1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Anh mở đường, em yểm trợ - Nhất Độ Quân Hoa (81c+NT) HOÀN

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 26: Đóng cửa, thả chó!

      Edit&Beta:Myumyu



      Sau khi Tarzan rồi Thù Tiểu Mộc mới nghĩ đến việc vào Thiên Hạ xem xem, ba tháng cai mạng, cơn nghiện của sớm tiêu hơn phân nửa, nhưng khi nhấn vào biểu tượng .exe của Thiên Hạ, vẫn là quá trình cập nhật dài dòng như cũ, sau đó mới là khung đăng nhập quen thuộc.

      Lúc Kham Dương ngang qua cũng rất ngạc nhiên: “A, cậu lại muốn bỏ đường ngay theo đường gian hả? !”

      Thù Tiểu Mộc cười hắc hắc: “Mình nương tựa vào vòng tay của sư phụ lần nữa!” >_<

      Kham Dương Lôi Lôi phỉ nhổ: “Đó là sư phụ trong Thiên Hạ của cậu? Trước kia chưa bao giờ thấy, là MAN nha, nhưng thoạt nhìn tuổi hẳn là rất lớn rồi, cũng phải ba mươi nhỉ?”

      Thù Bánh bao dám đó là tên Hoang Hỏa khốn kiếp từng ngược đãi mấy giờ, nhưng vẫn gắng sức chống lại: “Liên quan gì đến tuổi tác.”

      Kham Dương Lôi Lôi dùng tư thế khoa trương ngã xuống giường: “Đúng vậy đúng vậy, tình đúng là phân biệt tuổi tác!”

      Thù Tiểu Mộc 囧.

      Nhìn màn hình đăng nhập quen thuộc, Thù Tiểu Mộc moi cuốn sổ ghi nhớ những chuyện Thiên Hạ của ra, tìm ID và mật mã của nhân vật thích khách, bấm mật khẩu, thuận lợi vào. Nữ thích khách mang ID Thù Tiểu Mộc đứng ở cửa phó bản Tàng Kim các trấn Mộc Độc Giang Nam, thói quen của là phải xem bảng bạn tốt của mình trước, nhưng bên trong màu xám ngắt, chỉ có tài khoản Mạn Đà La còn sáng. Thù Tiểu Mộc gửi tin, đối phương trả lời, phỏng chừng treo máy.

      Phản ứng thứ hai của đó là nhìn bảng xếp hạng trang bị, ba tháng cũng dài, nhưng đủ để bảng xếp hạng hoàn toàn thay đổi. Chuyện đó Thù Tiểu Mộc cũng kỳ lạ, điều buồn bực duy nhất của là vì sao bảng xếp hạng thầy thuốc lại tìm thấy Tử Điệp đâu?

      ấy có cánh đỏ, lúc trước là người đứng đầu về trang bị của môn phái thầy thuốc, cho dù này ba tháng ấy thay đổi gì, cũng thể có đủ người để đẩy ấy ra khỏi bảng? kéo bảng đến người cuối cùng, quả nhiên trang bị của đối phương chỉ mới cấp tám, ngay cả bộ Tô Mạc cũng chưa gom đủ, Thù Tiểu Mộc liền kinh ngạc hơn nữa.

      Xem xong, Thù Bánh bao mới bắt đầu chú ý tới con số phía dưới hình cái đầu nhân vật, đại biểu cấp bậc của nhân vật —— cấp sáu chín, sau đó cúi đầu nhìn về phía thanh kinh nghiệm, kinh nghiệm đầy, biểu có thể thăng cấp, kinh nghiệm dự trữ hơn 200%.

      Bánh bao kinh ngạc há to miệng, kỳ cũng từng tham gia số trò chơi, nhưng lần đầu tiên nhân vật mãn cấp, nhất là trong trò Thiên Hạ này.

      phấn khỏi cứ như phát được đại lục mới mở bảng trang bị của mình ra, vũ khí trong tay Thù Tiểu Mộc, gọi là Nha, do BOSS cực kỳ khó đánh trong phó bản cấp sáu tư rơi xuống, tất cả thuộc tính đều cực phẩm.

      Bánh bao quen chơi những tài khoản rác mừng đến suýt hộc máu, lại mở bảng linh thú của mình, bên trong có bốn con ngựa, con tốc độ tối đa, thêm lảng tránh, con tăng lực tối đa, thêm công kích vật lý, con né tránh tối đa, thêm công kích hội tâm, con nhất, thêm gì cả. Tên ngựa cũng rất thú vị, chúng nó tên là… Tiểu Thù, Tiểu Tiểu, Tiểu Mộc, Thù Mộc.

      = =

      Thù Tiểu Mộc vừa nhìn máy tính trước mặt vừa cười ngây ngô, sau đó nhìn bảng nhiệm vụ, cơ bản những nhiệm vụ có thể làm đều làm. nghĩ đến chàng Tarzan vội vàng lúc chiều, khóe miệng cong lên. Vì thế lấy điện thoại di động ấn số điện thoại mới gọi đến hồi chiều, bên kia đổ chuông vài tiếng chuông: “Sao vậy?”

      Thù Bánh bao rất vui vẻ: “Sư phụ, sư phụ nuôi nhân vật của đệ tử lớn như vậy rồi à? ! Ngao ngao ngao ~~~~ “

      Giọng của đối phương ràng mang đầy ý cười: “May mà làm nhục sứ mệnh.. Nhóc trở lại, về sau tự mình nuôi nhé.”

      Kham Dương Lôi Lôi vốn nằm đọc sách giường, nghe thấy tiếng cười trong trẻo của Bánh bao lập tức nhảy dựng lên dán tai cạnh di động của Bánh bao, càu nhàu: “Có JQ! !” Bánh bao để ý tới : “Sư phụ, buổi tối có lên mạng ? Đệ tử chiến trường với sư phụ.”

      “Được, nhưng mà chắc hơi muộn chút.”

      Cách điện thoại Thù Tiểu Mộc cũng có thể nghe thấy tiếng đối phương gõ bàn phím, rất thức thời: “Sư phụ còn làm à?”

      “Ừa.”

      “Đệ tử quấy rầy nữa.”

      sao.”

      “A, đúng rồi sư phụ, Tử Điệp chơi nữa sao? Trong bảng bạn tốt ấy. Mạn Đà La lại trả lời tin nhắn.”

      “Tử Điệp? Tử Điệp bị trộm tài khoản, người trộm xóa tài khoản của ấy.”

      “A?” Bánh bao vốn định hỏi thêm, nghe thấy bên đầu dây kia có người gọi sư phụ nhà mình, ngại ngùng tiện dài dòng nữa: “Sư phụ làm việc nha, buổi tối lên mạng rồi chúng ta tán gẫu!”

      “Được.”

      “Khụ! Câu định giải thích đoạn JQ này sao?” Kham Dương Lôi Lôi túm cổ Bánh bao bức cung, Bánh bao miễn dịch với chiêu này: “JQ? Trời ạ, có dùng lưỡi hái rạch ngực mình —— đào ra , cũng chỉ có trái tim vừa đỏ vừa nóng!”

      = =

      Bên kia cũng yên ả: “Lão Đại, làm việc, ông em em với ai đó?” Người nào đó dán sát vào di động nằm giữa lỗ tai và vai của lão Thánh, cũng quyết định bức cung.

      bậy bạ gì đó.” Người ngồi tựa lưng vào ghế rất bình tĩnh tiếp tục gõ bàn phím: “Ngày mai hẵng thành phố L Tây Môn.”

      “A?” Người nào đó ngạc nhiên: “Nhưng ngày mai bên thành phố L kinh doanh được!”

      “Vậy ngày kia kinh doanh.”

      “Hả…” Người nào đó vươn bàn tay kẻ trộm định sờ trán : ” Hôm nay trúng tà sao?”

      Như trong dự kiến bàn tay kẻ trộm bị túm lấy: “Tui mệt mỏi.”

      Buổi tối 9 giờ rưỡi, nữ thích khách Thù Tiểu Mộc thân loanh quanh trong thành Cửu Lê, phía màn hình là hàng thông báo màu lam của Hệ thống: Bạn tốt Thánh Kỵ Sĩ vừa vào trò chơi .

      Thù Tiểu Mộc rất muốn xông lên ôm cái:

      [ Bạn tốt ] Bạn với Thánh Kỵ Sĩ : [ Giơ tay ] Sư phụ!

      [ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ với bạn: [ Vỗ về ]

      Thù Tiểu Mộc bấm từ chối:

      [ Bạn tốt ] Bạn với Thánh Kỵ Sĩ : [ Giơ tay cười to ] Sư phụ, tại sư phụ nhìn thấy đệ tử thân rồi! ! A ha ha ha ha!

      [ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ với bạn: [ Nhíu mày ] Lá gan lớn ha! Cánh cứng rồi ha! Muốn bay rồi hả?!

      [ Bạn tốt ] Bạn với Thánh Kỵ Sĩ : [ Ngậm miệng ] Sư phụ hung dữ với đệ tử! [ Gạt lệ ]5555~~~~ Đệ tử đáng như vậy mà sư phụ còn hung với đệ tử ~~~~5555*~~~~

      (*5555: Ngôn ngữ mạng của Trung Quốc, nghĩa là huhuhu hoặc ô ô ô.)

      [ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ với bạn: …

      [ Hệ thống ] Thánh Kỵ Sĩ mời bạn vào tổ đội, đồng ý / cự tuyệt?

      [ Hệ thống ] Bạn gia nhập đội ngũ của Thánh Kỵ Sĩ.

      Chiến sĩ Hoang Hỏa vẫn cao lớn vạm vỡ, bộ mặt vẫn hung ác như cũ, Thù Tiểu Mộc lại cảm thấy vui vẻ, Thánh Kỵ Sĩ dùng danh nghĩa đội ngũ xin chiến trường Ba Thục, Bánh bao vẫn thân theo sau như cũ.

      [ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: Sư phụ, tài khoản của Tử Điệp bị trộm rồi sao?

      [ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Ừ.

      [ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: Vậy Mạn Đà La đâu?

      [ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: [ Gõ chuông niệm kinh ] Độc thân vui tính rồi, đồ nhi kém cỏi, nhóc có cơ hội nha!

      Lúc này Thù Tiểu Mộc mới nhớ lại mình từng có cảm tình với ID kia, nhưng cũng tâm tình của mình lúc này cho lắm.

      [ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: [ Nhún vai ] Cơ hội cái gì… chán rồi. Đệ tử tính theo sư phụ lưu lạc đất hoang. ヽ(ˋ▽ˊ)ノ

      [ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: cái gì ngốc vậy, lớn phải gả chồng.

      [ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: Sư phụ, bên kia có pháp sư!

      [ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Đóng cửa, thả chó!

      [ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: =_=||||
      mal thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 27: Bánh bao vô sỉ...

      Edit&Beta:Myumyu



      Hai người chơi đùa trong chiến trường cấp 60-69 đến hơn mười giờ, trong thời gian đó có mấy lần Bánh bao bị Hệ thống phân đến phe đối địch với Thánh Kỵ Sĩ, mục tiêu của cũng rất thuần túy —— tìm được Thánh Kỵ Sĩ, thân theo.

      Thỉnh thoảng Thánh Kỵ Sĩ cũng đùa giỡn với phen —— tháo vũ khí xuống, tay tấc sắt xông lên ẩu đả với Bánh bao. Lúc này Thù Tiểu Mộc rất vui vẻ, ra sức thử nghiệm các loại kỹ năng thương tổn lên người Hoang Hỏa cao lớn, xuống tay nặng, ngẫu nhiên lúc bổ đao ra chiêu hội tâm khiến chiến sĩ Hoang Hỏa bị đưa đầu thai. Bánh bao cảm thấy cực kỳ vô tội:

      [ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: [ Chột dạ ]

      [ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: [ Đập bàn ] Đồ nhi kém cỏi khi sư diệt tổ! !

      Sau đó ta lại chạy từ doanh địa nào đó tới, vẫn tháo vũ khí xuống đuổi theo Thù Bánh bao tiếp tục đùa giỡn. Cứ như thế, mỗi khi hai người đối địch, cả hai người đều đánh chết bao nhiêu kẻ địch.

      Đến cuối cùng có quá nhiều người rời mạng, chiến trường tổ chức được nữa , Thù Bánh bao lại hề thấy mệt:

      [ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: [ Xoay quanh ] Sư phụ, mang đệ tử phó bản cấp năm hai .

      [ Hệ thống ] Thánh Kỵ Sĩ mời bạn vào tổ đội, đồng ý / cự tuyệt?

      [ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: lớn như vậy còn muốn sư phụ kéo, đáng xấu hổ.

      [ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: [ Giơ tay ] Lúc đệ tử hơn mười cấp sư phụ cấp ba mươi mấy, đệ tử cấp bốn mấy sư phụ cấp sáu mấy, tại hai ta đều cấp sáu chín, đáng xấu hổ...

      [ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: [ Đập bàn ]

      Phó bản cấp năm hai có gì thay đổi, chỉ là Thù Tiểu Mộc phát thủ hộ thần thú cắn phát hết nửa thanh máu trước đây, lúc này còn đáng gờm như trước.

      [ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: Sư phụ, chúng ta có thể giết BOSS chứ?

      [ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Có thể. Lúc giết Kim Nguyên Thuật nhớ cách xa nó chút, Ảnh Sát xong lập tức bỏ chạy, đừng để bị nó hút lực.

      [ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: [ Xoay quanh ] Đồ nhi tuân mệnh!

      Hai người đồng thời ra tay, ngay cả những con BOSS ngày trước luôn giương nanh múa vuốt, cũng dễ dàng giải quyết. Hai người chém giết thẳng đường, tỉ lệ rơi bí tịch da dê trong phó bản bày vẫn cao như cũ.

      [ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Đồ nhi kém cỏi .

      [ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: Dạ?

      [ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Ngày mai nhóc rời khỏi bang, Mạn Đà La .

      [ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: Vì sao? !

      [ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: tại Mạn Đà La chỉ có mình, chậc chậc, nhất cự ly nhì cường độ thôi.

      Bánh bao cảm giác của mình, vẫn thích Mạn Đà La như cũ, chính là loại cảm giác bối rối tai nóng tim đập rộn lên còn nữa.

      [ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: Sư phụ, Tử Điệp chơi nữa sao?

      [ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: [ Gõ chuông niệm kinh ] Đồ ngốc, cho dù ấy có chơi, cũng phải luyện lại từ cấp 1, muốn lên tới cấp bậc của Mạn Đà La biết phải luyện đến ngày tháng năm nào, huống chi cấp bậc hai người càng kém nhau nhiều, khoảng cách lại càng xa. Bây giờ mà ra tay, sớm muộn gì Mạn Đà La cũng bị người khác hốt mất.

      [ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: Nhưng mà sư phụ, đệ tử là bạn của ấy.

      [ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Nếu nhóc muốn hạnh phúc, có rất nhiều lúc thể quá để ý đến cái nhìn của người khác. Thế giới này nhiều cầu lắm, chúng ta thể làm vừa ý tất cả mọi người.

      Năm đó Bánh bao còn học năm , ở trong mắt , làm kẻ thứ ba tuyệt đối là sỉ nhục.

      [ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: [ Lắc đầu ] Đệ tử .

      [ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Được rồi, sư phụ miễn cưỡng.

      Hai người đánh xong BOSS Hàn Sương:

      [ Bang hội thông báo ] Bang chủ đuổi Thù Tiểu Mộc ra khỏi bang.

      [ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: = =

      [ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Bên Mạn Đà La quá ít người, qua đó giúp mọi người phó bản.

      Vài ngày tiếp theo, Thánh Kỵ Sĩ đều bận bịu nhiều việc, ngẫu nhiên có lên mạng cũng chỉ giao cho bang hội ít nhiềm vụ rồi vội vàng thoát . Thù Bánh bao đành phải vào bang Mạn Đà La, so với trước kia bang hội lớn mạnh ít, nhưng vẫn thiếu người cấp cao, cho nên dù người đến là loại thích khách chiến trường* như Thù Tiểu Mộc, vẫn được nhiệt liệt hoan nghênh.

      (*Chỉ thích cách chủ yếu tăng công kích để PK, đánh quái kém.)

      [ Bang chủ ] Mạn Đà La: Thù Tiểu Mộc được lão Thánh phái sang đây hỗ trợ đánh phó bản , mọi người hoan nghênh chút.

      [ Nguyên lão thế lực] Ngọn Lửa Xanh: Hoan nghênh bé Tiểu Mộc.

      [ Thượng Thư thế lực] Sơn Sắc Vô Danh: Hoan nghênh.

      [ Bang hội ] Bối Khả Khả: Đánh cược , với thao tác của chị ấy, có thể mang phó bản gì đây.

      [ Bang chủ ] Mạn Đà La: Khả Khả! Tiểu Mộc, lão Thánh bạn còn thiếu thắt lưng Khảm Thủy? Tối nay chúng cùng Kiếm Vực nhé.

      [ Bang hội ] Thù Tiểu Mộc: Bối Khả Khả? Sao sư muội lại chạy đến đây. Thao tác của sư tỷ có kém cỡ nào cũng đủ để giết Khả Khả đấy. Ừ lão Mạn, lúc nào Kiếm Vực nhớ bảo mình.

      [ Bang hội ] Bối Khả Khả: Chị!

      Phỏng chừng Bối Khả Khả nghĩ tới Bánh bao cãi lại:

      [ Bang hội ] Bối Khả Khả: Mấy thứ dùng tiền tạo ra có gì quý .

      [ Bang hội ] Thù Tiểu Mộc: Mấy thứ dùng tiền tạo ra, đúng là có gì quý.

      Bối Khả Khả nữa, Thù Tiểu Mộc cũng thấy kỳ quái, nếu là trước kia, quan tâm đến những lời nhàm chán này, nhưng tại, nhìn những lời đối đáp của mình, từ khi nào ngôn ngữ của mình lại trở nên sắc bén đến vậy?

      Buổi tối, Thù Tiểu Mộc và Mạn Đà La cùng nhau phó bản Kiếm Vực, Bối Khả Khả cũng theo sau vào, đó là phó bản cần đánh nhanh, có nhiều pháp sư cũng hợp lý thôi. Thầy thuốc là Sơn Sắc Vô Danh, còn có đạo sĩ cấp sáu lăm —— tên là Tiêu Dao Du.

      Thù Tiểu Mộc cũng thân với bọn họ cho lắm, trong kênh tổ đội chỉ nhìn thấy mấy dòng này:

      [ Tổ đội ] Bối Khả Khả: Lão đại, mọi người phải bảo vệ em tốt nha!

      Bối Khả Khả vẫn mặc bộ đồ Tam đại đệ tử của pháp sư như cũ, cầm Phong Ngâm pháp trượng lấp lánh, xinh đẹp động lòng người. Lúc này đạp mây theo phía sau Mạn Đà La:

      [ Đội trưởng tổ đội ] Mạn Đà La: Đứng ở phía trước Sơn Sắc, bảo vệ thầy thuốc.

      Sau đó bắt đầu đấu võ, Thù Tiểu Mộc da mỏng, quái trong phó bản này tuy cấp thấp hơn nhưng vẫn đáng gờm như cũ, vì vậy vẫn rất cẩn thận. Cũng may lúc đó Mạn Đà La cộng hết vào lảng tránh, làm người cầm đầu cũng tệ, cho nên đường có nguy hiểm gì đáng kể. ra cũng kỳ lạ, trước kia cùng Mạn Đà La phó bản, Thù Tiểu Mộc chỉ cảm thấy da BOSS rất mỏng, thời gian quá ngắn, tại khi cùng nhau, lại cảm thấy yên lòng.

      Đánh tới con Boss cuối Thù Bánh bao chảy nước mắt ròng ròng... Đinh Tam Thạch vạn năng, kẻ xui xẻo như mình, có thể đánh ra thắt lưng sao? !

      ( Đinh Tam Thạch: lão đại trong trò chơi, đánh chết nó bạn có thể tiến vào trạng thái vô địch, trang bị, cấp bậc cái gì, đều là mây bay... = :)

      Quả nhiên khi BOSS ngã xuống đất, thứ rơi xuống là hộp kiếm dành cho kiếm khách.

      〒_〒

      Sau khi tay về, Thù Bánh bao vẫn rảnh rỗi như cũ, mở bảng Bạn tốt, Thánh Kỵ Sĩ vẫn chưa lên mạng, Mạn Đà La ở phó bản cấp bốn hai, Bánh bao rất ngạc nhiên:

      [ Bạn tốt ] Bạn với Mạn Đà La: làm gì vậy?

      Bên kia cũng trả lời rất nhanh :

      [ Bạn tốt ] Mạn Đà La với bạn: Mình mang A Tử phó bản, bạn tới ?

      Thù Tiểu Mộc nhảy nhót:

      [ Bạn tốt ] Bạn với Mạn Đà La: [ Kinh hãi ] Tiểu Điệp?

      [ Bạn tốt ] Mạn Đà La với bạn: Ừ.

      Thù Tiểu Mộc xin nhập đội, trong đội quả nhiên có thầy thuốc ID là Tử Điệp, cấp bậc lại chỉ có bốn hai. Ngẫm lại lịch trình thăng cấp vô cùng vô tận, Bánh bao rùng mình:

      [ Tổ đội ] Thù Tiểu Mộc: Tiểu Điệp! !

      [ Tổ đội ] Tử Điệp: [ Trừng mắt ] Là Tiểu Mộc sao?

      [ Tổ đội ] Thù Tiểu Mộc: [ Hôn Môi ] !

      [ Tổ đội ] Tử Điệp: [ Gạt lệ ] Tiểu Mộc thối, cũng với người ta tiếng, mình hận bạn đến chết! !

      Thù Tiểu Mộc truyền tống đến Hồn cốc, chạy vội tới cửa phó bản, đây chính là Tử Điệp, gặp lại Thù Tiểu Mộc phản ứng đầu tiên phải là tố khổ chuyện mình bị trộm tài khoản, mà là để ý việc tiếng rời .

      Thù Tiểu Mộc thấy tài khoản cấp bốn hai trong phó bản, chạnh lòng:

      [ Tổ đội ] Thù Tiểu Mộc: Vì sao xin bị khôi phục tài khoản bị trộm?

      [ Tổ đội ] Tử Điệp: Vô dụng thôi, lúc mình đăng kí cái tài khoản kia chỉ tùy tiện điền thông tin, ngoại trừ tài khoản, mật mã, mình chẳng còn nhớ gì . [ Chép miệng ]

      [ Tổ đội ] Thù Tiểu Mộc: Vậy bạn.. phải luyện lại từ đầu rồi.

      [ Tổ đội ] Tử Điệp: phải mình luyện sao? Về sau có nhiều việc cần phiền đến bạn lắm, ngài thích khách! Tốt lắm, tại nhảm nửa, theo phu quân của mình, tích cực đánh quái.

      Thù Tiểu Mộc biết mình còn có thể gì, đành theo bên cạnh Mạn Đà La vùi đầu đánh quái, quái trong phó bản cấp bốn hai, đối với chỉ cần chém, thể tưởng tượng được thầy thuốc có cánh đỏ đầu tiên trong server, thầy thuốc từng có ID đứng đầu bảng môn phái, phải làm sao để luyện lại từ đầu.

      Có bao giờ bạn thử tính, từ cấp 1 lên tới cấp bảy mươi cần bao nhiêu kinh nghiệm? Có khi nào bạn thử tính cả bộ trang bị, muốn luyện thành thuộc tính cực phẩm, cần luyện hóa bao lần? Có bao giờ bạm ngẫm lại để lấy được vũ khí của môn phái cần phó bản bao lâu, đánh bao nhiêu con BOSS ?

      Cho nên khi làm những nhiệm vụ, phó bản này, bạn ràng sớm chán đến muốn ói, mà nay lại phải nhất nhất làm lại lần nữa, có lẽ bạn có thể hiểu được vì sao có nhiều phú ông sau khi phá sản lại lựa chọn cuộc sống bình thường mà làm lại từ đầu.

      Thù Tiểu Mộc lại thêm Tử Điệp vào danh sách Bạn tốt lần nữa, ba người đội, phó bản cấp bốn hai năm lần, Tử Điệp tiếp tục Trung Nguyên làm nhiệm vụ, Mạn Đà La theo sau, trong bang Bối Khả Khả kêu bang chủ dắt phó bản Kiến Mộc, muốn cái vòng tay Kiến Mộc. Mạn Đà La liền gọi Tiểu Mộc làm tanker miễn phí, mọi người cùng nhau Kiến Mộc.

      Thù Tiểu Mộc mở bảng Bạn tốt biết bao nhiêu lần, Thánh Kỵ Sĩ vẫn lên mạng như cũ. theo sau Mạn Đà La, Bối Khả Khả cũng chen vào đội, hàng ba người kéo hai người cấp sáu lăm.

      Mạn Đà La thêm hết điểm vào lảng tránh, ưu điểm là khi BOSS công kích đâu lắm, khuyết điểm là khả năng công kích thấp. Thù Tiểu Mộc thêm toàn bộ điểm vào công kích vật lý, ưu điểm là công kích cao, khuyết điểm là dễ chết... >_<

      May mà đem luyện được Địa Hành thuật và Thuấn pháp đến mức xuất thần nhập hóa, bảo vệ mạng sống trong những lúc hiểm nguy. Sau khi Thuấn chạy trốn lần nữa, Mạn Đà La cũng nhịn được mở miệng khen:

      [ Đội trưởng tổ đội ] Mạn Đà La: Có tiến bộ đó.

      [ Tổ đội ] Thù Tiểu Mộc: Hắc Hắc. Sư phụ mình muốn giữ mạng chỉ cần biết dùng Tật Thiểm, Ảnh Vũ, Địa Hành, Thuấn là được.

      [ Đội trưởng tổ đội ] Mạn Đà La: Đợi chiến trường thử xem?

      [ Tổ đội ] Thù Tiểu Mộc: Được thôi.

      Sau đó Hệ thống nêu lên: Bối Khả Khả chết.

      Trong đội xuất tiếng rít gào:

      [ Tổ đội ] Bối Khả Khả: Thù Tiểu Mộc chị đừng chuyện trong phó bản nữa được ?

      Thù Bánh bao cảm thấy biết làm sao... chuyện chỉ mình tôi, rất khó hiểu.

      Sau khi Bối Khả Khả chết vài lần, ngay cả Thù Bánh bao cũng nhìn ra manh mối ——khi pháp sư mong manh yếu đuối nhất, lại vác pháp trượng xông lên đánh BOSS xảy ra chuyện gì...

      cảm thấy rất kỳ quái, sư phụ thể cho ấy biết pháp sư là phái đánh xa? Ngẫm lại ân cần dạy bảo của Thánh Kỵ Sĩ trong quá trình PK, cảm thấy khả năng này lớn.

      Lần Kiến Mộc kia, Bối Khả Khả chết chín lần. Mạn Đà La thủy chung câu nào.

      phó bản xong, Mạn Đà La đề nghị chiến trường, Thù Tiểu Mộc nhàn rỗi liền theo. Lần đầu tiên lấy hình thức đội ngũ xin gia nhập, hai người ở cùng trận doanh. Trong kênh bang hội lên hàng tin:

      [ Bang hội ] Bối Khả Khả: Lão Đại, vì sao cho em vào đội?

      [ Bang chủ ] Mạn Đà La: Tôi chiến trường, em có việc tìm Ngọn Lửa.

      Hai thích khách chiến trường, cũng là chuyện làm cho đối thủ đau đầu. lo đối phó với Mạn Đà La thể lưu ý tới Thù Tiểu Mộc, vì thế Thù Bánh bao liền thừa dịp đối phương dây dưa với Mạn Đà La, tiến lên Ảnh Sát + Bách Ảnh. Bình thường chiêu Bách Ảnh luôn giúp chém đầu người ta. thể , đây cũng là thành quả hi sinh làm bao cát của Thánh Kỵ Sĩ.

      Kỹ năng Bách Ảnh kỳ công kích cao, nhưng thêm chiêu quần công Thuấn Phát, với tốc độ của thích khách, trong lúc thi triển Ảnh Sát cũng đủ để Mạn Đà La làm gỏi đối phương. Chiêu Bách Ảnh ra liền vừa vặn chém đầu luôn. >_<

      Mạn Đà La kỳ quen chiến trường mình, trước kia mang theo Tử Điệp ấy cũng hề xuống ngựa —— mà có xuống ngựa cũng giúp được gì. Lần đầu tiên phối hợp với Thù Bánh bao, cảm thấy thú vị, cũng nhiều lời, hai người thẳng đường tới, màn hình thường lên:

      [ Hệ thống ] Thân thủ của Thù Tiểu Mộc đúng là rất tuyệt, trong thời gian ngắn liên tục đánh chết ba đối thủ.

      Thù Bánh bao được tuyên dương, nhất thời oai phong vô hạn, vui sướng mặt mày hớn hở, lại biết, Mạn Đà La này chiến trường, luôn luôn thích mình ngưa, trước kia ngoại trừ Tử Điệp, bên cạnh chưa từng có người nào khác?

      Lúc này rêu rao khắp nơi như vậy, đóng chặt Bánh bao còn mơ hồ lên cây cột “kẻ thứ ba”, hơn nữa Tử Điệp từng công khai ủng hộ ở rất nhiều tình huống, rơi vào tai những người suy nghĩ sâu xa, Bánh bao liền có vẻ cực kỳ vô sỉ.
      mal thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 28: Bạn bè?

      Edit&Beta:Myumyu



      Bánh bao nghĩ mãi vẫn hiểu, chỉ lần chiến trường, vài lần phó bản, cũng chuyện gì mấy, làm sao lại thành gian tình. Nếu bạn cũng xem tiểu thuyết võng du, tất nhiên bạn thường xuyên nhìn thấy cảnh người nào đó tốt bụng nhắc nhở nữ chính: “Gần đây XX thường thân cận với ông xã XXX của bạn, mình thường xuyên nhìn thấy bọn họ cùng nhau XXXX, bạn phải cẩn thận nha!” bao lâu sau, XX kia dan díu với ông xã của nữ chính, cũng đòi chuyển lên vị trí chính thức, đương nhiên tránh được việc châm chọc khiêu khích, tìm mọi cách hãm hại bức bách nữ chính.

      Thù Tiểu Mộc cũng thường xuyên xem tiểu thuyết võng du, nhưng có gãi toạc da đầu cũng ngờ có ngày, mình lại trở thành loại nhân vật “XXX rất thân cận, thường xuyên cùng nhau XXXX” với ông xã của người nào đó.

      Bất cứ ai chơi trò chơi trực tuyến đều tuyệt đối thể thiếu bạn bè, huống chi là thầy thuốc như Tử Điệp. Cho dù tài khoản cũ mất, cũng có rất nhiều người tự cho là “Trọng tình trọng nghĩa”, “có lòng tốt nhắc nhở” thầy thuốc cấp bốn mấy này.
      nghi kỵ của phụ nữ, từ xưa đến nay luôn rất trầm trọng. Cho dù Tử Điệp đứng thứ nhất trong bảng xếp hạng trang bị của môn phái vẫn có người đánh giá tính tình tốt, ăn khó nghe, thao tác dở tệ, phó bản ngờ nghệch, xứng với Mạn Đà La, huống chi là tại, lại trở thành kẻ gà mờ cấp bốn mấy.

      Cho nên, khi dòng mật ngữ màu tím hồng kia xuất ở phía dưới màn hình, kỳ Tiểu Điệp cũng bất ngờ, chính là cái tên kia, vẫn khiến người ta đau lòng.

      Mà khi đó Thù Bánh bao thu hoạch quặng, thu hoạch bảo thạch, thu hoạch bông cỏ, thu hoạch gỗ. dạo khắp các thành thị tập trung nhiều người buôn bán ở Trung Nguyên, Cửu Lê, lúc này cấp bậc nhân vật cao rồi, tất cả đạo cụ đều có thể tự mình phó bản hoặc là đánh BOSS, nhưng rất nhiều nguyên liệu có thể thu thập bằng kỹ năng sống* đều dần dần bị xem , rất nhiều người khi muốn nâng cấp kỹ năng sống đều quen bỏ tiền ra mua nguyên liệu —— bọn họ cảm thấy dù sao làm như vậy cũng tiện lợi hơn.

      (* Kỹ năng sống: ngoại trừ các kỹ năng công kích học trong môn phái, mỗi nhân vật có thể lựa chọn học thêm hoặc nhiều kỹ năng sống như trồng trọt, khai khoáng, hái thuốc..vv )

      Mua lần tiện lợi, hai lần cũng sao, mười lần bọn họ cũng có thể đảm đương nổi, nhưng trăm, ngàn lần sao?

      Thù Tiểu Mộc thúc đẩy các tài khoản của lần nữa, tận thu nguyên liệu. Trước kia khi rời đổi toàn bộ tiền trong trò chơi thành RMB, tại nếu trở lại, đương nhiên phải đổi lại lần nữa. Server mở cửa càng lâu, tỉ lệ trượt giá của RMB càng thấp, cho nên vụ trao đổi RMB thành tiền trong trò chơi này, cũng lỗ vốn. Khi cùng treo tám tài khoản ở ký túc xá lẫn tiệm Vỏ sò xám số lượng lớn đá quý, cỏ cây, khoáng thạch miễn phí chảy vào túi của . Mà tài khoản thích khách của cũng nhàn rỗi, những khi bang hội Mạn Đà La tổ chức phó bản, Thánh Kỵ Sĩ cũng lên mạng, tranh thủ thời gian thu thập.

      Cấp bậc thu thập của tài khoản này mới chỉ đến cấp ba lăm, chuyên khai thác đá quý và khoáng thạch. Vì thế ở Cửu Lê và Ba Thục, có thể thường xuyên nhìn thấy nữ thích khách cấp sáu chín chạy tới chạy lui bên các vỉa quặng, đào đông đào tây.

      Phó bản, chiến trường phải ngày nào cũng , nhưng mỗi ngày đều quên chuyện —— cùng Mạn Đà La phó bản Ngọc Hồ cung cấp ba mươi, BOSS ở đó có tỷ lệ cực thấp rơi xuống trang phục cấp sáu mươi.

      Lời đồn đãi về và Mạn Đà La càng ngày càng nhiều, ngay cả Thánh Kỵ Sĩ tuần lộ diện cũng biết, chỉ có Bánh bao vẫn chưa hay biết gì. Bang chủ đại nhân lại hỏi —— còn tưởng rằng lời đồn đãi là .

      Vì thế vào ngày đẹp trời, khi Bánh bao tiếp tục cùng Mạn Đà La phó bản Ngọc Hồ cung đánh quái, Tử Điệp rốt cuộc quyết định làm chuyện này.

      Nhất định bạn từng thay nhân vật chính nghĩ ra rất nhiều biện pháp giải quyết kẻ thứ ba, ít người khuyên Tử Điệp phải vững vàng, làm bộ biết gì tiếp tục thân thiết với Thù Tiểu Mộc, trở mặt, hai người kia tự nhiên cũng giải quyết được. Cũng có người loại người như ta, ngay cả “ông xã” của bạn thân cũng đoạt mất sợ gì mà trở mặt, đối phó loại gian phu dâm phụ này, chẳng cần giữ thể diện cho bọn họ.

      Mà phương thức xử lý của Tử Điệp lại rất trực tiếp:

      [ Thế giới ] Tử Điệp: Thù Tiểu Mộc, bạn theo đuổi “ông xã” của mình sao?

      Tiểu Điệp vốn thẳng ruột ngựa, để chuyện gì trong lòng. Nhưng Tiểu Điệp lại biết có rất nhiều chuyện cũng như những gì chúng ta nhìn thấy, cho dù chỉ là trò chơi trực tuyến. Dòng tin của Tiểu Điệp giống như quả bom, rất nhiều ID từ khắp nơi nhảy ra:

      [ Thế giới ] Bối Khả Khả: Thù Tiểu Mộc, uổng công Tử Điệp ủng hộ chị như vậy, quá vô sỉ !

      [ Thế giới ] Kem: [ Gõ chuông niệm kinh ] Kẻ đê tiện năm nào cũng có, năm nay đặc biệt nhiều.

      [ Thế giới ] Trả Ta Non Sông: Lại là tiết mục hai tranh chồng.

      [ Thế giới ] Trả Tiền Lại Ư: Thù Tiểu Mộc? phải nghỉ chơi rồi sao.

      [ Thế giới ] Tinh Phẩm Trong Hàng Chợ: Bách hóa ở đất hoang, chỉ có bạn dám mua, có thứ tôi dám bán . Có vàng có gáiiiiiiiiiii~~~~



      Lúc ấy Thù Tiểu Mộc ở sơn động vật lộn với quái, tin thế giới hàng lại hàng qua, đối với kẻ thao tác gà mờ như , thể nào rời tay ra mà giải thích. Mạn Đà La vẫn trả lời kênh thế giới, Thù Bánh bao đoán chắc ta giải thích với Tử Điệp—— ta thích chuyện riêng tư ở kênh công cộng.

      Vì thế Kênh thế giới càng nhiều người ra vào hơn:

      [ Thế giới ] Kem: Lâu như vậy vẫn lên tiếng, chột dạ rồi sao? Hay là có lời nào để ?

      [ Thế giới ] Trả Tiền Lại Ư: Kỳ cũng trách người ta được, Thù Tiểu Mộc quả xuất sắc hơn Tử Điệp nhiều, ít nhất người ta có thể kiếm nuôi gia đình!

      [ Thế giới ] Bối Khả Khả: Thù Tiểu Mộc, lúc chị bị Giây Giết Ba Ngàn đá, Tử Điệp giúp đỡ chị, lúc chị bị người ta mắng, ấy cãi nhau với người khác để bảo vệ chị, cuối cùng chị lại báo đáp ấy như vậy sao? Con người thể vô sỉ đến nước này, đúng là.



      Thù Tiểu Mộc và Mạn Đà La đánh tới con BOSS cuối cùng, hệ thống thông báo:

      [ Hệ thống ] Ngọc Hồ cơ cười thảm : Thù Tiểu Mộc, nghiệt duyên nghiệt tử trong Ngọc Hồ cung, do ta dựng lên, lại do ngươi kết thúc. Cái [ Chính Dương bãi ] này tặng cho ngươi làm kỷ niệm.

      Đó là lần đầu tiên, Thù Tiểu Mộc nhận được bất ngờ lớn như vậy mà cảm thấy vui sướng chút nào, chia Chính Dương cho mình, yên lặng rời khỏi đội, hai người đều bị truyền tống ra, đứng ở cửa phó bản Ngọc Hồ cung.

      Thông báo của hệ thống còn chạy qua chạy lại, đối lập với hàng tin thế giới màu vàng, rất là châm biếm:

      [ Thế giới ] Thù Tiểu Mộc: Tử Điệp, mình có.

      Lúc đánh mấy chữ này, tay run rẩy.

      Mà Tử Điệp bên kia lại trả lời :

      [ Thế giới ] Tử Điệp: Được… Bạn cứ với Mạn Đà La, đều do mình cố tình gây !

      Sau đó Tử Điệp và Mạn Đà La bắt đầu thời kỳ chiến tranh lạnh trước nay chưa từng có, Thù Tiểu Mộc tìm mọi cách giải thích, Tử Điệp lại hề trả lời, cũng phó bản với bọn họ, vào tổ đội của bọn họ cũng chịu ở chung tổ đội với bọn họ nữa.

      Thù Tiểu Mộc trở về Mông Hồng Thiên Hạ, chuyện này khiến dư luận diễn đàn trò chơi xôn xao, có lời bộc bạch, có kẻ tung tin, có người thậm chí còn vẽ truyện tranh, văn hay tranh đẹp, cực kỳ sống động suy diễn mọi chuyện từ đầu đến cuối.

      Thánh Kỵ Sĩ xong việc lên mạng, thấy tình hình hỗn loạn như vậy. Thù Tiểu Mộc nhào vào đội ngũ của , níu lấy giải bày uất ức của mình:

      [ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Tại sao lại đến mức này.

      [ Đội ngũ ] Chỉ Làm Uyên Ương Làm Thần Tiên: Mấy tin đồn nhảm nàu chuẩn bị rất đầy đủ, xem ra mưu từ rất lâu rồi. Có lẽ có người muốn quyến rũ Mạn Đà La, ngại Tiểu Mộc vướng chân vướng tay, cố ý làm lớn chuyện.

      [ Đội ngũ ] Tây Môn Xua Chó : Ừ, hơn nữa chỉ nhằm vào Tiểu Mộc, tui thấy có khả năng nhất là kỳ đối phương muốn nhằm vào Tử Điệp, lão Mạn cũng định chia tay với Tử Điệp.

      [ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Ồn ào tới mức này khó lắm, lão Mạn thích phụ nữ rầy rà.

      [ Đội ngũ ] Tây Môn Xua Chó : [ Đập bàn ] Lão Mạn có cái gì tốt! tuấn phóng khoáng bằng sao? Dí dỏm khôi hài hơn sao? Có trí tuệ mưu kế vô song của sao? ! [ Đập bàn ] Tại sao có em nào tới quyến rũ chứ! !

      [ Đội ngũ ] Chỉ Làm Uyên Ương Làm Thần Tiên: [ Mồ hôi lạnh ]

      [ Đội ngũ ] Người Ngoài Hành Tinh: [ Mồ hôi lạnh ]

      [ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: [ Cẩn thận ngắm nghía ] Tây Môn, cứ tiếp tục xem AV của .

      [ Đội ngũ ] Tây Môn Xua Chó : … = =

      Trước màn hình máy tính của tiệm Vỏ sò xám nào đó ở thành phố L, tiểu thụ ốm nhom giận dữ chỉ màn hình: “Lão đại, coi ông dạy đồ đệ hay ho chưa! !” chàng Tarzan cầm lon bia, nhìn ra là thức trắng hai đêm: “Mau chạy thử , ngày mai mà phần mềm phòng hộ chính thức còn chưa hoàn thành, tui xóa sạch Aoi, Asakawa Ran của ông! !”

      Tiểu thụ gầy nhom khóc như hoa lê trong mưa**, đáng thương nhìn ta: “Lão Đại, nếu ngày mai phần mềm này hoàn thành Aoi, Asakawa Ran vô duyên với tôi … Tôi có thể giữ lại Miyuko chứ?”

      (**Lê hoa đái vũ: miêu tả vẻ đẹp khi khóc của Dương quý phi trong “Trường hận ca” của Bạch Cư Dị
      “Lê hoa nhất chi xuân đái vũ”
      [Cành hoa lê lấm tấm hạt mưa xuân])



      Tarzan nào đó: = =

      [ Bạn tốt ] Thù Tiểu Mộc với bạn: Sư phụ, sư phụ dẫn đồ nhi phó bản cấp năm hai kiếm bí tịch nhé?

      Tarzan uống hớp bia:

      [ Bạn tốt ] Bạn với Thù Tiểu Mộc : phải điểm kỹ năng của nhóc đầy rồi sao, kiếm nhiều bí tịch như vậy để làm gì… vào đội.

      Hai người dọc theo thềm đá màu xám trắng, sợ rằng Thù Tiểu Mộc tới nơi này hơn trăm lần, nhưng vẫn thích nó như cũ. Mỗi khi phiền lòng, tiến vào loanh quanh.

      [ Bạn tốt ] Thù Tiểu Mộc với bạn: Sư phụ, đệ tử và Tử Điệp là bạn bè, nhưng ấy tin Tiểu Mộc.

      [ Bạn tốt ] Bạn với Thù Tiểu Mộc : [ Vỗ về ] Đừng trách ấy, ấy canh cánh trong lòng chỉ vì ấy rất thích lão Mạn, cũng rất thích nhóc thôi.
      mal thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 29: Dấu ấn thời gian.

      Edit&Beta:Myumyu

      Thù Tiểu Mộc bao giờ đến bang hội của Mạn Đà La nữa, những vẫn cùng Mạn Đà La phó bản Ngọc Hồ cung mỗi ngày như cũ. Quan hệ giữa Mạn Đà La và Tử Điệp lại từ từ chuyển biến xấu —— kỳ Thánh Kỵ Sĩ rất đúng, cấp bậc chênh lệch càng lớn, khoảng cách lại càng xa. thầy thuốc cấp bốn mấy, làm sao đuổi kịp đại thần thích khách cấp sáu chín, trang bị toàn thân luyện hóa hoàn mỹ đến sắp khét chứ?

      Người xưa hình dung rất hình tượng, ngậm trong miệng sợ tan, nâng trong tay sợ bay, mà người càng nắm chặt, càng dễ mất. Mạn Đà La còn thường xuyên mang Tử Điệp phó bản, còn giúp Tử Điệp làm nhiệm vụ, mới bắt đầu Tử Điệp còn cảm thấy sao cả, dù sao nhìn thấy cũng tức giận. Nhưng qua thời gian lâu liền phát —— biết từ khi nào chỉ cần hai người ở cùng đội, thèm đáp lại. mà làm ầm ỹ lên, rời khỏi đội.

      ta cũng phản bác hay khuyên răn, vỗ về ở kênh công cộng nữa, dù quở trách dây dưa như thế nào, người đàn ông này chỉ trầm mặc.

      Trong QQ của tất cả đều là ảnh chụp của hai người lúc trước, có phó bản, có làm nhiệm vụ , có đánh Chu Công, Thành chủ hoặc là Mộc thần, còn rất nhiều hình ảnh tựa vào lòng , chỉ có phong cảnh biến ảo. thường xuyên lật từng từng bức xem lại, có đôi khi mắt đỏ hoe, rốt cuộc từ khi nào, hai người đến bước này?

      Thù Tiểu Mộc rất sầu lo, Bang chủ đại nhân lại bình tĩnh hơn nhiều:

      [ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Có loại phụ nữ, đánh bại ấy kỳ phải là kẻ thứ ba, cũng phải là người đàn ông của , nhóc chỉ cần cho ấy tí xíu manh mối, ấy tự phá tan gia đình của mình.

      [ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: Nhưng mà sư phụ, đệ tử muốn bọn họ chia tay.

      [ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Còn cách nào đây, nhóc cũng phải là chúa cứu thế.

      Bánh bao suy nghĩ nửa ngày, bắt đầu gửi tin:

      [ Bạn tốt ] Bạn với Tử Điệp: Tử Điệp, bạn có đó ?

      Bên kia trả lời, Bánh bao mở danh sách Bạn tốt, thấy vị trí của Tử Điệp ở Trung Nguyên, Thù Tiểu Mộc truyền tống qua, bắt đầu kêu réo kênh miền:

      [ Miền ] Thù Tiểu Mộc: Tử Điệp, mình biết bạn ở đây, bạn trả lời , được giả chết!

      Vẫn thấy đáp lại, Bánh bao nổi cáu!

      [ Môn phái ] Thù Tiểu Mộc: trăm lượng vàng đổi lấy tọa độ của nữ thầy thuốc Tử Điệp cấp bốn bảy tại Trung Nguyên, tới trước được trước!

      Môn phái Thích khách quả nhiên vừa đáng khinh vừa hùng mạnh, nhanh chóng có người gửi tin:

      [ Người xa lạ ] Đôi Mắt Tìm Kiếm Gian Tình: Đông: XXX, Nam: XXXX. Xin trả tiền.

      Thù Tiểu Mộc thân tìm theo tọa độ, mù đường, tọa độ này lại xiêu xiêu vẹo vẹo kỳ cục, tìm nửa ngày, tìm lâu đến nỗi Đôi Mắt tưởng quỵt nợ chạy mất, rốt cuộc cũng tìm được Tử Điệp làm nhiệm vụ. Sau lưng còn có Đôi Mắt làm hết phận , Thù Tiểu Mộc thanh toán tiền, thân theo Tử Điệp.

      Nhân vật thầy thuốc cấp bốn mấy, thể nhìn thấy thích khách thân. nhìn Tử Điệp phóng từng châm từng châm đánh quái nhiệm vụ, cưỡi con cừu cấp ba mấy tới tới lui lui ở thôn Tửu Phường.

      [ Bạn tốt ] Bạn với Tử Điệp: Mạn Đà La đồng ý phó bản Ngọc Hồ cung với mình mỗi ngày, bởi vì BOSS ở phó bản kia có thể rớt bộ áo cấp sáu mươi, ấy muốn gom đủ bộ trang phục môn phái cấp sáu mươi, để bạn có động lực thăng cấp. Mình phó bản với ấy, đồ rớt ra có thể lấy luôn mà cần chia tiền cho người khác.

      [ Bạn tốt ] Bạn với Tử Điệp: Lần trước vừa vặn có người đánh được bộ Tô Mạc, bọn mình liền đem bộ Chính Dương lần trước ra bán, thêm ít tiền để mua nó.

      bấm vào cửa hàng gởi bán, gửi bán bộ Tô Mạc với giá đồng cho thầy thuốc cấp bốn bảy trước mặt:

      [ Bạn tốt ] Bạn với Tử Điệp: Bỏ vào túi xách, sư phụ động lực thăng cấp, chính là mỗi ngày trong túi xách mang theo bộ trang bị mà mình mặc được. Cho nên bạn phải mau mau thăng cấp nha, bằng chỉ có thể nhìn mà chảy nước miếng thôi.

      [ Bạn tốt ] Bạn với Tử Điệp: Tử Điệp, giữa mình và Mạn Đà La có gì, ấy rất bạn. Mỗi lần ấy phó bản đều lượm đá Cường Niệm, đủ các loại cấp bậc đều cất trong kho hàng giữ cho bạn, sư phụ chừng đó đủ cho bạn đập trang bị đến khi nhà phát hành đóng cửa.

      Thù Tiểu Mộc cứ tiếp tục lải nhải cằn nhằn, biết ở nơi cách trăm nghìn cây số, gục lên bàn phím khóc nấc:

      [ Bạn tốt ] Tử Điệp với bạn: Tiểu Mộc, thành xin lỗi, thành xin lỗi.

      Nước mắt của chảy xuống, rơi lên ngón cái sau đó văng ra bốn phía:

      [ Bạn tốt ] Tử Điệp với bạn: ấy cho mình xem ảnh chụp và tin tức cố ý chia rẽ của Bối Khả Khả, mình biết phải đối mặt với hai người như thế nào. Tiểu Mộc, có phải mình rất đáng ghét ? Mình tin Mạn Đà La, hoài nghi người bạn tốt nhất. Nhưng mỗi lần mình nhìn thấy trong danh sách Bạn tốt, hai người ở cùng chiến trường, cùng phó bản, mà mình lại chỉ có thể chôn chân ở nơi tân thủ luyện cấp này, làm những nhiệm vụ sớm làm hết, từng châm từng châm đánh những con quái cấp thấp như vậy, mình cảm thấy rất khó chịu.

      Thù Tiểu Mộc thể đồng cảm, kỳ những người chơi chưa luyện lại từ đầu rất khó lý giải loại cảm thụ này, mỗi phó bản đều chạm đến đoạn trí nhớ, mỗi nhiệm vụ có lẽ đều từng có dấu chân của bạn và bạn bè. Bạn từng đứng rình con quái nhiệm vụ nửa giờ, vì hoàn thành nhiệm vụ mà vui sướng thôi; bạn cũng từng cắm lều ở phó bản cấp bốn hai tháng chỉ vì muốn lấy được Loạn Vũ Phiêu Hương châm, mà tại, khi tất cả tâm huyết đều cần lặp lại lần nữa, bên cạnh lại có bạn bè ngày xưa.

      [ Bạn tốt ] Tử Điệp với bạn: Mình biết các bạn thể luôn luôn ở bên mình, bởi vì các bạn còn có chuyện riêng cần làm. Nhưng mà Tiểu Mộc, nếu cấp của mình thể luyện nhanh hơn. Mình cảm thấy giống như bị trò chơi này vứt bỏ .

      Mắt Thù Tiểu Mộc cũng đỏ hoe, vốn là người ù lì, thể suy nghĩ quá sâu xa:

      [ Bạn tốt ] Bạn với Tử Điệp: Đừng ngốc như vậy, bạn có sư phụ, có ông xã, có mình, làm sao lại bị vứt bỏ chứ! Ai dám vứt bỏ Tử Điệp nhà chúng ta? [ Nhíu mày ] Mình quăng bom nổ chết !

      Thù Tiểu Mộc biết Tử Điệp có nín khóc mỉm cười hay , Internet có rất nhiều thứ thể cảm nhận được, ví dụ như giọng , ví dụ như biểu tình. Mà Tử Điệp lại cười —— mặt vẫn còn ẩm ướt. Những thứ bị Internet ngăn cách thực rất nhiều, ví dụ như giọng , ví dụ như biểu tình… Nhưng mà, ít nhất tôi vẫn có thể cảm nhận được tấm lòng của bạn.

      Thù Tiểu Mộc vào kho ảnh của Tử Điệp, cùng Tử Điệp tạo tấm thiệp hình ảnh, Tử Điệp rất bấn an:

      [ Đội ngũ ] Tử Điệp: Tiểu Mộc, ấy tha thứ cho mình sao? Mọi người đều ấy rất thân với Ngọn Lửa Xanh, có lẽ ấy để ý đến mình nữa…

      [ Đội trưởng tổ đội ] Thù Tiểu Mộc: Bạn lại thế nữa rồi, đừng nghi thần nghi quỷ nữa!

      [ Đội ngũ ] Tử Điệp: [ Chột dạ ] Mình sai rồi.

      [ Đội trưởng tổ đội ] Thù Tiểu Mộc: Ngoan. Phải tin tưởng vào người đàn ông của mình chứ.

      Hai người cùng nhau biên tập tấm thiệp đó, bên trong là hình ảnh của Tử Điệp và Mạn Đà La từ khi quen biết tới nay. Tử Điệp là người thích “Chụp ảnh lưu niệm”, đống ảnh này cơ hồ ghi lại lịch sử trưởng thành của đôi thần tiên quyến lữ trong đất hoang từ hai kẻ gà mờ lên đến cấp độ đại thần.

      Tên của tấm thiếp rất văn vẻ, goi là dấu ấn thời gian, cần phải , cái tên văn vẻ như vậy đương nhiên là do Bánh bao đặt. Tấm thiếp dài, mấy trăm trang, đến trang cuối cùng, là bức ảnh nhân vật có cánh đỏ của Tử Điệp trước kia, đứng ở vách núi Yến Khâu, tiếp theo là tấm ảnh nhân vật thầy thuốc cấp bốn bảy. Cùng cảnh tượng, chỉ khác nhân vật. Phía dưới có hàng chữ : Nếu em vẫn ngồi đây, có thể vĩnh viễn ở bên cạnh em ?

      ngoài dự kiến là tấm thiếp này bị ai quấy rối, chúng ta chơi những trò chơi khác nhau, nghề nghiệp giống nhau, theo đuổi những món trang bị và thao tác khác nhau, nhưng những thứ chúng ta hoài niệm lại rất giống. Tất cả người chơi rất ăn ý để nó chìm xuống, ai nhẫn tâm phá nó, thẳng đến ngày sau, ở trang tận cùng, ID tên Mạn Đà La trả lời: .

      Buổi tối, Mạn Đà La mang bang hội phó bản Truyền Đạo tràng cấp sáu tám mới mở, Tử Điệp và Thù Tiểu Mộc lắc lư ở thôn Tửu Phường:

      [ Hệ thống ] Tử Điệp dịu dàng ôm bạn.

      Nữ thích khách thân, lẳng lặng để Tử Điệp ôm. Tử Điệp nhìn bộ đồ Tô Mạc trước giờ chưa từng hạ giá, biết kỳ dùng bộ Chính Dương đổi Tô Mạc làm sao có thể chỉ thêm chút tiền… Nhưng có lời nào cảm tạ hết được. Thù Tiểu Mộc cần cảm ơn, bởi vì nếu người bị trộm tài khoản là mình, bạn cũng làm như vậy.

      Hai nhân vật cứ ôm nhau như vậy, kỳ tư thế ôm của hai nhân vật nữ cũng hoàn mỹ, Thù Tiểu Mộc và Tử Điệp lại cảm thấy hạnh phúc, vì trong mảnh đất hoang này, người có thể khiến chúng ta làm đến mức này nhiều lắm.

      Tài khoản, mặc kệ bị trộm bao nhiêu lần chỉ cần những con người, những tình này vẫn còn vẫn có thể luyện lại. Từ cấp đến cấp bảy mươi cần bao nhiêu kinh nghiệm? Để món trang bị cực phẩm rơi xuống cần trải qua bao nhiêu lần phó bản? Để toàn thân đều là thuộc tính cực phẩm cần luyện hóa bao nhiêu thứ? Kỳ có vấn đề gì, chơi trò chơi nhất định phải đứng ở đỉnh núi, chỉ cần có bạn bè bên cạnh, ta có thể hưởng thụ quá trình này. Vị trí bên cạnh bạn bè, còn cao hơn tất cả các bảng xếp hạng.

      Giống như tác giả viết văn, để viết áng văn hay cầu cao đến cỡ nào? Nhập Vip được bao nhiêu tiền lời? Kỳ những thứ đó đều quan trọng, chỉ cần mọi người chán câu chuyện này, tồn tại của tôi vẫn còn ý nghĩa , kỳ lên bảng xếp hạng hẳn là vinh dự của tác giả, mỗi chương viết ra đều được bình luận đều đều mới là vinh dự chân chính.
      mal thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 30: Sư phụ mời khách ~~

      Edit&Beta:Myumyu

      Thánh Kỵ Sĩ đương nhiên cũng thấy được tấm thiệp này, suy nghĩ của Bang chủ đại nhân ràng khác xa đồ đệ nhà mình:

      [ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: [ Niệm kinh ] Cứ như vậy, về sau nhóc có muốn xuống tay với lão Mạn, cũng chẳng còn chút cơ hội nào .

      [ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: Sư phụ.

      [ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Hử?

      [ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: biết vì sao, tại tình cảm đệ tử dành cho Mạn Đà La còn như trước kia, đệ tử cũng biết như vậy là sao, kỳ đệ tử vẫn rất sùng bái ấy, tính cách ấy ôn hòa, thao tác hạng nhất, tuy rằng thích chuyện cho lắm, nhưng cư xử cũng rất tốt. Đệ tử có thể nhìn thấy tất cả điểm tốt của ấy, nhưng giống như trước đây nghe được tin tức về liền cảm thấy hưng phấn, thấy ấy liền khẩn trương, cả ngày chỉ muốn bám lấy .

      Hiếm khi Bánh bao đánh đoạn dài như vậy còn rất ràng trật tự, những lời này nếu ở trước mặt người khác, thà chết cũng ra , nhưng ở trước mặt Thánh Kỵ Sĩ lại rất bình thường. Có đôi khi thậm chí cảm giác được giới tính của Hoang Hỏa này —— sư phụ chính là sư phụ, có giới tính. Cho nên biết bắt đầu từ khi nào, những chuyện khó mở miệng đều với , ví dụ như cùng người nào đó phó bản, rất muốn món trang bị nào đó, mà đối phương lại chia cho người khác; ví dụ như cùng ai đó đánh BOSS, đối phương nhặt được đồ lại chịu nhận...

      Những chủ đề mà người ngoài nghe thấy cảm thấy quá tính toán chi li, lại có thể trước mặt , hề cố kị. Mà Bang chủ đại nhân cũng thường xuyên cười , nhưng bao giờ lại, có đôi khi nhắc tới món trang bị rất muốn mà chưa lấy được, luôn im lặng cùng đánh tới khi nào lấy được mới thôi.

      Bánh bao ngờ nghệch*, đôi khi cũng đột nhiên bừng tỉnh:

      (*Nguyên văn là Hậu tri hậu giác có nghĩa là thấy/ nghe rồi mới hiểu, ám chỉ những người hơi ngờ nghệch, ngốc nghếch.)

      [ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: Sư phụ, sư phụ có cảm thấy đệ tử rất dài dòng ?

      Vượn người trước máy tính liền nở nụ cười xuân tình nhộn nhạo ( theo lời Tây Môn Xua Chó ):

      [ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Có.

      [ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: Có cần thành như vậy ... = =

      [ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Vào đội .

      [ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: Dạ.

      [ Hệ thống ] Bạn xin vào đội của Thánh Kỵ Sĩ.

      [ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: Sao vậy?

      [ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Mấy người trong bang nhờ đến phó bản Hình Thiên, làm Tanker**.

      (**Là nhân vật có sức phòng thủ lớn, máu trâu chuyên lao lên đầu để hứng thù hận, kéo Boss hoặc quái để đội ngũ đứng sau đánh, chịu trách nhiệm đánh chính cho cả đôi.)

      Vì thế nữ thích khách lấy quặng ở ngoại ô liền quăng cuốc, truyền tống đến cửa phó bản. Hình Thiên cốc là chính bản cho phép mười người cùng vào, chịu trách nhiệm kéo chính là Thánh Kỵ Sĩ và Mạn Đà La.

      Thù Tiểu Mộc dĩ nhiên ở Vỏ sò xám—— coi cửa tiệm này như nhà riêng, thời gian ở đó còn nhiều hơn ở ký túc xá, từng có nhân viên công tác trong Vỏ sò xám lén lút nghị luận: Đây... quả nhiên là xài thẻ lên mạng miễn phí mà... = =

      Uống hớp đồ uống, tâm tình Thù Bánh bao vô cùng tốt, quyết định đùa giỡn Mạn Đà La:

      [ Tổ đội ] Thù Tiểu Mộc: [ Vỗ về ] Ôi Mạn ca, lâu thấy ngài chơi mình, Tiểu Điệp cho phép ngài ra ngoài hóng gió à ?

      Mạn Đà La đánh quái, phi thường bình tĩnh:

      [ Tổ đội ] Mạn Đà La: ấy cho, lén chuồn ra.

      Thù Bánh bao vẫn ù lì như cũ, đâm đầu nhảy vào hố người ta đào sẵn:

      [ Tổ đội ] Thù Tiểu Mộc: [ Đỉnh đầu dấu chấm hỏi ] Lén chuồn ra làm gì?

      Mạn Đà La trả lời vô cùng nghiêm túc:

      [ Tổ đội ] Mạn Đà La: phải lão Thánh em thích à? chuồn ra xem có thể bắt cá hai tay được .

      Ngụm hồng trà trong miệng Bánh bao liền phun thẳng lên màn hình tinh thể lỏng hai mốt inches siêu mỏng của tiệm Vỏ sò xám:

      [ Tổ đội ] Thù Tiểu Mộc: [ Khóe miệng co giật ] Thánh, Kỵ, Sĩ! ! !

      [ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: [ Ngậm miệng ]

      [ Hệ thống ] Đội trưởng thoái vị nhường chức cho Mạn Đà La.

      [ Hệ thống ] Đội viên Thánh Kỵ Sĩ rời khỏi trò chơi.

      [ Tổ đội ] Mạn Đà La: Sợ cái gì, dám sao dám ? Hơn nữa, thích khách tuấn phóng khoáng, khí chất tao nhã, phong độ ngời ngời giống đây, em có thích cũng rất bình thường.

      Bánh bao ràn rụa nước mắt:

      [ Tổ đội ] Thù Tiểu Mộc: Mạn Đà La bị Tây Môn bám vào người rồi...

      [ Tổ đội ] Tây Môn Xua Chó : [ Mồ hôi lạnh đầm đìa ] Loạn trí rồi...

      Có phải Mạn Đà La bị loạn trí , Thù Tiểu Mộc biết, nhưng bắt đầu từ khi đó, mối tình này rốt cuộc tiêu tan. Bạn có bí mật gì giấu kín dưới đáy lòng ? thực tế cho dù ngày nào đó, bạn quyết định quên nó , cũng có nghĩa là nó chấm dứt. Chỉ khi bạn công bố nó, để tất cả mọi người đều biết, mới xem như kết thúc, bởi vì khi đó, bạn mới có thể hoàn toàn buông tay.

      đoàn người ngồi yên trước mặt BOSS Ô Khang, Thù Tiểu Mộc uống mấy hớp hồng trà, rốt cuộc lấy di động ra gửi tin nhắn, nội dung chỉ có hai chữ: vào game.

      Người nào đó nhanh chóng hưởng ứng:

      [ Hệ thống ] Đội viên Thánh Kỵ Sĩ đăng nhập vào trò chơi.

      >_<

      Vào đội lần nữa, mọi người bắt đầu đánh BOSS, mặt ngoài gió êm sóng lặng, ra...

      [ Bạn tốt ] Bạn với Thánh Kỵ Sĩ : Trừ sạch phí sửa chữa tuần này, trừ sạch thuốc men, phí báo danh Thế lực chiến của bang, hủy bỏ tài trợ hoạt động thưởng thần mã.

      Bên kia mau chóng trả lời :

      [ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ với bạn: [ Khóc lớn ] Đừng mà ~~~

      [ Bạn tốt ] Bạn với Thánh Kỵ Sĩ : Hừ! Uổng công đệ tử tin tưởng sư phụ như vậy! Chuyện gì cũng với sư phụ! [ Nhíu mày ] Sư phụ thấy có lỗi với tiếng sư phụ đệ tử gọi sao? !

      [ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ với bạn: [ Chột dạ ngó ] Thành xin lỗi.

      [ Bạn tốt ] Bạn với Thánh Kỵ Sĩ : thấy có lỗi với Hồi Linh đan, Thần Nông bách thảo của đệ tử sao?

      [ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ với bạn: [ Chột dạ ngó ] Thành xin lỗi.

      [ Bạn tốt ] Bạn với Thánh Kỵ Sĩ : thấy có lỗi với sáu trăm lượng vàng đệ tử tài trợ cho bang thứ sáu mỗi tuần sao?

      [ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ với bạn: [ Chột dạ ngó ] Thành xin lỗi.

      [ Bạn tốt ] Bạn với Thánh Kỵ Sĩ : thấy có lỗi với...

      [ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ với bạn: [ Lật bàn ] xong chưa ? Cùng lắm sư phụ trả lại cho nhóc! Hừ!

      ràng là giọng điệu rất hung hăng, Bánh bao lại biết chắc chắn hề tức giận :

      [ Bạn tốt ] Bạn với Thánh Kỵ Sĩ : [ Nhíu mày ] Vậy sư phụ trả luôn nhé! lần sửa trang bị toàn thân hết khoảng mười chín lượng vàng, ngày ít nhất sửa phải năm sáu lần? Mỗi tuần quốc khố phải chi cho sư phụ năm trăm lượng, nhiều tuần như vậy... A, đúng rồi, bộ Thăng Đằng người sư phụ, mau cởi ra cho đệ tử! >_<

      [ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ với bạn: [ Ngậm miệng ] Cái kia... [ Chột dạ ] Vi sư chỉ còn lại cái quần cộc thôi đó?

      [ Bạn tốt ] Bạn với Thánh Kỵ Sĩ : [ Xoay quanh ] được, kiên quyết ủng hộ sư phụ trần truồng! #^_^#

      [ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ với bạn: [ Đánh ]... sợ đau mắt hột sao...

      [ Bạn tốt ] Bạn với Thánh Kỵ Sĩ : [ Giơ tay cười to ] Tiểu Mộc thích thế! !

      Hai người chuyện vui vẻ đánh quái cho có***, đột nhiên hàng tin tức lên:

      (***Nguyên văn là hoa thủy_khua nước: cổ đại khi di chuyển bằng đường thủy cần rất nhiều người chèo thuyền, có những người lười chèo mà chỉ khua nước làm bộ chèo, ví với việc làm qua loa, dối trá.)

      [ Hệ thống ] Hình Hiệp dùng Cửu Huyền XX quyết đánh trúng bạn, gây thương tổn 26900 điểm, bạn tử vong, linh lực giảm bớt 50%, độ bền trang bị giảm 2%. ( Khi BOSS Hình Hiệp công kích thỉnh thoảng tung ra tuyệt chiêu này, dù bạn có mãn công mãn phòng, chỉ cần trúng chiêu là bổ ngửa. )

      đoàn người ngã xuống đất, thế giới chuyển thành màu trắng đen.

      [ Đội trưởng tổ đội ] Mạn Đà La: Sao lại làm biếng lâu như vậy, giải thích ràng ?

      [ Tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Khụ Khụ...

      Người nào đó bắt đầu chuyên tâm đánh quái, Bánh bao biết mình da mỏng, trốn ra đằng xa quan sát. BOSS Hình Hiệp chịu nỗi khổ bị bạo cúc, Bánh bao theo Thánh Kỵ Sĩ rời khỏi đội:

      [ Bạn tốt ] Bạn với Thánh Kỵ Sĩ : Sư phụ, kế tiếp đâu?

      [ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ với bạn: Bang hội còn ai cấp thấp cần kéo nữa, muốn đâu ?

      [ Bạn tốt ] Bạn với Thánh Kỵ Sĩ : Vậy đệ tử thu hoạch thảo dược và quặng .

      [ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ với bạn: Ừ, cùng .

      Vì thế tại Ba Thục, chiến sĩ Hoang Hỏa đầu trâu mặt ngựa vác chùy đồng theo em thích khách xinh xắn lanh lợi cùng nhau lấy thảo dược, lấy quặng, trước kia thích làm những việc này, cho nên dù trông nom nhân vật dùm Tiểu Mộc, lại chưa từng luyện kỹ năng sống. nay đêm còn rất dài, đất hoang xa xôi, hai người vừa giỡn vừa thu thập cũng đỡ buồn tẻ hơn rất nhiều.

      Mà hậu quả của việc thu thập đêm khuya là... Bánh bao lại ngủ trễ, nhìn thời gian, tiếp tục yên tâm thoải mái ngủ thẳng đến khi... Có người gõ cửa.

      Phản ứng của Bánh bao là... Kẻ chết dẫm nào lại quên mang chìa khóa? mặc áo ngủ bò xuống giường, tùy tiện mang đôi dép lê, rối bù ra mở cửa, muốn lên tiếng răn dạy kẻ đãng trí, đột nhiên... chớp chớp đôi mắt đầy ghèn, sau đó vội vàng đóng cửa lại.

      °(°ˊДˋ°) °

      " ngại quá... Thù Tiểu Mộc học rồi.." Bánh bao tựa lưng cửa, định dùng thân phận của Kham Dương Lôi Lôi lừa dối cho qua chuyện, nhưng chỉ số thông minh của sư phụ ràng cao hơn nhiều lắm, hoàn toàn cùng cấp bậc:

      "Rửa cái mặt rồi mở cửa!"

      "..."

      "Nhanh chút nha."

      "Dạ."

      Bánh bao xin thề tốc độ của chưa từng nhanh như vậy, nếu thầy huấn luyện quân của thấy cảnh này, chắc chắn rơi lệ đầy mặt —— Bánh bao, tiềm năng của em rốt cuộc cũng bộc phát rồi...

      Ước chừng mười phút sau, Bánh bao mở cửa, người cao 1m89 nào đó trước cửa chấn động —— trước mắt là cái gì! !

      Thù Bánh bao mặc chiếc áo thun màu hồng, sau lưng có mũ, phía dưới là quần bò màu xanh sẫm, tóc cột cao, sau đó dùng dây buộc tóc hồng nhạt có con gấu buộc lại, gương mặt sạch , làn da còn vô cùng mịn màng nõn nà. Dưới chân là đôi giày thể thao màu trắng, cả người hoạt bát thanh xuân, làm sao còn có bộ dáng lôi thôi lười nhác vừa rồi! !

      Người nào đó cảm thấy kinh hãi, đổi mặt nạ cũng nhanh đến vậy! !

      Thù Bánh bao cười cực kỳ thuần khiết ≥▽≤: "Sư phụ, sao ngài đến sớm như vậy? Ai nha, trước khi đến sao tiếng, đồ nhi đón sư phụ. đường xa như vậy có mệt ? Để Tiểu Mộc châm trà cho ngài nha..."

      Người nào đó vươn tay chỉ chỉ, lại cảm thấy khó nên lời, vì thế gật đầu: "Vậy nhóc ."
      Vì thế Bánh bao lắc lắc bình nước của mình, sau đó lắc bình nước của Kham Dương Lôi Lôi, lại lắc lắc cái bình khác, sau đó cầm bình nước lên...

      Người nào đó khó hiểu: "?"

      Bánh bao cố gắng làm cho bản thân cười thuần khiết hơn chút: "Đệ tử phòng nước múc nước..."

      Bánh bao ra ngoài, người nào đó bắt đầu vật lộn với cái máy tính của , Thù Bánh bao biết nhiều về phương diện này cho lắm, cho nên cũng biết đại đa số máy tính ở đại học A đến nay vẫn còn tê liệt.

      Lúc trở về người nào đó tháo bỏ phần mềm cũ, cũng trang bị phần mềm mới xong xuôi: ", mang nhóc ra ngoài ăn cơm."

      Thù Bánh bao vùi đầu nhìn nhìn máy tính của mình... Cũng chẳng có gì khác... Bánh bao cảm thấy như vậy. = =

      Trong ấn tượng của Bánh bao có rất nhiều nơi có thể ăn cơm gần đại học A, ví dụ như quán ăn, tiệm cơm thậm chí quán lề đường, nhưng chỗ này ràng Bánh bao chưa từng tới. hiểu tại sao Thánh Kỵ Sĩ lái xe tìm nửa giờ chỉ để đến chỗ này...

      Đó là quán bar, Bánh bao biết kỳ nơi này cũng có tiệc đứng. được tự nhiên cho lắm——mẹ có chỗ này cũng gần như hộp đêm, phải nơi bé ngoan như có thể vào. >_<

      Thánh Kỵ Sĩ ràng nhìn thấu tâm tư của đồ đệ nhà mình —— vừa vào bị ông chủ bên trong bám lấy: "A, Hán! Sao hôm nay lại rảnh rỗi tới đây?" Tuổi ta cũng lớn, mặc bộ áo da còn đeo vòng kim loại, cả người sáng lấp lánh, leng keng rung động, Bánh bao biết gì về trào lưu —— cảm thấy ăn mặc như vậy rất giống mấy tay đua môtô. = =

      Đến lúc này "tay đua môtô " mới chú ý tới Thù Tiểu Mộc phía sau lão Thánh, ta cười tà ác: "A, Hán, lần này lại dụ dỗ được em này từ chỗ nào đấy?"

      Phản ứng của lão Thánh là cho ta đám, sau đó kéo Bánh bao: "Đừng bậy."

      Tay đua môtô bày ra biểu tình bừng tỉnh, lập tức phi thường nghiêm túc : " Hán lần đầu tiên mang con tới đây, đúng là mặt trời mọc đàng Tây ! Chầu này em mời !"

      ... = =

      Hai người vào căn phòng, chọn hai phần lẩu tự phục vụ. Nồi rất , dùng đèn cồn đun nóng, tinh xảo mà ấm áp. Lão Thánh muốn uống bia, Thù Bánh bao muốn hồng trà. Số lần hai người gặp mặt rất ít, nhưng Thù Bánh cũng ngại ngùng: "Bình thường sư phụ ở đâu, làm công ở Vỏ sò xám à?"

      Lão thánh chọn thêm đồ ăn: "Ừ, cũng cố định, thường xuyên lung tung, chỗ nào có việc chỗ đó."

      "Khó trách Tiểu Mộc ở Vỏ sò xám lâu như vậy cũng thấy sư phụ."

      "Xem còn chọn món gì ."

      "Oa, chọn nhiều như vậy, nuôi heo à!"

      " sao cả, đừng khách sao, dù sao cơ hội để nhóc làm thịt sư phụ cũng nhiều lắm."

      "Cũng có lý... Vậy Tiểu Mộc xin gói đem về..." ≥▽≤

      "Nhóc hỏi Tiểu Vương ."

      "Hỏi gì?"

      "Hỏi chỗ ta có bán lương khô hay , nhóc có thể chuyển luôn kho hàng về cất."

      "... = = "

      Đồ uống luôn ra trước đồ ăn, Bánh bao bưng ly hồng trà của mình lên đột nhiên nhớ tới đến chuyện: "Sư phụ, sư phụ phải lái xe, thể uống rượu."

      Lão thánh là kẻ lão luyện, rất linh hoạt khôn khéo, ta bình thản : “Uống chút rượu như vậy thành vấn để, huống chi nơi này ở ngoại ô, cũng có cảnh sát giao thông."

      Thù Bánh bao vẫn cảm thấy ổn: "Uống cái này ." đưa đồ uống qua, sau đó kêu người phục vụ: "Cho ly trà sữa."

      Đồ ăn chậm rãi được mang lên, hai người vừa ăn vừa chuyện, Bánh bao vốn phải người nhiều, nhưng ở trước mặt Thánh Kỵ Sĩ đặc biệt nhiều, phần lớn thời gian Thánh Kỵ Sĩ đều giúp hâm nóng đồ ăn, hứng thú nghe kể những chuyện trong trường học. Thù Bánh bao cảm thấy dù ở trước mặt cha mẹ mình cũng chưa bao giờ nhắng nhít như vậy. ~\(≧▽≦)/~

      Nửa giờ sau, lão Thánh cởi áo khoác vắt lên lưng ghế dựa, lát sau, rốt cuộc cảm thấy ổn, sau đó cầm ly hồng trà lên ngửi ngửi, Bánh bao cũng thấy ổn: "Sư phụ, sao vậy?"

      " có việc gì, nhóc ngồi yên ở đây." đóng cửa ra ngoài, vẻ mặt "tay đua môtô “bên ngoài vô cùng đắc ý: "Hắc hắc, Hán hiệu quả tệ chứ? Hàng mới về, tuyệt đối có tác dụng phụ, tối hôm nay cam đoan có thể muốn làm gì làm, thể oai phong!"
      ...

      Phản ứng người nào đó là túm chặt áo ta, hai đấm nắm chặt nhưng rốt cuộc vẫn buông ra.
      "Chết tiệt!" .

      Lúc Thánh Kỵ Sĩ vào Bánh bao liền phát sắc mặt bình thường, Bánh bao hơi lo lắng: "Sư phụ? Có phải sư phụ thoải mái ?"

      " có gì." Người nào đó kéo đứng dậy: "Đột nhiên có chút việc, chúng ta về trước, lần này tính, lần sau lại mời nhóc ăn, nhé?"

      Bánh bao cảm thấy tay rất nóng, lấy lưng bàn tay áp lên trán : "Sư phụ có phải sư phụ sinh bệnh ?"

      kéo tay ra ngoài, lúc có việc gì tầm mắt còn ràng, Bánh bao rất lo lắng, định gọi 120, lão Thánh kéo tay : " có việc gì đâu, bạn bè đùa giỡn thôi, trong đồ uống có ít thuốc gây ảo giác, sao cả."

      Nhưng có câu chưa —— tác dụng chủ yếu của loại thuốc kia, chính là kích dục.
      mal thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :