sâu trong đáy lòng hình như có thanh đầu độc ngầm cho phép tiếp tục càn rỡ tiếp, dù làm được nhiều hơn...

      Quan Hạo Lê thở hổn hển cởi sạch quần áo người , môi nóng bỏng buông tha mỗi chỗ da thịt, liều mạng đốt lửa.

      “Ừ ưmh...” Tiết Giai Ny cảm thấy thân thể mình càng ngày càng nóng, cũng càng ngày càng mềm, mỗi lần thở ra hít vào đều kiều đến cực điểm.

      Thứ chống đỡ dưới cặp mông mình cũng càng thêm to ra, nóng đến đáy lòng hốt hoảng, trong cổ họng ức chế được than ra tiếng.

      Thân thể của càng thêm cong xuống về phía , tròng mắt trong suốt xinh đẹp hơi khép, như mơ màng, hấp dẫn tiếng động.

      “Ny Ny...”

      Quan Hạo Lê hận thể xé nát đáy quần của , nửa dụ dỗ nửa lừa gạt cởi nó ném sang bên, nhanh chóng cởi khóa kéo quần tây của mình.

      Trong lúc lơ đãng Tiết Giai Ny ngước mắt, lập tức thấy vật thể cực lớn kia, mắc cỡ vội vàng quay đầu, mặc dù từng nhìn nhiều lần, vẫn cách nào bình tĩnh nhìn thẳng được.

      Xe vừa chạy, vừa làm chuyện đó, Tiết Giai Ny chỉ có thể chôn đầu vào giữa cổ gáy , há mồm cắn thịt cổ , muốn ngăn cản tiếng rên rỉ mềm mại đáng từ trong miệng mình tràn ra.

      Phải biết, dù cho giao thông tốt hơn cũng khó tránh khỏi gặp phải đèn xanh đèn đỏ và tượng kẹt xe, lúc này, với Quan Hạo Lê mà , thể nghi ngờ là – “Thêm gấm thêm hoa”.

      Bởi vì, vào càng sâu.

      Tiết Giai Ny bị lực lớn của đụng vào làm cho thiếu chút nữa rít lên, cảm giác... Sắp đội bụng mình lên rồi, tức giận cắn mạnh cái lên vai , khốn kiếp!

      “Ừ...”

      Từng đợt ngâm nga vụn tràn ra từ trong miệng , chỉ có thể vô lực dựa người , thừa nhận vào sâu ra cạn nặng nề đâm vào...

      Khi xe dừng lại trước biệt thự riêng của Quan Hạo Lê, cả người Tiết Giai Ny xụi lơ trong lòng an rồi, hô hấp thở gấp đều đặn.

      Còn Quan Hạo Lê nét mặt thỏa mãn, ra , tác dụng của thuốc trong cơ thể vẫn chưa hoàn toàn mất hết, chỉ có điều đến cửa nhà, nhất định phải trở về phòng rồi tiếp tục!

      Ngay sau đó cởi áo khoác âu phục người, bọc người phụ nữ trần truồng trong ngực mình, ôm ngang lên xuống xe, tài xế rất biết điều mắt nhìn thẳng.

      Còn Tiết Giai Ny e lệ núp trong ngực , dám ngẩng đầu lên, lại có thể chân ràng trình diễn trận rung xe, quá xấu hổ!

      Đều do người đàn ông chết tiệt kia!

      Vốn tưởng rằng sau khi về nhà có thể thoải mái dễ chịu tắm, nhưng ai biết sau khi đóng cửa, người nào đó lại đè xuống ghế sa lon, áo khoác âu phục người cũng bị lấy ra ném đất rồi.

      “Em muốn tắm...”

      chống lại, cả người bẩn thỉu, chỉ muốn chạy ngay vào phòng tắm tắm nước nóng, chút cũng muốn lần nữa.

      “Bà xã, tác dụng của thuốc vẫn còn đó...”

      Quan Hạo Lê trực tiếp chiếm lấy cánh môi hơi sưng của , mang theo chút do dự xâm nhập vào trong khoang miệng của , hấp thu mật ngọt bên trong, giống như đứa uể oải biết gì.

      Lời cự tuyệt của Tiết Giai Ny bị nuốt toàn bộ vào trong miệng, thân thể vừa mới được cưng chiều rất nhạy cảm, nhanh chóng bị gợi lên sắc dục.

      chỉ có thể ôm lấy cổ , dần chìm sâu trong nước xoáy cuốn lên.

      Bên trong phòng yên tĩnh chỉ nghe thấy tiếng thở dốc nặng nề của hai người, ngay cả trong khí cũng phiêu đãng mập mờ bịn rịn, từng chút từng chút , trêu chọc tiếng lòng người.

      tay Quan Hạo Lê phủ sống lưng sáng bóng của , tay khác vững vàng giữ eo , răng môi men theo điểm mẫn cảm mà sớm quen thuộc, trêu đùa mờ ám gợi lên nhiệt tình nguyên thủy cất giấu sâu trong cơ thể .

      “Hạo... Lê...”

      Thân thể Tiết Giai Ny nhịn được khẽ run, thể thừa nhận cao thủ dụ tình, mỗi lần đều làm cho mình run rẩy ngừng, thiêu đốt mình, thân thể bán đứng suy nghĩ.

      Trong thoáng chốc, cảm thấy thứ chống đỡ nơi nhụy hoa của mình, hoảng hốt giật mình, thể ở đâu, nhỡ có người giúp việc qua đây nhìn làm thế nào?

      “Đừng... Đừng ở đây...”

      “Bà xã, yên tâm , có ai.”

      Quan Hạo Lê thở hổn hển nỉ non bên tai , hàm răng khẽ cắn dày đặc lên vành tai , cảm giác tê tê ngứa ngứa kích thích ngừng rụt cổ lại, muốn rời khỏi cảm giác tê tê ngứa ngứa đó.

      Nhưng lại rất giống như dù thế nào cũng nếm đủ, càn rỡ gặm cắn mút hút.

      Đồng thời, phía dưới cũng nhàn rỗi, như lưỡi dao sắc bén mở núi đột nhiên đâm vào, chọc cho Tiết Giai Ny ngửa đầu kêu rên, ngón tay cào lưng tạo thành vết đỏ.

      “Ừ... Ưmh....” Tiếng rên lúc sau còn mê người hơn lúc trước khiến mọi thứ trong phòng giống như đỏ mặt, ngượng ngùng dám nhìn hai người trần truồng ghế sa lon.

      Hai mắt ngây ngất của Tiết Giai Ny giống như mờ mịt tầng sương mù, nhìn thấy đèn tròn đỉnh đầu như mộng ảo, mà ôm chặt lấy người đàn ông của trong cuồng nhiệt mất thương, từng trận cao triều cuốn bọn họ vào vực sâu vô biên vô tận, hãm sâu, lại hãm sâu...

      cảm thấy mình sắp say.

      thương cuồng nhiệt qua, hai người ôm chặt thở dốc kịch liệt.

      lúc lâu, hai người mới dần bình phục.

      Tiết Giai Ny vô lực thả lỏng chân, từ từ thở hơi dài, mình tối nay, chắc chắn trúng tà, đầu tiên cùng xe, sau đó ghế sa lon trong phòng khách...

      Quả là –

      Chỉ tưởng tượng thôi, cảm thấy ngượng ngùng chịu nổi.

      Quan Hạo Lê dịu dàng vén tóc người phụ nữ trong ngực, nửa người dưới hai người còn duy trì tư thế dán chặt, nhìn môi xinh đẹp hơi vểnh của , thứ gì đó lại bắt đầu hồi phục...

      “Đứng lên !” Tiết Giai Ny thuận theo đập , đồ trứng thối này! Mới trong chốc lát, lại -

      “Bà xã.” Quan Hạo Lê thương hôn , có ý đứng lên chút nào, ước gì vẫn như vậy, xa rời .

      “Nhanh lên chút! Nếu , em tức giận!”

      Tiết Giai Ny tức giận trợn mắt nhìn , đưa tay đẩy .

      Quan Hạo Lê giống như nghe thấy, “Bà xã, em tốt.”

      “Đừng tưởng rằng như vậy em coi như có chuyện gì xảy ra, hừ!” Tiết Giai Ny hừ mũi.

      “Bà xã, vừa rồi em cũng cảm nhận được, tất cả tác dụng của thuốc đều dùng người em rồi, em cảm thấy dũng mãnh hơn bình thường sao?”

      Quan Hạo Lê mặt dày mày dạn , cũng chỉ có , mới có thể mặt đổi sắc ra lời này.

      ... Lưu manh!”

      Tiết Giai Ny cực kỳ tức giận đánh , người này chính là hoàn toàn lưu manh!

      Trong lòng vẫn suy nghĩ: đâu chỉ dũng mãnh, eo cũng sắp đứt!
      thienbinh2388 thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 71:

      Editor: Puck

      “Em thích sao?” Quan Hạo Lê mập mờ liếm vùng mẫn cảm gáy .

      Tiết Giai Ny vừa nóng vừa giận, người này nắm giữ rất vùng mẫn cảm người , mỗi lần đều dùng cách như vậy phá hủy lý trí của , quá đáng!

      “Thích cái đầu !” giận dữ nhéo hông , sử dụng lực rất lớn.

      “Ôi! Đau...” Quan Hạo Lê kêu rên.

      “Đáng đời!” Tiết Giai Ny đẩy ra chuẩn bị đứng dậy.

      “Bà xã, hay là ôm em cùng nhau phòng tắm tắm thôi.” Quan Hạo Lê rất trực tiếp ôm lấy về phía phòng tắm.

      Đương nhiên Tiết Giai Ny chịu theo, tắm này khẳng định tắm cùng nhau rồi, tối nay khỏi phải nghĩ đến yên tĩnh, biết, tối nay người nào đó vốn chưa từng nghĩ bỏ qua cho .

      được! Em tự tắm.”

      rất cố chấp muốn tránh die nda nle equ ydo n khỏi ngực , nhưng có thể chống lại sức đàn ông, cuối cùng, vẫn bị mạnh mẽ ôm phòng tắm, hai người cùng tắm.

      Kết quả, có thể nghĩ.

      tránh được lại đại chiến trận trong phòng tắm, đợi lúc trở về phòng ngủ chính, hai chân Tiết Giai Ny như nhũn ra, nhưng mới nghỉ ngơi bao lâu, người nào đó lại loay hoay lần.

      Thú hoang uống thuốc chỉ có hoang dã hơn, chịu đựng nổi!

      Cuối cùng hoàn toàn bị dày vò đến hôn mê bất tỉnh, trong lòng nghĩ sáng mai tỉnh lại nhất định phải tìm tính sổ! Quá bắt nạt người rồi!

      Nhìn dáng vẻ quyến rũ mặt đỏ ửng của người trong ngực, trong lòng Quan Hạo Lê nhộn nhạo, khẽ hôn cái lên trán , ăn no thỏa mãn ngủ.


      Hai người tỉnh lại lần nữa, là buổi trưa ngày hôm sau.

      Tiết Giai Ny vừa vén chăn rời giường, vừa nhìn chằm chằm người nào đó, “Đều tại , uổng phí thời gian giường!”

      “Bảo bối, phải em cũng rất hưởng thụ sao!” Quan Hạo Lê trả lời cợt nhả.

      “Hừ! Xấu xa!” Tiết Giai Ny giả bộ định đánh .

      Quan Hạo Lê vội vàng lật người đè lên , “Bảo bối, thể chọc đàn ông lúc sáng sớm, lực bộc phát rất mạnh.”

      “Bây giờ chính giữa trưa rồi, phải sáng sớm!” Tiết Giai Ny sửa lời .

      “Muốn thử chút sao?” Quan Hạo Lê cố ý lưu manh cười .

      “Tránh ra !” Tiết Giai Ny bất mãn đẩy ra, chân vừa đúng đạp lên đùi .

      “Hiss!” Quan Hạo Lê đau đến hít vào ngụm khí lạnh.

      Tiết Giai Ny thấy dáng vẻ của khỏi hỏi, “Sao vậy?”

      “Đau chân.”

      Quan Hạo Lê nhe răng , động tác vô tâm của Giai Ny vừa đúng đụng phải bắp đùi nhéo đến tím của ngày hôm qua, đau là khó tránh khỏi.

      “Đau ở đâu?” Trong giọng của Tiết Giai Ny lộ ra ân cần.

      Quan Hạo Lê nhanh chóng lộ bắp đùi bị tím bầm của mình ra, lúc này yếu thế, còn đợi lúc nào.

      “Buổi tối mộng du đánh nhau với người khác?”

      Tiết Giai Ny nhìn lúc lâu, ngạc nhiên hỏi.

      Trí tưởng tượng của bà xã phong phú! Quan Hạo Lê nâng trán.

      “Tự nhéo.”

      “Hả?” Tiết Giai Ny nhìn chằm chằm vài giây, “Sao trước kia em phát có khuynh hướng tự ngược đãi?”

      Quan Hạo Lê vạch đen đầy đầu, tội nghiệp mếu máo, “Bà xã, những vết bầm tím này đều có sức chứng minh giữ mình trong sạch tối qua.”

      “Oh...” Tiết Giai Ny ý vị sâu xa đáp tiếng, nhưng ra trong lòng vui vẻ.

      “Bà xã, xem phần tự làm khổ mình, thể cho chút phần thưởng sao?” Quan Hạo Lê lấy lòng lại gần .

      Tiết Giai Ny liếc , “Phần thưởng tối qua còn chưa đủ sao?”

      “Bà xã, phần thưởng đó là hỗ trợ lẫn nhau.”

      cảm thấy đó là hỗ trợ lẫn nhau, vậy có lần sau.” Tiết Giai Ny khách khí trừng .

      Lời này vừa ra, Quan Hạo Lê lập tức thỏa hiệp, “Được rồi, vậy tối nay...”

      “Tối nay tách ra ngủ!”

      Dứt lời, Tiết Giai Ny lập tức đứng dậy phòng tắm.

      Lưu lại Quan Hạo Lê cực kỳ ai oán ngồi giường, gọi điện thoại cho trợ lý Phương Thành, để cho cậu ta thay mình xử lý công việc của công ty, mặt khác, cần phải xác nhận Giản Mộng Ngữ rời khỏi Singapore.

      Nếu phải coi trọng cha mẹ cùng chú Giản dì Giản, tuyệt đối dễ dàng tha thứ cho người phụ nữ bỏ thuốc mình, thả cho ta rời là khoan dung lớn nhất với ta rồi.

      Giản Mộng Ngữ cũng biết mình nhất thời bị ma quỷ ám ảnh, lần đầu người đàn ông mà từ thủ đoạn, nhưng đến cuối cùng, vẫn là dã tràng xe cát biển Đông, cái gì cũng có được.

      Cho , thể nghi ngờ là nét bút hỏng trong đời.

      Trình Nhã Chi du lịch ở nước Đức xa xôi cũng biết chuyện này, bà chỉ có thể thầm than thở, đúng là có duyên phận! Tiếp cận thế nào cũng tiếp cận tới cùng nhau!

      Trong khoảng thời gian ra ngoài du lịch này, được ông xã giảng giải, bà cũng thấy ra rất nhiều chuyện, vô cùng cố chấp cũng phải là chuyện tốt.

      Có lúc, nhượng bộ thích hợp đưa đến hiệu quả tốt hơn.

      Chuyện của con, để cho tự chúng giày vò .

      có Trình Nhã Chi và Giản Mộng Ngữ cản trở từ bên trong, Quan Hạo Lê và Tiết Giai Ny hoàn toàn vượt qua cuộc sống ân ái hạnh phúc. Mặc dù Tiết Giai Ny đồng ý gả cho , nhưng việc học vẫn chưa xong, vẫn chưa muốn vào thiên đường hôn nhân.

      Cũng bởi vì thế, bạn tốt Chân Chân và Cát gia ngày ngày thầm bên tai , còn thỉnh thoảng gửi hình chụp bé nhóc lên Weibo, gần như ngày ngày giống nhau, đủ mặt trẻ con bướng bỉnh gây đáng ngây ngô.

      Mục đích làm như vậy phải muốn kích thích nhanh chóng kết hôn sinh con sao, cố tình mắc mưu.

      Ngày tốt nghiệp, mới vừa làm xong thủ tục, đường mòn trong rừng ở trường học, đột nhiên chiếc limousine phiên bản dài chạy tới, cửa xe vừa mở ra, rất nhiều người vạm vỡ trói ép lên xe.

      bị sợ tới mức biết làm sao cho phải, nửa giờ chạy xe, cảm thấy bản thân vẫn run, thế nào cũng giữ bình tĩnh được, vẫn cho rằng mục tiêu là nhà xưởng hoang tàn vắng vẻ bỏ hoang ở ngoại thành.

      Vậy mà, lại là giáo đường.

      “Tiết tiểu thư, vừa rồi có đắc tội, xin đừng trách móc.” người vạm vỡ xin lỗi.

      Hả... Đây rốt cuộc là tình huống gì?

      Tiết Giai Ny chân tướng bị mấy người phụ nữ kéo vào gian phòng trang điểm gần đó, khi thấy treo bên cạnh là áo cưới màu trắng kinh hãi ngậm miệng được, nghi ngờ hỏi: “Các là ai?”

      “Tiết tiểu thư, chúng tôi là thợ trang điểm đặc biệt phục vụ vì ngài.”

      “Có phải các lầm rồi ?” Tiết Giai Ny rất khó hiểu.

      Ngay vào lúc này, Lương Chân Chân và Cát Xuyến chia ra dắt đứa bé đẩy cửa vào, “Đứa ngốc, hôm nay là ngày tốt lành cậu kết hôn.”

      “Kết hôn, sao tớ biết?”

      Vẻ mặt Tiết Giai Ny ngạc nhiên, đến bây giờ trong đầu vẫn ngây ngô, chưa từ mới hoảng sợ về bình thường.

      “Chắc ông xã cậu muốn cho cậu ngạc nhiên chứ sao.” Cát Xuyến cười hì hì .

      “Đừng nhùng nhằng nữa, thay áo cưới nhanh lên chút.” Lương Chân Chân thúc giục những người bên cạnh giúp tay.

      An An và Nhạc Nhạc bên cạnh cũng vui vẻ vỗ tay, Thần Thần xiêu xiêu vẹo vẹo tới bên cạnh áo cưới, giơ tay bé béo ụt ịt lên mặt hoa. “Trứng thối, làm gì vậy? thể kéo hỏng áo cưới dì .” Cát Xuyến tới ôm con trai.

      “... Trứng.”

      Nhạc Nhạc mới tuổi lẻ hai tháng bây giờ còn chưa chuyện, nhưng bé đặc biệt học tốt, rất thích bắt chước người lớn, mặc dù được toàn bộ, nhưng có thể chữ trong đó.

      “Bé ngoan, dì mặc áo cưới có đẹp ?” Lương Chân Chân ngồi xổm xuống bên cạnh con trai và con .

      “Đẹp...” An An và Nhạc Nhạc trăm miệng lời, non nớt học lời của mẹ.

      Lập tức, người cả phòng đều vui vẻ.

      Mặc dù Tiết Giai Ny tức giận Quan Hạo Lê trước với mình, nhưng trong lòng vẫn cảm động, phụ nữ mà! Nào có ai thích lãng mạn và vui mừng?

      Hôn lễ cử hành rất thuận lợi, cha Tiết nước mắt lưng tròng giao tay con vào tay con rể, nghẹn ngào vài lần, “Đối xử tốt với Ny Ny.”

      “Cha, con cho Ny Ny hạnh phúc.” Quan Hạo Lê trịnh trọng bảo đảm.

      Tiết Giai Ny kiềm chế nước mắt sắp tràn mi, giờ phút này, hạnh phúc, thể rơi lệ.

      Cha xứ tuyên thệ xong, hai người chia ra “Con nguyện ý trường lập tức bộc phát ra từng trận vỗ tay vui sướng, đây đều là chúc phúc cho dâu chú rể.

      Sau khi hôn lễ kết thúc, Tiết Giai Ny thừa dịp có người oán giận ông xã, “ xấu lắm! Lại trước cho người ta, làm cho em còn tưởng bị xã hội đen bắt cóc, làm em sợ muốn chết!”

      “Bà xã, em cảm thấy như vậy rất kích thích sao? Hơn nữa, nếu em để ý tỉ mỉ, nhất định phát những vệ sỹ kia rất cung kính với em.” Quan Hạo Lê cưng chiều cười .

      “Lúc ấy người ta bị hù dọa gần chết, nào có lòng rảnh rỗi chú ý những thứ kia.” Tiết Giai Ny nũng nịu liếc , “Dù sao từ nay về sau được dọa em như vậy, nếu ! Ngủ sa lon tuần lễ!”

      “Bà xã, chơi như vậy...”
      thienbinh2388 thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 72

      Tiết Giai Ny hừ lỗ mũi, để ý tới kháng nghị của .

      Về sau, đều do quyết định!

      Mặc dù Trình Nhã Chi can thiệp vào chuyện con trai lấy vợ, nhưng trong lòng bà vẫn chưa mãn nguyện, cảm thấy Tiết Giai Ny phải là con dâu lý tưởng trong lòng mình, nhìn thế nào cũng vừa mắt.

      Tiết Giai Ny cũng biết mẹ chồng thích , nhưng có cách gì đây?

      Bảo tốn sức lấy lòng bà, mặt nóng dán mông lạnh, đó là chuyện thể nào, nhưng nhìn mặt mũi của chồng, vẫn cố gắng làm tròn bổn phận của con dâu, để người ngoài ra vào.

      Cũng may ba chồng đối với rất tốt, làm cho rất là thích.

      Trình Nhã Chi lúc đầu đối với hờ hững, càng về sau thỉnh thoảng cũng đôi lời, tóm lại, quan hệ mẹ chồng nàng dâu cũng coi như là có chút cải thiện.

      Sau khi cưới xong, Tiết Giai Ny liền cùng Quan Hạo Lê trở về thành phố C, ở tại nhà của Tiết Giai Ny, với cha mẹ .

      Buổi chiều, Tiết Giai Ny hẹn gặp mặt với hai bạn thân, vẫn ở chỗ cũ.

      Vào cuối thu, lá ngô hai bên đường bay xuống theo gió, tất cả đều dát lên màu vàng rực rỡ.

      "Giai Ny, chẳng lẽ sau này bạn định cư ở Singapore sao?" Cát Xuyến hỏi.

      Tiết Giai Ny lắc đầu cái, " có, mình với mẹ của Quan Hạo Lê hợp, hơn nữa, mình bỏ được nơi này."

      "Rốt cuộc mẹ của ta bị gì vậy? Bây giờ đâu còn là xã hội phong kiến, còn cưới gả theo lời của cha mẹ, lời của mai mối." Lương Chân Chân giận dữ bất bình thay cho bạn.

      "Dù sao cũng ưa mình." Tiết Giai Ny bất đắc dĩ khuấy muỗng.

      Cát Xuyến cau mày : "Chắc phải mẹ của Quan Hạo Lê quá nghiêm khắc trong chuyện tình cảm của con cái chứ?"

      " bậy gì đấy! ràng người ta rất thích Giản Mộng Ngữ, lòng chỉ muốn ấy trở thành con dâu." Tiết Giai Ny liếc cái.

      Cát Xuyến vô tội nhún vai, "Được rồi, vậy mình chỉ có thể , tâm tư của quý bà khó đoán."

      "Cùng cần nghĩ nữa, TV phải đều diễn như vậy sao? Nam chính nữ chính luôn phải trải qua muôn ngàn trắc trở mới có thể tiến tới với nhau, quá trình rất gian khổ, kết quả rất hoàn mỹ." Lương Chân Chân buông tay.

      "Này! Đột nhiên mình phát , từ khi mình và chồng mình quen nhau cho đến khi nhau rồi kết hôn, dương như có bất kỳ trắc trở nào! Quá thuận buồm xuôi gió! Bây giờ suy nghĩ chút cảm thấy thể tưởng tượng nổi, chút xíu cảm giác kích thích cũng có."

      Cát Xuyến chợt thở dài , bộ dáng rất bất mãn.

      "Được rồi! Đừng ở trong phúc mà chẳng biết hưởng !" Tiết Giai Ny sẳng giọng.

      "Đứng góc độ của mình, mình rất hâm mộ hai bạn, ai cũng trải qua tình oanh liệt, đáng giá khắc ghi cả đời, mà mình đây? Êm đềm như nước!" Cát Xuyến tiếp tục cảm thán.

      "Êm đềm là phúc." Lương Chân Chân liếc cái.

      "Mới lạ! Mình thích kích thích." Cát Xuyến rất cố chấp.

      Tiết Giai Ny uống cà phê thiếu chút phun ra, "Mình và Chân Chân trải qua những chuyện gì, chẳng lẽ bạn còn chưa , bất kỳ đoạn tình cảm khắc cốt ghi tâm nào đều phải trả giá lớn, hạnh phúc và đau đớn song song."

      "Nhưng ngày sau nhớ lại, hồi ức quý giá!"

      Lương Chân Chân rất bình tĩnh nhấp hớp cà phê, sau đó để xuống, chậm rãi .

      "Ngừng! cần tranh cãi nữa, mình thuyết phục được bạn... tương tự bạn cũng thuyết phục được mình, bất luận là tình oanh oanh liệt liệt hay là êm đềm như nước, chỉ cần kết quả là hạnh phúc, đó chính là tình hoàn mỹ."

      Tiết Giai Ny và Cát Xuyến đều có lên tiếng, như nghiêm túc suy nghĩ về lời của Lương Chân Chân, mặc dù rất dễ hiểu, nhưng đạo lý rất sâu sắc.

      Con người mà! Phải biết cách thấy đủ với cuộc sống.

      "Mình đồng ý với quan điểm của Chân Chân." Tiết Giai Ny tỏ thái độ.

      Cát Xuyến chống cằm, "Con mình cũng sinh rồi, còn có cái gì hài lòng đây? Dĩ nhiên hạnh phúc rồi!"

      Chợt, "Ọe. . . . . ." Tiết Giai Ny đột ngột nôn.

      Hai người phụ nữ bên cạnh vinh dự được làm mẹ liếc mắt nhìn nhau, ra. . . . . . mang thai?

      "Bao lâu rồi chưa có kinh nguyệt?" Lương Chân Chân hỏi.

      Tiết Giai Ny nhìn ra vấn đề từ nét mặt của hai , nghiêm túc suy nghĩ, "Hình như gần hai tháng rồi."

      "Bingo! Nhất định là có rồi!" Cát Xuyến rất kích động.

      "Nhưng mình chưa muốn sinh con sớm như vậy."

      Tiết Giai Ny nhíu mi đau khổ , còn muốn tìm việc làm, nếu mang thai, ít nhất cũng phải hai năm thể làm việc.

      " à, hãy nhìn tôi với Chân phi này, con cũng hơn tuổi rồi, dánh người cũng dần dần bắt đầu khôi phục, tôi chắc chắn bao lâu nữa, tôi và Chân phi có thể khôi phục như trước rồi, còn mau đuổi theo chúng tôi? Muốn đợi tới khi nào đây?"

      Cát Xuyến tận tình làm công tác tư tưởng.

      "Cát gia sai, nếu mang thai, sinh thôi." Lương Chân Chân tiếp.

      Mặt của Tiết Giai Ny đầy vạch đen, đợi hai xong, mới mở miệng, "Mình hai bạn có thể bình tĩnh chút , ngộ nhỡ chỉ là bị tiêu chảy thôi sao?"

      "Vừa đúng lúc buổi chiều có việc gì, chúng ta đến bệnh viện làm kiểm tra ?" Cát Xuyến hấp tấp đề nghị.

      Tiết Giai Ny hoàn toàn bị đánh bại.

      Cuối cùng, vẫn tới bệnh viện, quả nhiên là mang thai.

      Lương Chân Chân và Cát Xuyến rất vui mừng, Tiết Giai Ny biểu bình thường, nghiêm túc nhớ lại rốt cuộc là ngày nào trúng số, có phải là đêm trước khi tốt nghiệp, Quan Hạo Lê từ trời giáng xuống cho bất ngờ, sau đó, hai người giằng co suốt đêm trong khách sạn.

      có mang áo mưa , sau đó cũng quên uống thuốc.

      Kết quả, trúng thưởng rồi.

      sờ sờ cái bụng bằng phẳng của mình, nơi này có sinh mệnh rồi sao?

      Vừa nghĩ tới An An và Nhạc Nhạc nhà Chân Chân, còn có Thần Thần của Cát gia, đều rất đáng , có lẽ, sinh con cũng rất tốt.

      Sau khi Quan Hạo Lê biết, hưng phấn đến kiềm được, rốt cuộc cũng được làm ba.

      Rất nhanh, cha mẹ hai bên đều biết, dĩ nhiên đều rất vui vẻ, Trình Nhã Chi cũng bắt đầu bắt tay chuẩn bị phòng trẻ rồi, ngay cả vấn đề giáo dục đứa bé sau này, cũng nhắc đến mỗi ngày.

      *****

      Buổi tối nào đó, Tiết Giai Ny vùi đầu ở trong ngực ông xã, hai tay bưng mặt của , rất chân thành: " trước, mặc kệ là con trai hay là con , em đều muốn giữ, giao cho mẹ ."

      Quan Hạo Lê ngắt cái mũi của , "Đứa ngốc, chỉ cần em ngại mệt mỏi."

      "Đừng cho là em biết mẹ có ý gì, mẹ muốn đem tất cả hi vọng ký thác vào người đứa bé này, mẹ muốn bồi dưỡng nó thành hy vọng của mẹ vậy, em đồng ý." Tiết Giai Ny thở phì phò chu mỏ.

      Quan Hạo Lê vuốt vuốt tóc của bà xã, "Ngoan, yên tâm , em nhìn này... phải là đặc biệt sao!"

      " được là được! Em muốn con còn phải vác gánh nặng lớn như vậy, rất mệt mỏi! An An và Nhạc Nhạc nhà Chân Chân rất tốt, hoàn toàn phát triển tự do."

      Tiết Giai Ny đấm lồng ngực của chồng, đứa bé là do sinh ra, đương nhiên phải do làm chủ."Được được được, nghe theo em hết được ?" Quan Hạo Lê Nhu dụ dỗ .

      "Vậy sau này chúng ta ở đâu?"

      Đây cũng là vấn đề rất quan trọng, gả ra nước ngoài là phiền toái!

      "Em muốn ở đâu, chúng ta ở đó."

      "Em muốn ở thành phố C." Tiết Giai Ny chu mỏ.

      "Bà xã, chúng ta có thể ở thành phố C 1 năm, ở Singapore năm, em cảm thấy thế nào?"

      Tiết Giai Ny uốn éo người, mặc dù rất tình nguyện, nhưng có cách gì đây? Thuyền theo lái, theo chồng! Ai bảo mình gả xa như vậy đây?

      "Được rồi."

      "Bà xã, mong là con ." Quan Hạo Lê sờ bụng của trong ngực.

      "Em cũng muốn là con , ai cũng con là cái áo ấm thân thiết của mẹ." Tiết Giai Ny cười hì hì .

      "Vậy chúng ta sinh thêm nhiều đứa?"

      "Đừng! Em phải là heo mẹ." Tiết Giai Ny quả quyết từ chối.

      "Bà xã, em nghĩ xem, nếu như chúng ta chỉ có con , vậy sau này tất cả gia sản đều do nó thừa kế, ngộ nhỡ nó thích những thứ này sao? Chẳng phải là làm người khác khó chịu? Giống như cũng thế, ràng rất thích, nhưng trong nhà chỉ có mình , bất đắc dĩ gánh vác phần trách nhiệm này, em muốn con cũng như chứ?"

      Tiết Giai Ny nhíu mày suy nghĩ chút, lời của chồng phải có lý, đây đúng là vấn đề phiền lòng.

      "Vậy sinh hai."

      "Được, càng nhiều càng tốt."

      "Nhiều cái đầu á! cho rằng sinh con dễ lắm sao?" Tiết Giai Ny dùng sức nhéo .

      "Đau. . . . . . bà xã, đau. . . . . ." Quan Hạo Lê ngừng kêu khổ.

      "Ngủ." Tiết Giai Ny lật người, tìm tư thế thoải mái nhất nằm xuống.

      Quan Hạo Lê thở dài tiếng động, quá vui mừng, mà quên mất mình phải chịu cuộc sống như Liễu Hạ Huệ hơn mấy tháng, là vừa vui vẻ vừa khổ sở . . . . . .
      thienbinh2388 thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 73:

      Editor: Puck

      Kể từ sau khi Tiết Giai Ny mang thai, Quan Hạo Lê thành kiêm mấy chức, ban ngày bận bịu công việc hơn, buổi tối lại giữ nghề cũ bác sỹ, toàn tâm toàn ý quan tâm vợ con khỏe mạnh.

      “Ông xã, như vậy quá cực khổ.” Tiết Giai Ny đau lòng .

      phải trong nhà mời được bác sỹ, như vậy, thân thể sao chịu nổi?

      “Chỉ vì em và con , khổ cực chút nào.” Quan Hạo Lê cười hì hì .

      “Hay là thôi , chuyện của công ty đủ để bận rộn rồi, sức khỏe của em và bé cưng vẫn nên mời bác sỹ chuyên nghiệp thôi.” Tiết Giai Ny rất kiên trì.

      Quan Hạo Lê hiểu bà xã đau lòng mình, lấy lòng ôm , nỉ non bên tai: “Bà xã, em tốt.”

      Tiết Giai Ny giận lườm , “Bớt lắm mồm.”

      Quan Hạo Lê dứt khoát hôn lên cái miệng nhắn ngọt ngào của , sớm muốn làm như vậy rồi, nhưng mỗi lần đều phải chịu đựng, ai bảo ba tháng đầu thể làm chuyện phòng the chứ?

      Mỗi ngày ôm người ngọc vào trong ngực, quá khảo nghiệm ý chí người rồi.

      Rốt cuộc cảm nhận được sâu sắc khổ sở mà a Tư trải qua, ôi!

      “Ưmh... Ngừng...” Tiết Giai Ny thở dốc đều đặn ngăn cản , hôn nữa xuống có chuyện lớn.

      “Ny Ny, muốn...” Trong tròng mắt đen thui của Quan Hạo Lê lộ ra tầng sâu dục vọng, bên trong giống như đốt đám ngọn lửa , bùng nổ.

      Tiết Giai Ny che luôn miệng , “Cái gì cũng đừng nghĩ, thể làm chuyện xấu trước mặt bé cưng, hơn nữa, tình huống giờ của em cũng cho phép.”

      Quan Hạo Lê nắm lấy tay bé của , “Sau ba tháng có thể, chút là được, làm bé cưng bị thương.”

      cần.”

      Tiết Giai Ny quả quyết từ chối, cũng biết người này có lòng tốt gì! là lúc nào rồi, còn nghĩ chuyện này, đáng ghét!

      “Bà xã đây là nhu cầu của đàn ông bình thường.” Quan Hạo Lê cố gắng thuyết phục bà xã.

      giờ thân thể của em tiện, tìm phụ nữ khác.” Tiết Giai Ny thở hổn hển .

      Mặt Quan Hạo Lê đầy vạch đen, “Bà xã, trừ em ra, những phụ nữ khác coi như đứng trước mặt , cũng thùng rỗng kêu to, gợi lên nổi chút ham muốn nào với .”

      Tiết Giai Ny bĩu môi, “ sao?”

      “Dĩ nhiên!”

      “Miệng lưỡi trơn tru!”

      Lúc lời này, bên môi Tiết Giai Ny mang theo nụ cười ngọt ngào.

      “Bà xã, con động chưa? Để cho sờ.” Quan Hạo Lê có ý đồ dùng phương thức khác chinh phục .

      Tiết Giai Ny đương nhiên cự tuyệt cầu này của , rất thản nhiên để cho sờ con, “Cục cưng mới hơn ba tháng, ít nhất phải đến năm tháng mới máy thai, bây giờ cảm thấy.”

      thần kỳ.”

      “Vẫn còn rất khổ cực, gần đây cái gì em cũng muốn ăn, đành ăn chút bánh màn thầu, uống nước.” Tiết Giai Ny mím môi, dáng vẻ buồn bã ỉu xìu.

      Tâm tình vốn phấp phới của Quan Hạo Lê thoáng chốc còn, ân cần hỏi han: “Nôn nghén rất nghiêm trọng? Ăn bánh màn thầu sao được? chút dinh dưỡng cũng có.”

      “Nuốt trôi chứ sao!” Vẻ mặt Tiết Giai Ny như đưa đám, hâm mộ Cát gia, nghe trong lúc mang thai ấy có thể ăn có thể uống, chút phản ứng nôn nghén cũng có.

      “Bà xã, cực khổ.” Quan Hạo Lê đau lòng ôm dụ dỗ.

      Trong lòng vẫn suy nghĩ, ngày mai nhất định phải mời người bạn là chuyên gia uy tín của khoa phụ sản tới, để cho ấy kiểm tra xem tình huống của bà xã cùng viết thực đơn cơm dinh dưỡng.

      Nếu , bà xã có tâm tình, mình có tính phúc.


      Lúc năm tháng, bảo bối bắt đầu máy thai rồi, mỗi đêm Quan Hạo Lê đều dính lỗ tai lên bụng bà xã nghe thanh của bé nhóc, chỉ cảm thấy tình cảm dịu dàng nồng đậm trong lòng, vô cùng mong đợi sinh mệnh bé này đến.

      Mỗi đêm Tiết Giai Ny đều bật nhạc êm dịu cho bé cưng trong bụng nghe, Quan Hạo Lê phụ trách kể chuyện xưa, hai vợ chồng làm công việc dưỡng thai rất đúng chỗ.

      biết làm sao, bé cưng đặc biệt thích ra ngoài hoạt động vào buổi tối, nhất là sau khi mẹ ngủ, bé lập tức chạy ra nhảy lên rồi, lúc đá chân, lúc lại duỗi người, chơi cực kỳ vui.

      Đây có thể làm khổ Tiết Giai Ny rồi, bé vừa động, sao mình có thể ngủ ngon?

      “Ông xã, ở đây có phải là bé trai , quá bướng bỉnh!” Tiết Giai Ny lo lắng hỏi.

      , nhất định là con .” Quan Hạo Lê tràn đầy lòng tin.

      “Con làm sao lại nghịch ngợm như vậy?”

      chừng lúc em còn bé cũng như vậy.”

      “Mới có, mẹ lúc mang thai em đặc biệt yên tĩnh, sao tính tình lại giống em chút nào.” Tiết Giai Ny chu mỏ.

      Quan Hạo Lê trầm ngâm, “ như vậy, cá tính của con ngược lại em?”

      Tiết Giai Ny đập , “Giống em tốt sao?”

      “Đương nhiên là tốt, hy vọng con lớn lên giống em.” Quan Hạo Lê vội phụ họa.

      “Hừ...” Lúc này Tiết Giai Ny mới hài lòng.

      Bé con lớn lên rất nhanh, điên cuồng hấp thu dinh dưỡng, bụng Tiết Giai Ny càng ngày càng lớn, sắc mặt cũng thêm đỏ thắm, điều này làm cho Cát gia kêu to sinh con trai con quả nhiên có khác biệt, mẹ mang thai con trai đa số sắc mặt kém cỏi, mẹ mang thai con sắc mặt đỏ thắm xinh đẹp.

      Điểm này, ứng nghiệm rất ràng người hai , bởi vì Lương Chân Chân mang thai long phượng, cảm giác được chỗ nào đặc biệt.

      Bởi vì là lần đầu tiên sinh, trong lòng Tiết Giai Ny khó tránh khỏi hơi sợ, mấy ngày gần tới ngày dự sinh, Lương Chân Chân và Cát Xuyến vẫn ở bên cạnh , Quan Hạo Lê cũng hoãn tất cả công việc, toàn tâm toàn ý làm bạn với bà xã.

      An An, Nhạc Nhạc và Thần Thần ba bạn vẻ mặt tò mò nhìn chằm chằm bụng dì cao lên, chia ra hỏi mẹ chúng, “Me me, sao bụng dì lại lớn vậy?”

      Đứa bé dưới hai tuổi chuyện còn chưa lưu loát, nhưng có thể biểu đạt ra ý của mình, giọng non nớt, chọc cười mấy người lớn.

      “Bởi vì chỗ đó có em .” Lương Chân Chân giải thích.

      “Hả? Em ấy chui vào thế nào?” Nhạc Nhạc hiểu trợn tròn hai mắt, giọng trẻ thơ đáng .

      An An và Thần Thần cũng tỏ vẻ hiểu, chia ra đứng nhìn bụng mẹ mình, nghĩ ra.

      ra , các con đều ra ngoài như vậy.” Cát Xuyến cười .

      “Hả?” Ba bạn cùng nhau kêu lên.

      “Đúng vậy, đứa bé là kết tinh tình của cha mẹ, lúc tí tẹo như vậy ở trong bụng mẹ, sau đó dần lớn lên, mười tháng sau mới có thể ra từ trong bụng mẹ.” Lương Chân Chân ôn hòa vuốt ve đầu con .

      Ba bạn đều vô cùng kinh ngạc, ra chúng ra ngoài như vậy?

      “Me me, vậy lúc con ở bên trong ăn gì?” An An nhíu mày.

      “Mẹ ăn cái gì, con ăn cái đó.” Lương Chân Chân buồn cười.

      “Me me, vậy con ra ngoài thế nào?” Thần Thần cũng buồn bực.

      Ặc... Vấn đề này, hơi khó trả lời.

      “Ở bụng mẹ con cắt dao, lấy các con từ bên trong ra, cho nên , mẹ đều rất khổ cực, các con phải ngoan ngoãn nghe lời.” Quan Hạo Lê tiếp.

      “A!” Ba bạn kinh hãi lần nữa, hai mặt nhìn nhau.

      Sững sờ qua , chia ra nhào vào trong ngực ôm mẹ mình, giọng buồn bực: “Me me, về sau con nghe lời.”

      Lương Chân Chân và Cát Xuyến liếc mắt nhìn nhau, thoáng nhìn cảm kích về phía Quan Hạo Lê.

      Ngày sinh con đúng vào tháng mười , cả nước vui mừng, Tiết Giai Ny vốn định sinh tự nhiên, nhưng bác sỹ trưởng sinh tự nhiên gặp nguy hiểm, đứa bé quay ngược rồi, Quan Hạo Lê vừa nghe, căng thẳng gần chết, ra sức dặn dò bạn tót phải đảm bảo hai mẹ con bình an.

      Quan Dịch Ưu là bé có phúc khí, vừa sinh ra có hai trai chị , lúc bé còn nằm trong phòng trẻ ở bệnh viện An An, Nhạc Nhạc và Thần Thần đến thăm bé.

      Ba bé nhất trí cho rằng dáng dấp em kia vô cùng xấu xí, vừa đen lại , cả ngày nhắm mắt lại, thịt mặt cũng nhăn nhúm, rất khó coi.

      Để cho các bé nghĩ tới, em lại mỗi ngày xinh đẹp, thịt mặt càng ngày càng trắng nõn, mắt đen nhánh, nhất là lúc cười lên, mềm mại đáng .

      “Me me, lúc con còn là như vậy sao?” Nhạc Nhạc níu lấy vạt áo mẹ mình hỏi.

      “Đúng! Lúc con còn cũng ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn.” Lương Chân Chân cưng chiều hôn con .

      Bạn Nhạc Nhạc mất hứng, ra lúc bé cũng là con heo lười, ngay sau đó xấu hổ chui vào trong ngực mẹ, chôn đầu ra.

      “Nhạc Nhạc, về sau con là chị , phải dẫn Ưu Ưu chơi đó.” Tiết Giai Ny dịu dàng .

      “Vâng, nhưng mà, giờ em ấy chỉ biết ngủ.” Nhạc Nhạc cau mày.

      “Qua năm nữa, em có thể chơi với các con rồi.” Tiết Giai Ny sờ khuôn mặt bé mềm mại của con .

      “Vâng...” Nhạc Nhạc gật đầu.

      Kể từ sau khi sinh con , Quan Hạo Lê vui vẻ đến ngậm miệng được, cha mẹ hai nhà cũng rất vui mừng, hào hứng của Trình Nhã Chi sứt mẻ, bà vốn hy vọng là cháu trai, nhưng cái này vốn ảnh hưởng đến tâm tình tốt của những người khác.

      Cùng lúc đó, con trai của Mạc Đông Lăng ra đời, với tâm tình tốt của Quan Hạo Lê, cậu ta rất buồn rầu, tại sao lại là băng?
      thienbinh2388 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :