1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Anh mở đường, em yểm trợ - Nhất Độ Quân Hoa (81c+NT) HOÀN

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 56: Nhân vật chính, nhân vật phụ, người qua đường.

      edit: Loyal1502




      Sắc trời dần sáng, hai người có thể từ từ thấy được mặt của đối phương, sau đó đều hơi lúng túng. Bang chủ đại nhân kéo đến bệnh viện bảo vệ sức khỏe cộng động, cũng bất chấp ngại ngùng, thẳng đến phụ khoa. Bác sĩ cực hiếm thấy có nào đến đây vì bị mất trinh, nhưng khi thấy đàn ông dẫn đến thái độ đối với bang chủ đại nhân lại tốt vô cùng. Làm công việc này thấy rất nhiều người đến đây toàn là trị bệnh lây qua đường sinh dục, mỗi ngày đều nhìn thấy mặt tối của nhân tính. Đột nhiên thấy đôi ân ái như vậy càng khó tránh khỏi chăm sóc đặc biệt hơn chút. Cho nên bác sĩ kê đơn thuốc tránh thai, thuốc khử trùng, dung dịch vệ sinh vân vân… Thêm vào đó còn truyền thụ cho Bánh Bao chút kiến thức bảo vệ sức khỏe.



      Bánh Bao đỏ mặt cũng bất chấp có hiểu hay , chỉ gật đầu, rất giống như được thầy chủ nhiệm giáo huấn.



      Sau khi ra ngoài hai người cũng chuyện, vốn phía trước, Bánh Bao ở phía sau nhắm mắt theo đuôi. hồi lâu lén lút gần sát , năm ngón tay mũm mĩm đan vào lòng bàn tay , nhiệt độ truyền đến từ đầu ngón tay, giật mình, chậm rãi nắm lại tay . Cho nên đường cái đại học A cuối tháng tám, đột nhiên lại có cảnh xuân tươi đẹp. Ngay cả Bánh Bao cũng biến thành bánh chưng, khoác lên sắc xuân dào dạt, mang theo màu xanh non của mùa xuân. cúi đầu mím môi, che giấu ý cười ngọt ngào nơi khóe miệng.



      nắm tay về phía trước, tay mềm mại mà gọn gàng, cả bàn tay chẳng hề có vết chai, đó là đôi tay chưa trải qua bất cứ sương gió gì. cảm giác mình rất ích kỷ, cuộc đời của thậm chí còn chưa chính thức bắt đầu. lại dựa vào , vui mừng giống như chú chim muốn bay về phương Nam: “Sư phụ, chiều nay chúng ta đâu?”



      “Sắp nhập học rồi đúng ? Còn thiếu thứ gì nữa? Chúng ta mua.”



      “Sư phụ, chúng ta mua xong sở thú chơi nhé?”



      “Thù Tiểu Mộc, năm học này em lên năm hai rồi, thể cứ muốn chơi mãi!” la rầy , nhưng cũng theo bản năng tính toán xem sở thú có xa lắm, qua đó cần phải bao lâu… Ồ, hình như quên mất phải đường nào qua đó rồi.



      vẫy tay bắt xe, nhét Bánh Bao vào chỗ phía sau, sau đó mình cũng chui vào: “Sở thú.”



      với tài xế như vậy.



      Lúc về là hơn năm giờ, Bánh Bao dẫn mua thức ăn. Hai người cũng biết chợ bán thức ăn ở đâu, nên siêu thị ở gần đó. Hai tay bỏ vào túi quần theo , nhìn đẩy xe tới lui ở khu bán rau cải. Trước kia nhất định cũng theo cha mẹ mua thức ăn, cố gắng làm mình giống như người lớn, đánh giá cái nào tươi hơn, cái nào rẻ hơn.



      “Sư phụ, ăn cái này ?” giơ bó rau thơm hỏi , lấy lại tinh thần, “Cái gì cũng ăn được.”



      Lúc chuyển tới quầy thịt, quầy hải sản, sức chú ý của lại phân tán: “Sư phụ, nhìn con cua kia to quá! muốn mua con về nuôi ghê!”



      lấy miếng thịt cân, thản nhiên trả lời: “ nuôi được.”



      Hai người ở trong siêu thị vòng quanh cả buổi, cuối cùng mua xong thức ăn, tay trái cầm túi đồ, tay phải nắm Bánh Bao ra ngoài, bắt xe về nhà.



      May mà cả khu đều có điện, Bánh Bao vội vàng nấu cơm, bang chủ đại nhân nằm ghế salon, xem tivi. Tuy Bánh Bao rất khờ khạo, nhưng nấu ăn khá ngon, hành động cũng nhanh, ba món canh cũng chỉ có tiếng.



      Thịt xào ớt xanh, thịt bò chưng tương, cải xào, lại thêm món canh rong biển. Bang chủ đại nhân cầm đôi đũa, vô cùng hài lòng: “Ở nhà em thường xuyên nấu ăn à?”



      Bánh Bao xới cơm cho : “Ừ, trước kia trong nhà cũng là do mẹ nấu, ba em thường xuyên về nhà, mỗi ngày mẹ em đều rất buồn. Sau đó em phát mỗi lần em nấu cơm mẹ rất vui, cho nên hằng ngày em đều nấu, để mẹ vừa về nhà là có cơm ăn.”



      Bang chủ đại nhân ngoại trừ biết trong trò chơi ra cũng biết gì nhiều về : “Bọn họ thường xuyên cãi nhau sao?”



      “Ừ.” Nhắc đến điều này, mặt Bánh Bao mất nụ cười. Người sinh trong gia đình này thể hiểu được u ám của nó. Có lẽ bọn họ cũng giận lây sang người khác, nhưng bọn họ càng ngừng đập đồ, càng ngừng kể lễ thù xưa oán cũ với đối phương, càng ngừng chọc ngoáy vào vết thương của đối phương. Sau đó bọn họ đỏ mặt tía tai, hoặc là chiến tranh lạnh, hoặc là bên sầm cửa bỏ .



      Cả đời này có lẽ có rất nhiều việc cũng có thể tạo thành thói quen theo thời gian, nhưng trong hoàn cảnh này, bạn mãi mãi cũng quen được. Cảm giác kia giống như là bầu trời xối thẳng xuống cơn mưa, cứ mãi u thấy được trời tạnh.



      Đương nhiên bang chủ đại nhân chú ý đến vẻ mặt của . gắp món ăn đến, cất giọng dịu dàng như Con Vịt từng làm: “Được rồi, ăn cơm trước .”



      Đột nhiên biết phải dỗ giành phụ nữ thế nào. Bình thường lấy lòng phụ nữ chỉ có hai cách, là cho ta tiền, hai là lên giường với ta. Cho nên lúc đột ngột phải đối mặt với Bánh Bao như vậy lại có vẻ lúng túng. Nếu như bạn từng trải qua, bạn nhất định có tâm đắc.



      Đàn ông ba mươi mấy tuổi là dùng để kết hôn, phải dùng để đương. Khi tất cả nhiệt huyết ngây ngô cũng bị thời gian mài mòn. Tất cả góc cạnh của cuộc sống lãng mạn ngông cuồng cũng bị phá vỡ. Còn dư lại cũng chỉ là vài phần thành , còn dư lại cũng là vài phần ưu tú. Cho nên thường có phụ nữ cười bọn họ hiểu phong tình, ra phải bọn họ hiểu, chỉ là khám phá được, nên quay về lại với bản chất mà thôi.



      Ăn cơm xong, Bánh Bao rửa chén, bang chủ đại nhân tiếp tục xem trận đấu võ. thu dọn phòng bếp sạch , ôm đồ ngủ tắm, cả người mang theo mùi hương sữa tắm hoa hồng chui vào bên cạnh . do dự chút, cuối cùng ôm vào lòng mình, hai người yên lặng xem trận đấu võ.



      có hứng thú với mấy cái này, chỉ thích nép bên , cứ kề cận như thế.



      Mãi cho đến trận đấu võ kết thúc, mơ màng muốn ngủ, ôm vốn muốn đặt xuống giường, nhưng giường còn đọng lại vết máu làm bỏng tim . đặt Bánh Bao về ghế salon lại, rút ra giường và chăn ném vào trong máy giặt. Bánh Bao nhanh chóng lấy ra giường sạch đến, đỏ mặt trải giường lại.



      “Ngủ trước .” thản nhiên, sau đó lui ra ngoài, thuận tay đóng cửa phòng giúp .



      đến phòng kế bên nằm xuống, bởi vì trước đây thỉnh thoảng Tây Môn cũng có đến, nên vật dụng ở đây cũng được chuẩn bị sẵn. rất ít khi ngủ bên này, nằm xuống hơi quen. Làm thế nào cũng ngủ được, nhớ lại tất cả mọi chuyện, cảm giác tiếp xúc da thịt đêm qua lại mơ hồ quay về. có chút máu huyết sôi trào, lúc trước vẫn cảm thấy chỉ là đứa bé, tuy vô tình để ý đến , nhưng chuyện như vậy dù có mơ cũng nghĩ đến.



      Hôm nay đột ngột xảy ra, cho nên tà niệm cũng bắt đầu xuất hay sao?



      Cho nên ôm laptop cắm dây mạng lên nét. Vừa vào trò chơi thấy ID Bánh Bao lóe sáng trong danh sách bạn tốt.



      [Bạn tốt] Bạn với Thù Tiểu Mộc: =.=



      [Bạn tốt] Thù Tiểu Mộc với bạn: *Chột dạ* Sư phụ.



      khẽ thở dài, đúng rồi, mình cũng canh cánh trong lòng chuyện đêm qua làm sao có thể ngủ được.



      [Bạn tốt] Bạn với Thù Tiểu Mộc: Nào, chúng ta chiến trường.



      [Bạn tốt] Thù Tiểu Mộc với bạn: *Xoay quanh* Dạ.



      Thế nhưng qua thời gian tổ đội vào chiến trường — Bọn họ bị hệ thống chia làm đối địch.



      Cùng tồn tại trong đội, bang chủ đại nhân có thể thấy được Bánh Bao thân. theo cung thủ trong chiến đội của mình, cũng vào lúc bang chủ đại nhân tấn công đối phương bỏ trốn mất dạng, bị đối phương chửi trận xỉ vả kênh chiến trường.



      [Bạn tốt] Bạn với Thù Tiểu Mộc: Muốn trở về Mông Hồng Thiên Hạ ?



      Tin tức gửi lúc mới có hồi



      [Bạn tốt] Thù Tiểu Mộc với bạn: ạ, Hồng Tụ Đường rất tốt.



      [Bạn tốt] Bạn với Thù Tiểu Mộc: Ngày mai về thành phố L chuyến, sắp xếp công việc bên kia chuyển qua đây. Có lẽ chừng hai ba ngày thôi. Nếu em thích ở ký túc xá… ở chỗ này .



      Cảm giác như vậy rất kỳ quái, hai người chỉ cách bức tường, nhưng giống như trở về đất hoang, biến thành thích khách và hoang hỏa. 16, 21, 24, 35, 40, 42, 52… Mỗi phó bản đều để lại ký ức lẫn nhau, trang bị Thăng Đằng người , vũ khí Tàng cấp 68 tay , tuy những thứ giám định và gia tăng thuộc tính đều biến thành con số, cũng hề ảnh hưởng đến ký ức hoàn chỉnh ràng.



      [Bạn tốt] Thù Tiểu Mộc với bạn: Sư phụ, Hồng Tụ Đường thêm rất nhiều nick , đủ nick lớn, mình em hoàn toàn kéo nổi.



      Bang chủ đại nhân lần mò châm điếu thuốc, rít vào hơi sâu:



      [Bạn tốt] Bạn với Thù Tiểu Mộc: Ừ, sư phụ đến đó kéo chung với nhóc.



      [Hệ thống] Thù Tiểu Mộc dịu dàng ôm lấy bạn.



      Nữ thích khách kia đội cái tên đỏ chót đứng ở phía sau hoang hỏa, cái ôm này cuối cùng cần phải thân nữa. Nếu đất hoang có ký ức, có lẽ nhớ được đợi bao lâu.



      chiến trường, phải là nơi thanh tĩnh.



      Ngày hôm sau tấm hình hai người ôm nhau thâm tình được treo cao diễn đàn, cho vạn dân chiêm ngưỡng.



      ra bạn cũng có thói quen đọc truyện nữ chính trong võng du đúng ? Như vậy bạn hẳn thường xuyên thấy được câu chuyện máu chó cũ rích — nào đó, trang bị hạng nhất, tiêu tiền như nước, nhưng thao tác và nhân phẩm của ta đều tệ như nhau. Cho nên cần hoài nghi, ta nhất định rất lẳng lơ, thích gây náo động. Mà lúc này người đàn ông mạng của nữ chính nhất định có quyền thế, ta bám lấy người đàn ông của nữ chính, ngày ngày tranh giành tình cảm gây chia rẻ với nữ chính. ngày nào đó thổ lộ bị người đàn ông này từ chối, ta cũng hết hi vọng, mà lại vào đêm trăng mờ gió lớn nào đó xảy ra quan hệ với chồng mạng của nữ chính, cuối cùng thành công giật được chồng của nữ chính.



      Đám người vây xem bài post chính là nhìn Thù Tiểu Mộc như vậy.



      Mà kết cuộc của nữ chính và nữ phụ trong câu chuyện võng du phần lớn đều là rập theo khuôn khổ. Điều này Bánh Bao có thể tưởng tượng ra được:



      Nữ phụ hợp tác với người đàn ông này đuổi cùng giết tận nữ chính. Cho đến khi vị đại thần vẫn thờ ơ lạnh nhạt từ trời giáng xuống, cứu vớt lấy nữ chính, hơn nữa còn cưới ta — Tạo nên tình và chính nghĩa cho cả vùng đất, cuối cùng ta nữ chính của chúng ta. Trong ánh hào quang chiếu rọi của đại thần, nam phụ lúc trước có quyền có thế nháy mắt xuống cấp thành tiện nam.



      Mà kết cuộc của đôi cẩu nam nữ nhất định là bị giết đến hoa rơi nước chảy, chúng bạn xa lánh. Cuối cùng nam phụ nhận bộ mặt của nữ phụ, cắt áo đoạn tình, ân đoạn nghĩa tuyệt với ta, cũng đột nhiên tỉnh ngộ phát ra mình vẫn nữ chính. Kết cuộc hoặc là nam phụ quay đầu lại cầu xin nữ chính tái tục tiền duyên bị châm biếm, hoặc là nam phụ buồn bã xóa nick, hoặc là nam phụ đeo lưng danh nhơ để người ta xỉ vả tô nền cho đôi nhân vật chính hạnh phúc.



      Mà nữ phụ còn tệ hơn cả vật hi sinh sao?



      ta vô cùng có khả năng bị người ta vạch trần là nhân , hoặc là con khủng long. Cuối cùng bất kể là ở lại hay , cũng luôn có kết cuộc thê lương gì sánh bằng.



      Ngày đó Thù Tiểu Mộc ngồi trước máy tính nhìn về phía diễn đàn màu đỏ mỉm cười. Hóa ra đây cũng chỉ là câu chuyện xưa của hai nhân vật phụ đê tiện.



      Tuy nhiên, buồn để ý nữa. Có thể theo dù là nhân vật chính, nhân vật phụ, thậm chí là kẻ qua đường, em đều cam tâm tình nguyện.
      mal thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Nguồn từ chương 57 -> hết:https://ghetanhanh.wordpress.com/

      Editor: Mẹ Bí Ngô

      CHƯƠNG 57. BỘ ĐỒ TRẮNG

      Hội trưởng đại nhân nhìn thấy thông báo khi ngồi trong Vỏ Sò Xám ở thành phố L, cũng là lúc này, chính thức chuyện với Tiểu Lục MM

      [Hảo hữu] Bạn với Lục Phì Hồng Sấu: phát tin thế giới, chúng ta ly hôn

      [Hảo hữu] Lục Phì Hồng Sấu với bạn: là vì ấy à?

      [Hảo hữu] Bạn với Lục Phì Hồng Sấu: Có lẽ thế. Nhưng vẫn luôn nghĩ rằng Internet chỉ là ảo, dù ấy, cũng kết hôn, em lập gia đình, cuối cùng chúng ta cũng vẫn tách ra. Cho nên chuyện này chỉ là giấc mộng xảy ra mạng mà thôi, nên coi là , đúng nào?

      Khi điều này, suy nghĩ hơi mơ hồ; người chơi game online đôi khi phân biệt được thế giới thực và mạng ảo. Làn khói báo động ở thành trì, non sông gió lửa tồn tại quá chân , thậm chí còn chân hơn cuộc sống sinh động ngoài xã hội kia. Chúng ta đó là ảo: đạo cụ ảo, trang bị ảo, tình cảm ảo, ký ức ảo, vậy cái gì mới là ?

      [Hảo hữu] Lục Phì Hồng Sấu với bạn: em hiểu rồi

      Ngày nào đó, hội trưởng đại nhân phát tin thế giới, tuyên bố hai người ly hôn. Khi những dòng chữ màu vàng trôi qua màn hình của những người chơi online, dòng chữ chạy kênh thế lực Mông Hồng Thiên Hạ:

      [Thế lực thông cáo] Lục Phì Hồng Sấu rời khỏi thế lực

      Khi đó Thù Tiểu Mộc kéo nick phụ bản level 45, cũng thấy dòng chữ kia, trong lòng chỉ còn biết thở dài. Thế này…xem như thắng đúng ?

      Tin thế giới phát ra liên tục, bài viết diễn đàn cũng nhắc đến chuyện này, Thù Tiểu Mộc hoàn toàn lên thớt.

      Nhưng ai công kích – người có ô dù che chắn. Trước kia họ giúp Lục Phì Hồng Sấu vì ta là phu nhân chính thức của Mông Hồng Thiên Hạ, còn bây giờ ta đơn, chừng còn có thể bị xóa sổ. Nếu đến lúc đó Thù Tiểu Mộc thành chính thức… ta lại có bạn bè được như Tử Điệp, vì thế ai lại vì ta mà đắc tội với Mông Hồng Thiên Hạ cơ chứ?

      Lòng người dễ thay đổi, khi đứng ở chỗ cao biết, nhưng khi ngã xuống hẳn cảm nhận được.

      Hội trưởng đại nhân cũng để ý đến người khác gì.Tính ra cũng hơi chủ nghĩa đàn ông, người kiểu này đối với phụ nữ – đặc biệt là với người từng là phụ nữ của mình – rất tử tế, cũng muốn Tiểu Lục rời . Ít nhất cũng có thể giúp đỡ ít khi trong tầm mắt mình. Cho nên thử giữ lại.

      [Hảo hữu] Bạn với Lục Phì Hồng Sấu: Chúng ta thể làm bạn bè được à?

      [Hảo hữu] Lục Phì Hồng Sấu với bạn: để em lang thang bên ngoài thời gian. Thánh Kỵ Sĩ, em cảm ơn . Đây là lần đầu tiên em chơi game mà max level, nếu phải , có lẽ em nghỉ chơi rồi. Em nghĩ rất nhiều về chuyện chúng mình trong khoảng thời gian này, uhm, đôi khi em cảm thấy em kết hôn với người đàn ông.

      [Hảo hữu] Lục Phì Hồng Sấu với bạn: nếu về sau gặp được người thích hợp, em nghĩ em học hỏi từ bài học này

      Hội trưởng đại nhân đột nhiên biết nên trả lời như thế nào, hoàn toàn thoải mái, lúc kết thúc mọi thứ đều nhạt nhẽo; ở thế giới này, có tình cảm gia đình, tình bạn, tình thương, còn có kiểu tình cảm bạn cũ, như mụn trứng cá hay thủy đậu bị xóa theo thời gian. Cho dù trước đó nó vẫn cứ là mụn, nhưng cuối cùng còn lại cũng chỉ là những dấu vết mờ nhạt. * so sánh gì kỳ thế?*

      [Hảo hữu] Bạn với Lục Phì Hồng Sấu: Cho dù thế nào khi em muốn cứ về, chỉ cần Mông Hồng Thiên Hạ vẫn còn

      [Hảo hữu] Lục Phì Hồng Sấu với bạn: Cảm ơn

      Ngày hôm đó, lấy món đồ “Bộ đồ trắng” sắc tím ra từ góc sâu nhất của Chu Tước hạp.

      [Hệ thống] Bạn có chắc muốn tiêu hủy [Bộ đồ trắng] ?

      OK.

      Tiểu ngoại truyện: Mỗi nhân vật đều có chuyện xưa của chính mình

      Phụ bản cấp 24 của Thiên Hạ gọi là “U cốc sâu thẳm”. Phụ bản này ít exp hơn phụ bản cấp 21, nhưng đồ lại tốt hơn cấp 21. Khi ấy, kéo nick mới còn được danh vọng sư đồ (trừ khi nick đó là đệ tử của mình), lại thêm phụ bản này có nhiệm vụ tương quan, vì vậy trừ phi các quý nhân nhàm chán đến đau trứng, bình thường ai .

      [Gần] Lục Phì Hồng Sấu: cấp 24 nhờ kéo phụ bản 24

      [Gần] Lục Phì Hồng Sấu: cấp 24 nhờ kéo phụ bản 24 [gạt lệ]

      [Người lạ] Bạn với Đêm Phong Lưu Nhức Trứng Trứng: đại thần, phụ bản cấp 24 ?

      [Người lạ] Đêm Phong Lưu Nhức Trứng Trứng: ặc, mình kéo phụ bản cấp 21 rồi

      5 phút sau

      [Gần] Lục Phì Hồng Sấu: lv 24 nhờ kéo phụ bản 24 [khóc lớn]

      [Người lạ] Đêm Phong Lưu Nhức Trứng Trứng: ô, bạn vẫn ở đây à?

      [Hệ thống] Thánh Kỵ Sĩ mời bạn gia nhập đội: Đồng ý/Từ chối?

      Khi đó, kiếm khách cấp 24 vào đội, tí mù mắt, trong đội toàn người cấp 65 trở lên.

      [Đội ngũ] Lục Phì Hồng Sấu: [ngậm miệng] *ôi mình thích cái icon này trong game này lắm í í í*

      [Người lạ] Bạn với Thánh Kỵ Sĩ: [chột dạ] đại thần… có tổ đội nhầm người ?

      [Đội ngũ] Người Ngoài Hành Tinh: Ủa? phải Kiếm Vực à? Sao lại có nick vào đội thế này?

      [Hệ thống] Đội trưởng vào phụ bản U Cốc Sâu Thẳm, tại xếp hạng 2, sau đó mở ra.

      [Đội trưởng] Thánh Kỵ Sĩ: Đừng nhảm. Kéo xong rồi Kiếm Vực

      Bốn quý danh kéo phụ bản cấp 24 chỉ như bữa ăn sáng. ngoan ngoãn theo sau họ, nhìn chiến sĩ Hoang Hỏa vĩ đại rất trâu bò cưỡi ngựa kéo quái , sau đó bốn người cùng nhau đánh cả đám.

      Năm lần “U Cốc Sâu Thẳm”, hết 15 phút.

      15 phút sau chia tất cả trang bị cho , lại lời. Trong đó, có món cho là rác, nhưng lại mong giám định ra đồ tím.

      [Bộ đồ trắng] Thuộc tính bổ sung, đối với giáp mềm cho cấp bậc này mà , tuyệt đối là cực phẩm.

      Có lẽ vĩnh viễn nhớ nick như vậy, vĩnh viễn nhớ món “Bộ đồ trắng” như thế, nhưng em vẫn giữ lại. Em nghĩ em thích nhất là Thanh Phong +13, em nghĩ em quan tâm nhất là set Chinh Dương này, thể tưởng tượng khi em nhìn lại đất hoang, thứ để em nhớ lại là bộ đồ trắng cấp 21.

      Thánh Kỵ Sĩ, cảm ơn .

      là đại thần chân chính trong cảm nhận của em, em rất hối hận vì đồng ý kết hôn với – điều này phá hủy phần ký ức đẹp đẽ này, nhưng em lại cũng thấy mình may mắn vì đồng ý với – nó bù lại phần tiếc nuối đầy đủ này của em.

      Bỏ qua, ra là may mắn hay bất hạnh?


      CHƯƠNG 58. NHỮNG NGÀY SỐNG CHUNG

      Hôm sau trường Bánh Bao khai giảng, lại tiếp tục cuộc sống ăn ở trong trường Đại học. Có khác chăng là thời gian sinh hoạt trong ký túc xá ngày càng ít, có tiết là lại chạy đến chỗ ở của hội trưởng đại nhân.

      mua rất nhiều sách dạy nấu nướng, lúc có gì làm tập nấu món mới. nửa thời gian buổi chiều ở nhà bỏ ra để làm món tùng nhung khuẩn tiểu bí đỏ chưng đông tinh xứng ngư tử tương (1); mùa này dễ mua được bí đỏ, phải rất nhiều nơi để tìm nhưng cảm thấy phiền chán.

      Hội trưởng đại nhân chuyển giao công việc ở thành phố L, sau đó bắt đầu quãng thời gian sống dài lâu ở thành phố A bên này. như Tây Môn chính là: Vỏ Sò Xám dời đô về thành phố A = =

      Hồ bằng cẩu hữu của thiếu, vì thế cũng tránh được chuyện xã giao, nhưng khi Bánh Báo có giờ học, luôn cố hết sức ở bên . Hai người bắt đầu quãng thời gian gọi là “sống thử”, tựa như chơi trò nhập vai trong cuộc sống.

      cho chỗ ở hàng tháng, giặt quần áo, dọn phòng, nấu nướng món ngon cho .

      Mỗi lần về nhà, có thói quen đổi dép, sau đó ôm eo làm nũng. Ban đầu cũng quen, sau đó dần dần lại có thói quen thay dép sau đó ôm nhóc; mỗi lần vừa vào cửa, thay dép cho , sau đó quen thói ôm cái.

      Tất cả đàn ông độc thân lâu đều có vài thói quen xấu, ví dụ như mất vệ sinh, ví dụ như ăn cơm đúng giờ, ví dụ như buổi tối về nhà, lại như lười biếng,… những tật xấu này hội trưởng đại nhân của chúng ta có hết. Trước kia mình sang đây, vào nhà là lăn kềnh ra sô pha, hút thuốc, có đôi khi quá mệt mỏi giày cũng chả thay, cứ thế nằm sô pha mà ngủ đến sáng.

      Bây giờ có ở đây, đột nhiên toàn bộ cuộc sống phải sắp xếp lại lượt. thấy khi mình vừa ra cửa nghĩ đến chuyện về nhà. Tiệc tùng rượu chè say sưa từng làm lưu luyến bây giờ còn bằng cái ôm của Bánh Bao.

      Nhiều hơn người ở trong nhà, nơi đó thành gia đình, vì thế thuyền có neo đậu.

      quen mở cửa là phải xem thế nào, tường phòng còn dán cả thời gian biểu của . cảm thấy cuộc sống thế này rất , đáng sợ là lại cảm thấy cứ thế này rất tốt, có điều… vẫn chưa quen với việc chỉ ôm , hôn nhàng chứ làm gì khác. Đầu tháng chín, trời rất nóng, hai người đều mặc ít, có đôi khi chợt ôm , vô tình cũng có thể cảm nhận được làn da mịn màng bên dưới lớp vải mỏng, nhưng vẫn thể tiến thêm bước.

      Bánh Bao như vậy, đến mức mỗi lần ôm thể có tà niệm. Trước kia, hội trưởng đại nhân cũng từng nghĩ về người phụ nữ của mình sau này; trong ý thức của , vợ chồng cũng như bạn bè, có lẽ chỉ có người phụ nữ cực kỳ mạnh mẽ mới có thể quản lý , thay đổi . Mà ra khẩu vị của đàn ông… nghĩ đàn bà của phải có thân hình quyến rũ đầy đặn, khi ôm ngực áp vào rất có cảm giác… = =

      nhóc này những lép, còn mặc đồ lót Maruko *sặc, bao nhiêu tuổi rồi biết*

      Thói quen trong cuộc sống của hai người cũng khác nhau: vốn thích truyện tranh, tiền tiêu vặt hàng tháng phần lớn đều đổ vào truyện, sách và đĩa CD, cứ thấy có gì hay là lại chạy tìm chia sẻ, phản ứng bình thường của là cười nhạt với ngây ngô của . vĩnh viễn đọc cũng hiểu Hoàng tử Tennis (2), cũng thấy Mộc Hoa (3) và Lưu Xuyên Phong (4) hay. chỉ thích Thể thao và Kinh tế Tài chính, giá sách phần lớn là sách về kỹ thuật, toán học và vật lý, đối với Bánh Bao đống đó chả khác gì Kinh Thánh trong truyền thuyết. = =

      Thỉnh thoảng xem TV, muốn xem bộ phim thần tượng cẩu huyết về tuổi trẻ của Hàn Quốc, muốn xem “Happy Camp” (5); muốn xem thời , tin tức tài chính và kinh tế.

      Đôi khi cũng cố gắng tìm đề tài chung với , sau đó lại phát phí công… đại loại như kiểu tin tưởng rằng ở kỳ World Cup 2010, bóng đá nam Trung Quốc có thể thắng Tây Ban Nha. = =|||

      Nhưng luôn rất ngoan, chương trình gì cũng chịu xem, miễn là bật là xem dù ra chả có hứng thú gì. Sau đó cũng cảm thấy chẳng có hứng thú gì với chương trình này, thế là giữa chừng giải snooker, hội trưởng đại nhân cúi đầu hỏi : “Em xem có hiểu ?”

      vẫn rất thành , rúc vào lòng : “ hiểu”

      Vì thế, đưa điều khiển cho : “Em xem tiếp Mộ quang chi thành

      Lúc ấy thường lắc đầu: “, tí em lên mạng xem cũng được”

      Và sau đó, biết khi nào ngủ thiếp

      Cũng có lúc cố gắng đưa ra ngoài chơi, kiểu thuần khiết như Bánh Bao trở thành mối quan tâm của mọi người; mọi người đều vỗ vai hội trưởng đại nhân: “Đổi khẩu vị, cải lão hoàn đồng?”. Hội trưởng đại nhân túm lấy bàn tay lông lá của ai kia, hạ giọng : “Biến, bạn tao”

      chưa từng công khai quan hệ với ai trước mọi người, vì thế mọi người đều nhìn Bánh Bao tỏ vẻ nghiền ngẫm. Bánh Bao lại quen với nơi xa hoa trụy lạc thế này, phần lớn thời gian đều theo , cảm giác được tự nhiên. Còn có đám hồ bằng cẩu hữu của , phần lớn đều cởi mở, còn có lúc mang theo tiểu tam các kiểu ra ra vào vào, thuê chung phòng nhảy nhót, nhảy xong rồi lại ôm .

      Trước mặt Bánh Bao, hội trưởng đại nhân cũng cảm thấy khó coi nhưng mọi người đến đây để vui chơi, thể thay đổi được. Vì thế chỉ dẫn Bánh Bao theo hai lần, còn lại miễn cưỡng.

      Vì thế thường xuyên ở ngoài, ở nhà, cũng gọi điện thoại hỏi khi nào về, cho dù thỉnh thoảng gọi bảo tối về, cũng hỏi ở đâu.

      Ngoại trừ vẻ ngoài quá trẻ con, hội trưởng đại nhân cũng cảm thấy bản thân thể kể ra nổi điểm xấu nào của .

      Hoặc là chính từ từ cảm hóa , có ai đó quản chồng và quản chó giống nhau. Thế gian này chó có hai loại: loại là cổ vẫn buộc dây thừng, nhưng lưu ý là nó cắn đứt dây chạy trốn; loại còn lại cổ chưa bao giờ buộc dây, nhưng nó vẫn ngoan ngoãn nằm úp sấp bên người mình, bởi vì trong lòng nó, nó rất tự do, vì thế nó lấy việc ngốc ở đây làm vui.

      Hội trưởng đại nhân cảm thấy chính mình cũng giống nó ở chỗ lấy ngốc làm vui, trước kia nơi đó chỉ là phòng ở, mà bây giờ khi về lại cảm thấy rất ấm áp.

      Trò chơi này, đều rất nhập vai. Điều này làm cảm thấy hai người ở chung có lẽ cũng tệ.

      Lúc rảnh rỗi hai người thường xuyên cùng nhau chiến trường, cùng nhau phụ bản *hình như đoạn trước dịch là “bản sao”*, khi đó phần lớn thời gian hội trưởng đại nhân đều ở bên Hồng Tụ đường, giúp kéo nick mới. Từng góc của Đất Hoang đều lưu lại hình bóng của hai người. JQ của hai người trong Mông Hồng Thiên Hạ dần dần trở nên ràng, nhưng vẫn có người này kia.

      ra Hồng Tụ đường còn ai gì nữa, đối với lời đồn đại bên ngoài cũng coi như nghe thấy, có thể thấy Tiểu Mộc làm hội trưởng quá mức thất bại.

      Mà hậu quả của việc đêm về ký túc xá là Lôi Lôi MM phát ra chuyện bất thường. Vốn mọi người còn tưởng Bánh Bao vẫn như trước kia, trốn chơi game online, nhưng thời gian Bánh Bao về buổi tối càng lúc càng ít, ấy bắt đầu nghi ngờ.

      Lôi Lôi MM giữ trong lòng , cuối cùng cũng túm lấy Bánh Bao lần sau khi kết thúc giờ học: “Gần đây mày đâu thế?”

      Bánh Bao tỏ vẻ ngây thơ: “Đều học mà?”

      Lôi Lôi MM nhướng mày: “Thành xem nào”

      Bánh Bao nhăn nhó đáp, ấy bắt đầu đoán: “Có phải mày chạy đến chỗ sư phụ đấy?”

      Bánh Bao cam chịu, vì thế JQ trồi lên mặt nước.

      “Mày điên rồi, Tiểu Mộc!” – Lôi Lôi MM chỉ tiếc rèn sắt thành thép – “Ông đấy ba mươi mấy tuổi rồi, hơn nữa mày biết gì về ông ấy? chừng con người ta đánh nước tương (6) được rồi, mày ngốc, lại còn chui đầu vào rọ!”

      Đối với nhân phẩm của sư phụ nhà mình, lập trường của Bánh Bao rất vững vàng: “ ấy như thế đâu, ấy tốt lắm”

      “Ai lại tự vạch áo cho người xem lưng” – Lôi Lôi tha về ký túc xá – “Mày về ngay cho tao, còn chạy về chỗ ông đấy là tao gọi cho mẹ mày đấy”

      Bánh Bao bất lực: “Lôi Lôi, tao biết tao làm gì”

      “Nhưng dù thế nào mày cũng phải đợi đến khi tốt nghiệp chứ! Nếu trường học biết mày bị phạt đấy biết !”

      đêm kia, Bao Tử đến chỗ Hội trưởng đại nhân, Hội trưởng đại nhân gọi điện tới đúng lúc Lôi Lôi ăn mỳ ăn liền. Bánh Bao trước ánh mắt lợi hại của bạn mình, phải với rằng đêm nay mình qua. hỏi câu: “Có việc à?”

      Bánh Bao líu ríu có việc gì, cũng hỏi thêm, chỉ bảo ngủ sớm chút.

      Kết quả cả hai đều ngủ. Bánh Bao ngồi trong ký túc đọc sách mãi lật qua được tờ, hội trưởng đại nhân ngồi ở nhà ngây ngốc đến lạnh lẽo. Hai người đều lên trò chơi, lại vui vẻ khi phát người kia cũng online.

      [Hảo hữu] Bạn với Thánh Kỵ Sĩ: sư phụ!

      [Hảo hữu] Thánh Kỵ Sĩ với bạn: [vuốt ve] ở trường có chuyện gì đấy?

      [Hảo hữu] Bạn với Thánh Kỵ Sĩ: ngày mai có bài kiểm tra

      [Hảo hữu] Thánh Kỵ Sĩ với bạn: thế mà còn online game?

      [Hệ thống] Thù Tiểu Mộc dịu dàng ôm bạn

      Hội trưởng đại nhân nhìn nữ thích khách vận bộ đồ đen gọn gàng kia nép vào lòng mình, cảm thấy rất ấm áp.

      [Hệ thống] Bạn dịu dàng ôm Thù Tiểu Mộc

      Qua mạng, JQ quá nóng bỏng lộ liễu, độ ấm lại mất chút nào.

      Chú giải chương 58

      Món bí đỏ hầm nấm lên men gì gì đó cộng trứng cá…
      Hoàng tử Tennis
      2 nhân vật trong Slam Dunk. Mình đọc truyện này nên biết tên tiếng Nhật, các bạn tra Google “樱木花道和流川枫” là ra nhé
      Như
      Tên tiếng Việt là “Khoái lạc đại bản doanh”, phát sóng kênh truyền hình vệ tinh Hồ Nam vào 20:10 thứ 7 hàng tuần. Happy Camp của Trung Quốc là chương trình tạp kỹ được phát sóng truyền hình vệ tinh Hồ Nam, ra mắt từ ngày 11 tháng bảy năm 1997. Cho đến nay, chương trình là tiết mục đều đặn hàng tuần với lượng khách xem ổn định. Ban đầu, chương trình sử dụng loại hình giải trí phổ biến là mời số nhân vật có khả năng đặc biệt đến tham gia. Sau này, chương trình chuyển thành tiết mục giao lưu phỏng vấn kết hợp các trò chơi , khách mời thường là nghệ sĩ nổi tiếng đến từ Trung Quốc đại lục, HongKong, Đài Loan và các nghệ sĩ nước ngoài. Tham gia chương trình cũng là dịp tuyên truyền, quảng bá các bộ phim, kiện sắp diễn ra. Chương trình giành được giải thưởng Kim Ưng năm 1998. Giải thưởng tiết mục giải trí truyền hình được đánh giá cao nhất năm 2009. Năm 2013, bộ phim điện ảnh《快乐大本营之快乐到家》- Happy House Happy Camp đạt doanh thu phòng vé 150 triệu tệ và lọt vào top 10 phòng vé quốc tế.(Nguồn: yan.vn)
      Nghĩa là “ lớn”.
      Last edited: 14/4/15

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 59. CÁM DỖ

      Hội trưởng đại nhân đêm ngủ, chạy từ phụ bản này sang phụ bản khác đến tận 12:30; Bánh Bao còn muốn thu thập, lấy quặng, hái cỏ linh tinh nhưng cuối cùng cũng nghe lời mà offline ngủ. bắt ngủ nhưng bản thân lại ngủ được, lại ngồi viết bản tự động thu thập cho game.

      Viết cái là viết đến rạng sáng, thận trọng dùng nick , chỉnh số liệu rồi ngủ.

      Bánh Bao có tiết buổi chiều, hơn 11h qua chưa dậy. Cửa phòng khóa, đẩy cửa vào phát vẫn ngủ. Bánh Bao rất mừng, ra, đêm gặp, rất nhớ , nghĩ đến cái gọi là gắn bó rời, có lẽ chính là cái này.

      “Mặt trời chiếu đến mông sư phụ rồi” – cúi xuống gọi, hội trưởng đại nhân kéo đầu xuống, hôn cái. Bánh Bao cười khanh khách, hôn lại nụ hôn như chuồn chuồn lướt nước ở khóe môi. Hội trưởng đại nhân tặc lưỡi, cảm thấy mình bị chiếm tiện nghi, lại kéo xuống hôn, vì thế tự nhiên lại thành hôn sâu.

      Bánh Bao nằm lên ngực , cảm thấy ngực dày và rộng; hội trưởng đại nhân lại thể thuần khiết như cảm thấy được bộ ngực mềm mại của cọ cọ vào người mình. Hôm nay mặc chiếc áo cổ sen tay bồng màu trắng, còn có chiếc váy denim xanh tay mềm mại, cả người tươi mát trẻ trung.

      Gắn bó triền miền trận, đột nhiên xoay người đặt xuống dưới; thương dài lên, Bánh Bao cũng cảm thấy được tính công kích của nhưng hề phản kháng. hôn kịch liệt đến khi gương mặt hồng như bôi son lên, đôi mắt ẩm tầng hơi nước, cánh tay vòng qua cổ , cả người chỉ thiếu điều bị nhấm nháp sạch.

      Hội trưởng đại nhân cảm thấy khả năng tự kiểm soát của mình sụt giảm nhanh chóng, MP và HP tụt vèo vèo; lúc này chỉ mặc chiếc quần đùi lanh và chiếc quần chữ T bó sát, quá mỏng thể che chắn được vũ khí mạnh mẽ của . theo bản năng áp sát vào đùi , hừ tiếng, vùi mặt vào ngực .

      Đạn nạp, bia ngắm cũng sắp đổ, hội trưởng đại nhân lại quyết định bắn súng. = =

      xoay người nằm về phía bên kia giường, buông móng vuốt khỏi bia. Bánh Bao nhìn , ra vẻ có gì: “ đói rồi, trưa ăn gì?”

      Bánh Bao vẫn đỏ mặt: “Hôm qua em mua tôm để trong chậu, ăn tôm lưu đoạn (2) nhé?”

      Hội trưởng đại nhân thế nào cũng được: “Ừ”

      Vì thế tiếp tục đỏ mặt làm cơm, hội trưởng đại nhân thay đồ rồi vào toilet rửa mặt, thuận tiện tắm nước lạnh để giải quyết vấn đề của mình.

      Tắm rửa xong, hội trưởng đại nhân mở máy tính xem nick kia của mình, sau đó chỉnh sửa lại những số liệu cần thiết; Bánh Bao nấu cơm trong bếp, gọi: “Hôm nay quán bar của Vương Bận kỷ niệm ba năm kể từ khi khai trương, buổi tối có hoạt động, định lúc, em có muốn ?”

      Bánh Bao hơi do dự, hợp với circle của : “Em… được ?”

      cũng ép: “Được. Vậy đừng có lung tung đấy”

      “Vâng”

      Ăn cơm trưa xong, hội trưởng đại nhân thay giày ở huyền quan để ra ngoài, Bánh Bao đưa túi cho : “Buổi tối về muộn à?”

      về sớm được đâu” – giày – “Kiểu gì cũng bốn năm tăng, đừng chờ , tối ngủ sớm nhé”

      “Em về ký túc xá, mai quay lại”

      Hội trưởng đại nhân cầm túi: “Sao thế, thích ở đây à?”

      Bánh Bao lắc đầu, sợ bị Lôi Lôi MM mách, bịa bừa ra lời dối: “Lôi Lôi rủ em dạo phố”

      thoải mái: “Ngày mai em tan học qua đón em”

      Bánh Bao gật đầu rồi lại lắc đầu: “Tan học em tự qua”

      Kỵ xe máy chuẩn bị chương trình từ từ vài ngày trước. ta rất hào hứng, hội trưởng đại nhân được mời đến để xem dàn nhạc và ca sĩ thuê, đương nhiên đắc ý nhất tối nay là ba vũ công hàng đầu, nhìn thôi thấy bốc lửa… = =

      Hội trưởng đại nhân khóe miệng run rẩy nhìn vũ công, lần nữa kiểm tra cẩn thận lại danh sách các tiết mục, sắp xếp lại tên tuổi khách mời lần. Để tạo khí cho buổi diễn, bốn phía sân khấu được bao bởi vòng lửa, còn có đường dẫn nhiên liệu tạo lửa. Hội trưởng đại nhân nhìn qua hồi: “Bỏ , như thế khí bên trong cũng ổn, còn đốt lửa nữa, nhiều người uống rượu, an toàn”

      Chủ quán bar hơi tiếc, dù sao cũng là kiệt tác mấy ngày công lao suy nghĩ của ta: “ Hán à, cái đó tăng cảm xúc, hơn nữa chỉ bật 2 phút thôi, chắc sao đâu”

      Hội trưởng đại nhân chỉ lắc đầu, biết có phải do lớn tuổi rồi hay , phong cách làm việc của khác trước kia rất nhiều, có xu hướng bảo thủ trầm ổn: “Bảo biên đạo múa sử dụng hiệu ứng ánh sáng , tuy kích thích bằng nhưng an toàn hơn”

      Kỵ xe máy đành chỉ huy người đổi, bên cạnh có vũ công phả khói thuốc cười : “ Bân, có ý kiến gì ?”

      lơ đễnh: “ , ý của Hán là ý của tôi”

      “Sao cứ như kiểu lời nào cũng là mệnh lệnh thế, nhìn ta đen thui”

      “Đen thui?” – Kỵ xe máy liếc mắt xem thường, cố ý huých vào nơi phồng lên – “Sao lại đen biết ? Thời gian ấy dẹp loạn chả là cái gì, có khi còn chưa mọc răng. Kim cương vương lão ngũ, biết ? mà thông đồng với ấy phát tài luôn”

      Đối phương rũ rũ mẩu thuốc lá, bước vào hậu trường.

      Mãi đến 7h30 tối hoạt động của bar mới chính thức bắt đầu. Hội trưởng đại nhân và những người quen ngồi ở khu gần sân khấu. bàn, chiếc bát ngọc lưu ly đựng nước trong vắt đến nửa, bên trong có chiếc thuyền lá sen khéo léo chở chiếc nến dập dềnh mặt nước. Ánh đèn mờ ảo, tiếng nhạc heavy metal ầm ĩ. Ánh đèn thay đổi dần, sau đó đột nhiên trở nên rực rỡ.

      Hội trưởng đại nhân ngồi chưa lâu, sợ có người phá rối, gọi lão Ngũ đến hỗ trợ kiểm tra, mình và Vương Bân tiếp khách từng bàn. làm người vốn hào sảng hào phóng, nhân duyên rất tốt. Tất nhiên, bạn có thể tưởng tượng rằng nếu mối quan hệ của bạn ổn, nay cảnh sát đến kiểm tra lần, mai lại quay lại kiểm tra định kỳ lần, ngay cả khi bạn chẳng làm gì sai bạn cũng chẳng kinh doanh nổi.

      Vì vậy, duy trì các mối quan hệ này là rất cần thiết.

      Hội trưởng đại nhân vòng, kính rượu mời thuốc đầy đủ cả, đến khi quay về bàn phát bên cạnh Kỵ xe máy có trẻ xinh đẹp hấp dẫn. nhận ra đây là vũ công chính của Vương Bân hôm nay, cũng mỉm cười theo lệ nâng chén với . Đối phương lại tới gần , cười duyên dáng rồi chạm cốc; khi xuất , người mặc bộ vũ y đỏ bó sát, cổ áo khoét rất thấp, chỉ cần hơi cúi xuống là người khác có thể nhìn thấy cái gì đó trong lớp vải mỏng, bên dưới mặc quần đùi, lộ ra cả ¾ đùi. Dáng người khỏi phải , cái eo thon kia chẳng chịu nổi cái xiết.

      hút điếu thuốc Vương Bân đưa, trong khí mùi khói thuốc thơm nồng, nhìn qua làn khói mỏng màu lam biến đổi màu theo ánh đèn.

      “A Hồng, đến ” – Bên ngoài có người gọi , lên tiếng, quay lại nắm tay , hút luôn điếu thuốc Phù Dung Vương (1) hút được nửa, sau đó mị hoặc phả ra vòng khói về phía ; ở khoảng cách gần như vậy, thậm chí có thể nhìn thấy ánh đèn xanh lấp loáng trong đôi mắt của .

      xoay người lên sân khấu biểu diễn, hội trưởng đại nhân vẫn tiếp tục hút thuốc, cầm ly rượu mời những đơn vị liên quan. Thỉnh thoảng liếc mắt lên sân khấu, điệu nhảy và dáng người của này đều rất nóng bỏng, ánh mắt lại càng nóng hơn, ngay cả Kỵ xe máy cũng phải tự kỷ với hội trưởng đại nhân: “ Hán, sao chẳng có đứa nào thích em vậy?”

      = =|||

      Điệu nhảy kéo dài lúc chuyển sang thành múa cột, càng hot hơn, đêm dài như quá ngắn. Vũ công chính ngồi xuống bên vài người, đương nhiên rất được hoan nghênh, cũng kính rượu những người xung quanh để tỏ thái độ tôn trọng, sau đó về phía hội trưởng đại nhân và ngồi xuống cạnh .

      Hội trưởng đại nhân ngồi ở góc, người vốn to cao nên chỗ trống xung quanh nhiều, được cái Kỵ xe máy lại lịch , kéo ghế lùi ra để ta ngồi vào giữa hai người.

      Hán, em kính ly” – giọng ta mềm mại như nước, hơi thở mềm mại sau khi vận động mạnh, sắc mặt đỏ ửng, trán còn đẫm mồ hôi, Bánh Bao vĩnh viễn cũng thể tỏ ra trưởng thành quyến rũ thế này. Hội trưởng đại nhân rất đứng đắn nghiêm túc cụng ly với ta, chỗ ngồi hơi chật, ta lại cố ý sán vào, đùi hai người ép sát vào nhau. Hội trưởng đại nhân vốn phải người câu nệ – cũng chỉ đứng đắn với người tỏ ra đứng đắn mà thôi. Nhưng hôm nay lại cố tình tỏ ra đứng đắn, tay chân rất biết điều, nhúc nhích bậy bạ.

      Đương nhiên bất động có nghĩa là người ta động. chơi xúc xắc với vài người cùng bàn có bàn tay đặt lên đùi , người hội trưởng đại nhân cứng đờ, nhưng lại tỏ ra có gì, tiếp tục gieo xúc xắc.

      “Hahaha, Hán, chỉ được có 4 điểm, haha” – Kỵ xe máy hớn hở, đổ ba con xúc xắc, so điểm, ta cuối cùng cười nổi: ta chỉ đổ được 3 điểm = =

      Hội trưởng đại nhân cũng chẳng để ý đến vẻ tiểu nhân đắc chí của ta, cái tay đùi kia len vào mép trong, ve vuốt qua lớp vải; nhấp ngụm rượu, từ chối. Vì thế chủ nhân bàn tay được thể tiến lên, kéo khóa quần xuống.

      ngồi góc khuất, mọi người lại chơi hăng say, ai để ý đến động tác của hai người, hoàn cảnh này khiến người ta có thể lờ những chuyện kiểu thế. Móng ta ta rất dài, cách lớp vải khiêu khích hung khí của . nhạc đinh tai nhức óc, mọi người tốp năm tốp ba kéo nhau ra nhảy, nhảy bốc lửa biến mất dưới ánh đèn rồi đột nhiên xuất , vô cùng sexy.

      vẫn tiếp tục ngồi, thuận tiện cho ta tiếp tục, nhưng chẳng hiểu sao lại nhớ đến Bánh Bao lúc trưa – mặc chiếc áo trắng, váy denim xanh, cư xử như chú cừu . Tự nhiên, thấy bẩn.

      *mình thắc mắc là như vậy trước cũng có những lần abcxyz khi ra ngoài mà dắt Tiểu Mộc theo đúng k -.-*

      Cảm giác này làm ngạc nhiên. Theo bản năng, thò tay giữ lấy bàn tay định xâm nhập vào lớp vải mỏng, trò chơi này từng chơi rất vui vẻ, mà bây giờ tỉnh táo kéo cái tay kia ra, kéo khóa quần lên, tỏ ra có việc gì: “Tôi xem bọn lão Ngũ thế nào”

      Sau đó đứng dậy, bước ra khỏi chỗ ngồi.

      *đàn ông hay đàn bà, chơi bời là bình thường, nhưng quyết định quen nhau rồi mà vẫn chơi bời là buồn nôn. K thích chàng rồi đấy = =*

      Lời tác giả: Lăn lộn, cầu sủng ái, cầu khen ngợi, cầu comment

      Lời editor: Cái chương này khó dịch kinh, nhất là cái đoạn mò mẫm trong bóng tối :-< phải khó tìm lời, mà bản thân bài xích những chuyện như thế ==’ Thế là mất gần 1 tuần…

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 60


      Khi hội trưởng đại nhân về là 5 rưỡi sáng, ngờ Bánh Bao lại ở nhà, định ngủ nghe tiếng mở cửa nên lại đứng lên, người mặc đồ ngủ thay dép cho , hội trưởng đại nhân vẫy tay: “Còn sớm, ngủ tiếp

      Bánh Bao cười: “Em sợ lại uống rượu, đúng rồi, em đun tang châm với đường phèn (1), bán hoa quả khô món này có thể giải rượu, uống chút

      Vì thế, hội trưởng đại nhân cực kỳ hạnh phúc tận hưởng đồ uống; qua đêm chơi bời, người có mùi nước hoa nồng nặc, thế nhưng Bánh Bao lại chẳng cảm thấy vấn đề gì, mở vòi nước tắm cho , nhìn có vẻ say cũng thoải mái hơn: “Thế uống xong tắm nhé, em ngủ trước”

      Hội trưởng đại nhân gật đầu, lại gần hôn lên trán cái.

      Bánh Bao mơ màng nghe tiếng nước, ngủ sâu, rồi lại thấy thân mình nóng hầm hập chui vào trong chăn. Đầu tiên hoảng sợ, cứ đẩy cái người ôm mình ra, giọng hội trưởng đại nhân làm bình tĩnh lại: “Hư nào, ngủ

      đỏ mặt tựa vào ngực , đầu gối lên cánh tay , hội trưởng đại nhân cảm thấy là lạ, khi ôm cũng có dục vọng nhưng lại rất thỏa mãn. Ấm áp vấn vít trong lòng, khỏa lấp trống rỗng.

      Bánh Bao cọ xát trong lòng đến hơn 7 rưỡi mới dậy, hai người hề làm gì, khoảng cách lại như gần hơn; thấy có vẻ ngủ đến trưa, cầm hộp sữa vội chạy đến trường.

      Lôi Lôi MM ngồi cạnh , vị giáo sư già đứng bục giảng vừa lia vừa quét radar xuống phía dưới.

      Lôi: Tối hôm qua mày về ký túc

      Mộc: Ah… hôm qua tao ở quán net

      Lôi: Cái *beep*!

      Mộc: =_=|||

      Lôi: Thù Tiểu Mộc, mày bị đần à, mày sống với ông ta ông ta cưới mày à? Ông ta chả qua thấy mày ngu lừa thôi! Chờ đến khi ông ta ăn chán rồi mày mới nhìn ra bộ mặt !

      Mộc: ấy phải người như thế, Lôi Lôi, tao thích ấy!

      Lôi: Thù Tiểu Mộc, đến khi trưởng thành, mày hối hận!

      Mộc: đâu!

      Tờ giấy bên kia chuyển sang nữa. Ở cái tuổi này, cứ nghĩ rằng chiến thắng tất cả, có thể vượt qua mọi trở ngại về tuổi tác, kinh nghiệm sống, khác biệt trong thói quen và nhiều thứ khác…

      Đến trưa, hội trưởng đại nhân đón Bánh Bao tan học, vì thế lời đồn Thù Tiểu Mộc bị bao dưỡng chính thức lan ra. Lời đồn cực sinh động, đại khái là Bánh Bao chơi game online gặp được ông già hơn ba xịch (30), ông này có mấy đồng tiền dơ bẩn, vì thế hai người có quan hệ bất chính. Thậm chí còn có người thêm mắm dặm muối, cả về vợ con ông già này thế nào…

      Có thể thấy ngôn ngữ là thứ rất thần kỳ, cùng là chuyện có , phương thức truyền đạt khác nhau, từ góc độ này nó rất đẹp đẽ trong sáng, mà góc độ khác nó lại thành tam quan bất chính, xấu xa bẩn thỉu.

      Lần đầu Bánh Bao nghe được người ngoài về chuyện này là ở ký túc, là mở mang tầm mắt! Có nhiều người được sinh ra với khả năng buôn chuyện, chuyện đưa đón mấy tháng, đêm nào về cực kỳ chuẩn xác, còn khắc họa bề ngoài hội trưởng đại nhân rất kỹ càng. Vì thế, bề ngoài của hội trưởng đại nhân qua tam sao thất bản thành ông già da ngăm đen, răng bọc vàng, mặc đồ Versace nhưng giày Jiefang Xie (2), rất phù hợp với hình tượng nhà giàu mới nổi *tôi đến chết mất*

      Tất cả mọi người đều tỏ ra tiếc nuối kinh khủng cho đóa hoa bé, tương lai của Tổ quốc thân trong thầm lặng, sau đó họ quay ngoắt 180 độ, thêm mắm dặm muối, xuyên tạc bịa đặt về bạn học của mình cách hùng hồn, hồi còn bổ sung thêm “Thế hệ sau 80 ấy à…” (3) hay “Con bây giờ ấy à, biết cái gì là xấu hổ chứ…” cách rất cảm thán. Cứ như bọn họ là người xem tỉnh táo, đứng ngoài cuộc, cảm thán cho thế hệ bi ai của loài người.

      Trong thế giới võ hiệp có quyển binh khí phổ của Bách Hiểu Sinh, xếp hạng đầu là “Thiên Cơ bổng”, nhưng điều đó hoàn toàn chính xác. Tất cả các loại vũ khí đời này đều bị Hiến pháp kiểm soát, trừ tin đồn: mặc dù có quy định pháp lý về tội phỉ báng, …v.v… nhưng nó vẫn có thể giết người thấy máu.

      Thù Tiểu Mộc ở Đại học A ngày càng bị chú ý nhiều, bên đường thường xuyên bị người chỉ trỏ, sau đó ra vẻ thương xót mà thở dài; Bánh Bao cũng vì chuyện này mà cãi nhau với người khác trong ký túc xá. Mấy người này cũng phải dạng vừa, cao giọng the thé: “Sao, còn biết sợ bị à? Muốn làm đĩ còn muốn có đền thờ trinh tiết chắc?”

      Bánh Bao tức run cả người, lại biết cãi lại thế nào, Lôi Lôi MM tuy phản đối hành vi của Bánh Bao nhưng cũng có nghĩa là mặc kệ Bánh Bao bị bắt nạt. Ngược lại với mấy người ra vẻ đạo đức kia, mắng, từng người, từng người , khiến bọn họ chạy trối chết. Bánh Bao ngồi giường thẫn thờ, ôm gối cúi đầu, vài người đến xem chuyện hay cũng muốn an ủi Bánh Bao nhưng cũng biết nên gì.

      Con trong trường đại học phần lớn để ý đến nam sinh làm, thứ nhất là bởi vì bọn họ phải sâu gạo, thứ hai là bọn họ có kinh nghiệm phong phú hơn so với mấy con ếch ngồi đáy giếng chỉ biết học. Nhưng nếu muốn chuyện nghiêm túc, nhắc đến chuyện hôn nhân, gia đình, tương lai lại bắt đầu rối loạn.

      Vậy , chiếc máy tính, dây mạng, bát mỳ ăn liền cũng có thể hạnh phúc, nhưng mười năm sau? Hai mươi năm sau?

      Tình có thể chiến thắng tất cả ?

      Mấy ngồi bên giường Bánh Bao bày mưu tính kế hộ: “Mình nghĩ cậu nên bảo ta đưa cậu gặp bố mẹ, ít nhất cũng phải biết liệu ta có muốn cưới cậu !!”

      “Bố mẹ cũng có thể làm giả đấy, hay cho bố mẹ cậu trước ? Để bố mẹ hai bên gặp nhau!”

      “Hay là đăng ký kết hôn trước cho chắc?”

      “Vớ vẩn, Tiểu Mộc vẫn học Đại học chưa xong mà”

      “Tiểu Mộc, khi cậu ở với ta nhớ phải dùng biện pháp tránh thai đấy”

      qua lại, mọi người lo lắng đứng lên: “Tiểu Mộc, hay cậu và ta… tốt nhất là thôi , tốt nghiệp Đại học rồi tính”

      Bánh Bao ôm gối ngồi đầu giường, lời nào.

      Buổi tối, hội trưởng đại nhân cảm thấy tâm trạng của Bánh Bao tốt, tuy vẫn mỉm cười, vẫn cẩn thận chia quần áo của thành hai phần để đem giặt, vẫn chăm chú cẩn thận làm bữa tối, nhưng cảm thấy tâm trạng của tệ hẳn.

      “Sao thế em?” – xoa mái tóc , cười cười với : “ có gì”

      Hội trưởng đại nhân vui: “

      Bánh Bao tỏ ra thẳng thắn thành khẩn: “Tiếng cấp 4 qua”

      Hội trưởng đại nhân cười: “ thi cấp 4 rồi cơ à? Cuộc thi quan trọng đấy. Hay buổi tối sư phụ dạy miễn phí cho nhé?”

      Bánh Bao vốn chỉ thuận miệng , giờ lại ngạc nhiên: “? Dạy em tiếng ?”

      Hội trưởng đại nhân dùng sức vỗ đầu : “Cái khác dám , nhưng cấp 4 được”

      Buổi tối hai người cùng nhau dạo chỗ đường lớn, trời tối, hội trưởng đại nhân nắm tay cho phép chạy lung tung. Ở phía ngoài đại học A, dạo ở đường lớn cũng chả có gì hay, ngay cả công viên cũng có. Lùm cây tình nhân cũng nhiều nhưng hội trưởng đại nhân cũng chả có mục đích ấy. Lúc hai người ngang qua Vỏ Sò Xám gặp rất nhiều sinh viên từ trong quán ra.

      Dưới ánh đèn đường, mặt đối mặt, Thù Tiểu Mộc trở nên rất nổi tiếng sau tin đồn, người nhận ra rất nhiều. Đầu tiên họ kinh ngạc khi thấy , sau đó lại nhìn vào hai bàn tay nắm lẫn nhau của và hội trưởng đại nhân.

      Chuyện quá bất ngờ, Bánh Bao kịp phản ứng, theo bản năng rút tay ra. Đối phương rất nhanh, sau đó Bánh Bao mới thấy mình làm chuyện thừa, chột dạ ngẩng lên nhìn hội trưởng đại nhân.

      Hội trưởng đại nhân là người thế nào? đương nhiên phát ra động tác rất này của nhưng lại lựa chọn xem như có gì, lại nắm bàn tay bé của Bánh Bao, có cảm giác nghẹn nên lời trong lòng… ra muốn xuất trước mặt bạn học sao?

      Hay là xuất của làm khó ?

      Đáng ra có thể hỏi thẳng nhưng người đàn ông ba mươi tuổi này lại có kiêu ngạo của riêng mình trong chuyện tình cảm, quyết định hỏi xem thế nào nữa.

      Hai người cũng còn tâm trạng dạo, Bánh Bao về học tiếng với hội trưởng đại nhân. ra vẫn chưa phải thi tiếng cấp 4, nhưng khi giảng “What does Halloween originate from?” cảm thấy càng gần càng lún sâu, thể kiềm chế được. cẩn thận chỉ cho trọng điểm, lại tập trung nghe, cuối cùng lại cọ cọ rồi cuộn tròn vào lòng . Hội trưởng đại nhân bó tay, đẩy ra: “Ra nào, được ngủ, đọc cho tử tế

      Bánh Bao vẫn ép sát vào người , ra chuyện học có thể theo được, tuy hơi ngây ngô chút nhưng là người cần cù bù thông minh nên cũng tồi. chỉ muốn tiếp tục ở lại trường, chịu đựng những tin đồn bịa đặt sai toét kia tổn thương mình. ghét bị người khác đàm tiếu, nhưng lại bịt được mồm thiên hạ.

      Người ta thường lời đáng sợ, đáng sợ đến mức nào, có lẽ chỉ tự mình chịu rồi mới hiểu được.

      rất buồn nhưng lại muốn cho hội trưởng đại nhân biết, thứ nhất là thế giới kia chả liên quan gì đến , thứ hai là mọi thứ đều do chọn, đây cũng chỉ là kết quả thôi.

      Tin đồn càng lúc càng kinh khủng, cuối cùng, đến ngày, tư vấn viên (4) cũng tìm chuyện.

      Đại học A rất cởi mở nhưng đề tài sinh viên với hôn nhân và gia đình luôn rất nhạy cảm, chứ đừng đến vấn đề “bị nhà giàu bao nuôi”

      Tư vấn viên của Bánh Bao họ Uông, là người phụ nữ trung niên dễ chịu, hai người tiếp xúc nhiều, quen thuộc nhưng vẫn phải làm tròn nghĩa vụ. Bánh Bao và tư vấn viên ngồi ngoài bãi cỏ trước tòa nhà thí nghiệm chuyện, tư vấn viên rất có phong cách của người mẹ dạy dỗ đứa con lầm đường lạc lối: “ nghe mọi người về chuyện của em, đương nhiên cũng tin hoàn toàn, có lẽ những lời đó chỉ là lời người ngoài thôi. muốn tự mình nghe em , Tiểu Mộc ạ”

      Thái độ dịu dàng làm Bánh Bao thấy đỡ căng thẳng hơn, hai người ngồi ghế băng ngoài sân cỏ, ánh mặt trời tháng chín chiếu sáng khắp nơi, nhàn nhã tự tại; Bánh Bao kể chuyện của mình và hội trưởng đại nhân ra: từ lúc quen biết, gặp nhau, ở chung, nhắc lại như lâu lắm rồi. Chỉ có vẫn còn ở bên , ấy là .

      “Tiểu Mộc, chắc chắn là em thích cậu ấy, bây giờ em giữ mối quan hệ thế này với cậu ấy là muốn ở bên cậu ấy cả đời à? Đợi đến khi tốt nghiệp rồi kết hôn, cậu ấy còn trẻ, kết hôn xong người nhà chắc chắn vội vã muốn hai người có con, vì thế em chưa cưới bao lâu có thể có em bé. Dán người em trở nên béo tròn, da sạm , còn có những vết rạn khi mang thai bao giờ biến mất. Xương chậu và xương hông giãn ra, thể khôi phục lại thân hình thời con . Mang thai 10 tháng, sau đó nuôi đứa bé, nhìn nó bi bô học rồi lớn lên. Em xoay quanh con và chồng, làm bà chủ gia đình ít nhất ba bốn năm. Đến khi đứa bé mẫu giáo, em chẳng có chút kinh nghiệm làm nào, biết giao tiếp trong xã hội. Em quên chuyên ngành của mình, vì thế chỉ có thể để chồng em nuôi, nhưng khi đó đương nhiên em thể bằng lúc trẻ trung như bây giờ, tính cách của em dần dần bị bào mòn bởi những chuyện vặt hàng ngày. Được rồi, cho dù bây giờ hai người nhau đến đâu, cuộc sống như vậy có phải cuộc sống em mong muốn ?” – cười cười, xoa đầu Bánh Bao – “Đương nhiên, đây là quá trình mà hầu hết người phụ nữ nào cũng phải trải qua, có điều em còn quá trẻ, thể chịu được cuộc sống hôn nhân gia đình”

      Bánh Bao mờ mịt, chưa từng nghĩ nhiều như thế, ở chung với chỉ vì ; có thể bao lâu, ở với bao lâu, tương lai như thế nào, chưa từng nghĩ tới.

      “Bây giờ các em thường xuyên , tin em cậu ấy, nhưng Tiểu Mộc ạ, tình thay đổi. Kiểu như trước đây em thích búp bê, giờ còn thích ? Lúc còn bé thích ti mẹ, ăn bột, bây giờ còn thích ? Lúc này, nhận thức của em về xã hội còn chưa đầy đủ, vì thế em mù quáng thích cậu ấy, cảm thấy cậu ấy rất tốt, chỉ là vì chưa có đủ đối lập. Đến ngày em tiến ra ngoài xã hội, có lẽ em nhìn được loại tình này của mình”

      Bánh Bao cúi đầu lời nào, ra vẫn là đứa bé ngoan ngoãn cẩn thận chặt chẽ. 19 năm rồi mới nổi loạn lần.

      (1) Mình nghĩ là món này http://ali.xinshipu.cn/20100506/origina ... _1e_1c.jpg, siro dâu tằm đun với đường phèn

      (2) Giày đây http://a0.att.hudong.com/04/74/01300000 ... 6167_s.jpg. Đại khái là mặc đồ xịn nhưng giày cùi biết ngay là k phải giàu http://***************.com/images/smilies/icon_smile.gif

      (3) “Thế hệ sau 80″ là chỉ những người sinh từ năm 1980-1989, ý là về Hán. về thế hệ này là về thế hệ sống trong biến động, có khoảng cách thế hệ với những người trước, sống trong nền kinh tế thị trường bắt đầu phát triển với công nghệ cao và hưởng thụ nền giáo dục tiêu chuẩn (trước đó có, toàn là cải cách các kiểu).

      Lời editor: Chương này tự nhiên dài hơn hẳn ⊙△⊙ dài bằng chương của Máu đọng nhưng quen ngắn tự nhiên dài ra làm mãi mới xong

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 61. chúng ta có mùa đông

      Thứ tư, Bánh Bao có tiết học, hội trưởng đại nhân ở Vỏ Sò Xám, nhàn rỗi nhàm chán kéo nick mới ở Hồng Tụ Đường. Lão Ngũ đưa người “khách mời mà đến” tới chỗ : “ Hán, chị Lỗ này tìm

      Nghĩ ra mối quan hệ của hai người bọn họ, lão Ngũ giới thiệu rất thận trọng. trong ánh mắt lại lộ ra cái vẻ “lão Đại, chả nhẽ người này cũng từng ăn? Đồ bụng đói ăn quàng”

      Hội trưởng đại nhân trừng mắt với ta cái, quay ra nhìn “chị Lỗ nào đó”, phát ra bản thân cũng quen. Lão Ngũ rót trà xong ngoan ngoãn ra ngoài, lúc ra còn thuận tay đóng cửa; hội trưởng đại nhân cứ nghĩ mãi trong đầu xem người phụ nữ này là ai.

      Khi đó là tháng 10, trời vào thu, chị ta mặc chiếc áo len mỏng, quàng khăn màu nâu, búi tóc, đeo vòng cổ ngọc trai trắng, tuy có tuổi nhưng vẫn rất thanh lịch: “Xin chào, Sở”

      Chị ta mỉm cười và đưa tay ra, hội trưởng đại nhân thụ sủng nhược kinh, vội vàng đưa tay ra bắt: “ Lỗ, chúng ta có quen nhau ?”

      Hội trưởng đại nhân chắc về thân phận đối phương nhưng là phụ nữ, thôi cứ gọi thế cho trẻ. Đối phương cười rất lịch : “Chúng ta quen, tôi là mẹ Tiểu Mộc”

      Hội trưởng đại nhân cứng người, sau đó nhanh chóng phản ứng: “Cháu chào bác”

      Chị Lỗ kia vẫn mỉm cười: “ Sở, xin lỗi tiếng “bác” tôi nhận được. Vừa nghe Ngũ kia tuổi tác của , tôi năm nay mới 39 tuổi, cũng lớn hơn bao nhiêu, gọi tôi “chị Lỗ” là được”

      Tuy thế nhưng hội trưởng đại nhân cũng vẫn phản ứng khá nhanh nhạy, phải chiến đấu trước khi bị ra án tử: “Nếu bác , thể nhìn ra bác là mẹ Tiểu Mộc. Hẳn là bác sinh Tiểu Mộc lúc còn rất trẻ?”

      “Khi đó còn trẻ biết gì” – chị ta vẫn mỉm cười, nụ cười vô cùng xa cách – “Vì thế tôi hy vọng con tôi lại giẫm vào vết xe đổ của mình. Sở, tôi có nghe chuyện của và con tôi, thời gian này cảm ơn quan tâm chăm sóc nó. Tôi làm mẹ mà dạy được con, làm phiền rồi”

      “Bác à…”

      Sở, con tôi còn , hiểu chuyện đời. Cho dù là ai cũng phạm sai lầm, tôi và đều đến tuổi này rồi, cũng biết lời thôi chắc thành . Vì vậy, trưởng thành đỡ hơn.” – Bà nhàng đặt tách trà xuống – “Cảm ơn trà của Sở. Về phần Tiểu Mộc, sau này tôi chăm sóc nó, cần phiền nữa”

      Chị ta xoay người ra ngoài, hội trưởng đại nhân đuổi theo giữ lại theo bản năng, nhưng biết vì sao lại nhớ lại cái đêm ở trước cửa Vỏ Sò Xám, Bánh Bao né tránh rụt tay lại khi gặp bạn học.

      đứng ở sảnh lớn Vỏ Sò Xám nhìn mẹ Tiểu Mộc về, bóng dáng có phần giống Bánh Bao, lại có quyết đoán quyết tuyệt mà Bánh Bao có. miết tay lên màn hình tinh thể lỏng, cảm thấy tim mình ỉ đau đớn.

      Buổi tối Bánh Bao qua, nhắn tin báo mẹ đến. Hội trưởng đại nhân chỉ nhắn lại “Ừ”, đột nhiên nhận ra chỉ là nhóc, ở trong ý thức của , vẫn là chuyện lén lút. Có lẽ cho đến bây giờ, hề nghĩ đến chuyện đề cập với bố mẹ về mối quan hệ này, còn chưa biết suy nghĩ cho sau này.

      từng viết rất nhiều code, script, plug, thậm chí là kill soft, mọi số liệu đều có thể tính toán nhanh chóng, mà lúc này lại thể tính được rằng bản thân sai rồi.

      ra luôn biết mình và Bánh Bao rất khác biệt, chia tay có thể dự đoán được, nhưng đến giờ tự nhiên lại muốn buông tay.

      “A a a a, mẹ em mẹ em muốn ở đây thời gian để lo cho em” – Bánh Bao chui trong chăn, nhắn tin cho hội trưởng đại nhân. Hội trưởng đại nhân dường như thấy được vẻ mặt phụng phịu của , là đáng , nhưng lại cảm thấy chua xót.

      Tiểu Mộc, có phải sai rồi ?

      Nhưng vì muốn nhận ra, cũng nhàng nhắn lại: “Vậy em phải ở bên mẹ, ngoan ngoãn nghe lời nhé”

      “Sư phụ, có phải buồn ngủ rồi ?”

      “Sao thế?”

      “Em muốn chuyện với

      phải rồi à?”

      “Em ở đó phải nhớ ăn tử tế, đừng uống rượu nhiều nhé. Đúng rồi, trong tủ lạnh có cá, em làm cắt sẵn, nhớ nấu

      “Ừ”



      Nửa đêm, bọn họ hàn huyên những chuyện vô nghĩa.

      Đến hôm sau, hơn 8 rưỡi sáng, hội trưởng đại nhân vừa ngủ nghe thấy tiếng mở cửa, sau đó Bánh Bao lén lút bước vào như trộm. mở to mắt nhìn , muốn thừa nhận rằng mình rất vui mừng.

      như con chim khách lóc chóc vào, sà vào líu ríu: “Mẹ em còn thuê phòng sát trường nữa, ôi trơi ơi…”

      giữ đầu , hôn lên trán , phải rất cố gắng kiềm chế để làm hành động khác: “Thế sao em đến đây được?”

      cố tỏ ra bình tĩnh, Bánh Bao liền tỏ ra tiểu nhân đắc chí: “Em bảo mẹ ngày nào cũng có tiết” – hôn lên môi : “Em thông minh ?”

      “Rất thông minh” – khen , sau đó phát ra mình phải cố hết sức mới cười nổi.

      Hai người ầm ĩ hồi, sau đó nấu cơm, hội trưởng đại nhân rời giường, máy vẫn chạy script, nick của chăm chỉ lấy quặng. Tọa độ còn lo bug, đóng game, chọn script đó, shift + del (xóa vĩnh viễn)

      Lúc ăn cơm, điện thoại Bánh Bao kêu, chột dạ tháo pin, nhìn hội trưởng đại nhân ăn lại vô cùng vui vẻ, gắp miếng cá vào bát , cứ như con chó mong được khen: “Ăn ngon ? Mấy hôm trước em mới học được đấy”

      trả lời liên quan: “Buổi chiều đưa em chơi”

      Bánh Bao rất vui vẻ: “Vâng, nhưng thể quá xa được, em bảo mẹ qua chỗ mẹ lúc tối rồi”

      “Ừ”

      Hội trưởng đại nhân đưa Bánh Bao Phượng Hoàng sơn trang, Bánh Bao rất thích, đầu tiên là nhìn ngó động vật, mua rất nhiều chuối cho khỉ, lại vào rừng xem chuồng chim. đút tay vào túi, lặng lẽ theo . Ngày hôm đó, mặc chiếc váy đỏ kẻ caro, chân giày xám đen, còn cười rằng em lớn lên đúng , thể cười em mãi đúng ?

      Hai người theo đường mòn lên núi, lúc qua cầu treo Bánh Bao rất sợ, cứ túm chặt lấy . Có thể coi là hội trưởng đại nhân cắp qua cầu. Qua cầu là đến chỗ đu dây, dây kéo qua mặt hồ, đến tận chân núi, là đường tắt xuống núi.

      Hội trưởng đại nhân bế Bánh Bao sang đó. Nhân viên nhanh chóng thắt đai bảo hiểm cho , chỉ nhìn thoáng qua phía trước sợ mất mật, mặc cho nhân viên giải thích thế nào cũng nhất quyết chịu chơi.

      Vì thế, hội trưởng đại nhân và xuống núi bằng đường mòn, phấn khích cả đường , còn dựa vào làm nũng: “Hồ này đẹp , đợi đến khi mùa đông tuyết rơi, chúng ta lại đến đây nhé. Chắc chắn cảnh đẹp lắm đấy!”

      Hội trưởng đại nhân nhìn mặt hồ mỉm cười.

      Nhưng bảo bối à, chúng ta có mùa đông, ngắm được tuyết ở đây rồi.

      Lời editor: bắt đầu ngược từ đây rồi (╯︵╰,) ngược dài lâu luôn í ╥﹏╥

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :