1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Anh mở đường, em yểm trợ - Nhất Độ Quân Hoa (81c+NT) HOÀN

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 51: quý sinh mệnh, rời xa Tiểu Bạch.
      Edit&Beta: Myumyu

      Thời gian nhoáng cái đến tháng bảy, Bang chủ đại nhân đến tuần tra tiệm Vỏ sò xám tại cổng phía Nam đại học A, lần này báo cho Tiểu Mộc biết. Chiều hôm đó lúc Vương Bân chiêu đãi cũng rất ngạc nhiên: " Hán, em Tiểu Mộc miệng mồm lanh lợi của đâu rồi?"

      Bang chủ đại nhân vẫy tay: " chuyện khác ."

      Vương Bân vẫn hơi khó hiểu... Nhanh như vậy thành quá khứ rồi sao? vẫn còn nhớ bé kia, kỳ ấy rất đáng ... Hoàn toàn giống với những người phụ nữ bên cạnh trước nay.

      Đương nhiên vẫn ngoan ngoãn nghe lời Bang chủ đại nhân: " Hán, chỗ em có con bé mới tới, dáng người phải là hạng nhất, đêm nay... Muốn thử chút ?"

      Bang chủ đại nhân tiếp tục uống rượu, thái độ rất là thờ ơ, câu hỏi lại làm cho người ta trào máu họng: "Dáng người hạng nhất à... tới cỡ nào?"

      Vương Bân càng cười đáng khinh hơn: "F! F hàng giá ."

      Vì thế sau khi tiệc tan, Bang chủ đại nhân liền ôm F ra cửa. Nửa giờ sau F ngơ ngác quay lại, Vương Bân ngạc nhiên hỏi, F rất tủi thân, dương dương tự đắc lắc lư mấy tờ in hình “ông già” tay: " ấy bảo em đổi loại phấn tốt hơn chút."

      Vì thế "Tay đua môtô " cũng hết chỗ : "Hôm nay ấy làm sao vậy, trước đây ấy đâu có kén chọn mấy thứ này." Lời Vương Bân ra là... Đối với những thứ xài lần rồi thôi, cầu của Hán cao cho lắm.

      Bang chủ đại nhân cũng rất buồn bực, kia đúng là F hàng giá , nhưng tại sao đột nhiên chẳng có hứng thú gì. Lúc lái xe về chỗ ở ngang qua cổng phía Nam đại học A, lại liếc mắt nhìn vào đại học A theo bản năng. qua ngôi trường này vô số lần, nhưng đây là lần đầu tiên cảm thấy hoài niệm.

      Trở về phòng, uống rượu xong thấy hơi khát, mở vòi uống nước, bỗng nhiên lại nhớ đến bé kia. cảm thấy gần đây mình đúng là có vấn đề, khi lại nhớ bé mới học năm nhất! ! Mà lúc này... Chắc ấy được nghỉ lễ, về nhà rồi?

      Bưng laptop lên giường, nhìn đồng hồ giờ rưỡi sáng. Tranh thủ trò chơi tải, vào diễn đàn của Mông Hồng Thiên Hạ trong diễn đàn. Có lẽ vì nghỉ lễ rảnh rồi, nhật ký cá nhân của lại tăng lên ít.

      [Tám giờ rưỡi sáng ngày 10 tháng 7] Điểm danh vọng nhiều quá nên đem đổi, ngờ đổi được trăm Hàn Minh Khí Tỏan. Mỗi cái bán được tám vàng, dễ kiếm tiền. Sau này có lẽ nên đổi nghề bán toản.

      [Chín giờ sang ngày 12 tháng 7] Dắt vài người phó bản bốn mươi tám Tỏa tháp, có hai người tranh giành cái áo cấp bốn lăm. người giết người kia, tôi đuổi người đó ra khỏi bang.

      [Hai giờ chiều ngày mười 13 tháng 7 ] Có vài kẻ nhàm chán trà trộn vào Hồng Tụ đường định đùa giỡn các em . Sư phụ lên mạng, nhóm Lạnh Nhạt Như Cúc đồng loạt xông lên dọa bọn họ chạy mất dép. Hủ nữ oai.

      ...
      Bang chủ đại nhân khẽ mỉm cười, chuyển qua cửa sổ trò chơi, lúc này còn ai lên mạng, nhưng thanh Bạn tốt kia, ID Thù Tiểu Mộc vẫn còn sáng. Bang chủ đại nhân cảm thấy dường như mình tìm lý do để chuyện với :

      [ Bạn tốt ] Bạn với Thù Tiểu Mộc: Về sau nếu có người đến Hồng Tụ đường gây chuyện mà ở đó nhóc tìm con vịt hoặc bọn Chân Phạm nhé.

      [ Bạn tốt ] Thù Tiểu Mộc với bạn: Dạ.

      Câu trả lời ngắn ngủn chỉ có chữ lại khiến cảm nhận được mong đợi mơ hồ và trái tim rộn rã của mình. Giây phút này ngỡ như mình trở lại năm đó, gột hết bụi bậm trở lại tinh thuần. Loại ràng buộc kỳ lạ này lại phát sinh người gã đàn ông ba mươi tuổi đầu, khiến cho Bang chủ đại nhân luôn tự cho mình trải qua tất cả phong trần cũng cảm thấy được tự nhiên.

      [ Bạn tốt ] Bạn với Thù Tiểu Mộc: Tiểu Mộc, chúng ta có thể như trước đây được ?
      Tiểu Mộc, chúng ta còn có thể như trước đây sao? Nếu hai chúng ta đều muốn mọi chuyện như thế này, chúng ta cứ coi như nó chưa từng phát sinh, được ?

      [ Bạn tốt ] Thù Tiểu Mộc với bạn: Sư phụ.

      [ Bạn tốt ] Bạn với Thù Tiểu Mộc : [ Vỗ về ] Đồ nhi quý, , chúng ta đánh phó bản cấp năm hai .

      Vì thế Bánh bao theo vào phó bản cấp năm hai, khi đó ở trong phòng mình, cũng dám mở loa quá lớn, có thể nghe được tiếng cha mẹ cãi nhau bên ngoài. Nhưng tiếng cãi nhau này nghe từ đến lớn, thậm chí quen học bài, đọc sách, chơi trò chơi trong tiếng cãi nhau của bọn họ. Mỗi lần vừa ra khỏi phòng, bọn họ giả vờ như có chuyện gì.

      Phó bản cấp năm hai vẫn như cũ, theo sau chiến sĩ Hoang Hỏa, thỉnh thoảng lại ra đánh đánh mấy con quái xung quanh.

      " Từ đến lớn, Tiểu Mộc được quan tâm cái gì? ! Chuyện tôi hối hận nhất đời là gả cho thằng khốn như ! !"

      " tưởng chỉ có hối hận? Tôi cũng hối hận cưới người đàn bà chanh chua như đấy. Đừng có chuyện gì cũng lôi Tiểu Mộc vào, nếu muốn chăm sóc nó để cho người khác chăm sóc."

      " cái gì?! Đồ khốn kiếp, nếu vì con tưởng tôi muốn sống với sao! !"
      ...

      Nghe tiếng cãi cọ biết cha lại uống rượu, bên ngoài lại có thứ gì đó bị đập nát, ngừng đánh quái:

      [ Tổ đội ] Thù Tiểu Mộc: Sư phụ, Tiểu Mộc đây chút.

      [ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Ừ, nhóc chọn chế độ theo đuôi .

      Vì thế nữ thích khách tự động theo chiến sĩ Hoang Hỏa, Bánh bao mở cửa ra ngoài, tiếng khắc khẩu bên ngoài liền ngừng bặt. Mẹ Bánh bao lập tức cúi người thu dọn mảnh vỡ bình hoa, mắt bà vẫn còn hoe đỏ nhưng giọng rất dịu dàng: " trễ thế này sao còn chưa ngủ?"

      Ba Bánh bao quả nhiên nồng nặc mùi rượu, ông xoa đầu Bánh bao: "Mau ngủ , còn chạy lung tung ba đánh bây giờ."

      Vì thế Bánh bao quay về phòng, đóng cửa lại, tiếng cãi cọ bên ngoài lại bùng lên nhưng lần này đè thấp xuống chút. lại điều khiển nữ thích khác giết quái, im lặng suốt cả hành trình.

      [ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Đánh xong lượt này ngủ , thức đêm quá thành gấu mèo đó.

      [ Tổ đội ] Thù Tiểu Mộc: Tiểu Mộc muốn về trường học.

      [ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: ?

      Nước mắt Bánh bao lặng lẽ rơi bàn phím:

      [ Tổ đội ] Thù Tiểu Mộc: Tiểu Mộc muốn về trường học.
      Bang chủ đại nhân lập tức cảm thấy ổn, trong lòng dâng lên lo lắng khó hiểu:

      [ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Làm sao vậy?

      Bánh bao trả lời, vội vàng gọi điện thoại cho . Bánh bao bắt máy, cố gắng khiến cho giọng mình có vẻ bình thường chút, với rằng có việc gì, chỉ là ba mẹ cãi nhau thôi. Câu yếu ớt như vậy lại khiến Bang chủ đại nhân đau lòng khôn xiết. Thậm chí còn băn khoăn có phải bệnh ngây thơ cũng truyền nhiễm hay , cảm thấy dường như toàn bộ IQ lẫn EQ của mình đều hạ xuống mức : "Nếu nhóc muốn ở nhà với ba mẹ là mình tìm được việc làm thêm vào kỳ nghỉ hè."

      "Nhưng mọi người trong trường đều về nhà cả rồi..."

      "Đến chỗ ." Lời vừa ra khỏi miệng Bang chủ đại nhân liền hối hận, mình làm gì thế này! Nhưng còn ... Bang chủ đại nhân nhanh chóng quyết định: "Đến Vỏ sò xám làm công, ở tạm nhà cũng được, dù sao cũng ít khi về đầy."

      Đối với Bánh bao mà , điều kiện này quá hấp dẫn, luôn làm bộ rời xa nhưng có giây phút nào quên được . Cứ mãi chần chừ rốt cuộc mình muốn chạy xa, xa khỏi thế giới này, hay chỉ hy vọng được gần thêm chút nữa.

      Mà Bang chủ đại nhân cho rằng im lặng là đồng ý: "Nhà nhóc ở đâu?"

      Bánh bao đọc địa chỉ, ràng rất rành chỗ đó, nhanh chóng tính toán hành trình: " giờ rưỡi chiều mai, đứng ở đầu đường Sư Phong chờ nhóc. Nhóc biết chỗ đó chứ? nhớ gần đó có cái siêu thị Hoa Liên Bắc Kinh."

      Bánh bao rất hồi hộp, cảm thấy như hẹn nhau bỏ trốn: "Dạ, em biết rồi."

      Vì thế Bang chủ đại nhân gác điện thoại, sau đó tâm tình bỗng nhiên cáu kỉnh lạ thường --- Cha mẹ cái kiểu gì vậy! ! Nghĩ đến ngày mai Bánh bao đến đây, vội vàng dọn dẹp nhà cửa. Chỗ này chỉ là nơi nghỉ tạm, đồ đạc mang đến cũng nhiều lắm, hơn nữa cũng nấu cơm ở đây, trong phòng cũng đến nỗi bừa bộn. Sau khi Bang chủ đại nhân sắp xếp đồ đạc trở về vị trí cũng ngạc nhiên với hành động của mình, chẳng phải chỉ là nhóc muốn tới ở nhờ thôi sao, có cần nôn nóng đến vậy ?

      Vì thế Bang chủ đại nhân có tật giật mình lại chạy xáo trộn đồ đạc lại lần nữa, xáo xong tùy tiện nằm xuống sô pha, tiện tay rút điếu thuốc ra hút. Lát sau vươn tay cho tàn thuốc vào gạt tàn bàn, đột nhiên bừng tỉnh, tiến nhập trạng thái thông minh tuyệt đỉnh, lĩnh ngộ ra —— Sở Hán, chẳng lẽ mày thích ấy rồi? ! !

      Tâm tình Bang chủ đại nhân vào lúc đó là hàng dấu chấm than vĩ đại, sau đó màn hình tắt phụt im lặng tuyệt đối, đúng là đòn sấm sét phá trời quang ngay giữa đêm.

      Trời ạ, chẳng lẽ ngây thơ cũng truyền nhiễm sao?
      ┑( ̄Д  ̄)┍
      mal thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 52: Lấy chồng… đàng hoàng sao?

      Edit: Loyal1502




      Xế chiều hôm sau, bang chủ đại nhân xuất tại giao lộ Sư Phong đúng hẹn. Bánh Bao cũng chờ ở đó. kéo chiếc vali nho , mặc áo sơ mi tay lở màu trắng, phối với quần short jeans màu xanh nhạt, tóc cột lên cao, quấn lại bằng sợi dây buộc tóc hình Winnie Pooh, tay che nắng, nhìn rất có vẻ thanh xuân hồn nhiên. Hai tháng gặp cũng có gì thay đổi.



      thôi.” Đột nhiên biết phải đối xử với thế nào, cầm vali bỏ vào cốp xe. Bánh Bao ngồi bên ghế lái phụ, nhất thời hai người chuyện, khí rất ngượng ngập. Nắng tháng bảy gay gắt lạ thường, nghiêng người kéo cửa kính xe lên cho , mở điều hòa, cảm thấy cần phải chút gì đó: “Ăn trưa chưa?”



      “Hả?” Bánh Bao cũng được tự nhiên, cả buổi mới kịp hiểu ra: “Ăn rồi ạ.”



      Trong lòng bang chủ đại nhân cảm giác giống như nơi nào đó ngứa ngáy.



      Chín giờ rưỡi tối, trực tiếp đưa Bánh Bao đến chỗ ở tại cửa nam trường đại học A, mang vali lên lầu, Bánh Bao cúi đầu theo phía sau.



      “Em ở đây trước, đây là số điện thoại phòng bảo vệ, đây là lão Ngũ. Có chuyện gì cũng có thể tìm bọn họ. Xung quanh đây em cũng quen thuộc, máy tính có mật mã, tất cả đồ ở đây cứ dùng tự nhiên, thường đến đây.” giao phó từng việc phân lớn , nhưng thế nào cũng cảm thấy yên lòng: “Buổi tối khi ngủ phải đóng kỹ cửa sổ, ai gõ cửa cũng đừng mở. Có việc gì đó gọi điện thoại cho lão Ngũ.”

      “Ừ.” Banh Bao chuyển vali vào phòng khách, đến hỗ trợ: “Đừng, em ngủ bên phòng , ánh sáng tốt hơn.” mang quần áo của vào trong phòng: “Quần áo gì đó để vào trong, cứ xem như nhà mình. Có chuyện gì gọi cho .”



      “Ừ.” Bánh Bao gật đầu, mở vali ra bắt đầu treo quần áo vào tủ. Bang chủ đại nhân cảm thấy nhóc này cũng quá dễ dàng trốn theo người khác mà: “Lỡ như bị lừa em sao?”



      “Hả?” Bánh Bao ngẩng đầu nhìn , thế nhưng chỉ cười cười: “ có gì. Đây là chìa khóa, cái này là cửa chống trộm. À, mấy cái này biết dùng ra sao, em có rảnh xem thử nhé.”



      Giao xong, Bang chủ đại nhân chạy xuống lầu như trốn tránh, vào thang máy mới chợt nhớ đến còn chưa ăn tối. Cho nên đến cửa hàng tiện lợi vơ vét mua đống mì tôm thực phẩm. Vẻ mặt ông chủ cửa hàng hoài nghi đánh giá, còn nhìn bóng lưng to lớn cao 1m89 này lẩm bẩm: “Mấy đồ này ngày mai tăng giá hay sao ta…”



      Bánh Bao ở nhà của Bang chủ đại nhân. Bang chủ đại nhân dám ở lại, nhanh chóng về thành phố L. Đương nhiên Bánh Bao ngày ngày đến Vò Sò Xám, làm, nhưng Vỏ Sò Xám cũng chẳng có việc gì cho làm cả — Ở trong nhà của ông chủ, cầm lấy thẻ kiểm tra của ông chủ, ai dám sai làm việc chứ.



      Buổi tối đầu tiên Bánh Bao rất lạ lẫm, nửa vui mừng nửa sợ hãi. rất nghiện thuốc lá, trong phòng thỉnh thoảng nhìn thấy vài mẫu thuốc, kiên nhẫn dọn dẹp sạch sàn nhà và gạt tàn.



      Cũng biết có phải do hoàn cảnh trưởng thành của khiến rất dễ bị vẻ dịu dàng bắt trói hay . thích đến gần , ngửi mùi thuốc lá người , nghe ôn hòa chuyện với mình. Khi đó cũng chưa từng nghĩ đến, cuối cùng là mình biết được người này bao nhiêu.



      Lúc dọn dẹp nhà xong lên mạng, trong trò chơi còn mấy người.



      Đầu tiên là xem xét quốc khố Hồng Tụ Đường, nhìn trang bị của nick xem còn dư lại bao nhiêu. Tiếp đó lại xem danh sách thành viên bang hội, gửi tin cho từng nick lên cấp chậm để đánh. Trong công hội có rất nhiều nick lên cấp 50, chuyển giao cho Tây Môn, rồi rót thêm nick mới vào. Mãi mãi dưới cấp năm mươi khiến cảm giác được thời gian thay đổi.



      [Bạn tốt] Hơn Người với bạn: Lên rồi?



      Bánh Bao cau mày:



      [Bạn tốt] Bạn với Hơn Người: Đừng ép tôi đưa vào sổ bìa đen



      [Bạn tốt] Hơn Người với bạn: *Ngậm miệng*



      phải biết thế lực chiến lần trước, liên minh Trác Tuyệt suýt thua Tế Thiên Nhai — Vì trả thù hành động đào tường của liên minh Trác Tuyệt, kết quả là bang hội Mạn Đà La và Mông Hồng Thiên Hạ liên thủ tấn công.



      làm số hoạt động hàng ngày theo thường lệ:



      [Thế lực chủ] Thù Tiểu Mộc: Hôm nay còn ai chưa săn ngọc?



      [Thế lực] Hồng Ngưu: *Giơ xiên* Lão đại, tôi tôi tôi.



      [Thế lực] Nhìn Máy Bay: Lão đại, tôi mới cấp 30 có thể ?



      [Thế lực chủ] Thù Tiểu Mộc: Vào đội.



      Phó bản cấp 21 đối với Thù Tiểu Mộc mà là rất điêu luyện, những con quái từng làm khó , hôm nay toàn bộ đều chết trong chiêu. Ấn tượng duy nhất của với cái phó bản này là chiến sĩ Hoang Hỏa cấp bốn mươi mấy dắt theo còn chưa biết cưỡi ngựa, ban đầu là Uyên Ương đến giúp đỡ, sau đó cấp bậc Hoang Hỏa cao hơn, nên Uyên Ương cũng đến nữa. Cho nên thường xuyên thấy được lùa quái thành đám, còn vừa mới học cưỡi ngựa dè dặt phía sau.



      tại biết được dụng ý thu đồ đệ lúc đó, nhưng ký ức vẫn mãi dừng tại lúc cấp hai mươi mấy.



      Mà bên kia, lão đại Trác Tuyệt dò được vị trí của . Xem ra cái Bánh Bao gì cũng thấm này muốn ấy làm phản là vô cùng khó khăn. Nhưng nick gián điệp của ta trong Mông Hồng Thiên Hạ vô cùng hiểu tình trạng nay của họ. Bên này được chỉ có thể ra tay từ người kia thôi.



      Khi đó em Tiểu Lục làm nhiệm vụ tuần, sau Tam Tiên, ta làm Bổ Thiên, nhớ đến nick chồng mình cũng chưa làm, nên đăng nhập vào dự định cùng làm chung. Cho nên lúc đó màn ảnh của Bánh Bao xuất dòng thông báo màu xanh:



      [Hệ thống] Bạn tốt Thánh Kỵ Sĩ đăng nhập.



      Bánh Bao cảm thấy rất ngỡ ngàng, tính toán theo như lộ trình đến đón chắc phải là hơn năm giờ sáng lên đường. Bây giờ ngủ, còn vào trò chơi sao? Cho nên gửi tin qua:



      [Bạn tốt] Bạn với Thánh Kỵ Sĩ: Còn hơi hả? ngủ sớm chút .



      Sau đó em Tiểu Lục trợn tròn mắt, sau kiện sư nương lần trước, ta thể làm khó Tiểu Mộc quá trớn, cho nên hơi bực bội trả lời:



      [Bạn tốt] Thánh Kỵ Sĩ với bạn: Tôi làm nhiệm vụ tuần với vợ .



      Bánh Bao vui vẻ, nhìn thấy câu lạ lùng kia cảm thấy rất kỳ quái, cũng im lặng gì nữa.



      Mà Tiểu Lục dùng nick chồng mình dẫn mình làm nhiệm vụ tuần, đột nhiên nhận được tin nhắn:



      [Người xa lạ] Thu Diệp Như Sương với bạn: *Giơ Xiên* Chị dâu, làm gì đó?



      Con người của Tiêu Lục xấu. Ít nhất trong bang hội được lòng khá nhiều người, cho dù đối với nữ cung thủ cấp 64 này, ta chưa hề tỏ ra vẻ lạnh nhạt:



      [Người xa lạ] Bạn với Thu Diệp Như Sương: Ừ, chị lấy nick chồng làm nhiệm vụ tuần, em làm chung ?



      [Người xa lạ] Thu Diệp Như Sương với bạn: Được ạ.



      Cho nên ta mở hai nick, đội ba người làm nhiệm vụ tuần.



      [Người xa lạ] Thu Diệp Như Sương với bạn: Chị dâu, lão đại dám đưa nick cho chị, rất thương chị nhe. *Chảy nước miếng*



      Tiểu Lục để tâm đến câu này, chỉ đáp tiếng. ra đối xử với đúng là rất tốt, tốt đến mức thể bắt bẻ. Trang bị toàn thân , bất kể là dẫn săn hay là mua giúp, hoàn toàn đều là tự tay . Sau khi kết hôn cũng đưa mật mã tài khoản, mật mã quốc khố Mông Hồng Thiên Hạ cho . mở miệng đòi đồ gì, chưa bao giờ qua loa. Nhưng mỗi khi đối mặt với mối nhân duyên người người ca ngợi này, lúc tất cả mọi người đều đối xử với rất tốt, trong lòng lại cảm thấy khó chịu.



      hiểu được chiến sĩ Hoang Hỏa này, có đôi khi cảm thấy thậm chí quan tâm bằng đám em của . cũng thường với mình chỉ là trò chơi, đùa vui thôi, nhưng mỗi lần nghĩ đến lại luôn cam lòng.



      [Bạn tốt] Thu Diệp Như Sương với bạn: Tuy trang bị của Thù Tiểu Mộc là do lão đại săn giúp, nhưng ấy cũng đưa tài khoản của mình cho Thù Tiêu Mộc bao giờ.



      [Bạn tốt] Bạn với Thu Diệp Như Sương: Trang bị của Thù Tiểu Mộc cũng là do ấy săn?



      [Bạn tốt] Thu Diệp Như Sương với bạn: Đúng vậy ạ. Khi đó Thù Tiểu Mộc bảo là muốn tham gia cuộc thi gì đó, ngày ngày Lão Đại bắt người phó bản Kiếm Vực săn đai giúp ta. Nhưng nick ta quá nhọ, mỗi ngày Kiếm Vực lần cũng săn được. Khi đó Lão Đại vì ta mà hằng ngày đều làm nhiệm vụ Bảo Giám đó. Chị biết bình thường ấy lười bao nhiêu, ngay cả tiền sửa trang bị cũng có. Vậy mà lại có thể làm nhiệm vụ Bảo Giám kiếm tiền vì ta.



      Trong lòng Tiểu Lục cảm thấy ức đến cần cổ. Nhưng tất cả phụ nữ đều có đặc điểm chung. Càng nghe gian tình của chồng càng thấy ức, càng ức càng muốn nghe.



      [Bạn tốt] Bạn với Thu Diệp Như Sương: Chị chỉ nghe bọn Chân Phạm là tình cảm ấy và Thù Tiểu Mộc rất tốt.



      [Bạn tốt] Thu Diệp Như Sương với bạn: Tốt vô cùng. Trước kia trong hội cũng biết, Lão Đại thích PK giết người, khi chém giết ai kêu cũng được, chỉ có Tiểu Mộc ra mặt, vừa gọi là linh ngay. Trước kia Bối Khả Khả cũng là đồ đệ của Lão Đại, luôn luôn đối nghịch với Thù Tiểu Mộc.



      [Bạn tốt] Bạn với Thu Diệp Như Sương: Chị biết Bối Khả Khả, nghe sau đó bỏ .



      [Bạn tốt] Thu Diệp Như Sương với bạn: Nào có, là bị Lão Đại đá ra.



      [Bạn tốt] Bạn với Thu Diệp Như Sương: Hả?



      Tiểu Lục biết nữ pháp sư này, người trong hội từng nhắc đến ta là đồ đệ của Bang chủ đại nhân, nhưng rất hiếm người biết tại sao ta qua bên Mạn Đà La. vừa điều khiển chiến sĩ Hoang Hỏa đánh quái, nhưng sức chú ý lại đặt vào tin nhắn của đối phương:



      [Bạn tốt] Thu Diệp Như Sương với bạn: Bởi vì hợp với Thù Tiểu Mộc, xấu Thù Tiểu Mộc với Lão Đại. Cho nên tình cảm giữa Lão Đại và Thù Tiểu Mộc đúng là sâu nặng. À, dĩ nhiên giống với chị dâu rồi, chị xem, giữa hai người Lão Đại chưa hề thiên vị ai nhé.



      Khi đó, tuổi của Tiểu Lục cũng lớn, chơi game online chưa lâu, kinh nghiệm vẫn còn rất ít. biết cách cái mạng, cái gì nên tin, cái gì nên tin. Ví như nick Thu Diệp Như Sương này ở trong Mông Hồng Thiên Hạ lâu như vậy, tại sao chỉ có cấp 64? Ví như Bối Khả Khả chuyện với Bang chủ đại nhân chắc chắn là phải riêng, nếu phải tự mình ra sao người bên cạnh lại biết? Ví như ta những lời này, úp úp mở mở, cuối cùng có mục đích gì?



      Tiểu Lục chỉ là đắm chìm trong ưu thương:



      [Bạn tốt] Bạn với Thu Diệp Như Sương: Em cũng biết ấy thiên vị ai mà.



      Lời này vừa ra, người nào đó lập tức phát tảng đá kia tương đối thả lỏng:



      [Bạn tốt] Thu Diệp Như Sương với bạn: *Ngậm miệng* Lão đại đối với chị dâu vẫn là tốt nhất đó.



      Cho nên đất hoang trong đêm khuya yên tĩnh này, Tiểu Lục nghe cung thủ 64 này về chuyện giữa bọn họ. có thể bỏ lại phó bản chỉ được nửa, bởi vì em bị giết ở đâu đó. có thể chạy hết Mộng Cảnh PK suốt ngày, muốn giành thời gian với . có thể lén lút ép đồ, tắm ngựa trong lúc bọn họ hẹn hò ngắm phong cảnh, trong lúc hai người ôm nhau đột nhiên cho biết: Khiếp, cuối cùng kỹ năng con ngựa này cũng diệt thế tuyệt chấn rồi.



      Có lần mấy chị em cùng nhau Đào Khê, cũng bởi vì có người câu: Thù Tiểu Mộc biết hai người kết hôn, vậy mà còn quấn lấy Lão Đại! lời rời khỏi đội, để lại bốn người ở lại trong phó bản mới đánh được nửa. Cho dù nhắn tin riêng thế nào cũng trả lời.



      Điều này khiến cảm thấy rất mất mát, cảm giác giống như mình đủ thu hút . rất muốn lẳng lặng ôm mình làm gì cả, dù mỗi ngày chỉ vài phút thôi. Nhưng chú tâm của mãi mãi đặt vào người .



      Thu Diệp Như Sương vẫn theo sau lưng cùng hưởng nhiệm vụ, nữ cung thủ toàn thân Phi Thiên lúc lâu mới :



      [Bạn tốt] Thu Diệp Như Sương với bạn: Chị dâu cảm thấy ấy thích Thù Tiểu Mộc hơn à?



      [Bạn tốt] Bạn với Thu Diệp Như Sương: Chị biết, chị chỉ cảm thấy giống như trong mắt ấy, Thù Tiểu Mộc quan trọng hơn chị.



      [Bạn tốt] Thu Diệp Như Sương với bạn: Nếu như Thù Tiểu Mộc ở trong bang hội, hoặc là Thù Tiểu Mộc gả cho người khác, biết có khá hơn chút nào hay .



      Tiểu Lục phiền lòng:



      [Bạn tốt] bạn với Thu Diệp Như Sương: Hứ, rời khỏi Mông Hồng Thiên Hạ sao, hơn nữa… ấy cũng chịu để ta đâu.



      [Bạn tốt] Thu Diệp Như Sương với bạn: *Cười* Nếu quả chị dâu yên lòng bảo Lão Đại chọn người chồng cho Tiểu Mộc phải là xong sao. ta gả cho người khác, đương nhiên phải đàng hoàng thôi.



      Gả cho người khác… đàng hoàng sao?



      [Bạn tốt] Bạn với Thu Diệp Như Sương: Nhưng mà… ta chịu đâu.



      [Bạn tốt] Thu Diệp Như Sương với bạn: Nếu như Lão Đại muốn chị yên tâm, ấy nhất định có thể động đến ta. Dù sao ấy cũng là sư phụ ta mà. Chị có biết trước kia Thù Tiểu Mộc kết hôn với Giây Giết Ba Nghìn ? Đó chính là Lão Đại sắp xếp.



      Tiểu Lục nhìn đề nghị này, có lẽ như vậy đối với mọi người tốt hơn.
      mal thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 53: Tây Môn, ông bóp chết cậu!

      Edit: Loyal1502




      Lúc Bánh Bảo thức dậy là chín giờ rưỡi sáng, sau đó nghĩ đến dù sao cũng có việc gì làm, kì kèo ở trong chăn hết tiếng, rời giường mười giờ rưỡi. Lúc rửa mặt có người gõ cửa, trực tiếp cho rằng là Thánh Kỵ Sĩ, độ hưng phấn :1000%



      Lúc mở cửa phát là Vương Bân… Độ hưng phấn: -1000%



      “Làm gì thấy tôi là làm vẻ mặt này vậy?” Lái motor vô cùng bất mãn, thầm rồi đặt mấy chiếc túi lên bàn, sau đó quay đầu lại nhiều chuyện: “Ôi, mới vừa rồi có phải rằng tôi là Hán hay ?”



      Ngay cả thắt lưng Bánh Bao cũng đỏ cả lên, lập tức hận thể lấy giày nện vào gương mặt kia: “Cút!”



      Thế nhưng ta vẫn bỡn cợt: “ Hán về thành phố L rồi, bảo tôi thường xuyên ghé thăm .”



      Bánh Bao hài lòng: “Ai cần thăm chứ!”



      Lái motor cười bỉ ổi: “Tôi biết chỉ cần mình Hán thăm thôi.” Bánh Bao vút cao lửa giận, nhưng ta cười bỉ ổi hơn, “Nhưng mà làm sao Hán lại thích cái kiểu bé con thiếu điện thiếu nước như chứ!”

      Trong lúc bất chợt, lửa giận của Bánh Bao biến mất: “ ăn cơm chưa? Tôi mua thức ăn.”



      “Hả?” Lái motor phản ứng kịp với chuyển biến như vậy, lúc phục hồi lại tinh thần mới nhận ra mình đâm vào vết thương của nhóc: “Ặc, đừng để trong lòng, tuy rằng đây là …”



      Lời còn chưa dứt, ta muốn tát mình cái, Vương Bân mày nên câm miệng !!



      giờ rưỡi chiều Bánh Bao mới bò vào game, Hồng Tụ Đường vẫn yên ắng như ngày thường, chỉ là bang chủ Mông Hồng Thiên Hạ và bang chủ phu nhân bất hòa. Bang chúng cũng biết được nguyên nhân, chỉ là màn ảnh của Tiểu Lục vẫn còn dừng lại tin nhắn riêng màu tím:



      [Bạn tốt] Thánh Kỵ Sĩ với bạn: Có phải em bị thần kinh rồi ? Tất cả mọi người cũng chỉ là chơi game thôi, người ta kết hôn hay làm sao có thể miễn cưỡng được chứ?



      [Bạn tốt] Bạn với Thánh Kỵ Sĩ: Vậy ít nhất có thể với ta xem.



      [Bạn tốt] Thánh Kỵ Sĩ với bạn: Lục Phì Hồng Sấu, sao em lại là loại phụ nữ như vậy?



      Tại sao ban đầu từ cấp năm mươi mấy lại biến thành như vậy? còn nhớ được lúc ở phó bản Thái Hư cấp 55, đánh được cây kiếm cho hoan hô kích động. còn nhớ ở phó bản cấp 59, vì Boss Mạnh Thiếu rơi ra đai lưng Chính Dương mà ôm lấy , rất thích . còn nhớ khi hai người cưỡi ngựa ngao du tại Yến Khâu, cưỡi con cừu chân ngắn theo phía sau , nguyện vọng lớn nhất của là có thể theo sau khắp đất hoang mù mịt này.



      sai, đúng là lúc đó chỉ chọn bừa, nhưng tự nhận mình chưa từng lạnh nhạt với , là từ lúc nào lại trở nên lý lẽ như vậy?



      [Bạn tốt] Bạn với Thánh Kỵ Sĩ: Loại phụ nữ nào? Em là loại phụ nữ nào?



      [Bạn tốt] Thành Kỵ Sĩ với bạn: Cố tình gây !



      [Bạn tốt] Bạn với Thánh Kỵ Sĩ: Căn bản là tiếc ta!



      [Bạn tốt] Thánh Kỵ Sĩ với bạn: Nếu như em kiên quyết cho rằng như vậy, cũng được thôi Tiểu Lục, đúng là tiếc ấy, đáp án này em hài lòng chưa?



      [Bạn tốt] Bạn với Thánh Kỵ Sĩ: Rốt cuộc thừa nhận rồi.



      [Bạn tốt] Thánh Kỵ Sĩ với bạn: Đúng vậy, thừa nhận.



      ta đột nhiên biết nên gì, náo loạn đến tình trạng này sao? Ly hôn ư? Dĩ nhiên có thể ly hôn, thế nhưng bản thân đau khổ tranh giành là muốn kết quả này sao? ra cũng rất nhiều phụ nữ, từng bước từng bước áp đặt cái mình cho là lên . Nhưng chưa nghĩ đến, đến cuối cùng tất cả phỏng đoán trở thành làm sao?



      [Bạn tốt] Bạn với Thánh Kỵ Sĩ: Vậy chúng ta ly hôn .



      phải là ân ái hết, những quang cảnh đất hoang kia, chúng ta đưa lưng về phía hoàng hôn, ký ức vọng về, mà nay chỉ còn lại đau thương.



      Ly hôn, chỉ là vì sĩ diện của phụ nữ. Đáng giá sao? rảnh tính toán.



      [Bạn tốt] Thánh Kỵ Sĩ với bạn: sao?



      Bọn họ game online chỉ là cuộc đời ảo, cho nên coi như là ảo cũng là cuộc đời. đánh rớt răng cửa cũng phải nuốt vào trong bụng:



      [Bạn tốt] Bạn với Thánh Kỵ Sĩ: ừ.



      [Bạn tốt] Thánh Kỵ Sĩ với bạn: Như em muốn.



      Tin tức này vừa gửi, đột nhiên cảm thấy rất bất lực. Có nhiều thứ lúc ở trong tay bạn bạn thấy nó toàn là khuyết điểm, chỉ khi mất bạn mới có thể nhớ đến đủ mặt tốt của nó.



      Nhưng mà, rút lại, dù đau lòng dù khó chịu cũng phải kiên trì đến cùng, chỉ vì thể diện lúc ban đầu và….. quật cường. đột nhiên rất hối hận, nghĩ nếu như sau này mình gặp được người đàn ông, tuyệt đối dễ dàng chia tay với ta. Có vài lời khi ra khỏi miệng rất khó rút lại.



      chỉ trả lời lại câu:



      [Bạn tốt] Bạn với Thánh Kỵ Sĩ: Thánh Kỵ Sĩ, cuối cùng ấy cũng giống như em thôi.



      Giống như lời tiên đoán, càng giống như nguyền rủa, trở thành cái gai trong lòng bang chủ đại nhân.



      vẫn phát tin lên Thiên Hạ chính thức ly hôn, cho nên ta cũng . Trong lòng ôm lấy hi vọng nho , có thể…. cũng có chút luyến tiếc phải ? Tuy nhiên, nó cũng thể kéo được sĩ diện xuống để chuyện lại với . Vì vậy hai người cứ thế bắt đầu chiến tranh lạnh kéo dài.



      Thù Tiểu Mộc vẫn mở nick làm trang bị tại khu kỹ năng Cửu Lê, Vương Bân nhìn lâu sau lưng : “Chậc, vẫn ngốc nghếch, thấy phiền à? Thay vì như vậy chi bằng rời máy !”



      Bánh Bao để ý đến , đột nhiên nhiều chuyện: “Ôi, có phải là bởi vì Hán cũng chơi cho nên nở bỏ ?”



      Bánh Bao vẫn cảm thấy rất ghét người này, bây giờ còn đáng ghét hơn nữa.



      “Đừng để ý đến tôi mà, làm mấy cái này mãi có gì vui đâu, hay tôi kể cho nghe về chuyện trước kia của Hán nhé?”



      Rốt cuộc Bánh Bao có hứng thú: “Chuyện gì?”



      “Khoan …” Lái motor đẩy Bánh Bao ra khỏi máy vi tính, bản thân ta ngồi xuống, đóng lại trò chơi của Bánh Bao. Lục soát sạch ổ đĩa D, ổ đĩa E, ổ đĩa F, ổ đĩa G. Cuối cùng tìm được file phim trong ổ đĩa G, sau đó hăng hái mở lên, bên trong có file chứa đầy các đoạn phim.



      “Khiếp! Sao lại nhiều quá vậy!” ta cào tóc, tiện tay mở ra cái. Sau đó liền thấy được người đàn ông trần trụi nằm người người phụ nữ trần trụi, tiến hành vật động vĩ đại thần thánh truyền thừa sinh mệnh, tiếp nối chủng tộc. Tiếng nhạc tỳ bà đàn nhị và nhạc nền cổ trang trong Thiên Hạ cũng mất theo game bị đóng lại, chỉ còn dư lại cả phòng như tiếng heo bị chọc tiết.



      Trước máy tính hai người đồng thời rơi lệ đầy mặt, nhanh chóng tắt đoạn phim. Còn dư lại mấy file MOV, MPEG, AVI, ASP, WMV, lái xe máy cũng có cam đảm bấm vào nữa.



      Hán, đói khát đến mức độ này sao?



      lúc lâu sau, Bánh Bao rốt cuộc cũng hồi phục tinh thần lại: “Trước kia… ấy đóng phim cấp ba sao?”



      Lái xe máy chảy mồ hôi ướt cả lưng, có điều toàn bộ là mồ hôi lạnh: “, , . Chuyện này ngàn lần đừng với Hán.”



      Bánh Bao cũng học xấu: “ hết cho tôi biết tôi với sư phụ ép tôi phải coi phim với .”



      “Đừng mà…. Lần đấu đoạn phim chiến đấu ràng để ở đây mà…” Lái motor lệ rơi đầy mặt lần nữa.



      Sau đó, lái motor nước miếng văng tung tóe ra tích huy hoàng của bang chủ đại nhân. Dĩ nhiên ta thừa dịp Bánh Bao chú ý, lén đóng lại kho phim trong ổ G , hề đề cập đến.



      Cho nên Bánh Bao biết được trận đấu trăm người hỗn chiến tại giải đá giao hữu đại học L. Bang chủ đại nhân thủ môn huy chương vàng dẫn dắt đám học sinh khoa kỹ thuật tổ chức cuộc vận động tập thể hình quy mô to, tay bóp chặt cổ trung phong, tiền phong của đối phương, mạnh mẽ quật ngã sân banh. Vết tích chiến đấu huy hoàng kia nhiều năm sau vẫn còn lưu truyền rộng rãi ở thành phố L. Khụ, dĩ nhiên cũng quên nhắc đến bị trường học ghi vào học bạ, suýt nữa đuổi học.



      ấy, Con Vịt và Chân Phạm quen biết nhau khi đó, ba người đánh rất mạnh mẽ, đánh đến thích nhau.”



      Bánh Bao rất tò mò: “Làm sao biết?”



      Vương Bân sờ sờ mũi: “Cuối cùng ba người họ đánh mình tôi, cảm thấy tôi rất chịu đòn, cho nên cũng thích tôi.”



      Bánh Bao thốt ra: “Hóa ra là M à!” (SM: S là người ngược đãi, M là người bị ngược đãi)



      phải vì bị ấy đánh trận cho nên nghe lời ấy như vậy chứ?”



      Cho nên lái motor gì nữa, cho biết, sau khi tốt nghiệp, bị đám bạn chó rủ rê hít xì ke, khi cha mẹ từ , là người này tìm được trong đám bạn chó, lời nào quyền cước tới tấp đánh trận. Sau đó lôi mặt mũi sưng vù đến sở cai nghiện.



      nghe lời người này đúng là vì ta đánh mình trận, nhưng phải là lần ở đại học L.



      Cho nên, cõi đời này có số việc rất kỳ lạ, ngày ngày vỗ vai ta kêu là em chưa chắc là bạn của ta. Mà có đôi khi người đánh ta trận cũng nhất định là kẻ địch của ta.



      ta chưa từng kêu tiếng em, chưa từng quan hệ của hai người thân thiết thế nào. Nhưng quả đấm đò khiến ký ức bao năm của vẫn còn như mới, khiến cho vô cùng kính sợ ta.



      Xế chiều hôm đó, lúc lái motor báo cáo hết tất cả mọi chuyện của Bánh Bao bên này với bang chủ đại nhân, đương nhiên cũng quên nhắc đến kho phim kia. Cách điện thoại cũng có thể nghe được tiếng nghiến răng của bang chủ đại nhân, sau đó là tiếng ghế ngã xuống đấy, cuối cùng loáng thoáng nghe thấy câu: “Bà nội nó, Tây Môn, ông bóp chết cậu!”



      Sau đó người đàn ông xưng là lão Ngũ đến, nhanh chóng hoàn toàn xóa hết tất cả phim trong máy tính. Sau đó ta lặp lặp lại giải thích đây chẳng qua tài liệu của người lớn internet, phải là bang chủ đại nhân giấu riêng. Cũng lấy nhân cách ra đảm bảo bang chủ đại nhân ra rất thuần khiết, tuyệt đối xem mấy thứ bát nháo này.



      Bánh Bao đỏ mặt che miệng cười trộm, cảm giác mình hiểu được câu lạy ông tôi ở bụi này.
      mal thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 54: Nếu như sai, tôi nguyện sai đến cùng.

      edit: Loyal1502



      Trong kỳ nghỉ hè, Thiên Hạ vô cùng náo nhiệt, Bánh Bao cũng cảm thấy nick của Hồng Tụ Đường càng ngày càng nhiều. Ban đầu rất ít khi chú ý đến kênh bang hội, tất cả đó đa phần là thông báo hoạt động trong bang. Có điều là sau này biết bắt đầu từ lúc nào, tin nhắn chê trách kênh bang hội lại càng lúc càng ít. Mấy nàng lấy trang bị cũng tránh né nữa. Nick vừa vào thậm chí cũng kêu lên “Lão đại, tôi muốn Bạch Hổ Truy Phong vừa đánh rớt” v..v…



      [Thượng thư thế lực] Người nhạt như cúc: Tiểu Mộc, giúp tôi đánh rớt Thiên Tai Tiểu .



      Nhất thời Bánh Bao kịp phản ứng. Người Nhạt Như Cúc rất kiêu ngạo, chức vụ của ta tuy là Thượng thư, nhưng uy tín cũng thua gì bang chủ như Bánh Bao. Trước đây ta cũng chủ động chuyện với . Bây giờ đột nhiên xuất , Bánh Bao biết là phúc hay là họa. Nhưng thành viên trong bang có việc, bình thường cũng có thể giúp được giúp.



      [Thế lực chủ] Thù Tiểu Mộc: Tổ đội tôi.



      Hai người đánh Thiên Tai Tiểu ở Giang Nam xa xôi, ta bơm máu cho Bánh Bao.



      [Đội trưởng] Người Nhạt Như Cúc: Thù Tiểu Mộc, và bang chủ Thánh Kỵ Sĩ … nhau sao?



      Bánh Bao buông xuống bất an khi nãy. Dường như quen với việc người trong bang hội chỉa mũi nhọn vào . Nhưng ghét phân trần, cho nên nữ thích khách cứ thế từng đao từng đao giết quái, lời nào.



      [Đội trưởng] Người Đạm Như Cúc: Tôi cũng phải muốn chất vấn cái gì đâu Tiểu Mộc. Tôi muốn xin lỗi về những lời lúc trước. Vì trước kia nghe Tiểu Lục phiến diện nhắc đến khiến tôi có ấn tượng xấu. Thời gian chung đụng lâu dài, tôi cũng cảm thấy con người cũng khác gì chúng tôi. Thậm chí còn ngây thơ hơn chúng tôi nhiều.



      ta lui về phía sau tăng thêm trạng thái Thanh Minh cho , tiếp tục gõ chữ:



      [Đội trưởng] Người Đạm Như Cúc: Nhưng mà Thù Tiểu Mộc, trong trò chơi này, ít nhất bây giờ Tiểu Lục vẫn là chị dâu của chúng ta. Tôi cảm thấy dù và Lão Đại rốt cuộc xảy ra chuyện gì, ít nhất các người nên cho ta tôn trọng tối thiểu. Tôi biết tôi những lời này có phần xen vào chuyện riêng tư của người khác. Nhưng có số việc nên dứt khoát. Muốn thế nào ba người ràng với nhau.



      Bánh Bao im lặng như trước. ràng ư?



      ra sớm , từ rất trước sớm ràng rồi. Có điều là do tôi còn chấp mê những dĩ vãng trong đất hoang này thôi.



      [Đội trưởng] Người Nhạt Như Cúc: Tôi biết chúng ta thể nào làm bạn được. ra hôm nay chỉ muốn với lời xin lỗi. xin lỗi Thù Tiểu Mộc, nhìn lâu, cảm thấy giống như bản thân mình lúc mới chơi vậy.



      [Đội ngũ] Thù Tiểu Mộc: sao.



      biết từ lúc nào Bánh Bao trở nên lạnh nhạt như thế. Lúc ban đầu luôn làm vui lòng người bên cạnh, được người khích lệ vừa mừng vừa lo. Đáng lẽ giờ phải trả lời đối phương là “ sao, những chuyện kia cũng qua rồi, chúng ta vẫn có thể làm bạn” mới đúng. Nhưng chỉ hờ hợt trả lời câu sao. Lúc Boss ngã xuống, đồng thời lên ngựa, dứt khoát bỏ .



      Lẫn vào trong đám ID mênh mông, đột nhiên Bánh Bao hoang mang. Vì sao từng chút từng chút cứ gặm nhấm chúng ta, yên lặng hơi thở mài mòn nhiệt tình lúc ban đầu?



      Sau đó nhắn tin riêng cho bang chủ đại nhân:



      [Bạn tốt] Bạn với Thánh Kỵ Sĩ: Sư phụ và sư nương cãi nhau à?



      Đối phương nhanh chóng trả lời lại tin nhắn:



      [Bạn tốt] Thánh Kỵ Sĩ với bạn: có, đừng nghe người ta nhảm.



      [Bạn tốt] Thánh Kỵ Sĩ với bạn: Ở đó có quen chưa?



      [Bạn tốt] Bạn với Thánh Kỵ Sĩ: Ừ, rất tốt.



      [Bạn tốt] Thánh Kỵ Sĩ với bạn: *Vuốt đầu* vậy tốt.



      Bánh Bao đột nhiên cảm thấy rất tủi thân:



      [Bạn tốt] Bạn với Thánh Kỵ Sĩ: Cho nên cũng cần sang đây thăm em sao?



      Vốn chỉ là tương đương với câu làm nũng, nếu như trước kia vậy, chắc chắn cảm thấy 1000% bình thường. Nhưng bây giờ, lại khiến cho song phương lúng túng. Yên lặng kéo dài, rốt cuộc Thù Tiểu Mộc tin tưởng — Hơn bốn trăm ngày đêm thầy trò nơi đất hoang còn quay lại được nữa.



      Khoảng thời gian này vẫn rất yên tĩnh, từng sang bên đó, nhưng chưa bao giờ ở chỗ của Bánh Bao. Có mấy lần thậm chí cho Bánh Bao biết là từng đến. kiểm soát khoảng cách của song phương rất tốt, cho nên mấy ngày nay vẫn sóng yên biển lặng.



      Tốt đến mức Bánh Bao cảm thấy đợi chờ mình đơn giản là…. Nhiều năm sau, lấy vợ gả chồng.



      Nhưng nếu viết ra câu truyện này, nhất định có chuyện bất ngờ xảy ra. Cái bất ngờ này là chỉ cái ngoài ý muốn mà phải là chủ ý của bản thân người trong cuộc. Nhưng có lúc, chuyện xảy ra là cố ý hay vô tâm, nào ai biết được.



      Lúc này cuối tháng tám, đại học A sắp nhập học. Các cửa hàng xung quanh cũng bắt đầu chuẩn bị cho năm học mới. Nhập vào các loại chăn mền chiếu gối, nồi chén chờ đợi số lượng sinh viên đông đảo. Tiệm tạp hóa cũng sống lại lần nữa, ngày ngày rửa rửa chà chà, chuẩn bị mài dao soàn soạt chém thịt dê…



      Cho nên, trong đêm trăng mờ gió lớn, ông chú nào đó say rượu ngủ gục làm rơi tàn thuốc rơi vào mấy chai rượu bên dưới. Sau đó ông chú tỉnh dậy đá ngã chai rượu, rượu lan đến mấy cái chiếu chuẩn bị cho đám sinh viên, bùng lên ngọn lửa. Vốn là ngọn lửa lớn, có lẽ ông chủ cảm thấy là tiền như lông hồng, tính mạng nặng như núi Thái Sơn, cho nên chính ông ta bỏ chạy ra ngoài, từ bỏ đống hàng hóa trong tiệm.



      Trận hỏa hoạn được dập tắt vào lúc bốn giờ sáng, để lại hậu quả là cả con đường bị cúp điện. Tiệm Vỏ Sò Xám bị liên lụy, may mà coi như hỏa hoạn được khống chế kịp thời, tổn thất nghiêm trọng lắm. Sau đó bang chủ đại nhân chạy đến cùng đám lính lác dọn dẹp trường tai nạn.



      cũng báo cho Bánh Bao biết, cho nên lúc tối, khi cầm nến ra mở cửa, thấy sư phụ nhà mình được lái motor đưa đến, Bánh Bao vô cùng bất ngờ. Lái motor hề có tự giác nửa đêm quấy nhiều giấc mộng của người khác: “CMN, kẻ địch hung mãnh, may là Hán chống đỡ tôi mới còn sống nổi, nơi này giao cho .”



      “Hả?” Bánh Bao giơ nến để cho ta thấy đâu là phòng ngủ, đâu là nhà tắm. Đương nhiên ta cũng kể lại cho nghe chiến tích huy hoàng dẫn đến lý do hoang đường vì uống rượu thắng bị buộc phải chăm sóc cho Hán say bí tỉ.



      “Chăm sóc ấy, tôi trước đây.” ta phủi tay, trước khi đóng cửa còn xấu xa kề sát vào Bánh Bao: “Đêm xuân ngắn ngủi, nắm chặc thời cơ, lúc này vãn hồi lại trái tim đàn ông , đây là thế mạnh của phụ nữ các người.” ta học theo giọng điệu của người nào đó, xem Bánh Bao như người trước làm ai kia đau khổ vướng bận.



      Bánh Bao xấu hổ.



      ta vừa , trong phòng đột nhiên yên tĩnh, lúc vào phòng nằm giường, toàn thân nồng nặc mùi rượu. Lại lần nữa nhìn với khoảng cách gần gũi, Bánh Bao mơ màng như nằm mơ. Ánh nến leo loét, cây nến là loại thấp chủng, hai xu cây, đồng bịch, hàng vỉa hè, tiệm tạp hóa nào cũng có bán. Cho nên hiệu quả kia gọi là lãng mạn. Người trước mắt trùng lặp với hình ảnh trước đây lâu.



      cúi người cởi giầy cho , lúc này mặt chiếc áo thun tay ngắn màu đen và chiếc quần bò, cũng biết là rượu hay mồ hôi, cả quần áo đều ướt hơn phân nửa.



      mất tự nhiên rất lâu, cuối cùng mới sáp rồi cắm cây nến tủ đầu gường. Sau đó cúi người cởi quần áo giúp . chịu phối hợp, trong miệng còn lẩm bẩm: “Cho dù tôi tháng đến, các người cũng cần phải chuốc tôi vậy chứ…”



      Bánh Bao nhoẻn khóe môi, cười dịu dàng: “Sư phụ, em giúp thay quần áo, nhìn , cả người đều ướt hết cả rồi.”



      Lúc áo cởi đến lồng ngực , hất tay ra, trở mình nằm nghiêng. Bánh Bao biết làm sao, ra sức kéo lật lại, kéo tay Bánh Bao ra: “Đừng đụng vào tôi.”



      Bánh Bao im lặng, tiếp tục khom người kéo quần áo . Cuối cùng vẫn kéo ra được. Cũng là kiên nhẫn, cánh tay đặt ngay eo Bánh Bao, sau đó nhấc Bánh Bao ấn giường. Khi Bánh Bao hoàn toàn chưa kịp phản ứng bị đặt giường nằm dưới thân người đàn ông cao 1m89, nặng 70kg.



      Đợi đến lúc kịp nhận ra, phản ứng đầu tiên là muốn đẩy . Tiếc rằng lực tấn công đủ, hành động cũng nhanh. Tay vừa mới chạm vào ngực , tay của sờ đến…. mông . Đúng vậy tay sờ lên cái mông vốn dán nệm của .



      Bánh Bao hoảng hốt. Trong phút chốc hoảng hốt ngắn ngủi, vậy mà cúi đầu hôn lên vành tai , phả hơi rượu khe khẽ trêu chọc : “Cũng là đừng lộn xộn rồi. Em là con nhà ai sao ngoan gì hết vậy?” Sau đó cũng đợi Bánh Bao trả lời hôn sâu, nuốt hết tiếng kêu sợ hãi của Bánh Bao vào trong. Bàn tay to lớn cách lớp vải mỏng vuốt ve chiếc mông của Bánh Bao. Chủ nhân rất hài lòng với cảm xúc trơn láng này: “Sờ rất thích, biết mùi vị thế nào.”



      Tay của trực tiếp vén chiếc váy chiffon của lên, sờ vào chiếc quần lót vải cotton màu trắng tinh khiết có in hình Maruko: “Để nếm thử xem.”



      Vẻ mặt của khuất trong ánh nến, ngoài mùi rượu là mùi hương quen thuộc. Bánh Bao cảm giác mình cũng say .



      Ký ức kia cố gắng đuổi khỏi trí nhớ dường như tái lại. cũng phải là đứa bé ngây thơ, bởi vì thế sau đó lại len lén dấy lên ý nghĩ rất hoang đường… Nếu như lần đó, đẩy ra là kết quả gì?



      Cả đời này chúng ta đều có vô số thứ sai sót vì can đảm và thời cơ, cho nên chúng ta thường nếu như. Nếu như lúc ấy, nếu như , nếu như em…



      Nếu như GM xót thương, bạn có cơ hội lựa chọn lại những chuyện bạn bỏ lỡ…. Bạn như thế nào?



      Theo đuổi? Từ chối?



      say, nếu trực tiếp như vậy với phụ nữ như vậy — Tay của chiếm lấy nhị hoa, dò hỏi tình hình địch nơi lối vào. Bánh Bao cảm giác được hưng phấn của , hung khí kia ma sát giữa hai chân , dù cách lớp quần bò nhưng nhiệt độ vẫn đủ để hòa tan . Ngón tay kia mang theo thô ráp của đàn ông xâm nhập lãnh địa của . đột nhiên rất muốn khóc, nhưng chỉ lần nữa lấy lên can đảm.



      ra việc này cần khổ sở, chỉ là quan hệ thôi mà, cũng đâu phải là ôm bom cảm tử đâu. Có cái gì mà khổ sở chứ?



      Thù Tiểu Mộc mười chín tuổi với mình như vậy.



      Nhưng ánh nến và nước mắt long lanh giao hòa trong đôi mắt, GM, nếu như cho đến bây giờ chuyện này chính là sai lầm, như vậy….



      Xin cho tôi sai đến cùng .
      mal thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 55: Chúng ta thử lần.

      edit: Loyal1502




      Khi đó là hai giờ rưỡi sáng, khoảng thời gian yên tĩnh nhất trong đêm. Trong phòng chỉ có tiếng đồng hồ và tiếng thở dốc. Bánh Bao nhắm mắt lại chủ động hôn . Giống như được khích lệ, ngón trỏ càng vào sâu chút. Bánh Bao chịu đựng cơn khó chịu mãnh liệt, đầu lưỡi vờn lên quai hàm nhạy cảm của . Sau đó kéo tay chạm vào dây nịt , tiếng mang theo sáu phần men say: “Cởi giúp nào.”



      Cho nên Bánh Bao mò mẫm cởi dây nịt ra. người đổ mồ hôi, nhưng hành động lại hề bị ảnh hưởng, mạch hôn từ môi đến cổ . cảm thấy nhột, thoáng né qua bên. Thế nhưng vào lúc này lại hơi nhúc nhích ngón trỏ, khiến hít sâu vào hơi. luống cuống tay chân lần mò hồi, rốt cuộc cởi được dây nịt da của ra. có thể thuận lợi lấy ra hung khí. Thời điểm vật bành trướng chuẩn bị tiến công, Bánh Bao mới bắt đầu phản kháng. Chỉ ngón tay chật kín lối mòn, làm sao chứa được vật to như vậy chứ.



      Khi đó hoàn toàn có kinh nghiệm, biết lần đầu tiên của con nếu như đàn ông đủ dịu dàng rất đau, rất đau. cũng biết nếu như thân thể căng thẳng, thả lỏng da thịt càng đau hơn.



      chỉ lui về phía sau, cố gắng tránh khỏi hung khí này. Mà nhẫn nại của , sau hai lần thất bại hoàn toàn cạn kiệt. giữ lấy hông , cưỡng ép xâm lấn, cũng là cú thúc hết vào trong.



      Khi đó mới bắt đầu khóc, nước mắt cũng thể xoa dịu đau đớn, nhưng làm sao cũng ngăn lại được. ra vào ở lối mòn, chặt chẽ của xử nữ khiến mê đắm, bắt đầu chế tần số ra vào và kéo dài thời gian hoan ái.

      hôn lên trước ngực , ra sức xé rách chiếc áo tay ngắn vải tơ tằm. giơ tay che ngực lại, chỉ khẽ dỗ giành : “Ngày mai mua cái khác cho em.” Sau đó thành tạo cởi áo lót ra, cúi đầu, chiếc lưỡi vờn quanh trước đầu ngực , lướt giải đất nhạy cảm, sau đó thở như hưởng thụ.



      cúi đầu xuống ngốc nghếch hôn lên trán . Trong va chạm mãnh liệt vô cùng, toàn bộ thế giới đều lung lay. Để ý thấy tóc ướt đẫm mồ hôi, rốt cuộc nhích đến gần , còn là nữ thích khách mang tên Thù Tiểu Mộc cách internet, cách vùng đất hoang kia nữa. chân kết nối trong cơ thể . Cho nên cuối cùng mối tương tư từ nơi đất hoang này thoát khỏi vùng đất băng giá, nằm trong vòng ôm ướt đẫm mồ hôi của , trong thế giới tối tăm đưa tay lên thấy được năm ngón… Dù chỉ là nương nhờ trong chốc lát.



      Ngón tay mơn trớn khuôn mặt . Giống như bao người khác, cũng tin vào tình tuổi mười chín. Nhưng tình tuổi mười chín phải là tình hay sao?



      Mồ hôi rơi người , tay chống lên lồng ngực . Đối với tấn công thế này chẳng hề có khoái cảm gì đáng , mỗi đợt tấn công của chỉ mang đến đớn đau.



      Đây chính là sinh mệnh, nó mang đến cho phụ nữ vô số đêm cực lạc, nhưng cũng ở đêm đầu tiên cho nếm trải đau đớn bị xé rách. Mà cho đến năm tháng tuổi xế chiều, có lẽ chúng ta quên mất tất cả hoan ái sênh ca nơi phù thế, nhưng cuối cùng khắc ghi đau đớn và lạc hồng đêm đầu tiên.



      nhớ mình ngủ lúc nào, khi tỉnh lại vẫn còn trong bóng đêm hỗn độn. Đầu tiên phát eo mình đau đớn rã rời, sau đó mới kịp nhận ra nguyên nhân mình tỉnh dậy — Người đó ôm , vùi trước ngực , mút vào nơi non mềm nhất núi đôi. Cảm giác say người phai nhạt rất nhiều, thể xác định được có phải tỉnh hay .



      Đương nhiên cũng nhận thấy được tỉnh, nhưng chỉ tiếp tục trở người lại, để quỳ sấp giường. Hành động bất chợt khiến khá ngỡ ngàng, thế nhưng lại thẳng thắn mở hai chân ra từ phía sau, cắn răng để vào, và cũng bại trận ngay trong cú thúc đầu tiên của . Nó quá đau. chỉ kêu lên tiếng, sau đó dốc sức né tránh . Lúc tỉnh táo còn ngang ngược hơn lúc say vài phần, ôm lấy eo , dễ dàng kéo giật lại. khóc lóc thảm thiết, nhưng vẫn quỳ mọp xuống lần nữa. Lần thứ hai tiến vào được hơn mười cái rốt cuộc cất tiếng khóc lên: “Sư phụ, đừng… đừng, em đau lắm, đau lắm, sư phụ.”



      Tiếng kêu gào này khiến bang chủ đại nhân còn ba phần say nhất thời tỉnh táo. còn khóc, sững sờ trong giây lát, mới bật đèn lên theo bản năng, sau đó mới nhớ ra nhà cúp điện. đứng dậy vào nhà tắm, mở vòi nước ra rửa mặt, ót đều là mồ hôi, có điều toàn bộ là mồ hôi lạnh.



      lần mò quần áo mặc vào, đứng trước giường hồi. Lần đầu tiên trong đời tay chân lóng ngóng, ngay cả tiếng thốt ra cũng khô khốc: “Thù Tiểu Mộc?”



      Lúc rạng sáng trời đất tối tăm, tiếng của vẫn còn mang theo tiếng khóc nức nở: “Sư phụ.”



      đưa tay đến, chạm vào trong bóng tối, có quần áo, da thịt láng mịn nóng rực. rút tay lại như bị bỏng, còn nhớ được mang máng những cảnh ôm hôn quyến luyến tối qua, ngay cả nhiệt độ cũng nóng đến quen thuộc trong trí nhớ. Cả người chỉ có thể dùng từ “điên tiết” để hình dung: “Em! Đồ ngốc!”



      dập cửa bỏ , chỉ để lại từ hình dung duy nhất cho việc hoang đường lẫn con người hoang đường này.



      Rạng sáng bốn giờ ngày 28 tháng 8, cả khu bị cúp điện. Bang chủ đại nhân con phố tối tăm, muốn lấy điếu thuốc, sờ sờ túi, phát ra mang theo. Cuối cùng lấy điện thoại di động ra, gọi cho Con Vịt.



      Rạng sáng bị người ta phá vỡ mộng đẹp, tiếng Con Vịt mang theo vài phần ngái ngủ: “Lão Thánh hả?”



      Bang chủ đại nhân vừa trải qua nỗi khiếp sợ, toàn thân đổ mồ hôi lạnh, nhưng bây giờ trong đầu lại vô cùng thanh tỉnh: “Con Vịt.”



      Con Vịt khó hiểu: “ , ông có việc gì?”



      Bang chủ đại nhân ra sức đá bay cái khoen lon ven đường: “Con Vịt, tôi với Tiểu Mộc làm rồi.”



      Đối phương kịp hiểu ra: “Làm cái gì? Hả…. ông làm Tiểu Mộc…”



      Bang chủ đại nhân rất lo lắng, trả lời bằng đơn : “Ừ. Làm sao đây Con Vịt?”



      Hỏi ra lời này xong, Con Vịt cũng truy hỏi nữa. Người đàn ông này luôn luôn rất có chủ kiến, khi hỏi ra câu này tất cả nhân quả cũng còn quan trọng nữa. Ai có thể tưởng tượng có ngày người đàn ông này đứng ở đầu phố trong đêm khuya khoắc gọi điện thoại cho người đàn ông khác, hỏi nên làm gì bây giờ. Tiếng của nghe như giống với là làm Thù Tiểu Mộc, mà là càng giống như là bị Thủ Tiểu Mộc làm vậy.



      “Bình thường xử lý chuyện này chỉ có hai cách. là ông cưới ấy, hai là ông bồi thường cho ấy chút tiền, sau đó giải quyết riêng, đúng ? Tiểu Mộc…. Nếu như tôi nhớ lầm hình như ấy học năm nhất ở đại học A, tuổi tác còn rất mới đúng.” ta nhanh chóng tỉnh táo lại, bắt đầu bàn bạc: “Tính cách của ông thế nào ông tự mình hiểu , tôi cũng biết cuối cùng là hai người xảy ra chuyện gì. Ông tự mình lựa chọn . Bây giờ ông ở đâu?”



      “Tôi ở bên ngoài.” Gió đêm hè mang theo vài phần lạnh lẽo, hít sâu vào hơi, từ từ trấn định lại.



      ấy đâu? Nên làm thế nào phải tôi và ông là được, vẫn nên trở về thương lượng với ấy .”



      “Ừ.” Tiếng của dần bình tĩnh: “Tôi xem ấy trước .”



      Lúc trở về, Bánh Bao thay bộ quần áo, mình ngồi thẩn thờ trong phòng khách. Điện thoại phát ra ánh sáng mờ ảo ngắn ngủi, đến khi đèn màn hình tắt , thế giới lại trở về tối tăm, hai người đều nhìn thấy nhau, tránh khỏi khá nhiều lúng túng. đến bên cạnh , nghiêng người ngồi xuống. hơi khẩn trương, lúc cất tiếng còn hơi khàn khàn: “Sư phụ, cần bận tâm. Em… là em tự nguyện. Em cần chịu trách nhiệm, em chỉ…. chỉ là….”





      Lần đầu tiên thổ lộ với là ngây ngô khẩn trương. Lần thứ hai thổ lộ với lời lại mạch lạc.



      ngồi trước mặt , nắm tay kéo xuống ghế salon ôm vào lòng. Tiếng của dần dần biến mất, lời thổ lộ chưa được ra khỏi miệng bay biến trong dịu dàng đột ngột xuất của . rút vào lòng , trong thế giới ánh sáng, an tĩnh lắng nghe nhịp tim và hơi thở lẫn nhau. áp mặt vào lồng ngực , lần đầu tiên quyến luyến bóng đêm dày đặc, đêm hè dài dẳng này.



      Sư phụ, em cần chịu trách nhiệm, em chỉ…. chỉ là rất thích mà thôi. Em biết thích này kéo dài bao lâu, đời trầm trọng quá mức. Nhưng cả đời em có được khắc này tất cả thương và tương tư đều đáng giá.



      “Còn đau ?” Tiếng của khàn khàn nhưng ràng trong bóng tối. nhịn đau lắc đầu, song tiếng lại e sợ: “ đau nữa.”



      “Chúng ta thử lần…” khẽ thở dài: “ cố hết sức, nhưng dám bảo đảm nhất định được.”



      Bánh Bao cũng hiểu, đây là lời hứa hẹn hồi tâm của ư. Tuy lời hứa hẹn này yếu ớt đến mức chịu được dù chỉ phân nửa, nhưng cũng xuất phát từ nội tâm. Khi bản thân ta nắm chắc được mình, dù hứa hẹn kiên định thế nào nữa cũng chỉ là có lệ cho người, cho mình mà thôi.



      cúi đầu hôn trán , Bánh Bao trở nên ngọt ngào như như biến thành kẹo mật — Trong bóng tối nhìn thấy gì cả, nhưng vẫn nhắm mắt lại. Thần ơi, nếu tất cả đây chỉ là ảo mộng, hãy để cho con mãi mãi chìm vào đêm đen .
      mal thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :