1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Anh lại gặp em - Hoa Thanh Thần

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      Chương 5: Gia đình giàu có (5)

      Thị Y Thần ngồi xuống ngay.

      Dì Thôi, người cũng giống như tên vậy*. Vậy chắc hẳn sáu cuộc điện thoại kia đều là muốn “hối thúc” rồi. nhìn nhìn khoảng trống kia. Lại nhìn hai chú, bác ngồi trong đó, khóe miệng lại vô thức giật giật. Chả lẽ lại biết xấu hổ mà cùng hai người già này ngồi ngang hàng với nhau vậy sao? Tình cảnh thế này làm cho liên tưởng đến cảnh ngồi ở tiệm KFC. Nếu là như vậy, thà ngồi ở tiệm KFC còn tốt hơn.

      * Thôi: 崔 có nghĩa là nguy nga hùng vĩ.

      vẫy tay với người phục vụ, ý muốn hỏi có thể mang đến cái ghế ?

      Người phục vụ liếc nhìn bọn họ với ánh mắt kỳ quái, gật gật đầu. lúc sau chiếc ghế được mang đến. còn cách nào khác, Thị Y Thần phải ngồi đầu bàn, chỗ ngồi chiếm cả nửa lối .

      Mấy người khách xung quanh ai cũng đều nhìn họ với ánh mắt kỳ quái.

      Thị Y Thần vừa ngồi xuống, Thôi phu nhân mở miệng : “Thị tiểu thư, tình hình nhà chúng tôi, Lý Bình cho hết chưa?”

      Lý Bình là chị em tốt của bà Thị khi họ còn tham gia đội múa ‘Hoàng hôn đỏ’. Dì được xem là ‘huyền thoại’ trong giới mai mối, là người rất nhiệt tình. Đối tượng xem mắt của Thị Y Thần, đa số là do dì Lý giới thiệu. Nghe , nguyên nhân dì Lý thích công việc mai mối là bởi vì lúc gia đình dì rất nghèo, thể mua nỗi giày tốt để mang. Sau đó làm nghề mai mối, có thể mua đủ loại giày mới, vì thế nên bà quyết định gắn bó với nghề này đến bây giờ.

      Thị Y Thần gật gật đầu.

      Buổi chiều, lúc bà Thị còn cằn nhằn trong điện thoại, dì Lý giới thiệu chút về gia đình đối tượng. Nhà bên ấy là gia đình có học, ta là chủ nhiệm khoa lịch sử ở trường đại học, mẹ là giáo sư đại học chuyên tham gia nghiên cứu các loài sinh vật, thường xuyên về giữa hai nước Trung Quốc và Mỹ, cha là kỹ sư cơ khí cho cơ quan nhà nước. Nhà cửa, tiền bạc, xe đều thiếu. Thái độ của nhà trai cũng hết sức thành khẩn, vô cùng chân thành, chỉ là tuổi hơi lớn chút, tuổi chừng ba mươi lăm. Nghe ba mươi lăm tuổi nhưng ta chưa từng cùng người nào chính thức chuyện đương, lúc nào cũng viện cớ nghiên cứu bận rộn, thi cử, muốn học cao hơn nữa.

      Tuổi tác phải là vấn đề, trình phải là khoảng cách. Đối với mẹ , chỉ cần là đàn ông, phải lão già bốn năm mươi tuổi, hay là người kết hôn hai lần, đều phù hợp với người ‘thiếu nữ lớn tuổi’ gần ba mươi vẫn chưa lập gia đình như .

      Thôi phu nhân : “Tôi giới thiệu sơ lược lại chút.”

      Theo lời giới thiệu của Thôi phu nhân, Thị Y Thần cuối cùng cũng hiểu ra. Biết những người ngồi bàn này là ai. Người đàn ông trung niên ngồi ở giữa chính là đối tượng xem mắt lần này Vương Kế Trạch. Bà cụ bảy tám mươi tuổi ngồi bên phải Vương Kế Trạch chính là bà nội của ta, ông chú ngồi đối diện chính là cha ta, ông cụ còn lại chính là ông nội của ta.

      Trong lòng thầm thở dài, lần đầu tiên trong đời bắt gặp cả gia đình cùng xem mắt, “đội hình” này đúng là hoành tráng.

      Thôi phu nhân : “Vậy chúng ta thẳng vào vấn đề chính . Vậy xin hỏi tiểu thư thích làm đám cưới kiểu Trung Quốc hay kiểu Châu Âu?”

      Thị Y Thần lập tức ngẩn ra, tưởng bắt đầu chuyện về gia đình, vì thế : “Đều quan trọng.” Tổ chức hôn lễ thế nào, đối với quan trọng, nghi lễ kết hôn cũng chỉ là hình thức mà thôi.

      Ông cụ ngồi đối diện vẻ mặt nghiêm nghị : “Sao thể quan trọng được! Mọi người trong nhà chúng tôi đều thích tổ chức hôn lễ kiểu Trung Quốc. Loại hôn lễ phổ biến nay như tổ chức trong nhà thờ, hay tổ chức tiệc ngoài trời mấy lão già như chúng tôi thực tiếp nhận được. Gia đình chúng tôi thờ Phật.

      Khóe môi Thị Y Thần giật giật.

      “Con , con thích nhẫn vàng hay nhẫn kim cương?” Lần này đến lượt bà cụ bảy tám mươi tuổi lên tiếng.

      Thị Y Thần định lần nữa quan trọng’, bà cụ nhanh chóng cướp lời , chậm rãi : “Con à, vàng có thể duy trì được giá trị lâu dài, nghe nhẫn kim cương phải ít nhất cái gì…cái gì… carat trở lên mới có giá trị. Vẫn là nhẫn vàng tốt hơn, con nhìn xem ‘cửu thái diệp nhi biên’* tay của ta đây này, rất đẹp.” Bà cụ đưa tay phải đến trước mặt lắc lắc.

      * Cửu thái diệp nhi biên: kiểu nhẫn hình lá hẹ, hay lá tỏi tây. Ở đây ý miếng vàng mỏng dính, có cũng như .

      Thị Y Thần nhìn chăm chú, ngón áp út bàn tay phải nhăn nheo của bà cụ có đeo chiếc nhẫn dẹp , có hoa văn gì, chỉ có chiếc nhẫn cưới bé tẹo thế thôi. Thị Y Thần cười gượng hai tiếng, dối lòng : “Đoan trang, hoành tráng, rất có đẳng cấp.” Hôm nay được mở rộng tầm mắt, hóa ra loại nhẫn cưới quê mùa cũ kĩ này gọi là “cửu thái diệp nhi biên.”

      Bà cụ cực kì đắc ý.

    2. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      Chương 6: Gia đình giàu có (6)

      Lần này đến lượt Thôi phu nhân lên tiếng, “Tôi nghe Lý Bình , gia đình , mẹ của , dì của đều muốn sau khi kết hôn hai vợ chồng vẫn ở lại nhà . Hơn nữa đứa đầu tiên sinh ra, cho dù là trai hay đều phải mang họ Thị. Đối với điểm này, gia đình chúng tôi thể chấp nhận được, gia đình dưới lớn phức tạp, tốt nhất sau khi kết hôn vẫn là nên ở nhà chúng tôi. Đứa con đầu lòng chúng tôi vẫn hy vọng nó mang họ Vương, ngược lại đứa con thứ hai thành vấn đề.”

      “Đợi…đợi chút…” Thị Y Thần bắt đầu có chút mơ hồ, nhìn Vương Kế Trạch “Tôi và hôm nay đến đây là xem mắt sao?” nghĩ thế nào cũng cảm thấy được đây là xem mắt, là cầu hôn đúng ?

      Vương Kế Trạch nghiêm túc : “Đúng là xem mắt, phải sao?”

      “Tại sao tôi cứ cảm thấy hôm nay giống như ở đây bàn…chuyện kết hôn.”

      Vương Kế Trạch : “Đúng vậy, mục đích của xem mắt là để làm gì? phải vì kết hôn sao? Mẹ tôi , tất cả những cuộc xem mắt tiến đến hôn nhân, đều chỉ là trò đùa giỡn mà thôi.”

      Good! Thôi phu nhân những lời này rất đúng, cũng cảm thấy vậy, nhưng mà…

      “Nhưng mọi người bàn vấn đề này, có thấy hơi sớm quá ? Dù sao chúng ta chỉ mới là lần đầu tiên gặp mặt…” cách khéo léo. Thị Y Thần cảm thấy người ở gia đình này bình thường”. Tuy rằng xem mắt vô số người, cực phẩm gặp phải có thể chất đầy cả sọt. Nhưng mà kiểu xem mắt ‘trực tiếp’ thế này là lần đầu tiên gặp phải, bát tự* còn chưa biết, muốn bàn đến chuyện kết hôn, sinh con, giống như ngày mai là ngày làm lễ kết hôn vậy.

      * Bát tự: tám chữ (giờ ngày tháng năm sinh viết theo Thiên can và Địa chi) Là cách xem số mệnh của Trung quốc. Người mê tín cho rằng giờ, ngày, tháng, năm con người được sinh ra đều bị Thiên can Địa chi chi phối. Mỗi giờ, ngày, tháng, năm sinh ấy được thay bằng hai chữ, tổng cộng là tám. Dựa vào tám chữ ấy, ta có thể suy đoán ra vận mệnh của con người. Theo phong tục cũ, từ khi đính hôn, hai bên nhà trai và nhà phải trao đổi "Bát tự thiếp" cho nhau, còn gọi là "canh thiếp" hay "bát tự".

      sớm chút nào! Tôi năm nay ba mươi lăm tuổi rồi, nghe năm nay ba mươi rồi.”

      lặp tức sửa lại: “ ngại quá, tôi năm nay hai mươi tám…” ràng còn trẻ trung, tràn đầy sức sống, vậy mà bị người khác hình dung giống như ‘bác ’ già yếu bằng. Có cần phải vậy ? Tháng sau mới hai mươi chín tuổi, chán ghét người khác ba mươi, giống như bị xem là già trước tuổi.

      Vương Kế Trạch thả lỏng, : “Vậy ít hơn chút, tóm lại chúng ta đều là người trưởng thành, cần phải giống những người trẻ tuổi chuyện đương nam nữ nữa. Chuyện chúng ta cần làm bây giờ, chính là nhanh chóng kết hôn sinh con. Bây giờ mang chuyện này ra bàn tính là được rồi, sau đó chuyện hôn lễ, có gì vội vã cả. Sau khi kết hôn, tôi hi vọng có thể ở nhà, chuyên tâm là bà chủ gia đình, trông coi và quản lí tất cả mọi chuyện trong nhà. Tôi thích người phụ nữa của tôi trang điểm, trang điểm giống như dạng phụ nữ lẳng lơ. Lại càng thích vợ mình ăn mặc hở hang. mỗi ngày đều phải thức dậy trước sáu rưỡi chuẩn bị bữa ăn sáng cho cả nhà. Buổi trưa mười giờ rưỡi phải làm xong cơm trưa. Buổi tối trước sáu giờ rưỡi phải làm xong cơm tối. Bà nội của tôi có bệnh tiểu đường, ông nội của tôi bị cường giáp*, mẹ của tôi dạ dày tốt. Tất cả thức ăn phải cho ít muối, ít đường. Quần áo cả nhà phải giặt bằng tay, được giặt bằng máy, phải sử dụng ít bột giặt…”

      * Cường giáp là hội chứng, có thể do nhiều bệnh khác nhau gây ra. Đa số trường hợp cường giáp là do bệnh Basedow gây ra (tên gọi khác là bệnhGraves).

      Thị Y Thần nghe xong ngẩn người, đây phải là xem mắt, mà là tìm bảo mẫu, cuối cùng cũng hiểu được vì sao người đàn ông này ba mươi lăm tuổi vẫn chưa bao giờ chuyện đương. Người đàn ông này cơ bản phải vì chuyên tâm làm nghiên cứu mà bỏ lỡ thời trai trẻ. Mà là do dồn nén quá nhiều suy nghĩ nên bị “đốt” đến hỏng rồi. Ai phụ nữa ba mươi tuổi có tư cách chuyện đương trai ? Ai phụ nữ ba mươi tuổi nhất định phải sinh con?

      vừa nở nụ cười gượng gạo trào phúng, vừa kiên nhẫn ngồi nghe Vương Kế Trạch thao thao bất tuyệt đống phép tắc. Ban đầu sợ hãi. lúc sau, lại muốn nghe xem gia đình có nhiều ‘cực phẩm’ như thế này, rốt cuộc có thể đưa ra bao nhiêu… cầu ‘cực phẩm’.

      Ánh mắt của lơ đãng nhìn về phía khác, những vị khách xung quanh bắt đầu nhìn chăm chú về phía bàn của , dường như họ bị bàn đầy ‘cực phẩm’ kéo nhau đến xem mắt này thu hút. Ngồi ở bàn bên cạnh là đôi nam nữ trẻ tuổi, mặc váy màu xanh ngọc, cổ chữ V gợi cảm. Khi nghe đến cầu của Vương Kế Trạch, nhịn được liền há miệng cười. Chàng trai mặc áo sơ mi đen kẻ sọc ngồi quay lưng về phía , nhìn nét mặt, trong tay cằm đôi đũa kim loại ngừng va chạm chén bát tạo ra thanh lanh lãnh, ta chỉ lẳng lặng ngồi ăn thức ăn.

    3. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      Chương 7: Gia đình giàu có (7)

      lâu sau đó, còn kiên nhẫn được nữa, quyết định cắt ngang lời của Vương Kế Trạch, thẳng: “Vương tiên sinh, tôi nghĩ cầu nếu mang đến tìm người ở thị trường môi giới lao động. Họ có thể làm hài lòng, ở đó có rất nhiều người có thể đáp ứng được tất cả điều kiện mà đưa ra.”

      Thôi phu nhân vừa nghe xong liền cảm thấy vui, cắt ngang lời của , : “Thị tiểu thư, như vậy là đúng rồi. nên suy nghĩ chút về điều kiện của bản thân. đứa con đến ba mươi tuổi rồi mà vẫn chưa kết hôn chuyện rất đáng sợ. Đàn ông cho dù tuổi có lớn hơn nữa, chỉ cần điều kiện gia đình tốt là có thể tìm được vợ. Nhưng còn phụ nữ giống vậy, sau ba mươi tuổi mà tìm kiếm, càng tìm kiếm càng gặp nhiều khó khăn. Nếu tiếp tục tìm, đến cuối cùng có thể chẳng nhận được gì. Nghe Thị tiểu thư đến bây giờ vẫn còn là “xử nữ” phải, về điểm này chúng tôi cảm thấy rất hài lòng. Dù sao ở thời đại bây giờ, con vẫn còn giữ mình trong sạch nhiều. Nếu có điểm này, gia đình chúng tôi cân nhắc đến .”

      Lúc này, nghe lén ở bàn bên cạnh cẩn thận phun ra hết ngụm nước trái cây trong miệng, vội vàng cầm khăn ăn lau chùi. Người đàn ông ngồi đối diện cũng ngừng động tác, ta vội vàng giải thích ngừng: “ xin lỗi, xin lỗi…”

      Thị Y Thần rốt cuộc thể nhịn được nữa, chỉ hận thể mang tất cả thịt nướng bàn nhét vào miệng hai mẹ con gia đình này. Nhưng bởi vì là người có ăn học nên ngừng nhắc nhở bản thân phải giữ bình tĩnh. cong khóe môi tỏ ý khinh thường, gạt bỏ hết tất cả lễ phép, tươi cười : “Cám ơn câu cuối cùng của ‘phu nhân’, cuối cùng ra lời tận đáy lòng. xin lỗi, tôi còn có việc phải trước, các vị từ từ dùng bữa.” xách túi xách, chút lễ độ đứng dậy.

      Sắc mặt Thôi phu nhân trở nên khó coi, nhìn , lạnh lùng câu: “Cái gì là tốt nghiệp đại học nổi tiếng ở , từ trước đến nay đều chỉ tập trung vào thiết kế, có giáo dục!”

      “Thiết kế sao? có những người như chúng tôi, con mẹ nó các người phải ‘khỏa thân’ rồi sao?!” Cơn tức giận của Thị Y Thần bùng bổ, liếc mắt nhìn cả nhà Thôi phu nhân lượt, chuyện ghét nhất chính là có người coi thường nghề nghiệp của , cái bọn Bitch đạo đức giả*!

      * Bitch: Chó (mình để nguyên văn)

      Bà cụ ngồi bên cạnh lập tức kích động la hét, “Ôi! ngờ bây giờ con bên ngoài lợi hại đến vậy, sau này nếu về nhà, mấy lão già như bọn ta phải sống sao?”

      “Thị tiểu thư, sao có thể ăn như vậy.” Sắc mặt Vương Kế Trạch trở nên khó coi, lập tức an ủi bà cụ, “Mẹ, bà nội mọi người cứ yên tâm, đứa con hung dữ thế này, con thích. Con tìm người khiến mọi người vừa lòng, con vào nhà là phải xuống bếp, quán xuyến việc nhà.”

      Thị Y Thần trở mặt khinh bỉ, cười nhạo ra tiếng, quét mắt nhìn gia đình ‘cực phẩm’ của ta lượt, khinh thường : “Lần sau Vương tiên sinh muốn xem mắt, tốt nhất nên đến nhờ người ở thị trường môi giới lao động, đừng quên mang theo ‘núm vú cao su’ và ‘yếm’ của theo Ha! Ha! Ha!”

      Cuối cùng cũng có thể cười ra tiếng, bước nhanh ra khỏi khách sạn.

      Ra khỏi khách sạn, nét mặt trở nên u ám, có chút buồn bực vào thang máy.

      Cực phẩm năm nào cũng có, năm nay sao nhiều vậy? Cực phẩm gặp qua rồi, nhưng nhà cực phẩm chưa bao giờ thấy qua! Nếu việc này cho Chu Kiều Na nghe, sợ là ấy cười đến đau bụng. nhất định là làm trái ý trời nhiều rồi, nên hôm nay mới gặp báo ứng, mới có thể gặp được gia đình cực phẩm. Lúc nãy bàn ăn họ lại mang chuyện là xử nữ ra để . Hai mươi chín sao? Ba mươi sao? Cho dù có già hơn nữa sao? Dáng vẻ bây giờ cho dù có trở lại tuổi thanh xuân, giả làm sinh viên đại học cũng có thể được. Chỉ cần ra, người thân của ra, mẹ con nhà đó sao có thể biết được gần ba mươi? Dựa vào sắc đẹp của , bằng cấp, nghiệp, gia đình cho đến giờ đều làm người khác hài lòng, vẫn chưa có cảm giác hài lòng. Nhưng hôm nay, chuyện hai mươi chín rồi vẫn là xử nữ lại trở thành chuyện duy nhất khiến người khác cảm thấy hài lòng.

      là con mẹ nó ‘biến thái’! nhịn được trong lòng bất giác buông ra lời lẽ thô tục.

    4. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      Chương 8: Gia đình giàu có (8-)

      Cửa thang máy từ từ khép lại, đột nhiên tiếng ‘ding’ vang lên, cửa thang máy lại từ từ mở ra. Lúc này, giọng nữ phấn khích, kích động bên ngoài cửa thang máy truyền đến: “ buồn cười! Lúc nãy nhìn thấy buổi xem mắt của đôi trai phía bàn bên cạnh là cười chết em! kia ba mươi tuổi, lại còn là xử nữ. Nhưng gia đình người đàn ông kia vẫn càu nhàu quanh co cả buổi, từ đầu đến cuối đối với ấy chỉ hài lòng mỗi điểm này, nếu em là người con kia chắc sớm đập đầu vào tường.”

      Cửa thang máy mở ra, Thị Y Thần liếc nhìn đôi trai bên ngoài thang máy, đúng là hai người lúc nãy ngồi bàn bên cạnh.

      kia vừa trông thấy , lập tức ngậm miệng, kéo cánh tay người đàn ông che cho mình rồi lùi về sau.

      Thị Y Thần trừng mắt liếc ta, hề lễ độ : “Đồ nhiều chuyện, nơi công cộng chuyện chút, đừng làm ra chuyện tự trọng như vậy!”

      ai nhiều chuyện? Ai tự trọng đâu?” gương mặt biến sắc thét mấy tiếng chói tai.

      “Ai tiếp người đó có tự trọng!” Cơn bực tức của tích tụ lại. Có lẽ lúc nữa bùng phát. Thị Y Thần hung hăng trừng mắt với người con kia, tức giận trong ánh mắt giống như cảnh cáo ta: dám bước vào thang máy, chị đây đá cước cho bay ra!

      chút nể nang ấn mạnh nút thang máy.

      Bên ngoài thang máy, tiếng thét chói tai của kia vọng lại.

      Trong nháy mắt, lúc cửa thang máy chuẩn bị khép lại, cánh tay đàn ông nhanh chóng chắn ngay trước cửa thang máy, cửa thang máy lần nữa mở ra.

      Thị Y Thần tức giận trừng mắt với người đàn ông cao lớn đứng chắn trước cửa thang máy, áo sơ mi màu đen kẻ sọc kiểu dáng đẹp mắt, phối hợp với quần tây làm nổi bật dáng người hoàn mỹ.

      Người đàn ông đứng đối diện , có đôi mắt đen láy, thâm sâu khó lường, khuôn mặt hoàn mỹ khiến bất kì người con nào cũng đều mê mẩn. Bất kì người đàn ông nào cũng cảm thấy ghen tị, ngũ quan cân đối lộ có chút lạnh lùng mà tuấn trông giống như tượng điêu khắc, mày rậm, mũi thẳng, môi mỏng. Tất cả đều tạo nên cá tính và tao nhã. Nhất là đôi mắt biết hút hồn người khác, đẹp đẽ, mê người. Nhưng trong mắt của , đây là đôi mắt bị mù, nên mới có thể nhìn trúng bà om sòm, nhiều chuyện kia.

      Người đàn ông nhìn thấy , quay lưng về phía người con ở phía sau, cất giọng lạnh lùng ra lệnh: “ thang máy bên cạnh.”

      “Thần…” mặc bộ váy màu xanh ngọc dường như thể tin được hét lên đầy oán giận.

      Thị Y Thần cảm thấy có chút bất ngờ, chọn mi nhìn ta.

      Người đàn ông chăm chú nhìn , để ý đến bạn hét chói tai, thẳng vào thang máy, đưa tay ấn nút thang máy đóng lại. Bên ngoài thang máy, mặc váy màu xanh ngọc tỏ vẻ cam tâm, nhưng vẫn ngoan ngoãn đứng đó, dám cãi lại.

      Cửa thang máy khép lại, từ từ xuống, gian bên trong lớn như thế, đột nhiên chỉ còn mỗi Thị Y Thần và người đàn ông quái lạ vừa bỏ rơi bạn ngoài kia.

      Thị Y Thần nhìn sau lưng ta, trán của chỉ cao ngang vai . Thân hình cao lớn của đối lập hoàn toàn với gian bé này làm có cảm giác chịu áp lực vô hình. Trong đầu cứ quanh quẩn lại bốn chữ “đại nghĩa diệt thân”. Có lẽ người đàn ông này cũng quen nhìn thấy hành vi lắm mồm của bạn mình, đổi lại là người khác trong thời kì đương cuồng nhiệt chưa chắc làm được. Trong lòng bỗng nhiên cảm thấy có tia ấm áp, chút cảm kích.

      “Ding” tiếng, thang máy đến bãi đỗ xe dưới tầng ngầm, cửa từ từ mở ra.

      vỗ đầu cái, vừa rồi vì quá tức giận…, quên ấn nút thang máy, muốn đến lầu , phải bãi đỗ xe dưới tầng ngầm. Thị Y Thần với tay ấn nút thang máy lên lầu , lúc lấy lại tinh thần mới phát “bóng ma” cao lớn đó tại còn ở đây.

      Cửa thang máy mở ra, người đàn ông kì lạ đó vẫn có ý định bước ra ngoài, vẫn đứng ở chắn ngay cửa thang máy nhúc nhích.

      cảm thấy khó hiểu, người đàn ông đó đột nhiên quay đầu lại nhìn chằm chằm vào , quét từ xuống dưới, giống như tia X quang, đem từ xuống dưới quét qua lượt.

      Cửa thang máy lại lần nữa mở ra, khóe môi ta như có chút khiêu khích, như cười như , sau đó quay đầu lại, bước nhanh ra khỏi thang máy.

      Thị Y Thần đứng yên trong thang máy, hóa đá trong phút chốc.

      Ngay lập tức, cảm giác phẫn nộ cùng nhục nhã từ bụng trào lên đến não. khẳng định, người đàn ông vừa rồi có ý nhạo báng , ta ràng muốn chế giễu đến năm ba mươi vẫn còn phải nhờ người mai mối…”

      Lúc đầu, trong lòng còn thấy cảm kích, nghĩ ta là người tốt, đại nghĩa diệt thân, đem bạn om sòm, nhiều chuyện bỏ ngoài thang máy, kết quả… Kết quả là người đàn ông này lại dùng phương pháp khác để nhục nhã . Loại nhục nhã trong im lặng thế này so với cái miệng ba hoa kia càng làm cảm thấy bực tức.

      cuối cùng đến thế giới này vì cái gì? Ra đường vứt bỏ trinh tiết được ca tụng, đặt trinh tiết lên bàn thờ thờ phụng lại bị người cười?!

      Shit! Chắc là hôm nay ra đường quên xem ngày rồi.

    5. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      Chương 9: Dịu dàng (1)

      xem mắt gặp phải gia đình cực phẩm, trước mặt mọi người lại bị vạch trần chuyện riêng tư. Liên tiếp bị chế nhạo, liên tiếp gặp phải những chuyện làm cho cảm thấy bực bội, phải xả stress mới được.

      Thị Y Thần lấy di động ra, gọi cho Chu Kiều Na. Chu Kiều Na nghe được tin này, suýt chút nữa là cười khàn cả giọng, hy vọng nhanh chóng có thể nhìn thấy dáng vẻ của lúc này. Vì thế hai người hẹn gặp nhau ở quán bar K.O.

      K.O nằm ở đường Trung Sơn sầm uất, tuy rằng bây giờ phải giờ cao điểm hay tan tầm, nhưng giao thông đường vẫn ùn tắc nghiêm trọng. Thị Y Thần đau khổ nhìn chiếc taxi nhích từng chút chầm chậm đường.

      K.O đúng là quán bar có phong cách độc đáo, giống mấy quán bar tầm thường khác hay xảy ra tranh chấp, xô xát lẫn nhau. Tuy rằng đèn ở đây cũng mờ ảo như những nơi khác, nhưng lại có góc ánh đèn sáng đến chói mắt. Ở đó DJ và các nghệ sĩ trẻ có thể thỏa sức thể và thưởng thức những giai điệu. Bài hát họ chọn phải loại nhạc nặng nề ầm ĩ. Ngoại trừ lúc diễn ra những trận đấu quyền hoàng hay arcade game* nhạc hăng hái hơn chút để trợ hứng, phần lớn vẫn là những giai điệu êm dịu, nhàng, những ca khúc nước ngoài sâu lắng, động lòng người.

      * - Arcade game: Trò chơi arcade (tiếng : Arcade game) là dạng trò chơi được chơi loại máy giải trí sử dụng bằng đồng xu, loại máy này thường được lắp đặt ở những địa điểm kinh doanh công cộng, ví dụ như quán ăn, quán bar, và đặc biệt là tại những trung tâm giải trí game.

      Thời kỳ đỉnh cao của trò chơi arcade là vào cuối thập niên 1970 tới thập niên 1980. Mặc dù trò chơi arcade vẫn khá phổ biến trong thập niên 1990, danh tiếng của loại game này liên tục sụt giảm ở phương Tây khi các máy game console chuyển từ dạng 2D sang 3D. Mặc dù vậy trò chơi arcade vẫn phổ biến ở châu Á.Các trò chơi arcade còn được gọi là trò chơi điện tử

      - Quyền Hoàng: The King of Fighters (ザ•キング•オブ•ファイターズ Za Kingu obu Faitāzu), viết tắt là KOF, là loạt trò chơi đối kháng của hãng SNK Playmore. Ban đầu trò chơi được phát triển cho phần cứng Neo Geo MVS của SNK, phần cứng tại của loạt trò chơi là Taito Type X2. Các phiên bản arcade và trò chơi The King of Fighters đầu tiên được phát triển số hệ máy cầm tay.

      nhạc vừa êm dịu, vừa sôi động, xen kẽ lẫn nhau. Những vị khách đến đây ngược lại lại thích điểm khác biệt ở nơi này, yên tĩnh và thoải mái. Họ thích tụ họp bạn bè, uống chút rượu, chuyện trời dưới đất, tâm thêm hiểu biết và gia tăng tình cảm với nhau.

      “Người đẹp, người đẹp, ở đây!” trẻ khuôn mặt xinh xắn lại vui vẻ, ăn mặc gợi cảm ngoắc ngoắc cánh tay, ở phía lối vào sàn nhảy cách đó xa Thị Y Thần vẫy vẫy tay đáp lại.

      tiếng “Người đẹp” này làm cho tất cả mọi người xung quanh đều quay lại nhìn Thị Y Thần. Trong phút chốc, Thị Y Thần kích động đến mức có suy nghĩ muốn bóp chết người làm loạn kia. Trong ánh đèn mờ mờ, cuối cùng cũng tìm được kẻ làm loạn Chu Kiều Na.

      Thị Y Thần có thói quen gọi Chu Kiều Na là Chu Điện, bởi vì giữa “Điện hạ” và Kiều Na phát theo tiếng Hàn Quốc giống nhau. Từ lúc phim dài tập Hàn Quốc tràn vào trong nước giống như như gián ‘điên cuồng’ lấn sang, liền gọi Chu Kiều Na là “Chu Điện”. Mà Chu Kiều Na gọi là “Người đẹp”, bởi vì họ Thị, thông thường thị nữ theo hầu hạ điện hạ đều là người đẹp.

      Thị Y Thần lẩn tránh ánh mắt thích thú dáo dát tìm kiếm của người xung quanh, giẫm lên đôi giày cao gót tinh tế tao nhã lướt qua bọn họ. ngồi xuống phía đối điện Chu Kiều Na, dùng đôi mắt sáng đánh giá ấy cách tỉ mỉ, cuối cùng dừng lại ở ‘con sóng lớn mãnh liệt’ trước ngực Chu Kiều Na, “Ố là la, trông cậu kìa ‘sâu hun hút’ thế này, đến nỗi Brahmaputra* cũng có thể chảy qua được.”

      *Brahmaputra: là trong những con sông lớn của châu Á chảy qua Tây Tạng, Ấn Độ, Bangladesh và đổ ra vịnh Bengal.

      Sông Brahmaputra khởi nguồn nguồn ở Tây Tạng, hòa với sông Yarlung chảy qua phía nam Tây Tạng, nơi nó được gọi là Dihang và xẻ Himalayas ra thành các hẻm núi. Sau đó Brahmaputra chảy theo hướng tây nam qua Thung lũng Assam và theo hướng nam quaBangladesh với tên gọi Jamuna. Ở đó, nó nhập vào sông Hằng để tạo thành đồng bằng châu thổ rộng lớn. Sông này dài khoảng 2.900 km, là nguồn thủy lợi và giao thông quan trọng.

      Chu Kiều Na cố gắng dùng khuôn ngực xinh đẹp hướng đến Thị Y Thần khiêu khích, mặt mày hớn hở : “Thế nào? Hâm mộ sao, ghen tị hay là oán hận?”

      “Nghe qua bốn chữ này chưa?” Thị Y Thần chăm chú nhìn đường cong người Chu Kiều Na, cong khóe miệng: “Ngực to não.”

      Chu Kiều Na véo cái, hắng giọng: “Người đẹp, ràng là hâm mộ, ghen tị cùng oán giận, lại còn vịt chết vẫn mạnh miệng chịu thừa nhận. Đâu giống như cậu ‘có của’ lại giấu giếm, là lãng phí. Đến nơi thế này, cậu còn che kín đến vậy, phục cậu. Vừa , vừa dùng tay kéo áo của chút.

      Thị Y Thần người mặc chiếc áo sơ mi màu xanh tươi mát, bất kể từ cổ áo, cổ tay áo cũng đừng mong nghĩ nhìn thấy được chút gì bên trong. Phóng tầm mắt nhìn xung quanh, trong quán bar chỉ cần là nữ, họ đều mang cảnh đẹp cùng đường cong gợi cảm của mình phô bày sót chút. Chu Kiều Na mặc bộ âu phục màu đỏ hở vai, bờ vai mịn màng, chắc nịch dưới ánh đèn màu cam cực kì gợi cảm, kết hợp với mái tóc xoăn lại càng nóng bỏng hơn. Xem ra Chu Kiều Na cho dù nhận giấy đăng kí kết hôn rồi, nhưng khi đến quán bar càng thể bỏ qua cơ hội khoe dáng người gợi cảm. Thị Y Thần ngược lại, toàn bộ từ xuống dưới, đường cong xinh đẹp duy nhất có thể để lộ ra chính là phần dưới được chiếc váy đen ôm sát. Nhưng điều đáng sợ nhất chính là phần dưới của chiếc váy này dài quá đầu gối.

      “Tiểu thư à, mình cậu dù sao nữa đến club cũng nên mặc váy ngắn hở đùi chút.” Chu Kiều Na lấy tay nâng trán.

      Thị Y Thần giơ ngón tay cái lên, : “Con kết hôn quả là có khác, vừa phóng khoáng lại còn chịu chơi! Chị đây phải xem lại xem có nên phân ranh giới với loại con kết hôn như cậu hay .”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :