1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Anh mở đường, em yểm trợ - Nhất Độ Quân Hoa (81c+NT) HOÀN

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 41: Luận bàn về vấn đề dung hòa giữa đồ đệ và bà xã.

      Edit&Beta:Myumyu

      Bầu khí ở Mông Hồng Thiên Hạ bắt đầu trở nên rất là kỳ lạ, ngoại trừ những kẻ có dây thần kinh to bằng dây điện như Người Ngoài Hành Tinh ra, đại đa số mọi người đều phát bất thường này. Trong kênh bang hội nếu bang chủ phu nhân , Thù Tiểu Mộc có phấn khích cách mấy cũng tuyệt đối ló đầu ra. Cũng như vậy, cho dù bang chủ phu nhân đến chủ đề quan trọng, khi Thù Tiểu Mộc xuất , dù toàn bang có gào thét tên , cũng lập tức lặn xuống nước.

      Hai người hình như... quyết chí đội trời chung...

      Xung đột chân chính xảy ra vào buổi chiều thứ Bảy nọ, người thu thập nguyên liệu trong đất hoang rất nhiều, Bánh bao vòng lớn thấy tất cả thảo dược, vỉa quặng đều trong thời kì sinh trưởng, vì thế Bánh bao quyết định vào chiến trường kiếm chút danh vọng.

      Chiến trường vẫn như trước, Bánh bao liếc mắt cái liền quyết chí theo sau chiến sĩ Thiên Cơ ăn ké danh vọng. Thiên Cơ này từ đầu đến chân đều sáng lấp lánh, khiến cho người ta nhìn phát là muốn trộm tài khoản ngay. canh me kẻ địch gần chết liền xông lên chém đầu. Tuy đối phương hài lòng cho lắm, nhưng vì là con nên cũng tỏ vẻ khó chịu.

      đường chém giết, gặp được bé Tiểu Lục mang ID đỏ thẫm đứng ở Tây Doanh cướp cờ. Lúc ấy Bánh bao cũng tính động thủ, nhưng Thiên Cơ ca ca phía trước ràng chuẩn bị động thủ, bé Tiểu Lục mới cấp sáu tám, bộ Chính Dương còn thiếu cả áo và giày, làm sao có thể là đối thủ của gã Thiên Cơ “giàu xổi” này, mới chém đao bay nửa thanh máu. Bánh bao cũng thèm thân, yên lặng đứng bên cạnh, dĩ nhiên cũng tính giúp đỡ Tiểu Lục —— chiến trường hai bên đối địch, làm sao mà giúp được, huống chi khi thấy nữ kiếm khách õng ẹo kia té mặt đất, trong lòng còn thầm khoái trá.

      Khụ, cho nên các bạn thấy đấy, Bánh bao này cũng hiền lành cho lắm.

      Bánh bao vẫn theo chiến sĩ Thiên Cơ toàn thân dát đầy RMB rêu rao khắp nơi như cũ, người ta giết người, chém đầu người, cực kỳ vui vẻ thoải mái. Nhưng rất nhanh xảy ra vấn đề —— bé Tiểu Lục dắt Bang chủ đại nhân chạy tới báo thù lấy mạng . >_<

      Bang chủ đại nhân xông lên lột da tên Thiên Cơ “ giàu xổi”, cuối cùng Thiên Cơ“ giàu xổi” chịu nổi cặp chùy đồng với thanh trường đao của Hoang Hỏa, bị đuổi luân hồi, Bánh bao dĩ nhiên là hề động thủ, nhưng người bên cạnh lại có ý kiến:

      [ Đội ngũ ] Lục Mập Hồng Gầy: Ông xã, còn Thù Tiểu Mộc nữa! Thiên Cơ này cùng ta!

      [ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Bà xã, chiến trường giết người và bị giết là chuyện bình thường, hơn nữa người giết em ông xã giúp em đuổi về chuồng heo rồi, thôi.

      [ Đội ngũ ] Lục Mập Hồng Gầy: chiến trường giết người rất bình thường, ấy đối địch với chúng ta, vì sao giết?

      [ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: ấy là đồ đệ của , đồ đệ theo từ cấp mười lăm tới cấp sáu chín, biết ?

      [ Đội ngũ ] Lục Mập Hồng Gầy: Nhưng em là vợ mà! lấy em trước chứng kiến của mọi người!

      [ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Tiểu Lục, để cho em hiểu. ấy là đồ đệ của , em là bà xã của , hai chuyện này xung đột với nhau, đúng ?

      [ Đội ngũ ] Lục Mập Hồng Gầy: Người kết hôn với em ở suối hoa đào ngày đó phải là , đúng ?

      [ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: ... = =. Ai vậy?

      [ Đội ngũ ] Lục Mập Hồng Gầy: Là thao tác đó, em biết lúc ấy ai dùng tài khoản của , ngay cả Người Ngoài Hành Tinh cũng đánh lại. Em cũng để ý đến chuyện này, chỉ là em cảm thấy nếu để ý đến em, để cho người khác kết hôn dùm .

      [ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Em suy nghĩ nhiều quá rồi Tiểu Lục, lúc ấy có việc. Tài khoản của em biết mật mã, em có thể dùng bất cứ lúc nào. Quốc khố Mông Hồng Thiên Hạ em cũng biết mật mã, mọi người trong ngoài bang hội đều biết em là bà xã của , em có chuyện gì bọn họ đều giúp chăm sóc em. Những thứ em muốn, từ đồ thời trang, trang bị, đạo cụ hoặc là tiền, chỉ cần em mở miệng đều có thể cho em. hoàn toàn tin tưởng em mà, đúng ?

      [ Đội ngũ ] Lục Mập Hồng Gầy: Thánh Kỵ Sĩ, là ông xã đầu tiên trong trò chơi của em. Em cần chức bang chủ, cũng cần trang bị danh vọng, em chỉ thích ở bên em. Em chỉ đơn thuần thích ở cùng với . Nhưng mà... Nhưng mà có đôi khi em thể xác định vì sao lại chọn em, ở bên em.

      [ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: biết.

      Trước máy tính, ngón trỏ của người nào đó khẽ vẫy, tàn thuốc lá lẳng lặng rơi xuống. Đúng vậy biết, biết hết tất cả, nhưng những thứ em muốn , thể cho em.

      [ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Gả cho vui sao Tiểu Lục?

      [ Đội ngũ ] Lục Mập Hồng Gầy: Em biết, em chỉ cảm thấy ở trong lòng có rất nhiều thứ quan trọng hơn em, ví dụ như Thù Tiểu Mộc, Chân Phạm, Uyên Ương, thậm chí là bọn Người Ngoài Hành Tinh. Em cảm thấy mình giống như vật trang trí của , lúc cần lấy ra cho mọi người xem.

      [ Đội ngũ ] Lục Mập Hồng Gầy: Em xin lỗi, có lẽ trong trò chơi, em nên nghiêm túc như vậy. Có lẽ em quá tham lam. Nhưng mỗi lần vào mục của Mông Hồng Thiên Hạ diễn đàn, có tấm thiệp nào viết Thù Tiểu Mộc này Thù Tiểu Mộc nọ, thanh cống hiến trong bang cũng toàn là tên Thù Tiểu Mộc, giống như bang hội này ta giải tán bằng. Có đôi khi em nghĩ tại sao trực tiếp cưới ta quách cho rồi.

      [ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Em bậy bạ gì đó.

      [ Đội ngũ ] Lục Mập Hồng Gầy: Dù sao em cũng thích ấy! ấy cũng thế nào thích em được!

      Bang chủ đại nhân rốt cuộc cũng bắt đầu cảm nhận được cái gì gọi là có vợ khổ như ở tù, mà Bánh bao ở bên cạnh ngây người lúc, nhìn Hoang Hỏa và nữ kiếm khách sóng vai mà đứng bất động câu nào, tự thấy thú vị, thức thời tiếp tục tìm vật chủ ký sinh.

      [ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: [ Ngậm miệng ]

      [ Đội ngũ ] Lục Mập Hồng Gầy: Ông xã à.

      [ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Ơi?

      [ Đội ngũ ] Lục Mập Hồng Gầy: Nếu, nếu em và Thù Tiểu Mộc chỉ có thể giữ lại người, giữ ai? Em , em chỉ muốn biết em và ấy, ai có vị trí quan trọng hơn trong lòng .

      [ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Ngốc à, hai người căn bản thể so sánh. Thôi chiến trường nữa, nào, ông xã mang em đánh phó bản Đào Khê.

      Bánh bao gặp lại bọn họ chiến trường nữa, tiếp tục đuổi theo chiến sĩ Thiên Cơ làm người ta vô cùng muốn đổi nghề làm kẻ trộm kia, tiếp tục theo ta hưởng ké kinh nghiệm. Cuối cùng đối phương rốt cuộc nhịn được mở miệng, nhưng cũng có ác ý:

      [ Người xa lạ ] Xuất Sắc Hơn Người với bạn: Hay bạn gia nhập bang của bọn mình ?

      Bánh bao cảm thấy người này vô lễ, người nghèo phần lớn đều ghét người giàu, mà Bánh bao cho dù là người giàu nhất Thiên Hạ, nhưng về bản chất vẫn gắn bó thân thiết với Khang sư phụ*, hầu hết bạn bè đều là người nghèo, cho nên giọng điệu cũng dễ nghe cho lắm:

      (*Khang sư phụ: loại mỳ ăn liền nổi danh của Trung Quốc.)

      [ Người xa lạ ] Bạn với Xuất Sắc Hơn Người: Vì sao mình phải gia nhập bang của bạn.

      Đối phương lại hề bực bội—— Lão đại của liên minh Trác Tuyệt luôn nhẫn nại với các em xinh tươi:

      [ Người xa lạ ] Xuất Sắc Hơn Người với bạn: Mình dành cả đời để giết người với bạn, giết đến khi Thiên Hạ đóng cửa.

      Điều kiện tuy rằng tệ, nhưng Bánh bao vẫn chưa mờ mắt vì sắc đẹp —— chút dụ hoặc này ràng đủ để khiến ruồng bỏ sư phụ vô dụng nhà mình.

      [ Người xa lạ ] Bạn với Xuất Sắc Hơn Người: .

      Sau đó Bánh bao cũng tiện theo ta nữa, liền bỏ rơi đống RMB lóng lánh này, đổi kiếm khách "giàu xổi" khác tiếp tục nghiệp ăn chực vĩ đại. >_<
      mal thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 42: Backspace
      Edit&Beta:Myumyu


      Buổi chiều chủ nhật, thành chiến vừa chấm dứt, Mông Hồng Thiên Hạ liện tập hợp ba phân hội của mình rủ thêm cả bang Mạn Đà La cùng chụp ảnh gia đình. Địa điểm là bãi đất trống bên cạnh đá truyền tống ở Yến Khâu. Lão Đại cầu tất cả thành viên lên mạng phải có mặt, Bánh bao tự nhiên cũng đến.

      [ Mông Hồng Thiên Hạ Thánh Kỵ Sĩ ] Xếp hàng , dùng nút ‘ thong thả’ sắp hàng chỉnh tề. Mẹ nó, người nào cưỡi ngựa xuống mau, được mặc đồ thời trang, sau này biết ai ra ai . Trứng Trứng, sao ông còn còn thân, khốn kiếp, muốn chết phải ! Này này, được dùng kênh trước mặt chuyện, lộn xộn lắm...

      YY cũng chỉ nghe tiếng Bang chủ đại nhân chốc chốc lại bảo bước lên trái, dịch qua phải, tiến tiến lùi lùi. Thù Tiểu Mộc xen lẫn giữa đống ID, yên lặng nghe giọng thô lỗ kia bực bội chửi má nó YY.

      [ Mông Hồng Thiên Hạ Thánh Kỵ Sĩ ] Tên Người Ngoài Hành Tinh kia, ông đừng uốn éo trước mặt Tiểu Cúc nữa, được rồi được rồi tất cả đứng yên, đừng nhúc nhích.

      [ Mông Hồng Thiên Hạ Thánh Kỵ Sĩ ] Tiểu Mộc qua đứng bên cạnh Con Vịt.

      Bánh bao yên lặng qua đứng bên cạnh Con Vịt.

      [ Mông Hồng Thiên Hạ Thánh Kỵ Sĩ ] Ừm, nhóc qua đứng bên cạnh Chân Phạm , bảo Chân Phạm buff cho nhóc chiêu Long trận, vì sao nhóc lại xíu như vậy chứ...

      Vì thế Bánh bao liền đứng bên cạnh Chân Phạm, cùng tổ đội Chân Phạm, được buff Long trận, nữ thích khách cuối cùng cũng cao lên được chút.

      [ Mông Hồng Thiên Hạ Lục Mập Hồng Gầy ] Ông xã, em muốn đứng bên cạnh .

      Giọng của Tiểu Lục vang lên YY, nũng nịu đến chảy nước nhưng Bang chủ đại nhân cũng bị sắc đẹp che mắt:

      [ Mông Hồng Thiên Hạ Thánh Kỵ Sĩ ] chụp ảnh gia đình mà, cứ đứng nguyên tại chỗ , đợi lát nữa chúng ta chụp riêng nhé.

      [ Mông Hồng Thiên Hạ Lục Mập Hồng Gầy ] Dạ.

      Chụp ảnh gia đình xong, mọi người bắt đầu chụp tự do. Bé Tiểu Lục bám dính lấy Bang chủ đại nhân, hai người chụp rất nhiều ảnh, hoặc ôm, hoặc cầu hôn, hoặc là ngồi sát vào nhau, vô cùng ân ái.

      Thù Tiểu Mộc thích tham dự những hoạt động như thế này, giống như cảm thấy YY rất là ầm ỹ. Nhưng vẫn ở lại giữa đống ID—— những khoảng thời gian có thể danh chính ngôn thuận ngồi nhìn như vậy nhiều lắm. Nên dù tốc độ mạng có chậm lại ngàn bốn trăm giây, Bánh bao vẫn đứng yên tại chỗ—— tuy cùng tổ đội với , nhưng ít ra hai người vẫn xuất cùng khung hình.

      [ Mông Hồng Thiên Hạ Thánh Kỵ Sĩ ] Tiểu Mộc, đừng ngồi nữa, đến chụp bức với sư phụ .

      [ Mông Hồng Thiên Hạ Lục Mập Hồng Gầy ] Ông xã, để em chụp với hai người.

      Bánh bao liền cảm thấy mất hết hứng thú, ấn F2:

      [ Mông Hồng Thiên Hạ Thù Tiểu Mộc ] Em chụp đâu, hai người chụp .

      [ Mông Hồng Thiên Hạ Thánh Kỵ Sĩ ] Ài, sao lại hòa đồng thế, lại đây.

      [ Mông Hồng Thiên Hạ Lục Mập Hồng Gầy ] Người ta muốn chụp thôi, muốn chụp biến chỗ khác , choáng chỗ muốn chết.

      Bánh bao muốn tranh cãi. phải vì đột nhiên biến thành thánh mẫu, cũng phải e ngại bang chủ phu nhân kiêu ngạo này. Chỉ là nếu gây ồn ào lên chỉ có Thánh Kỵ sĩ khó xử mà thôi.

      [ Mông Hồng Thiên Hạ Thánh Kỵ Sĩ ] Tiểu Lục!

      [ Mông Hồng Thiên Hạ Lục Mập Hồng Gầy ] Sao chứ?

      Bánh bao liền rời khỏi Yến Khâu.

      [ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ với bạn: Đừng để ý tới ấy nữa, chúng ta phó bản .

      [ Hệ thống ] Thánh Kỵ Sĩ mời bạn vào đội, đồng ý / cự tuyệt?

      Bánh bao vào đội, hai người cùng phó bản cấp năm hai. Bánh bao rất hưởng thụ những khoảng thời gian ở bên cạnh như thế này. Đôi lúc cảm thấy tình là vô lý khó chiều, cũng rất muốn trở lại những ngày vô lo vô nghĩ trước kia. Nhưng cho dù rời khỏi mảnh đất hoang này, lưu lạc đến chân trời góc bể, nỗi tương tư trong lòng vẫn triền miên dai dẳng thôi.

      Cho nên... dù mỗi ngày ở Mông Hồng Thiên Hạ dài như năm, vẫn cố gắng trụ lại đến cùng. Chỉ để mỗi khi Thế lực chiến có thể nghe được giọng của , khi chụp ảnh thấy được ID cuả mà thôi.

      khi bước ... biết dùng lý do gì để trở lại.

      [ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Gần đây nhóc làm sao vậy? vui à?

      Bánh bao yên lặng nhìn hàng mật ngữ màu tím kia đột nhiên rất muốn thổ lộ tất cả, giống như trước đây có thể tâm với giấu diếm điều chi. Vì thế gõ vào khung hội thoại: sư phụ, em , em muốn làm đồ đệ của nữa. Sau đó bấm Backspace.

      Sư phụ, em thích , vô cùng vô cùng thích. Backspace.

      Sư phụ, nếu em rất muốn kết hôn với trong trò chơi, lấy em chứ? Backspace.

      Thù Tiểu Mộc biết nên gì, sư phụ ơi, pháp luật luôn khuyến khích thành khẩn được khoan hồng, nhưng nếu em thẳng thắn, em còn có thể ở lại bên cạnh sao...

      Cho nên...

      [ Tổ đội ] Thù Tiểu Mộc: Đệ tử sao.

      Ai đó từng tình làm cho con người ta hèn mọn, Bánh bao nghĩ có lẽ câu này hẳn là sai.

      [ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: [ Vỗ về ] Ngoan nhé, sư phụ biết có khi Tiểu Lục hơi quá đáng. Nếu nhóc thích về sau lờ ấy , có chuyện gì cứ cho sư phụ. có sư phụ nhóc tìm bọn con vịt, Chân Phạm nhé?

      [ Tổ đội ] Thù Tiểu Mộc: Dạ.

      [ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: [ Vỗ về ] Được rồi, đừng buồn nữa. Bình thường cũng nên giao lưu kết bạn nhiều chút, nhóc thể cứ ở mình như vậy. Bằng về sau có sư phụ và Tử Điệp nhóc buồn chết mắt.

      Bánh bao cảm thấy mắt nhòe , đột nhiên nghĩ nếu sư phụ mình cũng giống như mấy nam phụ hắt hủy nữ chính trong tiểu thuyết võng du tốt biết mấy. Bọn họ giúp đỡ nữ phụ khi dễ nữ chính, hãm hại nữ chính, thậm chí đuổi giết nữ chính. Như vậy có lẽ mình có thể sớm hết hy vọng, co đầu rút cổ trốn vào góc nào đó, câu, chữ vô tình của mà thần hồn điên đảo suốt cả ngày.

      Nhưng lại hoàn toàn có, kỳ từ trước đến nay vẫn luôn đối xử với như vậy. Thứ thay đổi, có lẽ chỉ là lập trường của mà thôi.

      Hai người nhanh chóng kết thúc phó bản cấp năm hai, đài cao của BOSS Hàn Sương, Bang chủ đại nhân vẫn mang tất cả bí tịch cho đồ đệ nhà mình như cũ.

      [ Hệ thống ] Thánh Kỵ Sĩ dịu dàng ôm bạn.

      [ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Được rồi, sư phụ , chơi vui nha.

      màn hình chiến sĩ Hoang Hỏa cao lớn nhàng ôm lấy nữ thích khách mảnh mai, chỉ là động tác bình thường cũng đủ khiến Bánh bao thấy tim mình đau nhói.

      Bánh bao rảnh rỗi lại chiến trường, ở Tây doanh lại thấy chàng Thiên Cơ mình dát đầy RMB lấp lánh kia, lại ở cùng phe với ta. Bánh bao thân theo ta nhưng cũng muốn giành giết người —— thực biết mình muốn làm gì.

      Trong chiến trường này có người vào để giết người, có người vào để đoạt cờ, có người tìm chút danh vọng. Mà Bánh bao, hoàn toàn biết mình vào đây để làm gì. Có lẽ chỉ là muốn tìm nơi đông người, để giả như mảnh đất hoang này chẳng tịch mịch đến thế.

      chàng Thiên Cơ ở sau khi dùng cái phù Phản rốt cuộc cũng thấy thích khách theo sau lưng mình:

      [ Người xa lạ ] Bạn với Thù Tiểu Mộc : [ Híp mắt ] Lại là bạn sao?

      Mà nữ thích khách chỉ thân theo ta, lời nào.

      [ Người xa lạ ] Bạn với Thù Tiểu Mộc: Tại sao lúc nào bạn cũng chỉ có mình vậy, người trong Mông Hồng Thiên Hạ bỏ mặc bạn à?

      [ Người xa lạ ] Bạn với Thù Tiểu Mộc: Thế nào, gia nhập Trác Tuyệt nhé?

      [ Người xa lạ ] Bạn với Thù Tiểu Mộc: Tại sao trả lời? Thất tình hả?

      Mật ngữ liên tục ra đầy cả màn hình, đối phương rốt cuộc cũng lên tiếng trả lời:

      [ Người xa lạ ] Thù Tiểu Mộc với bạn: Có ai từng với bạn là bạn rất phiền ?

      [ Người xa lạ ] Bạn với Thù Tiểu Mộc : [ Ngậm miệng ] Đừng như vậy mà, thất tình có gì đáng sợ đâu. Với danh vọng của Thù Tiểu Mộc chỉ cần đứng trong đất hoang vung tay lên, đám đàn ông còn sắp hàng từ Cửu Lê đến Yến Khâu sao?

      Giọng điệu của Bánh bao cuối cùng cũng lạnh lùng như vậy nữa:

      [ Người xa lạ ] Thù Tiểu Mộc với bạn: Bạn biết cái gì.

      chàng Thiên Cơ chém đạo sĩ cưỡi ngựa chạy trốn:

      [ Người xa lạ ] Bạn với Thù Tiểu Mộc: Bạn kể cho mình đương nhiên là mình biết gì rồi.

      cung tiễn thủ bắn tên khiến Bánh bao mất trạng thái thân, Thiên Cơ dùng Điểu Trận tăng tốc, nhanh chóng bay qua cho đối phương dép vào mặt. Trong khi hai người hỗn chiến Bánh bao dùng Tàn Ảnh kiếm kết thúc tánh mạng của tên cung tiễn thủ xấu số.

      Bóng người trước mắt khiến Bánh bao đột nhiên cảm thấy quen thuộc, vì thế lời cũng còn lạnh nhạt nữa:

      [ Người xa lạ ] Thù Tiểu Mộc với bạn: Bạn thích kiểu con như thế nào?

      Bang chủ liên minh Trác Tuyệt lvừa mừng vừa sợ:

      [ Người xa lạ ] Bạn với Thù Tiểu Mộc: Ờ trang bị tốt chút, chói mắt chút nè. như vậy nếu phải là nam giả nữ, bình thường đều rất cứng cỏi trưởng thành, độc lập tự chủ. Bạn đừng thấy mình thường cãi nhau ầm ĩ với mấy bạn nữ trong bang mà lầm, kỳ đàn ông mà, có ai mong bạn của mình bất tài vô dụng, chỉ biết làm nũng đâu?

      Cho nên nữ chính Tiểu Bạch được quý và trân trọng là vì các đều sống ở trong tiểu thuyết phải ?

      (* Tiểu Bạch: Ngôn ngữ mạng Trung Quốc chỉ các quá ngây thơ, ngô nghê.)

      Thù Tiểu Mộc theo phía sau ta, từ Đông Doanh đến Lý Đảo, dọc theo đường lại gặp phải kẻ địch nào. Bánh bao cảm thấy băn khoăn:

      [ Người xa lạ ] Bạn với Xuất Sắc Hơn Người: Nhưng nếu ấy kết hôn rồi sao?

      Khi nhấn Enter gửi những lời này , Bánh bao đột nhiên nhớ đến những lời Thánh Kỵ Sĩ từng —— nếu nhóc muốn hạnh phúc, có đôi khi thể quá để ý đến cái nhìn của người khác. Thế giới này có nhiều cầu lắm, chúng ta thể thỏa mãn tất cả mọi người.

      Cho nên Bánh bao rất muốn thử lần. Nhưng chỉ sợ dù sắm vai kẻ thứ ba trơ trẽn cũng chẳng tranh thủ được gì cho bản thân mình.
      mal thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 43:

      Edit&Beta: Myumyu

      Thù Tiểu Mộc thay đổi, theo lời Tử Điệp thay đổi triệt để, nỗ lực cải tạo bản thân. bắt đầu ngồi mở cửa hàng tự kỷ, chơi bời lêu lổng mình nữa. Trong kênh bang hội cũng bắt đầu chủ động lên tiếng, ngoại trừ chuyện với Tiểu Lục ra, luôn cố gắng thích ứng với chủ đề của những người khác, thử hòa nhập vào tập thể.

      Trong lúc mở quán cũng bắt đầu cùng người trong bang phó bản, chiến trường. Chỉ cần bang hội kêu tiếng, Thù Bánh bao lập tức có mặt. Thậm chí cả ngày đóng đô YY, cũng lặn sủi tăm như trước kia nữa mà bắt đầu học chuyện, ở YY đùa giỡn, bàn luận những chuyện thời linh tinh liên quan tới mình với mọi người.

      Thích khách chỉ tăng điểm công kích vật lý rất yếu thế khi phó bản, vì thế bắt đầu gom bộ trang phục thích khách thế giới cấp sáu mươi. Mỗi khi gom trang bị mới cần rất nhiều đạo cụ, lại ngày ngày cường hóa ép ngọc lần nữa.

      chậm rãi nghiên cứu ra trình tự xếp đặt đá luyện hóa, nghiên cứu thêm phương pháp tăng xác xuất để cường hóa thành công, thậm chí bắt đầu đào rương, mở rương. Bộ trang sức lượm từ phó bản người cũng chậm rãi đổi thành Đại Vũ.

      Bánh bao từ trạng thái khí ban đầu từ từ biến thành lờ mờ, mà tại rốt cuộc cũng thực thể hóa thành công. bang hội thường xuyên có người kêu , hoặc là đến hỗ trợ, hoặc là phó bản. Lúc lên mạng luôn bận bịu đến bở hơi tai.

      Bang chủ đại nhân cũng biết bắt đầu từ khi nào trang bị Bánh bao chậm rãi chễm chệ bảng xếp hạng. phải người chơi “ nhà giàu”, thể giống Tử Điệp trong đêm ra cánh đỏ, tiển của trong trò chơi phải chậm rãi gom góp từ việc mua bán.

      Bánh bao cố gắng động đến vốn ban đầu của , mỗi ngày đều nghiêm túc làm nhiệm vụ Bảo giám, mỗi lần phó bản chia trang bị đều đổi lấy ngọc. Nhiều người trong đội đánh ra loại ngọc mình cần liền tiện tay thảy cho ngựa ăn. Bánh bao liền xin lại, dù sao cũng có nhiều tài khoản, có thể để dành bán dần.

      Thậm chí còn bắt đầu dạy đồ đệ, danh vọng thầy trò cũng là phần thu nhập tệ.

      Thấy Bánh bao tiến bộ, Bang chủ đại nhân rất tự hào về đồ nhi quý, thường xuyên biểu dương thanh thông báo trong bang, hô hào đám sói đói học tập Bánh bao, mỗi ngày đều phải tiến về về phía trước. Mà có người, cùng càng ngày càng cảm thấy bất an.

      Người ta ông trời có mắt*, nếu đất hoang cũng có thần, có lẽ biết người được mệnh danh là giàu nhất Thiên Hạ này chấp nhất đến mức nào. Mỗi ngày đều kiên trì mở hai tài khoản thu thập nguyên liệu giờ, đào rương giờ, dành tiếng đồng hồ phó bản cấp bốn hai, bốn lăm, năm hai, thu gom mấy đồ linh tinh đổi điểm danh vọng; ở trong bang hội tìm đội ngũ cố định đánh mấy phó bản cấp cao để kiếm ngọc.

      (*Nguyên văn là ngẩng đầu ba thước có thần linh.)

      bắt đầu cẩn thận đọc hướng dẫn phó bản mạng, phương pháp tiến công chiếm đóng nhiệm vụ, công thức dung hợp và thăng cấp mỗi loại đạo cụ, kỹ năng, tu vi, ưu thế của từng loại Nguyên Hồn châu. Dần dần có thể chuẩn xác phán đoán giá trị của viên Nguyên Hồn châu. Năng lực thích ứng của đám sói Mông Hồng Thiên Hạ quả rất cao cường—— bọn họ nhanh chóng coi là hệ thống giải đáp tự động. >_<

      Bánh bao là người rất nghiêm túc, có thể nhìn ra điểm này từ mấy cuốn sổ ghi chú buôn bán dày cộp của . Vấn đề nào cũng giúp đỡ rất tận tình, chắc chắn đáp, lắm tra mạng.

      Dần dà, bọn họ liền tin tưởng giống như tin tưởng tinh linh Thiên Hạ.

      (Tinh linh Thiên Hạ: Hệ thống vấn đáp tự động của Thiên Hạ. )

      cũng lảng tránh Lục Mập Hồng Gầy nữa, bắt đầu tham gia vào đội của Bang chủ đại nhân cùng phó bản. Thỉnh thoảng Bang chủ đại nhân chiến trường cũng vào theo, và Bang chủ đại nhân hợp tác lâu, độ ăn ý dĩ nhiên là cần phải bàn cãi. Cuối cùng số người Thù Tiểu Mộc đánh chết luôn nhiều nhất.

      Bé Tiểu Lục đương nhiên là cam lòng, liều mạng giành giật với Bánh bao. Nhưng kiếm khách chỉ tăng né tránh, làm sao có thể bì với thích khách chỉ tăng công kích vật lý. Hơn nữa thích khách này còn hiểu Bang chủ đại nhân rất , bình thường khi nào gây choáng, khi nào định thân, khi nào tấn công, khi nào dùng Phi Tinh chấn, đều thuộc nằm lòng.

      Tiểu Lục thử vài lần, rốt cuộc phát mình giành lại thích khách kia. Việc phụ nữ khó thừa nhận nhất chính là mình thua dưới tay khác.

      Kỳ bé Tiểu Lục hoàn toàn ngốc, ép ông xã mình lựa chọn trong hai vào lúc này. ra trong lòng cũng buộc phải thừa nhận tình cảm Thánh Kỵ Sĩ dành cho Thù Tiểu Mộc cũng hề thua kém mình. Độc chiêu của đó là tỏ vẻ vô cùng thân thiết làm những hành động buồn nôn với Bang chủ đại nhân trước mặt mọi người, ôm ôm hôn hôn trở thành chuyện thường ngày ở huyện. Mà bình thường những lúc tỏ vẻ ân ái Thù Tiểu Mộc trầm mặc.

      Thứ năm tuần này là ngày rảnh rỗi, bầy sói đói rảnh đến sinh nông nỗi. Vì thế Bang chủ đại nhân liền lấy danh nghĩa bang hội khiêu chiến Thiên Tịnh Sa, Thiên Tịnh Sa rất biết thân biết phận, từ chối lời khiêu chiến. Bang chủ đại nhân cảm thấy thú vị, vì thế liền bứt lông liên minh Trác Tuyệt.

      Đầu tiên bọn họ khiêu chiến Phi Hoàng các, Phi Hoàng các là bang hội thuộc liên minh Trác Tuyệt, thực lực bình thường. Sau khi gửi thư khiêu chiến đối phương do dự chút nhưng cuối cùng vẫn từ chối. Bang chủ đại nhân sẵn đà ngứa ngáy tay chân, cầm gậy chọc mông Xuất Sắc Hơn Người. Hơn Người nổi khùng lên, huy động toàn bộ liên minh đuổi giết Mông Hồng Thiên Hạ. Hai bên chém giết hăng say ở trấn Vĩnh Trữ Giang Nam.

      YY bầy sói máu nóng sôi trào, quần chúng từ nhàm chán trở nên kích động mãnh liệt. liên minh PK với bang hội, về nhân số Trác Tuyệt chiếm ưu thế tuyệt đối. Nhưng người trong Mông Hồng thiên hạ đều cảm thấy rất đáng khiêu chiến, đám sói bình thường ủ rũ giống như quỷ chết đói giờ phút này hai mắt lại xanh lè lè, thần thái dâyd hưng phấn.

      Bánh bao có hứng thú với hỗn chiến, cũng đến tham gia nhưng tâm tư lại đặt hết lên YY . Bởi vì những lúc như thế này, thời gian người kia chuyện nhiều hơn chút.

      lẳng lặng nhìn người kia xung phong liều chết giữa đám ID xanh xanh đỏ đỏ. Đột nhiên nhớ đến rất lâu trước kia tại trấn Vĩnh Trữ ở Giang Nam, chàng Hoang Hỏa còn chưa ra cánh chạy tới chạy lui. Chúng ta đều liều mạng lớn lên, nhưng đến khi trưởng thành rồi lại hoài niệm về những ngày xưa cũ.

      YY vang lên tiếng chuyện đều đều của , có đôi khi cũng lịch cho lắm—— động chút là chửi má nó. Nhưng bánh bao chú ý, chỉ cần nghe thấy giọng , khóe miệng của dịu dàng nhếch lên. Thậm chí chỉ nhìn ID của , cũng mặt đỏ tim đập.

      Cuối trận PK, Mông Hồng Thiên Hạ dù cố gắng hết sức vẫn thua thê thảm, nhưng đàn sói buồn bã ỉu xìu. Bọn họ giết chóc chỉ để hoạt động gân cốt quan trọng thắng bại.

      Phương thức trò chuyện YY bị Bang chủ đại nhân đổi thành tự do lên tiếng, đàn heo bắt đầu cổ động các em lên ca hát vài bài.

      Lần đầu tiên trong đời Bánh bao chủ động mở miệng:

      [ Mông Hồng Thiên Hạ Thù Tiểu Mộc ] Em hát bài giúp vui nhé.

      Đàn heo lập tức sôi trào:

      [ Mông Hồng Thiên Hạ Người Ngoài Hành Tinh ] Hả ~~~~ Bé Tiểu Mộc á? ? Chờ ngoáy lỗ tai sạch ! !

      [ Mông Hồng Thiên Hạ Trứng Trứng ] A a a a a, kích động!

      [ Mông Hồng Thiên Hạ Phong Lưu ] Nghe tin này dù bụng đau quằn quai cũng muốn vào toilet nữa...

      [ Mông Hồng Thiên Hạ Vó Ngựa Điên Cuồng ] Mẹ nó, hôm nay đúng là có phúc ~~

      ...

      Mà Bánh bao cũng chú ý đến bọn họ, chỉ chăm chú nhìn ID [ Mông Hồng Thiên Hạ Thánh Kỵ Sĩ ] kia., ràng đó chỉ những con chữ vô tri màn hình nhưng tưởng như có thể nhìn thấy thông qua những dòng chữ đó...

      hát bài ” Phù Du”(1) của Vương Phi, đám sói vểnh tai YY lúc ấy làm sao biết được vì giờ khắc này luyện bài hát này biết bao nhiêu lần.

      Giọng hát của kỳ rất trong trẻo, tinh khiết như tiếng ngọc rơi. biết khi tiếng ca này chân chính vọng tới ống nghe hoặc là giàn loa của mỗi người tạo ra hiệu quả gì, nhưng hát hết sức chân thành.

      ở bên cạnh em, mặt đối mặt, tháng tháng năm năm qua nhanh như điện.

      Lúc sinh thời quyến luyến buông tha, cuối cùng vẫn thể tránh thoát, trong lòng bàn tay đột nhiên xuất trăm ngàn vướng mắc khó lòng tháo gỡ.

      Nếu mỗi bài hát đều có tâm tình, vậy tâm tình của bài hát này là gì?

      Tay khẽ chạm lên màn hình, ngón cái vuốt ve ID [ Mông Hồng Thiên Hạ Thánh Kỵ Sĩ ] kia. Lúc sinh thời quyến luyến thể buông tha, cuối cùng vẫn thể tránh thoát.

      YY rất im lặng, chỉ còn tiếng hát vọng lại bên tai, tuy đến mức ba ngày dứt**, nhưng cũng đủ để làm người ta lưu luyến thôi. Bang chủ đại nhân là người đầu tiên mở miệng:

      (**Nguyên văn là Nhiễu Lương Tam Nhật thành ngữ bắt nguồn từ điển cố: Vào thời Chiến Quốc, tên là Hàn Nga tới Tề Quốc. Vì lương thực cạn kiệt nên đành phải đành phải dừng chân ở cửa Nam hát rong xin ăn. Giọng hát của tuyệt đẹp mà uyển chuyển khiến lòng người rung động, mọi người đều ca ngợi giọng hát của Hàn Nga là ”Dư còn văng vẳng bên tai, ba ngày dứt”. Từ đó thành ngữ này được dùng để hình dung tiếng ca quyến rũ và sức hấp dẫn của nhạc.)

      [ Mông Hồng Thiên Hạ Thánh Kỵ Sĩ ] Đồ nhi, sau này trước khi hát trước tiếng, mỗi lần phải bán vé vào cửa năm mươi lượng vàng.

      [ Mông Hồng Thiên Hạ Người Ngoài Hành Tinh ] Hừ, để tui lấy Tiểu Mộc về nhà mỗi ngày đều được nghe...

      ...

      Bánh bao chú ý mọi người những gì. Chỉ là ngày đó Tiểu Lục tích cực ca hát như mọi ngày, chính xác là từ đó về sau, ấy hề lên YY ca hát nữa. Mà trái ngược, Bánh bao lại tạo thành thói quen thường xuyên lên YY, phát sư phụ của cũng thường xuyên cắm cọc YY. Lúc dắt người mới phó bản cũng có thói quen cầu mọi người lên YY.

      Vì thế bắt đầu ca hát thường xuyên hơn, trước khi biểu diễn mỗi bài hát luyện rất nhiều rất nhiều lần. Đến nỗi Kham Dương Lôi Lôi cũng hoài nghi có phải định chuyển sang ngành nhạc, tiến quân vào giới ca hát . Mà kênh YY của Mông Hồng Thiên Hạ cũng ngày càng náo nhiệt, rất nhiều kẻ mặt dày mày dạn trong các bang hội khác cũng chạy vào nghe ca nhạc miễn phí, đùa giỡn các em miễn phí.

      Bánh bao cũng thèm để ý đến bọn họ. Nhưng nếu có người lưu ý, có lẽ có thể phát chỉ cần Bang chủ đại nhân ở YY năng động hơn rất nhiều. Mà những lúc có Bang chủ đại nhân, bình thường đều im lặng.

      Bọn họ chỉ có con công đực mới có thể xòe đuôi, mà chúng nó làm vậy chỉ vì muốn hấp dẫn công cái. Lúc này Thù Tiểu Mộc rất giống con công xòe đuôi, ra sức tỏa sáng để hấp dẫn người của mình.

      Nhưng mà trong những tháng ngày tương tư thành nghiện, chỉ nhìn thấy dáng vẻ xinh đẹp chói lòa khi con công xòe đuôi mà vĩnh viễn thể nhìn thấu thâm tình chôn dấu dưới đáy lòng nó.

      Thần ơi, nếu người thực tồn tại thế gian này, có bao giờ người ngoái nhìn xuống con...

      Từ lúc lảng tránh Tiểu Lục nữa, Bánh bao cũng chậm rãi nắm giữ thói quen của Bang chủ đại nhân. Thời gian lên mạng rất dài, thời gian treo máy cũng nhiều, bình thường hay treo máy ở những nơi hoang vắng như Tiên sơn, Đào khê. Những lúc đó thường hay thân theo , thỉnh thoảng cũng lén lút ôm cái. chụp rất nhiều ảnh, trong ảnh là Hoang Hỏa cao lớn đứng đỉnh núi nào đó, nữ thích khách mảnh mai dịu dàng dựa sát vào , cùng ngắm nhìn núi sông hùng vĩ như tranh vẽ trong đất hoang.

      Thỉnh thoảng ngừng treo máy, lúc ôm lấy lại đột nhiên lên ngựa, Bánh bao biết nhìn thấy mình nhưng vẫn thất kinh, đứng ở chỗ cũ ngơ ngác nhìn chạy xuống núi.

      Chính cũng biết vì sao mình lại say mê đến vậy nhưng vẫn khống chế được cả ngày đều nghĩ đến , luôn nôn nao muốn tới gần .

      Mà vào ngày nọ, khi cả bọn phó bản Truyền Đạo Tràng, cuộc tranh đấu của và Tiểu Lục cũng chân chính tới hồi gay cấn.

      [ Tổ đội ] Thù Tiểu Mộc: Sư phụ, có thể cho đệ tử xin Nghịch Thiên thạch được ? Đệ tử muốn thăng cấp Đại Vũ hoàn.

      [ Tổ đội ] Lục Mập Hồng Gầy: Ông xã à, em muốn Nghịch Thiên thạch.

      Uyên Ương và Chân Phạm đều là người thông minh, người thông minh đều rất am hiểu việc giả câm vờ điếc, mà bọn họ còn thông minh hơn cả những người thông minh bình thường...

      [ Hệ thống ] Chỉ Làm Uyên Ương Làm Thần Tiên rời khỏi đội.

      [ Hệ thống ] Chân Phạm rời khỏi đội.

      Bọn họ còn am hiểu nhất là đạo lý "chạy nhanh như chân bôi mỡ". = =

      [ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Đá chỉ có viên, bà xã cho Tiểu Mộc trước nhé. Tiểu Mộc là đệ tử, đừng tranh với con nít, chờ ông xã mua cho em cái khác được ?

      [ Tổ đội ] Lục Mập Hồng Gầy: Ứ chịu đâu, em muốn viên này cơ.

      Bang chủ đại nhân cảm thấy rất khó xử:

      [ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: [ Vỗ về ] Đồ nhi quý, nhường cho sư nương nhé. ấy dù sao cũng là bậc trưởng bối, hiếu kính trước, lát nữa sư phụ mua cho nhóc viên được ?

      Thù Tiểu Mộc lại đành lòng từ chối, mặc dù trong lòng rất buồn bực.

      [ Tổ đội ] Thù Tiểu Mộc: Dạ.

      [ Tổ đội thông báo ] Đội trưởng chia [ Nghịch Thiên thạch ] cho Lục Mập Hồng Gầy.

      [ Tổ đội thông báo ] Đội trưởng chia [ Ngự Phong bào ] cho Thù Tiểu Mộc.

      [ Tổ đội thông báo ] Đội trưởng chia [ Ngự Phong quan ] cho Lục Mập Hồng Gầy.

      [ Tổ đội thông báo ] Đội trưởng chia [ Sát Na Phương Hoa ] cho Thù Tiểu Mộc.

      ...

      Việc như thế này chỉ phát sinh lần hai lần, mỗi lần hai người vào phó bản Tiểu Lục đều cố ý tranh giành trang bị. Tuy rằng cuộc tranh cãi thường xuyên chấm dứt vì Thù Bánh bao thỏa hiệp, nhưng ai cũng thấy tình trạng này rất ổn. Mọi người trong bang hội đều biết đạo lý thêm câu bằng bớt câu. Nên mọi người đều im thin thít, làm bộ như biết. Chỉ khổ cho bang chủ đại nhân, từng có ý định di dời hỏa lực, thoái vị chuyển chức đội trưởng cho con vịt. Con vịt sao làm sao dám nhận, vừa thấy đội trưởng là mình liền rời khỏi đội. Sau đó lại định quay sang hãm hại Chân Phạm, Chân Phạm cũng rất dày dạn kinh nghiệm, vừa thấy đội trưởng là mình, lập tức thoát khỏi trò chơi luôn.

      = =

      Càng về sau tình càng chuyển biến xấu, hai người đụng nhau chiến trường liền xông vào chém giết. Trang bị của Tiểu Lục thua kém Bánh bao rất nhiều. Huống hồ Bánh bao cũng khôn lỏi, có rất nhiều tuyệt kỹ giữ mạng, vì vậy bang chủ phu nhân thường xuyên thua cuộc. Mà mỗi khi bị giết, kéo Bang chủ đại nhân tới giết Bánh bao để báo thù rửa hận. Bang chủ đại nhân bình thường làm bộ làm tịch dạy dỗ đồ nhi nhà mình, sau đó quay sang dỗ bà xã phó bản hoặc là nhiệm vụ, tóm lại tìm đủ mọi cách chuồn khỏi chiến trường chết tiệt này.

      Trong bang cũng có người vui sướng khi người khác gặp họa, mới hỏi Bang chủ đại nhân cảm thấy thế nào. Bang chủ đại nhân ngồi trước bàn máy tính liền dùng sức day day huyệt Thái Dương, rồi sau đó phát biểu câu tổng kết ngắn gọn thành thực: cưới bà xã về nhà lại xung đột với con .

      >_<

      (1) Bài hát Phù du_ Vương Phi các bạn có thể nghe tại đây

      Tâm với editor: Để thuận tiện cho các bạn, sau này có điều chi cần chia sẻ về chương truyện mình xin được phép lảm nhảm ở cuối chương ^^. Mọi người cùng bàn luận với mình nhé hjhj. Qua những chương vừa rồi mình nghĩ có thể nhiều bạn cảm thấy Tiểu Mộc làm Tiểu Tam rất đáng ghét. Mình bênh vực Tiểu Mộc nhưng có lẽ chúng ta nên phân biệt Thánh Kỵ Sĩ và Tiểu Lục là “vợ chồng” trong game. Còn người Tiểu Mộc thích là Sở Hán, con người của Thánh Kỵ Sĩ. Mình cũng là game thủ nhưng theo mình nghĩ game là game, đời là đời, người trong game liệu có mấy ai cũng nhau sâu sắc trong đời thực hay game tàn tình cũng hết. Đó là suy nghĩ của mình, các bạn thấy sao?
      mal thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 44: Chạm tay
      Edit: Chjchjbi

      Thù Tiểu Mộc trở thành nhân vật cực kỳ sôi nổi trong Mông Hồng Thiên Hạ, là trợ thủ đắc lực đích thực của ngài bang chủ. Vì vậy, ngày nào đó, sau khi cống hiến của chiếm hết hai phần ba chi tiêu của bang hội Bảng cống hiến của Mông Hồng Thiên Hạ, ngài bang chủ đề bạt đồ đệ dấu của mình lên chức Thượng Thư, trở thành phụ tá đắc lực đích thực của bang chủ.

      Cứ như vậy, ngài bang chủ lại càng tự do, chuyện trong bang trái có con vịt, phải có Bánh bao. chơi loăng quăng khắp nơi cũng cần phải lo việc đàn sói có ai lãnh đạo.

      Em Tiểu Lục cũng từng có ý kiến, nhưng chuyện trong bang hội, ngài bang chủ vẫn giữ vững nguyên tắc “Hậu cung tham gia vào chính ”, bác bỏ mọi đề xuất kiện tụng của .

      Bánh bao trở thành Thượng Thư, thường xuyên quan tâm tới quốc khố, chia đều những trang bị đạo cụ ma nào thèm cho những account phụ của mình để bán đổi thành tiền trong game. Mỗi khi tỉ giá tiền trong game có xu hướng tăng, đổi ra RMB cũng đổi tiền trong quốc khố luôn lượt, sau lại dùng RMB để mua lại tiền trong game cũng tiện thể mua luôn. Từ lúc đó, mỗi lần đổi tiền, tiền trong quốc khố của Mông Hồng Thiên Hạ bao giờ cũng dôi ra hai ba phần.

      Tài sản của Mông Hồng Thiên Hạ tăng trưởng với tốc độ ổn định tuần hai mươi phần trăm, đám sói thán phục sát đất, khi đó Thù Tiểu Mộc thực trở thành nhân vật tay che trời của Mông Hồng Thiên Hạ. Trong lúc ngài bang chủ và con vịt có mặt, hoàn toàn có thể sử dụng quyền lực của bang chủ, kêu gọi đàn sói đánh lui những hoạt động bang hội quy mô lớn như Ma Phản Công, đánh Mộc Thần, đánh U Thủy, công thành chiến. Mà khi cây đâm chồi, ắt hẳn có gió muốn gạt đổ.

      Lời đồn về việc Thù Tiểu Mộc dây dưa với ngài bang chủ dần dần lan ra từ ngày đó.

      Kẻ thứ ba ở đất hoang cũng là thể loại trơ trẽn, cho dù chỉ là trò chơi, cũng thể giảm bớt thù địch của mọi người với hồ ly tinh. Chẳng qua là ngại Bánh bao vẫn chưa làm ra chuyện táng tận lương tâm gì, cũng có mấy vụ bê bối “bắt gian tại giường” gì đó với ngài bang chủ. Mà ngài bang chủ ràng cũng có dự định vứt bỏ “bà vợ cám bã” cho nên vẫn có cớ gì để mà sinh chuyện, lời đồn mãi vẫn chỉ là lời đồn mà thôi.
      Mà trong ấn tượng của đại đa số mọi người, Thù Tiểu Mộc chán ngắt như khí của ngày trước nay trở nên rất là hấp dẫn. . . Đúng vậy, hấp dẫn. đống đàn ông con trai từ bang hội khác cũng chui vào YY chính là chứng cứ xác thực nhất.

      Điều này cũng khiến số người ôm lòng ghen ghét*, YY thường xuyên có những nick lạ mò vào, dùng ngữ điệu kỳ quặc mấy lời quái gở, đặc biệt là những nhân vật từng có thù cũ như Bối Khả Khả, vài thành viên của Tình Tỏa Thanh Thu, thậm chí còn quá quắt đến nỗi ngài bang chủ phải sút ID của họ ra khỏi kênh.

      [*NGUYÊN VĂN LÀ : TÂM LÝ CÂY NHO CHUA 酸葡萄心理: KHI THỂ THỎA MÃN NHU CẦU CỦA MÌNH, CẢM THẤY THẤT VỌNG. ĐỂ XUA TAN BẤT AN, NGƯỜI ĐÓ ĐƯA RA NHỮNG LÝ DO ĐỂ MÌNH THOẢI MÁI, CÔNG KÍCH NHẰM GIẢM BỚT ÁP LỰC, GIẢI THOÁT KHỎI TRẠNG THÁI TÂM LÝ TIÊU CỰC, BẢO VỆ MÌNH KHỎI BỊ TỔN THƯƠNG]
      Bánh bao vẫn cố chấp mê mẩn, vừa vào chơi nhất định lên YY, thấy ngài bang chủ liền ca hát, tám nhảm với mọi người, kể vài câu chuyện cười. Khi bang chủ rồi, lòng dạ phó bản, treo account phụ, làm nhiệm vụ.
      Rồi cũng đến lúc toàn bộ những ký hiệu biểu thị có nhiệm vụ** khắp đất hoang dần dần biến mất, bốn con ngựa cũng max level.

      [**TRONG GAME, CÁC NPC THƯỜNG CÓ CÁC KÝ HIỆU NHIỆM VỤ ĐỂ NGƯỜI CHƠI DỄ DÀNG NHẬN BIẾT, KHI NHIỆM VỤ ĐƯỢC HOÀN THÀNH BIẾN MẤT]

      Số đào hoa của bánh bao chợt ùa đến như gió xuân, khi làm nhiệm vụ Đồng Thú ở Giang Nam, trấn Vĩnh Ninh, bắt đầu có nhân vật nam chủ động giúp đỡ, bánh bao rất biết ơn, cẩn thận dè dặt rất nhiều lời khách sáo. Mà đối phương cũng mon men hỏi tới các vấn đề như là “Quê bạn ở đâu” “Năm nay bao tuổi” “Có bạn trai chưa”

      Số lần càng nhiều, bánh bao càng cảm thấy chán ngán, để ý nhiều tới những nick kiểu này nữa. hiểu tâm lý của đám con trai này, biết cách từ chối thẳng thừng, nhưng lễ độ xa cách, độc lập rụt rè lại vô tình tạo nên sức quyến rũ trí mạng của con trong game.

      Vì vậy, Thù Tiểu Mộc thực trở nên nổi như cồn, danh sách bạn tốt của từ trống vắng tới đầy ắp, nhét thêm được ID nào nữa. Lúc trước khung trò chuyện của trống , giờ đây tràn đầy mật ngữ màu tím. Muốn phó bản, chỉ cần gửi tin đồng loạt, lập nhóm mời có hàng loạt ID kéo tới. Muốn chiến trường, bất kỳ lúc nào cũng có thể nhận được lời mời vào đội. Ở đất hoang, dường như cuối cùng còn kẻ nhạt nhòa chễm chệ tại vị trí số bảng xếp hạng phú gia thiên hạ nữa.

      Trong bóng tối càng xuất hiên nhiều kẻ cay nghiệt hơn, mà Bánh bao, cứ như vậy dần dần mắc kẹt vào rặng đá ngầm biệt lập giữa những cơn sóng hãi hùng, chờ được đội thuyền giải cứu, hoặc là bị sóng gió chôn vùi.
      ngày, nhà phát hành game Thiên Hạ nhàn rỗi sinh nông nổi, tổ chức thi Miss gamer. Rất nhiều account nữ bắt đầu chuyên tâm chuẩn bị ảnh, những khuôn mặt ngoài đời sau thứ gọi là ảnh nghệ thuật, nào cũng có thể là quốc sắc thiên hương, nghiêng nước nghiêng thành.

      Em Tiểu Lục đương nhiên cũng chuẩn bị tham gia, bắt đầu kêu gọi tường của bang hội nhờ mọi người chọn ảnh giùm. ta đăng lên mấy tấm ảnh nghệ thuật, mặc kimono Nhật Bản truyền thống, tóc đen vấn lên, trang điểm lung linh, khuôn mặt đẹp đẽ, nước da trắng hồng, hoàn mĩ tỳ vết như thể búp bê. Thù Tiểu Mộc từng xem qua những bức ảnh khác của em Tiểu Lục diễn đàn, đống ảnh này, cảm thấy người trang điểm của tiệm chụp ảnh này phải là trang điểm nữa, mà là dịch dung.
      Đúng vậy, dịch dung.
      >_<
      Tử Điệp cũng chọn ảnh chụp như vậy, vẫn là ảnh nghệ thuật, ấy mặc trang phục cung đình thời Đường, lộng lẫy gợi cảm. ấy rất cao, da cũng trắng, đưa lưng về phía bầu trời đêm mênh mông, màn sao dày đặc, đẹp như trong mộng.

      Mà xem tiếp ảnh của mấy nữa, Bánh bao liền lắc đầu – - Tất cả đều là ảnh nghệ thuật, từng tấm từng tấm, mẹ nó quả nhiên là người đẹp như mây, đánh phấn trắng bốp, sau đó hoa hết cả mắt. Bánh bao nghĩ nhà phát hành game Thiên Hạ vui rồi, sắc đẹp luôn luôn vũ khí lợi hại hấp dẫn gamer, sau đó chắc là mấy tiệm chụp ảnh cũng vui vẻ. . . = =

      Nhưng mà có ảnh nghệ thuật, hơn nữa cũng thạo Photoshop, bánh bao rất buồn rầu, bánh bao rầu rĩ bàn bạc với Kham Dương Lôi Lôi. ràng trưởng phòng hiểu biết sâu rộng hơn : “Những tấm ảnh này chìm thôi, có đẹp hơn nữa cũng chìm nghỉm. Nếu muốn đoạt giải miss, phải học cách đầu tư.” vỗ vai bánh bao: “Yên tâm , chuyện này để mình lo cho.”

      Hai người vừa bàn bạc xong, ngài bang chủ liền nhận được tin nhắn của đồ nhi nhà mình:

      [ Bạn tốt ] Bạn với Thánh Kỵ Sĩ: Sư phụ.

      [ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ với bạn: Hử?

      [ Bạn tốt ] Bạn với Thánh Kỵ Sĩ: [ Chảy nước miếng ] Con muốn giật giải Miss.

      [ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ với bạn: [ Ngậm miệng ] Sư phụ có tổ chức đâu.

      [ Bạn tốt ] Bạn với Thánh Kỵ Sĩ: [ Xoay quanh ] Sư phụ, cuối tuần sư phụ đến đại học A được ?

      Ngài bang chủ rất vui vẻ:

      [ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ với bạn: Có thể, nhưng dù sao nhóc cũng phải cho sư phụ có chuyện gì chứ.
      [ Bạn tốt ] Bạn với Thánh Kỵ Sĩ: [ Giơ tay ] Tạm thời giữ bí mật, để con có thể trở thành miss. Lúc đó Tiểu Mộc gọi điện thoại cho sư phụ, sư phụ nhất định phải nhớ dành thời gian đó! !

      Mà ngài bang chủ cũng cần chờ điện thoại của đồ nhi, đến cuối tuần, sắp xếp xong xuôi công việc bên thành phố L, tự động đến đại học A. Lúc nhận được điện thoại của , Bánh bao còn ở hội Otaku của đại học A, phụ giúp hội trưởng Đỗ Tư Vũ, dùng giấy bóng kính dán lên thanh trường đao. Đỗ Tư Vũ vừa dán vừa tám nhảm với Kham Dương Lôi Lôi. chàng này theo đuổi bé Lôi Lôi rất lâu rồi, lần này hiếm lắm đối phương mới chủ động lên tiếng nhờ giúp đỡ, làm sao có thể cuống cuồng chạy theo, dốc hết sức lực được.
      Bánh bao nhận được điện thoại tim đập loạn như nai con nhảy loạn, chạy thẳng đến, đường tới cổng trường thấy chàng trai cao to kia, niềm vui ngớt trào dâng trong lòng: “Sư phụ!”

      “Ừm,” nhìn từ cao, xoa đầu : “Gọi sư phụ đến làm gì?”

      Có lẽ bởi vì dáng rất cao, bàn tay cũng rất lớn, ngón tay rất dài, da hơi thô ráp, Thù Tiểu Mộc rất muốn đưa tay ra cầm lấy, lên tinh thần vài lần, lại bay hơi sạch, Bánh bao ũ rũ : “Sư phụ, Tiểu Mộc nhờ Hội Otaku ở trường làm hai bộ COSPLAY Thiên Hạ, thích khách và Hoang Hỏa, đến lúc đó sư phụ chụp ảnh với Tiểu Mộc nhé!”
      Ngài bang chủ thấy nhiệm vụ này khó khăn: “Đồ nhi, sư phụ già đầu rồi, nhóc tốt bụng đừng có giày vò sư phụ được ! Đời này sư phụ nản nhất là vụ chụp ảnh!”

      Thù bánh bao nghe lời, cảm thấy trước mặt mình có vẻ cực kỳ bé, cực kỳ nhõng nhẽo: “ được, Tiểu Mộc muốn trở thành miss, sư phụ phải giúp tay cơ!”


      Ngài bang chủ vỗ về: “Chắc là trường nhóc thiếu trai đẹp phải ? Nhóc chọn bừa cậu đẹp trai sáng sủa phải là được rồi sao?”

      Thù bánh bao rốt cuộc cũng nuốt phải gan hùm, kéo tay : “ muốn, chỉ muốn chụp với sư phụ thôi!”
      Ngài bang chủ đầu hàng: “Để sư phụ gọi Vương Bân tới giúp nhóc.”

      Nhắc đến họ Vương mặt bánh bao lại đen thui: “Cái ông xe máy đó à?”

      Ngài bang chủ vỗ lên đầu : “Cái gì thế, hồi trước cậu ấy là nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp đấy!”

      Vương Bân rất có nghĩa khí, sau khi nhận được điện thoại chạy tới ngay lập tức, mấy người tới phòng họp ở đầu đường xem đồ COS được làm. Xem xong Vương Bân lắc đầu nguầy nguậy sau đó vội vã tìm người bạn trước kia đối chiếu mẫu trang phục nhân vật trong game lần nữa rồi tự tay vẽ bản thiết kế. Bánh bao rất hoang mang, ra tưởng làm đồ COS chỉ cần mặc ra ngoài là được

      Ngài bang chủ có việc gì làm, đám người dán trang bị trong phòng sinh hoạt của Hội Otaku. Toàn là đồ phải động não, mặt đất rải đầy vô số dây điện, giấy xốp, móc khóa, keo nhựa, ống plastic, nắp chai, và đống đồ linh tinh nữa.

      Mặt nạ của thích khách cũng được làm bằng giấy bóng kính màu sắc rực , ngài bang chủ có hứng thú với những thứ tỉ mỉ chi tiết này, chỉ có thể ngồi nhìn bên cạnh Bánh bao. Vương Bân rất hết mình vì , căn cứ vào những dụng cụ có, xếp lại danh sách vật liệu cẩn thận, ngừng sửa chữa lại theo hình mẫu nhân vật trong game.

      Ngài bang chủ có hứng thú gì với COS, cũng tuyệt đối ngờ rằng quá trình người chụp ảnh COS lại phiền phức như vậy. Ngài bang chủ bắt đầu chạy kiếm vật liệu với bánh bao, có mấy thứ cực kỳ khó tìm. Mà thời hạn dự thi chỉ còn hai tuần, cũng rất gấp rút.

      Hai người dạo quanh cửa hàng kim loại và chợ bán buôn, ngài bang chủ cảm thấy tính nhẫn nại của mình chưa từng bị thử thách như vậy.

      Thế nhưng khi Bánh bao sợ hãi hỏi như vậy có ảnh hưởng tới thời gian làm việc của nhiều lắm , vẫn vỗ đầu , thờ ơ như : “ làm phải làm cho ra trò.”

      Khi đó là tháng năm, trời vừa nóng lên. Ngài bang chủ khiêng đống ống nhựa PVC to to , ôm cả cuộn giấy bóng kính, và cả mấy hộp sơn phun qua lại khắp phố lớn ngõ , theo sau là Bánh bao xách đống đồ linh tinh. Bánh bao cảm thấy rất ái ngại, nhưng lại tỏ vẻ hề gì: “Xấu hổ gì chứ, sư phụ là đàn ông mà.”
      Bình thường hai người cùng ăn tối, Bánh bao chủ trương mua đồ về làm, ngài bang chủ có ý kiến, hầu như đều ăn ở chỗ . Thù Tiểu Mộc rất hài lòng với cuộc sống như vậy, thích đứng bên cạnh , thích nhìn , thích nghe cười, nghe .

      thể chống lại niềm đam mê gần như là tẩu hỏa nhập ma này, thể chống lại hấp dẫn mãnh liệt như sức hút nam châm này.

      Năm đó Thù Tiểu Mộc mười chín tuổi, học kỳ sau của năm nhất đại học, ngoại trừ Châu Kiệt Luân và Ngô Tôn, lần đầu tiên thích người đàn ông thực tồn tại. Chín năm giáo dục bắt buộc, ba năm cấp ba, năm đại học, nửa giai đoạn đầu của cuộc đời đều gắn với học tập, học tiếng Trung, gặm tiếng , từng làm toán cao cấp, tính vi phân và tích phân, biết điện tử, hạt nhân, nơ-tron cấu thành nguyên tử, thế nhưng chưa từng học, cũng biết phải người như thế nào.

      Trong lòng có khái niệm gì về tương lai cả, hôn nhân và cuộc sống tương lai đều tách rời khỏi thực tế, nhòa thành hai từ cách biệt. chỉ đơn thuần muốn ở bên , lâu chút, rồi lại lâu hơn chút. Mùi vị lo được lo mất hề dễ chịu, Bánh bao do dự như vậy mà dừng lại bước thêm, tính cách của khiến luôn cảm thấy có thể duy trì tình hình tại cũng tốt lắm rồi. Nhưng thỉnh thoảng từ trường thần bí này lại cám dỗ gợi lên tham lam xấu xa trong , bảo đến gần thêm chút nữa.

      ở ngay trước mắt , gần gũi khiến ngỡ như có thể chạm vào tay .

      Thế nhưng. . . có thể chạm tới ư?
      mal thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 45: Mượn rượu làm càn
      Edit: Loyal

      Rốt cuộc cũng làm xong hai bộ trang phục và đạo cụ.

      Vương Bân dẫn Bánh Bao và Sở Hán chụp ngoại cảnh. Những vùng ngoại ô gần thành phố A chẳng có công viên nào. May mà ta dự định tìm công viên — ta dẫn hai người đến thôn làng. Tổ chức chụp ảnh đỉnh núi hoàn toàn chưa có bàn tay con người khai hoang tu sửa.


      Bối cảnh rất đơn giản, ta chỉ huy Bánh Bao và bang chủ thay quần áo. Bang chủ nhìn bộ trang phục “Thăng Đằng” lộ cánh tay lộ cẳng chân cảm thấy rất mất tự nhiên. Nhưng vì giải nhất của đệ tử, phải cố cắng răng chịu đựng. Dù muốn cũng phải xuất đầu lộ diện, hy sinh chút nhan sắc. Trang phục của Bánh Bao theo kiểu thích khách — Bộ đồ màu đen hở rốn, tôn lên đôi chân dài và vòng eo thon thả. mặt mang mặt nạ che từ sống mũi trở lên, vừa khéo làm nổi bật đường cong của chiếc cằm vốn có gì đặc biệt. Khiến trông có vài phần lẳng lơ, đúng vậy lẳng lơ.

      Chụp hình cosplay, khó khăn nhất chính là việc trang điểm. Cho dù người đó xấu đẹp thế nào cũng là trời sinh, phải như photoshop muốn sửa sao sửa. Nhưng việc này hoàn tòan chẳng thành vấn đề với Vương Bân. Bởi vì ta vốn có ý định chụp chính diện. ta , vẻ đẹp chân chính là phải mờ mờ ảo ảo.

      Cho nên đỉnh núi, bang chủ và Bánh Bao bị bắt buộc tạo nhiều kiểu dáng. Hai người cũng chuyên nghiệp, thế mà Vương Bân lại cảm thấy rất tốt.

      Hán, thân người hơi nghiêng về bên trái chút, đúng đúng đúng… Tiểu Mộc nhích đến gần chút.” ta ngừng điều chỉnh ống kính “Tiểu Mộc đeo mặt nạ lên, Ok, rất tốt. À… Hán, lấy tay trái nhàng nâng cằm Tiểu Mộc lên. Ừ… đổi tay phải thử xem.”

      “Khốn, chụp đại hai tấm là được rồi.” Ngài bang chủ cực kỳ bài xích tư thế này. Khoảng cách quá gần, ánh mặt trời chiếu chếch vào, có thể nhìn thấy ràng lông tơ vành tai thiếu nữ của , hơi thở mang theo ẩm ướt mơn trớn tay . Khiến cho ngài bang chủ cảm thấy rất lúng túng.

      “Chụp đại hai tấm? Hán, hình tượng của hai người muốn vùi dập thế nào cũng được, nhưng thể xúc phạm kỹ thuật của em.” Người nào đó còn ngừng cân nhắc các động tác tạo hình. Lúc này, gió núi thổi qua, mơn trớn mái tóc đuôi ngựa cột cao của Bánh Bao. Bang chủ theo bản năng giúp vén mấy sợi tóc bay bay trước trán. Trong khí thoang thoảng mùi bùn đất, cỏ cây xanh tươi trong núi, mặt trời đỏ rực tô điểm, tháng năm rực rỡ liền tràn ngập cả núi rừng khiến thế gian huyền ảo như cổ tích. có lâu đài cổ, nhưng có bên cạnh. Bánh Bao hơi ngửa đầu nhìn , chiếc mặt nạ thích khách hai màu đen đỏ đan xen che khuất biểu tình của . Trong khoảng khắc hai mắt giao nhau, Bánh Bao đột nhiên mong mỏi khoảnh khắc này có thể kéo dài trọn đời.

      Cuối cùng cũng chọn được ba tấm ảnh. tấm chụp từ sau lưng, chỉ thấy hai nửa khuôn mặt. Bánh Bao thắc mắc “Mấy tấm ảnh này để thi người đẹp, nhìn thấy mặt liệu có ổn ?”

      Nhiếp ảnh gia cũng là kẻ vô cùng lọc lõi “ đâu. Hoạt động nào cũng là mánh khóe chiêu dụ người chơi của công ty game thôi. Ba tấm ảnh cosplay tình nhân này, bọn họ ước gì đẩy ra ngoài càng nhanh càng tốt ấy chứ, căn bản cũng chẳng quan tâm đến việc có nhìn thấy mặt hay . Hơn nữa miễn là hoạt động có liên quan đến hình ảnh, từ góc độ nghệ thuật hay người đẹp cũng khẳng định có rất nhiều người đáng xem hơn . Cho nên mấy tấm hình này muốn nổi bật chụp sau lưng, chụp nửa khuôn mặt chắc chắn có vấn đề gì.”

      Bánh Bao giận, cái tên lái motor này lại dám đánh giá thấp cũng biết họ nhất định đáng xem hơn tôi à…”

      Cũng may giận hờn cũng chỉ là giận hờn, cũng chỉ dám khẽ thầm. Nhương Vương Bân lại nhìn từ xuống dưới, nhất là từ bả vai đến vòng eo, sau đó ta khẳng định “Đó là chuyện đương nhiên.”

      Ngài bang chủ lập tức cho ta đấm” được dạy hư con nít.”

      “Lái motor” bị đánh cú, lập tức đàng hoàng trở lại “… Hán, em biết sai rồi.”

      Bánh Bao cảm thấy rất thú vị, nên đường trở về khi ngồi trong xe bang chủ đại nhân cũng muốn tám chút chuyện với “Lái mô tô”: “Sao thấy sư phụ lại như chuột thấy mèo vậy?”

      “Lái mô tô” rất bất mãn “Tránh sang bên kia , con nít con nôi quan tâm đến việc người lớn làm gì.”

      Bánh Bao vô cùng tức giận “Con nít con nôi? Tôi thấy mới giống con nít đó.” tóm lấy mớ trang sức kim lọai lộng lẫy khoa trương người đối phương “Nhìn xem, đây là cái gì, chỉ có những kẻ tư tưởng ấu trĩ mới đeo mấy thứ này.”

      Đàn ông ai cũng sợ bị ví là trẻ con, thế là “lái mô tô” xù lông nhím”Đây là hợp thời, là thẩm mỹ đấy !! Đồ nhóc con!”

      “Trẻ con trẻ con , còn dám nhận.”

      Hán, xem ấy kia.”

      Bang chủ đại nhân lái xe, cũng quay đầu lại “Mấy ngày qua làm phiền mọi người rồi. Tối nay cùng ăn cơm nhé, Tiểu Vương.”

      “Ặc, cũng được. Để em gọi về chuẩn bị.” ta bắt đầu gọi điện thoại về quán bar dặn dò giữ lại phòng riêng. Bang chủ đại nhân chở mọi người về trường học xong, lái xe về nhà tắm rửa thay quần áo.

      Bánh Bao và Kham Dương Lôi Lôi cùng nhau vào cổng trường, hội trưởng câu lạc bộ Otaku muốn đến gần bắt chuyện, lại bị dùng vẻ mặt mệt mỏi đuổi . Vừa về đến ký túc xá, Bánh Bao liền ngã xuống giường ngẩn ngơ. Đôi mắt của Kham Dương Lôi Lôi có khả năng phát JQ rất nhạy “Bánh Bao, có phải cậu thích sư phụ đó ?”

      Bánh Bao nằm ngữa giường cố gắng chuyển đề tài “Lôi Lôi, trong bình thủy của cậu còn nước ?”

      Nhưng Lôi Lôi kiên quyết bỏ qua “Có phải cậu thích sư phụ cậu rồi ?”

      Bánh Bao đột nhiên siêng năng trăm năm hiếm thấy, đứng dậy ôm ba cái bình thủy trong phòng ra ngoài “Khát quá, mình lấy nước.” Sau đó ra cửa, bước xuống mười tám mét cầu thang vừa mới leo lên khi nãy mới đau khổ phát trong ba cái bình thủy xách , có hai cái đầy nước.

      Cho nên, khi Bánh Bao nằm vật xuống giường lần nữa, dưới ánh mắt tra hỏi của Lôi Lôi, mím môi nhận tội “Ừ”

      Sắc mặt Kham Dương Lôi Lôi lập tức lên vẻ nghiêm túc “Hèn gì ta lại tốt với cậu như vậy! Mấy lần trước, cậu qua đêm về, có phải ngủ ở chỗ ta ? ta hơn ba mươi rồi đúng ?” Mấy chuyện như thế này, người khác càng nghĩ càng sai “Bánh Bao, cậu và ta… chưa có làm chuyện đó chứ? Bảo sao làm sao ta lại tận tình với cậu thế. phải ta thừa dịp cậu đầu heo, thần trí tỉnh táo mà chiếm lợi của cậu chứ?!”

      Báo Bao đổ mồ hôi “Cậu nghĩ đâu vậy. Sư phụ mình phải là người như thế!”

      Kham Dương Lôi Lôi liền nổi giận “Lúc này mà cậu còn giúp ta à? Cậu bị người ta bán còn giúp họ đếm tiền sao? Cái đầu heo của cậu tỉnh táo lại , chà cho kỹ con mắt chó của cậu, loại đàn ông đáng khinh ba mươi tuổi này là đáng tin nhất đó. Lúc thích cậu ngày ngày đeo đuổi đưa đón, lúc chán chê tìm khắp nơi cũng thấy bóng dáng.”

      Giọng của Bánh Bao cũng gấp gáp theo. Dĩ nhiên biết Kham Dương Lôi Lôi cũng chỉ có ý tốt. Nhưng mà chấp nhận để ấy xấu sư phụ nhà mình. Huống chi chuyện Lôi Lôi lại hoàn toàn quá xa .

      “Lôi Lôi, cậu đâu vậy! Mình và ấy … có làm gì hết.” ngắt lời người nào đó thao thao bất tuyệt “Lần trước mình ở nhà ấy, nhưng ấy rất đứng đắn … ấy là người tốt.”

      Kham Dương Lôi Lôi mở to mắt đánh giá “ chứ?”

      ” Bánh Bao thề “Nếu như mình dối, phải học lại môn tiếng .”

      Nghe vậy Lôi Lôi cũng tạm tin, nghi ngờ nữa “Vậy tốt, coi như người này còn chút nhân phẩm.”

      Bánh Bao vội vàng gật đầu. nghe Lôi Lôi khẳng định cũng rất vừa lòng, cứ như người bị thiệt là bản thân mình “Đúng vậy. Mặc dù ấy cướp quái còn đồ sát cậu nhiều lần. Nhưng ấy là người tốt…”

      Lời này vừa ra, hai mắt Kham Dương Lôi Lôi trợn trừng. Sau đó, Bánh Bao hận thể cắn đứt đầu lưỡi mình.

      “Bảo sao nhìn thế nào mình vẫn thấy ta vừa mắt.” Rốt cuộc cơn giận tên của em Lôi Lôi cũng tìm được chổ xả “ là tên khốn này!!”

      Bánh Bao hối hận đến xanh mặt “Lôi Lôi…”

      “Câm miệng” Cơn giận của Lôi Lôi lập tức trút xuống Bánh Bao muốn xoay chuyển tình thế “Cậu là thứ Bánh Bao có tiền đồ, cậu là đứa vong ân phụ nghĩa, nhận giặc làm cha !!”

      Bánh Bao chột dạ “Mình…”

      chỉ vậy, bây giờ cậu còn dám thích ta.”

      Bánh Bao bắt đầu giả bộ tội nghiệp “Oa… Nhưng chỉ có mình mình trong trò chơi, rất là đơn. Cậu thề sống thề chết rằng bảo vệ cho mình, kết quả là chưa đến hai tiếng bỏ mình lại. Cửu Lê hoang vắng, cậu nghĩ xem đứa ngây thơ biết gì như mình cả chạy trong đất hoang rất đáng thương …” Bánh Bao kể lể quá trình đầy máu và nước mắt, rốt cuộc cũng làm cho người nào đó chột dạ “Khụ, được rồi. Mấy chuyện nhặt năm xưa đừng nhắc lại nữa. Sau này cậu đừng có gần gũi ta quá, chuyện này có gì tốt cho cậu đâu.”

      Lúc ấy, em Lôi Lôi cũng để ý lắm. và Bánh Bao là bạn học từ thời cấp hai, tính cách của Bánh Bao, tự nhận là mình hiểu rất . Cho dù thích đến thế nào giỏi lắm cũng chỉ giấu nó tận sâu dưới đáy lòng, mặc nó phôi pha theo thời gian.

      Dù sao cũng chỉ là người bạn trong game online mà thôi. ta cũng nhanh chóng rời khỏi đây. khi xa nhau, còn có thể xảy ra chuyện gì? Hơn nữa mới có mười tám mười chín tuổi đầu, chỉ như đóa hoa chớm nở, chút tình cảm này liệu có thể kéo dài bao lâu?

      Buổi tối, bang chủ đại nhân đến đón bọn họ ăn. Lúc đó mấy nam sinh trong câu lạc bộ Otaku răm rắp nghe lệnh của bang chủ đại nhân như thiên lôi sai đâu đánh đó. Bang chủ đại nhân kiên trì quan điểm bàn rượu là thế giới của đàn ông. Kêu thức uống cho Kham Dương Lôi Lôi, Bánh Bao và mấy nữ sinh khác. Bánh Bao yên lặng nghe bọn họ chuyện trời dưới đất. ngồi cạnh , nghe chuyện trò vui vẻ.

      Mấy nam sinh cũng kính nể nhìn , từng trải chính là thứ tuổi trẻ khát vọng nhất. và mấy chàng đó uống rượu, mặc dù bình thường bọn họ cũng làm bộ hút thuốc thành thạo, tự khoe mẽ những thành tích ăn chơi sáng chói của họ. Nhưng nếu so sánh, làm sao có thể vượt qua được kẻ lọc lõi lăn lộn bao nhiêu năm như bang chủ đại nhân.

      Mà bang chủ đại nhân cũng làm gì. cần hút thuốc lá để chứng minh chín chắn chững chạc, uống những loại rượu kỳ lạ để chứng tỏ thưởng thức. Cũng về phụ nữ, tụ tập đàn đúm, những giải thưởng đạt được…. để tô vẻ cho bản thân. Nhưng cho dù ngồi bất cứ đâu bàn, người mang thức ăn lên chỉ nhìn thoáng qua là có thể nhận ra ai là chủ, ai là khách. Giống như quần áo hiệu lúc nào cũng đơn giản hơn các loại khác — Nhưng thường chỉ cần nhìn biết giá tiền rẻ. chín chắn , vĩnh viễn lộ ra bên ngoài. cuốn hút của người đàn ông tự thể từ phong thái tự tin mà khiêm tốn của họ.

      Đó là thứ mà thanh thiếu niên hoàn toàn thể kháng cự nổi. Bánh Bao cảm thấy càng gần phân, lại si mê thêm phần, càng lún càng sâu.

      Đến giữa bữa tiệc, rốt cuộc Bánh Bao cũng lấy hết can đảm chuyện với “Sư phụ, sư phụ phải về à?”

      bàn ăn rất ầm ĩ huyên náo, cúi đầu sát xuống mới nghe được lời . Cho nên trong thoáng chốc, ngửi được mùi rượu người , còn có mùi thuốc lá thoang thoảng “Ừ, bên này cũng có chuyện gì.” xoa đầu “Ngoan ngoãn lo học hành nhé.”

      cưng chiều như thế cũng thể khiến Bánh Bao thỏa mãn. lại phải rồi, sau này biết tháng nào năm nào mới có thể gặp lại. Từ nay về sau, về lại vùng đất hoang, trở thành thích khách và Hoang Hỏa biểu lộ tình cảm gì. Đột nhiên Bánh Bao cảm thấy sợ, sợ cả khoảng cách vì bà xã trong game của , sợ những ngày tháng lặng yên theo sau , đạp bản đồ đất hoang. lần lại lần tìm xem nơi đến, chôn sâu tâm vào tận đáy lòng. Đột nhiên ý nghĩ khiến mình sợ hãi — Vậy chẳng bằng thẳng thắn đối mặt, cho biết.

      Trong đầu , chính tà còn tranh đấu, bên cho biết phía trước là gấm hoa, bên khác cho biết đó chỉ là vách đá cheo leo.

      Suy nghĩ hỗn loạn, Bánh Bao cảm thấy mình phải uống chút rượu.

      rót rượu cho mình, núp sau tiếng cười vui vẻ của mọi người, lặng yên uống từng hớp . Vương Bân tách khỏi đám người đến cho biết số điện thoại của mình, ta làm ra vẻ hiệp nghĩa khoác lên vai “Sau này có việc gì cứ gọi điện cho ” Khi đó Thù Tiểu Mộc hơi say, ngay cả thính lực cũng nhạy bén như thường. Khi tìm điện thoại của mình để nhá máy, bang chủ đại nhân cảnh cáo “lái mô tô” : “Đừng có gộp ấy với đám bạn kia của cậu.”

      Vương Bân trả lời ra sao, Bánh Bao thể nhớ được.

      Sau khi cơm nước no nê, bang chủ đại nhân ỷ đường có cảnh sát giao thông, vẫn đưa mọi người về. Lúc ra cửa, có ăn bận cực kỳ mát mẻ vô cùng biết điều khéo léo chào hỏi “ Hán, tới rồi hả?” Bang chủ đại nhân mỉm cười gật đầu, kề sát người ta vỗ vỗ lưng rất mờ ám, thêm gì.

      Xe đến cửa Nam trường đại học A, rốt cuộc Bánh Bao cũng lấy hết can đảm”Sư phụ, em… em có chút chuyện muốn với .”

      Bang chủ đại nhân gật đầu, Kham Dương Lôi Lôi lại muốn chuyện với . ấy xuống xe, nhanh chóng mở cửa ghế lái phụ, kéo Bánh Bao ra. Bánh Bao rất trấn định, đẩy tay Lôi Lôi, vẻ mặt của chưa bao giờ nghiêm túc như vậy “Chút nữa mình về.”

      Lôi Lôi liền rút tay lại. Cuối cùng cũng chỉ là bạn học, dù là tình nghĩa bảy năm, ba mẹ Bánh Bao cũng liên tục chăm sóc cho Bánh Bao vô dụng. Lôi Lôi cũng chỉ có thể làm được đến đây “Nhớ về sớm đấy.” Lúc Lôi Lôi bốn chữ này, vẻ mặt khiến cho Bánh Bao tin rằng, nếu như tối nay về ngủ. Lôi Lôi gọi điện thoại mật báo cho cha mẹ mình, việc này còn đáng sợ hơn báo cảnh sát nữa.

      Cho nên gật đầu khẳng định “Lập tức về liền.”

      chỉ quay đầu xe, lái về bãi đậu xe trong cư xá “Muốn gì với sư phụ?”

      lái xe, giọng vẫn như bình thường.

      Tôi biết bạn có từng như Bánh Bao hay ? Từ , thứ muốn rất nhiều, nhưng cố gắng để đoạt lấy lại cực kỳ ít. Lúc ngây thơ muốn bày tỏ phải cần bao nhiêu dũng khí? Người chưa từng trải qua những nhung nhớ suy tính thiệt hơn, thể nào hiểu được.

      Thế giới này phải là đất hoang, chúng ta cố gắng làm tất cả cũng có thể đảm bảo phần trăm thành công. Nhưng lần mở lời này, Bánh Bao cảm thấy tiêu hao hết tất cả dũng khí nửa đời trước của mình. Trong đầu suy nghĩ trăm ngàn lần, nhưng từ ngữ có thể dùng càng ngày càng ít. Bánh Bao hoài nghi có phải nếu cứ tiếp tục như thế, đầu nổ tung vì những suy nghĩ miên man này ?

      “Sư phụ, em…” hơi say, gương mặt đỏ bừng vì rượu. Đèn xe mơ hồ hắt lên đôi mắt , long lanh rực rỡ như ánh sao đêm. Có câu là mượn rượu làm càn, nếu có ba phần men say e là lời tỏ tình ngây thơ như thế thể nào thốt ra khỏi miệng “Em thích , em có thể ở bên được ?”
      mal thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :